[Funland] Góc Khuất Của Chiến Tranh

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 8: Câu chuyện bên trong con TU-95


Nhai xong mẩu bánh quy trong khẩu phần ăn trên chuyến bay, tâm trạng tôi vui vẻ hơn, tôi bắt đầu chăm chú xem xét các thiết bị dẫn đường của chiếc máy bay ném bom chiến lược qua vai các phi công. Nhiều đồng hồ đo gắn trên tấm bảng đen đã quen thuộc với tôi, và sự khác biệt trong thuật lái giữa IL và TU có lẽ không phải quá lớn. Tôi ghi nhớ một số thủ thuật và tự tin "đọc" số liệu trên máy đo độ cao, trước hết giống hệt đồng hồ báo thức có một mũi tên lớn chỉ số đo mét và mũi tên nhỏ - ki lô mét. Tốc độ được hiển thị trong hai chỉ số: "thực" và "thuận gió". Đồng hồ chỉ thị đường chân trời (авиагоризонт- attitude indicator- gyro horizon- artificial horizon) - một con quay hồi chuyển hình cầu trông rất buồn cười trong một bể cá.

Điểm mới là cơ cấu lái tự động, được gắn trên tay ghế phi công phía bên ngoài, trông rất mỏng manh và không thuận tiện. Bất cứ khi nào tôi di chuyển, cả hai phi công đều dùng lòng bàn tay tự động che ngay chiếc hộp nhôm nhỏ có đường cáp dày nằm dưới tay họ, vì bất kỳ sự va chạm nào dù nhỏ va vào nó có thể kết thúc bằng việc gây ra thảm họa. Cảm giác khó chịu khi ngắt cơ cấu lái tự động, chỉ về sau tôi mới nhận biết được, còn khi đó cố gắng tránh xa ghế phi công trong chỗ ngồi chật chội của cabin.

Dù có vẻ buồn cười, nhưng những câu chuyện cổ tích Hollywood thường thấy kể về các anh hùng-cứu nạn đôi khi lại rất thực tế. Sau khi bay trên các máy bay lớn và quan sát các phi công, tôi có thể tự tin nói rằng cơ hội để cho một máy bay lớn hạ cánh thành công là có ở con người trưởng thành và tỉnh táo. Nếu bạn làm theo các mệnh lệnh từ mặt đất và không hoảng sợ, thì chiếc máy bay - hoàn toàn là một cỗ máy kiểm soát được và biết vâng lời. Tuy nhiên, trong các bộ phim, tất cả mọi thứ có vẻ dễ dàng hơn ...

... Khi máy bay còn cách sân bay 100 km phải chia tay "khu vực", chuyển tần số radio sang tần số "tiếp cận" và tự giới thiệu mình (với đài không lưu địa phương). Sau khi nghe mệnh lệnh, thay đổi yếu tố trần bay (эшелон - Flight Level), báo cáo, lắng nghe mệnh lệnh, gió, thời tiết, áp suất, nghe giải thích trình tự hạ cánh, đặt lại đo cao theo áp suất trên sân bay, báo cáo máy bay đi vào "vòng lượn quả nang" (заход в 'коробочку'), nhận lệnh về phiên hạ cánh, giảm tốc độ, không để trượt máy bay vào vòng xoáy ốc vì mất tốc độ, chuyển hướng qua các điểm ngoặt, không để máy bay trượt xoắn ốc bằng cánh, mở tất cả các cánh tà, ra càng, vẫn duy trì tốc độ, ghìm không cho "con dê" trượt xoáy ốc, ngoặt về hướng bay thẳng, báo cáo đã sẵn sàng hạ cánh, nhận lệnh cho phép hạ cánh, đi qua điểm chuẩn xa, lắng nghe các mệnh lệnh có thể có cuối cùng, kiểm tra tình trạng trống trên đường băng, vượt qua điểm kiểm tra gần, hướng máy bay vào đúng tim đường băng, giảm tốc độ đều đặn và đồng thời tiếp đất bằng càng sau.

(Xin hình Minh họa số 7).
07.jpg



Trên mặt đất, hệ thống phanh hãm lập tức làm việc, máy bay rẽ vào đường lăn, kiểm tra hoạt động trên sân bay, lăn vào sân đậu của mình, ngoặt đẹp vào đúng chỗ và tắt động cơ ...

Quan hệ chu đáo với công việc của người phiên dịch bay trên máy bay quân sự, than ôi, có cơ sở của nó. Nếu trước sự tự tin có phần thái quá của các phi công-anh hùng mà sự thiếu tự tin của phiên dịch lại tăng thêm, thì kết quả là Bộ trưởng Quốc phòng Liên Xô nhận được một "quả dưa bở" tốt. Đầu thập kỷ 1970, khi mức độ hoạt động viện trợ quân sự cho "các quốc gia đang phát triển anh em" đặc biệt cao, các máy bay vận tải quân sự và máy bay trinh sát tham gia thường xuyên, nhất là khu vực châu Á và châu Phi. Nhiều chuyến vận chuyển diễn ra trên các tuyến đường hàng không quốc tế chính, và việc hạ cánh được thực hiện tại các sân bay đông đúc nhộn nhịp, kiểu thành phố Karachi. Tất cả các máy bay quân sự, khai báo là sở hữu của hãng Aeroflot, về lý thuyết, cần phải được chuẩn bị sẵn sàng cho công tác vận tải quốc tế và được trang bị các thiết bị cần thiết.

Không cần phải giải thích rằng trên một máy bay AN-12 vinh quang với kíp bay quân sự, không có bất cứ phương tiện hỏi đáp phòng không "ta-địch" nào, phiên dịch có thể thiếu kinh nghiệm, mà về các thành tựu văn minh kiểu như quỹ đạo đáp hạ cánh (посадочная глиссада - glissade), chỉ thấy người ta đồn thổi kiểu huyền thoại. Để bằng cách nào đó phù hợp với "thời điểm", trong sách giáo khoa về phiên dịch bay của Học viện Quân sự người ta khuyến cáo cụm từ hành trình thông dụng: "Skyhawk out of order!", mà đối với các nhà kiểm soát không lưu giàu kinh nghiệm của châu Á có nghĩa chính xác là chuyến bay quá cảnh luân phiên của máy bay vận tải Nga có vũ khí. Các tình huống kịch tính quan trọng khi hạ cánh tại các sân bay nước ngoài đang xảy ra thường xuyên hơn, và các nhà lãnh đạo quân sự Liên Xô đã buộc phải trả tiền cho các hành vi vi phạm các quy tắc quốc tế và trả số tiền phạt đáng kể cho Tổ chức Hàng không Dân dụng Quốc tế ICAO (International Civil Aviation Organization).


(Xem hình minh họa số 8: Minh họa hệ thống hướng dẫn hạ cánh ILS (Instrument Landing System).

08.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM



Tút 9: ‘Phi công - Phiên dịch’ trên con TU-95


Tại Học viện có những truyền thuyết khác nhau về các "chiến công" lao động của các phiên dịch bay, dù nói một cách thẳng thắn, các học viên không phải lúc nào cũng là nạn nhân của các cuộc xung đột.
Người ta biết một trường hợp một phi cơ Liên Xô Antonov An-12 đã tiếp đất hạ cánh tại một sân bay quốc tế ở Trung Đông trên đường lăn, khi mà cơ trưởng không quan tâm đến thông tin do phiên dịch bay chuyển cho anh ta.

Tại sân bay thường quá tải Karachi, một máy bay quân sự Liên Xô hạ cánh trực quan, không cần chờ đợi lượt và mệnh lệnh, vi phạm tất cả các quy tắc. Sự việc được giải thích là cơ trưởng phi hành đoàn đã đi đến biện pháp cực đoan sau khi một học viên phiên dịch bay cảm thấy "khó ở" và không thể làm việc.

(Xem hình minh họa số 8: Hệ thống dẫn hướng tiếp cận hạ cánh.)

08.jpg


Sự tiếp tục hài hước của trường hợp này, bản thân "nhân vật chính" trong sự cố vẫn tự hào một cách kỳ quặc khi kể với tôi, một học viên đeo kính gọng sừng dày, người tầm thước và gầy guộc, tốt nghiệp Khoa Đông phương Học viện Quân sự năm 1980 ...

... Sau khi chiếc An-12 hạ cánh an toàn mà không cần chờ lệnh xuống giữa các máy bay Boeing chở khách, người cơ trưởng rẽ ngay vào lối ngoặt đầu tiên trên đường lăn, và dừng máy bay lại trên sân đỗ máy bay đang còn trống.

Người phiên dịch, bị cả phi hành đoàn xem thường, nằm gục sang một bên, khi từ tháp chỉ huy họ thấy bóng một người đàn ông đang chạy tới.
Khi người châu Á có màu da ngăm đen chạy tới chỗ máy bay, ông ta thở hổn hển, hỏi ai là phiên dịch?

Các phi công cau có chỉ cho ông ta thấy thân hình mềm nhũn của anh học viên, người mà kiểm soát viên không lưu địa phương được phái tới gặp.
Phiên dịch viên cố gắng gượng ngồi dậy, và sẵn sàng nói chuyện, khi đó người đàn ông gầy gò, râu ria người Pakistan tuyên bố một câu kinh điển: "Do you speak English???!!!" và vung tay lấy hết sức tống một quả đấm vào mồm anh phiên dịch.

Bạn có thể tưởng tượng những gì xảy ra tiếp theo, những tràng cười rộ lên rất lâu, tất cả mọi người cũng tha thứ cho chàng học viên, còn Liên bang Xô Viết thì lại đến lượt trả tiền phạt thường xuyên cho một hành vi vi phạm nghiêm trọng quy tắc của ICAO ...

... Tôi nhìn ra cửa sổ và thấy tấm chăn màu vàng của sa mạc đã được thay bằng những hoa văn mầu nâu hung đỏ của các rặng núi, và điều này có nghĩa chúng tôi đã ở trong không gian của một Iran đang đổi mới. Không ai buồn giao tiếp với tôi, và tôi lặng lẽ nằm trở lại trên chiếc băng tải của mình, cố gắng ngủ, trong khi chiếc phi cơ giả danh là "Aeroflot" của chúng tôi còn chưa bay đến những khoảng không nóng nực của vịnh Ba Tư.

Để công bằng, tôi phải thừa nhận rằng các cuộc đàm thoại với mặt đất trong chuyến bay này là có.

Các báo cáo tiêu chuẩn với mặt đất do Serega tiến hành, phi hành đoàn của cậu ấy theo sự lựa chọn kỳ lạ của các cơ trưởng, có nhiệm vụ tổ chức đàm thoại với các bộ phận kiểm soát không lưu Iran.
Sau chuyến bay, Serega nói với tôi rằng người Iran quấy nhiễu bằng các câu chất vấn chiếc máy bay không có thật của hãng "Aeroflot", rõ ràng nhằm khiêu khích phiên dịch.

Chúng tôi biết về tình huống này, và quan trọng nhất, đó là trả lời một cách ngu ngốc cho các câu hỏi ngu ngốc từ mặt đất, nó là một trò chơi, và người Iran cũng biết rõ, chiếc phi cơ không phải là thuộc hãng "Aeroflot" của chúng tôi, và họ xử sự không được thật tốt với máy bay quân sự Liên Xô.
 
