[Funland] Góc Khuất Của Chiến Tranh

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,822
Động cơ
362,129 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 12:
GÓC KHUẤT ÁI TÌNH



Tút 7: Chuyện tình bên xứ Ba-tư – Câu chuyện ‘Vặt lông chim’



Ra quân, về với đời thường, tôi được Bộ Xây dựng cử đi làm General Manager - thi công Nhà máy lọc dầu Dora ở thủ đô Baghdad của Iraq, có bí số/mật danh quân sự là 74.

Và mọi câu chuyện bắt đầu từ đây.

+++++

Thời ấy, ở xứ ấy, muôn vật đều no đủ.

Đối với người thì:

Bất kể me-xừ là dân tộc gì, từ công dân bản địa của xứ sở tại 1-rắc, tới ông nhập cảnh vào đất này, cho giù mang quốc tịch Mỹ hay Tu-mu-ti, tất thẩy đều được xa-điếc Xát-đam trợ cấp cho tiền ăn là 30 đi-na/tháng.

Muốn biết 30 đi-na nó nhiều hay ít, các bác hãy hình dung thế này.

Một túi bánh mì 15 chiếc, to tầm chiếc bánh mì 3 ngàn ở xứ Việt ta thời nay (năm 2021), có giá là 2 rô-bọ, tức là nửa đi-na. Một túi gà đã làm sạch, mổ sẵn, nhập từ Thổ nhĩ kỳ, tầm 1 ký rưỡi/túi, có giá là 1 phẩy 2 đi-na. Trứng gà cũng nhập từ Thổ nhĩ kỳ, bán từng thùng các-tông một. Một thùng các-tông đựng 12 vỉ, mỗi vỉ 30 quả, giá 1 thùng các-tông là 5 đi-na. Đại loại thế.

Đối với loài vật thì:

Thỏ hoang chạy hàng đàn ở khu ký túc Ma-mu-dia, nơi nhà cháu trú ngụ. Chó hoang chạy rầm rập theo đội hình, khi chúng băng ngang đường cao tốc 12, dẫn từ Ma-mu-dia đến Đo-ra, là một quận của thủ đô Bát –đát, nơi có công trường mang bí số 74-là nhà máy lọc dầu Đo-ra, nơi nhà cháu làm chỉ huy trưởng người Việt ở đấy.

Chim thì con nào con nấy, béo trương béo nứt vì mỡ máu.

Bởi lẽ. Ngay đối với dân Việt ta, mỗi khi mua bánh mì, ít nhất cũng phải mua 1 túi như đã nói ở trên. Làm sao có thể ăn hết cả túi được, thường chỉ ăn hết một nửa, là đã phải vứt phần còn lại vào thùng rác. Mà các thùng rác ở xứ 1-rắc ấy, rất đặc thù. Bởi thùng rác luôn được làm bằng các thùng phi nhựa đường đã hết, đen xì. Và rác đựng trong thùng, đa phần là đồ ăn. Muông thú không mỡ máu mới là sự lạ.

Xứ I-rắc ấy, muôn vật đều no đủ, nên luật pháp rất hà khắc. Cực kỳ hà khắc là đằng khác. Đặc biệt đối với tội danh ăn cắp, hay bắt trộm động vật. Những tên trộm, thường được gọi là A-li-ba-ba (đối với dân Việt ta, danh từ A-li-ba-ba lại là một danh từ hay, vì thế, sử dụng danh từ này ở xứ I-rắc là cả 1 sê-ri chuyện hài). Hình phạt nhẹ nhất đối với các A-li-ba-ba là chặt béng đôi tay – không nói nhiều.!

Dẫn chuyện như trên, để thấy rằng, nhà cháu luôn phải quán triệt cho lính của mình, là đừng có léng phéng đụng vào bất cứ cái gì của xứ I-rắc.

Nhà cháu luôn dặn anh em, là hãy làm theo lời của cổ nhân, là: ‘đi qua ruộng dưa-chớ sửa dép. Đi qua vườn mận - chớ gãi đầu’.

Dặn đi dặn lại, là bởi biết lính Việt mình, trùm thích cải thiện. Mà chim ở xứ này, con nào con nấy, béo núc ních, lại rất dạn người.

Ai đời, dưới bóng mát của các cây hồ đào, nơi lính Việt ta thường ngồi nghỉ giải lao, lũ chim cu gáy, lại rất thích đậu.

Để tránh bị chim ị vào đầu, lính ta thường xua chim bay đi.

Nhưng lũ chim cu gáy, béo ục ịch, lại rất lười nhác. Đến mức khi bị lính ta lấy tay định đẩy ngã, lũ chim chỉ né người sang bên để tránh, chứ chả thèm hé mắt nhúc nhích.

Thế mới lo.

Lỗi lo của nhà cháu, càng ngày càng tăng lên so với thời gian trôi đi.

Bởi thời gian đầu, mới sang xứ người, còn lạ nước lạ cái, tiếng tăm lại không biết, nên bớt sợ anh em lính Việt làm càn.

Chứ ở lâu, quen quen 1 tý, bập bẹ vài từ ngữ bản địa 1 tý, là vô cùng kinh sợ con dân nước Việt giở máu anh hùng.

