[Funland] Lượm lặt tin tức quân sự đó đây, có gì đăng nấy

Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Tây Ban Nha mua tên lửa PAC-3

Tây Ban Nha đã ký một thỏa thuận với Hoa Kỳ để mua tên lửa Patriot Advanced Capability-3 (PAC-3) Missile Segment Enhancement (MSE) và các thiết bị hỗ trợ liên quan, Lockheed Martin thông báo trong một thông cáo báo chí vào ngày 17 tháng 7. Tây Ban Nha sẽ là quốc gia sử dụng PAC-3 thứ 16, công ty cho biết.

1721534294050.png


Lockheed Martin lưu ý rằng PAC-3 MSE có khả năng tiên tiến để phòng thủ chống lại các mối đe dọa, bao gồm tên lửa đạn đạo chiến thuật, tên lửa hành trình, tên lửa siêu thanh và máy bay, đồng thời sẽ cải thiện khả năng phòng thủ tên lửa và trên không của Tây Ban Nha trước các mối đe dọa đang phát triển.

Hội đồng Bộ trưởng Tây Ban Nha đã phê duyệt hợp đồng PAC-3 vào ngày 25 tháng 6. Với giá trị ước tính gần 2,4 tỷ euro (2,6 tỷ đô la Mỹ), hợp đồng bao gồm thiết bị liên quan đến hệ thống, hỗ trợ hậu cần ban đầu, hỗ trợ kỹ thuật và đào tạo.

Hội đồng Bộ trưởng cho biết trên trang web của chính phủ Tây Ban Nha cùng ngày rằng việc hiện đại hóa các hệ thống phòng không Patriot của Tây Ban Nha là cần thiết để đảm bảo khả năng tương tác với các quốc gia đồng minh khác và có thể đáp ứng các cam kết quốc tế của quốc gia này. Hội đồng nói thêm rằng cấu hình hiện tại của hệ thống Tây Ban Nha đã lỗi thời và ngày càng có khả năng tương tác.

Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã thông báo cho Quốc hội vào tháng 10 năm 2023 về việc Hoa Kỳ bán vũ khí quân sự cho nước ngoài (FMS) cho Tây Ban Nha các đơn vị hỏa lực hiện đại PAC-3+ với chi phí ước tính là 2,8 tỷ đô la Mỹ.

1721534352311.png


Vào thời điểm đó, Cơ quan Hợp tác An ninh Quốc phòng Hoa Kỳ (DSCA) cho biết chính phủ Tây Ban Nha đã yêu cầu bốn đơn vị hỏa lực hiện đại hóa PAC-3+ bao gồm tên lửa PAC-3 MSE, 24 bệ phóng Patriot M903, bốn bộ radar AN/MPQ-65, bốn trạm điều khiển tác chiến AN/MSQ-132 và hai trạm điều khiển trung tâm phối hợp thông tin (ICC).
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Tàu khu trục Singapore bắn tên lửa Aster vào hai mục tiêu cùng lúc

Một khinh hạm của Hải quân Cộng hòa Singapore (RSN) đã thực hiện bắn đồng thời hai tên lửa đất đối không Aster vào hai mục tiêu riêng biệt, đánh dấu một cột mốc năng lực mới cho lực lượng này.

1721534483241.png

Khinh hạm lớp Formidable

Cột mốc này đã được đạt được bởi khinh hạm lớp Formidable thứ năm của RSN, RSS Stalwart , trong cuộc tập trận hải quân 'Vành đai Thái Bình Dương' ('RIMPAC') đang diễn ra, lực lượng này thông báo trong một tuyên bố vào ngày 15 tháng 7 trên trang mạng xã hội chính thức của mình.

Các cuộc tập trận đa quốc gia do Hoa Kỳ chủ trì này đang được tiến hành trong và xung quanh vùng biển Hawaii.

“Trong khuôn khổ giai đoạn tập trận trên biển ngày hôm qua, RSS Stalwart đã bắn thành công hai tên lửa đất đối không Aster vào hai máy bay không người lái lướt trên biển tốc độ cao cùng lúc, được sử dụng để mô phỏng tên lửa đang bay tới”, tuyên bố viết.

Stalwart là một trong sáu khinh hạm lớp Formidable do RSN vận hành. Hệ thống vũ khí của nó bao gồm hệ thống phóng thẳng đứng 32 ô (VLS) có thể triển khai tên lửa phòng không Aster 15, có thể đánh chặn mục tiêu ở khoảng cách lên đến 3 km.

1721534558285.png

Tên lửa phòng không Aster 15

Bên cạnh Aster 15, lớp Formidable còn được trang bị một khẩu pháo hải quân 76 mm ở vị trí chính, hai hệ thống pháo Rafael Typhoon 25 mm, sáu ống phóng ngư lôi 324 mm và bệ phóng tên lửa chống hạm RGM-84F Harpoon.

Tuy nhiên, Singapore đã bắt đầu tiến trình thay thế dần tên lửa Harpoon trên các tàu khu trục này bằng vũ khí chống hạm Blue Spear.

Bên cạnh việc bắn tên lửa Aster, Stalwart còn tham gia các cuộc tập trận hạ cánh chéo boong tàu với trực thăng MH-60R của Hải quân Hoa Kỳ và cuộc tập trận đa quốc gia về thăm, lên tàu, tìm kiếm và bắt giữ (VBSS) như một phần của chuỗi cuộc tập trận 'RIMPAC'.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Đài Loan 'Phải dựa vào' chính mình để phòng thủ trước Trung Quốc

Bộ trưởng ngoại giao Đài Loan cho biết hôm thứ sáu rằng hòn đảo tự trị này phải tự lực cánh sinh để phòng thủ sau khi ứng cử viên tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump nhấn mạnh Đài Bắc "phải trả tiền" cho Washington về quốc phòng trong trường hợp xảy ra xung đột với nước láng giềng Trung Quốc.

1721534723951.png


Trung Quốc tuyên bố Đài Loan là một phần lãnh thổ của mình và trong những năm gần đây đã tăng cường sự hiện diện quân sự cũng như đưa ra những lời lẽ đe dọa đối với hòn đảo dân chủ này.

Hoa Kỳ đã tăng cường viện trợ quân sự và bán vũ khí cho Đài Loan để chống lại Trung Quốc, nhưng đầu tuần này Trump đã nói rằng hòn đảo này "nên trả tiền" cho Washington về quốc phòng .

Đáp lại vào thứ Sáu, Bộ trưởng ngoại giao mới của Đài Loan Lin Chia-lung cho biết Đài Bắc coi những bình luận của cựu tổng thống là "rất nghiêm túc".

“Mọi người nên có sự đồng thuận rằng mối đe dọa chính là Trung Quốc,” ông nói với các phóng viên trong cuộc họp báo đầu tiên với giới truyền thông nước ngoài kể từ khi được bổ nhiệm vào nội các của tân Tổng thống Đài Loan Lại Thanh Đức .

“Về mặt quốc phòng, chúng ta phải tự lực cánh sinh”, ông nói và cho biết thêm Đài Loan đã tăng ngân sách quân sự từ 2% lên 2,5% GDP trong vòng tám năm.

“Tôi dự đoán con số này sẽ tiếp tục tăng”, ông nói và cho biết thêm rằng ngân sách sẽ không chỉ được dùng để mua thêm vũ khí mà còn để tiến hành cải cách quân đội.

Trong một cuộc phỏng vấn với Bloomberg Businessweek được công bố đầu tuần này, Trump đã nói rằng Hoa Kỳ "không khác gì một công ty bảo hiểm. Đài Loan không cho chúng ta bất cứ thứ gì".

Bình luận của ông làm dấy lên nghi ngờ về mối quan hệ giữa Washington và Đài Bắc, vốn đã không ngừng được củng cố trong những năm gần đây.

1721534799910.png


Washington gần đây đã thông qua gói viện trợ quân sự trị giá hàng tỷ đô la nhằm chống lại Bắc Kinh trong khu vực, quốc gia từng tuyên bố sẽ không bao giờ từ bỏ việc sử dụng vũ lực để đưa Đài Loan vào tầm kiểm soát của Trung Quốc.

Khi được hỏi liệu ông có nghĩ Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình có lịch trình xâm lược Đài Loan hay không, Bộ trưởng Ngoại giao Lâm gọi việc bàn tán về khung thời gian là "một hoạt động nhận thức".

“Chúng tôi hy vọng rằng khi ông Tập Cận Bình thức dậy mỗi ngày, ngay cả khi ông ấy có một thời gian biểu trong đầu, ông ấy sẽ nói, không phải hôm nay,” Lin nói. “Chúng ta không nên bị ràng buộc bởi sự thao túng của ông ấy, nhưng chúng ta phải cho ông ấy thấy quyết tâm và khả năng của mình.”
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Quân đội Mỹ ra mắt hệ thống vũ khí siêu thanh tầm xa tại Resolute Hunter

1721534919474.png


Quân đội Mỹ thông báo rằng hệ thống vũ khí siêu thanh tầm xa (LRHW) đã có màn ra mắt được mong đợi từ lâu tại Cuộc tập trận Resolute Hunter.

Trong thông cáo báo chí, dịch vụ này cho biết pin đã chứng minh được khả năng tích hợp thành công với các cấp độ liên kết cao hơn và duy trì hoạt động trong thời gian dài.

Nó cũng giúp LRHW cung cấp nhận thức tình huống theo thời gian thực cho các sở chỉ huy chung và giới thiệu chuỗi tiêu diệt kỹ thuật số của mình.

Theo chỉ huy Lực lượng đặc nhiệm đa miền số 1, Đại tá Charles Kean , các cuộc tập trận đã cung cấp những thông tin chi tiết giúp củng cố việc triển khai các năng lực đa năng của quân đội.

Mặc dù loại pháo này đã được trình diễn trong các cuộc tập trận khác, nhưng đây là lần đầu tiên nó được đưa vào cuộc tập trận quân sự hai năm một lần.

1721535034814.png


LRHW được thiết kế để giới thiệu một loại tên lửa tầm xa mới có khả năng cơ động, siêu nhanh và có thể phóng từ các bệ phóng di động trên mặt đất .

Nó bắn loại đạn siêu thanh phổ biến All Up Round từ chương trình tấn công chớp nhoáng thông thường của Hải quân Hoa Kỳ.

Một đơn vị bao gồm xe vận chuyển, bệ phóng, thùng chứa tên lửa và một trung tâm điều khiển.

Vũ khí này sẽ được sử dụng để tấn công các mục tiêu có giá trị cao và nhạy cảm về thời gian, vì nó có thể di chuyển với tốc độ hơn 3.800 dặm (6.115 km) một giờ.

Nó cũng có thể vươn tới đỉnh bầu khí quyển của Trái Đất để lẩn tránh hệ thống phòng không và tên lửa của đối phương.

Đầu năm nay, quân đội đã trao cho Lockheed Martin hợp đồng trị giá 756 triệu đô la để cung cấp thêm đạn cho LRHW .

1721535168338.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Pháp có kế hoạch huấn luyện Lữ đoàn Ukraine được trang bị Caesars

Theo tờ France 3 Champagne-Ardenne , Pháp đang cân nhắc việc huấn luyện một đội quân gồm 2.100 binh sĩ Ukraine vào cuối năm nay.

Theo nguồn tin này , khóa đào tạo kéo dài hai tháng sẽ được tổ chức tại các trung tâm huấn luyện quân sự của Pháp và sẽ bao gồm hướng dẫn về xe tăng .

Dự kiến một lữ đoàn Lực lượng vũ trang Ukraine sẽ được thành lập thông qua chương trình huấn luyện vào tháng 12, được trang bị 128 xe bọc thép chở quân VAB, 24 xe tăng hạng nhẹ và 18 pháo tự hành Caesar 155mm gắn trên xe tải.

1721535284337.png


Các thiết bị bổ sung dự kiến chuyển giao cho Ukraine trong năm nay bao gồm tên lửa chống tăng, xe tải và radar.

Kể từ năm 2022, Pháp đã cung cấp 3,8 tỷ euro (4,14 tỷ đô la) viện trợ quân sự cho Ukraine, bao gồm 1,2 tỷ euro (1,31 tỷ đô la) cho Cơ sở Hòa bình Châu Âu.

Pháp đã chuyển giao vũ khí, bao gồm 30 pháo tự hành Caesar, 38 xe tăng hạng nhẹ AMX10 RC, một hệ thống phòng không SAMP/T và một số lượng không được tiết lộ tên lửa hành trình tầm xa SCALP phóng từ trên không .

Ngoài ra, khoảng 7.000 binh lính Ukraine đã được Quân đội Pháp huấn luyện vào năm 2024.