  • Vodka
Reactions: XPQ

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM



Tút 10: Khi con TU-95 hạ cánh:



Ngay sau khi cánh quạt dừng hẳn, các kỹ thuật viên chạy đến các máy bay, lắp đặt thang, theo cầu thang các phi công chậm chạp leo xuống, duỗi chân một cách khó khăn. Những tiếng cười vang lên, tiếng đùa bỡn, người ta vỗ vào lưng các phi công mệt mỏi, hỏi thăm một số câu, ai đó mang đến một hộp nhỏ, trong đó theo truyền thống bí ẩn của ngành hàng không người ta đựng khẩu phần bia phân phối cho các phi hành đoàn mệt mỏi.

Tuy nhiên, trước khi uống bia thì tất cả những người vừa bay đến phải thực hiện một nghi lễ khác của không quân tầm xa.
Không ai nói với ai một lời, hai mươi người đàn ông trong đồng phục bay màu xanh giống hệt nhau nhanh chóng xếp hàng dọc theo rìa sân đỗ bằng bê tông quay mặt về khu vực được chiếu sáng xung quanh nhà ga sân bay, và sung sướng nhìn ra xa, với một câu văng tục thầm, bắt đầu đi tiểu. Một hạnh phúc đến như vậy tôi chưa bao giờ cảm thấy! :D:D:D:D:D

Khi làn sóng sung sướng dâng đến đỉnh, số phận trớ trêu thay, trên đường lăn gần, một máy bay chở khách của "Aeroflot" chạy ngang qua chỗ chúng tôi.
Trong những cửa sổ được thắp sáng, chúng tôi phân biệt rõ những hành khách đang nhìn xuống đội hình những người đàn ông giống hệt nhau trong một điệu bộ kỳ lạ, đang giữ tay trên bụng của mình. Chúng tôi tiếp tục đứng, hy vọng rằng người ta không nhìn rõ chúng tôi, tuy nhiên, ngay cả khi trời sáng hơn, thì cũng sẽ không có ai quay đi, bởi vì tất cả chúng tôi đều cảm thấy mình là những anh hùng của ngày hôm nay.


Ghi chú:

Mặc giù máy bay TU-95 là loại máy bay chiến lược vượt đại châu và bay trên không hàng chục giờ đồng hồ, nhưng lại không bố trí cabin WC.

Trong buồng lái TU-95, các phi công tự trang bị cho máy bay TU-95 một cái xô tôn có nắp đậy. Ai có nhu cầu đi vệ sinh, sẽ xử dụng cái xô đó. Và có một quy định bất thành văn là:

-Ai là người đi vệ sinh cuối cùng trước khi hạ cánh, người đó phải bê cái xô xuống máy bay và đi đổ, kể cả người đó là cơ trưởng.:D:D:D

Chính vì thế, ai cũng cố nhịn, để khỏi trở thành là người cuối cùng dùng cái xô tôn.

Bởi thế mới có cảnh tượng:

- Tất cả những người vừa bay đến phải thực hiện một nghi lễ khác của không quân tầm xa. Không ai nói với ai một lời, hai mươi người đàn ông trong đồng phục bay màu xanh giống hệt nhau nhanh chóng xếp hàng dọc theo rìa sân đỗ bằng bê tông quay mặt về khu vực được chiếu sáng xung quanh nhà ga sân bay, và sung sướng nhìn ra xa, với một câu văng tục thầm, bắt đầu đi tiểu. Một hạnh phúc đến như chưa bao giờ cảm thấy!


++++ Hình minh họa

-Hình số 9:

Hệ thống dẫn hướng tiếp cận hạ cánh.

09.jpg


-Hình số 10:

Tu-95 trên sân đỗ.

10.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 11: NHỮNG NGÀY ĐẦU TRÊN SÂN BAY ĐÀ NẴNG

Căn cứ Không quân Mỹ tại thành phố Đà Nẵng miền Nam Việt Nam có tầm quan trọng lớn trong cuộc chiến tranh lâu dài và đẫm máu của thế kỷ trước. Người và hàng hóa được đưa qua cảng và sân bay, người dân địa phương thì có công việc làm, còn quân nhân Mỹ có cơ hội thư giãn và đi về nhà khi bị thương hoặc đến hạn được thay thế. Thế hệ ngày nay, phải đối mặt với cuộc chiến tranh ở Afghanistan hay Chesnya chắc chắn sẽ tìm thấy sự tương đồng rất thực tế với thành phố hậu phương này của Việt Nam.

Tháng 9 năm 1979, AFB nhìn rất hoang vu và có vẻ bị bỏ xó, tuy nhiên, bốn năm sau chiến tranh Việt Nam kết thúc vào năm 1975, đã xảy ra những thay đổi lớn. Các công trình xây dựng và đường băng căn cứ vẫn ở trong trạng thái hoàn hảo, nhưng không thể nhìn thấy trang thiết bị hạ tầng cơ sở kỹ thuật hiện đại nào. Tất cả những thứ ít nhiều có giá trị đều đã bị lấy đi, vũ khí được thu thập lại, những chiếc máy bay Mỹ bị cháy còn đậu tại sân đỗ phía sau giữa các đống rác. Cuộc hạ cánh của các máy bay của chúng tôi được chỉ huy nhờ đài radio xách tay, cài đặt trên tháp không lưu sân bay để tiếp nhận sóng tốt hơn.

... Vào năm hòa bình 1979 Đà Nẵng bắt tay xây dựng chủ nghĩa c….ộng sả….n hạnh phúc bằng bàn tay của những người sống sót. Theo những quan niệm x…ô vi….ết của chúng tôi, trong bốn năm làm việc bền bỉ sau một cuộc chiến tranh có sức tàn phá khủng khiếp (tính từ 1975), thành phố đã được phục hồi, tuy nhiên, nhìn vào sân bay bị bỏ hoang, không có bất kỳ công trình kiến trúc nào trên đường chân trời nóng bỏng, sự tin tưởng trong tôi đã không còn. Chúng tôi đang ở châu Á, nơi mà tất cả mọi thứ đều diễn ra theo cách khác.

Sống vài ngày cuối cùng như các thành viên của phi hành đoàn chúng tôi, tôi và Andryusha buộc phải la cà trong sân bay nóng như rang, vì người ta không để cho chúng tôi đi đâu một mình. Còn đủ thời gian, và bằng cách nào đó, chúng tôi đã đến tận sân đỗ các trang bị kỹ thuật của Mỹ, mà chúng tôi đã nhận thấy trong ngày bay tới Việt Nam.

"Chiến lợi phẩm" đầu tiên của chúng tôi là chiếc trực thăng huyền thoại CH-47 "Chinook", quen thuộc với tất cả nhân dân Liên Xô trong những năm 70 qua những khuôn hình vô tận của biên niên sử của người Mỹ tại Việt Nam. "Quân đội Mỹ" đã chẳng làm gì ngoài việc nhảy khỏi máy bay vào đám cỏ cao, ẩn náu trước một kẻ thù vô hình. Máy bay trực thăng tại sân bay Đà Nẵng đã cháy nham nhở hoàn toàn, và thoạt nhìn, không đáng quan tâm. Tuy nhiên, Andryusha chăm chú quan sát và thấy được bảng hiệu của nhà sản xuất trên thành khoang chứa người, không hiểu vì lý do nào, chưa bị giật ra.

Anh bạn của tôi suốt năm phút loay hoay đục lớp đuyara thân máy bay bằng một cái que gì đó mà không làm gì nổi. Cuối cùng, đầm đìa mồ hôi, Andryusha ném que đi, và chúng tôi đi tiếp, để lại trên thân máy bay tấm biển hiệu vẫn còn bám chắc có biểu tượng khá đẹp của hãng máy bay Mỹ khét tiếng ...

Đi trước thời gian tôi xin lưu ý rằng Andryusha đã đục lấy được biển hiệu đó làm đồ lưu niệm, khi cậu dùng công cụ khác, trong lần thứ hai đến Đà Nẵng tháng 10 năm 1979.


"Chiến lợi phẩm" thứ hai của của chúng tôi vào ngày hôm đó là một máy bay AC-119 "Stinger" lạ mắt. "Chú Mỹ" hai động cơ nhỏ bé này bị bỏ rơi trên sân đỗ bên cạnh, xung quanh người ta đổ rác. Bên trong cũng như bên ngoài, chiếc máy bay có thân kiểu bụng phệ này nhìn khá khác thường, cabin của phi công nằm ở tầng trên sàn. Đằng sau khoang chở hàng có cửa ra vào đóng lại, như trên máy bay trực thăng, và chắc chắn kết cấu đuôi kép cao của máy bay làm cho nó có thể dễ dàng thả hàng hóa và quân dù.


Bên trong khoang máy bay có nhiều rác, dưới đống rác đó tôi tìm thấy kho báu chính của mình - một băng súng máy còn xài tốt. Như sau này tôi mới biết đó không phải điều gì lạ, bởi vì các phi công Mỹ sử dụng loại máy bay vận tải hạng nhẹ này để trinh sát và yểm trợ hỏa lực cho mặt đất từ trên không. Để thực hiện mục đích này, bên trong máy bay người ta lắp súng máy nhiều nòng trực tiếp tại các cửa sổ.

Andryusha không ủng hộ ý tưởng của tôi, nhưng tôi không thể vứt bỏ món quà của số phận. Giật xong nửa mét băng đạn, tôi vắt nó lên vai rồi chui ra khỏi chiếc máy bay tối tăm, hôi hám. Trông tôi có lẽ rất kỳ lạ, nhưng than ôi! Khi đó còn chưa ai nhìn thấy "Terminator", nếu không tôi sẽ chọn lấy thêm vài mét băng đạn súng máy, loại vũ khí yêu thích của các người hùng Schwarzenegger!

Tôi phải nói rằng tôi không thể mang được thêm loại quà lưu niệm nào khác nữa về từ Việt Nam. Về tới Moskva, tôi chia từng đoạn băng đạn cho các bạn bè mình tại Học viện Quân sự cho đến khi các "nhân viên đặc biệt" còn chưa nói chuyện với tôi về nguồn gốc của số đạn dược của Mỹ ...

+++ Hình minh họa:

-Hình Bản đồ bay của Đà Nẵng cuối những năm 1960, từ tài liệu lưu trữ của Mỹ.

01.jpg


-Căn cứ Đà Nẵng, đầu những năm 197x, tư liệu lưu trữ.

02.jpg


03.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 12: TRONG SÂN BAY ĐÀ NẴNG


Tôi tiếp tục cùng Andryusha ngồi tại sân bay, uể oải quan sát công việc của các kỹ thuật viên xung quanh hai máy bay của chúng tôi. Theo hướng dẫn không ai được đi bất cứ đâu, và chúng tôi, cùng các phi công buộc phải sống mòn mỏi trong cái nóng nực trên nền bê tông bị nung bỏng rẫy, chờ đợi kết thúc công việc bảo dưỡng các máy bay Tu-95 màu bạc của chúng tôi. Các kỹ thuật viên, những người đàn ông rám nắng, mặc áo lót, tò mò nhìn chúng tôi đang ngồi trên mấy chiếc túi đồ dưới cánh máy bay, khi mà cuối cùng, từ một nơi nào đó phía sau chúng tôi một người đàn ông người thấp đến ngồi xuống và vỗ vào đầu gối trần của tôi, hỏi chuyện một cách dụng ý.

