[Funland] Tin tức kỹ thuật quân sự quốc tế

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực



 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực
Sốc trước năng lực sản xuất và tích trữ tên lửa của Nga
Năng lực sản xuất và tích trữ tên lửa của Nga ngày càng gia tăng trong bối cảnh cuộc xung đột với Ukraine đang leo thang.
Các loại tên lửa chính của Nga
Tình báo quốc phòng Ukraine ước tính, Nga hiện đang duy trì một kho vũ khí gồm khoảng 1.400 tên lửa tầm xa, với một phần đáng kể được giữ lại để sử dụng cho các nhiệm vụ chiến đấu chiến lược. Kho vũ khí này bao gồm tên lửa hành trình, tên lửa đạn đạo và tên lửa chống hạm.

Soc truoc nang luc san xuat va tich tru ten lua cua Nga

Nga phóng tên lửa. Ảnh: Bộ Quốc phòng Nga
Ngoài ra, Nga được cho là duy trì năng lực sản xuất từ 120 đến 150 tên lửa tiên tiến mỗi tháng, trong đó có tên lửa đạn đạo chiến thuật Iskander, tên lửa hành trình hải quân Kalibr và tên lửa hành trình Kh-101 phóng từ trên không.
Theo tình báo quân sự Ukraine, Nga hiện có khoảng 350 tên lửa hành trình Kalibr, chủ yếu được thiết kế để phóng từ tàu chiến. Tên lửa Kalibr rất cơ động và khá hiệu quả trong việc tấn công các mục tiêu trên bộ khi được phóng từ những bệ phóng trên biển.

Kho vũ khí của Nga cũng có khoảng 500 tên lửa chống hạm tầm trung Onyx, có tốc độ siêu thanh, đường bay linh hoạt, khiến nó trở thành mối đe dọa đáng kể đối với các khí tài quân sự của hải quân Ukraine.
Bên cạnh đó, Nga được cho là sở hữu hơn 50 tên lửa đạn đạo phóng từ trên không Kinzhal và hơn 130 tên lửa đạn đạo chiến thuật Iskander. Tên lửa siêu thanh Kinzhal có khả năng tránh được hầu hết các hệ thống phòng thủ tên lửa hiện tại, đã trở thành nòng cốt trong kho vũ khí tiên tiến của Moscow. Trong khi đó, tên lửa đạn đạo chiến thuật Iskander cũng phát huy giá trị chiến lược trong các cuộc xung đột khu vực. Iskander là tên lửa đạn đạo tầm ngắn di động trên đường với tầm hoạt động tối thiểu là 50km và tầm hoạt động tối đa là 500km. Khi được trang bị hệ thống dẫn đường tự động quang học thì sai số trượt mục tiêu chỉ là 5 - 7 mét. Iskander có thể được trang bị cả các tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình. Các tên lửa hành trình, được phóng từ hệ thống này có thể bay ở độ cao cực thấp để tránh bị phát hiện.
Các tên lửa dòng Kh làm tăng thêm sự phong phú cho kho vũ khí của Nga. Nga được cho là sở hữu hơn 400 tên lửa dòng Kh, trong đó có tên lửa hành trình tầm xa tàng hình được thiết kế để tấn công chính xác Kh-101, tên lửa hành trình mang đầu đạn hạt nhân Kh-55 và Kh-35 - tên lửa chống hạm cận âm được tối ưu hóa để tấn công các tàu hải quân ở ven biển và ngoài khơi.
Sự đa dạng của các loại tên lửa cho thấy nỗ lực của Nga trong việc duy trì một kho vũ khí linh hoạt và có khả năng tấn công mạnh mẽ, được thiết kế để đáp ứng nhu cầu hoạt động trong nhiều môi trường chiến đấu khác nhau.
Theo tình báo Ukraine, mặc dù tăng cường năng lực sản xuất trong nước nhưng chương trình tên lửa của Nga vẫn phụ thuộc nhiều vào nguồn linh kiện từ nước ngoài như thiết bị vi điện tử tiên tiến và các vật liệu công nghệ cao khác được sử dụng trong hệ thống dẫn đường, động cơ đẩy và thông tin liên lạc. Hiện phương Tây đang thắt chặt các lệnh trừng phạt và kiểm soát xuất khẩu nhằm ngăn chặn Nga tiếp cận công nghệ và linh kiện quan trọng của họ.
Soc truoc nang luc san xuat va tich tru ten lua cua Nga-Hinh-2


