[Funland] Lượm lặt tin tức quân sự đó đây, có gì đăng nấy

Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiêp)

Học thuyết

Học thuyết đối phó UAV nhỏ đã tiến bộ đáng kể trong thập kỉ vừa qua. Bộ Quốc phòng Mỹ đã bắt đầu phát triển chiến thuật, kĩ thuật và qui trình đối phó UAV nhỏ từ cuối những năm 2010 khi mối đe dọa UAV nhỏ trở nên phổ biến. Lục quân đã ban hành 3 tài liệu trung tâm trong giai đoạn này. Tài liệu thứ nhất là Ấn phẩm Kĩ thuật Lục quân (ATP) 2016 3-01.8, Các Kĩ thuật Binh chủng hợp thành trong Phòng không. ATP 3-01.8 hướng dẫn cách thức các lực lượng binh chủng hợp thành có thể tự bảo vệ trước các cuộc tấn công từ trên không, bao gồm cả mối đe dọa UAV nhỏ.

1725250150296.png


Tài liệu thứ hai là 2017 ATP 3-01.81, Các kĩ thuật đối phó hệ thống máy bay không người lái. Tài liệu này hướng dẫn lập kế hoạch phòng thủ, huấn luyện và chuẩn bị đối phó mối đe dọa UAV nhỏ khu vực. Nó nêu bật những vấn đề cơ bản như định danh các mối đe dọa UAV cụ thể và các kĩ thuật đối phó UAV, đồng thời đưa ra một số hướng dẫn rõ ràng nhất về đối phó UAV nhỏ đã có cho đến nay. Tài liệu cung cấp cho lực lượng phòng không những nguyên tắc giao chiến đã được thiết lập, cùng với hướng dẫn về độ cao, tốc độ cụ thể và những hành động cần thiết để xác định một UAV có phải là mối đe dọa. Các biện pháp phòng thủ cũng được giải thích xuống các cấp lực lượng và phân chia theo chủng loại, như lực lượng vận động, hàng không, lực lượng đặc biệt, pháo dã chiến, và trinh sát tình báo (xem bảng 13). Nhờ đó làm rõ vai trò và trách nhiệm giữa các ngành lực lượng.

Bảng 13: Học thuyết đối phó UAV nhỏ Lục quân

Các hành động đối phó UAV nhỏ
Các lực lượng vận động
Các lực lượng đường không
Lực lượng đặc biệt
Lực lượng pháo dã chiến
Lực lượng trinh sát tình báo
  • Phòng thủ thụ động.
  • Giao chiến trên không bằng vũ khí nhỏ và vũ khí của kíp lái.
  • Giao chiến trên không bằng Stinger.
  • Phòng thủ thụ động.
  • Giao chiến khi có cơ hội hoặc khi tự vệ.
  • Tấn công các vị trí phóng, các cơ sở sân bay và trạm C2 trên mặt đất.
  • Phòng thủ thụ động.
  • Tấn công các trạm C2 trên mặt đất.
  • Tấn công các vị trí phóng.
  • Phòng thủ thụ động.
  • Nhắm vào các trạm C2 và các vị trí phóng.
  • Hỗ trợ xây dựng bức tranh trên không bằng dữ liệu thu từ các xen-xơ pháo binh.
  • Giao chiến trên không bằng vũ khí nhỏ và vũ khí của kíp pháo thủ.
  • Phòng thủ thụ động
  • Thu thập và phân tích dữ liệu về các năng lực của mối đe dọa.
  • Cung cấp dữ liệu mục tiêu cho các hoạt động tấn công.


Quan ngại hàng đầu là học thuyết thường không được chia sẻ, được bao gộp, hoặc được áp dụng một cách phù hợp trong các hoạt động hoặc trong phát triển các hệ thống vật tư. Một yếu tố có thể góp thêm vào vấn đề này là thiếu một học thuyết liên quân. Nhận thức được điểm yếu này, Ấn phẩm Liên quân (JP) 2018 3-01, Đối phó các mối đe dọa trên không và tên lửa đã yêu cầu qui trình chi tiết hơn về phát hiện mối đe dọa, định danh và giao chiến liên quân với UAV. Tuy nhiên, kể từ đó, các tiến triển vẫn còn chậm chạp. Ví dụ, trong phần nói về đối phó UAV nhỏ, tài liệu JP 3-30 cập nhật năm 2021 mới chỉ lưu ý tính phức tạp của việc đánh bại UAV nhỏ và sự cần thiết phải phân biệt được UAV nhỏ của ta và của địch. Nó cũng không đưa ra những chi tiết như trong học thuyết của Lục quân. Khi JCO đã lựa chọn những xen-xơ, hệ thống C2 và phương tiện tạo hiệu quả đối phó UAV nhỏ hàng đầu thì một ấn phẩm liên quân mới đã có thể bao gồm những phương tiện và hoạt động đối phó UAV nhỏ cụ thể để làm rõ ràng vai trò của từng quân chủng thành viên.

1725250184897.png


Bộ Quốc phòng Mỹ cần phải đầu tư cho những tư duy tương lai để giữ cho học thuyết luôn tươi mới khi những thách thức mới nổi lên. Điều này đòi hỏi đầu tư cho chỉ huy lãnh đạo ở cả trong và ngoài lĩnh vực đối phó UAV nhỏ. JCO - hay một cơ quan có thẩm quyền trung tâm khác - có thể phối hợp và đầu tư cho công việc này và gửi đi những phát hiện tìm tòi mới của nó. Điều này có thể thực hiện thông qua đối thoại, trò chơi chiến tranh, mô phỏng xung đột, thu thập và phân tích tình báo nguồn công khai liên hợp giữa quân đội và giới học giả về các công nghệ và hoạt động đối phó UAV nhỏ. Những nỗ lực liên hợp giữa quân đội, giới học giả, và ngành công nghiệp quốc phòng có thể hỗ trợ cho sự phát triển học thuyết hơn nữa theo nhịp độ cần thiết.

Tổ chức

Nhiệm vụ hàng đầu của các quân chủng là tổ chức, huấn luyện, trang bị và cung cấp lực lượng cho các chỉ huy chiến đấu. Dưới ánh sáng của mục đích này, các quân chủng sẽ tổ chức các đơn vị hay các lực lượng như thế nào để thực hiện nhiệm vụ đối phó UAV nhỏ? Liệu cơ cấu lực lượng cho những đơn vị chuyên phòng không nằm trong mỗi quân chủng sẽ tăng lên hay liệu trách nhiệm về nhiệm vụ cho các lực lượng hiện nay thực sự mở rộng? và liệu các quân chủng có sẽ xác định phần trách nhiệm đối với nhiệm vụ giữa các đơn vị chuyên về phòng không và tất cả các đơn vị khác để rồi theo đó mà trang bị phù hợp cho từng đơn vị?

1725250236156.png


Rõ ràng, nhiệm vụ đối phó UAV nhỏ dẫn đến sự gia tăng trong cơ cấu lực lượng chuyên về phòng không trong các quân chủng Lục quân, Hải quân đánh bộ và Không quân, nhưng nhiệm vụ này cũng đòi hỏi cách tiếp cận tổng lực để đánh bại mối đe dọa UAV. Các đơn vị phòng không chuyên và không chuyên phải được chuẩn bị để thực hiện các nhiệm vụ phòng thủ tích cực và áp dụng các kĩ thuật phòng thủ thụ động để đối phó mối đe dọa UAV. Việc phân bổ khả năng đối phó UAV nhỏ phải cân đối với phần trách nhiệm đối với nhiệm vụ, và tính phức tạp của các giải pháp về vật tư. Với bối cảnh hoạt động nhất định, cần thông báo xem khả năng đối phó sẽ đòi hỏi một kíp phòng không chuyên biệt hay một người vận hành không chuyên biệt. Không được đánh mất khái niệm về một cách tiếp cận binh chủng hợp thành dành cho phòng không (CAFAD) trên toàn bộ các quân chủng khi Bộ Quốc phòng tổ chức cho tập hợp nhiệm vụ này.

Tương tự, với chiều rộng và qui mô những thách thức của UAV, Bộ Quốc phòng không được lơ là với thực tế rằng họ là một cơ quan phối hợp và chỉ đạo sự phát triển các năng lực đối phó UAV nhỏđể chúng trở nên có giá trị. Từ tháng 1/2020, JCO đã phục vụ như là người điều phối trung tâm về đối phó UAV nhỏ trong Bộ Quốc phòng, và đã tập trung vào thiết lập hệ thống huấn luyện liên quân, phát triển học thuyết liên quân, đồng bộ hóa sự phát triển vật tư liên quân. Vì không có được giải pháp “một kích cỡ vừa cho tất cả” trong đối phó UAV nhỏ ở tất cả các quân chủng, nên JCO đã thúc đẩy sự phát triển vật tư và chính sách đặc thù của từng quân chủng đồng thời nỗ lực làm giảm sự khác biệt và đầu tư thừa thãi cho nhiệm vụ. Kết quả là Bộ Quốc phòng đã tránh bị đầu tư cho một số lượng lớn hơn các phương tiện, sự dư thừa lớn hơn trong các phương tiện hiện có, và gia tăng bảo trì, huấn luyện và hậu cần.

Tuy nhiên, mô hình thống nhất về đối phó UAV nhỏ cần phải tiến lên theo thời gian. Yêu cầu hiện tại về một sự đồng thuận rộng rãi liên quân chủng trong đầu tư cho đối phó UAV nhỏ có thể cản trở sự chuyển đổi tương lai của bộ máy phòng không để đáp ứng mối đe dọa. Trong dải phổ giữa sự phát triển dưới sự lãnh đạo JCO nắm mọi quyền lực ở một đầu với Lục quân và Hải quân đánh bộ có trách nhiệm hoàn toàn với các kế hoạch khác biệt của họ ở đầu kia, thì bộ máy mua sắm hiện nay có thể đã ngả quá nhiều vào đầu kia. Quốc hội và lãnh đạo Bộ Quốc phòng Mỹ cần xem xét lại những thẩm quyền của JCO và mối quan hệ với các cơ quan mua sắm của các quân chủng nhằm cải thiện qui trình đặt yêu cầu và các mốc thời gian mua sắm. Điều này có thể có nghĩa là trao quyền cho JCO về đặt yêu cầu, và được thừa nhận bởi Hệ thống Phát triển và Tích hợp các năng lực Liên quân (JCIDS), là hệ thống đủ rộng lớn để hiệu quả trong đáp ứng các yêu cầu đối phó UAV nhỏ tức khắc. Tuy nhiên, điều này cần được thực hiện trong sự phối hợp với lãnh đạo các quân chủng nhằm đáp ứng những yêu cầu riêng biệt của từng quân chủng và tránh sự chồng chéo quá nhiều với các cơ quan phát ra yêu cầu khác, như Nhóm chức năng chéo Phòng không và Phòng thủ tên lửa (AMD CFT) thuộc Bộ chỉ huy Tương lai của Lục quân, là những cơ quan có thể sẽ tập trung nhiều hơn vào các yêu cầu dài hạn đối với đối phó UAV nhỏ.

1725250271794.png


Ngoài các thẩm quyền mua sắm, JCO còn có quyền dẫn dắt sự phối hợp đối phó UAV nhỏ giữa Mỹ và các đồng minh. Quân đội Mỹ đã dành những nguồn lực đáng kể cho huấn luyện và liên kết các lực lượng phòng không của họ với các đồng minh và đối tác. Những nỗ lực này đã làm cho các hoạt động liên quân trở nên an toàn hơn và hiệu quả hơn trên nhiều chiến trường. Tuy nhiên, trong lĩnh vực đối phó UAV nhỏ, việc bán hàng và các mối quan hệ đối tác liên quân vẫn còn chậm chạp và các đồng minh tỏ ra lệ thuộc hầu hết vào các phương tiện đánh bại và cảm biến dựa trên RF. Một vài nước NATO đã đầu tư cho phòng thủ tích cực, nhưng hóa ra vẫn dựa vàobiện pháp đối phó và phòng thủ thụ động, và răn đe chung. Khi các đối tác của Mỹ nhận thức được mối đe dọa UAV nhỏ đang gia tăng – nhất là dưới ánh sáng của cuộc xung đột Nga-Ukraina – thì JCO có thể tham dự vào các cuộc đối thoại và workshop để thúc đẩy các cơ hội xuất khẩu, cùng phát triển, và huấn luyện chung.


................
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Huấn luyện

Huấn luyện là yêu cầu cấp bách trong toàn bộ lực lượng liên quân. Yêu cầu đưa đối phó UAV nhỏ vào kế hoạch đang trở nên phổ biến với các đội hình cố định và vận động, dẫn đến sự cần thiết phải phân bổ rộng rãi và huấn luyện đa dạng. Như JCO đã khẳng định, các chuyên gia phòng không sẽ tiếp tục quản lí các mối đe dọa UAV thuộc nhóm từ 3 đến 5, còn Bộ Quốc phòng phải chuẩn bị để mọi đơn vị đều có thể đối phó với UAV Nhóm 1 và 2. Chỉ huy ở mọi cấp cần phải kết hợp đối phó UAV nhỏ vào các bài tập huấn luyện. Huấn luyện cơ bản phải đủ đơn giản để giảng dạy trong một thời gian ngắn, nhưng đủ tổng hợp để bao trùm toàn dải phổ mối đe dọa này.

1725271578408.png


Hiện nay, có 4 mô-đun huấn luyện kiến thức liên quân online bao trùm các hoạt động đối phó UAV nhỏ cơ bản liên quan đến nhận biết, làm quen với hệ thống, và lắp đặt, cùng với chiến thuật, kĩ thuật và qui trình đối phó UAV nhỏ. Tóm lại, các chương trình huấn luyện chức năng rất hữu ích cho việc làm quen với các mối đe dọa UAV và các biện pháp đối phó cơ bản.

Một chương trình huấn luyện toàn diện hơn hiện đang được thực hiện tại Học viện đối phó UAV nhỏ ở Yuma, bang Arizona. Nó đưa ra một chương trình huấn luyện hai tuần, đến tài khóa 2025 có thể kéo dài thành lớp 3 tuần. Lớp học này được tổ chức cho mọi quân chủng và cả chính phủ Mỹ, trong đó có các điệp viên hoạt động bí mật. Lục quân cũng tổ chức một chương trình “đào tạo giáo viên” chuyên về UAV. Được thực hiện tại Trung tâm Xuất sắc về Vận động tại Fort Moore, bang Georgia, chương trình huấn luyện này cấp chứng chỉ cho học viên với các UAV Nhóm 1 thông qua một chương trình hướng dẫn rõ ràng trong đó bao gồm huấn luyện về các trạm điều khiển trên mặt đất, lập kế hoạch cho nhiệm vụ, mô phỏng, bay định hướng, và đánh giá hiệu quả chuyến bay. Trường Đại học Đối phó UAV nhỏ Liên quân (JCU) tại Trung tâm Xuất sắc về Hỏa lực tại Fort Sill, bang Oklahoma đã đi xa hơn nữa về nghiên cứu những phần nhỏ dưới đây, và có thể xem xét việc phát triển dựa trên cả hai chương trình huấn luyện nói trên.

Trong tài khóa 2024, JCU sẽ đưa ra 2 chương trình huấn luyện: cho người vận hành và người lập kế hoạch, mỗi chương trình kéo dài 2 tuần. Chương trình dành cho người vận hành sẽ cung cấp cho học viên thêm kĩ năng định danh, bao gồm phân tích mối đe dọa, việc giao chiến cụ thể của quân chủng, và hệ thống phòng thủ theo tầng, với mục đích cuối cùng là phát hiện và đánh bại UAV đối phương. Chương trình dành cho người lập kế hoạch sẽ bao gồm hệ thống phòng thủ theo tầng, sự phối hợp trên không trung, quản trị chiến lược liên quân, và tích hợp việc lập kế hoạch đối phó UAV nhỏ với các hệ thống, với mục đích cuối cùng là lập kế hoạch và thực hiện Chương trình hành động (COA) nhằm phát hiện và đánh bại mối đe dọa trên không (đơn lẻ hoặc bầy đàn).