- Này các cậu .. phiên dịch phải không? - ông ta hỏi vẻ quan tâm.
- Vâ..â..ng.. - Andryusha ngập ngừng một cách hoài nghi.
- Nào, các cậu, sao thế? Phải hay là không!? ... - người kỹ thuật viên nói liền một mạch còn nhanh hơn nữa với vẻ bí ẩn, đáp lại Andryusha hoàn toàn bối rối, ngừng lời vô thời hạn. Người đàn ông nhăn mặt tức giận, nhìn chúng tôi vẻ thương hại, một lần nữa vỗ đầu gối, rồi đứng lên vừa đi vừa lẩm bẩm gì đó.

Tôi và anh bạn ngạc nhiên đưa mắt dõi theo khi vị trí của ông ta được một kỹ thuật viên khác thế chỗ, một người trai trẻ tầm vóc lực sỹ có những lọn tóc vàng xoăn.

- Đại úy M.! - anh vui vẻ tự giới thiệu mình, vì thế chúng tôi lập tức thấy dễ dàng giao tiếp hơn nhiều. - Này, các anh hùng của chúng tôi làm các cậu sợ à..?

Đại úy tỏ ra là một người đàn ông giản dị và vui vẻ, nhanh chóng đưa chúng tôi vào vòng công việc. Té ra sự chú ý của các "Robinson" Khorol được giải thích rất đơn giản - họ đang tìm kiếm vodka.

Tôi và Andryusha, trong mắt họ là những người dân sự, chắc phải đến Việt Nam với những chiếc vali nạp đầy vodka, và "kiệt sức vì uống nước khoáng" nên các sỹ quan và hạ sỹ quan rất trông đợi chúng tôi đến. Họ nói về chuyến bay đến này rất nhiều, và nhiều người đã sẵn sàng mua một chai rượu với bất cứ giá nào.

Kinh ngạc vì sự chờ đón như vậy, chúng tôi thề với đại úy rằng chúng tôi không hề đem theo mình thứ gì tương tự, đáp lại, người đàn ông có kinh nghiệm từng nhiều lần làm việc tại châu Phi, trấn an chúng tôi rằng không cần thiết mạo hiểm vì những việc như vậy. "Sự thèm khát" chủ yếu giày vò những người đàn ông còn thiếu kinh nghiệm, lần đầu tiên được phái ra nước ngoài.

Cuối cùng đại úy giới thiệu một số đặc điểm sống ở các nước thuộc vùng nhiệt đới, khuyến cáo tất cả những vấn đề liên quan đến nó, đồng thời chỉ về một sỹ quan khổ người lực lưỡng đội chiếc mũ lưỡi trai màu trắng kiểu đồ nghỉ mát trên bãi biển, bảo rằng ông ta là "nhân viên đặc biệt" tại địa phương và giao tiếp phải thận trọng . Chúng tôi cám ơn ông và tiếp tục ngồi lại trong bóng râm, lắng nghe tiếng lầm bầm chửi thề bị át đi vẳng đến từ phía những kỹ thuật viên đang chúi đầu vào công việc.
........

Nhóm kỹ thuật viên tụ tập quanh chiếc xe bồn đang bơm dầu vào Tu-95. Viên kỹ sư của phi hành đoàn, như thường lệ, đổ ra cánh một ít dầu máy bay vào chiếc bình kín nửa lít, ông ấy ngửi và nhìn thứ chất lỏng trong suốt dưới ánh sáng với vẻ nghi ngờ. Mặt ông lộ vẻ hoài nghi đến mức có ai đó cười khúc khích và hét lên: "Ồ, nó giống thứ anh vẫn thường liếm cơ mà, Ivanứt!" ...

(Note của tác giả:

Từ lâu tôi đã nhận thấy một đặc điểm tính cách thú vị của người xô viết. Những người đang ở nước ngoài, với lòng ham hố và sự tận tâm ái quốc một cách buồn cười họ chuyển qua những câu tục tĩu thô lậu của Nga. Trường hợp đặc biệt, những quý bà cũng chuyển qua những câu tục tĩu Nga, khi thể hiện một cách rõ ràng "sự tinh tuyển" của cộng đồng người Nga ở nước ngoài. Nó tạo ra ấn tượng là "tự do" của con người được thể hiện vượt ra ngoài đường biên giới quốc gia cùng với việc vượt qua biên giới văn hóa, khi giải phóng cho những bản năng bình dân mạnh mẽ đang bị đè nén ...)


... Khi công việc chính đã hoàn thành, người ta đưa xe đến chở chúng tôi về nơi đã bố trí.

+++ Hình minh họa:

Căn cứ Đà Nẵng, đầu những năm 197x, tư liệu lưu trữ.

04.jpg


05.jpg


06.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM



Tút 13: NƠI ĂN Ở CỦA PHI CÔNG TU-95 TẠI ĐÀ NẴNG


Sau khi hạ cánh xuống Đà Nẵng, các phi công của TU-95 không được đưa về nghỉ ở khách sạn trong thành phố Đà Nẵng, mà được đưa xuống ăn và nghỉ tại tầu của Hải quân Liên Xô, đậu trong thành phố Đà Nẵng.

Lý do việc các tổ bay TU-95 phải ở trên tầu Hải quân Nga ở Đà Nẵng là như sau:

Vào đầu mùa hè năm 1979, tại trung đoàn không quân hỗn hợp 169 đã lên danh sách các sĩ quan được cử đi công tác ở nước ngoài. Theo lệ thường, việc giữ bí mật chỉ là danh nghĩa, và chẳng bao lâu mọi người đều biết rằng các kỹ thuật viên được cử đến Việt Nam, nơi họ sẽ phục vụ cho những chiếc Tu-95 của trung đoàn của họ, sẽ tới nơi đó sau họ.

Nhóm 25 người mang các trang thiết bị và đồ ăn khô cho số ngày tối thiểu, lên đường đi Vladivostok để chất hàng lên một chiếc tàu quân sự.
Các sỹ quan vô cùng ngạc nhiên khi thấy tàu quân sự chỉ là một chiếc tàu chở dầu lớn, trên sàn boong căng những chiếc lều. Không có việc gì để làm, và chiếc tàu chở dầu lên đường đi về phương Nam.
Những ngày đầu tiên trôi qua không đến nỗi nào, nhưng khi đến gần eo biển Triều Tiên vốn nổi tiếng vì hay có thời tiết xấu, tàu chở dầu rơi vào một cơn bão dữ dội, và những chiếc lều cùng với thực phẩm bị cuốn trôi khỏi mặt boong ... Đồng thời, đội thủy thủ tàu chở dầu đóng kín các cửa ra vào và cửa nắp như quy định, để mặc mọi người trên mặt boong.

Sau đó, câu chuyện đã diễn biến một cách tồi tệ. Các sỹ quan vô cùng tức giận bắt đầu thúc vào các cánh cửa đóng kín của con tàu, ném vật nặng vào các cửa sổ, đe dọa phá vỡ chúng.
Thuyền trưởng, dù sao cũng ra lệnh cho đội thủy thủ mở cửa, sau đó các nhà hàng không mặt đỏ tía tai đã quai nhẹ vào mặt ai đó, mưu toan thể hiện bạo lực đối với thuyền trưởng, và chuyện đó lập tức được báo cáo về bộ tham mưu tại Vladivostok.

Trong khi "có" "nhân viên đặc biệt" và trưởng nhóm liên lạc mật mã (Засекречивающая аппаратура связи - ЗАС), nhóm không quân dịu xuống, và được sưởi ấm ở bên trong xong, họ bắt đầu thu xếp chỗ ở mới sau khi dồn ép lại một cách nghiêm khắc chỗ ở của đội thủy thủ ít người trên tàu chở dầu.

Hành trình tiếp theo diễn ra hoàn toàn không tồi, tuy nhiên, số thực phẩm khô bị cuốn trôi xuống biển đã nhắc người ta nhớ về nó. Cuối chuyến đi, đội thủy thủ và các hành khách đã ăn hết tất cả, và chỉ khi đến khu vực Việt Nam, người ta mới ném thịt muối sang cho họ từ một con tàu khác.

Khó có thể sống trên con tàu không mến khách với một khẩu phần bị giảm, nhưng ngồi một tuần lễ trong một cái chum bị nung nóng tới 80 độ chỉ cách bờ biển xanh thắm quyến rũ có hai cây số thì thậm chí còn tồi tệ hơn. Rất khó mà giải thích những mâu thuẫn của bộ chỉ huy, hoặc các vấn đề chính trị ở trên, nhưng toán kỹ thuật viên khốn khổ đã được cho phép lên đất liền sau một quá trình mệt mỏi lâu dài trên chiếc tàu chở dầu của mình ...

Phải thừa nhận rằng màu xanh ngọc lục bảo của bờ biển vốn luôn thu hút những "tên cướp biển" tiều tụy vì khao khát hóa ra chỉ là một thiên đường lừa đảo.

Nhóm các kỹ thuật viên được bố trí những tiện nghi tối thiểu trong một số doanh trại từ thời còn quân chiếm đóng Mỹ.
Những thổ dân hấp dẫn đóng khố đã biến thành những người Việt Nam mặc quần và đội mũ rơm hình tròn, còn những thứ trái cây kỳ lạ được thay thế bằng gạo với một chất dịch dễ sợ, được chế ra từ đầu cá thối ( nước mắm).

Có một số tin đồn rằng ai đó trong nhóm đã làm điều gì sai, đã đi sai chỗ, mua sai đồ, nhưng sau một vài tuần sống "tự do", nhóm sỹ quan không yên tâm của trung đoàn không quân trinh sát tầm xa độc lập 304 thuộc Hạm đội Thái Bình Dương trước niềm vui sướng chung đã được chuyển lên boong một chiếc tàu đổ bộ cỡ lớn (BDK), đang đậu trong cảng của thành phố Đà Nẵng ....

+++ Hình ảnh Đà Nẵng trong mắt các phi công TU-95 Liên Xô

06.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 14: Cảm nhận về Đà Nẵng



Khi công việc chính đã hoàn thành, người ta đưa xe đến chở chúng tôi về nơi đã bố trí.

Phi hành đoàn có hai xe: một chiếc xe PAZ rất lớn thường thấy của quân đội, treo biển đỏ, và một chiếc xe tải KrAZ bánh xe cao có băng ghế kê ở thùng xe hở phía sau.

Đối với tôi, cuối cùng đã hoàn toàn bị cái nóng nhiệt đới chế ngự, việc lựa chọn có lợi nhất là xe buýt, và tôi vội vàng xách túi của mình leo lên.

Người ta đã tụ tập lại khá đông, còn chúng tôi nhanh chóng ra khỏi khu vực sân bay đi về hướng cảng nơi tàu của chúng tôi đang neo đậu, mà theo lời viên đại úy mới quen của chúng tôi, chúng tôi sẽ được bố trí ở trên con tàu đó.

Những gì tôi nhìn thấy qua cửa sổ chiếc ô tô PAZ xô về Đà Nẵng là sự nghèo nàn và tàn phá mà tôi chưa từng thấy. Nhưng điều tồi tệ nhất là chẳng thấy có bất kỳ dấu hiệu của công cuộc xây dựng nào.