Nỗi lo chẳng cần đợi lâu.

++++

Hôm ấy, tầm như đâu sau 6 tháng đến công trình mang bí số 74 của Bộ Quốc phòng I-rắc, giờ tan tầm buổi chiều, nhà cháu được gọi gấp ra cổng bảo vệ.

Oài, phi con xe Toyota pick-up ra đến nơi, đã thấy 3 thằng thuộc Lực lượng Vệ binh Cộng hòa I-rắc, đang lăm lăm tiểu liên AK và vài ông lính Việt nhà ta với vẻ mặt phớt đời, đang đứng ngồi bên cổng.

Tụi Vệ binh Cộng hòa I-rắc bẩu nhà cháu:
- lính của mày vi phạm lệnh cấm.

Nhà cháu từ tốn bảo chúng:
-gượm hẵng, mày để tao ra làm ‘công tác Đ…..ảng-công tác chính trị’ cho lính của tao đã.


Gập các ông Việt Nam anh hùng, chưa kịp hỏi, 1 cu mặt phớt đời nhất, đã ‘nổ’ luôn:
- anh không việc gì phải ‘xoắn’, cứ để em vào giải thích cho nó.


Ừ, đã 6 tháng qua rồi, anh em Việt mình, nhiều tay sáng dạ, đã có thể vừa bập bẹ, vừa dùng ngôn ngữ body, để diễn tả điều mình cần, thế mà 2 bên cũng hiểu nhau ra phết.

Tin anh em, mà cán bộ thì phải tin chiến sỹ, nhà cháu ừ hữ:

- cậu ra giải thích xem thế nào đi.


Tay mặt phớt, xách túi, đi ra gập luôn bọn Vệ binh Cộng hòa.

Vừa dùng tiếng a-ra-bi, vừa dùng điệu bộ cơ thể, cả nhà cháu và bọn Vệ binh Cộng hòa I-rắc đều hiểu cu kia diễn thuyết rằng:

-Tao bắt mấy con cu gáy, không phải để măm- măm, mà để tao viết thư, rồi tao buộc thư đó vào chân mấy con này, rồi thả mấy con này bay đi (cu chàng làm động tác vỗ cánh như các bê bi vườn trẻ múa bài ‘chim yêu hòa bình’. Hị hị). Thế là thư của tao, sẽ được lũ chim mang về cho vợ tao ở Việt Nam. Vợ tao sẽ cảm động lắm (cu chàng làm động tác quẹt nước mắt như trong cải lương ‘chuyện tình Lan và Điệp’. Hị hị).


Chẳng cứ cô vợ tưởng tượng. Mà chính ngay mấy thằng Vệ binh Cộng hòa cũng cảm động. Mắt đỏ hoe, thằng Vệ binh Cộng hòa to cao, ôm cu mặt phớt vỗ về, rất chi là ‘xa-điếc sâu-sâu’.

Ấy, thế nhưng chuyện lại không dừng ở đó.

Khi mấy thằng Vệ binh Cộng hòa dở chiếc túi thứ hai ra, thì lòi ngay ra 5 con cu gáy khác, đã được mổ bụng sẵn và vặt lông sạch sẽ.!!!


Ối thánh A-la, nhà cháu mong vô cùng có một quả đạn đại bác 105 ly nổ đánh oàng 1 cái, để có cái hố, cho nhà cháu chui vào.


++++ Hình minh hoạ

-Tôi ở ký túc xá ở tại Mạ-mu-dia, ngoại ô Bát- Đát. Thị trấn Ma-mu-dia bây giờ, là thánh địa của các lực lượng chống đối Mỹ và liên quân, cũng như chính phủ I-raq bây giờ.

Chính quyền Baghdad luôn coi đây là vùng đất đối nghịch, và đã mở vô vàn cuộc càn quét vào khu vực này.


12.jpg



-Con xe tôi được cấp theo tiêu chuẩn. Đây là con pick-up Toyota Hilux 2000.

10.jpg
 

4banhxequay

Xe điện
Biển số
OF-66588
Ngày cấp bằng
18/6/10
Số km
3,869
Động cơ
471,210 Mã lực
May cụ angkorwat động viên nên mới tòi ra thêm được tí này. Đúng là lính Hà thì phải thế. Em hóng các phen kinh hoàng hơn nhiều lần do hoàn cảnh xô đẩy sau này :D:D:D

Nhưng...rõ là đồ máu lạnh. Em đồ rằng mợ Dung sau này sẽ bẩu thế. Luồn thế rồi mà chẳng nóng lên tẹo nào, lại còn lạnh toát đi.

Nghĩ cũng tội mợ ấy. Bày mưu tính kế bao nhiêu lâu, gặp phải ông đầu đất chẳng chịu hiểu nên chẳng chịu làm gì. Tới lúc bí quá rồi phải chủ động làm tới, mà gặp đúng ông không những đầu đất mà còn máu lạnh.
Cụ ngây thơ tin người quá
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,822
Động cơ
362,129 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 12:
GÓC KHUẤT ÁI TÌNH

Tút 8: Chuyện tình bên xứ Ba-tư – Quý nhơn phò trợ


Thời làm bạn với Tổng thống Xát-Đam. Tôi có 3 ‘quý nhân’ phù trợ’.

