[Funland] Việt Nam - Thái Lan, qua một vài con số!

tranduc.vlc

Xe buýt
Biển số
OF-439008
Ngày cấp bằng
21/7/16
Số km
655
Động cơ
218,383 Mã lực
Tuổi
42
Nơi ở
Quảng Ninh
Website
www.facebook.com
Cơ mà qua Thái thấy thủ đô nó xịn hơn HN HCM phết
Mỹ còn xây Đại Sứ Quán lớn nhất khu vực ở Việt Nam! Em tin Bọn Mỹ nó phân tích và dự đoán tốt hơn 99% Offer ở cõi này. Mà sao cụ cứ lăn tăn bọn Thái dúi vậy?
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,385
Động cơ
268,285 Mã lực
Ngày giỗ Tổ, nhiều nick hận thù chế độ vào trút căm hờn phết! Toàn nick trẻ. Không biết avatar của cụ nào.
Tóm lại post của tôi đã chạm nọc, nhấn đúng huyệt "hận chế độ, ghét đất nước, khinh đồng bào" của 1 cơ số cụ thì phải. Rất tiếc dù rát như xát muối, đó là sự thật: một số không nhỏ người Việt là loại như thế.
Nhân ngày Đất nước thống nhất, tôi sẽ tặng các cụ thuốc giải độc tâm hồn. Đảm bảo các cụ sẽ được thanh thản, yên lòng, vì những gì tôi nói sẽ chỉ dựa trên sự thật, minh triết, hướng về tương lai. Các cụ chịu khó chờ tút tiếp theo!
Keng keng keng, tới giờ ăn súp gà cho tâm hồn chưa các cụ?
Thôi tôi cứ bày sẵn, để nguội tý các cụ húp vừa vặn nhé!
...
Trước tiên là làm gì cũng nên bình tâm. Không bình tâm không yên ổn.
"Đã mang lấy nghiệp vào thân
Thì đừng trách lẫn trời gần trời xa".
Ai nói câu luôn đúng đó vậy? Ta hãy noi gương người hiền.
...
Các cụ nhìn lại địa chính trị-lịch sử văn hóa của đất nước mình xem? Xuyên suốt chiều dài hàng nghìn năm, chiều rộng toàn thế giới, chiều sâu của bao nhiêu nỗi đau chồng chất đi, xem thử có phải:
1. Việt nam là nước có vốn liếng địa chính trị (vị trí-đặc điểm kết nối lục địa-đại dương-bờ biển-vùng thềm lục địa giàu tài nguyên) cực kỳ cao giá hay không? Nó không tự trên trời rơi xuống. Nền chính trị vào loại độc lập nhất trong số các nước quy mô trung bình, đó chính là thành quả của sự khẳng định sức mạnh (cứng lẫn mềm).
Đó có phải là tài sản vô giá không? So sánh với vài dân tộc/quốc gia tuy trên bề mặt thì giàu có hơn, nhưng thực tế gọi dạ bảo vâng, liệu có tự làm chủ được vận mệnh của mình như dân tộc Việt Nam đã chứng minh (bằng lịch sử và bằng vị thế hiện tại)?.
2. Việt Nam là nước có đặc điểm dân tộc học trong đó người Kinh chiếm trên 87% dù có 54 dân tộc anh em. Đó có phải là chỉ dấu của sự sức mạnh văn hóa hướng tâm không?
Đó có phải là sức mạnh sinh tồn của dân tộc Việt là hơn rất nhiều các dân tộc khác (không tiện so sánh kẻo đau lòng người ta) hay không?
3. Văn hóa Việt Nam (tình làng nghĩa xóm, tiếng Việt...) chính là cội nguồn của sức mạnh sinh tồn Việt Nam, trong đó nền tảng là những người nông dân, người lao động ở tầng lớp thấp. Chính họ chứ không ai khác xả thân giữ nước và cứu nước, kề vai dựng nước. Tất nhiên không phủ nhận tinh hoa. Một trăm triệu người Việt với đặc trưng văn hóa không thể pha lẫn là một khối vật chất-tinh thần-sức sống vào cỡ top 15 của nhân loại. Người Việt luôn khao khát vươn lên và các bảng xếp hạng văn hóa giáo dục thể thao khoa học nghệ thuật kinh tế quốc phòng... của thế giới đều thể hiện vị trí của Việt Nam luôn tăng bậc kể từ sau Đổi mới đến nay và rồi sẽ tiến dần tiệm cận với thứ hạng của dân số (15). Đó là hiện thực.
Tôi muốn chỉ ra rằng ngày nay nước ta đang ở ngưỡng nước có thu nhập trung bình đầu người khoảng 4.400 usd/n/năm - tiệm cận đáy của ngưỡng thu nhập trung bình cao. Tuy nhiên cấu trúc kinh tế-văn hóa-xã hội của Việt Nam có những yếu tố mạnh để tạo động lực vượt lên chuẩn trung bình cao, rồi tiệm cận mức cao (10.000 usd) trong khoảng từ nay đến năm 2030-2035, chính nhờ ở các đặc điểm 1-2-3 trên.
Đó là tinh thần khởi nghiệp của doanh nghiệp. Là khao khát vươn lên của mỗi người. Là mưu lược của nhà lãnh đạo quốc gia. Thiếu nhà lãnh đạo xuất sắc, không phát triển được đâu các cụ ạ. Cái đó, cũng do phước phần, chứ đừng tưởng cứ dân chủ là tài tình đâu. Ví dụ đầy rẫy, các cụ tự giúp bản thân nhé.
Vậy là, dù chỉ mới 30 năm chòi đạp, vùng vẫy, tả xung hữu đột, trong hỗn mang, trong đầy rẫy tạm bợ, trong vô số ấu trĩ và sai lầm, chúng ta đã ngoi dần lên tầng giữa của nhân loại,
