[Funland] Di sản của tôi là gì?

Greenpips

Xe buýt
Biển số
OF-705896
Ngày cấp bằng
29/10/19
Số km
607
Động cơ
97,311 Mã lực
Tuổi
46
túm lại theo câu hỏi từ đầu của cụ chủ, vậy di sản của cụ là gì ?
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
3,975
Động cơ
272,552 Mã lực
Bác có câu hỏi hay đấy.

Văn hóa phương tây thì đề cao cái tôi, còn văn hóa phương đông thì tiến đến Vô ngã, xóa bỏ cái tôi.
Bác là tiêu biểu cho đại bộ phận hiện giờ giữa 2 thái cực, không biết chọn ngả vể bên nào. Điều đó cho thấy là tuy rằng không tin vào văn hóa phương tây, nhìn thấy nó có rất nhiều bất cập, nhưng phần lớn thanh niên không đủ gốc rễ nền tảng giáo dục để chống lại sự cám dỗ của nó.

Câu hỏi của bác gói gọn lại thành câu hỏi: Chúng ta đến cuộc đời này để làm gì? Hay cụ thể hơn, bác đến cuộc đời này để làm gì?
Em giản lược lại như vậy.

Trả lời được câu hỏi đó, va thấy rằng nếu chúng ta đà hoàn thành nhiệm vụ thì còn bao thời gian không quan trọng, nếu chúng ta chưa hoàn thành nhiệm vụ thì quãng đường trước mặt dài vô tận.
Phản biện của cụ rất có chiều sâu.
Xin trả lời chỗ bôi đậm của cụ thế này:
Một là, không có "đã hoàn thành nhiệm vụ". Nhiệm vụ, hay đúng hơn, sứ mạng của mỗi người trong cuộc sống không kết thúc ngay kể cả khi chúng ta rời khỏi thế gian này. Cơ thể của những người hiến xác vẫn tiếp tục phụng sự xã hội. Những hậu quả của những tội phạm vẫn tiếp tục cảnh tỉnh người đang sống và có thể trở thành nạn nhân tiếp theo. Nhà khoa học tiếp tục cỗ vũ tinh thần chinh phục hiểu biết. Bài hát của rất nhiều ca sĩ, nhạc sĩ đã mất tiếp tục hay như thường...
Vì thế ta chỉ tạm nghỉ khi không còn thời gian.
Và cũng vì thế, ngay khi chưa hề hoàn thành "nhiệm vụ" nào cả, ta cũng cần yên vui. Vì nếu bất hạnh thì không làm được gì cả.
Tôi cũng từng nghĩ rằng, việc gì tiếp theo đây? Còn nhiều điều rất muốn làm mà chưa làm được.
Nhưng mà kệ mẹ nó. Mình phải sống vui cái đã. Vui nhưng không vui quá vì mình cần giữ cái thân bình yên này để tiếp tục làm điều mình muốn, thay vì bất lực.
Đại loại vậy, là sự cân bằng giữa mục tiêu sống và chính đời sống.
...
Về bản thân mình thì tôi nghĩ rằng, tôi không thuộc loại hoang mang giữa hai thái cực. Tôi nghĩ rằng, tốt nhất là nên học hỏi cái hay của tất cả. Nếu người phương Tây không ngại khó học hỏi tinh hoa phương Đông thì hà cớ gì mình tự ti (giả vờ tự tôn) né tránh học hỏi cái hay của phương tây?
Không nói về cái tôi cá nhân, thì người phương tây có tư duy thực chứng và logic rất tốt. Cái đó không học thì luẩn quẩn không nghĩ ra việc gì.
Người phương tây cũng có khả năng bao quát với tầm nhìn lớn, vì họ đã có thái độ tích cực chinh phục thế giới. Những cái đó mình học sớm chừng nào tốt chừng ấy.
Còn giá trị sống phương Đông, đó không là gì quá trừu tượng. Nó đại diện cho cái nhìn minh mẫn quán chiếu mọi sinh vật, với cảm nhận về mối liên hệ sâu sắc, kiểu "một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ". Đó là sức mạnh của phương Đông. Cái đó mình không giữ thì giữ cái gì...
Trân trọng.
 

