[Funland] Ung thư phổi - Điều trị đích

gadi2banh

Xe điện
Biển số
OF-167353
Ngày cấp bằng
18/11/12
Số km
2,513
Động cơ
417,931 Mã lực
Vâng, trước hết em cũng xin chúc bố cụ ổn định và tiếp tục chiến đấu ạ
Về cơ bản mà nói thì...đúng là mò thật. Bởi vì nếu sinh thiết lại ( mẹ em điều trị ở Phổi TW ) và xn gen thì mất thêm 2 tuần. Đang dịch bệnh hoành hành như này thì cứ uống còn hơn không ạ =))) . Tuy nhiên gđ em cũng đã tham khảo ý kiến bác sĩ rồi, bác sĩ cũng có tiến hành hội chẩn và đưa ra quyết định như vậy. Em cũng thắc mắc là tại sao không quay lại dùng Tarceva, nhưng cũng không tiện hỏi vì họ đang phải làm việc luân phiến. Thứ 2 này xuống viện kiểm tra nên em cũng đang hơi lo lắng, lên mạng hỏi cccm cho đỡ lo ạ :))
Còn về tại sao chỉ định Tagrix thì đoạn đột biến điểm của mẹ em là T790M, nhạy cảm nhất với osimertinib trong Tagrix, nên bsi chỉ định Tagrix luôn chứ không phải Tarceva cụ ạ.
TH của bố cụ thì cứ động viên ông thôi, em đọc khá nhiều các tài liệu liên quan thì chưa thấy tài liệu nào đã được chứng minh lâm sàng trong mẫu đủ lớn về câu chuyện làm thế nào để kéo dài thời gian ức chế của đoạn ALK với Crizonix đâu ạ. Có người thì khá lâu, như TH bạn của gđ em, 3 năm mới phải thay đổi thuốc, nhưng cũng có TH như mẹ em chỉ 3-5 tháng. Tuy nhiên em khuyên cụ cũng nên chủ động đi xét nghiệm lại sơ đồ gen nếu có điều kiện ( vì cái này BS thường rất lười chỉ định ), biết đâu lại trúng thêm số độc đắc với EGFR nữa thì quá tuyệt vời :))
Bố e cũng theo ở phổi tw cụ ạ. Khi xn trước đó thì EGFR của bố e âm tính, e làm thêm ALK ở K3 mới dương tính cụ ạ. Nhà e mới dùng 1 tháng thui ạ.
Hôm qua e gặp 1 bác ở tỉnh lên dùng Iressa đc 18 tháng thì kháng, bs ở V phổi cũng chỉ định luôn Tagrix mà ko làm xn gì. Sau 2 tháng dùng Tagrix thấy ko ổn mới bắt đầu đi làm lại xn, e thấy bs như vậy ko hiểu do chuyên môn hay lười
 

Nguyentienmanh

Đi bộ
Biển số
OF-725735
Ngày cấp bằng
16/4/20
Số km
9
Động cơ
74,990 Mã lực
Tuổi
25
Bố e cũng theo ở phổi tw cụ ạ. Khi xn trước đó thì EGFR của bố e âm tính, e làm thêm ALK ở K3 mới dương tính cụ ạ. Nhà e mới dùng 1 tháng thui ạ.
Hôm qua e gặp 1 bác ở tỉnh lên dùng Iressa đc 18 tháng thì kháng, bs ở V phổi cũng chỉ định luôn Tagrix mà ko làm xn gì. Sau 2 tháng dùng Tagrix thấy ko ổn mới bắt đầu đi làm lại xn, e thấy bs như vậy ko hiểu do chuyên môn hay lười
Ô lạ nhỉ, mẹ em bị cách đây 2 năm đã được chỉ định xn ALK và EGFR luôn hết rồi. Có thể do một vài nghiên cứu chỉ ra rằng tỷ lệ xuất hiện đột biến ALK ở nam là tương đối thấp, nhưng trong TH này thì bs chưa tư vấn hết chuyên môn thật. ( Mà xn 7 gen bây giờ có dịch vụ rất nhanh, chi phí còn đâu đó 7tr - quá rẻ so với hồi mẹ em làm, 20tr được 2 gen - mà còn phải gửi sang tận Sing, chờ mất 1 tháng -_- )
Không biết ông nhà cụ điều trị bác sĩ nào nhỉ, mẹ em theo bs Hạnh từ lúc bắt đầu điều trị đến giờ.
Còn câu hỏi của cụ thì em xin phép trả lời trong tầm hiểu biết thế này ạ: Có thể trong tình trạng rất nguy hiểm, bệnh nhân có diễn biến lâm sàng xấu, mà xét nghiệm lại gen thông thường mất 2 tuần, thì bác sĩ chỉ định dùng thuốc luôn ( trong TH này thì Tagrix thường là cứu cánh cuối cùng ) để cải thiện tình trạng cho bệnh nhân. Nhưng uống 2 tháng không thấy tiến triển lâm sàng mới cho đi xét nghiệm lại thì về phần em cho rằng bs cũng hơi thiếu trách nhiệm thật cụ ạ! Thế nên nhiều khi mình cũng phải tự thân vận động, không có trông chờ 100% vào bác sĩ được
 

gadi2banh

Xe điện
Biển số
OF-167353
Ngày cấp bằng
18/11/12
Số km
2,513
Động cơ
417,931 Mã lực
Ô lạ nhỉ, mẹ em bị cách đây 2 năm đã được chỉ định xn ALK và EGFR luôn hết rồi. Có thể do một vài nghiên cứu chỉ ra rằng tỷ lệ xuất hiện đột biến ALK ở nam là tương đối thấp, nhưng trong TH này thì bs chưa tư vấn hết chuyên môn thật. ( Mà xn 7 gen bây giờ có dịch vụ rất nhanh, chi phí còn đâu đó 7tr - quá rẻ so với hồi mẹ em làm, 20tr được 2 gen - mà còn phải gửi sang tận Sing, chờ mất 1 tháng -_- )
Không biết ông nhà cụ điều trị bác sĩ nào nhỉ, mẹ em theo bs Hạnh từ lúc bắt đầu điều trị đến giờ.
Còn câu hỏi của cụ thì em xin phép trả lời trong tầm hiểu biết thế này ạ: Có thể trong tình trạng rất nguy hiểm, bệnh nhân có diễn biến lâm sàng xấu, mà xét nghiệm lại gen thông thường mất 2 tuần, thì bác sĩ chỉ định dùng thuốc luôn ( trong TH này thì Tagrix thường là cứu cánh cuối cùng ) để cải thiện tình trạng cho bệnh nhân. Nhưng uống 2 tháng không thấy tiến triển lâm sàng mới cho đi xét nghiệm lại thì về phần em cho rằng bs cũng hơi thiếu trách nhiệm thật cụ ạ! Thế nên nhiều khi mình cũng phải tự thân vận động, không có trông chờ 100% vào bác sĩ được
Bs Hạnh phó khia ub cụ nhỉ. Hôm trước cụ nhà e làm EGGR âm tính rồi định hóa trị, e có đọc bài cụ hacdaihung thì nhớ đâu đó sau tg chữa sẽ biến đổi nên muốn hỏi bs là sau qt Hóa trị có kiểm tra lại EGFR nữa ko thì bs bảo ko bao giờ thay đổi. Thế mà mẹ cụ lại đc chỉ định làm lại nhỉ, hay cụ tự làm ở viện khác?
 

