[Funland] Lượm lặt tin tức quân sự đó đây, có gì đăng nấy

Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Tuy nhiên, đóng góp của châu Âu cho quốc phòng của chính mình vẫn còn kém xa so với tiềm năng. Người châu Âu hoàn toàn phụ thuộc vào Mỹ về hỗ trợ quân sự bao gồm cả vũ khí hạt nhân (mặc dù Anh và Pháp là cường quốc hạt nhân). Tại sao lại như vậy?

Sức mạnh quân sự của châu Âu bị phân mảnh và, ở nhiều khía cạnh, yếu kém vì thiếu trang thiết bị và nhân lực. Ví dụ, Vương quốc Anh là một quốc gia có dân số 66,97 triệu người. Nước này có tổng cộng 138.120 quân nhân (tất cả các lực lượng) (không tính nhân viên dân sự).

Tuy nhiên, quân đội Anh vẫn còn nhỏ và đang ngày càng nhỏ hơn. Theo thống kê gần đây nhất, có 76.320 người trong quân đội, nhưng chỉ một phần nhỏ trong số này là những người lính tiền tuyến thực sự.

1725811954254.png

Quân đội Anh

Lực lượng bộ binh của Anh đã bị thu hẹp rất nhiều đến mức Quân đội Anh còn nhỏ hơn cả quân đội của Vua George III vào thời điểm Cách mạng Mỹ. Pháp có phần tốt hơn Anh mặc dù dân số chỉ lớn hơn một chút (67,97 triệu người).

Nhưng một số trong những quân lính này là lính lê dương nước ngoài (và một số trong số họ được "cho phép" sang và gia nhập quân đội Ukraine). Quân đội Pháp bao gồm 270.000 binh lính, nhưng Pháp có rất nhiều lãnh thổ cần bảo vệ, nghĩa là lực lượng triển khai ra nước ngoài khá hạn chế.

Ba Lan, với dân số nhỏ hơn là 36,82 triệu người, có quân đội gồm 216.000 người, một trong những lực lượng lớn nhất của lục địa. Đức có dân số lớn hơn—83,8 triệu người—nhưng quân số của họ là 180.215. Tuy nhiên, con số đó là không chính xác: Lực lượng bộ binh của Đức chỉ có 64.000 người, nhỏ hơn so với Anh.

Ngoại trừ một số ít trường hợp, tất cả các lực lượng chiến đấu của châu Âu đều thiếu xe bọc thép và pháo binh, và họ đã tặng phần lớn cho Ukraine. Thiết bị thường lỗi thời và bảo dưỡng kém.

1725812148067.png

Xe tăng của Đức chuyển giao cho Ukraine

Điều khó hiểu là làm sao châu Âu có thể chi 295 tỷ đô la hàng năm cho quốc phòng mà không thể triển khai lực lượng chiến đấu được trang bị tốt. Một lời giải thích có thể là người châu Âu không có ý định làm nhiều hơn là triển khai lực lượng tượng trưng. Hoa Kỳ phải đảm bảo an ninh và quốc phòng cho châu Âu.

Mỹ có khoảng 100.000 quân nhân đồn trú trên khắp châu Âu. Bao gồm Không quân, Lục quân, Thủy quân Lục chiến, Hải quân và Lực lượng Đặc nhiệm Hoa Kỳ. Trong số 100.000 quân này có khoảng 20.000 quân được gửi đến tăng cường cho Đông Âu vào năm 2022 (một số đến Estonia, Lithuania, Latvia, Ba Lan và Romania). Người châu Âu rõ ràng đang đặt cược vào lực lượng viễn chinh của Hoa Kỳ để bảo vệ họ.

.............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Tuy nhiên, lịch sử của lực lượng viễn chinh Anh (BEF) ở châu Âu không mấy tươi sáng. Trong Thế chiến thứ 2, BEF (gồm 13 sư đoàn và 390.000 quân) đã phải di tản khỏi Dunkirk (Chiến dịch Dynamo), Le Havre (Chiến dịch Cycle) và khỏi các cảng Đại Tây Dương và Địa Trung Hải của Pháp (Chiến dịch Aerial).

Ngày nay, không có đội quân nào ở châu Âu và Nga có quy mô và cấu trúc lực lượng tương tự như trong Thế chiến thứ nhất hoặc Thế chiến thứ hai. Nếu Anh đã chậm trễ rất nhiều trong việc chuẩn bị phòng thủ vào năm 1940, thì ngày nay châu Âu còn chậm trễ hơn nữa.

Nhiều nước châu Âu đã cung cấp vũ khí để hỗ trợ Ukraine, bằng cách gửi xe tăng, xe bọc thép, tên lửa, hệ thống phòng không, pháo binh, đạn dược và nhiều loại vũ khí khó thay thế khác.

1725812298219.png

Pháo tự hành của Pháp chuyển cho Ukraine

Tất cả những điều này có nghĩa là gì? Điều đó có nghĩa là trong khi châu Âu chi rất nhiều cho quốc phòng (295 tỷ đô la) so với Nga, thì họ không nhận được nhiều lợi ích cho số tiền bỏ ra về trang thiết bị hoặc lực lượng chiến đấu. Do đó, một câu hỏi hay cần đặt ra là tất cả số tiền đó đi đâu? Có lẽ Smedley Butler có thể cung cấp câu trả lời.

Mỹ đã yêu cầu Châu Âu chi nhiều hơn cho quốc phòng và có bằng chứng cho thấy những yêu cầu này đang được đền đáp bằng ngân sách quốc phòng lớn hơn. Nhưng vẫn chưa chuyển thành lực lượng chiến đấu lớn hơn hoặc có năng lực hơn (có thể ngoại trừ Ba Lan).

Trên thực tế, suy thoái kinh tế ở châu Âu, đặc biệt là ở Đức và Anh, có thể sẽ buộc phải cắt giảm chi tiêu quốc phòng và thậm chí giảm số lượng quân có thể triển khai.

Tất cả điều này dẫn đến kết luận kỳ lạ rằng, nếu không có Mỹ, các thành viên châu Âu của NATO không thể bảo vệ lãnh thổ của mình. Nó cũng đặt Hoa Kỳ vào thế bất lợi nghiêm trọng về mặt địa chính trị.

Các kho vũ khí rỗng và việc triển khai quân đội ở nước ngoài tại biên giới châu Âu làm giảm khả năng bảo vệ lợi ích của Mỹ ở những nơi khác, đặc biệt là ở khu vực Châu Á - Thái Bình Dương.

Nó cũng khiến an ninh Hoa Kỳ phải đối mặt với những rủi ro nghiêm trọng về sự sa lầy – một cuộc chiến tranh do Nga khởi xướng ở Trung Đông do Iran lãnh đạo và sự xâm lược của Trung Quốc ở Đông Á, cộng với xung đột nổ ra ở Triều Tiên, có thể dẫn đến thảm họa thực sự ở phía trước.

Việc mở rộng NATO là một rủi ro lớn đối với Hoa Kỳ, nước đã ủng hộ rõ ràng việc mở rộng NATO và thái độ hung hăng của mình đối với Nga. Ngay cả khi người ta bỏ qua lập luận của Smedley Butler rằng "Chiến tranh là một trò lừa đảo", thì đã đến lúc phải đánh giá lại sự ủng hộ của Hoa Kỳ đối với việc mở rộng NATO.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Lộ trình khả thi cho hòa bình ở Ukraine

Nga có lẽ vẫn coi trọng mối quan hệ với phương Tây ở mức vừa đủ để linh hoạt hơn trong các yêu cầu đối với Ukraine.

Mục đích đã nêu trong chính sách của Chính quyền Biden đối với Ukraine là đánh bại Nga, và để đạt được mục tiêu trên, chính quyền này đã hỗ trợ Ukraine. Họ đã không thực hiện bất kỳ sáng kiến ngoại giao nghiêm túc nào với Nga và Ukraine về một giải pháp thông qua đàm phán. Tất nhiên, Phó Tổng thống Mỹ Kamala Harris có thể điều chỉnh chính sách đó nếu đảng Dân chủ đề cử bà và giành chiến thắng trong cuộc bầu cử vào tháng 11 tới. Tình hình hiện tại cho thấy có vẻ như bà sẽ tiếp tục chính sách của Biden.

1725842312047.png


Nếu phe Trump-Vance chiếm ưu thế, thì họ có thể sẽ có động lực thúc đẩy các cuộc đàm phán nghiêm túc hướng tới một giải pháp ngoại giao. Cần tận dụng khoảng thời gian từ nay đến cuộc bầu cử, cũng như quá trình chuyển đổi sang chính quyền mới, để bắt đầu thảo luận về các lựa chọn và phương thức giải quyết khả thi, cũng như triển vọng và tác động của chúng đối với Ukraine, Nga, châu Âu và Mỹ.

Chính quyền Trump có thể vừa trở thành chất xúc tác vừa là cơ hội cho một giải pháp ổn định ở Ukraine. Cả cựu Tổng thống Trump và Thượng nghị sĩ Vance đều liên tục kêu gọi một giải pháp như vậy và đã bày tỏ nghi ngờ về sự hỗ trợ của Mỹ và châu Âu dành cho Ukraine cũng như sức ép kinh tế đối với Nga có thể mang lại chiến thắng cho Ukraine trong cuộc chiến thực tế. Cả hai đều lo ngại về mức độ hỗ trợ của Mỹ và lập luận rằng các cường quốc châu Âu sẽ phải chịu gánh nặng lớn hơn vì xung đột xảy ra ở khu vực lân cận của họ.

Thượng nghị sĩ Vance đã đưa ra lập luận bổ sung rằng với năng lực quân sự, bao gồm cả cơ sở công nghiệp, Mỹ nên ưu tiên tập trung vào mối đe dọa từ Trung Quốc, và nỗ lực ở Ukraine sẽ làm phân tán các nguồn lực cần để đối phó với thách thức sống còn từ Bắc Kinh. Cũng không phải là vô lý khi Trump kết luận rằng tình hình thực tế ở cả Ukraine và Nga mang lại cơ hội cho một giải pháp chính trị. Chiến thắng không phải là điều sắp xảy ra với cả hai bên. Người Ukraine đã chiến đấu anh dũng, nhưng họ cũng chịu thương vong lớn. Tâm lý mệt mỏi vì chiến tranh ở người dân là điều khó tránh khỏi. Tổng thống Zelensky phải đối mặt với những thách thức đáng kể trong nỗ lực huy động lực lượng. Mạng lưới năng lượng và điện của Ukraine đã phải hứng chịu những đòn chí mạng, và tình trạng thiếu điện và nhiên liệu do các cuộc tấn công của Nga vào các nhà máy lọc dầu đã xảy ra. Mùa Đông sắp tới có thể sẽ rất khắc nghiệt.

Tuy nhiên, mặc dù Ukraine có thể không có năng lực quân sự để đánh đuổi lực lượng Nga ra khỏi lãnh thổ của mình, nhưng nước này đã đạt được một số thành tựu quân sự trong việc giải phóng các khu vực từng bị Nga chiếm đóng. Giờ đây, họ có nhiều vũ khí hơn, bao gồm cả vũ khí có khả năng tấn công lãnh thổ Nga, và được các đồng minh “bật đèn xanh” để triển khai những vũ khí đó, ít nhất một cách có chọn lọc. Ukraine đã gây thiệt hại trên chiến trường và ở nước Nga. Kiev cũng tăng cường sản xuất vũ khí trong nước và có các cam kết kinh tế cũng như an ninh với một số quốc gia, trong đó có Mỹ. Ukraine, với sự hỗ trợ từ các đối tác, có thể tiếp tục cuộc chiến trong tương lai gần.

1725842342157.png


Nga có những lợi thế quan trọng trong cuộc chiến, nhưng đối với họ, cái giá phải trả cho cuộc xung đột đang diễn ra cũng rất lớn. Nga chịu nhiều thương vong hơn Ukraine. Nhiều người Nga trẻ tuổi, có trình độ công nghệ đã rời bỏ đất nước. Thiết bị bay không người lái của Ukraine đã tấn công cơ sở hạ tầng của Nga. Cuộc chiến đang diễn ra ngay trong chính nước Nga, khiến người Nga cảnh giác hơn với cuộc xung đột. Chiến tranh cũng đã gây tổn hại đến mối quan hệ của Nga với phần lớn cộng đồng quốc tế, và cái giá phải trả cho các biện pháp trừng phạt được áp đặt đối với nước này là rất lớn, bao gồm cả việc Nga mất đi một phần lớn thị trường năng lượng sinh lời trước đây.

Trên bình diện quốc tế, cuộc chiến đã khiến Nga phụ thuộc vào Trung Quốc, Triều Tiên và Iran. Nga và Trung Quốc có lịch sử cạnh tranh lâu dài. Mặc dù cả hai đều không hài lòng với vị thế quyền lực của Mỹ sau thắng lợi của nước này trong Chiến tranh Lạnh, nhưng họ có những mục tiêu dài hạn khác nhau. Putin là người ủng hộ trật tự đa cực, với Nga là một trong các cực đó. Mục tiêu dài hạn của Trung Quốc là giành ưu thế toàn cầu, với Nga là đối tác cấp dưới. Moskva tin rằng mối quan hệ tốt hơn với phương Tây, đặc biệt với Mỹ, có thể phục vụ lợi ích của họ. Tuy nhiên, điều đó khó có thể xảy ra nếu cuộc chiến Ukraine không kết thúc theo cách có thể chấp nhận được.

Chiến tranh cũng đã tăng cường, thay vì làm suy yếu, Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO). Liên minh này đã được mở rộng trong 2 năm qua và đang chi tiêu nhiều hơn cho quốc phòng. Nếu Trump tái đắc cử, thì các đồng minh của Mỹ sẽ chịu sức ép phải chi tiêu nhiều hơn nữa. Triển vọng Nga thắng Ukraine trong tương lai gần là điều không chắc chắn.

Nga sẽ phải đối mặt với rủi ro đáng kể nữa nếu Trump tái đắc cử. Nếu Putin không phản ứng tích cực với sáng kiến hòa bình do Tổng thống Mỹ mới đắc cử đưa ra, thì ông sẽ làm suy yếu triển vọng cải thiện quan hệ giữa hai nước. Điều này cũng có thể gây ra hậu quả khôn lường, chẳng hạn như xóa bỏ mọi hạn chế đối với việc Ukraine sử dụng vũ khí Mỹ và gây tổn hại đến lợi ích của Nga ở các khu vực khác, kể cả ở Triều Tiên và Iran.

1725842371500.png


Điều tương tự cũng xảy ra với Ukraine. Vì sự hỗ trợ của Mỹ về mặt ngoại giao và vật chất là rất quan trọng đối với cuộc xung đột đang diễn ra, nên bất cứ điều gì được Mỹ ủng hộ đều sẽ có sức nặng đáng kể. Nếu Tổng thống Zelensky cản trở sáng kiến đàm phán của Trump, thì Washington có thể đảo ngược quyết định được Chính quyền Biden phê chuẩn cho phép sử dụng vũ khí của Mỹ chống lại một số khu vực nhất định của Nga hoặc coi hợp tác là điều kiện để cung cấp viện trợ trong tương lai.

................
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Liệu những yếu tố này có tạo ra cơ hội cho một giải pháp hòa bình hay không? Câu trả lời là “Có”, nhưng việc đó sẽ không dễ dàng và thành công là điều không được đảm bảo. Bất kỳ sáng kiến hòa bình nào cũng sẽ phải giải quyết 4 vấn đề quan trọng và khắc phục một số khác biệt lớn giữa các bên liên quan.

1725842449288.png


Một là lãnh thổ. Lãnh thổ rõ ràng là vấn đề quan trọng, và hai bên có quan điểm rất khác nhau về vấn đề này. Ukraine muốn giành lại toàn bộ các vùng lãnh thổ bị Nga chiếm đóng kể từ năm 2014, trong đó có Crimea và Donbass. Dựa trên đề xuất hòa bình gần đây của mình, Putin – người sẽ một mình đưa ra quyết định điều gì có thể chấp nhận được hay không chấp nhận được đối với Nga – công khai yêu cầu Ukraine trao cho Nga nhiều lãnh thổ hơn so với những gì họ đang chiếm giữ. Kết quả cuộc thăm dò dư luận gần đây cho thấy đại đa số người dân Ukraine (khoảng 83%) phản đối việc rút quân Ukraine khỏi các tỉnh Donetsk, Luhansk, Kherson và Zaporizhzhia, theo yêu cầu của Putin. Trong cuộc tranh luận đầu tiên giữa 2 ứng cử viên tổng thống Mỹ hồi tháng 6, Trump nói rằng đề xuất của Putin là không thể chấp nhận được.

