[CCCĐ] Kinh hoàng Hà Giang - Chuyến đi đầu Xuân sợ vỡ mật!

mango

Xe tăng
Biển số
OF-31562
Ngày cấp bằng
17/3/09
Số km
1,510
Động cơ
499,524 Mã lực
Đến Yên Minh tầm 12h30, vừa đói vừa mệt. Ngay từ đầu thị trấn hầu hết tất cả các quán ăn đều kín đặc xe cộ.
Rà xe chầm chậm em tìm một quán có vẻ to sạch và còn bàn trống, điều Gấu xuống kiểm tra thông tin xem nó còn nhận khách không. Vào xong quay ra, Gấu gật đầu cái bụp. Thế là em cho cả đoàn xuống để đi lui lên phía trên tìm chỗ đậu.
Đậu xe xong xuôi mình thong thả làm điếu thuốc xong đi vào bàn ngồi đàng hoàng cứ đinh ninh trong đoàn sẽ có 2 bà đặt đồ ăn.
Quán này có hơn chục bàn, mỗi bàn chứa được chục người, cũng rộng rãi nhưng hầu hết các bàn đều đã kín khách.
Ngồi khoảng 10p thấy mỗi người một việc đứng lên ngồi xuống loạn cả lên, em hỏi: Đồ ăn đặt những món gì nhỉ?
Cả bàn ngơ ngác: Đã ai đặt gì đâu.
....
Cấm khẩu 5s lộn hết cả ruột. Lại nhẫn nhịn đứng lên đi vào bếp đặt đồ. Lúc này trong bếp đúng tình trạng hôm qua, 5-7 người đứng xếp hàng.
Em bình tĩnh dõng dạc chờ đến lượt xong gọi đồ ăn cho cô bé nhân viên đứng bếp ghi lại có cơm gà cá gỡ trứng rán... xong xuôi mình chỉ cho cô bé cái bàn gần cửa bảo bàn anh đó làm xong mang ra đấy. Cô bé gật gù ra điều hiểu rồi. Xung quanh các bà các chị vẫn nhộn nhịp món này món kia đâu.
Nhìn tình hình không ổn nếu không có người nhà đứng chờ, về bàn em bảo giờ nhà mình phải điều 2 người ra đứng để chiến đấu với đội phụ nữ kia không thì không có đồ ăn đâu, chờ dài cổ.
Nhận thấy không còn cách nào khác, Gấu nhà và mẹ Gấu đứng lên vào bếp để giục đồ.
Ngồi chờ thêm 15p thấy Gấu ra báo: Anh ơi giờ họ mới cắm cơm, đồ ăn thì sẽ có.
Gớm cả mâm sôi sùng sục, phần vì đói, phần vì không còn lựa chọn khác. Ông già gấu đập bàn quát: mang bánh chưng và giò ra đây, ăn xong lên đường. ( lúc này cụ vẫn chưa biết con dâu cụ không cho mẹ vợ mang đồ đi ). Kk.
Bà chị dâu quay đi không nói câu nào, mọi người bảo có mang đâu mà ăn. Cụ giận lắm không nói câu nào.
Gấu nhà thỏ thẻ anh ơi hay ra lấy nắm xôi trên xe cho trẻ con ăn trước.
Em chả nói câu nào lạnh tanh đứng dậy đi thẳng.
Ấy mà không ra xe lấy đồ, em tính rồi: Mua cơm thằng hàng xóm xong quay về đồ ăn lên là vừa.
Nhưng đời không như là mơ: Quán ngay cạnh cũng cơm gà cá gỡ mà không bóng khách, em phi thẳng vào bếp thì có cô bé đang học tầm lớp 10 vừa mở vung cơm mà đến 30 người ăn chẳng hết, cơm nóng hổi bốc hơi nghi ngút.
