Cụ cho em xin với, giờ thỉnh thoảng em vẫn đi qua con kênh này, rất muốn tìm hiểu về lịch sử của nóEm tìm được cả cuốn 80 trang, chi tiết về kỹ thuật và xây dung kênh này. Cụ có tham khảo khum em gửi.
Cụ cho em xin với, giờ thỉnh thoảng em vẫn đi qua con kênh này, rất muốn tìm hiểu về lịch sử của nóEm tìm được cả cuốn 80 trang, chi tiết về kỹ thuật và xây dung kênh này. Cụ có tham khảo khum em gửi.
Dạ không phải cụ, Vụ Bản trước đây là phố VB thuộc huyện Lạc Sơn nằm trên QL13B nối Tân Lạc với Nho Quan, còn chợ Bo thuộc huyện Kim Bôi cách VN 40km nằm trên Tỉnh lộ 12B nối Lương Sơn và Ba Đồi.Vụ Bản (tỉnh Hoà Bình) gần chỗ khu du lịch Kim Bôi bây giờ, cách 5 km là chợ Bo
Gần đó có Chợ Bến, thuộc huyện Lương Sơn. Nơi đây có loại vịt bầu to nổi tiếng, đẻ mắn, gọi là VỊT BẦU BẾN,
Trước đây 70 năm, gia đình em ở Hải Phòng tìm mua vịt Bầu Bến rất khó. Gia đình có một cái ao to sát đường tàu nên nuôi nhiều vịt để.... ăn dần
Vâng. Em thấy 1 bài viết nói ông ấy rất giỏi. Nhìn ảnh trên mạng đẹp trai cụ ạ. Tư liệu về ông ấy xem trên mạng rất ít ỏi.Báo Quốc Hội, số 3 ngày 19/12/1945 chỉ đăng dòng tin ngắn ngủi này.
View attachment 8163705
Con cháu sau này có thể cụ doctor76 cũng biết. Và có thể nhiều cụ trên này cũng đã gặp nhưng không biết.
Đó là TS Hán học Cung Khắc Lược, một người được phong là Tứ trụ thư pháp của Việt Nam. Chính là ông đồ vẫn ngồi viết chữ ở Văn Miếu trước đây. Năm nay chẵn 100 tuổi (không rõ ông còn hay đã mất). Nghe nói ông cũng lận đận. Ngoài giảng dậy Hán văn, viết thư pháp ông còn coi bói.
Giờ nhiều món vẫn ngon mà cụ. Thi thoảng về quê kiếm được ít đồ em vẫn nấu. Điển hình tuần trước vừa làm 2 món canh chuối xanh + xương sườn và dưa sắn.Nhà em ngày xưa chuyên gia ăn cá mè ranhđây, vì giá nó rẻ. Cá mè ranh kho với lá mơ. Lúc nào nấu riêu cá thì mua cái đầu cá to to với cái đuôi, cà chua, khế, mẻ, nghệ... làn bát riêu cá ăn với rau sống tuyệt vời.
Đợt vừa rồi em nhớ món riêu cá mà bu em thường nấu, em mua một cái đầu cá mè cực to để nấu riêu. Làm đúng qui trình các cụ dạy, nhưng mà than ôi, cá tanh vãi, cuối cùng mời ông chó xơi hết. Nên giờ nhà em chỉ nấu với đầu cá trắm ,cá chép thôi.
Ngẫm lại mới thấy ngày xưa đói, cái gì ăn cũng ngon.
Chợ Ô Cách bên phải đường từ Cầu Chui đi Cầu Đuống. Bên trái là Công Ty Hoá chất Đức Giang, Kho xăng Đức Giang cụ ạ.Theo em nhớ thì nếu đi hướng cầu Chui - cầu Đuống thì chợ Ô Cách ở bên trái hướng đi. Em nghĩ hiện nay chợ vẫn còn, có thể hình thức, hàng hóa là thay đổi. Những năm 1990 chợ có các sạp hàng là các bệ xi măng, ai có gì bày lên đó bán.
Ông Vận làm tuần phủ tại Thái Nguyên và bị xử tử tại đây. Cụ Kinh Khắc Lược em thấy nhiều tài liệu ghi là con cháu, nếu năm nay tròn 100 tuổi thì khả năng là con. Cuộc sống đưa đẩy thế nào mà cụ Lược lại về Thái Nguyên sống, làm việc một thời gian khá dài và mảnh đất này lại ảnh hưởng đến cuộc đời cụ rất nhiều. Cụ Lược là một trong những người gây dựng Trường Đại học Sư phạm Việt Bắc, nay là Trường Đại học Sư phạm thuộc Đại học Thái Nguyên.Vâng. Em thấy 1 bài viết nói ông ấy rất giỏi. Nhìn ảnh trên mạng đẹp trai cụ ạ. Tư liệu về ông ấy xem trên mạng rất ít ỏi.
