Em thèm được nghịch Pháo quá...
Tuổi thơ của em cứ đến Tết là chỉ có Pháo.
Học hành cũng phải ổn tý, ngoan tý ông già mới cho 1/2 bánh pháo. Ông già toàn thưởng bằng pháo, 2 ae chia nhau 1 bánh Trúc bạch. Còn khi lớn cấp 2,3, ĐH thì thôi rồi. Tự lo được. Lượn Bình đà 2,3 lần để mua thuốc, ngòi về cuốn, nhồi, tết thành bánh dài vài m, toàn loại to bằng ngón chân cái - Cầu 7 bình đà gọi bằng CỤ. Em mà đốt thì cả phố Kim mã tắc đường luôn. Khói không thể nhìn thấy gì. Thời khắc giao thừa, khói đặc quánh, đến 1h sáng mới hết. Nhà phố cũng hay đua nhau (vui), để ý xem bánh pháo nhà mềnh có kém hàng xóm không....!?!?
Em là chuyên gia nghịch Pháo nên ông già giao 1 bao tải đựng các loại Pháo để ngồi ghép lại thành 1 bánh cỡ 5-7m. Khai hỏa thì chỉ 1 đoạn pháo Tép, dần lên thì 2,3,4,5,6,7 loại tương ứng cầu 2,3,4,5,6,7......Kèm theo đó là pháo cối các loại. Cỡ lon nước Yến. E chuyên làm hàng vài trăm quả kiểu này, giấy thì phải chọn loại vở 5hao2, Nỗ đanh và xác vụn biến....
Ôi mùi khói pháo, mùi hương trầm, mùi gà luộc - 3 thứ này với em tạo nên 1 không gian, âm hưởng linh thiêng nhất của ngày TẾT.
Bánh pháo giao thừa cần nhất 3 điểm : Gầm to, Dữ dội và Rực rỡ. Mỗi quả pháo là 1 bọc lửa sáng trắng.........
Thế rồi còn Nhị Thanh, Thăng Thiên, Pháo Đùng, Pháo Cối, Pháo Cụ....Em là em chơi tất. Cỡ cái phích 2.5l trở lên em cũng đốt rồi (cỡ 5 lạng thuốc), tìm chỗ vắng người - an toàn mà châm. Chạy ra thật xa nhìn quả pháo vỡ bung ra rồi mới nghe tiếng nổ....B...I....Ì.........N..........ÌNHHHHHHHHHH. Sướng !
Thăng Thiên cỡ lớn e khoái nhất trò buộc thành giàn vài chục quả châm 1 phát, trông như SAM đuổi B52 ngày xưa.
Ấy là sự pháo giao thừa...
Còn sáng mồng 1 thì lại khác, khi này pháo không rộ đồng thời khắp HN mà từng nhà đốt riêng, rồi xông nhà theo tập tục, thói quen sinh hoạt riêng của từng gia đình. Khi này pháo lại đốt kiểu khác. Bánh pháo e thường kén phải là loại giấy Pơ luya hồng điều. Loại tiếng nổ đanh, nổ nhanh, và thường là em treo cao để xác pháo giấy mỏng bay xuống. Cũng hơi mê tín, năm nào bánh pháo nổ đẹp, hay là mình tin tưởng có 1 năm học hành, làm ăn thuận lợi....
Bánh pháo mồng 1 thật khác pháo giao thừa... Phải là TINH TẾ.
Mỗi khi đốt pháo TẾT, mình cũng cảm thấy mình người lớn hơn, có trách nhiệm hơn và lúc đó, cảm giác về hấp thụ sự linh thiêng thời khắc chuyển đổi cũ mới rõ hơn.
Khi CP cấm pháo rồi, trong nhà iem vẫn còn đến 1 bao tải Pháo....phải vứt mà tiếc. Cái Tết câm bặt đầu tiên đó thật kỳ dị, ko riêng gì em mà chắc là với tất cả mọi người từng đi qua những tháng năm nghe Pháo Tết.
5 cái Tết sau đó, mình thật bực mình lúc qua giao thừa. Muốn chửi nhưng dek biết chửi ai....
Giờ em đã và đang cố thực hiện mong ước là có 1 căn nhà ngồi trong sân, xem bắn Pháo Hoa lúc chuyển giao thời khắc cũ mới...cho bõ giận cái Nghị định quái đản với ký ức tuổi thơ.
Giá mà.....
Chẹp.
Hôm nọ đương đi đường, ko biết thằng điên nào đốt pháo, giựt bứn cả mìn.......mk