[Funland] Di sản của tôi là gì?

ncs

Xe tăng
Biển số
OF-824375
Ngày cấp bằng
26/12/22
Số km
1,038
Động cơ
45,135 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cụ Khùng có nhiều bài và comment hay, tích cực và có giá trị tham khảo.Like
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,324
Động cơ
267,377 Mã lực
Cụ lên tầm cao trong tháp nhu cầu rồi! Em mới dừng ở mức mong cơm no, áo ấm, nhà cao, cửa rộng, xe to... chưa thể nghĩ được đến vấn đề di sản.
Mình có thể song song vừa làm vừa nghĩ mà cụ.
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,324
Động cơ
267,377 Mã lực
Có những cái tồn tại lâu hơn nhiều.
Ví như một con đường, tuyến cao tốc nối Bắc Nam.
Còn như chùa chiền trên đỉnh Bà Nà, Sa Pa... hay như Ba Vàng, Bái đính ... trăm năm tới cây phủ hết thôi.
Bằng đá lớn như Angcor Wat, Borobudur may ra còn trụ lại chút.
Những di sản đó quá vĩ đại rồi, quá rõ ràng rồi cụ.
 

Pumzen

Xe ba gác
Biển số
OF-184401
Ngày cấp bằng
9/3/13
Số km
21,510
Động cơ
1,005,790 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Đa phần vẫn là:
Ông này từ lúc sinh ra
Lọt lòng mẹ ông khóc oa oa
Mỗi ngày ông 1 nhớn tướng
Dần dần ông trở về già
Thế rồi ông đã hoá ra ma.
:D
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,324
Động cơ
267,377 Mã lực
Cụ Khùng có nhiều bài và comment hay, tích cực và có giá trị tham khảo.Like
Cám ơn cụ rất nhiều. Mục đích của tôi chính là chỗ bôi đậm. Lan tỏa càng tốt.
Thực ra khi tôi viết về những điều mà con người ta ai cũng có, cũng muốn nhưng ngại ngần, tôi viết nó theo kiểu rất dễ hiểu, dễ chạm tới, dễ thực hiện, để xóa đi tâm lý ngại ngùng (mình mà có thể để lại di sản ư? Tuổi gì?...).
Cứ nuôi 1 suy nghĩ rằng mình quý giá lắm, những điều mình sẽ làm được tốt đẹp lắm, có ích lắm...thì tự dưng những xu hướng tiêu cực tư lui. Những hoang mang vọng động tự giảm, những suy nghĩ ngớ ngẩn do thiếu lòng tin vào bản thân tự biến mất...
Dần dần sẽ thúc đẩy thái độ tích cực, tư duy hành động, tâm thế luôn hướng đến "tạo ra giá trị" thay vì không có phương hướng, thay vì "kệ mẹ nó", thay vì "ném đá tàu hỏa" vì đời không care mình, mình chẳng là gì...
Các cụ sẽ thực sự tạo ra di sản nhờ vào từng bước nhỏ đó.
...
Tôi đang nói về cách tôi tự dạy mình.
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,324
Động cơ
267,377 Mã lực
Để lại "cái danh gì với núi sông" thì tốt, nhưng khả năng có thể thực hiện đến đâu thì làm đến đó, đại đa số chỉ là người bình thường thì đảm bảo cho cuộc sống gia đình, làm tròn trách nhiệm nuôi dạy con cái, nghĩa vụ với cha mẹ và những người thân, thế là xứng đáng sống trên đời rồi.
Vậy đã là quá tốt rồi.
Nghĩ xem nếu thay vì chúng ta sinh lành lặn mà lại tật nguyền, thì những thứ bôi đậm của cụ lại hóa ra kỳ tích.
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,324
Động cơ
267,377 Mã lực
Em thì không nghĩ em có di sản gì, chỉ nghĩ nếu mình đi thì có ai vì không có mình bị ảnh hưởng không. Nhưng may mắn là các con em ngoan, em út trong nhà cũng khá và thương cha mẹ, nếu không có mình thì cũng chả sao.
Chỉ thương đứa út bé quá nên giờ suốt ngày em dạy 2 đứa lớn phải thương em út.
Các nàng cứ quá khiêm nhường! Các nàng vĩ đại hơn chúng tôi nhiều!
 

