[Funland] Tin tức kỹ thuật quân sự quốc tế

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực
video mèo hạ gục UAV FPV Ukraine

 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực



 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực

 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực
Chiến tranh không người lái ở Ukraine phát triển bùng nổ vào đầu năm 2025
Thu Thủy

Thu Thủy
2 giờ trước

0:00/0:00
0:00

Những năm gần đây, sự phát triển bùng nổ của nhiều loại thiết bị không người lái và việc sử dụng rộng rãi chúng trong một số cuộc xung đột cục bộ đã đưa khái niệm “chiến tranh không người lái” trở thành sự thực.
Sự xuất hiện các máy bay không người lái FPV điều khiển bằng cáp quang khiến các thiết bị tác chiến điện tử trở nên vô dụng. Ảnh: QQnews.Sự xuất hiện các máy bay không người lái FPV điều khiển bằng cáp quang khiến các thiết bị tác chiến điện tử trở nên vô dụng. Ảnh: QQnews.Tàu không người lái bắn hạ trực thăng
Nhiều cơ quan truyền thông nước ngoài đã chú ý rằng Cục Tình báo Quốc phòng Ukraine (DIU) gần đây đã công bố một "chiến công lịch sử", trong đó một tên lửa không đối không R-73 do tàu không người lái Ukraine phóng từ mặt biển đã bắn hạ một trực thăng quân sự Mi-8 của Nga. Điều này cũng đồng nghĩa với việc tàu không người lái một lần nữa chiếm thế chủ động trong cuộc đối đầu với thiết bị có người lái.
Bao An nhan xet.pngBáo Ấn Độ: "Lần đầu tiên trong lịch sử , tàu không người lái Magura V5 của Ukraine dùng tên lửa SeeDragon bắn hạ Mi-8 của Nga".
Sự lợi hại của tàu không người lái tự sát Ukraine đã được bộc lộ rõ trong cuộc xung đột Nga-Ukraine suốt 2 năm qua. Hạm đội Biển Đen của Nga chịu tổn thất nặng nề trước chúng, thậm chí buộc phải sơ tán khỏi căn cứ hải quân Sevastopol và di chuyển đến nơi ở xa khu vực do Ukraine kiểm soát hơn. Thế giới bên ngoài nhìn chung cho rằng đây là cách quân đội Ukraine sử dụng sáng tạo các tàu không người lái giá rẻ để đạt được hiệu quả khi chiến đấu với các tàu chiến mặt nước tiên tiến.
Quân đội Nga cũng đang rút kinh nghiệm và tìm cách đối phó với tàu không người lái Ukraine - sử dụng máy bay cánh cố định và trực thăng để săn lùng tiêu diệt tàu không người lái. Quân đội Nga trước đó cũng nhiều lần công bố video cho thấy việc sử dụng trực thăng được trang bị súng máy, rocket không điều khiển và tên lửa chống tăng để tiêu diệt tàu không người lái mặt nước của Ukraine.
Truc thang Nga bi khoa.pngTrực thăng Nga bị "khóa" trên màn hình điều khiển của tàu Magura V5.
Ảnh: QQnews.
Mặc dù tàu không người lái của quân đội Ukraine giành được kết quả hạn chế trong thời gian dài vào năm ngoái nhưng thế giới bên ngoài rất ít nhận thấy họ đang âm thầm nâng cấp.
Vào ngày 7/5/2024, trực thăng Ka-29 của Nga đã phá hủy tàu không người lái cảm tử Magura V5 của Ukraine được trang bị tên lửa R-73 ở vùng biển phía tây bắc bán đảo Crimea. Mảnh vỡ của tàu không người lái được quân đội Nga thu được sau đó cho thấy phía sau tàu được gắn bệ phóng có thể phóng tên lửa R-73 theo một góc chếch, có thể dẫn đường mục tiêu thông qua thiết bị ngắm hồng ngoại/quang điện ở mũi tàu.

Khi đó, chiếc tàu đã phóng tên lửa vào trực thăng Nga nhưng bị trượt. Mặc dù các phi công trực thăng Nga rất ngạc nhiên trước cách Ukraine kết hợp tên lửa không đối không với tàu mặt nước không người lái nhưng họ lại không chú ý đến xu hướng này vào thời điểm đó, cho đến khi các trận đánh gần đây chứng minh việc Ukraine trang bị tên lửa không đối không cho tàu không người lái là có hiệu quả.
Tau mang R-73.pngTàu Magura V5 mang 2 tên lửa R-73 SeeDragon. Ảnh: QQnews.
Theo đoạn video do Ukraine công bố vào ngày 30/12 năm ngoái, tàu không người lái Magura V5 của họ đối đầu với 2 trực thăng của quân đội Nga sau đó phóng tên lửa dẫn đường hồng ngoại R-73 khiến một trực thăng quân sự Mi-8 của Nga bị bắn rơi và chiếc còn lại đã quay trở về căn cứ.
Nhà phân tích quốc phòng Phần Lan Jonny Askola nhận xét: "Việc tàu không người lái Ukraine bắn hạ trực thăng Nga là sự kiện chưa từng có và có tác động lớn đến hoạt động của Nga ở Biển Đen”. Ông cho rằng Ukraine cũng có thể trang bị các cảm biến và tên lửa phòng không tương tự cho các xe robot chiến đấu mặt đất trong tương lai.
FPV Nga danh ten lua.pngẢnh chụp màn hình điều khiển cho thấy FPV điều khiển bằng sợi quang cho thấy nó tấn công xe tăng M1A1 từ phía sau. Ảnh: QQnews.
UAV điều khiển bằng sợi quang
Trên chiến trường mặt đất, việc sử dụng máy bay chiến đấu không người lái (UAV) cũng đang được đổi mới.