Trong thời kỳ "tái thiết" sau chiến tranh ô tô vận chuyển trong thực tế đã hầu như biến mất khỏi các con phố nhỏ hẹp của cái làng nghèo vô tận có tên là Đà Nẵng.

Dòng chuyển động vô số những chiếc xe đạp miễn cưỡng nhường đường cho xe ô tô của chúng tôi.

Đôi khi trên một số con đường riêng biệt kiểu châu Âu nảy ra những chiếc xe ô tô kỳ lạ của Mỹ còn sót lại từ thời cũ, nhưng sự chuyển động cơ bản vẫn là những chiếc xe ZIL và KrAZ Liên Xô.

Sự nghèo nàn của những người dân địa phương thật đáng thất vọng. Những túp nhà lụp xụp của cư dân thành phố được quây bằng các tấm các tông rách và mái thì lợp tôn, được đè giữ bằng những viên đá, tạo ra ấn tượng rằng nếu có đợt phun trào núi lửa xảy ra, cả thành phố sẽ rắc đầy đá. Dọc đường, ở chỗ này chỗ nọ ta gặp những chiếc "giá 3 chân" bằng tre trông khá kỳ lạ, tại đó trên một tấm gỗ dán treo bằng dây cao su thò ra những gói thuốc lá nhàu nát khác nhau và các mẩu thuốc lá. Như người ta giải thích cho chúng tôi, đấy là một kiểu dấu hiệu hàng hoá có bán, rằng trong một căn lều gần đó ai cũng có thể mua được bất kỳ loại thuốc lá của hãng nào, gồm cả thuốc lá Liên Xô, cả gói, hoặc mua điếu và thậm chí ngay cả mẩu thuốc lá.

Ở đây đó giữa các đống đổ nát xám xịt, mắt ta gặp những cấu trúc xây dựng bằng đá khá kỳ lạ, khác nhau về kích thước từ một bốt điện thoại tới chỗ dừng xe buýt. Các công trình này đứng biệt lập, đôi khi trong một khoảng đất trống toàn cỏ khô. Như tôi đoán chúng là một loại công trình tôn giáo, trong đó ta có thể thấy cắm những que hương, mà ngày nay đã nổi tiếng trên toàn thế giới. Các bức tường trắng xơ xác của công trình vẽ những chữ tượng hình Trung quốc và những con rồng đã mờ màu sơn, chỉ ra chính xác mối liên lạc tâm linh với kẻ láng giềng phương Bắc khổng lồ.

Nhưng như ta biết, có thể tha thứ cho bạn bè về tất cả mọi thứ, và không cần thiết kể cho người xô viết về sự nghèo đói này. Chúng tôi hiểu rằng khó khăn chỉ tạm thời, và chẳng bao lâu nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Chắc là sẽ như vậy.


++++ Hình minh họa dưới cái nhìn của tác giả:

-Hình số 1:

Trong khu vực căn cứ Đà Nẵng

01.jpg


-Hình số 2:

Cảnh quan trên đường ra khỏi căn cứ Đà Nẵng

02.jpg


-Hình 3:

Đà Nẵng và trẻ em

03.jpg


-Hình 4:

Đường phố Đà Nẵng

04.jpg


-Hình 5:

Nhà ở Đà Nẵng

05.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 15: LÝ DO CÓ QUÂN ĐỘI LIÊN XÔ Ở ĐÀ NẴNG VÀ CAM RANH

(Bài viết của tác giả, dựa trên chính sử của Bộ Quốc phòng LX - phần 1/4)

1/
Trích Lịch sử của Bộ Quốc phòng Nga:

... Ngày 15 tháng 2 năm 1979, Đặng Tiểu Bình tuyên bố ý định "trừng phạt" Việt Nam, đó là ngày đầu tiên khả dĩ về hình thức chấm hết hiệu lực hiệp ước quốc tế 30 năm giữa Trung Quốc và Liên Xô. Ngày 16 tháng hai, ông ta tuyên bố cho Moskva biết Trung Quốc đã sẵn sàng chiến tranh trên quy mô toàn diện với Liên Xô. 1,5 triệu binh sĩ Trung Quốc đã ở trên tuyến biên giới với Liên Xô (tổng quân số quân đội Trung Quốc bấy giờ - 3,6 triệu), phía Liên Xô cũng triển khai tại biên giới hơn 40 sư đoàn.

Ngày 17 tháng Hai năm 1979, 7 quân đoàn QGPND Trung Quốc, sau 30-35 phút bắn pháo chuẩn bị đã tràn qua biên giới Việt Nam tại 26 địa điểm trên toàn tuyến biên giới 1.460 km...

2/ Câu chuyện của sỹ quan Hạm đội Thái Bình Dương:

... Hạm đội Thái Bình Dương cũng không đứng bên lề sự kiện và đã có đóng góp mạnh mẽ của mình. Khi cuộc xâm lược này bắt đầu, ở Liên Xô đã tổ chức các cuộc mit tinh lên án cuộc xâm lăng của Trung Quốc, các thủy thủ tàu tuần dương tên lửa "Vladivostok" mới trở về sau một chuyến đi biển dài, giận dữ lên án sự xâm lược của Trung Quốc, ủng hộ Tuyên bố của chính phủ Liên Xô, các thủy thủ cho biết họ sẽ duy trì trạng thái sẵn sàng cao độ nhằm thực hiện bất kỳ mệnh lệnh nào của chính phủ. Chẳng bao lâu họ đã có cơ hội để chứng minh điều đó bằng công việc, vào đầu tháng Ba, "Vladivostok" đã ra khơi.

Trước đó, vào đầu tháng Hai, khi thấy rõ khả năng bùng nổ chiến sự rất cao, các tàu ngầm của chúng tôi đã bắt đầu được triển khai.

2.1/Thuyền trưởng "B-88" Fedor Ivanovitch Gnatusin nhớ lại:

"Vào đầu năm 1979, chúng tôi đang rảnh rỗi - tàu đang tu sửa định kỳ trong nhà máy thì nổ ra cuộc chiến tranh khó hiểu giữa hai nước xã hội chủ nghĩa châu Á.

Nhưng một tuần sau đó, người ta rút chúng tôi ra khỏi nhà máy để ra khơi.

Nhanh chóng nhận nhiệm vụ, bốc xếp vũ khí thủy lôi và ngư lôi, thêm một tuần nữa - bốc xếp và lèn chặt cứng các khoang tàu hàng tấn các tấm tái sinh, phụ tùng thiết bị đồng bộ, thực phẩm, thiết bị cho các trinh sát viên biệt phái ... Chúng tôi đã đi vào chiến tranh.

Tại Vladivostok, Nakhodka, Odessa, các đoàn caravan chất hàng viện trợ quân sự giúp đỡ cho quốc gia nhỏ bé châu Á.

Ngày mai trong Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) họ có thể "gặp" những chiếc thuyền hoặc xuồng máy-cảm tử, các tàu phóng lôi cao tốc và tàu pháo, các tàu tuần tra và khu trục của "những người anh em mãi mãi", cùng với chúng tham gia vào trận đánh có các tàu cao tốc xô viết, các tàu tuần tra và tàu khu trục cùng một đề án.

Còn chúng tôi, các thủy thủ tàu ngầm sẽ được đón tiếp bằng hỏa lực và thanh gươm của Hải quân Trung Quốc trên những thủy đạo dẫn vào bờ biển Việt Nam.

Chúng tôi không phải chỉ có một mình. Chỉ tính từ vịnh Ulyss tới bờ biển Việt Nam đã có 5 tàu ngầm được phái đi. Cộng thêm Konyushka, Avanguard, Rakushka, Sovgavan, Magadan và Bichev. Lực lượng của chúng tôi rất nhiều và tất cả chúng tôi mặc áo lót sọc xanh!
"...


2.2/ Vladimir Efimovitch Glukhov, - trung tá hải quân, nhà thủy văn học của Hải quân Liên Xô nhớ lại:
... Vào tháng Giêng-Tháng 2 năm 1979, tàu tuần dương và tàu khu trục xô viết đã có mặt ở Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) để biểu thị sự ủng hộ của Liên Xô đối với Việt Nam, sau khi có thông tin rằng Trung Quốc chuẩn bị "trừng phạt" người Việt Nam.

Sau khi chiến tranh nổ ra đã có thêm những tàu khác đến tham gia, hình thành một đơn vị lớn, vào ngày 20 tháng Hai, hải đoàn gồm có 13 tàu chiến xô viết ở biển Nam Trung Hoa, và họ chờ đợi một nhóm tàu mới do tuần dương hạm "Admiral Senyavin" dẫn đầu. Trong tháng ba, hải đoàn có đến 30 tàu các loại.

"Tôi đang là tham mưu trưởng tiểu đoàn và người ta bổ nhiệm tôi làm sỹ quan cấp cao cho chuyến đi của các con tàu chúng tôi đến Việt Nam. Chúng tôi đã chuẩn bị cho chuyến hành quân này nhiều ngày, và sau 5 ngày chúng tôi đã vào cảng Đà Nẵng.

Nhiệm vụ của chúng tôi như sau - khẩn trương làm công tác đảm bảo cho các tàu chiến Liên Xô đến các cảng Việt Nam. Đo độ sâu, luồng vào, dòng chảy và các việc khác. Chúng tôi khảo sát cả các cầu tàu hiện có.

Và sau đó chúng tôi đến bán đảo Cam Ranh, nơi đang xây dựng căn cứ hải quân xô viết. Chúng tôi gấp rút làm việc suốt một tháng, chờ đợi biên đội tàu chiến của Hạm đội Thái Bình Dương đến.

Gió thổi mạnh, nóng nực không thể chịu nổi. Biển ở đây rất ấm. Các chàng trai - thủy thủ tàu ngầm, sau này cho biết họ cảm thấy giống như mình đang ở trong nồi nước sôi.

Tôi cho rằng nhờ vào sự hoạt động hiệu quả của Hạm đội Hải quân chúng ta, chiến tranh giữa Trung Quốc và Việt Nam đã trở thành một cuộc xung đột quân sự không lớn".

Tàu chiến của chúng ta đã sẵn sàng không chỉ biểu thị hoạt động ủng hộ Việt Nam. Như V.E.Glukhov khẳng định: "Nếu Trung Quốc bắt đầu phát triển chiến sự lên nữa, các con tàu của chúng tôi sẽ vào Vịnh Bắc Bộ. Mà ở đó ... ở đó đã có thể sử dụng tên lửa. Và phải cảm ơn Chúa vì điều này đã không xảy ra".


++++ Hình minh họa

-Hình số 1: «Б-88», tàu ngầm trinh sát B-88 đề án 611, sau một chuyến khảo sát đại dương.

01.jpg


-Hình minh họa số 2: Tuần dương hạm tên lửa đề án 58 "Đô đốc Fokin", tháng 9 năm 1979.