‘Qúy nhân’ thứ nhất là phải kể đến là cụ Thánh A-la. Chắc là nhờ có cụ Thánh, nên tôi mới được phân về đoàn ở thủ đô Baghdad, và lại được ở trong khu Ký túc xá Mạ-mu-đia.



Qúy nhân’ thứ nhì là Ngài Sa-ba.

Ngài Sa-ba là Phó Tổng chỉ huy nhà máy lọc dầu Dora, công trình này mang bí số 74 của quân đội I-Raq. Ngài Sa-ba hơn tôi tầm 15 tuổi. Ngài từng du học ở Mỹ, và hay nhất, Ngài là người theo đạo Thiên chúa, chứ không phải là người theo đạo Hồi hà khắc. Ngài là người yêu mến Việt Nam. Ngay từ năm 1968 khi đi du học ở Mỹ, và đến tận năm 1975 khi đã về I-Raq, Ngài thường xuyên đi đầu trong các cuộc biểu tình ủng hộ nhân dân Việt Nam chống Mỹ. Nên khi gập đoàn Việt Nam đến công trình 74, Ngài dành cho thiện cảm đặc biệt. Với tôi là chỉ huy ở đấy, Ngài luôn dành cho những biệt đãi, phải nói là hơn thông lệ. Ví dụ, ở công trường 74 (cũng như các công trường khác trên đất I-Raq), luôn có những ngôi nhà di động, được nhập khẩu nguyên chiếc, làm bằng gỗ, dùng để làm văn phòng tạm thời cho các đơn vị đến thi công công trình. Công trường 74 có khoảng 12 đơn vị đến thi công từ 12 nước khác nhau. Nhưng ngôi nhà gỗ mà Ngài Sa-ba cấp cho tôi để làm văn phòng, là cùng tiêu chuẩn với các ‘Ca-ra-van’ (tiếng địa phương, chỉ những ngôi nhà gỗ di động) của các nước thuộc nhóm 1 như nhà thầu Anh, hay Tiệp Khắc, cao cấp hơn hẳn những văn phòng tạm thời của các nước thứ 3 khác (Ấn Độ chẳng hạn). Tiện nghi bên trong rất xa hoa. Gồm hai phòng ở hai bên, có thể dùng làm phòng ngủ hoặc phòng làm việc. Chính giữa là khu vực bếp có đầy đủ mọi thứ, như tủ bếp của các ngôi biệt thự ngày nay (năm 2021) và khu nhà vệ sinh xịn xò. Có đến 3 điều hòa lắp cho 3 khu vực kể trên. Tôi còn được cấp 1 con Toyota Pick-up để đi lại trong công trường. Ngài cho phép tôi có thể đến văn phòng của của Ngài bất cứ lúc nào, để trình bầy mọi việc.



‘Qúy nhân’ thứ ba là nàng Dalia. Nàng là cháu gái ruột của Ngài Sa-ba. Năm đó, nàng tầm 22 tuổi, làm kế toán của nhà máy lọc dầu Dora, đặc trách thanh toán cho đoàn Việt Nam. Đương nhiên, nàng cũng theo đạo Thiên chúa, nên ứng xử như những cô nàng châu Âu, chứ không huyền bí như những cô nàng Ả-rập khác.

Tôi kể ra chuyện này, và mong được nàng xá tội.

Số là ngày đầu gập chủ đầu tư (tức là nàng), theo thông lệ của Việt Nam (tôi đoán là trên thế giới cũng thế), tôi có mang tặng nàng chút quà mọn để ra mắt xã giao. Qùa là một chiếc nhẫn mua ở Hàng Đào.

Hồi năm 1988, tôi mua một vốc nhẫn đấy ở Hàng Đào, định sang I-Raq bán kiếm tiền (tất nhiên, chuyện đổ bể và không thành), giá 1 chiếc nhẫn đâu như 5 xu – tương đương 1 chén trà vỉa hè (bây giờ trà chén vỉa hè là 5 ngàn). Chiếc nhẫn đó, hình như làm bằng sắt mạ inox, có mặt nhẫn đính vài hạt thủy tinh, giả làm kim cương, nom cũng lấp lánh, rõ là rất ‘đồ hàng mã’. Thế mà nàng thích lắm và cảm ơn rối rít.

Đến lần gập thứ 3, thì tôi thấy nàng đã vất mọe nó hàng ký lô vàng đeo trên cổ tay và trên mấy ngón tay ngọc ngà ở cả hai tay, đi đâu mất tiêu. Chỉ còn đôi tay để trần, nom……thương lắm!.

Nàng đưa cho tôi chiếc nhẫn ‘hàng mã’ mà tôi tặng hôm đầu, và sẽ sàng bẩu: ‘Put it in for me, my dear’ (Chàng đeo vào tay hộ i..em).

Ối trời, lần đầu tiên được cầm bàn tay mềm mại của công chúa Ả-rập, tôi như thằng sắp chết vì run sợ, lẩy bẩy mãi mới đeo được vào ngón tay cho nàng, bị ăn mấy cái lườm kinh hồn. Tôi sợ một phần là vì nhát gái.


