Phương Tây do dự chuyển giao SRBM cho Ukraine
Các quốc gia phương Tây đã cung cấp cho Ukraine một số loại vũ khí tầm xa có dẫn đường nhất định, đáng chú ý nhất là LACM, nhưng lại miễn cưỡng cung cấp SRBM cho Kiev. Washington cho biết việc chuyển giao các hệ thống này cho Kiev có thể làm leo thang xung đột vì lo ngại việc chuyển giao sẽ vượt qua ranh giới đỏ đối với Mátxcơva. Mỹ cũng có thể miễn cưỡng làm giảm lượng ATACMS trong kho của mình. Quân đội Mỹ đang phát triển một loại vũ khí tiếp theo để thay thế ATACMS, tên lửa tấn công chính xác (PrSM), nhưng loại vũ khí này sẽ không được đưa vào sử dụng trước năm 2024.
ATACMS của Ukraine
Tổng thống Mỹ Joe Biden đã nói rằng vì SRBM có thể được sử dụng để tấn công các mục tiêu bên trong Nga nên việc chuyển giao chúng có thể khiến chiến tranh leo thang. Tuy nhiên, vì ATACMS có tầm bắn ngắn hơn và tải trọng nhỏ hơn so với các loại vũ khí phóng từ xa khác mà một số nước thành viên NATO đã tặng cho Ukraine, chẳng hạn như Storm Shadow/SCALP EG LACM của Anh-Pháp, nên không rõ tại sao tầm bắn và trọng tải nhỏ hơn của ATACMS lại là một trở ngại đối với việc ra quyết định của Mỹ và tại sao Nga lại xem việc chuyển giao này với thái độ thù địch lớn hơn. Trong khi Mátxcơva bày tỏ sự không hài lòng với việc London và Paris chuyển giao LACM cho Kiev, họ lại không có bất kỳ hành động thực chất nào để đáp trả.
Các quan chức Mỹ rõ ràng lo ngại việc chuyển giao ATACMS có thể thúc đẩy Nga tăng cường tấn công nhằm vào các thành phố và cơ sở hạ tầng quan trọng của Ukraine, theo đuổi các cuộc tấn công chặt đầu nhằm vào ban lãnh đạo Ukraine và có khả năng nhắm vào các cơ sở hậu cần của NATO nơi trang thiết bị của phương Tây được chuyển giao. Tuy nhiên, liệu Nga có khả năng tổ chức các cuộc tấn công như vậy hay không là điều đáng nghi ngờ khi xem xét những hạn chế của chính nước này cũng như khả năng phòng không và tên lửa ngày càng tăng của Ukraine. Ví dụ, các cuộc tấn công trước đó của Nga không thể phá hủy mạng lưới năng lượng của Ukraine.Hơn nữa, do một số khả năng tình báo, giám sát và trinh sát (ISR) của Nga dường như không đủ để nhắm mục tiêu gần thời gian thực, nên Mátxcơva khó có thể sử dụng các phương tiện kỹ thuật hạn chế của mình một cách đáng tin cậy để theo dõi và tấn công các đoàn xe của lãnh đạo của Ukraine hoặc cung cấp những thứ cần thiết có độ chính xác cần thiết cho các loại tấn công này.
Sự do dự của Washington thực sự có thể xuất phát từ lo ngại Nga có thể tìm kiếm sự chuyển giao tương tự từ các nhà cung cấp của mình, đặc biệt là Iran. Tehran đã cung cấp cho Mátxcơva một số lượng lớn máy bay không người lái kể từ cuộc xâm lược của Nga và được cho là đã lên kế hoạch cung cấp cho Nga các SRBM Fateh-110 và Zolfaghar mà Iran có thể sản xuất với số lượng lớn. Tuy nhiên, áp lực quốc tế đối với Iran dường như đã ngăn cản Tehran thực hiện theo đề xuất này. Trong khi Tehran hiện bị hạn chế xuất khẩu tên lửa đạn đạo và hành trình theo Nghị quyết 2231 của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, lệnh cấm vận này sẽ hết hạn vào tháng 10 năm 2023, có khả năng tạo cơ hội cho Iran cung cấp cho Nga những hệ thống này mà không sợ bị quốc tế trừng phạt.