1725271617755.png


Bộ Quốc phòng Mỹ và JCO đã dành ưu tiên cho huấn luyện trong những năm vừa qua. Từ tháng 4/2021, JCO, RCCTO (Văn phòng những Khả năng Nhanh và Công nghệ Trọng yếu), và các quân chủng đã đồng tổ chức các cuộc trình diễn công nghiệp hai năm một lần để đánh giá những công nghệ đang nổi lên, có thể lấp đầy những khoảng trống, thông báo những yêu cầu, và thúc đẩy sáng tạo. Điều này đã gắn kết các bài diễn tập tập trung vào từng quân chủng, là những bài diễn tập ngày càng đưa vào nhiều khía cạnh đối phó UAV nhỏ, như được trình bày ở bảng 14.

Bảng 14: Những phát triển và huấn luyện quan trọng của Mỹ trong đối phó UAV nhỏ

Chương trình
Mô tả
Các cuộc diễn tập Black Dart
Cuộc diễn tập đối phó UAV này được giữ bí mật cho tới khi nó lần đầu tiên được đưa ra công khai năm 1013 và được tiến hành hàng năm cho đến năm 2019. Trong những cuộc diễn tập ban đầu, Lầu Năm Góc đã lưu ý nhu cầu phát triển mạnh hơn nữa các biện pháp đối phó UAV nhỏ chống lại các UAV Nhóm 1 đến 3 trước sự gia tăng phổ biến trên toàn cầu của chúng.
Hard Kill Challenge
Cuộc diễn tập năm 2017 này được thiết kế để đánh giá những công nghệ có thể đối phó với mối đe dọa UAV ở ngoài tầm 250 m và với “cách tiếp cận kiểu vỉ ruồi”. Những kết quả thử nghiệm đối phó UAV nhỏ được hòa trộn, với lưu ý của Lầu Năm Góc về khả năng phục hồi của mục tiêu để làm giảm hiệu quả phá hủy và sự chưa chín muồi của hầu hết các hệ thống phòng thủ
Các cuộc trình diễn nửa năm một lần của JCO
JCO đã tổ chức các cuộc trình diễn nửa năm một lần tại Trường thử Yuma, bang Arizona để thử nghiệm nhiều loại phương tiện đối phó UAV nhỏ khác nhau. Cuộc trình diễn thứ nhất tổ chức tháng 4/2021 tập trung vào hệ thống LCEI (hệ thống đánh chặn gây hiệu ứng phụ thấp). Cuộc trình diễn thứ hai tổ chức tháng 9/2021 tập trung vào các hệ thống phòng thủ đặt trên mặt đất và cầm tay. Cuộc trình diễn thứ ba tổ chức tháng 4/2022 tập trung vào các hệ thống đặt trên không và trên mặt đất dựa trên vi sóng.
Hệ thống lade năng lượng cao (HEL) của Lục quân
Lục quân hướng đến phát triển hai hệ thống vũ khí lade đối phó UAV nhỏ với khả năng phát hiện, bám và đánh bại các mối đe dọa UAV Nhóm 1 và 2. Sau khi phân tích khoảng trống năng lực của các hệ thống HEL, Tháng 10/2021, RCCTO đã thúc đẩycác tiền chương trình đến năm 2023.
Hệ thống vi sóng công suất cao (HPM) của Lục quân
Lục quân hướng đến đưa vào sử dụng khả năng HPM để bảo vệ lực lượng chống lại bầy đàn UAV Nhóm 1 và 2. RCCTO bắt đầu thúc đẩy chương trình IFPC-HPM trong tài khóa 2023.
Diễn tập khả năng hoạt động tương tác cùng nhau về kĩ thuật đối phó UAV nhỏ (TIE) của NATO
Cuộc diễn tập hàng năm này do Cơ quan Thông tin và Truyền thông NATO ở Hà Lan tổ chức lần đầu tiên năm 2021. TIE 2021 có sự tham gia của trên 70 hệ thống, bao gồm các xen-xơ, thiết bị đối phó UAV, các hệ thống C2, và mối đe dọa UAV. TIE 2022 tập trung vào những thách thức an ninh trên bầu trời, nhất là các công nghệ đối phó UAV nhỏ dựa trên AI/máy học.
Huấn luyện đối phó UAV của Hải quân
Chiến dịch trên biển Pacific Target Marine Operations là cuộc huấn luyện được tổ chức tháng 1/2022 tại Point Mugu đã triển khai các UAV nhỏ để huấn luyện làm quen với mối đe dọa và các hoạt động đối phó. Nó tập trung vào các năng lực đối phó UAV nhỏ Nhóm 1, với mối quan tâm an ninh then chốt là ISR.
Trung tâm Tích hợp và Thử nghiệm Red Sands
Trong một cuộc họp báo tháng 12/2022, CENTCOM đã trình bày kế hoạch về một chương trình huấn luyện liên quân tại Trung tâm Tích hợp và Thử nghiệm Red Sand với mục tiêu là thử nghiệm công nghệ đối phó UAV. Trung tâm sẽ tập trung vào phát triển các hệ thống phòng không của Trung Đông. Tuy đề xuất ban đầu về địa điểm huấn luyện là A-rập Xê-út, nhưng Trung tâm cũng khẳng định là có thể thay đổi địa điểm cho phù hợp với những yêu cầu cụ thể của chương trình.
Đại học đối phó UAV Liên quân ở Fort Sill, Oklahoma
Trung tâm Xuất sắc về Hỏa lực của Lục quân đang thành lập Đại học Đối phó UAV Liên quân tại Fort Sill, Oklahoma, bắt đầu hoạt động từ quí 1/2024. Trung tâm được lập ra để tiêu chuần hóa các hoạt động và tạo ra các chuyên gia về đối phó UAV để đi huấn luyện liên quân. Chương trình huấn luyện sẽ bao gồm một chương trình hướng dẫn chung, TTP liên quân, và học thuyết đã cập nhật.​

Những bài học từ chiến trường – nhất là từ Ukraina - cho thấy rõ các mối đe dọa UAV và các chiến thuật đã tiến hóa nhanh như thế nào trong thực tế. Việc thiếu các trường huấn luyện được chỉ định có thẩm quyền về đối phó UAV nhỏ, hoạt động trong phạm vi không phận nước Mỹ làm hạn chế khả năng của Bộ Quốc phòng trong huấn luyện trang thiết bị mới và thử nghiệm tính giá trị củaTTP mới. Các nguồn lực như Trung tâm Xuất sắc về đối phó UAV Liên quân và JCU (Đại học Đối phó UAV Liên quân) đang cùng phối hợp giải quyết những khoảng trống này trong huấn luyện kiến thức cho toàn lực lượng liên quân và đóng vai trò như một ngôi nhà minh bạch cho các TTP đối phó UAV nhỏ. Cuối cùng, vấn đề về vị trí trường huấn luyện và sự cắt giảm cơ hội huấn luyện thực chiến sẽ làm cản trở những nỗ lực xây dựng khả năng sẵn sàng chiến đấu, nhất là đối với các hệ thống năng lượng định hướng.

.............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiêp)

Vật tư

Sự phát triển vật tư đối phó UAV nhỏ đã được đề cập trong phần 2 của tài liệu này. Nói tóm lại, sự phát triển vật tư cần phải là một tập hợp giải pháp đa dạng, được xây dựng dựa trên những yêu cầu của đội hình chiến đấu cho các hệ phòng thủ cố định và di động. Các phương tiện ngày nay tập trung trước hết vào đáp ứng những yêu cầu cố định, đề ra bởi CENTCOM, và có sẵn lúc đó. Nhưng vì lực lượng vận động lại có yêu cầu đối phó UAV nhỏ trên toàn khu vực, nên Bộ Quốc phòng sẽ cần chuyển trọng tâm sang những năng lực di động và vận động.

Chỉ huy và đào tạo

Việc phát triển người chỉ huy chuyên nghiệp – từ chỉ huy tiểu đội đến chỉ huy cấp cao – đều phải được ưu tiên để bảo đảm học thuyết và huấn luyện được thực hiện một cách hiệu quả. Các chỉ huy đối phó UAV nhỏ trên toàn bộ các đơn vị phòng không, vận động, yểm trợ, và duy trì đều sẽ giúp thúc đẩy lập kế hoạch hành động và huấn luyện cho toàn lực lượng và ở các thê đội khác nhau mà họ chỉ huy.

1725271729523.png


Những người chỉ huy này cũng giúp xác định và đáp ứng những xu thế phát triển UAV và những năng lực của đối phương, đồng thời xây dựng TTP mới song hành với những công nghệ đang nổi lên. Bộ Quốc phòng đang xây dựng người chỉ huy đối phó UAV nhỏ thông qua một số chương trình đào tạo như đã được liệt kê trong phần “Huấn luyện”.

Nhân sự

Nhiệm vụ đối phó UAV nhỏ phải được chia sẻ trên toàn bộ các hoạt động phòng không và các hoạt động chiến đấu, yểm trợ chiến đấu, phục vụ chiến đấu khác. Yêu cầu cao và mật độ thấp của các đội hình phòng không đòi hỏi nhân sự chuyên và không chuyên về phòng không phải phối hợp cùng nhau như là một phần của cách tiếp cận binh chủng hợp thành cho phòng không. Tuy nhiên, câu hỏi trung tâm được đặt ra hiện nay là sự phân chia lao động cụ thể giữa các đơn vị phòng không và phi phòng không. Bảng 15 dưới đây trình bày 3 mô hình minh họa cho những vấn đề tranh cãi này. Ở một đầu là mô hình “Chuyên biệt”, trong đó nhiệm vụ đối phó UAV nhỏ chủ yếu do lực lượng phòng không đảm nhiệm. Còn ở đầu kia là mô hình “Tổng thể”, đặt ra khuôn khổ trong đó mọi đơn vị đều được huấn luyện đối phó UAV nhỏ. Các mô hình “Chuyên biệt” và “Tổng thể” là những thái cực chỉ để minh họa – không ai ủng hộ cho những khuôn khổ đơn thuần này. Các quan chức quốc phòng Mỹ đang phát triển một con đường phù hợp hơn ở giữa, tạm gọi là “Lai” (Hybrid), trong đó phối hợp các yếu tố của cả hai mô hình trên. Tuy nhiên, mức độ “chuyên biệt hóa” với “tổng thể hóa” vẫn cần phải được xác định.

Bảng 15: Những khuôn khổ đối với người vận hành đối phó UAV nhỏ

Mô hình
Đặc điểm
Điểm mạnh
Điểm yếu
Chuyên biệt
  • Xây dựng một chuyên ngành quân sự về đối phó UAV nhỏ (MOS).
  • Tăng cường tuyển quân cho bộ phận phòng không và tích hợp nhóm nhân sự này vào các lực lượng vận động.
  • Huấn luyện có trọng tâm và có kiến thức sâu rộng, cho phép lực lượng phòng thủ được “may đo” với mối đe dọa và được cập nhật thường xuyên hơn.
  • Nhiều yêu cầu hơn và chi phí cao hơn trong huấn luyện.
  • Thời gian phản ứng có thể chậm hơn vì chỉ có bộ phận vận hành có thẩm quyền đối phó UAV nhỏ mới có thể đối phó mối đe dọa.
  • Huấn luyện tập trung có nghĩa là tập trung lại các điểm có thể bị tê liệt.
Lai
  • Giữ sự phân chia giữa “phòng thủ cho tài sản” và “tự vệ”, trong đó bộ phận phòng không chú trọng vào cái trước, còn tất cả mọi người phải quen thuộc với cái sau.
  • Phát triển các chuyên gia đối phó UAV nhỏ ở trong và ngoài ngành phòng không.
  • Tạo ra năng lực mạnh mẽ hơn cho phần lớn các tài sản trọng yếu.
  • Tạo ra năng lực ở mức độ nào đó cho mọi đơn vị
  • Đòi hỏi đầu tư cho nhiều trang thiết bị hơn và dành nhiều thời gian huấn luyện hơn cho các bộ phận phi phòng không
  • Các đơn vị phi phòng không có thể không dành nhiều thời gian và nhân sự để làm chủ các khả năng đối phó UAV nhỏ.
Tổng thể
  • Tất cả các đơn vị đều được huấn luyện về đối phó UAV nhỏ với mọi thể loại.
  • Huấn luyện được phân tán có nghĩa là ít điểm bị tê liệt hơn trong chiến đấu.
  • Huấn luyện sẽ kém hiệu quả và tăng chi phí khi phải huấn luyện cho nhiều người hơn.


Theo mô hình lai, các nhà vạch kế hoạch đối phó UAV nhỏ đã lấy đi sự phân biệt giữa phòng thủ “diện” và “điểm” mà theo đó, lực lượng phòng không phải điều hành những hệ thống đánh chặn lớn hơn như lade năng lượng cao và vũ khí động năng tầm xa cho phòng thủ “diện”, còn phòng thủ “điểm” chỉ cần những thứ như pháo, lưới, hay phương tiện cầm tay. Các lực lượng vận động và triển khai phía trước cần phải có khả năng phát hiện và phân loại UAV Nhóm 1 và 2, nếu không thể tự đánh chặn chúng thì ít nhất, truyền lại các thông tin báo động quan trọng về vị trí, độ cao và thời gian của mối đe dọa cho các lực lượng bảo vệ trên mặt đất để họ có thể đánh bại mối đe dọa. Đầu tư của JCO cho thấy sự chú trọng vào lực lượng phòng không binh chủng hợp thành. Thiết bị gây nhiễu cầm tay, thiết bị tăng cường cho việc tiến công mục tiêu, các loại vũ khí thông minh và các phương tiện thông minh khác đã mở rộng con đường cho xây dựng lực lượng hợp thành ở mọi đơn vị.

1725271784579.png


Mô hình lai đặt nhiệm vụ đối phó UAV nhỏ vào các đơn vị phi phòng không như là một nhiệm vụ bảo vệ lực lượng, tương tự như các hoạt động phòng hóa. Tất cả mọi nhân sự đều có trách nhiệm thực hiện nhiệm vụ tự bảo vệ phòng hóa, với một số nhân sự được lựa chọn và huấn luyện để sử dụng trang thiết bị phòng hóa như các bộ thiết bị phòng hóa hay báo động. Theo cơ cấu đối phó UAV nhỏ, tất cả mọi nhân sự đều phải có khả năng giao chiến với UAV nhỏ bằng những vũ khí của họ hoặc vũ khí trong biên chế đơn vị, nhưng một số nhân sự được lựa chọn sẽ được huấn luyện để sử dụng các vũ khí đối phó UAV nhỏ.