Kirilo Budanov, Giám đốc Cục Tình báo Quốc phòng Ukraine, thừa nhận rằng quân đội Nga đã bắt đầu sử dụng một số lượng lớn máy bay không người lái có góc nhìn thứ nhất (FPV) dẫn đường bằng sợi quang. Thiết bị có khả năng chống nhiễu tác chiến điện tử này đang trở thành "vấn đề lớn" mà quân đội Ukraine phải đối mặt.
Có thể thấy xu hướng này qua loạt video do Bộ Quốc phòng Nga công bố gần đây. Vào tháng 12 năm ngoái, kênh video quân sự Nga trình chiếu cách sử dụng FPV dẫn đường bằng sợi quang để tiêu diệt xe tăng chiến đấu chủ lực M1A1 "Abrams" do Mỹ sản xuất của quân đội Ukraine.
Đoạn video cho thấy xe tăng M1A1 đang di chuyển trên đường thì bị một chiếc FPV đâm thẳng vào đuôi khiến xe tăng bị tê liệt. Đoạn video sau đó chuyển sang góc quay chiếc FPV thứ hai thực hiện đòn tấn công chính xác từ phía sau tháp pháo và tiêu diệt thành công xe tăng.
Trang web Breaking Defense của Mỹ đề cập rằng quân đội Nga đang ngày càng sử dụng nhiều FPV dẫn đường bằng sợi quang. UAV truyền thống chủ yếu dựa vào tín hiệu vô tuyến để nhận điều khiển từ xa. Do đó, nhiều thiết bị gây nhiễu vô tuyến, từ thiết bị tác chiến điện tử cỡ lớn đến súng cá nhân chống UAV, đều sử dụng phương pháp phá hủy tín hiệu vô tuyến khiến máy bay không người lái mất kiểm soát và không thể thực hiện các nhiệm vụ tác chiến.
Tuy nhiên, UAV dẫn đường bằng sợi quang có khả năng chống nhiễu mạnh hơn và gần như không bị ảnh hưởng bởi các thiết bị tác chiến điện tử của đối phương. Chúng có thể duy trì sự ổn định tín hiệu ngay cả trong môi trường điện từ phức tạp.
Thiet bi dien tu vo dung.pngThiết bị gây nhiễu như thế này đã trở nên vô dụng trước máy bay không người lái FPV điều khiển bằng sợi quang của Nga. Ảnh: QQnews.
Điều tồi tệ hơn là trong số các thiết bị chống UAV được nhiều quốc gia tung ra trong những năm gần đây, thiết bị có công nghệ hoàn thiện nhất và cách sử dụng thuận tiện nhất chính là gây nhiễu/đánh lừa điện từ.

Sau khi UAV sử dụng dẫn đường bằng sợi quang được đưa vào tác chiến quy mô lớn, trong tương lai quân đội các nước sẽ phải dựa nhiều hơn vào các phương tiện chống UAV có khả năng sát thương mạnh mẽ. Tuy nhiên, việc sử dụng loại công nghệ này còn rất hạn chế và vẫn sẽ cần thời gian để công nghệ chống máy bay không người lái bằng laser/vi sóng tiên tiến hơn được phổ biến rộng rãi trong môi trường thực chiến
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực
Ukraine khoác "áo mới" cho hệ thống phòng không Patriot, chặn hỏa lực kép từ Nga
Thứ Bảy, 16:48, 04/01/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Một sáng kiến quốc phòng của Ukraine đang sản xuất áo giáp thép cho các hệ thống phòng không Patriot do Mỹ sản xuất, tăng cường khả năng đối phó với hỏa lực Nga.

MIM-104 Patriot là hệ thống tên lửa đất đối không đóng vai trò quan trọng trong mạng lưới phòng không của Ukraine. Một số quốc gia phương Tây, bao gồm Mỹ, đã gửi hệ thống phòng khong Patriot, bệ phóng và tên lửa đánh chặn đến Kiev để giúp nước này chống lại các cuộc ném bom dữ dội của Nga. Tuy nhiên, Kiev hiện chỉ có một vài tên lửa Patriot, khiến việc bảo vệ những hệ thống này trở thành ưu tiên hàng đầu đối với quân đội Ukraine.
ukraine khoac ao moi cho he thong phong khong patriot, chan hoa luc kep tu nga hinh anh 1

Hệ thống phòng không Patriot. Ảnh: Getty
Ukraine đã xây dựng sáng kiến Steel Front nhằm cung cấp màn chắn bảo vệ cho xe tăng và xe chiến đấu bọc thép. Những người điều hành sáng kiến này ngày 3/12 chia sẻ với báo giới rằng các kỹ sư từ Metinvest, nhà sản xuất thép lớn nhất nước này, đã phát triển lớp giáp mới cho Patriot.
Lớp giáp này được kết hợp từ 200 tấm thép, mỗi tấm dày khoảng 8 mm, bao quanh bên ngoài bộ phận điều khiển của Patriot, nơi phi hành đoàn ngồi để vận hành hệ thống. Các tấm bảo vệ được thiết kế để bảo vệ bộ phận điều khiển khỏi những đợt tấn công kép của Nga, bao gồm hỏa lực trực tiếp và các mảnh đạn văng ra từ các vụ phóng.