Nguyentienmanh

Đi bộ
Biển số
OF-725735
Ngày cấp bằng
16/4/20
Số km
9
Động cơ
74,990 Mã lực
Tuổi
25
Bs Hạnh phó khia ub cụ nhỉ. Hôm trước cụ nhà e làm EGGR âm tính rồi định hóa trị, e có đọc bài cụ hacdaihung thì nhớ đâu đó sau tg chữa sẽ biến đổi nên muốn hỏi bs là sau qt Hóa trị có kiểm tra lại EGFR nữa ko thì bs bảo ko bao giờ thay đổi. Thế mà mẹ cụ lại đc chỉ định làm lại nhỉ, hay cụ tự làm ở viện khác?
Vâng đúng chuẩn bs Hạnh nói với gđ em câu này luôn. Thời điểm đó bs Hạnh luân chuyển sang bên khoa ung bướu ( mẹ em nằm ở công nghệ cao ), nên bs Dương phụ trách điều trị mẹ em 1 thời gian. Gđ em có tham khảo ý kiến của một vài người quen làm ở viện K nữa, rồi tự thân đi làm xn cụ ạ. Bây giờ không cần chỉ định xn của bs ở viện nữa đâu cụ ơi, mình cứ làm dịch vụ ngoài thôi, thời gian và chi phí em đã nói ở trên rồi đó. Bác sĩ nhiều khi cũng khá lười cập nhật nghiên cứu và kiến thức ( em nghĩ vậy ), họ chỉ dựa vào các báo cáo và nghiên cứu lâm sàng ( tức là đã thử nghiệm và nghiên cứu trên đại đa số BN mà thôi).
Em nghĩ sau khi hóa trị, cụ cùng với gđ nên bàn bạc và mạnh dạn đề xuất xn lại gen đi, nếu có xuất hiện thêm đột biến thì quá trình chiến đấu sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều
 

gadi2banh

Xe điện
Biển số
OF-167353
Ngày cấp bằng
18/11/12
Số km
2,513
Động cơ
417,931 Mã lực
Vâng đúng chuẩn bs Hạnh nói với gđ em câu này luôn. Thời điểm đó bs Hạnh luân chuyển sang bên khoa ung bướu ( mẹ em nằm ở công nghệ cao ), nên bs Dương phụ trách điều trị mẹ em 1 thời gian. Gđ em có tham khảo ý kiến của một vài người quen làm ở viện K nữa, rồi tự thân đi làm xn cụ ạ. Bây giờ không cần chỉ định xn của bs ở viện nữa đâu cụ ơi, mình cứ làm dịch vụ ngoài thôi, thời gian và chi phí em đã nói ở trên rồi đó. Bác sĩ nhiều khi cũng khá lười cập nhật nghiên cứu và kiến thức ( em nghĩ vậy ), họ chỉ dựa vào các báo cáo và nghiên cứu lâm sàng ( tức là đã thử nghiệm và nghiên cứu trên đại đa số BN mà thôi).
Em nghĩ sau khi hóa trị, cụ cùng với gđ nên bàn bạc và mạnh dạn đề xuất xn lại gen đi, nếu có xuất hiện thêm đột biến thì quá trình chiến đấu sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều
Thế mẹ cụ làm xn đbg đợt sau này bằng mẫu mô hay lấy máu ạ? Bs ko làm thì cũng khó vì họ mới sinh thiết đc, chứ mẫu máu e sợ ko chính xác
 

Nguyentienmanh

Đi bộ
Biển số
OF-725735
Ngày cấp bằng
16/4/20
Số km
9
Động cơ
74,990 Mã lực
Tuổi
25
Thế mẹ cụ làm xn đbg đợt sau này bằng mẫu mô hay lấy máu ạ? Bs ko làm thì cũng khó vì họ mới sinh thiết đc, chứ mẫu máu e sợ ko chính xác
À vâng em quên mất, TH của mẹ em thì khá đặc thù ạ. Trước đó mẹ em có khám lần đầu ở bv ĐH Y, đã có mô tế bào ở đó rồi, sau này sang phổi tw thì lại lấy lại mô để sinh thiết lần nữa. ( tức là đợt xn gen gần nhất, ông cụ nhà em phải lặn lội sang đh Y lấy mẫu mô để đi gửi xn )
Thực ra đợt đó em cũng có thắc mắc là tại sao không chọc lại sinh thiết mà lại lấy mô cũ, bác sĩ cũng có trả lời mà em quên mất lí do tại sao :)
Mẫu máu đúng là xảy ra sai số nhiều hơn so với mô thật cụ ạ, tốt nhất vẫn nên đi xét nghiệm bằng mô tế bào, nhưng nếu sức khỏe của bn không đảm bảo thì mẫu máu cũng là lựa chọn không tồi đâu cụ
 

gadi2banh

Xe điện
Biển số
OF-167353
Ngày cấp bằng
18/11/12
Số km
2,513
Động cơ
417,931 Mã lực
À vâng em quên mất, TH của mẹ em thì khá đặc thù ạ. Trước đó mẹ em có khám lần đầu ở bv ĐH Y, đã có mô tế bào ở đó rồi, sau này sang phổi tw thì lại lấy lại mô để sinh thiết lần nữa. ( tức là đợt xn gen gần nhất, ông cụ nhà em phải lặn lội sang đh Y lấy mẫu mô để đi gửi xn )
Thực ra đợt đó em cũng có thắc mắc là tại sao không chọc lại sinh thiết mà lại lấy mô cũ, bác sĩ cũng có trả lời mà em quên mất lí do tại sao :)
Mẫu máu đúng là xảy ra sai số nhiều hơn so với mô thật cụ ạ, tốt nhất vẫn nên đi xét nghiệm bằng mô tế bào, nhưng nếu sức khỏe của bn không đảm bảo thì mẫu máu cũng là lựa chọn không tồi đâu cụ
Vậy là kq lúc đầu ở V Phổi ko chuẩn pk ạ? E thấy cụ nói lúc đó chỉ có ALK nên dùng Crizonix. Cũng mẫu mô thời điểm đó mang đi làm về sau thì lại có EGFR. Khó hiểu thật
 

gadi2banh

Xe điện
Biển số
OF-167353
Ngày cấp bằng
18/11/12
Số km
2,513
Động cơ
417,931 Mã lực
À vâng em quên mất, TH của mẹ em thì khá đặc thù ạ. Trước đó mẹ em có khám lần đầu ở bv ĐH Y, đã có mô tế bào ở đó rồi, sau này sang phổi tw thì lại lấy lại mô để sinh thiết lần nữa. ( tức là đợt xn gen gần nhất, ông cụ nhà em phải lặn lội sang đh Y lấy mẫu mô để đi gửi xn )
Thực ra đợt đó em cũng có thắc mắc là tại sao không chọc lại sinh thiết mà lại lấy mô cũ, bác sĩ cũng có trả lời mà em quên mất lí do tại sao :)
Mẫu máu đúng là xảy ra sai số nhiều hơn so với mô thật cụ ạ, tốt nhất vẫn nên đi xét nghiệm bằng mô tế bào, nhưng nếu sức khỏe của bn không đảm bảo thì mẫu máu cũng là lựa chọn không tồi đâu cụ
Trường hợp mẹ cụ là có cả Egfr và Alk rồi. Nhưng phác đồ đầu tiên là dùng Crizonix nhưng tgian cải thiện ngắn, do đó chuyển sang ức chế Egfr ạ
 

