[Funland] Góc Khuất Của Chiến Tranh

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,687
Động cơ
356,675 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 8: Câu chuyện bên trong con TU-95


Nhai xong mẩu bánh quy trong khẩu phần ăn trên chuyến bay, tâm trạng tôi vui vẻ hơn, tôi bắt đầu chăm chú xem xét các thiết bị dẫn đường của chiếc máy bay ném bom chiến lược qua vai các phi công. Nhiều đồng hồ đo gắn trên tấm bảng đen đã quen thuộc với tôi, và sự khác biệt trong thuật lái giữa IL và TU có lẽ không phải quá lớn. Tôi ghi nhớ một số thủ thuật và tự tin "đọc" số liệu trên máy đo độ cao, trước hết giống hệt đồng hồ báo thức có một mũi tên lớn chỉ số đo mét và mũi tên nhỏ - ki lô mét. Tốc độ được hiển thị trong hai chỉ số: "thực" và "thuận gió". Đồng hồ chỉ thị đường chân trời (авиагоризонт- attitude indicator- gyro horizon- artificial horizon) - một con quay hồi chuyển hình cầu trông rất buồn cười trong một bể cá.

Điểm mới là cơ cấu lái tự động, được gắn trên tay ghế phi công phía bên ngoài, trông rất mỏng manh và không thuận tiện. Bất cứ khi nào tôi di chuyển, cả hai phi công đều dùng lòng bàn tay tự động che ngay chiếc hộp nhôm nhỏ có đường cáp dày nằm dưới tay họ, vì bất kỳ sự va chạm nào dù nhỏ va vào nó có thể kết thúc bằng việc gây ra thảm họa. Cảm giác khó chịu khi ngắt cơ cấu lái tự động, chỉ về sau tôi mới nhận biết được, còn khi đó cố gắng tránh xa ghế phi công trong chỗ ngồi chật chội của cabin.

Dù có vẻ buồn cười, nhưng những câu chuyện cổ tích Hollywood thường thấy kể về các anh hùng-cứu nạn đôi khi lại rất thực tế. Sau khi bay trên các máy bay lớn và quan sát các phi công, tôi có thể tự tin nói rằng cơ hội để cho một máy bay lớn hạ cánh thành công là có ở con người trưởng thành và tỉnh táo. Nếu bạn làm theo các mệnh lệnh từ mặt đất và không hoảng sợ, thì chiếc máy bay - hoàn toàn là một cỗ máy kiểm soát được và biết vâng lời. Tuy nhiên, trong các bộ phim, tất cả mọi thứ có vẻ dễ dàng hơn ...

... Khi máy bay còn cách sân bay 100 km phải chia tay "khu vực", chuyển tần số radio sang tần số "tiếp cận" và tự giới thiệu mình (với đài không lưu địa phương). Sau khi nghe mệnh lệnh, thay đổi yếu tố trần bay (эшелон - Flight Level), báo cáo, lắng nghe mệnh lệnh, gió, thời tiết, áp suất, nghe giải thích trình tự hạ cánh, đặt lại đo cao theo áp suất trên sân bay, báo cáo máy bay đi vào "vòng lượn quả nang" (заход в 'коробочку'), nhận lệnh về phiên hạ cánh, giảm tốc độ, không để trượt máy bay vào vòng xoáy ốc vì mất tốc độ, chuyển hướng qua các điểm ngoặt, không để máy bay trượt xoắn ốc bằng cánh, mở tất cả các cánh tà, ra càng, vẫn duy trì tốc độ, ghìm không cho "con dê" trượt xoáy ốc, ngoặt về hướng bay thẳng, báo cáo đã sẵn sàng hạ cánh, nhận lệnh cho phép hạ cánh, đi qua điểm chuẩn xa, lắng nghe các mệnh lệnh có thể có cuối cùng, kiểm tra tình trạng trống trên đường băng, vượt qua điểm kiểm tra gần, hướng máy bay vào đúng tim đường băng, giảm tốc độ đều đặn và đồng thời tiếp đất bằng càng sau.