Ông Oleksandr Myronenko, Giám đốc điều hành Metinvest Group, cho biết công ty này đã phát triển dự án từ con số "0" trong vòng chưa đầy hai tháng. Tổng trọng lượng của lớp giáp là 2,6 tấn, tuy nhiên điều này không ảnh hưởng đến khả năng di chuyển hoặc chức năng tấn công của Patriot.
Việc sản xuất hàng loạt áo giáp đang được tiến hành và những lớp giáp đầu tiên đã được chuyển giao đến một số đơn vị điều khiển hệ thống phòng không Patriot.
Patriot là một hệ thống phòng không chủ lực của quân đội Ukraine kể từ khi hệ thống phòng không đầu tiên được đưa vào sử dụng vào tháng 4/2023. Patriot nổi tiếng nhờ khả năng đánh chặn Kh-47M2 Kinzhal, một tên lửa đạn đạo phóng từ trên không của Nga mà Moscow cho rằng không thể đánh chặn được.
Kiev chủ yếu dựa vào hệ thống này để bảo vệ bầu trời của mình khỏi tên lửa và máy bay chiến đấu của Nga. Hệ thống này được triển khai trên chiến trường cùng với các hệ thống phòng không khác do phương Tây cung cấp và các loại vũ khí có từ thời Liên Xô.
Ngoài việc bảo vệ các hệ thống Patriot, Steel Front còn sản xuất màn chắn cho nhiều loại xe bọc thép đang phục vụ trong quân đội Ukraine, bao gồm xe tăng thời Liên Xô như T-64 và T-72 và các hệ thống do Mỹ sản xuất như xe tăng M1 Abrams và xe chiến đấu bộ binh M2 Bradley.
Những màn chắn được thiết kế để bảo vệ những chiếc xe dễ bị tổn thương này khỏi các mối đe dọa như máy bay không người lái góc nhìn thứ nhất (FPV) có kích thước nhỏ và có khả năng phát nổ ngay khi chạm mục tiêu, gây ra nhiều thiệt hại cho quân đội Kiev. Giáp lồng ngày càng được sử dụng rộng rãi khi mối đe dọa từ máy bay không người lái trở nên phổ biến hơn. Tuy nhiên, những thiết kế này khác nhau đáng kể về cả chất lượng và độ tinh vi, khiến quân đội Ukraine phải thắt chặt khâu kiểm duyệt trước khi cho phép chúng được triển khai trên chiến trường.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực



 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực
Máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu của Trung Quốc chuẩn bị cắt giảm nhu cầu của Lầu Năm Góc đối với F-35: Cổ phiếu Lockheed Martin giảm sau khi máy bay phản lực mới ra mắt
Bắc Mỹ, Tây Âu và Châu Đại Dương, Máy bay và Phòng không
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 4 tháng 1 năm 2025

Máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu của Trung Quốc (bên trái) và F-35

Máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu của Trung Quốc (bên trái) và F-35

Cổ phiếu của nhà thầu quốc phòng lớn nhất Hoa Kỳ Lockheed Martin đã bị Deutsche Bank hạ cấp từ Mua xuống Giữ 14,5%, với mục tiêu giá là 523 đô la giảm từ 611 đô la. Một nhà phân tích tại ngân hàng này đã trích dẫn cụ thể "nỗ lực hiện đại hóa máy bay chiến đấu của Trung Quốc" là lý do cho quyết định này, sau khi công bố đoạn phim cho thấy hai máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu của Trung Quốc đang bay. "Chúng tôi hạ cấp Lockheed xuống Giữ [từ Mua] vì chúng tôi cảm thấy luận án trước đây của mình đang gặp khó khăn trong việc giữ vững lập trường và chúng tôi ngày càng lo ngại về sự hỗ trợ lâu dài cho F-35 trước những nỗ lực hiện đại hóa máy bay chiến đấu của Trung Quốc", nhà phân tích Scott Deuschle của Deutsch Bank tuyên bố. Ông nói thêm rằng ông thấy "việc Trung Quốc tiết lộ những tiến bộ hơn nữa về khả năng của máy bay chiến đấu có khả năng làm suy yếu nhu cầu dài hạn của [Lầu Năm Góc] đối với máy bay F-35". Những hình ảnh đầu tiên về máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu đã được công bố vào ngày 26 tháng 12, trong đó đáng chú ý là hai máy bay chiến đấu mới này có cấu hình không có đuôi - một yêu cầu quan trọng đối với máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu chưa từng thấy trên bất kỳ máy bay chiến đấu nào trên thế giới.

Nguyên mẫu máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu của Trung Quốc

Nguyên mẫu máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu của Trung Quốc