Tuy nhiên, những vấn đề về các phương tiện cụ thể, mức độ chuyên biệt hóa, thẩm quyền đến nay vẫn còn nhiều tranh cãi. Liệu bộ binh có nên vận hành hệ thống cơ động liên kết đánh bại UAV nhỏ bay chậm ở tầng thấp như là một vũ khí cấp sư đoàn? Hay loại vũ khí này có nên triển khai phía trước ở cấp đại đội? Người lính cần được huấn luyện bao nhiêu để sử dụng được tên lửa Coyote? Lục quân có nên mở rộng đáng kể các đơn vị phòng không tầm gần như Hải quân đánh bộ đã làm bằng cách tăng gấp ba cộng đồng phòng không tầm thấp của Hải quân đánh bộ? và làm thế nào để các lực lượng mặt đất giảm xung đột với Không quân và các lực lượng Không quân đồng minh một cách hiệu quả và đúng lúc? Bộ Quốc phòng cần phải trả lời được những câu hỏi này để thể chế hóa hoàn toàn lĩnh vực đối phó UAV nhỏ. Chỉ có thể chế hóa mới cho phép các sĩ quantham mưu hiểu rõ hơn cách các đội hình đối phó UAV nhỏ hoạt động trên khắp các quân chủng và binh chủng, cũng như cách lập kế hoạch đối phó các mối đe dọa UAV nhỏ.

Các cơ sở

Các kế hoạch của Lục quân về phát triển cơ sở đang được thực hiện. Các hoạt động huấn luyện đối phó UAV nhỏ trước đây vẫn được thực hiện tại Trường huấn luyện Yuma, và kéo dài khoảng 2 tuần. Tuy có những chương trình huấn luyện như vậy cùng với những chương trình chuyên biệt khác, nhưng JCO vẫn thiếu một chương trình huấn luyện đối phó UAV nhỏ được thể chế hóa. Một sĩ quan Không quân đã nhận xét: Hiện không có sự kết nối liên quân nào hay một sự thống nhất chung nào về huấn luyện đối phó UAV trong toàn Bộ Quốc phòng. Những người lính bộ binh, lính không quân hay Hải quân đánh bộ bình thường đều không được huấn luyện đầy đủ về đối phó UAV. Để cải thiện những khả năng đối phó UAV nhỏ và thành lập những vị trí huấn luyện lâu dài, Trung tâm Xuất sắc về Hỏa lực ở Fort Sill, Oklahoma đang xây dựng trường Đại học Đối phó UAV nhỏ Liên quân (JCU), với kế hoạch bắt đầu đi vào hoạt động quí đầu năm 2024. Học viện sẽ cung cấp chương trình chung nòng cốt về hướng dẫn, TTP liên quân, và học thuyết đã cập nhật cho các học viên. Trung tâm cũng sẽ cung cấp thêm không gian và trang thiết bị nghiên cứu, thử nghiệm và huấn luyện cho cộng đồng đối phó UAV nhỏ.

1725271825842.png


Vị trí của JCU ở Fort Sill là có thể hiểu được và cho thấy vai trò lớn hơn về huấn luyện đối phó UAV nhỏ cho bộ phận phòng không trong các lực lượng vận động. Nhưng đây có sẽ là một trung tâm liên quân cho mọi ngành, hay Trung tâm xuất sắc về Vận động (MCoE) tại Fort More, bang Gieorgia sẽ phát triển học thuyết đối phó UAV nhỏ riêng của họ nhằm đáp ứng các yêu cầu đối phó UAV nhỏ di động và vận động? Hơn nữa, tuy hầu hết các chuyên gia đối phó UAV nhỏ đều là lính Lục quân, nhưng một địa điểm lấy Lục quân làm trung tâm cũng có thể sẽ không khuyến khích Hải quân đánh bộ tham dự.Những mối quan ngại này có thể được giải quyết nếu JCU tuyển dụng trên khắp các quân chủng và binh chủng khi nó khai giảng năm 2024.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Ấn Độ đang dần vượt xa khả năng răn đe hạt nhân tối thiểu

Tàu ngầm INS Arighat củng cố bộ ba hạt nhân của Ấn Độ đối với Trung Quốc và Pakistan trong khi đặt ra câu hỏi về tình trạng chính sách 'không sử dụng trước vũ khí hạt nhân'

1725271940847.png

INS Arighat là tàu ngầm tên lửa đạn đạo chạy bằng năng lượng hạt nhân thứ hai của Ấn Độ. Nó đã được chế tạo kể từ khi hạ thủy vào năm 2017 tại Trung tâm đóng tàu (SBC) ở Visakhapatnam

Việc Ấn Độ đưa vào sử dụng tàu ngầm hạt nhân thứ hai đánh dấu một bước đi táo bạo, nếu không muốn nói là khiêu khích, trong nỗ lực răn đe hạt nhân của nước này trong bối cảnh cạnh tranh địa chiến lược gia tăng với Trung Quốc và căng thẳng luôn hiện hữu với nước láng giềng Pakistan.

Động thái này làm gia tăng rủi ro hạt nhân ở tiểu lục địa này đồng thời đặt ra những câu hỏi mới quan trọng về tình trạng chính sách răn đe tối thiểu lâu nay của Ấn Độ trong bối cảnh tham vọng chiến lược và rủi ro ngày càng gia tăng.

Tháng trước, The War Zone đưa tin Ấn Độ đã đưa tàu INS Arighat vào hoạt động, đánh dấu bước tiến đáng kể trong năng lực hạt nhân chiến lược của nước này.

Được đưa vào hoạt động trong một sự kiện kín đáo có sự tham dự của Bộ trưởng Quốc phòng Rajnath Singh tại Visakhapatnam, Andhra Pradesh, tàu ngầm này là phiên bản cải tiến của tàu tiền nhiệm INS Arihant. Được hạ thủy vào năm 2017, INS Arighat đã trải qua quá trình thử nghiệm rộng rãi và hiện đã hoạt động hoàn toàn.

Nó được trang bị tên lửa đạn đạo do trong nước phát triển, bao gồm tên lửa đạn đạo phóng từ tàu ngầm K-15 (SLBM) có tầm bắn khoảng 750 km. Điều này sẽ tăng cường khả năng răn đe hạt nhân trên biển của Ấn Độ, một thành phần quan trọng trong chính sách hạt nhân "không sử dụng trước" của nước này.

1725272096482.png


Báo cáo của The War Zone lưu ý rằng chắc chắn hạm đội SSBN của Ấn Độ vẫn kém xa hạm đội SSBN của Trung Quốc về số lượng và tầm bắn tên lửa.

INS Arighat là một phần trong nỗ lực rộng lớn hơn của Ấn Độ nhằm phát triển bộ ba hạt nhân mạnh mẽ và bền bỉ hơn, với kế hoạch xây dựng tàu INS Aridhaman lớn hơn và các SSBN bổ sung theo chương trình Tàu công nghệ tiên tiến (ATV).

Nỗ lực nâng cao năng lực SSBN của Ấn Độ xuất phát từ mối đe dọa từ Trung Quốc, quốc gia đang tìm cách mở rộng ảnh hưởng ở khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương và xa hơn nữa, cũng như mối đe dọa hạt nhân từ đối thủ lâu năm Pakistan.

Căn cứ tàu ngầm mới của Ấn Độ tại Vịnh Bengal, được gọi là Dự án Varsha, sẽ cho phép nước này thực hiện chiến lược pháo đài, với vùng nước sâu của Vịnh Bengal cung cấp khả năng che chắn tốt hơn cho các tàu SSBN của Ấn Độ so với Biển Ả Rập và cho phép phóng SLBM mà không bị phát hiện, tờ Asia Times đưa tin vào tháng 6 năm 2024.

Tàu sân bay thứ ba sắp tới của Ấn Độ và các tàu hộ tống sẽ bảo vệ Vịnh Bengal như một phần của chiến lược pháo đài SSBN. Chiến lược này sẽ tạo ra một khu vực an toàn mà Ấn Độ có thể phóng SLBM mà không bị phát hiện về phía các mục tiêu của Trung Quốc và Pakistan.

1725272247615.png


Tuy nhiên, khả năng răn đe hạt nhân dưới nước của Ấn Độ có thể bị hạn chế bởi tầm bắn ngắn của SLBM, bao gồm cả K-15, và có thể sẽ không đủ uy tín so với Trung Quốc cho đến khi nước này triển khai SLBM có tầm bắn liên lục địa.

Cho đến lúc đó, tàu SSBN của Ấn Độ chỉ giới hạn trong việc tấn công các mục tiêu ở miền Nam Pakistan và sẽ phải đi qua eo biển Malacca để có khả năng tấn công các mục tiêu ở Trung Quốc đại lục.

Asia Times lưu ý vào tháng 3 năm 2024 rằng sự thiếu hụt kho vũ khí hạt nhân chính của Ấn Độ là sản lượng đầu đạn hạn chế. Hạn chế này sẽ không thể khắc phục chỉ bằng cách tăng số lượng đầu đạn năng suất thấp trong kho vũ khí của mình.

Năng lực hạt nhân của Ấn Độ chủ yếu hướng tới phát điện hơn là sản xuất vũ khí hạt nhân, đó là lý do tại sao sản xuất vật liệu phân hạch của nước này tương đối chậm mặc dù có cơ sở hạ tầng hạt nhân đáng kể.

1725272348974.png

Tên lửa đường đạn K-15

Trong bài viết tháng 3 năm 2020 đăng trên The Nonproliferation Review, một tạp chí được bình duyệt, Yogesh Joshi chỉ ra rằng việc chỉ huy và kiểm soát vũ khí hạt nhân dưới nước đặt ra một số thách thức phức tạp đối với Ấn Độ, trong đó có việc liên lạc thường xuyên với vũ khí trên mặt nước.

Ông cho biết điều này tạo ra một tình thế tiến thoái lưỡng nan khi đầu đạn hạt nhân phải được lắp trước vào tên lửa trước khi tuần tra, đảm bảo vũ khí sẵn sàng sử dụng.

Ông chỉ ra rằng tình huống này làm phức tạp thêm thách thức "luôn luôn-không bao giờ" của lệnh chỉ huy hạt nhân, đảm bảo rằng các vụ phóng được ủy quyền luôn diễn ra trong khi ngăn chặn các vụ phóng trái phép.

Joshi cho biết mặc dù Ấn Độ đã phát triển các biện pháp kiểm soát thủ tục như liên kết hành động cho phép (PAL) để giảm thiểu rủi ro, nhưng các cơ chế này vẫn cần được thử nghiệm rộng rãi để đảm bảo độ tin cậy trong thời kỳ khủng hoảng.

Ông lưu ý rằng hiệu quả của các hệ thống này và quyết định áp dụng chiến lược pháo đài hay tuần tra liên tục vẫn là những vấn đề quan trọng khi Ấn Độ tìm cách đảm bảo khả năng tấn công trả đũa đáng tin cậy bằng hạm đội SSBN mới thành lập của mình.

Trong bài viết đăng trên Tạp chí Khoa học Nguyên tử tháng 7 năm 2022, Hans Kristensen và Matt Korda lưu ý rằng các máy bay như Mirage 2000 và Jaguar đóng vai trò là nền tảng triển khai vũ khí hạt nhân chính của Ấn Độ vì chúng đã được cải tiến để mang theo vũ khí hạt nhân.

Kristensen và Korda đề cập rằng các tên lửa trên bộ của Ấn Độ, bao gồm cả loạt Prithvi và Agni , được bố trí ở những vị trí chiến lược để đảm bảo khả năng tấn công trả đũa đáng tin cậy, bao phủ các mối đe dọa trong khu vực và liên lục địa.

Họ cho biết các tên lửa hành trình như Nirbhay đang được phát triển để bổ sung cho những khả năng này, cung cấp một nền tảng linh hoạt mà Ấn Độ có thể phóng từ đất liền, trên không hoặc trên biển.

Kristensen và Korda cho biết các nền tảng này tăng cường khả năng răn đe hạt nhân của Ấn Độ bằng cách đảm bảo nhiều lựa chọn phân phối. Họ lưu ý rằng các hệ thống phân phối hạt nhân đa dạng của Ấn Độ làm phức tạp các tính toán chiến lược của đối thủ và củng cố học thuyết răn đe tối thiểu đáng tin cậy của Ấn Độ.

1725272578404.png

Tên lửa hành trình Nirbhay

Tuy nhiên, Zafar Khan lập luận trong một bài báo tháng 11 năm 2020 trên tạp chí Comparative Strategy được bình duyệt ngang hàng rằng cam kết của Ấn Độ đối với chính sách đó đang phải đối mặt với những thách thức khi quốc gia này thúc đẩy năng lực chiến lược của mình.

Khan đề cập rằng việc Ấn Độ theo đuổi đầy tham vọng các dự án tăng cường sức mạnh răn đe, chẳng hạn như phát triển hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo (BMD), tên lửa đạn đạo xuyên lục địa (ICBM) và nhiều đầu đạn tấn công độc lập (MIRV) , cho thấy sự thay đổi so với cách tiếp cận hạt nhân tối giản đã nêu.

Ông cho biết những thay đổi này cùng liên minh chiến lược ngày càng phát triển của Ấn Độ với Hoa Kỳ báo hiệu sự chuyển đổi rộng lớn hơn trong chiến lược hạt nhân của nước này, nhằm mục đích thiết lập khả năng răn đe đáng tin cậy chống lại Trung Quốc và Pakistan, đảm bảo sự thống trị trong khu vực.

Tuy nhiên, Khan lưu ý rằng những tiến bộ này tạo ra một nghịch lý khi chiến lược hạt nhân đang phát triển của Ấn Độ có thể không còn phù hợp với chính sách răn đe tối thiểu ban đầu của nước này.

Ông lập luận rằng những nỗ lực của Ấn Độ nhằm trở thành một cường quốc toàn cầu có thể dẫn đến bất ổn khu vực, thúc đẩy chạy đua vũ trang với Pakistan và tạo ra những phức tạp gây mất ổn định mới trong động lực an ninh của Nam Á, đồng thời làm dấy lên sự không chắc chắn về cam kết của Ấn Độ đối với việc răn đe hạt nhân ở mức tối thiểu.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Iran chưa tìm ra cách đáp trả Israel

Cuộc khủng hoảng tính hợp pháp của chế độ Iran ngày càng trầm trọng hơn khi chưa có phản ứng nào trước vụ ám sát thủ lĩnh Hamas của Israel trên đất nước này.

Hôm 27 tháng 8, Ali Khamenei, lãnh tụ tối cao của Cộng hòa Hồi giáo Iran, đã nói với tổng thống mới đắc cử Masoud Pezeshkian và nội các của ông rằng việc thảo luận với kẻ thù có thể hữu ích.

Trong một lời ám chỉ kín đáo về sự tham gia của Iran với cộng đồng quốc tế - và cụ thể là Hoa Kỳ - Khamenei cho biết Iran không nên đặt hy vọng vào sự tham gia như vậy, nhưng đó không phải là lý do để không đàm phán với kẻ thù.

Đây chính là tín hiệu đèn xanh mà Pezeshkian cần để tiếp tục hợp tác với Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế và các nước phương Tây về chương trình hạt nhân của Iran, cũng như hợp tác với các bên đối thoại quốc tế về căng thẳng gia tăng với Israel.

1725275375261.png


Tuyên bố này dường như báo hiệu mong muốn tránh xa bờ vực chiến tranh toàn diện với Israel sau vụ ám sát nhà lãnh đạo chính trị Hamas Ismail Haniyeh trên đất Iran hồi tháng 7 và quay lại với sự răn đe lẫn nhau đã định hình mối quan hệ của họ trong nhiều năm.

Tuy nhiên, đây có thể không phải là lựa chọn khả thi vì khu vực này đã thay đổi rất nhiều trong năm qua.

Vào tháng 4 năm nay, Israel đã tấn công vào khu phức hợp đại sứ quán Iran tại Damascus , giết chết các thành viên của Quân đoàn Vệ binh Cách mạng Hồi giáo.

Điều này dẫn đến một phản ứng được Iran dàn dựng cẩn thận. Iran không thể bỏ qua cuộc tấn công của Israel, mà chính quyền lên án là một cuộc tấn công vào lãnh thổ có chủ quyền của Iran, nhưng không muốn gây chiến với Israel.

