- Biển số
- OF-157149
- Ngày cấp bằng
- 17/9/12
- Số km
- 2,965
- Động cơ
- 336,191 Mã lực
Thanh niên đấy mới ngoài sáu chục thôi.Thanh niên chưa vợ ní thuyết suông đúng ko ạ
Thanh niên đấy mới ngoài sáu chục thôi.Thanh niên chưa vợ ní thuyết suông đúng ko ạ
Cứ phải cbi trc cho yên tâm cụ ạThanh niên chưa vợ ní thuyết suông đúng ko ạ
Yêu chung mợ nào đúng ko?Thanh niên đấy mới ngoài sáu chục thôi.
cái này phù hợp mỗi gia đình thôi. Như nhà cụ ổn nhà em giờ cũng ổn. Gia đình vận hành ok là đcVấn đề là như nào chu đáo gia đình ạ. Cựu ck này 6 tháng kiếm 1 tỉ xong đưa hết cho vợ khéo lại ổn nhở. Em chả kiếm tiền, chả làm việc nhà, chả chăm con vợ chỉ yêu cầu chơi đừng phá vẫn ổn đấy thôi.
Cụ Sứa. yếu mềm như Sứa ấy nhở. Làm gì mà rợn người. Em là người cực kì íu đuối, một điều anh ơi hai điều anh ơi nhé. Nói hơi to với em là em đã sắp khóc rồi ý.Mợ cũng thuộc diện dã man con 5k như mợ gì Dancingwiththewind trên đây, đọc cmt mà rợn cả ngừi
Hị hị để e ghi lại bí kíp này về nhà đối phó vs vợCứ phải cbi trc cho yên tâm cụ ạ
Thật giả lẫn lộn quá, e cứ thấy hay là e học theo thôi, kệThanh niên đấy mới ngoài sáu chục thôi.
Làm gì phải khổ thế ???? Chuyện nhỏ như con thỏ !Cụ đùa ah, bên ngoại giao hộ chiếu đỏ miễn kiểm tra nên hay lạm dụng, tuy nhiên gần đây nhất có ô làm ở đsq đức bị xì đểu nên bị phát hiện mang mấy trăm nghìn về nhưng ko khai báo nên bị tịch thu và phạt. Nói chung dân ngoại giao có nhiều trò để mang tiền về
Team mùi xoa bọc cục đá rồiCụ Sứa. yếu mềm như Sứa ấy nhở. Làm gì mà rợn người. Em là người cực kì íu đuối, một điều anh ơi hai điều anh ơi nhé. Nói hơi to với em là em đã sắp khóc rồi ý.
Như sáng nay mưa to, em thẽ thọt bảo: anh ơi anh em định chở con đi thi đấu bóng rổ vì mưa to quá. Anh có dậy đi cùng không cả nhà mình đi. Thế là ông lão dậy ngay chở ba mẹ con đi. Cụ bảo em dã man chỗ nào? Việc gì có cấp độ cấp thiết hơn thì em bonus thêm quả ôm và vặt râu, tỉ lệ thành công trên 95%.
Lấy đâu ra sạch hả cụ, tiền ăn chặn visa làm hộ chiếu chia nhau theo tỷ lệ, ngoài ra đi buôn hàng...Làm gì phải khổ thế ???? Chuyện nhỏ như con thỏ !
Chỉ cần tiền nguồn gốc sạch. Nếu muốn chuyển về Việt Nam thì Cụ ra ngân hàng lập 1 cái tài khoản ngoại tệ. Người bên kia chuyển thẳng tiền từ tài khoản ngân hàng bên đó vào tài khoản ngoại tệ bên này. (Rút tiền mặt 1 khoản lớn bên đó khá mất công). Nếu TECH thì sau 21 ngày Cụ rút nguyên gốc. Nếu bán thẳng cho ngân hàng thì tỷ giá không tốt như Hà Trung.
Tiền đen thì thiếu gì thông tin mà phải mang phong bì tiền mặt.