02.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM



Tút 16: LÝ DO CÓ QUÂN ĐỘI LIÊN XÔ Ở ĐÀ NẴNG VÀ CAM RANH

(Bài viết của tác giả, dựa trên chính sử của Bộ Quốc phòng LX - phần 2/4)


... Ngoài vấn đề người Trung Quốc, tàu chiến Mỹ đã hiện diện và đã đến khu vực này.
Một đơn vị tàu sân bay xung kích dẫn đầu là tàu sân bay «Constellation» (CV -64), đang thực hiện nhiệm vụ chiến đấu gần bờ biển khu vực Đông Nam Á từ ngày 06 tháng 12 năm 1978, ngoài đơn vị đặc nhiệm đó ta còn phải kể đến tàu tuần dương «Leany» (CG 16), tàu khu trục «Morton» (DD 948), tàu vận tải «Takelma» (ATF 113).
Ngày 25 tháng hai nhóm đặc nhiệm tàu sân bay xung kích dẫn đầu bởi tàu sân bay Constellation »(CV -64) đã ở vị trí gần bờ biển Việt Nam trong vùng biển Nam Trung Hoa (Biển Đông), với mục đích như người Mỹ tuyên bố - kiểm soát tình hình.

Để giữ cho chúng cách xa khu vực có chiến sự trên quy mô lớn, các tàu ngầm diesel của chúng tôi đã chặn đứng đường tiếp cận của các tàu chiến Mỹ.
Một số tàu ngầm vẫn ở trong tư thế lặn, một số thì hiên ngang trên tư thế nổi. Dây thần kinh của các thủy thủ của chúng tôi đã tỏ ra mạnh mẽ hơn - người Mỹ không dám đi qua tuyến phòng thủ đường biển chúng tôi đã lập ra.
Ngày 06 tháng Ba, nhóm đặc nhiệm tàu sân bay xung kích do tàu sân bay «Constellation» dẫn đầu đã rời đến khu vực Vịnh Aden, nơi các cuộc xung đột giữa Bắc và Nam Yemen đang bùng phát dữ dội.

Phạm vi các vấn đề mà các con tàu của chúng tôi phải giải quyết có ý nghĩa đáng kể như vậy đấy.

Trong thành phần đơn vị mình chúng tôi có: tuần dương hạm chỉ huy "Đô đốc Senyavin" (từ tháng 2 đến tháng 5), tuần dương hạm tên lửa RKR "Đô đốc Fokin" (trung tá hải quân A.Samofal), các tàu săn ngầm cỡ lớn BPK "Vasily Chapaev", "Sposobnyi", "Stroghi", khu trục hạm "Vozbuzhdennyi" (trung tá hải quân N.Ivanov), tàu tuần tra "Raziashi" và các tàu khác.

Vì lòng can đảm và chủ nghĩa anh hùng trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, 36 thủy thủ của hải đoàn cơ động thuộc Hạm đội Thái Bình Dương đã được chính phủ trao phần thưởng ...



++++ Hình minh họa

-Hình số 3: Quân phục tại Việt Nam của quân nhân Liên Xô

03.jpg


-Hình số 4: Các sỹ quan trung đoàn không quân trinh sát tầm xa độc lập 304 tại Việt Nam, những năm 197x.
04.jpg

 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 17: LÝ DO CÓ QUÂN ĐỘI LIÊN XÔ Ở ĐÀ NẴNG VÀ CAM RANH

(Bài viết của tác giả, dựa trên chính sử của Bộ Quốc phòng LX - phần 3/4)


... Cuộc xâm lược của Trung Quốc đã đẩy nhanh việc ký Hiệp định giữa hai Chính phủ Liên bang Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô Viết và Chính phủ nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam về vấn đề cho phép các tàu chiến Liên Xô nhập cảng và ghé đậu tại quân cảng Cam Ranh và cho phép các máy bay quân sự của Hải quân Xô Viết hạ cánh tại sân bay Cam Ranh.

Nước Việt Nam chiến thắng trong chiến tranh và nay đã thống nhất chiếm một vị trí chiến lược đối với sự hoạt động của Hải quân Xô Viết trong khu vực này của đại dương, và Bộ tư lệnh hải quân chúng tôi không bỏ qua khả năng này. Trong tháng 5 năm 1978, tàu tuần dương tên lửa "Đô đốc Fokin" đã ghé vào vịnh Cam Ranh ...

Các cuộc đàm phán cuối cùng để thiết lập căn cứ đảm bảo hậu cần - kỹ thuật và việc sử dụng chung căn cứ đó, cũng như ký kết các thỏa thuận song phương đã được tổ chức tại Hà Nội bởi Phó Tổng tư lệnh thứ nhất Hải quân Xô Viết đô đốc hạm đội N. Smirnov ngày 02 Tháng 5 năm 1979. Trong thực tế, đã ký kết một hợp đồng thuê miễn phí 25 năm, theo đó cho phép sự hiện diện đồng thời của 10 tàu mặt nước, 8 tàu ngầm có tàu căn cứ nổi và 6 tàu hậu cần hải quân.

Ngày 06 tháng 3 năm 1979, tàu quân sự Liên Xô đã lên dok tại Đà Nẵng.
Trong tháng ba - tháng tư năm 1979, biên đội ba tàu do đại tá hải quân D. Cherivaty chỉ huy trong thành phần gồm có BPK "Vasily Chapaev" (thuyền trưởng E. Znakhurenko), tàu tuần tra "SKR-46" và một tàu quét mìn đã thực hiện chuyến viếng thăm Cam Ranh.
Vào tháng Năm năm 1979, theo tài liệu nước ngoài, chiếc tàu ngầm Liên Xô đầu tiên đã vào vịnh Cam Ranh (theo một số tài liệu đó là tàu ngầm nguyên tử đề án 659 "K-45"), và từ tháng Chín các máy bay trinh sát của Liên Xô bắt đầu đặt căn cứ tại sân bay Đà Nẵng.
Ngày 05-10 tháng 11 năm 1979, đến tham gia chuyến thăm chính thức cảng Hải Phòng của Việt Nam, sau đó trở về phục vụ chiến đấu ở Ấn Độ Dương là một biên đội tàu chiến dưới sự chỉ huy của Tư Lệnh phó thứ nhất Hạm đội Thái Bình Dương, Phó Đô đốc N.Ya.Yasakov gồm các tuần dương hạm tên lửa "Đô đốc Fokin," BPK "Stroghi" và khu trục hạm "Vozbuzhdenny" ...

... Sử dụng căn cứ tại Cam Ranh, Liên bang Xô Viết đã dùng hạm đội thúc đẩy chính sách của mình trong khu vực Đông Nam Á. Khu vực này nằm kề sát một số trung tâm kinh tế, chính trị và quân sự ở Trung Quốc, khối ASEAN, Ấn Độ Dương, các eo biển Malacca và Indonesia.
Hải quân Liên Xô đã mở rộng các khu vực mình hiện diện.
Phân hạm đội gồm bốn tàu dẫn đầu là tàu tuần dương hạng nặng chở máy bay "Minsk" xuất hiện ở vùng Vịnh Thái Lan vào tháng 10 năm 1980, sau khi thực hiện phục vụ chiến đấu tại Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) trong tháng Chín, một tàu tuần dương đơn độc đã xuất hiện tại bờ biển Singapore vào tháng 2 năm 1983.

Sự có mặt của Hải quân Xô Viết ở phần Tây Thái Bình Dương ngày càng tăng lên một cách đều đặn: 6 900 giờ hành trình trong năm 1979, 10 400 giờ vào năm 1980 và 11 800 giờ vào năm 1981.

Trong thời gian năm năm, Liên bang Xô Viết đã hình thành trong Vịnh Cam Ranh một đơn vị tàu chiến lớn, nếu vào năm 1979 ở đó mới có 8 tàu, thì đến cuối năm 1983, họ đã có ở đây 22 tàu, bao gồm 4 tàu ngầm (hạt nhân và diesel), 6 tàu mặt nước lớn.
Từ năm 1983 tại đây đóng căn cứ binh đoàn tàu chiến số 17 của Hạm đội Thái Bình Dương. Tới năm 1984, đã có đến 24 tàu Xô Viết thường xuyên có mặt ở Cam Ranh. Tháng Tư năm 1984, một đơn vị Xô Viết, thành phần gồm có tuần dương hạm chở máy bay "Minsk" và tàu đổ bộ cỡ lớn BDK "Ivan Rogov”, trong tiến trình một cuộc tập trận đã thực hiện cho thủy quân lục chiến Liên Xô lần đầu tiên đổ bộ lên bờ biển Việt Nam ...

NOTE:
Baoleo đã tham gia cuộc tập trận HN-84 (Hữu nghị - năm 1984) này


++++ Hình minh họa

-Hình số 5: Các sỹ quan trung đoàn KQ trinh sát tầm xa độc lập số 304 chụp ảnh chung với các chiến sỹ Việt Nam.

05.jpg
 

thanhtrung052

Xì hơi lốp
Biển số
OF-174986
Ngày cấp bằng
4/1/13
Số km
1,491
Động cơ
372,686 Mã lực
Hóng các phần tiếp theo của cụ
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM



Tút 18: LÝ DO CÓ QUÂN ĐỘI LIÊN XÔ Ở ĐÀ NẴNG VÀ CAM RANH

(Bài viết của tác giả, dựa trên chính sử của Bộ Quốc phòng LX - phần 4/4)


Trong thời gian năm năm, Liên bang Xô Viết đã hình thành trong Vịnh Cam Ranh một đơn vị tàu chiến lớn, nếu vào năm 1979 ở đó mới có 8 tàu, thì đến cuối năm 1983, họ đã có ở đây 22 tàu, bao gồm 4 tàu ngầm (hạt nhân và diesel), 6 tàu mặt nước lớn.


Từ năm 1983 tại đây đóng căn cứ binh đoàn tàu chiến số 17 của Hạm đội Thái Bình Dương. Tới năm 1984, đã có đến 24 tàu Xô Viết thường xuyên có mặt ở Cam Ranh. Tháng Tư năm 1984, một đơn vị Xô Viết, thành phần gồm có tuần dương hạm chở máy bay "Minsk" và tàu đổ bộ cỡ lớn BDK "Ivan Rogov”, trong tiến trình một cuộc tập trận đã lần đầu tiên đổ bộ lính thủy đánh bộ xô viết lên bờ biển Việt Nam.

Ngay sau đó, đã ký với phía Việt Nam một hợp đồng xây dựng các hạng mục trong khoản trợ giúp không hoàn lại cho CHXHCN Việt Nam từ phía Liên bang Xô viết.

Trong giai đoạn 1984-1992 đã xây dựng khoảng 30 hạng mục công trình, trong đó có trạm theo dõi vệ tinh. Trên sân bay của căn cứ đã bố trí một trung đoàn không quân hỗn hợp độc lập, trong biên chế của nó có 4 chiếc Tu-95, 4 chiếc Tu-142, một phi đội Tu-16 các biến thể khác nhau (20 chiếc), 1 phi đội MiG-23 (14 chiếc), 2 máy bay vận tải AN-24 và máy bay trực thăng Mi-8. Hoạt động từ sân bay căn cứ này, các phi hành đoàn đã tiến hành trinh sát ở các vĩ độ cận xích đạo và bờ biển phía đông của các vùng biển xung quanh khu vực châu Á. Năm 1979 và năm 1980 từ hai sân bay tại Việt Nam đã có 76 phi vụ được thực hiện, để so sánh trong cùng cùng thời kỳ, các máy bay Tu-95RTS đã thực hiện từ các sân bay Havana, Luanda, và Conakry, khoảng 450 phi vụ.