Kết quả là, Iran được cho là đã đưa ra cảnh báo trước về phản ứng sắp xảy ra , cho phép Israel và các đồng minh bắn hạ hầu hết trong số 300 tên lửa và máy bay không người lái được phóng từ Iran.

Phản ứng này vẫn được coi là một chiến thắng ở Iran, vì nó chứng minh năng lực công nghệ của mình để tiếp cận Israel. Nó cũng đánh dấu sự thay đổi quan điểm mặc định của Iran là nói cứng rắn nhưng không tham gia vào cuộc đối đầu trực tiếp.

Iran rõ ràng đã vượt qua ngưỡng vào tháng 4 nhưng dường như vẫn rất lo lắng về hậu quả.

Sau đó, vào ngày 31 tháng 7, Haniyeh bị ám sát trong chuyến thăm Iran. Mặc dù Israel không xác nhận hay phủ nhận trách nhiệm, nhưng người ta tin rằng họ đứng sau vụ việc.

1725275446449.png


Điều này đã đặt giới lãnh đạo Iran vào thế khó. Đã có những lời kêu gọi từ những người theo đường lối cứng rắn về việc trả đũa để khôi phục hình ảnh của Iran như một quốc gia có thể tự vệ và trả thù cho vụ giết hại một đồng minh thân cận. Khamenei cũng khẳng định Israel sẽ bị trừng phạt vì hành động của mình, nhưng thời điểm sẽ do Iran lựa chọn.

Rõ ràng là giới lãnh đạo Iran không thể tỏ ra yếu đuối và có nguy cơ làm tổn hại đến vị thế của họ trong số các đồng minh và lực lượng ủy nhiệm của họ trong khu vực, bao gồm Hamas, Hezbollah ở Lebanon, phiến quân Houthi ở Yemen và các nhóm chiến binh Shi'a khác ở Iraq và Syria. Nhưng cũng có những cân nhắc khác đè nặng lên tâm trí họ.

................
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Một cuộc khủng hoảng về tính hợp pháp

Một phản ứng trực tiếp với Israel có thể mở ra hộp Pandora. Nó sẽ mở đường cho các cuộc tấn công trực tiếp tiếp theo của Israel, thậm chí có thể là ám sát có chủ đích các nhà lãnh đạo Iran.

1725275555000.png


Đây là một khả năng thực sự. Israel đã chứng minh sự sẵn sàng đáp trả mọi mối đe dọa bằng vũ lực dưới danh nghĩa tự vệ. Họ cũng đã chứng minh khả năng thực hiện các cuộc tấn công chính xác vào Iran, chẳng hạn như cuộc tấn công trả đũa vào hệ thống radar ở thành phố Isfahan sau cuộc tấn công bằng tên lửa và máy bay không người lái của Iran vào tháng 4.

Hơn nữa, sự leo thang như vậy có nguy cơ thực sự kéo Mỹ vào cuộc xung đột.

Giới lãnh đạo Iran đã biến nghệ thuật chiến tranh cận kề chiến thắng thành nghệ thuật. Chủ nghĩa bài Mỹ đã ăn sâu vào diễn ngôn chính trị của giới tinh hoa chính trị và định hình chính sách đối ngoại của Iran. Nhưng cho đến nay, Iran vẫn tránh chiến tranh với Hoa Kỳ, vì điều đó có thể gây nguy hiểm cho mọi thứ.

Lý do: Các nhà lãnh đạo Iran đã lo lắng về tương lai chính trị của họ. Xung đột với Israel và Hoa Kỳ có thể làm tình hình trở nên trầm trọng hơn.

Hiện tại, có một sự mất kết nối lớn giữa các bộ phận lớn của xã hội và chế độ cầm quyền. Hai năm trước, Iran đã bị rung chuyển bởi các cuộc biểu tình quần chúng chống chế độ tự phát dưới biểu ngữ “ Phụ nữ, Cuộc sống, Tự do ”.

Họ bắt đầu phản ứng lại cái chết của Mahsa Amini khi bị giam giữ vì không đội khăn trùm đầu đúng cách, nhưng nhanh chóng chuyển thành một cuộc nổi loạn chống lại chế độ cai trị kêu gọi “sự sụp đổ của chế độ độc tài” và chấm dứt chế độ Hồi giáo. Cuộc nổi loạn đã bị dập tắt bằng vũ lực, bắt giữ tùy tiện và hành quyết.

Cái chết của Tổng thống Ebrahim Raisi trong một vụ tai nạn trực thăng vào tháng 5 năm nay đã tạo cơ hội cho chế độ cầm quyền tìm cách hòa giải với những người chỉ trích theo chủ nghĩa cải cách.

Pezeshkian, một nghị sĩ cải cách, đã được thẩm tra và chấp thuận để ra tranh cử thay thế Raisi với mục đích tăng tỷ lệ cử tri đi bỏ phiếu. Lãnh tụ tối cao của Iran đã nhiều lần chỉ ra tỷ lệ cử tri đi bỏ phiếu là một chỉ báo về tính hợp pháp của chế độ.

1725275713858.png


Tuy nhiên, tỷ lệ tham gia vòng đầu tiên của cuộc bầu cử chỉ là 39,9% - mức thấp nhất trong một cuộc bầu cử tổng thống trong lịch sử Iran - và chỉ đạt 49,8% trong vòng cuối cùng. Điều này cho thấy sự thất vọng sâu sắc của công chúng đối với hệ thống chính trị. Nhiều nhà cải cách đã tẩy chay cuộc bầu cử và coi cuộc bầu cử là trò lừa bịp và bình phong cho chế độ cầm quyền.

Cuộc khủng hoảng tính hợp pháp của Iran đang ở đỉnh điểm, khiến nước này chín muồi cho một vụ nổ khác. Chiến tranh với Israel hoặc Mỹ có thể châm ngòi cho hộp mồi lửa này.

Một giải pháp tiềm năng cho Iran?

Vì vậy, giới lãnh đạo Iran đang phải đối mặt với một tình thế tiến thoái lưỡng nan. Họ không thể quay lưng lại với luận điệu chống Israel và chống Mỹ. Tehran đã xây dựng chính sách đối ngoại của mình và hình thành một mạng lưới rộng lớn, cái gọi là Trục kháng cự, dựa trên đó. Họ không thể phản bội trụ cột bản sắc này.

Nhưng hành động theo đó sẽ gây nguy hiểm cho sự tồn vong của chế độ, do đó giới lãnh đạo đang tìm kiếm sự cân bằng ngày càng khó khăn.

Cuộc đấu súng gần đây giữa Hezbollah và Israel có thể là câu trả lời. Bằng cách hỗ trợ Hezbollah, Iran có thể tuyên bố đã gây đau đớn cho Israel mà không cần phải tấn công chính Israel.

Chiến lược này nhằm khôi phục lại nguyên trạng đã tồn tại trước tháng 4. Chiến lược này chuyển giao nhiệm vụ chiến đấu cho Hezbollah và các lực lượng ủy nhiệm khác của Iran để bảo vệ chế độ cầm quyền khỏi một cuộc đối đầu trực tiếp và ngăn chặn mối đe dọa hiện hữu đối với quyền lực của các nhà lãnh đạo.

Nhưng đây có thể chỉ là suy nghĩ viển vông. Chiến lược này có thể mang lại cho Israel lý do chính đáng để tấn công các mục tiêu của Iran một lần nữa. Và điều này, đến lượt nó, có thể trở thành tia lửa châm ngòi cho sự thất vọng bị dồn nén của công chúng nhằm vào chế độ cầm quyền.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Liệu Ukraine có thể cứu được Pokrovsk không?

Quân đội Nga đang tiến vào trung tâm tiếp tế quan trọng Pokrovsk ở miền đông Ukraine. Các nhà quan sát quân sự nói rằng điều này có thể ảnh hưởng đến cuộc tấn công Kursk của Ukraine tại Nga như thế nào.

1725276371385.png


"Chúng tôi sẽ đến Vinnytsia trước", một người phụ nữ lên tàu sơ tán người dân khỏi Pokrovsk nói với các nhà báo Ukraine. "Chúng tôi có bạn bè ở đó nhưng sẽ tìm chỗ ở riêng".

Giống như hàng ngàn cư dân khác từ Pokrovsk và khu vực xung quanh, cô và gia đình đã trì hoãn việc di tản cho đến phút cuối. Bây giờ họ không còn lựa chọn nào khác — tiền tuyến chỉ cách đó chưa đầy 10 km (khoảng 6 dặm). Trước khi Nga bắt đầu cuộc xâm lược toàn diện vào Ukraine, có khoảng 60.000 người sống ở Pokrovsk. Bây giờ thị trấn đang được di tản.

Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy cho biết trong một bài phát biểu video gần đây rằng tình hình gần Pokrovsk, nơi Nga tập trung lực lượng lớn nhất, đang "cực kỳ khó khăn". Vào thứ sáu, bộ tham mưu của lực lượng vũ trang Ukraine báo cáo rằng 58 cuộc tấn công của Nga gần Pokrovsk đã bị đẩy lùi trong ngày.

Viện Nghiên cứu Chiến tranh Hoa Kỳ đã xác nhận trong tuần này rằng "lực lượng Nga tiếp tục có những bước tiến chiến thuật đáng kể về phía đông nam Pokrovsk."

Tuyến đường hậu cần quan trọng đang bị đe dọa

Pokrovsk, một trung tâm hậu cần, nằm ở ngã tư của các tuyến đường sắt tiếp tế quan trọng nhất của Ukraine. Cư dân ở các khu vực tiền tuyến gọi đây là "con đường của sự sống" mà không hề mỉa mai. Nó tạo thành xương sống của tuyến tiếp tế quốc phòng của Ukraine từ Vuhledar đến phía bắc của vùng Donetsk , Đại tá Markus Reisner, một sĩ quan quân đội Áo, nhà sử học quân sự và là người đứng đầu bộ phận nghiên cứu tại Học viện Quân sự Theresien ở Vienna, nói

Ông cho biết, sự tiến quân nhanh chóng của quân đội Nga ở khu vực này đã trở nên khả thi sau khi Avdiivka thất thủ. Thành phố Donbas, cách Pokrovsk khoảng 25 km về phía đông, đã bị quân đội Nga chiếm giữ vào tháng 2.

Avdiivka là pháo đài được cho là bảo vệ các thị trấn, tuyến đường sắt và đường bộ ở phía tây Ukraine. Từ tháng 2, Pokrovsk đã tiếp quản chức năng này. Nhưng giờ đây, khi quân Nga đã phá vỡ được hai tuyến phòng thủ, họ đang tiến gần đến tuyến phòng thủ cuối cùng này, mặc dù được bảo vệ nghiêm ngặt nhất, Reisner cho biết.

Tình hình quân sự hiện tại xung quanh Pokrovsk rất phức tạp. Một phần là do quân đội Nga không phải kiểm soát chính thành phố để phá hủy trung tâm. Ngay khi đến vùng ngoại ô, các tuyến đường tiếp tế của Ukraine sẽ trở thành mục tiêu dễ dàng cho pháo binh Nga.

Không còn nghi ngờ gì nữa, lực lượng Nga sẽ cố gắng san phẳng thành phố và hậu cần của nó, Gustav Gressel, một chuyên gia quân sự tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại Châu Âu (ECFR) có trụ sở tại Berlin, nói. Kịch bản tồi tệ nhất có thể xảy ra ngoài việc chiếm được Pokrovsk sẽ là việc Nga chiếm đóng hoàn toàn khu vực Donetsk, ông nói thêm.

1725276624103.png


Tuy nhiên, lực lượng Ukraine vẫn có thể chặn các hành lang trên bộ của họ ngay cả khi quân đội Nga tiến đến tuyến Pokrovsk, Mykhailo Samus, Giám đốc các vấn đề quốc tế tại Trung tâm nghiên cứu quân đội, chuyển đổi và giải trừ quân bị ở Kyiv, cho biết.

Cuộc tấn công Kursk có thể ảnh hưởng đến chiến thuật như thế nào

Nhiều lữ đoàn có thể tăng cường phòng thủ ở những khu vực khó khăn của mặt trận tại Ukraine hiện đang bận rộn với chiến dịch Kursk ở Nga.

Theo Kyiv, khoảng 1.300 km2 lãnh thổ Nga và hơn 100 ngôi làng đã được đưa vào quyền kiểm soát của Ukraine. Cuộc tấn công Kursk là một phần của kế hoạch lớn hơn cho chiến thắng của Ukraine, Zelenskyy cho biết tại một cuộc họp báo vào thứ Ba.

1725276727285.png


Reisner cho biết nếu một trong những mục tiêu của họ là buộc Nga phải di chuyển một lượng lớn quân đội từ miền Đông Ukraine tới Kursk thì mục tiêu này vẫn chưa đạt được.

"Thật không may, cuộc tấn công Kursk thực tế không có tác động trực tiếp và lớn đến các hoạt động của quân đội Nga ở khu vực Donbas", ông nói thêm.

Điện Kremlin chỉ di chuyển một số quân lính có kinh nghiệm trước đây được triển khai ở Donbas đến khu vực Kursk. Theo tổng tư lệnh lực lượng vũ trang Ukraine, Tướng Oleksandr Syrskyi, việc này liên quan đến khoảng 30.000 binh lính.

1725276759873.png

Một người lính Ukraine ở thị trấn Sudzha của Nga

Gressel của ECFR chỉ ra rằng cuộc tấn công Kursk vẫn chưa phát huy hết tiềm năng của nó.

"Đúng vậy, Kursk là một canh bạc", ông nói. "Đó là một hoạt động đi kèm với những rủi ro quân sự đáng kể. Nhưng vấn đề là nếu bạn xem xét tất cả các lựa chọn khác, chúng cũng chứa đựng rủi ro chính trị đáng kể", bao gồm cả cuộc bầu cử Hoa Kỳ vào tháng 11, cùng với cuộc tranh luận về việc cắt giảm viện trợ của Đức cho Ukraine và việc giao vũ khí kịp thời.

Samus có cái nhìn bình tĩnh hơn, chuyển sự chú ý của mình khỏi cuộc tấn công Kursk sang bức tranh toàn cảnh. Ông cho biết cần phải hình thành một sườn phía nam trong khu vực để làm chậm bước tiến của quân đội Nga. Cuộc tấn công của Ukraine càng tiến triển, Điện Kremlin sẽ càng buộc phải rút các nguồn lực khỏi Ukraine và chuyển chúng đến Kursk.

"Họ đang dồn toàn bộ lực lượng có sẵn vào Pokrovsk để đạt được hiệu ứng tuyên truyền nhất định", ông nói. "Họ muốn chiếm Pokrovsk và mô tả đó là chiến thắng của năm—và sau đó tập hợp lại lực lượng và giải quyết vấn đề Kursk".
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
EU đã chuyển hai phần ba số đạn pháo đã cam kết cho Ukraine

Người đứng đầu bộ phận đối ngoại của khối cho biết "đã có sự tăng tốc trong mùa hè, ngành công nghiệp đang hoạt động hết công suất".

1725277042093.png


EU đã gửi cho Ukraine 650.000 quả đạn pháo trong số 1 triệu quả đạn pháo mà khối này đã cam kết, Josep Borrell, người đứng đầu bộ phận đối ngoại của khối, cho biết hôm thứ Sáu.

"Hiện chúng tôi đã đạt được 65% mục tiêu ban đầu", ông nói với các phóng viên sau cuộc họp của các bộ trưởng quốc phòng EU, đồng thời nói thêm rằng "đã có sự tăng tốc trong mùa hè, ngành công nghiệp đang hoạt động hết công suất".

