[Funland] Vợ đẻ và những câu chuyện cười ra nước mắt ở Bệnh viện phụ sản Hà nội

Biển số
OF-473671
Ngày cấp bằng
28/11/16
Số km
684
Động cơ
205,311 Mã lực
Cảm ơn các cụ đã góp ý và chia sẻ kinh nghiệm. Thực tế thì mọi ý kiến đóng góp đều hết sức quý báu nhưng cái sợi dây kinh nghiệm thì nó lại vô cùng loằng tà ngoằng..
Chúc mừng cụ! Chúc cún con hay ăn chóng lớn.
Vợ chồng em sống bên Nga ngố nên chuyện sinh con đơn giản và an tâm. Khi sinh đứa đầu, đúng vào thời điểm hỗn quân hỗn quan, ấy thế mà mọi việc như ý, 2 mẹ con nằm viện 3 ngày(trong thời điểm ấy em chỉ hóng tin qua y bác sỹ- cấm hoàn toàn người nhà vào thăm), sau đó xe bệnh viện chở 2 mẹ con về tận nhà, bác sỹ vào kiểm tra nơi ăn, chốn ở xem có hợp vệ sinh không, có đạt chuẩn không...sau đó bác sỹ hướng dẫn cặn kẽ cách chăm sóc 2 mẹ con. Trong vòng 1 tuần, ngày nào y tá cũng đến tắm cho bé, sau 1 tháng thì cho bé ra phòng khám để theo dõi.
Sang ông dê vàng-2003- vợ chồng chủ quan, không kiểm tra định kỳ theo luật định- vì vao thời điểm đó vợ
em đang học nâng cao- bị xe của phòng khám đến tận giảng đường lôi lên xe. Sau đó vợ em phải mổ đẻ, em bị bs mắng cho tội vì không nhắc nhở vợ đi kiểm tra định kỳ bs can thiệp sớm- thai nhi không chịu xoay. Lậy trời, mọi việc thông đồng bén giọt.
Thấy các cụ các mợ kể chuyện về sinh nở ở trong nước làm em rùng cả mình.
 

anhtuan071

Xe tải
Biển số
OF-403849
Ngày cấp bằng
4/2/16
Số km
435
Động cơ
232,366 Mã lực
Chúc mừng cụ! Chúc cún con hay ăn chóng lớn.
Vợ chồng em sống bên Nga ngố nên chuyện sinh con đơn giản và an tâm. Khi sinh đứa đầu, đúng vào thời điểm hỗn quân hỗn quan, ấy thế mà mọi việc như ý, 2 mẹ con nằm viện 3 ngày(trong thời điểm ấy em chỉ hóng tin qua y bác sỹ- cấm hoàn toàn người nhà vào thăm), sau đó xe bệnh viện chở 2 mẹ con về tận nhà, bác sỹ vào kiểm tra nơi ăn, chốn ở xem có hợp vệ sinh không, có đạt chuẩn không...sau đó bác sỹ hướng dẫn cặn kẽ cách chăm sóc 2 mẹ con. Trong vòng 1 tuần, ngày nào y tá cũng đến tắm cho bé, sau 1 tháng thì cho bé ra phòng khám để theo dõi.
Sang ông dê vàng-2003- vợ chồng chủ quan, không kiểm tra định kỳ theo luật định- vì vao thời điểm đó vợ
em đang học nâng cao- bị xe của phòng khám đến tận giảng đường lôi lên xe. Sau đó vợ em phải mổ đẻ, em bị bs mắng cho tội vì không nhắc nhở vợ đi kiểm tra định kỳ bs can thiệp sớm- thai nhi không chịu xoay. Lậy trời, mọi việc thông đồng bén giọt.
Thấy các cụ các mợ kể chuyện về sinh nở ở trong nước làm em rùng cả mình.
Nhà mình cũng sinh con bên đấy đúng là muốn lo lắng chăm sóc cũng không được
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,475
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
VỢ ĐẺ - CUỘC CHIẾN VỚI BẢO HIỂM – PHẦN CUỐI.