Máy bay J-20 của Trung Quốc và F-35 của Mỹ hiện là những máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm duy nhất được sản xuất hàng loạt trên toàn thế giới. Với việc Trung Quốc ngày càng được kỳ vọng sẽ giới thiệu máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu trước Hoa Kỳ rất lâu, và có thể là không lâu sau khi thập kỷ này kết thúc, điều này có thể khiến F-35 gặp bất lợi lớn về mặt hiệu suất, làm gia tăng các lời kêu gọi cắt giảm sản xuất. Nguồn tài trợ có thể được phân bổ lại cho chương trình thế hệ thứ sáu hoặc có khả năng là cho các giải pháp thay thế không đối xứng như máy bay không người lái tầm ngắn hơn hoặc hệ thống tên lửa đất đối không. F-35 đã được coi là bất lợi so với J-20, vì trong khi cả hai được coi là có hệ thống điện tử hàng không, vật liệu composite và lớp phủ tàng hình tiên tiến tương tự, thì J-20 có tầm bay gấp đôi, hiệu suất bay vượt trội hơn nhiều, khả năng siêu hành trình, khả năng mang tên lửa cao hơn nhiều và radar lớn hơn. Tiến triển của chương trình J-20 là động lực chính thúc đẩy các nỗ lực nâng cao hiệu suất của F-35, bao gồm thông qua việc phát triển radar AN/APG-85 mới, tên lửa không đối không AIM-260 và bộ tác chiến điện tử mới. Tuy nhiên, các nâng cấp gia tăng không được kỳ vọng sẽ có khả năng giúp F-35 hoặc J-20 thực hiện các nhiệm vụ không đối không cạnh tranh nhất khi máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu bắt đầu được đưa vào sử dụng.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực
36 máy bay chiến đấu Rafale cho IAF là một 'quyết định tốn kém, không có lợi nhuận', việc loại bỏ MMRCA là một sai lầm: Cựu Thống chế Không quân Ấn Độ
Qua
Ritu Sharma
-
Ngày 5 tháng 1 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Các nước phương Tây và một số nhà phân tích quốc phòng Ấn Độ đang tìm cách hạ thấp tầm quan trọng của máy bay Trung Quốc mới thuộc thế hệ chưa xác định đã gây bão trên mạng xã hội. Nhưng khó có thể phủ nhận rằng một loạt các quy trình mua sắm vụng về đã khiến Không quân Ấn Độ (IAF) rơi vào cảnh túng quẫn.
Thống chế không quân M. Matheswaran (đã nghỉ hưu), người giám sát quá trình đấu thầu 126 Máy bay chiến đấu đa năng hạng trung (MMRCA) cho IAF, cho biết việc không tiếp tục hợp đồng mặc dù quá trình mua sắm kéo dài không phải là quyết định đúng đắn.
“MMRCA đáng lẽ phải được thông qua. Thật là một sai lầm khi không thực hiện. Nó sẽ mang đến cho Ấn Độ các cơ sở sản xuất đẳng cấp thế giới và phát triển kỹ năng. Người Pháp đã lùi bước trong việc chuyển giao công nghệ mà HAL không thể đáp ứng các tiêu chuẩn. Đó là một chiến lược trì hoãn và Ấn Độ đáng lẽ phải giải quyết vấn đề này một cách kiên quyết”, Thống chế Không quân Matheswaran nói với tờ EurAsian Times.
IAF đã đề xuất vào tháng 8 năm 2000 để mua 126 máy bay Mirage 2000 II. Đề xuất này đã bị hủy bỏ vào năm 2004, và vào năm 2007, một quyết định đã được đưa ra để mua 126 máy bay theo MMRCA. Thỏa thuận MMRCA đã được tiến hành trong gần 15 năm trước khi chính phủ Ấn Độ hủy bỏ và mua 36 máy bay Rafale trực tiếp từ chính phủ Pháp.
Đến tháng 4 năm 2010, IAF đã hoàn tất quá trình đánh giá kỹ thuật đối với sáu ứng cử viên (MiG-35 của Nga, Lockheed Martin F-16IN “Viper” và Boeing F-18E/F “Super Hornet” của Hoa Kỳ, Rafale của Pháp, Eurofighter Typhoon của EADS và JAS-39 “Gripen” của Thụy Điển) dựa trên 643 thông số kỹ thuật. Các máy bay đã được thử nghiệm ở nhiều địa hình và khí hậu khác nhau – từ độ cao và nhiệt độ cao ở Ladakh vào mùa hè đến độ cao với nhiệt độ dưới 0 độ C ở Ladakh vào mùa đông.
Rafale và Eurofighter được chọn vào vòng chung kết dựa trên đánh giá kỹ thuật, IAF công bố vào tháng 4 năm 2011. Sau đó, Rafale được xác định là máy bay có giá thầu thấp nhất, L1, và các cuộc đàm phán hợp đồng kéo dài đã bắt đầu.
Các báo cáo vào thời điểm đó chỉ ra rằng Dassault không muốn tuân thủ các điều khoản nêu trong hồ sơ đấu thầu ban đầu, đặc biệt là các điều khoản bù trừ và chuyển giao công nghệ.
Theo hợp đồng đấu thầu, 18 máy bay sẽ được mua trong tình trạng có thể bay được, và 108 máy bay còn lại sẽ được sản xuất bởi nhà sản xuất máy bay khu vực công Hindustan Aeronautics Limited (HAL). Tuy nhiên, Dassault đã miễn cưỡng hợp tác với HAL.
Vào tháng 9 năm 2016, chính phủ Ấn Độ quyết định hủy bỏ thỏa thuận và lựa chọn mua 36 máy bay Rafale trong tình trạng có thể bay được như một biện pháp mua sắm khẩn cấp.

IAF cần đáp ứng các yêu cầu cấp bách và đang phải đối mặt với tình trạng thiếu hụt máy bay hiện đại. Tuy nhiên, thỏa thuận mới chỉ mua 36 chiếc Rafale đã gây tranh cãi và đã đến Tòa án Tối cao, do đó làm chậm tiến độ mua sắm.
Nguyên soái Không quân Ấn Độ BS Dhanoa sau đó cho biết kết quả (của các cuộc không kích Balakot năm 2019) sẽ có lợi cho Ấn Độ nếu Rafale được đưa vào biên chế kịp thời.
Pháp đã giao toàn bộ 36 máy bay vào tháng 12 năm 2022. Ấn Độ hiện đã ký hợp đồng mua 26 máy bay Rafale-M cho các tàu sân bay của Hải quân Ấn Độ.


