- Biển số
- OF-157077
- Ngày cấp bằng
- 17/9/12
- Số km
- 1,943
- Động cơ
- 393,308 Mã lực
- Nơi ở
- Ở nhà bế con cho Gấu.
Trẻ k chơi mà chưa kịp đến già đã đổ đốn cụ ơi, vẫn ham “trồng rau, hái rau” lắm cụTrong này như cụ gọi là ham vui sớm đấy ạ.
Trẻ k chơi mà chưa kịp đến già đã đổ đốn cụ ơi, vẫn ham “trồng rau, hái rau” lắm cụTrong này như cụ gọi là ham vui sớm đấy ạ.
Có vẻ chiều hôm kia anh trốn làm hay sao ý. Tầm hơn 4h chiều nhìn loáng thoáng thấy anh mặc áo ba lỗ cưỡi con Đờ rem chiến đứng trước cổng Eco chỗ bảo vệ. Em chạy qua, không biết có đúng khôngTôi biết Lý ở phòng Máy. Còn Tuấn thì có đến 3 Tuấn. 01 T ở phòng Giá - Tổ phụ phí, 01 T ở phòng có anh Bản làm xếp. 01 T làm ở phòng Giá - Tổ định mức
Dũng Zể nhỉ?
Hai ông này đều sai và cũng đang hiểu ý sai. Ông Sứa hỏi Dũng Zể là quán nhậu Dũng Zể ở đường Hồng Tiến nơi các Ofer hay ngồi ọp, còn ông Đông Gioăng này cũng là Dũng nhưng là ông dung.nv đôi bạn cùng tiến Hoàng Trang đã bị gạch ngang mồm. Có quán Dê ở Lưu Khánh Đàm cũng là nơi các Ofer hay ọpChính hắn. Cụ là....?
Giờ mới số một thì bao giờ mới hết 200 cái. Em hóng hớt hồi hộp xem danh sách 200 của chủ thớt mà dài thành hươu cao cổ.1.
em đánh số giúp cụ 1.
Dạ bẩm cụ em xin lươn lướt qua chủ đề nhạy cảm này hihi. Cẩn thận vẫn hơn. Em chỉ xin tiết lộ trong danh sách đó có nữ ca sĩ một thời đình đám,với vụ kiện tụng với Bà Nguyệt, Chủ KDL.. Em chỉ xin nói thế này : Các cô tiếp viên thuở ấy,có đến 60,70% khi " tan sở "( khoảng 22g30-23g )đều không về nhà mà sẽ đi nhậu tiếp ở quán lề đường nào đó với bạn đồng nghiệp ( đào,bồi,ban nhạc hoặc chủ cả ) đến 2-3 g sáng mới vê. Điểm hẹn thường là các quán Dốc Sương Mù chuyên lẩu cá ở HBT Q.1, hai quán Mười Trí và Ngọc Hương ở cầu Kiệu ( em là khách ruột của cả anh D. " què " và anh Kiệt chủ hai quán này ), quán rượu lề đường trước cửa chợ Đa Kao Q1, quán Ca 3 gì đó trên Lê Hồng Phong Q.5 , dãy quán lẩu cá ở Võ Văn Tần Q.3 ôi thôi nhiều quán nhậu khuya lắm cụ ạ. Thường là uống rượu ăn lẩu , ít khi uống bia lắm vì ban ngày đã uống ói ra mật xanh mật vàng rồi. Hoá đơn thì " Campuchia "," có mặt đặt tên " bất kể trai hay gái. Thuở ấy em có tửu lượng tương đối khá,nên ít khi vắng mặt trong những bàn nhậu khuya kiểu này. Bí quyết là trong bàn luôn tỏ ra vẻ " hiền ',ít nói,có nói cũng là những câu thật hài hước,làm các em cười ré lên...2,3 giờ sáng nhậu xong thì việc gì phải đến sẽ đến ......Giờ mới số một thì bao giờ mới hết 200 cái. Em hóng hớt hồi hộp xem danh sách 200 của chủ thớt mà dài thành hươu cao cổ.