1721535629713.png

Huấn luyện viên Pháp huấn luyện binh sỹ Ukraine

Tờ France 3 Champagne-Ardenne trích dẫn một nguồn tin cho biết: "Sự hợp tác giữa Pháp và Ukraine đã giúp huấn luyện được 7.000 binh sĩ trong năm nay".

“Huấn luyện theo yêu cầu, tùy thuộc vào địa hình. Ví dụ, ở đây, các chiến binh tương lai phải nhận ra ngã tư đường. Kỹ thuật dường như đã được thành thạo.”
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Trung Đông nóng rẫy: Israel đáp trả Yemen

1721535762829.png

Hodeida, Yemen, một cảng do phiến quân Houthi điều hành đang bốc cháy sau một cuộc tấn công của Israel

Hodeida, Yemen, một cảng do phiến quân Houthi điều hành đang bốc cháy. Israel đã ném bom một kho vũ khí lớn ở đó.

Cuộc tấn công là để trả đũa cho một cuộc tấn công bằng máy bay không người lái vào Tel Aviv của Houthis, những người có khả năng nhắm vào Lãnh sự quán Hoa Kỳ nằm cạnh bãi biển. Máy bay không người lái đã trượt khoảng 1.000 feet và thay vào đó đã đâm vào một tòa nhà chung cư, giết chết một người đàn ông 50 tuổi và làm tám người khác bị thương.

Đây không phải là cuộc tấn công đầu tiên của Houthi vào tài sản của Mỹ trong khu vực. Tuy nhiên, đây là một minh chứng cho sự quyết liệt ngày càng tăng của Houthi.

Bài học đầu tiên là việc thiếu sự răn đe – không gieo rắc nỗi sợ trả thù vào kẻ thù – chắc chắn sẽ dẫn đến sự leo thang từ phía họ. Một trong những hành động đầu tiên của Tổng thống Joe Biden khi nhậm chức là xóa bỏ danh hiệu khủng bố khỏi Houthis, bất chấp các cuộc tấn công không ngừng nghỉ của họ vào các cơ sở dầu mỏ và cơ sở hạ tầng dân sự của Saudi Arabia.

Không sợ bị Hoa Kỳ hay Saudi tấn công, họ đã leo thang trong ba năm rưỡi qua. Với máy bay không người lái và tên lửa tầm xa hơn, Houthis đã khiến Biển Đỏ gần như không thể đi qua và giảm lưu lượng giao thông qua Kênh đào Suez xuống 66% kể từ năm 2023.

1721536040204.png

Houthi tấn công thủ đô Israel bằng UAV

Vào tháng 1, hai quân nhân Mỹ đã mất mạng ở Biển Đỏ trong một cuộc đột kích nhằm tịch thu vũ khí của Iran trên đường đến Houthis. Thay vì trừng phạt, hoặc đòi hỏi một cái giá, hoặc gieo rắc nỗi sợ hãi, Hoa Kỳ và các tàu đồng minh ở Biển Đỏ chủ yếu cố gắng bắn hạ máy bay không người lái và tên lửa. Chỉ trong một vài trường hợp, Hoa Kỳ đã cố gắng phá hủy các địa điểm phóng và, chỉ tuần trước, radar của Houthi.

Nói cách khác, không có lý do gì để Houthis dừng lại.

Không phải là quân đội Hoa Kỳ không hiểu các cuộc tấn công và những rủi ro. Tướng Erik Kurilla, chỉ huy USCENTCOM và là khách thường xuyên đến Israel, đã có mặt ngay trước cuộc tấn công, gặp gỡ các quan chức tình báo và quân đội Israel. Người ta đưa tin - mặc dù chưa được xác nhận độc lập - rằng Kurilla đã viết thư cho Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Lloyd Austin, gọi chiến dịch chống lại Houthis là một thất bại. Ông được cho là đã đổ lỗi cho sự không sẵn lòng của các quan chức Hoa Kỳ trong việc cam kết thực hiện các hoạt động rộng hơn vì lo ngại
leo thang trong khu vực.

1721536104580.png

Hodeida, Yemen, một cảng do phiến quân Houthi điều hành đang bốc cháy sau một cuộc tấn công của Israel

Kurilla còn tuyên bố trong bức thư, theo như báo cáo, rằng nếu điều này được phép tiếp tục, các quân nhân Mỹ sẽ chết. Tất nhiên, ông ấy đúng. Gần như không thể tránh khỏi việc một tên lửa hoặc máy bay không người lái của Houthi sẽ giết chết nhiều thủy thủ Mỹ hơn hoặc đánh chìm một tàu chiến của Hoa Kỳ.

Austin, có lẽ không đọc được bức thư của Kurilla, đã đưa ra một tuyên bố sau vụ tấn công:

Tôi đã nói chuyện với Bộ trưởng Quốc phòng Israel Yoav Gallant hôm nay… và bày tỏ lời chia buồn của tôi đối với công dân Israel thiệt mạng và những người khác bị thương trong vụ tấn công. Mặc dù vụ nổ xảy ra gần Văn phòng Chi nhánh Đại sứ quán Hoa Kỳ của chúng tôi, hiện tại không có báo cáo nào về thương tích hoặc tử vong đối với nhân viên Hoa Kỳ. Tôi tái khẳng định rằng cam kết của chúng tôi đối với an ninh và quyền tự vệ của Israel vẫn là tuyệt đối.

Đại sứ Hoa Kỳ tại Israel Jack Lew cũng có cùng câu thần chú. “Bị sốc vì cuộc tấn công bằng máy bay không người lái trắng trợn của Houthi ở Tel Aviv sáng nay. Chúng tôi xin gửi lời chia buồn đến gia đình của cá nhân đã qua đời. Chúng tôi biết ơn vì tất cả nhân viên Văn phòng Chi nhánh Đại sứ quán Hoa Kỳ đều an toàn.”

“Nó không bắn về chúng ta. Nó không nhắm vào chúng ta. Chúng ta sẽ không làm gì về nó. Nếu Israel muốn làm gì đó, OK. Nhưng không phải chúng ta.”

1721536209716.png

Hodeida, Yemen, một cảng do phiến quân Houthi điều hành đang bốc cháy sau một cuộc tấn công của Israel

Chính sách đó là sự xoa dịu. Hãy cúi mình và để Iran gây ra sự tàn phá ở Trung Đông và khu vực Vịnh Ba Tư. Chính xác thì tại sao Biden lại nương tay cho Iran thì không ai có thể đoán được. Điều đó không quan trọng. Sẵn sàng tấn công Nga thông qua các lực lượng ủy nhiệm của Ukraine, chính quyền sẽ không tấn công Iran hoặc các lực lượng ủy nhiệm của Iran, bao gồm cả Houthis, Hezbollah hoặc Hamas - và người Mỹ đã khuyên Israel không nên đáp trả vượt quá các thông số nhất định mà Hoa Kỳ xác định.

Tuy nhiên, Israel đã tự xác định các thông số hành động của mình. Đó là bài học thứ hai. Nếu Houthis muốn chiến tranh với Israel, họ nên suy nghĩ kỹ về hậu quả. Máy bay chiến đấu của Israel đã (ít nhất) phá hủy một phần đáng kể của cảng Hodeida, điểm tiếp nhận của vũ khí Iran và là địa điểm phóng vũ khí đó.

Ngày nay, người ta nói nhiều về “tính tương xứng” trong chiến tranh, một lập luận một chiều cho rằng bạn không nên làm nhiều hơn những gì kẻ thù của bạn làm. Đây là một khái niệm vô lý, đặc biệt là trong môi trường giết chóc ở Trung Đông.

Một lần nữa, Israel đã tự xác định các thông số hành động chống lại quân đội Houthi và dường như đã tấn công Houthiland một cách dữ dội. Houthis khó có thể từ bỏ và sẽ lại tấn công Israel và Hoa Kỳ. Israel không nên phải làm công việc này một mình.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Mỹ đang vội vã bổ sung tên lửa cho cuộc chiến có thể xảy ra ở Đài Loan

Chương trình CAMS mới của Hải quân Hoa Kỳ nhằm mục đích khôi phục các loại đạn tấn công tầm trung đã cạn kiệt với sự hỗ trợ có thể có từ Nhật Bản và Úc.

Chương trình vũ khí tấn công trên biển tiết kiệm chi phí mới của Hải quân Hoa Kỳ nhằm mục đích bổ sung kho vũ khí tấn công tầm xa đang cạn kiệt nguy hiểm trong một cuộc xung đột tiềm tàng tại Đài Loan bằng cách tận dụng năng lực sản xuất của các đồng minh quan trọng bao gồm Nhật Bản và Úc.

1721536604909.png


Tháng này, Breaking Defense đưa tin rằng Hải quân Hoa Kỳ đã bắt đầu tìm kiếm ý kiến đầu vào của ngành công nghiệp về một loại vũ khí tấn công hàng hải tầm trung mới, có tên là “Hệ thống vũ khí tấn công hàng hải giá rẻ của Liên minh” (CAMS), với kế hoạch bắt đầu sản xuất vào năm tài chính 2027.

Breaking Defense cho biết lời mời chào ngày 16 tháng 7 nhấn mạnh nhu cầu về một hệ thống vũ khí giá cả phải chăng, có thể xuất khẩu rộng rãi được triển khai trên nhiều lĩnh vực—trên không, trên mặt nước và dưới mặt nước. Sáng kiến này giải quyết tình trạng lợi nhuận giảm dần mà nhiều đối tác liên minh phải đối mặt khi hiện đại hóa và duy trì khả năng tấn công trên biển tầm trung của họ.

Báo cáo Breaking Defense cho biết CAMS được thiết kế để tấn công mục tiêu ở khoảng cách tối thiểu 140 hải lý, có khả năng phóng từ hệ thống phóng thẳng đứng (VLS) của tàu và máy bay ở độ cao lên tới 40.000 feet.

Tài liệu lưu ý rằng Hải quân Hoa Kỳ đặt mục tiêu sản xuất một hệ thống có giá khoảng 1,5 triệu đô la Mỹ mỗi đơn vị, với năng lực sản xuất của ngành ít nhất là 250 tên lửa mỗi năm.

1721536643917.png


Breaking Defense cho biết trong khi các quốc gia liên minh cụ thể quan tâm đến CAMS vẫn chưa được tiết lộ, chương trình này tìm cách tận dụng sự quan tâm của quốc tế và mở rộng năng lực sản xuất đạn dược để sử dụng cho mục đích phòng thủ tập thể.

Cuộc chiến tranh Ukraine đã chứng minh rằng các cuộc chiến tranh công nghiệp tiêu hao quy mô lớn sẽ còn tiếp diễn, với năng lực sản xuất và bổ sung đạn dược dẫn đường chính xác (PGM) của ngành công nghiệp là yếu tố quyết định cấp chiến lược quan trọng.

Trong báo cáo tháng 1 năm 2023 cho nhóm nghiên cứu Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS), Seth Jones cảnh báo rằng Hoa Kỳ có thể phải đối mặt với tình trạng thiếu hụt đạn dược trong một cuộc xung đột tiềm tàng với Trung Quốc, đặc biệt là đối với PGM tầm xa. Jones cho rằng điều này có thể cản trở khả năng duy trì một cuộc chiến kéo dài của Hoa Kỳ ở Eo biển Đài Loan.

Jones lưu ý rằng tốc độ mua sắm hệ thống vũ khí cao cấp của Trung Quốc ước tính nhanh hơn Hoa Kỳ từ năm đến sáu lần, làm dấy lên lo ngại về mức độ sẵn sàng của cơ sở công nghiệp quốc phòng Hoa Kỳ.

Ông nhấn mạnh rằng có thể mất hai năm để thay thế một số loại tên lửa nhất định, chẳng hạn như Patriot PAC-2/PAC-3, Tomahawk Block V, Tên lửa không đối đất tầm xa chung (JASSM) và Tên lửa tấn công chính xác (PSM).

........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Jones đề cập rằng các cuộc tập trận của CSIS cho thấy trong một cuộc xung đột kéo dài ba tuần, Hoa Kỳ sẽ sử dụng hết hơn 5.000 tên lửa tầm xa, với tình trạng thiếu hụt nghiêm trọng xảy ra ngay trong tuần đầu tiên.

Hơn nữa, báo cáo của Cơ quan Nghiên cứu Quốc hội Hoa Kỳ (CRS) vào tháng 10 năm 2023 nêu rằng sự hợp nhất đáng kể trong ngành công nghiệp quốc phòng Hoa Kỳ có thể làm suy yếu khả năng cạnh tranh, có khả năng dẫn đến chi phí cao hơn và ít đổi mới hơn.