Tôi định viết dài kỳ hơn nhưng thôi, hôm nay tròn đầy tháng Đậu Đậu nên tôi viết luôn phần cuối, cũng là phần tôi muốn viết nhất kể từ khi bắt đầu phóng sự vợ đẻ này.
Nằm viện được hai đêm, lượn lờ vật vờ thăm thú đủ các nơi trong những khoảng thời gian phải ra ngoài để cho các bà bầu vệ sinh riêng hoặc cho con bú, nên tôi được chứng kiến đầy đủ những cung bậc cảm xúc của những ông bố, người thân, bệnh nhân trong khoa D5 này. Và tôi chốt lại thế này, phần lớn các bố trẻ thì chơi game, các loại game, dán mặt vào máy điện thoại suốt ngày. Còn mấy ông bố già thì toàn khệnh khà khệnh khạng, điện thoại thì phải nói to để xung quanh còn biết là ta đây đang điều hành doanh nghiệp nhớn, sinh con là việc nhỏ, hợp đồng nọ hợp đồng kia cứ chờ anh về ký, vừa điện thoại chân tay phải vung vẩy hết cỡ, chém lia lịa vào không khí mới oách, đếch quan tâm có ảnh hưởng đến bệnh nhân hay không, vô ý không chấp nhận được. Ngoài vụ điện thoại thì tới vụ ăn uống, hầu hết phòng nào có chồng cũng đều ngồi tí tách ăn cùng nhau dí dủm phết. Mỗi tội phòng ốc cứ gọi là đủ các loại mùi.
Giường xóm nhà tôi ở được với nhau 1 đêm thì đến ngày hôm sau là xuất viện. Nhà này có hai bà mẹ chồng và mẹ vợ rất chi là đối nghịch nhau. Bà mẹ vợ biết nhà tôi từ đầu, tác phong của cô thì cũng rất là nhẹ nhàng, hiền hậu, về cơ bản là thông cảm với nhau việc phải chia phòng. Nhưng bà mẹ chồng thì lại quá tương phản, bước chân vào phòng là phân chia tài sản luôn, ghế tao tao đòi còn ghế mày mày ngồi. Nhiều lúc người thân bên nhà tôi đông mà phải ngồi ké cẩm lên giường bên đó là mặt nặng mày nhẹ nhìn cái biết ngay. Đến khổ.
Ở được 2 đêm, sau khi xem xét tổng thể mọi vấn đề từ sức khoẻ của mẹ, bé và dịch vụ các loại, nhà tôi tập trung hội thảo và thống nhất là VỀ. Không ở thêm ngày nào nữa. Tất nhiên lúc này cần bác sỹ đồng ý. Vấn đề là phải được sự đồng ý của cả 2 bác sỹ mới được về. Thế là buổi sáng ngày 5/2, tôi ngồi lỳ trong phòng bám trụ chờ sự xuất hiện của các bác sỹ để chơi đòn tâm lý chiến. Với trường hợp của mẹ Đậu Đậu thì đơn giản, vết mổ tiến triển tốt, lành nhanh, về được. Đến khi bác sỹ của Đậu Đậu khám, kế luận con cần thêm thời gian ở lại bệnh viện để theo dõi. Tôi lắp bắp xin về, bác sỹ bảo không được, lần này mình vẫn chơi bài lỳ, tiếp cận năn nỉ lẫn kể lể việc nhà ngay sát nách bệnh viên đi tầm 10p là tới rồi, nếu có gì gấp bọn em quay lại ngay. Sau khi nghe trình bày một hồi bác sỹ chốt câu: Thế về nếu có gì quay lại thì lại làm thủ tục nhập viện từ đầu đấy. Mình gật luôn không lăn tăn. Chấp tất, nhanh cho vuông, chỉ cần ra khỏi chỗ này về nhà là coi như thiên đường luôn dồi.
Sau 2 quả gật đầu của 2 bác sỹ chuyên môn, tôi bắt đầu ra khu vực hành chính thông báo chính thức 2h chiều là xuất viện, các em chốt thủ tục cho nhanh để anh còn về.
Tối hôm trước, tôi có lỡ tay chọn gói khám sàng lọc sau sinh nên buổi sáng ngày 5/1, sau khi bác sỹ thăm khám xong thì bắt đầu tôi phải bế con đi tham gia tất cả các thể loại khám và xét nghiệm. Gói này nghe sang lắm, đại khái kiểu kiểm tra toàn bộ sức khoẻ của con xem con có dị tật hoặc nguy cơ bệnh tật gì không. Tổng cộng mất hơn 3 củ. Bao gồm Đo thính lực, Sàng lọc bệnh lý tim bẩm sinh, Sàng lọc 20 bệnh rối loạn chuyển hoá, siêu âm tổng quát thóp, ổ bụng, màng phổi.
Mịa, cứ tưởng đóng tiền thế chắc mọi thủ tục nhanh gọn lẹ và dứt điểm để chiều còn về sớm, dưng mờ đời éo như là mơ các bác ạ. Lúc điều dưỡng bảo anh ơi bế bé ra phòng hành chính tập trung còn đi làm các xét nghiệm, mình đã ngờ ngợ rồi. Mình ra đầu tiên nhưng chỉ sau 15p đứng thì có tầm khoảng 30 ông bố hoặc người thân y chang như mình cũng ôm con đứng chờ điều dưỡng dẫn đi. Đầu tiên điều dưỡng phát cho mỗi người cái phiếu có số đi khám cứ thế đã, sau đó cả đoàn ( đứng kín bưng luôn 2 thang máy to ) di chuyển xuống tầng 1 qua dãy nhà A2 để làm thủ tục siêu âm tổng quát. Mình cũng được cái nhanh nhẹn di chuyển trong top đầu của đoàn 30 người này. Cuộc hành quân kéo dài chừng 5p di chuyển thang máy và 5p đi bộ thì cũng tới nơi. Vừa mở cửa ra tôi tí ngất các bác ạ, bên trong cơ man nào là người đang xếp hàng chờ gọi tên, và tất nhiên, là trên tay ai cũng có em bé rồi. Tôi cũng lựa cho mình một chỗ trong góc, tay bế bé, miệng thở nhẹ hồi hộp chờ gọi tên. Sau tầm 2 tiếng 30p chờ đợi trong tuyệt vọng thì cuối cùng cũng đến lượt để khám, về chuyên môn thì tôi thấy cũng không có gì, chủ yếu cởi quần áo đo đạc thông số chiều cao cân nặng và lấy máy siêu ấm soi đầu soi bụng tí là xong. Riêng phần khám các loại mất tầm 5p. Chả có gì ấn tượng. Nhưng vì ngồi chờ từ 9h sáng đến tận trưa nên lỡ mất vụ đo thính lực đành phải lại di chuyển qua phòng thính lực ở tầng 4 chờ tới 1h30 mới mở cửa. Nhục không tả được. Cả bố và con đều đói sau phải nhờ bà ngoại mang sữa xuống để cho bé bú chứ nếu không khám xong thì cả bố và con đều ngất.
Sau khi kết thúc các thể loại khám xét thì đến đoạn trả đồ xong ra tính tiền. Số mình đúng là nhọ, khi trả đồ thì cô nhân viên hết giấy xác nhận nên tôi bảo thôi viết tạm vào mặt sau tờ bàn giao đồ là đã nhận đủ là được.