Nguyentienmanh

Đi bộ
Biển số
OF-725735
Ngày cấp bằng
16/4/20
Số km
9
Động cơ
74,990 Mã lực
Tuổi
25
Không cụ ơi, kết quả xn thì là chuẩn chứ. Đây là sau 1 năm điều trị ( cả crinotinib và truyền carboplatin kết hợp rồi ) thì phát hiện thêm đột biến gen T790M của EGFR cụ ạ :)
Còn vì sao mà mẫu mô cũ mang đi xn thì em cũng không rõ nữa, cái này phải nhờ các cụ có chuyên môn hơn giải đáp thôi ạ
 

Nguyentienmanh

Đi bộ
Biển số
OF-725735
Ngày cấp bằng
16/4/20
Số km
9
Động cơ
74,990 Mã lực
Tuổi
25
Trường hợp mẹ cụ là có cả Egfr và Alk rồi. Nhưng phác đồ đầu tiên là dùng Crizonix nhưng tgian cải thiện ngắn, do đó chuyển sang ức chế Egfr ạ
không cụ ơi, ở trên em cũng nói rõ rồi mà. Ban đầu chỉ phát hiện đột biến ALK thôi, nhưng sau khi điều trị thì lại có đột biến EGFR, thế là lại dùng được thuốc đích :)
 

gadi2banh

Xe điện
Biển số
OF-167353
Ngày cấp bằng
18/11/12
Số km
2,513
Động cơ
417,931 Mã lực
không cụ ơi, ở trên em cũng nói rõ rồi mà. Ban đầu chỉ phát hiện đột biến ALK thôi, nhưng sau khi điều trị thì lại có đột biến EGFR, thế là lại dùng được thuốc đích :)
Cụ bảo lấy mẫu mô ở Đhy từ đầu cơ mà? Từ đầu ở đây hiểu là đầu tiên hay đầu từ lúc hoá trị xong? :)
 

Nguyentienmanh

Đi bộ
Biển số
OF-725735
Ngày cấp bằng
16/4/20
Số km
9
Động cơ
74,990 Mã lực
Tuổi
25
Cụ bảo lấy mẫu mô ở Đhy từ đầu cơ mà? Từ đầu ở đây hiểu là đầu tiên hay đầu từ lúc hoá trị xong? :)
sr cụ, chắc cách diễn đạt của em làm cụ khó hiểu
trước khi điều trị mẹ em khám tầm soát ở đh Y ( đã lưu mẫu mô ở đó rồi, chỉ giải phẫu phát hiện K phổi thôi, chứ chưa làm gen ) => sang phổi tw làm lại từ đầu + lấy sinh thiết mô mới và làm gen ở đây luôn. Ở gđ này thì mẹ em chỉ có đột biến ALK thôi.
Vào cuối tháng 12 vừa rồi làm xét nghiệm lại - tức là đã sử dụng crizotinib và hóa trị rồi - ( lúc này sang bên đh Y lấy mô - mô này là từ trước lúc điều trị ấy ạ - cái này em cũng hơi khó hiểu và khó giải thích ) => phát hiện thêm đột biến EGFR mới ( T790M ), và mất đột biến ALK
 

gadi2banh

Xe điện
Biển số
OF-167353
Ngày cấp bằng
18/11/12
Số km
2,513
Động cơ
417,931 Mã lực
sr cụ, chắc cách diễn đạt của em làm cụ khó hiểu
trước khi điều trị mẹ em khám tầm soát ở đh Y ( đã lưu mẫu mô ở đó rồi, chỉ giải phẫu phát hiện K phổi thôi, chứ chưa làm gen ) => sang phổi tw làm lại từ đầu + lấy sinh thiết mô mới và làm gen ở đây luôn. Ở gđ này thì mẹ em chỉ có đột biến ALK thôi.
Vào cuối tháng 12 vừa rồi làm xét nghiệm lại - tức là đã sử dụng crizotinib và hóa trị rồi - ( lúc này sang bên đh Y lấy mô - mô này là từ trước lúc điều trị ấy ạ - cái này em cũng hơi khó hiểu và khó giải thích ) => phát hiện thêm đột biến EGFR mới ( T790M ), và mất đột biến ALK
Thế là e hiểu đúng ý cụ nói. Nhưng ko hiểu sao lại ra kq như thế.
Mẫu mô lấy ở đhy và Viện phổi cùng 1 thời điểm (đều là trước khi đtr) nhưng kết quả cho khác nhau:
+ mẫu 1 lấy ở đhy có dbg EGFR, ko có ALK
+ mẫu 2 lấy ở Phổi thì có đbg ALK nhưng ko có EGFR
Nhờ cụ xe máy giải thích hộ ạ. E biết có trường hợp bị ung thư do nhiều đột biến gen, nhưng chưa biết Trường hợp kq xn đbg khác nhau nhiều như thế, phải chăng do cách lấy mẫu mô sinh thiết khác nhau?
 
Chỉnh sửa cuối:

meebovn

Xe đạp
Biển số
OF-178782
Ngày cấp bằng
26/1/13
Số km
18
Động cơ
338,854 Mã lực
Mấy ngày nay em ho nhiều, mệt người, hỏi bác sĩ đang điều trị cho em thì được chẩn đoán là viêm phế quản nên có kê thuốc cho em uống. Trong thuốc đó methyprednisolon 16mg, cứ uống viên này sau 20' là em hết ho và người khoẻ lên. Giờ thì em đỡ ho hơn rồi. Ngoi lên bàn luận với các cụ tí.

Bệnh nhân ung thư có bị suy giảm hệ miễn dịch không các cụ ? Em rất hiếm khi ra đường, toàn ở nhà. Nhà thì đóng cửa kín, em cũng tránh ánh nắng vì đang dùng Tarceva. Vậy mà ko hiểu sao đùng cái bị viêm phế quản. Coi bộ từ giờ trở đi cơ thể em mong manh dễ vỡ quá :(

Em đọc được bài share này đúng vào hoàn cảnh người nào bị ung thư như em, đọc thấm thía quá nên xin phép đăng lên cho mọi người biết tâm lý người bệnh khi nhận được tin

Chịu Đựng bệnh ung thư

Một người bị ung thư, lần đầu tiên được tin mình đang có bệnh ung thư, không thể tin được rằng mình có thể có ung thư. “Oh, no!”, người ấy nói như vậy. Người đó đau khổ và chống đối. Trách trời, trách đất, giận mình, giận người, giận tất cả. Và người đó phải vật lộn rất lâu với sự thật. Sự đau khổ lên tới cùng cực, kéo dài một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày, năm ngày, mười ngày, hai mươi ngày. Thời gian đó là thời gian người ấy học tập để chấp nhận sự thật. Khi chấp nhận rằng tôi có ung thư, đây là một sự thật không thể nào chối cãi được, thì lúc đó ở trong tâm sẽ phát sinh một sự bình an. Chúng ta phần lớn chưa có, hoặc không có ung thư, nhưng chúng ta cũng có thể đã có cái kinh nghiệm tương tự. Khi có một sự kiện bất như ý xảy ra trong đời sống, chúng ta thấy rằng chúng ta không thể chấp nhận được. Chúng ta nghĩ: làm sao sống được với tình trạng này, với cái gì đang xảy ra? Tại sao ta như thế này mà lại phải gặp một hoàn cảnh như thế kia? Tại sao ta như thế mà người ta lại đối xử với ta như thế? Ta phản kháng, ta chống đối, ta không chấp nhận. Nhưng sự thật là như vậy. Cuối cùng ta cũng phải học chấp nhận. Đó là nghĩa chữ chịu của tiếng Việt. Chữ thứ hai là đựng. “Đựng” có nghĩa là chứa đựng. Chúng ta có những cái chén có thể đựng nước. Chén nhỏ thì đựng được ít nước. Chén lớn thì đựng được nhiều nước. Nếu niềm đau nỗi khổ của ta lớn thì ta phải có một cái tâm khá lớn thì mới đựng được nó. Nếu không nó sẽ tràn ngập và làm ta khổ vô cùng. Tâm càng lớn thì nỗi khổ đau càng nhỏ, khi mà tâm đạt tới cái mức rất lớn (cực quảng, thậm đại) thì cái đau khổ đó tuy có mặt nhưng không đủ sức làm cho ta đau khổ. Đây là một điều rất lạ lùng , nhưng rất dễ hiểu.