Mục tiêu ban đầu của khối này là 1 triệu quả đạn pháo, nhưng đã được nâng lên 1,1 triệu vào tháng 1.

Một quan chức EU cho biết tổng số đạn dược bao gồm các lô hàng từ các nước EU đã được đệ trình lên Cơ sở Hòa bình Châu Âu, cũng như tiền hoàn trả cho các viên đạn mua trên thị trường thế giới theo sáng kiến của Séc.

Đạn dược là một phần trong dòng viện trợ quân sự lớn hơn nhiều dành cho Ukraine, mà Borrell cho biết hiện "đã vượt quá 43 tỷ euro".

Khối này cũng đã huấn luyện 60.000 binh lính Ukraine và Borrell cho biết thêm 15.000 người nữa sẽ được huấn luyện vào cuối năm nay.

"Thời gian đào tạo phải được rút ngắn và điều chỉnh theo nhu cầu của Ukraine", ông nói.

Ông đề xuất thành lập "một đơn vị liên lạc và điều phối nhỏ tại Kyiv" để cho phép EU phối hợp tốt hơn hoạt động huấn luyện quân đội với NATO.

Mặc dù Kyiv đã đề xuất chuyển một số hoạt động huấn luyện quân đội sang Ukraine, Borrell cho biết thay vào đó, hoạt động này sẽ diễn ra "gần Ukraine nhất có thể, nhưng không phải trên lãnh thổ Ukraine".

Borrell cũng kêu gọi các nước EU cử thêm lực lượng tới phái bộ Aspides, phái bộ hải quân EU nhằm ngăn chặn phiến quân Houthi tấn công tàu buôn ở Biển Đỏ.

1725277153392.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
'Làm ơn làm đi': Bộ trưởng Ngoại giao Ukraine kêu gọi các đồng minh chuyển giao Patriot mà họ đã cam kết

Ukraine đang rất cần hệ thống phòng không tốt hơn, nhưng các quốc gia lại không cung cấp hệ thống nhanh như đã hứa.

Các đồng minh của Ukraine cần phải làm tốt hơn nữa trong việc vận chuyển các hệ thống phòng không mà họ đã hứa sẽ giúp bảo vệ bầu trời khỏi các cuộc tấn công của Nga, Bộ trưởng Ngoại giao Ukraine Dmytro Kuleba cho biết tại Brussels hôm thứ năm.

1725277593808.png

Ukraine đang vận hành khoảng năm hệ thống Patriot

Kuleba phát biểu cùng với nhà ngoại giao hàng đầu của EU Josep Borrell trước cuộc họp của các bộ trưởng ngoại giao EU: "Đã có những tiến triển tốt và những thông báo đã được đưa ra, nhưng một lần nữa, một số hệ thống Patriot đã được công bố nhưng vẫn chưa được chuyển giao".

Ukraine đang vận hành khoảng năm hệ thống Patriot — hai hệ thống do Hoa Kỳ cung cấp và ba hệ thống do Đức cung cấp. Tuy nhiên, đất nước này vẫn giữ im lặng về những gì thực sự có trên mặt đất vì lý do an ninh.

Nhưng các quốc gia đã cam kết nhiều hơn. Chính phủ Hà Lan gần đây cho biết họ đã ghép các thành phần từ các đồng minh để hoàn thiện một nền tảng cho Ukraine, trong khi Romania cho biết họ sẽ vận chuyển một đơn vị miễn là hệ thống được lấp đầy. Cho đến nay vẫn chưa có thông báo nào về việc thay thế hệ thống của Romania.

Các hệ thống phòng không khác cũng đã được hứa hẹn.

Washington không đưa ra thêm cam kết nào nữa nhưng ưu tiên chuyển giao tên lửa phòng không cho Ukraine hơn các nước khác.

Nhiều quốc gia khác, chẳng hạn như Tây Ban Nha, đã hứa cung cấp tên lửa đánh chặn Patriot — loại tên lửa mà hệ thống này bắn ra để bắn hạ máy bay không người lái, máy bay và tên lửa.

1725277885751.png


Kyiv rất mong muốn những cam kết đó được thực hiện.

"Chúng ta, cũng như các bạn, đang bước vào năm học mới, và chúng ta phải bảo vệ các thành phố của mình. Chúng ta phải bảo vệ con em mình. Vì vậy, tôi sẽ thúc giục tất cả các đối tác đã cam kết thực hiện các hệ thống này", Kuleba cho biết, mà không nêu tên các quốc gia chịu trách nhiệm cho sự chậm trễ này.

Ông đổ lỗi cho thủ tục hành chính rườm rà đã gây ra sự chậm trễ trong việc chuyển các hệ thống đã cam kết tới Ukraine.

"Một số người phàn nàn [về] tình trạng quan liêu ... một số khác cho rằng có những khoảnh khắc nội bộ tế nhị trong chính trị của họ như bầu cử. Luôn có một lời giải thích", ông phàn nàn. "Chúng tôi phải trả giá cho tất cả những sự chậm trễ này bằng thiệt hại và mất mát về người".

Các hệ thống đã được cam kết "đã có, chúng đã sẵn sàng để giao hàng. Điều còn thiếu chỉ là bước đi cuối cùng, đèn xanh để thực hiện", ông nói. "Dù lý do là gì, thì đã đến lúc phải thực hiện".

Trong khi Patriots được coi là hệ thống phòng không trên mặt đất tốt nhất để chống lại tên lửa đạn đạo đang bay tới, thì vẫn còn nhiều nền tảng khác. Pháp và Ý đã gửi một hệ thống SAMP/T và hứa sẽ gửi thêm một hệ thống nữa, trong khi NASAMS của Na Uy và các nền tảng IRIS-T do Đức sản xuất cũng đang được sử dụng ở Ukraine.

1725277957543.png


Bộ trưởng ngoại giao cũng kêu gọi các đồng minh dỡ bỏ các hạn chế về việc sử dụng tên lửa tầm xa "để cho phép chúng tôi sử dụng chúng trên lãnh thổ Nga chống lại... các mục tiêu quân sự hợp pháp". Đó là một phần trong nỗ lực xuyên Đại Tây Dương rộng lớn hơn của Kyiv nhằm nới lỏng các hạn chế về mục tiêu.

Thất vọng với những quy tắc đó, Kyiv đang phát triển năng lực của riêng mình. Tháng này, Ukraine đã công bố thành công vụ phóng tên lửa đạn đạo do nước này sản xuất và máy bay không người lái chạy bằng động cơ tên lửa .

Kuleba chỉ ra rằng cuộc tấn công của nước này vào khu vực Kursk của Nga có nghĩa là cuộc thảo luận về mục tiêu đang diễn ra "trong một môi trường hoàn toàn khác so với trước mùa hè". Kyiv lập luận rằng cuộc tấn công vào Nga không gây ra phản ứng bất ngờ nào từ Moscow, nghĩa là các lằn ranh đỏ của nhà lãnh đạo Nga Vladimir Putin có thể chỉ là một điều viển vông.

Borrell cũng kêu gọi các nước tăng cường các hệ thống phòng không mà họ đã hứa.

"Tôi hiểu mối lo ngại của Bộ trưởng Kuleba về sự chậm trễ này: hứa thì dễ, nhưng thực hiện thì khó hơn", ông nói.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Bộ trưởng Ba Lan cho biết Ba Lan cần F-35 trước khi triển khai MiG-29 tới Ukraine

Warsaw đã đặt hàng 32 máy bay F-35 mới nhưng việc giao hàng dự kiến sẽ không bắt đầu cho đến năm 2026.

1725278149694.png


Bộ trưởng Quốc phòng Władysław Kosiniak-Kamysz cho biết Ba Lan sẽ chỉ cân nhắc tặng thêm máy bay chiến đấu MiG-29 cho Ukraine sau khi nhận được máy bay F-35 thay thế theo đơn đặt hàng từ Hoa Kỳ.

"Tôi biết rằng Ukraine cần nhiều loại vũ khí, nhưng các đối tác của chúng tôi tại Ukraine cũng cần hiểu rằng nhà nước Ba Lan phải duy trì năng lực của mình", Kosiniak-Kamysz phát biểu tại một cuộc họp báo vào thứ Ba.

Warsaw đã đặt hàng 32 máy bay chiến đấu Lockheed Martin F-35 Lightning II mới theo thỏa thuận trị giá 4,6 tỷ đô la nhưng việc giao hàng dự kiến sẽ không bắt đầu cho đến năm 2026.

"Chỉ sau khi nhận được máy bay mới, chúng tôi mới có thể loại bỏ những máy bay cũ, chẳng hạn như MiG-29, hiện vẫn đang được sử dụng, đặc biệt là để bảo vệ không phận Ba Lan", Kosiniak-Kamysz cho biết. "Chỉ khi đó, chúng tôi mới đưa ra quyết định".

Trong khi các máy bay chiến đấu F-16 được tài trợ hiện cũng đang hoạt động ở Ukraine, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy cho biết quân đội cần nhiều máy bay MiG thời Liên Xô hơn để kiểm soát bầu trời vì các phi công của Kyiv đã biết cách vận hành các máy bay chiến đấu như vậy.

Ba Lan, Đức và Slovakia đã gửi một số máy bay MiG-29 hai động cơ cũ tới Ukraine mặc dù một số trong số đó chỉ được sử dụng để lấy phụ tùng thay thế.

1725278297684.png


Máy bay chiến đấu F-35A đầu tiên của Ba Lan, có tên là Husarz, dự kiến rời nhà máy sản xuất vào ngày hôm nay; một phái đoàn cấp cao của Ba Lan đang có mặt tại Hoa Kỳ để chứng kiến buổi ra mắt.

Lô sáu máy bay chiến đấu đầu tiên sẽ được gửi đến căn cứ Không quân Quốc gia Ebbing ở Arkansas, nơi các phi công Ba Lan sẽ được đào tạo.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Cách Mỹ đánh bại châu Âu về phòng không

Trên lý thuyết, hệ thống phòng không Patriot và SAMP/T trông giống nhau nhưng công nghệ do Mỹ sản xuất lại bán chạy hơn nhiều.

Khi nói đến việc tiếp thị hệ thống phòng không, cách quảng cáo tốt nhất là chứng kiến nó hoạt động.

1725278439604.png

Patriot

Cuộc không kích mới nhất của Nga vào Ukraine hôm thứ Hai bằng ít nhất 127 tên lửa và 109 máy bay không người lái đã tập trung sự chú ý trở lại vào các hệ thống phòng không mặt đất mà các đồng minh phương Tây tặng cho Kiev — và đặc biệt là hệ thống MIM-104 Patriot do Hoa Kỳ sản xuất.

Sự ồn ào xung quanh Patriots, hệ thống phòng không chủ lực của phương Tây kể từ những năm 1980, đang khiến hệ thống SAMP/T của Pháp-Ý trở nên lạc hậu mặc dù, ít nhất là về mặt thông số kỹ thuật, hệ thống này là một giải pháp thay thế đáng gờm do châu Âu sản xuất.

Fabian Hoffmann, một nhà nghiên cứu về công nghệ tên lửa tại Đại học Oslo, cho biết: "Patriot là hệ thống được sử dụng nhiều nhất ở Ukraine và có thành tích tốt, nếu không muốn nói là xuất sắc". "Mọi người tin tưởng vào những gì họ thấy và danh tiếng của nó vẫn còn đó".

Những gì người mua muốn là kinh nghiệm chiến trường và Patriot có đầy đủ điều đó — từ cuộc chiến vùng Vịnh năm 1991 cho đến nhiều thập kỷ được sử dụng ở Israel, trong Chiến tranh Iraq, của Ả Rập Xê Út chống lại lực lượng Houthi từ Yemen, và bây giờ là ở Ukraine.

1725278511191.png

SAMP/T

SAMP/T có hồ sơ chiến đấu thưa thớt hơn nhiều — lần đầu tiên được sử dụng trong cuộc xung đột ở Ukraine; tên lửa Aster 30 của hệ thống này cũng được hải quân Pháp sử dụng trên Biển Đỏ vào đầu năm nay để bắn hạ tên lửa đạn đạo do phiến quân Houthi bắn.

Điều đó ảnh hưởng đến doanh số.

Mười chín quốc gia châu Âu sử dụng Patriot (mặc dù các nền tảng của Thụy Sĩ vẫn đang được đặt hàng) và hàng tỷ hợp đồng mới đã được ký kết trong những năm gần đây. Cho đến nay, không một hệ thống SAMP/T nào được bán kể từ khi Singapore ký kết vào năm 2013 — đây là vấn đề đối với Rome và Paris.

Trong khi đó, Patriots đã nhận được rất nhiều sự quảng cáo miễn phí từ Kyiv.

Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy đã nhắc đến Patriots, gọi hệ thống do Raytheon và Lockheed Martin chế tạo là "mạnh nhất" và nói thêm rằng "không có hệ thống nào khác có hiệu quả chống lại các mối đe dọa đạn đạo".

Đó là vấn đề đối với SAMP/T Mamba, cũng được thiết kế để phá hủy tên lửa đạn đạo và hiện đang trải qua quá trình nâng cấp lớn. SAMP/T NG, viết tắt của thế hệ tiếp theo, dự kiến sẽ được giao vào năm 2026 nhưng hiện đã mở đơn đặt hàng.

1725278582533.png

Patriot

Mỹ đã cam kết cung cấp hai hệ thống Patriot cho Ukraine , trong khi Đức cam kết cung cấp ba hệ thống. Chính phủ Hà Lan đã ghép các thành phần lại với nhau để chuyển một nền tảng, trong khi Romania đã cam kết sẽ triển khai một hệ thống nếu Hoa Kỳ hứa sẽ thay thế.

Trong khi đó, Ý và Pháp đã cùng nhau gửi một hệ thống SAMP/T tới Ukraine vào năm ngoái và Ý đã cam kết gửi hệ thống thứ hai.

............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Gánh nặng của thành công

Các giám đốc điều hành thừa nhận rằng chiến tranh đã làm tăng nhu cầu về Patriot.

Phát biểu tại Triển lãm hàng không quốc tế Farnborough vào tháng 7, Thomas Laliberty, chủ tịch hệ thống phòng không và đất liền của Raytheon, cho biết cuộc xung đột ở Ukraine "thực sự đã thúc đẩy sự quan tâm lâu dài đến Patriot".

Tuy nhiên, nhu cầu tăng cao đang tạo ra vấn đề cho các nhà sản xuất Patriot.

1725278781144.png

Patriot

Laliberty cho biết: “Chúng tôi mất 12 tháng để chế tạo một radar Patriot, nhưng phải mất 24 tháng để có được tất cả các bộ phận”, đồng thời nêu ra khó khăn trong việc tăng tốc sản xuất nhanh chóng.

Raytheon cho biết hiện có 13 chiếc Patriot đang được đặt hàng, với công việc chủ yếu diễn ra tại một nhà máy ở Massachusetts. Trong số đó, năm chiếc được chuyển đến Thụy Sĩ theo một thỏa thuận trị giá 2,2 tỷ đô la và bốn chiếc được chuyển đến Đức theo hai hợp đồng riêng biệt có tổng giá trị 2,4 tỷ đô la.

Mỗi bệ phóng bao gồm ba phần chính gắn trên xe tải; một radar để theo dõi máy bay đang bay tới và các mối đe dọa từ đạn pháo; một bộ phận điều khiển và một bệ phóng có thể bắn 16 tên lửa đánh chặn.

Hệ thống này bắn tên lửa PAC-3 MSE mới nhất do Lockheed Martin sản xuất — mỗi tên lửa có giá khoảng 3,7 triệu đô la. Chúng sử dụng đầu dò milimet băng tần Ka siêu chính xác, có nghĩa là chúng có thể tiêu diệt mục tiêu bằng lực động học thô bạo khi va chạm, được gọi trong thuật ngữ quân sự là bắn trúng đích.