Vào cuối thập niên 80 bắt đầu quá trình giảm sự hiện diện quân đội xô viết.

Năm 1998, Hà Nội nhắc nhở Moskva rằng thời hạn thuê căn cứ sẽ hết hạn vào năm 2004, và đề nghị kéo dài thời hạn thuê đó với giá 300 triệu USD mỗi năm. Đồng thời, Trung Quốc và Mỹ cũng đề nghị được thuê căn cứ Cam Ranh với giá 500 triệu USD.

Năm 2000, bộ chỉ huy Hải quân Nga đã chính thức công bố rằng từ nay trở đi sẽ đẩy mạnh các hoạt động sử dụng căn cứ đảm bảo hậu cần-kỹ thuật (PMTO). Tại Bộ Tổng tham mưu Hải quân người ta nói rằng "điều này liên quan đến việc nối lại các hoạt động tích cực của các tàu chiến trên Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương", và hứa rằng "trong tương lai sớm nhất sẽ bố trí 500 ngàn rúp cho công tác sửa chữa khẩn cấp tại PMTO".

Nhưng một năm sau, tháng 5 năm 2001, đã có những báo cáo đầu tiên rằng nước Nga đã quyết định không gia hạn hợp đồng thuê Cam Ranh.
Ngày 24 Tháng Bảy năm 2001, Bộ trưởng Quốc phòng Nga Sergei Ivanov nói rằng nước Nga "cần phải rút khỏi vịnh Cam Ranh".
Quyết định cuối cùng đã được thực hiện trên cơ sở báo cáo của Tổng tư lệnh Hải quân Đô đốc Vladimir Kuroyedov về sự không thích hợp trong việc tiếp tục duy trì các nhiệm vụ của căn cứ.

Theo lời Tổng tham mưu trưởng quân đội Nga tướng Anatoly Kvashnin, chi phí cho căn cứ sánh ngang với chi phí của một tàu ngầm hạt nhân với trang thiết bị hiện đại.

Ngày 02 tháng 5 năm 2002 đã ký nghị định thư về việc chuyển giao căn cứ quân sự cũ của Nga cho chính phủ Việt Nam. Hiện nay, tại Cam Ranh không còn bất kỳ người lính Nga nào nữa.

++++ Hình minh họa

-Hình số 6:

Các sỹ quan trung đoàn KQ trinh sát tầm xa độc lập số 304 trong doanh trại đồn trú ở Khorol, những năm 197x.

06.jpg


 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực

GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 19: CUỘC SỐNG TRÊN TẦU HẢI QUÂN LIÊN XÔ Ở ĐÀ NẴNG

(Phần 1/3)


Đi qua các đường phố chật hẹp giữa các khu ổ chuột bất tận làm từ các mảnh phế liệu gỗ dán và tôn, đoàn caravan nhỏ bé của chúng tôi đã đi ra đến bờ vịnh. Biển xanh biếc đẹp như tranh vẽ và những quả núi xanh lục rất thích hợp cho một tấm toan nghệ thuật. Các công trình bến cảng nhỏ tựa vào các ngọn đồi, mà rừng rậm nhiệt đới xanh rì bao phủ. Trời nóng đến mức gần nước cũng không mang lại cho tôi cảm giác dễ chịu mà tôi kỳ vọng.


Nhô cao lên trên cầu tàu bê tông hoang vắng của cảng Đà Nẵng là hình bóng khổng lồ màu xám của chiếc tàu chiến Liên Xô. Một chiếc tàu đổ bộ loại lớn kiểu "Ivan Rogov" là con tàu mới nhất trong lớp tàu của nó. Bên trong nó là không gian của một hang động khổng lồ, mà tùy thuộc vào nhiệm vụ phải hoàn thành sẽ được chất đầy các trang thiết bị quân sự. Ở tầng trên, trên boong phía đuôi, các thủy thủ trực gác quần short màu xanh nước biển đang uể oải đi tuần dọc theo lan can với những khẩu súng tự động báng gấp của lính thủy đánh bộ. Thật buồn cười, nhưng cảnh những khuôn mặt trẻ măng cháy nắng cầm súng AKMS đột nhiên làm ta trầm lại, như thể được trở về quê hương ...

Tàu chiến được neo đậu vào bến sao cho thân sau của nó mở thẳng lên bờ, theo đó chúng tôi đi vào trong tàu. Trước hết hầm tàu gợi nhớ đến cảnh tượng trong các bộ phim khoa học viễn tưởng trên tàu du hành vũ trụ. Nó khá tối, đâu đó nước văng vào, còn các bức tường thép ảm đạm từ xa phát ra tiếng gầm gừ.


Đi theo các "thổ dân" của chúng tôi, chúng tôi nhanh chóng thấy mình đang ở trong một hành lang hẹp, thiếu ánh sáng dẫn vào một bức tường, nơi bắt đầu một cầu thang dốc, hẹp, đi lên gần như theo chiều thẳng đứng. Do chưa quen, chúng ta có thể tưởng việc đi lên các bậc thang tàu biển là dễ dàng, tuy nhiên, tôi đã nhét quá nhiều sự quan trọng hóa vào trong ý nghĩa trực tiếp của từ này. Đến cuối thiên sử thi hàng hải của chúng tôi, tôi đã học được như mong đợi, cách ép sát người hơn nữa vào cầu thang, để đầu phù hợp với ô cửa hẹp, nhưng lúc đầu đã phải đập đầu khá nhiều vào các cạnh sắc, ở ngay nơi đầu chui qua trong tư thế cơ thể đứng thẳng tự nhiên.

Vừa cười và chửi thề, chúng tôi cuối cùng cũng ở trong một tầng không rõ nào đó, giữa không gian màu xám của hành lang hẹp trên tàu. Một sĩ quan hải quân trong đồng phục màu xanh vùng nhiệt đới chỉ dẫn gì đó cho nhóm trưởng của chúng tôi, và chẳng bao lâu sau tôi và Andryusha đã ở trong một cabin thủy thủ thứ thiệt, tò mò xem xét căn phòng nhỏ nhưng ấm cúng có trần thấp, những chiếc giường 2 tầng nhỏ kê dọc theo tường. Cabin sạch sẽ, và ngay cả trong ánh sáng mờ rọi qua các cửa sổ tròn, ta thấy rõ ràng rằng tất cả mọi thứ bên trong đều còn mới.

Miếng nhựa xám ngay ngắn trên tường, chiếc bàn thuận tiện và những chiếc hòm phẳng đáng ngờ dưới hai ô cửa sáng trông theo hình dung của tôi như thể chúng ở trên một chiếc tàu du lịch hạng trung, chứ không tiện dụng cho việc chuyên chở "các đồng chí chiến sỹ, thủy thủ và hạ sỹ quan" thô kệch và không cẩn thận cho lắm.

Sau khi chúng tôi ổn định chỗ xong, tôi bắt đầu chăm chú nghiên cứu các hòm đặt dưới cửa sổ lấy sáng và ngạc nhiên thấy rằng đó chính là máy điều hòa không khí! "Cho ai?", trong đầu tôi lóe lên câu hỏi, và rất nhanh chóng trên một số chi tiết tôi thấy ngay nhãn hiệu «Sản xuất tại Ba Lan». Tất cả trở về đúng chỗ của mình: chiếc tàu chiến được đóng hoặc trang bị tại các nhà máy đóng tàu của nước Ba Lan anh em, nơi mà theo lời khuyên của lực lượng dân chủ còn non trẻ "Công đoàn Đoàn kết", có thể thấy cuộc sống của các thủy thủ tốt hơn.

Mệt nhoài vì chuyến bay và thời gian ngồi chờ tại sân bay, chúng tôi bỏ túi đồ của mình xuống sàn khoang và khoan khoái ngả người trên những chiếc giường hẹp, một nửa trong số đó phủ những rào cản thấp có lẽ để dùng trong trường hợp say sóng. Để tắt bớt tiếng hú của động cơ còn đang làm việc đâu đó vẫn đeo đẳng chúng tôi, chúng tôi vội vã đóng sập cánh cửa sắt của cabin, vô tình vi phạm điều lệnh nội vụ trên tàu. Một sỹ quan trong thủy thủ đoàn, có lẽ đi kiểm tra nơi ăn ở của những người mới đến, và khi nhìn thấy cánh cửa khép kín cùng những túi đồ của chúng tôi để trên sàn cabin đã nhiếc móc nhóm trưởng của chúng tôi.

Viên thiếu tá khốn khổ đội chiếc mũ lưỡi trai liếc mắt nhìn chúng tôi, nhưng khi nhận ra chúng tôi chưa được ai bảo ban thì ông ta bắt tay hướng dẫn. Chúng tôi được giải thích rằng không thể đóng cửa ra vào trên tàu, bởi vì tất cả các cánh cửa được mở ra cho lũ chuột (!) tự do chạy qua chạy lại trên tàu. Tôi không thực sự thấy cái logic thời trung cổ đó phù hợp với chiếc tàu chiến mới nhất này, tuy nhiên ta lại tìm thấy lời giải thích rất hiện đại cho việc đó. Té ra những con chuột đói "bất mãn" có khả năng làm ngừng hoạt động một con tàu hiện đại trong một vài giờ khi chúng gặm đứt tất cả các đường cáp điện. Để ngăn chặn điều này, con vật dễ thương đó phải được phép đi lại tự do trên tàu, và chúng sẽ gặm các túi xách bỏ quên trên sàn nhà. Thiếu tá của chúng tôi đọc cho chúng tôi nghe một bài giảng ngắn trước mặt một thủy thủ, sau đó ông hài lòng bỏ đi, còn chúng tôi cho đồ đạc vào trong các tủ kim loại khóa lại theo hướng dẫn, đồng thời biết rằng trên chiếc tàu chiến này, chúng tôi chỉ là những hành khách bình thường.

Các vấn đề sinh hoạt thường ngày trên tàu được giải quyết có tính đến các đặc trưng nghề đi biển. Việc tới một nơi phổ biến dưới tên gọi "golyun" là cả một cuộc phiêu lưu. Sau khi xác định chỗ sử dụng cho công cộng trên một sàn boong khác, tôi nhẹ dạ bước vào một hành lang vô tận, vô tình không trang bị các biển chỉ dẫn cho những người khách du lịch không may. Bị nhu cầu thúc đẩy, không có gì lạ khi tôi cuống quýt tới được một chỗ nằm ngoài khu vực có điều hòa không khí, và tôi gặp phải một sức nóng khủng khiếp, bầu không khí hầm hập mùi amoniac đến mức không chịu nổi. Nhắm mắt và bịt mũi, bằng cách nào đó tôi nhanh chóng làm cho xong việc rồi chạy ra ngoài hành lang, vừa chạy vừa gài khuy quần. Như sau này chúng tôi được biết, nước trên tàu rất quý, và người ta không dùng nước sạch bảo trì nhà vệ sinh.


++++ Hình minh họa

-Hình số 1: nBDK, những năm 197x.

01.jpg


-Hình số 2: BDK, 198x.