“Vũ khí không tiếng súng” đáng sợ trên chiến trường Ukraine

Lỗ hổng trong lệnh trừng phạt của phương Tây
Mặc dù các lệnh trừng phạt đã tạo ra một số tác động đáng chú ý, nhưng vẫn không thể ngăn chặn hoàn toàn dòng chảy công nghệ có nguồn gốc từ phương Tây vào Nga. Financial Times và CNN cho biết, tên lửa đạn đạo siêu vượt âm tầm trung Oreshnik mà Moscow lần đầu tiên sử dụng để tấn công một nhà máy quân sự của Ukraine ở thành phố Dnipro vào tháng 11/2024, do các công ty Nga chế tạo nhưng vẫn phải sử dụng thiết bị tiên tiến có nguồn gốc từ phương Tây. Báo cáo này làm nổi bật những lỗ hổng trong việc thực thi các biện pháp trừng phạt, có thể giúp Nga lách các hạn chế và duy trì nỗ lực sản xuất tên lửa.
Các quan chức quốc phòng Ukraine cho rằng Nga có thể sản xuất khoảng 40 đến 50 tên lửa đạn đạo Iskander, 30 đến 50 tên lửa hành trình Kalibr và khoảng 50 tên lửa hành trình Kh-101 mỗi tháng. Sản lượng này thể hiện năng lực tiếp tế đáng kể, cho phép Nga duy trì nhịp độ chiến đấu.
Ngoài tên lửa, Nga cũng tăng cường đáng kể sản lượng máy bay không người lái (UAV). Ở giai đoạn đầu xung đột, Nga vẫn phụ thuộc vào hàng nhập khẩu nước ngoài và các quốc gia đồng minh như Iran về công nghệ UAV, nhưng sau đó Moscow đã thành lập nhiều cơ sở chế tạo UAV trong nước. Sự chuyển giao về công nghệ từ một số đồng minh đã cho phép Moscow sản xuất nhiều loại UAV khác nhau, chẳng hạn như UAV trinh sát, UAV cảm tử mang bom.
Theo các báo cáo gần đây, Nga đã bắt đầu sản xuất những máy bay không người lái tương tự như UAV Shahed-136 do Iran cung cấp tại một cơ sở ở Khu kinh tế đặc biệt Alabuga ở Tatarstan. Điều này làm nổi bật khả năng thích ứng của Moscow với các lệnh trừng phạt và khả năng vượt qua thách thức về chuỗi cung ứng bằng cách thiết lập các dây chuyền sản xuất tại địa phương.
Nga cũng sử dụng UAV mồi nhử để làm suy yếu các hệ thống phòng không của Ukraine. Những máy bay không người lái này có giá thành rẻ và dễ tiêu hủy, nhưng rất hữu ích trong việc làm cạn kiệt kho dự trữ tên lửa đánh chặn có giá trị của Ukraine, đồng thời tạo ra lỗ hổng để Moscow tiến hành các cuộc tấn công tiếp theo bằng tên lửa hoặc máy bay không người lái tiên tiến hơn.
Sự thay đổi trong chiến lược tên lửa và UAV của Nga phản ánh cách tiếp cận ngày càng thận trọng hơn đối với cuộc xung đột. Bằng cách bảo tồn trữ lượng tên lửa quan trọng và tập trung vào các cuộc tấn công chính xác cao, Nga dường như đang đặt mục tiêu tối đa hóa hiệu quả hoạt động của nước này trong khi giảm thiểu rủi ro do lệnh trừng phạt và hạn chế nguồn cung gây ra.
Dù các lệnh trừng phạt và kiểm soát xuất khẩu của phương Tây đã làm chậm việc sản xuất vũ khí và giảm khả năng của Nga nhằm tiếp cận các công nghệ quan trọng nhưng những lỗ hổng trong việc thực thi và sự hỗ trợ liên tục của đồng minh cũng như đối tác đã cho phép Nga duy trì chiến dịch quân sự đặc biệt.
Thêm vào đó, vai trò ngày càng tăng của UAV trong kho vũ khí của Nga có thể báo hiệu một sự thay đổi lớn hơn trong chiến lược quân sự của nước này. Khi máy bay không người lái trở ngày càng dễ sản xuất hơn, chúng có thể bổ sung hoặc thậm chí thay tên lửa trong một số tình huống chiến thuật nhất định.
Theo Hồng Anh/VOV.VN
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực
Khinh hạm lớp Ulsan lô IV - "tàu chiến thông minh" của Hải quân Hàn Quốc
Thứ Hai, 06:48, 30/12/2024
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Công ty Hanwha Ocean của Hàn Quốc vừa qua đã ký hợp đồng với Cục Quản lý Chương trình Mua sắm Quốc phòng để đóng 2 khinh hạm đầu tiên thuộc lớp Ulsan lô IV, dự kiến hoàn thành vào tháng 12/2030.

Khinh hạm lớp Ulsan

Khinh hạm lớp Ulsan có chiều dài 103,7 mét, chiều rộng 12,5 mét, được trang bị hệ thống động cơ kết hợp Diesel và Gas (CODOG), cho phép đạt tốc độ lên tới 35 hải lý/giờ và tầm hoạt động khoảng 8.000 hải lý khi di chuyển ở tốc độ 16 hải lý/giờ. Vũ khí của lớp tàu này bao gồm pháo chính, pháo phụ, tên lửa chống hạm và hệ thống chống tàu ngầm, rất thích hợp cho các hoạt động đa chức năng.
khinh ham lop ulsan lo iv - tau chien thong minh cua hai quan han quoc hinh anh 1


Bản vẽ tàu khu trục lớp Ulsan lô IV. Nguồn: Armyrecognition.com
Khinh hạm lớp Ulsan được trang bị các cảm biến tiên tiến và hệ thống tác chiến điện tử, giúp phát hiện và ứng phó hiệu quả với các mối đe dọa. Tàu thuộc lớp này đã có mặt trong biên chế từ đầu những năm 1980 và được sản xuất 3 lô với các thay đổi nhỏ trong thiết kế. Các tàu này đã thực hiện nhiệm vụ tuần tra ven biển, tác chiến chống tàu ngầm, và tham gia vào nhiều cuộc tập trận hải quân quốc tế.
Một số tàu lớp Ulsan đã ngừng hoạt động và được bảo tồn như tàu bảo tàng, trong khi một số vẫn tiếp tục phục vụ hoặc được chuyển đổi thành tàu huấn luyện. Ngoài thị trường nội địa, lớp Ulsan cũng đã được xuất khẩu ra thế giới, điển hình là phiên bản phục vụ trong Hải quân Bangladesh từ tháng 6/2001 dưới tên gọi BNS Bangabandhu, hiện là con tàu hiện đại nhất trong hạm đội của Bangladesh.