Các lựa chọn mà một số chuyên gia cho rằng khả thi là:
a) lực lượng Nga rút về các khu vực mà Moskva kiểm soát trước khi bắt đầu cuộc chiến năm 2022, tức là Crimea cũng như một phần của Donetsk và Luhansk;
b) Ukraine đồng ý không sử dụng vũ lực để giải phóng các khu vực này mà chỉ tìm kiếm giải pháp cho tương lai của họ thông qua đàm phán và các biện pháp hòa bình;
c) các khu vực còn lại của Ukraine hiện do Nga chiếm đóng sẽ được quản lý bởi một cơ quan hành chính được Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc ủy quyền (một hình thức bảo hộ) ít nhất trong 10 năm. Cuối giai đoạn đó, một cuộc trưng cầu ý dân do quốc tế quản lý sẽ xác định liệu người dân ở những khu vực này chọn trở lại Ukraine, gia nhập Nga hay có một lựa chọn khác.

Hai là bảo đảm an ninh vững chắc cho Ukraine. Câu hỏi chính đáng của giới lãnh đạo Ukraine là khi thỏa thuận đạt được và lệnh ngừng bắn hết hạn, điều gì sẽ ngăn cản Putin sau đó ít nhất 2 năm tiến vào các khu vực do Liên hợp quốc quản lý và phần còn lại của Ukraine để tiếp tục mục tiêu chinh phục sau khi đã tái tập hợp lực lượng và tăng cường năng lực quân sự? Mối lo ngại này của Ukraine không phải là không có căn cứ, vì Moskva từng áp dụng phương pháp này trước đây.

Trong cuộc đàm phán giữa Ukraine và Nga tại Istanbul vào năm 2022, phương án được xem xét là Ukraine duy trì vĩnh viễn lập trường trung lập và các quốc gia bảo lãnh gồm Mỹ, Anh, Trung Quốc, Nga, Pháp, Belarus và Thổ Nhĩ Kỳ cam kết đảm bảo an ninh. Văn bản dự thảo lưu ý rằng tư cách thành viên Liên minh châu Âu (EU) không mâu thuẫn với lập trường trung lập vĩnh viễn (Áo là một minh chứng).

Kể từ đó, Ukraine đã tìm kiếm tư cách thành viên NATO và sự đảm bảo của liên minh này. Tại hội nghị thượng đỉnh NATO gần đây ở Washington, liên minh này tuyên bố rằng con đường đưa Ukraine gia nhập NATO là không thể đảo ngược. Tuy nhiên, một số thành viên NATO tỏ ra dè dặt về kết quả như vậy. Nga coi tư cách thành viên của Ukraine là mối đe dọa đối với an ninh quốc gia. Ukraine và liên minh này có thể sẵn sàng xem xét một số vùng đệm và khoảng cách đã được xác định mà lực lượng chiến đấu của NATO và Nga sẽ duy trì từ biên giới Ukraine-Nga.

1725842479582.png


Một lựa chọn khác có thể có sức hút đối với Chính quyền Trump trong tương lai là: EU cung cấp đảm bảo bằng cách ký hiệp ước an ninh với Ukraine, thành viên tương lai của tổ chức này. Do năng lực an ninh của EU còn hạn chế, nên cam kết đó đối với an ninh Ukraine có thể được bổ sung bằng cam kết của hai cường quốc hạt nhân châu Âu là Pháp và Anh. Nói cách khác, cả hai quốc gia sẽ cam kết coi một cuộc tấn công vào lãnh thổ sau hòa giải của Ukraine là cuộc tấn công vào chính họ và do đó sẽ đáp trả tương ứng. Tất nhiên, châu Âu có thể có các giải pháp khác. Tuy vậy, trong khi Washington có lẽ cảm thấy ổn thỏa với những lựa chọn trên, người châu Âu có thể không sẵn sàng đảm nhận trách nhiệm này một mình.

Ngoài ra còn có lựa chọn là Mỹ và Ukraine ký kết hiệp ước phòng thủ. Năm nay, Mỹ đã ký một thỏa thuận an ninh song phương với Ukraine nhằm tăng cường hợp tác quốc phòng, chứ không phải một hiệp ước phòng thủ. Chính quyền Biden chưa chuẩn bị sẵn sàng để đi xa đến vậy, và với những tuyên bố của cựu Tổng thống Trump và Thượng nghị sĩ Vance, một hiệp ước phòng thủ song phương kiểu đó có lẽ chưa nằm trong kế hoạch của họ.

Ba là tái thiết Ukraine. Ukraine đã phải gánh chịu thiệt hại nặng nề. Xét tới địa lý và triển vọng Ukraine trở thành thành viên EU, có thể nói châu Âu là đầu tàu cho nỗ lực tái thiết quy mô lớn cần thiết. Ngoài ra, mặc dù khu vực tư nhân Mỹ đã thể hiện các dấu hiệu quan tâm – và Chính quyền Trump được cho là sẽ thể hiện sự quan tâm rõ nét nhất – nhưng vấn đề thương lượng then chốt sẽ là sự đóng góp của Nga vào quá trình tái thiết Ukraine, khi xét tới mức độ thiệt hại mà họ gây ra. Một phần tài sản bị phong tỏa của Nga có thể được sử dụng vào việc tái thiết Ukraine, và đây được xem là một phần của phương án giải quyết xung đột trong cuộc thảo luận về tương lai của các biện pháp trừng phạt đối với Nga.

1725842576205.png


Cuối cùng là vị thế ngoại giao của Nga. Động lực thiết yếu thúc đẩy Nga chấp nhận bất kỳ thỏa thuận nào với Ukraine sẽ là lợi ích của mối quan hệ trong tương lai với phương Tây, đặc biệt là với Mỹ. Các nhà ngoại giao Nga liên tục phàn nàn rằng vì Ukraine, Mỹ đã từ chối tham gia thảo luận về các vấn đề quan trọng như Trung Đông, cấu trúc an ninh châu Âu, cũng như các vấn đề hạt nhân, tên lửa, mạng và không gian. Một số người có thể ngạc nhiên về điều này. Do đó, chúng ta phải hiểu và không nên đánh giá thấp mức độ coi trọng của giới lãnh đạo Nga đối với quan hệ với Mỹ. Họ đã ra tín hiệu rằng để đổi lấy lộ trình đã được thống nhất hướng tới mối quan hệ tốt đẹp hơn, họ sẽ linh hoạt hơn về các điều khoản trong giải pháp cho Ukraine. Chính quyền Trump trong tương lai nên sử dụng lá bài này một cách khôn ngoan.

Mỹ có ảnh hưởng đòn bẩy đáng kể đối với cả Nga và Ukraine. Chính quyền mới có cơ hội sử dụng ảnh hưởng đòn bẩy đó một cách hiệu quả. Việc thảo luận, phân tích và tranh luận về các phương án giải quyết cũng như cách tốt nhất để theo đuổi các phương án đó nên bắt đầu ngay bây giờ.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Kênh đào Funan Techo: Trung Quốc đang đẩy Việt Nam tới gần Mỹ?

Báo South China Morning Post (SCMP) ngày 3/8 đăng bài viết với tiêu đề “Vì sao việc Trung Quốc ủng hộ kênh đào của Campuchia trên sông Mekong có thể đẩy Việt Nam tới gần Mỹ hơn?”, trong đó các nhà quan sát Trung Quốc cho rằng Funan Techo, dự án kênh đào dài 180 km nối sông Mekong với bờ biển Campuchia được Bắc Kinh ủng hộ nhằm mục đích giảm bớt sự phụ thuộc về vận tải của Phnom Penh vào Hà Nội, có thể đẩy nước láng giềng Việt Nam đến gần Mỹ hơn. Một nhà quan sát Trung Quốc nhận định rằng Hà Nội có thể có lập trường cứng rắn hơn đối với Bắc Kinh trong tranh chấp Biển Đông (quốc tế gọi là biển Nam Trung Hoa), trong khi một nhà quan sát khác lại kêu gọi hai bên hành xử khéo léo để giảm thiểu xích mích trong quan hệ song phương.

1725842831843.png


Phnom Penh tổ chức lễ khởi công xây dựng kênh đào Funan Techo hôm 5/8. Dự kiến tuyến đường thủy trị giá 1,7 tỷ USD này sẽ được Trung Quốc tài trợ một phần. Thủ tướng Campuchia Hun Manet cho rằng đây là dự án mang tính lịch sử, đồng thời nhấn mạnh dự án nhằm mục đích đảm bảo quốc gia Đông Nam Á này có thể “tự thở bằng mũi của mình”. Tuy nhiên, dự án đã gây ra những làn sóng bất đồng trong vài tháng qua, và Việt Nam – nước láng giềng ở phía Đông và cũng thuộc Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) – đã nhiều lần bày tỏ quan ngại về an ninh nguồn nước và tác động tiềm tàng đối với khu vực Đồng bằng sông Cửu Long.

Các con đập do Trung Quốc xây dựng đe dọa ảnh hưởng tới tình trạng sông Mekong, nơi 1 trong 5 loài cá có nguy cơ tuyệt chủng. Mỹ cũng kêu gọi Campuchia minh bạch hơn thông qua việc viện dẫn các tác động tiềm tàng của dự án đối với vấn đề quản lý nguồn nước, tính bền vững và an ninh nông nghiệp trong khu vực.

Ngoài ra, đầu tư của Trung Quốc làm dấy lên câu hỏi: Liệu Bắc Kinh có tận dụng lợi thế của kênh đào Funan Techo để khuếch đại ảnh hưởng đối với người bạn sắt son Campuchia và thậm chí có sử dụng kênh đào này để mở rộng sự hiện diện quân sự ở Đông Nam Á hay không? Mỹ đã nhiều lần bày tỏ lo ngại về điều mà Washington cho là tầm ảnh hưởng ngày càng tăng của quân đội Trung Quốc ở Campuchia, bao gồm cả việc Bắc Kinh hỗ trợ tái phát triển căn cứ hải quân Ream của Campuchia trên vịnh Thái Lan.

Cheng Hanping – nhà nghiên cứu cao cấp tại Trung tâm hợp tác đổi mới nghiên cứu biển Hoa Nam (Biển Đông) của Đại học Nam Kinh – cho biết dự án đã hứng chịu sự công kích bằng những tin đồn từ phía Việt Nam và Mỹ. Ông nhận định kênh đào Funan Techo rõ ràng sẽ ảnh hưởng đến nguồn thu của Việt Nam từ hoạt động quá cảnh của tàu bè Campuchia, song vẫn chưa có đủ dữ liệu khoa học để kết luận rằng kênh đào sẽ ảnh hưởng đến dòng chảy hạ lưu và hệ sinh thái sông Mekong.

Nhà nghiên cứu Cheng Hanping đánh giá: “Tôi nghĩ hiện chưa thể khẳng định rằng kênh đào sẽ có bất kỳ tác động nào như vậy”. Tuy nhiên, ông cảnh báo rằng Mỹ sẽ coi việc tăng cường hơn nữa mối quan hệ của Trung Quốc với Campuchia là hành động làm giảm tầm ảnh hưởng của Mỹ trong khu vực.

1725842900702.png


Zhou Chao – nhà nghiên cứu của tổ chức tư vấn độc lập Anbound có trụ sở tại Bắc Kinh – cũng có quan điểm tương tự. Theo nhà nghiên cứu này, kênh đào Funan Techo có thể giúp Trung Quốc mở rộng ảnh hưởng kinh tế và địa chính trị ở Campuchia, thậm chí trên khắp Đông Nam Á, và đây không phải là điều Mỹ muốn thấy trong bối cảnh hai cường quốc cạnh tranh gay gắt trong khu vực.

Chuyên gia Zhou Chao nhận định Việt Nam cũng sẽ không muốn để mất ảnh hưởng đối với nền kinh tế Campuchia, do Việt Nam có tranh chấp trên biển với Trung Quốc và tham vọng “thống trị lục địa Đông Nam Á”. Zhou Chao đánh giá: “Liên quan đến tranh cãi với Campuchia về kênh đào, việc bảo vệ môi trường hay các luận điểm khác không phải là lý do chính đáng. Về cơ bản, đó là sự cảnh giác và phản kháng của Mỹ và Việt Nam trước sự gia tăng không ngừng ảnh hưởng của Trung Quốc”.

...............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Nhà nghiên cứu Zhou Chao cho rằng dự án này có khả năng đưa Mỹ và Việt Nam xích lại gần nhau hơn, đồng thời dẫn đến việc Việt Nam sẽ đưa ra lập trường cứng rắn hơn đối với Trung Quốc ở Biển Đông. Ông cũng kêu gọi Bắc Kinh sẵn sàng cho kịch bản này.

Việt Nam, một quốc gia CS, đã xích lại gần Mỹ hơn trong những năm gần đây trong bối cảnh quan hệ với Trung Quốc ngày càng rạn nứt do các yêu sách mang tính bành trướng của Bắc Kinh ở Biển Đông. Tháng vừa qua, Hà Nội đã vấp phải sự phản đối từ Bắc Kinh sau khi nộp Đệ trình ranh giới thềm lục địa mở rộng ở khu vực giữa Biển Đông, liên quan tới thềm lục địa mở rộng ở vùng biển tranh chấp, lên Liên hợp quốc.

1725842993407.png


Kênh đào Funan Techo sẽ là dự án vận tải đường thủy đầu tiên của Campuchia kết nối sông Mekong với các tuyến đường biển. Kênh đào sẽ kéo dài từ thủ đô Phnom Penh của Campuchia – một trung tâm thương mại ven sông – đến các cảng biển trên vịnh Thái Lan. Dự án đã được nội các Campuchia dưới sự lãnh đạo của Hun Sen – cựu Thủ tướng Campuchia và là cha của đương kim Thủ tướng Hun Manet – phê duyệt hồi tháng 5/2023. Campuchia là một trong những đối tác thân cận nhất của Trung Quốc trong ASEAN, và Bắc Kinh đã tài trợ hàng tỷ USD cho cơ sở hạ tầng tại Campuchia trong suốt 4 thập kỷ cầm quyền của Hun Sen.

Tháng 10/2023, tại Bắc Kinh, Tổng công ty cầu đường Trung Quốc (CRBC), một công ty sở hữu nhà nước, đã ký với Chính phủ Campuchia thỏa thuận khung về đầu tư vào kênh đào Funan Techo. Dự kiến dự án sẽ mất khoảng 4 năm để hoàn thành và sẽ bao gồm ít nhất 11 cây cầu và 3 hệ thống cửa cống.

Bắt nguồn từ phía Tây Trung Quốc, sông Mekong đi qua 5 quốc gia khác trước khi đổ ra Biển Đông ở biên giới Việt Nam. Tuyến đường thủy dài 4.350 km này có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với vận tải xuyên biên giới trong khu vực. Khoảng 33% lượng hàng hóa toàn cầu của Campuchia được vận chuyển qua các cảng của Việt Nam qua sông Mekong.

Trả lời phỏng vấn của hãng tin Reuters hồi tháng 5, Phó Thủ tướng Campuchia Sun Chanthol cho biết mục tiêu của kênh đào Funan Techo là cắt giảm lượng hàng hóa được vận chuyển qua các cảng Việt Nam xuống 10%. Ông cũng cố gắng giảm thiểu mối lo ngại về môi trường của Việt Nam bằng việc khẳng định rằng kênh đào sẽ tiêu thụ ít hơn 1% lưu lượng nước của sông Mekong.

CBRC ban đầu coi dự án này là thành tựu quan trọng trong việc kết nối Sáng kiến “Vành đai và Con đường” (BRI) về cơ sở hạ tầng do Trung Quốc dẫn đầu với chiến lược phát triển quốc gia của Campuchia. Tuy nhiên, hồi tháng 5, Hun Sen, hiện là Chủ tịch Thượng viện Campuchia, cho biết kênh đào hoàn toàn do Phnom Penh khởi xướng. Ông nhấn mạnh dự án này không nằm trong chiến lược BRI của Trung Quốc, đồng thời bác bỏ suy đoán rằng kênh đào sẽ phục vụ tàu chiến Trung Quốc.

1725843090011.png


Tháng 3, Viện nghiên cứu phát triển phương Đông thuộc Liên hiệp các hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam dẫn lời các chuyên gia nhấn mạnh nguy cơ kênh đào sẽ có tính lưỡng dụng (được sử dụng cho cả mục đích quân sự lẫn mục đích dân sự) – với việc các tàu quân sự Trung Quốc sẽ sử dụng kênh đào để đi sâu vào nội địa Campuchia và đến gần biên giới Việt Nam hơn. Một số nhà phân tích phản đối quan điểm này, cho rằng các khí tài hải quân cỡ lớn hoặc tàu thuyền khó có thể bí mật di chuyển qua kênh đào này.

Nhà nghiên cứu Cheng Hanping nhận định: “Việt Nam sẽ không xa cách Campuchia chỉ vì kênh đào này. Về việc liệu kênh đào có ảnh hưởng đến quan hệ Trung-Việt hay không, câu trả lời phụ thuộc vào sự khôn ngoan của cả hai bên”. Ông cho rằng Trung Quốc cần chia sẻ với Việt Nam dữ liệu chi tiết, đặc biệt là đánh giá về môi trường và dòng nước. Điều này sẽ giúp xóa bỏ những hiểu lầm, đồng thời ngăn chặn các thế lực bên ngoài khu vực xúi giục và lợi dụng.