Môi trường sống dẫn dắt mà cụ, cái gì đến sẽ đến. Dù trước cụ rất đào hoa xong giờ có cuộc sống gia đình chắc vợ cụ có biết và chấp nhận?Dạ bẩm cụ em xin lươn lướt qua chủ đề nhạy cảm này hihi. Cẩn thận vẫn hơn ...Em chỉ xin nói thế này : Các cô tiếp viên thuở ấy,có đến 60,70% khi " tan sở "( khoảng 22g30-23g )đều không về nhà mà sẽ đi nhậu tiếp ở quán lề đường nào đó với bạn đồng nghiệp ( đào,bồi,ban nhạc hoặc chủ cả ) đến 2-3 g sáng mới vê. Điểm hẹn thường là các quán Dốc Sương Mù chuyên lẩu cá ở HBT Q.1, hai quán Mười Trí và Ngọc Hương ở cầu Kiệu ( em là khách ruột của cả anh D. " què " và anh Kiệt chủ hai quán này ), quán rượu lề đường trước cửa chợ Đa Kao Q1, quán Ca 3 gì đó trên Lê Hồng Phong Q.5 , dãy quán lẩu cá ở Võ Văn Tần Q.3 ôi thôi nhiều quán nhậu khuya lắm cụ ạ. Thường là uống rượu ăn lẩu , ít khi uống bia lắm vì ban ngày đã uống ói ra mật xanh mật vàng rồi. Hoá đơn thì " Campuchia "," có mặt đặt tên " bất kể trai hay gái. Thuở ấy em có tửu lượng tương đối khá,nên ít khi vắng mặt trong những bàn nhậu khuya kiểu này. Bí quyết là trong bàn luôn tỏ ra vẻ " hiền ',ít nói,có nói cũng là những câu thật hài hước,làm các em cười ré lên...2,3 giờ sáng nhậu xong thì việc gì phải đến sẽ đến ......
Em tàu ngầm theo mạch viết của Cụ từ đầu. Thật và rất hayDạ cám ơn cụ đã cho cháu thêm động lực để chia sẻ về những tháng ngày thời mới mở cửa xa xưa.
Nhất định nhà cháu phải gặp được cụ và mời cụ chén rượu nhạt. ( mỗi năm nhà cháu ra Bắc vài lần để " bới đất lật cỏ " kiếm vài củ khoai nuôi con thơ ạ.)
Đỉnh của chóp là đâyBí quyết là trong bàn luôn tỏ ra vẻ " hiền ',ít nói,có nói cũng là những câu thật hài hước,làm các em cười ré lên...2,3 giờ sáng nhậu xong thì việc gì phải đến sẽ đến ......
Con người đáng kính phụccâu nói bất hủ đã trở thành huyền thoại của Anh : " Xin lỗi nha,em đừng nghĩ xấu về Anh Hai "...
Nể anh Hai T/T thật, 1 còm ngắn mà anh lồng lắm thông điệp thông tin đậm đặc!Hai ông này đều sai và cũng đang hiểu ý sai. Ông Sứa hỏi Dũng Zể là quán nhậu Dũng Zể ở đường Hồng Tiến nơi các Ofer hay ngồi ọp, còn ông Đông Gioăng này cũng là Dũng nhưng là ông dung.nv đôi bạn cùng tiến Hoàng Trang đã bị gạch ngang mồm. Có quán Dê ở Lưu Khánh Đàm cũng là nơi các Ofer hay ọp
Miền Nam có 2 văn hoá tiền bo và vé số dạo khác với ngoài Bắc. Tips từ quán ăn vỉa hè, cafe, bida... từ đó mà chất lượng dịch vụ và thái độ phục vụ nó cũng khác hẳn.Bo vậy mới đúng chất anh Hai SG chứ. Em chưa bh được nhậu ở SG, vốn ko có văn hoá "bo" gặp case này chắc há hốc mồm.
Cái này em thừa nhận quá đúng, em cảm nhận chính xác về chất lượng dịch vụ ngay từ lần đầu vô trỏngMiền Nam có 2 văn hoá tiền bo và vé số dạo khác với ngoài Bắc. Tips từ quán ăn vỉa hè, cafe, bida... từ đó mà chất lượng dịch vụ và thái độ phục vụ nó cũng khác hẳn.
Môi trường sống dẫn dắt mà cụ, cái gì đến sẽ đến. Dù trước cụ rất đào hoa xong giờ có cuộc sống gia đình chắc vợ cụ có biết và chấp nhận?
Dạ bẩm cụ,vợ em cũng chỉ biết láng máng khi xưa em làm trong bia ôm, mà em cũng không bao giờ kể. Chỉ trong những cuộc nhậu với anh em đồng nghiệp cũ, vợ em mới nghe loáng thoáng : " thằng D nhỏ này là số 1 trong anh em về các khoản nọ kia " bla bla thôi ạ.Môi trường sống dẫn dắt mà cụ, cái gì đến sẽ đến. Dù trước cụ rất đào hoa xong giờ có cuộc sống gia đình chắc vợ cụ có biết và chấp nhận?
Em quen vợ em khi đi đàn cho Hội chợ HVNCLC. Từ năm 2000 tới 2011, em ký hợp đồng với BTC HCHVNCLC ( chị Kim Hạnh ), phải nói là đi lu bù xuyên Việt luôn ạ. Mỗi nơi trung bình làm Hội chợ 6 ngày ( HN,HP,ĐN,Huế,Nha Trang, BMT,Pleiku,An giang,Cần thơ,Nghệ an,Đong Nai ...đủ cả ). Về sau 2011 có con rồi em mới xin nghỉ.
Cụ nói quá chuẩn ạ.Miền Nam có 2 văn hoá tiền bo và vé số dạo khác với ngoài Bắc. Tips từ quán ăn vỉa hè, cafe, bida... từ đó mà chất lượng dịch vụ và thái độ phục vụ nó cũng khác hẳn.
