[Funland] Vu vơ nhân đọc topic Gái Hải phòng!

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Nghỉ phép hơn tuần lễ, mấy ngày đầu chưa đi chơi xa cả ngày quanh quẩn ra ra vào vào thấy hẫng thật sự. Thảo nào các bậc cao niên, nhất là các vị có tí cước sắc trong các Cty nhà nước cứ thi nhau khai lại lý lịch cho nó “trẻ” nhẹ thì vài, nhiều thì dăm ba mùa thu héo.

Đâu như năm 1999 Việt nam bắt đầu áp dụng chế độ 40 giờ vàng ngọc/tuần lễ nửa làm nửa chơi, anh bạn tóc vàng mắt xanh đồng nghiệp không biết đùa hay thật hỏi “đố mày nghỉ 2 ngày họ sẽ làm gì” lúc đang có soft-drink. “Ừ thì đi chơi đâu đó, take care vợ con...” hồn nhiên đoán. “Đếch phải my dear friend ạ, họ sẽ làm thơ”, ông mãnh cười khoái trá làm mấy em chạy bàn ở Diva trố mắt. “Mày nói thật hay đùa đấy đấy”, đang hớp dở vại bia mà tẹo sặc. “Tao nói mày đừng chửi nhé, mày có thấy cái tỷ lệ nghịch giữa số lượng nhà thơ với sự phát triển kinh tế?”, thằng mắt lơ mơ xanh nói rất nghiêm túc.


Bỏ mẹ, hình như thằng này có lý!
 

Getz7125

Xe tăng
Biển số
OF-73771
Ngày cấp bằng
24/9/10
Số km
1,110
Động cơ
434,703 Mã lực
Cụ viết hay thật, đọc vào câu nào là cuốn vào câu ý...
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
“Mời các bạn đón đọc số báo mới nhất......”, giọng rao rõ đàn ông mà nghe ra quá nửa đàn bà, hay là băng cũ nên tiếng méo? Ngồi hè uống cốc nước mà toàn thấy hiếp, giết, lừa, cướp, bắt... ông nào yếu tim hay tính cẩn thận chắc phải về nhà sắm thêm mấy vòng khoá sắt vì xã hội như-báo-miêu-tả-thế-này có dễ đang giãy chết.

Cơn hồng thuỷ sắp đến rồi, amen lạy Chúa tôi; bà cụ chủ quán kín đáo làm dấu thánh. Không biết ông nào gọi báo chí là “con điếm chính trị” cũng chẳng sai, cái thứ “quyền lực thứ tư” này mà không rắn tay quản trong cái mớ nhập nhèm xã hội ta thời hiện tại này cũng dễ sinh ngoa ngôn. Chuyện bằng nửa cái móng tay, qua vài ba ông cộng tác viên - chắc sinh viên báo chí ra trường đếch có nơi nào nhận, mà lúc viết tắt là CTV lại làm khối ông giật mình vì mấy cái nai-tờ clắp lúc tính tiền các em ngồi bàn cũng dùng chữ CTV – là có khi lớn bằng nắm đấm với đủ trò hỷ-nộ-ố-ái mặc sức các anh chị CTV tưởng tượng.

Tên báo thì rõ oách, toàn thời-báo ABC, rồi cơ quan trung ương, cơ quan ngôn luận của DEF cả mà đọc nửa trang xong chỉ muốn vứt vào sọt rác. Hình như trong khoa báo chí chỉ dạy văn TƯỜNG THUẬT, MIÊU TẢ mà khuyết món phân tích, thế nên tờ nào cũng giống tờ nào, nhạt hơn nước lã. Ồn ào chuyện phát hành thẻ ngân hàng, thế mà một lô một lốc viết-sĩ đếch phân biệt nổi cái thẻ tín dụng nó khác cái mấy cái thẻ Debit cards mà ta quen mồm gọi là ATM nó thế nào? Mẹ kiếp, cái máy ATM nó đẻ ra để làm nhiều chuyện thanh toán, nộp tiền... để có thể giao dịch 24/7 chứ về xứ An-nam ta chỉ làm có mono mỗi chuyện dí thẻ vào, nhè tiền ra, gọi béng là cash dispenser chứ có chó gì mà ầm ĩ.Thằng viết-sĩ đã dốt, thằng ê-đít-to hình như cũng ẩu chẳng soi, đọc một đoạn mà thấy buồn nôn.