(Xin hình Minh họa số 7).
07.jpg



Trên mặt đất, hệ thống phanh hãm lập tức làm việc, máy bay rẽ vào đường lăn, kiểm tra hoạt động trên sân bay, lăn vào sân đậu của mình, ngoặt đẹp vào đúng chỗ và tắt động cơ ...

Quan hệ chu đáo với công việc của người phiên dịch bay trên máy bay quân sự, than ôi, có cơ sở của nó. Nếu trước sự tự tin có phần thái quá của các phi công-anh hùng mà sự thiếu tự tin của phiên dịch lại tăng thêm, thì kết quả là Bộ trưởng Quốc phòng Liên Xô nhận được một "quả dưa bở" tốt. Đầu thập kỷ 1970, khi mức độ hoạt động viện trợ quân sự cho "các quốc gia đang phát triển anh em" đặc biệt cao, các máy bay vận tải quân sự và máy bay trinh sát tham gia thường xuyên, nhất là khu vực châu Á và châu Phi. Nhiều chuyến vận chuyển diễn ra trên các tuyến đường hàng không quốc tế chính, và việc hạ cánh được thực hiện tại các sân bay đông đúc nhộn nhịp, kiểu thành phố Karachi. Tất cả các máy bay quân sự, khai báo là sở hữu của hãng Aeroflot, về lý thuyết, cần phải được chuẩn bị sẵn sàng cho công tác vận tải quốc tế và được trang bị các thiết bị cần thiết.

Không cần phải giải thích rằng trên một máy bay AN-12 vinh quang với kíp bay quân sự, không có bất cứ phương tiện hỏi đáp phòng không "ta-địch" nào, phiên dịch có thể thiếu kinh nghiệm, mà về các thành tựu văn minh kiểu như quỹ đạo đáp hạ cánh (посадочная глиссада - glissade), chỉ thấy người ta đồn thổi kiểu huyền thoại. Để bằng cách nào đó phù hợp với "thời điểm", trong sách giáo khoa về phiên dịch bay của Học viện Quân sự người ta khuyến cáo cụm từ hành trình thông dụng: "Skyhawk out of order!", mà đối với các nhà kiểm soát không lưu giàu kinh nghiệm của châu Á có nghĩa chính xác là chuyến bay quá cảnh luân phiên của máy bay vận tải Nga có vũ khí. Các tình huống kịch tính quan trọng khi hạ cánh tại các sân bay nước ngoài đang xảy ra thường xuyên hơn, và các nhà lãnh đạo quân sự Liên Xô đã buộc phải trả tiền cho các hành vi vi phạm các quy tắc quốc tế và trả số tiền phạt đáng kể cho Tổ chức Hàng không Dân dụng Quốc tế ICAO (International Civil Aviation Organization).


(Xem hình minh họa số 8: Minh họa hệ thống hướng dẫn hạ cánh ILS (Instrument Landing System).

08.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,687
Động cơ
356,675 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM



Tút 9: ‘Phi công - Phiên dịch’ trên con TU-95


Tại Học viện có những truyền thuyết khác nhau về các "chiến công" lao động của các phiên dịch bay, dù nói một cách thẳng thắn, các học viên không phải lúc nào cũng là nạn nhân của các cuộc xung đột.
Người ta biết một trường hợp một phi cơ Liên Xô Antonov An-12 đã tiếp đất hạ cánh tại một sân bay quốc tế ở Trung Đông trên đường lăn, khi mà cơ trưởng không quan tâm đến thông tin do phiên dịch bay chuyển cho anh ta.

Tại sân bay thường quá tải Karachi, một máy bay quân sự Liên Xô hạ cánh trực quan, không cần chờ đợi lượt và mệnh lệnh, vi phạm tất cả các quy tắc. Sự việc được giải thích là cơ trưởng phi hành đoàn đã đi đến biện pháp cực đoan sau khi một học viên phiên dịch bay cảm thấy "khó ở" và không thể làm việc.

(Xem hình minh họa số 8: Hệ thống dẫn hướng tiếp cận hạ cánh.)