( Thiền sư Thích Nhất Hạnh)
 

xemay12345678

Xe buýt
Biển số
OF-359543
Ngày cấp bằng
23/3/15
Số km
976
Động cơ
266,339 Mã lực
Tối nay em sẽ viết bài về việc tại sao em vắng mặt hơn chục ngày qua...Mẹ em bị suy hô hấp cấp do viêm phổi nhiễm khuẩn, phải đặt ống nội khí quản thở máy, bs bảo đến chậm 1 phút nữa là đi...may mà cấp cứu kịp, h về nhà ổn định òi...kinh nghiệm rút ra em sẽ lưu ý cụ thể nhưng tất tần tật các cụ có bệnh nền phổi nên mua 1 cái máy đo spo2 bé bằng bao diêm ( em mua loại của sing giá 700k ) để kẹp vô ngón tay, đo chỉ số oxy máu trong ngày, nếu dưới 93% là có vấn đề, dưới 90 đi cấp cứu khẩn cấp...và mỗi tháng 1 lần nên xn máu để rõ xem khí máu thế nào...hú vía thật!!! Ông Trời có đức hiếu sinh !!!
 

gadi2banh

Xe điện
Biển số
OF-167353
Ngày cấp bằng
18/11/12
Số km
2,513
Động cơ
417,931 Mã lực
Tối nay em sẽ viết bài về việc tại sao em vắng mặt hơn chục ngày qua...Mẹ em bị suy hô hấp cấp do viêm phổi nhiễm khuẩn, phải đặt ống nội khí quản thở máy, bs bảo đến chậm 1 phút nữa là đi...may mà cấp cứu kịp, h về nhà ổn định òi...kinh nghiệm rút ra em sẽ lưu ý cụ thể nhưng tất tần tật các cụ có bệnh nền phổi nên mua 1 cái máy đo spo2 bé bằng bao diêm ( em mua loại của sing giá 700k ) để kẹp vô ngón tay, đo chỉ số oxy máu trong ngày, nếu dưới 93% là có vấn đề, dưới 90 đi cấp cứu khẩn cấp...và mỗi tháng 1 lần nên xn máu để rõ xem khí máu thế nào...hú vía thật!!! Ông Trời có đức hiếu sinh !!!
E chúc mẹ cụ sức khỏe! Mong thông tin từ cụ ạ.
 

xemay12345678

Xe buýt
Biển số
OF-359543
Ngày cấp bằng
23/3/15
Số km
976
Động cơ
266,339 Mã lực
31.1- MAY MẮN
Ông Trời có đức hiếu sinh! Hơn chục ngày qua đúng là cơn ác mộng, may mắn sao mọi thứ đã ổn, người nhà tôi đã xuất viện hơn tuần...tôi sẽ chia sẻ câu chuyện ra đây và đúc rút kinh nghiệm cho mọi người để cùng thấy rằng bên cạnh ung thư phổi, vẫn còn những kẻ thù mà ta ko tính đến-phải thật cẩn thận !!!
-------------------
Sáng 9/4/2020 đang làm việc thì người nhà gọi lên bảo M tôi không thở được, gọi video zalo thì thấy đã ngặt nghẽo, môi tái nhợt, cả nhà đưa cấp cứu khẩn cấp lên viện tỉnh...giữa mùa dịch nên ko có xe từ hà nội về hải dương, mọi liên lạc giữa tôi và gia đình lúc này là qua điện thoại, theo thông tin từ anh trai và B tôi bảo lại thì khi đưa M tôi vào buồng cấp cứu tất cả người nhà bị đuổi ra hết, khoảng 30 phút sau bs mới gọi vào và nói gia đình xác định đi, tiên lượng tử vong cực cao-chúng tôi đã sơ cứu cho Bà nhưng tình hình thể trạng và tuổi tác này thì khó lắm lắm, ct não và phổi đã được tiến hành, não ko có tổn thương nhưng phổi thì trắng xóa cả 2 lá-hình ảnh kính mờ nên nghĩ đến đây là một ca viêm phổi nặng do nhiễm khuẩn dẫn đến suy hô hấp cấp, xn khí máu cũng được làm và theo lời bs nói thì chỉ số khí máu của người nhà tôi ở sát ngưỡng tử vong...tôi liên hệ ngay vs anh ân nhân ở viện K3, nhờ bs ở viện tỉnh cho chụp lại kết quả phim ct phổi rồi gửi cho anh ấy thì cũng nhận được cùng kết luận " viêm phổi nặng, hình ảnh xấu lắm em ạ, ko rõ là nguyên nhân tại đâu chứ u nốt ung thư thì ko có j "...theo anh trai tôi nói thì bs vẫn ko cho vào nhưng anh ngó trộm thì thấy M nằm đấy vs mấy cái dây ở mũi, hình như nó là cái dây thở oxy hay sao ấy, B tôi thì bảo nãy B giả vờ vào lấy đồ rồi qua chỗ M-B cù chân thấy M vẫn có phản xạ rút chân lên con ạ...thực sự qua 6 năm chiến đấu vs k phổi giai đoạn 4 chưa bao h tôi bất lực như lúc này, suy hô hấp cấp do viêm phổi là một khái niệm hoàn toàn mới, tôi ko có bất kì khái niệm hay tí kiến thức j về cái này cả, anh ân nhân của tôi cũng chỉ là chuyên gia ung bướu, bước sang suy hô hấp cấp lại là một chuyện hoàn toàn khác...tôi bắt đầu dò dẫm những từ khóa đầu tiên để hình dung về suy hô hấp cấp vs viêm phổi, cảm giác ngợp đến liên tục bởi cái j cũng mới tinh và toàn là những thứ nghe đến lần đầu tiên trong đời,1 điều chắc chắn là mình ko thể có kiến thức trong ngày 1 ngày 2 nhưng hoàn cảnh h buộc phải đi tốc độ nhất có thể sao cho kịp đưa ra những câu hỏi cho bác sĩ- hỏi đúng cũng là cả vấn đề chứ chưa nói đến trả lời...theo quan hệ ở tỉnh thì họ hứa là sẽ dùng thuốc kháng sinh đỉnh nhất cho nhà tôi và anh ân nhân K3 cũng trấn an tôi rằng em an tâm, hồi sức cấp cứu ở hải dương khá mạnh đấy-tin tưởng được em ạ !...tập trung tối đa mò thì đến gần 12h đêm tôi mò ra được các video báo cáo hội nghị 2019 của các chuyên gia hô hấp việt nam, tôi để ý đến báo cáo của một pgs nữ bệnh viện bạch mai khi cô ấy cập nhật các phác đồ kháng sinh tốt nhất cho viêm phổi nhiễm khuẩn, thuốc có cả thảy tới 4 thế hệ và ưu điểm cũng như nhược điểm của mỗi phác đồ, chụp ảnh phác đồ đó gửi về cho anh trai rồi đem vô hỏi nhân viên y tá và bs trực ở tỉnh mới rõ rằng ở tỉnh ko có các thuốc này và M anh đang được dùng thuốc xxx-tôi gõ tên lên thì nó là thuốc của ấn độ !!!...vì đã trải qua đủ chuyện về thuốc men nên tôi hiểu rõ câu chuyện thuốc bảo hiểm và thuốc ngoài, thuốc phát minh và thuốc generic, thậm chí kể cả thuốc được bộ y tế ban hành đưa ra thị trường rồi sẽ vẫn có những đợt bộ y tế ra công văn thu hồi thuốc, lý do giả sử hàm lượng đạt chuẩn là 80mg thuốc mới đến được toàn thân, nhưng khi đưa đi kiểm nghiệm thì đủ 80mg, lúc đưa ra thị trường có sự nhập nhèm hàm lượng chỉ tầm 75mg-vô hình chung thuốc lúc này như xe ko đủ xăng ko tới được nơi cần đến !!! đến thuốc bảo hiểm và thuốc hãng còn như vậy thì đừng nói tới thuốc xách tay với thuốc ấn...một cuộc gọi điện trực tiếp trao đổi giữa tôi và 1 em nhân viên người quen đang trực đêm ở phòng cấp cứu, theo quan điểm của em ấy thì h người nhà tôi là ko thể cứu được, mà chả phải thở oxy mũi j đâu, M anh h đã yếu tới mức được đặt 1 cái ống trực tiếp vào họng để tuồn oxy vô phổi và phải thở bằng máy-h rút máy ra là đi luôn, theo em nên cho Cụ về và có dịch vụ chăm sóc tại nhà, được ngày nào hay ngày đó...cậu này chỉ là y tá-câu nói tuy ko có trọng lượng chuyên môn nhưng vẫn cần tham khảo để thêm dữ liệu, kết hợp vs việc tầm chiều anh trai tôi có bảo anh gặp bs cấp cứu thì anh ấy có nói là BÀ ĐÃ TỐT HƠN RẤT NHIỀU, rồi còn dặn gia đình pha 1 cốc sữa mang vào để y tá cho Bà ăn !...tôi phải hỏi đi hỏi lại cái chữ RẤT NHIỀU đó tới mức anh trai tôi lại lật đật chạy vào gặp lại anh ấy để xác nhận kĩ hơn "Bà h đã qua lúc nguy kịch, mọi thứ đang tiến triển tốt, vẫn cần theo dõi thêm"