Rồi ầm ào vụ Pờ-Mu dạo nọ, cũng có thể có chuyện nọ chuyện kia nhưng bịa đủ thứ hầm bà làng câu khách giật gân để rồi lại tờ nọ xóc lọ tờ kia thì thật là không hiểu nổi cái ngòi bút hình như không phải bằng kim loại mà bằng LÔNG gì mất rồi. Không được xuyên tạc đâu đấy quý vị, văn hào Victo-Hugo khi khai thủ tục xuất cảnh bị hỏi “ông sống bằng nghề gì”, văn hào trả lời “bằng cây bút lông” thế là mục nghề nghiệp bị tíc ngay cho 1 phát “nghề buôn lông”.
 

tonnuchimse

Xe tăng
Biển số
OF-56488
Ngày cấp bằng
4/2/10
Số km
1,079
Động cơ
706,702 Mã lực
"Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu..." :)
Cái hay của tự truyện này là lối hành văn tưng tửng nhưng câu chữ được gọt giũa một cách rất cẩn thận (em nghĩ dùng từ "đắt" là chuẩn nhất) khiến người đọc bị cuốn hút vào một cách tự nhiên. Ai đọc cũng cảm thấy có 1 phần của mình ở trong đó.
Ngoài ra bác chủ cũng rất khéo léo lồng ghép các câu chuyện: chuyện vợ chồng bác, chuyện vợ chồng ông bạn thân, câu chuyện đẹp về em gái Hải Phòng.
Nhưng cao trào nhất vẫn là chuyện chiến tranh của dân tộc, những mất mát, đau thương và hệ luỵ của chiến tranh.
Cũng như bác pain, mỗi lần đọc lại em vẫn rưng rưng đoạn anh Q ra mở cổng cho em V vào nhà :(.
Ngoài ra bác pain còn link gốc tới bài này không, em vẫn muốn xem lại các bình luận của các bật tiền bối trong thread đó (nếu còn thì pm cũng được).
Thanks bác.
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
"Nếu tất cả mọi cuộc tình kết thúc đều có hậu..." :)
Cái hay của tự truyện này là lối hành văn tưng tửng nhưng câu chữ được gọt giũa một cách rất cẩn thận (em nghĩ dùng từ "đắt" là chuẩn nhất) khiến người đọc bị cuốn hút vào một cách tự nhiên. Ai đọc cũng cảm thấy có 1 phần của mình ở trong đó.
Ngoài ra bác chủ cũng rất khéo léo lồng ghép các câu chuyện: chuyện vợ chồng bác, chuyện vợ chồng ông bạn thân, câu chuyện đẹp về em gái Hải Phòng.
Nhưng cao trào nhất vẫn là chuyện chiến tranh của dân tộc, những mất mát, đau thương và hệ luỵ của chiến tranh.
Cũng như bác pain, mỗi lần đọc lại em vẫn rưng rưng đoạn anh Q ra mở cổng cho em V vào nhà :(.
Ngoài ra bác pain còn link gốc tới bài này không, em vẫn muốn xem lại các bình luận của các bật tiền bối trong thread đó (nếu còn thì pm cũng được).
Thanks bác.
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở...."

Em tâm đắc với lời bình của cụ và rất thích thú khi cụ cũng nguyên vẹn cảm xúc ở đoản khúc đó như em rung rinh. Cám ơn cụ.