Tuấn 3s

Xe tăng
Biển số
OF-548177
Ngày cấp bằng
30/12/17
Số km
1,523
Động cơ
-292,143 Mã lực
Định nghĩa "di sản" là gì em còn chưa nghĩ đến, nên thôi em đi ra ạ.
 

dheIa

Xe điện
Biển số
OF-799261
Ngày cấp bằng
4/12/21
Số km
3,115
Động cơ
188,333 Mã lực
Định nghĩa "di sản" là gì em còn chưa nghĩ đến, nên thôi em đi ra ạ.
Em cũng định hỏi như cụ ^^
Như chuỵ Lan em thì cái chuỵ để lại có đc gọi là di sản ko các cụ nhờ :-B
Nếu chỉ định nghĩa với "dấu ấn" và "tiếng vang".. thì chuỵ quá vĩ đại 😜
 

yadih

Xe tải
Biển số
OF-800791
Ngày cấp bằng
19/12/21
Số km
219
Động cơ
28,086 Mã lực
Nghĩ đến di sản là sắp toi rồi đấy. Nếu chủ thớt không phải là người nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng xã hội, thì thiên hạ và ngay cả gia đình sẽ quên ngay sau vài tháng =)).
 

Mít tố nữ

Xe tăng
Biển số
OF-707131
Ngày cấp bằng
10/11/19
Số km
1,342
Động cơ
125,710 Mã lực
Các nàng cứ quá khiêm nhường! Các nàng vĩ đại hơn chúng tôi nhiều!
Vâng ạ! Nhiều phụ nữ giỏi lắm nhưng em thì chỉ có một mối quan tâm là nhà mình, thuộc loại không có tham vọng chỉ thích an nhàn. Nếu em có được chút gì kiên cường thì chẳng qua là hoàn cảnh bắt buộc còn thì chỉ thích lười biếng thôi.
 

FECO_X3

Xe tải
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-557258
Ngày cấp bằng
8/3/18
Số km
250
Động cơ
153,168 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
www.botietkiemxang.com
Em nghĩ đơn giản nếu chỉ được sống hết ngày hnay thì sẽ sống tốt nhất có thể để chết cũng ko phải áy náy, hối tiếc và gieo những hạt mầm yêu thương. Tự dưng sáng nay chộp
IMG_0831.jpeg
được quyển Nghiệp tình yêu này thấy ý nghĩa quá
E cũng có quyển này. Đọc hay
E đoán là bác cũng học năng đoạn kim cương DCI
 

