[Funland] Hồi ký - Lính hậu phương

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
Hình như cụ tả đoạn này có vẻ sai sai. Tàu đi qua Vinh đi vào đến Đồng Hới là chạy phía núi rồi không hề chạy giáp biển nên bảo chạy qua đồng cát cả chục tiếng đồng hồ là không có đâu. Đường sắt Bắc Nam chạy qua 2 tỉnh Hà Tỉnh và Quảng Bình hầu như chạy sát đường mòn Hồ Chí Minh bây giờ!
Vâng, có thể em nhầm đoạn cát nhiều ở ngày hôm sau
cụ làm em nhớ lại 20 năm trước, tốt nghiệp dh ra trường đi vào Nam, thấy Hà Nội nó thân thương, trong đám bạn đưa tiễn có người không nói gì chỉ nhìn nhìn, rồi nhớ mãi lúc đấy, mấy tháng sau em thấy buồn ra lại thủ đô thế là bị người đấy comasic giờ vẫn chưa thi hành án xong cụ ạ. Thỉnh thoảng 2 vc nói lại chuyện cũ, em bảo gấu là sao thích mà chả nói, gấu bảo chả cần nói vẫn tự mò về chui vào rọ, bị thịt thì kêu làm giề
Gấu cụ nói đúng, cụ tự chui vào rọ đấy chứ :))
 

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
Chiều tà, càng gần đến ga Đồng Hới, cảm giác bồn chồn lộ rõ vì lính khá mệt mỏi, ngồi ngắm cát trắng gần chục tiếng, tàu lại toàn qua những ga xép, thời gian đỗ không đủ để lính xuống tàu nên không mệt mới là lạ
Phải nghĩ cách gì đó chứ cứ thế này thì buồn thật, vậy em oang oang: Bọn mày đứa nào biết gì về Đồng Hới kể đi xem nào.
- Đồng Hới có mẹ Suốt chứ gì
- Còn gì nữa không? chẳng lẽ Đồng Hới anh hùng chỉ có vậy
- Chịu, bọn tao không biết, mày biết thì kể đi, kể đi

Vây là em được vanh vách: Thị xã Đồng Hới là một thị xã thuộc tỉnh Bình Trị Thiên, về mặt địa lý là nơi hẹp nhất Việt Nam, từ biên giới Việt Lào đến biển chỉ có khoảng 40km
Về lịch sử: thị xã Đồng Hới là đô thị cuối cùng của miền Bắc giáp vĩ tuyến 17 nên là trọng điểm đánh phá của máy bay Mỹ
Trong kháng chiến chống Mỹ, mẹ Suốt đã dùng chiếc đò của mình chở rất nhiều bộ đội qua sông Nhật Lệ vào Nam đánh Mỹ, thế nên mẹ mới được nhà thơ Tố Hữu khắc hoạ:
Một tay lái chiếc đò ngang
Bên sông Nhật Lệ quân sang đêm ngày.

- Sao mẹ Suốt lại lái đò bằng một tay chúng mày nhỉ - một thằng thắc mắc
- Thằng này dốt thật, một tay nói hình tượng thế, để diễn tả một mình mẹ đảm đương việc này, cũng như câu cửa miệng của anh em mình: tao giúp mày một tay nhé là vào giúp cả 2 chân 2 tay luôn ấy chứ
Thế là cả bọn cười ồ lên vui vẻ

Thời điểm đó là tháng 12.1987, anh em chúng em còn rất trẻ, đa số mới 18, 19 tuổi nhận thức xã hội còn non lắm
Đất nước cũng mới được giải phóng 12 năm, bị liên tiếp 2 cuộc chiến tranh, bị cấm vận nên cả nước còn nghèo, phương tiện vận tải thô sơ lạc hậu, đường xá đi lại khó khăn, người dân bình thường không dễ để có chuyến đi từ Bắc vào Nam, do vậy chuyến đi của bọn em cứ như trong mơ vậy.
Những địa danh đã đi vào lịch sự như Đồng Hới, Huế, Đà Nẵng, Tam Quan, Quy Nhơn, Nha Trang, Phan Rang Phan Thiết, Biên Hoà... được bọn em háo hức đón nhận và cá nhân em, chuyến đi này như một chuyến đi xuyên vào lịch sử, vì được đi tới những địa danh vốn chỉ biết trên sách báo.

Tối ấy, chúng em đến ga Đồng Hới và bọn em là được xuống ga nghỉ ngơi thoải mái, ấn tượng về ga Đồng Hới là thái độ dịu dàng của các cô gái bán hàng, họ ân cần khác chiều khách hẳn những cô gái miền Bắc bán hàng rong luôn sẵn những lời nanh nọc khó nghe.
HUẾ MỘNG MƠ

Tàu rời ga Đồng Hới rồi qua các địa danh Vĩnh Linh rồi Đông Hà, Quảng Trị
Khi loa trên tàu phát ra những địa danh này lòng chúng em rộn lên những cảm xúc khó tả bởi nó vừa quen lại vừa lạ
Quen là bởi chúng em sinh ra lớn lên ở thời chiến tranh, Vĩnh Linh, Quảng Trị xưa là nơi chiến trường khốc liệt, gian khổ, biết bao thế hệ cha anh đã nằm xuống để có được ngày hôm nay, để Non sông liền một dải, để chúng em được yên bình đi suốt chiều dài của đất nước.
Là là vì đây lần đầu tiên được đi qua những địa danh này, không ai bảo ai, chúng em đồng loạt kéo cửa sổ của tàu lên, có gắng nhìn xuyên vào màn đêm như muốn thu được càng nhiều càng tốt hình ảnh của những mảnh đất đã đi vào lịch sử dân tộc.