Em không còn link gốc vì thú thật đã lâu lắm em không vào lại diễn đàn đó dù nhóm "đồng đạo" vẫn ọp ẹp tụ bạ cùng nhau, 3/4 họ đang rất thành đạt và cực hiểu biết. Đó cũng là lý do em không tiện nêu nick của họ và chính em ( như đã 1 lần em nói trong thớt này). Tất cả và cao hơn hết, mục đích em phọt tuỳ bút này là thả lòng vào một thời kha khá xa, thời mà chúng ta đầy hoài bão cũng như sức lực, thời mà chúng ta với những gì gọi là Chân giá trị được dạy bởi thế hệ trước đã bước vào cuộc chuyển mình đầy mông lung và gai góc của xã hội. Và rất may mắn, những Chân giá trị ấy đã đồng hành cũng như làm một hệ qui chiếu vững chắc để cá nhân em rồi cả tốp " đồng đạo" kia, dù gặp nhau ở một forum khá " punk" , đều vượt qua rồi trưởng thành dù phải mang theo khá nhiều "vết sẹo" .

Rất tiếc đã không giúp gì hơn cho cụ được.!
 

UnitedKondoms

Xe container
Biển số
OF-345680
Ngày cấp bằng
6/12/14
Số km
6,015
Động cơ
316,258 Mã lực
.....

Hè này mốt sandal cao gót thì phải, mấy thằng bán hàng tư vấn đểu quả lót thêm miếng kim loại chống mòn đế sáng sáng trưa trưa chiều chiều hành lang không trải thảm rền vang tiếng rít kim loại cọ vào sàn granít nghe buốt óc. Có em chơi nổi, chắc vừa mua được mấy đôi tất lưới nên mùa hè đem diện cho thiên hạ nó biết vừa mua bên Thái. Mẹ, đàn ông đứng đắn đến mấy mà nhìn quả chân trần, tất lưới kiểu này thì cũng nảy sinh tư tưỏng “ngõ chạm”, hay đánh vần chữ “xem”.

Mà rồi có gì xảy ra thì lại lu loa “bị lạm dụng tình dục”, đúng là vừa ăn cướp vừa la.
Ngày ấy (khi mà thang máy chưa phổ biến ở các nhà lao động), ta vẫn còn nhớ về cái âm thanh hết sức tao nhã và đầy cảm hứng, đậm chất nhân văn : Tiếng giày cao gót

...Nằm giãn người trên giường ga trắng bóc, nghe điều hòa chạy ro ro nấc high cool, sau khi bấm mes số phòng cho nàng, mà chỉ cần số phòng thôi, vì ngày ấy, giờ ấy, ở Nhà nghỉ nào thì cả nàng và ta đều thuộc hơn bảng cửu chương .... Ta thư thái nằm chờ nàng tới ....

Có một âm thanh làm cho ta rơi về thực tại, ấy là tiếng giày ...giày cao gót...

Tiếng giày ma mị, trêu ngươi ...nó văng vẳng từ tầng dưới ...to dần ..to dần ...gõ rạo rực ngay cửa phòng ta ...rồi lại đi lên trên hoặc tắt ngấm sau cái đóng cửa của phòng bên cạnh

Ta nằm nghe tiếng giày cao gót réo rắt, vui tươi, như tinh nghịch, như mời gọi ...mặc cho trí tưởng tượng bay cao

Tiếng này nghe thanh, lại nhẹ ... à, mình hạc xương mai đây, như này thì nhẹ nhàng thôi ...đừng thẳng tay mà hỏng hoa dập liễu

Tiếng này nghe vững, lại khoan thai .... đầy đặn này, cũng phải U40.... đang hồi xuân đây ...ùa vào là cứ hừng hực mà lột, mà phăng ...cứ là cuồng nhiệt ...

Tiếng này không đều, hơi ngập ngừng ....ấy là mới vào những nơi này, ngại gặp người quen ...lo lắng mơ hồ nhưng háo hức đây ...chắc chắn là khẩu trang chống nắng full rồi....thế thì gặp rồi còn tần ngần đôi dăm câu chuyện, em nhé .....

Tiếng này thoăn thoắt, âm thanh nhọn, mạnh, dứt điểm ....con ong quen tỏ đường đi rồi, lại còn nhanh để còn đi ca nữa này .....

Tiếng này .....sao quen quá ....cốc cộc...ơ....nàng đến rồi .....