1721536784912.png


Báo cáo CRS chỉ ra rằng việc phụ thuộc vào một số ít nhà cung cấp, đặc biệt là đối với các hệ thống phức tạp như PGM, gây ra rủi ro gián đoạn nguồn cung và lo ngại về an ninh quốc gia.

Báo cáo cũng nói rằng Hoa Kỳ phụ thuộc vào các vật liệu chiến lược và quan trọng từ các nguồn nước ngoài, điều này có thể gây nguy hiểm cho việc sản xuất và cung cấp đạn dược dẫn đường chính xác trong thời chiến.

Để ứng phó với tình trạng thiếu hụt năng lực sản xuất PGM của Hoa Kỳ, Hoa Kỳ đã cân nhắc việc hợp tác sản xuất với các đồng minh quan trọng như Nhật Bản và Úc.

Vào tháng 3 năm 2024, Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ (DOD) báo cáo rằng Hoa Kỳ đang tăng cường nỗ lực củng cố năng lực sản xuất quốc phòng thông qua sự hợp tác với các đồng minh.

Báo cáo cho biết William LaPlante, thứ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ phụ trách mua sắm và duy trì, đã nhấn mạnh cuộc chiến tranh Ukraine là chất xúc tác thúc đẩy tăng cường hợp tác đa quốc gia trong sản xuất đạn dược quan trọng trước Tiểu ban Quốc phòng thuộc Ủy ban Tài chính Thượng viện Hoa Kỳ.

Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ cho biết Hoa Kỳ đang mở rộng mô hình hợp tác này để bao gồm Hệ thống tên lửa phóng loạt có điều khiển (GMLRS) và đạn chính xác PSM, với kế hoạch cùng phát triển hệ thống đánh chặn phòng thủ tên lửa với Nhật Bản.

1721536888126.png

Tên lửa tấn công chính xác PSM

Báo cáo lưu ý rằng sự thay đổi chiến lược này nhằm mục đích củng cố các cơ sở công nghiệp quốc phòng của đồng minh, đặc biệt là để ứng phó với việc Nga tăng chi tiêu quân sự, hiện ước tính ở mức 7% GDP, và sự gia tăng sản lượng quân sự của Trung Quốc theo chiến lược phát triển hợp nhất quân sự-dân sự.

Trong bài báo trên tờ New York Times tháng 3 năm 2024 , Damien Cave đưa tin rằng Hoa Kỳ đang hợp tác với Úc để đẩy mạnh sản xuất đạn dược dẫn đường chính xác.

Cave đề cập rằng Bộ Quốc phòng và các nhà sản xuất quốc phòng của Hoa Kỳ và Úc đang hợp tác để sản xuất đạn pháo và tên lửa dẫn đường, chẳng hạn như GMLRS, theo thông số kỹ thuật của Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ.

Ông tuyên bố rằng những vũ khí này sẽ bổ sung vào kho dự trữ của Hoa Kỳ và có thể bán cho các đồng minh, đồng thời lưu ý rằng các cuộc chiến diễn ra đồng thời ở Ukraine và Gaza đã làm căng thẳng kho dự trữ đạn dược của Hoa Kỳ.

Cave lưu ý rằng các cơ sở sản xuất đạn dược của Hoa Kỳ tại Úc nằm ở khu vực nội địa rộng lớn của Úc, trong đó nhà máy sản xuất đạn dược Benalla và nhà máy sản xuất thuốc nổ Mulwala đóng vai trò quan trọng.

Tuy nhiên, ngành công nghiệp quốc phòng của Nhật Bản và Úc đang phải đối mặt với những thách thức trong việc tăng cường sản xuất PGM bao gồm lực lượng lao động nhỏ và già hóa, cũng như cơ sở sản xuất không đủ.

1721537024290.png

Nhà máy sản xuất đạn dược Benalla - Úc

Trong bài viết trên Breaking Defense tháng 6 năm 2024 , Valerie Insinna đề cập rằng ngành công nghiệp quốc phòng của Nhật Bản đang phải vật lộn với tình trạng lực lượng lao động già hóa và chuỗi cung ứng đang thu hẹp.

Để giải quyết những thách thức đó, Insinna lưu ý rằng ngành công nghiệp quốc phòng của Nhật Bản đang được phục hồi thông qua “Đạo luật tăng cường cơ sở sản xuất và công nghệ quốc phòng” được thông qua vào tháng 6 năm 2023.

Luật này phân bổ kinh phí cho các nhà thầu quốc phòng và chuỗi cung ứng của họ, đồng thời khen thưởng những người đạt được mục tiêu, giải quyết các vấn đề liên quan đến doanh thu thấp và khuyến khích những tiến bộ trong an ninh mạng và năng suất sản xuất.

Tuy nhiên, Insinna chỉ ra rằng những cải cách này có thể là quá ít, quá muộn trong bối cảnh chiến lược bất ổn hiện nay. Bà cũng cho biết ngành công nghiệp quốc phòng của Nhật Bản phải đối mặt với những thách thức bổ sung như tình trạng thiếu hụt lao động do dân số già hóa và nhu cầu tích hợp các công nghệ hiện đại như AI và robot.

Gordon Arthur cho biết việc chính phủ Úc ưu tiên các nhà thầu nước ngoài lớn như Lockheed hơn các doanh nghiệp vừa và nhỏ (SME) trong nước đã cản trở năng lực sản xuất PGM tầm xa trong nước của Úc.

1721537142029.png

Nhà máy sản xuất đạn dược Benalla - Úc

Arthur lưu ý rằng Úc không có lộ trình rõ ràng để nội địa hóa dần dần hoạt động sản xuất PGM, chuyển từ các nhà thầu lớn như Lockheed sang các doanh nghiệp vừa và nhỏ của Úc.

Ông lưu ý rằng ngày càng có nhiều lời kêu gọi chính phủ Úc cho phép các doanh nghiệp vừa và nhỏ thể hiện năng lực của mình và xem xét nhu cầu chiến lược về một ngành công nghiệp quốc phòng bản địa có khả năng ứng phó với các cuộc xung đột trong tương lai.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nga có thể trang bị cho phiến quân Houthi các tên lửa chống hạm tiên tiến

Theo tờ The Wall Street Journal , các cơ quan tình báo Hoa Kỳ đã cảnh báo rằng Nga đang cân nhắc việc trang bị tên lửa chống hạm tiên tiến cho lực lượng phiến quân Houthi ở Yemen .

Theo báo cáo, động thái này có thể là để đáp trả việc Biden âm thầm bật đèn xanh cho Ukraine sử dụng vũ khí do Hoa Kỳ cung cấp trên lãnh thổ Nga.

1721537761475.png

Tên lửa chống hạm của Nga

Tháng trước, Middle East Eye đưa tin rằng Saudi Arabia đã thuyết phục Nga không cung cấp tên lửa hành trình chống hạm cho Houthis. Các quan chức Hoa Kỳ hiện tin rằng Moscow đang tiếp tục thúc đẩy việc trang bị vũ khí cho phiến quân, The Journal đưa tin.

Nhà Trắng hy vọng có thể ngăn cản Nga chuyển giao vũ khí bằng cách sử dụng một quốc gia thứ ba làm trung gian, hãng tin này trích dẫn lời các quan chức Hoa Kỳ giấu tên.

Nga trước đó đã lên tiếng phản đối các cuộc không kích của Hoa Kỳ và Anh nhằm vào lực lượng Houthi do Iran hậu thuẫn, bắt đầu nhằm đáp trả việc nhóm chiến binh này nhắm vào hoạt động vận chuyển trên Biển Đỏ.

Nhóm này đã tấn công các tàu trong khu vực bằng tên lửa và máy bay không người lái kể từ tháng 10 như một phần của chiến dịch nhằm gây sức ép lên Israel và phương Tây về cuộc chiến ở Gaza.

Theo báo cáo của Cơ quan Nghiên cứu Quốc hội, từ ngày 17 tháng 10 đến đầu tháng 5, Houthi đã tấn công các tàu thương mại ít nhất 53 lần đồng thời đe dọa các tàu hải quân trong hàng chục vụ việc khác .

1721537896186.png

Tên lửa chống hạm của Nga

Người phát ngôn Điện Kremlin Dmitry Peskov cho biết vào tháng 1 rằng Nga lên án các cuộc tấn công trả đũa của Mỹ và Anh vào Yemen, nói rằng chúng là "bất hợp pháp" theo "luật pháp quốc tế".

Theo báo cáo trước đó, tính đến tháng 5, Nhóm tác chiến tàu sân bay Dwight D. Eisenhower đã bắn tổng cộng hơn 500 tên lửa vào máy bay không người lái, tên lửa và các mục tiêu của Houthi ở Yemen .

Bất chấp những nỗ lực này, vẫn có lo ngại rằng Hoa Kỳ chưa làm đủ để chống lại các cuộc tấn công như vậy.

Một quan chức chính quyền nói với tờ The Journal rằng Bộ Tư lệnh Trung ương Hoa Kỳ đã được yêu cầu đưa ra nhiều mục tiêu tiềm năng hơn cho các cuộc tấn công trong tương lai.

.............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Trong quá khứ, Houthi đã sở hữu một số loại tên lửa chống hạm.

Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế, một tổ chức tư vấn có trụ sở tại London, cho biết trong một báo cáo vào tháng 1 rằng lực lượng Houthi đã sở hữu tên lửa chống hạm "trong gần một thập kỷ, sử dụng chúng để quấy rối hoạt động hàng hải quân sự và thương mại".

1721538096877.png

Tên lửa P-21

Theo báo cáo của nhóm nghiên cứu, quân nổi dậy đã có được tên lửa chống hạm đầu tiên vào cuối năm 2014 và đầu năm 2015 khi họ kiểm soát miền bắc Yemen.

Báo cáo cho biết thêm rằng những tên lửa này bao gồm tên lửa P-21 và P-22 thời Liên Xô gần như đã lỗi thời, cũng như tên lửa C-801 của Trung Quốc.

"Không rõ liệu họ có còn hoạt động hay sở hữu bao nhiêu vũ khí nữa không", báo cáo tiếp tục. "Tuy nhiên, quan trọng hơn, lực lượng Houthi đã có được những thiết bị mới, tốt hơn kể từ những lần mua sắm ban đầu đó.

Đầu năm nay, người Houthi được cho là đã tuyên bố họ sẽ không nhắm mục tiêu vào các tàu của Nga hoặc Trung Quốc đi qua Biển Đỏ và Vịnh Aden.

Vào tháng 3, thành viên ban chính trị Houthi Ali al-Qahoum cho biết "có sự hợp tác và phát triển quan hệ liên tục giữa Yemen, Nga, Trung Quốc và các nước BRICS, cũng như trao đổi kiến thức và kinh nghiệm trong nhiều lĩnh vực khác nhau".

"Điều này là cần thiết để nhấn chìm nước Mỹ, Hoa Kỳ và phương Tây trong vũng lầy [cuộc khủng hoảng] xung quanh Biển Đỏ, để khiến họ sa lầy, suy yếu và không thể duy trì thế đơn cực", ông nói thêm.

1721538173161.png

Tên lửa C-801
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Vũ khí hàng không trên trực thăng của hải quân và lục quân các nước

Trực thăng của lực lượng lục quân (lực lượng mặt đất) và lực lượng hải quân của các nước được trang bị nhiều loại vũ khí hàng không. Tùy loại máy bay và nhiệm vụ chiến đấu được giao, nó có thể được trang bị tên lửa điều khiển không-không và không-đất, tên lửa chống tăng có điều khiển, tên lửa chống hạm, súng pháo cũng như tên lửa hàng không không điều khiển.

1721555859339.png

Trực thăng tấn công Cobra của Mỹ mang 2 tên lửa AIM 9X

Tất cả vũ khí hàng không có điều khiển và không điều khiển đều được treo trên giá bên ngoài trực thăng cùng các bệ phóng chuyên dụng. Vị trí đặt súng pháo có thể khác nhau tùy loại trực thăng:

- Pháo cỡ nòng 20-30mm được lắp đặt trên tháp pháo ở mũi trực thăng tấn công (pháo tích hợp);

- Pháo hàng không, súng máy cỡ lớn 12,7mm và 7,62mm, súng phóng lựu được bố trí trong một container treo bên ngoài trực thăng vận tải và trực thăng đa năng;

- Súng máy cỡ nòng lớn hoặc 7,62 mm được đặt ở cửa máy bay vận tải cánh quạt.