Điều đó có đúng không?
Có dễ không? Nếu dễ sao nước Philippin từ chỗ cao hơn mình hàng chục lần (về thu nhập bình quân đầu người) nay đứng sau mình rồi?
Và nếu tiếp tục, nếu trong mỗi chúng ta tin tưởng, ủng hộ cái chung, sự nghiệp chung, thì sự phát triển còn cao hơn nhiều nữa.
...
Từ điểm nhìn đó (các cụ húp nốt lớp vừa nguội dần bên trên đi tôi bón tiếp), mặc dù còn nhiều khó khăn, kể cả khó khăn nội tại, thì tùy các cụ cân nhắc, nên tiếp tục yên tâm đầu tư vào chính mình, đất nước mình, hay tìm cách di dân, là tùy.
..
Tại sao tôi nói di dân là tùy?
Đó là bởi tôi nhìn nhận rằng lịch sử Việt Nam quá khốc liệt. Các cuộc chiến từ nội chiến đến chống ngoại xâm đều rung lắc dân tộc này đến nỗi
"Xã tắc ba phen chồn ngựa đá...
Tuy "Giang sơn nghìn thủa vững âu vàng" thật, nhưng không thể tránh khỏi mất mát, bất hạnh, có cảnh người hiền chịu oan, ân ân oán oán nhiều đời nhiều kiếp không giải hết được.
Ví dụ như họ Lý Hoa Sơn hơn 9 thế kỷ trước cũng tị nạn từ cuộc phân tranh quyền lực, dạt vòm đến xứ Hàn, ngày nay hồi hương quay về cố quốc, tiếp tục đoàn tụ. Đúng là sức mạnh cội nguồn.
Việt Nam ta có sức mạnh cội nguồn (một giọt máu đào hơn ao nước lã) vào loại hàng đầu thế giới đấy. Tùy các cụ nhận hay bỏ.
...
Các cụ cũng nên hành xử như người quân tử. Làm người chớ phí thời gian uất hận mà làm gì. Trăm năm này không làm gì được Đảng (của nông dân Việt Nam), thì ra đi tìm đường cứu bản thân, cứu gia đình, thể hiện mình ở xứ người.
Được vậy lại càng mở mang bờ cõi Việt (lãnh thổ văn hóa) thêm.
Còn chọn ở lại, thì hãy làm những gì có thể, cho mình, tiện thể cho đất nước được nhờ. Chứ xả năng lượng tiêu cực ra thì chẳng ích gì.
Hoặc là làm cách mạng triệt để như người nông dân không có gì để mất luôn đi!
Liệu các cụ có khả năng tận hiến cho cách mạng như những người CSVN đã làm không?
Nói thật, tôi không thấy khả năng đó.
Đoàn kết, sáng suốt là việc khó với (xin lỗi) những ai đặt mình ở vị trí cao (so với quần chúng, kiểu các cụ đang thể hiện), nên nói thật là tôi không thấy khả năng (làm cách mạng) đó.
Nói thêm:
Để đến mức năm 1988 (VN có thu nhập bình quân vào loại thấp nhất thế giới), và đến 1995 mới thực sự bắt đầu đi lên trong hòa bình, chuyện không đơn giản là đổ lỗi cho ai, cho sai lầm nào 1 cách đơn giản, dễ dàng được. Nhìn 1 cách sâu sắc, thì việc giành lại được tư cách một dân tộc độc lập, một quốc gia tự quyết, một đất nước có vị thế như ngày nay ta có, xét tại thời điểm 1945, khi ngân khố chỉ có 2 triệu bạc rách Đông Dương, ngoài ra 2 triệu người chết đói khác còn lại thất học, đói, dốt và hàng loạt xâu xé từ bên trong lận bên ngoài khác, khắp cùng hang cùng ngõ hẻm, suốt 30 năm ấy (1954-1975) là cuộc đấu tranh buộc phải dốc toàn lực. Không chỉ hơn 3.5 triệu người đã mất, vật chất mất đi, mà còn kèm theo mất mát nguyên khí lớn.
Các sai lầm (không thể tránh khỏi) cần được các cụ nhìn ở góc độ đó, một người vừa khỏi ốm Covid, được yêu cầu vác hàng tạ đá leo núi, vượt đèo suốt 30 năm. Nên các cụ thấy dọc đường họ tự tuột tay ghè đá vào chân, rách mình te tua là quá bình thường.
Về đích mới là quan trọng.
...
Quan trọng hơn là bây giờ các cụ đủ mọi thứ trong tay để phát triển bản thân: có khối doanh nghiệp tư nhân năng động, luôn luôn thúc đẩy phát triển (đừng nhìn việc bắt mấy ông bự bự mà kết luận doanh nghiệp bị này bị nọ nhé). Ai sai nấy chịu chứ sắp tới các công bộc đểu lần lượt bị luộc chín hoặc nhảy ra khỏi nồi nước luộc ếch sớm,thì môi trường (thể chế) sẽ tốt dần lên.
...
Cho nên thay vì ngồi hóng nồi ếch luộc, ta húp tiếp bát cháo gà cho tâm hồn, có phải nhẹ nhàng hơn không? Bổ dưỡng hơn không?
...
Đất nước đi lên, doanh nghiệp mạnh lên, thiết nghĩ từng người cũng nên sửa sang tâm hồn cho nó xứng với vị thế mới.
Tự mình sáng lên thì những người còn lại tự biết phải xử sự sao cho đủ tư cách các cụ ạ.
Chứ giữ lấy cái căm trong lòng, cái ghét ra mặt, nó hại chính mình.
 