Ta bước xuống ...đón nàng ...

Kệ tiếng giày thiên hạ .... tí nữa khi nàng thiu thiu ngủ ...ta lại nghe tiếp, giày cao gót nhé ....


Tự nhiên vào thớt này, cảm xúc cũ lại ùa về

Khụ
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Ngày ấy (khi mà thang máy chưa phổ biến ở các nhà lao động), ta vẫn còn nhớ về cái âm thanh hết sức tao nhã và đầy cảm hứng, đậm chất nhân văn : Tiếng giày cao gót

...Nằm giãn người trên giường ga trắng bóc, nghe điều hòa chạy ro ro nấc high cool, sau khi bấm mes số phòng cho nàng, mà chỉ cần số phòng thôi, vì ngày ấy, giờ ấy, ở Nhà nghỉ nào thì cả nàng và ta đều thuộc hơn bảng cửu chương .... Ta thư thái nằm chờ nàng tới ....

Có một âm thanh làm cho ta rơi về thực tại, ấy là tiếng giày ...giày cao gót...

Tiếng giày ma mị, trêu ngươi ...nó văng vẳng từ tầng dưới ...to dần ..to dần ...gõ rạo rực ngay cửa phòng ta ...rồi lại đi lên trên hoặc tắt ngấm sau cái đóng cửa của phòng bên cạnh

Ta nằm nghe tiếng giày cao gót réo rắt, vui tươi, như tinh nghịch, như mời gọi ...mặc cho trí tưởng tượng bay cao

Tiếng này nghe thanh, lại nhẹ ... à, mình hạc xương mai đây, như này thì nhẹ nhàng thôi ...đừng thẳng tay mà hỏng hoa dập liễu

Tiếng này nghe vững, lại khoan thai .... đầy đặn này, cũng phải U40.... đang hồi xuân đây ...ùa vào là cứ hừng hực mà lột, mà phăng ...cứ là cuồng nhiệt ...

Tiếng này không đều, hơi ngập ngừng ....ấy là mới vào những nơi này, ngại gặp người quen ...lo lắng mơ hồ nhưng háo hức đây ...chắc chắn là khẩu trang chống nắng full rồi....thế thì gặp rồi còn tần ngần đôi dăm câu chuyện, em nhé .....

Tiếng này thoăn thoắt, âm thanh nhọn, mạnh, dứt điểm ....con ong quen tỏ đường đi rồi, lại còn nhanh để còn đi ca nữa này .....

Tiếng này .....sao quen quá ....cốc cộc...ơ....nàng đến rồi .....

Ta bước xuống ...đón nàng ...

Kệ tiếng giày thiên hạ .... tí nữa khi nàng thiu thiu ngủ ...ta lại nghe tiếp, giày cao gót nhé ....


Tự nhiên vào thớt này, cảm xúc cũ lại ùa về

Khụ
A ha!

Một thời xoã:D
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Dịp tháng trước nghe Lệ Quyên hát lại “Tôi về đây nghe sóng” live hẳn hoi, thấy vẫn ấn tượng dù cũng U50 rồi còn gì. Em Bống nhí nhoáy hát đệm bè, đúng mực với đàn chị, hình như đàn cô thì phải hơn, không tệ nhưng thấy vô cảm - chắc tại nghe em này nhiều quá, hay vì em này hở ra là “anh Sơn nói...” nên bị ác cảm lây? Những năm cuối 1980 nghe em Hồng Nhung song ca với Quang Vinh bài “Lời của gió” trong các gala nhạc nhẹ thì thôi rồi, trong vắt, tròn vành rõ chữ.

Hình như đàn ông đa phần hơi cực đoan, chỉ thích những gì trong trắng, ngây ngoan của phụ nữ, em nào dính tí experiences rồi là dễ chán. Mà dạo này cái đám nổi (tai) tiếng nữ văn/nghệ sĩ ăn quà sáng món bún sườn nhầm khoai ngứa hay sao mà thi nhau đặt tiêu chuẩn chọn bạn trai, chồng(tương lai) phải có đức tính này, thoả mãn tiêu chuẩn nọ. Của nợ, các cậu đây lấy vợ không phải là do nhu cầu mà vì trách nhiệm với gia đình nhớ. Thế hệ F1 của các cậu dứt khoát không phải là loại kế thừa sắc của cậu (khoản này thì yên tâm) còn đầu(đa phần trong là đất, có trộn cả một ít tiếng ăng-lê gọi là dung của lũ các em, nhớ nhé!!!!

