Vào đấy xong chắc ra nghĩa địa luôn hả cụCụ giả vờ tâm thần một thời gian, gia đình sẽ đưa cụ vào trại tâm thần, vào đó nhìn thấy những mảnh đời bất hạnh, hoà mình vào họ, cụ sẽ tìm thấy lối ra
Vào đấy xong chắc ra nghĩa địa luôn hả cụCụ giả vờ tâm thần một thời gian, gia đình sẽ đưa cụ vào trại tâm thần, vào đó nhìn thấy những mảnh đời bất hạnh, hoà mình vào họ, cụ sẽ tìm thấy lối ra
Ông em (sorry em hơn tuổi cụ chủ Top!) có đầy đủ triệu chứng của dân chơi thị trường phái sinh thế giới nhỉ?...
Em đang bị rơi vào hoàn cảnh stress nặng. Ăn uống ko ngon, đầu óc lúc nào cũng căng thẳng lo lắng, ngủ chập chờn. Người rã rời lúc nào cũng cảm giác kiệt sức.
....
Trong khoảng 6-7 năm qua em làm việc rất căng thẳng, cường độ cao.
......
Bù lại trong thời gian qua em kiếm đc khá nhiều tiền, nhưng càng kiếm em càng thấy ko đủ,hiện tại công việc trục trặc làm tinh thần em căng như dây đàn.
......
Em sợ tiếp tục tình trạng này thì sẽ thực sự rơi vào trầm cảm mất...
Em làm công việc bình thường ko liên quan đến mấy món này ahÔng em (sorry em hơn tuổi cụ chủ Top!) có đầy đủ triệu chứng của dân chơi thị trường phái sinh thế giới nhỉ?
Kiểu ngày thì vật vờ với châu Á, tối đến căng người ra canh thị trường Châu Âu rồi Mỹ để điều lệnh. Hôm nào có sự kiện hoặc thị trường sập một phát thì ôi thôi... Có khi công sức bỏ ra cả năm trời ra đi trong phút mốt.
Nói chung bơ phờ lắm. Tiền đã cho vào chạy rồi thì khó rút ra...Bây giờ muốn nhẹ người chỉ còn cách rút ra thôi. Nghỉ ngơi một thời gian lấy lại sức rồi chiến tiếp!
Là em dự vậy thôi nhé! Đúng sai thế nào cụ chủ bỏ quá cho em nhé!
Chào các cụ, em lập nick mới để tâm sự chia sẻ tình trạng của em cho nhẹ đầu.
Em đang bị rơi vào hoàn cảnh stress nặng. Ăn uống ko ngon, đầu óc lúc nào cũng căng thẳng lo lắng, ngủ chập chờn. Người rã rời lúc nào cũng cảm giác kiệt sức.
Em u40, 2 nhóc khá lớn. Trong khoảng 6-7 năm qua em làm việc rất căng thẳng, cường độ cao. Tất nhiên cũng nghỉ ngơi du lịch khá nhiều nhưng tính em gần như ko lúc nào ngừng suy nghĩ và cảm thấy hoàn toàn vui vẻ đc.
Bù lại trong thời gian qua em kiếm đc khá nhiều tiền, nhưng càng kiếm em càng thấy ko đủ,hiện tại công việc trục trặc làm tinh thần em căng như dây đàn.
Em đã cố thi thoảng bỏ ra vài ngày đi nghỉ dưỡng buông bỏ nhưng vẫn ko thoát ra nổi.
Tình trạng ngày càng nặng, em lại cố tỏ ra bình thường vui vẻ để vợ con ko phải lo nghĩ.
Đôi khi em cảm giác ở ngưỡng suy sụp tinh thần dù trước giờ em vẫn tưởng mình cứng cỏi mạnh mẽ.
Có lúc em nghĩ đến đi chùa thiền cho tịnh tâm nhưng em trc giờ ko tin vào đền chùa tín ngưỡng nên cũng ko khả thi.
Em sợ tiếp tục tình trạng này thì sẽ thực sự rơi vào trầm cảm mất
Em chia sẻ hy vọng cụ mợ nào từng bị giống em cho em vài lời khuyên có ích nhé.
