[Funland] Dịch sách cổ: Lịch sử vương quốc Đàng Ngoài, 1646-1658.

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Sức mạnh của triều đình trên biển không hề kém cạnh so với trên đất liền. Tôi đã từng đề cập đến số lượng, sức mạnh, vẻ đẹp và chất lượng của các chiến thuyền. Chúng ta có thể chiêm ngưỡng một cảnh tượng vô cùng ngoạn mục khi đoàn thuyền này được huy động để đón tiếp sứ thần của Trung Hoa. Cùng với Bua [Vua Lê], Ciúa [Chúa Trịnh] và đoàn tùy tùng sẽ đi thuyền ra đón và sau đó tổ chức các cuộc đua thuyền để tiếp đãi sứ thần. Khi tiếp đón sứ thần, nhà vua sẽ sử dụng nghi thức long trọng nhất. Trong cuộc gặp đầu tiên, quan Vua [Lê] và Chúa [Trịnh], mặc trang phục theo kiểu Trung Quốc, đi giày mũi nhọn hình thuyền và đội một loại mũ đặc biệt, sẽ là những người đầu tiên thực hiện nghi lễ bái tạ bốn lần và cúi đầu một lần trước sắc phong của hoàng đế [ Trung Quốc]. Sứ thần sẽ được xếp ở vị trí cao nhất và được đối xử như một vị khách quý của triều đình. Sau khi kết thúc nghi lễ, sứ thần sẽ được đối xử như một người bình-thường, nhưng vẫn được tôn trọng hơn so với các quan lại cấp cao của triều đình. Một trong những nghi thức tiếp đón sứ thần là xếp các chiến thuyền thành năm hàng ngang, đều nhau, và trang trí chúng thật lộng lẫy. Ở hai bên bờ sông, người ta cắm những lá cờ lụa nhiều màu sắc dài hàng dặm. Các đội quân bộ binh được triển khai ở nhiều tư thế khác nhau, có đội đánh trống, có đội thổi kèn đồng, có đội thổi sáo. Khi sứ thần xuất hiện, các đội quân sẽ đồng thanh chào mừng và bắn pháo chào. Khi sứ thần lên bờ, thủy thủ sẽ thay từ chèo thuyền sang cầm súng và sau khi các chiến thuyền bắn pháo chào, thủy thủ cũng sẽ bắn súng để ăn mừng.

Khi đến lúc vui chơi và thử xem ai thắng trong cuộc đua thuyền (một quang cảnh vẫn được diễn ra khi sông tràn lên ngập lụt vùng đất), vua ở trong một cung điện nghỉ ngơi và ra hiệu, người ta thấy các thuyền buồm ra khỏi nhà kho một cách trật tự, với những mái chèo đập nước. Mỗi hàng thuyền xếp vào vị trí của mình, rồi bắt đầu cuộc đua để xem ai chạy nhanh hơn, chèo mạnh mẽ và khéo léo hơn. Các tay chèo đứng, mỗi người cầm một cái mái chèo, khoảng 25 đến 30 người một bên, và không có ghế ngồi, luôn hướng mặt về phía mũi thuyền, trái ngược với nô lệ trên các thuyền buồm châu Âu. Với nhịp đập đều đặn và thống nhất, các tay chèo cùng lúc đưa mái chèo lên xuống, lúc nhanh lúc chậm theo tiết tấu của trống. Thay vì đập mái chèo vào vai như thông thường, họ đập vào một thanh gỗ ngang cố định ở phía sau thuyền, tạo nên một lực đẩy mạnh mẽ và đồng đều. Người chỉ huy đứng trên cao quan sát và điều khiển toàn bộ quá trình.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Cảnh tượng trở nên vô cùng hấp dẫn khi một chiếc thuyền bị các đối thủ bỏ lại phía sau. Tiếng la hét cổ vũ, tiếng huýt sáo giục giã, và nỗi xấu hổ vì bị tụt hậu đã thôi thúc các tay chèo nỗ lực hết mình. Họ cắn chặt răng, mím chặt môi, dậm chân mạnh xuống boong tàu để tạo thêm lực. Thỉnh thoảng, những tiếng hô vang lên để động viên nhau. Cả cơ thể họ như căng ra, uốn cong tối đa, đến nỗi chạm mặt vào tay cầm mái chèo. Với sức mạnh tập trung cao độ, họ chèo một cách dứt khoát, nhanh và mạnh, khiến chiếc thuyền như bay vút trên mặt nước. Khi đã bắt kịp các thuyền khác, các tay chèo ngẩng đầu lên, tiếng hò hét giảm đi, họ lấy lại hơi thở, giữ lại phần lớn sức lực khi đến gần đích. Tại đây, họ cố gắng đến gần nhau nhất có thể để mọi người đều quan sát rõ ràng. Mắt hướng về đích, tay nắm chặt mái chèo, họ tập trung toàn bộ sức lực vào cánh tay, quật mái chèo mạnh đến mức gần như gãy. Trong nỗ lực này, họ dùng toàn bộ sức mạnh của cơ thể, đến nỗi mặt gần như chạm vào vai. May mắn thay, mái chèo được làm bằng gỗ có độ đàn hồi cao, nếu không chúng đã bị gãy. Người nào về đích đầu tiên sẽ được tung hô và nhận phần thưởng.

Tại cung điện này, cao hai tầng, nhà vua cùng triều đình lên đây để ngắm nhìn khi sông tràn bờ, biến những đồng bằng rộng lớn thành một biển cả bao la. Từ những hành lang này, nhà vua có thể quan sát toàn bộ cảnh tượng: dân chúng lênh đênh trên vô số thuyền nhỏ, những hoạt động đánh bắt cá, buôn bán, các cuộc đua thuyền, các trò chơi, và cả những điều kỳ thú lẫn kinh hoàng của trận đại hồng thủy này. Và đây chính là sức mạnh của vương quốc, sự huy hoàng của triều đình.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
The City of Cha-Cho, the Metropolis of Tonqueen
Thành phố Kẻ Chợ, kinh đô của vương quốc Đàng Ngoài.
[Thương điếm đại diện của người Anh và người Hà Lan nằm ở phía bên phải tranh]
50080853793_a7a5d47f02_o (1).jpg
 