Báo đài ra rả bình đẳng giới, vớ vẩn, bình đẳng nên hiểu theo nghĩa hai bên tôn trọng, không chủ động gây chiến với nhau chứ đến hội thiện nguyện còn có ông/bà hội trưởng thì trong một cái tiểu-xã-hội thu nhỏ là gia đình thiếu sao được vai trò của anh (dứt khoát không có đại từ giống cái ở đây, khác đi là mạt) cầm chịch.
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Nói thế thôi, chứ trong cái cuộc sống muôn màu hàng ngày thì cũng chẳng nên hẹp hòi gì chuyện cho đám mặc váy thuộc sở hữu toàn phần của ta lên lưng chừng trời tuần vài ba bận. Đi làm chứ gì, chuyện ấy hợp lý, duyệt; nhưng chập tối cậu về nhà mà cơm nước nhà cửa con cái lanh tanh bành ra là không ổn.

Giời xanh đã phân định chuyện kiếm cơm cả nhà, lọ nước hoa của em, tấm áo của mẹ là thằng đàn ông lo, việc của “nhà” là lo cái hậu phương cho nó ổn. Tất nhiên cũng phải take-care cái bản thân mình, chứ đưa bạn về nhà mà nó lại nhầm “ôsin nhà mày” là không ổn.

Tháng trước trà dư tửu hậu với ông khách hàng tóc muối tiêu, nghe ông ấy kể chuyện “con vợ tao thấy tao bồ bịch, tức quá về nhà dí súng vào đầu tí trái bóp cò, chắc định làm phát kiểu “đạn kẻ thù xuyên qua tim, trái tim nồng nàn tình yêu đã chết”. Mẹ, đúng là loại thậm ngu, chắc đọc sách giáo khoa của bọn Bộ Giáo dục và Đào tạo cải tiến hàng năm đấy mà. Gí súng vào chỗ ấy chỉ hợp lý với bọn gái tơ thôi, vì đúng vào tim, chứ còn loại mẹ mướp đầu 4 đít chơi vơi thì định vị kiểu ấy đạn nó chọc thủng mẹ nó ruột già chứ tim tít trên nhằm nhò gì”.

Chuyện chắc bịa 98%, nhưng sau đận ấy mấy ông bác sỹ phẫu thuật thẩm mỹ nâng ngực sẽ có thêm một khách hàng!
 

The Man who ESC

Xe điện
Biển số
OF-386792
Ngày cấp bằng
13/10/15
Số km
2,828
Động cơ
258,730 Mã lực
Ngày ấy (khi mà thang máy chưa phổ biến ở các nhà lao động), ta vẫn còn nhớ về cái âm thanh hết sức tao nhã và đầy cảm hứng, đậm chất nhân văn : Tiếng giày cao gót

...Nằm giãn người trên giường ga trắng bóc, nghe điều hòa chạy ro ro nấc high cool, sau khi bấm mes số phòng cho nàng, mà chỉ cần số phòng thôi, vì ngày ấy, giờ ấy, ở Nhà nghỉ nào thì cả nàng và ta đều thuộc hơn bảng cửu chương .... Ta thư thái nằm chờ nàng tới ....

Có một âm thanh làm cho ta rơi về thực tại, ấy là tiếng giày ...giày cao gót...