Em có chơi thể thao nhưng em ít bạn và ko thích nhậu.Ngoài giờ làm việc cụ có sở thích gì khác k, và có thời gian cho sở thích k. Ngoài ra cụ có hội nhóm bạn bè thân hoặc tâm sự dc k. Cuối cùng thì cụ có thích nhậu k, nhậu có thể k tốt cho skhoe nhưng ở góc độ nào đó có thể giúp tâm trạng tốt hơn. Cụ thể hơn nữa thì cụ phải tuỳ tính cách, hoàn cảnh để quyết định. Người ngoài chỉ khuyên kiểu lạc quan lên, vui đi, đừng tiêu cực nhưng cụ mới là người thực hiện và biết mình làm dc hay k
Cảm ơn cụ. Em sẽ thửTrường hợp của Cụ mình giúp được chỉ cần thực hành phương pháp làm chủ Tâm dừng được suy nghĩ lại là ok. Mình cũng đang giúp cho 1 bạn cai nghiện chơi cá độ online.
đơn giản, cứ mỗi lần tôi thất bại tôi lại nghĩ ngoài kia bao ông muốn làm xe ôm còn ko dc, sắp bị bắt đi tù, lại thấy mình may mắn. Hoặc quay lại cuộc sống của mình cách đây 20 năm thì bây giờ là quá ngon. biết dùng trí tưởng tượng cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn. Hoặc tưởng tượng xem những ng thông minh nhất mà đang rơi vào vào vị trí của mình thì sẽ làm gì? Lần nào tôi cũng có câu trả lời.Chào các cụ, em lập nick mới để tâm sự chia sẻ tình trạng của em cho nhẹ đầu.
Em đang bị rơi vào hoàn cảnh stress nặng. Ăn uống ko ngon, đầu óc lúc nào cũng căng thẳng lo lắng, ngủ chập chờn. Người rã rời lúc nào cũng cảm giác kiệt sức.
Em u40, 2 nhóc khá lớn. Trong khoảng 6-7 năm qua em làm việc rất căng thẳng, cường độ cao. Tất nhiên cũng nghỉ ngơi du lịch khá nhiều nhưng tính em gần như ko lúc nào ngừng suy nghĩ và cảm thấy hoàn toàn vui vẻ đc.
Bù lại trong thời gian qua em kiếm đc khá nhiều tiền, nhưng càng kiếm em càng thấy ko đủ,hiện tại công việc trục trặc làm tinh thần em căng như dây đàn.
Em đã cố thi thoảng bỏ ra vài ngày đi nghỉ dưỡng buông bỏ nhưng vẫn ko thoát ra nổi.
Tình trạng ngày càng nặng, em lại cố tỏ ra bình thường vui vẻ để vợ con ko phải lo nghĩ.
Đôi khi em cảm giác ở ngưỡng suy sụp tinh thần dù trước giờ em vẫn tưởng mình cứng cỏi mạnh mẽ.
Có lúc em nghĩ đến đi chùa thiền cho tịnh tâm nhưng em trc giờ ko tin vào đền chùa tín ngưỡng nên cũng ko khả thi.
Em sợ tiếp tục tình trạng này thì sẽ thực sự rơi vào trầm cảm mất
Em chia sẻ hy vọng cụ mợ nào từng bị giống em cho em vài lời khuyên có ích nhé.
Cảm ơn mợ, chia sẻ đồng cảnh ngộ nghe nhẹ nhõm vài phần ạCụ mỗi sáng nghĩ "mình ko phải ng giỏi nhất, mình có thể có sai lầm và thất bại"coi sao.
Sau đó cứ việc gì khó thì nghĩ làm ntn là tốt nhất, cố hết chưa? nếu cố rồi thì thôi vì chấp nhận mình chỉ đc vậy.
Năm nay sẽ có nhiều ng đau đầu vì kte và cviec đi xuống.
Em cũng đi xuống đây mà thôi kệ, chấp nhận vậy thôi và lúc nào cũng sẵn sàng để nghỉ một thời gian. Tiền tích lũy cũng là để tiêu chứ ko tiêu thì làm gì?