2508

Xe buýt
Biển số
OF-840999
Ngày cấp bằng
1/10/23
Số km
607
Động cơ
43,262 Mã lực
Sau cuốn: Nhật ký hành trình đến xứ Nam Hà [1749-1750] của Pierre Poivre, nhiều cụ rất ham mê Lịch sử và các bản dịch của em, muốn em có một cuốn khác nói về Đàng Ngoài,hay Bắc Hà thời Lê-Trịnh, ngõ hầu có cái so sánh với Đàng Trong, vốn được nhiều người yêu nhà Nguyễn tự huyễn hoặc hay tâng-bốc quá mức là một xứ giàu có.
Nay em đã hoàn thành xong bản dịch sách cổ từ tiếng Ý-Latin nhan đề: Lịch Sử xứ Đàng Ngoài, hay Bắc Hà 1646-1658. Tác giả là giáo sĩ dòng Tên Giovanni Filippo de Marini, người Ý, là một trong những giáo sĩ đến miền Bắc sớm nhất và có 12 năm sống liên tục ở đây, ông còn gắn bó với Đàng Ngoài đến tận 1673, sau khi bị trục xuất vĩnh viễn.
Một cuốn sách rất dày, viết bằng tiếng Ý- Latin, trong đó mô tả rất cặn kẽ cuộc sống, lễ hội, văn hóa, kinh tế, sản vật, địa lý, và vua Lê chúa Trịnh [vua Lê Thần Tông và Trịnh Tráng, Trịnh Tạc] của Đàng Ngoài thời ấy.
Đặc biệt, tác giả dành 2 chương nói về đạo Phật, về Phật Thích Ca, tuy có những ngôn từ hơi tiêu cực, nhưng tác giả lại có những nhận xét, đánh giá, phân tích rất sâu về đạo Phật, về sự sa đọa của Tăng ni làm hỏng đạo, về những lý thuyết mơ hồ, về lợi dụng cúng dường, sư dâm ô.của sư và ni cô.
Với con mắt của một người đã sống ở Đàng Ngoài rất lâu, tac giả còn có những lời lẽ cực kì thâm- thúy về vua Lê.
Nguyên do em dịch cuốn này, là tình cờ có lần đọc cuốn: XÃ HỘI VIỆT NAM TỪ THẾ KỶ XVII, tác giả Nguyễn Trọng Phấn, sách tái bản,thấy ngắn và không hay, em bèn tìm bản gốc tiếng Ý và Latin để đọc, rồi đối chiếu với bản tiếng Pháp [do chính tác giả dịch], thấy sách dịch bị cắt nhiều quá, dịch sơ sài, thậm chí sai cả nguyên tác.
Em bèn dịch lại, từ nguyên bản tiếng Ý là tiếng mẹ đẻ của tác giả.
Việc dịch sách, em thấy, hoặc là chuyển dịch sang tiếng Việt hiện đại, như thế thì dễ, nhưng sẽ mất đi văn phong của tác giả; hoặc giữ nguyên văn phong, như thế sẽ buộc người đọc phải đọc kỹ hơn mới hiểu, và sau cùng, em quyết định chọn cách thứ hai, giữ nguyên văn phong của tác giả.
Cụ có bản file epub sách cụ dịch không?
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Cụ có bản file epub sách cụ dịch không?
Có cụ ạ, nhiều cụ hỏi nên em hứa là thớt này xong, em sẽ up 2 quyển này dạng epub hoặc PDF tặng các cụ ạ.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
CHƯƠNG VI