Còn chuyên mang ngoại tề tiền mặt vào Việt nam, đầu ngoại họ cũng có hạn mức, quá phải khai báo. Việt nam thì $5000 usd hoạc tương đương 15 triệu Vnđ, quá phải khai báo. Người quen nhà Cháu đã từng mang quá tuy không nhiều nhưng cẩn thận nên vẫn khai, rất mất thời gian cho việc kiểm tra, xác minh linh tinh.
Lời khuyên của một chuyên gia, rất có giá trị!Là một người chuyên chữa những chấn thương tâm lý, em khuyên mợ thớt bình tâm lại. Đọc những dòng mợ viết, em thấy mợ đang trải qua thời kỳ tổn thương, đau đớn, uất ức và tự trách. Đây gọi là thời kỳ vết thương rỉ máu, nhiễm khuẩn. Mợ cần ngay lập tức dùng thuốc kháng sinh, thuốc chống phù nề và các loại vitamin để chống nhiễm trùng lan rộng, tăng sức đề kháng cho cơ thể để chống chọi với vết thương này. Trước tiên, mợ không cần phải oán trách người chồng mợ, không cần oán trách gia đình anh ta cũng như không nên oán trách bản thân mợ. Mọi việc đến rồi đi nằm ngoài khả năng của chúng ta. Mợ cần học cách chấp nhận và tha thứ. Tha thứ ở đây không phải là tôi sẽ thân thiện với anh, với bố mẹ anh. Mà là không nghĩ về họ nữa. Không dằn vặt đau khổ vì họ nữa. Cư xử với họ một cách văn minh nhưng có khoảng cách. Rồi mợ hãy mở lòng ra với chính bản thân mợ. Cởi bỏ đi hết những uất ức, đớn đau, thất vọng cho nhẹ lòng. Không nên giữ những thứ đó trong lòng, mợ ạ. Vì nếu mợ không cởi bỏ được mà cứ ôm nó trong lòng, mợ sẽ bị chính nó làm hại. Trước hết nó gây cho mợ những khủng hoảng tâm lý. Mợ uất ức, không ăn, không ngủ, không còn tâm trí tập trung vào bản thân, con cái, công việc. Đêm ngày ôm nỗi đau, nỗi hận dần dà nó sẽ khiến mợ trở nên hung dữ, khắt khe và thù hận. Em xin lỗi mợ, em thấy mợ đang ở giai đoạn này. Khi mợ chưa biết cách giải toả, không tìm được ai để giãi bày, mợ phải đưa lên đây. Đọc những dòng mợ viết, với lăng kính của người chữa bệnh, em hoàn toàn hiểu và thông cảm với mợ. Em muốn mợ đọc những dòng này của em và hiểu mợ cần làm gì. Bởi vì từ trước đến nay ở VN không có những bác sĩ tâm lý chữa trị chấn thương tâm thần sau đổ vỡ hôn nhân. Người phụ nữ VN luôn phải chịu đựng và phải tự quay cuồng trong nỗi đau, nỗi tổn thương và uất hận ( Em không đề cập đến việc có những phụ nữ sống lỗi bỏ chồng con). Hệ quả là họ rơi vào tổn thương tâm lý, trầm cảm, hằn học hận thù và nghi ngờ tất cả những người xung quanh. Họ khó hoà nhập vào đời sống xã hội.
Thế nên mợ hãy be happy với những gì mợ đang có. Em xin hướng dẫn mợ tập phương pháp mỉn cười trước gương. Mỗi ngày mợ nên tập 3 lần sáng trưa tối. Nhìn vào gương và mỉn cười. Quan sát khuôn mặt mình. Giữ cơ mặt luôn mìn cười 1 phút, rồi tăng lên 2 phút, tăng lên 3 phút rồi tăng lên càng lâu càng tốt. Tập cho thành thói quen để lúc nào cũng giữ nụ cười mỉn trên gương mặt. Khi ở nhà, khi ra phố, khi ở cơ quan. Đây là liều kháng sinh cực mạnh giúp mợ chữa lành vết thương bởi khi cơ mặt mợ mỉn cười, các dây thần kinh ngoại biên trên mặt mợ sẽ đánh tín hiệu lên não để não tiết ra dopamine làm mợ cảm thấy vui, thấy hạnh phúc, thấy yêu cuộc sống, yêu đời và yêu con người mợ ạ. Và khi mình vui rồi thì mọi ưu phiền tan biến hết, sức khoẻ dồi dào trở lại. Mợ sẽ trở nên xinh đẹp, thông minh và mạnh mẽ để tận hưởng cuộc sống này.