FECO_X3

Xe tải
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-557258
Ngày cấp bằng
8/3/18
Số km
250
Động cơ
153,168 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
www.botietkiemxang.com
Mỗi ngày thức dậy, tôi và các cụ mợ được sống thêm một ngày. Có khi nào các cụ mợ nghĩ rằng nếu ngay lúc này mình ra đi, thì di sản để lại của mình là gì?
Giả sử chúng ta chỉ còn sống được thêm 24h? Bảy ngày? Một tháng? Một năm? Năm năm? Mười năm? Hai mươi năm? Ba mươi năm (nửa đời người tiêu chuẩn) nữa?
Nghĩ về điều này, bất giác tôi thấy tương tự như việc dọn bàn ăn sau khi ăn (điều hiển nhiên phải làm), ta cần sắp xếp các giá trị sống mình đang có, các ước muốn mình đang theo đuổi, để mọi việc gần với kỳ vọng của mình nhất, hay ít nhất, những gì còn lại sau khi chúng ta ra đi sẽ "có tổ chức" nhất.
Nếu ta sống như thể mỗi một ngày, được sống tiếp, được gia hạn thêm thời gian sống (như cách cụ Gừng OF gia hạn số năm tồn tại còn lại cho Vinfast trước khi phá sản), thì ngày sống đó, phải chăng sẽ chất lượng hơn, quý giá hơn, thực chất hơn (vì cái gì ít thì quý)?
Có bao giờ các cụ mợ nghĩ mình đã từng có lúc "sống nháp - sống tạm bợ"? Ít nhất trong suy nghĩ của mình, tôi đã từng như thế, cứ lần lữa các kế hoạch quan trọng, trì hoãn những việc cần thiết phải làm, để rồi khi không thể làm được nữa, thì tự xoa dịu rằng "mình sẽ làm tốt hơn lần sau"? Đó là sai lầm các cụ mợ ạ.
Sống, là thở. Biết cách thở thì sống chất lượng hơn. Và không có "sống nháp - sống tạm". Mọi thứ diễn ra trong đời sống chúng ta đều là nguyên bản, chính thức, không thể làm lại. Không có bản nháp. Thở sai thì rối loạn, hỗn loạn, đứt gãy, xấu, và nảy sinh tâm lý "từ chối chính mình", coi những gì xảy ra lúc đó là bản nháp, thậm chí là rác.
Đó là một tâm lý có thật, và nó làm giảm, hư hỏng lãng phí thời gian sống quý báu mà mình may mắn có được.
Do đó, tôi nghĩ rằng, tất cả những gì xảy ra trong cuộc đời, dù vô tình hay hữu ý, đều để lại dấu vết (dù là xấu hay tốt). Đều là dấu ấn. Những gì quý giá nhất sẽ là di sản.
....
Tôi sẽ bắt đầu từ mốc nhỏ nhất: 24h. Nếu vượt qua, ta sẽ tiếp tục bàn và lưu trữ mong muốn về di sản để lại của mình ở các mốc tiếp theo: Bảy Ngày, Một Tháng, Một Năm, Năm Năm. Mười Năm. Hai Mươi Năm và xa hơn nữa.
Giả dụ nếu chỉ còn 24h để sống, các cụ mợ sẽ muốn những người có liên quan của cụ mợ nhớ gì về cụ mợ? Hay nói cách khác, ngay lúc này, cụ mợ nghĩ rằng điều cụ mợ có thể gửi lại cuộc đời, là gì?
Nếu là tôi, tôi sẽ muốn:
- Ba mẹ tôi biết là tôi biết ơn họ suốt đời dù tôi không làm gì đủ để đáp đền.
- Những người thương yêu tôi biết rằng dù chẳng làm nên công trạng gì và đầy khuyết điểm, tôi luôn cố gắng "làm tốt hơn" qua mỗi sai lầm.
- Vợ con tôi biết rằng chồng và cha của họ rất bình thường, hơi khùng, khùng lắm, nhưng yêu thương họ một cách thường xuyên, nhẫn nại, từ tốn, chấp nhận, khuyến khích, phê phán, nâng đỡ và trìu mến.
- Bạn bè (à tôi không có mấy bạn bè, tôi khùng lắm) sót lại của tôi nhớ về tôi rằng "Đ.M thằng Kiên Khùng, gặp mi là tau thăng hoa, khùng theo".
- Cộng sự thở phào vì rốt cuộc tôi cũng buông tha cho họ.
- Đối tác tiếc vì không tiếp tục được làm việc cùng một người tận tâm, cù lần, lì lợm, không bao giờ buông bỏ, tin về tài năng (chưa được thừa nhận chính thức toàn cầu) của mình một cách bất khuất.
- Khách hàng tiếc vì đã không thuê tôi sớm hơn, nhiều hơn.
- Quê hương - Đất nước ...à mà thôi để các mốc sau. Tôi chưa làm được gì cho đất nước này.
- Nhân loại: thằng châu Á này sao nó thôi online nhỉ? Nó hứa sẽ chứng minh rằng "Chủ nghĩa C.S là mô hình hoàn toàn hiện thực cơ mà? Ai cứu nhân loại đây?
- Trái Đất: không thêm bớt miligram nào cả.
...
Còn các cụ mợ?
...
Mốc đầu tiên này rất quan trọng. Hôm rồi có cậu gì lai chym lũ quét ở Hà Giang, và đó là clip sau cùng của anh ta. Vô Thường!
...
Dành 1 phút mỗi ngày, nghĩ di sản ta để lại trước khi ra đi...
Đó gọi là sứ mệnh của bạn là gì. Bác lan toả giải pháp giảm khí thải ô tô, xe máy để cho môi trường trong lành với e hợp đó bác ơi 😂
 