Chỉnh sửa cuối:

mylam86

Xe tải
Biển số
OF-819301
Ngày cấp bằng
17/9/22
Số km
354
Động cơ
9,297 Mã lực
Đài loan, TQq Đặc biệt sự thần kỳ Hàn quốc, là thế hệ bố mẹ cày cuốc sấp mặt trong công xưởng, ngày 12-14 tiếng để dành tiền cho con đi học với hi vọng về sau này làm xưởng trưởng, phó giám đốc rồi giám đốc cho các công ty lớn, và mở công ty riêng gây dựng đế chế cho dòng họ nhà mình. Và họ thành công.
Lớp trẻ việt thì ngồi trách cứ bố mẹ, đổ lỗi cho chế độ và ngủ
Trc e cũng từng đã có 1 bài về những đứa trẻ ko lớn, 50 tuổi vẫn tìm cách bám đít bố me....
 

tungpt13

Xe tăng
Biển số
OF-87025
Ngày cấp bằng
1/3/11
Số km
1,422
Động cơ
-19,742 Mã lực
Keng keng keng, tới giờ ăn súp gà cho tâm hồn chưa các cụ?
Thôi tôi cứ bày sẵn, để nguội tý các cụ húp vừa vặn nhé!
...
Trước tiên là làm gì cũng nên bình tâm. Không bình tâm không yên ổn.
"Đã mang lấy nghiệp vào thân
Thì đừng trách lẫn trời gần trời xa".
Ai nói câu luôn đúng đó vậy? Ta hãy noi gương người hiền.
...
Các cụ nhìn lại địa chính trị-lịch sử văn hóa của đất nước mình xem? Xuyên suốt chiều dài hàng nghìn năm, chiều rộng toàn thế giới, chiều sâu của bao nhiêu nỗi đau chồng chất đi, xem thử có phải:
1. Việt nam là nước có vốn liếng địa chính trị (vị trí-đặc điểm kết nối lục địa-đại dương-bờ biển-vùng thềm lục địa giàu tài nguyên) cực kỳ cao giá hay không? Nó không tự trên trời rơi xuống. Nền chính trị vào loại độc lập nhất trong số các nước quy mô trung bình, đó chính là thành quả của sự khẳng định sức mạnh (cứng lẫn mềm).
Đó có phải là tài sản vô giá không? So sánh với vài dân tộc/quốc gia tuy trên bề mặt thì giàu có hơn, nhưng thực tế gọi dạ bảo vâng, liệu có tự làm chủ được vận mệnh của mình như dân tộc Việt Nam đã chứng minh (bằng lịch sử và bằng vị thế hiện tại)?.
2. Việt Nam là nước có đặc điểm dân tộc học trong đó người Kinh chiếm trên 87% dù có 54 dân tộc anh em. Đó có phải là chỉ dấu của sự sức mạnh văn hóa hướng tâm không?
Đó có phải là sức mạnh sinh tồn của dân tộc Việt là hơn rất nhiều các dân tộc khác (không tiện so sánh kẻo đau lòng người ta) hay không?
3. Văn hóa Việt Nam (tình làng nghĩa xóm, tiếng Việt...) chính là cội nguồn của sức mạnh sinh tồn Việt Nam, trong đó nền tảng là những người nông dân, người lao động ở tầng lớp thấp. Chính họ chứ không ai khác xả thân giữ nước và cứu nước, kề vai dựng nước. Tất nhiên không phủ nhận tinh hoa. Một trăm triệu người Việt với đặc trưng văn hóa không thể pha lẫn là một khối vật chất-tinh thần-sức sống vào cỡ top 15 của nhân loại. Người Việt luôn khao khát vươn lên và các bảng xếp hạng văn hóa giáo dục thể thao khoa học nghệ thuật kinh tế quốc phòng... của thế giới đều thể hiện vị trí của Việt Nam luôn tăng bậc kể từ sau Đổi mới đến nay và rồi sẽ tiến dần tiệm cận với thứ hạng của dân số (15). Đó là hiện thực.
Tôi muốn chỉ ra rằng ngày nay nước ta đang ở ngưỡng nước có thu nhập trung bình đầu người khoảng 4.400 usd/n/năm - tiệm cận đáy của ngưỡng thu nhập trung bình cao. Tuy nhiên cấu trúc kinh tế-văn hóa-xã hội của Việt Nam có những yếu tố mạnh để tạo động lực vượt lên chuẩn trung bình cao, rồi tiệm cận mức cao (10.000 usd) trong khoảng từ nay đến năm 2030-2035, chính nhờ ở các đặc điểm 1-2-3 trên.
Đó là tinh thần khởi nghiệp của doanh nghiệp. Là khao khát vươn lên của mỗi người. Là mưu lược của nhà lãnh đạo quốc gia. Thiếu nhà lãnh đạo xuất sắc, không phát triển được đâu các cụ ạ. Cái đó, cũng do phước phần, chứ đừng tưởng cứ dân chủ là tài tình đâu. Ví dụ đầy rẫy, các cụ tự giúp bản thân nhé.
Vậy là, dù chỉ mới 30 năm chòi đạp, vùng vẫy, tả xung hữu đột, trong hỗn mang, trong đầy rẫy tạm bợ, trong vô số ấu trĩ và sai lầm, chúng ta đã ngoi dần lên tầng giữa của nhân loại,
Điều đó có đúng không?
Có dễ không? Nếu dễ sao nước Philippin từ chỗ cao hơn mình hàng chục lần (về thu nhập bình quân đầu người) nay đứng sau mình rồi?