Chuyên gia Cheng Hanping cũng kêu gọi Việt Nam tiếp cận vấn đề với tinh thần khoa học thay vì cho rằng sự ủng hộ của Trung Quốc đối với kênh đào của Campuchia, cùng với căn cứ hải quân Ream của nước này, gây chia rẽ giữa các nước láng giềng Đông Nam Á. Ông cảnh báo: “Nếu bạn đồng điệu với các thế lực bên ngoài khu vực, thì điều đó chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến quan hệ Trung-Việt”.

Cho đến nay, Bắc Kinh dường như vẫn kín tiếng về vấn đề này. Theo một tuyên bố của Campuchia, Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị (Wang Yi) đã khẳng định sự ủng hộ đối với kênh đào Funan Techo khi ông gặp người đồng cấp Campuchia Sok Chenda Sophea hồi tháng 5. Tuy nhiên, tuyên bố của Bắc Kinh chỉ nói rằng Trung Quốc sẽ tích cực hỗ trợ Campuchia nghiên cứu ý tưởng về một dự án thủy lợi tổng hợp.

Ngoài ra, vào tháng 10/2023, mặc dù Phnom Penh cho biết thỏa thuận CRBC đã mở đường cho công ty nghiên cứu chi tiết dự án trong 8 tháng, nhưng điều này lại không được đề cập trong tuyên bố của CRBC. Đầu tháng 6, Hun Manet cho biết kênh đào không còn là dự án đầu tư hoàn toàn của nước ngoài vì các doanh nghiệp Campuchia đã nắm giữ 51% cổ phần.

Nhà nghiên cứu Zhou Chao cho rằng Trung Quốc nên cảnh giác với các biện pháp ngăn chặn mà Mỹ và Việt Nam có thể áp dụng đối với kênh đào Funan Techo. Ông nêu rõ: “Cần phân tích sâu và ứng phó với các biện pháp chính trị và kinh tế càng sớm càng tốt”. Ông cũng cảnh báo rằng Trung Quốc cần nhận thức đầy đủ về sự kiên quyết trong lập trường đối đầu của Việt Nam.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Iraq đã quyết định nói lời tạm biệt với trực thăng Mi-17 của Nga

1725855922161.png

Mi-17 của Iraq

Hôm 5 tháng 9 năm 2024, Iraq đã ký một thỏa thuận mang tính bước ngoặt với Airbus để mua 12 trực thăng H225M mới, cùng với hai chiếc được tân trang lại. Những chiếc trực thăng đa năng này sẽ gia nhập Bộ tư lệnh Không quân Lục quân Iraq, thay thế cho những chiếc trực thăng Mi-17 đã cũ.

Việc mua sắm đã nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ các chính trị gia và quan chức quân sự Iraq. Bộ trưởng Quốc phòng Iraq Thabet al-Abbassi nhấn mạnh rằng động thái này là một phần của chiến lược rộng lớn hơn nhằm hiện đại hóa năng lực quân sự của Iraq, đặc biệt là trong lĩnh vực hàng không.

Theo al-Abbassi, các trực thăng mới dự kiến sẽ tăng cường đáng kể khả năng sẵn sàng hoạt động của quân đội Iraq và lực lượng không quân. Việc nâng cấp này nhằm mục đích cung cấp phản ứng mạnh mẽ hơn đối với các thách thức an ninh đang diễn ra, bao gồm cả việc chống lại tàn dư của ISIS. Với bối cảnh an ninh hiện tại, quá trình hiện đại hóa này rất quan trọng đối với chiến lược phòng thủ của Iraq.

1725855980095.png

Mi-17 của Iraq

Thỏa thuận này nhấn mạnh mối quan hệ ngoại giao ngày càng chặt chẽ giữa Iraq và Pháp. Tại lễ ký kết, Đại sứ Pháp tại Iraq, Patrick Durel, đã nhấn mạnh mối quan hệ chiến lược giữa hai nước, chỉ ra rằng hợp đồng này xuất phát từ các cuộc thảo luận quan trọng do Tổng thống Pháp Emmanuel Macron và Thủ tướng Iraq Mohammed Shia' Al Sudani dẫn đầu. Durel bày tỏ sự lạc quan rằng quan hệ đối tác này sẽ không chỉ thúc đẩy năng lực phòng thủ của Iraq mà còn tăng cường quan hệ song phương của họ.

Các nhà lãnh đạo quân sự Iraq đã chào đón việc mua lại này bằng vòng tay rộng mở. Họ coi trực thăng H225M có khả năng thích ứng cao, sẵn sàng thực hiện nhiều nhiệm vụ từ các hoạt động đặc biệt và sơ tán y tế đến các nỗ lực chống khủng bố.

Bộ Tư lệnh tác chiến chung của Iraq đã ca ngợi H225M vì hiệu suất vượt trội trong mọi điều kiện thời tiết và phạm vi hoạt động mở rộng của nó. Họ coi đây là bản nâng cấp đáng kể so với trực thăng Mi-17 cũ của Nga mà nó sẽ thay thế.

1725856022188.png

H225M

H225M sẽ là sự bổ sung đa năng cho kho vũ khí quân sự của Iraq, tăng cường các hoạt động như chống khủng bố, vận chuyển quân chiến thuật và sơ tán y tế. Việc mua lại này là một phần quan trọng trong chiến lược của Iraq nhằm nâng cao năng lực phòng thủ trong bối cảnh các thách thức an ninh khu vực đang diễn ra.

Việc giao những chiếc trực thăng này dự kiến bắt đầu vào đầu năm 2025. Trước khi giao, những chiếc trực thăng này sẽ được hiện đại hóa. Thỏa thuận này nhấn mạnh mối quan hệ quốc phòng ngày càng chặt chẽ giữa Iraq và Pháp, với các cuộc thảo luận cấp cao giữa Thủ tướng Iraq Mohammed Shia' Al-Sudani và Tổng thống Pháp Emmanuel Macron đóng vai trò then chốt trong việc ký kết thỏa thuận.

Trong khi trước đây Iraq đã mua trực thăng từ các nhà sản xuất như Bell và các nhà cung cấp của Nga, thì mối quan hệ hợp tác này với Airbus cho thấy Iraq rõ ràng ưu tiên máy bay trực thăng H225M do Pháp thiết kế, vốn nổi tiếng về khả năng thích ứng và hiệu suất trong những điều kiện khó khăn.

Iraq vận hành một phi đội khoảng 30 đến 40 trực thăng Mi-17 của Nga [NATO gọi là “Hip” ], được mua qua nhiều giai đoạn. Đợt Mi-17 đầu tiên đến vào đầu những năm 2000, ngay sau cuộc xâm lược Iraq do Hoa Kỳ dẫn đầu.

1725856068658.png

Mi-17 của Iraq

Khi quân đội Iraq tập trung vào việc tái thiết nhanh chóng, họ đã mua thêm Mi-17 vào năm 2006, 2008 và trong suốt những năm 2010. Những chiếc trực thăng này nổi tiếng về độ tin cậy và khả năng hoạt động trong điều kiện khắc nghiệt, chứng tỏ vai trò thiết yếu trong các hoạt động quân sự của Iraq, đặc biệt là trong cuộc chiến chống ISIS từ năm 2014 đến năm 2017.

Mi-17 đóng vai trò quan trọng trong các nhiệm vụ chiến đấu và hỗ trợ, chẳng hạn như vận chuyển quân đội, tiến hành sơ tán y tế và cung cấp vật tư cho các vùng xa xôi. Chúng đóng vai trò quan trọng trong các sáng kiến chống khủng bố, đặc biệt là trong việc hỗ trợ trên không trong các cuộc tấn công trên bộ chống lại ISIS.

Tuy nhiên, khi những chiếc trực thăng này đã cũ, việc duy trì hoạt động của chúng trở thành một thách thức thực sự do tình trạng thiếu phụ tùng thay thế, đặc biệt là từ các nhà cung cấp của Nga. Trong khi một số chiếc Mi-17 được nâng cấp về hệ thống điện tử hàng không và hệ thống liên lạc, thì nhiều chiếc đang gần đến cuối vòng đời phục vụ của chúng.

Động thái thay thế phi đội Mi-17 bằng trực thăng Airbus H225M của Pháp xuất phát từ một số yếu tố chính. Yếu tố chính trong số đó là khó khăn trong việc có được phụ tùng thay thế cho trực thăng của Nga, một vấn đề trầm trọng hơn do căng thẳng địa chính trị và lệnh trừng phạt.

Hơn nữa, Mi-17, mặc dù rất hiệu quả trong các nhiệm vụ trước đây, nhưng hiện được coi là lỗi thời về mặt kỹ thuật so với các trực thăng mới hơn, tiên tiến hơn như H225M. Trực thăng của Pháp tự hào có hệ thống điện tử hàng không vượt trội, khả năng tải trọng lớn hơn và phạm vi khả năng thực hiện nhiệm vụ rộng hơn, từ tìm kiếm và cứu nạn đến hỗ trợ chiến đấu và các hoạt động đặc biệt.

1725856129570.png

Mi-17 của Iraq

Bằng cách chuyển sang H225M, Iraq đặt mục tiêu hiện đại hóa năng lực hàng không quân sự của mình đồng thời giảm sự phụ thuộc vào công nghệ quân sự của Nga. Các máy bay trực thăng Airbus không chỉ linh hoạt hơn mà còn phù hợp hơn để đáp ứng nhu cầu an ninh hiện tại của Iraq nhờ khả năng thực hiện nhiệm vụ rộng lớn của chúng.

Hơn nữa, H225M được hưởng lợi từ các nhà cung cấp châu Âu, đảm bảo khả năng tiếp cận đáng tin cậy hơn với các hợp đồng phụ tùng và dịch vụ. Điều này có nghĩa là khả năng sẵn sàng hoạt động cao hơn mà không có sự gián đoạn chuỗi cung ứng thường thấy ở đội bay Mi-17.

Airbus H225M là trực thăng đa chức năng được thiết kế chủ yếu cho các ứng dụng quân sự, được công nhận vì hiệu suất vượt trội trong nhiều nhiệm vụ chiến đấu và hỗ trợ. Được trang bị hai động cơ tua bin trục Safran Makila 2A1, mỗi động cơ tạo ra công suất 1.776 kW [2.382 mã lực], nó có thể đạt tốc độ tối đa 324 km/h [201 mph] và tự hào có phạm vi hoạt động là 1.148 km khi được trang bị bình nhiên liệu ngoài.

Chiếc trực thăng này có trọng lượng cất cánh tối đa là 11.200 kg, có khả năng vận chuyển tối đa 28 binh sĩ hoặc khoảng 5.000 kg hàng hóa, tùy thuộc vào yêu cầu cụ thể của nhiệm vụ.

1725856191912.png


Được công nhận rộng rãi về hệ thống điện tử hàng không và thông tin liên lạc tiên tiến, H225M có buồng lái toàn kính với màn hình kỹ thuật số và hệ thống quản lý chuyến bay [FMS]. Được trang bị hệ thống vũ khí HForce, trực thăng sẵn sàng cho các nhiệm vụ chiến đấu, hỗ trợ tên lửa không đối đất, tên lửa và súng máy.

Để phòng thủ, nó được trang bị máy thu cảnh báo radar, máy dò phóng tên lửa và máy phát tán mồi bẫy/pháo sáng, tăng khả năng sống sót trong những tình huống bất lợi. Ngoài ra, trực thăng có thể tự động điều hướng và hoạt động liền mạch trong cả điều kiện ban ngày và ban đêm.

Được chế tạo cho những nhiệm vụ khó khăn nhất, H225M đã chứng tỏ được khả năng của mình trong cả tình huống chiến đấu và khủng hoảng trên toàn thế giới, từ các hoạt động đặc biệt đến các nhiệm vụ tìm kiếm và cứu nạn [SAR]. Cấu trúc chắc chắn và khả năng hoạt động trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt đảm bảo độ tin cậy của nó trong các bối cảnh trên bộ và trên biển.

Hơn nữa, hộp số chính tinh vi và hệ thống rotor năm cánh của H225M giúp giảm thiểu độ rung và tăng cường hiệu suất, mang lại lợi thế chiến lược trong các nhiệm vụ phức tạp.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nga: 'Tên lửa Martlet của Anh sẽ cản trở hoạt động hàng không của chúng ta'

1725857030015.png

Tên lửa vác vai Martlet đang được quân đội Ukraine sử dụng

Nhà phân tích quân sự và nhà khoa học chính trị người Nga Vadim Mingalev đã chia sẻ những hiểu biết của mình với Izvestia, tuyên bố rằng tên lửa Martlet được London gửi đến để hỗ trợ Kyiv kém hơn đáng kể so với các hệ thống S-300, S-400 và S-500. Mặc dù vậy, ông thừa nhận rằng những tên lửa này có thể gây gián đoạn hoạt động hàng không của Nga ở một mức độ nào đó.

“Những tên lửa như thế này khá lỗi thời. Chúng sẽ không đủ để cứu vãn hệ thống phòng không của Ukraine. Hiện tại, chúng rõ ràng bị hệ thống S-300, S-400 và S-500 của chúng tôi đánh bại. Tuy nhiên, chúng vẫn có thể gây ra một số biến chứng cho hàng không của chúng tôi”, Mingalev giải thích.

Tên lửa Martlet của Anh nổi tiếng với độ chính xác cao khi chống lại các mục tiêu bay thấp, di chuyển nhanh, gây ra mối đe dọa nghiêm trọng đối với nhiều máy bay Nga hoạt động ở Ukraine. Được thiết kế đặc biệt để chống lại trực thăng, máy bay không người lái và các thách thức tầm thấp khác, khả năng thích ứng của tên lửa khiến nó trở thành vũ khí đáng gờm chống lại các hoạt động trên không của Nga phụ thuộc vào chiến thuật bay thấp để tránh các hệ thống phòng không tiên tiến.

Các trực thăng tấn công của Nga như Mil Mi-24/35 [Hind] và Ka-52 (Alligator) có nguy cơ cao. Những trực thăng này bay ở độ cao thấp để hỗ trợ trên không tầm gần, khiến chúng trở thành mục tiêu dễ dàng cho các hệ thống nhắm mục tiêu tiên tiến của Martlet. Tương tự như vậy, máy bay tấn công mặt đất Su-25 [Frogfoot], được biết đến với khả năng bay ở độ cao thấp trong các cuộc tấn công mặt đất, trở thành mục tiêu dễ dàng do tốc độ chậm hơn và độ cao hoạt động.

1725857081754.png

Tên lửa vác vai Martlet đang được quân đội Ukraine sử dụng

Các máy bay không người lái [UAV] của Nga, như Orlan-10 thường được sử dụng để trinh sát và chỉ điểm pháo binh, cũng dễ bị tấn công. Những máy bay không người lái này thường hoạt động ở độ cao thấp hơn, khiến chúng trở thành mục tiêu hoàn hảo cho tên lửa Martlet. Điều này khiến cả máy bay có người lái và UAV đều là ứng cử viên hàng đầu cho cuộc giao tranh bằng tên lửa Martlet, tác động đáng kể đến các hoạt động hàng không của Nga tại Ukraine.

Tên lửa Martlet của Anh, còn được gọi là “Martlet” hoặc “LMM” [Tên lửa đa năng hạng nhẹ], là một loại vũ khí không đối đất đa năng được chế tạo để tấn công nhiều loại mục tiêu khác nhau, chẳng hạn như tàu cao tốc, máy bay không người lái và xe bọc thép hạng nhẹ.

Với trọng lượng khoảng 13 kg [khoảng 28,7 pound], Martlet dài khoảng 1,8 mét (5,9 feet) với sải cánh khoảng 1 mét [3,3 feet]. Thiết kế nhỏ gọn, nhẹ cho phép nó được phóng từ nhiều nền tảng, bao gồm cả trực thăng và máy bay không người lái [UAV], khiến nó trở thành lựa chọn thích ứng cho các nhiệm vụ quân sự hiện đại.

Tên lửa này sử dụng hệ thống dẫn đường laser bán chủ động, đảm bảo độ chính xác và hiệu quả cao đối với các mục tiêu di động. Tùy thuộc vào bệ phóng và điều kiện hoạt động, nó có thể được bắn ở khoảng cách lên tới 8 km [khoảng 5 dặm].

1725857131535.png


Với thiết kế dạng mô-đun, tên lửa Martlet có thể dễ dàng tích hợp vào nhiều hệ thống vũ khí khác nhau, giúp tăng cường tính linh hoạt trong hoạt động của các nền tảng như trực thăng Wildcat. Công nghệ và khả năng tiên tiến của nó khiến nó trở thành một tài sản quan trọng đối với Hải quân Hoàng gia và các nhánh khác của Lực lượng Vũ trang Anh trong các tình huống chiến đấu hiện đại.