một cuộc họp gia đình chóng vánh được diễn ra, nên cho ở tỉnh hay đi hà nội giữa đại dịch này??? hoàn toàn ko có kiến thức chuyên môn nhưng mấy ngày theo dõi đại dịch tôi thấy các bệnh nhân suy hô hấp cấp thường sẽ được cho thở oxy bằng dây mũi hoặc mặt nạ, ko ổn thì chuyển qua thở máy, ko ổn nữa thì qua máy ECMO...máy ECMO là biện pháp cuối cùng, là chiếc đũa thần đưa người có khả năng tử vong 80% trở về ( nguyên văn câu nói của 1 gs bạch mai )...ở tỉnh chắc chắn ko có ECMO, hà nội theo tôi mò thì 108 và bạch mai có máy này...các cuộc gọi điện nhờ vả lúc 2h đêm được diễn ra nhằm hướng thẳng bạch mai- những mối quan hệ tưởng chừng ăn chắc 100% hóa ra lại chỉ như đóa phù dung sớm nở tối tàn- tuyệt đối vô dụng...chuyển hướng 108-dù j cũng là viện trung ương tuyến cuối quân đội và quan trọng nhất là họ có máy ECMO, nó có thể cho người nhà tôi thêm 1 cơ hội khi cần-đường tới dấu chấm sẽ được dài ra thêm cả đoạn !...đang đại dịch nên bất kể ca cấp cứu nào khi lên trung ương cũng cần điện trước và phải có sự đồng ý mới được lên, gia đình tôi đã tính kể cả ko đồng ý cũng sẽ phi xe bừa lên, vô là họ phải nhận ( chiều hôm đó tôi đọc báo có 1 ca đột quỵ ở hà nội, gia đình sơ cứu kịp tại tuyến quận và bạch mai hỗ trợ trực tuyến chỉ đạo nhưng họ vẫn liều đâm sang bạch mai mặc dù ko được nhận,để rồi được cứu sống tại đó )...may mắn sao bs trực báo lại rằng 108 đồng ý nhận và h viện tỉnh sẽ cho xe cấp cứu cùng y tá đưa lên nhưng gia đình phải viết cam đoan nếu có j xảy ra trên đường thì ko được kiện cáo !!! vấn đề lên hà nội đã được giải quyết nhưng những lo ngại rủi ro trên đường xuất hiện, một vài ý kiến đóng góp như " đi " thì nên đi ở nhà chứ ko nên đi đường đi chợ...câu chuyện hồi bé Bố Mẹ hay răn anh em tôi mỗi bữa cơm kịp ùa về- nhà x nhà y kia kìa, dm chúng nó ! sống nó chả cho ăn, chết nó làm ma to lắm,3 ngày 3 đêm...sống nhìn nhau mới cần còn chết là hết-thậm chí mang ra sông cho cá nó rỉa, bàn thờ khỏi cần lập luôn-tất cả giả tạo hết !!!...em y tá và xe cấp cứu lên đường lúc gần 3h sáng, ước chừng 45 phút sau sẽ có mặt ở 108 !

tôi cùng cậu bạn thân từ hà đông phi ra 108, cái *** j thế khi thấy M tôi nằm trên cáng, người toàn dây dợ nhằng nhịt, mồm cắm 1 cái ống to bằng ngón cái- đầu kia cắm vô máy thở...bảng điện tử hiện ra hàng loạt chỉ số sinh tồn-chúng nhấp nháy và nhảy múa-chưa bao h tôi cảm thấy sợ sệt và tuyệt vọng như lúc này...các nhân viên y tế yêu cầu anh em tôi khai báo dịch tễ rồi làm thủ tục, tầm 20 phút sau họ chuyển M tôi sang hồi sức cấp cứu A4- hô hấp truyền nhiễm...tại đây, bs gặp và hỏi tiền sử bệnh-nghe đến câu k phổi di căn não 6 năm trước, anh ấy lắc đầu nguầy nguậy rồi bảo theo như phim thì Mẹ em viêm phổi rất nặng, ko có tổn thương u nốt nhưng đây chỉ là ct 32 dãy nên vẫn chưa thể loại bỏ được những vi tổn thương, vậy anh sẽ điều trị cái viêm phổi nhé còn vụ K thì tạm thời chưa tính...nằm phòng cách ly đó 2 hôm,sau khi cho kqua âm tính covid19 thì họ đẩy người nhà tôi vào ICU-khu chăm sóc tích cực, đó là một căn phòng rộng chừng 60m2 vs đèn điện sáng 24/24, ngăn cách phòng trực bởi 1 tấm kính lớn, bs sẽ dõi theo những bệnh nhân nằm đây 24/24, có biến là họ nhào vô ngay lập tức giành giật sự sống vs tử thần...theo quy định của khoa thì chỉ được 1 người nhà ở lại chăm và mặc áo đồng phục viện, nếu ko có đồng phục thì sẽ bị bảo vệ chặn ngay từ tầng 1 ko cho lên ( ICU nằm trên tầng 2 )...3 anh trai tôi sẽ ở đó lên lịch chăm M, còn tôi sẽ đóng vai trò con thoi đi lại mang đồ dùng cần thiết giữa bên ngoài và bên trong ..song song vs đó, tôi lao vào tìm hiểu về suy hô hấp cấp, thở máy, ICU...SỐC ! SỐC NẶNG ! là những cảm giác khi đọc các bài viết về thở máy trong ICU, tỉ lệ tử vong cao kinh khủng, có báo cáo 80%, có báo cáo 70%,có báo cáo đến già nửa, có báo cáo 30%...tựu chung là tiên lượng cực kỳ xấu, nhất là vs các bệnh nhân có bệnh nền sẵn, rồi đến khi bệnh nhân ổn định mà muốn cai máy thở thì đó lại là cả một nghệ thuật, KO CÓ GÌ CHẮC CHẮN để tiên lượng được chính xác bệnh nhân sẽ cai máy thở thành công, hiệp hội hô hấp đưa ra một số tiêu chí nhưng dù cho bệnh nhân thỏa mãn các tiêu chí đó thì cũng ko có j chắc chắn là sẽ cai máy thành công, còn nếu cai máy thất bại mà phải đặt máy lại, khi đó tiên lượng tử vong cao gấp 5 lần ! DKM !