Tên lửa điều khiển“không-không” tầm ngắn và tầm trung có thể có trong thành phần vũ khí của trực thăng, bao gồm AIM-9M, “Stinger ATAS”, AIM 9X - tất cả đều là sản phẩm của Mỹ, cũng như “Mistral” (Pháp) và PL- 90 (Trung Quốc).Tên lửa điều khiển “không-không” tầm ngắn và tầm trung AIM-9X được thiết kế để tiêu diệt các mục tiêu trên không cả ban ngày và ban đêm, trong mọi điều kiện thời tiết và tình huống nhiễu phức tạp.Vũ khí có thể được sử dụng để tấn công các mục tiêu bọc thép hạng nhẹ, không bọc thép và sinh lực ở địa hình trống trải.

1721556249802.png


Năm 2015, phiên bản mới - tên lửa AIM-9X block 2 với tầm bắn lên tới 40 km được đưa vào sử dụng.Sau khi cập nhật phần mềm, tên lửa có khả năng phát hiện mục tiêu cả trước và sau khi phóng bằng hệ thống dẫn đường quán tính và đường truyền dữ liệu, tiêu diệt tên lửa hành trình, đồng thời tên lửa cũng đã được cải thiện khả năng chọn lọc và khả năng chống nhiễu của hệ thống dẫn đường. Ngoài ra, có thể phóng tên lửa tới mục tiêu nằm ở góc định hướng lớn (tới 90°) so với máy bay.

Theo chương trình “Sip”, tên lửa được cập nhật phần mềm và cải tiến thiết bịnhằm tăng khả năng chiến đấu và cải thiện khả năng chống nhiễu.Những hoạt động này được thực hiện theo khoảng thời gian đã định.Như vậy, trong giai đoạn từ năm tài chính 2023 đến 2027, công việc sẽ được thực hiện theo chương trình “Sip-4”.

Ngoài Mỹ, các quốc gia khác không có chương trình cải tiến hoặc phát triển tên lửa tầm trung và tầm ngắn. Trong tương lai, loại tên lửa có trang trang bị này sẽ được sử dụng để tiêu diệt mục tiêu trên không của đối phương. Trực thăng của một số nước được trang bị tên lửa điều khiển “không-đất”. Ví dụ, AH-1W “Cobra” và AH-64 “Apache” sử dụng tên lửa AGM-65E.

Lực lượng không quân Mỹ được trang bị tên lửa dẫn đường cỡ nhỏ AGM-176B “Griffin” của Hãng“Raytheon”có khả năng tiêu diệt các mục tiêu cố định và di động dưới mặt đất và yểm trợ trực tiếp trên không trong hoạt động chiến đấu ở các khu vực đông dân cư.

Cấu tạo sản phẩm gồm: động cơ tên lửa đẩy nhiên liệu rắn có bánh lái khí động học và hệ thống điều khiển; khoang có đầu tự dẫn laser bán chủ động và ngòi nổ; Khoang trung tâm có đầu đạn nổ phân mảnh và các thiết bị như: cơ cấu chấp hành an toàn, hệ thống dẫn đường quán tính được hiệu chỉnh theo dữ liệu từ hệ thống dẫn đường vệ tinh NAVSTAR.

1721556380176.png

Tên lửa AGM-176B “Griffin”

Tên lửa có điều khiển AGM-176B có trọng lượng phóng 13 kg, trọng lượng đầu đạn 3,6 kg, dài 0,99 m, đường kính 0,14 m, được đặt trong thùng vận chuyển-phóng, đảm bảo sử dụng từ giá treo bên ngoài của trực thăng tấn công.

Tên lửa có điều khiển APKWS II được chế tạo trên cơ sở “Hydra-70”, có khả năng tiêu diệt sinh lực, công sự và các mục tiêu bọc thép hạng nhẹ của đối phương. Mẫu này sẽ thay thếtên lửa AGM-114 “Hellfire”.APKWS II sử dụng thiết bị dẫn đường tới mục tiêu WGU-59/B với sai lệch độ tròn có thể là 1m ở cự ly tới 8km. Đầu tự dẫn lade bán chủ động bao gồm các cảm biến được tích hợp trong 4 cánh lái sẽ mở ra sau khi phóng.Tên lửa được trang bị nhiều loại đầu đạn khác nhau và hoàn toàn tương thích với tất cả các bệ phóng hiện có dành cho tên lửa hàng không không điều khiển“Hydra-70”.

1721556485440.png

Tên lửa APKWS II

Tháng 10 năm 2021, tên lửa APKWS II đã được phóng thành công nhằm vào máy bay không người lái (UAV) loại Scan Eagle nặng tới 25 kg. Với tốc độ mục tiêu 450 km/h, độ cao tiêu diệt tối đa là 1.100 m.Tên lửa mang đầu đạn M151 và ngòi nổ không tiếp xúc mới.

.................
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Tại Pháp, trực thăng “Tiger” HAD được trang bị tên lửa có điều khiển Akules-LG dùng để tiêu diệt các mục tiêu cố định và di động bị đầu dẫn laser bán chủ động phát hiện sau khi phóng.Trọng lượng phóng của tên lửa là 8,8 kg, tầm bắn lên tới 6 km và độ chính xác dẫn đường là 1m. Trong thành phần thiết bị dẫn đường của tên lửa có hệ thống điều khiển quán tính. Bán kính sát thương với đầu đạn nổ phân mảnh tới 20 m. Phương pháp cảm ứng cấp điện cho động cơ nhiên liệu rắn đảm bảo cho việc phóng tên lửa.

1721556672244.png

Tên lửa có điều khiển Akules-LG

LLVT Trung Quốc được trang bị trực thăng sử dụng tên lửa điều khiển TL-2 có khả năng tiêu diệt sinh lực địch và các mục tiêu mặt đất, mặt nước. Trọng lượng phóng của tên lửa là 16 kg. Hệ thống dẫn đường tên lửa bao gồm hệ thống dẫn đường quán tính, dẫn đường vệ tinh "Beidou" và nhiều loại thiết bị dẫn khác nhau - laser bán chủ động, truyền hình, ảnh nhiệt hoặc radar sóng milimet chủ động. Độ chính xác dẫn (sai lệch độ tròn) của tên lửa là 2m, không có đầu tự dẫn - 10 m. Sản phẩm được trang bị nhiều loại đầu đạn nổ phân mảnh, thể tích nổ 4 kg, tầm bắn tối đa của tên lửa là 6 km.

1721556776315.png

Tên lửa có điều khiển TL-2

Tại Thổ Nhĩ Kỳ, công ty “Roketsan” đã phát triển tên lửa dẫn đường “Sirit” có khả năng tiêu diệt các mục tiêu bọc thép hạng nhẹ cố định và di chuyển với tốc độ lên tới 60 km/h. Tên lửa “Hydra-70” do Mỹ sản xuất được chọn làm cơ sở cho loại tên lửa điều khiển mới. Tên lửa “Sirit” được trang bị đầu tự dẫn laser bán chủ động và module đo quán tính. Thành phần chính của tên lửa là một khối có hệ thống điều khiển và dẫn đường.Mẫu vũ khí này được trang bị đầu đạn cháy nổ phân mảnh, nhiệt áp hoặc xuyên giáp và có thể được phóng bằng tất cả các thiết bị phóng hiện có với ống dẫn hướng cỡ nòng 70 mm hoặc thùng phóng được lắp đặt trên trực thăng.Trọng lượng phóng của tên lửa là 15 kg, tầm bắn 10 km, chiều dài tên lửa 1,9 m, đường kính thân 0,07 m, vật mang “Sirit” là trực thăng T-129 và AH-1W.

1721556846623.png

Tên lửa “Sirit”

Tên lửa điều khiển chống tăng có khối lượng thấp và kích thước nhỏ đang được trang bị cho loại trực thăng tấn công và đa năng của lực lượng mặt đất nhiều nước trên thế giới. Loại vũ khí này được sử dụng để tiêu diệt các mục tiêu bọc thép và cũng tương tự các loại có trong tổ hợp tên lửa mặt đất chống tăng.Tên lửa chống tăng chuyên dụng từ trên không cũng đã được phát triển. Các nước Mỹ, Anh, Đức, Pháp và Trung Quốc là những quốc gia hàng đầu trong việc chế tạo và phát triển tên lửa chống tăng.

Hướng phát triển chính của loại vũ khí này là tăng hiệu quả tấn công các mục tiêu được bảo vệ tốt vàcó giáp nhiều lớp, cũng như đảm bảo phóng đồng thời nhiều tên lửa vào các mục tiêu khác nhau.Các chương trình đang được triển khai để trang bị cho tên lửa3 chế độ tìm kiếm hoạt động trong phạm vi bước sóng quang và milimet cũng như chế độ dẫn tự động để có thể bắn trúng mục tiêu mà không cần sự tham gia của trắc thủ. Ngoài ra, các nhà phát triển đang nỗ lực tăng tầm bắn và tăng khả năng chống nhiễu của tên lửa chống tăng.

Hiện nay, trực thăng ở các nước được trang bị tên lửa điều khiển chống tăng gồm 4 thế hệ:

- Thế hệ đầu tiên gồm: “Tou-2A, -2B” (Mỹ), “Hot-2, -3” (Pháp, Đức) với hệ thống dẫn đường bán tự động có dây;

- Thế hệ thứ hai: sử dụng hệ thống dẫn đường bán chủ động bằng laser - AGM-114A, F, K, N, R "Hellfire" (Mỹ), HJ-10 (Trung Quốc) và PARS 3 LR (Đức) với đầu tự dẫn vô tuyến – tầm nhiệt.

- Thế hệ thứ ba: các sản phẩm được cài đặt hệ thống dẫn đường tự động (đầu tự dẫn sóng milimet) - AGM-114L "Ellefire" (Mỹ) và "Brimstone" (Anh);

- Thế hệ thứ tư: tên lửa AGM-179 “Hellfire” và “Brimstone-2” (Anh), được trang bị đầu dẫn chế độ kép - laser bán chủ động và radar sóng milimet.

Ở Mỹ, trong trang bị của không quân lục quân có những biến thể tên lửa chống tăng sau: AGM-114K, AGM-114N, AGM-114L, AGM-114R, AGM-179.

Tên lửa có điều khiển chống tăng AGM-114R được trang bị đầu đạn đa năng. Tùy theo tính chất mục tiêu, phi công có thể lựa chọn kiểu loại và phương pháp kích hoạt đầu đạn để bắn trúng mục tiêu: đầu nổ tích tụ,nổ phân mảnh hoặc nhiệt áp.Loại đạn cuối được sử dụng để tiêu diệt sinh lực ở các khu vực trống trải hoặc trong các nơi trú ẩn. Mẫu tên lửa chống tăng này sẽ dần thay thế tất cả các phiên bản trước đó AGM-114K, N, M.

1721556971796.png

Tên lửa AGM-114R

Năm 2020, tên lửa điều khiển chống tăng AGM-179 “JAGM” đã được đưa vào sử dụng để tiêu diệt các đài điều khiển cố định và di động, bệ phóng tên lửa, boongke và các mục tiêu trên biển.Trọng lượng phóng của tên lửa là 52 kg, tầm bắn 16 km. Trong Hải quân Mỹ, loại đạn này sẽ thay thế các loại tên lửa chống tăng“Tow” và AGM-114 “Hellfire”cũ.

Tên lửa mang đầu đạn đa năng nặng 9 kg, phi công sẽ chọn loại đầu đạn tùy theo mục tiêu: nổ phân mảnh, lũy tích kép cũng như một đầu tự dẫn hai chế độ bán chủ động, laser và radar chủ động.

Để giảm chi phí sản xuất,tên lửa AGM-179 “JAGM” sử dụng các chi tiết của AGM-114R, cụ thể là đầu đạn, động cơ và dẫn động lái. Phương tiện mang chủ yếu là trực thăng AH-1Z.

1721557049312.png

Tên lửa chống tăng JAGM-MR

Hãng “Lockheed-Martin” đã phát triển một phiên bản mới của tên lửa chống tăng JAGM-MR với tầm bắn lên tới 35 km. Tên lửa này được trang bị đầu tự dẫn 3 chế độ laser bán chủ động, radar chủ động sóng milimet và các kênh chụp ảnh nhiệt cùng hệ thống điều khiển lái cơ điện thay vì khí nén.Do không gian được giải phóng, kích thước của động cơ tên lửa đẩy nhiên liệu rắn tăng lên. Tên lửa hiện đang trong quá trình thử nghiệm bay.Theo ước tính sơ bộ, sau năm 2025, tên lửa chống tăng “JAGM-MR” có thể được trang bị cho lực lượng Lục quân Mỹ.