Và nếu tiếp tục, nếu trong mỗi chúng ta tin tưởng, ủng hộ cái chung, sự nghiệp chung, thì sự phát triển còn cao hơn nhiều nữa.
...
Từ điểm nhìn đó (các cụ húp nốt lớp vừa nguội dần bên trên đi tôi bón tiếp), mặc dù còn nhiều khó khăn, kể cả khó khăn nội tại, thì tùy các cụ cân nhắc, nên tiếp tục yên tâm đầu tư vào chính mình, đất nước mình, hay tìm cách di dân, là tùy.
..
Tại sao tôi nói di dân là tùy?
Đó là bởi tôi nhìn nhận rằng lịch sử Việt Nam quá khốc liệt. Các cuộc chiến từ nội chiến đến chống ngoại xâm đều rung lắc dân tộc này đến nỗi
"Xã tắc ba phen chồn ngựa đá...
Tuy "Giang sơn nghìn thủa vững âu vàng" thật, nhưng không thể tránh khỏi mất mát, bất hạnh, có cảnh người hiền chịu oan, ân ân oán oán nhiều đời nhiều kiếp không giải hết được.
Ví dụ như họ Lý Hoa Sơn hơn 9 thế kỷ trước cũng tị nạn từ cuộc phân tranh quyền lực, dạt vòm đến xứ Hàn, ngày nay hồi hương quay về cố quốc, tiếp tục đoàn tụ. Đúng là sức mạnh cội nguồn.
Việt Nam ta có sức mạnh cội nguồn (một giọt máu đào hơn ao nước lã) vào loại hàng đầu thế giới đấy. Tùy các cụ nhận hay bỏ.
...
Các cụ cũng nên hành xử như người quân tử. Làm người chớ phí thời gian uất hận mà làm gì. Trăm năm này không làm gì được Đảng (của nông dân Việt Nam), thì ra đi tìm đường cứu bản thân, cứu gia đình, thể hiện mình ở xứ người.
Được vậy lại càng mở mang bờ cõi Việt (lãnh thổ văn hóa) thêm.
Còn chọn ở lại, thì hãy làm những gì có thể, cho mình, tiện thể cho đất nước được nhờ. Chứ xả năng lượng tiêu cực ra thì chẳng ích gì.
Hoặc là làm cách mạng triệt để như người nông dân không có gì để mất luôn đi!
Liệu các cụ có khả năng tận hiến cho cách mạng như những người CSVN đã làm không?
Nói thật, tôi không thấy khả năng đó.
Đoàn kết, sáng suốt là việc khó với (xin lỗi) những ai đặt mình ở vị trí cao (so với quần chúng, kiểu các cụ đang thể hiện), nên nói thật là tôi không thấy khả năng (làm cách mạng) đó.
Nói thêm:
Để đến mức năm 1988 (VN có thu nhập bình quân vào loại thấp nhất thế giới), và đến 1995 mới thực sự bắt đầu đi lên trong hòa bình, chuyện không đơn giản là đổ lỗi cho ai, cho sai lầm nào 1 cách đơn giản, dễ dàng được. Nhìn 1 cách sâu sắc, thì việc giành lại được tư cách một dân tộc độc lập, một quốc gia tự quyết, một đất nước có vị thế như ngày nay ta có, xét tại thời điểm 1945, khi ngân khố chỉ có 2 triệu bạc rách Đông Dương, ngoài ra 2 triệu người chết đói khác còn lại thất học, đói, dốt và hàng loạt xâu xé từ bên trong lận bên ngoài khác, khắp cùng hang cùng ngõ hẻm, suốt 30 năm ấy (1954-1975) là cuộc đấu tranh buộc phải dốc toàn lực. Không chỉ hơn 3.5 triệu người đã mất, vật chất mất đi, mà còn kèm theo mất mát nguyên khí lớn.
Các sai lầm (không thể tránh khỏi) cần được các cụ nhìn ở góc độ đó, một người vừa khỏi ốm Covid, được yêu cầu vác hàng tạ đá leo núi, vượt đèo suốt 30 năm. Nên các cụ thấy dọc đường họ tự tuột tay ghè đá vào chân, rách mình te tua là quá bình thường.
Về đích mới là quan trọng.
...
Quan trọng hơn là bây giờ các cụ đủ mọi thứ trong tay để phát triển bản thân: có khối doanh nghiệp tư nhân năng động, luôn luôn thúc đẩy phát triển (đừng nhìn việc bắt mấy ông bự bự mà kết luận doanh nghiệp bị này bị nọ nhé). Ai sai nấy chịu chứ sắp tới các công bộc đểu lần lượt bị luộc chín hoặc nhảy ra khỏi nồi nước luộc ếch sớm,thì môi trường (thể chế) sẽ tốt dần lên.
...
Cho nên thay vì ngồi hóng nồi ếch luộc, ta húp tiếp bát cháo gà cho tâm hồn, có phải nhẹ nhàng hơn không? Bổ dưỡng hơn không?
...
Đất nước đi lên, doanh nghiệp mạnh lên, thiết nghĩ từng người cũng nên sửa sang tâm hồn cho nó xứng với vị thế mới.
Tự mình sáng lên thì những người còn lại tự biết phải xử sự sao cho đủ tư cách các cụ ạ.
Chứ giữ lấy cái căm trong lòng, cái ghét ra mặt, nó hại chính mình.
Cám ơn cụ vì bài viết tâm huyết .
 