dzoro

Xe điện
Biển số
OF-336092
Ngày cấp bằng
24/9/14
Số km
3,749
Động cơ
351,039 Mã lực
Mỗi ngày thức dậy, tôi và các cụ mợ được sống thêm một ngày. Có khi nào các cụ mợ nghĩ rằng nếu ngay lúc này mình ra đi, thì di sản để lại của mình là gì?
Giả sử chúng ta chỉ còn sống được thêm 24h? Bảy ngày? Một tháng? Một năm? Năm năm? Mười năm? Hai mươi năm? Ba mươi năm (nửa đời người tiêu chuẩn) nữa?
Nghĩ về điều này, bất giác tôi thấy như việc dọn bàn ăn sau khi ăn, sắp xếp công việc để mọi việc gần với ước muốn của mình nhất, hay ít nhất, những gì còn lại sau khi chúng ta ra đi sẽ "có tổ chức" nhất.
Nếu mỗi một ngày, được sống thêm tức là được gia han thêm thời gian sống, như cách cụ Gừng gia hạn cho Vinfast trước khi phá sản, thì ngày sống đó, phải chăng sẽ chất lượng hơn, quý giá hơn, thực chất hơn?
Có bao giờ các cụ mợ nghĩ đã từng có thời kỳ "sống nháp"? Ít nhất trong suy nghĩ của mình, tôi đã từng lần lữa các kế hoạch quan trong, trì hoãn những việc cần phải làm, để rồi tự xoa dịu rằng "mình sẽ làm tốt hơn lần sau"? Thật sai lầm các cụ mợ ạ.
Sống chỉ là hơi thở. Biết cách thở thì sống chất lượng hơn. Và không có "sống nháp". Tất cả những gì tôi làm sẽ là di sản của tôi để lại (dù là xấu hay tốt).
....
Ta sẽ bắt đầu từ mốc nhỏ nhất: 24h cuối cùng. Nếu vượt qua, ta sẽ tiếp tục bàn và lưu trữ mong muốn về di sản để lại của mình ở các mốc tiếp theo: Bảy Ngày, Một Tháng, Một Năm, Năm Năm. Mười Năm. Hai Mươi Năm và xa hơn nữa.
Giả dụ nếu chỉ còn 24h để sống, các cụ mợ sẽ muốn những người có liên quan của cụ mợ nhớ gì về cụ mợ?
Nếu là tôi, tôi sẽ muốn:
- Ba mẹ tôi biết là tôi biết ơn họ suốt đời dù tôi không làm gì đủ để đáp đền.
- Những người thương yêu tôi biết rằng dù chẳng làm nên công trạng gì và đầy khuyết điểm, tôi luôn cố gắng "làm tốt hơn" qua mỗi sai lầm.
- Vợ con tôi biết rằng chồng và cha của họ rất bình thường, hơi khùng, khùng lắm, nhưng yêu thương họ một cách thường xuyên, nhẫn nại, từ tốn, chấp nhận, khuyến khích, phê phán, nâng đỡ và trìu mến.
- Bạn bè (à tôi không có mấy bạn bè, tôi khùng lắm) sót lại của tôi nhớ về tôi rằng "Đ.M thằng Kiên Khùng, gặp mi là tau thăng hoa, khùng theo".
- Cộng sự thở phào vì rốt cuộc tôi cũng buông tha cho họ.
- Đối tác tiếc vì không tiếp tục được làm việc cùng một người tận tâm, cù lần, lì lợm, không bao giờ buông bỏ, tin về tài năng (chưa được thừa nhận chính thức toàn cầu) của mình một cách bất khuất.
- Khách hàng tiếc vì đã không thuê tôi sớm hơn, nhiều hơn.
- Quê hương - Đất nước ...à mà thôi để các mốc sau. Tôi chưa làm được gì cho đất nước này.
- Nhân loại: thằng châu Á này sao nó thôi online nhỉ? Nó hứa sẽ chứng minh rằng "Chủ nghĩa C.S là mô hình hoàn toàn hiện thực cơ mà? Ai cứu nhân loại đây?
- Trái Đất: không thêm bớt miligram nào cả.
...
Còn các cụ mợ?
...
Mốc đầu tiên này rất quan trọng. Hôm rồi có cậu gì lai chym lũ quét ở Hà Giang, và đó là clip sau cùng của anh ta. Vô Thường!
...
Dành 1 phút mỗi ngày, nghĩ di sản ta để lại trước khi ra đi...
Cụ lên tầm cao trong tháp nhu cầu rồi! Em mới dừng ở mức mong cơm no, áo ấm, nhà cao, cửa rộng, xe to... chưa thể nghĩ được đến vấn đề di sản.
 

TRÂU VÀNG II

Xe tăng
Biển số
OF-827296
Ngày cấp bằng
4/3/23
Số km
1,075
Động cơ
70,229 Mã lực
4 thằng con với 5 mil mỗi thằng làm nền tảng.
1 ngôi nhà thờ cho nhánh nhà em.
Đó là những gì em muốn để lại trước khi rời khỏi thế giới này, tạm gọi là di sản
 

manhcsic

Xe Cứu Trợ
Biển số
OF-67865
Ngày cấp bằng
7/7/10
Số km
1,919
Động cơ
1,049,205 Mã lực
túm lại theo câu hỏi từ đầu của cụ chủ, vậy di sản của cụ là gì ?
Đại loại là quan điểm về điểm nhìn của chủ pic
1. Nhìn về tương lai: Mỗi ngày thức dậy, tôi và các cụ mợ gần thêm cái chết một ngày. Càng sống thì càng gần cái chết nên nhắn nhủ sống với lòng biết ơn và buông bỏ các định kiến vì sự khó chịu nào đó.
2. Nhìn ở hiện tại sống là đang sống, sống từng phút từng giây theo triết lý của các thiền sư.
 