..............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Tại Đức, tên lửa có điều khiển chống tăng PARS 3LR được chế tạo theo thiết kế khí động học thông thường đã được đưa vào trang bị cho lực lượng mặt đất từ năm 2008.Nguyên lý hoạt động của mẫu tên lửa này là trắc thủ lựa chọn và đánh dấu mục tiêu trên thiết bị chỉ báo, tên lửa sẽ tự động nhắm vào mục tiêu đó.Ngoài ra, tên lửa có thể được lập trình để tấn công mục tiêu từ trên cao với góc gặp gần 90°. Hệ thống dẫn đường PARS 3LR bao gồm một đầu tự dẫn ảnh nhiệt chống nhiễu hoạt động trong phạm vi bước sóng 8–12 μm.

1721557196202.png

Tên lửa có điều khiển chống tăng PARS 3LR

Việc phóng tên lửa được thực hiện theo nguyên tắc “bắn và quên”, qua đó cho phép phương tiện mang (trực thăng hoặc UAV) sau khi sử dụng vũ khí thoát ly khỏi vùng hoạt động của lực lượng và phương tiện phòng không đối phương.Bộ tìm kiếm ảnh nhiệt của tên lửa sẽ khóa mục tiêu ngay trước khi phóng.Sau khi phát hiện, nhận dạng và xác định mục tiêu, tên lửa sẽ tự động ngắm mục tiêu đó sau khi phóng, nhận chỉ thị mục tiêu từ đầu tự dẫn. Đầu đạn PARS 3LR có thể tiêu diệt xe tăng được trang bị hệ thống bảo vệhiện đại, hầm, công sự dã chiến và sở chỉ huy.

Hiện chi nhánh MBDA của Đức đang phát triển hệ thống tên lửa chống tăng “Enfoser Air” và dự kiến trang bị cho trực thăng hạng nhẹ và máy bay không người lái. Hệ thống bao gồm một tháp đặc biệt có giá đỡ cho hai thùng phóng, cũng như các thiết bị quan sát và điều khiển riêng biệt.Tổng trọng lượng của hệ thống gồm hai tên lửa chống tăng không vượt quá 30 kg, điều này làm đơn giản hơn yêu cầu đối với các phương tiện mang.Tùy thuộc vào độ cao phóng, tầm bay của tên lửa có thể đạt tới 8 km.

Ở Anh, tên lửa dẫn đường chống tăng “Brimstone-2” được sử dụng để tiêu diệt xe bọc thép, có 2 đầu tự dẫn với hai cảm biến - radar sóng milimet chủ động và laser bán chủ động.Tầm bắn của tên lửa là 40 km, nó được trang bị đầu đạn kép và động cơ tên lửa đẩy nhiên liệu rắn.Module dẫn đường của tên lửa gồm hệ thống lái tự động kỹ thuật số và hệ thống dẫn đường quán tính, qua đó việc dẫn hướng được thực hiện trong giai đoạn giữa chuyến bay.Tên lửa được trang bị bộ truyền động điện.Trên cơ sở đó, một phiên bản mới đang được phát triển –“Brimstone-3”với động cơ tên lửa đẩy nhiên liệu rắn, đầu đạn, hệ thống lái tự động và hệ thống điều khiển dựa trên hệ thống vi cơ.Theo ước tính sơ bộ, tầm bắn của tên lửa sẽ tăng thêm 20%. Theo kế hoạch,“Brimstone-3” sẽ được đưa vào trang bị cho LLVT vào năm 2023–2025.

1721557256373.png

Tên lửa “Brimstone-2”

Tại Trung Quốc, trực thăng đã sử dụng tên lửa điều khiển chống tăng HJ-10 với đầu dẫn laser bán chủ động và tầm bắn tối đa 9 km. Tên lửa này có kết cấu tương tự AGM-114 “Hellfire”. Nó có thể được trang bị đầu tự dẫn ảnh nhiệt.Hiện tại, các cuộc thử nghiệm tên lửa HJ-21 với đầu dẫn radar chủ động sóng milimet và tầm bắn tối đa 18 km đang được hoàn thành. Phương tiện mang chủ yếu là trực thăng Z-19. Theo tính toán, tên lửa có thể được đưa vào sử dụng vào cuối năm 2023.

1721557315848.png

Tên lửa điều khiển chống tăng HJ-10

Tại Nhật Bản, để chống lại xe bọc thép của đối phương, họ sử dụng trực thăng tấn công AH-64DJP của Mỹ (một phiên bản của AH-64D Apache Longbow) được trang bị tên lửa chống tăng AGM-114L.

Tại Thổ Nhĩ Kỳ, công ty “Roketsan” đã trình bày hai phiên bản sửa đổi của tên lửa dẫn đường chống tăng - UMTAS với đầu tự dẫn ảnh nhiệt (không được làm mát) và L-UMTAS với đầu dẫn laser bán chủ động để tấn công các mục tiêu cố định và di động của đối phương.Tầm bắn tối đa của cả hai phiên bản tên lửa là 8 km.Việc bắt mục tiêu có thể được thực hiện trên hệ thống treo trước hoặc sau khi phóng bằng kênh vô tuyến băng tần S hai chiều (2–4 GHz). Phương tiện mang chính của vũ khí này là trực thăng T-129.

1721557394060.png

Tên lửa chống tăng L-UMTAS


................
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Tên lửa chống hạm được thiết kế để tiêu diệt các mục tiêu trên biển, gần bờ biển và trong vùng nội thủy của vịnh và cảng, cũng như các mục tiêu cố định và di động của đối phương ở vùng duyên hải.

Tại Mỹ, tên lửa điều khiển AGM 114M và AGM-65E2 “Maverick” được sử dụng để tiêu diệt các mục tiêu cỡ nhỏ trên mặt nước.AGM-65E2 “Maverick” được đưa vào trang bị năm 2016.Sau đó, phiên bản hiện đại hóa AGM-65E sử dụng đầu tự dẫn laser bán chủ động và phần mềm mới. Tổng cộng có 700 tên lửa loại này đã được sản xuất: 665 quả AGM-65E và 135 quả AGM-65E2.

1721557505252.png

Tên lửa chống hạm AGM-65E2 “Maverick”

Vào năm 2014, nguyên thủ quốc gia Pháp và Anh, trong khuôn khổ bản ghi nhớ hợp tác kỹ thuật quân sự được ký kết năm 2010, đã ký một thỏa thuận về việc cùng phát triển tên lửa chống hạm “Sea Venom”/AN để trang bị cho trực thăng hải quân. 500 triệu bảng Anh (831,2 triệu USD) đã được phân bổ để phát triển sản phẩm này.

1721557548221.png

Tên lửa chống hạm “Sea Venom”/AN

Tên lửa chống hạm mới được thiết kế để tiêu diệt các tàu mặt nước bao gồm cả tàu hộ tống và các mục tiêu ven biển cố định.Trọng lượng phóng của tên lửa này là 110 kg, tầm bắn tối đa 28–30 km, tốc độ bay cận âm, trọng lượng xuyên giáp là 30 kg. Tên lửa có đầu tự dẫn ảnh nhiệt và đường truyền dữ liệu hai chiều. Trong thời gian tới, "Sea Venom" sẽ được đưa vào trang bị cho trực thăng HMA-159 (Anh) và máy bay cánh quạt của Hải quân Pháp.

Tại Anh năm 2018, trực thăng AW159 “Wildcat” và UAV của Hải quân đã sử dụng tên lửa dẫn đường “Martlet” để tiêu diệt tàu biển tốc độ cao, cơ sở hạ tầng mặt đất và các mục tiêu di động khác.

1721557654654.png

Tên lửa dẫn đường “Martlet”

Tên lửa thiết kếkiểu module, trọng lượng phóng 13 kg và đầu đạn nổ phân mảnh - 3 kg với đầu tự dẫn lade bán chủ động.Đầu tự dẫn hồng ngoạivà hệ thống dẫn đường quán tính với đài thu của hệ thống định vị về tinh cũng đang được phát triển cho loại vũ khí này. Thay vì đầu đạnnổ phân mảnh, có thể lắp đặt đầu đạn tích lũy song song.“Martlet” tiếp tục có trong trang bị cho đến năm 2035.

Italy đang phát triển tên lửa chống hạm “Marte ER” có tầm bắn tới 100 km, được trang bị hệ thống dẫn đường quán tính, đài thu hệ thống định vị vệ tinh“Navstar”và đầu tự dẫn radar chủ động.Tên lửa có khả năng tấn công lại nếu bị trượt. Theo tính toán, hệ thống tên lửa chống hạm sẽ được đưa vào sử dụng vào năm 2023.

1721557713913.png

Tên lửa chống hạm “Marte ER”

Trung Quốc, từ năm 2008, lực lượng không quân hải quân đã được trang bị tên lửa chống hạm cận âm YJ-83K có khả năng chiến đấu với các cụm tàu của đối phương.Với chiều dài 5,5 m, trọng lượng phóng 580 kg và đầu đạn bán xuyên giáp nặng 165 kg, sản phẩm có tầm bắn 180 km.Tên lửa được trang bị hệ thống dẫn đường quán tính, đài thu vệ tinh và đầu dẫn radar chủ động. Phiên bản sửa đổi - YJ-83KH có tầm bắn tối đa 230 km, sử dụng đường truyền dữ liệu và đầu dẫn ảnh nhiệt.Loại tên lửa này có khả năng tấn công các tàu mặt nước thuộc lớp khinh hạm có lượng giãn nước không quá 4.000 tấn. Phương tiện mang tên lửa chống hạm là trực thăng “Zhi-8”.

1721557887855.png

Tên lửa YJ-83K

Năm 2015, tên lửa chống hạm YJ-9 được đưa vào trang bị trên trực thăng và máy bay không người lái của Hải quân Trung Quốc.Nó được thiết kế để tiêu diệt tàu thuyền tốc độ cao, nhưng có thể được sử dụng để tiêu diệt các mục tiêu cố định.Trọng lượng phóng của tên lửa là 105 kg, đầu đạn bán xuyên giáp nặng 30 kg, tầm bắn tối đa 15 km.YJ-9 có thiết bị truyền dữ liệu và nhiều loại đầu tự dẫn khác nhau như: radar chủ động, truyền hình hoặc laser bán chủ động bảo đảm độ dẫn chính xác đường là 2 m khi bắn mục tiêu cố định.Phương tiện mang tên lửa chống hạm là trực thăng “Zhi-9”.

Tên lửa hàng không không điều khiển có chức năng tiêu diệt mục tiêu mặt đất của đối phương như: xe bọc thép và ô tô các loại, sinh lực và công sự, cũng như tạo ra màn khói và chiếu sáng chiến trường. Việc đưa tên lửa tiếp cận mục tiêu được thực hiện bằng các thiết bị phóng.

Là một phần trong trang bị trực thăng của lục quân và hải quân các nước, tên lửa được sử dụng rộng rãi nhất là những loại được sản xuất tại Mỹ - "Hydra-70" cỡ nòng 70 mm, Pháp - TVA-68 cỡ nòng 68 mm, Bỉ - FZ90 cỡ nòng 70 mm và Canada - CRV7 cỡ nòng 70 mm.

1721557958034.png

Tên lửa hàng không không điều khiển “Hydra-70”

Tên lửa hàng không không điều khiển “Hydra-70” trong Lục quân Mỹ được trang bị trên trực thăng, sử dụng bệ phóng M-261 (19 ống) hoặc M-260 (7ống); trong Không quân –bệ phóng LAU-130/A 19 ống và 7 LAU 131/A, trong Hải quân - LAU-61C/A 19 ống và LAU-68D/A 7 ống.

Tên lửa hàng không không điều khiển FZ90 và CRV7 cũng có thể được trang bị các bệ phóng và TVA-68 trên máy bay cánh quạt được trang bị các bệ phóng MATRA 68-12 và MATRA 68-22 cho 12 và 22 tên lửa.

..........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Máy bay cánh quạt sử dụng súng pháo trong hoạt động chiến đấu trên không để tự vệ và tấn công các mục tiêu khác nhau.Súng máy 7,62mm có hiệu quả ở khoảng cách gần 500m và chỉ tấn công các mục tiêu không có giáp, chẳng hạn sinh lực ở địa hình trống trải.Tầm bắn của súng máy 12,7mm đạt tới 1.000m và có thể bắn trúng nhiều mục tiêu địch.

Pháo hàng không bao gồm đạn nổ phân mảnh, đạn phá và đạn xuyên giáp có khả năng tiêu diệt khá hiệu quả các mục tiêu bọc thép hạng nhẹ ở khoảng cách tới 1.700 m. Trên máy bay có thể lắp pháo cỡ nòng từ 20 đến 30 mm.Các cỡ nòng lớn hơn không được sử dụng do có tải trọng cao so với cấu trúc máy bay.

