[Funland] Lượm lặt tin tức quân sự đó đây, có gì đăng nấy

Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Thứ hai, bảo vệ phi công trước những bức xạ nguy hiểm từ lò phản ứng

Thông thường những tấm chắn bằng chì rất dày sẽ làm được điều đó. Nhưng điều này đồng nghĩa với việc chiếc máy bay sẽ nặng hơn, sẽ không khả thi với những chiếc máy bay cần trọng lượng càng thấp càng tốt. Các kỹ sư đưa ra giả thuyết, không có bình xăng như máy bay thông thường thì có thể chuyển phần trọng lượng đó sang các tấm chắn bức xạ hạt nhân. Mỹ mất 16 năm để hiện thực hóa giả thuyết này nhưng không thành công. Liên Xô cũng gặp khó khăn trong việc giải quyết những vấn đề tương tự.

1644382884581.png

1644382962384.png

1644382628346.png

1644382717919.png

Máy bay M-50 của Liên Xô

1644383919683.png

1644383945788.png

1644384403067.png

1644383861658.png

1644384146963.png


1644384367343.png

1644384528569.png

1644384543674.png

1644384557092.png

1644384500473.png

Động cơ nguyên tử lắp trên máy bay Tu-95 LAL của Liên Xô

Đến năm 1958, một bài viết trên Aviation Week cho biết, Liên Xô đang thử nghiệm chiếc máy bay nguyên tử đầu tiên, nhưng phía Mỹ ngay lập tức cho rằng bài viết này là không chính xác, đơn giản vì lý do “thể diện quốc gia”. Không cường quốc nào vượt qua được thử thách về việc bảo vệ phi công và tối ưu hóa trọng lượng của chiếc máy bay. Hơn thế nữa, tên lửa đường đạn liên lục địa được phát triển giữa những năm 50 của thế kỷ trước cũng khiến nhu cầu cho những chuyến bay có người lái, sử dụng năng lượng hạt nhân trở nên không cần thiết. Tên lửa đường đạn liên lục địa chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là phá hủy mục tiêu, không cần quay về như máy bay, và cũng chẳng cần có phi công để bảo vệ khỏi bức xạ hạt nhân. Lợi thế rất lớn theo tư duy của các chuyên gia quân sự. Trong nỗ lực cuối cùng để biến máy bay nguyên tử trở nên khả thi, các nhà chiến lược tính đến phương án sử dụng những phi công già. Những phi công già sẽ mất vì lý do tự nhiên trước khi bức xạ hạt nhân gây hại cho cơ thể của họ. Vậy là khỏi cần làm máy bay có hệ thống tường chắn bức xạ nặng nề. Nhưng ngay cả phương pháp hợp lý nhưng phi nhân tính này cũng không đủ để cứu chương trình máy bay nguyên tử. Chính quyền Mỹ thời ấy cho rằng dự án này không cần thiết, nguy hiểm và tốn kém. Hệ quả, ngày 28/3/1961, Tổng thống John F. Kennedy hủy bỏ chương trình này.

1644383352384.png

1644383467882.png

1644383649261.png

1644383627610.png

1644383404682.png

1644383689954.png

Máy bay NB-36H của Mỹ

1644383494336.png

Thử nghiệm tên lửa đường đạn vượt đại châu của Mỹ ngày 12-4-1960
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Hải quân Mỹ sử dụng UAV làm vũ khí săn tàu ngầm

Nhà thầu General Atomics cho biết, trong một cuộc thử nghiệm, một máy bay không người lái (UAV) loại MQ-9A Block 5 Reaper lần đầu tiên đã dùng phao thủy âm để săn tàu ngầm.
Việc trang bị năng lực chống ngầm cho dòng MQ-9B không những bảo đảm tầm bay và thời gian hoạt động dài hơn so với trực thăng, mà còn chi phí thấp hơn và bảo đảm an toàn hơn so với P-8A khi không cần tổ lái.

1644420308152.png

1644420488929.png

1644420354270.png

1644420390382.png

1644420453893.png

MQ-9A Block 5 Reaper

Hải quân Mỹ và General Atomics đã thả một loạt các phao thủy âm từ MQ-9A Block 5 Reaper xuống một khu vực thuộc Thái Bình Dương, và chúng thành công khi lần theo dấu vết của một tàu ngầm mục tiêu. Đây là lần đầu tiên một UAV được sử dụng để triển khai hệ thống tác chiến chống ngầm tự hành trên biển.
Tổng cộng Reaper đã triển khai 10 phao thủy âm các loại để ghi nhận điều kiện môi trường biển, sau đó phát hiện và bám bắt mục tiêu mô phỏng tàu ngầm Mk-39 EMATT trong suốt 3 giờ, trước khi truyền dữ liệu thời gian thực về trạm điều khiển ở bãi thử quân sự Yuma thuộc bang Arizona. Đây là một phần trong dự án phát triển UAV tuần thám biển MQ-9B Sea Guardian của Hải quân Mỹ.

1644420606893.png

1644420682444.png

Mô phỏng tàu ngầm huấn luyện Mk-39 EMATT

1644421082095.png

1644420818360.png

1644420845770.png

1644420874682.png

1644421011813.png

1644421236530.png

1644421033485.png

MQ-9B Sea Guardian

“Thử nghiệm thành công đã mở đường phát triển thêm nhiều năng lực chống tàu ngầm cho nền tảng MQ9. Chúng tôi mong muốn tiếp tục hợp tác với Hải quân Mỹ nhằm tìm kiếm những lựa chọn mới cho những chiến dịch dưới lòng biển”, chủ tịch General Atomics David Alexander cho hay.
Công ty hàng không vũ trụ Leonardo (Italia) và nhà thầu General Atomics tuyên bố thiết lập quan hệ đối tác trong việc tích hợp radar SeaSpray tiên tiến cho dòng Sea Guardan. Trong đó, SeaSpray có năng lực phát hiện, theo dõi và phân loại cùng lúc hàng trăm mục tiêu trên biển.

1644421419627.png

1644421108503.png

1644421121279.png

1644421310777.png

1644421369944.png

MQ-9B Sea Guardian

1644421482472.png

1644421758453.png

1644422001639.png

Radar SeaSpray

Hiện nay, vũ khí chống ngầm chủ lực của Hải quân Mỹ là trực thăng săn ngầm SH-60 Seahawk cùng máy bay tuần thám biển P-8A Poseidon. Trực thăng SH-60 có tầm bay khá hạn chế, trong khi P-8A hoạt động được trên biển lâu hơn, nhưng đòi hỏi phi hành đoàn lớn, chi phí vận hành cao. Sea Guardian là máy bay tuần thám biển được Mỹ phát triển từ dòng MQ-9 Reaper với tầm hoạt động hàng nghìn kilomet và bay được 35 giờ liên tục. Nó được trang bị radar hàng hải đa chức năng SeaVue, có thể thực hiện nhiều nhiệm vụ trinh sát và do thám tầm xa. Mỗi chiếc cũng có thể mang tên lửa dẫn đường Hellfire và bom thông minh với tổng khối lượng gần 1,5 tấn.

1644422057799.png

1644422101291.png

1644422122740.png

Trực thăng SH-60 Seahawk

1644422158433.png

1644422208813.png

1644422175071.png

P-8A Poseidon
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
ẤN ĐỘ PHÓNG THỬ THÀNH CÔNG TÊN LỬA AKASH-NG

Bộ Quốc phòng Ấn Độ tuyên bố, Ấn Độ lần đầu tiên phóng thử thành công tên lửa đất đối không thế hệ mới Akash-NG tại bãi thử nghiệm tổng hợp nằm ở bờ biển phía Đông bang Orissa, Ấn Độ.
Akash là hệ thống tên lửa phòng không di động tầm trung do DRDO "thai nghén" từ đầu thập niên 1980, nhằm thay thế cho các tổ hợp 2K12 Kub (SA-6) do Liên Xô chế tạo.

1644568995112.png

1644568909430.png

1644568977433.png

Xe phóng tự hành 2P25 của tổ hợp 2K12 Kub

Kết quả phóng thử nghiệm cho thấy, tên lửa Akash-NG đã đánh chặn mục tiêu với độ chính xác tuyệt đối và hoàn thành tất cả các mục tiêu thử nghiệm. Khả năng hoạt động của hệ thống điều khiển, hệ thống điện tử hàng không và cấu hình khí động học của tên lửa đã được xác nhận là thành công”; đồng thời, radar mảng pha quét điện tử chủ động (AESA) đa chức năng đã được thử nghiệm “cho khả năng tích hợp tốt với hệ thống”. Cũng theo Bộ Quốc phòng Ấn Độ, đây là thế hệ tên lửa đất đối không do Tổ chức Nghiên cứu và Phát triển quốc phòng (DRDO) phát triển. Các nguồn tin chính thức nói với Janes rằng, trong khi các biến thể Akash trước đó có phạm vi tiến công từ 25 đến 30km, thì Akash-NG, có tính năng kỹ, chiến thuật vượt trội, như triển khai theo phương thẳng đứng, áp dụng công nghệ của Barak-8 cho phép nâng cao tầm bắn từ 50 đến 60km, hay trang bị đầu dò radar chủ động kết hợp ngòi nổ cận đích laser có độ chính xác cao. Ở giai đoạn thứ 2, Akash-NG sử dụng động cơ tên lửa nhiên liệu rắn xung kép nhẹ hơn động cơ phản lực phun khí được sử dụng trong các biến thể trước đó.

1644569050156.png

1644569077451.png

1644569111225.png

1644569644003.png

1644569694616.png

1644569274917.png


Một nhà khoa học DRDO tham gia vào quá trình phát triển tên lửa mới cho biết: “Khi động cơ xung thứ hai được kích hoạt, Akash-NG sẽ tăng tốc và không máy bay địch nào có thể thoát ra được”. Akash-NG phát hiện máy bay chiến đấu của đối phương ở phạm vi lên tới 80km. Khi máy bay địch còn cách 50km, các máy tính của Akash NG đã tính toán quỹ đạo phóng và điểm va chạm, và tên lửa được phóng đi. Chỉ trong vòng hơn một phút, tên lửa Akash-NG phóng thẳng tới điểm va chạm cách đó 30km và tiến công mục tiêu. Tên lửa gần như được thiết kế mới hoàn toàn và được giảm từ trọng lượng 700kg của Akash cũ xuống còn 350kg. Điều đó cho phép bệ phóng Akash-NG mang được nhiều hơn 3 tên lửa mà bệ phóng Akash cũ mang theo.

1644569373399.png

1644569342103.png

1644569401497.png

1644569426846.png

1644569483122.png


Một nhà khoa học DRDO cho biết: “Tiếp theo sau cuộc thử nghiệm Akash-NG, sẽ còn 2 loạt thử nghiệm - đầu tiên là hệ thống dẫn đường và thiết bị tìm kiếm và sau đó là đầu đạn của nó. Đến cuối năm, nếu mọi việc suôn sẻ, Akash-NG sẽ sẵn sàng đi vào sản xuất”. Được biết, hệ thống tên lửa phòng không mới của Ấn Độ được thiết kế để chống lại các máy bay, thiết bị không người lái, tên lửa hành trình và có khả năng theo dõi đồng thời 10 mục tiêu Akash-NG được phát triển trên cơ sở tên lửa Akash MARK-1, Akash MARK-2 và Akash 1S do Ấn Độ tự sản xuất, với thời gian phản ứng nhanh hơn và khả năng phòng thủ tốt hơn trước các cuộc tiến công.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Iran “khoe” UAV và tên lửa mới nhất

Quân đội Iran tổ chức cuộc tập trận máy bay không người lái (UAV) quy mô lớn tại miền Trung nước này.
Iran có gần 10 loại UAV đang được sản xuất và một số thiết kế khác đang được phát triển. Nước này đã xây dựng nền công nghiệp quân sự trong nước sau Cách mạng Hồi giáo năm 1979, sau khi nhiều đối tác truyền thống lớn ngừng bán vũ khí cho Tehran.