08.jpg


Sự tiếp tục hài hước của trường hợp này, bản thân "nhân vật chính" trong sự cố vẫn tự hào một cách kỳ quặc khi kể với tôi, một học viên đeo kính gọng sừng dày, người tầm thước và gầy guộc, tốt nghiệp Khoa Đông phương Học viện Quân sự năm 1980 ...

... Sau khi chiếc An-12 hạ cánh an toàn mà không cần chờ lệnh xuống giữa các máy bay Boeing chở khách, người cơ trưởng rẽ ngay vào lối ngoặt đầu tiên trên đường lăn, và dừng máy bay lại trên sân đỗ máy bay đang còn trống.

Người phiên dịch, bị cả phi hành đoàn xem thường, nằm gục sang một bên, khi từ tháp chỉ huy họ thấy bóng một người đàn ông đang chạy tới.
Khi người châu Á có màu da ngăm đen chạy tới chỗ máy bay, ông ta thở hổn hển, hỏi ai là phiên dịch?

Các phi công cau có chỉ cho ông ta thấy thân hình mềm nhũn của anh học viên, người mà kiểm soát viên không lưu địa phương được phái tới gặp.
Phiên dịch viên cố gắng gượng ngồi dậy, và sẵn sàng nói chuyện, khi đó người đàn ông gầy gò, râu ria người Pakistan tuyên bố một câu kinh điển: "Do you speak English???!!!" và vung tay lấy hết sức tống một quả đấm vào mồm anh phiên dịch.

Bạn có thể tưởng tượng những gì xảy ra tiếp theo, những tràng cười rộ lên rất lâu, tất cả mọi người cũng tha thứ cho chàng học viên, còn Liên bang Xô Viết thì lại đến lượt trả tiền phạt thường xuyên cho một hành vi vi phạm nghiêm trọng quy tắc của ICAO ...

... Tôi nhìn ra cửa sổ và thấy tấm chăn màu vàng của sa mạc đã được thay bằng những hoa văn mầu nâu hung đỏ của các rặng núi, và điều này có nghĩa chúng tôi đã ở trong không gian của một Iran đang đổi mới. Không ai buồn giao tiếp với tôi, và tôi lặng lẽ nằm trở lại trên chiếc băng tải của mình, cố gắng ngủ, trong khi chiếc phi cơ giả danh là "Aeroflot" của chúng tôi còn chưa bay đến những khoảng không nóng nực của vịnh Ba Tư.

Để công bằng, tôi phải thừa nhận rằng các cuộc đàm thoại với mặt đất trong chuyến bay này là có.

Các báo cáo tiêu chuẩn với mặt đất do Serega tiến hành, phi hành đoàn của cậu ấy theo sự lựa chọn kỳ lạ của các cơ trưởng, có nhiệm vụ tổ chức đàm thoại với các bộ phận kiểm soát không lưu Iran.
Sau chuyến bay, Serega nói với tôi rằng người Iran quấy nhiễu bằng các câu chất vấn chiếc máy bay không có thật của hãng "Aeroflot", rõ ràng nhằm khiêu khích phiên dịch.

Chúng tôi biết về tình huống này, và quan trọng nhất, đó là trả lời một cách ngu ngốc cho các câu hỏi ngu ngốc từ mặt đất, nó là một trò chơi, và người Iran cũng biết rõ, chiếc phi cơ không phải là thuộc hãng "Aeroflot" của chúng tôi, và họ xử sự không được thật tốt với máy bay quân sự Liên Xô.
 
  • Vodka
Reactions: XPQ

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,687
Động cơ
356,675 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM



Tút 10: Khi con TU-95 hạ cánh:



Ngay sau khi cánh quạt dừng hẳn, các kỹ thuật viên chạy đến các máy bay, lắp đặt thang, theo cầu thang các phi công chậm chạp leo xuống, duỗi chân một cách khó khăn. Những tiếng cười vang lên, tiếng đùa bỡn, người ta vỗ vào lưng các phi công mệt mỏi, hỏi thăm một số câu, ai đó mang đến một hộp nhỏ, trong đó theo truyền thống bí ẩn của ngành hàng không người ta đựng khẩu phần bia phân phối cho các phi hành đoàn mệt mỏi.