Sản lượng hiện đang ở mức 550 tên lửa PAC-3 mỗi năm, nhưng một nhà máy mới ở Arkansas sẽ nâng con số này lên 650 vào năm 2027. Các tên lửa PAC-2 thế hệ trước vẫn đang được sản xuất; chúng có tầm bắn xa hơn nhưng kém chính xác hơn vì không có hệ thống dẫn đường trên bo mạch của PAC-3.

1725278906744.png

Tên lửa PAC-3

Về phần mình, SAMP/T NG cũng sẽ nâng cấp lên đầu dò băng tần Ka cho tên lửa Aster giống như PAC-3. Mỗi tên lửa Aster 30 có giá khoảng 2 triệu đô la. Chi phí của hệ thống SAMP/T được đưa ra là khoảng 500 triệu đô la, trong khi đối với Patriot thì ước tính cao hơn một chút.

Theo nhà sản xuất Eurosam, một sự hợp tác giữa MBDA và Thales, SAMP/T sẽ có phạm vi phát hiện hơn 350 km và tên lửa Aster 30 có thể đánh chặn mục tiêu bằng đầu đạn phân mảnh ở khoảng cách hơn 150 km.

Tầm bắn này vượt trội hơn Patriot; tên lửa PAC-3 MSE mới nhất có tầm bắn khoảng 120 km.

Các chuyên gia cũng chỉ ra lý do tại sao SAMP/T có nhiều chức năng hơn so với Patriot vì SAMP/T hoạt động hiệu quả hơn về mặt số lượng binh lính cần thiết, khả năng theo dõi nhiều mối đe dọa cùng lúc và thiết kế cho phép hệ thống giám sát 360 độ từ một đơn vị.

Tuy nhiên, Patriot linh hoạt hơn, có thể đánh chặn các mục tiêu bao gồm máy bay, máy bay không người lái, tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình, trong khi SAMP/T chủ yếu được thiết kế để bắn hạ máy bay và tên lửa đạn đạo.

Sidharth Kaushal, nghiên cứu viên cao cấp tại Viện Royal United Services ở London, cho biết vấn đề đối với Eurosam là Patriots đã có mạng lưới nhà sản xuất và người dùng trên toàn cầu.

1725278975779.png

SAMP/T

Nhật Bản và Đức đều có thỏa thuận cấp phép cho tên lửa đánh chặn PAC-2, trong khi khoảng 48 bệ phóng cũng sẽ được sản xuất theo thỏa thuận chung với Huta Stalowa Wola tại Ba Lan theo một thỏa thuận được công bố trong tháng này.

Kaushal cho biết, việc sản xuất hàng loạt hàng nghìn tên lửa PAC-3 cũng như các tên lửa PAC-2 cũ hơn ở Hoa Kỳ, Châu Âu và Châu Á có nghĩa là "tên lửa này có nhiều người dùng và do đó có một thị trường và hệ sinh thái toàn cầu cho các thành phần và tên lửa đánh chặn".

Đó không phải là những tên lửa chặn duy nhất trên thị trường.

Ukraine đang sử dụng NASAMS, một hệ thống phòng không mặt đất tầm ngắn đến tầm trung do Kongsberg Defence & Aerospace và Raytheon của Na Uy phát triển, cũng như hệ thống tầm trung IRIS-T do Diehl Defence của Đức sản xuất.

Công tác nâng cấp cả NASAMS và IRIS-T đang được tiến hành để chống lại tên lửa đạn đạo tốt hơn.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Xe tăng M1A1 Abrams và Leopard 2A6 bị Nga bắt giữ ở Avdiivka

Những cảnh quay gần đây từ các đơn vị Quân đội Nga trên tiền tuyến gần thị trấn quan trọng Avdiivka ở vùng Donbas đang có tranh chấp đã tiết lộ cảnh thu hồi một xe tăng chiến đấu chủ lực Leopard 2A6 do Đức cung cấp bị hỏng được Quân đội Ukraine sử dụng, cùng với một xe tăng M1A1 Abrams do Mỹ cung cấp bị hư hỏng nặng hơn.

1725327383771.png

Abram

Leopard 2A6 và M1A1 Abrams là một trong những xe tăng đáng gờm nhất trong kho vũ khí của Ukraine. Đáng chú ý, các thành viên NATO đã cung cấp những xe tăng này với số lượng ít hơn so với các mẫu khác như Leopard 2A4, Leopard 1 và T-72. Leopard 2A6 lần đầu tiên xuất hiện trên tiền tuyến vào tháng 6 năm 2023 và nhanh chóng bắt đầu chịu tổn thất đáng kể trước các lực lượng Nga. Trong khi đó, Abrams đã ra mắt chiến đấu vào tháng 2 năm 2024, cụ thể là xung quanh Avdiivka.

Mặc dù hầu hết các cuộc giao tranh có sự tham gia của Abrams đều diễn ra xung quanh Avdiivka, một số cuộc cũng được triển khai để hỗ trợ cuộc tấn công của quân đội Ukraine và đồng minh vào khu vực Kursk của Nga, bắt đầu vào ngày 6 tháng 8. Vụ phá hủy đầu tiên được xác nhận của một chiếc Abrams tại chiến trường này xảy ra vào tuần thứ ba của tháng 8.

1725327411697.png


Lực lượng Nga trước đây đã chiếm được nhiều xe tăng Abrams và Leopard 2, bao gồm cả mẫu Leopard 2A4 và Leopard 2A6. Hầu hết xe tăng Leopard 2 và Abrams được chuyển giao cho khu vực này đều đã bị chiếm giữ, vô hiệu hóa hoặc bị phá hủy. Các quốc gia phương Tây phải đối mặt với những thách thức đáng kể trong việc thay thế những tổn thất này.

Lần đầu tiên xác nhận mất xe tăng Abrams xảy ra vào ngày 26 tháng 2, chỉ ba ngày sau khi những chiếc xe này lần đầu tiên được phát hiện trong chiến đấu. Nhiều tổn thất đã xảy ra kể từ đó. Đáng chú ý, một trong những thất bại này xảy ra vào tuần đầu tiên của tháng 3 khi một xe tăng T-72B3 của Nga đã giao chiến thành công với một xe tăng Abrams.

Đối mặt với tổn thất đáng kể vào tháng 2 và tháng 3, Quân đội Ukraine đã quyết định rút các xe tăng Abrams còn lại vào cuối tháng 4 do lo ngại ngày càng tăng về khả năng dễ bị tấn công của chúng. Tuy nhiên, tổn thất vẫn tiếp tục tăng, với các sự cố đáng chú ý vào ngày 3 tháng 5 và ngày 30 tháng 7, khi pháo binh dẫn đường đã nhắm mục tiêu thành công vào các xe tăng này, việc phá hủy chúng được ghi nhận trên video.

1725327464540.png

Abram bị phá hủy tại Kursk

Một vụ tiêu diệt gần đây, được quay trên video vào ngày 11 tháng 8, cho thấy một máy bay không người lái đạt được kỳ tích này. Với việc Nga đã sở hữu xe tăng Leopard 2A6 và M1A1 Abrams, nhiều xe trong tình trạng tốt hơn so với những xe mới nhất bị bắt giữ, giá trị của chúng ngoài mục đích tuyên truyền vẫn chưa chắc chắn.

Hiệu suất của xe tăng phương Tây như M1A1 Abrams và Leopard 2A6 ở Ukraine đã trở thành mối quan tâm ngày càng tăng của các nhà phân tích và quan chức quân sự phương Tây. Nhiều vấn đề đã được nêu bật như là lý do cho những khó khăn của họ trên chiến trường.

Một vấn đề lớn là những chiếc xe tăng này, được thiết kế vào những năm 1970 và 1980, không được trang bị để chống lại các khả năng chống tăng tiên tiến của lực lượng Nga. Ví dụ, Leopard 2A6 đã cho thấy khả năng dễ bị tổn thương đặc biệt trước các tên lửa chống tăng của Nga, vốn đã tiến bộ đáng kể kể từ khi những chiếc xe tăng này được thiết kế ban đầu. Không giống như các xe tăng hiện đại của Nga thường được trang bị giáp phản ứng tiên tiến để chống lại các mối đe dọa như vậy, Leopard 2A6 không có đủ khả năng bảo vệ chống lại các loại đạn chống tăng mới nhất, dẫn đến một số tổn thất đáng kể trên chiến trường.

1725327625844.png


Tương tự như vậy, M1A1 Abrams được ca ngợi vì hỏa lực và lớp giáp của nó, đã phải đối mặt với những thách thức đáng kể ở Ukraine. Được thiết kế cho một loại chiến tranh khác—chủ yếu là các trận chiến địa hình mở chống lại những kẻ thù được trang bị tương tự—Abrams phải vật lộn trong môi trường chiến đấu đa dạng của Ukraine. Ở đây, bối cảnh đô thị đông đúc, điều kiện lầy lội và lực lượng địch nhanh nhẹn được trang bị vũ khí chống tăng tiên tiến đã dẫn đến những tổn thất đáng kể, khiến lực lượng Ukraine phải rút một số xe tăng Abrams khỏi nhiệm vụ tiền tuyến.

Các quan chức quân sự và nhà phân tích phương Tây, bao gồm các chuyên gia từ Hoa Kỳ và Đức, nhấn mạnh rằng những thách thức này làm nổi bật sự cần thiết phải nâng cấp. Cả M1A1 Abrams và Leopard 2A6 đều thiếu Hệ thống bảo vệ chủ động [APS], rất quan trọng để chống lại các mối đe dọa chống tăng hiện đại. Tình hình này đã thúc đẩy các lời kêu gọi trang bị cho những chiếc xe tăng này các hệ thống phòng thủ hiện đại như giáp phản ứng và APS, đảm bảo chúng được chuẩn bị tốt hơn cho các yêu cầu của các kịch bản xung đột đương đại.

Do những lỗ hổng này, một số nhà phân tích quân sự cho rằng chỉ riêng xe tăng phương Tây mới sẽ không thay đổi đáng kể động lực chiến trường trừ khi những vấn đề này được giải quyết. Điều này làm nổi bật bối cảnh đang thay đổi của chiến đấu hiện đại, nhấn mạnh nhu cầu liên tục về phần cứng quân sự để thích ứng và cải thiện.

1725327699286.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Máy bay chiến đấu của Trung Quốc và Tu-95MS khởi hành từ căn cứ Anadyr bí mật của Nga

Lần đầu tiên, Nga cho phép quân đội nước ngoài hiện diện tại Căn cứ Không quân Anadyr được phân loại cao của mình. Sự kiện quan trọng này diễn ra vào cuối tháng 7 năm nay, sau khi các nhà nghiên cứu từ Trung tâm Nghiên cứu Khoa học và Công nghệ Tiên tiến thuộc Đại học Tokyo phân tích chi tiết hình ảnh vệ tinh tại lãnh thổ Chukotka của Nga.

1725328146167.png


Việc xem xét các hình ảnh này cho thấy rằng vào ngày 24 tháng 7, một máy bay ném bom Tu-95MS của Nga và máy bay Trung Quốc, bao gồm cả máy bay vận tải Y-20 của Không quân Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc, đã khởi hành từ căn cứ này. Lý do cho cuộc điều tra tập trung này ở khu vực đó của Nga là sự tham gia của hai máy bay ném bom Trung Quốc trong một nhiệm vụ chung với Nga ngoài khơi bờ biển Alaska.

Hiện tại, máy bay ném bom Xian H-6 của Trung Quốc chỉ có bán kính bay tối đa là 6.000 km. Điều này có nghĩa là nếu không có căn cứ quốc tế để tiếp nhiên liệu [và tránh tiếp nhiên liệu trên không tốn kém], Trung Quốc không thể tiếp cận được những vĩ độ cao này. Hãy nhớ rằng, trong thời gian đó, máy bay ném bom Nga-Trung đã bị NORAD chặn lại, dẫn đến việc Không quân Hoa Kỳ F-16 và F-35, cùng với CF-18 của Canada phải được điều động.

Nhà phân tích người Nga Sergey Ishchenko lưu ý , “Đây là điều chưa từng có. Sân bay Anadyr đóng vai trò quan trọng trong lực lượng hạt nhân chiến lược của Liên bang Nga. Nơi đây nắm giữ nhiều bí mật quân sự quan trọng và nhạy cảm nhất của chúng tôi, từ nơi lưu trữ đạn dược và nhiên liệu đặc biệt đến các hệ thống kiểm soát bay, liên lạc và nhận dạng. Ngoài ra, việc tổ chức các hệ thống phòng không và tác chiến điện tử là rất quan trọng ở đó. Cho đến nay, chúng tôi chưa cho phép người nước ngoài tiếp cận các căn cứ không quân như vậy, chứ đừng nói đến việc cho phép họ điều khiển máy bay chiến đấu từ đó.”

Để cung cấp một bức tranh rõ ràng hơn, chúng ta hãy đi sâu vào bối cảnh của Sân bay Anadyr. Được xây dựng ban đầu với nỗ lực to lớn trên khắp Vòng Bắc Cực trong thời kỳ Liên Xô, sân bay đã phải đối mặt với sự xuống cấp sau năm 1991. Tuy nhiên, nó đã được phục hồi vào năm 2018 sau 15 năm phục hồi toàn diện. Sự phục hồi này được đánh dấu bằng cuộc hạ cánh lịch sử của hai máy bay chiến lược siêu thanh của Nga, các máy bay mang tên lửa Tu-160 "White Swan" . Những chiếc máy bay này đã di chuyển một quãng đường ấn tượng 7.000 km từ Engels, sân bay chính của không quân tầm xa Nga ở khu vực Volga.

1725328277992.png


Chuyến bay của hai máy bay ném bom Nga này được coi là một thành tựu đáng kể và là một lợi thế chiến thuật. Sự tiến bộ này đã rút ngắn đáng kể thời gian bay đến các địa điểm chiến lược quan trọng tại Hoa Kỳ [mở rộng ra ngoài Alaska!]. Do đó, tên lửa và đạn dược phòng không của Nga hiện có khả năng tiếp cận không phận Hoa Kỳ gần như ngay lập tức. Do đó, Anadyr đã trở thành một sân bay "dã chiến" quan trọng cho các tàu sân bay tên lửa của lực lượng không quân tầm xa của Không quân Nga.

“Ban đầu, đây là một nhiệm vụ khá thách thức và khá rủi ro đối với White Swans,” Ishchenko nói. “Mặc dù đã nỗ lực sửa chữa và mở rộng đường băng cũ, xây dựng đường lăn mới, lắp đặt hệ thống đèn hạ cánh cường độ cao và thay thế hoàn toàn các tuyến cáp, việc tiếp nhận những máy bay nặng và tốc độ cao như Tu-160 [mỗi máy bay này nặng 110 tấn khi rỗng] gần như là không thể.”

Do đó, tại Chukotka, “Thiên nga trắng” phải hạ cánh gần như “trống rỗng”. Theo các nhân chứng, cặp Tu-160 đã hạ cánh lịch sử tại đây vào ngày 16 tháng 8 năm 2018, đã bay vòng tròn trên không trong một thời gian dài trước khi hạ cánh để đốt cháy nhiên liệu “thừa” . Những máy bay mang tên lửa này nhận được dầu và vũ khí cần thiết [bao gồm cả vũ khí hạt nhân] trực tiếp tại Chukotka trước khi cất cánh trở lại. Điều này có thể thực hiện được nhờ một cơ sở lưu trữ ngầm khổng lồ có tên là Portal, được xây dựng vào những năm 1950 trong lớp đất đóng băng vĩnh cửu, cách sân bay khoảng 10 km, cung cấp khả năng bảo vệ chống hạt nhân hoàn toàn.