Em chúc mợ một ngày vui.
Cũng tùy, ở riêng coi như là mất đi một nửa. Một nửa ko phải là nhà cửa hay là vật chất mà là chân thành, kỹ năng ứng xử, cả đạo đức và lòng tin.Mạng ảo, thông tin chia sẻ 1 chiều không đúng đối tượng (không có quan hệ 2 bên, không hiểu chuyện) thì chỉ để tham khảo cho vui.
Nhưng có một điều tối kỵ thời nay là chọn ở chung với bố mẹ (chồng hoặc vợ) đều là sai lầm. Dù có tốt, nhẹ nhàng, tâm lý, nhẫn nhịn.....đến mấy thì vẫn sẽ xảy ra mâu thuẫn. Nhiều cuộc hôn nhân không đến mức phải chia tay chỉ vì ở chung dẫn đến mâu thuẫn, lỡ lời và bên nào bênh bố mẹ bên đấy là toang.
Tốt nhất là ở riêng, chưa có điều kiện thì thuê ở gần ông bà thì được, ở chung là nên tránh.
Thường trú nhân mới chính quy khơi khơi đc như cụ nói. Chứ Visa ngắn hạn còn bị hạn chế mở tk cơ, nói gì đến chuyện chuyển tiền quốc tế!Làm gì phải khổ thế ???? Chuyện nhỏ như con thỏ !
Chỉ cần tiền nguồn gốc sạch. Nếu muốn chuyển về Việt Nam thì Cụ ra ngân hàng lập 1 cái tài khoản ngoại tệ. Người bên kia chuyển thẳng tiền từ tài khoản ngân hàng bên đó vào tài khoản ngoại tệ bên này. (Rút tiền mặt 1 khoản lớn bên đó khá mất công). Nếu TECH thì sau 21 ngày Cụ rút nguyên gốc. Nếu bán thẳng cho ngân hàng thì tỷ giá không tốt như Hà Trung. Nhà Cháu quên mất nên phải viết thêm, con nhà Cháu vừa chuyển 60 ngàn Cad về, tổng tiền phí khoảng 1,5 triệu vnđ.
Tiền đen thì thiếu gì thông tin mà phải mang phong bì tiền mặt.
Còn chuyên mang ngoại tề tiền mặt vào Việt nam, đầu ngoại họ cũng có hạn mức, quá phải khai báo. Việt nam thì $5000 usd hoạc tương đương 15 triệu Vnđ, quá phải khai báo. Người quen nhà Cháu đã từng mang quá tuy không nhiều nhưng cẩn thận nên vẫn khai, rất mất thời gian cho việc kiểm tra, xác minh linh tinh.