Tuy nhiên, trước khi uống bia thì tất cả những người vừa bay đến phải thực hiện một nghi lễ khác của không quân tầm xa.
Không ai nói với ai một lời, hai mươi người đàn ông trong đồng phục bay màu xanh giống hệt nhau nhanh chóng xếp hàng dọc theo rìa sân đỗ bằng bê tông quay mặt về khu vực được chiếu sáng xung quanh nhà ga sân bay, và sung sướng nhìn ra xa, với một câu văng tục thầm, bắt đầu đi tiểu. Một hạnh phúc đến như vậy tôi chưa bao giờ cảm thấy! :D:D:D:D:D

Khi làn sóng sung sướng dâng đến đỉnh, số phận trớ trêu thay, trên đường lăn gần, một máy bay chở khách của "Aeroflot" chạy ngang qua chỗ chúng tôi.
Trong những cửa sổ được thắp sáng, chúng tôi phân biệt rõ những hành khách đang nhìn xuống đội hình những người đàn ông giống hệt nhau trong một điệu bộ kỳ lạ, đang giữ tay trên bụng của mình. Chúng tôi tiếp tục đứng, hy vọng rằng người ta không nhìn rõ chúng tôi, tuy nhiên, ngay cả khi trời sáng hơn, thì cũng sẽ không có ai quay đi, bởi vì tất cả chúng tôi đều cảm thấy mình là những anh hùng của ngày hôm nay.


Ghi chú:

Mặc giù máy bay TU-95 là loại máy bay chiến lược vượt đại châu và bay trên không hàng chục giờ đồng hồ, nhưng lại không bố trí cabin WC.

Trong buồng lái TU-95, các phi công tự trang bị cho máy bay TU-95 một cái xô tôn có nắp đậy. Ai có nhu cầu đi vệ sinh, sẽ xử dụng cái xô đó. Và có một quy định bất thành văn là:

-Ai là người đi vệ sinh cuối cùng trước khi hạ cánh, người đó phải bê cái xô xuống máy bay và đi đổ, kể cả người đó là cơ trưởng.:D:D:D

Chính vì thế, ai cũng cố nhịn, để khỏi trở thành là người cuối cùng dùng cái xô tôn.

Bởi thế mới có cảnh tượng:

- Tất cả những người vừa bay đến phải thực hiện một nghi lễ khác của không quân tầm xa. Không ai nói với ai một lời, hai mươi người đàn ông trong đồng phục bay màu xanh giống hệt nhau nhanh chóng xếp hàng dọc theo rìa sân đỗ bằng bê tông quay mặt về khu vực được chiếu sáng xung quanh nhà ga sân bay, và sung sướng nhìn ra xa, với một câu văng tục thầm, bắt đầu đi tiểu. Một hạnh phúc đến như chưa bao giờ cảm thấy!


++++ Hình minh họa

-Hình số 9:

Hệ thống dẫn hướng tiếp cận hạ cánh.

09.jpg


-Hình số 10:

Tu-95 trên sân đỗ.

10.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,687
Động cơ
356,675 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 11: NHỮNG NGÀY ĐẦU TRÊN SÂN BAY ĐÀ NẴNG

Căn cứ Không quân Mỹ tại thành phố Đà Nẵng miền Nam Việt Nam có tầm quan trọng lớn trong cuộc chiến tranh lâu dài và đẫm máu của thế kỷ trước. Người và hàng hóa được đưa qua cảng và sân bay, người dân địa phương thì có công việc làm, còn quân nhân Mỹ có cơ hội thư giãn và đi về nhà khi bị thương hoặc đến hạn được thay thế. Thế hệ ngày nay, phải đối mặt với cuộc chiến tranh ở Afghanistan hay Chesnya chắc chắn sẽ tìm thấy sự tương đồng rất thực tế với thành phố hậu phương này của Việt Nam.