Tiếng giày ma mị, trêu ngươi ...nó văng vẳng từ tầng dưới ...to dần ..to dần ...gõ rạo rực ngay cửa phòng ta ...rồi lại đi lên trên hoặc tắt ngấm sau cái đóng cửa của phòng bên cạnh

Ta nằm nghe tiếng giày cao gót réo rắt, vui tươi, như tinh nghịch, như mời gọi ...mặc cho trí tưởng tượng bay cao

Tiếng này nghe thanh, lại nhẹ ... à, mình hạc xương mai đây, như này thì nhẹ nhàng thôi ...đừng thẳng tay mà hỏng hoa dập liễu

Tiếng này nghe vững, lại khoan thai .... đầy đặn này, cũng phải U40.... đang hồi xuân đây ...ùa vào là cứ hừng hực mà lột, mà phăng ...cứ là cuồng nhiệt ...

Tiếng này không đều, hơi ngập ngừng ....ấy là mới vào những nơi này, ngại gặp người quen ...lo lắng mơ hồ nhưng háo hức đây ...chắc chắn là khẩu trang chống nắng full rồi....thế thì gặp rồi còn tần ngần đôi dăm câu chuyện, em nhé .....

Tiếng này thoăn thoắt, âm thanh nhọn, mạnh, dứt điểm ....con ong quen tỏ đường đi rồi, lại còn nhanh để còn đi ca nữa này .....

Tiếng này .....sao quen quá ....cốc cộc...ơ....nàng đến rồi .....

Ta bước xuống ...đón nàng ...

Kệ tiếng giày thiên hạ .... tí nữa khi nàng thiu thiu ngủ ...ta lại nghe tiếp, giày cao gót nhé ....


Tự nhiên vào thớt này, cảm xúc cũ lại ùa về

Khụ
cá hồi ...cá hồi :))ptks
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Dăm ba năm lại đây cứ vào hè là Hà nội mình lại oằn mình qua bốn năm đợt nắng.

Trước kia đâu có thế, nắng đến đâu đi nữa thì cũng chỉ vài cái quạt tai voi mang về từ đất nước Còn Cho Cứ Phá (CCCP, ie Nga ngố ấy mà), nhà nào sang lắm là có thêm cái quạt Sanyo điện 110V từ miền Nam gửi ra, hay cái Điện cơ nặng trịch vì cả vỏ cũng toàn-là-kim-loại, rồi thì cứ nền lát gạch men 20X20 mà lăn là có thể yên tâm một giấc cho tới sáng.

Nhà ngày trước đa phần nho nhỏ xinh xinh, 24 mét vuông chia 2, 3 phòng cho bốn người mà cuối tuần có khi thêm cả khách vẫn thấy ổn. Ừ cũng phải thôi, làm gì còn đất trống nữa đâu, cứ bê tông, nhựa đường thế này ban ngày hấp thụ nhiệt, tối đến nó mới phả ra “sưởi nóng” dân thành phố thì làm gì mà chẳng chuội.

Nói đâu xa, hơn chục năm trước khu Nghĩa Đô, Nghĩa Tân, Nghi Tàm còn ngút ngàn ruộng rau, ruộng lúa, luống hoa; rẽ xuống làng Ngọc Hà còn một tay giữ ghi-đông, tay kia bịt mũi bởi bà con dùng phân bắc bón lay-ơn, bón hồng, bón cúc. Giờ tìm đỏ mắt mới thấy lác đác mét vuông đất trống chưa bị bê-tông hoá. Quy hoạch như phế-thải-của-con-người ấy, cái sự kém hiểu biết nó làm hại chính ta, sao lại cứ kêu trời? Nghe kể lại dịp mùa đông 1972 Hà nội đi sơ tán, có anh chàng đạp xe hơn hai mươi cây số sang mé ngoại thành chỉ để trao cho cô bạn bó cúc đại đoá. “Hoa Ngọc Hà”, cô bạn cảm động thốt lên.

Mới ba chục năm, nghe kể lại cứ tưởng là chuyện “khảo”! Hoa hồng ngày xưa cũng mong manh, không to đùng lá cành, mập ú cánh hoa nhưng chán nhất là KHÔNG HƯƠNG như thì hiện tại.