Một chuyên gia nhấn mạnh rằng hành động của phương Tây nhằm mục đích kéo dài cuộc xung đột, do đó kéo dài cái mà ông mô tả là "nỗi thống khổ của chế độ Kyiv". Ông nhấn mạnh, "Điều này sẽ không ngăn chặn được các chiến thuật tấn công đang diễn ra của lực lượng vũ trang Nga. Đơn giản là không thể làm như vậy. Tôi có thể tự tin nói rằng việc chuyển giao những tên lửa này sẽ không thay đổi được tình hình. Lực lượng Không quân Vũ trụ của chúng tôi sẽ tiếp tục tấn công không ngừng nghỉ để đạt được các mục tiêu chính của chúng tôi trong hoạt động đặc biệt".

Vào ngày 3 tháng 9, Andrey Koshkin, trưởng khoa phân tích chính trị và các quá trình tâm lý xã hội tại Đại học Kinh tế Nga, GV Plekhanov, đã chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn với Izvestia rằng lực lượng phòng không của Ukraine đang phải vật lộn để bảo vệ cơ sở hạ tầng năng lượng của quốc gia. Ông cho rằng điều này là do viện trợ tài chính của phương Tây không đến được với quân đội Ukraine và khó khăn trong việc tích hợp các thiết bị hiện có vào một hệ thống gắn kết.

1725857173750.png

Tên lửa vác vai Martlet đang được quân đội Ukraine sử dụng

Vào cuối tháng 8, tờ The Wall Street Journal đưa tin rằng các cuộc tấn công của Nga vào Ukraine đã làm nổi bật những lỗ hổng đáng kể trong hệ thống phòng không của nước này. Đáng chú ý, cuộc tấn công của Nga vào ngày 26 tháng 8 đã nhấn mạnh đến nguồn lực hạn chế của Kyiv để đánh chặn hiệu quả các tên lửa. Sau những cuộc tấn công này, các nhà lãnh đạo Ukraine đã thúc giục các đồng minh phương Tây của họ nới lỏng các hạn chế đối với việc huấn luyện vũ khí tầm xa trong lãnh thổ Nga.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Liệu Ukraine có sớm sử dụng tên lửa của mình để chống lại Nga không?

Để giảm sự phụ thuộc vào các đối tác phương Tây, Ukraine đang phát triển dòng tên lửa tầm xa của riêng mình. Tổng thống Volodymyr Zelenskyy cho biết tên lửa đạn đạo đầu tiên đã được thử nghiệm thành công. Chúng ta biết gì về nó?

1725870660450.png


Kể từ khi Nga bắt đầu cuộc chiến ở Ukraine vào tháng 2 năm 2022, quân đội nước này thường xuyên sử dụng vũ khí tầm xa do trong nước sản xuất. Tuy nhiên, lực lượng Ukraine không thể chống trả bằng vũ khí của chính họ.

Hơn nữa, các tên lửa mà Ukraine nhận được từ đồng minh đều có hạn chế về tầm bắn và khả năng tấn công lãnh thổ Nga.

Để thay đổi khả năng phòng thủ của đất nước và giảm sự phụ thuộc vào nguồn cung cấp vũ khí từ các đối tác, Ukraine đã nỗ lực triển khai chương trình tên lửa của riêng mình.

Máy bay không người lái phản lực Palyanytsya

"Người Nga sẽ thấy rất khó khăn ngay cả khi phát âm tên của nó. Họ cũng sẽ gặp khó khăn tương tự khi tự vệ trước máy bay không người lái này. Nhưng hiểu được những gì họ đã làm để xứng đáng với nó sẽ không phải là vấn đề", Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy nói đùa về máy bay không người lái chiến đấu Palyanytsya mới.

1725870833586.png


"Palyanytsya" là từ tiếng Ukraina có nghĩa là bánh mì và thường được dùng một cách hài hước vì hầu hết người Nga đều gặp khó khăn khi phát âm từ này.

Trong bài phát biểu vào cuối tháng 8 để kỷ niệm Ngày Độc lập của đất nước, Zelenskyy cho biết vũ khí mới của chúng tôi đã được sử dụng lần đầu tiên và thành công nhất trong chiến đấu.

"Một số linh kiện đến từ nước ngoài, nhưng thiết kế và toàn bộ quá trình sản xuất đều do Ukraine thực hiện", Alexander Kamyshin, Bộ trưởng Bộ Công nghiệp Chiến lược Ukraine, nói với DW.

Theo nền tảng United24, nơi đăng tải video về máy bay không người lái Palyanytsya, các chuyên gia Ukraine đã phát triển vũ khí này trong suốt một năm rưỡi. Palyanytsya được trang bị động cơ phản lực tuabin và do đó có tốc độ cao hơn nhiều so với máy bay không người lái có động cơ đốt trong. Nó cũng được trang bị một số hệ thống dẫn đường.

Mục tiêu chính của máy bay không người lái chiến đấu "Palyanytsya" có khả năng sẽ là khoảng 20 sân bay quân sự của Nga mà Nga đã dùng để không kích vào Ukraine. Một số cách biên giới Ukraine từ 600 đến 700 km (372 đến 434 dặm).

Theo United24, chi phí của máy bay không người lái chiến đấu "thấp hơn nhiều so với tên lửa tương tự", và dự kiến sẽ có thêm nhiều đợt giảm giá và mở rộng sản xuất. Mọi thông tin khác vẫn được giữ bí mật.

1725870929010.png


Tuy nhiên, Serhiy Shurez, giám đốc công ty thông tin và tư vấn Defense, nói với DW rằng vì dữ liệu máy bay không người lái vẫn chưa có đầy đủ nên không thể đánh giá chính xác hiệu quả của Palyanytsya.

"Hiện tại, tầm bắn là thông số duy nhất giúp chúng tôi đánh giá vũ khí , tuy nhiên, tầm bắn không phải là yếu tố quan trọng nhất mà là trọng lượng đầu đạn và độ chính xác khi bắn trúng".

Tên lửa Neptun trên biển và trên đất liền

Shurez nói với DW rằng Ukraine đã đạt được một số thành tựu trong chương trình tên lửa của mình trong những năm gần đây.

"Ví dụ, loạt vũ khí chống tăng như Stugna và Corsair hiện đang được sản xuất hàng loạt. Hoặc tên lửa chống hạm R-360 Neptun. Sản phẩm này từ cục thiết kế Lutsch của Kyiv đã được đưa vào sử dụng trong lực lượng vũ trang từ năm 2020, cũng như hệ thống tên lửa bờ biển RK-360MC, được thiết kế để phát hiện và tiêu diệt tàu địch thuộc nhiều lớp khác nhau", ông cho biết.

1725871008921.png


Tên lửa Neptun có đầu đạn nặng 150 kg và tầm bắn lên tới 300 km.

Vào ngày 13 tháng 4 năm 2022, một trong những sự kiện quan trọng nhất của cuộc chiến tranh Ukraine-Nga đã diễn ra: hai tên lửa Neptun đã đánh chìm tàu chiến Moskva của Nga.

Vào năm 2023, các nhà thiết kế Ukraine đã cải tiến tên lửa đạn đạo Neptun phóng từ biển thành phiên bản có khả năng tấn công cả tàu và mục tiêu trên bộ.

Một đại diện của Bộ Quốc phòng Ukraine nói với trang web tin tức và phân tích của Mỹ The War Zone rằng vũ khí mới có hệ thống dẫn đường mới nhưng được phóng từ cùng bệ phóng với tên lửa trên biển. Vị quan chức này cho biết Neptun đã được cải tiến có tầm bắn khoảng 400 km và đầu đạn nặng 350 kg, gấp hơn hai lần so với phiên bản chống hạm.

Quân đội Ukraine đã sử dụng tên lửa Neptun cải tiến nhiều lần.

..............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Có gì mới trong chương trình tên lửa?

Theo các phương tiện truyền thông đưa tin, Ukraine cũng đã triển khai tên lửa của hệ thống phòng không S-200 để tấn công sâu vào lãnh thổ Nga vào năm ngoái.

Những tên lửa này hiện đã được cải tiến để chúng cũng có thể tấn công các mục tiêu trên mặt đất. Kyiv chưa chính thức xác nhận điều này, nhưng một đại diện chính phủ đã nói với BBC Ukraine rằng công việc như vậy đang được tiến hành: "Trong hoàn cảnh hiện tại, chúng tôi phải tìm ra cách thoát ra. Chúng tôi đã tìm ra giải pháp với S-200, và cho đến nay có vẻ như nó đang hoạt động tốt".

Hệ thống S-200 chính thức ngừng hoạt động tại Ukraine vào năm 2013.

1725871136115.png

Ukraine sử dụng S-200 tấn công Nga

Nước này cũng sử dụng máy bay không người lái giám sát Tu-141 Strizh của Liên Xô hiện đại hóa. Những máy bay không người lái này có động cơ turbo và có thể đạt tốc độ khoảng 1.000 km/giờ (621 dặm/giờ). Theo Cơ quan Tình báo Quốc phòng Ukraine, những máy bay không người lái này đã làm hỏng máy bay ném bom tầm xa Tu-95 của Nga tại Engels vào năm 2023.

Sản xuất tại Ukraine: Tên lửa đạn đạo đầu tiên

Sau đó, vào cuối tháng 8, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy đã ăn mừng cuộc thử nghiệm thành công tên lửa đạn đạo nội địa đầu tiên. "Cuối cùng, Ukraine cần đạt được mức độ độc lập quốc phòng cao nhất ", ông nhấn mạnh. Tuy nhiên, Selensky không nói loại tên lửa nào được sử dụng.

1725871329844.png

Tên lửa tầm ngắn Sapsan/Hrim-2

Trích dẫn sự bí mật, Bộ Quốc phòng từ chối bình luận về chương trình tên lửa với DW. Người ta chỉ nêu ra rằng ngân sách quốc gia tài trợ cho chương trình tên lửa.

Tuy nhiên, người ta biết rằng ngành công nghiệp quốc phòng Ukraine đã phát triển tên lửa đạn đạo từ năm 2006.

Đây là tên lửa tầm ngắn Sapsan, có đường kính thân 0,9 mét và tầm bắn 500 km. Tên lửa này được biết đến với tên xuất khẩu là Hrim-2. Ukraine được cho là đã sản xuất Hrim-2 với đường kính 0,6 mét và tầm bắn 280 km cho Saudi Arabia.

Kể từ khi chiến tranh nổ ra, quá trình phát triển Sapsan vẫn chưa được công khai bình luận, mặc dù Nga đã nhiều lần tuyên bố đã bắn hạ tên lửa Hrim-2 của Ukraine.

"Ukraine chắc chắn có khả năng sản xuất đủ số lượng tên lửa cho một cuộc chiến tranh với Nga", Frank Ledwidge, một nhà phân tích quân sự người Anh và cựu sĩ quan tình báo quân sự Anh, nói với DW.

"Bạn không thể đánh giá thấp người Ukraine về mặt công nghệ này", ông nói thêm. "Trước chiến tranh, họ chắc chắn nằm trong top 10 cường quốc vũ trụ thế giới vì họ có chuyên môn trong việc chế tạo tên lửa đẩy và những thứ tương tự", ông nói. "Chỉ cần minh họa: tên lửa yêu thích của Elon Musk, ngoài tên lửa của riêng ông, là Zenith, được sản xuất tại Ukraine".

1725871398622.png

Tên lửa tầm ngắn Sapsan/Hrim-2
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Cuộc chiến ngầm ở Biển Đông và eo biển Đài Loan

Theo tạp chí “Tuần san châu Á” (Hong Kong) số 26/2024, va chạm lại xảy ra giữa Trung Quốc và Philippines ở Biển Đông (Trung Quốc gọi là Nam Hải), Lực lượng Hải cảnh Trung Quốc đã dùng rìu, dao… ngăn chặn tàu Philippines tiến vào bãi Cỏ Mây (Trung Quốc gọi là đá Nhân Ái, quốc tế gọi là Second Thomas) để tiếp tế và gia cố cho tàu mắc cạn, lên tàu tước vũ khí. Tàu chiến Mỹ đậu gần đó đã rời đi và không kích hoạt Hiệp ước phòng thủ chung Mỹ-Philippines (MDT). Mỹ và Philippines ban đầu phản ứng gay gắt nhưng sau đó đều tỏ nhẹ nhàng, họ chỉ ra rằng đây không phải là tình trạng chiến tranh và dường như không muốn sự việc leo thang.

1725873155305.png


Trung Quốc đang thực thi Luật Hải cảnh mới ban hành ở Biển Đông, tạo “xung đột cường độ thấp” ở tuyến đầu, triển khai tàu chiến ở tuyến sau để răn đe, kiểu “giết gà dọa khỉ”, hay “đánh Philippines dọa Đài Loan”. Trong tương lai, Trung Quốc có thể lặp lại mô hình Biển Đông, đẩy mạnh phong tỏa Đài Loan và biến eo biển Đài Loan thành “vùng biển nội địa”, điều mà các tổ chức nghiên cứu Mỹ đã cảnh báo.

Truyền thông Đài Loan đặt câu hỏi liệu việc Trung Quốc chặn được tàu Philippines ở bãi Cỏ Mây lần này có phải cho thấy nước này sẽ không cần sử dụng quân đội chính quy để “thống nhất bằng vũ lực” Đài Loan trong tương lai, thay vào đó, "lực lượng thứ hai" có thể được Hải cảnh sử dụng để phong tỏa và kiểm soát các cảng lớn như Cao Hùng, có thể cô lập Đài Loan mà không cần khai chiến? Các tổ chức chiến lược của Mỹ cũng đã đưa ra những phân tích và cảnh báo về sách lược này.

Bắc Kinh gần đây bắt đầu xác định cơ sở pháp lý đối với Đài Loan. Ngày 21/6, Bắc Kinh đưa ra văn bản bày tỏ ý kiến về việc trừng phạt "Đài Loan độc lập" và làm rõ lập trường pháp lý, theo đó các nhà hoạt động “Đài Loan độc lập” có thể bị phạt tù chung thân, truy tố ở nước ngoài và có thể lên tới án tử hình, đồng thời tái khẳng định quyền tài phán đối với Đài Loan.

Bên cạnh đó, quân đội Trung Quốc cũng tăng cường các hoạt động xung quanh eo biển Đài Loan. Ngày 18/6, nước này đã điều tàu ngầm mang tên lửa chiến lược chạy bằng năng lượng hạt nhân lớp Tấn tới Kim Môn và vào ngày 20/6, tàu khu trục mang tên lửa Tây An đã được điều động đến gần đường trung tâm của eo. Ngày 22/6, 41 máy bay quân sự đã được điều động bay vòng quanh Đài Loan trong vòng 24 giờ, trong đó có 32 chiếc bay qua đường trung tâm của eo biển. Ngày 25/6, bốn tàu Hải cảnh Trung Quốc đã tiến vào vùng biển Kim Môn.

Bộ trưởng Quốc phòng mới có khả năng đưa ra chiến lược mới

Quách Chính Lương, nhà bình luận quan hệ quốc tế của Đài Loan, Tiến sĩ khoa học chính trị tại Đại học Yale, chỉ ra rằng việc Trung Quốc bổ nhiệm Đô đốc Đổng Quân làm Bộ trưởng Quốc phòng cho thấy nước này đang chú ý nhiều hơn đến an ninh hàng hải và thách thức các tàu chiến Mỹ hoạt động ở vùng biển Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương dưới danh nghĩa “tự do hàng hải”.

1725873210762.png


Trung Quốc trước tiên đưa ra các yêu sách pháp lý ở Biển Đông, trong đó có việc chính thức thực thi Lệnh số 3 của Luật Hải cảnh vào ngày 15/6, cố tình chỉ phái lực lượng không chính quy để thực thi pháp luật, sử dụng “vũ khí lạnh” như rìu để đánh chặn và lên tàu Philippines, sử dụng khéo léo các xung đột cường độ thấp để giữ bản chất của xung đột ở trạng thái “chiến tranh ngầm” mơ hồ, nhằm tránh kích hoạt MDT.

Nhà bình luận Quách Chính Lương nhận định rằng cuộc va chạm tại bãi Cỏ Mây giữa Trung Quốc và Philippines là cột mốc quan trọng đối với hoạt động phòng thủ bờ biển của Trung Quốc. Đối mặt với việc bố trí lực lượng hải cảnh của Trung Quốc ở phía trước và hải quân ở phía sau, quân đội Mỹ đứng sau Philippines đã không dám phản ứng thái quá trước xung đột cường độ thấp vào thời điểm xảy ra vụ việc, tránh can thiệp, tạo điều kiện cho Trung Quốc thiết lập thành công quyền lực xây dựng quy tắc ở Biển Đông.