Tháng 9 năm 1979, AFB nhìn rất hoang vu và có vẻ bị bỏ xó, tuy nhiên, bốn năm sau chiến tranh Việt Nam kết thúc vào năm 1975, đã xảy ra những thay đổi lớn. Các công trình xây dựng và đường băng căn cứ vẫn ở trong trạng thái hoàn hảo, nhưng không thể nhìn thấy trang thiết bị hạ tầng cơ sở kỹ thuật hiện đại nào. Tất cả những thứ ít nhiều có giá trị đều đã bị lấy đi, vũ khí được thu thập lại, những chiếc máy bay Mỹ bị cháy còn đậu tại sân đỗ phía sau giữa các đống rác. Cuộc hạ cánh của các máy bay của chúng tôi được chỉ huy nhờ đài radio xách tay, cài đặt trên tháp không lưu sân bay để tiếp nhận sóng tốt hơn.

... Vào năm hòa bình 1979 Đà Nẵng bắt tay xây dựng chủ nghĩa c….ộng sả….n hạnh phúc bằng bàn tay của những người sống sót. Theo những quan niệm x…ô vi….ết của chúng tôi, trong bốn năm làm việc bền bỉ sau một cuộc chiến tranh có sức tàn phá khủng khiếp (tính từ 1975), thành phố đã được phục hồi, tuy nhiên, nhìn vào sân bay bị bỏ hoang, không có bất kỳ công trình kiến trúc nào trên đường chân trời nóng bỏng, sự tin tưởng trong tôi đã không còn. Chúng tôi đang ở châu Á, nơi mà tất cả mọi thứ đều diễn ra theo cách khác.

Sống vài ngày cuối cùng như các thành viên của phi hành đoàn chúng tôi, tôi và Andryusha buộc phải la cà trong sân bay nóng như rang, vì người ta không để cho chúng tôi đi đâu một mình. Còn đủ thời gian, và bằng cách nào đó, chúng tôi đã đến tận sân đỗ các trang bị kỹ thuật của Mỹ, mà chúng tôi đã nhận thấy trong ngày bay tới Việt Nam.

"Chiến lợi phẩm" đầu tiên của chúng tôi là chiếc trực thăng huyền thoại CH-47 "Chinook", quen thuộc với tất cả nhân dân Liên Xô trong những năm 70 qua những khuôn hình vô tận của biên niên sử của người Mỹ tại Việt Nam. "Quân đội Mỹ" đã chẳng làm gì ngoài việc nhảy khỏi máy bay vào đám cỏ cao, ẩn náu trước một kẻ thù vô hình. Máy bay trực thăng tại sân bay Đà Nẵng đã cháy nham nhở hoàn toàn, và thoạt nhìn, không đáng quan tâm. Tuy nhiên, Andryusha chăm chú quan sát và thấy được bảng hiệu của nhà sản xuất trên thành khoang chứa người, không hiểu vì lý do nào, chưa bị giật ra.

Anh bạn của tôi suốt năm phút loay hoay đục lớp đuyara thân máy bay bằng một cái que gì đó mà không làm gì nổi. Cuối cùng, đầm đìa mồ hôi, Andryusha ném que đi, và chúng tôi đi tiếp, để lại trên thân máy bay tấm biển hiệu vẫn còn bám chắc có biểu tượng khá đẹp của hãng máy bay Mỹ khét tiếng ...

Đi trước thời gian tôi xin lưu ý rằng Andryusha đã đục lấy được biển hiệu đó làm đồ lưu niệm, khi cậu dùng công cụ khác, trong lần thứ hai đến Đà Nẵng tháng 10 năm 1979.