Trực thăng được trang bị súng pháo một nòng và nhiều nòng, có tốc độ bắn cao, rất quan trọng trong việc chống máy bay, xuồng cao tốc.

1721558140435.png

Súng máy hàng không M134 “Minigun”

Súng máy hàng không M134 “Minigun” sáu nòng cỡ nòng 7,62mm với hệ thống tiếp đạn được sử dụng rộng rãi ở các nước. Một loại súng phổ biến khác được sử dụng trên máy bay cánh quạt là phiên bản hàng không của súng máy M60D, cỡ nòng 7,62 mm với ống ngắm, các điểm lắp và hệ thống nạp đạn từ hộp đạn đặt trên sàn cabin trực thăng.

Năm 1995, sau khi thử nghiệm, M60D được thay thế bằng súng máy M240 7,62 mm do Bỉ sản xuất. Trong khuôn khổ chương trình FARA dành cho trực thăng, tổ hợp súng pháo hàng không mới đang được chế tạo, bao gồm một trong những loại súng máy bay cỡ nòng 20 mm, một bệ phóng đạn đa năng và UAV.

1721558198438.png

Súng máy M240 7,62 mm

Pháo hàng không XM915 20 mm do công ty “General Dynamics” phát triển là pháo ba nòng với khối nòng quay và hệ thống điện. Pháo nặng 46 kg, tốc độ bắn 1.500 phát/phút. Các chuyến bay thử nghiệm của sản phẩm được thực hiện trên trực thăng UH-60.

1721558340945.png

Pháo hàng không XM915 20 mm

Pháo “Sky Viper” 20mm do Công ty“Northrop-Grumman”phát triển là phiên bản vũ khí pháo binh một nòng dựa trên pháo M230 gắn trên trực thăng tấn công AH-64 “Apache”.Theo ước tính, trọng lượng pháo từ 46–50 kg, tốc độ bắn 750–850 phát/phút.

1721558387865.png

Pháo “Sky Viper” 20mm

Trực thăng của lục quân và hải quân các nước được trang bị nhiều loại vũ khí hàng không khác nhau. Tên lửa điều khiển không đối không tầm trung và tầm ngắn vốn là vũ khí phòng thủ sẽ được hiện đại hóa. Hiện chưacó các bệ phóng cho loại tên lửamới này do các nhà phát triển nước ngoài chưa chú trọng các chương trình lớn chế tạo các loại vũ khí đa năng mới cho máy bay trực thăng. Ngoài ra, còn cần chú ý đến việc chế tạo các bệ phóng tên lửa cỡ nhỏ.

Tên lửa chống tăng ở giai đoạn này sẽ vẫn là phương tiện hiệu quả và kinh tế nhất để chống lại xe bọc thép. Phân tích về tình trạng phát triển của chúng cho thấy, các loại tên lửa chống tăng lỗi thời sẽ bị loại khỏi biên chế. Việc cải tiến đầu đạn sẽ được tiếp tục nhằm nâng cao hiệu quả tiêu diệt xe bọc thép có nhiều lớp giáp bảo vệ. Như vậy, những loại vũ khí này sẽ được trang bị đầu đạn đa năng có khả năng tấn công nhiều loại mục tiêu khác nhau. Sau năm 2025, tên lửa chống tăng thế hệ thứ tư dự kiến sẽ ra đời với đặc điểm là tầm bắn xa hơn và có hệ thống dẫn đường kết hợp.

1721558446886.png


Tên lửa hàng không không điều khiển sẽ vẫn có trong trang bị của trực thăng tấn công và đa năng. Hướng phát triển chính của loại vũ khí này sẽ là tăng tầm bắn và tăng độ chính xác bằng cách trang bị cho chúng đầu tự dẫn. Trong tương lai, súng pháo trên trực thăng sẽ được hiện đại hóa nhằm giảm trọng lượng của vũ khí, giảm độ giật khi bắn và tăng khả năng sống còn của nó. Ngoài ra, các loại đạn mới có sức công phá và khả năng xuyên giáp cao hơn cũng sẽ được phát triển./.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Vì sao phá hoại thỏa thuận hạt nhân Iran là sai lầm lớn của Trump?

Sáu năm sau khi Mỹ rút khỏi Kế hoạch hành động chung toàn diện (JCPOA), triển vọng khôi phục thỏa thuận hạt nhân Iran này vẫn mờ nhạt và Tehran đang tiến gần hơn bao giờ hết đến việc chế tạo bom nguyên tử.

1721560005339.png

JCPOA

Sáu năm sau khi cựu Tổng thống Donald Trump rút khỏi thỏa thuận hạt nhân Iran, hệ quả tai hại của quyết định này vẫn chồng chất. Ngoài việc Iran đang tiến gần hơn bao giờ hết đến khả năng hoàn thiện vũ khí hạt nhân, giờ chúng ta phải xét đến việc tình hình an ninh giảm sút ở Trung Đông làm tăng đáng kể rủi ro như thế nào. Trump đã hứa hẹn về một “thỏa thuận tốt hơn”, nhưng trên thực tế chúng ta chỉ thấy một sai lầm ngày càng đắt giá mà có lẽ không thể sửa được.

Để hiểu hết tác hại của việc Trump quyết định rút khỏi thỏa thuận hạt nhân Iran, hãy xem xét điều này: Khi Mỹ và Iran tuân thủ thỏa thuận, ước tính Iran sẽ mất khoảng 1 năm mới sản xuất đủ vật liệu phân hạch (trong trường hợp này là uranium cấp độ vũ khí) để chế tạo một quả bom hạt nhân có thể vận chuyển được (còn được gọi là thời gian “bùng phát”). Các quốc gia đàm phán với Iran (Mỹ, Nga, Trung Quốc, Anh, Pháp và Đức) nhận định rằng thời gian này đủ để phản ứng trước những vi phạm có thể xảy ra và ngăn chặn Iran chế tạo bom. Ngay cả khi có đủ vật liệu phân hạch, Iran có lẽ vẫn phải mất 1 năm nữa mới chế tạo được vũ khí hạt nhân. Đến tháng 5/2018, thỏa thuận vẫn có hiệu quả và được phần lớn các bên cho là một thành công lớn.

Sau đó, Tổng thống Trump đơn phương rút khỏi thỏa thuận vì cho rằng đây là một “thỏa thuận phiến diện tồi tệ mà lẽ ra không nên có”. Giờ đây, tình hình tồi tệ hơn nhiều. Iran cho biết họ không có ý định sản xuất vũ khí hạt nhân và tình báo Mỹ cũng không phát hiện ra bất kỳ nỗ lực nào của Tehran trong việc vũ khí hóa hạt nhân, nhưng Tehran được cho là chỉ mất vài tuần, chứ không phải 1 năm, để sản xuất đủ vật liệu phân hạch cho việc chế tạo một quả bom hạt nhân nếu họ chọn làm vậy. Đồng thời, khả năng của các thanh sát viên quốc tế trong việc phát hiện kịp thời các vi phạm đã giảm sút. Một quan chức Mỹ đã nói về Iran: “Tehran sắp chế tạo bom đến nơi rồi”.

1721560048730.png

Một cơ sở hạt nhân của Iran

Điều tồi tệ hơn là quan hệ Mỹ-Iran đã bị quyết định của Trump phá hoại tới mức thỏa thuận dường như không thể khôi phục. Mọi nỗ lực ổn định quan hệ Mỹ-Iran đều bị cản trở nghiêm trọng bởi các cuộc tấn công đáp trả trực tiếp gần đây giữa Israel và Iran. Đúng lúc chúng ta cần một cách tiếp cận phi quân sự hơn bao giờ hết thì triển vọng về một giải pháp ngoại giao dường như lại mịt mù. Hơn nữa, căng thẳng gia tăng có thể đẩy Tehran tiến gần hơn đến quyết định chính trị là sử dụng vũ khí hạt nhân. Mối nguy hiểm từ bom hạt nhân của Iran và nguy cơ Israel tấn công các cơ sở hạt nhân của Iran có thể dẫn đến một cuộc xung đột quân sự lớn hơn trong khu vực. Tất nhiên, tình hình có thể đã khác. Thỏa thuận hạt nhân Iran vẫn có hiệu quả cho đến khi Trump từ bỏ. Nếu ông không làm vậy thì thỏa thuận đến giờ có lẽ vẫn phát huy tác dụng.

Cơ sự nào dẫn đến tình cảnh hiện nay?

Tuân thủ thỏa thuận hạt nhân Iran, Tehran đã chấp thuận hạn chế đáng kể chương trình hạt nhân. Theo đó:

- Iran đồng ý giảm 98% kho dự trữ uranium độ giàu thấp xuống còn 300 kg và giới hạn mức làm giàu uranium ở 3,67% – mức độ phù hợp với mục tiêu phát triển năng lượng hạt nhân dân sự nhưng thấp hơn nhiều so với mức làm giàu cao (20%) và cấp độ vũ khí (90%). Những giới hạn này lẽ ra kéo dài trong 15 năm.

- Tehran đã cắt giảm 2/3 số lượng máy ly tâm làm giàu uranium đang hoạt động và cam kết không xây dựng bất kỳ cơ sở làm giàu uranium mới nào trong 15 năm. Nhà máy làm giàu uranium Fordow (được thiết kế như một cơ sở bí mật dưới lòng đất) bị cấm làm giàu uranium, và việc làm giàu có giới hạn chỉ có thể diễn ra tại cơ sở Natanz.

- Iran đồng ý thiết kế lại một cơ sở hạt nhân khác để giảm đáng kể sản lượng plutonium và chuyển nhiên liệu hạt nhân đã qua sử dụng ra khỏi nước này.

- Iran chấp thuận tạm thời áp dụng các biện pháp bảo hộ bổ sung dưới sự bảo trợ của Cơ quan Năng lượng nguyên tử quốc tế (IAEA).

1721560093630.png

JCPOA

Một năm sau quyết định của Tổng thống Trump, Iran bắt đầu đáp trả bằng cách ngày càng vi phạm các điều khoản trong thỏa thuận. Tehran đã dỡ bỏ giới hạn đối với kho dự trữ uranium, tăng mức làm giàu vượt quá giới hạn cho phép là 3,67%, đồng thời nối lại và mở rộng hoạt động tại các cơ sở hạt nhân bị cấm.

Iran đã có nhiều động thái nhằm đáp trả các hành động khiêu khích từ Mỹ và Israel. Đầu năm 2020, Chính quyền Trump sát hại Thiếu tướng Iran Qassem Soleimani, lãnh đạo Lực lượng Vệ binh cách mạng Hồi giáo. Ngay sau đó, Tehran tuyên bố sẽ không tiếp tục tuân thủ các cam kết liên quan đến việc làm giàu uranium như trong thỏa thuận. Tuy nhiên, Iran cho biết họ sẽ tuân thủ trở lại nếu các bên khác cũng làm vậy và thực hiện các cam kết dỡ bỏ lệnh trừng phạt.

Cuối năm 2020, nhà khoa học hạt nhân Iran Mohsen Fakhrizadeh bị sát hại gần Tehran. Ngay sau đó, Hội đồng Giám hộ của Iran đã thông qua luật để đẩy nhanh chương trình hạt nhân bằng cách tăng mức làm giàu uranium lên 20%, tăng tốc độ sản xuất, lắp đặt máy ly tâm làm giàu uranium mới, đình chỉ việc thực hiện các thỏa thuận bảo hộ mở rộng, đồng thời giảm hợp tác với IAEA trong việc giám sát và xác minh. Cơ quan này đã không thể giám sát đầy đủ các hoạt động hạt nhân của Iran kể từ đầu năm 2021.

Iran bắt đầu làm giàu uranium tới mức 20% ở Fordow đầu năm 2021, sau đó tăng lên mức 60% ở Natanz chỉ vài tháng sau khi cơ sở này bị hư hại. Kể từ đó, Iran liên tục tăng tốc độ làm giàu uranium. Tháng 2/2024, báo cáo mới nhất của IAEA ước tính kho dự trữ uranium đã làm giàu của Iran đang ở mức 5.525 kg, gấp hơn 27 lần mức cho phép theo thỏa thuận, với 833 kg được làm giàu tới mức 20%-60%.

............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Iran gần hoàn thiện bom hạt nhân?

Iran đang từng bước đẩy nhanh chương trình hạt nhân, ngày càng tiến gần hơn đến việc trở thành một “quốc gia ở ngưỡng cửa hạt nhân” có khả năng chế tạo vũ khí cho dù chưa có bất kỳ động thái công khai nào.