Tàu vào ga Huế, Huế mộng mơ đây rồi
Trên sân ga, những tiếng rao hàng ngọt lịm, du dương đầy âm sắc của những cô gái Huế làm những chàng trai lứa tuổi mười tám, đôi mươi ngẩn ngơ xốn sang, rung động.
Một quán ở trung tâm ga có bóng đèn măng xông sáng choang bày rất nhiều mè xửng, trong ấy có mấy chị mấy em mặc áo dài đứng bán hút rất đông lính bọn em vào xem và mua

Em chưa kịp chen vào thì cái anh dân thường ngồi cùng toa với em đi tới, anh vẫy vẫy em và nói: chú muốn mua kẹo mè xừng thì đi theo anh.
Đi cùng anh Dân tới một quán nhỏ ở góc sân ga, ở đó có một cô gái con trẻ và khá xinh xắn ngồi bán hàng mình
- Mạ đi mô mà O bán một mình rứa
- Bọ mạ bữa ni thăm mụ, răng bữa ni en mới vô

2 người làm một tràng như nói tiếng Nước ngoài, cũng may trong thời gian học ở Tam Đảo, em quen nghe giọng của mấy đứa Nghệ Tĩnh nên dù lõm bõm cũng hiểu rằng anh Dân là bạn làm ăn với gia đình cô gái Huế này, anh Dân thường mang hàng từ Bắc vào cho gia đình cô gái. Gia đình cô gái có nghề nấu kẹo mè xửng, nên kẹo ngon và rẻ
Họ trao đổi xong, anh Dân đưa hàng nhận tiền và bàn giao em lại cho cô gái:
- Chừ en đi sang tê, có en ni vô Nam muốn mua mè xửng, giao cho O
Rồi anh quay sang em cười cười
- 15 phút nữa tàu mới chạy, cứ ở đây với cô này nhé, mà ưng làm rể ở đây thì cứ nói với anh, anh giúp

Cô gái cười e lệ nhìn càng xinh đẹp, cô nói gì đó mà em không hiểu, thế là em lúng túng rồi đỏ bừng mặt
Cô gái Huế đầu tiên em tiếp xúc không chỉ dịu dàng mà còn rất tinh tế, dường như cô thấu hiểu sự lúng túng của em nên đã giúp em thoát khỏi cảm giác đó. Cô hỏi chuyện bằng thổ ngữ Huế nhưng nói chậm để em có thể hiểu được và rồi cô nói sang giọng Bắc, dù không thật chuẩn nhưng dễ nghe

- Anh vào Nam công tác à, chắc anh vào Tp HCM nhỉ
- Đúng rồi, anh nhận công tác ở Tp HCM, đây là lần tiên tôi đến Huế, Huế có nhiều điều hay thật đấy
- Huế bình thường có chi mà hay, các anh con trai thích thế, ở HN lại vào Tp HCM công tác, em cũng muốn biết HN và Tp HCM mà bọ mạ em chưa đưa em đi được.
Nghe cô nói, một cảm giác tự hào ngầm dâng lên: ừ nhỉ, nhiều người ở tuổi mình muốn đi xa phải được bố mẹ đồng ý, phải đợi bố mẹ đưa đi, còn mình đã dọc ngang suốt chiều dài đất nước, cũng hay đấy chứ. Máu sĩ nổi lên em nói:
- Anh vào Tp HCM khi nào em vào, mời em ghé thăm đơn vị của anh nhé.
- Em biết anh ở mô mà vào thăm
- Cho anh địa chỉ, anh sẽ viết thư cho em

Nói vậy nhưng cô gái lai nói tôi lấy địa chỉ từ anh bạn hàng kia. Đúng chất Huế, ý nhị vô cùng :)
Rời quán cô với mấy phong mè xửng, à đây rồi địa chỉ nơi làm kẹo cũng là địa chỉ nhà cô ấy chứ đâu. Em lên tàu mang theo âm hưởng ngọt ngào từ câu nói: Khi nào quay lại Huế, anh nhớ ghé quán nhà em nhe
 
Chỉnh sửa cuối:

Thằng hề 06

Xe tăng
Biển số
OF-714441
Ngày cấp bằng
1/2/20
Số km
1,681
Động cơ
100,794 Mã lực
HUẾ MỘNG MƠ

Tàu rời ga Đồng Hới rồi qua các địa danh Vĩnh Linh rồi Đông Hà, Quảng Trị
Khi loa trên tàu phát ra những địa danh này lòng chúng em rộn lên những cảm xúc khó tả bởi nó vừa quen lại vừa lạ
Quen là bởi chúng em sinh ra lớn lên ở thời chiến tranh, Vĩnh Linh, Quảng Trị xưa là nơi chiến trường khốc liệt, gian khổ, biết bao thế hệ cha anh đã nằm xuống để có được ngày hôm nay, để Non sông liền một dải, để chúng em được yên bình đi suốt chiều dài của đất nước.
Là là vì đây lần đầu tiên được đi qua những địa danh này, không ai bảo ai, chúng em đồng loạt kéo cửa sổ của tàu lên, có gắng nhìn xuyên vào màn đêm như muốn thu được càng nhiều càng tốt hình ảnh của những mảnh đất đã đi vào lịch sử dân tộc.

Tàu vào ga Huế, Huế mộng mơ đây rồi
Trên sân ga, những tiếng rao hàng ngọt lịm, du dương đầy âm sắc của những cô gái Huế làm những chàng trai lứa tuổi mười tám, đôi mươi ngẩn ngơ xốn sang, rung động.
Một quán ở trung tâm ga có bóng đèn măng xông sáng choang bày rất nhiều mè xửng, trong ấy có mấy chị mấy em mặc áo dài đứng bán hút rất đông lính bọn em vào xem và mua

Em chưa kịp chen vào thì cái anh dân thường ngồi cùng toa với em đi tới, anh vẫy vẫy em và nói: chú muốn mua kẹo mè xừng thì đi theo anh.
Đi cùng anh Dân tới một quán nhỏ ở góc sân ga, ở đó có một cô gái con trẻ và khá xinh xắn ngồi bán hàng mình
- Mạ đi mô mà O bán một mình rứa
- Bọ mạ bữa ni thăm mụ, răng bữa ni en mới vô

2 người làm một tràng như nói tiếng Nước ngoài, cũng may trong thời gian học ở Tam Đảo, em quen nghe giọng của mấy đứa Nghệ Tĩnh nên dù lõm bõm cũng hiểu rằng anh Dân là bạn làm ăn với gia đình cô gái Huế này, anh Dân thường mang hàng từ Bắc vào cho gia đình cô gái. Gia đình cô gái có nghề nấu kẹo mè xửng, nên kẹo ngon và rẻ
Họ trao đổi xong, anh Dân đưa hàng nhận tiền và bàn giao em lại cho cô gái:
- Chừ en đi sang tê, có en ni vô Nam muốn mua mè xửng, giao cho O
Rồi anh quay sang em cười cười
- 15 phút nữa tàu mới chạy, cứ ở đây với cô này nhé, mà ưng làm rể ở đây thì cứ nói với anh, anh giúp