LUẬT PHÁP VÀ CHẾ ĐỘ CAI TRỊ CỦA VƯƠNG QUỐC ĐÀNG NGOÀI

Pháp luật của vương quốc này được soạn thảo một cách hoàn-hảo đến nỗi mà Platon, cha đẻ của chủ nghĩa lý tưởng, sẽ công nhận chúng như là hiện thân của những lý tưởng của ông, hoặc gọi chúng là hình mẫu của một chính quyền công-bằng. Tất cả những gì liên quan đến lợi-ích công cộng, những gì mang lại lợi-ích cho từng cá nhân, những gì quy định sự điều-chỉnh cho người cai trị và sự trung-thành, tôn-kính cho người dân, những gì mang lại hòa bình, yên ổn và lợi-ích chung cho xã hội đều được ghi rõ trong những luật lệ này. Và tôi nói điều này khi chỉ tập trung vào luật pháp, chứ không phải vào việc thi hành luật pháp. Bởi vì, ở nhiều nơi, nhà cai trị thường đặt mình lên trên luật pháp, coi thường luật pháp, và điều này rất phổ biến ở các quốc gia phương Đông. Họ cho rằng mình chỉ có thể là chủ nhân hoặc không thể cai trị nếu không trở thành bạo chúa, nắm quyền kiểm soát mọi thứ trong vương quốc của mình. Vì vậy, theo ý muốn và quyết-định của họ, họ có thể ban tặng, giữ lại hoặc chuyển giao quyền sở hữu, hay nói đúng hơn là quyền sử dụng đất đai, từ người này sang người khác. Họ tin rằng bằng cách này, họ có thể dễ dàng kiểm-soát dân chúng, khiến họ trở nên phụ-thuộc và yếu đuối hơn, từ đó giảm thiểu nguy cơ nổi loạn và gây rối. Do đó, nhà vua không mấy thiện cảm với những người tự làm giàu bằng chính sức lao động của mình. Ông cho rằng những người biết cách làm giàu sẽ giữ chặt tài sản của mình và không dễ dàng phục-tùng. Ngược lại, những người được ban ơn mà giàu có lên sẽ luôn biết ơn và phụ thuộc vào người ban ơn, đã kéo họ ra khỏi cảnh nghèo khổ. Vì vậy, khi muốn ban tặng ân huệ cho ai đó, nhà vua sẽ chọn những người mà ông tin rằng sẽ biết ơn và đáp lại. Ông khéo léo điều chỉnh những ân huệ ban đầu để tạo động-lực cho người được ban tặng cố gắng hơn nữa, với hy vọng nhận được những ân huệ lớn hơn trong tương lai.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Những người được nhà vua trọng-dụng, sau khi nhận được các chức vụ cao, thường cố gắng thể hiện sự giàu có và quyền-lực của mình. Ngoài việc duy trì một cuộc sống xa-hoa, họ còn chi tiêu vào những việc mà họ cho rằng sẽ làm hài lòng nhà vua, chẳng hạn như đóng tàu, nuôi dưỡng voi, ngựa hoặc trang bị vũ khí cho quân đội. Nói tóm lại, họ không tích trữ của cải mà dùng tất cả những gì mình có để phục vụ nhà vua. Nhà vua rất hài lòng khi thấy các thần dân của mình có tinh thần cao-thượng, coi trọng danh-dự hơn là của cải. Vì vậy, ông ta thường ban thưởng hậu hĩnh cho những người này để khuyến khích tinh thần trung-thành. Tuy nhiên, những ân huệ này thường chỉ mang tính tạm thời. Mặc dù có luật lệ cho phép một số quan chức cao cấp để lại một phần tài sản cho con cháu, nhưng nói chung, khi một quan chức qua đời, những ân huệ mà ông ta nhận được cũng chấm dứt. Điều này nhằm đảm bảo rằng các quan chức luôn trung-thành và tận-tụy phục vụ nhà vua.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Vì vậy, nhà vua rất tích cực khuyến khích tinh thần này và tạo ra sự cạnh tranh giữa các quan lại. Những người được ban ơn, về bản chất không phải là chủ sở hữu mà chỉ là người quản lý tài sản của nhà vua. Họ chỉ có thể hưởng thụ những tài sản này miễn là họ phục vụ nhà vua một cách tận-tụy. Mặc dù theo tập quán của vương quốc, một số quan chức cấp cao như Tấn Sỹ (tức tiến sĩ) được phép để lại một phần hoặc toàn bộ tài sản cho con cái nếu con cái họ cũng đạt được học vị tương đương. Tuy nhiên, nhìn chung, luật lệ của nhà vua quy định rằng khi một quan chức qua đời, những ân huệ mà ông ta nhận được cũng chấm dứt, giống như các chức sắc trong giáo hội không thuộc quyền bảo trợ của một gia đình nào đó. Chính vì luật lệ này mà nhiều quan chức, vì muốn được nhà vua ưu ái, đã phải tiêu tốn rất nhiều tiền bạc và rơi vào cảnh nợ nần. Kết quả là, họ không để lại được gì cho con cái ngoài một số khoản nợ. Con cái của họ không thể hy vọng sẽ nhận được sự giúp đỡ từ nhà vua để trả nợ, mà phải tự lực cánh sinh.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Luật pháp của vương quốc quy định rằng đức tính tốt sẽ được khen thưởng và tội ác sẽ bị trừng phạt, không phân biệt đối xử với bất kỳ ai. Vì vậy, các tòa án và phiên tòa được thiết lập một cách nghiêm ngặt dưới sự giám sát trực tiếp của nhà vua, nơi các vụ kiện được xem xét một cách cẩn thận và kỹ lưỡng. Tuy nhiên, dù đôi mắt của nhà vua có tinh-tường đến đâu đi nữa, cũng không thể đảm-bảo rằng công lý được thực thi một cách hoàn toàn trong-sạch, bởi vì lòng tham của các quan tòa luôn tìm cách lợi-dụng những cơ hội để nhận hối lộ. Dù nhà vua có lựa chọn người tài giỏi đến đâu, cũng không thể loại bỏ hoàn toàn những kẻ tham nhũng và có tâm hồn đen tối.

Tất cả các công việc của chính quyền dân sự và chính trị ở Đàng Ngoài đều dựa trên ba loại người. Theo quy định, những chức vụ này được trao cho những người có thể chứng minh được năng-lực của mình qua đức-hạnh, hoặc những người đã phục vụ nhà vua một cách trung-thành và có năng-lực quản lý tốt, hoặc những người có tài-năng về học vấn và có thể đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Nói cách khác, mọi người đều có cơ hội tạo dựng sự nghiệp cho riêng mình. Cụ thể hơn, những người được nhà vua tin-tưởng thường là các hoạn quan đã phục vụ nhà vua trung thành trong một thời gian dài và đã chứng minh được khả-năng quản lý của mình. Ngoài ra, những người có học vấn cao cũng được trọng-dụng và thăng-tiến trong các chức vụ quan trọng của đất nước. Cuối cùng, những người dũng-cảm và có kinh-nghiệm quân sự sẽ được giao nhiệm vụ bảo vệ đất nước và nhận được những phần thưởng xứng đáng. Thật ra, chỉ là hoạn quan thường không thể đạt được những chức vụ cao cấp như những người tốt nghiệp từ hai trường học chính: trường Nho học và trường võ quan. Ở Đàng Ngoài, [dựa] theo luật lệ kiểu Trung Hoa, các quan văn (tức là những người tốt nghiệp trường Nho học) được tôn trọng và có địa vị cao hơn so với các quan võ. Họ là những cố vấn của nhà vua, là thẩm phán, là thống đốc các tỉnh và các chức vụ quan trọng khác. Họ cũng được lựa chọn để đi sứ và đảm nhiệm những nhiệm vụ quan trọng. Tuy nhiên, nhà vua luôn cố gắng giữ lòng các quan võ vì họ đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ đất nước. Chính vì thế, nhà vua luôn đánh giá cao tài-năng và lòng trung-thành của các quan võ và ban thưởng cho họ xứng đáng. Cả quan văn và quan võ đều có cơ hội thăng-tiến lên các cấp bậc cao hơn.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Cả quan văn và quan võ đều có thể thăng-tiến qua hơn ba mươi cấp bậc khác nhau. Vì vậy, mọi người đều cố gắng hết sức để đạt được chức vị quan lại. Một khi đã trở thành quan lại, họ sẽ được hưởng nhiều đặc-quyền và lợi ích. Để khuyến khích sự cạnh tranh và duy trì động lực làm việc, nhà vua đã ban tặng những danh hiệu và trang phục đặc biệt cho các quan lại ở mỗi cấp bậc khác nhau. Mỗi quan lại sẽ mặc một bộ trang phục riêng biệt để thể hiện cấp bậc của mình.

Trong cuộc cạnh-tranh về kiến thức và kỹ năng quân sự, khi cần phải bổ nhiệm những người cai trị đầu tiên và đáng tin-cậy nhất của Vương quốc, thì hoạn quan lại được ưu-tiên hơn những người khác, chính vì lý do họ là hoạn quan. Và nhà vua nói rằng:

-Vì họ không có con cái (mặc dù theo phong tục thì tất cả đều có vợ)!