1721560239196.png

Cơ sở hạt nhân của Iran

Theo một quan chức của Bộ Ngoại giao Mỹ, chính phủ nước này ước tính vào tháng 3/2022, Iran chỉ cần 1 tuần để sản xuất đủ lượng uranium cấp độ vũ khí. Tại phiên điều trần trước Quốc hội hồi tháng 3/2023, Chủ tịch Hội đồng tham mưu trưởng liên quân khi đó, tướng Mark Milley, xác nhận Iran có thể làm giàu lượng uranium này “trong khoảng 10-15 ngày”.

Trong bản đánh giá đe dọa thường niên năm 2024, Văn phòng Giám đốc Tình báo quốc gia Mỹ kết luận: “Tehran có đủ cơ sở hạ tầng và kinh nghiệm để nhanh chóng sản xuất uranium cấp độ vũ khí nếu nước này chọn làm vậy”. Tháng 3/2024, Pháp, Đức và Anh ước tính Iran đã có đủ lượng uranium có độ giàu cao. Nếu nước này tiếp tục làm giàu tới mức 90%, thì về mặt lý thuyết lượng uranium này đủ cho 3 thiết bị nổ hạt nhân.

Chưa rõ Iran sẽ mất bao lâu để chế tạo vũ khí hạt nhân một khi nước này có đủ lượng uranium cấp độ vũ khí cần thiết. Những bước “vũ khí hóa” như vậy bao gồm sản xuất và định hình kim loại uranium thành các bộ phận của bom, sản xuất chất nổ và thiết bị điện tử, và lắp tất cả vào một thiết bị thử nghiệm. Có lẽ sẽ mất nhiều thời gian hơn để sản xuất một quả bom có thể được vận chuyển bằng máy bay hoặc một đầu đạn đủ nhỏ để lắp vừa vào tên lửa đạn đạo.

Theo đánh giá chính thức của Mỹ, Iran đã dừng chương trình hạt nhân cuối năm 2003 và chưa nối lại chương trình này. Theo giới chức Mỹ và IAEA, mục tiêu của chương trình là phát triển vũ khí hạt nhân dạng nổ cho tên lửa đạn đạo Shahab-3 của Iran. Tháng 4/2022, một quan chức Bộ Ngoại giao Mỹ cho biết Iran sẽ cần xấp xỉ 1 năm để hoàn thành các bước vũ khí hóa cần thiết.

Sự đã rồi

Phần lớn hoạt động làm giàu uranium của Iran có thể bị đảo ngược; máy ly tâm làm giàu uranium có thể bị tháo rời, các cơ sở hạt nhân có thể bị đóng cửa, và kho dự trữ uranium có thể bị pha loãng hoặc vận chuyển bằng đường biển ra khỏi đất nước, theo các điều khoản trong thỏa thuận ban đầu. Tuy nhiên, sau nhiều năm vận hành các máy ly tâm phức tạp, Iran đã có được các kiến thức kỹ thuật vững chắc.

Nhưng quan trọng hơn là cơ hội chính trị để đạt được một thỏa thuận toàn diện hơn với Iran đã vụt mất. Thỏa thuận hạt nhân Iran hẳn sẽ không tồn tại nếu không có sự hỗ trợ tích cực từ phía Nga và Trung Quốc. Tuy nhiên, những quốc gia này không còn liên kết với phương Tây về những vấn đề này, và Iran đang tích cực hỗ trợ Nga trong cuộc chiến với Ukraine cũng như đang bán dầu cho Trung Quốc. Iran không cần Mỹ phải dỡ bỏ các biện pháp trừng phạt như trước đây.

1721560455587.png

Cơ sở hạt nhân của Iran

Nhiều người cho rằng mặc dù thỏa thuận hạt nhân Iran không giải quyết được mọi vấn đề trong quan hệ Mỹ-Iran, nhưng nó cũng giúp tháo gỡ được một vấn đề quan trọng – bom hạt nhân của Iran. Họ cũng nói rằng cho dù Trung Đông vẫn tồn tại nhiều vấn đề, nhưng ít nhất chúng ta sẽ không phải đối phó với các thách thức và một Iran ở ngưỡng cửa hạt nhân. Giờ chúng ta đang ở trong chính hoàn cảnh đó.

Bài học được rút ra từ bi kịch này đã rõ ràng: Việc tạo ra một thỏa thuận hạt nhân có ý nghĩa khó hơn nhiều so với việc phá hủy nó; nếu đủ may mắn đạt được một thỏa thuận, chúng ta nên bảo vệ nó; và nếu để mất nó, chúng ta cần tìm cách thay thế.

Thỏa thuận hạt nhân Iran là một thành tựu đáng chú ý, và tình hình hẳn sẽ tốt hơn nhiều nếu Mỹ từ bỏ ảo tưởng về “một thỏa thuận tốt hơn” và tuân thủ thỏa thuận đã có. Quyết định của Trump (được Ngoại trưởng Mike Pompeo và Cố vấn an ninh quốc gia John Bolton khi đó ủng hộ) hoàn toàn là một thất bại lịch sử. Giờ đây, triển vọng tìm được một giải pháp ngoại giao mới cho cuộc khủng hoảng hạt nhân Iran đang mờ mịt. Tuy nhiên, chúng ta phải nỗ lực; các phương án thay thế có thể tồi tệ hơn.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Trung Quốc, Philippines đồng ý lập đường dây nóng cấp Tổng thống để chấm dứt xung đột trên biển

Trung Quốc và Philippines đã nhất trí thiết lập đường dây liên lạc trực tiếp giữa tổng thống hai nước để ngăn chặn các cuộc đụng độ trên biển có thể xảy ra trong tương lai.

Động thái này diễn ra trong bối cảnh căng thẳng giữa hai nước tiếp tục gia tăng liên quan đến yêu sách lãnh thổ ở Biển Đông.

Theo thỏa thuận, nguyên thủ quốc gia của Manila và Bắc Kinh hoặc đại diện được chỉ định của họ có thể sử dụng đường dây nóng điện thoại khẩn cấp.

Nó cũng có thể kết nối Bộ Ngoại giao Philippines (DFA) với bộ phận tương đương của Trung Quốc để thảo luận về các hành động thích hợp trong trường hợp xảy ra đụng độ.

“Cả hai bên đều thừa nhận rằng cần phải khôi phục lòng tin, xây dựng lại lòng tin và tạo điều kiện thuận lợi cho đối thoại và tương tác hiệu quả”, DFA tuyên bố, đồng thời cho biết thêm rằng cả hai quốc gia “khẳng định cam kết giảm leo thang căng thẳng”.

Trung Quốc và Philippines đã thiết lập đường dây nóng khẩn cấp trong quá khứ, nhưng chỉ dành cho cấp thấp hơn.

Cựu thẩm phán Tòa án Tối cao Philippines Antonio Carpio đã bày tỏ nghi ngờ đường dây nóng mới có thể ngăn chặn được các cuộc đối đầu trong tương lai.

Ông khẳng định rằng Trung Quốc hiếm khi trả lời khi Philippines cố gắng sử dụng đường dây nóng khẩn cấp trước đây.

Carpio cũng lập luận rằng việc tái lập hoặc nâng cấp đường dây liên lạc trực tiếp không nên được coi là một diễn biến tích cực, và chính phủ Philippines không nên mong đợi Bắc Kinh sẽ phản ứng trong tương lai.

“Chúng tôi không thể chắc chắn rằng nếu chúng tôi gọi họ, họ sẽ có mặt để trả lời. Bạn phải xem xét điều này một cách thận trọng,” ông nói với các phóng viên truyền thông địa phương. “Họ sẽ chỉ trả lời vào thời điểm họ chọn. Vì vậy, điều đó là vô ích.”

Thay vào đó, ông Carpio đề xuất chuẩn bị các vụ kiện trọng tài chống lại Trung Quốc và để tòa án quốc tế quyết định.

Trung Quốc tuyên bố chủ quyền gần như toàn bộ Biển Đông, bất chấp phán quyết quốc tế năm 2016 rằng lập trường của nước này không có cơ sở pháp lý.

Kể từ đó, hai bên đã xảy ra một loạt các cuộc đụng độ nguy hiểm trên biển, bao gồm cả tháng trước khi lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc vung dao, rìu và các vũ khí khác vào thủy thủ Philippines.

Manila cũng cho biết vào năm 2023 rằng các tàu Trung Quốc đã bắn vòi rồng vào tàu của họ và hung hăng sử dụng tia laser cấp quân sự để đe dọa họ.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

RAND đã gửi bảng câu hỏi cho 49 nhà ngoại giao, quan chức quốc phòng, nhà phân tích chính sách, giám đốc điều hành doanh nghiệp, nhà báo và nhà lập pháp ở bốn quốc gia. Các phản hồi khác nhau chia sẻ quan điểm "khá chung" về cuộc chiến tranh Trung Quốc-Đài Loan .

Điều đặc biệt đáng chú ý là hình ảnh tự bi quan. Ví dụ, các chuyên gia Anh cảm thấy rằng "vị trí xa xôi và tài sản quân sự yếu kém của Vương quốc Anh, cùng với sự phụ thuộc thương mại vào Trung Quốc, dẫn đến việc Anh hạn chế quan tâm đến việc bảo vệ Đài Loan về mặt quân sự".

1721643663874.png

Tàu chiến Trung Quốc

Bốn đồng minh của Hoa Kỳ cũng không tin rằng Bắc Kinh sợ họ đủ để kiềm chế không tấn công Đài Loan . "Những người trả lời của chúng tôi nghĩ rằng Trung Quốc coi bốn quốc gia có cường quốc trung bình này quá yếu về mặt quân sự để tự mình đối đầu với Trung Quốc và là những bên tham gia nhỏ trong liên minh do Hoa Kỳ lãnh đạo", báo cáo cho biết.

Mặt khác, các đồng minh hàng đầu của Hoa Kỳ không chia sẻ nỗi lo sợ của Hoa Kỳ rằng một sự gia tăng quân sự ồ ạt của Trung Quốc và quyết tâm "thống nhất" Đài Loan với Trung Quốc của nhà lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình là những bước tiến tới chiến tranh, mà đúng hơn có thể là một tư thế dân tộc chủ nghĩa. "Theo những người trả lời của chúng tôi, mục tiêu chính của Trung Quốc là hợp pháp hóa hệ thống chính trị trong nước hiện tại của mình, báo cáo cho biết. "Để đạt được mục tiêu này, Trung Quốc phải được coi là một cường quốc, nổi trội ở Châu Á và có khả năng đạt được tăng trưởng kinh tế cao. Một cuộc xâm lược Đài Loan sẽ gây nguy hiểm cho những nhận thức như vậy và do đó được coi là một rủi ro không thể chấp nhận được so với nguyên trạng".

Quân đội Đài Loan không phải là không quan trọng, với gần 200.000 binh lính đang tại ngũ, tên lửa chống hạm và mìn , và sắp tới là máy bay chiến đấu F-16 và tàu ngầm. Nhưng đây chỉ là một phần nhỏ sức mạnh quân sự của Trung Quốc , và Đài Loan có thể sẽ cần sự hỗ trợ từ bên ngoài để đẩy lùi một cuộc xâm lược hoặc phá vỡ lệnh phong tỏa. Trong khi Hoa Kỳ sẽ cung cấp phần lớn nỗ lực cứu trợ như vậy, thì các đóng góp của đồng minh sẽ rất quan trọng, cũng như việc sử dụng không hạn chế các căn cứ ở Nhật Bản và Úc.

Đối với những người theo đường lối cứng rắn của Mỹ vốn đã phẫn nộ vì một số quốc gia NATO không chi đủ tiền để bảo vệ châu Âu, sự miễn cưỡng của các đồng minh có thể mang tính hèn nhát, và khiến Hoa Kỳ phải gánh chịu gánh nặng an ninh Thái Bình Dương. Nhưng điều này cũng có thể phản ánh thực tế quân sự và địa lý. Quân đội nhỏ bé của Canada chỉ có thể tập hợp một lực lượng tượng trưng để bảo vệ Đài Loan. Lực lượng vũ trang đang thu hẹp của Anh, vốn đã có các cam kết với châu Âu, sẽ phải vật lộn chỉ để điều động một lực lượng đặc nhiệm tàu sân bay nhỏ đi 6.000 dặm đến Biển Đông .

1721643816810.png

Hải quân Úc

Mặc dù Úc là quốc gia Thái Bình Dương, có tàu ngầm chạy bằng diesel-điện và máy bay chiến đấu tàng hình F-35, nhưng nước này vẫn không có khả năng triển khai và duy trì các hoạt động quân sự cách xa 5.000 dặm tại Đài Loan.