Cô gái cười e lệ nhìn càng xinh đẹp, cô nói gì đó mà em không hiểu, thế là em lúng túng rồi đỏ bừng mặt
Cô gái Huế đầu tiên em tiếp xúc không chỉ dịu dàng mà còn rất tinh tế, dường như cô thấu hiểu sự lúng túng của em nên đã giúp em thoát khỏi cảm giác đó. Cô hỏi chuyện bằng thổ ngữ Huế nhưng nói chậm để em có thể hiểu được và rồi cô nói sang giọng Bắc, dù không thật chuẩn nhưng dễ nghe

- Anh vào Nam công tác à, chắc anh vào Tp HCM nhỉ
- Đúng rồi, anh nhận công tác ở Tp HCM, đây là lần tiên tôi đến Huế, Huế có nhiều điều hay thật đấy
- Huế bình thường có chi mà hay, các anh con trai thích thế, ở HN lại vào Tp HCM công tác, em cũng muốn biết HN và Tp HCM mà bọ mạ em chưa đưa em đi được.
Nghe cô nói, một cảm giác tự hào ngầm dâng lên: ừ nhỉ, nhiều người ở tuổi mình muốn đi xa phải được bố mẹ đồng ý, phải đợi bố mẹ đưa đi, còn mình đã dọc ngang suốt chiều dài đất nước, cũng hay đấy chứ. Máu sĩ nổi lên em nói:
- Anh vào Tp HCM khi nào bạn vào, mời em ghé thăm đơn vị của tôi nhé.
- Em biết anh ở mô mà vào thăm
- Cho anh địa chỉ, anh sẽ viết thư cho em

Nói vậy nhưng cô gái lai nói tôi lấy địa chỉ từ anh bạn hàng kia. Đúng chất Huế, ý nhị vô cùng :)
Rời quán cô với mấy phong mè xửng, à đây rồi địa chỉ nơi làm kẹo cũng là địa chỉ nhà cô ấy chứ đâu. Em lên tàu mang theo âm hưởng ngọt ngào từ câu nói: Khi nào quay lại Huế, anh nhớ ghé quán nhà em nhe
May cho cụ đấy, còn thời gian mà em nớ đãi cụ món cơm hến(cả đen lẫn bóng) ... Thì chác cụ bỏ luôn cả cảnh với vệ rồi
 

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
ĐÈO HẢI VÂN VÀ GA ĐÀ NẴNG: CÓ PHẢI TÀU CHẠY RA HÀ NỘI

Em lên tới toa là tàu chuyển bánh, có lẽ em là thằng cuối cùng lên tàu :)
Trên tàu, võng đã mắc, vải nhưa đã trải, lính đã biết khôn nên trải thêm lớp chăn chiên làm đêm cho êm, rồi mấy thằng đăp chăn ngủ.
Anh Phó giao nhiệm vụ gác cho em và 2 thằng nữa và anh đưa luôn cho em cái đèn pin, anh dặn: Cả ngày hôm qua anh ít ngủ nên hơi mệt, hôm nay giao lại cho mấy đứa em.
3 thằng em ra đầu toa, 2 thằng kia trải vải nhựa với chăn ra thu xếp chỗ nằm án ngữ trước cửa toa, em vẫn tỉnh nên bảo chúng nó ngủ trước, em gác ca đầu cho.
Thấy võng anh Dân vẫn động đậy, biết anh còn thức, em lần qua chỗ anh, anh hỏi:
- Chú thấy cô ấy thế nào?
- Xinh, dịu dàng và cũng thông minh anh ạ
- Sinh viên đại học đấy, ngày đi học, tối mới ra bán hàng giúp mẹ, sao xin được địa chỉ chưa
- Cô ấy bảo em lấy địa chỉ từ anh, nhưng mà địa chỉ trong gói kẹo là địa chỉ nhà cô ấy hả anh..
- Đúng rồi, chú cũng tinh ý phết nhỉ :)

Trò chuyện một lúc, em lấy cớ về cửa toa gác để anh Dân ngủ vì cũng muộn rồi
Tàu dừng ở ga Hải Vân Bắc, theo hẹn em gọi 2 thằng gác cùng dậy để xem cảnh đèo Hải Vân, tiếc thay trời vẫn chưa sáng hẳn và có sương mù nên bọn em không ngắm được cảnh đẹp của phía Bắc đèo Hải Vân
Lên đỉnh đèo, tàu dừng ở ga Hải Vân rồi xuôi xuống ga Hải Vân Nam, lúc này trời đã sáng và cảnh vật kỳ vĩ ở phía Nam đèo Hải Vân mới hiện lên.
Bên ngoài con tàu là trùng điệp xanh của núi rừng, thỉnh thoảng lộ ra những bãi biển nước xanh như ngọc và trời xanh hiện ra, những tia nắng xuất hiện.
Hết đèo Hải Vân, cái lạnh cũng không còn nữa. Lính tráng lục tục dậy cả và chúng em cất những chiếc áo rét đi, phải rất lâu nữa bọn em mới cần đến nó

Tới Ga Đà Nẵng, chỉ cách 1 cái đèo Hải Vân thôi mà nhiều thứ khác lạ quá: khác từ thời tiết khác đến con người. Ga Đà Nẵng lớn hơn, và đông hơn ga Huế
Người Đà Nẵng nói khó nghe hơn người Huế và bắt đầu từ đây bọn em thấy cách mặc áo rất lạ của những người phụ nữ: họ luôn mặc 2 áo sơ mi, áo trong cài hết các khuy, áo ngoài chỉ cài có 1 khuy trên và phanh toàn bộ các khuy dưới nhìn rất lạ mắt
Cách rao hàng và người bán hàng cũng thay đổi, từ Huế trở ra, khi rao hàng như thuốc lá chẳng hạn, người ta thường rao: ai thuốc lá đây; còn ở đây họ rao: Ai thuốc lá lá lá đây :)
Từ Huế trở ra gần như những người bán hàng rong ở ga và len lỏi trên tàu là phụ nữ, Từ Đà Nẵng trở vào, có cả cả nam lẫn nữ cùng đi bán hàng rong và cảnh vợ đi trước rao, chồng vác hàng theo sau là điều thường thấy.