1644635952436.png

UAV KARRAR của Iran

1644636096377.png

1644636072952.png

UAV KARRAR mang tên lửa không đối không Azarakhsh

Theo Hãng thông tấn Mehr của Iran, màn thể hiện sức mạnh bằng phi đội UAV vũ trang được Iran thực hiện trong cuộc tiến công hỗn hợp, nhằm đối phó với một cuộc tiến công của kẻ thù bằng đòn đánh phối hợp trên không và mặt đất. “UAV đánh chặn Karrar đã phóng tên lửa Azarakhsh và tiêu diệt tất cả mục tiêu giả định là những cỗ tăng, xe chiến đấu của kẻ thù. Đây là lần đầu tiên cặp vũ khí này “thử lửa” trong một cuộc diễn tập bắn đạn thật, nhưng tất cả đều đánh trúng mục tiêu”, Mehr cho biết. Tướng Mohammad Ali Jafari, Tư lệnh IRGC xác nhận và cho biết, tên lửa có định danh là Azarakhsh, được thiết kế để trang bị cho trực thăng chiến đấu, UAV và các bệ phóng mặt đất. Dù vị tướng này không tiết lộ thêm chi tiết nào về dòng tên lửa độc đáo này, nhưng theo nguồn tin quân sự trước đó được Iran công bố, Azarakhsh được thiết kế với phần mũi kim loại mới thay thế cho cụm đầu dò và thuốc nổ. Trong khi đó, phần thân sau của tên lửa vẫn giữ nguyên hình dáng cơ bản của dòng Sidewinder do Mỹ sản xuất. Chính vì vậy, Azarakhsh được đánh giá rất mạnh khi chống tăng, nhưng vẫn đảm bảo được khả năng đánh chặn của mình. Theo nguồn tin này, Azarakhsh có trọng lượng khoảng 70kg, dài 3,1m, đạt tốc độ tối đa 1.980km/h và có tầm bắn trên 10km.

1644636330865.png

1644636296317.png

1644636365493.png

1644636560730.png

1644636395954.png

Tên lửa Sidewinder

1644636457722.png

1644636496911.png

1644636630128.png

1644636982929.png

Tên lửa Azarakhsh

Căn cứ vào thông tin này có thể thấy, Azarakhsh nhẹ và dài hơn, có tốc độ và tầm bắn kém hơn Sidewinder của Mỹ. Tên lửa Azarakhsh có thể sử dụng đầu dò tầm nhiệt hoặc đầu dò quang - ảnh nhiệt, cho phép tên lửa bám bắt và khóa mục tiêu thông qua chính camera ở mũi quả đạn. Theo nhận định của một số chuyên gia, đây là thay đổi bắt buộc, do quả đạn Sidewinder mới nhất của Iran cũng đã trong biên chế gần 40 năm, khiến nhiều hệ thống hoạt động hiệu quả không cao. Iran có khả năng phát triển đầu nổ đa dụng, gồm phần lõi nổ lõm chống tăng (HEAT) bao quanh bởi lớp kim loại khía rãnh. Đầu đạn HEAT sẽ xuyên thủng giáp xe tăng, trong khi phần kim loại có thể tạo thành hàng nghìn mảnh văng, tiêu diệt sinh lực và phá hủy thiết bị bên trong xe tăng đối phương. Sự kiện IRGC trình làng Azarakhsh được hoán cải thành công từ tên lửa AIM-9 có thể tăng cường khả năng tiến công cho Iran với chi phí phải chăng. Đặc biệt, trong cuộc tập trận này, Iran đã thử nghiệm thành công một UAV tự sát tầm xa có khả năng thực hiện chuyến bay thẳng lên tới 4.000km. Với tầm bay này các UAV của Iran có thể dễ dàng tiếp cận các căn cứ của Mỹ tại Trung Đông và châu Âu.

1644637102404.png

1644637121519.png

1644637076830.png

Iran phóng UAV KARRAR mang tên lửa Azarakhsh

Trong lần thử nghiệm này, UAV Karrar đã sử dụng súng máy để bắn các loạt đạn vào các mục tiêu giả trên không, Press TV đưa tin.
Máy bay không người lái cũng tấn công các mục tiêu trên mặt đất, bao gồm cả công sự của đối phương, sử dụng bom MK 82 nặng 500 pound.
Chuẩn Đô đốc Mahmoud Mousavi, Phó Tư lệnh quân đội cho biết cuộc diễn tập cũng tập trung vào việc sử dụng máy bay không người lái để giám sát liên tục các tuyến biên giới. "Ngày nay, Quân đội Cộng hòa Hồi giáo Iran có thể đáp trả mạnh mẽ bất kỳ hành động xâm lược nào của kẻ thù và các vị trí mục tiêu trong phạm vi 2.000 km bằng cách sử dụng nhiều loại máy bay không người lái chiến đấu tầm xa", quan chức Quân đội cho biết thêm. Chỉ huy cũng cho biết, phần hoạt động của cuộc diễn tập có việc sử dụng rộng rãi máy bay không người lái kamikaze cũng như đánh chặn và tiêu diệt mục tiêu bằng tên lửa không đối không, cùng với việc tiêu diệt các mục tiêu mặt đất bằng bom và tên lửa dẫn đường chính xác.
Iran đã có những bước tiến dài nhằm đạt được khả năng tự cung tự cấp trong việc sản xuất các thiết bị quân sự và hệ thống phòng thủ thiết yếu khi đối mặt với các lệnh trừng phạt và cấm vận vũ khí kéo dài hàng thập kỷ đối với nước này.
Cộng hòa Hồi giáo sản xuất nhiều loại hệ thống và thiết bị vũ khí tiên tiến dựa trên khả năng công nghệ của chính mình.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Australia thử nghiệm thành công UAV Loyal Wingman

Boeing Australia công bố video máy bay không người lái (UAV) phản lực trợ chiến Loyal Wingman cất cánh lần đầu trong chuyến bay thử nghiệm tại căn cứ Woomera. Cuộc thử nghiệm đánh dấu một kỷ nguyên mới trong năng lực tác chiến của không quân nước này.
UAV Loyal Wingman là mẫu máy bay quân sự đầu tiên được Australia phát triển trong hơn nửa thế kỷ qua; đồng thời, là sản phẩm đầu tiên của Boeing được chế tạo hoàn toàn bên ngoài nước Mỹ.

1644724010579.png

1644724315446.png

1644724376589.png

1644724429329.png

1644725919592.png


Thông cáo của Boeing cho biết, UAV Loyal Wingman tự cất cánh trong thử nghiệm, bay theo lộ trình được xác định trước đó với tốc độ và độ cao khác nhau nhằm “chứng minh chức năng và hiệu suất thiết kế”. “Loyal Wingman là dự án mở đường cho việc tích hợp các hệ thống tự điều khiển và trí tuệ nhân tạo để tạo ra các nhóm tác chiến phối hợp giữa người và máy móc”, thiếu tướng Cath Roberts, chỉ huy Bộ Tư lệnh năng lực Không quân Australia, cho biết. Cũng theo ông Cath Roberts, Loyal Wingman có thể được điều khiển từ trên không hoặc trên mặt đất; đồng thời, có khả năng phát triển thành nhiều phiên bản để bay xa hơn hoặc mang tải trọng lớn hơn. Loyal Wingman với thiết kế môđun cho phép thay đổi phần mũi một cách nhanh chóng để mang vũ khí, trang bị phù hợp với từng nhiệm vụ.

1644724564478.png

1644724614032.png

1644724771982.png

1644724725454.png

1644724870969.png


UAV dài 11,6m với tầm hoạt động 3.704km, có thể đóng vai trò hỗ trợ hoặc làm khiên chắn cho các tiêm kích có người lái đắt tiền hơn. Loyal Wingman sẽ phối hợp tác chiến với tiêm kích tàng hình F-35, tiêm kích đa năng F/A-18F, máy bay tác chiến điện tử EA-18G và máy bay cảnh báo sớm E-7 trong Không quân Australia. Chính phủ Australia đã đầu tư khoảng 31 triệu USD để phát triển UAV Loyal Wingman và thông báo sẽ chi 89 triệu USD để mua thêm 3 chiếc cho không quân nước này. Hãng Boeing ngày 3/2 cho biết sẽ phát triển nguyên mẫu UAV trợ chiến Skyborg cho Quân đội Mỹ dựa trên Loyal Wingman.

1644725294884.png

1644725048917.png

1644725270287.png

1644725334506.png

1644726058914.png


Nguyên mẫu UAV Loyal Wingman đầu tiên sẽ được Boeing sử dụng làm nền tảng cho Hệ thống Tổ hợp lực lượng không quân, một dịch vụ dành cho nhiều khách hàng quốc phòng trên thế giới. Boeing cho biết một máy bay có người lái có thể phối hợp và tương tác tới 16 UAV Loyal Wingman khi làm nhiệm vụ. Dự án Loyal Wingman được khởi động từ năm 2018. Nó cũng là mẫu máy bay quân sự đầu tiên được thiết kế và sản xuất tại Australia trong hơn 50 năm qua. Dự kiến Loyal Wingman sẽ thực hiện các chuyến bay hiệp đồng tác chiến với tiêm kích có người lái.

1644726144764.png

1644726274514.png

Đồ họa hiệp đồng tác chiến giữa UAV Loyal Wingman với tiêm kích F/A-18 và F-15
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Rafael phát triển thành công tên lửa phòng không I-Derby ER

Tập đoàn Rafael đã hoàn thành giai đoạn thử nghiệm trong quá trình hoàn thiện tên lửa không đối không tầm ngắn và tầm trung, cũng như đất đối không I-Derby trong phiên bản mới nhất (ER).

1645058078399.png

1645058155611.png

1645058108679.png

1645058125251.png


Tập đoàn Rafael đã phát triển thành công tên lửa không đối không phiên bản I-Derby ER phóng từ mặt đất. Thử nghiệm này là một cột mốc quan trọng trong sự phát triển của I-Derby ER, đây là tên lửa không đối không điện từ mới nhất và tiên tiến nhất. Trong hàng loạt thử nghiệm ở miền Nam Israel, Rafael đã thực hiện một vụ phóng trên mặt đất để kiểm tra khả năng chỉ huy và điều khiển, dẫn đường và quỹ đạo bay của tên lửa. Tên lửa I-Derby ER được trang bị động cơ xung kép nên có tầm bắn hơn 100km. Bên cạnh đó, I-Derby ER được trang bị đầu dò radar chủ động có độ nhạy cao, cũng như khả năng kháng nhiễu điện tử cao, giúp nó đủ sức bắn hạ mọi mục tiêu bay từ tiêm kích, trực thăng cho tới tên lửa hành trình trong mọi điều kiện thời tiết. Tên lửa có khả năng bắn và quên, cho phép người điều khiển tiến công nhiều mục tiêu cùng lúc.

1645058194806.png

1645058215107.png

1645058301897.png


Pini Yungman, người đứng đầu bộ phận hệ thống phòng thủ tên lửa và phòng không của Rafael, cho biết: chúng tôi đã hoàn thành một loạt các thử nghiệm trong quá trình phát triển tên lửa I-Derby. Đây là một cột mốc quan trọng trong sự phát triển của một loại tên lửa với một số tính năng tiên tiến nhất, mang lại lợi thế đánh chặn đáng kể cho nó trong các trận chiến không đối không, cũng như các ứng dụng cho lực lượng phòng không mặt đất. Những thành tựu này mang lại ưu thế trên không đáng kể cho phi công chiến đấu hoặc chỉ huy lực lượng phòng không. Tên lửa I-Derby ER có hình dạng và kích thước giống hệt tên lửa Derby hiện các nước đang sử dụng. Trọng lượng nhẹ của tên lửa cho phép nó có thể tích hợp trên nhiều loại máy bay chiến đấu hiện đại, như: F-16, F-15, F-18, Gripen, LCA, Typhoon... Phiên bản phòng không trên mặt đất của tên lửa có thể được tích hợp gần như ngay lập tức vào các tổ hợp phòng không như hệ thống SPYDER của Rafael, có khả năng phòng không trong phạm vi từ 20 đến 60km.