Nhưng dấu hỏi lớn nhất là Nhật Bản: Okinawa cách Đài Loan khoảng 500 dặm, Nhật Bản có tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc về nhiều đảo ở Biển Hoa Đông, và quân đội Nhật Bản được xếp hạng là một trong 10 nước mạnh nhất thế giới. Hơn nữa, lãnh thổ Nhật Bản và các căn cứ quân sự của Hoa Kỳ mà nước này có sẽ rất cần thiết cho bất kỳ nỗ lực nào của Hoa Kỳ nhằm chống lại Trung Quốc.

Tuy nhiên, nếu Nhật Bản, Úc, Anh và Canada không muốn đối đầu với Trung Quốc, họ có thể thực hiện các hành động để giúp Đài Loan. RAND khuyến nghị họ nên lập một kế hoạch chung về các biện pháp trừng phạt thương mại để ngăn chặn Trung Quốc tấn công Đài Loan. Ngoài ra, bốn cường quốc trung gian có thể đóng vai trò trung gian để ngăn chặn chiến tranh Đài Loan xảy ra.

"Thật vậy, các cường quốc trung bình có thể là những cường quốc duy nhất có thể đóng vai trò trung gian trong một cuộc xung đột như vậy nếu căng thẳng giữa các cường quốc leo thang", nghiên cứu lưu ý. "Tuy nhiên, tính đến thời điểm báo cáo này được viết, không có cường quốc trung bình nào có đủ ảnh hưởng đối với cả hai cường quốc lớn để đóng vai trò như vậy, ngay cả khi liên minh với các cường quốc trung bình khác".

1721643911367.png

Hải quân Nhật Bản

Điều đó có nghĩa là các quốc gia hạng trung này cần phải xây dựng năng lực của mình, cả về quân sự và các mặt khác. "Để xây dựng uy tín với cả hai cường quốc, bốn cường quốc hạng trung cần phải xây dựng lại và củng cố quyền tự chủ chiến lược, sức mạnh vật chất và cam kết của họ đối với khu vực Châu Á - Thái Bình Dương."

Nghiên cứu này cũng ngầm đặt ra câu hỏi về việc Hoa Kỳ có thể trông cậy vào các đồng minh NATO của mình để được hỗ trợ bên ngoài châu Âu đến mức nào. Trong khi các quốc gia NATO đã gửi các nhóm nhỏ trong cuộc chiến tranh Afghanistan, thì việc đối đầu với Trung Quốc lại khác.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
27,496
Động cơ
656,265 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Ukraine có thể nhận được hơn 15 máy bay chiến đấu MiG-29 của Liên Xô vào những tháng tới

Các phương tiện truyền thông Ukraine đã đưa tin rằng Ba Lan có thể sớm cung cấp cho Ukraine các máy bay chiến đấu MiG-29 cũ của Liên Xô. "Những chiếc MiG-29 đã hứa từ Ba Lan có thể đến Ukraine trong vòng sáu tháng tới", họ đưa tin, đồng thời nói thêm rằng thời gian phụ thuộc vào việc Ba Lan có nhận được máy bay F-35 đã đặt hàng trước từ Hoa Kỳ hay không.

1721644877706.png


Janusz Oniszkiewicz, người từng giữ chức Bộ trưởng Quốc phòng Ba Lan từ năm 1992-1993 và 1997-2000, đã chia sẻ những hiểu biết sâu sắc của mình với Ukrinform: “Việc chuyển giao số máy bay MiG-29 còn lại của Ba Lan cho Ukraine phụ thuộc vào lịch trình giao máy bay F-35 cho Ba Lan, dự kiến sẽ thay thế những máy bay phản lực này. Tôi ước tính việc này có thể mất khoảng nửa năm.”

Điều đáng chú ý là việc chuyển giao tiềm năng những chiếc MiG-29 này từ Ba Lan sang Ukraine là một phần của thỏa thuận an ninh được hai nước ký kết vào đầu tháng 7 năm 2024. Theo ước tính hiện tại, Không quân Ba Lan có thể có tới hai chục chiếc MiG-29 sẵn sàng để chuyển giao.

Đầu tháng này, Ba Lan đã ám chỉ sẽ cung cấp cho Ukraine số máy bay chiến đấu Mikoyan MiG-29 còn lại. Động thái này có khả năng đưa phi đội MiG của Không quân Ukraine trở lại hoạt động với toàn bộ sức mạnh trong khi chờ đợi sự xuất hiện của Lockheed Martin F-16 và Dassault Mirage 2000 của châu Âu.

Tuy nhiên, máy bay chiến đấu không phải là nhu cầu cấp thiết nhất đối với Không quân Ukraine hiện nay. Nhu cầu chính là phòng thủ trên không mạnh mẽ để bảo vệ hạm đội hiện có trên mặt đất. Nếu không có những biện pháp phòng thủ này, việc bổ sung thêm máy bay phản lực có thể là vô ích, vì chúng có thể bị phá hủy trước khi cất cánh để thực hiện nhiệm vụ.

Những chiếc MiG siêu thanh hai động cơ đã xuất hiện khi Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và Thủ tướng Ba Lan Mateusz Morawiecki ký một thỏa thuận an ninh tại Warsaw vào thứ Hai.

1721645009831.png

Mig-29 của Ba Lan có khả năng mang vũ khí NATO

Donald Tusk của Ba Lan đã bày tỏ sự sẵn sàng chuyển giao khoảng 15 máy bay chiến đấu MiG, với một cảnh báo: các đồng minh NATO trước tiên phải triển khai máy bay chiến đấu để tuần tra không phận Ba Lan. "Chúng tôi không thể chỉ đơn giản là bàn giao các máy bay MiG ngay lập tức vì chúng hiện đang thực hiện nhiệm vụ tuần tra trên không", Tusk giải thích.

Tuy nhiên, điều đó không phải là vấn đề đáng kể. NATO thường xuyên tập hợp các phi đội máy bay chiến đấu từ các quốc gia thành viên lớn hơn—như Hoa Kỳ, Vương quốc Anh, Pháp và Đức—để tuần tra bầu trời trên các quốc gia thành viên nhỏ hơn. Ví dụ, Estonia, Latvia và Lithuania luôn dựa vào máy bay đồng minh để tuần tra trên không vì họ không sở hữu máy bay chiến đấu.

Cuối cùng, Ba Lan có thể sẽ gửi MiG, vì nhu cầu cấp thiết. Các lực lượng Ukraine đang mất máy bay chiến đấu với tốc độ không thể duy trì được. Trong một sự cố đáng lo ngại vào tuần trước, máy bay không người lái của Nga đã bay qua các sân bay của Ukraine trong ba ngày liên tiếp, xác định mục tiêu cho tên lửa đạn đạo Iskander. Kết quả là, Không quân Ukraine đã mất ít nhất ba máy bay chiến đấu có giá trị, bao gồm một chiếc MiG-29.

Người ta không chắc chắn Ukraine hiện có bao nhiêu máy bay MiG. Khi Không quân Kyiv tham gia cuộc xung đột vào tháng 2 năm 2022, họ có thể có hơn 50 máy bay MiG-29 cũ của Liên Xô, chiếm gần một nửa phi đội máy bay chiến đấu đang hoạt động của họ.

1721645155923.png


Điều này đặt ra một câu hỏi thú vị: Tại sao Ukraine vẫn cần thêm máy bay chiến đấu tiêu chuẩn Liên Xô khi có thể nói rằng việc tiếp nhận máy bay tiêu chuẩn phương Tây hiện nay quan trọng hơn? Khi Ba Lan đang trong quá trình thay thế MiG-29, thế hệ thứ 4, bằng F-35 hiện đại, thế hệ thứ 5, câu hỏi này càng trở nên cấp thiết hơn.

Trong bối cảnh này, một lời giải thích từ ấn phẩm Defence24 của Ba Lan, được chia sẻ với độc giả vào đầu tháng 7, cung cấp những hiểu biết sâu sắc. Các lập luận được trình bày ở đó làm sáng tỏ lý do Ba Lan có thể có khi quyết định chuyển MiG-29 của họ sang Ukraine, cùng với các yếu tố ảnh hưởng khác.

Ấn phẩm nêu rõ lý do đằng sau việc triển khai máy bay phản lực MiG-29 dựa trên hai yếu tố chính: thời gian và hậu cần. Về cơ bản, điều này có nghĩa là nhân viên của Lực lượng vũ trang Ukraine sẽ không cần đào tạo thêm để vận hành những máy bay này và cơ sở hạ tầng hiện có đã được thiết lập để bảo dưỡng chúng. Do đó, việc chuyển giao các đơn vị MiG-29 từ Ba Lan sang Ukraine có thể được thực hiện nhanh chóng.

Hơn nữa, MiG-29 đã được đưa vào hoạt động trong lực lượng vũ trang, được sử dụng làm nền tảng cho các cuộc tấn công tiền tuyến sử dụng JDAM-ER, AASM Hammer hoặc các loại bom trên không dẫn đường khác của phương Tây. Về cơ bản, điều này định vị MiG-29 như một dạng "pháo binh bay".

1721645289899.png


Về chiến lược thay thế cho MiG-29 mà Ba Lan có thể chuyển giao cho Ukraine, tình hình như sau. Về mặt lý thuyết, việc triển khai một "đội tuần tra trên không" gồm các máy bay chiến đấu từ các nước NATO khác trên lãnh thổ Ba Lan trong một thời gian tạm thời có thể là giải pháp khả thi để Warsaw duy trì an ninh không phận của mình.

Tuy nhiên, thách thức nằm ở chỗ, hiện tại, không có quốc gia phương Tây nào đồng ý triển khai như vậy. Do đó, điều quan trọng đối với Ba Lan là phải đảm bảo máy bay thay thế trước khi họ có thể cân nhắc chuyển số MiG-29 còn lại của mình sang Ukraine.

Kể từ khi Ba Lan trở thành thành viên của NATO vào năm 1999, đội bay phản lực chiến đấu MiG-29 của nước này đã trải qua một số lần nâng cấp đáng kể để phù hợp với các tiêu chuẩn của NATO và tăng cường khả năng hoạt động. Một trong những lần nâng cấp chính liên quan đến hệ thống điện tử hàng không. Hệ thống điện tử hàng không ban đầu của Liên Xô đã được thay thế bằng các hệ thống phương Tây tiên tiến hơn, bao gồm thiết bị dẫn đường và liên lạc mới tương thích với cơ sở hạ tầng của NATO.

Một nâng cấp quan trọng khác là tích hợp hệ thống Nhận dạng Bạn hay Thù [IFF] theo tiêu chuẩn NATO. Sự cải tiến này đảm bảo rằng MiG-29 của Ba Lan có thể nhận dạng và giao tiếp hiệu quả với máy bay đồng minh, giảm nguy cơ xảy ra sự cố hỏa lực thân thiện trong các hoạt động và tập trận chung.

1721645425189.png


Hệ thống vũ khí của MiG-29 Ba Lan cũng được hiện đại hóa. Máy bay được trang bị để mang và triển khai đạn dược phương Tây, bao gồm tên lửa không đối không và không đối đất tiên tiến. Bản nâng cấp này cải thiện đáng kể tính linh hoạt và hiệu quả chiến đấu của chúng trong nhiều tình huống nhiệm vụ khác nhau.

Ngoài ra, hệ thống radar trên MiG-29 của Ba Lan đã được nâng cấp. Các radar ban đầu đã được thay thế hoặc cải tiến bằng các hệ thống có khả năng hơn, cung cấp khả năng phát hiện và theo dõi mục tiêu tốt hơn. Sự cải tiến này cho phép máy bay tấn công nhiều mục tiêu cùng lúc và nâng cao nhận thức tình huống trong các nhiệm vụ phức tạp.

Ba Lan cũng tập trung vào việc cải thiện độ tin cậy và khả năng bảo trì chung của MiG-29. Điều này bao gồm việc đại tu động cơ và các thành phần quan trọng khác để kéo dài tuổi thọ của máy bay và đảm bảo chúng vẫn hoạt động hiệu quả. Việc bảo dưỡng và nâng cấp thường xuyên là điều cần thiết để giữ cho đội bay phù hợp với các tiêu chuẩn nghiêm ngặt của NATO.

1721645586852.png


Cuối cùng, thiết bị buồng lái đã được hiện đại hóa để bao gồm màn hình đa chức năng và các tính năng tiên tiến khác giúp cải thiện nhận thức tình huống của phi công và giảm khối lượng công việc. Những nâng cấp này đã khiến MiG-29 của Ba Lan thân thiện hơn với người dùng và hiệu quả hơn trong môi trường chiến đấu hiện đại.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top