Lúc ra tính tiền ở quầy hành chính thì tôi quên cmn tờ biên lai tạm thu tiền ở nhà. Tức tốc gọi điện về kêu chụp ảnh gửi hình biên lai ( tờ vàng ) cho bác sỹ xem. Nhưng cơ bản là hình ảnh trên máy điện thoại éo được chấp nhận, chỉ nhận bản chính. Vậy giải pháp thế nào? Xin mời anh xuống tầng 1 nhà A nộp tiếp một khoản khác sau đó lại cầm một tờ vàng lên đây thì chúng tôi cho xuất viện, thủ tục xuất viện và thanh toán sẽ làm vào ngày hôm sau. Ok fine. Chạy như bay sang chỗ nộp tiền thì hỡi ôi cũng đang tầm 15 ông xếp hàng chờ nộp tiền thanh toán viện phí để xuất hiện. Vãi cả dịch vụ. Sau tầm 30p xếp hàng, tôi hiên ngang cầm một tờ vàng trị giá 6 củ lên ( tức là tổng tiền lúc này tôi nộp vào viện là 25 củ ) để được làm thủ tục xuất viện, thì lúc này lại tòi ra vấn đề mới, nhà tôi không được hưởng chế độ bảo hiểm. Dcm tầm này là ức hộc máu dồi, giọt nước tràn ly, tạm nhịn cơn bực tức, cầm luôn tờ CNBH và CMT của vợ ra hỏi em điều dưỡng và bảo thế đây là cái gì. Cô em giở sổ ra cho tôi xem và cũng hỏi ngược lại thế đây là cái gì?
Trong sổ chình ình một con dấu, đóng dấu hẳn hoi nhé, là chưa xuất trình bản chính chứng nhận bảo hiểm khi làm thủ tục nhập viện. Mà theo quy định là phải xuất trình giấy đó khi làm thủ tục nhập viện, còn nếu trong vòng 24h phải xuất trình không xuất trình được thì coi như không có bảo hiểm. Èo mịa cuộc đời đen bạc.
Nếu các bác đọc phần 1 còn nhớ đoạn em kể, tất cả nguồn gốc câu chuyện chính là cái nguyên tắc cứng nhắc này. Lúc này em đã hiểu vấn đề, nhưng rõ ràng hoàn cảnh của vợ em là làm thủ tục nhập viện luôn do ối cạn để hôm sau mổ sớm thì lấy đâu ra thời gian để nhớ đến cái tờ CNBH mà đương nhiên quyền lợi phải được hưởng. Tộ sư, vợ thì mổ đẻ, con thì đang trong tình trạng theo dõi, mọi thứ cứ dồn dập đến mà nó lại bắt mình phải nhớ xuất trình cái giấy CNBH có ức không cơ chứ.
Thực ra số tiền bảo hiểm không quá quan trọng, mất thì thôi coi như đánh rơi, thậm chí nhiều khi tiếp khách khứa mình còn chi nhiều hơn thế. Nhưng riêng vụ này em không bỏ qua được vì có lần ngồi tâm sự, vợ bảo đi làm bao nhiêu năm cố gắng, bảo hiểm giờ đang được đóng mức cao nhất, hy vọng có bảo hiểm đỡ được tiền mổ đẻ, được đồng nào hay đồng đấy. Mình nghe vợ tâm sự thấy thương. Vậy mà nó nỡ xí xoá luôn công sức của vợ tôi bấy lâu nay.
Sau khi trình bày sự tình một cách nhẹ nhàng, cô điều dưỡng phụ trách sổ sách vẫn mặt lạnh như đít bom không một sự cảm thông, chốt một câu xanh rờn là không được. Ok fine. Thế là tôi không nể nang gì nữa, đứng giữa văn phòng chỉ thẳng mặt nói các cô làm ăn bố láo, người ta không phải không có mà xuất trình muộn thôi, mà cũng có lý do để xuất trình muộn do nhập viện gấp để mổ thì bố ai chuẩn bị cho kịp, sao làm khó dễ bệnh nhân thế... bla..bla. Nguyên cả phòng hành chính ngồi im không ngờ lại có ông bố dám mắng cả các điều dưỡng đáng kính. Đèo mịa tầm nay thì ai ông cũng chửi, đừng có vớ vẩn.
Sau khi thấy tình hình có vẻ căng thẳng, cô ta liền gọi một cô khác tới hội ý sau đó nhẹ nhàng bảo cô kia dẫn tôi lên trực tiếp phòng quan hệ cộng đồng để họ có giải pháp. Thực ra họ luôn có giải pháp nhưng họ luôn cực kỳ cứng nhắc và nôm na là hành được ai thì hành.
Tôi được cô điều dưỡng nọ dẫn lên tầng 6 của toà nhà mới xây bên cạnh, vừa đi cô ta vừa trình bày, anh hết sức thông cảm em mới vào làm ở đây mấy việc này em chưa quen anh ạ, giờ em còn chưa biết phòng quan hệ cộng đồng chỗ nào nữa, để em đi tìm cùng anh. Ô hay nhỉ?....
Sau một hồi tìm kiếm thì cũng đến được một căn phòng có 1 người phụ nữ đang ngồi rất chi là đạo mạo. Tôi nhẹ nhàng tiến vào bật sẵn máy ghi âm trên tay, đặt lên bàn và trình bày câu chuyện. Nghe xong chị ta cũng hiểu vấn đề và giải thích, trường hợp của tôi chị ta sẽ linh động giải quyết nhưng đưa vào dạng bảo hiểm trái tuyến và được hưởng 60% của 80% trị giá bảo hiểm mà đúng ra vợ tôi được hưởng. Vãi cả giải pháp. Lúc này đã tầm 3h, cả nhà gồm có 2 bà mẹ cùng vợ con đang ngồi chờ tôi ở phòng. Trong lúc tôi làm việc, mọi người sốt ruột gọi liên tục. Haizza, tôi đành phải bấm bụng chấp nhận giải pháp này, méo mó có hơn không. Xuống thông báo mà mặt vợ tôi cứ buồn so. Đèo mịa bảo với chả hiểm. Chính sách ở đâu mà hành người bệnh khổ sở như vậy? Ra khỏi cái bệnh viện mà cả nhà thở phào nhẹ nhõm, đi đẻ mà còn hơn cả đi đánh giặc, động cái gì cũng phức tạp, rước ức chế vào người, hỏi sao mất cmn cả sữa.
Mấy hôm sau tôi quay lại lấy giấy chứng sinh, tổng cộng của tôi hết 23 củ các bác ạ, đắt vkl. Còn bảo hiểm nó có hồi lại đồng nào hay không tôi cũng đếch quan tâm nữa.
Tạm biệt phụ sản Hà nội, cảm ơn bác sỹ Thanh Dung là người đã trực tiếp chăm sóc vợ tôi từ đầu đến tận khi mổ. Cảm ơn bác sỹ Hoan gây mê đã trực tiếp hỗ trợ tham gia ca mổ dù tôi và bác sỹ đến giờ vẫn chưa biết mặt nhau mà chỉ qua một lời giới thiệu của bạn bè.
Hy vọng những gì đã diễn ra với gia đình tôi sẽ ít nhiều được khoa D5 lưu ý để thay đổi sửa chữa làm tốt hơn những gì mà các sản phụ và người nhà của họ xứng đáng được hưởng. Còn với gia đình tôi, sợ lắm rồi!!!
Bé Đậu Đậu hiện đã tròn tháng, trộm vía bé đã lên được thêm 1kg và bây giờ đang là 3.2kg, ăn tốt ngủ như điên và khóc to vãi chưởng. Chúc gái diệu của bố hay ăn chóng lớn bố còn dẫn đi phượt với các chú bác nhé. Yêu con gái.