Các thông số kỹ thuật của khinh hạm lớp Ulsan bao gồm: lượng giãn nước: 1.500 tấn (rỗng); chiều dài: 103,7 m, chiều rộng: 12,5 m; mớn nước: 3,8 m; động cơ: 2 động cơ tua bin khí GE LM2500 hoặc 2 động cơ diesel MTU 12V 956 TB82; tốc độ tối đa: 35 hải lý/giờ (65 km/h); tầm hoạt động: 8.000 hải lý (15.000 km) ở tốc độ 16 hải lý/giờ; thủy thủ đoàn: 186 người (16 sĩ quan).
Khinh hạm lớp Ulsan sử dụng radar dẫn đường AN/SPS-10C, radar kiểm soát hỏa lực ST-1802, sonar gắn trên thân tàu Signaal PHS-32, sonar kéo TB-261K, cùng các thiết bị tác chiến điện tử mồi nhử, bao gồm bộ ESM/ECM ULQ-11K, ống phóng mồi SRBOC, và ống phóng ngư lôi SLQ-261.
Vũ khí của lớp tàu này bao gồm: pháo chính: 2 pháo OTO Melara 76 mm/62; pháo phụ: 4 pháo đôi Emerson EMERLEC 30 Oerlikon 30 mm/75 KCB (lô I), 3 pháo đôi Breda DARDO CIWS Bofors 40 mm/70 (lô II–III); tên lửa chống hạm: 2×4 RGM-84C Harpoon SSM
Về vũ khí chống tàu ngầm, lớp tàu Ulsan được trang bị 2×Mark 32 SVTT ba nòng với ngư lôi ASW Mark 46 hoặc ngư lôi ASW K745 Blue Shark (sau năm 2006), cùng 12 bom chìm Mk 9 hoặc KMk 9.
Hợp đồng mới
Hợp đồng trị giá 839,1 tỷ KRW (khoảng 640 triệu USD) là một phần trong chương trình thay thế các khinh hạm lớp Ulsan cũ đã phục vụ từ những năm 1980. Hải quân Hàn Quốc sẽ đóng tổng cộng 6 khinh hạm lớp Ulsan lô IV và chúng sẽ đóng vai trò quan trọng trong tương lai của hải quân nước này.
Mặc dù thiết kế tổng thể của khinh hạm lớp Ulsan lô IV vẫn duy trì hình dáng tương tự các phiên bản trước, nhưng các tàu mới sẽ được trang bị hệ thống chiến đấu và vũ khí tiên tiến, đặc biệt là trong tác chiến điện tử và chống tấn công mạng. Những tàu chiến này sẽ được trang bị các giải pháp bảo mật, giúp ứng phó hiệu quả với các cuộc tấn công bằng phương tiện không người lái tiên tiến.
Khinh hạm lớp Ulsan lô IV được mệnh danh là "tàu chiến thông minh", đánh dấu bước tiến đáng kể trong công nghệ hải quân của Hàn Quốc. Các nhà chế tạo đã nâng cấp hệ thống chiến đấu và vũ khí, tích hợp công nghệ vũ khí tầm gần (CIWS) và các thiết bị tác chiến điện tử hiện đại. Thêm vào đó, tàu sẽ được thiết kế để giảm thiểu quy mô thủy thủ đoàn và tối ưu hóa điều kiện hoạt động.
Hanwha Ocean, công ty duy nhất của Hàn Quốc đóng tất cả các tàu khu trục lớp KDX, sẽ sử dụng kinh nghiệm thành công từ các khinh hạm lô III để tích hợp các công nghệ tiên tiến vào các tàu lớp Ulsan lô IV. Những tiến bộ này bao gồm hệ thống chiến đấu thế hệ tiếp theo, các vũ khí nâng cấp, và các công nghệ mới như hệ thống vũ khí tầm gần và các thiết bị tác chiến điện tử.
Vào năm 2023, Hanwha Ocean cũng đã ký hợp đồng đóng hai khinh hạm lớp Ulsan lô III cho Hải quân Hàn Quốc. Chiếc khinh hạm thứ năm dự kiến sẽ được chuyển giao vào tháng 12/2027, và chiếc thứ sáu vào tháng 6/2028.
Tháng 9/2024, Hanwha Ocean đã nhận được sự chấp thuận từ Ủy ban Đầu tư Nước ngoài tại Mỹ (CFIUS) và cùng với Hanwha Systems đã hoàn tất việc mua lại Philly Shipyard, một công ty đóng tàu Mỹ chuyên thực hiện các dự án thương mại và quốc phòng. Giao dịch này mở rộng việc đóng tàu của Hanwha sang thị trường Mỹ, giúp công ty này củng cố vị thế trong ngành công nghiệp đóng tàu quốc tế.

Quân đội Ukraine “lột xác” ra sao sau gần 3 năm xung đột với Nga?
Thứ Năm, 10:50, 26/12/2024
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Trong gần 3 năm kể từ khi xung đột với Nga bắt đầu bùng phát, quân đội Ukraine đã “lột xác” từ một lực lượng chủ yếu sử dụng các khí tài thời Liên Xô, trở thành một lực lượng với nhiều vũ khí hiện đại của phương Tây và hướng tới các tiêu chuẩn NATO.

Máy bay chiến đấu hiện đại

Trong những tháng đầu năm 2023, Ukraine nhận được những lô MiG-29 từ Slovakia và Ba Lan, những chiếc máy bay chiến đấu mà quân đội của Kiev vốn đã rất quen thuộc.
Sau quá trình vận động mạnh mẽ và kiên trì, Ukraine cuối cùng đã nhận được F-16, tiêm kích hiện đại do Mỹ sản xuất.
Những chiếc máy bay đắt đỏ này được Đan Mạch, Hà Lan, Bỉ và Na Uy cung cấp, được xem là cam kết viện trợ lớn nhất cho Kiev kể từ khi xung đột Nga-Ukraine bùng phát. Cùng với việc cung cấp máy bay, các nước phương Tây cũng huấn luyện phi công và đội ngũ mặt đất cho Ukraine.