Tóm lại, không dễ dàng để các phi công chuẩn bị cho các chuyến bay từ Anadyr. Vì vậy, hãy tưởng tượng đến cú sốc ở Washington khi không quân chiến lược Trung Quốc đột nhiên xuất hiện ở Chukotka. Các chuyến bay tuần tra chiến đấu chung của máy bay Nga và Trung Quốc ngoài khơi bờ biển Hoa Kỳ cho thấy lực lượng vũ trang của cả hai nước đang tăng cường hiệu quả khả năng tương tác không quân chiến lược của họ, tất cả đều không có nhiều sự phô trương.

Nhưng tại sao điều này lại xảy ra? Gần đây, tờ New York Times đã nêu bật một điểm quan trọng: Avril Haynes, nữ giám đốc tình báo quốc gia đầu tiên, đã đề cập trong phiên điều trần của Thượng viện rằng các quan chức Hoa Kỳ cần cân nhắc cách Nga có thể hỗ trợ Trung Quốc trong trường hợp xảy ra cuộc xâm lược Đài Loan.

1725328439563.png


Theo Haynes, mặc dù sự hỗ trợ từ Moscow không nhất thiết có nghĩa là Liên bang Nga sẽ trực tiếp tham gia vào cuộc xung đột khu vực lớn nhất ở Thái Bình Dương, nhưng Nga cũng không có khả năng đứng ngoài cuộc.

Vậy, những khả năng là gì? Về chủ đề này, Giám đốc Tình báo Quốc gia Hoa Kỳ đã tham gia cùng Becca Wasser, người đứng đầu nhóm nghiên cứu của New American Security. Bà lập luận rằng trong các cuộc mô phỏng về một cuộc đụng độ dự kiến với Trung Quốc về Đài Loan, một kịch bản thường xuyên xảy ra là Nga thực hiện một số hành động quân sự đánh lạc hướng ở nơi khác.

“Trung Quốc có thể trông cậy vào Nga, đối tác chiến lược đang phát triển của mình, để khởi xướng một khu vực xung đột thứ cấp nhằm chuyển hướng Hoa Kỳ và một số đồng minh của nước này”, Wasser giải thích. “Chiến thuật này sẽ giúp cắt giảm lượng tài nguyên của Hoa Kỳ và tập trung vào Trung Quốc”. Tuy nhiên, bất kể điều gì xảy ra trong những năm tới, không còn nghi ngờ gì nữa, việc máy bay chiến đấu của Trung Quốc tiếp cận sân bay Anadyr bí mật của Nga là nguồn tài nguyên cần thiết mà Bắc Kinh cần để “duy trì” sự giám sát đối với Washington từ khoảng cách gần hơn nhiều so với trước đây.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Tàu tuần tra OPV 97m của Philippines bị hư hại sau khi va chạm với Cảnh sát biển Trung Quốc

1725329182797.png


Tàu tuần tra xa bờ (OPV) lớp Teresa Magbanua của Lực lượng Bảo vệ bờ biển Philippines (PCG) đã bị hư hại nhiều chỗ sau khi va chạm với một tàu của Lực lượng Bảo vệ bờ biển Trung Quốc (CCG) vào ngày 31 tháng 8 gần một thực thể đang tranh chấp ở Biển Đông có tên là Bãi cạn Sabina.

Theo tuyên bố được đưa ra bởi người phát ngôn của PCG tại Biển Tây Philippines, Chuẩn đô đốc Jay Tarriela vào cùng ngày, tàu CCG "cố tình đâm và va chạm với tàu BRP Teresa Magbanua ba lần, mặc dù không có hành động khiêu khích nào từ Cảnh sát biển Philippines".


Sabina Shoal là một đảo san hô nằm cách đảo Palawan của Philippines khoảng 78 hải lý về phía tây bắc và cách Trung Quốc đại lục khoảng 750 hải lý. Trung Quốc gọi thực thể này là Xianbin Jiao trong khi Philippines gọi là Escoda Shoal.

Đi kèm với tuyên bố của Tarriela là một loạt video và hình ảnh cho thấy Teresa Magbanua bị bao vây bởi ít nhất năm tàu dân quân biển Trung Quốc, ba tàu CCG và hai tàu kéo của Hải quân Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLAN) vào thời điểm xảy ra va chạm.

Từ các video, tàu đâm vào Teresa Magbanua có thể được xác định là tàu tuần tra ven biển 100 m lớp Zhaojun (Kiểu 718B) mang số hiệu Haijing 5205 của CCG . Trong một trong những video, có thể thấy rõ ràng rằng tàu Haijing 5205 đã va chạm đuôi tàu với mạn phải sàn bay của tàu Teresa Magbanua .

Những hình ảnh tiếp theo do PCG công bố cùng ngày cho thấy tàu Teresa Magbanua bị lõm 90 cm gần sàn đáp máy bay và thân tàu bị thủng một lỗ rộng khoảng 1,5 m ở đuôi tàu do vụ va chạm này.

1725329426548.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Philippines kêu gọi sự ủng hộ của Hoa Kỳ chống lại Trung Quốc trên biển

Các quan chức Philippines vận động hành lang để thiết lập lại hiệp ước phòng thủ chung giữa Hoa Kỳ và Philippines, qua đó hạ thấp ngưỡng can thiệp quân sự của Hoa Kỳ.

Liệu bãi cạn Sabina có phải là điểm kích hoạt sự can thiệp của Hoa Kỳ vào cuộc đụng độ đang leo thang giữa Trung Quốc và Philippines ở Biển Đông đang tranh chấp hay không?

1725413423285.png


Vào cuối tuần, các tàu của Lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc và Philippines đã va chạm nhau tại bãi cạn lúc thủy triều xuống, chỉ cách bờ biển phía tây Philippines 138 km và cách tỉnh Hải Nam cực nam của Trung Quốc 1.200 km.

Philippines tuyên bố bãi cạn Sabina là một phần thuộc vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) của mình, trong khi Bắc Kinh khẳng định bãi cạn này nằm trong yêu sách đường chín đoạn mở rộng của họ đối với hầu hết Biển Đông.

Giống như các cuộc đụng độ trên biển trước đây ở các bãi cạn và thực thể tranh chấp khác, cả hai bên đều đổ lỗi cho bên kia về vụ va chạm tàu. Người phát ngôn của Cảnh sát biển Trung Quốc (CCG) Lưu Đức Quân cáo buộc Cảnh sát biển Philippines (PCG) "cố tình va chạm" với một trong những tàu của mình gần bãi cạn.

“Tàu Philippines số 9701 đã cố tình va chạm với tàu Trung Quốc số 5205, vốn thường thực thi quyền và luật pháp, theo cách thiếu chuyên nghiệp và nguy hiểm, dẫn đến va chạm”, người phát ngôn Trung Quốc cho biết. Ông nói thêm rằng “trách nhiệm hoàn toàn thuộc về Philippines”.

1725413494842.png


Người phát ngôn của PCG, Jay Tarriela, đã đáp trả bằng cách cáo buộc lực lượng Trung Quốc "cố tình đâm" vào tàu chiến chủ lực của PCG, BRP Teresa Magbanua, ba lần mà không có hành động khiêu khích.

“Chiều nay, tàu của Cảnh sát biển Trung Quốc cố tình đâm và va chạm với tàu, mặc dù Cảnh sát biển Philippines không có hành động khiêu khích nào”, ông viết trong bài đăng trên X.

Washington nhanh chóng đứng về phía đồng minh trong hiệp ước phòng thủ chung là Philippines, khi Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ lên án Trung Quốc vì "cố tình va chạm ba lần" với tàu PCG.

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ Matthew Miller cho biết: "Nhiều lần trong suốt tháng 8 năm 2024, (Trung Quốc) đã hung hăng phá hoại các hoạt động trên không và trên biển hợp pháp của Philippines ở Biển Đông, bao gồm cả ở bãi cạn Sabina".

Tuy nhiên, thay vì giảm căng thẳng, Trung Quốc lại tiếp tục triển khai một đội tàu dân quân đến vùng biển tranh chấp ở quần đảo Trường Sa.

Theo chính quyền Philippines, Trung Quốc đã neo đậu số lượng tàu CCG và tàu dân quân biển Trung Quốc (CMM) lớn nhất từ trước đến nay tại vùng biển tranh chấp, nhấn mạnh sức mạnh áp đảo của Trung Quốc so với Philippines.

1725413609234.png


Tổng cộng có 203 tàu được phát hiện từ ngày 27 tháng 8 đến ngày 2 tháng 9, trong đó có tới 71 tàu được triển khai chỉ riêng gần bãi cạn Sabina.

Trong bối cảnh Trung Quốc mở rộng sự hiện diện và liên tục làm xói mòn năng lực tuần tra và tiếp tế của Philippines thông qua các vụ va chạm tàu thuyền, chính quyền của Tổng thống Philippines Ferdinand Marcos Jr hiện đang công khai tranh luận về việc thiết lập lại toàn diện liên minh quốc phòng với Hoa Kỳ.

Chuẩn đô đốc Alexandar Lopez của Hải quân Philippines đã công khai kêu gọi " xem xét lại " Hiệp ước phòng thủ chung Philippines-Hoa Kỳ (MDT) trong khi Bộ trưởng Quốc phòng Gilbert Teodoro Jr đã vận động hành lang cho "hành động đa phương tập thể" với các quốc gia cùng chí hướng trong khu vực để chống lại Trung Quốc.

...............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiêp)

Sau cuộc họp với Tổng tư lệnh Bộ Tư lệnh Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương của Hoa Kỳ (INDOPACOM) Samuel Paparo, Tổng tư lệnh Lực lượng vũ trang Philippines (AFP), Tướng Romeo Brawner Jr. cho biết các cuộc tuần tra chung và nhiệm vụ tiếp tế với Hoa Kỳ sẽ là "biện pháp cuối cùng" nếu Trung Quốc tiếp tục leo thang căng thẳng.

1725413752686.png


Bất chấp sự phòng ngừa như vậy, nguy cơ xung đột vũ trang rõ ràng đang gia tăng. Trung Quốc có thể lo ngại một thất bại chiến lược khác sau khi Manila gần đây đã thành công trong việc củng cố căn cứ quân sự trên thực tế của mình, tàu BRP Sierra Madre bị mắc cạn, trên Bãi cạn Second Thomas đang tranh chấp.

Sau nhiều lần chặn bắt và can thiệp mạnh mẽ không thể ngăn cản Manila, Bắc Kinh đã chấp nhận một "thỏa thuận tạm thời" mơ hồ cho phép cả hai bên giữ thể diện và giảm căng thẳng trong một khoảng thời gian ngắn.

Hiện tại, Trung Quốc có thể lo ngại Philippines sẽ cố gắng lặp lại thành công của mình tại Bãi Cỏ Mây bằng cách củng cố các thực thể mà nước này tuyên bố chủ quyền trên khắp quần đảo Trường Sa, bao gồm cả Bãi Cỏ Mây.

Mặc dù cho đến nay Trung Quốc vẫn kiềm chế không áp đặt ý chí của mình, nhưng họ đã tương đối thành công trong việc làm suy yếu khả năng tiếp tế và tuần tra của Philippines bằng cách gây thiệt hại cho các tàu của nước này.

Các chiến lược gia hàng đầu của Philippines như Chuẩn đô đốc đã nghỉ hưu Rommel Jude Ong đã cảnh báo về chiến thuật "giết nhiệm vụ" của Trung Quốc, khi Bắc Kinh cố tình gây thiệt hại cho hạm đội tàu hạn chế của Philippines .

Để ứng phó, các quan chức Philippines đang tăng cường nỗ lực xây dựng và mua nhiều tàu tuần duyên và tàu hải quân mới từ nhiều đối tác và đồng minh.

Cho đến nay, Nhật Bản và Hàn Quốc là những nhà cung cấp lớn nhất cho Philippines về tài sản của lực lượng bảo vệ bờ biển và hải quân. Nhưng hiện nay Manila đang thúc đẩy nhanh chóng mua lại các tài sản hải quân giá rẻ hơn của Hoa Kỳ đã loại biên gần đây.

1725414221859.png


Tháng trước, hai đồng minh đã tổ chức hội nghị thượng đỉnh “hai cộng hai” đầu tiên tại Manila, tại đó Ngoại trưởng Hoa Kỳ Antony Blinken và Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Lloyd Austin đã công bố gói viện trợ quốc phòng mới trị giá 500 triệu đô la Mỹ cho Philippines.

Tất nhiên, số tiền đó sẽ không đủ để cân bằng với sức mạnh quân sự và hải quân đang gia tăng của Trung Quốc, vì việc nâng cấp năng lực hải quân lạc hậu của Philippines sẽ mất nhiều năm và tốn kém hàng tỷ đô la.

Như vậy, có một động thái thúc đẩy nâng cấp liên minh Philippines-Hoa Kỳ theo những cách có tác dụng răn đe tức thời hơn vì Trung Quốc đã triển khai nhiều hình thức chiến thuật “vùng xám” khác nhau và ngày càng hung hăng. Những người chỉ trích Philippines cho rằng Trung Quốc đã triển khai các chiến thuật này với “sự miễn trừ chiến lược”.

Đô đốc Alexander Lopez, người phát ngôn của Hội đồng Hàng hải Quốc gia (NMC), một cơ quan giám sát sự phối hợp liên ngành về chiến lược của Philippines ở Biển Đông, gần đây đã kêu gọi "xem xét" chính thức MDT.

“Với tôi, MDT đã có từ năm 1951, và kể từ đó, bối cảnh chiến lược đã thay đổi rất nhiều. Vì vậy, có lẽ đã đến lúc phải xem xét lại”, Lopez giải thích, mà không nêu rõ những điều khoản cụ thể mà ông muốn sửa đổi.

Đối với một số nhà chiến lược người Philippines, Hoa Kỳ có thể sửa đổi định nghĩa về "tấn công vũ trang" và theo đó, điều chỉnh ngưỡng kích hoạt chính thức các nghĩa vụ phòng thủ chung để ngăn chặn và làm giảm các chiến thuật vùng xám của Trung Quốc.

Tuy nhiên, người đứng đầu quân đội Philippines đã khẳng định rằng cho đến nay lực lượng của ông có khả năng xử lý tình hình. "Thái độ của Lực lượng vũ trang Philippines, theo luật pháp Philippines, là chúng tôi phải tự lực cánh sinh trước tiên", Brawner cho biết sau cuộc họp với chỉ huy INDOPACOM của Hoa Kỳ đang đến thăm.

“Chúng tôi sẽ thử mọi phương án, mọi con đường có thể để hoàn thành nhiệm vụ…trong trường hợp này là tiếp tế và luân chuyển quân đội của chúng tôi.”

Tuy nhiên, ông làm rõ rằng nếu Trung Quốc tiếp tục các hành động hung hăng, Philippines "sẽ tìm kiếm các lựa chọn khác khi chúng tôi đã bị hạn chế không thể tự mình thực hiện", bao gồm các cuộc tuần tra chung và nhiệm vụ tiếp tế với lực lượng Hoa Kỳ.

1725414340521.png


Bộ trưởng Quốc phòng Philippines Teodoro Jr đã nhấn mạnh tầm quan trọng của cách tiếp cận đa phương, cách tiếp cận đảm bảo quốc gia Đông Nam Á này duy trì được quyền tự chủ chiến lược, tránh phụ thuộc quá nhiều vào Hoa Kỳ và tận dụng mạng lưới quan hệ đối tác chiến lược rộng lớn của mình.