Matheswaran cho rằng đó không phải là lựa chọn tốt nhất. “Việc mua 36 chiếc Rafale không phải là lựa chọn tốt nhất vì nó không chỉ tốn kém mà còn không có lợi cho ngành công nghiệp Ấn Độ. Sau khi trì hoãn 126 MMRCA và sau đó hủy bỏ, chúng tôi đã tự đẩy mình vào thế khó dẫn đến việc mua khẩn cấp 36 chiếc Rafale”, ông nói thêm.
Cựu chiến binh IAF tin rằng các hợp đồng quốc phòng có giá trị cao nên được thực hiện giữa các chính phủ, luôn hướng đến lợi ích chiến lược của đất nước.
Matheswaran cho biết: “Các hợp đồng quốc phòng có giá trị cao phải là hợp đồng giữa chính phủ với chính phủ vì chúng ta phải giữ lợi ích quốc gia là trên hết và không chứng minh với thế giới rằng hệ thống đấu thầu của chúng ta là tốt nhất”, đồng thời nói thêm: “Ấn Độ cần đàm phán với 2-3 quốc gia cùng lúc để tận dụng đòn bẩy tối đa. Những quốc gia đáp ứng được các yêu cầu của chúng ta và sẵn sàng cho ToT nên được yêu cầu đến và sản xuất tại Ấn Độ. Không có cách nào khác để thúc đẩy ngành công nghiệp của chúng ta và có được lực lượng lao động có tay nghề cao”.
Máy bay chiến đấu Rafale
Máy bay chiến đấu Rafale. Nguồn: NATOMRFA – MMRCA tái sinh
Mặc dù đã mua 36 chiếc Rafale, các phi đội máy bay chiến đấu của IAF đã giảm mạnh. Với đội bay thấp đến mức lực lượng năm 1965, họ cần mua ngay để lấp đầy khoảng trống, vì phiên bản mới của Máy bay chiến đấu hạng nhẹ nội địa đã cách đây bảy năm.
Nhưng có vẻ như có sự chậm trễ, nếu không muốn nói là sự trượt, giữa chiếc cốc và đôi môi. IAF đã đưa ra RFI vào năm 2018 cho 114 Máy bay chiến đấu hạng trung (MRFA) và nhận được phản hồi nhiệt tình từ các nhà sản xuất máy bay trên toàn thế giới cho thỏa thuận trị giá nhiều tỷ đô la này.
Những ứng cử viên hàng đầu trong cuộc cạnh tranh này là Rafale của Dassault, F-15EX của Boeing và F-21 của Lockheed Martin. JAS-39 Gripens của Saab, Eurofighter Typhoons và máy bay chiến đấu Su-35 của Nga cũng tham gia cuộc cạnh tranh. Tuy nhiên, nó đang chờ sự chấp thuận cần thiết từ chính phủ Ấn Độ
Lực lượng này đã đồng ý mua MRFA theo chính sách 'Sản xuất tại Ấn Độ', theo đó máy bay sẽ được sản xuất theo giấy phép tại Ấn Độ. IAF hy vọng rằng điều này sẽ giúp thực hiện các nâng cấp và sửa đổi máy bay khi cần thiết.

IAF cần rất nhiều máy bay để được công nhận là lực lượng răn đe đối với PLAAF (Lực lượng Không quân Quân đội Giải phóng Nhân dân). Bộ Quốc phòng Ấn Độ cuối cùng đã nắm bắt được vấn đề này. Họ đã thành lập một ủy ban quốc phòng bao gồm Bộ trưởng Quốc phòng và Phó Tham mưu trưởng Không quân để xem xét vấn đề này.
Trong một đánh giá thẳng thắn về IAF và đối thủ của mình, Không quân PLA, Thống chế Không quân IAF Amar Preet Singh đã nói vào tháng 10: “Về mặt công nghệ, chúng ta đang tụt hậu. Chúng ta đã từng tốt hơn họ vào một thời điểm nào đó, nhưng chúng ta đang tụt hậu về mặt đó. Chúng ta cần phải bắt kịp. Về mặt sản xuất (máy bay và thiết bị), chúng ta đang tụt hậu”.
Trung Quốc có thể triển khai 1000 máy bay phản lực thế hệ thứ 5 J-20 'Mighty Dragon' vào thời điểm Máy bay chiến đấu hạng trung tiên tiến (AMCA) của Ấn Độ bắt đầu bay.
Tổng tư lệnh IAF nhấn mạnh rằng nếu xét đến việc Ấn Độ không có ý định tấn công thì lực lượng này “có thể tự mình chống đỡ”.
Câu hỏi vẫn còn đó: ngay cả khi không muốn tấn công Trung Quốc, liệu IAF có thể tự mình chống lại hai đối thủ được trang bị vũ khí tận răng nếu họ quyết định mở hai mặt trận cùng một lúc không? IAF phải trả lời câu hỏi này một cách trung thực mà không được trì hoãn thêm nữa.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực
Một Quân đội “Rất Hiếm”! Gặp gỡ Quốc gia Balkan Vận hành Vũ khí của Hoa Kỳ, Trung Quốc, Nga, Pháp và Israel
Qua
Sakshi Tiwari
-
Ngày 4 tháng 1 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Một quốc gia Balkan với quá khứ đầy biến động đã và đang nỗ lực hiện đại hóa Lực lượng vũ trang của mình trong bối cảnh căng thẳng gia tăng với các nước láng giềng. Tuy nhiên, trong nỗ lực hiện đại hóa, quân đội của quốc gia này đã nổi lên như một trong những lực lượng đa dạng nhất trong khu vực, sử dụng thiết bị từ Nga, Hoa Kỳ, Pháp, Trung Quốc và hiện nay là Israel.
Trong khuôn khổ nỗ lực hiện đại hóa, Serbia gần đây đã hoàn tất thỏa thuận trị giá 335 triệu đô la Mỹ với tập đoàn quốc phòng khổng lồ Elbit Systems của Israel để mua hệ thống tên lửa pháo binh PULS (Hệ thống phóng chính xác và phổ quát) tiên tiến và máy bay không người lái trinh sát Hermes 900 MALE.
Elbit PULS là hệ thống pháo phản lực đa nòng, dạng mô-đun, tinh vi, cho phép người vận hành lựa chọn các loại đạn dược khác nhau dựa trên yêu cầu nhiệm vụ, nhờ vào phạm vi cỡ nòng tên lửa của nó.
PULS có thể phóng rocket 122 mm với tầm bắn 40 km, rocket 160 mm với tầm bắn 45 km, rocket 306 mm với tầm bắn 150 km và rocket và tên lửa hạng nặng như EXTRA và Predator Hawk với tầm bắn khoảng 300 km. Do đó cải thiện tính linh hoạt của nền tảng này.
Quan trọng hơn, PULS không phụ thuộc vào nền tảng và có kiến trúc mô-đun. Về cơ bản, điều này có nghĩa là nó có thể được tích hợp trên nhiều khung gầm có bánh xe hoặc xích có kích thước khác nhau, bao gồm 4×4, 6×6 và 8×8.