Mợ_Toét_2710

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-742518
Ngày cấp bằng
10/9/20
Số km
4,539
Động cơ
71,055 Mã lực
Tuổi
43

mimi2023

Xe tải
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-839631
Ngày cấp bằng
2/9/23
Số km
341
Động cơ
6,006 Mã lực
E cũng có quyển này. Đọc hay
E đoán là bác cũng học năng đoạn kim cương DCI
Em mới đọc được phần đầu thôi Cụ ạ! Còn năng đoạn kim cương kia thì chưa ạ, sợ hơi cao siêu với trình còi của em.
 

Thỏ móm

Xe điện
Biển số
OF-542866
Ngày cấp bằng
24/11/17
Số km
3,161
Động cơ
368,180 Mã lực
Mỗi ngày thức dậy, tôi và các cụ mợ được sống thêm một ngày. Có khi nào các cụ mợ nghĩ rằng nếu ngay lúc này mình ra đi, thì di sản để lại của mình là gì?
Giả sử chúng ta chỉ còn sống được thêm 24h? Bảy ngày? Một tháng? Một năm? Năm năm? Mười năm? Hai mươi năm? Ba mươi năm (nửa đời người tiêu chuẩn) nữa?
Nghĩ về điều này, bất giác tôi thấy tương tự như việc dọn bàn ăn sau khi ăn (điều hiển nhiên phải làm), ta cần sắp xếp các giá trị sống mình đang có, các ước muốn mình đang theo đuổi, để mọi việc gần với kỳ vọng của mình nhất, hay ít nhất, những gì còn lại sau khi chúng ta ra đi sẽ "có tổ chức" nhất.
Nếu ta sống như thể mỗi một ngày, được sống tiếp, được gia hạn thêm thời gian sống (như cách cụ Gừng OF gia hạn số năm tồn tại còn lại cho Vinfast trước khi phá sản), thì ngày sống đó, phải chăng sẽ chất lượng hơn, quý giá hơn, thực chất hơn (vì cái gì ít thì quý)?
Có bao giờ các cụ mợ nghĩ mình đã từng có lúc "sống nháp - sống tạm bợ"? Ít nhất trong suy nghĩ của mình, tôi đã từng như thế, cứ lần lữa các kế hoạch quan trọng, trì hoãn những việc cần thiết phải làm, để rồi khi không thể làm được nữa, thì tự xoa dịu rằng "mình sẽ làm tốt hơn lần sau"? Đó là sai lầm các cụ mợ ạ.
Sống, là thở. Biết cách thở thì sống chất lượng hơn. Và không có "sống nháp - sống tạm". Mọi thứ diễn ra trong đời sống chúng ta đều là nguyên bản, chính thức, không thể làm lại. Không có bản nháp. Thở sai thì rối loạn, hỗn loạn, đứt gãy, xấu, và nảy sinh tâm lý "từ chối chính mình", coi những gì xảy ra lúc đó là bản nháp, thậm chí là rác.
Đó là một tâm lý có thật, và nó làm giảm, hư hỏng lãng phí thời gian sống quý báu mà mình may mắn có được.
Do đó, tôi nghĩ rằng, tất cả những gì xảy ra trong cuộc đời, dù vô tình hay hữu ý, đều để lại dấu vết (dù là xấu hay tốt). Đều là dấu ấn. Những gì quý giá nhất sẽ là di sản.