Nga đã phải dựa vào các nhà cung cấp thiết bị quân sự bên ngoài để bù đắp những thiếu hụt của mình và để lách các biện pháp kiểm soát xuất khẩu khiến hoạt động sản xuất một số thiết bị quân sự trở nên khó khăn, do phụ thuộc nhiều vào một số hệ thống vũ khí của Nga hoặc linh kiện và thiết bị điện tử của phương Tây. Nga cũng có thể tìm kiếm các nhà cung cấp khác để củng cố năng lực đang suy giảm của mình. Trong chuyến thăm Nga của nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un vào tháng 9 năm 2023, truyền thông đưa tin rằng việc bán vũ khí là một chủ đề được thảo luận. Giống như Iran, Triều Tiên sở hữu một số lượng lớn SRBM và một cơ sở công nghiệp quốc phòng lâu đời để sản xuất chúng.
ATACMS của Ukraine
Ngoài bất kỳ động lực phản ứng-hành động nào, những lý do có thể khác khiến Washington miễn cưỡng cung cấp ATACM cho Kiev bao gồm khả năng kho dự trữ của Mỹ có thể không đủ để cung cấp cho Ukraine một số lượng mà không làm giảm sự sẵn sàng của Mỹ. Các quan chức Mỹ đã từ chối tiết lộ Quân đội Mỹ sở hữu bao nhiêu ATACMS, nhưng Bộ Quốc phòng Mỹ đã lên ngân sách cho 2.121 tên lửa sẽ được bổ sung từ năm 2017 đến năm 2024 với đầu đạn, thiết bị điện tử và động cơ đẩy mới, cho thấy có thể có một số lượng dự trữ.
Phương Tây cung cấp rốc két
Bất chấp Washington do dự trong việc cung cấp ATACMS cho Ukraine, Mỹ và các nước thành viên NATO khác nhận ra vai trò quan trọng của vũ khí tầm xa trong cuộc xung đột. Mỹ đã cung cấp cho Ukraine 38 Hệ thống tên lửa pháo binh cơ động cao M142 (HIMARS) cũng như một số tên lửa dẫn đường chính xác chưa xác định. HIMARS là bệ phóng bánh lốp có thể mang theo một thùng chứa 6 tên lửa M30. Các nước thành viên NATO khác cũng đã cam kết gửi cho Ukraine ít nhất 23 Hệ thống tên lửa phóng loạt M270 (MLRS) với các thiết kế khác nhau (xem Bảng 1). M270 là phương tiện bánh xích có thể được trang bị 2 bệ hoặc 12 tên lửa.
Bảng 1: Phương Tây cung cấp các biến thể MLRS 270mm cho Ukraine
Nguồn: IISS, Cán cân quân sự 2023
Mặc dù M30 thường được mô tả là “rốc két” chứ không phải là “tên lửa”, nhưng tầm bắn, đầu đạn và độ chính xác của hệ thống này đã làm mờ sự khác biệt giữa hai loại trang thiết bị. Mặc dù không có sự đồng thuận giữa các nhà phân tích về sự khác biệt này, nhưng rốc két thường được hiểu là đạn không điều khiển, trong khi tên lửa có một số khả năng được điều khiển trong đường bay của chúng. M30 được trang bị thiết bị đo quán tính và dẫn đường GPS, cung cấp cho nó CEP ước tính dưới 10 m. Tầm bắn 70 km của hệ thống cũng đặt nó vào ngưỡng thấp hơn của tên lửa đạn đạo tầm gần, được phân loại là có tầm bắn 60–300 km. Một biến thể tầm bắn mở rộng đang được phát triển với tham vọng tăng gấp đôi tầm bắn lên 150 km.
Việc chuyển giao MLRS đã cho phép Ukraine tấn công thành công vào các đầu mối chỉ huy và kiểm soát, nơi tập trung binh sỹ và các trang thiết bị riêng lẻ của Nga. Nga đã gặp khó khăn trong nỗ lực nhắm vào các bệ phóng MLRS và HIMARS, phần lớn phản ánh khả năng ISR hạn chế của lực lượng vũ trang nước này và môi trường trên không đầy tranh chấp đã làm hạn chế máy bay Nga hoạt động sâu trong không phận Ukraine. Bất chấp tuyên bố của Nga về việc phá hủy nhiều bệ phóng HIMARS, Mátxcơva vẫn chưa đưa ra bất kỳ bằng chứng đáng tin cậy nào chứng minh cho tuyên bố này.
............