Nên nhà vua không cần phải quá lo sợ rằng họ sẽ âm mưu hoặc nổi loạn để truyền ngôi cho con cháu, mà thay vào đó, nhà vua nên hy vọng rằng họ sẽ cố gắng duy-trì sự hòa bình của vương quốc để tỏ lòng trung-thành và biết ơn đối với người đã nâng đỡ và duy trì địa vị và phú quý cho họ. Và đây cũng là một trong những lý do mà nhà vua tin dùng họ trong cung điện ở những vị trí quan trọng nhất, vì vậy họ được gọi riêng là Quan traÔ, có nghĩa là các quan bên trong, bởi vì chỉ họ mới có thể vào được khu vực mà các hoàng hậu sinh sống và xử lý những công việc mật của vương quốc.

Thế nhưng tất cả những người này, như ta thấy, không mang dòng dõi quý tộc, cũng chẳng có mục tiêu nào khác ngoài hạnh phúc riêng. Và vì họ ít khi biết đến một hạnh phúc nào khác ngoài những thú vui trần-tục của cuộc sống hiện tại, nên chẳng có gì lạ khi họ bị ám ảnh bởi việc kiếm chác, bởi họ nghĩ rằng bằng cách đó, họ có thể trở nên hạnh phúc hơn, và họ sẵn sàng làm bất cứ điều gì mà họ nghĩ rằng có thể làm mà không bị trừng-phạt. Thật vậy, không có điều gì khiến con người trở nên hèn hạ và thấp kém hơn việc phục tùng những đam mê thái quá của bản thân.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Niềm vui lớn nhất là có thể nuôi sống nhiều gia đình, có nhiều người phụ thuộc và nhờ đó mà tăng cường sự huy-hoàng và uy tín của triều đình. Việc phân chia quyền lực cai trị cũng rất quan trọng để giữ cho vương quốc luôn ổn định và hòa bình. Có sáu cấp bậc cai trị, mỗi cấp thấp hơn đều phục tùng cấp trên. Cấp thấp nhất là La`ng [Làng], tức là những người cai quản một làng. Cấp thứ hai là Xá La`ng [Xã Làng], những người cai quản 4 làng do các làng cai trị. Cấp bậc thứ ba là Tóú Xá [Tổng Xã], những người cai quản 10 . Cấp bậc thứ tư cai quản khoảng 100 làng, và tất cả các La`ng, , Tóú [Tổng] của những làng này đều thuộc quyền quản lý của người này, gọi là Huin [Huyện]. Cấp bậc thứ năm là Phú [Phủ], có hai, ba hoặc nhiều Huiện dưới quyền. Cấp bậc thứ sáu và cao nhất là [Xứ]: Phó vương và thống đốc toàn tỉnh, chỉ phục tùng duy nhất nhà vua, và tất cả những người ở các cấp dưới đều phải tuân theo. Trong tất cả các cấp bậc cai trị này đều có các tòa án, được sắp xếp theo thứ bậc tương ứng. Gna Ty [Nha Ty] là tòa án tối cao của các Xứ, Gna Hién [Nha Hiến] là tòa án cấp dưới. Từ mỗi tòa án cấp dưới có thể kháng cáo lên tòa án cấp trên, cho đến tòa án tối cao của nhà vua.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Nhiều người đến chầu thường xuyên [khi giờ] mở cửa ở Tòa án, trừ những ngày lễ và những trường hợp đặc biệt mà người ta không mở. Chỉ có các vị quan đã đạt đến cấp bậc Tiến sĩ mới chịu trách-nhiệm và xử lý. Chính họ là những người mang các vụ kiện để xin ý kiến của các Cố vấn của Vua. Những người này phán xét, tha bổng hoặc kết án tùy theo lý lẽ đòi hỏi: nhưng họ vẫn phải tóm tắt trình bày ý kiến của mình với Vua; và đôi khi Vua chấp thuận hoặc bác bỏ ý kiến của họ, mà không muốn ràng buộc mình vào luật lệ, dù theo hình thức xét xử này, dù tốt hay xấu, sẽ có hậu quả; bởi vì ông nghĩ mình ở trên luật pháp. Tuy nhiên, ông cũng quan tâm đến việc các Cố vấn mà ông ta chọn cho chức vụ này không chỉ thông thạo sách vở mà còn phải biết cách sử dụng khôn ngoan các kiến thức đã học và áp dụng chúng vào thực tế trong các vụ kiện mà họ phải phán quyết, dù là dân sự hay hình sự. Nếu nhà vua biết được rằng, vì lòng tham của tiền bạc mà các quan lại nhận hối lộ và làm sai lệch công lý, họ sẽ bị tước đoạt chức vụ và bị phạt tiền tùy ý, để làm gương cho những người khác. Vì vậy, trước khi chọn ai đó làm cố vấn, nhà vua yêu cầu phải có thông tin đầy đủ về người đó. Nếu nhà vua nghe nói rằng người đó có tiếng xấu trong dân chúng, bị coi là người kiêu căng, hống hách, hoặc nghiện cờ bạc, rượu chè, thì không chỉ không được bổ nhiệm làm cố vấn mà còn không được phép thi để lấy bằng tiến sĩ, dù cho họ có học thức và kiến thức vượt trội hơn những người khác. Chính vì vậy, ở triều đình, người ta thấy có sự cạnh tranh rất lớn giữa các quan lại trẻ tuổi, đặc biệt là những người muốn đạt được cấp bậc cố vấn cao cấp và sau khi đạt được, họ phải cố gắng hết sức để giữ vững vị trí của mình. Họ luôn tỏ ra khiêm-tốn trong mọi vẻ ngoài: từ trang phục không cầu kỳ, đến cách trang trí đơn giản, cho đến một triều đình không phô trương. Thậm chí cả vẻ mặt, dáng vẻ và mọi thứ khác có thể bị những con mắt ghen tị soi mói đều được họ kiểm-soát một cách thận-trọng và tinh-tế. Nhưng khi thiếu đi cốt lõi của đức hạnh, tức là động cơ cao-thượng, thì tất cả những điều đó chỉ là vỏ bọc hoặc mặt nạ. Vì vậy, theo quan điểm của những người khôn ngoan, một số người trong số họ không được tôn trọng, mà còn bị coi là những kẻ đạo đức giả và giả hình. Và họ cũng chẳng giấu giếm được lâu, vì ban ngày tỏ ra sợ một con bê con, nhưng đêm đến lại đi trộm bò. Không ít lần, khi có việc kiện tụng ra tòa, người dân nghèo đến nhà của những quan lại đạo đức giả, mang theo một chút quà để tạ ơn. Vì cho rằng việc nhận quà nhỏ như vậy cũng chẳng đáng bao nhiêu, nhưng nếu từ chối thì sợ mất lòng người khác, nên họ tỏ ra rất vui vẻ khi nhận quà nhưng thực tế lại không giữ lại món quà đó. Khi có ai đó mang đến một món quà quý giá, có giá trị, thì vị quan lại sẽ mắng mỏ người đưa quà một cách gay gắt trước mặt những người khác. Ông ta sẽ tỏ ra tức giận như thể mình vừa bị xúc-phạm, rồi đuổi người đó ra khỏi phòng. Nhưng khi người đưa quà vừa quay đi, thì ngay lập tức, một người hầu đã được huấn luyện kỹ lưỡng sẽ bí mật lấy lại món quà và tiếp đón người đó bằng những lời lẽ tử tế. Điều này giống như Giezi, nhưng không giống như Eliseo. Nhà vua rất quan tâm đến việc Tòa án tối cao là nơi duy nhất mà mọi người có thể kháng cáo và đòi hỏi công lý một cách trong sạch. Vì vậy, mỗi người đều cẩn thận để không bị nghi ngờ thiên vị. Tòa án này có quyền xem xét lại các vụ án và các bản án đã được đưa ra bởi các tòa án cấp dưới, và quyết định của tòa án này là cuối cùng, không có bất kỳ kháng cáo nào khác.