quan doi ukraine lot xac ra sao sau gan 3 nam xung dot voi nga hinh anh 1

Tiêm kích F-16 bay trên bầu trời Ukraine ngày 4/8/2024. Ảnh: Getty
Việc sử dụng F-16 trong chiến đấu được Ukraine tiết lộ vào tháng 8 năm nay, nhưng Kiev đã mất ít nhất 1 chiếc trong chiến dịch đầu tiên.
Các chuyên gia cũng cho rằng số lượng máy bay mà các nước phương Tây cam kết cung cấp cho Ukraine không phải là “viên đạn bạc” trước lực lượng không quân hùng mạnh và được trang bị công nghệ cao của Nga.
Dù vậy, F-16 vẫn mang lại cho Ukraine một sự hiện đại hóa đáng kể và đưa quân đội của họ tới gần hơn với các tiêu chuẩn của NATO.
Pháo và tên lửa
Trong suốt cuộc xung đột đã kéo dài gần 3 năm, các đồng minh và đối tác đã cung cấp cho Ukraine nhiều thiết bị mới mà quân đội nước này chưa từng sử dụng.
Ukraine đã nhận được một số lượng tên lửa hệ thống tên lửa chiến thuật ATACMS do Mỹ sản xuất với tầm bắn lên tới 480 km. Tổng thống Mỹ Joe Biden cũng đã phê chuẩn cho Ukraine sử dụng tên lửa này trong các cuộc tấn công sâu trong lãnh thổ Nga.
Theo số liệu của Lầu Năm Góc, Washington cũng đã gửi hơn 40 hệ thống tên lửa pháo binh cơ động cao (HIMARS), cùng với đạn dược đi kèm.
Ukraine đã sử dụng tên lửa Storm Shadow/Scalp do Anh/Pháp cung cấp. Tên lửa này có thể phóng từ F-16 và cả MiG-29 thời Liên Xô của Ukraine sau khi chúng được điều chỉnh lại.
Ukraine cũng sử dụng nhiều loại vũ khí mới khác, chẳng hạn như đạn chùm do Mỹ sản xuất, mìn chống bộ binh và bom đường kính cỡ nhỏ phóng từ mặt đất (GLSDB).
Phương tiện không người lái sản xuất nội địa
Một số vũ khí phương Tây mà Ukraine nhận được như tên lửa ATACMS và Storm Shadow bị hạn chế về mục tiêu tấn công do các nước cung cấp chúng lo ngại khả năng xung đột với Nga.
Vì vậy, Ukraine tập trung vào nỗ lực phát triển vũ khí nội địa, để không bị ràng buộc bởi quy định của các nước viện trợ. Một trong những sản phẩm đáng chú ý là máy bay không người lái (UAV) tấn công tầm xa. Ukraine đã nhiều lần sử dụng chúng để nhắm vào các mục tiêu quan trọng của Nga cách biên giới hàng trăm km, thậm chí có thể vươn xa tới hơn 1.000 km.
Các căn cứ không quân, cơ sở hải quân, nhà máy lọc dầu, nhà máy vũ khí và thậm chí cả thủ đô Moscow đã bị tấn công bằng UAV do Ukraine tự sản xuất.
Không giống như trước xung đột, các loại UAV tầm xa của Ukraine giờ đây có chi phí khá thấp. Ukraine cũng đã thiết kế, chế tạo và nâng cấp một loạt UAV tầm ngắn để sử dụng ở tiền tuyến, phục vụ cho việc trinh sát, chỉ điểm cho pháo binh tấn công hoặc phá hủy các phương tiện bọc thép của Nga.
Ngoài UAV, Ukraine còn chế tạo tàu không người lái, đáng chú ý có Maguara V5, SeaBaby… được sử dung trong các cuộc tấn công nhằm vào Hạm đội Biển Đen của Nga cũng như bán đảo Crimea.
Bên cạnh các phương tiện không người lái trên không, trên biển, Ukraine hiện có cả các phương tiện không người lái mặt đất, chủ yếu phục vụ hoạt động sơ tán và hậu cần ở những vị trí nguy hiểm trên tiền tuyến.
Tên lửa mới của Ukraine
Một phần quan trọng trong kho vũ khí của Ukraine là số lượng tên lửa chống hạm Neptune sản xuất nội địa, được cho là đã đánh chìm soái hạm Moskva của Hạm đội Biển Đen của Nga trong giai đoạn đầu của cuộc cung đột.
Hồi tháng 8, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky thông báo Kiev đã thử nghiệm thành công tên lửa đạn đạo nội địa đầu tiên và đã lên kế hoạch tiến hành thêm các cuộc thử nghiệm đối với loại vũ khí mới này.
Ông Jacob Parakilas, nhà nghiên cứu về chiến lược quốc phòng tại Rand Corp cho rằng, tên lửa đạn đạo mà ông Zelensky nói đến là Hrim-2, có tầm bắn hơn 480km. Tầm bắn này không thể vươn tới Moscow nhưng đủ để đe dọa các căn cứ không quân, kho đạn dược và các cơ sở quân sự khác của Nga từ lãnh thổ Ukraine.
Kiev cũng đã phát triển một vũ khí được mô tả là “tên lửa máy bay không người lái”, có tên Palianytsia, và pháo Bohdana.
Giữa tháng này, chỉ huy các lực lượng không người lái của Ukraine cho hay Kiev đã phát triển vũ khí laser mang tên Tryzub, trong tiếng Ukraine có nghĩa là “mũi kiếm”.
Phòng không
Kể từ tháng 2/2022, các nước phương Tây đã cung cấp cho Ukraine một loạt hệ thống phòng không mới, bao gồm Patriot của Mỹ cùng các hệ thống Iris-T tầm ngắn và SAMP/T.
Riêng Mỹ cung cấp cho Ukraine 3 hệ thống Patriot và 12 hệ thống tên lửa phòng không tầm xa hiện đại (NASAMS) cùng hơn 3.000 tên lửa phòng không di động Stinger.
Kiev cũng đã nhận được pháo phòng không Gepard do Đức sản xuất và chúng đã chứng minh hiệu quả trước UAV Shahed do Nga sử dụng để tấn công trên khắp Ukraine.
Xe tăng và xe thiết giáp
Vốn trước đây chỉ sử dụng các xe tăng dòng T và thiết giáp từ thời Liên Xô, Ukraine hiện đã có xe tăng chiến đấu chủ lực và xe thiết giáp do phương Tây sản xuất.
Mỹ cung cấp cho Kiev 31 xe tăng chiến đấu chủ lực Abrams, hơn 300 xe chiến đấu bộ binh Bradley, 400 xe chở quân Stryker và hơn 1.000 xe chống mìn/chống phục kích.
Anh viện trợ cho Ukraine xe tăng chiến đấu chủ lực Challenger 2 và một số nước châu Âu gửi các biến thể khác nhau của xe tăng Leopard do Đức sản xuất.
Các phương tiện bọc thép khác mà Ukraine nhận được có khoảng 140 xe chiến đấu bộ binh Marder của Đức và hàng chục xe thiết giáp AMX-10 RC của Pháp.
Học thuyết quân sự
Bên cạnh việc chuyển sang các trang thiết bị phương Tây, Ukraine cũng đã thay đổi chiến thuật và học thuyết quân sự.
“Ukraine đã hoàn toàn chuyển sang các tiêu chuẩn của NATO trong việc lập kế hoạch, vận hành và trang bị cho quân đội”, Andrii Ziuz, một cựu giám đốc điều hành của Hội đồng An ninh và Quốc phòng Ukraine, cho biết.
Tuy nhiên, nhiều người cũng đặt câu hỏi về về tính khả thi của chiến thuật chiến đấu kiểu NATO khi Ukraine áp dụng nó để đối phó với quân đội Nga vốn có ưu thế vượt trội về không quân.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực
Xe tăng Nga đối đầu xe tăng M1 Abrams của Mỹ như thế nào trên chiến trường Ukraine?
Huyền Chi