1645058357989.png

1645058401724.png

1645058425408.png

1645058495017.png

1645058597746.png

1645058780413.png


Được phóng từ mặt đất, tên lửa I-Derby ER có tầm bắn tăng gấp đôi tên lửa hiện có và cho phép đánh chặn mục tiêu trong phạm vi lên tới 40km mà không cần bộ tăng tốc và 80km khi có bộ tăng cường. I-Derby ER kết hợp thiết bị tìm kiếm radar điều khiển bằng phần mềm cải tiến của Rafael, cho phép tự động kiểm soát tất cả các tham số hoạt động thông qua phần mềm. Khả năng này cho phép nâng cao hiệu suất tên lửa chống lại các mối đe dọa mới và chiến thuật của kẻ thù, như tác chiến điện tử và các mục tiêu trên không mới. I-Derby ER có thể hoạt động tốt trong môi trường tác chiến điện tử. Do tên lửa sử dụng động cơ xung kép, nên có thể quản lý lực đẩy tối ưu phù hợp với yêu cầu, nhiệm vụ và phạm vi bay được mở rộng đáng kể. I-Derby cũng có tính năng giao tiếp qua lại giúp cung cấp thông tin đầy đủ về mục tiêu đã chọn, cũng như mục tiêu ở gần.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Xe tăng Leopard 2 được tích hợp hệ thống Trophy

Đức đã quyết định mua hệ thống phòng thủ chủ động Trophy APS của Israel để trang bị cho dòng xe tăng chiến đấu chủ lực Leopard 2 của mình. Với việc tích hợp này, dòng xe tăng Leopard 2 của Đức sẽ tiếp tục giữ ngôi vương trong thế giới xe tăng.

1645155935197.png

1645156055754.png

1645155995705.png

1645156029355.png

Xe tăng Leopard 2

1645156104774.png

1645157454966.png

1645156142081.png

1645156174350.png

Hệ thống Trophy của Israel
Hệ thống Trophy được Quân đội Israel triển khai lần đầu trên một tiểu đoàn xe tăng vào tháng 8/2009, với chi phí khoảng 350.000 đến 500.000 USD/hệ thống.

Thỏa thuận cung cấp hệ thống phòng thủ chủ động Trophy của Israel cho Đức được công bố vào ngày 23/2/2021. Sau khi thỏa thuận nói trên được ký kết, Bộ trưởng Quốc phòng Israel Benny Gantz khẳng định: “Một lần nữa, chúng ta được chứng kiến sự đánh giá cao của các cơ quan an ninh hàng đầu thế giới đối với công nghệ và sự đổi mới của Israel”.
Ông Benny Gantz ca ngợi hệ thống phòng thủ chủ động Trophy là công nghệ giúp bảo vệ mạng sống và là sự đột phá của ngành công nghiệp quốc phòng Israel. “Sự tin tưởng của Đức đối với hệ thống này đã chứng minh sự hợp tác chặt chẽ giữa 2 quốc gia và nêu bật thế mạnh của Ngành Công nghiệp quốc phòng Israel”. Hệ thống Trophy đã bảo vệ cho xe tăng của Israel chống lại các mối đe dọa trong suốt 1 thập kỷ qua và cũng được triển khai đối với xe tăng Abrams của Mỹ kể từ năm 2019. Đức dự tính trang bị hệ thống Trophy cho các xe tăng Leopard 2 của nước này. Việc nâng cấp này sẽ giúp xe tăng Đức có khả năng đối phó hiệu quả hơn trước các loại vũ khí chống tăng vác vai. Kế hoạch sẽ được thực hiện dưới sự hỗ trợ của Cục Quản lý phát triển cơ sở hạ tầng vũ khí và công nghệ (MAFAT) thuộc Bộ Quốc phòng Israel và công ty Rafael Advanced Defense Systems. Theo hợp đồng, Đức sẽ tiếp nhận hệ thống trong một vài năm tới và giai đoạn đầu sẽ trang bị cho 1 đại đội xe tăng.

1645156426436.png

1645156471380.png

1645156491372.png

Hệ thống phòng thủ chủ động Trophy trên xe tăng M1-Abrams của Mỹ

1645156599237.png

1645157380069.png

Xe tăng Chủ lực M1A2 Abrams Sep V2, trang bị Hệ thống Bảo vệ Chủ động Trophy (APS) tại Đức

Thiếu tướng Yaniv Rotem, người đứng đầu dự án nghiên cứu và phát triển quân sự của Bộ Quốc phòng Israel tin tưởng rằng, hệ thống sẽ bảo vệ an toàn một cách tối đa và giúp các xe tăng chiến đấu chủ lực của Đức nâng cao khả năng chiến đấu. Trophy được ví như “tấm khiên vô hình” bảo vệ các phương tiện thiết giáp trước tên lửa có điều khiển (ATGM) và đạn chống tăng. Hệ thống Trophy này gồm có các cảm biến, radar cảnh giới, một máy tính và tổ hợp đánh chặn. Radar của Trophy có thể rà soát khu vực 360 độ quanh phương tiện để phát hiện tên lửa và đạn chống tăng đang bắn tới.

1645156549621.png

1645156838566.png

1645156855916.png

1645156955262.png

Xe tăng Leopard 2 tích hợp hệ thống Trophy

Trophy có trình tự hoạt động theo 3 bước. Đầu tiên, khi radar phát hiện một tên lửa đang bay tới, máy tính của hệ thống sẽ tính toán quỹ đạo đường bay để xác định xem nó có tác động đến xe tăng hay không. Nếu nhận thấy nguy hiểm, hệ thống sẽ tự động xoay theo hướng mục tiêu và ra lệnh phóng các quả đạn kim loại để vô hiệu hóa mối đe dọa trước khi nó tiếp cận giáp chính của xe tăng. Hệ thống phòng thủ này có thể đưa ra phản ứng trong vòng 1 giây, thậm chí có thể hướng lên trên để đánh chặn các cuộc tiến công từ trên cao.

1645157245659.png


Quân đội Đức đang vận hành 328 xe tăng Leopard 2 với các phiên bản 2A6, 2A6M và 2A7. Loại xe này cũng đang phục vụ trong lực lượng vũ trang của 12 quốc gia trên thế giới, từng tham chiến ở những chiến trường như Afghanistan và Syria. Uy lực của các loại ATGM hiện đại là hiểm họa lớn với Leopard 2, khi nhiều xe liên tục bị bắn cháy và phát nổ trong chiến đấu tại Syria.

1645158029377.png

1645158294802.png

1645158339830.png

1645157780752.png

1645157870153.png

1645157885207.png

1645157899495.png

1645157912159.png

1645157927457.png

1645157973734.png

Xe tăng Leopard 2A4 bị phá hủy tại Syria

1645157595980.png

1645157654917.png

1645157705148.png

Xe tăng Leopard 2A7A1 của Đức
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
XU HƯỚNG CHÍNH SÁCH QUỐC PHÒNG MỚI CỦA ẤN ĐỘ

Căng thẳng Ấn Độ - Trung Quốc có thể tạm thời hạ nhiệt, song quan hệ giữa 2 nước láng giềng còn nhiều thách thức khó giải quyết một sớm một chiều. Vậy để đối phó với Trung Quốc, chính sách quốc phòng của Ấn Độ sẽ phải điều chỉnh như thế nào, Trang mạng Modern Diplomacy (chuyên trang của châu Âu về vấn đề quốc tế) sẽ đưa ra một số nhận định.

Chính sách quốc phòng mới của Ấn Độ

1645263389116.png

1645263426605.png

1645263454551.png

Lính biên phòng Trung Quốc và Ấn Độ

Sau các cuộc đụng độ đẫm máu gần đây với Trung Quốc ở khu vực biên giới Ladakh, Ấn Độ đã đưa ra một số chính sách quốc phòng quan trọng. Các lực lượng Lục quân và Không quân Ấn Độ ở khu vực này được đặt trong tình trạng báo động cao. Theo một báo cáo, lực lượng Hải quân Ấn Độ ở Ấn Độ Dương cũng được đặt trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu. Lữ đoàn 81 và 114 của Lục quân Ấn Độ đã được điều động đến khu vực Đường kiểm soát thực tế (LAC) để kiềm chế sức mạnh của Trung Quốc ở khu vực Daulat Beg Oldi. Chính phủ Ấn Độ đã cho phép quân đội thực hiện các hoạt động thu mua cần thiết để bổ sung vào kho dự phòng chiến tranh sau khi xung đột với Trung Quốc dọc LAC gia tăng. Hải quân Ấn Độ cũng được phép đưa các nguồn lực tới gần eo biển Malacca và những nơi khác ở Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương khi cần để đối phó với các hoạt động của Trung Quốc trong khu vực. Các nguồn lực của lực lượng Không quân Ấn Độ, bao gồm cả máy bay chiến đấu, cũng đã được điều động tới các khu vực tuyến đầu ở Ladakh. Ngoài ra, Chính phủ Ấn Độ còn yêu cầu Tham mưu trưởng quốc phòng, Tướng Bipin Rawat, phối hợp với 3 lực lượng quốc phòng (lục quân, hải quân và không quân) tiến hành những điều chỉnh cần thiết để cải thiện lĩnh vực quốc phòng.

1645263491714.png

1645263584899.png

1645263607685.png

Lục quân Ấn Độ

Ấn Độ thay đổi quy tắc giao chiến và tăng cường sức mạnh quân sự

Gần 50.000 binh sĩ Lục quân Ấn Độ đã được điều đến các khu vực đồi núi băng giá ở phía Đông Ladakh trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Theo các quy tắc giao chiến trước đây cũng như các thỏa thuận đã được ký kết vào năm 1986 và 2005, hai bên không được nổ súng vào nhau. Tuy nhiên, Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi đã thay đổi những quy tắc này sau cuộc đụng độ gần đây giữa Quân đội Trung Quốc và Ấn Độ. Theo các quy tắc giao chiến trước đây, các binh sĩ phải tuân thủ một số giới hạn nhất định và Chính phủ Ấn Độ đã thông báo cho Trung Quốc về những giới hạn đó ở cả cấp độ quân sự, lẫn cấp độ ngoại giao. Các chỉ huy Quân đội Ấn Độ đã được toàn quyền tự do sử dụng bất kỳ công cụ nào dưới quyền của mình cho các hoạt động chiến thuật, sau khi đối phương tiến hành gây hấn dưới bất kỳ hình thức nào. Chính phủ Ấn Độ tỏ rõ lập trường không thỏa hiệp về sự toàn vẹn và chủ quyền đất nước. Ấn Độ sẽ đáp trả mạnh mẽ mọi hành vi bạo lực hoặc sai trái từ phía Trung Quốc.

1645263801748.png

Các binh sĩ Quân đội Ấn Độ đứng cạnh khẩu pháo được bố trí gần Ranh giới kiểm soát thực tế (LAC) ở bang Arunachal Pradesh của Ấn Độ vào ngày 20 tháng 10 năm 2021.

1645263936681.png

Các sĩ quan Ấn Độ tại một địa điểm gần khu vực xung đột với Trung Quốc tháng 6-2020

1645264164663.png

Trung tướng Joshi - lục quân Ấn Độ - xem xét an ninh khu vực LoC - Jammu Kashmir

1645264392076.png

1645264451275.png

1645264517147.png

1645264616447.png

Ấn Độ tập kết và vận chuyển vật tư hậu cần, kỹ thuật tại Ladakh, tháng 6-2020
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

1645346895818.png

1645347024283.png

1645347368577.png

Hồ Pangong nằm trên dãy Himalaya cao hơn 14.271 feet so với mực nước biển nơi xảy ra các vụ đụng độ của binh lính 2 nước Ấn Độ và Trung Quốc ở Thung lũng Galwan.

1645348159789.png

1645348205444.png

1645347725065.png

Một cuộc đụng độ bạo lực đã nổ ra giữa lực lượng Ấn Độ và Trung Quốc tại Thung lũng Galwan vào tháng 6 năm 2020.