Các quốc gia phương Tây đã cung cấp cho Ukraine một số loại vũ khí tầm xa có dẫn đường nhất định, đáng chú ý nhất là LACM, nhưng lại miễn cưỡng cung cấp SRBM cho Kiev. Washington cho biết việc chuyển giao các hệ thống này cho Kiev có thể làm leo thang xung đột vì lo ngại việc chuyển giao sẽ vượt qua ranh giới đỏ đối với Mátxcơva. Mỹ cũng có thể miễn cưỡng làm giảm lượng ATACMS trong kho của mình. Quân đội Mỹ đang phát triển một loại vũ khí tiếp theo để thay thế ATACMS, tên lửa tấn công chính xác (PrSM), nhưng loại vũ khí này sẽ không được đưa vào sử dụng trước năm 2024.
ATACMS của Ukraine
Tổng thống Mỹ Joe Biden đã nói rằng vì SRBM có thể được sử dụng để tấn công các mục tiêu bên trong Nga nên việc chuyển giao chúng có thể khiến chiến tranh leo thang. Tuy nhiên, vì ATACMS có tầm bắn ngắn hơn và tải trọng nhỏ hơn so với các loại vũ khí phóng từ xa khác mà một số nước thành viên NATO đã tặng cho Ukraine, chẳng hạn như Storm Shadow/SCALP EG LACM của Anh-Pháp, nên không rõ tại sao tầm bắn và trọng tải nhỏ hơn của ATACMS lại là một trở ngại đối với việc ra quyết định của Mỹ và tại sao Nga lại xem việc chuyển giao này với thái độ thù địch lớn hơn. Trong khi Mátxcơva bày tỏ sự không hài lòng với việc London và Paris chuyển giao LACM cho Kiev, họ lại không có bất kỳ hành động thực chất nào để đáp trả.
Các quan chức Mỹ rõ ràng lo ngại việc chuyển giao ATACMS có thể thúc đẩy Nga tăng cường tấn công nhằm vào các thành phố và cơ sở hạ tầng quan trọng của Ukraine, theo đuổi các cuộc tấn công chặt đầu nhằm vào ban lãnh đạo Ukraine và có khả năng nhắm vào các cơ sở hậu cần của NATO nơi trang thiết bị của phương Tây được chuyển giao. Tuy nhiên, liệu Nga có khả năng tổ chức các cuộc tấn công như vậy hay không là điều đáng nghi ngờ khi xem xét những hạn chế của chính nước này cũng như khả năng phòng không và tên lửa ngày càng tăng của Ukraine. Ví dụ, các cuộc tấn công trước đó của Nga không thể phá hủy mạng lưới năng lượng của Ukraine.Hơn nữa, do một số khả năng tình báo, giám sát và trinh sát (ISR) của Nga dường như không đủ để nhắm mục tiêu gần thời gian thực, nên Mátxcơva khó có thể sử dụng các phương tiện kỹ thuật hạn chế của mình một cách đáng tin cậy để theo dõi và tấn công các đoàn xe của lãnh đạo của Ukraine hoặc cung cấp những thứ cần thiết có độ chính xác cần thiết cho các loại tấn công này.
Sự do dự của Washington thực sự có thể xuất phát từ lo ngại Nga có thể tìm kiếm sự chuyển giao tương tự từ các nhà cung cấp của mình, đặc biệt là Iran. Tehran đã cung cấp cho Mátxcơva một số lượng lớn máy bay không người lái kể từ cuộc xâm lược của Nga và được cho là đã lên kế hoạch cung cấp cho Nga các SRBM Fateh-110 và Zolfaghar mà Iran có thể sản xuất với số lượng lớn. Tuy nhiên, áp lực quốc tế đối với Iran dường như đã ngăn cản Tehran thực hiện theo đề xuất này. Trong khi Tehran hiện bị hạn chế xuất khẩu tên lửa đạn đạo và hành trình theo Nghị quyết 2231 của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, lệnh cấm vận này sẽ hết hạn vào tháng 10 năm 2023, có khả năng tạo cơ hội cho Iran cung cấp cho Nga những hệ thống này mà không sợ bị quốc tế trừng phạt.
Nga đã phải dựa vào các nhà cung cấp thiết bị quân sự bên ngoài để bù đắp những thiếu hụt của mình và để lách các biện pháp kiểm soát xuất khẩu khiến hoạt động sản xuất một số thiết bị quân sự trở nên khó khăn, do phụ thuộc nhiều vào một số hệ thống vũ khí của Nga hoặc linh kiện và thiết bị điện tử của phương Tây. Nga cũng có thể tìm kiếm các nhà cung cấp khác để củng cố năng lực đang suy giảm của mình. Trong chuyến thăm Nga của nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un vào tháng 9 năm 2023, truyền thông đưa tin rằng việc bán vũ khí là một chủ đề được thảo luận. Giống như Iran, Triều Tiên sở hữu một số lượng lớn SRBM và một cơ sở công nghiệp quốc phòng lâu đời để sản xuất chúng.