Ấy nhưng mà nỗi sợ lớn nhất, là cái nhẫn ‘hàng mã’ kia, nó bong mọe nó nước mạ hoặc rơi mất mấy hạt thủy tinh, thì đoàn Việt Nam có mà ….ăn cám.

Nhưng nhờ có Thánh A-la phù hộ, nàng chỉ đeo mỗi tháng 1 lần, vào ngày 21 hàng tháng, là ngày mà tôi gập nàng cả buổi sáng để làm lương, còn các ngày khác, nàng cất chiếc nhẫn ‘hàng mã’ kia vào hộp, cho nó…mới!!!

Mà mỗi lần gập nàng, khi ra về, bao giờ trong đống giấy tờ, nàng cũng ý tứ kẹp vào trong đấy một thanh súc-cù-là to tổ bố.

Có điều là đến tay tôi, thanh súc-cù-là chẳng còn thấy vị thơm của ca cao, mà chỉ toàn thấy mùi hương của nàng, ăn kẹo mất cả ngon, phí của giời.!!!

++++ Kể nốt chuyện ‘Vặt lông chim’:

Sau khi tụi Vệ binh Cộng hòa tìm thấy 5 con chim cu gáy đã bị mổ bụng và làm lông sạch sẽ, không còn cách nào khác, tôi đành nhận lỗi và cam kết sẽ phối hợp với ‘kỳ-bia’ I-Raq (tiếng a-ra-bi, ‘kỳ bia’ là thủ lĩnh), để trừng phạt nghiêm khắc những người phạm tội.

Trước hết, tôi yêu cầu cho cậu phó đoàn Việt Nam, dẫn toàn thể quân Việt ra xe ô tô của nhà máy, để trở về Ký túc xá ở Mạ-mu-đia. Còn tôi sẽ ở lại cùng 4 cậu lính phạm tội.

Tôi đồng ý với tụi Vệ binh Cộng hòa là nhốt 4 cậu lính Việt kia vào công ten nơ, chờ tôi lên báo cáo với ‘kỳ-bia’ công trình 74 xuống giải quyết.

Sau khi nghe thấy tiếng ‘tách’ của chiếc khóa bập vào cánh cửa công ten nơ, tôi phóng vội con xe pick-up lên khu văn phòng của nhà máy lọc dầu Dora.

Trên đường vào gập Ngài Sa-ba, tôi va phải cô cháu gái của Ngài. Dalia đang chuẩn bị ra về. Thấy vẻ mặt căng thẳng và phiền muộn của tôi, nàng giơ cả đôi tay mát lạnh, bởi được bọc trong vài ký lô vàng, chặn tôi lại. Tôi kể vắn tắt sự việc cho nàng nghe, đặc biệt nhấn mạnh rằng, tôi đang lo nhất cho mấy cậu lính Việt, đang bị nhốt trong công ten nơ ở cổng ra vào, bên cạnh trạm gác của Vệ binh Cộng hòa. Nói chuyện vội vàng với nàng công chúa, rồi tôi ‘mạ-xa-lam’ (chào từ biệt) nàng, và tôi đâm bổ vào phòng Ngài Sa-ba.

Sau khi thủng hết câu chuyện, Ngài Sa-ba liền bảo tôi lái xe ô tô đi theo sau xe của Ngài ra công trường.

Ra đến nơi, chẳng hiểu sao, đã thấy 4 ông lính người Việt, mặt buồn như những chú cún con ‘tiền rưỡi’, đã được ra khỏi công ten nơ khóa kín, đang ngồi phệt bên ngoài công ten nơ, bên cạnh là 3 thằng Vệ binh Cộng hòa khoác tiểu liên AK 47, và nàng Dalia kiều diễm. Tất cả đang cười nói gì đó như vừa trúng con ‘lô xiên’.

Nàng công chúa đưa mắt nhìn tôi, nhưng hồn vía tôi lại như đang dồn sự chú ý vào Ngài Sa-ba, nên hình như nàng Dalia kiều diễm có ngúng nguẩy 1 tý, như ra chiều hờn dỗi thì phải.

Ôi …zồi. Ai biết đâu đấy, tôi còn có việc khác phải lo hơn.

Ngài Sa-ba và mấy thằng Vệ binh Cộng Hòa, nói với nhau bằng tiếng A-ra-bi một hồi, sau đó, Ngài Sa-ba quay lại chỗ tôi:

-Hãy bắt mấy cậu phạm tội kia, mang mấy con chim xấu số, ra cánh đồng củ cải ngoài kia, làm lễ an táng theo nghi thức nhà binh.

Không vỗ vai tôi một cách thân tình như thường lệ, mà Ngài Sa-ba chỉ nháy mắt đầy bí hiểm cho mình tôi nhìn thấy, rồi quay lại chỗ tụi Vệ binh Cộng hòa.



Ngài lại nói một hồi, chỉ thấy tụi Vệ binh rập gót, đứng nghiêm, miệng hô ‘Mạ lum’ ba lần (Mạ-lum là ‘Rõ’, hoặc ‘đã hiểu’).