Lòng rộn ràng tiến tới dõng dạc: Bán cho chú 3 bát cơm đầy. Con bé mắt mở to tròn há mồm không hiểu sao có ông vào mua cơm. Nó bảo chú chờ cháu tí.
Chạy ngay vào chỗ nấu cơm sau bức vách, con bé xin chỉ thị của bố mẹ nó đang xào nấu ầm ĩ dù quán không mống khách. Em chỉ nghe thấy 2 từ "không bán" thế là em biết có mùi rồi. Thằng có cơm thì cay thằng bên cạnh vì đông khách.
Thò đầu vào bếp em bảo: A mua 2 loét, bán bao nhiêu thì lấy.
Ông chồng đầu tóc rối bù mặt đỏ như gà chọi nói xẵng giọng: Không bán.
Ơ đùa dcm.
Quay mông đi không nói thêm câu nào nữa, em đi lên quán phía trên. Quán này cũng đông không kém. Bước chân vào hỏi mua cơm phát mà nhân viên nó đuổi như đuổi tà, lắc đầu nguây nguẩy.
Cay cú em đi bộ tiếp sang bên kia đường, nhà hàng này cũng có khách nhưng chỉ 2 bàn, còn lại thấy chủ lẫn nhân viên vẫn rang đảo đồ ăn trong bếp.
Lần này thay đổi chiến thuật, nhẹ nhàng tìm em có vẻ ra dáng bà chủ, nói rất nhỏ: Gái ơi cho a mua tí xíu cơm cho tụi nhóc mang đi ăn trên xe. Trên xe a toàn giò chả Tết mà mẹ cháu quên xôi nên bọn trẻ đói quá em ạ. Ngước mắt nhìn lên, cô chủ nhẹ nhàng nói: Em không bán được anh ạ. Vẫn còn khách.
Nghe giọng điệu thế mình đã biết là có tí tia sáng rồi, mình giở đúng bài của cậu em hôm qua ăn thịt ngựa hụt ra và bảo: Em ơi em không bán cho anh thì giờ các con anh làm gì còn chỗ nào ăn nữa.
Xong em đứng luôn đó nhìn cô bán hàng với ánh mắt rất tình cảm.
Đắn đo một lúc cô bán hàng bảo: Anh đi theo em, nhưng em bán cho a ít thôi đấy.
Xong vào bếp cô bé xúc 3 bát cơm đầy cho vào túi nilon dày bên cạnh và thỏ thẻ: Em bán cho a thế này mà lát hết cơm chủ nhà họ mắng em chết mất. Của anh hết 80 cành.
Gớm, mình vừa đỡ túi cơm vừa dúi vào tay em 100k vừa đi vừa chạy không sợ nó đòi lại.
Về tới quán ăn, đặt bịch túi cơm lên bàn trước sự ngưỡng mộ của cả đại gia đình và cả các mâm đang ngồi chờ cơm xung quanh dù trên bàn họ đầy đồ ăn nóng hổi.
Lúc ăn xong thấy mấy bàn xung quanh vẫn chửi bếp um lên vì ăn cơm vừa sống vừa nát do quán nấu vội.
Vãi tè bữa trưa.
Tại cụ cứ thích chọn quán đông rồi. Mấy năm trc em đi dịp Tết, cứ quán nào vắng vắng thì vào. Vì nhà em chỉ ăn cơm canh trứng tráng, thêm tý thịt cá gì đó. Tối mới là bữa chính thì ăn luôn chỗ ngủ. Chủ nhà làm luôn cho.
 

