- Biển số
- OF-83615
- Ngày cấp bằng
- 24/1/11
- Số km
- 2,126
- Động cơ
- 429,456 Mã lực
Bán. Trà đá ngày kiếm 5 700 có nên mua sh ko cụTrai HN có tí chất chơi, nhà bán trá đá đấy nhưng SH nhất định phải có 1 con,.
Bán. Trà đá ngày kiếm 5 700 có nên mua sh ko cụTrai HN có tí chất chơi, nhà bán trá đá đấy nhưng SH nhất định phải có 1 con,.
Mợ, cái thoa lét nó bẩn bựa thế mà các cụ vẫn khen gái HN "thơm tho" là sao ạTả rất thực
Em rìa phố cổ đây vẫn còn kinh hoàng khi nhớ tới 2 hòn gạch xếp chữ V và cái Chuồng Xí chung cả đời chả ai dọn, gián đông như kiến, liên tục "Bị" dòm LOL hồi nhỏ vì các chị các cô lớn hơn coi thường rằng mình bé. Đã biết lol gì, bà tè đã...
Lạ cái là bọn gái phố cổ đẹp và thơm tho lạ!
Khà khà khà
Tất cả mấy thứ này chỉ gây ấn tượng được với gái chứ đối với em không đáng một xu, thậm chí là âm vì nó gây thiệt hại đến những đức tính có ích khác.Trai Hà Nội đi học chầm chậm ngắm hoa rơi trên phố, hít thật căng trong lồng ngực gió đêm, ngẩng đầu nhìn lên khung cửa sổ có dáng thân quen của người chị gái học khoá trên, biết làm thơ gửi những nỗi niềm từ khi tuổi bị coi là còn quá nhỏ... Trai Hà Nội thích mặc đẹp, trai Hà Nội sẵn sàng rút khăn mùi xoa lau mũi giày có vết bẩn bám lên, trai Hà Nội ưỡn ngực bước qua những sự coi thường...
Trai Hà Nội dù đi đến đâu, biết đến bao của ngon vật lạ vẫn nhớ vị cà tím rán căng mọng ngầy ngầy chấm nước mắm dấm tỏi mẹ pha khi xưa, vẫn nhớ vị nước luộc gà chỉ vắt chanh không cho muối... Không có gì lạ, không có gì đặc biệt, chỉ là những điều cùng đi qua từ khi sinh ra tới trưởng thành, dìu dắt tuổi thơ, như bất cứ vùng đất nào, nhưng cũng như là của riêng, Hà Nội.
Trai Hà Nội có cái vị khó tả, thâm thấm, ngâm ngấm, vừa thanh vừa đục, vừa quá tự cao vừa bất cần, một vẻ đẹp luôn có ở những người đàn ông bước trên hè phố cảm nhận được hoa rơi dưới gót chân, của gió đêm, và của những khung cửa sổ vương tóc bay... Vì thế, trai Hà Nội luôn tốn gái lắm ạ .
P/S: Em thấy các cụ còn phân biệt trai Hà Nội, trai quê, trai gốc, trai ngụ cư thế mà cứ bảo sang Tây chúng nó đều đặn lắm, chúng nó chả phân biệt gì đâu, phê mê man, có phải là tự sung sướng quá không ạ?
Ai nói với cụ là người ta thích, khổ cái là không bán được nhé, nếu muốn bán thì trừ khi 1 nhà đứng ra mua tất, hoặc cả khu đồng ý bán. Nhưng bình thường thì ông nhà mặt đường lại không thích bán, mà cũng lại không có tiền để mà mua cả khu. Vì thế này cụ nhé, kể cả nhà người ta 10 mét vuông, người ta cũng phải bán được cái giá để mua chỗ khác, mà giờ mua chung cư thì cũng phải trên tỷ, thế tính ra mét vuông thì không là hơn 100 triệu 1 mét rồi. Có phải nhà nào cũng có lực thâu tóm cả khu đâu. Quan trọng nhất là ông mặt tiền phải đồng ý bán trước thì và tất cả đồng ý bán thì mới có cơ hội chuyển được.