....
Tôi sẽ bắt đầu từ mốc nhỏ nhất: 24h. Nếu vượt qua, ta sẽ tiếp tục bàn và lưu trữ mong muốn về di sản để lại của mình ở các mốc tiếp theo: Bảy Ngày, Một Tháng, Một Năm, Năm Năm. Mười Năm. Hai Mươi Năm và xa hơn nữa.
Giả dụ nếu chỉ còn 24h để sống, các cụ mợ sẽ muốn những người có liên quan của cụ mợ nhớ gì về cụ mợ? Hay nói cách khác, ngay lúc này, cụ mợ nghĩ rằng điều cụ mợ có thể gửi lại cuộc đời, là gì?
Nếu là tôi, tôi sẽ muốn:
- Ba mẹ tôi biết là tôi biết ơn họ suốt đời dù tôi không làm gì đủ để đáp đền.
- Những người thương yêu tôi biết rằng dù chẳng làm nên công trạng gì và đầy khuyết điểm, tôi luôn cố gắng "làm tốt hơn" qua mỗi sai lầm.
- Vợ con tôi biết rằng chồng và cha của họ rất bình thường, hơi khùng, khùng lắm, nhưng yêu thương họ một cách thường xuyên, nhẫn nại, từ tốn, chấp nhận, khuyến khích, phê phán, nâng đỡ và trìu mến.
- Bạn bè (à tôi không có mấy bạn bè, tôi khùng lắm) sót lại của tôi nhớ về tôi rằng "Đ.M thằng Kiên Khùng, gặp mi là tau thăng hoa, khùng theo".
- Cộng sự thở phào vì rốt cuộc tôi cũng buông tha cho họ.
- Đối tác tiếc vì không tiếp tục được làm việc cùng một người tận tâm, cù lần, lì lợm, không bao giờ buông bỏ, tin về tài năng (chưa được thừa nhận chính thức toàn cầu) của mình một cách bất khuất.
- Khách hàng tiếc vì đã không thuê tôi sớm hơn, nhiều hơn.
- Quê hương - Đất nước ...à mà thôi để các mốc sau. Tôi chưa làm được gì cho đất nước này.
- Nhân loại: thằng châu Á này sao nó thôi online nhỉ? Nó hứa sẽ chứng minh rằng "Chủ nghĩa C.S là mô hình hoàn toàn hiện thực cơ mà? Ai cứu nhân loại đây?
- Trái Đất: không thêm bớt miligram nào cả.
...
Còn các cụ mợ?
...
Mốc đầu tiên này rất quan trọng. Hôm rồi có cậu gì lai chym lũ quét ở Hà Giang, và đó là clip sau cùng của anh ta. Vô Thường!
...
Dành 1 phút mỗi ngày, nghĩ di sản ta để lại trước khi ra đi...
Há há.... lại " ám ảnh tự thân" há bác Khùng:D
 

Húp sụp sụp

Xe điện
Biển số
OF-792017
Ngày cấp bằng
1/10/21
Số km
3,141
Động cơ
97,460 Mã lực
Cụ chủ thớt tâm huyết với sự phát triển của xh nhưng cách dẫn dắt câu chuyện lại khá là sân si, em thật!
Sân si là đặc tính của con người, nó gắn bó với con người từ lúc sinh ra đến lúc chết nên nó không liên quan lắm đến sự xấu tốt tổng thể của mỗi cá nhân, nhưng khi ta lead một vấn đề, một câu chuyện thì phải tạm gác cái sân si sang một bên đã
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top