joyride

Xe điện
Biển số
OF-18389
Ngày cấp bằng
9/7/08
Số km
4,111
Động cơ
547,828 Mã lực
Đến Yên Minh tầm 12h30, vừa đói vừa mệt. Ngay từ đầu thị trấn hầu hết tất cả các quán ăn đều kín đặc xe cộ.
Rà xe chầm chậm em tìm một quán có vẻ to sạch và còn bàn trống, điều Gấu xuống kiểm tra thông tin xem nó còn nhận khách không. Vào xong quay ra, Gấu gật đầu cái bụp. Thế là em cho cả đoàn xuống để đi lui lên phía trên tìm chỗ đậu.
Đậu xe xong xuôi mình thong thả làm điếu thuốc xong đi vào bàn ngồi đàng hoàng cứ đinh ninh trong đoàn sẽ có 2 bà đặt đồ ăn.
Quán này có hơn chục bàn, mỗi bàn chứa được chục người, cũng rộng rãi nhưng hầu hết các bàn đều đã kín khách.
Ngồi khoảng 10p thấy mỗi người một việc đứng lên ngồi xuống loạn cả lên, em hỏi: Đồ ăn đặt những món gì nhỉ?
Cả bàn ngơ ngác: Đã ai đặt gì đâu.
....
Cấm khẩu 5s lộn hết cả ruột. Lại nhẫn nhịn đứng lên đi vào bếp đặt đồ. Lúc này trong bếp đúng tình trạng hôm qua, 5-7 người đứng xếp hàng.
Em bình tĩnh dõng dạc chờ đến lượt xong gọi đồ ăn cho cô bé nhân viên đứng bếp ghi lại có cơm gà cá gỡ trứng rán... xong xuôi mình chỉ cho cô bé cái bàn gần cửa bảo bàn anh đó làm xong mang ra đấy. Cô bé gật gù ra điều hiểu rồi. Xung quanh các bà các chị vẫn nhộn nhịp món này món kia đâu.
Nhìn tình hình không ổn nếu không có người nhà đứng chờ, về bàn em bảo giờ nhà mình phải điều 2 người ra đứng để chiến đấu với đội phụ nữ kia không thì không có đồ ăn đâu, chờ dài cổ.
Nhận thấy không còn cách nào khác, Gấu nhà và mẹ Gấu đứng lên vào bếp để giục đồ.
Ngồi chờ thêm 15p thấy Gấu ra báo: Anh ơi giờ họ mới cắm cơm, đồ ăn thì sẽ có.
Gớm cả mâm sôi sùng sục, phần vì đói, phần vì không còn lựa chọn khác. Ông già gấu đập bàn quát: mang bánh chưng và giò ra đây, ăn xong lên đường. ( lúc này cụ vẫn chưa biết con dâu cụ không cho mẹ vợ mang đồ đi ). Kk.
Bà chị dâu quay đi không nói câu nào, mọi người bảo có mang đâu mà ăn. Cụ giận lắm không nói câu nào.
Gấu nhà thỏ thẻ anh ơi hay ra lấy nắm xôi trên xe cho trẻ con ăn trước.
Em chả nói câu nào lạnh tanh đứng dậy đi thẳng.
Ấy mà không ra xe lấy đồ, em tính rồi: Mua cơm thằng hàng xóm xong quay về đồ ăn lên là vừa.
Nhưng đời không như là mơ: Quán ngay cạnh cũng cơm gà cá gỡ mà không bóng khách, em phi thẳng vào bếp thì có cô bé đang học tầm lớp 10 vừa mở vung cơm mà đến 30 người ăn chẳng hết, cơm nóng hổi bốc hơi nghi ngút.
Lòng rộn ràng tiến tới dõng dạc: Bán cho chú 3 bát cơm đầy. Con bé mắt mở to tròn há mồm không hiểu sao có ông vào mua cơm. Nó bảo chú chờ cháu tí.
Chạy ngay vào chỗ nấu cơm sau bức vách, con bé xin chỉ thị của bố mẹ nó đang xào nấu ầm ĩ dù quán không mống khách. Em chỉ nghe thấy 2 từ "không bán" thế là em biết có mùi rồi. Thằng có cơm thì cay thằng bên cạnh vì đông khách.
Thò đầu vào bếp em bảo: A mua 2 loét, bán bao nhiêu thì lấy.
Ông chồng đầu tóc rối bù mặt đỏ như gà chọi nói xẵng giọng: Không bán.
Ơ đùa dcm.
Quay mông đi không nói thêm câu nào nữa, em đi lên quán phía trên. Quán này cũng đông không kém. Bước chân vào hỏi mua cơm phát mà nhân viên nó đuổi như đuổi tà, lắc đầu nguây nguẩy.
Cay cú em đi bộ tiếp sang bên kia đường, nhà hàng này cũng có khách nhưng chỉ 2 bàn, còn lại thấy chủ lẫn nhân viên vẫn rang đảo đồ ăn trong bếp.
Lần này thay đổi chiến thuật, nhẹ nhàng tìm em có vẻ ra dáng bà chủ, nói rất nhỏ: Gái ơi cho a mua tí xíu cơm cho tụi nhóc mang đi ăn trên xe. Trên xe a toàn giò chả Tết mà mẹ cháu quên xôi nên bọn trẻ đói quá em ạ. Ngước mắt nhìn lên, cô chủ nhẹ nhàng nói: Em không bán được anh ạ. Vẫn còn khách.
Nghe giọng điệu thế mình đã biết là có tí tia sáng rồi, mình giở đúng bài của cậu em hôm qua ăn thịt ngựa hụt ra và bảo: Em ơi em không bán cho anh thì giờ các con anh làm gì còn chỗ nào ăn nữa.
Xong em đứng luôn đó nhìn cô bán hàng với ánh mắt rất tình cảm.
Đắn đo một lúc cô bán hàng bảo: Anh đi theo em, nhưng em bán cho a ít thôi đấy.
Xong vào bếp cô bé xúc 3 bát cơm đầy cho vào túi nilon dày bên cạnh và thỏ thẻ: Em bán cho a thế này mà lát hết cơm chủ nhà họ mắng em chết mất. Của anh hết 80 cành.
Gớm, mình vừa đỡ túi cơm vừa dúi vào tay em 100k vừa đi vừa chạy không sợ nó đòi lại.
Về tới quán ăn, đặt bịch túi cơm lên bàn trước sự ngưỡng mộ của cả đại gia đình và cả các mâm đang ngồi chờ cơm xung quanh dù trên bàn họ đầy đồ ăn nóng hổi.
Lúc ăn xong thấy mấy bàn xung quanh vẫn chửi bếp um lên vì ăn cơm vừa sống vừa nát do quán nấu vội.
Vãi tè bữa trưa.
Dồi! Nhà em hiểu cái sự kinh hoàng của chuyến đi nhà cụ dồi.