[Giezi là một nhân vật trong Kinh Thánh, cụ thể là trong Cựu Ước. Ông là người hầu của tiên tri Êlisê. Ban đầu, Giezi được miêu tả là một người hầu trung thành và tận tụy với tiên tri Êlisê. Ông thường đi theo và phục vụ tiên tri. Tuy nhiên, bản chất thật của Giezi dần được bộc lộ khi ông thể hiện sự tham lam và lòng tham. Khi tiên tri Êlisê được Naaman, một vị tướng Syria, tặng một món quà quý giá, Giezi đã lén lấy một phần quà đó cho riêng mình. Hành động tham lam của Giezi đã bị Chúa phạt. Ông bị trừng phạt bằng cách mắc bệnh phong, căn bệnh tương tự như căn bệnh mà tiên tri Êlisê đã chữa khỏi cho Naaman]

[Eloseo hay Ê-li-sê là một nhân vật quan trọng trong Cựu Ước, được biết đến là người kế vị của nhà tiên tri Ê-li. Ông được Chúa gọi để tiếp nối công việc của Ê-li và trở thành một trong những nhà tiên tri vĩ đại nhất trong lịch sử Israel]
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Thường xuyên có những vụ kiện tụng giữa các làng xã của một tỉnh nào đó, và họ mang vụ kiện của mình đến tòa án lớn này. Và vì các quan tòa không muốn tiếp nhận vụ kiện để xét xử, nên những người cảm thấy bị oan ức thường cùng nhau, với một số lượng lớn những người bị oan ức khác, và tất cả, như thể bị kích động, cùng nhau đến dưới cửa sổ của cung điện nơi vua ở, và bằng những tiếng kêu lớn, họ hướng tiếng nói lên trời cầu xin được tiếp kiến. Vua tiếp nhận và lắng nghe họ, và ra lệnh cho các cố vấn nghe các bên và xét xử theo lẽ phải. Điều này được thực hiện mà không cần phải tuân thủ quá trình xét xử nghiêm ngặt và với tốc độ rất nhanh, vì họ sợ rằng vua sẽ xem xét lại phán-quyết và, thấy rằng phán quyết không được xem xét kỹ-lưỡng, sẽ trừng phạt họ và buộc họ phải trả số tiền phạt cho những người mà họ đã gây ra thiệt hại.

Để thấy rõ sự nhân-từ của nhà vua đã kìm-chế mọi người và buộc tất cả các tòa án phải tỉnh táo, hãy xem xét trật tự tốt đẹp mà công lý được thực thi ở Đàng Ngoài. Bất kỳ ai có việc cần trình bày với vua đều có thể đến đó. Nhưng vì vương quốc rất rộng lớn, không phải ai cũng có thể đến kinh đô, nên ở mỗi tỉnh ngoài các tòa án cấp dưới mà tôi đã đề cập, còn có một tòa án tối cao do phó vương chủ trì cùng với các thẩm phán của ông ta, những người nghe các bên và xét xử cả vụ dân sự lẫn hình sự, và quyền-hạn của họ mở rộng đến mức có thể kết án tử hình. Mặc dù, như tôi đã nói, từ các tòa án tối cao này, người ta có thể kháng cáo lên tòa án của kinh đô, nhưng kháng cáo không được chấp nhận khi những người bị kết án tử hình phạm những tội rất nghiêm trọng như là kẻ ám sát, trộm cắp, giết người và ngoại tình. Mặc dù luật về tội ngoại tình quy định rằng nếu người chồng bắt gặp vợ mình ở nhà người đàn ông khác hoặc có quan hệ bất chính với người khác, thì anh ta không được giết cô ta mà chỉ có thể cắt tóc của cô ta để làm nhục và đưa cô ta đến gặp quan lại. Theo luật của vương quốc, nếu người phụ nữ đó có tội, hình phạt của cô ta là bị ném cho một con voi đã được huấn luyện để làm nhiệm vụ của một kẻ hành quyết. Con voi sẽ dùng vòi của nó siết chặt cô ta một cách tàn-bạo, sau đó ném cô ta xuống đất, giẫm đạp lên cô ta cho đến khi cô ta gần như bị nghiền nát.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Cách thức xét xử của họ như sau: Đầu tiên, các bên trong vụ kiện được triệu-tập và phải xuất-hiện để trình-bày lý-lẽ của mình. Nếu người bị cáo không có nhân chứng, họ buộc phải tuyên-thệ. Nếu người bị cáo tuyên-thệ rằng mình vô tội, dù cho họ có cầu xin Trời thì cũng chỉ trong vòng ba tháng tiếp theo, họ phải cầu nguyện đừng gặp bất kỳ điều xui xẻo nào hoặc mắc bệnh. Bởi vì, người ta tin rằng điều này giống như một bằng-chứng từ trời cao, cáo buộc họ đã phạm tội, hoặc đã vu cáo người khác, hoặc là lời cáo buộc của người khác chống lại họ là đúng. Đó là quan niệm của người Đàng Ngoài về công lý thiêng liêng và sự quan phòng của Trời, mặc dù cách thức xét xử của họ không được quy-chuẩn. Sau khi phán quyết được đưa ra, người bị kết án phải bồi thường. Nếu họ không có tài sản để bồi thường, tài sản của họ sẽ bị tịch thu và bán đấu giá. Số tiền thu được sẽ được dùng để trả cho chủ nợ và cho các quan tòa như một phần thưởng.