Tàu đỗ rất lâu, hình như có thay đầu máy, chúng em còn đi ra ngoài cửa ga ngắm nghía dân tình
Rồi tàu cũng chạy và nó chạy ngược lại với lúc vào ga, đầu biến thành đuôi và đuôi biến thành đầu. Cái này thì em hiểu vì tay chạy theo hình chữ Y, đuôi chữ Y chính là đoạn chạy vào ga Đà Nẵng.
Đa số lính nhao nhao thắc mắc: Ơ tại sao tàu lại chạy ngược, thế nó chạy về Hà Nội à - vui đáo để :)
 

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu

Ural 75

Xe tăng
Biển số
OF-380018
Ngày cấp bằng
28/8/15
Số km
1,876
Động cơ
258,231 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
ĐÈO HẢI VÂN VÀ GA ĐÀ NẴNG: CÓ PHẢI TÀU CHẠY RA HÀ NỘI

Em lên tới toa là tàu chuyển bánh, có lẽ em là thằng cuối cùng lên tàu :)
Trên tàu, võng đã mắc, vải nhưa đã trải, lính đã biết khôn nên trải thêm lớp chăn chiên làm đêm cho êm, rồi mấy thằng đăp chăn ngủ.
Anh Phó giao nhiệm vụ gác cho em và 2 thằng nữa và anh đưa luôn cho em cái đèn pin, anh dặn: Cả ngày hôm qua anh ít ngủ nên hơi mệt, hôm nay giao lại cho mấy đứa em.
3 thằng em ra đầu toa, 2 thằng kia trải vải nhựa với chăn ra thu xếp chỗ nằm án ngữ trước cửa toa, em vẫn tỉnh nên bảo chúng nó ngủ trước, em gác ca đầu cho.
Thấy võng anh Dân vẫn động đậy, biết anh còn thức, em lần qua chỗ anh, anh hỏi:
- Chú thấy cô ấy thế nào?
- Xinh, dịu dàng và cũng thông minh anh ạ
- Sinh viên đại học đấy, ngày đi học, tối mới ra bán hàng giúp mẹ, sao xin được địa chỉ chưa
- Cô ấy bảo em lấy địa chỉ từ anh, nhưng mà địa chỉ trong gói kẹo là địa chỉ nhà cô ấy hả anh..
- Đúng rồi, chú cũng tinh ý phết nhỉ :)

Trò chuyện một lúc, em lấy cớ về cửa toa gác để anh Dân ngủ vì cũng muộn rồi
Tàu dừng ở ga Hải Vân Bắc, theo hẹn em gọi 2 thằng gác cùng dậy để xem cảnh đèo Hải Vân, tiếc thay trời vẫn chưa sáng hẳn và có sương mù nên bọn em không ngắm được cảnh đẹp của phía Bắc đèo Hải Vân
Lên đỉnh đèo, tàu dừng ở ga Hải Vân rồi xuôi xuống ga Hải Vân Nam, lúc này trời đã sáng và cảnh vật kỳ vĩ ở phía Nam đèo Hải Vân mới hiện lên.
Bên ngoài con tàu là trùng điệp xanh của núi rừng, thỉnh thoảng lộ ra những bãi biển nước xanh như ngọc và trời xanh hiện ra, những tia nắng xuất hiện.
Hết đèo Hải Vân, cái lạnh cũng không còn nữa. Lính tráng lục tục dậy cả và chúng em cất những chiếc áo rét đi, phải rất lâu nữa bọn em mới cần đến nó

Tới Ga Đà Nẵng, chỉ cách 1 cái đèo Hải Vân thôi mà nhiều thứ khác lạ quá: khác từ thời tiết khác đến con người. Ga Đà Nẵng lớn hơn, và đông hơn ga Huế
Người Đà Nẵng nói khó nghe hơn người Huế và bắt đầu từ đây bọn em thấy cách mặc áo rất lạ của những người phụ nữ: họ luôn mặc 2 áo sơ mi, áo trong cài hết các khuy, áo ngoài chỉ cài có 1 khuy trên và phanh toàn bộ các khuy dưới nhìn rất lạ mắt
Cách rao hàng và người bán hàng cũng thay đổi, từ Huế trở ra, khi rao hàng như thuốc lá chẳng hạn, người ta thường rao: ai thuốc lá đây; còn ở đây họ rao: Ai thuốc lá lá lá đây :)
Từ Huế trở ra gần như những người bán hàng rong ở ga và len lỏi trên tàu là phụ nữ, Từ Đà Nẵng trở vào, có cả cả nam lẫn nữ cùng đi bán hàng rong và cảnh vợ đi trước rao, chồng vác hàng theo sau là điều thường thấy.

Tàu đỗ rất lâu, hình như có thay đầu máy, chúng em còn đi ra ngoài cửa ga ngắm nghía dân tình
Rồi tàu cũng chạy và nó chạy ngược lại với lúc vào ga, đầu biến thành đuôi và đuôi biến thành đầu. Cái này thì em hiểu vì tay chạy theo hình chữ Y, đuôi chữ Y chính là đoạn chạy vào ga Đà Nẵng.
Đa số lính nhao nhao thắc mắc: Ơ tại sao tàu lại chạy ngược, thế nó chạy về Hà Nội à - vui đáo để :)
Cụ nhớ đúng rồi, đến ga Đà nẵng là thay cả đầu máy và tài xế luôn.

Trong lúc chờ đợi cụ chủ biên tiếp, mời các cụ đã từng có cảm xúc chia ly trên những chuyến tàu nghe cụ Nguyễn Bính nói hộ lòng mình:

Những cuộc chia lìa khởi tự đây
Cây đàn sum họp đứt từng dây
Những đời phiêu bạt thân đơn chiếc
Lần lượt theo nhau suốt tối ngày.