"Chiến lợi phẩm" thứ hai của của chúng tôi vào ngày hôm đó là một máy bay AC-119 "Stinger" lạ mắt. "Chú Mỹ" hai động cơ nhỏ bé này bị bỏ rơi trên sân đỗ bên cạnh, xung quanh người ta đổ rác. Bên trong cũng như bên ngoài, chiếc máy bay có thân kiểu bụng phệ này nhìn khá khác thường, cabin của phi công nằm ở tầng trên sàn. Đằng sau khoang chở hàng có cửa ra vào đóng lại, như trên máy bay trực thăng, và chắc chắn kết cấu đuôi kép cao của máy bay làm cho nó có thể dễ dàng thả hàng hóa và quân dù.


Bên trong khoang máy bay có nhiều rác, dưới đống rác đó tôi tìm thấy kho báu chính của mình - một băng súng máy còn xài tốt. Như sau này tôi mới biết đó không phải điều gì lạ, bởi vì các phi công Mỹ sử dụng loại máy bay vận tải hạng nhẹ này để trinh sát và yểm trợ hỏa lực cho mặt đất từ trên không. Để thực hiện mục đích này, bên trong máy bay người ta lắp súng máy nhiều nòng trực tiếp tại các cửa sổ.

Andryusha không ủng hộ ý tưởng của tôi, nhưng tôi không thể vứt bỏ món quà của số phận. Giật xong nửa mét băng đạn, tôi vắt nó lên vai rồi chui ra khỏi chiếc máy bay tối tăm, hôi hám. Trông tôi có lẽ rất kỳ lạ, nhưng than ôi! Khi đó còn chưa ai nhìn thấy "Terminator", nếu không tôi sẽ chọn lấy thêm vài mét băng đạn súng máy, loại vũ khí yêu thích của các người hùng Schwarzenegger!

Tôi phải nói rằng tôi không thể mang được thêm loại quà lưu niệm nào khác nữa về từ Việt Nam. Về tới Moskva, tôi chia từng đoạn băng đạn cho các bạn bè mình tại Học viện Quân sự cho đến khi các "nhân viên đặc biệt" còn chưa nói chuyện với tôi về nguồn gốc của số đạn dược của Mỹ ...

+++ Hình minh họa:

-Hình Bản đồ bay của Đà Nẵng cuối những năm 1960, từ tài liệu lưu trữ của Mỹ.

01.jpg


-Căn cứ Đà Nẵng, đầu những năm 197x, tư liệu lưu trữ.

02.jpg


03.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,687
Động cơ
356,675 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 26: TU-95 TRÊN BẦU TRỜI VIỆT NAM


Tút 12: TRONG SÂN BAY ĐÀ NẴNG


Tôi tiếp tục cùng Andryusha ngồi tại sân bay, uể oải quan sát công việc của các kỹ thuật viên xung quanh hai máy bay của chúng tôi. Theo hướng dẫn không ai được đi bất cứ đâu, và chúng tôi, cùng các phi công buộc phải sống mòn mỏi trong cái nóng nực trên nền bê tông bị nung bỏng rẫy, chờ đợi kết thúc công việc bảo dưỡng các máy bay Tu-95 màu bạc của chúng tôi. Các kỹ thuật viên, những người đàn ông rám nắng, mặc áo lót, tò mò nhìn chúng tôi đang ngồi trên mấy chiếc túi đồ dưới cánh máy bay, khi mà cuối cùng, từ một nơi nào đó phía sau chúng tôi một người đàn ông người thấp đến ngồi xuống và vỗ vào đầu gối trần của tôi, hỏi chuyện một cách dụng ý.

- Này các cậu .. phiên dịch phải không? - ông ta hỏi vẻ quan tâm.
- Vâ..â..ng.. - Andryusha ngập ngừng một cách hoài nghi.
- Nào, các cậu, sao thế? Phải hay là không!? ... - người kỹ thuật viên nói liền một mạch còn nhanh hơn nữa với vẻ bí ẩn, đáp lại Andryusha hoàn toàn bối rối, ngừng lời vô thời hạn. Người đàn ông nhăn mặt tức giận, nhìn chúng tôi vẻ thương hại, một lần nữa vỗ đầu gối, rồi đứng lên vừa đi vừa lẩm bẩm gì đó.