PULS (bệ phóng tên lửa nhiều nòng) - Wikipedia
PULS (bệ phóng tên lửa nhiều nòng) – Wikipedia
Hệ thống pháo binh PULS có thể hoạt động độc lập hoặc được tích hợp vào các mạng lưới chỉ huy và kiểm soát có sẵn. Ngoài ra, hệ thống pháo binh hiện đại này có thể thu thập thông tin mục tiêu trực tiếp từ các quan sát viên phía trước, radar hoặc UAV.
Tính linh hoạt và khả năng nhắm mục tiêu chính xác của PULS khiến nó cực kỳ phù hợp với môi trường chiến trường hiện đại, nơi khả năng thích ứng, tốc độ và độ chính xác là rất quan trọng.


Việc mua lại này nhấn mạnh sự tận tụy của Serbia trong việc tăng cường năng lực phòng thủ trước những căng thẳng khu vực ngày càng gia tăng và sự cạnh tranh địa chính trị với Croatia. Việc Serbia mua PULS diễn ra sau khi Croatia mua Hệ thống tên lửa pháo binh cơ động cao (HIMARS) của Hoa Kỳ.
Trên thực tế, nhà lãnh đạo Serbia Aleksandar Vucic đã nhấn mạnh đến khả năng tinh vi của các hệ thống Israel trong động thái dường như nhằm định vị PULS như một biện pháp đối phó trực tiếp với khả năng quân sự đang mở rộng của Croatia.
Hai nước láng giềng này vẫn tiếp tục đấu khẩu với nhau một cách rời rạc kể từ những năm 1990 khi, trong cuộc chiến tranh Balkan, quân đội do Serbia chỉ huy đã can thiệp vào Croatia trong một chiến dịch chiếm đất dẫn đến thất bại của Belgrade và trục xuất hàng chục nghìn người Serbia sống ở đó. Hai quốc gia này, mặc dù không đối đầu trực tiếp với nhau, vẫn bị kẹt trong một cuộc cạnh tranh căng thẳng, thúc đẩy việc mua vũ khí tinh vi ở cả hai bên.


Elbit Hermes 900 - Wikipedia
Elbit Hermes 900 – Wikipedia
Bên cạnh PULS, Serbia cũng đã mua máy bay không người lái trinh sát Hermes 900 MALE. Hermes 900 là UAV tầm trung, thời gian bay dài (MALE) có thời gian bay khoảng 36 giờ và tầm hoạt động khoảng 1.000 km.

Với khả năng tải trọng 300 kg, máy bay không người lái này cung cấp khả năng Tình báo, Giám sát và Trinh sát (ISR) tiên tiến cho người vận hành. Serbia sẽ có vị thế tốt hơn để theo dõi các mối đe dọa đang phát triển trong khu vực với sự trợ giúp của UAV này.
Việc mua lại này là minh chứng cho mối quan hệ giữa Serbia và Israel, vốn đã kéo dài nhiều năm. Israel từng cung cấp vũ khí cho người Serbia ở Bosnia vào những năm 1990 trong thời kỳ đỉnh cao của Chiến tranh Balkan. Mối quan hệ quốc phòng giữa hai nước đã được củng cố trong thời gian gần đây, như đã thấy gần đây khi Serbia tạo điều kiện chuyển giao vũ khí cho Israel để củng cố cuộc chiến chống lại các đối thủ ở khu vực Tây Á.
Năm 2024, Yugoimport-SDPR, công ty buôn bán vũ khí nhà nước chính của Serbia, đã vận chuyển ít nhất 17,1 triệu đô la Mỹ vũ khí tới Israel bằng cả máy bay quân sự và dân sự của Israel.
Tuy nhiên, Israel không phải là quốc gia duy nhất cung cấp vũ khí cho Serbia. Quốc gia Balkan này đã xoay xở để mua được một loạt vũ khí hiếm có từ Nga, Trung Quốc và phương Tây.
Serbia mua nhiều loại vũ khí khác nhau
Serbia có mối quan hệ phức tạp với phương Tây, đặc biệt là sau vụ NATO ném bom Nam Tư cũ vào cuối những năm 1990.