Huyền Chihuyenchi@viettimes.vn
31/12/2024 14:30

0:00/0:00
0:00

Các xe tăng từ thời Liên Xô của Nga và xe tăng Abrams do Mỹ sản xuất đều đang tham chiến ở Ukraine, và ở Kursk của Nga. Xét về thiết kế và khả năng chiến đấu, hai kiểu xe tăng rất khác nhau.
Xe tăng Mỹ như Abrams lớn hơn và nặng hơn, được thiết kế để tăng cường khả năng phòng thủ. Ảnh: BI.Xe tăng Mỹ như Abrams lớn hơn và nặng hơn, được thiết kế để tăng cường khả năng phòng thủ. Ảnh: BI.
Xe tăng dòng T từ thời Liên Xô, như mẫu T-72 phổ biến mà cả NgaUkraine đều sử dụng, nhỏ hơn và nhẹ hơn Abrams và được vận hành bởi ít thành viên tổ lái hơn, ít được bảo vệ hơn. Chúng được bọc thép ít hơn nhưng có hình dáng thấp hơn so với xe tăng hạng nặng Abrams hiện đang được lực lượng Ukraine sử dụng. Xe tăng Nga có hệ thống nạp đạn tự động nổi tiếng nguy hiểm nhưng lại dễ sản xuất hàng loạt hơn.
Ukraine hiện đang vận hành một lực lượng nhỏ xe tăng M1A1 Abrams. Đây là mẫu xe tăng được Mỹ chế tạo để đối đầu với Liên Xô và đánh bại xe thiết giáp do Liên Xô sản xuất trong Chiến tranh vùng Vịnh. Xe tăng mà Iraq từng sử dụng là mẫu T-72 đã bị hạ cấp, tương tự như xe tăng Abrams của Ukraine là mẫu xuất khẩu mà không bao gồm những nâng cấp hàng đầu. Tuy nhiên, binh lính Ukraine vẫn ca ngợi Abrams.
1.pngQuang cảnh xe tăng M1A1 Abrams của Mỹ khi chúng băng qua sa mạc trong Chiến tranh vùng Vịnh, Iraq năm 1991. Ảnh: Getty.
“Nó tốt hơn T-72, T-62 và thậm chí cả T-90 của Nga”, một chỉ huy xe tăng Ukraine gần đây nói với hãng Business Insider. Ukraine đã vận hành cả xe tăng kiểu Liên Xô và kiểu phương Tây, giúp họ có được bức tranh rõ ràng về sự khác biệt giữa hai loại xe này.
Giống như các xe tăng và xe bọc thép khác ở Ukraine, Abrams đang phải đối mặt với mối đe dọa thường trực từ máy bay không người lái, mìn và tên lửa chống tăng, buộc nó phải đóng một vai trò mờ nhạt hơn, nhưng vẫn có giá trị. Cùng với xe chiến đấu bộ binh Bradley, chúng đã tăng cường khả năng chiến đấu của Lữ đoàn cơ giới 47 của Ukraine.
“Đó là một hệ thống vượt trội vô cùng”, Robert Greenway, một chuyên gia của Quỹ Di sản, người từng phụ trách một chiếc Abrams khi còn trong Quân đội, nói với Business Insider. "Chiếc A1 có thể cũ vì ở trong kho khá lâu, nhưng nó vượt trội hơn nhiều so với bất cứ thứ gì mà người Nga có".
3.pngUkraine đã vận hành cả xe tăng kiểu Liên Xô và xe tăng kiểu phương Tây. Ảnh: Getty.Xe tăng Nga được coi trọng số lượng và tính cơ động
Xe tăng kiểu Liên Xô là những mục tiêu nhỏ hơn, khó bị tấn công hơn và dễ ẩn nấp hơn. Kích thước nhỏ hơn của chúng giúp tiêu hao ít nhiên liệu hơn, cho phép Nga sản xuất nhiều hơn. Nhưng Mỹ đã có một cách tiếp cận khác.

“Chúng tôi sẽ không bao giờ sản xuất nhiều xe tăng như người Nga”, ông Greenway giải thích. "Chúng tôi chỉ định sản xuất một loại có thể tiêu diệt nhiều xe tăng Nga và sống sót trong quá trình đó".
Những chiếc xe tăng như T-72 nhẹ hơn khoảng 20 tấn so với Abrams và có chiều cao cũng như chiều dài ngắn hơn rõ rệt.
Liên Xô muốn đẩy mạnh số lượng xe tăng, với chi phí thấp hơn trong khi có khả năng cơ động cao hơn. Ngược lại, Mỹ muốn xe tăng của họ đứng vững trước các cuộc tấn công dữ dội của xe tăng Liên Xô, tập trung hơn vào hỏa lực và khả năng sống sót.
“Hướng tiếp cận này bắt nguồn từ các triết lý quân sự tổng quát của mỗi bên. Liên Xô coi số lượng và phía Mỹ vốn có lợi thế về công nghệ trên hầu hết các lĩnh vực”, Jeffrey Edmonds, cựu quân nhân Mỹ và chuyên gia an ninh quốc gia, nhận định.
4.pngXe tăng Nga được thiết kế nhỏ hơn, gọn hơn và khó bị bắn trúng hơn. Ảnh: Getty.
Trong suốt cuộc chiến ở Ukraine, Nga đã dựa vào các xe tăng T-72, T-80 và T-90, tất cả đều có chung những đặc điểm thiết kế nhất định.
Thiết kế theo phong cách Liên Xô – nhỏ hơn, nhẹ hơn và thấp hơn – khiến xe tăng khó tham gia vào một số môi trường nhất định và cơ động hơn, nhưng xe tăng thiếu loại áo giáp dày để che chắn cho tổ lái như của Abrams.
Trên xe tăng Abrams, đạn dược được cất giữ phía sau tháp pháo và được ngăn cách với tổ lái bằng cửa chống nổ để tăng khả năng sống sót của tổ lái. Xe tăng kiểu Liên Xô cất giữ đạn trong tháp pháo, dẫn đến kết cục thảm khốc nếu đạn bốc cháy khi xe bị bắn trúng.
Untitled.pngAbrams tự hào có lớp giáp dày được thiết kế để tăng cường khả năng sống sót tổ lái. Ảnh: Getty.