Tôi và anh bạn ngạc nhiên đưa mắt dõi theo khi vị trí của ông ta được một kỹ thuật viên khác thế chỗ, một người trai trẻ tầm vóc lực sỹ có những lọn tóc vàng xoăn.

- Đại úy M.! - anh vui vẻ tự giới thiệu mình, vì thế chúng tôi lập tức thấy dễ dàng giao tiếp hơn nhiều. - Này, các anh hùng của chúng tôi làm các cậu sợ à..?

Đại úy tỏ ra là một người đàn ông giản dị và vui vẻ, nhanh chóng đưa chúng tôi vào vòng công việc. Té ra sự chú ý của các "Robinson" Khorol được giải thích rất đơn giản - họ đang tìm kiếm vodka.

Tôi và Andryusha, trong mắt họ là những người dân sự, chắc phải đến Việt Nam với những chiếc vali nạp đầy vodka, và "kiệt sức vì uống nước khoáng" nên các sỹ quan và hạ sỹ quan rất trông đợi chúng tôi đến. Họ nói về chuyến bay đến này rất nhiều, và nhiều người đã sẵn sàng mua một chai rượu với bất cứ giá nào.

Kinh ngạc vì sự chờ đón như vậy, chúng tôi thề với đại úy rằng chúng tôi không hề đem theo mình thứ gì tương tự, đáp lại, người đàn ông có kinh nghiệm từng nhiều lần làm việc tại châu Phi, trấn an chúng tôi rằng không cần thiết mạo hiểm vì những việc như vậy. "Sự thèm khát" chủ yếu giày vò những người đàn ông còn thiếu kinh nghiệm, lần đầu tiên được phái ra nước ngoài.

Cuối cùng đại úy giới thiệu một số đặc điểm sống ở các nước thuộc vùng nhiệt đới, khuyến cáo tất cả những vấn đề liên quan đến nó, đồng thời chỉ về một sỹ quan khổ người lực lưỡng đội chiếc mũ lưỡi trai màu trắng kiểu đồ nghỉ mát trên bãi biển, bảo rằng ông ta là "nhân viên đặc biệt" tại địa phương và giao tiếp phải thận trọng . Chúng tôi cám ơn ông và tiếp tục ngồi lại trong bóng râm, lắng nghe tiếng lầm bầm chửi thề bị át đi vẳng đến từ phía những kỹ thuật viên đang chúi đầu vào công việc.
........

Nhóm kỹ thuật viên tụ tập quanh chiếc xe bồn đang bơm dầu vào Tu-95. Viên kỹ sư của phi hành đoàn, như thường lệ, đổ ra cánh một ít dầu máy bay vào chiếc bình kín nửa lít, ông ấy ngửi và nhìn thứ chất lỏng trong suốt dưới ánh sáng với vẻ nghi ngờ. Mặt ông lộ vẻ hoài nghi đến mức có ai đó cười khúc khích và hét lên: "Ồ, nó giống thứ anh vẫn thường liếm cơ mà, Ivanứt!" ...

(Note của tác giả:

Từ lâu tôi đã nhận thấy một đặc điểm tính cách thú vị của người xô viết. Những người đang ở nước ngoài, với lòng ham hố và sự tận tâm ái quốc một cách buồn cười họ chuyển qua những câu tục tĩu thô lậu của Nga. Trường hợp đặc biệt, những quý bà cũng chuyển qua những câu tục tĩu Nga, khi thể hiện một cách rõ ràng "sự tinh tuyển" của cộng đồng người Nga ở nước ngoài. Nó tạo ra ấn tượng là "tự do" của con người được thể hiện vượt ra ngoài đường biên giới quốc gia cùng với việc vượt qua biên giới văn hóa, khi giải phóng cho những bản năng bình dân mạnh mẽ đang bị đè nén ...)


... Khi công việc chính đã hoàn thành, người ta đưa xe đến chở chúng tôi về nơi đã bố trí.

+++ Hình minh họa:

Căn cứ Đà Nẵng, đầu những năm 197x, tư liệu lưu trữ.

04.jpg


05.jpg


06.jpg
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top