Giữa tháng 6/2020, Trung Quốc và Ấn Độ đã có cuộc đụng độ ở thung lũng Galwan thuộc Ladakh khiến 20 sĩ quan Ấn Độ thiệt mạng. Tháng 7/2020, Lục quân Ấn Độ được cho là đã đạt được 100 thỏa thuận mua sắm khẩn cấp vũ khí và quân nhu bao gồm đạn cho xe tăng chiến đấu, mặt nạ dưỡng khí và máy bay không người lái Heron do Israel sản xuất. Giới lãnh đạo chính trị Ấn Độ cho rằng Trung Quốc là một mối đe dọa chiến lược dài hạn cho đến khi xảy ra cuộc khủng hoảng ở khu vực Ladakh. Vì vậy, có thể hiểu vì sao Ấn Độ không ngừng mua sắm trang, thiết bị quân sự và lên kế hoạch quốc phòng. Modi có kế hoạch đưa ra các tuyên bố công khai và đến thăm mặt trận biên giới ở vùng Ladakh. Tuy nhiên, điều này sẽ không bù đắp được tình trạng thiếu thốn trang, thiết bị của Quân đội Ấn Độ. Các nhà phân tích an ninh Ấn Độ cũng đang tập trung vào chính sách và năng lực hạt nhân của Trung Quốc vì các công nghệ quân sự của Ấn Độ đang tụt hậu đáng kể so với các năng lực quân sự của Trung Quốc. Việc cạnh tranh Trung - Mỹ ngày càng gia tăng sẽ có lợi cho Ấn Độ khi nước này tăng cường hợp tác công nghệ quốc phòng với Mỹ, và cũng sẽ làm thay đổi cục diện địa chính trị ở khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương. Ấn Độ đã củng cố lực lượng quân sự của mình ở khu vực LAC để đẩy lùi các cuộc tiến công tiếp theo, và sẽ ép buộc Trung Quốc thiết lập lại các quy chuẩn thông qua các biện pháp quân sự hoặc biện pháp tùy chọn. Hơn nữa, nước này vẫn phụ thuộc nhiều vào quân trang, quân dụng của Nga.

1645348292502.png

1645348386704.png

1645348434182.png

Xe tăng T-90S Bhishma của lục quân Ấn Độ

1645348660131.png

1645348556906.png

1645348594661.png

Tiêm kích Mig-29 của không quân Ấn Độ

1645348761512.png

1645348786686.png

1645348814923.png

Tiêm kích đa năng Sukhoi Su30-MKI của Ấn Độ

Ngày 10/9/2020, Bộ Quốc phòng Ấn Độ đã xác nhận việc mua thêm 21 máy bay MiG-29 và 12 máy bay tiêm kích Su-30MKI của Nga trị giá 2,43 tỷ USD. Ngoài ra, Ấn Độ cũng thúc đẩy việc mua sắm 36 máy bay tiêm kích Rafale của Pháp. Ấn Độ cũng hoan nghênh Australia tham gia các hoạt động hàng hải mà nước này đang tiến hành với Nhật Bản và Mỹ; đồng thời, cũng chấp thuận một thỏa thuận quốc phòng cho phép 2 nước sử dụng các căn cứ quân sự của nhau.

1645349011324.png

1645349055993.png

1645348944117.png

1645348963618.png

1645349097803.png

1645349190834.png

Tiêm kích Rafale của Ấn Độ

Những sự kiện gần đây tại Ladakh đã đẩy quan hệ Ấn Độ - Trung Quốc xuống mức thấp nhất trong nhiều thập kỷ. Ấn Độ đang tìm cách tăng cường quan hệ với Mỹ, nhằm đối phó với Trung Quốc. Nhiều khả năng Ấn Độ và Mỹ sẽ tăng cường hợp tác trong những vấn đề 2 bên cùng quan tâm mà trong bối cảnh hiện nay có thể có thêm yếu tố quan trọng là Trung Quốc.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Tupolev hoàn thành nâng cấp máy bay ném bom chiến lược Tu-160M

Tập đoàn Tupolev đã hoàn thành nâng cấp máy bay ném bom chiến lược Tu-160M hiện đại hóa đầu tiên với động cơ NK-32-02 mới để đưa vào thử nghiệm sơ bộ. Máy bay sẽ tiếp tục chương trình thử nghiệm tại căn cứ bay thử Tupolev ở Zhukovsky gần Moscow trước khi bàn giao cho Quân đội Nga.
Cuộc thử nghiệm được tiến hành bởi kíp lái do phi công Nga Anri Naskidyants điều khiển, chuyến bay được thực hiện ở chế độ bình thường, các hệ thống và thiết bị đều hoạt động tốt. Việc sản xuất hàng loạt các khung máy bay hoàn toàn mới cho Tu-160M hiện đại hóa bắt đầu vào năm 2019 và sẽ bàn giao cho Không quân Nga vào năm 2023.

1645690034784.png

1645692894861.png

1645692985354.png

1645693048166.png

Động cơ NK-32-02

Tu-160M là phiên bản cải tiến sâu của dòng Tu-160. Do Tu-160 ra đời từ những năm 1980, mặc dù có uy lực mạnh, khả năng hành trình với tầm xa “vô đối” và tốc độ cao nhưng hệ thống điện tử lại bị tụt hậu nghiêm trọng Theo đó, phiên bản Tu-160M đã được Nga trang bị radar điều khiển hỏa lực Novella NV1.70 mới. Buồng lái cơ khí được thay thế bằng buồng lái kỹ thuật số; ngoài ra, Tu-160M cũng được tích hợp hệ thống thông tin liên lạc và tác chiến điện tử mới. Quá trình hiện đại hóa, khó khăn lớn nhất của dự án Tu-160M là cải tiến động cơ phản lực Kuznetsov NK-32. Động cơ này đã được giao cho Nhà máy Kuznetsov nâng cấp lên phiên bản NK-32-02 trong vòng 6 năm qua. So với NK-32 ban đầu, nó có lực đẩy tăng thêm 10%. Theo đó, đã nâng tầm hoạt động tối đa của Tu-160M từ 14.000km lên 15.000km.

1645693263041.png

1645693147632.png

1645693328434.png

Máy bay ném bom Tu-160

Tupolev Tu-160 (NATO định danh là Blackjack) là một máy bay ném bom chiến lược hạng nặng siêu thanh, cánh quét biến đổi (dạng cánh cụp cánh xòe), được thiết kế bởi Phòng thiết kế Tupolev ở Liên Xô vào những năm 1970. Đây là máy bay quân sự siêu thanh Mach 2+ lớn nhất và nặng nhất từng được Liên Xô chế tạo. Tính đến năm 2021, nó là máy bay chiến đấu lớn nhất, nặng nhất, máy bay ném bom nhanh nhất, máy bay cánh quét biến đổi lớn nhất từng bay. Đi vào hoạt động năm 1987, Tu-160 là máy bay ném bom chiến lược cuối cùng được thiết kế cho Liên Xô. Phi đội Tu-160 đang hoạt động đã được nâng cấp hệ thống điện tử từ đầu những năm 2000. Tu-160 có tổ lái 4 người (phi công, phụ lái, điều khiển vũ khí và vận hành hệ thống phòng thủ), sử dụng ghế phóng K-36LM. Mặc dù có bề ngoài tương tự như B-1 Lancer của Mỹ, nhưng Tu160 còn đóng vai trò như một tên lửa dự phòng (máy bay tên lửa chiến lược).

1645693700724.png

1645693745475.png

1645693795942.png

Tu 160M bay thử nghiệm với động cơ NK-32-02

1645694380790.png

1645693431854.png

1645693540891.png

1645693615723.png

1645694193619.png

1645694300450.png

1645694568458.png

Máy bay ném bom Tu-160M
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
MBDA CUNG CẤP TÊN LỬA CHỐNG HẠM TESEO MK 2/E CHO HẢI QUÂN ITALIA

Tập đoàn quốc phòng châu Âu MBDA thông báo, họ đã nhận được hợp đồng về việc cung cấp hệ thống tên lửa chống hạm Teseo Mk 2/E cho Hải quân Italia.
Teseo Mk 2/E sẽ được trang bị cho các tàu khu trục thế hệ mới (DXX) và các khinh hạm lớp Fremm và Orizzonte. Ngoài ra, các tàu tuần tra ngoài khơi đa năng (PPA) hiện đang được sản xuất, sẽ là đối tượng cũng được ưu tiên tích hợp tổ hợp tên lửa này.

1645870695093.png

1645870661751.png

1645870740917.png

1645870764841.png

1645870786938.png

Khinh hạm lớp Fremm của hải quân Italia

1645870957732.png

1645870823043.png

1645870867216.png

1645870886135.png

Khinh hạm lớp Orizzonte của hải quân Italia

Tổ hợp Teseo Mk 2/E là sự phát triển tiếp theo của hệ thống tên lửa chống hạm OTOMAT nổi tiếng với tên lửa chống hạm cận âm có động cơ tuốc bin phản lực (Hải quân Italia gọi là Teseo). Tổ hợp OTOMAT được phát triển vào đầu những năm 1970 bởi Công ty OTO Melara của Italia và Matra của Pháp (nay là MBDA Italia). Từ năm 2007, Hải quân Italia đã tiếp nhận tổ hợp Teseo Mk 2/A với tên lửa OTOMAT Mk 2 Block IV và hệ thống điều khiển mới. Bước phát triển tiếp theo của hệ thống này hiện là tổ hợp Teseo Mk 2/E, sử dụng tên lửa mới. Điểm đặc biệt của tổ hợp Teseo Mk 2/E là sử dụng thiết bị truyền dữ liệu để chỉ định mục tiêu bên ngoài, giúp tên lửa có tầm bắn hiệu quả đến 200km.

1645872069322.png

1645872097113.png

1645872125149.png

1645872155643.png

Tổ hợp Teseo Mk 2/A

Việc chế tạo tổ hợp Teseo Mk 2/E được thực hiện bởi MBDA Italia theo hợp đồng do Bộ Quốc phòng Italia cấp năm 2018 với số tiền 150 triệu euro. Có thông tin cho rằng tổ hợp tên lửa Teseo Mk 2/E được thiết kế lại hoàn toàn và được trang bị động cơ phản lực mới của Công ty Williams International Mỹ (động cơ trang bị cho tên lửa hành trình Tomahawk), cho phép mang tầm bắn tối đa lên 360km, thậm chí đến “hơn 500km”. Tên lửa có khả năng tàng hình, sử dụng hệ thống dẫn đường kênh đôi mới, kết hợp đầu dẫn đường bằng radar chủ động AFAR do Leonardo phát triển và hệ thống dẫn đường hồng ngoại kiểu IIR.
Teseo Mk 2/E có khả năng tự kiểm soát nhiệm vụ trong suốt hành trình bay, được sử dụng để tiêu diệt các mục tiêu trên biển và đất liền. Như vậy, tên lửa của tổ hợp Teseo Mk 2/E thực chất là tên lửa hành trình lưỡng dụng.

1645872300306.png

1645872317860.png

1645872358572.png

1645872383205.png

1645872404778.png

1645872446418.png

Tên lửa OTOMAT Mk 2 Block IV

Lorenzo Mariani, Giám đốc điều hành MBDA Italia, cho biết: “Teseo Mk2/E được nghiên cứu phát triển với sự hợp tác chặt chẽ giữa Hải quân Italia và MBDA. Tên lửa chống hạm mới này sẽ đánh dấu một bước thay đổi trong “gia đình” OTOMAT/Teseo, giúp cho Hải quân Italia nâng cao khả năng tác chiến chống lại các mối đe dọa ngày càng tăng trên biển”. Còn Eric Béranger, Giám đốc điều hành của MBDA, tuyên bố: “Tôi muốn gửi lời cảm ơn đặc biệt đến Hải quân Italia, chính phủ và Tập đoàn MBDA đã làm việc chăm chỉ, vượt qua đại dịch Covid-19, để đưa hợp đồng quan trọng này vào cuộc sống. Tập đoàn MBDA coi Teseo Mk 2/E là một chương trình chính và sẽ hoàn toàn cam kết cho kết quả thành công của sự phát triển mới này. Teseo Mk 2/E được phát triển trên nền tảng một dòng sản phẩm đã được thị trường vũ khí thế giới đón nhận nhiệt tình; qua đó, sẽ tăng sức hấp dẫn của các sản phẩm hải quân của chúng tôi trên thị trường xuất khẩu”.