Nhiều khách quá nên ăn uống cũng ko đc như mình nghĩ.

Nhà em thế này cho ung dung tự tại
20210724_134006.jpg
20210724_133211.jpg
20210724_133205.jpg
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Đọc chia sẻ của Chuyến đi Đại Gia Đình nhà Chã mà vừa vui vừa hài, cách sắp xếp lịch trình của Chã tương đối chi tiết, chỉ là do lượng người đổ vào cung đường và địa điểm đông quá lên xảy ra vỡ trận, cách xử lý các tình huống thiếu cơm, thiếu đồ ăn cũng rất nhanh và hợp lý ( nói chung trong cảnh chen lấn xô đẩy chờ cơm và đồ ăn) mà mình không có hành động kịp thời thì đoàn mình sẽ là đoàn đói nhất và sẽ ảnh hưởng sức khỏe thành viên trong đoàn đặc biệt là người già và trẻ nhỏ, cảm ơn chã đã chia sẻ để cụ/mợ có đi các chuyến sau có được những thông tin hữu ích.
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Cụ xoay xở còn tốt hơn Messi trong vòng cấm ;))
Cái khó ló cái khôn cụ ạ.

Làm chã ở OF sướng thật, tết nhất có tiền đi đó đây. Dân thường toàn ngồi nhà "Ước gì"
Ông cũng lượn suốt còn gì, bận không viết được bài.