Có lần tôi thấy hai cô gái
Sát má vào nhau khóc sụt sùi
Hai bóng chung lưng thành một bóng
"Đường về nhà chị chắc xa xôi?"

Có lần tôi thấy một người yêu
Tiễn một người yêu một buổi chiều
Ở một ga nào xa vắng lắm
Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu.

Hai người bạn cũ tiễn chân nhau
Kẻ ở sân toa kẻ dưới tàu
Họ giục nhau về ba bốn bận
Bóng nhòa trong bóng tối từ lâu.

Có lần tôi thấy vợ chồng ai
Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài
Chị mở khăn giầu anh thắt lại:
"Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!"

Có lần tôi thấy một bà già
Đưa tiễn con đi trấn ải xa
Tàu chạy lâu rồi, bà vẫn đứng
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga

Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
Một mình làm cả cuộc phân ly.

Những chiếc khăn màu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt,
Buồn ở đâu hơn ở chốn này?

Tôi đã từng chờ những chuyến xe
Đã từng đưa đón kẻ đi về
Sao nhà ga ấy sân ga ấy
Chỉ để cho lòng dấu biệt ly?
 

LeHoang_Tx

Xe điện
Biển số
OF-191996
Ngày cấp bằng
1/5/13
Số km
3,034
Động cơ
350,777 Mã lực
Nơi ở
NCT HN
ĐÈO HẢI VÂN VÀ GA ĐÀ NẴNG: CÓ PHẢI TÀU CHẠY RA HÀ NỘI

....

Tới Ga Đà Nẵng, chỉ cách 1 cái đèo Hải Vân thôi mà nhiều thứ khác lạ quá: khác từ thời tiết khác đến con người. Ga Đà Nẵng lớn hơn, và đông hơn ga Huế
Người Đà Nẵng nói khó nghe hơn người Huế và bắt đầu từ đây bọn em thấy cách mặc áo rất lạ của những người phụ nữ: họ luôn mặc 2 áo sơ mi, áo trong cài hết các khuy, áo ngoài chỉ cài có 1 khuy trên và phanh toàn bộ các khuy dưới nhìn rất lạ mắt
Cách rao hàng và người bán hàng cũng thay đổi, từ Huế trở ra, khi rao hàng như thuốc lá chẳng hạn, người ta thường rao: ai thuốc lá đây; còn ở đây họ rao: Ai thuốc lá lá lá đây :)
Từ Huế trở ra gần như những người bán hàng rong ở ga và len lỏi trên tàu là phụ nữ, Từ Đà Nẵng trở vào, có cả cả nam lẫn nữ cùng đi bán hàng rong và cảnh vợ đi trước rao, chồng vác hàng theo sau là điều thường thấy.

....
Đọc Hồi ký của cụ rất sống động, chi tiết như truyện!

Em có một ước ao mà đến giờ vẫn chưa thực hiện được: đi một chuyến tàu từ HN vào Tp.HCM hoặc ngược lại! ( 4 bánh đi rồi)
Năm 93 vào SG tưởng được đi tàu, đến lúc cuối sếp lại bảo cho mày bay cho nhanh. Mấy tháng sau đi ra đã thu xếp ghé ĐNG 2 ngày mới về thì lại báo về gấp, lại bay :((
 

cesar

Xe tăng
Biển số
OF-25804
Ngày cấp bằng
15/12/08
Số km
1,254
Động cơ
501,301 Mã lực
Nơi ở
Chứng trường
Hồi ký của siêu Chã hay quá, hồi tháng 11 em đọc vài trang rồi bận quá quên béng mất , từ chiều qua đến hôm nay em cầy hết 144 Page luôn
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,255
Động cơ
130,319 Mã lực
Vâng, sân ga là hình ảnh gợi cho ta đến sự chia ly mà.
Anh nói gì bên em biết bao điều thương mến.
Cũng chưa bằng một lần em tiễn anh
( Đêm giã từ)
Mịt mờ sương khói lên hương
Lũ thùy dương rủ bóng ven sông
Chiều nay trên bến muôn phương
Có thuyền viễn xứ, nhổ neo lên đường ...

(Thuyền viễn xứ)
 

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
16,793
Động cơ
353,499 Mã lực
Mịt mờ sương khói lên hương
Lũ thùy dương rủ bóng ven sông
Chiều nay trên bến muôn phương
Có thuyền viễn xứ, nhổ neo lên đường ...

(Thuyền viễn xứ)
Lãng mạn quá, phải không em ?
 

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
Trên nài toàn ọp phơ mát rượi, thế nên cụ cứ thành thật lòng mình đê, hến huế (cả đen lẫn bóng ) ấy =)) [-(
Em thật đấy
Em mà nói sai, ngày mai sẽ là ngày 6
Cụ nhớ đúng rồi, đến ga Đà nẵng là thay cả đầu máy và tài xế luôn.

Trong lúc chờ đợi cụ chủ biên tiếp, mời các cụ đã từng có cảm xúc chia ly trên những chuyến tàu nghe cụ Nguyễn Bính nói hộ lòng mình:

Những cuộc chia lìa khởi tự đây
Cây đàn sum họp đứt từng dây
Những đời phiêu bạt thân đơn chiếc
Lần lượt theo nhau suốt tối ngày.

Có lần tôi thấy hai cô gái
Sát má vào nhau khóc sụt sùi
Hai bóng chung lưng thành một bóng
"Đường về nhà chị chắc xa xôi?"

Có lần tôi thấy một người yêu
Tiễn một người yêu một buổi chiều
Ở một ga nào xa vắng lắm
Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu.

Hai người bạn cũ tiễn chân nhau
Kẻ ở sân toa kẻ dưới tàu
Họ giục nhau về ba bốn bận
Bóng nhòa trong bóng tối từ lâu.

Có lần tôi thấy vợ chồng ai
Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài
Chị mở khăn giầu anh thắt lại:
"Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!"

Có lần tôi thấy một bà già
Đưa tiễn con đi trấn ải xa
Tàu chạy lâu rồi, bà vẫn đứng
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga

Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
Một mình làm cả cuộc phân ly.

Những chiếc khăn màu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt,
Buồn ở đâu hơn ở chốn này?