Anh trai tôi trao đổi lại là bs Đông có bảo M tiến triển rất tốt, chắc độ vài hôm nữa là cai máy thở để Bà tự thở thôi, câu chuyện đến đây có vẻ sáng sủa cho đến 8h sáng 3 hôm sau đó, viện gọi điện cho tôi và yêu cầu người nhà ra kí để bs mở khí quản ( khoét 1 cái lỗ ở họng ), kinh hoàng- tôi trao đổi vs bs ngay trên điện thoại là sao M tôi đang tốt lên mà đi mở khí quản làm j, anh ấy có nói là bệnh nhân rất yếu nên cần mở khí quản và yêu cầu tôi cứ bình tĩnh, họ sẽ đồng ý gặp tôi ở viện trước khi tính đến một biện pháp can thiệp sâu hơn ! phi gấp ra viện và găp bs Thấu, bs có trao đổi rằng M tôi h về đường thở là gần như tự thở rồi, các chế độ hỗ trợ từ máy thở đã được cài đặt gần như ko, nhưng chưa thấy Bác tự ho ra được đờm nên nếu h mà gỡ máy thở, bệnh nhân yếu ko khạc ra được mà nuốt đờm trở lại, lúc ấy sẽ tắc đường thở và nguy kịch ngay, do vậy cần mở khí quản khoét lỗ để hút đờm dãi và cho bệnh nhân tự thở được tốt hơn...tôi không đồng ý và mong bs cho theo dõi thêm để nếu M tôi mà ho khạc ra được thì sẽ cai máy thở mà ko cần khoét lỗ, bs Thấu chiều lòng tôi và nhất trí anh em sẽ cùng theo dõi !

Đến đây đã có sự thay đổi, tôi sẽ là người vô chăm 24/24 còn mấy ông anh trai chuyển ra trực ngoài, tôi nắm rõ tiền sử bệnh và khi cần sẽ đối thoại trực tiếp vs bác sĩ luôn, nếu có j xử lý gấp cần quyết định, tôi là người nắm nhiều dữ liệu quá khứ nhất-điều đó giúp tiệm cận đến một quyết định đúng hơn so vs những thành viên còn lại trong gia đình...ngồi bên cạnh M vs đống dây dợ nhằng nhịt, cùng đống số hiện trên bảng điện tử máy thở tôi đã phần nào nắm được tình hình, chỉ số peep, fio2, Psupport...nó đang cho thấy tình hình bn khả quan và đã đáp ứng đủ các tiêu chí cứng của hiệp hội hô hấp cho một bệnh nhân cai máy thở...

Ngồi tại phòng cấp cứu cả ngày mới có thời gian quan sát thêm quy trình hoạt động của ICU cũng như hoàn cảnh của những bệnh nhân nằm đó, chính xác đến tuyệt đối khi nói rằng đây là nơi cuối cùng của sự sống, các bác sĩ ICU sẽ là người cuối cùng mà bạn gặp trên con đường sinh, sau lưng họ ko j ngoài cái chết !!! ko biết liệu có phải sự trùng hợp khi mà sát sịt ICU A4 là nhà tang lễ 108- một sự thuận tiện đến rùng rợn...tầng 2 bên này là từng nhịp tim đập có thể loạn bất kì, là từng hơi thở có thể hụt đi sau dăm ba khoảnh khắc thì tầng 1 dưới kia là những vòng hoa vàng trắng lẫn lộn đan xen-chúng thật nổi bật giữa đám đông đang thưc hiện trách nhiệm của lời tạ từ cuối !
( còn tiếp )
 