Bắc Kinh cũng đã tuyên bố sẽ trừng phạt các nhà hoạt động đòi độc lập cho Đài Loan, Trung tâm nghiên cứu chiến lược và quốc tế (CSIS) cũng công bố báo cáo cho rằng Trung Quốc có thể sử dụng lực lượng hải cảnh để cô lập Đài Loan, bao gồm cả việc sử dụng dân quân biển, yêu cầu tất cả các tàu đến Đài Loan phải nộp tờ khai hải quan, nếu không sẽ lên tàu để thực thi, tiến hành kiểm tra tại chỗ và thẩm vấn thuyền viên. Điều này sẽ khiến các cảng của Đài Loan, đặc biệt là cảng Cao Hùng, không thể hoạt động bình thường và việc cung cấp năng lượng cũng như các nguyên liệu quan trọng khác bị gián đoạn. Khi đó, Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLA) sẽ không cần trực tiếp tham gia trận chiến mà chỉ cần hỗ trợ từ phía sau. Chiến lược này đã được thực hiện thành công lần đầu tiên ở Biển Đông nên có khả năng sẽ được sử dụng lại trong các chiến lược đối với Đài Loan trong tương lai, đồng thời cũng thu hút các bình luận quốc tế chú ý đến mối liên kết giữa eo biển Đài Loan và Biển Đông.

Cuộc chiến giành tuyến đường ở Philippines

Ngoài việc tham gia “cuộc chiến ngầm” theo nghĩa đen ở Biển Đông, tức là sử dụng các biện pháp chiến tranh và phi chiến tranh, Trung Quốc còn tham gia một hoạt động khác với Mỹ để tranh giành ảnh hưởng ngoại giao và quân sự với Philippines ở Biển Đông.

Cuộc đọ sức chính trị ở Philippines bị chi phối bởi cuộc đọ sức giữa hai gia tộc là gia đình Tổng thống Marcos và gia đình cựu Tổng thống Duterte. Khi Marcos tranh cử tổng thống, con gái của Duterte là Sarah Duterte cùng tranh cử chức phó tổng thống, điều này từng khiến bên ngoài cho rằng hai thế lực lớn ở Philippines đã hòa giải và không còn chia rẽ giữa phe thân Mỹ và phe thân Trung Quốc. Cho đến những tiết lộ gần đây về “thỏa thuận riêng” giữa Trung Quốc và Philippines và kế hoạch cung cấp “một cộng một” cho bãi Cỏ Mây, có thể thấy các thế lực thân Trung Quốc vẫn có quyền quyết định trong Chính quyền Marcos.

1725873245667.png


Tuy nhiên, hai ngày sau cuộc xung đột mới nhất giữa Trung Quốc và Philippines nổ ra vào ngày 17/6 tại bãi Cỏ Mây, con gái Duterte và hiện là Phó Tổng thống Philippines Sarah Duterte tuyên bố từ chức bộ trưởng giáo dục và phó chủ tịch lực lượng đặc nhiệm về chống nổi dậy. Sarah tuyên bố sẽ không nhận bất kỳ chức vụ chính trị được bổ nhiệm nào và sẽ chỉ nhận "chức vụ dân cử" là phó tổng thống. Hai gia tộc lớn ở Philippines đã chính thức đứng bên bờ vực tan vỡ.

Sau khi từ chức một số chức vụ trong chính phủ, Sarah cho biết Marcos sẽ tích cực thúc đẩy đường lối thân Mỹ. Marcos từng tham dự Hội nghị thượng đỉnh Philippines-Mỹ-Nhật Bản lần đầu tiên vào tháng 4. Trong tuyên bố của cuộc gặp, ba nước bày tỏ quan ngại đối với hòa bình ở eo biển Đài Loan và Tổng thống Biden cũng nhắc lại cam kết của của Mỹ đối với Philippines, cho rằng bất kỳ cuộc tấn công nào vào tàu, máy bay và lực lượng vũ trang của Philippines ở Biển Đông đều sẽ kích hoạt MDT, điều này bị cáo buộc là một bước quan trọng để Mỹ theo đuổi “chủ nghĩa đa phương” ở Đông Á và tái lập chuỗi đảo đầu tiên để kiềm chế Trung Quốc.

Một tháng sau hội nghị thượng đỉnh, quân đội Mỹ đã tận dụng cuộc tập trận chung Balikatan giữa Philippines và Mỹ vào tháng 5 để triển khai hệ thống tên lửa hành trình tầm trung “Hệ thống Typhon” trên đảo Luzon. Hệ thống này có thể mang nhiều loại tên lửa bao gồm tên lửa siêu thanh có tầm bắn khoảng 450 km và tên lửa hành trình Tomahawk có tầm bắn tối đa 2.500 km, phạm vi tấn công bao trùm nhiều thành phố lớn dọc bờ biển phía Đông Trung Quốc, căn cứ của PLA ở Biển Đông và eo biển Đài Loan. Kể từ khi quân đội Mỹ bổ sung một số căn cứ quân sự mới ở Philippines gần eo biển Đài Loan vào năm ngoái, nước này đã dần dần lôi kéo thành công Philippines vào chiến tranh ở eo biển Đài Loan, cho phép Philippines đối đầu với Trung Quốc ở eo biển Đài Loan và Biển Đông cùng một lúc.


.....................
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Cuộc chiến ngầm giữa Trung Quốc và Mỹ về chính sách ngoại giao với Philippines

Sau khi xung đột ở bãi Cỏ Mây lần thứ hai nổ ra, tàu chiến USS Blue Ridge đã đến Manila vào ngày 21/6 sau nhiều năm, đi cùng là Phó đô đốc Fred W. Kacher vừa nhậm chức chỉ huy mới của Hạm đội 7 vào tháng 2. Ông đã gặp gỡ các quan chức Hải quân Philippines tại Manila, kêu gọi quân đội hai nước tập trung vào các cuộc tập trận quân sự chung Balikatan. Theo Bộ trưởng Quốc phòng Philippines, cuộc tập trận Balikatan vào năm 2025 sẽ mô phỏng trận chiến toàn diện và Nhật Bản cũng sẽ tham gia, điều này cho thấy quân đội Mỹ đang ráo riết chuẩn bị cho chiến tranh ở Biển Đông và eo biển Đài Loan.

1725873330357.png


Nhưng đồng thời, ở phía bên kia, Ngoại trưởng Philippines Enrique Manalo cũng tuyên bố tại phiên điều trần của Thượng viện Philippines về xung đột giữa Philippines và Trung Quốc rằng ông dự định triển khai cơ chế tham vấn song phương với Trung Quốc vào tháng 7 về tình hình xung đột giữa hai nước ở Biển Đông, đồng thời cho rằng cần có các cuộc đàm phán nhằm xác định các biện pháp xây dựng lòng tin để đặt nền tảng cho các cuộc thảo luận nghiêm túc hơn. Tin tức này dường như chứng minh rằng ngay cả dưới ảnh hưởng mạnh mẽ của Mỹ, vẫn có những tiếng nói ủng hộ Trung Quốc trong giới chính trị gia Philippines nhằm chấm dứt chiến tranh.

Cuộc chiến ngầm về chiến lược Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương giữa Trung Quốc và Mỹ

Trung Quốc và Mỹ đang chiến đấu bằng nhiều cách phi quân sự và sử dụng "chiến tranh ngầm" ở eo biển Đài Loan và Biển Đông. Điều họ đang cạnh tranh ở hậu trường là vị trí chiến lược của "chuỗi đảo đầu tiên" mà Tổng thống Lại Thanh Đức nhấn mạnh trong lễ nhậm chức. “Chuỗi đảo thứ nhất” là liên minh của các chế độ tư bản được Mỹ sử dụng để kiềm chế Trung Quốc và ngăn chặn sự phát triển của chủ nghĩa cộng sản ở Đông Á trong Chiến tranh Lạnh. Tuy nhiên, khác với thời kỳ Chiến tranh Lạnh khi Mỹ “có nghĩa vụ” hỗ trợ nền kinh tế khu vực này bằng cách nhập khẩu nhiều hàng hóa và giúp một số nền kinh tế ở Đông Á đạt được sự phát triển công nghiệp thành công, ngày nay, Mỹ không còn là bên kiểm soát ảnh hưởng của bức xạ kinh tế, mà là Trung Quốc – động lực kinh tế và phát triển chính ở Đông Á. Vì vậy, ngoài Philippines – thuộc địa cũ của Mỹ, các nước như Malaysia, Singapore (thậm chí cả Indonesia) cũng không còn chọn đứng về phía Mỹ một cách tùy tiện. Thậm chí, mới đây, Malaysia, Thái Lan còn xin gia nhập “BRICS+” để cạnh tranh với Nhóm các nước công nghiệp phát triển hàng đầu thế giới (G7).

1725873358473.png


Đối mặt với ảnh hưởng đang ngày càng suy giảm của mình trong nền kinh tế toàn cầu, Mỹ nhận thấy nhiều quốc gia trong “chuỗi đảo thứ nhất” đã bị thu hút bởi các cam kết phát triển kinh tế của Trung Quốc (ASEAN, Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc đã ký RCEP) và bắt đầu xử lý ổn thỏa mối quan hệ với Trung Quốc. Để mở rộng xung đột và kiềm chế Trung Quốc, Mỹ lợi dụng sự thuận lợi về địa lý của Philippines, thúc đẩy đường lối ngoại giao của Philippines chống lại Trung Quốc, gây rối ở eo biển Đài Loan và Biển Đông, gắn vấn đề Biển Đông và vấn đề eo biển Đài Loan dưới danh nghĩa “an ninh Philippines” và thậm chí xa hơn là Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương (hoặc thậm chí quốc tế hóa) các vấn đề về eo biển Đài Loan và Biển Đông, mở rộng vòng vây đối với Trung Quốc và đưa ra các khái niệm nguy hiểm như "NATO châu Á" trong tương lai, đẩy châu Âu vào chiến tranh.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Viễn cảnh chấm dứt hoạt động của tàu sân bay duy nhất của Nga

1725931964274.png


Đô đốc Kuznetsov, tàu sân bay duy nhất của Nga , thể hiện những thách thức và sự phức tạp to lớn của không quân hải quân và phản ánh những vấn đề rộng hơn trong quân đội Nga. Tàu sân bay này, hạ thủy năm 1985 và đi vào hoạt động năm 1990, được cho là để thể hiện sức mạnh hải quân của Nga và khả năng thể hiện sức mạnh trên những khoảng cách xa.

Tuy nhiên, hành trình của nó gặp phải vô số trở ngại, bao gồm trục trặc kỹ thuật thường xuyên, hiệu suất hoạt động không đáng tin cậy và ngày càng không phù hợp với các yêu cầu hiện đại của hải quân.

Trong bối cảnh quân đội Nga đang chuyển hướng sang giải quyết các mối đe dọa hiện tại, việc triển khai tàu Kuznetsov đang thúc đẩy các cuộc thảo luận quan trọng về hiệu quả và giá trị chiến lược của tàu này trong lĩnh vực hải quân hiện đại.

Đô đốc Kuznetsov, ban đầu được chế tạo như một tàu tuần dương chở máy bay hạng nặng [TAVKR], biểu thị cho nỗ lực của Liên Xô nhằm duy trì sự hiện diện mạnh mẽ của hải quân. Con tàu, được đặt tên để vinh danh Đô đốc Nikolai Kuznetsov, được thiết kế để triển khai nhiều loại máy bay, bao gồm máy bay phản lực chiến đấu Su-33 và trực thăng Kamov Ka-27. Được hình thành trong thời đại mà Liên Xô muốn sánh ngang với sức mạnh hải quân của Hoa Kỳ, đặc biệt là các tàu sân bay lớp Nimitz, Kuznetsov đại diện cho một bước nhảy vọt táo bạo trong tham vọng hải quân.

1725932050144.png


Tuy nhiên, khi được đưa vào sử dụng vào đầu những năm 1990, Kuznetsov ngay lập tức gặp phải những rào cản. Sự tan rã của Liên Xô đã cắt giảm mạnh nguồn tài trợ và hỗ trợ cho các sáng kiến hải quân, dẫn đến tình trạng thiếu hụt máy bay và bảo dưỡng kém. Bất chấp những thách thức này, tàu sân bay đã được triển khai trong các nhiệm vụ tác chiến—bao gồm cả việc tham gia Nội chiến Syria năm 2016, nơi nó thực hiện các cuộc không kích chống lại lực lượng đối lập để chứng minh sức mạnh chiến đấu của mình.

Trong suốt lịch sử hoạt động của mình, Đô đốc Kuznetsov đã thực hiện một số nhiệm vụ thể hiện cả điểm mạnh và điểm yếu của mình. Năm 2016, tàu sân bay này đã tham gia vào cuộc xung đột ở Syria, tiến hành các cuộc không kích để hỗ trợ lực lượng mặt đất của Nga. Đây là một sự kiện quan trọng đối với Kuznetsov, minh họa cho khả năng thể hiện sức mạnh của tàu trong bối cảnh hoạt động phức tạp. Tuy nhiên, kết quả không mấy khả quan; tàu chỉ thực hiện một số phi vụ hạn chế và nhiều máy bay được báo cáo là đã bị mất, làm nổi bật sự yếu kém của tàu sân bay này.

Bất chấp nhiệm vụ của mình, Kuznetsov đã gặp phải nhiều rào cản kỹ thuật. Hệ thống động lực của nó là một vấn đề kinh niên, dẫn đến thời gian dài sửa chữa và bảo dưỡng. Vào tháng 12 năm 2019, con tàu đã bị hư hỏng nghiêm trọng khi một cần cẩu đâm vào sàn bay của nó trong quá trình sửa chữa ụ tàu khô, gây ra thêm sự chậm trễ trong khả năng sẵn sàng hoạt động của nó. Những sự cố này đã nhiều lần gây nghi ngờ về độ tin cậy của tàu sân bay và khả năng thực hiện vai trò dự kiến của nó.

1725932097906.png


Hơn nữa, phi đội trên tàu đã phải vật lộn với khả năng sẵn sàng hoạt động. Các máy bay trên tàu Kuznetsov thường lỗi thời, thiếu các thiết bị điện tử hàng không hiện đại và các khả năng cần thiết cho chiến tranh hải quân đương đại. Việc phụ thuộc vào các máy bay chiến đấu Su-33 cũ kỹ và các hệ thống lỗi thời khác đã làm giảm hiệu quả của tàu sân bay, hạn chế khả năng hoạt động trong các môi trường cạnh tranh, nơi có hệ thống phòng không tiên tiến của đối phương.

Những khó khăn của Đô đốc Kuznetsov không chỉ là trục trặc kỹ thuật. Những hạn chế về tài chính trong Hải quân Nga đã tác động nặng nề đến con tàu. Nguồn tài chính không nhất quán đã cản trở việc bảo trì và nâng cấp, khiến Kuznetsov có khả năng hoạt động hạn chế. Căng thẳng địa chính trị đang diễn ra và các cam kết quân sự ở các khu vực như Ukraine và Syria đã chuyển hướng nguồn lực khỏi các nỗ lực hiện đại hóa hải quân, ảnh hưởng thêm đến khả năng sẵn sàng của tàu sân bay.

Một rào cản lớn khác là thiếu đào tạo hiệu quả và học thuyết hoạt động cho các hoạt động của tàu sân bay trong Hải quân Nga. Không giống như các tàu sân bay phương Tây được hưởng lợi từ các học thuyết đã được thiết lập tốt và các nhóm tấn công tàu sân bay tích hợp, Kuznetsov không được chế tạo để hoạt động theo cùng một cách. Cách tiếp cận của Nga đối với các hoạt động của tàu sân bay là rời rạc và kém phối hợp, khiến tàu sân bay khó có thể thực hiện thành công các nhiệm vụ phức tạp.

Ngoài ra, bối cảnh chính trị xung quanh Kuznetsov đã thay đổi. Với việc quân đội Nga phải đối mặt với những thách thức và mối đe dọa mới, trọng tâm đã chuyển sang các nền tảng hiệu quả về chi phí và linh hoạt hơn như tàu ngầm và hệ thống tên lửa tiên tiến. Bản chất tiến hóa của chiến tranh, ngày càng nhấn mạnh vào các chiến lược chống tiếp cận/chống xâm nhập khu vực [A2/AD], khiến Kuznetsov ít liên quan hơn đến nhu cầu quân sự hiện đại.

1725932278294.png


Xem xét hàng loạt vấn đề đang làm phiền Đô đốc Kuznetsov, viễn cảnh về việc tàu này bị loại biên khỏi Hải quân Nga ngày càng trở nên cấp thiết. Bất chấp tầm quan trọng lịch sử và lời hứa ban đầu, tàu sân bay này đã bị ảnh hưởng bởi những lỗi kỹ thuật dai dẳng, hạn chế sử dụng trong hoạt động và căng thẳng về tài chính. Trong kỷ nguyên chiến tranh hải quân đang phát triển và những tiến bộ công nghệ nhanh chóng, Kuznetsov không còn là một tài sản khả thi cho nhu cầu quân sự của Nga nữa.