 

JasonNghia

Xe điện
Biển số
OF-39958
Ngày cấp bằng
5/7/09
Số km
4,125
Động cơ
856,009 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hôm nay ngày 8/3, vẫn có những con người cần mẫn kéo xe gạch ngược xuôi ở khu D cụ ạ :))
Ngày nào cũng họp hành đến khuya ung hết cả đầu. Tối về nghe con khóc thấy nhẹ hết cả người. Tiện Đậu Đậu sắp đầy tháng và stress đếch ngủ được, tôi kể câu chuyện vợ đi đẻ và chém gió tí về Bệnh viện Phụ Sản Hà Nội để mọi người nghe chơi. Mọi ý kiến của tôi dưới đây chỉ là góc nhìn của cá nhân không liên quan đến ai. Tốt hay xấu là tuỳ vào quan điểm của người đọc.
Khoảng 2h chiều ngày 2/1, tôi đưa vợ vào làm thủ tục để hôm sau sinh ( chọn ngày chọn giờ luôn ). Tưởng là đơn giản vào chỉ nộp xèng xong về ai dè vào cái bác sỹ đè ra làm các kiểu xét nghiệm kiểm tra. Đen cái là gần cạn ối nên khi làm xong thủ tục bác sỹ ra quyết định giữ lại luôn để theo dõi máy. Vợ tôi lại đăng ký đẻ dịch vụ nên tiền các chị đè ra thu ngay là tất nhiên. Tổng vui tạm thu tầm 19 củ trong đó 11 củ không lấy lại được ĐNN, còn 8 củ đẻ xong khấu trừ thừa trả lại thiếu thu thêm ( sau này các y tá buột miệng bật mí là éo bao giờ có chuyện thừa, chỉ thiếu và thiếu trở lên.. Nhưng cứ thu thế cho bệnh nhân đỡ xót xèng.. kaka.. ). Gì chứ vợ đẻ nhất định phải chọn dịch vụ tốt, cả đời sinh nở mấy lần đâu. Cái ngang của bà xã là cứ thích Phụ sản Hà Nội cho yên tâm chứ tôi lạ gì cái dịch vụ ở xã hội này.
Bởi giữ lại để theo dõi nên bắt buộc chúng tôi phải lấy phòng luôn. Ngay từ đầu đã đăng ký phòng riêng để tiện gia đình chăm sóc và không phiền phức, nhưng nói cho oai miệng chứ để lấy được phòng riêng chắc cũng phải có tí may mắn. Nhà tôi nói nhanh là không nằm trong diện này.
Trước đấy cả tháng đã bảo vợ nhờ bác sỹ đăng ký phòng riêng đi, vợ thì cứ ngài ngại không nói, bực cả mình. Đến trước hôm sinh đi khám, đầu tiên vào khám mình tranh thủ rỉ tai bác sỹ ( quen ) là bố trí cho nhà em xin cái phòng riêng. Bác sỹ quen thân mình đếch ngại nên cứ nói thằng. Bác sỹ cười bảo anh yên tâm lát đằng nào chẳng sang khoa D5 ( khoa đẻ mổ dịch vụ ) thì anh cứ nói với các điều dưỡng bên đó là được.
Không yên tâm lắm, xuống chỗ quầy thu tiền mình hỏi tiếp luôn xem muốn đăng ký phòng riêng thế nào, mấy em trẻ đẹp lại cứ tủm tỉm bảo thủ tục đơn giản anh lên trên D5 là có. Nghe yên tâm hẳn. Mà dạo này phụ sản HN thay đổi bộ mặt thu ngân, toàn e sáng sủa đặng thu xèng cho dễ đây mà. Mấy ông hấp háy vào đây nộp tiền chắc toàn quên đếm. Thu tiền xong, do thiếu bản gốc Bảo hiểm nên em thu ngân bảo vợ là mai mang bản gốc đến để em đối chiếu còn làm thủ tục bảo hiểm. Vợ cứ gật gù xong cũng đếch nói gì với mình, mọi chuyện bắt đầu từ đây.
Lên D5, chạy máy xong thì bác sỹ ra cái lệnh là giữ luôn lại để theo dõi vì ối cạn rồi mai mổ sớm. Ok fine. Mình đăng ký lấy phòng loại cao cấp nhất, điều dưỡng cười tươi bảo anh yên tâm cứ ở chung đi, rồi có phòng em chuyển cho. Chung ở đây là 2 bà đẻ chung một phòng và mọi sinh hoạt trong phòng coi như là chung luôn. 2 cặp vợ chồng trong cùng một gian phòng 9m2. Vui vãi chưởng. Mình lại thuộc diện lạc quan yêu đời nên tin luôn, chắc mai có phòng. Đêm đó hai vc trốn về nhà ngủ cho lành mai vào sớm ( tất nhiên có tham khảo của bs là cũng không đến mức độ quá lo lắng ) còn chiếc giường kia để lại cho cặp vợ chồng vừa sinh mà sẽ là giường xóm của nhau trong vài ngày tới. Thực chất cho vợ về nhà ngủ một đêm cho an lành trước khi lên bàn mổ. Ở đấy chung phòng lại mất ngủ cả đêm hôm sau kiệt cmn sức không đẻ được thì toi.
Nói về khoa D5 chắc nhiều người biết, đi từ cổng sau phía Chùa Láng vào thì nó là toà nhà đầu tiên ngay tay phải. Cơ bản là sạch sẽ ( TCVN ) nhưng thang máy thì chậm thôi dồi luôn. Đứng xếp hàng từ tầng 1, chờ thang máy xuống chắc cũng phải tới 10p/lần. Xong lại thêm 15p để thang máy đi từ tầng 1 lên tầng 5, mỗi tầng dừng tí cho các bác sỹ và bệnh nhân, người nhà bệnh nhân ra vào các tầng. Tầng 2 là phòng mổ nên ở tầng này chỉ bác sỹ và bệnh nhân ra vào nhưng thi thoảng ca khó là có xe đẩy nên lúc nào tầng này ra vào cũng nhộn nhịp.
Thời gian đi thang máy rõ lâu, thôi mình không đẻ không sao, chỉ sợ mấy bà sắp đẻ mà chờ thang máy có khi đẻ rơi đẻ rụng mất.
Đèo mịa, cái vụ thang máy đông và bẩn thì mình tạm bỏ qua, nhưng vụ đưa cả xe cải tiến chở vật liệu xây dựng vào thang máy dùng chung thì mình thua cmnl. Vụ này như sau:
Sáng ngày 3/1, dự kiến giờ sinh của vợ là từ 7h-9h. Hai vợ chồng dậy rõ sớm, đúng 6h30 có mặt, vào phòng thay quần áo nhận tủ đồ trong phòng xong thì cũng đến giờ y tá đưa vợ xuống tầng 2 để chuẩn bị lên bàn sinh mổ. Trong tủ đồ ngoài quần áo của bà đẻ và trẻ sơ sinh thì còn có 1 CHIẾC ÁO VÀNG THẦN THÁNH.
Mình đưa hẳn vợ đến trước cửa phòng mổ chia tay bịn rịn, an ủi động viên làm công tác dân vận chán chê xong lại lên tầng 5 đứng cửa thang máy để chờ. Ông nào có vợ đẻ ở D5 chả nhớ cảnh đứng chầu hẫu ở cửa thang máy tầng 5 chờ điều dưỡng bế con mình vừa đẻ lên. Nhớ nhất cảnh 8h bảo vệ đi lùa người nhà bệnh nhân thì cứ hơn chạy loạn. Quy định là mỗi bà đẻ chỉ được có 1 người nhà ở cùng, và cách phân biệt người nhà là PHẢI MẶC CHIẾC ÁO VÀNG THẦN THÁNH. Thế là cứ ai không có áo vàng là bị đuổi xuống dưới nhà ngồi chờ đến khi nào bảo vệ cho lên mới được lên. Nhà tôi lại có hẳn 3 người gồm tôi và 2 bà nội ngoại cùng đứng chờ. Giải pháp đưa ra là: một bà mặc chiếc áo vàng sẵn có, một bà mượn chiếc áo vàng của giường bên cạnh, còn tôi thì kệ cứ bảo vệ đến lại lượn lờ ra xa cửa thang máy đi loanh quanh chỗ cầu thang. Cứ như đánh trận. Thử hỏi đang đứng chờ con chờ cháu sắp sinh mà bảo vệ cứ đuổi xuống thì bố ai mà đi được. Quy định rất vớ vỉn. Rất chi là vi phạm nhân quyền.
Mịa, không có khoảng thời gian nào lâu hơn khoảng thời gian chờ vợ sinh, vì là sinh mổ nên con có thể lên bất kỳ lúc nào trong khoảng thời gian từ 7-9h sáng. Thế là đứng hóng trước cửa thang máy. Thang máy có 2 cái, cứ cửa bên nào mở ra phát lại thấy nguyên tập đoàn hóng như mình nhao ra đứng sẵn ở cửa chờ xem điều dưỡng bế em bé có phải con mình không. Nhao đến lần thứ 3 thì mình thấy người ra không phải là điều dưỡng, em bé, bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân mà là một chiếc xe cải tiến đầy ắp toàn cát sỏi lừng lững tiến vào. Dcm ức tí sặc máu. Cứ nghĩ đến cảnh lát con mình vừa đẻ ra lại đứng cạnh xe cát cùng 2 đồng chí công nhân xây dựng là mình thấy vui dồi. Sạch sẽ vô trùng chắc không nằm trong cái giá 19 củ tạm thu kia dồi.