Tôi bắt tay tiễn Ngài Sa-ba, còn khi bắt tay nàng công chúa, thì nhận được một cái cấu nhẹ bằng móng tay của nàng, mà đến hôm nay, tôi mới lờ mờ nhận ra, là cái sự hờn dỗi ấy, chính là bởi sự vô tâm của tôi.

Sau khi cả hai ‘quý nhân’ đã đi khuất, thì tôi, cùng với một thằng Vệ binh Cộng hòa cầm tiểu liên, và 4 chú lính Việt phạm tội, lên đường đi chấp hành lệnh của Ngài Sa-ba.

Công việc xong xuôi, 4 ông lính Việt đứng nghiêm, còn thằng lính Vệ binh đưa AK lên trời, bắn 3 loạt. Do căng thẳng, nên tôi cũng không nhớ là mỗi loạt đạn có mấy viên.

Trên đường về lại Mạ-mu-đia, 4 chú lính Việt ngồi im như thóc, qua kính chiếu hậu, tôi thấy các chú thỉnh thoảng lại lắc tay, dường như kiểm tra xem, đôi tay của mình còn dính trên vai hay không.


Hình minh họa:

-Hình 1:

Nhìn những chó cún con ‘tiền rưỡi’ biết lỗi như thế này, chẳng ai còn muốn phạt roi.
01.jpg



-Hình 2:

Bản đồ thị trấn Mạ-mu-đia và khu ký túc xá của người Việt.

02.jpg


-Hình 3:

Bản đồ nhà máy lọc dầu Dora mang bí số 74 ở thủ đô Baghdad.

03.jpg


-Hình 4: Bản đồ tuyến đường đi từ Mạ-mu-đia đến Dora.

04.jpg


+++ Phần tiếp theo sau:

Chuyện tình bên xứ Ba-tư – Dâng hiến ngàn vàng
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,822
Động cơ
362,129 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 12:
GÓC KHUẤT ÁI TÌNH

Tút 9: Chuyện tình bên xứ Ba-tư – Dâng hiến ngàn vàng (1/3)


Sau vụ ‘vặt lông chim’, nàng công chúa dường như đâm ra thù ghét nhà cháu.

Bằng cớ là:

Trước đây, theo lịch, nhà cháu chỉ cần gập nàng công chúa có nhõn buổi sáng ngày 21 hàng tháng.

Thế nhưng, sau ngày nàng công chúa dùng ‘uy lực’ của nàng, bắt tụi Vệ binh Cộng hòa mở khóa công ten nơ nhốt mấy cậu lính Việt, thì nàng hành hạ nhà cháu khổ sở.

‘Ban Điều độ’ của Nhà máy lọc dầu Dora (chắc chắn là do nàng sai khiến) ra công lệnh, bắt nhà cháu đến chỗ nàng nguyên cả ngày 21 hàng tháng, để giải trình, toàn những việc trời ơi đất hỡi.

Chưa hết, vẫn là ‘Ban Điều độ’, tháng nào, cũng có ‘trát’ đóng dấu, mà mầu con dấu là mầu tím, yêu cầu (ít nhất là nửa ngày –cả một buổi sáng) đến Văn phòng Nhà máy, để ‘Extra explaination’ (Giải trình thêm) với Phòng Kế toán, ngoài lịch cố định.

Nỗi khổ là: các buổi giải trình chính thức và thêm ấy, đều có dính đến giờ ăn trưa. Đến giờ ăn trưa, nàng không cho ăn miễn phí ở căng tin của nhà máy, mà bắt phải tháp tùng nàng ra thị trấn Dora, đến quán ăn bên ngoài.

Mà ăn thì có gì đâu, món tủ của nàng là 2 bắp ngô Mỹ luộc, 1 lon Pepsi, và……. hết. (Xin mở ngoặc là, trên đất nước I-Raq thời Xát Đam, hãng Pepsi độc quyền trên toàn vùng lãnh thổ, không có bất cứ hãng giải khát quốc tế nào, được quyền chen ngang).

Nhà cháu cũng phải ăn như thế. Tất nhiên là luôn có thêm 1 thanh súc-cù-là, nhưng chẳng bao giờ còn hương vị ca-cao, mà toàn là hương thơm gì đấy của nàng. Nhà cháu ăn như bò nhai rơm.

Vì nghĩa vụ quốc tế cao cả, nhà cháu gầy sút đi trông thấy.

+++ Hình minh hoạ:

-Không là ai cả.
Chỉ biết nàng theo đạo Thiên chúa, sống ở vùng Trung đông.


20.jpg



- Toàn cảnh nhà máy lọc dầu Dora ở Baghdad, nơi câu chuyện xẩy ra. Đây là nhà máy lọc dầu lớn nhất Iraq và có tầm cỡ cũng như tên tuổi trên thế giới.

Trong ảnh đã định vị chính xác khu văn phòng, nơi làm việc của Ngài Sa-ba và nàng Dalia.

22.jpg


Văn phòng của nàng

23.jpg
 
Chỉnh sửa cuối:
  • Vodka
Reactions: XPQ

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 12:
GÓC KHUẤT ÁI TÌNH

Tút 9: Chuyện tình bên xứ Ba-tư – Dâng hiến ngàn vàng (1/3)


Sau vụ ‘vặt lông chim’, nàng công chúa dường như đâm ra thù ghét nhà cháu.

