tối nay em rảnh, ngồi chém với các cụ cho xôm
)
Cụ dùng khái niệm tâm lý tội phạm thì em dùng khái niệm tâm lý ĐTV để bàn với cụ:
các ĐTV đã 2 tháng ko tìm ra nổi nghi phạm, bị cấp trên ép, bị xã hội xoi.
Các đồ vật tại hiện trường thì hung khí không tìm thấy, cái thớt đầy máu ngay cạnh cũng ko chuẩn khả năng đập đầu vào thớt cũng ko đúng nên loại bỏ (cụ đừng nghĩ ĐTV ko xem xét, thớt đầy máu đó)
Ghế thì từ đầu đến cuối làm gì có vết nào đã đập đâu, nạn nhân gác chân lên (chắc gì đã là hung khí nên huỷ)
Dao thì tá hoả lên là tìm thấy 1 con dao, ko biết đúng sai nên bắt mua đại 1 con làm báo cáo ( dao ko có vết máu hay vết xước xát ở lưỡi dao nhé, cắt cổ sâu rộng đến vậy mà ko có vết gì, nể ghê).
Đều tra 144 người rồi dấu vân tay ko ăn khớp, dấu máu ko tra ra, chợt đến 20/3 gọi 1 chú lên, trả lời lung tung, ah nghi đây, oánh cho 1 trận bảo gì cũng nghe. Vậy là bản khai đạp đầu vào lavabo, con dao lo biết ở đâu ra đời ( chẳng biết có đung 21/3 ko).
Nhưng đập vào lavabo ko chuẩn vì ko có vết đập, vậy thì hung khí là gì? nên sau quá trình điều tra cách tốt nhất là gán cho những cái đã bị thiêu huỷ là nhẹ nhất vô đối chứng. thế là cái thớt cái ghế ra đời.
các vết tích khác cũng vậy, nó có phải có từ khi H khai trong 3 tháng đầu đâu