Cả một cái bệnh viện phụ sản, một năm sản xuất ra hàng chục ngàn em bé, số lượng người ra vào lên đến cả chục triệu lượt / năm. Vậy mà cái điều tối thiểu là cần giữ vệ sinh sạch sẽ, đặc biệt là trẻ sơ sinh thì ôi thôi lại quá kém.
8h30 sáng. Cô điều dưỡng bế Đậu Đậu ra khỏi cái thang máy (mà tôi đếm sơ thì cũng đã chở được 5 chuyến cát sỏi xây dựng ra vào) để đi thẳng vào phòng hành chính làm thủ tục xác nhận sau đó chuyển xuống khoa sơ sinh ở tầng 4 để theo dõi và chờ mẹ hồi sức.
Chuyện ở Khoa sơ sinh mới vui. Những bé đưa vào đây đều là dạng theo dõi đặc biệt. Bé nhà tôi sinh ra hơi nhẹ cân tí nên cũng cho vào đây theo dõi cho vui. Khoa này theo quy định là cứ nhập khoa thì sau 2 tiếng có thông báo về tình trạng của con trên màn hình 14inch ở trước cửa. Có mỗi cái màn hình con con mà mấy chục người đứng ngồi nhìn chăm chú vào nó cứ như xem bóng đá trận Việt Nam Nhật Bản, nhộn hết cả nhịp. Màn hình chạy rõ chậm, muốn chờ xem đến tên con mình tình trạng thế nào thì cứ gọi là gãy cả cổ. Mà nhìn cái màn hình thì cũng vã mồ hôi vì thông tin trên màn hình hiển thị tình trạng phía ngoài toàn là những thông tin của các bé có bệnh lý.
Lúc mới đưa bé xuống, tôi không biết cái quy định sau 2 tiếng mới thông báo tình trạng của bé, thế là đưa bé xuống xong cứ lẳng lặng đứng ngoài nhìn vào cái màn hình chờ tên con mình hiện lên.






Nhìn được tầm 2 tiếng thì mẹ vợ xuống nhìn cùng. 2 mẹ con nhìn thêm 1 tiếng nữa ( mà vẫn éo thấy tên và tình trạng con mình đâu ) thì bác sỹ gọi điện vợ đã hồi sức sau sinh và đã về phòng. Bình thường người khác sau nửa ngày mới hồi sức mà vợ mình sau 4 tiếng đã tỉnh, vãi thặc.
Mẹ vợ tất tả chạy về phòng, còn mình nấn ná thêm lúc nữa thì có y tá ra thông báo tình trạng các bé trong phòng. Cũng phải chờ mãi mới tới tình trạng của Đậu Đậu. Về cơ bản mọi chỉ số là ổn, quan trọng nhất là đường huyết ổn, không có biểu hiện gì đặc biệt. Thở phào nhẹ nhõm và cất bước về phòng chuẩn bị tinh thần phục vụ hai mẹ con Đậu Đậu trong vòng vài ngày. ( sinh mổ là thế, ít là 3 ngày nhiều là 5 – 7 ngày ).
Về đến phòng, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt khiến tôi không thể tin nổi... ( còn tiếp )
 

Nhân văn Dân

Xe tăng
Biển số
OF-113550
Ngày cấp bằng
20/9/11
Số km
1,929
Động cơ
404,926 Mã lực
Sinh nở quả là vượt cạn, gian truân. Đầu đời bé đã phải chứng kiến nền hành...chính
 

hoinhau

Xe máy
Biển số
OF-317404
Ngày cấp bằng
25/4/14
Số km
71
Động cơ
293,884 Mã lực
Sao đắt quá vậy. Nhà cháu mổ đẻ bé ở bv Bưu Điện, không được hưởng bảo hiểm, bao gồm cả phong bì cho bác sỹ (3 củ), lấy máu gót chân 58 bệnh, tiêm huyết thanh viêm gan b mà mới hết 13 triệu tất cả. Nằm phòng 4 người nhưng sạch sẽ có vs khép kín, nằm 3 ngày.
 

chip.hyt.chip

Xe buýt
Biển số
OF-176026
Ngày cấp bằng
10/1/13
Số km
701
Động cơ
345,030 Mã lực
Nơi ở
28, 29, 34, 35, 89
cầm luôn tờ CNBH và CMT của vợ ra hỏi em điều dưỡng và bảo thế đây là cái gì
cụ chủ michaeljo ơi, cho em hỏi chút: tờ chứng nhận bảo hiểm là gì vậy cụ? em tưởng là chỉ cần cái thẻ bảo hiểm y tế, hay nó là cái khác ạ?
 
Biển số
OF-513234
Ngày cấp bằng
30/5/17
Số km
1,949
Động cơ
199,155 Mã lực
Sao đắt quá vậy. Nhà cháu mổ đẻ bé ở bv Bưu Điện, không được hưởng bảo hiểm, bao gồm cả phong bì cho bác sỹ (3 củ), lấy máu gót chân 58 bệnh, tiêm huyết thanh viêm gan b mà mới hết 13 triệu tất cả. Nằm phòng 4 người nhưng sạch sẽ có vs khép kín, nằm 3 ngày.
Nhà cháu đợt tới cũng định cho vợ sinh ở đó. Cụ có chú ý nào cho nhà cháu ko ?
 

QN. Trần Tài

Xe đạp
Biển số
OF-451151
Ngày cấp bằng
6/9/16
Số km
49
Động cơ
207,560 Mã lực
Tuổi
38
Chúc mừng gia đình cụ có thêm thành viên mới.
 

ntphuong0411

Xe buýt
Biển số
OF-566541
Ngày cấp bằng
28/4/18
Số km
536
Động cơ
153,262 Mã lực
Tuổi
43
VỢ ĐẺ - CUỘC CHIẾN VỚI BẢO HIỂM – PHẦN CUỐI.