Đúng chất Anh Hai, hào sảng, lịch lãmNói về " tiền bàn ".
Tiếp viên, quản lý, nhạc công đi làm đều không có lương. Ở đâu cũng vậy. Chỉ trừ nhà hàng TƯ, còn tát cả các nơi em làm đèu quy định tiếp viên phải đóng cho nhà hàng một khoản tiền mỗi tối trước khi ra về. Khoản này gọi là " tiền bàn ", dựa trên số bàn đã ngồi trong ngày ( Quản lý,má mì luôn có một cuốn sổ nhỏ đút trong túi,ghi rõ cô nào ngồi phòng nào,khách là ai ABCD ...). Lâu quá em không nhớ rõ nhưng hình như là 10 nghìn/bàn. Có nơi còn thu tiền điện của nhạc công nữa cơ ( em chưa gặp trường hợp này ). Nguyên tắc bất di bất dịch là khi một bàn khách kêu tính tiền , quản lý sẽ đi gọi các cô đang chạy show ở bàn khác về hiện diện đầy đủ, để chờ khách bo. Quản lý tất nhiên cũng có mặt. Gặp những bàn khách sộp như anh Hai Ngoan ( Hai sân bay _ Anh nguyên là Trưởng Kho hàng Quốc nội sân bay T. - Anh là vị khách sộp và đáng kính nhất em đã từng gặp. Em sẽ có bài viết riêng về Anh ), thì ôi thôi, mỗi khi phòng anh kêu tính tiền thì chỉ 1 phút sau căn phòng chật ních tiếp viên,hai ba quản lý ,bốn năm phục vụ. Mắc cười nhất là nhạc công em ( D nhỏ ) và anh D lớn luôn được Anh yêu cầu vào đàn. Vậy mà mỗi khi bàn anh tính tiền,thì mấy ông organ kia cũng chui vào phòng anh,cười nói chào hỏi như đúng rồi " Anh Hai ! Anh Hai " y như đã quen nhau từ kiếp trước. Vậy là xấp Ngân phiếu 500.000 ( lúc ấy là đỉnh của đỉnh ) được móc ra," có mặt đặt tên ", bât cứ ai có mặt trong phòng đều nhận được 1 tờ. Tờ ngân phiếu trước khi đến tay người nhận, luôn kèm thêm câu nói bất hủ đã trở thành huyền thoại của Anh : " Xin lỗi nha,em đừng nghĩ xấu về Anh Hai "...
em ké tí chuyện ngoài Bắc, ngoài tiền bàn, tiền bo, còn 1 khái niệm "tính biu", em đoán là bill.Nói về " tiền bàn ".
Tiếp viên, quản lý, nhạc công đi làm đều không có lương. Ở đâu cũng vậy. Chỉ trừ nhà hàng TƯ, còn tát cả các nơi em làm đèu quy định tiếp viên phải đóng cho nhà hàng một khoản tiền mỗi tối trước khi ra về. Khoản này gọi là " tiền bàn ", dựa trên số bàn đã ngồi trong ngày ( Quản lý,má mì luôn có một cuốn sổ nhỏ đút trong túi,ghi rõ cô nào ngồi phòng nào,khách là ai ABCD ...). Lâu quá em không nhớ rõ nhưng hình như là 10 nghìn/bàn. Có nơi còn thu tiền điện của nhạc công nữa cơ ( em chưa gặp trường hợp này ). Nguyên tắc bất di bất dịch là khi một bàn khách kêu tính tiền , quản lý sẽ đi gọi các cô đang chạy show ở bàn khác về hiện diện đầy đủ, để chờ khách bo. Quản lý tất nhiên cũng có mặt. Gặp những bàn khách sộp như anh Hai Ngoan ( Hai sân bay _ Anh nguyên là Trưởng Kho hàng Quốc nội sân bay T. - Anh là vị khách sộp và đáng kính nhất em đã từng gặp. Em sẽ có bài viết riêng về Anh ), thì ôi thôi, mỗi khi phòng anh kêu tính tiền thì chỉ 1 phút sau căn phòng chật ních tiếp viên,hai ba quản lý ,bốn năm phục vụ. Mắc cười nhất là nhạc công em ( D nhỏ ) và anh D lớn luôn được Anh yêu cầu vào đàn. Vậy mà mỗi khi bàn anh tính tiền,thì mấy ông organ kia cũng chui vào phòng anh,cười nói chào hỏi như đúng rồi " Anh Hai ! Anh Hai " y như đã quen nhau từ kiếp trước. Vậy là xấp Ngân phiếu 500.000 ( lúc ấy là đỉnh của đỉnh ) được móc ra," có mặt đặt tên ", bât cứ ai có mặt trong phòng đều nhận được 1 tờ. Tờ ngân phiếu trước khi đến tay người nhận, luôn kèm thêm câu nói bất hủ đã trở thành huyền thoại của Anh : " Xin lỗi nha,em đừng nghĩ xấu về Anh Hai "...