Hồi thanh niên em cũng có khăn mùi xoa trong túi, lúc nào cũng ướt đẫm nước mũi.Em đây. Hồi sv lúc nào chả có trong túi quần! Nhờ có mùi soa mà được một bạn gái iu do bạn í say xe và ói, em đưa khăn cho mượn.
Hôm sau bạn í trả lại, luc này mới ngắm kỹ! Ôi... sao mà đẹp thế !
Thế là yêu thôi
Khiếp, phản cảm quáHồi thanh niên em cũng có khăn mùi xoa trong túi, lúc nào cũng ướt đẫm nước mũi.
Em cũng công nhận gái HN hay.KTX ko ăn thua. Các cháu tỉnh lên tính toán lắm trò. Gái HN hơi hay cuả nó.
E chưa gặp thôi.
Em vưỡn thích ăn bánh mỳ Pate mí lạ. Thói quen từ nhỏ, khó bỏ kinh khủng.Ông bạn ngồi trầm ngâm bên tách cà phê vỉa hè, bên cạnh là chiếc SH 150 sờ pót cao sang và chiếc bánh mì pha tê nguội ngắt vắt vẻo trên ghi đông ...
Sao có chuyện gì mà Rồng lại gọi cho Tôm đến thế này ?
Bỏ qua cái bắt tay thâm mật của những người bạn cũ... ông bạn buồn buồn nói
Con dâu tao nó làm đơn đơn phương ly hôn với con trai tao mày à.
Thôi, buồn làm gì, nó lấy con trai mày như chuột sa chĩnh gạo, đệt tao mơ còn chẳng có nhà phố cổ... thế nó muốn gì nữa...
Không mày ạ...
Em cũng kể luôn các cụ chuyện trai thủ đô với trai tỉnh lẻ của tây. Có lần em xuống Wales chơi gặp thằng tây hỏi ở dứoi chỗ mày có cái gì hay hay k. Nó chỉ cái đường cao tốc M4 dẫn thẳng lên London nó bảo k có cái gì, chỉ có mỗi cái này hay nhất. Bọn trai London thì hay nói với bọn trai Cardif là 'bọn tao ăn cừu, còn chúng mày chịch cừu Em thề là em k nói sai.Hà Nội cũng như tất cả những vùng đất khác, có những con người, những thói quen, có văn hoá riêng thuộc về mỗi vùng đất ấy. Trai Hà Nội gia đình giàu có được bế, được cõng đi học, được nếm món ăn mẹ nấu từ trong bếp ra tới bữa ăn hàng ngày. Trai Hà Nội gia đình lao động cũng tay lấm, chân bùn, sau ngày vất vả, cũng uống nước vối bên gốc hồng xiêm ngoài sân, cũng hút thuốc lào từ ống điếu được thông bằng những cọng lông gà óng ánh chuốt sạch. Trai Hà Nội đi học chầm chậm ngắm hoa rơi trên phố, hít thật căng trong lồng ngực gió đêm, ngẩng đầu nhìn lên khung cửa sổ có dáng thân quen của người chị gái học khoá trên, biết làm thơ gửi những nỗi niềm từ khi tuổi bị coi là còn quá nhỏ... Trai Hà Nội thích mặc đẹp, trai Hà Nội sẵn sàng rút khăn mùi xoa lau mũi giày có vết bẩn bám lên, trai Hà Nội ưỡn ngực bước qua những sự coi thường...