Em ko định com nhưng vô tình nhìn thấy câu trả lời của Mợ nên góp thêm. Em cũng gặp nhiều tình huống như Mợ, họ hàng em lấy chồng 2-3 tháng mới biết là nghiện cơ, nên cũng khó mà chọn được lắm. Nhưng em cảm giác cái quá trình sống chung mợ không phản kháng với những cái xấu của những người nhà chồng, điển hình là chồng mợ. Nó lười mợ phải phản ứng, lúc đầu góp ý, góp ý ko xong thì bắt làm. Hay cách cư xử với bố mẹ đôi bên cũng vậy. Em cảm nhận có thể mợ không nghĩ thế nhưng giai đoạn đầu mợ hơi tự ti về mình là ở tỉnh/ ngoại thàmh gì đó nên bị nhà chồng lấn lướt.Thực ra, em sống trong môi trường hạnh phúc, yên bình từ bé, ko gặp quá nhiều sóng gió nên khá mơ mộng. Mối tình đầu của em tình cờ quen nhau qua Yahoo Messenger nhưng sau cũng chia tay. 1st là người thành đạt, tạm gọi là đại gia cũng đúng nhưng chia tay vì em biết anh ta cũng từng 1 tập, thời điểm đó em ko muốn tiến tới với người đã có vợ. Mãi 3-4 năm sau em mới gặp chồng em. Khi đó anh ta khá điềm đạm, nhường nhịn mình vì có cái gì mâu thuẫn va chạm đâu. Và khi em quen chồng em thì lương em tầm 9-10 triệu, chồng em tầm 12 triệu, chẳng phải là đại gia, thiếu gia gì cả, rất bt, là người nghèo nhất trong số những người đến với em. Còn việc em chấp nhận anh ta đã từng có tập 1 vì em tin anh ta bước qua đổ vỡ sẽ trân quý em. Và đó cũng đúng thời điểm vì sức ép gd hối thúc lập gd.
Em ko chân dài, ko xinh xuất sắc nhưng thời trẻ cũng tạm ổn, có duyên, giao tiếp tốt, dễ có cảm tình, có giọng nói truyền cảm, ấm áp nhưng tính cách em khi tiếp xúc với đàn ông nó lại ko mềm mại, sòng phẳng quá nên đàn ông ko thích, họ nể, họ quý mến để chơi chứ ngại tiếp xúc gần. Trong các mối quan hệ, chưa bao giờ em nghĩ sẽ tận dụng, sử dụng hay lạm dụng điều gì vì của biếu là của lo, của cho là của nợ nhưng đôi khi cãi nhau, chồng em hay nói xúc phạm kiểu như, bảo sao bố mẹ em nói em chọn anh.... Nghe rất tổn thương và xúc phạm! Anh
Nói chuyện trên này thì chỉ được nói những chuyện làm đúng theo pháp luật Việt nam Cụ ạ !Thường trú nhân mới chính quy khơi khơi đc như cụ nói. Chứ Visa ngắn hạn còn bị hạn chế mở tk cơ, nói gì đến chuyện chuyển tiền quốc tế!
Dễ như cụ kể thì đội buôn tiền xuyên quốc gia có mà thất nghiệp hết
Cái quả mua gì phải kê bill thật kinh dị.Mối quan hệ vợ chồng thì tối thiểu phải có vài cái chung:
- Tài sản chung, tài chính trong nhà cả 2 cùng biết, cùng bàn bạc, cùng chi tiêu, cùng phát triển và tích lũy.
- Trách nhiệm chung với bố mẹ 2 bên, với con chung cần săn sóc dạy dỗ.
- Sự tôn trọng, quan tâm lẫn nhau về sức khoẻ thể chất, tinh thần.
Các cụ cho rằng thông tin từ mợ thớt chỉ 1 chiều, rồi gạn lọc lấy 1 vài ý để bao biện cho ông chồng kia, em thấy ko thoả đáng. Hôn nhân này ko phải mối quan hệ vợ chồng mà kiểu địa chủ với người ở xưa, mà cụ thể đây là mợ chủ thớt full công năng của con bếp, của vú em trông chăm con, của ngươi hầu dọn dẹp lau chùi nhà cửa. Nói chữ vợ đối với ông chồng này thì xa xỉ quá. 3 cái gạch đầu dòng trên của em, ông chồng này có được cái nào? Tình yêu ko còn, tình nghĩa cũng chẳng có, cư xử với nhau cạn hơn người dưng. Sẵn sàng là tổn thương, đay nghiến level max 1 sự việc nhỏ. Cái sự bạo hành tinh thần bằng lời nói ấy rất đau, như
Vụ đó thì tay nào làm được quả khác thường ợ. Vụ chung 3 gạch đầu dòng dư trên em cũng đồng ýCái quả mua gì phải kê bill thật kinh dị.