Bằng cách cho Đô đốc Kuznetsov nghỉ hưu, Hải quân Nga có thể phân bổ lại các nguồn lực quan trọng cho các nền tảng hiện đại và hiệu quả hơn, chẳng hạn như tàu ngầm tiên tiến, tàu hộ tống và hệ thống không người lái. Sự thay đổi chiến lược này không chỉ củng cố năng lực chung của Hải quân mà còn phù hợp hơn với các yêu cầu chiến lược hiện tại.

Ngoài ra, việc tiếp tục hoạt động của Kuznetsov có thể chuyển hướng tập trung khỏi việc phát triển một chiến lược hải quân gắn kết và hướng tới tương lai. Việc loại bỏ tàu sân bay sẽ cho phép quân đội Nga tập trung vào việc tích hợp các công nghệ tiên tiến và thích ứng với bối cảnh hàng hải đang thay đổi nhanh chóng.

1725932378240.png


Đô đốc Kuznetsov vẫn là di tích của một thời đại đã qua, biểu tượng cho các mục tiêu đầy tham vọng của Nga đã phải vật lộn dưới gánh nặng của những thách thức về kỹ thuật và hoạt động. Mặc dù nó đã đóng một vai trò trong việc thể hiện sức mạnh trong một số cuộc xung đột nhất định, nhưng di sản của nó bị lu mờ bởi các vấn đề đang diễn ra khiến nó ít liên quan hơn trong bối cảnh quân sự ngày nay. Khi Hải quân Nga hướng tới tương lai, việc loại biên tàu Kuznetsov dường như là một bước cần thiết để phát triển thành một lực lượng hải quân hiệu quả và thích ứng hơn.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Mỹ hy vọng kéo dài tuổi thọ của máy bay ném bom B-52 cho đến năm 2050

1725932482969.png


Tính đến năm 2023, Không quân Hoa Kỳ vận hành một phi đội gồm 76 máy bay ném bom B-52 Stratofortress , tiếp tục đóng vai trò quan trọng trong các hoạt động ném bom chiến lược của mình. Mặc dù đã được đưa vào sử dụng từ những năm 1950, những chiếc máy bay này vẫn rất có giá trị do tính linh hoạt, khả năng tải trọng đáng kể và khả năng hoạt động tầm xa. Nhờ các chương trình nâng cấp và hiện đại hóa liên tục, B-52 dự kiến sẽ phục vụ tốt cho đến những năm 2050.

B-52J là máy bay tiên phong trong sáng kiến hiện đại hóa lớn này, nhận được các bản cập nhật mở rộng cho động cơ, thiết bị điện tử hàng không và hệ thống liên lạc. Một nâng cấp quan trọng bao gồm thay thế động cơ TF33 cũ bằng động cơ Rolls-Royce F130 mới, hiệu quả hơn, giúp tăng hiệu suất nhiên liệu và giảm chi phí bảo dưỡng.

Động cơ Rolls-Royce F130 là động cơ tuốc bin phản lực được chế tạo đặc biệt cho mục đích quân sự, phát triển từ dòng động cơ AE 3007 thương mại. Động cơ này có hiệu suất, độ tin cậy và chi phí bảo dưỡng thấp hơn so với động cơ TF33 cũ đã cung cấp năng lượng cho B-52 từ lâu.

1725932557062.png


Với F130, B-52 sẽ có lực đẩy được cải thiện, cho phép nó mang tải trọng lớn hơn trên những khoảng cách xa hơn trong khi cắt giảm mức tiêu thụ nhiên liệu. Bản nâng cấp động cơ này không chỉ kéo dài tuổi thọ của máy bay mà còn hỗ trợ sứ mệnh hiện đại hóa phi đội của Không quân Hoa Kỳ cho các nhu cầu trong tương lai.

Ngoài những cải tiến về động cơ, B-52J sẽ được trang bị hệ thống radar hiện đại, chẳng hạn như radar Raytheon AN/APG-79 AESA [Active Electronically Scanned Array]. Hệ thống cải tiến này cải thiện khả năng phát hiện và theo dõi mục tiêu, mang lại lợi thế quan trọng trong các hoạt động có sự cạnh tranh.

Radar AESA cung cấp khả năng theo dõi nhiều mục tiêu, độ phân giải nâng cao và các chế độ hoạt động đa dạng, chẳng hạn như lập bản đồ mặt đất và radar khẩu độ tổng hợp. Bản nâng cấp này đảm bảo B-52 được trang bị tốt để thực hiện các nhiệm vụ chiến đấu hiện đại, từ các cuộc tấn công chính xác đến thu thập thông tin tình báo.

1725932641484.png


Những nỗ lực hiện đại hóa cũng tập trung vào cabin của B-52, mang đến những cập nhật đáng kể được thiết kế để tăng hiệu quả và sự an toàn của phi hành đoàn. Những cải tiến chính bao gồm tích hợp màn hình buồng lái hiện đại và thiết bị điện tử hàng không kỹ thuật số, thay thế các hệ thống tương tự cũ. Những hệ thống mới này nhằm mục đích cung cấp cho phi công khả năng nhận thức tình huống được cải thiện, có khả năng điều hướng, nhắm mục tiêu và liên lạc tốt hơn.

Hơn nữa, việc cải thiện công thái học tại trạm điều khiển và đưa vào sử dụng các hệ thống tự động dự kiến sẽ giảm khối lượng công việc của phi công, từ đó tăng hiệu quả hoạt động trong các nhiệm vụ.

Giữa những kế hoạch đầy tham vọng cho quá trình hiện đại hóa B-52J, Văn phòng Trách nhiệm Chính phủ [GAO] đã nêu bật một số mối quan ngại về mốc thời gian và nguồn tài trợ cho chương trình. Theo đánh giá của họ, những nỗ lực hiện đại hóa này có thể kéo dài đến năm 2033. Tại sao? Vâng, phần lớn là do những hạn chế tiềm ẩn về ngân sách và tính phức tạp của các nâng cấp kỹ thuật liên quan.

1725932682556.png


GAO nhấn mạnh rằng những sự chậm trễ này có thể ảnh hưởng đến khả năng duy trì một phi đội máy bay ném bom có đầy đủ năng lực của Không quân Hoa Kỳ trong giai đoạn chuyển tiếp này. Điều này rõ ràng có nghĩa là việc phân bổ nguồn lực và tài trợ nhất quán trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.

Hơn nữa, GAO đã lưu ý rằng chương trình hiện đại hóa B-52 không phải là không có thách thức. Việc tích hợp các công nghệ mới có thể dẫn đến các vấn đề không lường trước được và kéo dài thời gian. Từ phát triển phần mềm và khả năng tương thích phần cứng đến đào tạo nhân viên về các hệ thống được nâng cấp, mỗi khía cạnh đều đóng vai trò quan trọng và có khả năng làm chậm trễ chương trình hơn nữa.

Nhu cầu lập kế hoạch và thực hiện tỉ mỉ là rất quan trọng để giữ cho B-52 là một tài sản đáng tin cậy của Không quân, đặc biệt là khi các mối đe dọa phát triển và nhu cầu nhiệm vụ thay đổi. Sự xuất hiện của máy bay ném bom tàng hình B-21 Raider sẽ cách mạng hóa hàng không quân sự và các hoạt động chiến lược. Tuy nhiên, B-52J sẽ vẫn là một nhân tố chủ chốt trong chiến lược của quân đội Hoa Kỳ, cung cấp một nền tảng linh hoạt và thích ứng cho nhiều nhiệm vụ.

Trong khi B-21 được chế tạo để tàng hình và tấn công chính xác ở những khu vực có nhiều tranh chấp, B-52J sẽ hỗ trợ các sáng kiến này bằng cách cung cấp khả năng hỗ trợ máy bay ném bom hạng nặng cho chiến tranh thông thường, răn đe chiến lược và các nhiệm vụ tấn công tầm xa.

Một trong những vai trò chính của B-52J sẽ là tiến hành các hoạt động đối đầu với các loại đạn dược dẫn đường chính xác tiên tiến. Cách tiếp cận này cho phép nó tấn công mục tiêu từ khoảng cách an toàn, giảm thiểu rủi ro cho cả máy bay và phi hành đoàn.

Nhờ khả năng tải trọng đáng kể, B-52J có thể mang theo nhiều loại đạn dược, bao gồm cả vũ khí hạt nhân và vũ khí thông thường. Tính linh hoạt này khiến nó trở thành một thành phần quan trọng của bộ ba hạt nhân Mỹ.

1725932833018.png


B-52J cũng có thể hỗ trợ các hoạt động chung bằng cách cung cấp hỗ trợ trên không cho lực lượng mặt đất và thực hiện các cuộc tấn công không đối đất. Khả năng này tăng cường hiệu quả của nó trong nhiều tình huống chiến đấu khác nhau.

Hơn nữa, tuổi thọ phục vụ kéo dài của B-52J và quá trình hiện đại hóa liên tục khiến nó trở thành nền tảng lý tưởng để thử nghiệm và tích hợp các công nghệ và chiến thuật mới. Những hiểu biết thu được từ các hoạt động này có thể định hình các chiến lược hoạt động trong tương lai của các máy bay sắp ra mắt như B-21.

Nhìn về phía trước, B-52J dự kiến sẽ vẫn hoạt động trong các cuộc tập trận chung và các hoạt động đa quốc gia ít nhất cho đến năm 2050. Sự liên quan mở rộng này trong nhiều nhiệm vụ khác nhau nhấn mạnh tầm quan trọng của nó. Cuối cùng, B-52J sẽ hoạt động cùng với B-21, đảm bảo rằng Không quân Mỹ duy trì một phi đội máy bay ném bom mạnh mẽ, thích ứng có khả năng đáp ứng các nhu cầu đang thay đổi của chiến tranh hiện đại.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Xe tăng M1A1 Abrams tại Ukraine dễ bị tấn công từ trên xuống

1725932999505.png


Theo trang web Opex360 của Pháp, 31 xe tăng M1A1 Abrams của Mỹ được gửi tới Ukraine vào năm 2023 không được bảo vệ trước các cuộc tấn công từ trên xuống của Nga. Tướng Jeffrey Norman của Hoa Kỳ nhấn mạnh rằng các mối đe dọa chính mà xe tăng Abrams phải đối mặt bao gồm tên lửa chống tăng có điều khiển, đạn chống tăng và máy bay không người lái.

Opex360 đưa tin : "Mặc dù M1A1 Abrams có khả năng bảo vệ tuyệt vời trước hỏa lực trực tiếp từ các xe chiến đấu khác, nhưng nó không được chế tạo để chống lại các cuộc tấn công từ trên xuống mà chúng ta đang chứng kiến ở Ukraine" .

Vào tháng 9 năm 2023, Quân đội Ukraine đã tiếp nhận 31 xe tăng mới và nhanh chóng đưa vào hoạt động chiến đấu. Thật không may, xe tăng đầu tiên đã bị mất vào tháng 2 trong các trận chiến dữ dội tại Avdiivka. Dữ liệu của Oryx cho thấy rằng 13 chiếc khác đã bị phá hủy kể từ đó.

1725933098156.png


Đến tháng 4, Bộ Tổng tham mưu Ukraine đã quyết định rút xe tăng M1A1 Abrams khỏi biên chế tiền tuyến do mối đe dọa ngày càng tăng của Đạn dược điều khiển từ xa [ROM]. Phát biểu với Associated Press, một quan chức quân sự Hoa Kỳ lưu ý rằng người Ukraine "vẫn chưa áp dụng các chiến thuật để tối đa hóa hiệu quả của Abrams", lựa chọn không tích hợp "phương pháp tiếp cận kết hợp" trong chiến đấu.

Xe tăng M1A1 Abrams được thiết kế tập trung vào việc bảo vệ những khu vực dễ bị tổn thương nhất: mặt trước của thân xe và tháp pháo. Lý do là vì những bộ phận này có nhiều khả năng phải đối mặt với hỏa lực trực tiếp của đối phương trong trận chiến. Lớp giáp phía trước của xe tăng sử dụng vật liệu composite tiên tiến, bao gồm nhiều lớp thép, gốm và urani nghèo.

Các yếu tố này cung cấp khả năng chống chịu mạnh mẽ với đạn xuyên giáp tốc độ cao và đầu đạn nổ lõm. Chiến lược phòng thủ mạnh mẽ này đảm bảo Abrams vẫn có khả năng chống chịu cao trước các cuộc tấn công trực diện, đặc biệt là từ xe tăng địch hoặc tên lửa chống tăng có điều khiển nhắm vào các điểm kiên cố nhất của nó.

Tuy nhiên, đỉnh tháp pháo, thường được gọi là mái vòm, và nóc thân xe không được bọc thép dày như mặt trước. Lựa chọn thiết kế này dựa trên các kịch bản chiến đấu truyền thống, trong đó hỏa lực mặt đất trực tiếp ít có khả năng đe dọa các khu vực này. Xe tăng thường được thiết kế để đối mặt trực diện với các mối đe dọa, và lớp giáp của chúng củng cố chiến lược này. Tuy nhiên, trong chiến tranh hiện đại, các mối đe dọa mới nổi từ phía trên, chẳng hạn như máy bay không người lái và tên lửa tấn công từ trên xuống, làm nổi bật điểm yếu quan trọng trong lớp giáp mái vòm mỏng hơn của xe tăng.

1725933237745.png


Để giữ cho xe tăng nhanh nhẹn và linh hoạt, các kỹ sư phải thực hiện một sự đánh đổi quan trọng: độ dày của lớp giáp. Việc thêm lớp giáp nặng xung quanh sẽ làm giảm tốc độ, khả năng cơ động và hiệu quả nhiên liệu của xe tăng - những yếu tố chính trong chiến đấu. Đó là lý do tại sao lớp giáp nặng nhất của xe tăng được đặt ở vị trí dễ gặp phải các mối đe dọa nhất, khiến phần trên dễ bị tấn công trên không hơn. Thiết kế này, hoàn hảo cho chiến tranh trên bộ truyền thống, hiện đang bị thách thức bởi công nghệ chống tăng hiện đại tập trung vào những điểm yếu từ trên xuống này.

Để ứng phó, Ukraine đã lắp "lồng đối phó" trên tháp pháo của xe tăng M1A1 Abrams. Những lồng kim loại này nhằm mục đích cung cấp thêm khả năng bảo vệ chống lại các cuộc tấn công của máy bay không người lái và đạn dược tấn công từ trên xuống. Bằng cách phá vỡ đường bay hoặc kích nổ các đầu đạn đang bay tới, những lồng này giúp ngăn chặn các đòn đánh vào phần trên dễ bị tổn thương của tháp pháo.

Về nguyên tắc, lồng bảo vệ có tác dụng kích nổ sớm các khối thuốc nổ định hình hoặc làm giảm tác động của đầu đạn bằng cách tạo ra một rào cản giữa đầu đạn và xe tăng.

Tuy nhiên, máy bay không người lái Lancet của Nga đã thành công trong việc vượt qua các lồng bảo vệ này và vẫn gây ra thiệt hại cho xe tăng Abrams. Lancet là một loại đạn dược lang thang, được thiết kế để tấn công chính xác với mức độ kiểm soát cao. Đầu đạn của nó được chế tạo để xuyên thủng lớp giáp và máy bay không người lái có thể thay đổi đường đi để tấn công vào các điểm yếu.

Trong khi lồng bảo vệ có thể làm chệch hướng một số đòn tấn công góc thấp, Lancet thường có thể nhắm vào những khu vực không được lồng bảo vệ hoàn toàn hoặc tấn công theo một góc đảm bảo khả năng xuyên thủng của đầu đạn.

1725933310839.png


Hơn nữa, máy bay không người lái Lancet tự hào có khả năng nhắm mục tiêu tiên tiến được thiết kế để cung cấp lực lượng tập trung, thường bỏ qua hoặc làm hỏng cái gọi là lồng. Mặc dù lồng bảo vệ cung cấp một số mức độ bảo vệ, nhưng nó không phải là hoàn hảo trước các loại đạn dược lơ lửng tiên tiến, có độ chính xác cao như Lancet. Những máy bay không người lái này có thể điều chỉnh góc tấn công hoặc tìm khoảng hở của lớp giáp, nhắm mục tiêu hiệu quả vào các điểm yếu để gây hư hại hoặc vô hiệu hóa Abrams, ngay cả khi có thêm các biện pháp phòng thủ.

Tại Ukraine, M1A1 Abrams được trang bị M19 ARAT [Gạch giáp phản ứng Abrams], cùng với các gạch nổ phản ứng bổ sung.