Abrams cồng kềnh và mạnh mẽ hơn
Ban đầu, Mỹ dự định gửi cho Ukraine xe tăng M1A2 mới hơn nhưng đã quyết định đẩy nhanh quá trình này bằng cách chọn loại M1A1 cũ hơn. Kiev chỉ nhận được 31 chiếc Abrams, hiện đang phục vụ trong Lữ đoàn cơ giới 47.
Mặc dù M1A1 cũ hơn nhưng nó vẫn là một tài sản có tiềm năng.
Abrams được chế tạo đặc biệt để chống lại xe tăng kiểu Liên Xô trong cuộc chiến trên bộ ở châu Âu, có lớp giáp chắc chắn hơn để chịu được nhiều đòn đánh hơn và ưu tiên khả năng sống sót của tổ lái. Trong Chiến tranh vùng Vịnh, các đánh giá của Quân đội Mỹ đã ghi nhận nhiều ví dụ trong đó hỏa lực của đối phương bật ra khỏi xe tăng, chúng có thể sống sót sau nhiều đòn tấn công và tiếp tục gây sát thương.
6.pngDù nặng hơn nhưng Abrams vẫn tự hào về khả năng cơ động nhờ động cơ mạnh mẽ. Ảnh: Getty.
Khả năng sát thương của Abrams một phần nhờ vào những viên đạn xuyên phá làm bằng uranium nghèo, có hiệu quả cao trong việc xuyên giáp kẻ thù trong khi các mảnh kim loại bắn ra cũng có thể bốc cháy, dẫn đến sát thương cao. Một số xe tăng Nga cũng bắn loại đạn này, nhưng phần lớn là không dùng.
Động cơ tua bin khí mạnh mẽ của Abrams, đôi khi được so sánh với động cơ phản lực, có thể giúp chiếc A1 nặng 60 tấn đạt tốc độ 45 dặm một giờ (72,4 km/giờ), mang lại cho chiếc xe tăng hạng nặng đủ sự linh hoạt.
Tuy nhiên, Abrams là loại xe tăng rất khó để bảo trì. Khi Ukraine nhận Abrams, các chuyên gia cho biết việc duy trì chuỗi cung ứng phụ tùng và vật liệu ổn định để sửa chữa những chiếc A1 bị hư hỏng sẽ rất khó khăn, nhưng các quan chức Mỹ cho biết họ đã gửi "rất nhiều phụ tùng thay thế" để duy trì hoạt động của dây chuyền.
Điểm yếu của hai mẫu xe tăng
7.pngMáy bay không người lái là vấn đề dai dẳng trong cuộc chiến ở Ukraine. Ảnh: Getty.
Ở Ukraine, cả xe tăng kiểu Liên Xô và xe tăng do Mỹ sản xuất đều đang gặp khó khăn. Máy bay không người lái, một mối đe dọa tương đối mới và dai dẳng, cũng như vũ khí chống tăng và mìn, đã gây ra những thách thức không hề nhỏ đối với xe tăng.

Cả Ukraine và Nga đều đang xây dựng những chiếc lồng ngày càng phức tạp trên xe tăng của mình để chống lại máy bay không người lái. Điều này đã làm tổn hại đến xe tăng do Liên Xô thiết kế, ảnh hưởng đến cấu hình thấp của chúng.
Xe tăng Abrams cũng đóng vai trò mờ nhạt hơn trong khi xe chiến đấu bộ binh Bradley do Mỹ cung cấp lại trở nên có giá trị hơn. Mỹ đã gửi hơn 300 chiếc Bradley cho Kiev kể từ đầu năm 2023.
Người ta đã nhìn thấy những chiếc Bradley vận chuyển binh lính và vật liệu khắp tiền tuyến, thậm chí còn đối đầu với những chiếc T-90 của Nga.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực
Xe tăng Nga đối đầu xe tăng M1 Abrams của Mỹ như thế nào trên chiến trường Ukraine?
Huyền Chi

Huyền Chihuyenchi@viettimes.vn
31/12/2024 14:30

0:00/0:00
0:00

Các xe tăng từ thời Liên Xô của Nga và xe tăng Abrams do Mỹ sản xuất đều đang tham chiến ở Ukraine, và ở Kursk của Nga. Xét về thiết kế và khả năng chiến đấu, hai kiểu xe tăng rất khác nhau.
Xe tăng Mỹ như Abrams lớn hơn và nặng hơn, được thiết kế để tăng cường khả năng phòng thủ. Ảnh: BI.Xe tăng Mỹ như Abrams lớn hơn và nặng hơn, được thiết kế để tăng cường khả năng phòng thủ. Ảnh: BI.
Xe tăng dòng T từ thời Liên Xô, như mẫu T-72 phổ biến mà cả NgaUkraine đều sử dụng, nhỏ hơn và nhẹ hơn Abrams và được vận hành bởi ít thành viên tổ lái hơn, ít được bảo vệ hơn. Chúng được bọc thép ít hơn nhưng có hình dáng thấp hơn so với xe tăng hạng nặng Abrams hiện đang được lực lượng Ukraine sử dụng. Xe tăng Nga có hệ thống nạp đạn tự động nổi tiếng nguy hiểm nhưng lại dễ sản xuất hàng loạt hơn.
Ukraine hiện đang vận hành một lực lượng nhỏ xe tăng M1A1 Abrams. Đây là mẫu xe tăng được Mỹ chế tạo để đối đầu với Liên Xô và đánh bại xe thiết giáp do Liên Xô sản xuất trong Chiến tranh vùng Vịnh. Xe tăng mà Iraq từng sử dụng là mẫu T-72 đã bị hạ cấp, tương tự như xe tăng Abrams của Ukraine là mẫu xuất khẩu mà không bao gồm những nâng cấp hàng đầu. Tuy nhiên, binh lính Ukraine vẫn ca ngợi Abrams.
1.pngQuang cảnh xe tăng M1A1 Abrams của Mỹ khi chúng băng qua sa mạc trong Chiến tranh vùng Vịnh, Iraq năm 1991. Ảnh: Getty.
“Nó tốt hơn T-72, T-62 và thậm chí cả T-90 của Nga”, một chỉ huy xe tăng Ukraine gần đây nói với hãng Business Insider. Ukraine đã vận hành cả xe tăng kiểu Liên Xô và kiểu phương Tây, giúp họ có được bức tranh rõ ràng về sự khác biệt giữa hai loại xe này.
Giống như các xe tăng và xe bọc thép khác ở Ukraine, Abrams đang phải đối mặt với mối đe dọa thường trực từ máy bay không người lái, mìn và tên lửa chống tăng, buộc nó phải đóng một vai trò mờ nhạt hơn, nhưng vẫn có giá trị. Cùng với xe chiến đấu bộ binh Bradley, chúng đã tăng cường khả năng chiến đấu của Lữ đoàn cơ giới 47 của Ukraine.
“Đó là một hệ thống vượt trội vô cùng”, Robert Greenway, một chuyên gia của Quỹ Di sản, người từng phụ trách một chiếc Abrams khi còn trong Quân đội, nói với Business Insider. "Chiếc A1 có thể cũ vì ở trong kho khá lâu, nhưng nó vượt trội hơn nhiều so với bất cứ thứ gì mà người Nga có".
3.pngUkraine đã vận hành cả xe tăng kiểu Liên Xô và xe tăng kiểu phương Tây. Ảnh: Getty.Xe tăng Nga được coi trọng số lượng và tính cơ động
Xe tăng kiểu Liên Xô là những mục tiêu nhỏ hơn, khó bị tấn công hơn và dễ ẩn nấp hơn. Kích thước nhỏ hơn của chúng giúp tiêu hao ít nhiên liệu hơn, cho phép Nga sản xuất nhiều hơn. Nhưng Mỹ đã có một cách tiếp cận khác.