Ảnh chụp thớt này vẫn bằng cái xịt hen à cụ Mai cồ ơi.
Cái xịt hen hỏng rồi cụ.

Tại cụ cứ thích chọn quán đông rồi. Mấy năm trc em đi dịp Tết, cứ quán nào vắng vắng thì vào. Vì nhà em chỉ ăn cơm canh trứng tráng, thêm tý thịt cá gì đó. Tối mới là bữa chính thì ăn luôn chỗ ngủ. Chủ nhà làm luôn cho.
Về sau thì em toàn làm thế này

Dồi! Nhà em hiểu cái sự kinh hoàng của chuyến đi nhà cụ dồi.

Nhiều khách quá nên ăn uống cũng ko đc như mình nghĩ.

Nhà em thế này cho ung dung tự tại
Các cụ đi toàn trung niên thế này lo gì, đoàn em toàn người già và trẻ nhỏ.

Đọc chia sẻ của Chuyến đi Đại Gia Đình nhà Chã mà vừa vui vừa hài, cách sắp xếp lịch trình của Chã tương đối chi tiết, chỉ là do lượng người đổ vào cung đường và địa điểm đông quá lên xảy ra vỡ trận, cách xử lý các tình huống thiếu cơm, thiếu đồ ăn cũng rất nhanh và hợp lý ( nói chung trong cảnh chen lấn xô đẩy chờ cơm và đồ ăn) mà mình không có hành động kịp thời thì đoàn mình sẽ là đoàn đói nhất và sẽ ảnh hưởng sức khỏe thành viên trong đoàn đặc biệt là người già và trẻ nhỏ, cảm ơn chã đã chia sẻ để cụ/mợ có đi các chuyến sau có được những thông tin hữu ích.
Cụ nhận xét chuẩn quá. Trong cả chuyến đi lúc nào e cũng phải bao quát mọi vấn đề và có những tình huống giải quyết ngay lập tức và không quá cứng nhắc được. Cứ an toàn là trên hết đã.

em là em nể cái pha cụ đi mua cơm đó !:-bd
Cảm ơn cụ, pha này nhiều người không ngờ tới, đến tận khi đoàn em ăn xong bên cạnh vẫn có mâm bắt đầu ăn dù họ đến trước khá lâu.
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Cơm nước xong xuôi kệ mọi người thanh toán chém gió, em ra xe chợp mắt ngay và luôn.
Nó thành thói quen đi đường xa rồi, cứ ăn xong là em lên xe chợp mắt dù chỉ 5-10p và ép mình ngủ ngay để đảm bảo sức khoẻ chạy cung buổi chiều. Không bao giờ chủ quan. Đi đường xa phải hết sức cẩn thận.
Khoảng 10p sau cả nhà lục tục lên xe, em xuống xe rửa mặt ào cái lại tỉnh như sáo, giờ chạy đến tối luôn cũng được.
Xe sau thì ngoài ông anh thì có bố của gấu em cũng lái tốt nên luân phiên chạy cũng ổn.
Do thời gian không còn nhiều, lúc này đã là 1h15 rồi, em bỏ qua các chặng dừng chân như đèo Thẩm Mã hoặc Dốc Chín Khoanh và đích đến là Phim Trường Chuyện của Pao ( xã Sủng Là, Huyện Đồng Văn ) thẳng tiến.

Zalo_ScreenShot_18_2_2022_1035938.png
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Khoảng 2h thì tới chỗ Phim trường. Đường rộng là thế mà hai bên đường cũng ken đặc xe. Mà toàn xe lớn kiểu chạy tour.

Ha giang-119.jpg


Vừa dừng xe thì đập ngay vào mắt là một thung lũng hoa Tam giác mạch. Phía trong họ trồng cả hoa cải và Tam Giác Mạch đan xen vào nhau rất đẹp.