Cuối cùng, Challenger 2 có vẻ như đang ở trong tình trạng tốt nhất, với chỉ hai trong số 14 chiếc được giao bị phá hủy cho đến nay. Tuy nhiên, con số chính xác đã tham gia chiến đấu vẫn chưa rõ ràng. Một viên chức đã nói rằng, "Nó bị kẹt trong bùn vì quá nặng", chỉ ra rằng động cơ 1.200 mã lực của nó không đủ công suất cần thiết để di chuyển tốt trên địa hình khó khăn.

1725933372661.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Khả năng tàng hình của tàu ngầm Kilo của Nga khiến chúng trở thành vũ khí khó lường

Tàu ngầm lớp Kilo , có nguồn gốc từ Liên Xô vào những năm 1980, là tàu ngầm diesel-điện được thiết kế với mục đích tàng hình và hiệu quả chiến lược. Lớp Kilo có một số biến thể, bao gồm Dự án 877 Paltus và Dự án 636 Varshavyanka tiên tiến.

1725933709001.png


Nổi tiếng với hoạt động im lặng và hiệu quả, tàu ngầm lớp Kilo đã trở thành một tài sản có giá trị đối với Hải quân Nga. Chúng xuất sắc trong tác chiến chống tàu ngầm, nhiệm vụ chống tàu nổi và nhiệm vụ trinh sát. Khả năng đáng chú ý của chúng trong việc điều hướng và hoạt động ở vùng nước nông cho phép chúng khéo léo tránh bị kẻ thù phát hiện.

Được đưa vào hoạt động lần đầu tiên vào năm 1980 với B-248, lớp Kilo đã đóng vai trò quan trọng trong nhiều hoạt động và bài tập hải quân. Những chiếc tàu ngầm này không chỉ củng cố Hải quân Nga mà còn được xuất khẩu sang các quốc gia như Ấn Độ, Iran và Algeria, thể hiện tầm quan trọng chiến lược toàn cầu của chúng.

Trong suốt lịch sử hoạt động của mình, tàu ngầm lớp Kilo đã tham gia vào nhiều nhiệm vụ khác nhau như tuần tra biên giới biển, tham gia các hoạt động chống cướp biển và tiến hành các cuộc tập trận với lực lượng đồng minh.

Trong nhiều năm qua, những tàu ngầm này đã nhận được nhiều nâng cấp để tăng cường khả năng và duy trì hiệu quả của chúng. Các cải tiến bao gồm cải tiến hệ thống sonar, vũ khí và hệ thống quản lý chiến đấu.

Ví dụ, biến thể Project 636 kết hợp công nghệ sonar tiên tiến để cải thiện khả năng phát hiện và theo dõi mục tiêu. Ngoài ra, các nâng cấp hệ thống vũ khí đã tăng khả năng tấn công của chúng, cho phép chúng phóng tên lửa hành trình hiện đại như Kalibr. Những nâng cấp này đã giúp tàu ngầm lớp Kilo luôn có liên quan trong chiến tranh hải quân ngày nay.

1725933764433.png


Brandon J. Weichert, một nhà phân tích an ninh quốc gia và cựu nhân viên Quốc hội, lưu ý rằng tàu ngầm lớp Kilo có thể hoạt động với mức độ tiếng ồn thấp, nhờ những cải tiến hiện đại như lớp phủ gốm và lớp cách điện bằng cao su, khiến chúng khó bị các cường quốc phương Tây phát hiện. "Mặc dù chúng có thể không có tầm hoạt động như tàu ngầm hạt nhân, nhưng khả năng tàng hình và giá cả phải chăng của chúng khiến chúng trở thành một tài sản đáng kể."

Một trong những chức năng chính của lớp phủ gốm là hấp thụ sóng âm, làm giảm hiệu quả các rung động có thể đi qua thân tàu ngầm. Các lớp phủ này tạo ra một rào cản, làm giảm sự cộng hưởng bên trong cấu trúc của tàu ngầm. Điều này, đến lượt nó, ngăn chặn âm thanh bên ngoài xâm nhập vào thân tàu và âm thanh bên trong thoát ra ngoài nước.

Việc áp dụng những vật liệu này vào những khu vực quan trọng, chẳng hạn như thân tàu và khoang máy, sẽ làm giảm đáng kể tín hiệu âm thanh tổng thể, khiến hệ thống sonar của đối phương khó phát hiện tàu ngầm hơn.

1725933872358.png


Với mức độ tiếng ồn giảm, những tàu ngầm này có thể thực hiện các nhiệm vụ giám sát, trinh sát và chiến đấu với ít nguy cơ bị phát hiện hơn, khiến chúng trở nên đáng gờm trong chiến tranh hải quân hiện đại. Khi công nghệ phát triển, nghiên cứu và phát triển đang diễn ra có thể tạo ra các công nghệ giảm âm hiệu quả hơn nữa, cải thiện hơn nữa các đặc tính tàng hình của những tàu ngầm này.

Hải quân Mỹ coi tàu ngầm lớp Kilo của Nga, đặc biệt là biến thể Kilo cải tiến [Dự án 636.3], là một trong những tàu ngầm tàng hình nhất hiện nay. Thường được gọi là "Hố đen", lớp này nổi bật với khả năng giảm tiếng ồn ấn tượng, khiến đối thủ khó có thể theo dõi.

Các chuyên gia hải quân Hoa Kỳ chỉ ra rằng những tàu ngầm này đã chứng kiến những tiến bộ đáng kể về cả thiết kế và công nghệ, nâng cao hiệu quả hoạt động và khả năng tàng hình của chúng. Sự kết hợp các tính năng này đã khiến các quan chức Hải quân Hoa Kỳ công nhận lớp Kilo là một đối thủ đáng gờm trong chiến tranh tàng hình.

Trong thời gian gần đây, tàu ngầm lớp Kilo vẫn giữ vai trò then chốt trong chiến lược hải quân của Nga, đặc biệt là trong bối cảnh căng thẳng địa chính trị gia tăng. Khả năng hoạt động lặng lẽ và hiệu quả trên nhiều bối cảnh hàng hải khác nhau khiến chúng trở thành công cụ quan trọng để răn đe và triển khai sức mạnh.

1725933924730.png


Việc hiện đại hóa liên tục các tàu ngầm này cho thấy sự kiên trì của Hải quân Nga trong việc duy trì kho vũ khí dưới nước mạnh mẽ. Mặc dù có sự ra đời của các lớp tàu ngầm mới hơn, tàu ngầm lớp Kilo dự kiến vẫn là thành phần cốt lõi trong các hoạt động hải quân của Nga trong tương lai gần.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Mỹ thử nghiệm vũ khí siêu thanh sát biên giới Nga

Một số phương tiện truyền thông đưa tin rằng một phương tiện thử nghiệm siêu thanh của Mỹ, BOLT-1B, mới được phóng từ Trung tâm vũ trụ Na Uy, đạt tốc độ đáng kinh ngạc là Mach 7.2, gấp 7,2 lần tốc độ âm thanh. Được quản lý bởi Bộ phận R&D của Không quân Hoa Kỳ, hợp tác với Phòng thí nghiệm APL và Trung tâm vũ trụ Đức, chuyến bay thử nghiệm này đã đạt đến độ cao ấn tượng là 254 km.

1725934095457.png


Mỹ đã chọn Na Uy để thử nghiệm phương tiện siêu thanh BOLT-1B nhằm tận dụng môi trường thử nghiệm và khả năng độc đáo mà khu vực này cung cấp. Các khu vực xa xôi và thưa dân của Na Uy đảm bảo môi trường an toàn và được kiểm soát cho các cuộc thử nghiệm có rủi ro cao, giảm thiểu rủi ro cho dân thường.

Hơn nữa, các đặc điểm địa lý đa dạng của Na Uy, bao gồm địa hình đa dạng và vị trí gần Bắc Đại Tây Dương, cho phép nhiều cấu hình bay và kịch bản hoạt động khác nhau. Những đặc điểm này thường khó tái tạo trong lục địa Hoa Kỳ, khiến Na Uy trở thành lựa chọn tối ưu cho thử nghiệm tiên tiến như vậy.


Trong quá trình thử nghiệm, phương tiện BOLT-1B đã hoàn thành thành công 400 phép đo khác nhau, rất quan trọng để hiểu được chuyến bay ở tốc độ siêu thanh. Cuộc điều tra tập trung vào cách luồng không khí xung quanh thân phương tiện ở những vận tốc này gây ra lực cản và làm nóng khí động học đáng kể.

Interesting Engineering đưa tin rằng dữ liệu thu thập được từ thí nghiệm này sẽ hỗ trợ các nhà khoa học và kỹ sư trong việc tinh chỉnh thiết kế phương tiện siêu thanh, bao gồm cả tên lửa. Tốc độ siêu thanh, được định nghĩa là bất kỳ tốc độ nào vượt quá Mach 5, đòi hỏi phải hiểu sâu sắc về cách không khí hoạt động xung quanh các vật thể ở vận tốc cao như vậy để có những tiến bộ liên tục.

Mẫu thử nghiệm siêu thanh BOLT-1B đóng vai trò quan trọng trong quá trình phát triển tên lửa siêu thanh của Hoa Kỳ. Nó cung cấp những hiểu biết thiết yếu về khí động học, khả năng chịu nhiệt và chuyển đổi lớp ranh giới ở tốc độ siêu thanh.

1725934217989.png


Việc nắm bắt cách luồng không khí chảy xung quanh một phương tiện di chuyển nhanh hơn Mach 5 là rất quan trọng để tăng cường khả năng của tên lửa, duy trì sự ổn định và chế tạo các vật liệu tiên tiến có thể chịu được nhiệt độ cao.

Bằng cách nghiên cứu các yếu tố này, Mỹ có thể phát triển các loại vũ khí siêu thanh hiệu quả và mạnh mẽ hơn, có độ chính xác cao, một thành phần quan trọng trong chiến thuật phòng thủ hiện đại.

Khi nói đến việc chống lại những tiến bộ của Nga trong tên lửa siêu thanh, BOLT-1B là điều cần thiết để thu hẹp khoảng cách công nghệ. Nga đã triển khai một số hệ thống siêu thanh, như Avangard và Kinzhal, đặt ra những thách thức đáng kể đối với các biện pháp phòng thủ hiện tại.

Bằng cách thử nghiệm và cải tiến công nghệ thông qua dự án BOLT-1B, Hoa Kỳ đang sẵn sàng nâng cao năng lực siêu thanh của mình. Sự tiến bộ này hứa hẹn sẽ củng cố cả chiến lược tấn công và phòng thủ. Những hiểu biết thu được từ các cuộc thử nghiệm này rất quan trọng. Chúng sẽ đảm bảo rằng các tên lửa siêu thanh trong tương lai của Hoa Kỳ có thể sánh ngang hoặc thậm chí vượt qua các đối thủ như Nga, duy trì sự cân bằng quyền lực quan trọng.

Nhiệm vụ chính của BOLT-1B là nghiên cứu khí động học và hiệu ứng nhiệt vốn có trong chuyến bay siêu thanh. Cụ thể, nó tập trung vào việc tìm hiểu các chuyển đổi lớp ranh giới. Được trang bị các cảm biến, nó tỉ mỉ thu thập dữ liệu về áp suất không khí, thông lượng nhiệt và nhiệt độ bề mặt khi nó vượt qua Mach 5.

1725934323441.png


Thiết kế của phương tiện không phải là ngẫu nhiên. Hình dạng của nó được chế tạo để thúc đẩy quá trình chuyển đổi lớp ranh giới ở nhiều vùng khác nhau, cung cấp cái nhìn sâu sắc vô giá về cách không khí hoạt động ở những tốc độ phi thường này. Ngoài ra, cấu trúc của nó kết hợp các vật liệu tiên tiến để chịu được nhiệt độ cao phát sinh trong quá trình di chuyển siêu thanh.

Ngoài ra, BOLT-1B nổi bật với thiết kế ấn tượng hướng đến cả tính ổn định và khả năng cơ động ở tốc độ siêu thanh. Được chế tạo với bề mặt khí động học, nó quản lý chuyến bay có kiểm soát ở tầng khí quyển trên. Thường được phóng từ tên lửa đẩy, BOLT-1B đạt đến độ cao đáng kể trước khi tách ra và tiếp tục hạ xuống siêu thanh. Thiết kế thông minh này cho phép nó mô phỏng các điều kiện thực tế mà vũ khí siêu thanh hoặc phương tiện vũ trụ trong tương lai sẽ phải đối mặt, tạo điều kiện cho nghiên cứu thiết yếu để thúc đẩy các công nghệ siêu thanh.

Mỹ đang trên đà phát triển một bộ hệ thống tên lửa siêu thanh như một phần trong nỗ lực hiện đại hóa quân đội. Các sáng kiến chính bao gồm vũ khí phản ứng nhanh phóng từ trên không [ARRW], hệ thống tấn công nhanh thông thường [CPS] và hệ thống lướt tăng cường chiến thuật [TBG].

ARRW, được Lockheed Martin đưa vào hoạt động, nhằm mục đích trang bị cho Không quân Hoa Kỳ khả năng tấn công siêu thanh. Trong khi đó, dự án CPS của Hải quân được thiết lập để cung cấp khả năng tấn công toàn cầu nhanh chóng từ cả tàu ngầm và tàu nổi. Về mặt Lục quân, TBG là một phần không thể thiếu trong chiến lược siêu thanh của mình, tập trung vào phương tiện lướt được phóng từ tên lửa.

1725934372121.png


Việc thử nghiệm các hệ thống siêu thanh này đã bộc lộ những thách thức đáng kể. Ví dụ, chương trình ARRW đã gặp phải nhiều trở ngại, bao gồm một số chuyến bay thử nghiệm không thành công hoặc bị hủy. Trong khi hai chuyến bay thử nghiệm đầu tiên gặp phải các vấn đề kỹ thuật, các cuộc thử nghiệm tiếp theo đã bắt đầu cho thấy nhiều kết quả tích cực hơn.

TBG đã gặp phải những khó khăn tương tự, với các thử nghiệm ban đầu không đạt được kỳ vọng về hiệu suất. Những thất bại này nhấn mạnh sự phức tạp liên quan đến việc phát triển các công nghệ siêu thanh đáng tin cậy. Đây là một quá trình đòi hỏi kỹ thuật tiên tiến và các giao thức thử nghiệm nghiêm ngặt.

Khi nói đến việc sản xuất và đưa vào sử dụng, mốc thời gian cho những tên lửa siêu thanh này vẫn chưa chắc chắn. Trong khi một số thành phần và công nghệ đang tiến triển, chưa có chương trình nào hiện có đạt được trạng thái hoạt động đầy đủ. Quân đội Hoa Kỳ đang hướng đến khả năng hoạt động ban đầu cho cả ARRW và CPS trong thời gian ngắn, nhưng những tham vọng này đã bị hạn chế bởi những rào cản thử nghiệm gặp phải cho đến nay.

1725934434645.png

Chương trình ARRW
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nga đã đưa tàu tên lửa nhỏ lớp Karakurt thứ 5 đi thử nghiệm

1725934544284.png


Truyền thông của Nhà máy đóng tàu Zelenodol thông báo rằng tàu tên lửa nhỏ “Typhoon”, một phần của Dự án 22800 “Karakurt”, đã được đưa đi thử nghiệm cho Hạm đội Biển Đen.

Typhoon MRK đã được vận chuyển đến một căn cứ giao hàng bên ngoài, nơi đầu tiên nó sẽ trải qua các cuộc thử nghiệm tại nhà máy, sau đó là các cuộc thử nghiệm của nhà nước. Sau khi hoàn thành thành công, nó sẽ gia nhập Hạm đội Biển Đen của Hải quân Nga.

Trong khi ngày cụ thể để hoàn tất mọi giai đoạn thử nghiệm cho tàu chiến thứ năm của dự án này không được tiết lộ, dịch vụ báo chí tiết lộ rằng Typhoon MRK của Dự án 22800 Karakurt dự kiến sẽ đi vào hoạt động trong Hải quân Nga vào cuối năm 2024.

1725934599780.png


Tàu Typhoon MRK bắt đầu hành trình tại Xưởng đóng tàu Zelenodolsk, được khởi đóng vào tháng 9 năm 2019 và chính thức hạ thủy vào ngày 7 tháng 5 năm 2024.

Được Cục Thiết kế Hải quân Trung ương “Almaz” phát triển, tàu tên lửa Dự án 22800 “Karakurt” được thiết kế cho các vai trò chiến đấu đa dạng, bao gồm tấn công mục tiêu trên mặt nước, trên không và giám sát bờ biển.

Với tổng lượng giãn nước là 870 tấn, những tàu tên lửa nhanh nhẹn này dài 67 mét và rộng 11 mét. Được trang bị ba động cơ diesel Zvezda M-507D1 và ba máy phát điện diesel DGA-315-1, chúng có thể đạt tốc độ tối đa lên tới 30 hải lý. Chúng tự hào có phạm vi hoạt động 2.500 dặm [4.630 km] ở tốc độ 12 hải lý, với thời gian hoạt động trên biển lên tới 15 ngày.