“Chúng tôi sẽ không bao giờ sản xuất nhiều xe tăng như người Nga”, ông Greenway giải thích. "Chúng tôi chỉ định sản xuất một loại có thể tiêu diệt nhiều xe tăng Nga và sống sót trong quá trình đó".
Những chiếc xe tăng như T-72 nhẹ hơn khoảng 20 tấn so với Abrams và có chiều cao cũng như chiều dài ngắn hơn rõ rệt.
Liên Xô muốn đẩy mạnh số lượng xe tăng, với chi phí thấp hơn trong khi có khả năng cơ động cao hơn. Ngược lại, Mỹ muốn xe tăng của họ đứng vững trước các cuộc tấn công dữ dội của xe tăng Liên Xô, tập trung hơn vào hỏa lực và khả năng sống sót.
“Hướng tiếp cận này bắt nguồn từ các triết lý quân sự tổng quát của mỗi bên. Liên Xô coi số lượng và phía Mỹ vốn có lợi thế về công nghệ trên hầu hết các lĩnh vực”, Jeffrey Edmonds, cựu quân nhân Mỹ và chuyên gia an ninh quốc gia, nhận định.
4.pngXe tăng Nga được thiết kế nhỏ hơn, gọn hơn và khó bị bắn trúng hơn. Ảnh: Getty.
Trong suốt cuộc chiến ở Ukraine, Nga đã dựa vào các xe tăng T-72, T-80 và T-90, tất cả đều có chung những đặc điểm thiết kế nhất định.
Thiết kế theo phong cách Liên Xô – nhỏ hơn, nhẹ hơn và thấp hơn – khiến xe tăng khó tham gia vào một số môi trường nhất định và cơ động hơn, nhưng xe tăng thiếu loại áo giáp dày để che chắn cho tổ lái như của Abrams.
Trên xe tăng Abrams, đạn dược được cất giữ phía sau tháp pháo và được ngăn cách với tổ lái bằng cửa chống nổ để tăng khả năng sống sót của tổ lái. Xe tăng kiểu Liên Xô cất giữ đạn trong tháp pháo, dẫn đến kết cục thảm khốc nếu đạn bốc cháy khi xe bị bắn trúng.
Untitled.pngAbrams tự hào có lớp giáp dày được thiết kế để tăng cường khả năng sống sót tổ lái. Ảnh: Getty.

Abrams cồng kềnh và mạnh mẽ hơn
Ban đầu, Mỹ dự định gửi cho Ukraine xe tăng M1A2 mới hơn nhưng đã quyết định đẩy nhanh quá trình này bằng cách chọn loại M1A1 cũ hơn. Kiev chỉ nhận được 31 chiếc Abrams, hiện đang phục vụ trong Lữ đoàn cơ giới 47.
Mặc dù M1A1 cũ hơn nhưng nó vẫn là một tài sản có tiềm năng.
Abrams được chế tạo đặc biệt để chống lại xe tăng kiểu Liên Xô trong cuộc chiến trên bộ ở châu Âu, có lớp giáp chắc chắn hơn để chịu được nhiều đòn đánh hơn và ưu tiên khả năng sống sót của tổ lái. Trong Chiến tranh vùng Vịnh, các đánh giá của Quân đội Mỹ đã ghi nhận nhiều ví dụ trong đó hỏa lực của đối phương bật ra khỏi xe tăng, chúng có thể sống sót sau nhiều đòn tấn công và tiếp tục gây sát thương.
6.pngDù nặng hơn nhưng Abrams vẫn tự hào về khả năng cơ động nhờ động cơ mạnh mẽ. Ảnh: Getty.
Khả năng sát thương của Abrams một phần nhờ vào những viên đạn xuyên phá làm bằng uranium nghèo, có hiệu quả cao trong việc xuyên giáp kẻ thù trong khi các mảnh kim loại bắn ra cũng có thể bốc cháy, dẫn đến sát thương cao. Một số xe tăng Nga cũng bắn loại đạn này, nhưng phần lớn là không dùng.
Động cơ tua bin khí mạnh mẽ của Abrams, đôi khi được so sánh với động cơ phản lực, có thể giúp chiếc A1 nặng 60 tấn đạt tốc độ 45 dặm một giờ (72,4 km/giờ), mang lại cho chiếc xe tăng hạng nặng đủ sự linh hoạt.
Tuy nhiên, Abrams là loại xe tăng rất khó để bảo trì. Khi Ukraine nhận Abrams, các chuyên gia cho biết việc duy trì chuỗi cung ứng phụ tùng và vật liệu ổn định để sửa chữa những chiếc A1 bị hư hỏng sẽ rất khó khăn, nhưng các quan chức Mỹ cho biết họ đã gửi "rất nhiều phụ tùng thay thế" để duy trì hoạt động của dây chuyền.
Điểm yếu của hai mẫu xe tăng
7.pngMáy bay không người lái là vấn đề dai dẳng trong cuộc chiến ở Ukraine. Ảnh: Getty.
Ở Ukraine, cả xe tăng kiểu Liên Xô và xe tăng do Mỹ sản xuất đều đang gặp khó khăn. Máy bay không người lái, một mối đe dọa tương đối mới và dai dẳng, cũng như vũ khí chống tăng và mìn, đã gây ra những thách thức không hề nhỏ đối với xe tăng.