1645872540639.png

1645872630688.png

1645872663075.png

Đồ họa tên lửa chống hạm thế hệ mới Teseo Mk2/E
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Israel và Mỹ có được MiG-29 của Liên Xô bằng cách nào?

Trong thời gian "chiến tranh lạnh", Mỹ và đồng minh bằng nhiều cách đã có được các loại máy bay chiến đấu của Liên Xô như Mig-15, Mig-21, Mig-25 và Mig-29.
Thời hậu Xôviết, Mỹ và Israel đã bằng nhiều cách để khám phá tính năng kỹ, chiến thuật các vũ khí hiện đại của Liên Xô, trong đó có tiêm kích MiG-29, và họ nhanh chóng nắm được tất cả những gì họ muốn biết về chúng.
Hãng thông tấn Sputnik cho biết, mặc dù MiG-29 đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào năm 1977, nhưng chiếc tiêm kích này vẫn là "một trong những máy bay chiến đấu tốt, được sử dụng nhiều nhất trên thế giới với khoảng 1.600 chiếc, có mặt ở gần 30 quốc gia”.

1645934419321.png

1645934763119.png

MiG-29, máy bay đánh chặn hạng nhẹ tấn công hai động cơ của Nga. Nguyên mẫu đầu tiên bay vào năm 1977. Các biến thể hiện đại của máy bay được xuất khẩu rộng rãi.

Israel “mượn” từ Đông Âu
Năm 1985, Không quân Syria được biên chế tiêm kích MiG-29 do Liên Xô chế tạo. Việc quốc gia đối địch sở hữu tiêm kích hiện đại hàng đầu thế giới khi đó thúc đẩy Israel tìm phương án đối phó để duy trì ưu thế chiến trường. Tình báo Israel vào cuối năm 1985 móc nối được với một tướng không quân Ba Lan, quốc gia đang sở hữu nhiều tiêm kích MiG-29. Đây là quan chức Ba Lan phụ trách hoạt động vận chuyển vũ khí tới Iran và Syria, trong đó có dòng tiêm kích hiện đại này. Ba Lan lúc đó chuẩn bị chuyển một chuyến hàng gồm các bộ phận của một tiêm kích MiG-29, được đóng trong nhiều thùng hàng để chuyển bằng đường hàng không tới Syria. Viên tướng đó đã nhận tiền hối lộ từ Israel để chuyển hướng “hàng hóa” tới Israel. Chiến dịch đã thành công khi máy bay hạ cánh xuống lãnh thổ Israel và Tel Aviv có trong tay một trong những mẫu tiêm kích hiện đại nhất thời đó. Tuy nhiên, một sĩ quan cấp dưới của tướng Ba Lan phát hiện ra số hàng bị mất nên thông báo cho Liên Xô. Moskva yêu cầu Tel Aviv lập tức trả lại máy bay và Chính phủ Israel buộc phải chấp thuận để không ảnh hưởng đến quan hệ với Liên Xô. Quân đội Israel chỉ kịp chụp ảnh các bộ phận của chiếc MiG-29 mà không thể nghiên cứu sâu mẫu tiêm kích vừa thu được. Viên tướng Ba Lan chạy sang Mỹ xin tị nạn.

1645934898642.png

1645934922612.png

Mig-29 của Syria

1645934953680.png

1645934974239.png

1645935002396.png

Mig-29 của Ba Lan

Dù vậy, Israel không từ bỏ nỗ lực nghiên cứu MiG-29. Sau năm 1990, họ tìm cách liên hệ với Đức, quốc gia được thừa hưởng lượng lớn khí tài từ khối Đông Âu sau khi Liên Xô tan rã, để tìm mua những chiếc MiG-29. Israel mượn được bộ radar N019 trên tiêm kích MiG-29 của Đức vào năm 1991. Nước này mổ xẻ và nghiên cứu rất kỹ hệ thống radar, sau đó trả lại cho Quân đội Đức. Tuy nhiên, những nghiên cứu trên chỉ dừng ở đánh giá từng bộ phận, Không quân Israel vẫn chưa biết năng lực thực sự của MiG-29.

1645935093481.png

1645935113700.png

1645935146428.png

Mig-29 của không quân Đức

Cơ hội được mở ra sau khi Chiến tranh Lạnh kết thúc, khi việc thuê và mượn máy bay trở nên dễ dàng hơn. Trong nửa đầu thập niên 1990, các phi công Israel tới một số quốc gia Đông Âu bay thử, thu thập thêm nhiều kinh nghiệm về khả năng cơ động của MiG-29. Nước này cũng muốn cho MiG-29 đối đầu với tiêm kích F-15, F-16 trong các trận đánh mô phỏng. Năm 1996, Israel mượn được 3 chiếc MiG-29A từ một quốc gia Đông Âu. Trong suốt 2 tuần thử nghiệm tại sa mạc Negev tháng 4/1997, mỗi chiếc MiG-29 xuất kích 20 lần để không chiến với máy bay F-15, F-16 của Không quân Israel.

1645935237516.png

1645935298213.png

1645935322493.png

F-16 của Israel

1645935352358.png

1645935377685.png

1645935420321.png

F-15 của Israel

Nhiều tính năng độc đáo của MiG-29 như kính ngắm gắn trên mũ phi công và hệ thống bám bắt hồng ngoại - đo xa laser đều được kiểm nghiệm kỹ càng, sát với điều kiện thực chiến nhất. Các phi công thử nghiệm Israel đều tỏ ra ấn tượng với tính năng tiêm kích của máy bay này. “MiG-29 ngang ngửa, đôi khi còn vượt trội so với máy bay F-15 và F-16. Động cơ của nó có lực đẩy lớn, giúp cho tiêm kích này có khả năng tăng tốc và cơ động rất tốt. Phi công Israel phải rất cẩn thận khi đối đầu với những chiếc tiêm kích MiG-29”, một phi công thử nghiệm Israel nhận xét.
Một tướng Không quân Israel cũng tán thành quan điểm này và đặc biệt đánh giá cao khả năng cơ động của máy bay Liên Xô. “Bay trên MiG-29 là trải nghiệm hiếm có đối với phi công thử nghiệm. Kết quả đối đầu giữa nó và máy bay Israel sẽ phụ thuộc vào từng tình huống cụ thể. Trong một trận đánh cân bằng thì đây sẽ là mối đe dọa thực sự”, ông cho hay.
Không quân Israel thu được nhiều thông tin quý giá mà trước đây họ chỉ nắm được bằng cách bắt sống hoặc đánh cắp vũ khí đối phương. Sau cuộc thử nghiệm, những chiếc MiG-29 được trả lại cho quốc gia Đông Âu với màu sơn được giữ nguyên. Phần đuôi máy bay được sơn thêm phù hiệu của Phi đoàn Thử nghiệm 253 và Trung tâm thử nghiệm bay thuộc Không quân Israel.

Mỹ “tậu” MiG-29 từ Moldova
Khi Liên Xô sụp đổ vào cuối năm 1991, các quốc gia mới độc lập được thừa hưởng kho vũ khí khổng lồ mà Quân đội Liên Xô để lại; trong đó, quốc gia bé nhỏ Moldova được thừa kế tới 34 chiếc MiG-29 Fulcrums, 8 trực thăng Mi-8 Hip và một số máy bay vận tải. MiG-29 được trang bị tên lửa Archer AA-11 khá hiện đại, có khả năng khóa mục tiêu bằng hệ thống tín hiệu gắn trên mũ bay của phi công "hiện đại" hơn so với các máy bay chiến đấu tương đương của Mỹ.

1645935568973.png

1645935587486.png

1645935617340.png

Mig-29 của Moldova

Moldova không đủ khả năng để duy trì đội máy bay và tệ hơn nữa là đang rơi vào tình trạng suy thoái kinh tế. Trong khi đó, Mỹ lo ngại Moldova sẽ bán MiG-29 cho Iran - nước có thể sử dụng chúng để tăng cường phi đội Fulcrums của mình. Washington cũng lo xa rằng, Moldova có thể chuyển giao công nghệ này cho các đối thủ của Iran vì phi đội này có 14 chiếc MiG-29C có cấu hình để mang vũ khí hạt nhân.
Vì vậy, vào năm 1997, Mỹ đã dùng USD để có được những chiếc MiG-29. Theo đó, Washington đã mua 21 chiếc MiG-29 - bao gồm 14 biến thể C, 1 biến thể B và 6 biến thể A - và đưa về Dayton (Ohio) bằng máy bay vận tải C-17. Việc mua máy bay phản lực không chỉ là một cách tốt để đảm bảo chúng không bị rơi vào tay Tehran, mà còn tạo cơ hội cho Washington kiểm tra một trong những máy bay phản lực tiên tiến nhất từng được Liên Xô chế tạo.

1645935706452.png

1645936089585.png

Mig-29 trong không quân Mỹ

Đổi lại, Moldova nhận được 40 triệu USD hỗ trợ nhân đạo, một số xe tải quân sự và các thiết bị phi sát thương khác. Theo Tạp chí Air & Space, những chiếc MiG-29 mới của Mỹ đã “đóng góp rất lớn” đối với các phi đội thử nghiệm, các trung tâm tình báo và “cơ sở khai thác” của Không quân Mỹ. Phần máy bay còn lại Moldova đã bán cho Eritrea và Yemen.

1645936284987.png

1645936352987.png

1645936720926.png

Mig-29 của không quân Nga

1645936524291.png

1645936643764.png

1645936733319.png

Mig-29 UB của không quân Nga

1645936690441.png

1645936663982.png

1645936873693.png

Mig-29 SMT của không quân Nga

1645936586628.png

Mig-29 của không quân Nga với hệ thống quang điện tử S-31E2 KOLS IRST

1645936310071.png

1645937021909.png

Mig-29A của không quân Czechoslovak

1645936548389.png

Mig-29 của không quân Hungaria

1645937038314.png

Mig-29 A của không quân Bulgaria

1645936748858.png

Mig-29 của không quân Ukraine

1645936769893.png

1645936809694.png

Mig-29 UPG của không quân Ấn Độ

1645936789478.png

Mig-29 của không quân Bulgaria

1645936838057.png

Mig-29 của không quân Serbia

1645936898728.png

1645936926080.png

Mig-29 GT của không quân Đức

1645936939170.png

Mig-29 SE của không quân Peru

1645936978596.png

Mig-29 của không quân Ba Lan và F-16 của Mỹ

1645937096695.png

Mig-29 của không quân Iraq

1645937107908.png

Mig-29 SE của không quân Sudan

1645937144069.png

Mig-29 N của không quân Malaysia

1645937187511.png

Mig-29 S của không quân Bangladesh
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
CÁC THẾ HỆ MÁY BAY CHIẾN ĐẤU

Mỹ, Nga và Trung Quốc đang tham gia cuộc đua chế tạo tiêm kích thế hệ 5 có tính năng tiên tiến nhất thế giới. Cuộc đua thế hệ tiêm kích này bắt đầu từ giai đoạn cuối Thế chiến Hai, khi mẫu máy bay chiến đấu phản lực đầu tiên trên thế giới ra đời, nhanh chóng thay thế tất cả các dòng máy bay cánh quạt trước đó, theo Aviationist.

Tiêm kích thế hệ một (1942- 1950)
Tiêm kích thế hệ một gồm những mẫu máy bay chiến đấu đầu tiên được trang bị động cơ phản lực, có khả năng bay ở tốc độ cận âm (dưới 1.230 km/h). Tiêm kích phản lực đầu tiên trên thế giới là mẫu Messerschmitt Me-262 do Đức quốc xã chế tạo, bay thử lần đầu vào ngày 18/7/1942. Đây được coi là thời điểm mở đầu cho kỷ nguyên của tiêm kích phản lực.