Teodoro cho biết: "Thuốc giải là một hành động đa phương tập thể mạnh mẽ hơn chống lại Trung Quốc", đồng thời nhấn mạnh rằng các tuyên bố ngoại giao riêng lẻ từ các đồng minh chủ chốt là "không đủ" để ngăn chặn Trung Quốc.

Cảm nhận được sự thất vọng ngày càng tăng ở Manila, các quan chức Hoa Kỳ đã cố gắng trấn an đồng minh hiệp ước Philippines và nhấn mạnh cam kết của họ trong việc ngăn chặn hiệu quả hơn các chiến thuật đe dọa của Trung Quốc.

“Chúng tôi chắc chắn đã chuẩn bị một loạt các phương án và USINDOPACOM luôn sẵn sàng, nếu được yêu cầu, sau khi tham vấn theo hiệp ước để thực hiện những phương án đó cùng với đồng minh của chúng tôi”, chỉ huy USINDOPACOM Samuel Paparo cho biết trong chuyến thăm bất ngờ gần đây tới Philippines.

Tuy nhiên, ông từ chối cung cấp thông tin chi tiết về hoạt động để ngăn Trung Quốc thực hiện "biện pháp đối phó với những hành động đó".
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nhật Bản chuẩn bị cho một ngân sách quốc phòng phá kỷ lục khác

Chi tiêu theo định hướng công nghệ bao gồm máy bay không người lái, vệ tinh, phòng thủ tên lửa và an ninh mạng khi Tokyo tiến gần hơn đến mục tiêu 2% GDP

Chi tiêu quân sự của Nhật Bản đang tiến gần hơn đến mục tiêu 2% tổng sản phẩm quốc nội (GDP), với các khoản ngân sách mới lớn dành cho máy bay không người lái, phòng thủ tên lửa, vệ tinh, phòng thủ mạng và hệ thống chỉ huy và kiểm soát dựa trên đám mây.

1725416112054.png


Bản ngân sách đề xuất, hiện đang chờ phê duyệt cuối cùng, cho thấy Tokyo đang trông cậy nhiều hơn vào công nghệ quân sự trên thực địa để ứng phó với các mối đe dọa an ninh và thách thức ngày càng gia tăng từ Trung Quốc, Triều Tiên và Nga.

Vào ngày 30 tháng 8, Bộ Quốc phòng Nhật Bản đã yêu cầu một khoản ngân sách cao kỷ lục là 8,5 nghìn tỷ yên (58 tỷ đô la) cho năm tài chính 2025 kết thúc vào tháng 3 năm 2026.

Con số này tăng tới 7,4% so với ngân sách ban đầu là 7,9 nghìn tỷ yên, tương đương khoảng 1,4% GDP dự kiến và lớn hơn hai phần ba so với mức 5,1 nghìn tỷ yên chi trong năm tài chính 2021.

Bộ Tài chính sẽ xem xét và có thể sẽ cắt giảm ngân sách đề xuất, dự kiến sẽ được hoàn thiện vào cuối năm dương lịch này. Nếu lịch sử là kim chỉ nam, bất kỳ sự cắt giảm nào cũng có thể sẽ rất nhỏ, có lẽ khoảng 3%, nghĩa là ngân sách cuối cùng vẫn sẽ đạt mức cao kỷ lục là 8 nghìn tỷ yên.

Chính sách chính thức của Nhật Bản là tăng chi tiêu quốc phòng lên mức tiêu chuẩn của NATO là 2% GDP vào năm tài chính 2027. Trong nhiều thập kỷ, Nhật Bản đã giới hạn chi tiêu quốc phòng ở mức 1% GDP, phù hợp với hiến pháp "hòa bình" của nước này.

GDP của Nhật Bản đang tăng trưởng với tốc độ hàng năm khoảng 1%, do đó, để đạt được mục tiêu 2%, chi tiêu quốc phòng sẽ phải tăng thêm 45% lên hơn 12 nghìn tỷ yên.

Chắc chắn đây là một sự căng thẳng về mặt tài chính, nhưng nó cam kết quốc gia sẽ đạt được mục tiêu khiến việc cắt giảm ngân sách quốc phòng gần như là điều không thể dưới bất kỳ chính phủ Nhật Bản mới nào.

Bất kể mục tiêu 2% có đạt được đúng thời hạn vào năm 2027 hay không (hoặc có đạt được hay không), quá trình xây dựng quân đội của Nhật Bản đã được thể chế hóa và có khả năng sẽ tiếp tục diễn ra nhanh chóng.

1725416191210.png


Cách Nhật Bản chi tiêu cho quốc phòng đang thay đổi mạnh mẽ. Chi phí nhân sự, vốn hầu như không tăng, đã giảm từ 44% tổng chi tiêu năm năm trước xuống còn khoảng 29% trong năm tài chính này và 27% trong ngân sách năm 2025 mới được đề xuất.

Phần lớn sự tăng trưởng trong chi tiêu đã và đang được dành cho các hệ thống vũ khí tiên tiến và các nâng cấp công nghệ khác.

Giống như Hoa Kỳ, Nhật Bản đang phải vật lộn để tuyển dụng những người lính bình thường. Tháng 2 năm ngoái, Bộ Quốc phòng Nhật Bản đã thành lập một hội đồng để giải quyết vấn đề này và không có gì ngạc nhiên khi đề xuất mức lương cao hơn và điều kiện làm việc và sinh hoạt tốt hơn cho những người lính và gia đình họ.

Nhưng hội đồng cũng chỉ ra nhu cầu cạnh tranh với khu vực tư nhân để có được các chuyên gia trong các công nghệ quan trọng như an ninh mạng. Đây có thể là một vấn đề đang diễn ra khi quá trình chuyển đổi sang khả năng chiến đấu công nghệ cao vẫn tiếp tục.

............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiêp)

Đề xuất ngân sách tài khóa 2025 được trình bày như một phần của báo cáo tiến độ hàng năm về kế hoạch phát triển lực lượng quốc phòng của Nhật Bản, được nội các của Thủ tướng Fumio Kishida phê duyệt vào tháng 12 năm 2022.

Kế hoạch được nêu trong “Ba Văn kiện Chiến lược”, cụ thể là Chiến lược An ninh Quốc gia, Chiến lược Quốc phòng Quốc gia đi kèm và Chương trình Tăng cường Quốc phòng.

Chương trình Tăng cường Quốc phòng liệt kê bảy chương trình chính là chìa khóa để tăng cường đáng kể sức mạnh quân đội: phòng thủ từ xa (phòng thủ từ xa), phòng thủ tên lửa và phòng không tích hợp, năng lực phòng thủ không người lái, năng lực tác chiến liên miền, chức năng chỉ huy, kiểm soát và liên quan đến tình báo, năng lực triển khai di động và bảo vệ dân sự, khả năng bền vững và phục hồi.

1725417162599.png

Tên lửa dẫn đường đất đối hạm Type 12

Theo báo cáo năm nay, đã có tiến triển trên mọi phương diện. Về phòng thủ đối đầu, cả việc triển khai tên lửa dẫn đường đất đối hạm Type 12 nâng cao và việc mua tên lửa Tomahawk đều được đẩy nhanh từ năm tài chính 2026 lên năm tài chính 2025.

Lực lượng Phòng vệ Biển và các lực lượng khác đào tạo về vận hành tên lửa Tomahawk được tiến hành từ tháng 3 đến tháng 8 năm 2024.

Tên lửa Type 12 được sản xuất bởi Mitsubishi Heavy Industries (MHI), nhà thầu quốc phòng hàng đầu của Nhật Bản. Tên lửa hành trình Tomahawk được nhập khẩu từ Hoa Kỳ và được sản xuất bởi nhà thầu quốc phòng Hoa Kỳ Raytheon.

Vào tháng 7, Cơ quan Mua sắm, Công nghệ và Hậu cần thuộc Bộ Quốc phòng Nhật Bản thông báo rằng hai vụ phóng thử nghiệm Đạn lượn siêu tốc (HVGP) đã được tiến hành tại California, một vụ vào tháng 3 và một vụ vào tháng 4.

Theo Defense News, Lực lượng Phòng vệ Mặt đất Nhật Bản dự kiến sẽ triển khai HVGP siêu thanh với tầm bắn tối đa 500km vào năm 2026. Dự kiến sẽ có HVGP siêu thanh với tầm bắn 3.000km vào cuối thập kỷ này. HVGP cũng được sản xuất bởi MHI.

Với việc sản xuất tên lửa Patriot của MHI bị hạn chế do Boeing không thể cung cấp các thành phần chính, có vẻ như Nhật Bản sẽ giảm sự phụ thuộc vào thiết bị quốc phòng nhập khẩu từ Hoa Kỳ và thay vào đó dựa vào năng lực sản xuất vượt trội của chính mình.

Nhật Bản có kế hoạch bắt đầu phóng một chòm sao vệ tinh vào cuối năm tài chính 2025 để cung cấp khả năng phát hiện và theo dõi mục tiêu cần thiết cho phòng thủ tầm xa.

Dự án sẽ được hỗ trợ bởi Sáng kiến Tài chính Tư nhân (PFI), sử dụng nguồn vốn từ khu vực tư nhân cùng với chuyên môn quản lý và kỹ thuật để xây dựng và vận hành các cơ sở công cộng.

Tiến triển về năng lực phòng thủ tên lửa và không quân tích hợp bao gồm việc hoàn thành thiết kế cơ bản của một tàu được trang bị Aegis và đẩy nhanh quá trình thiết kế chi tiết của tàu này bắt đầu từ tháng 2 năm 2024.

Hơn nữa, Nhật Bản và Hoa Kỳ đã công bố vào tháng 5 chương trình phát triển tên lửa dẫn đường đánh chặn pha lướt (GPI) chung.

Hoa Kỳ sẽ cung cấp khả năng phòng thủ tên lửa siêu thanh trong giai đoạn lướt của chuyến bay siêu thanh trong khi Nhật Bản sẽ dẫn đầu quá trình phát triển động cơ tên lửa và các bộ phận đẩy.

Chuyên gia quốc phòng và vũ trụ Paul Kallender của Viện nghiên cứu Keio tại Cơ sở Shonan Fujisawa tại Nhật Bản chỉ ra rằng đó là một tên lửa của Nhật Bản và rằng "Hoa Kỳ đang tìm kiếm sự giúp đỡ cho GLP của mình tại Nhật Bản, chứ không phải bất kỳ ai khác".

Trong năm tài chính 2023, Nhật Bản đã mua mười loại máy bay không người lái (UAV) hoặc máy bay không người lái. Các loại UAV tầm trung và tầm ngắn của Nhật Bản cùng một loại Phương tiện không người lái dưới nước (UUV) hiện đang hoạt động.

1725417588776.png


Năng lực hoạt động liên lĩnh vực bao gồm không gian, mạng, điện từ, mặt đất, hàng hải và không quân.

Những diễn biến được báo cáo trong năm nay bao gồm "phiên bản mới" của Phi đội quản lý hệ thống không gian số 2 của Lực lượng phòng vệ trên không, tổ chức lại Trường đào tạo truyền thông hệ thống và mạng của Lực lượng phòng vệ mặt đất, tổ chức lại Lữ đoàn lực lượng đặc biệt số 2 của Lực lượng phòng vệ mặt đất và thành lập Trung đoàn tên lửa đất đối hạm số 7 mới ở phía tây nam Nhật Bản.

Nhật Bản cũng đang mở rộng năng lực điện toán đám mây để chỉ huy và kiểm soát hiệu quả hơn. Thiết kế hệ thống và sản xuất các dịch vụ chỉ huy và kiểm soát dựa trên đám mây cho Lực lượng Phòng vệ Trên bộ, Trên biển và Trên không đã bắt đầu. Những dịch vụ này sẽ được điều phối bởi Hệ thống Chỉ huy Trung tâm, với mục đích hợp nhất Đám mây của Bộ Quốc phòng.

Trong lĩnh vực năng lực triển khai cơ động và bảo vệ công dân, một tàu cỡ trung và một tàu cỡ nhỏ dự kiến được hạ thủy vào quý 3 năm tài chính 2024 sẽ do Nhóm vận tải biển của Lực lượng phòng vệ Nhật Bản mới vận hành.

Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản cũng đã mua hai trực thăng đa năng trong năm tài chính 2023 và cung cấp một tàu PFI cho những người sơ tán khỏi trận động đất Noto Peninsula. Hạng mục bền vững và phục hồi bao gồm việc cung cấp đạn dược, nhiên liệu và bảo trì.

.............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,463
Động cơ
656,371 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiêp)

Bộ QP Nhật Bản có ý định lập kế hoạch tổng thể về việc củng cố và xây dựng lại các cơ sở của Lực lượng Phòng vệ và bắt đầu gia cố kết cấu và di dời theo chức năng và tầm quan trọng của chúng. Liên quan đến việc này, Bộ có kế hoạch xây dựng 36 kho thuốc súng mới tại sáu cơ sở trên toàn quốc.

1725417736430.png


Các sáng kiến quan trọng khác bao gồm phát triển vệ tinh thế hệ tiếp theo, đẩy mạnh R&D, thúc đẩy sử dụng nhiều AI hơn và tăng cường cơ sở sản xuất quốc phòng, liên minh Nhật-Hoa Kỳ và an ninh thông tin.

Trong bảy năm đến năm 2031, Bộ Quốc phòng có kế hoạch phát triển vệ tinh liên lạc quốc phòng thế hệ tiếp theo để kế thừa các vệ tinh băng tần X hiện đang hoạt động.

Dự án bao gồm sản xuất cả vệ tinh và trạm mặt đất. Ngoài ra, một Nhóm hoạt động không gian mới sẽ được thành lập để thực hiện các nhiệm vụ giám sát và phản ứng ngoài không gian.

Vào tháng 10 năm 2024, Bộ Quốc phòng Nhật Bản có kế hoạch mở một viện nghiên cứu chuyên phát triển các công nghệ tiên tiến cho ngành công nghiệp quốc phòng.

Theo mô hình của Cơ quan Dự án Nghiên cứu Tiên tiến Quốc phòng Hoa Kỳ (DARPA), Viện Công nghệ Đổi mới Quốc phòng sẽ tuyển dụng các nhà nghiên cứu từ khu vực tư nhân và học viện cũng như từ chính Bộ Quốc phòng.

1725417768663.png


Có nguồn gốc từ Chiến lược Quốc phòng Quốc gia được công bố vào tháng 12 năm 2022, viện mới sẽ hướng tới mục tiêu phát triển "các công nghệ tiên tiến đa dụng góp phần vào việc phát triển thiết bị quốc phòng và sản xuất thiết bị dẫn đến đổi mới quốc phòng".

Theo hãng thông tấn Kyodo đưa tin, Bộ Quốc phòng có kế hoạch thuê các chuyên gia về AI, robot và vật lý để thiết kế và quản lý các dự án như phát triển xe không người lái tự động, phương pháp phát hiện tàu ngầm mới và ứng dụng các công nghệ sử dụng kép được quân đội và khu vực tư nhân chia sẻ.

Danh sách các dự án quốc phòng mới của Nhật Bản vẫn tiếp tục nhưng xu hướng thì rõ ràng: Nhật Bản đang phát triển một chiến lược “phòng thủ nhím” công nghệ cao để ngăn chặn Trung Quốc, Bắc Triều Tiên và Nga. Lần đầu tiên được đưa ra vào những năm 1970 ở Nhật Bản, khái niệm phòng thủ nhím là suy nghĩ chiến lược đầy mơ ước vào thời điểm đó nhưng hiện đang được đưa vào thực tế.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top