Bống đáng yêu

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-756618
Ngày cấp bằng
6/1/21
Số km
799
Động cơ
58,549 Mã lực
Tuổi
37
Cụ thử trích cái nguồn xem, hay chỉ của 01 ông chuyên gia nói cho vui?
Còn theo dự báo của các tổ chức quốc tế thì VN phải mất gần 200 năm nếu đuổi kịp Singapore, mười mấy năm để bằng Philipine,...
Nhưng giờ triển vọng khá hơn nhiều, VN đuổi kịp TL chỉ tầm sau 2030 là có thật, còn đuổi kịp Indonesia tới 2025 là cùng.
Đôi khi cũng lạc quan lên mà sống.
Còn ko đạt thì cũng đừng có cay cú, mỉa mai, mà phải tiếp tục phấn đấu. Chứ ko có đích để phấn đấu thì chứng tỏ đã buông xuôi, đầu hàng rồi.
Tổ chức nào dự báo thì em ko biết. Nhưng với tốc độ số hóa như hiện tại đừng bao giờ nói đến trăm năm chứ gần 200 năm chắc trêu. 100 năm trước Sing có gì? Thời điểm ấy cả thế giới còn chả có máy bay mà đi, điện thoại di động với máy tính phổ cập được tầm 20 năm.
 

mylam86

Xe tải
Biển số
OF-819301
Ngày cấp bằng
17/9/22
Số km
354
Động cơ
9,297 Mã lực
Còm này của cụ dành cho các các OFer nào đó không muốn doanh nghiệp Việt nào đó làm xe hơi thương hiệu Việt, chăm chỉ chê bai, miệt thị, dè bỉu kiểu "ghét thì bồ hòn cũng méo", thể hiện thái độ khinh ngạo với những người Việt máu đỏ da vàng đang muốn vươn lên sánh vai cùng với các cường quốc năm châu, không phải bằng các thứ ru ngủ như "lợi thế so sánh - kiểu lúa-cá-giày-áo" mà bằng chính "công nghệ-công nghiệp xe hơi hiện đại nhất", là vừa y luôn đấy.
Đúng, tôi khẳng định các cụ ấy không có lòng tự tôn dân tộc, nhưng lại tung hỏa mù bằng cách đổ lỗi sự yêu ghét đó vì lý do phong cách truyền thông "chướng tai gai mắt-chơi trội" của tập đoàn nọ.
Đã thế còn tự bao biện rằng, thành bại của tập đoàn đó chẳng liên quan gì đến lợi ích hay thiệt hại của bản thân họ.
...
Trong hai lý do trên (mà tôi thấy lặp đi lặp lại liên tục và có tính hệ thống) thì có thể nói rằng:
1. Đổ lỗi sự yêu ghét của mình vì lý do "phong cách truyền thông chơi trội" là một ngụy biện điển hình. Hãy xét ở góc độ quốc tế, có ai phản ứng với điều đó, hay chỉ là suy diễn của những người cả nhiều đời không dám cất tiếng phát biểu tham vọng, khát vọng của mình, và vì thế rất sợ hãi khát vọng của người khác. Như kiểu bị họ lấy hết "spotight" của mình. Dân gian gọi là GATO. Điều này nói lên tâm cảnh chật hẹp thấp kém của những người đó, cho dù họ khoe rằng họ đã đi đến tận đâu, sống ở xứ văn minh nào, có là triệu phú, tỷ phú đô la chăng nữa, thì vẫn rết tiếc chỉ là con hổ có lá gan chuột nhắt.
Tuy nhiên, điêu thứ nhất đó vẫn có thể tha thứ. Bởi nó thuộc về trình độ nhận thức, hay sâu hơn, là mặc cảm thuộc địa dai dẳng chưa thể gột rửa, mà nói 1 cách tưởng khuôn sáo nhưng đúng, là "dù Bác đã mở đường chỉ lối, dù toàn Đ toàn dân đã dành 30 năm đấu tranh giành lại độc lập trên pháp lý cho đất nước, giành lại tự do về tư cách cho mọi công dân VN, thì vẫn chưa thể giúp hết những con người VN tội nghiệp bị nô dịch bởi các thế lực đế quốc, thực dân xâm lược, sỉ nhục, bị bẻ gãy chưa thể phục hồi tinh thần tự tôn dân tộc".
Nên đáng thương hơn là đáng giận.
Lý do thứ hai mới đáng giận. Khi cho rằng việc thành bại của doanh nghiệp Việt tiên phong trong lĩnh vực vừa mới mẻ, vừa khó khăn, vừa đầy sức ép cạnh tranh kể cả về công nghệ, thị trường, bối cảnh chính trị quốc tế là chuyện của họ, mackeno, chúng ta cứ ném đá xem như trò tiêu khiển, thì đó là những kẻ rất thiếu hiểu biết, ngây ngô và cay độc, ác tâm.
Thiếu hiểu biết vì, như chủ đề của thớt này, khi doanh nghiệp VN sụp đổ, ví dụ như ngành thức ăn chăn nuôi đi, thì CP của Thái Lan tràn vào. Khi đó, ví dụ cụ nào đang ném đá doanh nghiệp nội địa (ví dụ ngành TM bán lẻ đi) có khi tự hỏi rằng tại sao cốc chén rau dưa của mình sản xuất ra ế rề không? Khi mình làm hại (dù vô tình hay cố tình) nên tảng của doanh nghiệp Việt, thì quyền lợi của chính mình bị mất. Thiếu hiểu biết là chỗ đó.
Ngây ngô thì thôi rõ ràng. Đối tượng đó ít. OFer toàn tinh hoa cả, không bói ra nhưng thỉnh thoảng cũng có.
Còn ác tâm là những kẻ biết rõ mình gây hại, cố tình gây hại nhưng bao biện vu vơ để đánh lừa người đọc.
....
Còn nhiều những người như thế thì làm sao mà FORMOSA không tung hoành cho được, làm sao có thể sánh vai cùng các cường quốc năm châu được hả các cụ?
...
Vì thế, dù phải xát muối các cụ đó, tôi vẫn tiếp tục làm, bất cứ khi nào có thể bất kể các cụ nghe chối cỡ nào. Vì lợi ích chung, trong đó có lợi ích của tôi.
...
Trong 2 tút phản biện bên dưới, các cụ ấy vô tình rõ một điều nữa, đó là VN hiện vẫn chưa được ai buff như kiểu Hàn. Bối cảnh chính trị không hề đơn giản. Vì thế để sinh tồn càng cần nội bộ ủng hộ lẫn nhau hơn nữa.
Ai đâu như nước Hàn, giờ này giàu có như thế nhưng 1 cọng kim chi cũng mua của doanh nghiệp Hàn mới chịu ăn. Bảo sao đã giàu còn giàu hơn.
Cụ thật tâm huyết với đất nước ạ! Mong cõi otofun có nhiều ng như cụ!
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,385
Động cơ
268,285 Mã lực
Cám ơn cụ vì bài viết tâm huyết .
"Chở bao nhiêu Đạo thuyền không khẳm" mà cụ.
Hơn nữa, bản thân tôi cũng là một nhà sản xuất hàng hoá thương hiệu Việt, cũng đang chịu sự phân biệt đối xử bất thành văn ngay trên sân nhà chỉ vì thương hiệu nội địa. Sự thua thiệt đó bào mòn khả năng cạnh tranh, vươn lên chiếm lĩnh thị trường của hàng Việt, làm khó khăn chồng chất cho sự vươn tầm của người Việt. Hơn ai hết tôi cũng mong được người Việt đối xử với hàng Việt như cách họ đối xử với hàng ngoại và ngược lại.
 