Tôi định viết dài kỳ hơn nhưng thôi, hôm nay tròn đầy tháng Đậu Đậu nên tôi viết luôn phần cuối, cũng là phần tôi muốn viết nhất kể từ khi bắt đầu phóng sự vợ đẻ này.
Nằm viện được hai đêm, lượn lờ vật vờ thăm thú đủ các nơi trong những khoảng thời gian phải ra ngoài để cho các bà bầu vệ sinh riêng hoặc cho con bú, nên tôi được chứng kiến đầy đủ những cung bậc cảm xúc của những ông bố, người thân, bệnh nhân trong khoa D5 này. Và tôi chốt lại thế này, phần lớn các bố trẻ thì chơi game, các loại game, dán mặt vào máy điện thoại suốt ngày. Còn mấy ông bố già thì toàn khệnh khà khệnh khạng, điện thoại thì phải nói to để xung quanh còn biết là ta đây đang điều hành doanh nghiệp nhớn, sinh con là việc nhỏ, hợp đồng nọ hợp đồng kia cứ chờ anh về ký, vừa điện thoại chân tay phải vung vẩy hết cỡ, chém lia lịa vào không khí mới oách, đếch quan tâm có ảnh hưởng đến bệnh nhân hay không, vô ý không chấp nhận được. Ngoài vụ điện thoại thì tới vụ ăn uống, hầu hết phòng nào có chồng cũng đều ngồi tí tách ăn cùng nhau dí dủm phết. Mỗi tội phòng ốc cứ gọi là đủ các loại mùi.
Giường xóm nhà tôi ở được với nhau 1 đêm thì đến ngày hôm sau là xuất viện. Nhà này có hai bà mẹ chồng và mẹ vợ rất chi là đối nghịch nhau. Bà mẹ vợ biết nhà tôi từ đầu, tác phong của cô thì cũng rất là nhẹ nhàng, hiền hậu, về cơ bản là thông cảm với nhau việc phải chia phòng. Nhưng bà mẹ chồng thì lại quá tương phản, bước chân vào phòng là phân chia tài sản luôn, ghế tao tao đòi còn ghế mày mày ngồi. Nhiều lúc người thân bên nhà tôi đông mà phải ngồi ké cẩm lên giường bên đó là mặt nặng mày nhẹ nhìn cái biết ngay. Đến khổ.
Ở được 2 đêm, sau khi xem xét tổng thể mọi vấn đề từ sức khoẻ của mẹ, bé và dịch vụ các loại, nhà tôi tập trung hội thảo và thống nhất là VỀ. Không ở thêm ngày nào nữa. Tất nhiên lúc này cần bác sỹ đồng ý. Vấn đề là phải được sự đồng ý của cả 2 bác sỹ mới được về. Thế là buổi sáng ngày 5/2, tôi ngồi lỳ trong phòng bám trụ chờ sự xuất hiện của các bác sỹ để chơi đòn tâm lý chiến. Với trường hợp của mẹ Đậu Đậu thì đơn giản, vết mổ tiến triển tốt, lành nhanh, về được. Đến khi bác sỹ của Đậu Đậu khám, kế luận con cần thêm thời gian ở lại bệnh viện để theo dõi. Tôi lắp bắp xin về, bác sỹ bảo không được, lần này mình vẫn chơi bài lỳ, tiếp cận năn nỉ lẫn kể lể việc nhà ngay sát nách bệnh viên đi tầm 10p là tới rồi, nếu có gì gấp bọn em quay lại ngay. Sau khi nghe trình bày một hồi bác sỹ chốt câu: Thế về nếu có gì quay lại thì lại làm thủ tục nhập viện từ đầu đấy. Mình gật luôn không lăn tăn. Chấp tất, nhanh cho vuông, chỉ cần ra khỏi chỗ này về nhà là coi như thiên đường luôn dồi.
Sau 2 quả gật đầu của 2 bác sỹ chuyên môn, tôi bắt đầu ra khu vực hành chính thông báo chính thức 2h chiều là xuất viện, các em chốt thủ tục cho nhanh để anh còn về.
Tối hôm trước, tôi có lỡ tay chọn gói khám sàng lọc sau sinh nên buổi sáng ngày 5/1, sau khi bác sỹ thăm khám xong thì bắt đầu tôi phải bế con đi tham gia tất cả các thể loại khám và xét nghiệm. Gói này nghe sang lắm, đại khái kiểu kiểm tra toàn bộ sức khoẻ của con xem con có dị tật hoặc nguy cơ bệnh tật gì không. Tổng cộng mất hơn 3 củ. Bao gồm Đo thính lực, Sàng lọc bệnh lý tim bẩm sinh, Sàng lọc 20 bệnh rối loạn chuyển hoá, siêu âm tổng quát thóp, ổ bụng, màng phổi.
Mịa, cứ tưởng đóng tiền thế chắc mọi thủ tục nhanh gọn lẹ và dứt điểm để chiều còn về sớm, dưng mờ đời éo như là mơ các bác ạ. Lúc điều dưỡng bảo anh ơi bế bé ra phòng hành chính tập trung còn đi làm các xét nghiệm, mình đã ngờ ngợ rồi. Mình ra đầu tiên nhưng chỉ sau 15p đứng thì có tầm khoảng 30 ông bố hoặc người thân y chang như mình cũng ôm con đứng chờ điều dưỡng dẫn đi. Đầu tiên điều dưỡng phát cho mỗi người cái phiếu có số đi khám cứ thế đã, sau đó cả đoàn ( đứng kín bưng luôn 2 thang máy to ) di chuyển xuống tầng 1 qua dãy nhà A2 để làm thủ tục siêu âm tổng quát. Mình cũng được cái nhanh nhẹn di chuyển trong top đầu của đoàn 30 người này. Cuộc hành quân kéo dài chừng 5p di chuyển thang máy và 5p đi bộ thì cũng tới nơi. Vừa mở cửa ra tôi tí ngất các bác ạ, bên trong cơ man nào là người đang xếp hàng chờ gọi tên, và tất nhiên, là trên tay ai cũng có em bé rồi. Tôi cũng lựa cho mình một chỗ trong góc, tay bế bé, miệng thở nhẹ hồi hộp chờ gọi tên. Sau tầm 2 tiếng 30p chờ đợi trong tuyệt vọng thì cuối cùng cũng đến lượt để khám, về chuyên môn thì tôi thấy cũng không có gì, chủ yếu cởi quần áo đo đạc thông số chiều cao cân nặng và lấy máy siêu ấm soi đầu soi bụng tí là xong. Riêng phần khám các loại mất tầm 5p. Chả có gì ấn tượng. Nhưng vì ngồi chờ từ 9h sáng đến tận trưa nên lỡ mất vụ đo thính lực đành phải lại di chuyển qua phòng thính lực ở tầng 4 chờ tới 1h30 mới mở cửa. Nhục không tả được. Cả bố và con đều đói sau phải nhờ bà ngoại mang sữa xuống để cho bé bú chứ nếu không khám xong thì cả bố và con đều ngất.
Sau khi kết thúc các thể loại khám xét thì đến đoạn trả đồ xong ra tính tiền. Số mình đúng là nhọ, khi trả đồ thì cô nhân viên hết giấy xác nhận nên tôi bảo thôi viết tạm vào mặt sau tờ bàn giao đồ là đã nhận đủ là được.