Tôi đã từng chờ những chuyến xe
Đã từng đưa đón kẻ đi về
Sao nhà ga ấy sân ga ấy
Chỉ để cho lòng dấu biệt ly?
Cảm ơn thơ cụ
Có lẽ sợ cảnh chia ly nên ngày ấy em không để mẹ, em gái phải đi tiễn
 

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
Đọc Hồi ký của cụ rất sống động, chi tiết như truyện!

Em có một ước ao mà đến giờ vẫn chưa thực hiện được: đi một chuyến tàu từ HN vào Tp.HCM hoặc ngược lại! ( 4 bánh đi rồi)
Năm 93 vào SG tưởng được đi tàu, đến lúc cuối sếp lại bảo cho mày bay cho nhanh. Mấy tháng sau đi ra đã thu xếp ghé ĐNG 2 ngày mới về thì lại báo về gấp, lại bay :((
Cảm ơn anh đã quá khen.
Anh thu xếp đi nhanh vì tàu Bắc Nam bây giờ chạy hết 30 tiếng nên còn cái mà ngắm. Sau này sợ nó phi nhanh quá, nhìn ra ngoài chỉ thấy chóng hết cả mặt anh ạ
Hồi ký của siêu Chã hay quá, hồi tháng 11 em đọc vài trang rồi bận quá quên béng mất , từ chiều qua đến hôm nay em cầy hết 144 Page luôn
Cảm ơn lãnh đạo đã động viên em :)
 

Thắng_Sơn Tây

Xe cút kít
Biển số
OF-455694
Ngày cấp bằng
24/9/16
Số km
18,593
Động cơ
1,134,970 Mã lực
Nơi ở
Cấm chỉ
Cụ nhớ đúng rồi, đến ga Đà nẵng là thay cả đầu máy và tài xế luôn.

Trong lúc chờ đợi cụ chủ biên tiếp, mời các cụ đã từng có cảm xúc chia ly trên những chuyến tàu nghe cụ Nguyễn Bính nói hộ lòng mình:

Những cuộc chia lìa khởi tự đây
Cây đàn sum họp đứt từng dây
Những đời phiêu bạt thân đơn chiếc
Lần lượt theo nhau suốt tối ngày.

Có lần tôi thấy hai cô gái
Sát má vào nhau khóc sụt sùi
Hai bóng chung lưng thành một bóng
"Đường về nhà chị chắc xa xôi?"

Có lần tôi thấy một người yêu
Tiễn một người yêu một buổi chiều
Ở một ga nào xa vắng lắm
Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu.

Hai người bạn cũ tiễn chân nhau
Kẻ ở sân toa kẻ dưới tàu
Họ giục nhau về ba bốn bận
Bóng nhòa trong bóng tối từ lâu.

Có lần tôi thấy vợ chồng ai
Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài
Chị mở khăn giầu anh thắt lại:
"Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!"

Có lần tôi thấy một bà già
Đưa tiễn con đi trấn ải xa
Tàu chạy lâu rồi, bà vẫn đứng
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga

Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
Một mình làm cả cuộc phân ly.

Những chiếc khăn màu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt,
Buồn ở đâu hơn ở chốn này?

Tôi đã từng chờ những chuyến xe
Đã từng đưa đón kẻ đi về
Sao nhà ga ấy sân ga ấy
Chỉ để cho lòng dấu biệt ly?
Bài thơ này hay ạ.
Em thấy hai khổ thơ sau cảm động nhất
"Có lần tôi thấy vợ chồng ai
Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài
Chị mở khăn giầu anh thắt lại:
"Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!"

Có lần tôi thấy một bà già
Đưa tiễn con đi trấn ải xa
Tàu chạy lâu rồi, bà vẫn đứng
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga"
 

thienpx

Xe tăng
Biển số
OF-109946
Ngày cấp bằng
22/8/11
Số km
1,133
Động cơ
399,230 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
Website
www.thuphanshop.com
"Nắng Sơn tây mây Ba vì"
Nước mùa đông cũng hiếm phải đào cái giếng ngay sát ao để có nước...mùa đông ra dội gáo nước vào người thì bốc hơi hết chả vào được mấy:D
Thế mà 4h sáng C trưởng nó bắt dậy uống mỗi thằng ngụm nước mắm để xuống ao kéo cá...đội HN thì khôn lỏi toàn lội men ao cho đội HB cả HT bơi ra kéo lưới,em nhớ mãi có thằng Mạnh tọc cho đầu ngón tay cái vào mồm con Cá chim nó ngoạm cho đứt luôn 1 đốt ngón tay.:(
Cụ ở 102 chăng ?
Lâu lâu mới vào quán, đọc 2 ngày vẫn thấy nhanh hết quá :D
 

Ural 75

Xe tăng
Biển số
OF-380018
Ngày cấp bằng
28/8/15
Số km
1,876
Động cơ
258,231 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em thật đấy
Em mà nói sai, ngày mai sẽ là ngày 6

Cảm ơn thơ cụ
Có lẽ sợ cảnh chia ly nên ngày ấy em không để mẹ, em gái phải đi tiễn
Cụ đúng là người có tình cảm sâu sắc, em cũng có chuyến đi đầu tiên trong đời là từ ga Hàng cỏ đến ga cụ mua mè sửng, ở lại đó 1 năm sau mới được đi phép nên thấy bài thơ có nhiều cảm xúc cụ ạ.
 

Ksxdcd

Xe điện
Biển số
OF-67951
Ngày cấp bằng
8/7/10
Số km
2,264
Động cơ
455,038 Mã lực
Ngày em bắt đầu hành quân vào Nam cũng bắt đầu từ ga Hàng cỏ - khoảng giữa tháng 10/1980.