Bằng cớ là:

Trước đây, theo lịch, nhà cháu chỉ cần gập nàng công chúa có nhõn buổi sáng ngày 21 hàng tháng.

Thế nhưng, sau ngày nàng công chúa dùng ‘uy lực’ của nàng, bắt tụi Vệ binh Cộng hòa mở khóa công ten nơ nhốt mấy cậu lính Việt, thì nàng hành hạ nhà cháu khổ sở.

‘Ban Điều độ’ của Nhà máy lọc dầu Dora (chắc chắn là do nàng sai khiến) ra công lệnh, bắt nhà cháu đến chỗ nàng nguyên cả ngày 21 hàng tháng, để giải trình, toàn những việc trời ơi đất hỡi.

Chưa hết, vẫn là ‘Ban Điều độ’, tháng nào, cũng có ‘trát’ đóng dấu, mà mầu con dấu là mầu tím, yêu cầu (ít nhất là nửa ngày –cả một buổi sáng) đến Văn phòng Nhà máy, để ‘Extra explaination’ (Giải trình thêm) với Phòng Kế toán, ngoài lịch cố định.

Nỗi khổ là: các buổi giải trình chính thức và thêm ấy, đều có dính đến giờ ăn trưa. Đến giờ ăn trưa, nàng không cho ăn miễn phí ở căng tin của nhà máy, mà bắt phải tháp tùng nàng ra thị trấn Dora, đến quán ăn bên ngoài.

Mà ăn thì có gì đâu, món tủ của nàng là 2 bắp ngô Mỹ luộc, 1 lon Pepsi, và……. hết. (Xin mở ngoặc là, trên đất nước I-Raq thời Xát Đam, hãng Pepsi độc quyền trên toàn vùng lãnh thổ, không có bất cứ hãng giải khát quốc tế nào, được quyền chen ngang).

Nhà cháu cũng phải ăn như thế. Tất nhiên là luôn có thêm 1 thanh súc-cù-là, nhưng chẳng bao giờ còn hương vị ca-cao, mà toàn là hương thơm gì đấy của nàng. Nhà cháu ăn như bò nhai rơm.

Vì nghĩa vụ quốc tế cao cả, nhà cháu gầy sút đi trông thấy.

+++ Hình minh hoạ:

-Không là ai cả.
Chỉ biết nàng theo đạo Thiên chúa, sống ở vùng Trung đông.


20.jpg



- Toàn cảnh nhà máy lọc dầu Dora ở Baghdad, nơi câu chuyện xẩy ra. Đây là nhà máy lọc dầu lớn nhất Iraq và có tầm cỡ cũng như tên tuổi trên thế giới.

Trong ảnh đã định vị chính xác khu văn phòng, nơi làm việc của Ngài Sa-ba và nàng Dalia.

22.jpg
Mịa, cũng câu giờ phết nhỉ 😀
 

Dao tuan Vu

Xe tải
Biển số
OF-8930
Ngày cấp bằng
27/8/07
Số km
498
Động cơ
539,604 Mã lực
(GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 1:
ĐOÀN Z – PHI CÔNG BẮC TRIỀU)


BÀI MỞ ĐẦU


Từ đầu năm 1967, mặt trận đối không trên bầu trời miền Bắc bắt đầu có sự tham gia của Không quân nhân dân Triều Tiên.

Câu chuyện này, chính sử hầu như không nhắc đến, chỉ có lời đồn thổi trong dân gian, và sau này, có nhiều báo chí khai thác. Ví dụ như báo Tuổi Trẻ, báo Thanh Niên, báo Tiền phong, báo Lao động, báo điện từ Vietnamnet, và bạt ngàn các tờ báo khác.

Tuy nhiên, thông tin các báo đưa lên, đều không hẳn chính xác.

Nguồn cơn kể trên, là do:

-Tất cả các tài liệu hầu như không được giải mật, và

-Tất các phóng viên viết bài trên tất cả các loại báo chí đã kể tên ở trên, và chưa kể tên ở trên, đều:

=== > không có điều kiện, hoặc ngại sưu tầm và tra cứu tài liệu, nên đã không được biết đến các tư liệu, mà nhà cháu sẽ đăng hầu các cụ trong Nhóm ta, ở trong sê-ri câu chuyện này.

Vậy nên, Chắc chắn rằng, các Cụ trong Nhóm ta, sẽ thuộc nhóm ‘những người hãn hữu’, có được cái nhìn toàn cảnh, về:

ĐOÀN Z – PHI CÔNG BẮC TRIỀU.

Sê-ri câu chuyện này, dự kiến sẽ có các phần như sau:

1/ Lịch sử ra đời, trang bị và biên chế của Đoàn Z – Phi công Bắc Triều, -gồm 1 bài,

2/ Không chiến theo thời gian, kể về các trận đánh của phi công Bắc Triều trên bầu trời Việt Nam, - gồm 3 bài dài ngoằng, hị hị,

3/ Phi công Bắc Triều qua ngòi bút của các báo công khai. – gồm 1 bài

4/ Phong tục an táng và Nơi an nghỉ của các liệt sỹ phi công Bắc Triều tại Việt Nam và Bắc Triều. – gồm 1 bài.