02.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 20: CUỘC SỐNG TRÊN TẦU HẢI QUÂN LIÊN XÔ Ở ĐÀ NẴNG

(Phần 2/3)


Lấy lại hơi thở một chút, tôi theo đường cũ trở lại nhưng kinh hoàng nhận ra mình đã bị lạc. Sau một vài cú quẹo trên những hành lang màu xám xịt kêu ù ù giống hệt như nhau tôi đâm hoảng. Không có ai để mà hỏi đường, và thực sự tôi có khả năng sẽ trở thành đối tượng của một câu chuyện cười hải quân, nếu tôi không tìm thấy đường trở lại. Tôi dừng lại, và theo khuyến cáo trong các cuốn sách về kỹ năng sống sót, tôi bắt đầu phân tích tình hình. Chỉ còn một cách - đi về phía có tiếng ồn của động cơ, hy vọng gặp được ai đó trong đội thủy thủ. Sau khi leo qua vài ba tầng, tôi đã rất may mắn khi nhìn thấy một thủy thủ vạm vỡ vận quần short màu xanh nước biển. Anh thủy thủ có vẻ người Trung Á không bày tỏ ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi ở trong khu vực buồng máy, đáp ứng yêu cầu dẫn tôi về lại chỗ ở của chúng tôi một cách kẻ cả, như với một du khách ngớ ngẩn trong những vùng hoang dã của rừng rậm nhiệt đới Việt Nam.

Khi tôi dễ dàng bước vào cabin của mình, Andrei lo lắng về sự vắng mặt của tôi đã chuẩn bị đi tìm, đáp lại tôi thẳng thắn thừa nhận việc đi lạc và phải tìm đường trở về của mình. Andryusha đồng ý rằng bạn có thể bị mất phương hướng rất nhanh chóng, và chúng tôi thỏa thuận tiếp tục gắn bó với nhau. Đúng lúc này, nhóm trưởng đến và chúng tôi vui vẻ sang phòng sinh hoạt tập thể ăn bữa tối thủy thủ đầu tiên của mình.

Mặc dù sự hạn chế đặc thù của cuộc sống hải quân và chế độ ăn uống, tôi rất thích ở trên tàu. Một bầu không khí lãng mạn kỳ lạ, đội thủy thủ không đông nhưng nghiêm khắc, hoạt động đáng sợ và đáng ngờ tạo ra trên tàu bầu không khí của một cuộc phiêu lưu thú vị mà không bị đe dọa bởi bất kỳ hậu quả nào. Sau "bữa trà tối", bữa thứ tư trong ngày, hoàn toàn bất ngờ, đó là một bữa ăn khá thịnh soạn với bánh mì kẹp giăm bông, cuộc sống nói chung vẫn hạnh phúc như thường.

Chúng tôi đi ra sàn boong mũi con tàu lớn này, nó đang chìm vào cái nóng nhớp nháp màu đen của đêm nhiệt đới. Cái nóng chưa giảm - không khí vẫn còn ẩm nhớt và khó thở. Đêm đen không trăng chết lặng, chỉ hàng triệu ngôi sao sáng xa lạ bao quanh chúng tôi từ mọi phía. Tất cả mọi người không ai bảo ai, cùng đồng loạt im lặng một cách ngưỡng mộ, họ ngẩng đầu nhìn lên thế giới vũ trụ xa lạ bao la, nơi thỉnh thoảng lại có vệt sao băng chớp sáng vụt lóe lên, chạy dài rồi tắt lịm ...

++++ Hình minh họa

-Hình số 3: BDK, 198x, một góc nhìn khác.

03.jpg


-Hình số 4: BDK, 198x, một ảnh khác.

04.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 21: CUỘC SỐNG TRÊN TẦU HẢI QUÂN LIÊN XÔ Ở ĐÀ NẴNG

(Phần 3/3)


"Ôi! ... mẹ nó chứ!", tiếp theo một tiếng nấc nghẹn vang lên trong bầu không khí nhiệt đới, khi một trong các hành khách vấp mắt cá chân trần vào mảnh sắt sẫm màu trong đêm tối. Theo vệt đom đóm tàn thuốc lá đỏ rực tôi xác định hướng để cố gắng không đụng chạm vào một vật gì đó trong bóng tối khi tụt xuống sân boong lớn trên chiếc BDK, nơi tất cả "xã hội" của chúng tôi đã tụ tập đầy đủ. Dưới ánh sáng mờ đục của một cây đèn nhỏ, tôi nhìn thấy các hàng ghế dài, sắp xếp như trong một câu lạc bộ nông thôn ngoài trời, trên đó những người đàn ông mặc áo sơ mi trắng đang ngồi. Trên chiếc bàn kê giữa lối có đặt chiếc máy chiếu phim xách tay, cạnh đó một bóng thủy thủ đang làm phép. Phía trước, gần hình bóng to lớn lờ mờ của tháp pháo treo tấm phông màn hình chiếu phim di động hình vuông.

Đám đông ồn ào nói chuyện, hút thuốc, những tiếng cười bị bóp nghẹt vẫn vẳng lên, và nếu không phải vì thiếu những phụ nữ ăn diện vui vẻ, quang cảnh sẽ giống như ở một khu nghỉ mát đẹp đẽ nào đó tại miền Caucasus. Sự chờ đợi kéo dài mãi cho đến khi một người đàn ông cao lớn trẻ tuổi sạm nắng xuất hiện giữa lối đi. Anh ta chỉ mặc chiếc quần short ngắn, cắt ra từ quần jean (!) đi đôi dép tông kiểu Việt Nam, làm bằng những miếng cao su dày và quai bằng vải bạt. Thuyền trưởng con tàu, giống như chàng "Robinson" không có tuổi, dáng đi mạnh mẽ như thủy thủ Brazil, ngồi ở hàng ghế đầu, lặng lẽ ra hiệu bằng một cử chỉ bất cẩn, "Bắt đầu!". Ánh đèn vụt tắt, trên màn ảnh chạy các cảnh đầu tiên của bộ phim nổi tiếng khá mới mẻ vào năm 1979, phim "Tiểu thuyết công vụ" ...


... Các phần của bộ phim nối tiếp nhau thay đổi, người thủy thủ lanh lợi nhanh chóng lắp các hộp phim kế tiếp, và tôi nhìn lên bầu trời đen như nhung, có các ngôi sao sáng lóng lánh như kim cương mà ngạc nhiên về sự hư ảo của những gì đang diễn ra. Trong tất cả khung cảnh này đầy ắp sự siêu thực của các sự kiện và thời gian, mà đối với một học viên như tôi, chưa qua năm thứ tư, cần phải thoát ra sao cho không tổn thất.

Tôi đã rất nhiều lần xem câu chuyện phim công vụ nổi tiếng này, nhưng mỗi lần hình ảnh đầu tiên của bộ phim hiện lên, tôi luôn nhớ đến buổi chiếu phim đêm trên boong một chiếc tàu chiến lớn tại thành phố cảng Đà Nẵng.

++++ Hình minh họa

-Hình số 5: Các sỹ quan trung đoàn không quân trinh sát tầm xa độc lập 304 tại Việt Nam, 1979. Lưu trữ cá nhân của tác giả.

05.jpg


-Hình số 6: Cảng Đà Nẵng và bãi biển trên eo biển ở thời gian tác giả lưu trú.
06.jpg




-Hình số 7: Vịnh Đà Nẵng

07.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 22: NHỮNG NGÀY Ở ĐÀ NẴNG

(Phần 1/4)



Thời gian ngắn ngủi chúng tôi sống trên lãnh thổ nước Việt Nam tự do và dân chủ hoàn toàn chỉ có tính chất của người đi du lịch.

Chuyến bay chiến đấu vì một lý do bí ẩn đã không xảy ra, và tất cả thời gian trong chuyến bay thứ nhất của chúng tôi diễn ra trên bãi biển gần nhất. Cuộc sống trên tàu thoải mái và đầy đủ, buổi tối các phim hay cứ xoay vòng, và cuộc sống kỳ lạ chưa quen biết của cư dân tại chỗ không còn có vẻ quá khó khăn.
,
Chúng tôi bị cấm bất kỳ chuyến đi nào vào thành phố, và ngay cả khi đi ra bãi biển gần chúng tôi cũng phải đi bằng xe buýt. Một bãi biển nhỏ toàn cát nằm ở một góc đẹp như tranh vẽ dưới chân quả đồi có rừng bao phủ, bây giờ là một phần của một rừng cấm quốc gia của Việt Nam. Không có gì đáng ngạc nhiên rằng sau này họ đã xây dựng ở đây các khu nghỉ mát và đưa bờ biển quý như vàng này vào các tài liệu quảng cáo và các site du lịch trên internet.

Nhưng vào năm 1979, tại Đà Nẵng sau chiến tranh mọi thứ đơn giản hơn nhiều. Các đồng nghiệp giàu kinh nghiệm của chúng tôi, tiêu phí thời gian trên bãi biển nhiều ngày trong lúc chờ chúng tôi, đã quen với việc trú ẩn trong bóng mát cây xanh dọc bờ biển, thỉnh thoảng la hét chạy dọc eo biển xanh trên lớp cát màu sáng bị nung nóng. Tôi đã quen với cuộc sống thường ngày ở Biển Đen, đã trải qua tất cả các kỳ nghỉ hè của mình tại Crimea, nhưng ngay cả khi không có nhiều kinh nghiệm, cũng có thể thấy rõ ràng rằng chúng tôi sẽ bị đốt thành tro dưới mặt trời nhiệt đới. Mặt trời ẩn đằng sau một đám khói mù nóng bỏng, tạo ra cảm giác ta đang ở bên trong một cái bếp lò khổng lồ.

"Ah-ah-ah!", tôi vẫy tay và chạy xuống nước, cố gắng không để bàn chân mình bị đốt bỏng. Khi chạy đến mép nước trên bờ cát, tôi hài lòng ngồi ngồi phịch xuống làn nước trong xanh, theo thói quen cuộn tròn người chờ đợi tia nước lạnh trong bồn tắm. Nước ấm như thể còn ấm hơn cả không khí! Niềm vui thiên đường bị phá hỏng một chút bởi mùi vị của nước rơi vào miệng. Vị mặn không thể chịu được, thậm chí đắng của nước biển lập tức tràn đầy miệng, và tôi quyết định không nuốt ...

++++ Hình minh họa:

-Hình số 1: Bãi biển trong khu vực cảng Đà Nẵng.
01.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM



Tút 23: NHỮNG NGÀY Ở ĐÀ NẴNG

(Phần 2/4)


Tuy nhiên, nước biển ấm vùng biển nhiệt đới của biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) khá nguy hiểm với người tắm chưa được chuẩn bị, và trong ngày đầu tiên trên bãi biển, đội hình nhỏ bé của chúng tôi đã phải chịu những thiệt hại đầu tiên. "Vết thương" phổ biến nhất trong làn nước tại đây là khi làm quen với nhím biển (con cầu gai). Các quả cầu nhỏ màu đen có các mũi kim đẹp động đậy thường xuyên rất nguy hiểm, và nếu tay hoặc chân bạn chạm vào bất kỳ mũi kim độc nào sẽ gây ra vết thương rất lâu mới lành sẹo. Rất nhanh chóng, những tiếng chửi thề đủ kiểu vang lên, một vài người mới đến được người ta kéo tay lôi vào bóng râm, tại đó các chàng "Robinson" có kinh nghiệm của chúng tôi bắt đầu trích xuất các mũi kim khỏi đầu gối các cư dân tắm biển mặt tái nhợt bằng một loại dụng cụ cầm tay giống như kim khâu.