Ha giang-156.jpg
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Ha giang-163.jpg


Bao lần đi qua mà em chưa bao giờ vào cái nơi phim trường này cả. Không khen cũng chẳng chê nhưng vừa dừng xe nhìn vào cổng đã thấy ngao ngán toàn người là người. Qua ảnh các cụ không cảm nhận được chứ ngay cả chỗ em đang đứng chụp ảnh đây xung quanh cũng đầy người đi lại nhộn hết cả nhịp. Thời tiết tại Sủng Là lúc này khoảng 11 độ, lạnh.

Ha giang-161.jpg
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Ha giang-134.jpg


Ngay cổng vào đã có các bạn nhỏ bán rất nhiều đồ ăn vặt, có cả chẩm chéo cũng như các loại hạt dổi, mắc khén địa phương trồng. Ngoài ra còn có một loại bánh như kiểu bánh gai người Dao ăn vào thấy hoi hoi mùi khói, em đồ rằng họ làm lúc chưa rửa tay thì phải.
Hàng quán loạn xị ngầu, rác vứt bừa bãi nhìn thấy ghê.

Ha giang-75.jpg


Các bé dân tộc rất hiền lành dễ thương. Ngoan ngoãn không chào mời, ai mua gì thì mua. Không mua thì thôi.

Ha giang-120.jpg
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Ha giang-160.jpg


Cười đau bụng cái ảnh này. Thấy hoa cải đẹp quá em bảo hai mẹ con đứng vào làm kiểu. Chụp xong tự nhiên thấy có cậu bé cứ giật giật tay áo bảo chú cho con xin tiền. Mình quay sang hỏi: tiền gì thế?
Cu cậu cười cười bảo tiền chụp ảnh trong vườn hoa nhà con. Tưởng free mà hoá ra nhầm, lại dấm dúi cho cậu bé ít tiền không Gấu biết lại buồn bảo đi đến đâu cũng phải có tiền mới vui được.

Ha giang-158.jpg
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Ha giang-133.jpg


Quanh quẩn nhà Pao làm vài kiểu ảnh. Định bụng đi sâu vào trong chụp tiếp bỗng thấy ông bà cụ nhà em chạy ra xua tay lia lịa: đi thôi đi thôi, trong đấy mùi khiếp lắm. KK
Gì chứ đi liền là em thích, càng lang thang mấy chỗ đông người này thì càng covid nhiều chứ béo bở gì. Đi không va người nọ cũng chạm người kia. Cứ như là Chợ hoa ngày Tết.

Ha giang-138.jpg
 

nvmb1

Xe tăng
Biển số
OF-506496
Ngày cấp bằng
24/4/17
Số km
1,190
Động cơ
197,191 Mã lực
Tuổi
39
Ha giang-160.jpg


Cười đau bụng cái ảnh này. Thấy hoa cải đẹp quá em bảo hai mẹ con đứng vào làm kiểu. Chụp xong tự nhiên thấy có cậu bé cứ giật giật tay áo bảo chú cho con xin tiền. Mình quay sang hỏi: tiền gì thế?
Cu cậu cười cười bảo tiền chụp ảnh trong vườn hoa nhà con. Tưởng free mà hoá ra nhầm, lại dấm dúi cho cậu bé ít tiền không Gấu biết lại buồn bảo đi đến đâu cũng phải có tiền mới vui được.

Ha giang-158.jpg
Ở đây không có gì free hết đâu Cụ ơi ngoại trừ không thu tiền đỗ xe…
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Sau khoảng 30p lang thang chỗ này thì đích đến tiếp theo là Dinh Vua Mèo cũng cách chỉ chục km.
Đến Dinh Vua Mèo tầm khoảng 2h40p nên còn khá nhiều thời gian cho gia đình lang thang chơi ở đây.