Ở các tỉnh, không có nhà tù công cộng. Thay vào đó, nhà của quan lại được dùng làm nơi giam giữ. Tùy thuộc vào tính chất và mức độ nghiêm-trọng của tội ác, người phạm tội sẽ bị trói bằng các loại xiềng xích khác nhau như: xích tay, cùm chân hoặc khóa sắt. Tuy nhiên, hình phạt phổ biến nhất là kẹp cổ người phạm tội giữa hai tấm ván dài và dày, giống như một chiếc thang, rồi đóng chặt bằng hai thanh ngang để đầu không thể cử động. Họ sẽ bị giữ trong tư thế đó cho đến khi án phạt được đưa ra. Ở thành phố kinh đô, tình hình lại khác. Tại đây có cả nhà tù dành cho tội phạm dân sự và tội phạm hình sự. Trong các nhà tù này, điều-kiện sống tương đối thoải-mái, tù nhân được đối xử khá tử tế. Tuy nhiên, ở một số nhà tù khác, người ta cảm thấy như đang bị chôn sống trước khi bị kết án tử hình. Đó là những nơi tối tăm, ẩm thấp, không có cửa sổ, không có ánh sáng tự nhiên. Ánh sáng duy nhất đến từ ngọn nến mà người cai ngục bắt buộc phải tự mua và giữ cho cháy. Nhưng chi phí cho ngọn nến này lại do tù nhân phải trả. Nếu đến ngày quy định mà tù nhân không trả được tiền, họ sẽ bị người cai ngục đánh đập dã man cho đến khi moi được tiền ra hoặc chảy máu. Không có sự thương xót nào cả. Không có một linh hồn sống nào mà họ có thể trò chuyện, và không có nơi nào kín-đáo và khắc-nghiệt bằng những nhà tù dành cho tội phạm mà họ gọi là Dịa Ngọūc, nghĩa là Địa Ngục. Chỉ khi nào vụ án kết thúc và bản án tử hình được tuyên, người thân mới được phép đến gặp họ để báo tin đau buồn và đi cùng họ đến nơi hành quyết. Đến nơi, họ được chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn và họ ăn uống no nê như thể cái chết sắp đến không phải là của mình.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Đến giờ hành quyết, quan tòa hoặc một người lính sẽ thông báo rằng đã đến lúc thực hiện lệnh của vua. Người tử tù vẫn ngồi trên đất, từ từ đưa hai tay ra sau để bị trói lại. Tóc của họ cũng bị buộc chặt lên đỉnh đầu để không cản trở người thi hành án. Họ phải biết rằng luật pháp của vương quốc này (cũng giống như ở Chân Lạp) quy định rằng vua, hoàng tử, hoặc quý tộc không được chết dưới lưỡi kiếm để tránh đổ máu. Chỉ có dân thường và những người thấp kém mới bị chặt đầu. Họ biện-minh cho điều này bằng cách nói rằng đổ máu của người thấp kém cũng giống như đổ máu của động vật, không phải là điều gì đáng lên án. Nhưng đổ máu của quý tộc, những người sinh ra từ dòng dõi cao quý, là một sự xúc phạm đến dòng họ của họ, vì vậy máu của họ phải được giữ lại trong cơ thể. Do đó, đối với hoàng tử, hình phạt tử hình được thực hiện bằng cách dùng một cây gỗ đàn hương quý giá dài một sải tay, to bằng nắm tay người khỏe mạnh để đánh mạnh vào đầu. Đối với quý tộc, họ được chết một cách danh dự hơn, hoặc ít nhục nhã hơn, bằng cách bị siết cổ hoặc bị treo cổ.

Vì tội ác có mức độ nghiêm-trọng khác nhau, nên hình phạt cũng có mức độ nghiêm-trọng khác nhau. Hình phạt nặng nhất dành cho kẻ trộm cắp. Ba ngày trước khi bị hành quyết, chúng bị đưa ra chỗ đông người để nhục mạ và chế giễu. Chúng bị ngồi trên một chiếc xe đẩy dưới nắng gắt mà không có bất kỳ vật che chắn nào. Đến giờ hành quyết, chúng bị đưa đi một quãng đường dài để răn đe những kẻ khác. Chúng bị đánh đập dọc đường. Đến mỗi nơi, quan tòa sẽ đánh vào một cái trống đồng, và khi tiếng trống vang lên, bản án sẽ được đọc. Sau đó, một tên lính sẽ dùng dao cạo cắt một miếng thịt của kẻ phạm tội và bỏ vào một cái nồi đã chuẩn bị sẵn trên xe. Việc này được lặp lại nhiều lần, mỗi lần quan tòa đánh trống và đọc lại bản án. Để tên lính hành hình không bị kiệt sức, trên xe còn có một cái nồi khác đựng thịt nướng và rượu để họ ăn uống. Khi đến nơi hành quyết, cơ thể của những kẻ phạm tội đã đầy những vết thương và máu me, chúng bị kéo xuống và chuẩn bị để bị chặt đầu. Sau khi bị chặt đầu, xác của chúng bị xé ra thành nhiều mảnh nhỏ và vứt ở những nơi công cộng để răn đe và làm nhục. Nếu kẻ phạm tội là người có quan hệ họ hàng với hoàng tộc mà dám nổi loạn, chúng sẽ bị kẹp cổ giữa hai cây cột. Các cột sẽ được siết chặt dần cho đến khi chúng bị ngạt thở mà chết. Để chắc chắn rằng chúng đã chết, người ta sẽ đốt hai ngọn đuốc và đưa đến gần chân chúng. Nếu chúng có bất kỳ phản ứng nào, các cột sẽ được siết chặt hơn nữa cho đến khi chúng chết hẳn.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Hình phạt dành cho người lính đào ngũ là bị chặt mũi. Nếu là một cấp chỉ huy, họ còn bị chặt cả chân. Đối với những người cứng đầu và ngỗ nghịch, họ sẽ bị chặt ngón tay. Tùy theo mức độ vi-phạm mà có thể bị chặt một ngón, nửa ngón hoặc tất cả các ngón. Trong trường hợp vi-phạm nghiêm-trọng, thậm chí có thể bị chặt cả bàn tay. Để minh họa cho điều này, tôi xin kể lại một sự kiện xảy ra sau khi vị vua tiền nhiệm qua đời. Vị vua mới lên ngôi muốn cắt giảm lương bổng của các quan lại và giảm tiền thưởng cho những người lính có công. Một người hầu cận Kitô giáo tên là Antonio, một người trung thành và có địa vị cao trong cung đình, đã rất phẫn-nộ trước quyết định này. Ông cho rằng đó là hành động hèn-nhát của vị vua mới. Antonio là một người rất được vua cũ quý trọng vì tài-năng và lòng trung-thành của mình. Khi Antonio nhận được bản danh sách về việc cắt giảm lương bổng sắp được công bố, trong cơn tức giận, ông đã xé nát nó ngay trước mặt mọi người. Ngay lập tức, nhiều người đã tố cáo ông. Vụ việc được trình lên triều đình. Vì ghen tị với địa vị cao quý của Antonio, vì tôn giáo mà ông theo, và vì sự xúc phạm mà ông đã gây ra cho danh dự của nhà vua, các quan lại đã nhanh chóng đưa ra phán quyết: chặt đứt bàn tay của ông.