1645948527427.png

1645948565539.png

1645948606338.png

1645948586467.png

1645948633826.png

Tiêm kích Messerschmitt Me-262

Tiêm kích thế hệ một cũng ứng dụng nhiều phát minh mới, điển hình là ghế phóng thoát hiểm, phanh gió, chế độ đốt tăng lực, radar bám bắt chuyên dụng, một số phiên bản sơ khai của tên lửa đối không sử dụng đầu dò hồng ngoại và dẫn đường bằng radar. Dù Me-262 mở đầu cho kỷ nguyên phản lực, nhưng chính những chiếc MiG-15 Liên Xô và F-86 Sabre Mỹ mới khẳng định vị thế của tiêm kích phản lực so với các máy bay cánh quạt.

1645948716388.png

1645948743654.png

1645948786599.png

1645948842642.png

Tiêm kích Mig-15

1645948963674.png

1645948899154.png

1645948880485.png

Tiêm kích F-86 Sabre

Tiêm kích thế hệ hai (1950- 1960)
Tiêm kích thế hệ hai nổi trội ở khả năng phá vỡ "bức tường" âm thanh (tốc độ trên 1.240 km/h), bắt đầu được trang bị radar đối không, sử dụng tên lửa đối không làm vũ khí chính. Công nghệ điện tử tiên tiến tạo ra radar có kích thước đủ nhỏ để tích hợp lên tiêm kích, cho phép phi công xác định mục tiêu từ xa, giảm sự phụ thuộc vào hệ thống radar và dẫn đường mặt đất. Vũ khí chủ đạo là tên lửa không đối không. Tiêu biểu là dòng tiêm kích thuần đánh chặn, như: Electric Lightning của Anh hay MiG-21F của Liên Xô, hoặc tiêm kích bom, điển hình: F-105 Thunderchief Mỹ và Su-7B Liên Xô.

1645949159259.png

1645949182649.png

1645949104484.png

1645949127287.png

Tiêm kích Electric Lightning

1645949241525.png

1645949282293.png

1645949301586.png

1645949332129.png

1645949387556.png

Tiêm kích MiG-21F

1645949433934.png

1645949486261.png

1645949470970.png

1645949516062.png

1645949553697.png

Cường kích F-105 Thunderchief

1645949602016.png

1645949620712.png

1645949665175.png

1645949756273.png

1645949715458.png

Tiêm kích bom Su-7

Tiêm kích thế hệ ba (1960- 1975)
Tiêm kích thế hệ ba tiếp tục hoàn thiện những sáng kiến từ thế hệ trước đó, nhưng chủ yếu tập trung vào việc tăng khả năng cơ động và tiến công mặt đất. Một trong những giải pháp được ứng dụng để tăng khả năng cơ động, trong khi vẫn bảo đảm tốc độ cao và tiết kiệm nhiên liệu chính là thiết kế cánh cụp cánh xòe. Điển hình cho xu hướng này là tiêm kích MiG-23 và tiêm kích bom Su-15 của Liên Xô; F4 Phantom II của Mỹ; Saab 37 Viggen của Thụy Điển. Đôi cánh sẽ mở rộng hết cỡ để tăng lực nâng khi cất cánh và giảm tốc độ hạ cánh.

1645949899450.png

1645949941298.png

1645949974032.png

1645950007391.png

MiG-23

1645950050892.png

1645950148087.png

1645950091473.png

1645950106024.png

1645950174974.png

1645950064463.png

Tiêm kích bom Su-15

1645950215657.png

1645950243604.png

1645950262433.png

1645950304723.png

1645950335841.png

F4 Phantom II

1645950360920.png

1645950377698.png

1645950406606.png

1645950426483.png

Saab 37 Viggen

Hệ thống điện tử tương tự analog bắt đầu xuất hiện và thay thế dần cho đồng hồ cơ học trên các tiêm kích thế hệ cũ. Điều này trực tiếp ảnh hưởng tới khả năng chiến đấu và điều khiển vũ khí, cho phép tiêm kích bay bám địa hình một cách an toàn, cũng như sử dụng được nhiều vũ khí đối đất có độ chính xác cao như bom laser.
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Tiêm kích thế hệ bốn (1980 đến nay)

Hệ thống điện tử, vũ khí và khả năng cơ động tiếp tục được cải thiện trong thế hệ này, cùng với sự xuất hiện của những tiêm kích đa năng, có thể thực hiện nhiều nhiệm vụ khác nhau. Những cải tiến về mặt thiết kế và động cơ cho phép máy bay cơ động tốt hơn nhiều so với các thế hệ trước. Nhưng điều này khiến tiêm kích khó điều khiển hơn, buộc các nhà thiết kế phải dựa vào hệ thống điều khiển điện tử (fly-bywire), với những máy tính và phần mềm tiên tiến, để hỗ trợ phi công. Các hệ thống analog cũng dần được thay thế bằng máy tính kỹ thuật số vào cuối thập niên 1980.
Tiêu biểu bộ đôi chủ lực F-15 Eagle và F-16 Fighting Falcon của Mỹ; Su-27 và MiG-29 của Liên Xô; Rafale, Tornado, Mirage 2000 và Jas 39 Gripen của các nước châu Âu; J-10, J-11 của Trung Quốc.

1646034544214.png

1646034597592.png

1646034670634.png

F-15 Eagle

1646034776483.png

1646034804442.png

1646034717714.png

F-16 Fighting Falcon

1646034849060.png

1646034874670.png

1646034957260.png

Su-27

1646035034373.png

1646034988116.png

1646035012046.png

MiG-29

1646035071995.png

1646035092900.png

1646035127159.png

Rafale

1646035175526.png

1646035211173.png

1646035240084.png

Tornado

1646035302441.png

1646035279033.png

1646035342150.png

Mirage 2000

1646035480167.png

1646035399758.png

1646035420594.png

Jas 39 Gripen

1646035554328.png

1646035507087.png

1646035585329.png

J-10

1646035621224.png

1646035684719.png

1646035726061.png

J-11

Sự phát triển nhanh chóng về tính năng tiêm kích trong thập niên 1990 khiến nhiều nước đưa ra khái niệm tiêm kích thế hệ 4,5 hoặc 4+ và 4++. Một số mẫu tiêm kích như Su-35S còn được ứng dụng công nghệ điện tử và tàng hình từ dự án tiêm kích tàng hình thế hệ năm, giúp chúng có ưu thế vượt trội so với các đối thủ thế hệ bốn. Mỹ định nghĩa tiêm kích thế hệ 4,5 là những máy bay chiến đấu phản lực thế hệ bốn được trang bị radar mảng pha quét điện tử chủ động (AESA), kết nối dữ liệu băng thông lớn, hệ thống điện tử cải tiến, có khả năng triển khai nhiều vũ khí hiện tại và tương lai gần. Điển hình cho tiêm kích thế hệ 4,5 là mẫu F-15E Strike Eagle, F-16E/F và F/A-18E/F Super Hornet.

1646035755536.png

1646035776027.png

1646035844893.png

Su-35S

1646035883795.png

1646034570202.png

1646034639196.png

F-15E Strike Eagle

1646035915269.png

1646035943032.png

1646035969937.png

F-16E/F

1646035996521.png

1646036033481.png

1646036089427.png

F/A-18E/F Super Hornet.
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,189
Động cơ
654,836 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Tiêm kích thế hệ năm (2005 đến nay)

Hiện nay, nét đặc trưng của thế hệ tiêm kích thế hệ năm chưa được định nghĩa một cách chính xác, nhưng chúng đều có điểm chung là có thể tàng hình trước radar, giấu vũ khí trong thân, khả năng cơ động cao, được kết nối với mạng tác chiến chỉ huy và chia sẻ dữ liệu với nhiều khí tài trên chiến trường. Tiêu biểu cho dòng tiêm kích thế hệ năm hiện nay là F-22, F-35 của Mỹ; Su-57 của Nga; J-20 của Trung Quốc...

1646151121719.png


1646151019046.png

1646151083252.png

F-22

1646151221896.png

1646151309114.png

1646151338827.png

1646151383762.png

F-35

1646151591146.png


1646151474291.png

1646151511003.png

Su-57

1646151705399.png

1646151750167.png

1646151834418.png

1646151922057.png

J-20

Tiêm kích thế hệ sáu (thập niên 2030 hoặc muộn hơn)

Tiêm kích thế hệ sáu là khái niệm được đưa ra nhằm mô tả các máy bay chiến đấu vượt trội hơn tiêm kích thế hệ năm hiện nay. Quân đội Mỹ dự kiến bay thử tiêm kích thế hệ sáu đầu tiên trong thập niên 2030, các nước như Anh, Đức và Nhật cũng đang nghiên cứu phương án này. Tính năng của tiêm kích thế hệ sáu vẫn chưa được định hình chính xác, nhưng chúng được cho là có tầm hoạt động và tải trọng vũ khí lớn hơn nhiều so với thế hệ năm. Trí thông minh nhân tạo (AI) có thể sẽ đóng vai trò quan trọng, bao gồm thu thập và phân tích dữ liệu để giảm tải cho phi công. Khả năng điều khiển từ xa cũng là một lựa chọn, cho phép máy bay thực hiện nhiệm vụ mà không cần người lái, hạn chế yếu tố cản trở như sức khỏe và khả năng chịu đựng của con người.

1646151978421.png

1646152063168.png

1646152102167.png

1646152221703.png

Bản mẫu thiết kế của một tiêm kích trong dự án NGAD - tiêm kích thế hệ 6 của Mỹ

1646152293615.png

1646152359191.png

1646152393794.png

Tiêm kích thế hệ 6 của Nga - Mig-41

1646152485788.png

1646152515222.png

1646152593022.png

1646152438377.png

1646152556972.png

Mẫu tiêm kích thế hệ 6 của Châu Âu - Tempest

1646152972506.png

1646152989560.png

1646153018521.png

1646153044399.png

1646152836070.png

1646153085536.png

1646152953891.png

JAS-39E Gripen - Tiêm kích thế hệ 6 đầu tiên trên thế giới
 
Biển số
OF-806509
Ngày cấp bằng
4/3/22
Số km
3,073
Động cơ
192,793 Mã lực
Hàn Quốc thử nghiệm thành công phương tiện giám sát mặt đất không người lái mới

Theo Trang Defence-news, Cơ quan Quản lý chương trình mua sắm quốc phòng (DAPA) của Hàn Quốc thông báo rằng, giai đoạn phát triển thăm dò cho phương tiện giám sát mặt đất không người lái 6x6 (USV 6x6) đã hoàn thành, và hiện đang chuyển sang giai đoạn phát triển toàn diện nền tảng có khả năng tiến công.
Sự phát triển thành công USV 6x6 đánh dấu cột mốc quan trọng của Hanwha Defense, vì công ty đã tham gia ít nhất 15 dự án nghiên cứu và phát triển của nhà nước, tập trung vào các chương trình robot và không người lái kể từ năm 2006.

1646539804115.png

1646539829098.png

1646539848904.png


Việc phát triển USV 6x6 do Cơ quan phát triển quốc phòng (ADD) cùng với một số viện nghiên cứu và công ty quốc phòng thực hiện. Trong đó, Hanwha Defense tham gia phát triển và tích hợp hệ thống liên lạc, giám sát vào nền tảng USV 6x6. Người phát ngôn của Hanwha Defense cho biết: “USV 6x6 có thể được sử dụng để dẫn dắt các đơn vị cơ giới từ xa trên nhiều địa hình khác nhau”... “Chiếc xe được thiết kế để tiến hành nhiều hoạt động khác nhau như trinh sát, dẫn đường mục tiêu, giao tranh với kẻ thù”.
Quá trình phát triển USV 6x6 bắt đầu từ năm 2018, với trọng tâm là kiểm tra và đánh giá khả năng hoạt động, cũng như thử nghiệm các công nghệ quan trọng. Trong các cuộc thử nghiệm thực địa được tiến hành từ tháng 12/2020 đến tháng 2/2021, hệ thống USV 6x6 đã đáp ứng đầy đủ các yêu cầu đề ra và đủ điều kiện trang bị cho quân đội.