QD092000

Xe điện
Biển số
OF-826282
Ngày cấp bằng
12/2/23
Số km
2,536
Động cơ
43,931 Mã lực
Keng keng keng, tới giờ ăn súp gà cho tâm hồn chưa các cụ?
Thôi tôi cứ bày sẵn, để nguội tý các cụ húp vừa vặn nhé!
...
Trước tiên là làm gì cũng nên bình tâm. Không bình tâm không yên ổn.
"Đã mang lấy nghiệp vào thân
Thì đừng trách lẫn trời gần trời xa".
Ai nói câu luôn đúng đó vậy? Ta hãy noi gương người hiền.
...
Các cụ nhìn lại địa chính trị-lịch sử văn hóa của đất nước mình xem? Xuyên suốt chiều dài hàng nghìn năm, chiều rộng toàn thế giới, chiều sâu của bao nhiêu nỗi đau chồng chất đi, xem thử có phải:
1. Việt nam là nước có vốn liếng địa chính trị (vị trí-đặc điểm kết nối lục địa-đại dương-bờ biển-vùng thềm lục địa giàu tài nguyên) cực kỳ cao giá hay không? Nó không tự trên trời rơi xuống. Nền chính trị vào loại độc lập nhất trong số các nước quy mô trung bình, đó chính là thành quả của sự khẳng định sức mạnh (cứng lẫn mềm).
Đó có phải là tài sản vô giá không? So sánh với vài dân tộc/quốc gia tuy trên bề mặt thì giàu có hơn, nhưng thực tế gọi dạ bảo vâng, liệu có tự làm chủ được vận mệnh của mình như dân tộc Việt Nam đã chứng minh (bằng lịch sử và bằng vị thế hiện tại)?.
2. Việt Nam là nước có đặc điểm dân tộc học trong đó người Kinh chiếm trên 87% dù có 54 dân tộc anh em. Đó có phải là chỉ dấu của sự sức mạnh văn hóa hướng tâm không?
Đó có phải là sức mạnh sinh tồn của dân tộc Việt là hơn rất nhiều các dân tộc khác (không tiện so sánh kẻo đau lòng người ta) hay không?
3. Văn hóa Việt Nam (tình làng nghĩa xóm, tiếng Việt...) chính là cội nguồn của sức mạnh sinh tồn Việt Nam, trong đó nền tảng là những người nông dân, người lao động ở tầng lớp thấp. Chính họ chứ không ai khác xả thân giữ nước và cứu nước, kề vai dựng nước. Tất nhiên không phủ nhận tinh hoa. Một trăm triệu người Việt với đặc trưng văn hóa không thể pha lẫn là một khối vật chất-tinh thần-sức sống vào cỡ top 15 của nhân loại. Người Việt luôn khao khát vươn lên và các bảng xếp hạng văn hóa giáo dục thể thao khoa học nghệ thuật kinh tế quốc phòng... của thế giới đều thể hiện vị trí của Việt Nam luôn tăng bậc kể từ sau Đổi mới đến nay và rồi sẽ tiến dần tiệm cận với thứ hạng của dân số (15). Đó là hiện thực.
Tôi muốn chỉ ra rằng ngày nay nước ta đang ở ngưỡng nước có thu nhập trung bình đầu người khoảng 4.400 usd/n/năm - tiệm cận đáy của ngưỡng thu nhập trung bình cao. Tuy nhiên cấu trúc kinh tế-văn hóa-xã hội của Việt Nam có những yếu tố mạnh để tạo động lực vượt lên chuẩn trung bình cao, rồi tiệm cận mức cao (10.000 usd) trong khoảng từ nay đến năm 2030-2035, chính nhờ ở các đặc điểm 1-2-3 trên.
Đó là tinh thần khởi nghiệp của doanh nghiệp. Là khao khát vươn lên của mỗi người. Là mưu lược của nhà lãnh đạo quốc gia. Thiếu nhà lãnh đạo xuất sắc, không phát triển được đâu các cụ ạ. Cái đó, cũng do phước phần, chứ đừng tưởng cứ dân chủ là tài tình đâu. Ví dụ đầy rẫy, các cụ tự giúp bản thân nhé.
Vậy là, dù chỉ mới 30 năm chòi đạp, vùng vẫy, tả xung hữu đột, trong hỗn mang, trong đầy rẫy tạm bợ, trong vô số ấu trĩ và sai lầm, chúng ta đã ngoi dần lên tầng giữa của nhân loại,
Điều đó có đúng không?
Có dễ không? Nếu dễ sao nước Philippin từ chỗ cao hơn mình hàng chục lần (về thu nhập bình quân đầu người) nay đứng sau mình rồi?
Và nếu tiếp tục, nếu trong mỗi chúng ta tin tưởng, ủng hộ cái chung, sự nghiệp chung, thì sự phát triển còn cao hơn nhiều nữa.
...
Từ điểm nhìn đó (các cụ húp nốt lớp vừa nguội dần bên trên đi tôi bón tiếp), mặc dù còn nhiều khó khăn, kể cả khó khăn nội tại, thì tùy các cụ cân nhắc, nên tiếp tục yên tâm đầu tư vào chính mình, đất nước mình, hay tìm cách di dân, là tùy.
..
Tại sao tôi nói di dân là tùy?
Đó là bởi tôi nhìn nhận rằng lịch sử Việt Nam quá khốc liệt. Các cuộc chiến từ nội chiến đến chống ngoại xâm đều rung lắc dân tộc này đến nỗi
"Xã tắc ba phen chồn ngựa đá...
Tuy "Giang sơn nghìn thủa vững âu vàng" thật, nhưng không thể tránh khỏi mất mát, bất hạnh, có cảnh người hiền chịu oan, ân ân oán oán nhiều đời nhiều kiếp không giải hết được.
Ví dụ như họ Lý Hoa Sơn hơn 9 thế kỷ trước cũng tị nạn từ cuộc phân tranh quyền lực, dạt vòm đến xứ Hàn, ngày nay hồi hương quay về cố quốc, tiếp tục đoàn tụ. Đúng là sức mạnh cội nguồn.
Việt Nam ta có sức mạnh cội nguồn (một giọt máu đào hơn ao nước lã) vào loại hàng đầu thế giới đấy. Tùy các cụ nhận hay bỏ.
...
Các cụ cũng nên hành xử như người quân tử. Làm người chớ phí thời gian uất hận mà làm gì. Trăm năm này không làm gì được Đảng (của nông dân Việt Nam), thì ra đi tìm đường cứu bản thân, cứu gia đình, thể hiện mình ở xứ người.
Được vậy lại càng mở mang bờ cõi Việt (lãnh thổ văn hóa) thêm.
Còn chọn ở lại, thì hãy làm những gì có thể, cho mình, tiện thể cho đất nước được nhờ. Chứ xả năng lượng tiêu cực ra thì chẳng ích gì.
Hoặc là làm cách mạng triệt để như người nông dân không có gì để mất luôn đi!
Liệu các cụ có khả năng tận hiến cho cách mạng như những người CSVN đã làm không?
Nói thật, tôi không thấy khả năng đó.
Đoàn kết, sáng suốt là việc khó với (xin lỗi) những ai đặt mình ở vị trí cao (so với quần chúng, kiểu các cụ đang thể hiện), nên nói thật là tôi không thấy khả năng (làm cách mạng) đó.
Nói thêm:
Để đến mức năm 1988 (VN có thu nhập bình quân vào loại thấp nhất thế giới), và đến 1995 mới thực sự bắt đầu đi lên trong hòa bình, chuyện không đơn giản là đổ lỗi cho ai, cho sai lầm nào 1 cách đơn giản, dễ dàng được. Nhìn 1 cách sâu sắc, thì việc giành lại được tư cách một dân tộc độc lập, một quốc gia tự quyết, một đất nước có vị thế như ngày nay ta có, xét tại thời điểm 1945, khi ngân khố chỉ có 2 triệu bạc rách Đông Dương, ngoài ra 2 triệu người chết đói khác còn lại thất học, đói, dốt và hàng loạt xâu xé từ bên trong lận bên ngoài khác, khắp cùng hang cùng ngõ hẻm, suốt 30 năm ấy (1954-1975) là cuộc đấu tranh buộc phải dốc toàn lực. Không chỉ hơn 3.5 triệu người đã mất, vật chất mất đi, mà còn kèm theo mất mát nguyên khí lớn.
Các sai lầm (không thể tránh khỏi) cần được các cụ nhìn ở góc độ đó, một người vừa khỏi ốm Covid, được yêu cầu vác hàng tạ đá leo núi, vượt đèo suốt 30 năm. Nên các cụ thấy dọc đường họ tự tuột tay ghè đá vào chân, rách mình te tua là quá bình thường.
Về đích mới là quan trọng.
...
Quan trọng hơn là bây giờ các cụ đủ mọi thứ trong tay để phát triển bản thân: có khối doanh nghiệp tư nhân năng động, luôn luôn thúc đẩy phát triển (đừng nhìn việc bắt mấy ông bự bự mà kết luận doanh nghiệp bị này bị nọ nhé). Ai sai nấy chịu chứ sắp tới các công bộc đểu lần lượt bị luộc chín hoặc nhảy ra khỏi nồi nước luộc ếch sớm,thì môi trường (thể chế) sẽ tốt dần lên.
...
Cho nên thay vì ngồi hóng nồi ếch luộc, ta húp tiếp bát cháo gà cho tâm hồn, có phải nhẹ nhàng hơn không? Bổ dưỡng hơn không?
...
Đất nước đi lên, doanh nghiệp mạnh lên, thiết nghĩ từng người cũng nên sửa sang tâm hồn cho nó xứng với vị thế mới.
Tự mình sáng lên thì những người còn lại tự biết phải xử sự sao cho đủ tư cách các cụ ạ.
Chứ giữ lấy cái căm trong lòng, cái ghét ra mặt, nó hại chính mình.
Cụ lại cho heo ăn chuối bapi bapi rồi =))
 