Hai bông hồng một bạch một nhung, mấy cái lá măng, một cốc thuỷ tinh vì pha-lê là đồ xa-xỉ, bàn nước ngày chủ nhật cuối tuần dạo ấy đẹp đến tận giờ.
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Nóng hầm hập, cả ngày “ướp lạnh” trong điều hoà rồi, tối mà “ướp” tiếp cũng thấy oải nên thôi dung dăng dung dẻ cho nó vã mồ hôi thay sáng mai tập chạy. Mà lại vớ được đêm trăng sáng, như người xưa dùng dầu đốt đèn là thay vì mơ mộng “trăng nằm sõng soãi trên cành liễu” sẽ quy chiếu ngay ‘trăng sáng thế này, tiết kiệm được mấy xu dầu lạc”.

Thanh niên ầm ầm rú ga, nói cười rổn rang nghe qua đã thấy đúng cái đất này là nơi “lắng hồn núi sông”, chỉ tiếc là cái “lắng” hình như có cả phần mà ngày xưa mỗi khi đong gạo nấu cơm là phải đem đi đãi. Những đêm trăng thế này Hà nội ngày-chưa-xa rất hay được nghe bập bùng tiếng ghi-ta của bọn thanh niên phố, cậu chàng nào có tí tài lẻ kiểu đàn sáo văn nghệ là rất được các em mê.

Hình như đàn óc-gan là một trong những phát minh rồ dại nhất của loài người, ban nhạc kiểu quái gì mà chỉ mỗi cái đàn, thêm cái minidisk nữa là ca sỹ tha hồ nhép miệng. Trước, con nhà cảnh giả thì học dương cầm, mơ mộng chút là vĩ cầm nghiêng đầu kéo còn bình dân hơn là ghi-ta thùng bập bùng tự sự. Liên hoan văn nghệ tan, anh chàng một tay ghi-ta hờ vai, tay kia nắm ghi đông; cô bạn tóc xoã dài thong thả Mifa đi bên cạnh chuyện đủ đề tài. Mong mãi mà cái Mifa kia sao hôm nay nó không tuột xích, hay xẹt lốp để đường về nhà được dài hơn.

Mùi-xoa giấy giờ lan tràn, xe máy thay xe đạp, các bạn trẻ cũng vĩnh viễn mất đi cơ hội lúng túng lau bàn tay đen nhẻm dầu vào khăn mùi xoa cô bạn gái đưa mỗi khi (cả hai đều mong) xe nàng tuột xích. Có những bàn tay chạm khẽ qua chiếc khăn tay, có những ánh mắt long lanh pha chút thẹn thùng “ấy bẩn hết tay rồi, đưa tay đây tớ lau cho, ấy ăn gian nhé”. 9 giờ tối curfow, mà hơn bẩy giờ mới cơm nước xong nên gần hai tiếng đồng hồ đa phần là lang thang xe đạp, xông xênh hơn thì kem que, hay Lý Quốc Sư bánh gối, hay nước chanh đá, thạch chè trên Trần Hưng Đạo.

Vì chín giờ tối “giới nghiêm” nên phụ huynh bạn gái cứ tầm ấy là đợi cửa, chả mấy khi hai đứa dám phạm quy. Hãi nhất là những hôm nắng nóng, săm xe vá sẵn vài ba miếng bằng nhựa vá tự chế từ cao su non với xăng dở chứng xì ra, thế là lếch thếch dắt bộ về đến tận nhà.
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Đã nóng thì lại hay mất nước, đâu mấy bạn Finland thương quá nên mới viện trợ cho nhà máy nước và hệ thống dẫn từ Từ Liêm mà dân mình giờ quen gọi nước Phần Lan. Thị phần của điện thoại Nokia lúc nào cũng nằm ở năm-bơ oăn có dễ cũng bắt nguồn từ tình cảm nửa-lít-nước-lúc-mất-mùa-hè ấy????

Chả mấy nhà có nước vào đến bếp, nói gì đến nhà tắm hay công trình phụ mà hơn chục năm về trước đấy chỉ là những giấc mơ lãng mạn của hoặc đám hậu huệ con nhà tư sản còn sót lại sau 1954 ngậm ngùi “ngày trước nhà ông bà có bể tắm trong nhà ...”, hay cái chẹp miệng của số ít những ai có dịp đến học hoặc đi làm thuê mà gọi văn hoa là xuất khẩu lao động sang mấy nước anh em(cũ) “ở bên kia ấy à....”.