Lúc ra tính tiền ở quầy hành chính thì tôi quên cmn tờ biên lai tạm thu tiền ở nhà. Tức tốc gọi điện về kêu chụp ảnh gửi hình biên lai ( tờ vàng ) cho bác sỹ xem. Nhưng cơ bản là hình ảnh trên máy điện thoại éo được chấp nhận, chỉ nhận bản chính. Vậy giải pháp thế nào? Xin mời anh xuống tầng 1 nhà A nộp tiếp một khoản khác sau đó lại cầm một tờ vàng lên đây thì chúng tôi cho xuất viện, thủ tục xuất viện và thanh toán sẽ làm vào ngày hôm sau. Ok fine. Chạy như bay sang chỗ nộp tiền thì hỡi ôi cũng đang tầm 15 ông xếp hàng chờ nộp tiền thanh toán viện phí để xuất hiện. Vãi cả dịch vụ. Sau tầm 30p xếp hàng, tôi hiên ngang cầm một tờ vàng trị giá 6 củ lên ( tức là tổng tiền lúc này tôi nộp vào viện là 25 củ ) để được làm thủ tục xuất viện, thì lúc này lại tòi ra vấn đề mới, nhà tôi không được hưởng chế độ bảo hiểm. Dcm tầm này là ức hộc máu dồi, giọt nước tràn ly, tạm nhịn cơn bực tức, cầm luôn tờ CNBH và CMT của vợ ra hỏi em điều dưỡng và bảo thế đây là cái gì. Cô em giở sổ ra cho tôi xem và cũng hỏi ngược lại thế đây là cái gì?
Trong sổ chình ình một con dấu, đóng dấu hẳn hoi nhé, là chưa xuất trình bản chính chứng nhận bảo hiểm khi làm thủ tục nhập viện. Mà theo quy định là phải xuất trình giấy đó khi làm thủ tục nhập viện, còn nếu trong vòng 24h phải xuất trình không xuất trình được thì coi như không có bảo hiểm. Èo mịa cuộc đời đen bạc.
Nếu các bác đọc phần 1 còn nhớ đoạn em kể, tất cả nguồn gốc câu chuyện chính là cái nguyên tắc cứng nhắc này. Lúc này em đã hiểu vấn đề, nhưng rõ ràng hoàn cảnh của vợ em là làm thủ tục nhập viện luôn do ối cạn để hôm sau mổ sớm thì lấy đâu ra thời gian để nhớ đến cái tờ CNBH mà đương nhiên quyền lợi phải được hưởng. Tộ sư, vợ thì mổ đẻ, con thì đang trong tình trạng theo dõi, mọi thứ cứ dồn dập đến mà nó lại bắt mình phải nhớ xuất trình cái giấy CNBH có ức không cơ chứ.
Thực ra số tiền bảo hiểm không quá quan trọng, mất thì thôi coi như đánh rơi, thậm chí nhiều khi tiếp khách khứa mình còn chi nhiều hơn thế. Nhưng riêng vụ này em không bỏ qua được vì có lần ngồi tâm sự, vợ bảo đi làm bao nhiêu năm cố gắng, bảo hiểm giờ đang được đóng mức cao nhất, hy vọng có bảo hiểm đỡ được tiền mổ đẻ, được đồng nào hay đồng đấy. Mình nghe vợ tâm sự thấy thương. Vậy mà nó nỡ xí xoá luôn công sức của vợ tôi bấy lâu nay.
Sau khi trình bày sự tình một cách nhẹ nhàng, cô điều dưỡng phụ trách sổ sách vẫn mặt lạnh như đít bom không một sự cảm thông, chốt một câu xanh rờn là không được. Ok fine. Thế là tôi không nể nang gì nữa, đứng giữa văn phòng chỉ thẳng mặt nói các cô làm ăn bố láo, người ta không phải không có mà xuất trình muộn thôi, mà cũng có lý do để xuất trình muộn do nhập viện gấp để mổ thì bố ai chuẩn bị cho kịp, sao làm khó dễ bệnh nhân thế... bla..bla. Nguyên cả phòng hành chính ngồi im không ngờ lại có ông bố dám mắng cả các điều dưỡng đáng kính. Đèo mịa tầm nay thì ai ông cũng chửi, đừng có vớ vẩn.
Sau khi thấy tình hình có vẻ căng thẳng, cô ta liền gọi một cô khác tới hội ý sau đó nhẹ nhàng bảo cô kia dẫn tôi lên trực tiếp phòng quan hệ cộng đồng để họ có giải pháp. Thực ra họ luôn có giải pháp nhưng họ luôn cực kỳ cứng nhắc và nôm na là hành được ai thì hành.
Tôi được cô điều dưỡng nọ dẫn lên tầng 6 của toà nhà mới xây bên cạnh, vừa đi cô ta vừa trình bày, anh hết sức thông cảm em mới vào làm ở đây mấy việc này em chưa quen anh ạ, giờ em còn chưa biết phòng quan hệ cộng đồng chỗ nào nữa, để em đi tìm cùng anh. Ô hay nhỉ?....
Sau một hồi tìm kiếm thì cũng đến được một căn phòng có 1 người phụ nữ đang ngồi rất chi là đạo mạo. Tôi nhẹ nhàng tiến vào bật sẵn máy ghi âm trên tay, đặt lên bàn và trình bày câu chuyện. Nghe xong chị ta cũng hiểu vấn đề và giải thích, trường hợp của tôi chị ta sẽ linh động giải quyết nhưng đưa vào dạng bảo hiểm trái tuyến và được hưởng 60% của 80% trị giá bảo hiểm mà đúng ra vợ tôi được hưởng. Vãi cả giải pháp. Lúc này đã tầm 3h, cả nhà gồm có 2 bà mẹ cùng vợ con đang ngồi chờ tôi ở phòng. Trong lúc tôi làm việc, mọi người sốt ruột gọi liên tục. Haizza, tôi đành phải bấm bụng chấp nhận giải pháp này, méo mó có hơn không. Xuống thông báo mà mặt vợ tôi cứ buồn so. Đèo mịa bảo với chả hiểm. Chính sách ở đâu mà hành người bệnh khổ sở như vậy? Ra khỏi cái bệnh viện mà cả nhà thở phào nhẹ nhõm, đi đẻ mà còn hơn cả đi đánh giặc, động cái gì cũng phức tạp, rước ức chế vào người, hỏi sao mất cmn cả sữa.
Mấy hôm sau tôi quay lại lấy giấy chứng sinh, tổng cộng của tôi hết 23 củ các bác ạ, đắt vkl. Còn bảo hiểm nó có hồi lại đồng nào hay không tôi cũng đếch quan tâm nữa.
Tạm biệt phụ sản Hà nội, cảm ơn bác sỹ Thanh Dung là người đã trực tiếp chăm sóc vợ tôi từ đầu đến tận khi mổ. Cảm ơn bác sỹ Hoan gây mê đã trực tiếp hỗ trợ tham gia ca mổ dù tôi và bác sỹ đến giờ vẫn chưa biết mặt nhau mà chỉ qua một lời giới thiệu của bạn bè.
Hy vọng những gì đã diễn ra với gia đình tôi sẽ ít nhiều được khoa D5 lưu ý để thay đổi sửa chữa làm tốt hơn những gì mà các sản phụ và người nhà của họ xứng đáng được hưởng. Còn với gia đình tôi, sợ lắm rồi!!!
Bé Đậu Đậu hiện đã tròn tháng, trộm vía bé đã lên được thêm 1kg và bây giờ đang là 3.2kg, ăn tốt ngủ như điên và khóc to vãi chưởng. Chúc gái diệu của bố hay ăn chóng lớn bố còn dẫn đi phượt với các chú bác nhé. Yêu con gái.