1646539918098.png

1646540038128.png

1646540121758.png

1646540148708.png


USV 6x6 đã đạt “mức độ sẵn sàng công nghệ (TRL) 6” trong các công nghệ không người lái quan trọng, bao gồm: tự lái, phát hiện và tránh chướng ngại vật, giám sát cũng như nhận dạng và tiêu diệt mục tiêu. Phương tiện này có thể được điều khiển từ xa và cũng có thể “độc lập tác chiến” theo mệnh lệnh được cái đặt sẵn. Nhờ hệ thống radar, cảm biến, camera, nó có thể tự tránh các chướng ngại vật và di chuyển đúng theo tuyến đường đã được lập trình ngay cả trong trường hợp mất liên lạc với người điều khiển.
Xe được trang bị hàng loạt vũ khí điều khiển từ xa, cũng do Hanwha Defense thiết kế và sản xuất như súng máy 7,62mm, súng máy cỡ lớn 12,7mm, thậm chí cả súng phóng lựu tự động 40mm. năm 2019, Hanwha Defense cũng đã hoàn thành việc phát triển phương tiện mặt đất không người lái đa năng 4×4. Chiếc xe nặng 1,5 tấn, hoạt động bằng điện để thực hiện nhiều nhiệm vụ, như: giám sát, vận chuyển hậu cần, sơ tán thương binh và tham gia chiến đấu.
Một phiên bản 6×6 mới hơn, được đặt tên là Intelligence UGV, công bố vào tháng 7/2021 trước khi hoàn thành các thử nghiệm trong đơn vị tác chiến máy bay không người lái của Quân đội Hàn Quốc. Intelligent UGV có trọng tải 500kg và bán kính hoạt động 100km. Hanwha Defense cũng sẽ phát triển một phương tiện không người lái nhỏ để phát hiện và xử lý cả bom mìn và các thiết bị nổ tự chế.

1646540296320.png

1646540340509.png

1646540375794.png

Intelligent UGV
 
Biển số
OF-806509
Ngày cấp bằng
4/3/22
Số km
3,073
Động cơ
192,793 Mã lực
BAYRAKTAR AKINCI VÀ BOM DẪN ĐƯỜNG MAM-T: SỰ KẾT HỢP HOÀN HẢO

Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ cho biết, họ đã tiến hành cuộc thử nghiệm thành công đối với bom dẫn đường MAM-T, khi vũ khí này được phóng đi từ máy bay không người lái (UAV) Bayraktar Akinci.
Các chuyên gia cho rằng chưa chắc Bayraktar Akinci đã đạt được thành công như chiếc TB2, do nó có kích thước lớn, đắt tiền, dễ bị radar phòng không phát hiện hơn, và nếu xảy ra thiệt hại sẽ khiến Thổ Nhĩ Kỳ không thể sử dụng trên quy mô lớn.

1646731425218.png

1646731507940.png

1646731704227.png

1646731533933.png

(UAV) Bayraktar Akinci

Bom dẫn đường MAM-T là vũ khí tiến công thế hệ mới do Tập đoàn công nghiệp quốc phòng Rocketsan (Thổ Nhĩ Kỳ) nghiên cứu chế tạo, dành riêng cho UAV Bayraktar Akinci. MAM-T được thiết kế để tiêu diệt các mục tiêu kiên cố trên mặt đất, mặt biển. Bom nặng 94kg, có tầm bắn 30km khi phóng từ UAV, 60km khi phóng từ máy bay cường kích hạng nhẹ và 80km khi phóng từ các máy bay chiến đấu.

1646731616529.png

1646731670903.png

1646731788313.png

Bom dẫn đường MAM-T

Ngoài mục tiêu cố định, MAM-T có khả năng tiêu diệt cả mục tiêu di động ở tốc độ thấp, nếu vậy nó sẽ sánh ngang với sản phẩm quốc phòng của Mỹ. MAM-T sẽ bổ sung cho kho vũ khí, trang bị dành cho UAV do Thổ Nhĩ Kỳ tự chế tạo, nó được kỳ vọng sẽ nối tiếp thành công của tên lửa MAM-L và MAM-C đã rất thành công trên chiến trường.
Chính vì vậy, vụ thử nghiệm của bộ đôi bom MAM-T và UAV Akinci đã thu hút sự quan tâm từ báo chí thế giới, nhất là khi Ankara còn đăng tải một video mô phỏng, trong đó mục tiêu cần phá hủy là một tổ hợp phòng không Pantsir-S1 do Nga sản xuất. Đây được xem là bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy UAV Akinci coi tổ hợp Pantsir-S1 là đối thủ chính trên chiến trường, đồng thời cũng thể hiện quan hệ đầy phức tạp giữa Thổ Nhĩ Kỳ và Nga, khi cả hai vừa hợp tác lại vừa đối đầu với nhau.

1646731880674.png

1646731901255.png

1646731939912.png

1646731958982.png

Tổ hợp phòng không Pantsir-S1

Tháng 2/2021, Thổ Nhĩ Kỳ cho biết họ đang chuẩn bị sản xuất hàng loạt UAV tiến công và trinh sát hạng nặng Akinci, do Công ty Baykar Technologies nghiên cứu phát triển. Theo đại diện công ty, chiếc UAV hạng nặng đã vượt qua các bài kiểm tra cần thiết và sẵn sàng bước vào giai đoạn sản xuất hàng loạt. Việc lắp ráp quy mô lớn Akinci sẽ bắt đầu trong tương lai gần và sẽ biên chế cho Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ từ cuối năm 2021.
Akinci thuộc loại UAV hạng nặng thế hệ mới, với: sải cánh 20m; dài 12,2m; cao 4,1m. Trọng lượng cất cánh tối đa 4.500kg; khối lượng vũ khí mang theo khoảng 1.350kg; trần bay 12.200m; thời gian bay liên tục trong 24 giờ. Akinci có thể tự hoạt hoàn toàn; tốc độ tối đa 360 km/h, tốc độ hành trình 240 km/h. Nhờ bổ sung thiết bị liên lạc vệ tinh mà Akinci không phụ thuộc vào cự ly của trạm điều khiển.

1646732522174.png

1646732060680.png

1646732325669.png

1646732118985.png

1646732247344.png

1646732351377.png


Điểm đặc biệt của UAV này đó là nó được trang bị một radar mảng pha quét điện tử chủ động (AESA) tiên tiến, cụm khí tài quang điện tử có độ nhạy rất cao, máy tính kiểm soát với trí thông minh nhân tạo và tới 6 điểm treo vũ khí trên cánh. So với chiếc UAV TB2 thì rõ ràng Akinci ưu việt hơn nhiều khi nó có tầm hoạt động, trần bay, tải trọng vũ khí lớn gấp nhiều lần, đi kèm hệ thống điện tử hàng không cực kỳ hiện đại. Dự kiến Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ sẽ sớm đưa chiếc UAV này vào những nơi mà họ đang có sự hiện diện quân sự.

1646732626879.png

1646732575667.png

1646732608132.png

1646732487725.png
 
Biển số
OF-806509
Ngày cấp bằng
4/3/22
Số km
3,073
Động cơ
192,793 Mã lực
NGA PHÁT TRIỂN MLRS HẠNG NHẸ THẾ HỆ MỚI

Theo Sputnik, một hệ thống pháo phản lực phóng loạt (MLRS) hạng nhẹ thế hệ mới có thể sớm xuất hiện trong biên chế Quân đội Nga. Loại vũ khí này đang được phát triển bởi các chuyên gia của NPO SPLAV - một phần của Tổ hợp công nghiệp quốc phòng Tekhmash Concern.
S-8 là loại tên lửa không điều khiển của Liên Xô (Nga) cỡ đạn 80mm. Loại đạn này được thiết kế để phóng từ trực thăng và máy bay tiến công các mục tiêu trên mặt đất. Tên lửa có nhiều đầu đạn khác nhau nặng từ 3 đến 9kg và có thể tiêu diệt cả bộ binh, xe bọc thép cũng như các công trình cố thủ của đối phương.
Giám đốc điều hành của Tekhmash - ông Alexander Kochkin đã tiết lộ trong một cuộc phỏng vấn với RIA Novosti rằng, MLRS mini này được lắp trên ôtô tải việt dã và sử dụng tên lửa không điều khiển S-8 cỡ 80mm - đây vốn là vũ khí hàng không.

1646902037129.png


Nguồn tin từ bên trong tổ hợp công nghiệp quốc phòng Nga cho hay, mẫu trình diễn công nghệ của hệ thống pháo phản lực phóng loạt mini từng xuất hiện và nhận được sự chấp thuận cơ bản từ giới chức quân sự tại Moscow. “Quân đội đề xuất khung gầm cơ sở ôtô bánh lốp, cũng như các nhiệm vụ mà một loại MLRS mini như vậy phải giải quyết trên chiến trường. Cơ sở để tạo ra mẫu vũ khí này là tên lửa hàng không không điều khiển loại S-8”, ông Alexander Kochkin nói thêm. Ý tưởng của các nhà chế tạo vũ khí Nga theo nhận định dựa trên sự thành công của tổ hợp MLRS Flute do Belarus chế tạo.

1646902375299.png

1646902499192.png

1646902394874.png

1646902465423.png

Tổ hợp MLRS Flute do Belarus chế tạo

Cũng có thông báo cho hay các chuyên gia của Tekhmash đang chủ động tiến hành công việc nghiên cứu, họ sẽ xác định hình thức kỹ thuật của MLRS, kiểm tra thực nghiệm cách bố trí của dàn phóng. Kết quả đánh giá dự kiến sẽ được công bố vào năm 2022. Tổ hợp MLRS Flute của Belarus - nguyên mẫu mà Nga học theo được thiết kế để hỗ trợ hỏa lực cho các đơn vị quân đội và tiêu diệt phương tiện bọc thép cũng như công sự, kho tàng của đối phương. Nó mang theo 80 quả tên lửa S-8 cỡ 80mm và có tầm bắn tối đa 5km. “Những doanh nghiệp thuộc tổ hợp công nghiệp quân sự Belarus, dựa trên kinh nghiệm của các cuộc xung đột vũ trang gần đây để tạo ra phương tiện tác chiến tương đối rẻ tiền nhưng khá hiệu quả”. “Vũ khí này được thiết kế chủ yếu để trang bị cho các lực lượng hoạt động đặc biệt, chuyên dùng trong cuộc chiến chống lại những nhóm vũ trang bất hợp pháp được hỗ trợ từ bên ngoài”, nhà sản xuất Belarus cho biết.
So sánh với những hệ thống pháo phản lực phóng loạt hạng nặng thì tổ hợp MLRS mini dùng tên lửa S-8 rõ ràng thua xa về tầm bắn cũng như uy lực và độ chính xác. Tuy nhiên, ưu điểm của vũ khí này nằm ở độ cơ động cao, giá thành rẻ của từng phát bắn, dễ dàng tích hợp giàn phóng lên những phương tiện mang vác khác nhau.

1646902602477.png

1646902616173.png

1646902629259.png

1646902699002.png

1646902718279.png

1646902734899.png

Tổ hợp MLRS mini của Nga

Trên chiến trường Libya, các phe nhóm xung đột đã từng đưa dàn tên lửa S-5 cỡ 57mm và S-8 cỡ 80mm lên thùng xe bán tải Toyota Hilux để bắn yểm trợ hỏa lực, đây chính là tiền thân của các tổ hợp MLRS “chính quy hóa” do Nga và Belarus nghiên cứu chế tạo. Nhờ sự đơn giản và chi phí thấp của vũ khí trên, dự đoán các tổ hợp MLRS hạng nhẹ sẽ sớm xuất hiện trong quân đội nhiều nước trên thế giới.