Bán bớt tài sản đi, cụ chắc giàu có hơn mức bình thường rồi, bán bớt đi và về trạng thái KHÔNG nghĩ đến kiếm tiền nữa, chấp nhận ĐỦChào các cụ, em lập nick mới để tâm sự chia sẻ tình trạng của em cho nhẹ đầu.
Em đang bị rơi vào hoàn cảnh stress nặng. Ăn uống ko ngon, đầu óc lúc nào cũng căng thẳng lo lắng, ngủ chập chờn. Người rã rời lúc nào cũng cảm giác kiệt sức.
Em u40, 2 nhóc khá lớn. Trong khoảng 6-7 năm qua em làm việc rất căng thẳng, cường độ cao. Tất nhiên cũng nghỉ ngơi du lịch khá nhiều nhưng tính em gần như ko lúc nào ngừng suy nghĩ và cảm thấy hoàn toàn vui vẻ đc.
Bù lại trong thời gian qua em kiếm đc khá nhiều tiền, nhưng càng kiếm em càng thấy ko đủ,hiện tại công việc trục trặc làm tinh thần em căng như dây đàn.
Em đã cố thi thoảng bỏ ra vài ngày đi nghỉ dưỡng buông bỏ nhưng vẫn ko thoát ra nổi.
Tình trạng ngày càng nặng, em lại cố tỏ ra bình thường vui vẻ để vợ con ko phải lo nghĩ.
Đôi khi em cảm giác ở ngưỡng suy sụp tinh thần dù trước giờ em vẫn tưởng mình cứng cỏi mạnh mẽ.
Có lúc em nghĩ đến đi chùa thiền cho tịnh tâm nhưng em trc giờ ko tin vào đền chùa tín ngưỡng nên cũng ko khả thi.
Em sợ tiếp tục tình trạng này thì sẽ thực sự rơi vào trầm cảm mất
Em chia sẻ hy vọng cụ mợ nào từng bị giống em cho em vài lời khuyên có ích nhé.
Mê tín dị đoan vừa vừa thôi cụ ơiTheo em cụ nên làm 2 việc:
1. Lậy sám hối hàng ngày kết hợp niệm Phật
2. Cố gắng ra chợ mua đồ phóng sinh hàng ngày kết hợp bố thí, cúng dường cha mẹ , Tam Bảo, làm từ thiện
Quan trọng nhất là làm đều đặn, hồi hướng cho oan gia trái chủ
Còn việc đi du lịch ko giải quyết vấn đề thậm chí còn nặng hơn vì đi du lịch là tiêu phước
Phước suy đủ thứ bệnh tật tai nạn sinh ra
Chính xác nhé! Ngay cả việc dạy bọn trẻ con cũng thế, ngoài việc khuyến khích chúng nó phát triển mình cũng luôn nói với chúng là trong cs ko phải lúc nào các con cũng thành công, sẽ có những lúc thất bại và chúng ta phải học cách chấp nhận thất bại. Chính ra kỹ năng chấp nhận thất bại quan trọng ko kém gì kỹ năng để thành công. Chấp nhận để overcome!Cụ mỗi sáng nghĩ "mình ko phải ng giỏi nhất, mình có thể có sai lầm và thất bại"coi sao.
Sau đó cứ việc gì khó thì nghĩ làm ntn là tốt nhất, cố hết chưa? nếu cố rồi thì thôi vì chấp nhận mình chỉ đc vậy.
Năm nay sẽ có nhiều ng đau đầu vì kte và cviec đi xuống.
Em cũng đi xuống đây mà thôi kệ, chấp nhận vậy thôi và lúc nào cũng sẵn sàng để nghỉ một thời gian. Tiền tích lũy cũng là để tiêu chứ ko tiêu thì làm gì?
Các cụ mợ đang đề xuất tập thể dục hay nghỉ ngơi... nhưng em cảm thấy vde cụ chủ là về cviec.Chính xác nhé! Ngay cả việc dạy bọn trẻ con cũng thế, ngoài việc khuyến khích chúng nó phát triển mình cũng luôn nói với chúng là trong cs ko phải lúc nào các con cũng thành công, sẽ có những lúc thất bại và chúng ta phải học cách chấp nhận thất bại. Chính ra kỹ năng chấp nhận thất bại quan trọng ko kém gì kỹ năng để thành công. Chấp nhận để overcome!