Ts Cung khắc Lược là con trai ông ấy hả cụ ?
có liên gì tới vị doctor Cung Hồng S ở viện chỗ bà triệu không nhỉÔng Vận làm tuần phủ tại Thái Nguyên và bị xử tử tại đây. Cụ Kinh Khắc Lược em thấy nhiều tài liệu ghi là con cháu, nếu năm nay tròn 100 tuổi thì khả năng là con. Cuộc sống đưa đẩy thế nào mà cụ Lược lại về Thái Nguyên sống, làm việc một thời gian khá dài và mảnh đất này lại ảnh hưởng đến cuộc đời cụ rất nhiều. Cụ Lược là một trong những người gây dựng Trường Đại học Sư phạm Việt Bắc, nay là Trường Đại học Sư phạm thuộc Đại học Thái Nguyên.
Em xem đc rất ít tt trên mạng. Cảm thấy gia đình này tài giỏi có dòng cụ nhỉ.Ông Vận làm tuần phủ tại Thái Nguyên và bị xử tử tại đây. Cụ Kinh Khắc Lược em thấy nhiều tài liệu ghi là con cháu, nếu năm nay tròn 100 tuổi thì khả năng là con. Cuộc sống đưa đẩy thế nào mà cụ Lược lại về Thái Nguyên sống, làm việc một thời gian khá dài và mảnh đất này lại ảnh hưởng đến cuộc đời cụ rất nhiều. Cụ Lược là một trong những người gây dựng Trường Đại học Sư phạm Việt Bắc, nay là Trường Đại học Sư phạm thuộc Đại học Thái Nguyên.
Tiệm bán bóng bay. Các cụ cao niên sở tại chắc có thể nhận ra tiệm này.
Cái món kiết lỵ đã giết chết rất nhiều người thời xưa,lúc nhỏ em cũng dính, cơ thể mất nước nhanh dẫn đến suy kiệt, mất tỉnh táo...Không dấu gì cụ môn này em cũng kinh qua đôi ba lần khi còn trẻ con. Đúng là khi đi phản lực, khi về trực thăng. Chỉ còn dựa lưng vào tường mà thở.
Ngày đó có thuôc gì đâu. Phổ biến nhất là Cờ-lo-rô-xít.
Em nhớ tầm năm 8 mấy gì đó, ông cụ nhà em được ai đó mách cho bài thuốc rất đơn giản. Đó là cây này. Rửa sạch, ăn sống qc chút muối.
View attachment 8164487
Hai chiếc xe nhìn như Mercedez Benz W02 nhìn xịn xò quá. Đại gia nào mà ghê vậy taMột chùm ảnh về tết ở Hà Nội đầu thế kỷ 20.
Không khí tết chợ Đồng Xuân. Người mua kẻ bán tấp nập.
Dân số VN vào đầu thế kỷ 20 chắc khoảng gần 20 triệu người nên gọi là quang cảnh tấp nập nhưng phố phường vẫn thoáng đãng.
Ngôn ngữ có tính lịch sử cụ ạ. Theo thời gian, một số từ cũ mất đi, và thay thế vào những từ mới. Những từ mới này thường là từ mượn từ các ngôn ngữ khác, một số từ mới được sáng tạo ra trên cơ sở của ngôn ngữ đó (rất ít).Mấy cụ bán cá. Cá mè cũng khá to rồi. Loại nhỏ hơn gọi là mè ranh.
Trẻ con ngày xưa cũng hay được gọi là thằng ranh con.
Hôm qua ăn tối em nói chuyện với mụ vợ và bọn trẻ con là dần dần có 1 số từ ngữ cũng biến mất vì hiện nay có rất nhiều từ ngữ cánh thanh niên không hiểu được.
Ông con nói: Bố thử nói xem những từ nào nào. Em kể ra 1 loạt từ và đúng là các ông trẻ không hiểu that.
Đấy, mới có 3-4 chục năm đã thay đổi nhiều. Thế nên giờ có quay lại vài thế kỷ chắc nói chuyện với các cụ tiền nhân cũng chả hiểu được nhau.
Xưa cá mè là nguồn cung cấp protein quan trọng cho các cụ và ngay cả em vì cá nuôi dễ, đẻ nhiều, lớn nhanh. Giống như cá rô phi.
Nhưng con này tanh ghê gớm nên giờ ít người chuộng. Duy chỉ có làm món cá thính (vùng Lập Thạch-Vĩnh Phúc) là còn dễ ăn. Vùng Thái Bình, Nam Định các cụ hay ăn gỏi cá mè, khen ngon lắm không tanh tí nào nhưng em khuyên các cụ nên trì hoãn cái khoái khẩu này.
Không phải em dở hơi phủ nhận truyền thống dân dã nhưng trong nghề em biết. Nhiều cụ bị sán lá gan từ các thói quen ăn gỏi này lắm. Cứ đặt đầu dò siêu âm thấy hang hốc lỗ chỗ ở gan hỏi ra phần đông là khoái khẩu tiết canh, gỏi gém hoặc rau sống.