1646902898487.png

1646902973153.png

1646902933891.png

Dàn rocket lắp trên xe bán tải của các lực lượng bán vũ trang trên chiến trường Lybia
 
Biển số
OF-806509
Ngày cấp bằng
4/3/22
Số km
3,073
Động cơ
192,793 Mã lực
UAV RQ-4B GLOBAL HAWK ĐẦU TIÊN CỦA NHẬT BẢN

Với thời gian bay khoảng 32 giờ, trần bay lên tới 18.300m và tầm bay hơn 22.800km, RQ-4B Global Hawks sẽ cung cấp khả năng giám sát đa cảm biến suốt ngày đêm, giúp tăng cường giúp tăng cường khả năng giám sát của Nhật Bản trước các diễn biến của Trung Quốc, theo dõi giao thông hàng hải và bảo vệ các hòn đảo của mình; thậm chí đóng một vai trò trong việc phòng thủ tên lửa.
Tập đoàn Northrop Grumman đã thực hiện thành công chuyến bay đầu tiên của chiếc UAV RQ-4B Global Hawk giành cho Nhật Bản tại Palmdale, California. Đây là dòng UAV tiên tiến chuyên dụng trinh sát, thu thập thông tin và phối hợp tổ chức tác chiến sẽ giúp ích đáng kể cho Nhật Bản trong việc kiểm soát các khu vực xung quanh nước này vốn ẩn chứa nhiều căng thẳng.

1646909879890.png

1646910093061.png

1646909905175.png

1646909937278.png

RQ-4B Global Hawks của Mỹ

1646909980103.png

1646910189242.png

RQ-4B Global Hawks của Nhật Bản

Global Hawk là UAV có khả năng bay cao và trong thời gian dài cung cấp dữ liệu theo yêu cầu gần như thời gian thực suốt ngày đêm. Sau khi được đưa vào biên chế, Global Hawk sẽ tích hợp với các đơn vị chỉ huy và kiểm soát trên mặt đất của Nhật Bản. “Global Hawk RQ4B không trang bị vũ khí, sẽ cung cấp cho Nhật Bản thông tin tình báo, giám sát và trinh sát (ISR) theo yêu cầu hỗ trợ các nhiệm vụ bảo vệ biên giới, theo dõi các mối đe dọa và hỗ trợ nhân đạo của Lực lượng Phòng vệ trên không Nhật Bản khi cần thiết”, Jane Bishop, phó chủ tịch kiêm trưởng nhóm sản phẩm tích hợp các chương trình giám sát trên không của Northrop Grumman cho biết. Global Hawk thu thập dữ liệu thông tin ISR cho phép những người ra quyết định hành động với thông tin phù hợp vào đúng thời điểm. Khi phi đội Global Hawk của Nhật Bản đi vào hoạt động, nó sẽ tham gia thực hiện nhiệm vụ cùng các đồng minh bao gồm Australia, Hàn Quốc và các thành viên của NATO. Việc mua Global Hawk của Nhật Bản là một thương vụ kéo dài bắt nguồn từ mối quan tâm ban đầu được nêu ra vào khoảng năm 2010. Vào tháng 11/2014, RQ-4 chính thức được lựa chọn để đáp ứng yêu cầu của Lực lượng Phòng vệ trên không Nhật Bản về độ cao lớn, tăng thời gian lưu trên không để tăng cường khả năng thu thập thông tin tình báo. Và năm 2015, Bộ Ngoại giao Mỹ cho phép Tập đoàn Northrop Grumman bán RQ-4B cho Nhật Bản. Tháng 10/2017, Chính phủ Nhật Bản đã ký kết một hợp đồng trị giá gần 500 triệu USD với Northrop Grumman để mua 3 UAV RQ-4B Global Hawk, 2 trạm kiểm soát mặt đất, phụ tùng và các dịch vụ liên quan.
Các máy bay RQ-4B sẽ được giao hàng vào tháng 9/2022. Khi được biên chế cho Lực lượng Phòng vệ trên không Nhật Bản, RQ-4B sẽ đóng tại căn cứ Misawa ở tỉnh Aomori, nơi đang có sự hiện diện của 2 phi đội F-35A và E-2C/D Hawkeyes.
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-806509
Ngày cấp bằng
4/3/22
Số km
3,073
Động cơ
192,793 Mã lực
TRUNG QUỐC VÀ IRAN KÝ THỎA THUẬN HỢP TÁC CHIẾN LƯỢC TOÀN DIỆN

Trong bối cảnh đều bị Washington xếp vào danh mục “các mối đe dọa đối với Mỹ”, Trung Quốc và Iran quyết tâm thúc đẩy các cuộc đàm phán về xây dựng quan hệ đối tác chiến lược và hợp tác toàn diện giữa 2 nước “cùng chung vận mệnh”. Kết quả là, ngày 27/03/2021, Iran và Trung Quốc chính thức ký Thỏa thuận hợp tác chiến lược trong thời hạn 25 năm.
Trước đó, tại Hội nghị thượng đỉnh của nguyên thủ các quốc gia có nền kinh tế phát triển hàng đầu thế giới (G-7) ở Biarritz (Pháp) năm 2019, Bộ trưởng Ngoại giao Iran Javad Zarif và Bộ trưởng ngoại giao Trung Quốc Vương Nghị đều được tham dự theo lời mời của Tổng thống Pháp Emmanuel Macron. Bên lề Hội nghị G-7, ông Javad Zarif và ông Vương Nghị có cuộc đàm phán về cách thức cứu vớt Thỏa thuận của Nhóm P5+1 với Iran, trong đó thảo luận về đề xuất của Pháp cung cấp cho Iran gói viện trợ trị giá 17 tỷ USD để đổi lấy việc Iran hoàn toàn từ bỏ chương trình hạt nhân. Tuy nhiên, Teheran đã từ chối đề xuất này của Pháp.
Sau Hội nghị này, ông Javad Zarif đến thăm Trung Quốc để đẩy nhanh các cuộc đàm phán nhằm ký kết thỏa thuận chiến lược giữa 2 nước. Theo Bộ trưởng ngoại giao Iran, Trung Quốc là quốc gia quan trọng nhất đối với Iran. Nhận định này của ông Javad Zarif dựa trên cơ sở Trung Quốc là đối tác thương mại lớn nhất của Iran, chiếm 31% trong xuất khẩu và 37% nhập khẩu của quốc gia này. Sau gần 2 năm đàm phán, ngày 27/3/2021, tại Teheran, Bộ trưởng Ngoại giao Iran Javad Zarif và Bộ trưởng ngoại giao Trung Quốc Vương Nghị chính thức ký Thỏa thuận về hợp tác chiến lược Trung Quốc - Iran trong thời hạn 25 năm.

1646994948901.png

1646994989595.png

1646994882592.png

Bộ trưởng NG Iran và bộ trưởng NG Trung Quốc ký Thỏa thuận về hợp tác chiến lược Trung Quốc - Iran trong thời hạn 25 năm.

Trong lĩnh vực quân sự, theo thỏa thuận này, Iran cho phép máy bay ném bom, máy bay tiêm kích và máy bay vận tải của Không quân Trung Quốc và Nga có quyền tiếp cận không giới hạn tới các căn cứ không quân của Iran. Trong đó có các phi đội Tu-22M3, Su-34 và Sukhoi-57 của Nga. Ba nước Iran, Trung Quốc và Nga còn hợp tác trong lĩnh vực chiến tranh điện tử như chế áp điện tử, báo động sớm, gây nhiễu nhằm vô hiệu hóa hệ thống chỉ huy - kiểm soát - truyền thông - máy tính - tình báo - quan sát (C4 ISR) của NATO. Ngoài ra, Iran sẽ triển khai các hệ thống S-400 để đối phó với nguy cơ bị Mỹ và Israel tiến công.

1646995095691.png

1646995140252.png

1646995163751.png

Tu-22M3 của Nga

Thỏa thuận chiến lược này còn cho phép Trung Quốc xây dựng căn cứ quân sự trên lãnh thổ Iran, trước hết ở khu vực vịnh Persich để bảo vệ lợi ích của họ ở quốc gia này. Đây là một trong những căn cứ quân sự lớn nhất của Trung Quốc ở nước ngoài. Iran là quốc gia sở hữu tiềm năng tên lửa rất đáng kể, có thể đặt tất cả cơ sở hạ tầng quân sự quan trọng của Mỹ và các đồng minh ở Trung Đông, bao gồm cả Israel, trong tầm ngắm. Khả năng tên lửa của Iran là thách thức mà Mỹ và các đồng minh ở Trung Đông không thể xem thường. Tiềm lực quân sự đáng kể này của Iran sẽ được nhân lên gấp bội khi hợp tác với cả Trung Quốc và Nga.

1646995522952.png

1646995431661.png

1646995453249.png

1646995851471.png

1646995494664.png

Tên lửa của Iran

Trong lĩnh vực kinh tế, Trung Quốc sẽ đầu tư hơn 280 tỷ USD vào các dự án xây dựng các nhà máy chế biến dầu khí và hóa dầu của Iran. Phần lớn khoản đầu tư này đã được chuyển tới Iran trong 5 năm đầu tiên thiết lập quan hệ đối tác chiến lược toàn diện giữa 2 nước. Sau đó, trong mỗi đợt 5 năm, Trung Quốc sẽ tiếp tục cung cấp cho Iran khoản đầu tư có giá trị tương tự để phát triển lĩnh vực năng lượng.
Đổi lại, Trung Quốc được mua dầu mỏ của Iran với mức giảm giá 12%, thậm chí sẽ được giảm tới mức 20% trong trường hợp 2 bên gặp rủi ro. Trung Quốc còn được quyền chậm thanh toán tới 2 năm các hợp đồng ký với Iran, hoặc có thể thanh toán các hợp đồng nhập khẩu dầu mỏ và khí đốt từ Iran bằng các ngoại tệ có được từ quan hệ với các quốc gia châu Phi và các nước trong không gian hậu Xôviết. Trung Quốc được quyền sử dụng lao động giá rẻ có sẵn ở Iran để xây dựng các nhà máy và xí nghiệp do Bắc Kinh tài trợ, thiết kế và kiểm soát. Các sản phẩm được sản xuất ra từ các xí nghiệp đó sẽ được xuất khẩu tới các thị trường phương Tây thông qua các liên kết mới do Trung Quốc đầu tư xây dựng. Trung Quốc được quyền khai thác bất kỳ mỏ dầu và khí đốt nào của Iran, được ưu tiên xây dựng và phát triển tất cả các dự án mới của Iran trong lĩnh vực năng lượng như hóa dầu trước khi chính quyền Teheran gửi lời mời đấu thầu tới các công ty phương Tây.

1646996153909.png

1646996298249.png

1646996346597.png


Trong lĩnh vực giao thông, Trung Quốc sẽ đầu tư xây dựng tuyến đường tàu cao tốc Tehran - Kom - Isfahan; đầu tư cho dự án điện khí hóa tuyến đường sắt dài 900km giữa Tehran và Mashhad; mở rộng và hiện đại hóa mạng lưới giao thông về phía Tây - Bắc Iran đi qua thành phố Tabriz - một trong những trung tâm công nghiệp dầu khí và hóa dầu quan trọng của Iran và cũng là điểm khởi đầu của tuyến đường ống dẫn khí đốt từ Tabriz tới thành phố Ankara của Thổ Nhĩ Kỳ. Đây sẽ là điểm tựa của tuyến đường thuộc Sáng kiến “Vành đai và Con đường” dài 2.300km nối liền Urumqi (thủ phủ tỉnh Tân Cương của Trung Quốc) với Thủ đô Tehran của Iran, kết nối các quốc gia trong không gian hậu Xôviết là Kazakhstan, Kyrgyzstan, Uzbekistan và Turkmenistan với Thổ Nhĩ Kỳ và châu Âu.

1646996446903.png

1646996479497.png

1646996672160.png


Trong lĩnh vực y tế và du lịch, Trung Quốc sẽ đầu tư xây dựng một bệnh viện lớn ở Mashhad - thành phố lớn thứ 2 của Iran với dân số hơn 3 triệu người. Tháng 8/2019, Iran từng tuyên bố về kế hoạch thu hút nhiều triệu khách du lịch, trước hết là khách du lịch từ Trung Quốc. Thỏa thuận chiến lược Iran - Trung Quốc là một trong những kế hoạch có tầm nhìn xuyên thế kỷ của Bắc Kinh để hiện thực hóa Sáng kiến “Vành đai và Con đường”, sẽ mang lại lợi ích cho cả 2 nước. Với Trung Quốc, Iran trở thành một mắt xích chiến lược quan trọng trong dự án địa kinh tế và địa chính trị để hiện thực hóa “Giấc mơ Trung Hoa”.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top