ẢNH MINH HỌA:

-Hình số 1:

Tướng Trần Hanh, cầm trong tay, tấm hình chụp kỷ niệm với các phi công Đoàn Z còn sống sót, trong một lần đến thăm Bắc Triều sau chiến tranh, năm 1995.

01.jpg


-Hình số 2:

Trích thư trao đổi của Đảng Lao động Triều Tiên với Đảng Lao động Việt Nam, để các Cụ thấy có thời, 2 bên đã có quan hệ tốt.

02.png
Hay rồi, em rất thích đề tài này.
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,822
Động cơ
362,129 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 12:
GÓC KHUẤT ÁI TÌNH


Tút 10: Chuyện tình bên xứ Ba-tư – Dâng hiến ngàn vàng (2/3)


Ơn Đảng, ơn Chính phủ, rồi cũng đến ngày ‘thoát được sự kìm kẹp của nàng’, nhà cháu được trở về với vòng tay thân yêu của cách mạng.

Trước khi trở về đoàn tụ với Đảng, với Chính phủ, với nhân dân chính nghĩa, thì hôm thứ sáu cuối cùng trên đất I-Raq, nhà cháu được nàng công chúa ra lệnh ‘tháp tùng nàng đi câu cá’.

Hầy a. Dẫu là chỉ còn một phút trên mảnh đất quân thù, thì vẫn phải chấp hành mệnh lệnh của tổ quốc giao phó, là giữ vững tình đoàn kết quốc tế. Vậy nên, nhà cháu vâng lời nàng công chúa.

(Nói để các bác chưa biết là: ở tất cả các nước theo đạo Hồi, người ta nghỉ ngày thứ sáu, thay vì chủ nhật. Tức là Thứ sáu, chính là ngày Chủ nhật của các nước theo đạo Hồi).

Oài, con sông Ti-gơ-rít, đoạn chảy qua nhà máy lọc dầu Dora, vô cùng đặc biệt.

Do nằm trong khu vực cấm – bí mật quân sự, là nhà máy lọc dầu mang bí số 74, nên cấm ngặt dân tình bén mảng. Đoạn sông ở đây, êm đềm, tĩnh lặng, xanh mướt với những thảm cỏ mềm dưới tán rừng cây chà là. Không có bóng người, nên đoạn sông này, giống hệt như khu vườn cổ tích.

(Nhà cháu đưa lên tấm hình toàn cảnh nhà máy lọc dầu Dora - một nhà máy lọc dầu lớn nhất I-raq và có tầm cỡ lớn nhất cũng như có tên tuổi trên thế giới, cảnh quan nơi ven sông Ti-gơ-rít - đoạn chảy qua nhà máy, và mảnh bản đồ vệ tinh có nhà máy lọc dầu Dora, để các cụ dễ hình dung).

1723335807210.jpeg


1723335838267.jpeg


Theo lời hẹn với nàng Dalia, nhà cháu vào công trình 74, bằng con xe vẫn dùng hàng ngày, đến khu văn phòng gập nàng công chúa.

Nàng công chúa là thổ công và là chúa tể ở đây, nên nhà cháu chỉ việc lái xe đi theo sau con xe của nàng. Nàng rẽ trái thì nhà cháu rẽ trái, nàng rẽ phải thì nhà cháu rẽ phải.

Câu chuyện chẳng có gì đáng nói. Cho đến khi ngồi được một lúc, thì nhà cháu phát hiện ra là chẳng thấy con cá nào cắn câu. Mà theo lý thuyết, thì đoạn sông Ti-gơ-rít ở khu vực cấm, không bóng người qua lại này, cá phải là hàng đàn mới đúng.

Nhà cháu bèn bẩu nàng công chúa:

-Tại nàng đeo nhiều vàng quá, sáng choang cả khu rừng thế này, cá nó sợ là phải.

Công chúa bèn tựa hẳn vào người của nhà cháu và khẽ khàng:

-You take it all off for me.


Chẳng khách sáo, nhà cháu bèn tháo và sau đó cẩn thận, cất tất cả số vàng trên người nàng công chúa, vào 1 trong 2 cái túi vải thơm phức mà nàng mang theo, dự tính là để đựng các con cá sẽ câu được.

Lúc này, thân hình nàng công chúa đã mềm như bài hát ca ngợi Đảng, nàng ghé sát môi vào tai nhà cháu, nói như thầm thì:

-Take off all,

-I dedicate it all up for you!


Trí óc nhà cháu lúc này bừng sáng, như được ‘Nghị quyết của Đại hội toàn quốc’ soi đường, nên ngắm kỹ người nàng. Ủa, trên người nàng có còn tí vàng nào đâu. Và để cho chắc chắn, nhà cháu hỏi nàng lại một lần nữa cho cẩn thận:

-You give me everything, what you most treasure? (Em cho anh tất cả, những gì mà em quý nhất chứ).

Nàng không trả lời, chỉ khẽ gật đầu, rồi nàng nhắm mắt, mềm mại ngả mình lên chiếc thảm Ba-tư tuyệt đẹp, mà nàng mang đi để ngồi câu cá.