Cụ chưởi sai người rồi, cụ phải chưởi bọn BH chứ, quy định là của bảo hiểm, bọn em làm không đúng ý chúng nó là xuất toán, trừ thẳng vào lương ạ. Làm bs đã căng não ra nghĩ kế chữa bệnh cho người bệnh, giải thích chiều lòng người nhà người bệnh, lại còn phải cộng cộng trừ trừ mấy viên thuốc không cẩn thận là xuất toán, mất mẹ nó tiền học tiền cơm của con.
Hic, đần mặt ra nghe người nhà người bệnh chưởi, cắn răng đi xin xỏ bảo hiểm, em thấy làm bs nó nhục quá. Hôm trước, chàng lớn nhà em thỏ thẻ bảo con sau này muốn theo nghề nhà, em tát cho hai tát, Tao cấm.
 
Biển số
OF-513234
Ngày cấp bằng
30/5/17
Số km
1,949
Động cơ
199,155 Mã lực
Gấu nhà cụ khi nào sinh ạ? nhà em đầu tháng 9 này sinh, em cũng tính sinh ở đó nhưng cũng chưa rõ bên đó thế nào.
Nhà em tận cuối năm ợ. Nhưng lần đầu sinh ở đó nên cũng hơi lo. E đang tìm hiểu thông tin. Thấy bảo ở đó ko phải mang lích kích đồ đạc nhiều đâu ạ
 

chip.hyt.chip

Xe buýt
Biển số
OF-176026
Ngày cấp bằng
10/1/13
Số km
701
Động cơ
345,030 Mã lực
Nơi ở
28, 29, 34, 35, 89
Nhà em tận cuối năm ợ. Nhưng lần đầu sinh ở đó nên cũng hơi lo. E đang tìm hiểu thông tin. Thấy bảo ở đó ko phải mang lích kích đồ đạc nhiều đâu ạ
vâng cụ, nhà em đang băn khoăn là ở Phụ sản HN hay là về BV Bưu Điện cho gần, lên PS HN em chỉ sợ cái là đông quá thì dịch vụ nó sẽ kém đi
 

MAGIC LIFE

Xe buýt
Biển số
OF-595678
Ngày cấp bằng
23/10/18
Số km
714
Động cơ
135,934 Mã lực
Tuổi
34
cụ qua BV Viet Pháp trọn gói luôn :D.
 

MTD

Xe buýt
Biển số
OF-306141
Ngày cấp bằng
24/1/14
Số km
859
Động cơ
319,864 Mã lực
Cụ chưởi sai người rồi, cụ phải chưởi bọn BH chứ, quy định là của bảo hiểm, bọn em làm không đúng ý chúng nó là xuất toán, trừ thẳng vào lương ạ. Làm bs đã căng não ra nghĩ kế chữa bệnh cho người bệnh, giải thích chiều lòng người nhà người bệnh, lại còn phải cộng cộng trừ trừ mấy viên thuốc không cẩn thận là xuất toán, mất mẹ nó tiền học tiền cơm của con.
Hic, đần mặt ra nghe người nhà người bệnh chưởi, cắn răng đi xin xỏ bảo hiểm, em thấy làm bs nó nhục quá. Hôm trước, chàng lớn nhà em thỏ thẻ bảo con sau này muốn theo nghề nhà, em tát cho hai tát, Tao cấm.
Chuẩn mợ. Giải tán đội BH đi là vừa, Bs học hành bao năm bị mấy mụ BH nói không ra gì vì mấy cái quy định không sát thực tiễn, không làm nó xuất toán thì đói
 

MTD

Xe buýt
Biển số
OF-306141
Ngày cấp bằng
24/1/14
Số km
859
Động cơ
319,864 Mã lực
Sao đắt quá vậy. Nhà cháu mổ đẻ bé ở bv Bưu Điện, không được hưởng bảo hiểm, bao gồm cả phong bì cho bác sỹ (3 củ), lấy máu gót chân 58 bệnh, tiêm huyết thanh viêm gan b mà mới hết 13 triệu tất cả. Nằm phòng 4 người nhưng sạch sẽ có vs khép kín, nằm 3 ngày.
Thì cụ ở BV hạng vừa vừa, chuyên môn cũng vừa vừa và ca mổ suôn sẻ thì vậy thôi
Ca mổ phức tạp cần ở chỗ chuyên môn cao thì giá phải đắt hơn chứ
Tính đi tính lại cả cuộc mổ cũng không đắt hơn cái smart phôn đời mới đâu
 

sinhngay0608

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-550207
Ngày cấp bằng
12/1/18
Số km
689
Động cơ
164,430 Mã lực
Tuổi
42
Cụ chưởi sai người rồi, cụ phải chưởi bọn BH chứ, quy định là của bảo hiểm, bọn em làm không đúng ý chúng nó là xuất toán, trừ thẳng vào lương ạ. Làm bs đã căng não ra nghĩ kế chữa bệnh cho người bệnh, giải thích chiều lòng người nhà người bệnh, lại còn phải cộng cộng trừ trừ mấy viên thuốc không cẩn thận là xuất toán, mất mẹ nó tiền học tiền cơm của con.
Hic, đần mặt ra nghe người nhà người bệnh chưởi, cắn răng đi xin xỏ bảo hiểm, em thấy làm bs nó nhục quá. Hôm trước, chàng lớn nhà em thỏ thẻ bảo con sau này muốn theo nghề nhà, em tát cho hai tát, Tao cấm.
Cụ chuẩn , cái thằng BH nhà nước rất loằng ngoằng , phức tạp khi thanh toán . Trong khi cũng gói bh y tế khác chỉ cần mang hoá đơn bệnh viện về nộp là nó chi trả
 

Tuananhhau

Xe điện
Biển số
OF-140562
Ngày cấp bằng
4/5/12
Số km
2,238
Động cơ
25,322 Mã lực
Cụ chủ là người có $ và đứng dưới góc nhìn người nhà nên sẽ vậy. Còn các cụ so sáng với vin, việt pháp thì khập khiễng. Như cụ gì đó có nói - 30tr đẻ thường thì làm gì chả full dịch vụ tận răng.
Giá tiền cao nên sản phụ ít chăm sóc tốt là chắc chắn rồi. Còn sản tw thì đủ các kiểu, mở dịch vụ cũng là tận dụng và giá cả cũng là chấp nhận được cho nhiều người. Cụ chủ báo hết 27tr nhưng nếu vào mấy chỗ khác chắc x2 x3 vì là đẻ mổ.
2 bé nhà em đều sinh ở sản tư và e thấy cũng bình thường. Lần đầu năm 2012 ko thuê đc dv nên hết vài trăm k. Lần sau thì thêm 2 đêm x800 loanh quanh đâu 3-4tr gì đó. Sinh thường hết.
Em đáng giá cao ở sản tw là các bác sĩ đều cố gắng (ép thì đúng hơn) để sản phụ sinh thường. Nếu qua các viện dịch vụ thì họ thích thì mổ luôn. Nữa là các ca khó thì các viện khác cũng đẩy qua sản tw hết thôi ah. Các viện khác chỉ chủ yếu khâu dịch vụ, còn chuyên môn thì ngày 1-2 ca sao bằng người 1 ngày 10-20 ca được.
Em hay lân la nói chuyện với mọi người nên đc nghe tâm sự nhiều, những người ở tỉnh xa đến sản tw thì 1- ca khó nên lên tuyến tw. 2- đã gặp ko may ở lần trước ở tuyến dưới nên lên đây cho chắc ăn.
Mỗi lần sinh nở là 1 lần sống đi chết lại với rất nhiều rủi ro cho sản phụ. Vậy nên bỏ qua 1 số cái vẫn còn hạn chế do cơ sở vật chất chưa đáp ứng được ( đông, mùi thức ăn này nọ....) thì em nghĩ vẫn nên chọn sản tw cho sự an toàn cả mẹ lẫn con.
 

moongket

Xe điện
Biển số
OF-49326
Ngày cấp bằng
23/10/09
Số km
3,090
Động cơ
910,247 Mã lực
Em sinh Đậu Đậu nhà em ở Việt Pháp, 40 củ, bảo hiểm trả 30 củ còn nhà em chịu 10 củ. Cũng 2 mẹ/phòng nhưng qua 9h tối là bị đuổi ng nhà về hết mà em cũng thích thế, ngủ cho ngon đỡ bị quấy :))
bảo hiểm gì mà trả 30 củ giúp mình thế hả cụ
mà phải mua từ tháng mấy thế cụ thanks
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top