Khi anh em xếp hàng vào ga với quân phục xanh vừa mới phát được 2 tuần thì thấy 1 cô bạn học cùng trường từ cấp 1 đến cấp 3 nhưng khác lớp ra đứng đó có vẻ đi tiễn người! Nhìn quanh không thấy ai là lính quen cùng lứa và em đã vô tư hỏi lại bạn đi tiễn ai đấy???:(( :(( :))

Thanh niên mới lớn có những cái vô tư đến tồ như vậy !!!b-)b-)b-)

cụ làm em nhớ lại 20 năm trước, tốt nghiệp dh ra trường đi vào Nam, thấy Hà Nội nó thân thương, trong đám bạn đưa tiễn có người không nói gì chỉ nhìn nhìn, rồi nhớ mãi lúc đấy, mấy tháng sau em thấy buồn ra lại thủ đô thế là bị người đấy comasic giờ vẫn chưa thi hành án xong cụ ạ. Thỉnh thoảng 2 vc nói lại chuyện cũ, em bảo gấu là sao thích mà chả nói, gấu bảo chả cần nói vẫn tự mò về chui vào rọ, bị thịt thì kêu làm giề
 
Chỉnh sửa cuối:

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
Cụ đúng là người có tình cảm sâu sắc, em cũng có chuyến đi đầu tiên trong đời là từ ga Hàng cỏ đến ga cụ mua mè sửng, ở lại đó 1 năm sau mới được đi phép nên thấy bài thơ có nhiều cảm xúc cụ ạ.
Cảm ơn cụ
Tác giả bài thơ đó hẳn phải là người từng trải qua, từng chứng kiến cảm giác ấy nên mới có thể viết bài thơ nói hộ biết bao con người cụ nhỉ
Em cười chảy nước mắt. Thương thế.
Thương nhưng tổ chức làm thế cũng có lý của họ. Việc đấy không đơn thuần chỉ là miếng ăn mà đó là kỷ luật
Kỷ luật làm nên sức mạnh của Quân đội :)
 

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
Ngày em bắt đầu hành quân vào Nam cũng bắt đầu từ ga Hàng cỏ - khoảng giữa tháng 10/1980.

Khi anh em xếp hàng vào ga với quân phục xanh vừa mới phát được 2 tuần thì thấy 1 cô bạn học cùng trường từ cấp 1 đến cấp 3 nhưng khác lớp ra đứng đó có vẻ đi tiễn người! Nhìn quanh không thấy ai và em đã vô tư hỏi lại bạn đi tiễn ai đấy???:(( :(( :))

Thanh niên mới lớn có những cái vô tư đến tồ như vậy !!!b-)b-)b-)
Ngày xưa khi mà phương tiện thông tin liên lạc còn lạc hậu thì một cơ hội bị bỏ lỡ sẽ mất rất nhiều thời gian để làm lại, thậm chí không có cơ hội làm lại nữa.
Khổ thế :)
 

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
ĐÈO HẢI VÂN VÀ GA ĐÀ NẴNG: CÓ PHẢI TÀU CHẠY RA HÀ NỘI

Em lên tới toa là tàu chuyển bánh, có lẽ em là thằng cuối cùng lên tàu :)
Trên tàu, võng đã mắc, vải nhưa đã trải, lính đã biết khôn nên trải thêm lớp chăn chiên làm đêm cho êm, rồi mấy thằng đăp chăn ngủ.
Anh Phó giao nhiệm vụ gác cho em và 2 thằng nữa và anh đưa luôn cho em cái đèn pin, anh dặn: Cả ngày hôm qua anh ít ngủ nên hơi mệt, hôm nay giao lại cho mấy đứa em.
3 thằng em ra đầu toa, 2 thằng kia trải vải nhựa với chăn ra thu xếp chỗ nằm án ngữ trước cửa toa, em vẫn tỉnh nên bảo chúng nó ngủ trước, em gác ca đầu cho.
Thấy võng anh Dân vẫn động đậy, biết anh còn thức, em lần qua chỗ anh, anh hỏi:
- Chú thấy cô ấy thế nào?
- Xinh, dịu dàng và cũng thông minh anh ạ
- Sinh viên đại học đấy, ngày đi học, tối mới ra bán hàng giúp mẹ, sao xin được địa chỉ chưa
- Cô ấy bảo em lấy địa chỉ từ anh, nhưng mà địa chỉ trong gói kẹo là địa chỉ nhà cô ấy hả anh..
- Đúng rồi, chú cũng tinh ý phết nhỉ :)

Trò chuyện một lúc, em lấy cớ về cửa toa gác để anh Dân ngủ vì cũng muộn rồi
Tàu dừng ở ga Hải Vân Bắc, theo hẹn em gọi 2 thằng gác cùng dậy để xem cảnh đèo Hải Vân, tiếc thay trời vẫn chưa sáng hẳn và có sương mù nên bọn em không ngắm được cảnh đẹp của phía Bắc đèo Hải Vân
Lên đỉnh đèo, tàu dừng ở ga Hải Vân rồi xuôi xuống ga Hải Vân Nam, lúc này trời đã sáng và cảnh vật kỳ vĩ ở phía Nam đèo Hải Vân mới hiện lên.
Bên ngoài con tàu là trùng điệp xanh của núi rừng, thỉnh thoảng lộ ra những bãi biển nước xanh như ngọc và trời xanh hiện ra, những tia nắng xuất hiện.
Hết đèo Hải Vân, cái lạnh cũng không còn nữa. Lính tráng lục tục dậy cả và chúng em cất những chiếc áo rét đi, phải rất lâu nữa bọn em mới cần đến nó

Tới Ga Đà Nẵng, chỉ cách 1 cái đèo Hải Vân thôi mà nhiều thứ khác lạ quá: khác từ thời tiết khác đến con người. Ga Đà Nẵng lớn hơn, và đông hơn ga Huế
Người Đà Nẵng nói khó nghe hơn người Huế và bắt đầu từ đây bọn em thấy cách mặc áo rất lạ của những người phụ nữ: họ luôn mặc 2 áo sơ mi, áo trong cài hết các khuy, áo ngoài chỉ cài có 1 khuy trên và phanh toàn bộ các khuy dưới nhìn rất lạ mắt
Cách rao hàng và người bán hàng cũng thay đổi, từ Huế trở ra, khi rao hàng như thuốc lá chẳng hạn, người ta thường rao: ai thuốc lá đây; còn ở đây họ rao: Ai thuốc lá lá lá đây :)
Từ Huế trở ra gần như những người bán hàng rong ở ga và len lỏi trên tàu là phụ nữ, Từ Đà Nẵng trở vào, có cả cả nam lẫn nữ cùng đi bán hàng rong và cảnh vợ đi trước rao, chồng vác hàng theo sau là điều thường thấy.