Nhà vua tỏ ra muốn tha thứ cho Antonio và có ý định khoan-hồng. Vì đây là vụ án đầu tiên đổ máu kể từ khi ông lên ngôi, nhà vua không muốn bắt đầu bằng việc trừng-phạt những người thân cận và có công với mình, nhất là khi những lời trăn trối cuối cùng của vua cha là khuyên ông nên khoan-dung hơn là nghiêm-khắc. Tuy nhiên, các quan lại lại cho rằng việc thi hành công lý sẽ giúp nhà vua uy-tín hơn. Họ cho rằng nếu nhà vua tha thứ cho Antonio, ngay cả khi đó là người thân cận, sẽ tạo ra ấn tượng rằng ông là một vị vua yếu đuối và không dám trừng phạt cả những người thân cận khi họ phạm tội. Họ cho rằng đây là cơ hội để nhà vua khẳng định mình là một vị vua công-minh và chính-trực.

Nhà vua trả lời rằng tội lỗi của Antonio không xứng đáng được tha thứ hoàn toàn, tuy nhiên, vì lòng nhân-từ, ông sẽ tha thứ một nửa hình phạt và để cho các quan lại quyết định phần còn lại. Antonio đã cố gắng chuộc lỗi bằng cách hối lộ các quan lại, ông đề nghị trả 100 scudi [đơn vị tiền tệ Châu Âu xưa, có lẽ bằng 1 lạng vàng] cho mỗi ngón tay bị chặt. Tuy nhiên, các quan lại đã từ chối lời đề nghị này vì họ không muốn bị cho là tham lam và đã quá quyết tâm thực hiện bản án. Vì vậy, cuối cùng Antonio chỉ bị chặt mất nửa bàn tay. Nếu vụ án này được đưa ra xét xử kín đáo hơn, có lẽ Antonio đã có thể mua chuộc các quan lại với một số tiền ít hơn và hình phạt của ông ta sẽ được giảm nhẹ. Tuy nhiên, trong trường hợp này, sự nghiêm-khắc của pháp luật đã chiến thắng.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Đối với tội giết người, hình phạt áp dụng là luật trả-thù (tức là luật "mắt đền mắt"). Kẻ giết người sẽ bị tử hình, và hơn nữa, gia đình của kẻ giết người phải chịu trách nhiệm nộp toàn bộ số thuế mà nạn nhân lẽ ra phải đóng cho nhà nước trong số năm còn lại của cuộc đời, tính từ 20 đến 60 tuổi. Để đảm bảo nhà nước không bị thiệt hại, nếu gia đình của kẻ giết người không có khả năng nộp đủ số tiền trên, thì cả làng nơi kẻ giết người sinh sống sẽ phải liên đới chịu trách nhiệm. Điều này nhằm răn đe mọi người phải cẩn trọng và đảm bảo an ninh. Trong một số trường hợp đặc biệt nghiêm-trọng, nhà vua cho phép người thân của nạn nhân tự tay trả thù kẻ giết người. Nạn nhân có quyền sử dụng bất kỳ hình thức tra tấn nào tàn-bạo để thỏa mãn cơn thịnh nộ và thực thi công lý theo cách riêng của mình. Không lâu trước đây, đã có một trường hợp như vậy, khi một người được nhà vua cho phép trả thù kẻ đã giết người thân của mình. Trong cơn phẫn nộ, người này đã tra tấn nạn nhân một cách dã man, cắt xẻo cơ thể nạn nhân từng miếng một, bắt đầu từ chân đến đầu.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Có một tập tục nhân-đạo hơn khi người bị hại tha thứ cho kẻ gây tội. Trong trường hợp này, pháp luật sẽ không kết án tử hình cho kẻ gây tội, mặc dù họ vẫn phải chịu một hình phạt nào đó tùy theo mức độ nghiêm-trọng của tội lỗi. Đối với tội trộm cắp, hình phạt không phải là tử hình mà nhẹ hơn tùy theo mức độ nghiêm-trọng của vụ trộm. Dù vậy, tội trộm cắp vẫn bị trừng phạt nghiêm-khắc, kể cả khi thủ phạm là các quan lại. Thậm chí, đối với những tên trộm cắp có tài năng, nhà vua không chỉ tha mạng mà còn ban thưởng cho chúng những chức vụ quan trọng trong quân đội và tin tưởng giao phó cho chúng những nhiệm vụ quan trọng.