Sau cuộc xung đột vũ trang giữa Quân đội Serbia và quân nổi dậy Albania thuộc Quân đội Giải phóng Kosovo năm 1999, lực lượng NATO đã ném bom vào Cộng hòa Liên bang Xã hội chủ nghĩa Nam Tư, bao gồm cả Serbia và Montenegro.
Hoạt động này được tiến hành mà không có sự chấp thuận của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc. Nó dựa trên cáo buộc của các nước phương Tây rằng chính quyền Nam Tư bị cáo buộc đang tiến hành thanh trừng sắc tộc đối với người Albania ở Kosovo.
Chiến dịch ném bom kéo dài 11 tuần của NATO cuối cùng đã đến được Belgrade, nơi nó gây ra thiệt hại đáng kể về cơ sở hạ tầng cho Serbia. Các cuộc không kích đã cướp đi sinh mạng của hơn 2.500 người, trong đó có 87 trẻ em.
Sau đó, Nam Tư tan rã, nhưng căng thẳng giữa Kosovo và Serbia vẫn tiếp diễn. Kosovo đã nằm dưới sự quản lý quốc tế từ năm 1999, và vào năm 2008, cuối cùng đã tuyên bố độc lập. Hoa Kỳ nhiệt liệt ủng hộ nền độc lập, khiến Serbia vô cùng thất vọng.
“Kể từ khi Kosovo giành được độc lập vào năm 2008, Hoa Kỳ và hơn 100 quốc gia thành viên Liên hợp quốc đã công nhận Kosovo là một quốc gia độc lập, có chủ quyền. Hoa Kỳ tiếp tục ủng hộ một Kosovo dân chủ, đa sắc tộc, hoàn toàn hòa nhập vào cộng đồng quốc tế”, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ tuyên bố.
Serbia tuyên bố sẽ mua 12 máy bay chiến đấu Rafale vào tháng 8 năm 2024.
Mặc dù vậy, Serbia vẫn vận hành một loạt các thiết bị quân sự mua từ phương Tây, đặc biệt là từ Hoa Kỳ, Pháp và Đức. Một trong những thiết bị mua quan trọng nhất của Serbia từ phương Tây trong thời gian gần đây chắc chắn là máy bay chiến đấu Dassault Rafale của Pháp.
Ngoài ra, lực lượng này còn vận hành máy bay trinh sát PA-34 Seneca do Hoa Kỳ sản xuất, radar AN/TPS-70, xe bọc thép Humvee và BearCat-G3, cùng nhiều vũ khí khác.
Lực lượng vũ trang Serbia cũng vận hành một số xe tiện ích không bọc thép và trực thăng tiện ích H145M mua từ Đức. Tuy nhiên, thiết bị có nguồn gốc từ phương Tây này chỉ chiếm một phần tương đối nhỏ trong thiết bị quân sự của họ.
Giống như một số quốc gia Đông Âu hoặc Balkan khác, quân đội Serbia được xây dựng dựa trên công nghệ Liên Xô do nhiều năm quan hệ chính trị và văn hóa với Moscow. Ví dụ, Không quân Serbia vận hành máy bay quân sự thời Liên Xô như máy bay phản lực chiến đấu MiG-29, máy bay vận tải quân sự An-26 và trực thăng quân sự Mi-35, Mi-17 và Mi-8.
Quân đội Serbia cũng có nhiều hệ thống phòng không được mua từ Liên Xô, bao gồm S-125 Neva, 2K12 Kub, 9K35 Strela-10 và 9K31 Strela-1. Quân đội Serbia cũng vận hành hệ thống phòng không Pantsir của Nga.
Tập tin:Tên lửa Mig-29 của Serbia.jpg - Wikipedia
MiG-29 của Serbia - Wikipedia
Lực lượng bộ binh Serbia vận hành nhiều hệ thống thiết giáp và pháo binh của Nga. Ví dụ, 2S1 Gvodzika đã phục vụ Quân đội Serbia trong một thời gian dài cùng với pháo tự hành Nora B-52 của riêng mình. Ngoài ra, Quân đội Serbia sử dụng các biến thể hiện đại hóa của Xe tăng chiến đấu chủ lực (MBT) T-72.
Đây chỉ là một số ít trong số nhiều thiết bị quân sự của Nga mà quốc gia Balkan này đã mua và vận hành trong nhiều thập kỷ.
Tuy nhiên, cuộc chiến tranh dai dẳng của Nga ở Ukraine đã đẩy Serbia lại gần Trung Quốc hơn. Hiện tại, Serbia là quốc gia châu Âu duy nhất sử dụng vũ khí Trung Quốc – đặc biệt là máy bay không người lái và hệ thống phòng không.
Belgrade đã mua hệ thống phòng không đất đối không FK-3 của Trung Quốc vào năm 2019. Đây là phiên bản xuất khẩu của hệ thống tên lửa HQ-22 tương đương với S-300 của Nga. Hệ thống này được Trung Quốc chuyển giao vào năm 2022 và kể từ đó được quân đội Serbia vận hành.
Jesus Roman trên X: 1/4 🇨🇳FK-3 (HQ-22) Tên lửa phòng không (xe TEL & xe vận chuyển đạn dược) với hệ thống radar giám sát JSG-100 & radar dẫn đường mảng pha H-200 do Lực lượng vũ trang Serbia trưng bày (qua
Hệ thống phòng không FK-3 (HQ-22) (thông qua Platform X)
Vào thời điểm đó, Tổng thống Serbia Vucic mô tả hệ thống này là "một biện pháp răn đe mạnh mẽ" chống lại những kẻ tấn công tiềm tàng - một sự ám chỉ tinh tế đến cuộc pháo kích của NATO vào Serbia. Ngoài HQ-22, Serbia còn vận hành hệ thống phòng không HQ-17AE của Trung Quốc.
Năm 2020, Trung Quốc cũng trang bị cho Belgrade sáu máy bay không người lái chiến đấu CH-92A và mười tám tên lửa dẫn đường bằng laser FT-8C, có thể bay tới độ cao 16.400 feet, bao phủ bán kính 250 km và đạt tốc độ tối đa 124 dặm một giờ. Sau đó, Serbia đã mua các UAV CH-95 hiện đại của Trung Quốc.
Milos Vucevic, phó thủ tướng kiêm bộ trưởng quốc phòng Serbia, tuyên bố rằng vũ khí quân sự của Trung Quốc đã tăng cường đáng kể sức mạnh cho lực lượng vũ trang Serbia.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực
UAV của Iran thách thức F-22 Raptors; Phi công chiến đấu của Không quân Hoa Kỳ ngăn chặn các mối đe dọa tầm thấp trong cuộc xung đột có rủi ro cao ở M.East
Qua
Ashish Dangwal
-
Ngày 4 tháng 1 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Máy bay F-22 Raptor, một trong những máy bay chiến đấu chiếm ưu thế trên không tiên tiến nhất của Mỹ, được chế tạo để đối mặt với các mối đe dọa trên không hiện đại như máy bay chiến đấu tiên tiến và máy bay di chuyển nhanh.
Tuy nhiên, trong một đợt triển khai gần đây tới Trung Đông, các phi công lái máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm này đã điều chỉnh chiến thuật để bảo vệ quân đội Hoa Kỳ và đồng minh khỏi mối đe dọa công nghệ thấp bất ngờ, máy bay không người lái và tên lửa hành trình do Iran sản xuất.
Vào đầu tháng 8 năm 2024, Lầu Năm Góc tuyên bố triển khai một nhóm tác chiến tàu sân bay, thêm tàu chiến và một phi đội máy bay chiến đấu F-22 để ứng phó với lo ngại rằng Iran và các đồng minh của nước này—Hamas, Hezbollah và Houthis—có thể tấn công Israel để trả đũa vụ ám sát thủ lĩnh Hamas Ismail Haniyeh.
Trung tá Dustin Johnson, chỉ huy Phi đội tiêm kích số 90, là một trong những người nhanh chóng đến khu vực này vào tháng 8 năm 2024.
Phi đội của ông, đóng tại Căn cứ chung Elmendorf-Richardson ở Alaska, nhanh chóng thấy mình phải đối mặt với một loại thách thức hoàn toàn khác so với những gì họ đã được huấn luyện - đối mặt với máy bay không người lái nhỏ, di chuyển chậm và tên lửa do Iran và các nhóm dân quân đồng minh của nước này ở Iraq, Lebanon, Syria và Yemen triển khai.
Trong một cuộc phỏng vấn với Tạp chí Air & Space Forces, Johnson giải thích, “Chúng tôi không nhất thiết phải lo lắng về việc bắn hạ máy bay của bất kỳ ai khác.”