Tàu đỗ rất lâu, hình như có thay đầu máy, chúng em còn đi ra ngoài cửa ga ngắm nghía dân tình
Rồi tàu cũng chạy và nó chạy ngược lại với lúc vào ga, đầu biến thành đuôi và đuôi biến thành đầu. Cái này thì em hiểu vì tay chạy theo hình chữ Y, đuôi chữ Y chính là đoạn chạy vào ga Đà Nẵng.
Đa số lính nhao nhao thắc mắc: Ơ tại sao tàu lại chạy ngược, thế nó chạy về Hà Nội à - vui đáo để :)
Ồn ào một hồi, được nghe giải thích và khi ngắm lại cảnh vật, thấy tên các địa danh đã thuộc tỉnh Quảng Nam Đà Nẵng thì lính cũng yên.
(Ở phần trước khi tàu chạy từ Vinh đến Đồng Hới, em có nói về việc tàu chạy nhiều giờ qua những cồn cát rất có thể em đã nhầm, nhưng quả tình sau mấy ngày tàu chạy dọc Miền Trung, chúng em đã thấy cảnh như vậy mà bây giờ em không thể nhớ được chính xác nó là đoạn nào. NẾU CỤ MỢ NÀO NHỚ ĐƯỢC, VUI LÒNG BỔ SUNG GIÚP EM, EM CẢM ƠN NHIỀU)

Sang ngày thứ hai, toa của em tình cảm Quân - Dân đã rất thân thiện và gắn bó.
Bà con trong toa tin tưởng vào lính, nhất là sau vụ việc xử lý 2 thằng lưu manh ở Nam Định. Trong suốt hành trình lính chúng em nhường những chỗ nằm ngồi thuận lợi nhất cho họ, còn họ thì cũng luôn mời lính nằm võng, mặc cả mua bán hộ lính những món đồ ở các ga để không bị lừa, nhắc nhở lính cái gì nên mua, cái gì không.
Đặc biệt anh Dân - người đã dẫn em tới mua mè xửng ở Huế còn bảo em nên mua gì ở đâu và bán ở ga nào để có lãi. Thật sự khi làm việc này, em thấy ngài ngại thế nào ấy :)
Em và mấy thằng ngồi cũng thường xuyên nhường ghế cho một chị và bác cao tuổi bị đánh hôm trước ngồi và ra cửa toa ngồi cho mát, anh Dân cũng hay ra theo nói chuyện cho vui
Tâm tình với nhau, anh Dân kể anh ấy cũng đang là cán bộ nhà nước, nhưng lương thấp, trượt giá mạnh nên xin nghỉ không lương để buôn bán kiếm thêm lấy tiền nuôi con. "Nhiều khi trên tàu gặp người quen cũng ngại lắm em ạ những hoàn cảnh nó vậy chứ anh có muốn đâu", nghe anh nói mà em hiểu và thấy thương anh quá!
 

Tiên Tửu Phú Lộc

Xe cút kít
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
15,085
Động cơ
2,886,553 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
BÁN HÀNG TRÊN TÀU VÀ THÁI ĐỘ CỦA NGƯỜI BÁN TỪ MIỀN TRUNG TRỞ VÀO

Chiều ngày thứ hai, tàu đến ga Quảng Ngãi
Theo hẹn, em vào thằng bạn xuống định mua gà nhưng anh Dân và mấy người được bọn em nhường ghế không cho mua, họ mua 2 con và mời bọn em ăn cùng.
Em được ưu tiên gặm cái đùi gà và đây là lần đầu tiên, em được ăn sang như thế: đừng chặt, cháu cứ để nguyên thế xé ra ăn ngon hơn - bác trung tuổi nói vậy và em thấy đúng là như vậy :)

Như em đã nói, càng vào trong này, càng thấy nhiều thanh niên bán hàng rong trên tàu - điều mà không hề có ở ngoài Bắc thời đó.
Những thanh niên này hay bán thuốc lá hoặc những thứ tạp hoá, họ chào hàng mời khách dẻo và nhiệt tình không kém phụ nữ. Em nhận thấy họ làm công việc này một cách cần cù và nhẫn nại, hình như họ có quan niệm đây là một việc làm nghiêm túc và họ sẵn sàng làm bất cứ điều gì, bỏ qua sự sĩ diện để bán được hàng, chẳng hạn em được một anh chừng 30 tuổi bán tạp hoá, mời em - cái thằng 18 tuổi: anh Hai từ Hà Nội vô mua giùm em cái bấm móng tay này đi, đờn ông để móng tay dài nom yếu đuối, phụ nữ họ không ưa đâu anh Hai; anh Hai lấy chai dầu gió nhé, rủi mình có nhậu say trúng gió có cái mà xài liền à...
Khi mua cho họ 1 món đồ dù nhỏ nhất cũng được họ cúi đầm cảm ơn - thật khác một trời một vực với cách mua bán chụp giựt ngoài Bắc khi đó.

Một câu chuyện mà em rất nhớ, đó là đến ga Diêu Trì có đôi vợ chồng còn trẻ đi lên tàu bán cơm. anh chồng cỡ 25, người gày nhưng nhanh nhẹn vác cái thúng đựng bát đĩa, cô vợ khá xinh khoảng 20 tuồi thì mang cái thúng đựng cơm và thức ăn. Vợ chồng họ có vẻ quen thân với nhân viên toa xe vì em thấy họ gửi rất nhiều thứ tại phòng của nhân viên
Theo những người dân trên tàu, bọn em gọi đĩa cơm tấm sườn mà mọi người nói ngon và rẻ và công nhận nó ngon thật
Không may cho em, đang ăn ngon lành, bỗng em nhai phải viên sạn kêu đánh cốp nhói hết cả răng phải nhè cơm ra, bực quá :)
Ngoài Bắc mà khách bị thế này thì người bán kệ, lờ đi luôn, ai bảo mày không may, kệ khách hậm hực :))
Cô vợ thấy em bị như vậy bèn hỏi: "Sạn hả" và kèm nụ cười dễ thương đến mức em nguôi giận, đã thế cô còn rót cho lý trà đá "để anh súc miệng" - thật đã vô cùng.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top