Tôi thực sự không muốn nhận một liều kim tiêm vào các chỗ thuộc phần mềm, nhưng bỏ lỡ cơ hội trải nghiệm với những động vật dưới nước của biển vùng nhiệt đới thì tôi cũng không thể. Chẳng bao lâu tôi nhận thấy rằng trên bãi biển đã hình thành một thứ tự sinh động sử dụng kính bơi mà các vận động viên vẫn sử dụng trong hồ bơi. Kính - là một sự thay thế nghèo nàn chiếc mặt nạ lặn thực sự, nhưng không có cách nào khác, và sau vài giờ, tôi kéo qua đầu dây đeo bằng cao su của chiếc kính bơi cũ, rồi quan sát cẩn thận, bắt đầu lặn xuống sâu ...


... Vật đầu tiên tôi nhìn thấy qua lớp nước sâu nửa mét trong suốt là một viên đạn pháo nằm dưới đáy. Tránh xa vật "kỳ lạ" ấy, tôi nhanh chóng nhìn quanh và kinh hoàng thấy dưới đáy chất kín các loại đạn dược chưa nổ đủ các cỡ khác nhau. Cố gắng không để chạm vào đáy biển đầy nguy hiểm, tôi bơi tiếp đến chỗ những tảng đá granit màu đen nơi có cuộc sống nhộn nhịp đầy màu sắc của biển.

Bây giờ sẽ không ai ngạc nhiên với sự mô tả các loài cá cảnh, nhưng năm 1979, tầm nhìn như vậy còn hiếm! Tôi vui vẻ đưa tay xua đàn cá đầy màu sắc, quan sát các rạn san hô kỳ lạ, cho đến khi trán suýt chạm một con rắn biển dài nửa mét, nó không để ý gì đến tôi, nhanh nhẹn bơi vào bờ ở độ sâu 30 cm ... Tôi đột nhiên nhận thấy mình đã bơi ra quá xa, và trên bờ người ta đã hăm hở vẫy tay kêu tôi quay về trả chiếc kính quý giá cho phiên bơi tiếp theo ...
..........

... Cư dân cũ của khu "nghỉ mát" uể oải chơi bài, nhưng nhiều người mới đến thì không muốn ngồi một chỗ. Điều gì luôn thu hút người Liên Xô ở vùng nhiệt đới? Đúng, những cây dừa hoặc cọ.
........

(Ghi chú của tác giả:

Bạn đọc có thể nhận thấy rằng các thực vật nhiệt đới nổi tiếng ngay cả bây giờ cũng không mất tầm quan trọng của nó, khi mà trừ kẻ lười biếng là chưa đến các khu du lịch phía Nam của Thổ Nhĩ Kỳ, Hy Lạp hay Ai Cập. Trong mỗi nhà đều có thể tìm thấy một vài bức ảnh những người thân trong gia đình mặc đồ lót, tựa vào thân cây dừa. Cây dừa như một biểu tượng của tự do và thịnh vượng của các công dân Nga, đã trở thành 1 thuộc tính bắt buộc của địa vị xã hội trong các trang mạng xã hội kiểu như "Odnoklassnik.ru" mà sau khi xem xong, nó làm cho ta có ấn tượng rằng đa số công dân của Liên bang Nga nhất định phải sống ở vùng Địa Trung Hải hoặc Paris).



Tụ tập xung quanh các cây dừa, trải thành hàng dọc theo bãi biển cát trắng xinh đẹp, một nhóm đàn ông cò chưa cháy nắng, vận quần short, chăm chú nhìn lên ngọn cây, trên đó có thể nhìn thấy những trái dừa màu xanh chưa chín. Không do dự, một trong những cư dân bãi biển đã cố gắng leo lên, tuy nhiên điều đó kết thúc rất đáng buồn - "người nhện" đã rơi xuống từ độ cao ba mét, xước hết bụng. Nỗ lực tuyệt vọng khai thác cây ăn quả này bằng cách rung lắc cũng chẳng đi tới đâu, cây dừa rung động, nhưng quả vẫn nằm yên tại chỗ. Có lẽ cây dừa sẽ còn bị rung lắc thêm nữa nếu không có những con người Việt Nam còi cọc rám nắng từ đâu bỗng xuất hiện trên bãi biển.

++++ Hình minh họa:

Hình số 2: Các sỹ quan trung đoàn không quân trinh sát tầm xa độc lập số 304 trên bãi biển, Đà Nẵng, những năm 197x.

02.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 24: NHỮNG NGÀY Ở ĐÀ NẴNG

(Phần 3/4)


Bãi biển theo luật pháp của thời kỳ sau chiến tranh, ở trong khu vực các công trình quân sự, và sự xuất hiện trên bãi cát những con người mặc đồng phục rộng thùng thình màu xanh lá cây, súng cầm trên tay, rõ ràng là đúng đắn. Người Việt Nam rất thân thiện, họ mỉm cười và thậm chí còn nói chuyện bằng tiếng Nga, và khi họ đến gần ta mới thấy rõ họ lớn tuổi hơn nhiều. Sau một vài trao đổi được biết chúng tôi đang làm việc với các sỹ quan từng học ở Liên Xô, tuy nhiên, nụ cười ranh mãnh và cách nói bóng gió không gây ra nhiều sự tin cậy.


Tôi không ham trao đổi lời chào anh em với các cư dân bản địa và ngồi lại dưới tán cây, trong khi Andryusha lại xông đến với các quân nhân Việt Nam, mà chúng tôi đang bao quanh. Họ sôi nổi nói về một điều gì đó, và chẳng mấy chốc các phi công của chúng tôi đã xoay trong tay khẩu súng trường Mỹ M16 nổi tiếng - một biểu tượng của quân đội nước ngoài. Tôi từ xa quan sát chiếc "đồ chơi" kỳ lạ đó, còn đám đông giải tán và tôi nhìn thấy cái thân trần của anh bạn tì báng súng lên vai, tuân theo khẩu lệnh của người Việt Nam nhỏ bé sạm nắng, bóp cò bắn về phía quả đồi.

Một tiếng súng vang lên khô khốc, đám đông chộn rộn hẳn lên và tôi cảm thấy từ bên trong nỗi ghen tị không thể kìm được ... Andryusha? .. từ một khẩu M16 thật sự! ... Chết tiệt! .... Tôi nhanh chóng đi đến chỗ các khán giả đang thảo luận và cố gắng vươn tới khẩu súng trường mà không nhìn vào khuôn mặt đỏ bừng vì nỗi sung sướng không chịu nổi của anh bạn. Người Việt Nam mỉm cười khoan dung và ra hiệu cho tất cả mọi người hiểu rằng ngày hôm nay sẽ không bắn nữa. Sau khi cầm được thứ vũ khí thèm muốn đó trong tay, tôi chỉ còn có thể hài lòng với mùi chua của thuốc súng và chiếc báng súng ấm nóng dưới ánh nắng mặt trời.

++++ Hình minh họa:

-Hình số 3, số 4, số 5 và số 6: Bãi biển ở Đà Nẵng. Khu vực dành riêng cho Liên Xô.

03.jpg


04.jpg


05.jpg


06.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,774
Động cơ
360,629 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 25: NHỮNG NGÀY Ở ĐÀ NẴNG

(Phần 4/4)



Không biết tại sao, nhưng tôi thực sự rất nhớ ngày hôm đó trên bãi cát ngập nắng của Đà Nẵng. Tôi đứng giữa bãi biển nhiệt đới màu trắng và đang nắm trong tay một vật, trong nhiều năm qua đã mang lại sự chết chóc. Bản thân khẩu súng trường này không giống như khẩu Kalashnikov, cũng như một chiếc xe "Volga" so với chiếc "Chrysler". Chiếc báng súng bằng nhựa xám trông xa lạ và sự mỏng manh của kết cấu làm ta ngạc nhiên vì sự nhẹ nhàng và thoải mái cho người lính. Và một lần nữa, giống như trên bầu trời Vịnh Ba Tư, tôi đột nhiên cảm thấy tính dễ bị tổn thương và khó xử của các hệ thống Xô Viết trước thế giới đa dạng nhiều màu sắc, mà ngay như tại đây, trước những người Việt Nam láu lỉnh, đang cười trước mặt chúng tôi, trong khi vẫn giữ khuôn mặt thực sự của họ trong bóng tối ...


......... .. Thời gian của chúng tôi giống như của những người đi nghỉ theo phiếu nghỉ công đoàn. Nỗi lo sợ của tôi về mặt trời là khá hợp lý, sau một vài giờ tôi cảm thấy ngứa nhẹ trên vai - dấu hiệu chắc chắn rằng tôi đã bị cháy nắng. Phẩy tay trên lớp da bị rộp, sau vài ngày đã may mắn bong ra khỏi người, tôi đi đến cuối mạn phải của bãi biển, nơi thảm thực vật xanh rì bao phủ. Khi nhìn gần hóa ra đó là một khu rừng tre tuyệt đẹp mọc trên cát, nước suối chảy giữa các thân cây theo dòng đổ ra biển. Không kìm được, tôi như mê mẩn rẽ bụi cây bước vào, những thân cây khép lại sau lưng tôi cùng tiếng xào xạc nhẹ. Ta có thể dễ dàng đi xuyên qua giữa những thân tre mềm mại màu xanh lục, và chẳng bao lâu sau bao quanh tôi là tiếng xạc xào đầy ma thuật, tôi đắm mình trong ánh sáng xanh biếc rực rỡ mầu ngọc lục bảo của lá cây. Đi thêm một vài mét nữa tôi hoàn toàn mất phương hướng, và tôi cảm thấy dường như bàn chân trần của tôi lún vào lớp cát ướt màu trắng, dòng nước trong suốt theo vết mà âm thầm chảy vào. Tôi nhìn xuống và không thể không lạnh toát cả người. Ngay dưới chân tôi là một lỗ đen lớn, đường kính 8 cm, và xét theo dấu vết còn tươi nguyên trong cát ướt - nó là nơi sinh sống ...

Tôi đổi sang hướng mà theo suy nghĩ của mình sẽ bỏ nền văn minh lại đằng sau, và đẩy cây tre kêu răng rắc, vươn ra với ánh sáng ...

Dành nhiều thời gian trên bãi biển, tôi hài lòng lắng nghe các câu chuyện mà các kỹ thuật viên của chúng tôi kể, họ đã giết thì giờ tại Đà Nẵng đến tháng thứ ba. Một số tin đồn phát triển thành truyền thuyết địa phương mài dũa đến mức không còn nhận ra, đã được kể ở nhà cho các gia đình và người thân. Người đại úy trẻ quen biết kể với chúng tôi về sự xuất hiện của các kỹ thuật viên ở Đà Nẵng, bản thân nó ngày hôm nay là một bức tranh đầy màu sắc của các tổ chức quân sự Liên Xô.

++++ Hình minh họa:

-Hình số 7: Đà Nẵng, những năm 197x.

07.jpg
 

z300

Xe điện
Biển số
OF-482877
Ngày cấp bằng
9/1/17
Số km
3,879
Động cơ
248,060 Mã lực
Em đánh dấu đọc dần ạ
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top