lecanhtuan

Đi bộ
Biển số
OF-727490
Ngày cấp bằng
29/4/20
Số km
2
Động cơ
73,620 Mã lực
Tuổi
35
31.1- MAY MẮN
Ông Trời có đức hiếu sinh! Hơn chục ngày qua đúng là cơn ác mộng, may mắn sao mọi thứ đã ổn, người nhà tôi đã xuất viện hơn tuần...tôi sẽ chia sẻ câu chuyện ra đây và đúc rút kinh nghiệm cho mọi người để cùng thấy rằng bên cạnh ung thư phổi, vẫn còn những kẻ thù mà ta ko tính đến-phải thật cẩn thận !!!
-------------------
Sáng 9/4/2020 đang làm việc thì người nhà gọi lên bảo M tôi không thở được, gọi video zalo thì thấy đã ngặt nghẽo, môi tái nhợt, cả nhà đưa cấp cứu khẩn cấp lên viện tỉnh...giữa mùa dịch nên ko có xe từ hà nội về hải dương, mọi liên lạc giữa tôi và gia đình lúc này là qua điện thoại, theo thông tin từ anh trai và B tôi bảo lại thì khi đưa M tôi vào buồng cấp cứu tất cả người nhà bị đuổi ra hết, khoảng 30 phút sau bs mới gọi vào và nói gia đình xác định đi, tiên lượng tử vong cực cao-chúng tôi đã sơ cứu cho Bà nhưng tình hình thể trạng và tuổi tác này thì khó lắm lắm, ct não và phổi đã được tiến hành, não ko có tổn thương nhưng phổi thì trắng xóa cả 2 lá-hình ảnh kính mờ nên nghĩ đến đây là một ca viêm phổi nặng do nhiễm khuẩn dẫn đến suy hô hấp cấp, xn khí máu cũng được làm và theo lời bs nói thì chỉ số khí máu của người nhà tôi ở sát ngưỡng tử vong...tôi liên hệ ngay vs anh ân nhân ở viện K3, nhờ bs ở viện tỉnh cho chụp lại kết quả phim ct phổi rồi gửi cho anh ấy thì cũng nhận được cùng kết luận " viêm phổi nặng, hình ảnh xấu lắm em ạ, ko rõ là nguyên nhân tại đâu chứ u nốt ung thư thì ko có j "...theo anh trai tôi nói thì bs vẫn ko cho vào nhưng anh ngó trộm thì thấy M nằm đấy vs mấy cái dây ở mũi, hình như nó là cái dây thở oxy hay sao ấy, B tôi thì bảo nãy B giả vờ vào lấy đồ rồi qua chỗ M-B cù chân thấy M vẫn có phản xạ rút chân lên con ạ...thực sự qua 6 năm chiến đấu vs k phổi giai đoạn 4 chưa bao h tôi bất lực như lúc này, suy hô hấp cấp do viêm phổi là một khái niệm hoàn toàn mới, tôi ko có bất kì khái niệm hay tí kiến thức j về cái này cả, anh ân nhân của tôi cũng chỉ là chuyên gia ung bướu, bước sang suy hô hấp cấp lại là một chuyện hoàn toàn khác...tôi bắt đầu dò dẫm những từ khóa đầu tiên để hình dung về suy hô hấp cấp vs viêm phổi, cảm giác ngợp đến liên tục bởi cái j cũng mới tinh và toàn là những thứ nghe đến lần đầu tiên trong đời,1 điều chắc chắn là mình ko thể có kiến thức trong ngày 1 ngày 2 nhưng hoàn cảnh h buộc phải đi tốc độ nhất có thể sao cho kịp đưa ra những câu hỏi cho bác sĩ- hỏi đúng cũng là cả vấn đề chứ chưa nói đến trả lời...theo quan hệ ở tỉnh thì họ hứa là sẽ dùng thuốc kháng sinh đỉnh nhất cho nhà tôi và anh ân nhân K3 cũng trấn an tôi rằng em an tâm, hồi sức cấp cứu ở hải dương khá mạnh đấy-tin tưởng được em ạ !...tập trung tối đa mò thì đến gần 12h đêm tôi mò ra được các video báo cáo hội nghị 2019 của các chuyên gia hô hấp việt nam, tôi để ý đến báo cáo của một pgs nữ bệnh viện bạch mai khi cô ấy cập nhật các phác đồ kháng sinh tốt nhất cho viêm phổi nhiễm khuẩn, thuốc có cả thảy tới 4 thế hệ và ưu điểm cũng như nhược điểm của mỗi phác đồ, chụp ảnh phác đồ đó gửi về cho anh trai rồi đem vô hỏi nhân viên y tá và bs trực ở tỉnh mới rõ rằng ở tỉnh ko có các thuốc này và M anh đang được dùng thuốc xxx-tôi gõ tên lên thì nó là thuốc của ấn độ !!!...vì đã trải qua đủ chuyện về thuốc men nên tôi hiểu rõ câu chuyện thuốc bảo hiểm và thuốc ngoài, thuốc phát minh và thuốc generic, thậm chí kể cả thuốc được bộ y tế ban hành đưa ra thị trường rồi sẽ vẫn có những đợt bộ y tế ra công văn thu hồi thuốc, lý do giả sử hàm lượng đạt chuẩn là 80mg thuốc mới đến được toàn thân, nhưng khi đưa đi kiểm nghiệm thì đủ 80mg, lúc đưa ra thị trường có sự nhập nhèm hàm lượng chỉ tầm 75mg-vô hình chung thuốc lúc này như xe ko đủ xăng ko tới được nơi cần đến !!! đến thuốc bảo hiểm và thuốc hãng còn như vậy thì đừng nói tới thuốc xách tay với thuốc ấn...một cuộc gọi điện trực tiếp trao đổi giữa tôi và 1 em nhân viên người quen đang trực đêm ở phòng cấp cứu, theo quan điểm của em ấy thì h người nhà tôi là ko thể cứu được, mà chả phải thở oxy mũi j đâu, M anh h đã yếu tới mức được đặt 1 cái ống trực tiếp vào họng để tuồn oxy vô phổi và phải thở bằng máy-h rút máy ra là đi luôn, theo em nên cho Cụ về và có dịch vụ chăm sóc tại nhà, được ngày nào hay ngày đó...cậu này chỉ là y tá-câu nói tuy ko có trọng lượng chuyên môn nhưng vẫn cần tham khảo để thêm dữ liệu, kết hợp vs việc tầm chiều anh trai tôi có bảo anh gặp bs cấp cứu thì anh ấy có nói là BÀ ĐÃ TỐT HƠN RẤT NHIỀU, rồi còn dặn gia đình pha 1 cốc sữa mang vào để y tá cho Bà ăn !...tôi phải hỏi đi hỏi lại cái chữ RẤT NHIỀU đó tới mức anh trai tôi lại lật đật chạy vào gặp lại anh ấy để xác nhận kĩ hơn "Bà h đã qua lúc nguy kịch, mọi thứ đang tiến triển tốt, vẫn cần theo dõi thêm"

một cuộc họp gia đình chóng vánh được diễn ra, nên cho ở tỉnh hay đi hà nội giữa đại dịch này??? hoàn toàn ko có kiến thức chuyên môn nhưng mấy ngày theo dõi đại dịch tôi thấy các bệnh nhân suy hô hấp cấp thường sẽ được cho thở oxy bằng dây mũi hoặc mặt nạ, ko ổn thì chuyển qua thở máy, ko ổn nữa thì qua máy ECMO...máy ECMO là biện pháp cuối cùng, là chiếc đũa thần đưa người có khả năng tử vong 80% trở về ( nguyên văn câu nói của 1 gs bạch mai )...ở tỉnh chắc chắn ko có ECMO, hà nội theo tôi mò thì 108 và bạch mai có máy này...các cuộc gọi điện nhờ vả lúc 2h đêm được diễn ra nhằm hướng thẳng bạch mai- những mối quan hệ tưởng chừng ăn chắc 100% hóa ra lại chỉ như đóa phù dung sớm nở tối tàn- tuyệt đối vô dụng...chuyển hướng 108-dù j cũng là viện trung ương tuyến cuối quân đội và quan trọng nhất là họ có máy ECMO, nó có thể cho người nhà tôi thêm 1 cơ hội khi cần-đường tới dấu chấm sẽ được dài ra thêm cả đoạn !...đang đại dịch nên bất kể ca cấp cứu nào khi lên trung ương cũng cần điện trước và phải có sự đồng ý mới được lên, gia đình tôi đã tính kể cả ko đồng ý cũng sẽ phi xe bừa lên, vô là họ phải nhận ( chiều hôm đó tôi đọc báo có 1 ca đột quỵ ở hà nội, gia đình sơ cứu kịp tại tuyến quận và bạch mai hỗ trợ trực tuyến chỉ đạo nhưng họ vẫn liều đâm sang bạch mai mặc dù ko được nhận,để rồi được cứu sống tại đó )...may mắn sao bs trực báo lại rằng 108 đồng ý nhận và h viện tỉnh sẽ cho xe cấp cứu cùng y tá đưa lên nhưng gia đình phải viết cam đoan nếu có j xảy ra trên đường thì ko được kiện cáo !!! vấn đề lên hà nội đã được giải quyết nhưng những lo ngại rủi ro trên đường xuất hiện, một vài ý kiến đóng góp như " đi " thì nên đi ở nhà chứ ko nên đi đường đi chợ...câu chuyện hồi bé Bố Mẹ hay răn anh em tôi mỗi bữa cơm kịp ùa về- nhà x nhà y kia kìa, dm chúng nó ! sống nó chả cho ăn, chết nó làm ma to lắm,3 ngày 3 đêm...sống nhìn nhau mới cần còn chết là hết-thậm chí mang ra sông cho cá nó rỉa, bàn thờ khỏi cần lập luôn-tất cả giả tạo hết !!!...em y tá và xe cấp cứu lên đường lúc gần 3h sáng, ước chừng 45 phút sau sẽ có mặt ở 108 !