Cả Ukraine và Nga đều đang xây dựng những chiếc lồng ngày càng phức tạp trên xe tăng của mình để chống lại máy bay không người lái. Điều này đã làm tổn hại đến xe tăng do Liên Xô thiết kế, ảnh hưởng đến cấu hình thấp của chúng.
Xe tăng Abrams cũng đóng vai trò mờ nhạt hơn trong khi xe chiến đấu bộ binh Bradley do Mỹ cung cấp lại trở nên có giá trị hơn. Mỹ đã gửi hơn 300 chiếc Bradley cho Kiev kể từ đầu năm 2023.
Người ta đã nhìn thấy những chiếc Bradley vận chuyển binh lính và vật liệu khắp tiền tuyến, thậm chí còn đối đầu với những chiếc T-90 của Nga.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực
Nga 'điều tiêm kích Su-57' tập kích mục tiêu gần Kiev
Nga dường như sử dụng tiêm kích Su-57 tấn công mục tiêu gần Kiev trong cuộc tập kích căn cứ không quân, cơ sở công nghiệp quốc phòng Ukraine.

"Lực lượng Nga sáng 31/12/2024 tiến đợt tấn công hiệp đồng bằng vũ khí chính xác cao và máy bay không người lái (UAV) vào hạ tầng một sân bay quân sự và các doanh nghiệp quốc phòng chế tạo thuốc súng cho quân đội Ukraine", Bộ Quốc phòng Nga cho biết.

Cơ quan này không nêu cụ thể địa điểm bị tấn công và loại vũ khí được sử dụng, song khẳng định đợt tập kích đã hoàn thành mục tiêu đề ra và đánh trúng các mục tiêu chỉ định.

Tiêm kích Su-57 Nga cất cánh hồi tháng 12/2022. Video: UAC
" style="margin: 0px; padding: 0px 0px 407.531px; box-sizing: border-box; text-rendering: optimizelegibility; width: 680px; float: left; display: table; -webkit-box-pack: center; justify-content: center; background: rgb(240, 238, 234); text-align: center; position: relative;">
Tiêm kích Su-57 Nga cất cánh hồi tháng 12/2022. Video: UAC

Tiêm kích Su-57 Nga cất cánh hồi tháng 12/2022. Video: UAC

Trang tin RusVesna của Nga nói rằng đợt tấn công đã huy động oanh tạc cơ chiến lược Tu-22M3 và tiêm kích tàng hình Su-57.

"Tên lửa diệt hạm siêu thanh Kh-22 hướng đến tỉnh Chernihiv và Sumy, trong đó nhiều quả nhắm vào thành phố Shostka và trúng mục tiêu. Không quân chiến thuật cũng điều động tiêm kích Su-57 phóng tên lửa hành trình Kh-69 vào thành phố Vasilkov thuộc tỉnh Kiev, cách thủ đô Kiev khoảng 20 km. Tên lửa siêu vượt âm Kinzhal dường như cũng được sử dụng", trang tin này cho hay.


Bộ tư lệnh không quân Ukraine cùng ngày cho biết Nga đã phóng 6 tên lửa đạn đạo Iskander-M, một tên lửa siêu vượt âm Kinzhal, 6 tên lửa hành trình chiến thuật Kh-69, 8 tên lửa diệt hạm siêu thanh Kh-22 cùng 40 UAV tự sát kiểu Shahed và phi cơ mồi bẫy.

"Các đơn vị phòng không và tác chiến điện tử đã đánh chặn tên lửa Kinzhal, 5 tên lửa Kh-69 và 16 máy bay không người lái, trong khi 24 UAV khác mất dấu và không gây hậu quả", cơ quan này cho hay.

Không quân Ukraine thừa nhận những tên lửa còn lại đánh trúng tỉnh Kiev và Sumy, song không tiết lộ thiệt hại.

Thành phố Vasilkov là nơi đặt sân bay quân sự cùng tên, nơi đóng quân của Lữ đoàn Không quân chiến thuật số 40 Ukraine. Đơn vị này được biên chế 35 tiêm kích hạng nhẹ MiG-29 và 4 máy bay huấn luyện phản lực L-39 trước khi bùng phát chiến sự.

Bộ Quốc phòng Anh tuần trước nhận định Nga đã thay đổi chiến thuật, chọn phương án kéo dài thời gian giữa các đợt tập kích hiệp đồng quy mô lớn để tích lũy vũ khí, từ đó thực hiện những chiến dịch lớn và dữ dội hơn, thay vì tấn công thường xuyên với quy mô nhỏ hơn như trước đó.

Dù vậy, họ lưu ý rằng Moskva vẫn duy trì kho dự trữ và năng lực triển khai vũ khí để tiến hành các cuộc tập kích với quy mô nhỏ hơn, gây bất ngờ cho Kiev.

Vị trí thành phố Vasilkov và Shostka. Đồ họa: RYV
" style="margin: 0px; padding: 0px 0px 466.203px; box-sizing: border-box; text-rendering: optimizelegibility; width: 680px; float: left; display: table; -webkit-box-pack: center; justify-content: center; background: rgb(240, 238, 234); text-align: center; position: relative;">
Vị trí thành phố Vasilkov và Shostka. Đồ họa: RYV

Vị trí thành phố Vasilkov và Shostka. Đồ họa: RYV

Ngoài thay đổi quy mô và tần suất tập kích, Nga còn áp dụng chiến thuật triển khai UAV tự sát kèm phi cơ mồi nhử, nhằm làm tiêu hao đạn phòng không của đối phương và mở đường cho đòn tập kích tên lửa.

Giới chức Ukraine cho biết Nga đã bắt đầu sử dụng UAV tự sát được tích hợp công nghệ AI. Điều này khiến nỗ lực ngăn chặn bằng tác chiến điện tử trở nên khó khăn hơn, do UAV Nga có thể tự động nhận dạng mục tiêu và lao xuống mà không cần kết nối với người điều khiển.

 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,716
Động cơ
138,330 Mã lực


 
Thông tin thớt
Đang tải
Top