Không để mất thì giờ, khi thời cơ cách mạng đã chín muồi, thì cho dù phải đốt cháy cả dẫy Hy-mã-lạp-sơn, ta cũng quyết phải thực hiện bằng được, mong ước của…… mấy trăm ngày nay.



Nhà cháu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết, khẽ khàng và nhanh chóng, hệt như lúc bỏ ‘lãnh đạo có tài có đức vào hòm ……..phiếu’. Nhà cháu ôm ghì lấy………


++++++Hình minh hoạ:

Khu rừng chà là ven sông Ti-gơ-rít

21.jpg


-Ảnh chụp vệ tinh nhà máy lọc dầu Dora. Trong ảnh đã định vị, 4 vị trí liên quan đến bài viết là:

+Công trình nhà cháu chỉ huy, thời làm bạn với Tổng thống Xát-Đam, và xẩy ra câu chuyện ‘Vặt lông chim’.

+Văn phòng, nơi làm việc của Ngài Sa-ba và nàng Dalia.

+Địa điểm mà nàng Dalia thường xuyên cưỡng bức người quân nhân cách mạng khi ăn trưa.

+Vị trí câu cá.
22.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,822
Động cơ
362,129 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 12:
GÓC KHUẤT ÁI TÌNH


Tút 11: Chuyện tình bên xứ Ba-tư – Dâng hiến ngàn vàng (3/3)


Nhà cháu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết, khẽ khàng và nhanh chóng, hệt như lúc bỏ ‘lãnh đạo có tài có đức vào hòm ……..phiếu’. Nhà cháu ôm ghì lấy………

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….cái túi đựng tầm kí lô rưỡi vàng, nhấy tót vào trong xe ô tô của mình, nổ máy, và cài số tiến.

Nhưng đúng lúc ấy, trí khôn của nhà cháu, đột ngột ‘nhập trở về với cái xác phàm’.

Có mà ‘mang bằng mắt’, số vàng này qua cửa khẩu sân bay, nơi có tụi Hải quan hà khắc nhất thế giới.

Nhà cháu hít một hơi dài căng lồng ngực, để cho ý chí sắt đá chở về. Quyết không để lòng tham làm phai nhạt lý tưởng. Hãy giữ vững khí tiết của người chiến sỹ cách mạng.

Đoạn, nhà cháu quay xe lại về chỗ ngồi câu.

Bãi cỏ dưới tán rừng cây chà là đã trống trơn, nhưng may quá, xe ô tô của nàng mới vừa nổ máy.

Nhà cháu chạy vội đến, chỉ kịp ném túi vàng vào trong xe ô tô của nàng, qua cánh cửa kính đang từ từ được kéo lên.

Nhà cháu không kịp nói với công chúa bất cứ một lời nào. Chỉ có làn khói xăng đậm đặc thổi đầy vào cái mồm đang há hốc của nhà cháu, qua cú đạp ga dữ dội của nàng.

Vài hôm sau, nhà cháu bay về nước.

Rồi chiến tranh nổ ra.

Và rồi chia ly mãi mãi.

+++++

Hỡi em, nàng công chúa Dalia kiều diễm của xứ sở ‘ngàn lẻ một đêm’ :
Anh đã trả lại em, nguyên vẹn cả túi vàng.
Anh đã không tơ hào, dù chỉ là một chỉ vàng của em.
Cho dù bây giờ có đói kém đến đâu, anh cũng nhất quyết không tiếc số vàng, mà em đã định giành cho anh.
Em bình yên và hạnh phúc suốt đời nhé.

HÌNH MINH HỌA

Chỗ ngồi câu cá cũng như thế này.

24.jpg
 

.Bo My

Xe lăn
Biển số
OF-795404
Ngày cấp bằng
1/11/21
Số km
10,098
Động cơ
220,258 Mã lực
+++++

Hỡi em, nàng công chúa Dalia kiều diễm của xứ sở ‘ngàn lẻ một đêm’ :
Anh đã trả lại em, nguyên vẹn cả túi vàng.
Anh đã không tơ hào, dù chỉ là một chỉ vàng của em.
Cho dù bây giờ có đói kém đến đâu, anh cũng nhất quyết không tiếc số vàng, mà em đã định giành cho anh.
Em bình yên và hạnh phúc suốt đời nhé.

HÌNH MINH HỌA

Chỗ ngồi câu cá cũng như thế này.

24.jpg
Phí quá, vàng thì chỉ ký lô rưỡi, nếu lấy người thì giờ chắc được chia tấn rưỡi vàng.
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,822
Động cơ
362,129 Mã lực
Dính vào công chúa Ba tư thì giờ này đi theo Saddam Hussein rồi.😀
Không, gia đình ngài Sa-ba theo đạo Thiên chúa.
Tôi tin là gia đình ngài Sa-ba và công chúa sẽ đi Mỹ hoặc Anh khi có chiến tranh.

Nhưng thôi, chẳng tiếc, bởi tâm lý 'con cá mất là con cá to'.

Vậy nên, cứ hôm nào làm mét lòng heo là vui, bạn angkorwat ơi :D
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top