Với những tội nhẹ, các quan lại bình thường, ở đây là các quan cai quản làng xã, và đặc biệt là các quan cấp trên, có thể kết án người phạm tội và bồi thường cho người bị hại. Số tiền bồi thường không được vượt quá giá của một con trâu hoặc một con bò, hoặc một lượng gạo hoặc tiền tương đương với giá trị của một trong những con vật nói trên. Và việc là một người trả nợ tốt và nhanh chóng là rất quan trọng, bởi vì ai trì hoãn sẽ sớm thấy mình bị buộc tội thêm những tội khác, nặng nề hơn nhiều so với tội trộm trâu hoặc bò. Tuy nhiên, khi không có nhân chứng chứng-minh tội trạng, nhưng có những bằng chứng mạnh mẽ khiến cáo buộc có vẻ hợp lý, tùy thuộc vào tính chất của tội phạm, người ta sẽ tra tấn, như thường lệ ở châu Âu, trừ việc dùng dây thừng tra tấn, vì hình thức này không được sử dụng ở đây. Với những tội nghiêm trọng, người ta không chỉ hài lòng với hình thức tra tấn thông thường mà còn áp dụng những hình thức tra tấn dã man hơn để buộc tội phạm phải thú nhận. Đó là việc áp các tấm kim loại nóng lên hông và dưới chân. Tuy nhiên, cũng có những người rất kiên-cường và dũng cảm chịu đựng những cực-hình đó, đến nỗi họ trở nên như những bức tượng hoặc những người bằng thạch cao, câm lặng và quyết tâm chết chứ không chịu thú tội.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Để giải quyết những vấn đề nhỏ-nhặt khác, vua và phó vương của tỉnh đã giao cho các tòa án ở mỗi làng; những tòa án này nỗ lực khắc phục tất cả các rối loạn trong khu vực đó. Vì vậy, nếu do lũ lụt mà cầu bị sập, đường bị hỏng, hoặc nơi công cộng nào đó bị hư hại, thì quan lại địa phương sẽ ấn định ngày mà tất cả mọi người trong khu vực của mình phải tập trung lại để sửa cầu, sửa đường và sửa chữa các công trình công cộng. Và trong việc này, mọi người đều rất siêng-năng, đến nỗi người ta thấy mọi thứ được sửa chữa lại như ban đầu trước khi biết rằng có sự sập đổ hay hư hỏng nào. Và đây chính là cách cai trị để đảm bảo sự yên bình cho cả cộng đồng và cá nhân trong vương quốc, ngay cả ở những vùng biên giới.

Để đảm bảo an toàn hơn nữa và bảo vệ khỏi những xáo trộn và kẻ thù bên ngoài, người ta không cho phép người nước ngoài dễ dàng vào bằng đường bộ hoặc đường thủy. Ở những nơi có lối đi như vậy, tại các vương quốc khác, người ta luôn đặt một đội quân canh gác nghiêm ngặt, không cho phép bất kỳ ai đi qua nếu chưa báo cáo lên triều đình và được phép. Vì khoảng cách xa, nên phải đợi nhiều ngày hơn hoặc ít ngày hơn để nhận được câu trả lời và ý kiến của nhà vua. Các con đường công cộng do đó không được xây dựng thuận tiện lắm, thậm chí có những đoạn đường không còn thấy dấu vết. Nhà vua cũng không quan tâm đến việc cải thiện chúng, cũng như các lối vào sông, vì điều này phục vụ cho mục đích phòng thủ tốt hơn. Vì lý do này, chỉ có một số ít các lối đi nhất định được mở, nơi có các trạm thu thuế để thu các loại thuế khá hợp lý. Ở mỗi tỉnh, có những giáo quan dạy võ thuật, và hàng ngày có các buổi tập luyện để huấn luyện binh lính. Cứ 6 năm một lần, những người từ 20 đến 60 tuổi sẽ được tuyển chọn, và bất cứ khi nào nhà vua ra lệnh, ngay cả những người từ 18 tuổi trở lên cũng có thể nhập ngũ. Điều này đã xảy ra trong những năm gần đây do sự xâm lăng và chiến thắng của người Mãn Châu [nhà Thanh] và những bất ổn ở Đàng Trong. Ở mọi nơi trong vương quốc, người ta sản xuất thuốc súng và các loại vũ khí khác, chủ yếu tương tự như những gì người châu Âu sử dụng để tấn công và phòng thủ. Họ không sử dụng nhiều áo giáp hoặc áo giáp sắt. Có rất nhiều cung thủ và người sử dụng vũ khí ngắn hơn so với châu Âu, và hệ thống quân sự được tổ chức rất tốt, đến nỗi nhà vua có thể nhanh chóng tập hợp một đội quân lớn, được trang bị đầy đủ ở bất kỳ đâu trong vương quốc, chỉ trong vòng một tháng mà không tốn quá nhiều tiền từ kho bạc.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Và để sự an-toàn của Vương quốc được kết hợp với sự dồi dào, và hàng hóa từ các tỉnh khác nhau được trao đổi rộng rãi, mang lại lợi ích lớn cho người dân, thì ở mỗi tỉnh đều có những chợ công, được phân bố một cách đều đặn, sao cho mỗi ngày đều có một chợ được mở ở một địa điểm nhất định trong tỉnh đó.Tôi đã nói rằng các tỉnh có một số đơn vị hành chính gọi là Huịen [Huyện]; nghĩa là mỗi Huịen quản lý khoảng 100 làng, và một số tỉnh có thể có 20, 30 hoặc nhiều Huịen hơn, và một số Huịen khác sẽ phục vụ như là một tỉnh. Bây giờ, đối với mỗi Huịen, có một khu đất rộng lớn được cho thuê: và ở đây, bất cứ ai muốn bán hàng đều trả tiền thuê và sẽ có mặt vào ngày quy định. Chợ không quay trở lại nơi này cho đến khi theo thứ tự, đã đến lượt Huịen khác bắt đầu vòng quay. Và như vậy, trong một tỉnh, mỗi ngày trong năm, ở một hoặc một trong các Huịen của nó, đều có chợ công lớn bán đủ loại hàng hóa. Tuy nhiên, ở thành phố kinh đô, người ta sử dụng một phong cách khác. Đầu tiên, chỉ có tàu thuyền nước ngoài mới được phép mang hàng hóa đến đây, và chúng chỉ được phép vào qua một số cửa sông lớn nhất. Và người ta muốn rằng nhà vua phải đồng ý rằng không có tàu nước ngoài nào được phép cập bến ở bất kỳ nơi nào khác trong vương quốc của ông. Trong thành phố kinh đô, chợ công được tổ chức hai lần trong mỗi tháng, cụ thể là vào ngày mùng một khi có trăng mới và ngày rằm khi trăng tròn. Vào những ngày này, các quan lại trong triều đình cũng đến bái kiến Ciuá [Chúa Trịnh], người mà trong thời cổ đại khi còn phụ thuộc vào nhà Bua [vua Lê], cũng từng đích thân đến bái kiến Bua. Nhưng bây giờ, với tư cách là một vị vua tuyệt đối, ông không đến mà phái một người đại diện đến để thay mặt mình chào hỏi.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top