tôi cùng cậu bạn thân từ hà đông phi ra 108, cái *** j thế khi thấy M tôi nằm trên cáng, người toàn dây dợ nhằng nhịt, mồm cắm 1 cái ống to bằng ngón cái- đầu kia cắm vô máy thở...bảng điện tử hiện ra hàng loạt chỉ số sinh tồn-chúng nhấp nháy và nhảy múa-chưa bao h tôi cảm thấy sợ sệt và tuyệt vọng như lúc này...các nhân viên y tế yêu cầu anh em tôi khai báo dịch tễ rồi làm thủ tục, tầm 20 phút sau họ chuyển M tôi sang hồi sức cấp cứu A4- hô hấp truyền nhiễm...tại đây, bs gặp và hỏi tiền sử bệnh-nghe đến câu k phổi di căn não 6 năm trước, anh ấy lắc đầu nguầy nguậy rồi bảo theo như phim thì Mẹ em viêm phổi rất nặng, ko có tổn thương u nốt nhưng đây chỉ là ct 32 dãy nên vẫn chưa thể loại bỏ được những vi tổn thương, vậy anh sẽ điều trị cái viêm phổi nhé còn vụ K thì tạm thời chưa tính...nằm phòng cách ly đó 2 hôm,sau khi cho kqua âm tính covid19 thì họ đẩy người nhà tôi vào ICU-khu chăm sóc tích cực, đó là một căn phòng rộng chừng 60m2 vs đèn điện sáng 24/24, ngăn cách phòng trực bởi 1 tấm kính lớn, bs sẽ dõi theo những bệnh nhân nằm đây 24/24, có biến là họ nhào vô ngay lập tức giành giật sự sống vs tử thần...theo quy định của khoa thì chỉ được 1 người nhà ở lại chăm và mặc áo đồng phục viện, nếu ko có đồng phục thì sẽ bị bảo vệ chặn ngay từ tầng 1 ko cho lên ( ICU nằm trên tầng 2 )...3 anh trai tôi sẽ ở đó lên lịch chăm M, còn tôi sẽ đóng vai trò con thoi đi lại mang đồ dùng cần thiết giữa bên ngoài và bên trong ..song song vs đó, tôi lao vào tìm hiểu về suy hô hấp cấp, thở máy, ICU...SỐC ! SỐC NẶNG ! là những cảm giác khi đọc các bài viết về thở máy trong ICU, tỉ lệ tử vong cao kinh khủng, có báo cáo 80%, có báo cáo 70%,có báo cáo đến già nửa, có báo cáo 30%...tựu chung là tiên lượng cực kỳ xấu, nhất là vs các bệnh nhân có bệnh nền sẵn, rồi đến khi bệnh nhân ổn định mà muốn cai máy thở thì đó lại là cả một nghệ thuật, KO CÓ GÌ CHẮC CHẮN để tiên lượng được chính xác bệnh nhân sẽ cai máy thở thành công, hiệp hội hô hấp đưa ra một số tiêu chí nhưng dù cho bệnh nhân thỏa mãn các tiêu chí đó thì cũng ko có j chắc chắn là sẽ cai máy thành công, còn nếu cai máy thất bại mà phải đặt máy lại, khi đó tiên lượng tử vong cao gấp 5 lần ! DKM !

Anh trai tôi trao đổi lại là bs Đông có bảo M tiến triển rất tốt, chắc độ vài hôm nữa là cai máy thở để Bà tự thở thôi, câu chuyện đến đây có vẻ sáng sủa cho đến 8h sáng 3 hôm sau đó, viện gọi điện cho tôi và yêu cầu người nhà ra kí để bs mở khí quản ( khoét 1 cái lỗ ở họng ), kinh hoàng- tôi trao đổi vs bs ngay trên điện thoại là sao M tôi đang tốt lên mà đi mở khí quản làm j, anh ấy có nói là bệnh nhân rất yếu nên cần mở khí quản và yêu cầu tôi cứ bình tĩnh, họ sẽ đồng ý gặp tôi ở viện trước khi tính đến một biện pháp can thiệp sâu hơn ! phi gấp ra viện và găp bs Thấu, bs có trao đổi rằng M tôi h về đường thở là gần như tự thở rồi, các chế độ hỗ trợ từ máy thở đã được cài đặt gần như ko, nhưng chưa thấy Bác tự ho ra được đờm nên nếu h mà gỡ máy thở, bệnh nhân yếu ko khạc ra được mà nuốt đờm trở lại, lúc ấy sẽ tắc đường thở và nguy kịch ngay, do vậy cần mở khí quản khoét lỗ để hút đờm dãi và cho bệnh nhân tự thở được tốt hơn...tôi không đồng ý và mong bs cho theo dõi thêm để nếu M tôi mà ho khạc ra được thì sẽ cai máy thở mà ko cần khoét lỗ, bs Thấu chiều lòng tôi và nhất trí anh em sẽ cùng theo dõi !

Đến đây đã có sự thay đổi, tôi sẽ là người vô chăm 24/24 còn mấy ông anh trai chuyển ra trực ngoài, tôi nắm rõ tiền sử bệnh và khi cần sẽ đối thoại trực tiếp vs bác sĩ luôn, nếu có j xử lý gấp cần quyết định, tôi là người nắm nhiều dữ liệu quá khứ nhất-điều đó giúp tiệm cận đến một quyết định đúng hơn so vs những thành viên còn lại trong gia đình...ngồi bên cạnh M vs đống dây dợ nhằng nhịt, cùng đống số hiện trên bảng điện tử máy thở tôi đã phần nào nắm được tình hình, chỉ số peep, fio2, Psupport...nó đang cho thấy tình hình bn khả quan và đã đáp ứng đủ các tiêu chí cứng của hiệp hội hô hấp cho một bệnh nhân cai máy thở...

Ngồi tại phòng cấp cứu cả ngày mới có thời gian quan sát thêm quy trình hoạt động của ICU cũng như hoàn cảnh của những bệnh nhân nằm đó, chính xác đến tuyệt đối khi nói rằng đây là nơi cuối cùng của sự sống, các bác sĩ ICU sẽ là người cuối cùng mà bạn gặp trên con đường sinh, sau lưng họ ko j ngoài cái chết !!! ko biết liệu có phải sự trùng hợp khi mà sát sịt ICU A4 là nhà tang lễ 108- một sự thuận tiện đến rùng rợn...tầng 2 bên này là từng nhịp tim đập có thể loạn bất kì, là từng hơi thở có thể hụt đi sau dăm ba khoảnh khắc thì tầng 1 dưới kia là những vòng hoa vàng trắng lẫn lộn đan xen-chúng thật nổi bật giữa đám đông đang thưc hiện trách nhiệm của lời tạ từ cuối !
( còn tiếp )
Em chúc mẹ Bác sớm ổn lại ạ. Ba em dùng osimerst 80mg (cùng công thức với tagrix) được 8 tháng thì khối u tiến triển lại, Bác cho em hỏi ở TPHCM có BV nào khám để biết kháng tagrix theo hướng nào ko ạ, Ba em khám ở Chợ Rẫy thì bác sĩ toàn cho theo hướng xạ và hóa thôi, nếu có thể Bác có thể cho em xin sđt để hỏi 1 chút được không ạ, em cảm ơn Bác nhiều.
 
Chỉnh sửa cuối:

Street Fighter

Xe máy
Biển số
OF-90113
Ngày cấp bằng
29/3/11
Số km
56
Động cơ
406,054 Mã lực
Em có nghe là có phòng khám của bs viện phó K ở đâu đấy quanh Nguyễn Khang - Cầu giấy. Có ai biết cho mình xin thông tin với vì khám ở viện rồi nhưng muốn tư vấn thêm trực tiếp bác sỹ. Em cám ơn
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top