ATACMS của Ukraine
Ngoài bất kỳ động lực phản ứng-hành động nào, những lý do có thể khác khiến Washington miễn cưỡng cung cấp ATACM cho Kiev bao gồm khả năng kho dự trữ của Mỹ có thể không đủ để cung cấp cho Ukraine một số lượng mà không làm giảm sự sẵn sàng của Mỹ. Các quan chức Mỹ đã từ chối tiết lộ Quân đội Mỹ sở hữu bao nhiêu ATACMS, nhưng Bộ Quốc phòng Mỹ đã lên ngân sách cho 2.121 tên lửa sẽ được bổ sung từ năm 2017 đến năm 2024 với đầu đạn, thiết bị điện tử và động cơ đẩy mới, cho thấy có thể có một số lượng dự trữ.
Phương Tây cung cấp rốc két
Bất chấp Washington do dự trong việc cung cấp ATACMS cho Ukraine, Mỹ và các nước thành viên NATO khác nhận ra vai trò quan trọng của vũ khí tầm xa trong cuộc xung đột. Mỹ đã cung cấp cho Ukraine 38 Hệ thống tên lửa pháo binh cơ động cao M142 (HIMARS) cũng như một số tên lửa dẫn đường chính xác chưa xác định. HIMARS là bệ phóng bánh lốp có thể mang theo một thùng chứa 6 tên lửa M30. Các nước thành viên NATO khác cũng đã cam kết gửi cho Ukraine ít nhất 23 Hệ thống tên lửa phóng loạt M270 (MLRS) với các thiết kế khác nhau (xem Bảng 1). M270 là phương tiện bánh xích có thể được trang bị 2 bệ hoặc 12 tên lửa.
Bảng 1: Phương Tây cung cấp các biến thể MLRS 270mm cho Ukraine
Nước | Trang bị | Số lượng phương tiện cam kết | Tình hình bàn giao |
Pháp | M270A1 MLRS | 2 | Hoàn thành |
Đức | M270A1 MLRS (MARS II) | 5 | Hoàn thành |
Italy | M270A1 MLRS | 2 | Hoàn thành |
Anh | M270B1 MLRS | 14 | Đang tiến hành |
Mỹ | M142 HIMARS | 38 | Hoàn thành |
Mặc dù M30 thường được mô tả là “rốc két” chứ không phải là “tên lửa”, nhưng tầm bắn, đầu đạn và độ chính xác của hệ thống này đã làm mờ sự khác biệt giữa hai loại trang thiết bị. Mặc dù không có sự đồng thuận giữa các nhà phân tích về sự khác biệt này, nhưng rốc két thường được hiểu là đạn không điều khiển, trong khi tên lửa có một số khả năng được điều khiển trong đường bay của chúng. M30 được trang bị thiết bị đo quán tính và dẫn đường GPS, cung cấp cho nó CEP ước tính dưới 10 m. Tầm bắn 70 km của hệ thống cũng đặt nó vào ngưỡng thấp hơn của tên lửa đạn đạo tầm gần, được phân loại là có tầm bắn 60–300 km. Một biến thể tầm bắn mở rộng đang được phát triển với tham vọng tăng gấp đôi tầm bắn lên 150 km.
Việc chuyển giao MLRS đã cho phép Ukraine tấn công thành công vào các đầu mối chỉ huy và kiểm soát, nơi tập trung binh sỹ và các trang thiết bị riêng lẻ của Nga. Nga đã gặp khó khăn trong nỗ lực nhắm vào các bệ phóng MLRS và HIMARS, phần lớn phản ánh khả năng ISR hạn chế của lực lượng vũ trang nước này và môi trường trên không đầy tranh chấp đã làm hạn chế máy bay Nga hoạt động sâu trong không phận Ukraine. Bất chấp tuyên bố của Nga về việc phá hủy nhiều bệ phóng HIMARS, Mátxcơva vẫn chưa đưa ra bất kỳ bằng chứng đáng tin cậy nào chứng minh cho tuyên bố này.
............