Ha giang-151.jpg


Khung cảnh chỗ bãi xe này từ bao nhiêu năm nay không có gì thay đổi. Vẫn bán lặt vặt bánh trái và đồ nướng các loại phục vụ du khách. Chủ yếu thịt nướng và xúc xích nướng.
Quanh quẩn mãi vẫn vài ba dáng điệu
Tới hay lui cũng chừng ấy mặt người.

Ha giang-62.jpg
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Ha giang-144.jpg


Nhìn lượng người vào đây mà phát ngốt các cụ ạ. Đông đông là. Chỗ này nhà em dừng chân hơi lâu do ông Cụ lần đầu đặt chân tới đây nên có dành nhiều thời gian để thăm thú và tìm hiểu văn hoá lịch sử cẩn thận lắm.

Ha giang-116.jpg
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Ha giang-127.jpg


Qua cổng chính cái thì ngay bên tay phải là hướng đi về phía nhà vệ sinh. Nói thế để các cụ đi sau còn biết. Em nhìn lượng người ra vào lượn lờ phía trong dinh Vua Mèo mà phát ngốt. Định không vào nhưng làm thế lại không có ai để mắt tới bọn nhóc nên đành nhắm mắt đưa chân vào vậy. Chỗ này em đi mấy lần nên cũng không có gì thú vị với em nữa cả.

Ha giang-130.jpg
 

nvmb1

Xe tăng
Biển số
OF-506496
Ngày cấp bằng
24/4/17
Số km
1,190
Động cơ
197,191 Mã lực
Tuổi
39
Cụ nói thật đi mất bao nhiêu chỗ này :))
Em cho 2 đứa nhỏ chụp chung với vợ chồng em ở Nhà Của Pao ( 2 đứa nhỏ mà Cụ nhầm là con em ấy ) với 3 đứa nhỏ chụp đoạn ra mỗi đứa một gói bánh sau khi chụp hình xong. Vì em quán triệt cho tiền thì càng làm nó hư với ba mẹ nó sẽ bắt nó đứng đó chụp ảnh lấy tiền. Cho bánh kẹo tụi nó vui hơn vì được ăn chứ cho tiền là bị thu hết à.
Còn đoạn cánh đồng cải, tam giác mạch, em chỉ chụp đứng trên chứ không đi sâu vào trong vì có kinh nghiệm lội vào trong là mất tiền ngay :))
Ảnh chụp của em ở đây
C2D4DCF7-0B22-4D37-BC3F-0F576320B639.jpeg
1C76BAF6-99BD-45DD-ADB9-2529918C6D2C.jpeg
B4A7DDC7-AD2D-4CFD-B286-F28073626A07.jpeg
E0F62411-540E-4AC4-A3DA-D22606D4020F.jpeg
 
Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,473
Động cơ
740,927 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Ha giang-155.jpg


Nhìn tiêu đề ở hai cái bảng này thì thôi chắc không cần giới thiệu với các cụ nhiều. Em trích đoạn lịch sử xíu để các cụ hiểu rõ hơn nơi này:

Tòa dinh thự vua Mèo được xây dựng trên quả đồi hình con rùa, xung quanh có núi bao bọc, được xem là mảnh đất của bậc anh kiệt.

Dinh thự Vua Mèo tại xã Sà Phìn (Đồng Văn, Hà Giang) được xây từ thời Vương Chính Đức. Theo tư liệu từ gia đình, ông Chính Đức sinh năm 1865, được người H’Mông gọi là Vàng Dúng Lùng. Gia cảnh nghèo khó, ông phải lang thang nay đây mai đó kiếm kế sinh nhai.

Vương Chính Đức tham gia vào tổ chức Hươu nai của người H’Mông ở Đồng Văn để chống lại quân Cờ Đen (Trung Quốc). Quá trình chiến đấu, Vương Chính Đức được người H’Mông suy tôn làm thủ lĩnh, gọi là Vua H'Mông, hay Vua Mèo.

Ha giang-142.jpg
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top