Trai Hà Nội dù đi đến đâu, biết đến bao của ngon vật lạ vẫn nhớ vị cà tím rán căng mọng ngầy ngầy chấm nước mắm dấm tỏi mẹ pha khi xưa, vẫn nhớ vị nước luộc gà chỉ vắt chanh không cho muối... Không có gì lạ, không có gì đặc biệt, chỉ là những điều cùng đi qua từ khi sinh ra tới trưởng thành, dìu dắt tuổi thơ, như bất cứ vùng đất nào, nhưng cũng như là của riêng, Hà Nội.
Trai Hà Nội có cái vị khó tả, thâm thấm, ngâm ngấm, vừa thanh vừa đục, vừa quá tự cao vừa bất cần, một vẻ đẹp luôn có ở những người đàn ông bước trên hè phố cảm nhận được hoa rơi dưới gót chân, của gió đêm, và của những khung cửa sổ vương tóc bay... Vì thế, trai Hà Nội luôn tốn gái lắm ạ .
P/S: Em thấy các cụ còn phân biệt trai Hà Nội, trai quê, trai gốc, trai ngụ cư thế mà cứ bảo sang Tây chúng nó đều đặn lắm, chúng nó chả phân biệt gì đâu, phê mê man, có phải là tự sung sướng quá không ạ?
Ấy, hoa văn tí người ta kêu phố hàng sọt chớ cụĐược tính. PHỐ HÀNG C.ỨT
Bọn Tây hay tự hào dân thủ đô hay tp lớn ác phết. Cụ nào làm với Mỹ, thằng nào dân Newyork là rất tự hào - i am NewyorkerEm cũng kể luôn các cụ chuyện trai thủ đô với trai tỉnh lẻ của tây. Có lần em xuống Wales chơi gặp thằng tây hỏi ở dứoi chỗ mày có cái gì hay hay k. Nó chỉ cái đường cao tốc M4
dẫn thẳng lên London nó bảo k có cái gì, chỉ có mỗi cái này hay nhất. Bọn trai London thì hay nói với bọn trai Cardif là 'bọn tao ăn cừu, còn chúng mày chịch cừu Em thề là em k nói sai.
Thật ra thì nói như cụ cũng khó, con người ta qua mức nhu cầu ăn no mặc ấm thì bắt đầu đến ăn ngon mặc đẹp, đến tự thể hiện, đến muốn được tôn trọng...Tất cả mấy thứ này chỉ gây ấn tượng được với gái chứ đối với em không đáng một xu, thậm chí là âm vì nó gây thiệt hại đến những đức tính có ích khác.
Em thấy nhiều cụ mợ Hà Lội rất thích đẩy mấy thứ lãng mạn vặt vãnh lên cao, cứ như thế mới là văn minh.
Càng về già em càng thấy, nhanh nhiều tốt rẻ mới là đáng quý.
Làm được việc gì cụ thể, mang lại lợi ích cho người khác, thế thì Hà Lội hay ở đâu em cũng phục.
(Cũng phải nói thêm thêm là rất nhiều giai Hà Lội làm việc chăm chỉ hiệu quả, dù gia đình có điều kiện, cũng có những người vừa làm được nhiều việc vừa nãng mạn cao xang )
Nếu xưa nay trước giờ ai cũng như ai, không ai thấy tự hào vì mình khác biệt để mà gìn giữ, cũng không ai thấy mình muốn thứ gì đó khác hơn để tiếp tục thay đổi, thì không thể có sự phát triển. Nên có khác nhau là chuyện rõ ràng, có thể khen, có thể chê, nhưng mà rõ là có khác ạ .Em cũng kể luôn các cụ chuyện trai thủ đô với trai tỉnh lẻ của tây. Có lần em xuống Wales chơi gặp thằng tây hỏi ở dứoi chỗ mày có cái gì hay hay k. Nó chỉ cái đường cao tốc M4 dẫn thẳng lên London nó bảo k có cái gì, chỉ có mỗi cái này hay nhất. Bọn trai London thì hay nói với bọn trai Cardif là 'bọn tao ăn cừu, còn chúng mày chịch cừu Em thề là em k nói sai.