Máy nước công cộng, mùa đông thì chảy như ào ào (vòi bị hỏng, rẻ rách nút vào bị tuột vì nước khoẻ), mùa hè thì tí tách khổ hơn đứa trẻ lên ba đái. Xếp hàng dài, lắm hôm từ 3 giờ sáng, hứng được hai xô vừa ra thì mắt nọ xọ mắt kia vấp chân, xách nước còn có cơ cứu lại chứ gánh thì đứt hẳn.

Tắm là khái niệm xa xỉ, lau người có dễ phổ cập hơn dù không phải ai cũng vừa ốm dậy.
 

tonnuchimse

Xe tăng
Biển số
OF-56488
Ngày cấp bằng
4/2/10
Số km
1,079
Động cơ
706,702 Mã lực
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở...."

Em tâm đắc với lời bình của cụ và rất thích thú khi cụ cũng nguyên vẹn cảm xúc ở đoản khúc đó như em rung rinh. Cám ơn cụ.

Em không còn link gốc vì thú thật đã lâu lắm em không vào lại diễn đàn đó dù nhóm "đồng đạo" vẫn ọp ẹp tụ bạ cùng nhau, 3/4 họ đang rất thành đạt và cực hiểu biết. Đó cũng là lý do em không tiện nêu nick của họ và chính em ( như đã 1 lần em nói trong thớt này). Tất cả và cao hơn hết, mục đích em phọt tuỳ bút này là thả lòng vào một thời kha khá xa, thời mà chúng ta đầy hoài bão cũng như sức lực, thời mà chúng ta với những gì gọi là Chân giá trị được dạy bởi thế hệ trước đã bước vào cuộc chuyển mình đầy mông lung và gai góc của xã hội. Và rất may mắn, những Chân giá trị ấy đã đồng hành cũng như làm một hệ qui chiếu vững chắc để cá nhân em rồi cả tốp " đồng đạo" kia, dù gặp nhau ở một forum khá " punk" , đều vượt qua rồi trưởng thành dù phải mang theo khá nhiều "vết sẹo" .

Rất tiếc đã không giúp gì hơn cho cụ được.!
Vâng, cám ơn bác.
Thực ra em cũng đã tìm rồi nhưng trang ưeb đã bị xoá sổ, không còn thấy cách nữa. Không biết gọi là may hay không may :).
Coi như hồi đó mình đã có duyên đọc bài này, giờ gọi là quay lại kỷ niệm, he he.
Cám ơn bác chủ lần nữa nha :)
 

Meow

Xe điện
Biển số
OF-40100
Ngày cấp bằng
7/7/09
Số km
2,411
Động cơ
490,169 Mã lực
Ivan Good Hope kìa, vào mà hồi ức đi. Kiểu gì chả có viên gạch cho anh em kết nghĩa <):)
 

2 tai 8 banh

Xe container
Biển số
OF-152521
Ngày cấp bằng
13/8/12
Số km
7,817
Động cơ
191,550 Mã lực
"con vợ tao thấy tao bồ bịch, tức quá về nhà dí súng vào đầu tí trái bóp cò, chắc định làm phát kiểu “đạn kẻ thù xuyên qua tim, trái tim nồng nàn tình yêu đã chết”. Mẹ, đúng là loại thậm ngu, chắc đọc sách giáo khoa của bọn Bộ Giáo dục và Đào tạo cải tiến hàng năm đấy mà. Gí súng vào chỗ ấy chỉ hợp lý với bọn gái tơ thôi, vì đúng vào tim, chứ còn loại mẹ mướp đầu 4 *** chơi vơi thì định vị kiểu ấy đạn nó chọc thủng mẹ nó ruột già chứ tim tít trên nhằm nhò gì”.
đoạn này quen quen lão ạ :)) :))
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top