Nghen loc

Xe tăng
Biển số
OF-491484
Ngày cấp bằng
25/2/17
Số km
1,642
Động cơ
224,135 Mã lực
Tuổi
45
Keng keng keng, tới giờ ăn súp gà cho tâm hồn chưa các cụ?
Thôi tôi cứ bày sẵn, để nguội tý các cụ húp vừa vặn nhé!
...
Trước tiên là làm gì cũng nên bình tâm. Không bình tâm không yên ổn.
"Đã mang lấy nghiệp vào thân
Thì đừng trách lẫn trời gần trời xa".
Ai nói câu luôn đúng đó vậy? Ta hãy noi gương người hiền.
...
Các cụ nhìn lại địa chính trị-lịch sử văn hóa của đất nước mình xem? Xuyên suốt chiều dài hàng nghìn năm, chiều rộng toàn thế giới, chiều sâu của bao nhiêu nỗi đau chồng chất đi, xem thử có phải:
1. Việt nam là nước có vốn liếng địa chính trị (vị trí-đặc điểm kết nối lục địa-đại dương-bờ biển-vùng thềm lục địa giàu tài nguyên) cực kỳ cao giá hay không? Nó không tự trên trời rơi xuống. Nền chính trị vào loại độc lập nhất trong số các nước quy mô trung bình, đó chính là thành quả của sự khẳng định sức mạnh (cứng lẫn mềm).
Đó có phải là tài sản vô giá không? So sánh với vài dân tộc/quốc gia tuy trên bề mặt thì giàu có hơn, nhưng thực tế gọi dạ bảo vâng, liệu có tự làm chủ được vận mệnh của mình như dân tộc Việt Nam đã chứng minh (bằng lịch sử và bằng vị thế hiện tại)?.
2. Việt Nam là nước có đặc điểm dân tộc học trong đó người Kinh chiếm trên 87% dù có 54 dân tộc anh em. Đó có phải là chỉ dấu của sự sức mạnh văn hóa hướng tâm không?
Đó có phải là sức mạnh sinh tồn của dân tộc Việt là hơn rất nhiều các dân tộc khác (không tiện so sánh kẻo đau lòng người ta) hay không?
3. Văn hóa Việt Nam (tình làng nghĩa xóm, tiếng Việt...) chính là cội nguồn của sức mạnh sinh tồn Việt Nam, trong đó nền tảng là những người nông dân, người lao động ở tầng lớp thấp. Chính họ chứ không ai khác xả thân giữ nước và cứu nước, kề vai dựng nước. Tất nhiên không phủ nhận tinh hoa. Một trăm triệu người Việt với đặc trưng văn hóa không thể pha lẫn là một khối vật chất-tinh thần-sức sống vào cỡ top 15 của nhân loại. Người Việt luôn khao khát vươn lên và các bảng xếp hạng văn hóa giáo dục thể thao khoa học nghệ thuật kinh tế quốc phòng... của thế giới đều thể hiện vị trí của Việt Nam luôn tăng bậc kể từ sau Đổi mới đến nay và rồi sẽ tiến dần tiệm cận với thứ hạng của dân số (15). Đó là hiện thực.
Tôi muốn chỉ ra rằng ngày nay nước ta đang ở ngưỡng nước có thu nhập trung bình đầu người khoảng 4.400 usd/n/năm - tiệm cận đáy của ngưỡng thu nhập trung bình cao. Tuy nhiên cấu trúc kinh tế-văn hóa-xã hội của Việt Nam có những yếu tố mạnh để tạo động lực vượt lên chuẩn trung bình cao, rồi tiệm cận mức cao (10.000 usd) trong khoảng từ nay đến năm 2030-2035, chính nhờ ở các đặc điểm 1-2-3 trên.
Đó là tinh thần khởi nghiệp của doanh nghiệp. Là khao khát vươn lên của mỗi người. Là mưu lược của nhà lãnh đạo quốc gia. Thiếu nhà lãnh đạo xuất sắc, không phát triển được đâu các cụ ạ. Cái đó, cũng do phước phần, chứ đừng tưởng cứ dân chủ là tài tình đâu. Ví dụ đầy rẫy, các cụ tự giúp bản thân nhé.
Vậy là, dù chỉ mới 30 năm chòi đạp, vùng vẫy, tả xung hữu đột, trong hỗn mang, trong đầy rẫy tạm bợ, trong vô số ấu trĩ và sai lầm, chúng ta đã ngoi dần lên tầng giữa của nhân loại,
Điều đó có đúng không?
Có dễ không? Nếu dễ sao nước Philippin từ chỗ cao hơn mình hàng chục lần (về thu nhập bình quân đầu người) nay đứng sau mình rồi?
Và nếu tiếp tục, nếu trong mỗi chúng ta tin tưởng, ủng hộ cái chung, sự nghiệp chung, thì sự phát triển còn cao hơn nhiều nữa.
...
Từ điểm nhìn đó (các cụ húp nốt lớp vừa nguội dần bên trên đi tôi bón tiếp), mặc dù còn nhiều khó khăn, kể cả khó khăn nội tại, thì tùy các cụ cân nhắc, nên tiếp tục yên tâm đầu tư vào chính mình, đất nước mình, hay tìm cách di dân, là tùy.
..
Tại sao tôi nói di dân là tùy?
Đó là bởi tôi nhìn nhận rằng lịch sử Việt Nam quá khốc liệt. Các cuộc chiến từ nội chiến đến chống ngoại xâm đều rung lắc dân tộc này đến nỗi
"Xã tắc ba phen chồn ngựa đá...
Tuy "Giang sơn nghìn thủa vững âu vàng" thật, nhưng không thể tránh khỏi mất mát, bất hạnh, có cảnh người hiền chịu oan, ân ân oán oán nhiều đời nhiều kiếp không giải hết được.
Ví dụ như họ Lý Hoa Sơn hơn 9 thế kỷ trước cũng tị nạn từ cuộc phân tranh quyền lực, dạt vòm đến xứ Hàn, ngày nay hồi hương quay về cố quốc, tiếp tục đoàn tụ. Đúng là sức mạnh cội nguồn.
Việt Nam ta có sức mạnh cội nguồn (một giọt máu đào hơn ao nước lã) vào loại hàng đầu thế giới đấy. Tùy các cụ nhận hay bỏ.
...
Các cụ cũng nên hành xử như người quân tử. Làm người chớ phí thời gian uất hận mà làm gì. Trăm năm này không làm gì được Đảng (của nông dân Việt Nam), thì ra đi tìm đường cứu bản thân, cứu gia đình, thể hiện mình ở xứ người.
Được vậy lại càng mở mang bờ cõi Việt (lãnh thổ văn hóa) thêm.
Còn chọn ở lại, thì hãy làm những gì có thể, cho mình, tiện thể cho đất nước được nhờ. Chứ xả năng lượng tiêu cực ra thì chẳng ích gì.
Hoặc là làm cách mạng triệt để như người nông dân không có gì để mất luôn đi!
Liệu các cụ có khả năng tận hiến cho cách mạng như những người CSVN đã làm không?
Nói thật, tôi không thấy khả năng đó.
Đoàn kết, sáng suốt là việc khó với (xin lỗi) những ai đặt mình ở vị trí cao (so với quần chúng, kiểu các cụ đang thể hiện), nên nói thật là tôi không thấy khả năng (làm cách mạng) đó.
Nói thêm:
Để đến mức năm 1988 (VN có thu nhập bình quân vào loại thấp nhất thế giới), và đến 1995 mới thực sự bắt đầu đi lên trong hòa bình, chuyện không đơn giản là đổ lỗi cho ai, cho sai lầm nào 1 cách đơn giản, dễ dàng được. Nhìn 1 cách sâu sắc, thì việc giành lại được tư cách một dân tộc độc lập, một quốc gia tự quyết, một đất nước có vị thế như ngày nay ta có, xét tại thời điểm 1945, khi ngân khố chỉ có 2 triệu bạc rách Đông Dương, ngoài ra 2 triệu người chết đói khác còn lại thất học, đói, dốt và hàng loạt xâu xé từ bên trong lận bên ngoài khác, khắp cùng hang cùng ngõ hẻm, suốt 30 năm ấy (1954-1975) là cuộc đấu tranh buộc phải dốc toàn lực. Không chỉ hơn 3.5 triệu người đã mất, vật chất mất đi, mà còn kèm theo mất mát nguyên khí lớn.
Các sai lầm (không thể tránh khỏi) cần được các cụ nhìn ở góc độ đó, một người vừa khỏi ốm Covid, được yêu cầu vác hàng tạ đá leo núi, vượt đèo suốt 30 năm. Nên các cụ thấy dọc đường họ tự tuột tay ghè đá vào chân, rách mình te tua là quá bình thường.
Về đích mới là quan trọng.
...
Quan trọng hơn là bây giờ các cụ đủ mọi thứ trong tay để phát triển bản thân: có khối doanh nghiệp tư nhân năng động, luôn luôn thúc đẩy phát triển (đừng nhìn việc bắt mấy ông bự bự mà kết luận doanh nghiệp bị này bị nọ nhé). Ai sai nấy chịu chứ sắp tới các công bộc đểu lần lượt bị luộc chín hoặc nhảy ra khỏi nồi nước luộc ếch sớm,thì môi trường (thể chế) sẽ tốt dần lên.
...
Cho nên thay vì ngồi hóng nồi ếch luộc, ta húp tiếp bát cháo gà cho tâm hồn, có phải nhẹ nhàng hơn không? Bổ dưỡng hơn không?
...
Đất nước đi lên, doanh nghiệp mạnh lên, thiết nghĩ từng người cũng nên sửa sang tâm hồn cho nó xứng với vị thế mới.
Tự mình sáng lên thì những người còn lại tự biết phải xử sự sao cho đủ tư cách các cụ ạ.
Chứ giữ lấy cái căm trong lòng, cái ghét ra mặt, nó hại chính mình.
Tặng cụ: “Bưu một tấc lòng ưu ái cũ. Đêm ngày cuồn cuộn nước triều đông ”. Kính.
 