Sứa.

Xe điện
Biển số
OF-792935
Ngày cấp bằng
10/10/21
Số km
4,299
Động cơ
328,015 Mã lực
Tuổi
29
Gở thế :-j :-j
 

jazzzzz

Xe lăn
Biển số
OF-90108
Ngày cấp bằng
29/3/11
Số km
11,676
Động cơ
1,332,277 Mã lực
Vô tiểu sảnh ngủ với giun đất là xong còn muốn gì nữa, con cháu nhờ ngày giỗ là đc rồi, không cũng chẳng sao.
Nếu còn 24h nữa và nếu OF còn quán cafe sẽ vô chùm thớt của cụ buicongchuc ngắm các mợ đẹp
 
Chỉnh sửa cuối:

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
3,975
Động cơ
272,552 Mã lực
4 thằng con với 5 mil mỗi thằng làm nền tảng.
1 ngôi nhà thờ cho nhánh nhà em.
Đó là những gì em muốn để lại trước khi rời khỏi thế giới này, tạm gọi là di sản
Cụ nhắc tôi nhớ cái vụ nhà thờ.
Chà sót việc rồi.
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
3,975
Động cơ
272,552 Mã lực
Vượt qua vụ gở gạc đi cụ. Đối diện với cái chết khi đang khỏe mạnh chính là dững.
Chính vì quá ngại đối diện với nó nên thường ta không nghĩ mọi việc 1 cách thấu đáo (đáo là cái rốn bể), không tường minh. Nên khi gặp chuyện bất an trong cuộc sống thường dễ rối loạn.
Nói ra, nhìn thẳng vào bản chất sự sống chính là tăng chất lượng sống.
Có đc nó rồi thì sợ gì nữa cụ!
 

ctth

Xe tải
Biển số
OF-650194
Ngày cấp bằng
12/5/19
Số km
203
Động cơ
109,979 Mã lực
Sau ti tỷ năm nữa thì chả còn gì nạ
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
3,975
Động cơ
272,552 Mã lực
Vô tiểu sảnh ngủ với giun đất là xong còn muốn gì nữa, con cháu nhờ ngày giỗ là đc rồi, không cũng chẳng sao.
Nếu còn 24h nữa và nếu OF còn quán cafe sẽ vô chùm thớt của cụ buicongchuc ngắm các mợ đẹp
Thớt của cụ ấy thì 1h vào 1 lần hehe.😀
 

Tuoitan

Xe buýt
Biển số
OF-820370
Ngày cấp bằng
7/10/22
Số km
945
Động cơ
7,657 Mã lực
Tuổi
45
Cụ thớt tầm suy nghĩ của vĩ nhân giống hoàn cảnh anh V nhỉ. Em lại đang nghĩ di sản của anh là các khu đô thị chọc trời, văn minh hiện đại hay đống pin sau này cần xử lý, or giá nhà đất cao ngất ngưởng mà tập đoàn của anh góp phần k nhỏ
 

hoaoaihuong

Xe buýt
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
887
Động cơ
320,314 Mã lực
Sao em thấy bát cháo hành của thị Nở dành cho anh Chí đáng giá đến thế? Nhớ mãi.
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
3,975
Động cơ
272,552 Mã lực
Cụ thớt tầm suy nghĩ của vĩ nhân giống hoàn cảnh anh V nhỉ. Em lại đang nghĩ di sản của anh là các khu đô thị chọc trời, văn minh hiện đại hay đống pin sau này cần xử lý, or giá nhà đất cao ngất ngưởng mà tập đoàn của anh góp phần k nhỏ
Ảnh cho thuê pin, có công nghệ + trách nhiệm xử lý chứ cụ.
 

Dân miền núi TM

Xe điện
Biển số
OF-755060
Ngày cấp bằng
29/12/20
Số km
2,113
Động cơ
1,066,638 Mã lực
Có những cái tồn tại lâu hơn nhiều.
Ví như một con đường, tuyến cao tốc nối Bắc Nam.
Còn như chùa chiền trên đỉnh Bà Nà, Sa Pa... hay như Ba Vàng, Bái đính ... trăm năm tới cây phủ hết thôi.
Bằng đá lớn như Angcor Wat, Borobudur may ra còn trụ lại chút.
 

NguyenMinhNgoc

Xe tăng
Biển số
OF-90161
Ngày cấp bằng
29/3/11
Số km
1,382
Động cơ
558,777 Mã lực
Để lại "cái danh gì với núi sông" thì tốt, nhưng khả năng có thể thực hiện đến đâu thì làm đến đó, đại đa số chỉ là người bình thường thì đảm bảo cho cuộc sống gia đình, làm tròn trách nhiệm nuôi dạy con cái, nghĩa vụ với cha mẹ và những người thân, thế là xứng đáng sống trên đời rồi.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top