1725934643007.png

Tên lửa hành trình "Kalibr"

Tàu Project 22800 Karakurt có hệ thống thu thập mục tiêu và xử lý dữ liệu tiên tiến. Bao gồm radar Mineral-M, radar Pozitiv-M 1.2 3D và radar mảng pha chủ động. Cùng nhau, các hệ thống này đảm bảo nhận thức tình huống đáng tin cậy và nhắm mục tiêu chính xác cho cả mối đe dọa trên mặt nước và trên không.

Hỏa lực chính của những tàu này nằm ở tên lửa hành trình "Kalibr" , được đặt trong bệ phóng thẳng đứng đa năng UKSK 3S14 với 8 ô. Bệ phóng này có khả năng triển khai tên lửa chống hạm Onyx và tên lửa siêu thanh "Zircon" .

Ngoài ra, các tàu còn được trang bị một bệ pháo AK-176MA 76 mm, hai bệ pháo AK-630M 30 mm và hai bệ súng máy MTPU 14,5 mm. Chúng cũng có hệ thống pháo và chống tên lửa trên tàu Pantsir-M, tích hợp cả khả năng pháo binh và tên lửa phòng không vào hệ thống điều khiển của nó. Con tàu đầu tiên trong lớp, R-73, đã gia nhập Hải quân Nga vào ngày 28 tháng 12 năm 2017, được giao cho Hạm đội Biển Đen để nhấn mạnh lợi ích chiến lược của Nga trong khu vực quan trọng này.

Ngay sau đó, con tàu thứ hai, R-74, được đưa vào biên chế vào ngày 28 tháng 12 năm 2018. Tương tự như hành trình của con tàu tiền nhiệm, con tàu này cũng gia nhập Hạm đội Biển Đen, tăng cường sự hiện diện của hải quân và khả năng hoạt động trong khu vực.

1725934751005.png


Con tàu thứ ba trong loạt tàu này, R-75, đi vào hoạt động vào ngày 29 tháng 1 năm 2020. Sự bổ sung này tiếp tục củng cố Hạm đội Biển Đen, vốn vẫn đóng vai trò trung tâm trong sức mạnh hải quân và chiến lược quân sự của Nga.

Tàu lớp Karakurt thứ tư, R-76, được đưa vào biên chế vào ngày 30 tháng 12 năm 2020 và cũng được đưa vào Hạm đội Biển Đen. Với sự hoàn thiện này, bộ tứ tàu hộ tống lớp Karakurt đã sẵn sàng tăng cường năng lực tác chiến tên lửa và an ninh hàng hải khu vực của Nga.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Canada đang chi khoảng 400 triệu đô la để đào tạo phi công F-16 của Ukraine

Canada đã tham gia sứ mệnh đào tạo phi công F-16 của Ukraine, theo các nguồn tin của Anh trích dẫn lời Bộ trưởng Quốc phòng Canada, Bill Blair. Sáng kiến này dự kiến sẽ tiêu tốn của người nộp thuế Canada 389 triệu đô la trong năm năm tới, đây là thời gian dự kiến của chương trình.

1725934881261.png


Những phát biểu gần đây từ các chính trị gia và nhà lãnh đạo quân sự Canada nhấn mạnh sự tận tâm của Canada trong việc đào tạo phi công Ukraine thông qua chương trình Fighter Lead-In Training [FLIT] dành cho máy bay F-16. Vào ngày 6 tháng 9 năm 2023, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Bill Blair đã công bố việc triển khai FLIT tại Canada, nhấn mạnh tầm quan trọng của chương trình này trong việc tăng cường năng lực của lực lượng không quân Ukraine trong bối cảnh xung đột đang diễn ra.

Thủ tướng Justin Trudeau đã tái khẳng định cam kết này trong các cuộc đàm phán NATO, nhấn mạnh rằng sự hỗ trợ của Canada dành cho Ukraine sẽ tiếp tục cho đến khi giành được chiến thắng. Điều này đi kèm với một gói viện trợ quân sự lớn hơn trị giá 500 triệu đô la. Ngoài ra, Blair đã nhấn mạnh vai trò quan trọng của các giảng viên Canada và hỗ trợ hậu cần trong việc trang bị cho các phi công Ukraine những nhiệm vụ khó khăn sắp tới với sự xuất hiện của F-16.

1725934925871.png


Được gọi là Fighter Lead-In Training [FLIT], chương trình này nhằm mục đích cung cấp cho các phi công Ukraine các kỹ năng tiên tiến cần thiết để vận hành máy bay chiến đấu F-16. Chương trình đào tạo này được coi là rất quan trọng trong việc nâng cao năng lực không quân của Ukraine khi họ tiếp tục phòng thủ chống lại các lực lượng Nga.

Chương trình Fighter Lead-In Training [FLIT] là khóa học chuyên sâu được thiết kế để trang bị cho phi công quân sự những kiến thức chuyên môn cần thiết để chuyển sang các máy bay phản lực chiến đấu tinh vi hơn, chẳng hạn như F-16. Đối với phi công Ukraine, chương trình này sẽ đặc biệt rèn luyện các kỹ năng và chiến lược cần thiết để làm chủ các đặc điểm hiệu suất cao của máy bay phản lực chiến đấu F-16.

Khóa đào tạo toàn diện này bao gồm các động tác chiến đấu trên không tiên tiến, làm chủ hệ thống vũ khí và nâng cao nhận thức tình huống, đảm bảo phi công thành thạo và sẵn sàng cho các tình huống chiến đấu thực tế.

1725935002414.png


Thông thường, chương trình FLIT kéo dài sáu tháng, bao gồm 120 giờ hướng dẫn, 20 giờ đào tạo trên máy bay mô phỏng và 50 giờ đào tạo bay thực tế.

Đối với các phi công Ukraine, chương trình FLIT được thiết lập để trở nên quan trọng trong việc thành thạo máy bay phản lực F-16, mặc dù thời gian đào tạo có thể cần một số điều chỉnh. Kinh nghiệm trước đây của phi công có thể ảnh hưởng đến thời gian đào tạo của họ.

Một số báo cáo chỉ ra rằng nhóm phi công Ukraine đầu tiên có thể trải qua khóa đào tạo lên đến chín tháng, phát triển dựa trên các kỹ năng hiện có của họ. Tuy nhiên, thời gian chính xác có thể thay đổi tùy thuộc vào mức độ sẵn sàng của từng cá nhân và mức độ phù hợp của khóa đào tạo với nhu cầu của họ.

Sự tham gia của Canada vào chương trình này nhấn mạnh cam kết hỗ trợ Ukraine trong cuộc xung đột đang diễn ra với Nga. Bằng cách đầu tư vào sáng kiến đào tạo chi tiết này, Canada đặt mục tiêu tăng cường khả năng phòng thủ của Ukraine, trang bị cho phi công của mình khả năng vận hành và bảo dưỡng máy bay chiến đấu F-16 hiệu quả trong các tình huống chiến đấu.

Bên cạnh việc đào tạo phi công, Canada cũng cung cấp hỗ trợ hậu cần và kỹ thuật cho các căn cứ không quân của Ukraine, bao gồm các thiết bị quan trọng để duy trì phi đội F-16. Động thái này nhấn mạnh sự tận tụy liên tục của Canada trong việc củng cố cơ sở hạ tầng quân sự của Ukraine.

Nhiều quốc gia đã cam kết để hỗ trợ đào tạo phi công F-16 của Ukraine, mỗi quốc gia cung cấp các chương trình và nguồn lực chuyên biệt được thiết kế để đáp ứng nhu cầu cụ thể của quân đội Ukraine. Mỹ đã đi đầu, cung cấp chương trình đào tạo mở rộng cho phi công trên máy bay F-16 thông qua nhiều chương trình khác nhau.

1725935097592.png


Mỹ cung cấp cả hướng dẫn tại trường đào tạo mặt đất và đào tạo bay thực tế, đảm bảo rằng các phi công Ukraine sẽ thành thạo các hệ thống và khả năng của máy bay, cũng như các chiến thuật cho cả chiến đấu không đối không và không đối đất.

Vương quốc Anh đã hợp tác với Hoa Kỳ để tăng cường các nỗ lực đào tạo bằng cách nhấn mạnh các kỹ thuật bay và chiến lược tác chiến quan trọng. Không quân Hoàng gia Anh đóng vai trò chủ chốt trong việc thành thạo các thao tác cơ bản của máy bay chiến đấu và tích hợp F-16 vào các tình huống chiến đấu đương đại. Quan hệ đối tác này không chỉ giúp rèn luyện kỹ năng trên không của phi công mà còn tăng cường sự hợp tác giữa các quốc gia đồng minh khi họ giải quyết những thách thức phức tạp mà Ukraine phải đối mặt.

Các đồng minh NATO khác, như Hà Lan và Đan Mạch, cũng đang tăng cường hỗ trợ đào tạo phi công Ukraine. Các quốc gia này mang đến chuyên môn về F-16 của họ, cung cấp các cơ sở đào tạo hiện đại, máy bay mô phỏng tiên tiến và các giảng viên dày dạn kinh nghiệm.

Hiện tại, Ukraine đang trên đường nhận được tổng cộng 79 máy bay chiến đấu F-16 từ một số đồng minh NATO, bao gồm Hà Lan, Đan Mạch, Na Uy và Bỉ. Cụ thể, Hà Lan sẽ đóng góp 24 máy bay F-16, trong khi Na Uy có kế hoạch giao 6 máy bay dư thừa vào cuối năm 2024. Đóng góp của Đan Mạch dự kiến sẽ rất lớn, mặc dù con số chính xác vẫn chưa được xác nhận.

1725935461799.png


Các biến thể được chuyển giao chủ yếu là các mẫu cũ hơn của F-16, đặc biệt là các loại F-16 AM/BM. Các máy bay chiến đấu đa năng này đã được nâng cấp và phù hợp với nhu cầu của Không quân Ukraine.

Vào thời điểm này, Ukraine đã tiếp nhận sáu chiếc F-16 đầu tiên và các máy bay phản lực này đã bắt đầu các chuyến bay hoạt động kể từ tháng 8 năm 2024. Việc tiếp nhận này và triển khai chúng trong các hoạt động đánh dấu sự thúc đẩy đáng kể cho năng lực không quân của Ukraine trong bối cảnh xung đột đang diễn ra.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nhà máy Irkutsk đã bắt đầu lắp động cơ AL-41F trên Su-30SM

1725935774264.png


Nhà máy chế tạo máy bay Nga tại Irkutsk đã bắt đầu nâng cấp máy bay chiến đấu Sukhoi Su-30SM Flanker C bằng động cơ mạnh hơn. Sự phát triển này đã được Tổng giám đốc Nhà máy Irkutsk, Alexander Veprev, chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn với hãng thông tấn TASS.

“Chúng tôi đã hiện đại hóa Su-30SM và hiện đang lắp động cơ AL-41F mạnh hơn”, Veprev giải thích. “Với thiết bị trên máy bay được cập nhật, giờ đây chúng tôi có một chiếc máy bay có các đặc điểm được cải thiện, động cơ mạnh hơn và hệ thống vũ khí hiệu quả hơn. Tất nhiên, điều này sẽ thúc đẩy nhu cầu về máy bay”.

Cho đến nay, chỉ có phiên bản nâng cấp Su-30SM2 được trang bị động cơ tiên tiến này, trong khi phiên bản SM sử dụng AL-31F. Veprev cũng đề cập rằng nhà máy đã sản xuất phiên bản xuất khẩu của Su-30SME nhưng không tiết lộ khách hàng. Với cuộc xung đột đang diễn ra ở Ukraine, có khả năng máy bay có thể được chuyển giao để sử dụng nội bộ, như chúng ta đã thấy trong những trường hợp tương tự.

Saturn AL-31F và AL-41F là động cơ phản lực cánh quạt do công ty Saturn của Nga phát triển, nhưng chúng cung cấp năng lượng cho nhiều thế hệ máy bay khác nhau và mang lại những tiến bộ công nghệ riêng biệt. AL-31F, ra mắt vào cuối những năm 1970, là động cơ mạnh mẽ đằng sau nhiều máy bay chiến đấu của Nga như Su-27 và các biến thể của nó.

Động cơ này được ca ngợi vì lực đẩy và độ tin cậy cao, được trang bị bộ đốt sau một giai đoạn và tỷ lệ bỏ qua đảm bảo hiệu suất vững chắc ở cả tốc độ dưới âm và siêu âm. Tuy nhiên, nó không đạt hiệu quả và tỷ lệ lực đẩy trên trọng lượng khi bạn so sánh với các mẫu mới hơn.

Mặt khác, Saturn AL-41F, hay AL-41F1, là một bước tiến vượt bậc so với AL-31F. Nó cung cấp năng lượng cho Su-30MKI và các phiên bản kế nhiệm, với vật liệu tiên tiến, khí động học được cải thiện và hệ thống điều khiển kỹ thuật số tinh vi hơn, đánh dấu sự tiến hóa đáng chú ý trong công nghệ động cơ.

1725935894944.png


Một tính năng nổi bật là khả năng đẩy vector, tăng cường khả năng cơ động cho các máy bay như Su-30SM. Sự cải tiến này dẫn đến hiệu suất vượt trội trong các tình huống chiến đấu trên không, cải thiện sự nhanh nhẹn trong các pha ngoặt gấp và biến nó thành một nền tảng mạnh mẽ trong không chiến.

Động cơ AL-41F mang lại những lợi thế đáng kể so với động cơ tiền nhiệm, đáng chú ý là tăng công suất đẩy. Điều này dẫn đến khả năng tăng tốc và tốc độ leo cao tốt hơn, cho phép máy bay đạt đến giới hạn hoạt động hiệu quả hơn.

Ngoài ra, hiệu suất nhiên liệu được cải thiện của AL-41F có nghĩa là phạm vi hoạt động dài hơn và chi phí hậu cần thấp hơn. Thiết kế tiên tiến của động cơ cũng làm giảm tín hiệu hồng ngoại và radar, tăng khả năng sống sót của máy bay trong điều kiện khắc nghiệt.

Về bản chất, động cơ AL-41F mang lại cho Su-30SM sự gia tăng đáng kể về hiệu suất, nâng cao tính linh hoạt của nó trong nhiều nhiệm vụ khác nhau. Với lực đẩy, sự nhanh nhẹn và hiệu quả nhiên liệu được tăng cường, máy bay này được trang bị để xử lý cả các tình huống chiếm ưu thế trên không và tấn công mặt đất với hiệu quả cao hơn.

Việc tích hợp một động cơ tinh vi như vậy không chỉ nâng cao khả năng chiến đấu của máy bay mà còn củng cố vị thế của nó trong chiến tranh trên không hiện đại, khiến nó trở thành đối thủ đáng gờm với các thiết kế tiên tiến của phương Tây.

1725936196267.png


Tính đến năm 2024, Không quân Nga có khoảng 100 máy bay chiến đấu Su-30 trong đội bay của mình. Bao gồm các biến thể khác nhau như Su-30SM, một máy bay chiến đấu cực kỳ linh hoạt được thiết kế để hoàn thành xuất sắc nhiều vai trò, từ thống trị trên không đến các cuộc tấn công mặt đất chính xác. Hơn nữa, biến thể Su-30SM2 đi kèm với hệ thống điện tử hàng không và vũ khí được nâng cấp, tăng cường đáng kể khả năng chiến đấu tổng thể của nó.

Su-30 đóng vai trò then chốt trong việc hiện đại hóa phi đội máy bay của Nga, thể hiện khả năng của mình trong các cuộc xung đột gần đây, đặc biệt là các hoạt động ở Ukraine. Tính linh hoạt của Su-30 cho phép nó thực hiện nhiều vai trò một cách hiệu quả, từ chiến đấu không đối không đến các cuộc tấn công mặt đất chính xác.

Các báo cáo hiện nay cho biết Ukraine đã bắn hạ thành công ít nhất 10 máy bay chiến đấu Su-30 của Nga trong cuộc xung đột đang diễn ra. Su-30, được biết đến với tính linh hoạt đa chức năng, đã tham gia vào nhiều nhiệm vụ khác nhau trên bầu trời Ukraine kể từ khi chiến tranh bắt đầu.

Vụ bắn hạ Su-30 đầu tiên được xác nhận là vào cuối tháng 2 năm 2022, ngay sau cuộc xâm lược của Nga, khi một đơn vị tên lửa phòng không của Ukraine đã bắn hạ một trong những máy bay phản lực này trên Biển Đen. Trong nhiều tháng, các hệ thống phòng không của Ukraine đã báo cáo bắn hạ thêm một số máy bay Su-30, đặc biệt là khi lực lượng Nga tăng cường các cuộc tấn công trên không.

1725936438394.png


Những tổn thất này nhấn mạnh những thách thức mà Không quân Nga phải đối mặt trong việc duy trì ưu thế trên không, đặc biệt là trước các nỗ lực phòng không ngày càng hiệu quả và phối hợp của Ukraine.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top