Đọc đoạn bôi đậm thấy nhà ck mợ thích khoe thật. Tầng nấu ăn + phòng ăn trên tầng 4 thì làm nhôm kính, máy hút mùi vào rồi lắp con điều hòa để nấu nướng và ăn uống cho sướng. Trời mùa hè mà lên nấu nướng ko điều hòa, chỉ dùng quạt thì quá đi xông hơi. Thế mà cứ flex nhà phố làm gì cho khổ.Lười là bệnh muôn thuở chẳng cứ đàn ông hay đàn bà nhưng đàn ông hay ngại việc vặt. Cái này em thông cảm ạ. Nhưng dăm bữa nửa tháng mà vừa làm vừa làu bàu kiểu ban ơn cho vợ mình - người thường xuyên osin trong ngôi nhà này thì có ổn ko ạ? trong khi có rôbot hút bụi lau nhà, có máy rửa bát ra đời là phát minh nhân loại thì ko sử dụng, bắt vợ mình phải làm lụng rồi tị nạnh nọ kia, nghe nó nhọc quá!
Hồi em bầu to, chồng em vẫn tị nạnh muốn em lau nhà. Ông ý bị trĩ, nhà bị hỏng máy xay sinh tố, em ôm bụng ngồi giã tay rau diếp cá cho ông ý chườm và xông.
Khi đẻ con, ông ý chạy từ tầng 3 lên tầng 4 cất sữa cho con vào tủ lạnh cũng càm ràm, bê cơm cho vợ xuống ăn để trông con cũng vùng vằng khó chịu....Đẻ xong, ngày nào ăn mãi cháo móng giò phát sợ, thèm ăn phở, nhờ chồng dậy sớm chút đi mua thì ông ý bảo lát nhờ mẹ ck mua hoặc tự đi mà mua, nhờ bà trông con.
Tới khi về nước, ông ý ở nhà 2 tháng ăn chơi, nghỉ ngơi, mỗi việc đón đưa con học cách nhà 50m cũng ko nấu cơm, chờ vợ 7-8h về hầu. Nắng tháng 6 chắc tầm 37-38 độ lê xác về nhà sau 8h công sở sau mò lên tầng 4, xông hơi dưới mái tôn nấu ăn, quạt ko phả vào, điều hòa càng ko có sao mà nó ám ảnh thế! Chồng coi là giúp vợ khi đón con cách nhà 50m, về tắm cho con và chờ vợ nấu ăn, rửa bát sau xuống đọc truyện cho con, thậm chí massage mặt và bóp lưng cho chồng rồi cả nhà đi ngủ. Nếu mẹ ko nhanh tay thì cứ kệ cho con chơi muộn thôi, bố ko cho bé ngủ. Hôm nào tức giận gì thì bố bật dt loa ngoài cho cả nhà cùng thức
Nhà ko gọn gàng sạch sẽ theo ý là lỗi của vợ. Vào nhà WC thấy bẩn là đổ tại vợ. Con ko học hàng top 1 cũng là tội của vợ; Thạc sỹ, gv mà thế ah.... Tị nạnh với vợ từ việc đổ rác. Thậm chí hồi ở nước ngoài, có 1 anh sống cạnh căn nhà em còn phải kể với vợ, anh X (ck e) sướng thật, chả bjo gặp đi đổ rác! Vợ cân hết, từ đón đưa, chăm sóc con, tự đi lại mọi thứ hết...
Ôi, ko muốn quay lại địa ngục đó nữa! Ám ảnh vô cùng ạ!
Con trai em còn nhỏ e còn bảo chi tiêu thoang thoáng ra. Đi mua bút thước về liệt kê từng món em gạt đi bảo con cứ mua đồ dùng học tập là được. Trả tiền ship em bảo tiền lẻ con đừng lấy lại của chú nhé, chú làm shipper vất vả nắng mưa. Hôm em đi chợ gặp một anh chải chuốt đi SH mặc cả mấy củ su hào với bà cụ thật choáng váng. Em không thích đàn ông chi li căn ke.Vụ đó thì tay nào làm được quả khác thường ợ. Vụ chung 3 gạch đầu dòng dư trên em cũng đồng ý