nissantiida

Xe điện
Biển số
OF-705810
Ngày cấp bằng
28/10/19
Số km
3,076
Động cơ
120,221 Mã lực
Các cụ cũng nên hành xử như người quân tử. Làm người chớ phí thời gian uất hận mà làm gì. Trăm năm này không làm gì được Đảng (của nông dân Việt Nam), thì ra đi tìm đường cứu bản thân, cứu gia đình, thể hiện mình ở xứ người.
Được vậy lại càng mở mang bờ cõi Việt (lãnh thổ văn hóa) thêm.
Còn chọn ở lại, thì hãy làm những gì có thể, cho mình, tiện thể cho đất nước được nhờ. Chứ xả năng lượng tiêu cực ra thì chẳng ích gì.
Hoặc là làm cách mạng triệt để như người nông dân không có gì để mất luôn đi!
Liệu các cụ có khả năng tận hiến cho cách mạng như những người CSVN đã làm không?
Nói thật, tôi không thấy khả năng đó.
Đoàn kết, sáng suốt là việc khó với (xin lỗi) những ai đặt mình ở vị trí cao (so với quần chúng, kiểu các cụ đang thể hiện), nên nói thật là tôi không thấy khả năng (làm cách mạng) đó.
Những luận điểm rất hay! Bình "uất hận" đại cáo.
 

vnvodoi

Xe điện
Biển số
OF-569000
Ngày cấp bằng
14/5/18
Số km
2,095
Động cơ
188,933 Mã lực
Tuổi
35
Lấy đâu ra hàng nghìn cụ. GDP 2022 của Thái chỉ 562 tỷ thôi; VN 391 tỷ rồi
Điểm chung của thành phần chửi là không có kiến thức và không chịu tìm hiểu , cụ giải thích làm gì phí lời.

À cập nhật 2022 thì dự kiến ta khoảng 414 tỷ rồi, không phải 391 đâu ạ.
 

victory_1980

Xe điện
Biển số
OF-201593
Ngày cấp bằng
11/7/13
Số km
4,856
Động cơ
314,102 Mã lực
Khi nào VN hoàn thành được đường sắt tốc độ cao Bắc Nam, khi đấy mới có khả năng vượt Thái Lan về GDP bình quân đầu người.
Còn hiện nay, VN còn thua xa nó khoảng 10 năm. Nếu nó đứng yên, thì mình cũng mất 10 năm mới bằng nó, còn với tốc độ phát triển như gđ vừa qua, thì cũng phải 15-20 năm nữa mới đuổi kịp đc.
 

BinhWalker

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-753624
Ngày cấp bằng
20/12/20
Số km
4,953
Động cơ
22,702 Mã lực
"Chở bao nhiêu Đạo thuyền không khẳm" mà cụ.
Hơn nữa, bản thân tôi cũng là một nhà sản xuất hàng hoá thương hiệu Việt, cũng đang chịu sự phân biệt đối xử bất thành văn ngay trên sân nhà chỉ vì thương hiệu nội địa. Sự thua thiệt đó bào mòn khả năng cạnh tranh, vươn lên chiếm lĩnh thị trường của hàng Việt, làm khó khăn chồng chất cho sự vươn tầm của người Việt. Hơn ai hết tôi cũng mong được người Việt đối xử với hàng Việt như cách họ đối xử với hàng ngoại và ngược lại.
Chúng ta nên so với chúng ta thôi, chiến thắng chính bản thân thôi. Ko so với Thái gì nhiều cho mệt
 

koala2023

Xe buýt
Biển số
OF-830771
Ngày cấp bằng
16/3/23
Số km
555
Động cơ
18,801 Mã lực
Tuổi
39
FPT không sản xuất được chip cụ nhé.
FPT thiết kế mấy con chip đơn giản, xong mang sang Hàn sản xuất.
Sao cụ biết mấy con chip fpt thiết kế đơn giản? Cụ trong ngành và thấy là máy con chip đấy cụ vảy tay là xong à?
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top