Ông nói thêm: “Chúng tôi chủ yếu ở đó để bảo vệ lực lượng mặt đất của mình trước các mối đe dọa từ UAV trong AOR [Khu vực trách nhiệm], cũng như tên lửa hành trình mà chúng tôi thấy ngày càng phổ biến, từ cả Houthis cũng như các nhóm dân quân trong khu vực”.
Trong khi F-22 được thiết kế để chiến đấu không đối không với máy bay địch tiên tiến, thì giờ đây chúng được triển khai để chống lại các mối đe dọa trên không nhỏ hơn và chậm hơn nhiều so với các máy bay phản lực mà Raptor ban đầu được chế tạo để đánh bại.

Bài báo quan trọng giúp ích cho các phi công F-22
Chiến tranh máy bay không người lái đã biến đổi các cuộc xung đột hiện đại và ở Trung Đông, lực lượng Iran đã tận dụng công nghệ mới nổi này.

Trong một trường hợp đáng chú ý, Iran đã phóng hơn 80 máy bay không người lái vào tháng 4 năm 2024 trong một cuộc tấn công vào Israel. Các máy bay chiến đấu của Không quân Hoa Kỳ, bao gồm F-15E và F-16, đã đáp trả bằng cách bắn hạ hầu hết các UAV này.


Sự gia tăng của máy bay không người lái và tên lửa hành trình trong khu vực cùng khó khăn trong việc xác định điểm phóng đã tạo ra một chiến trường phức tạp và chuyển động nhanh, đòi hỏi phải thích ứng nhanh chóng.
Máy bay không người lái của Iran, đặc biệt là hệ thống Shahed, đã thu hút sự chú ý lớn trong những năm gần đây, đặc biệt là do chúng được sử dụng rộng rãi trong nhiều bối cảnh hoạt động khác nhau. Đáng chú ý nhất là những máy bay không người lái này đã được quân đội Nga triển khai rộng rãi trong cuộc xung đột đang diễn ra với Ukraine.

Viện Hòa bình Hoa Kỳ đã ghi nhận vai trò của Iran trong việc xuất khẩu công nghệ máy bay không người lái sang một số quốc gia ngoài biên giới của nước này. Những mặt hàng xuất khẩu này đã đến tay cả các tác nhân nhà nước và phi nhà nước, bao gồm các nhóm như Hezbollah và dân quân ở Iraq và Syria.
Hình ảnh
Máy bay chiến đấu F-22. Tín dụng: Đội trình diễn F-22
Ngoài ra, Iran đã xuất khẩu những máy bay không người lái này đến ít nhất bảy quốc gia, từ Tajikistan đến Venezuela. Vào đầu tháng 4 năm 2023, Reuters cũng đưa tin rằng máy bay không người lái của Iran có thể đã tìm đường đến Sudan, bổ sung thêm một mặt trận nữa vào mục đích sử dụng hoạt động của họ.
Những máy bay không người lái này đã trở thành mối đe dọa lớn khi F-22 Raptors được triển khai đến khu vực này vào năm ngoái. Tuy nhiên, đối với các phi công F-22, điều này có nghĩa là phải mài giũa các chiến thuật mới để đối phó với những mối đe dọa công nghệ thấp nhưng hiệu quả cao này.
Việc phát hiện và vô hiệu hóa máy bay không người lái đặt ra những thách thức đặc biệt, ngay cả đối với máy bay tiên tiến như F-22. Được trang bị radar mảng quét điện tử chủ động (AESA), F-22 có thể phát hiện tốt hơn các vật thể nhỏ như máy bay không người lái, nhưng tốc độ và kích thước thấp của chúng khiến việc nhận dạng và giao tranh trở nên phức tạp.

Johnson cho biết: “Đây là [chiến đấu] không đối không, nhưng là loại không đối không khác so với những gì chúng tôi từng thực sự huấn luyện trước đây”, đồng thời lưu ý đến sự khác biệt rõ rệt giữa việc giao chiến với máy bay chiến đấu của đối phương và nhắm mục tiêu vào máy bay không người lái hoặc tên lửa hành trình.
Sự phức tạp trong việc xác định và theo dõi các mối đe dọa công nghệ thấp này đòi hỏi phải có các chiến lược mới, được xây dựng dựa trên những bài học kinh nghiệm mà Không quân rút ra được từ những lần chạm trán trước đó với máy bay không người lái.
Một nguồn tài nguyên quan trọng là một bài báo do Thiếu tá Benjamin Coffey viết, người đã được trao tặng Ngôi sao Bạc vì đã bắn hạ máy bay không người lái từ chiếc F-15E của mình trong cuộc tấn công của Tehran vào tháng 4. Bài báo của Coffey đã phác thảo các chiến lược để đối phó với máy bay không người lái và được phân phối cho các đơn vị như phi đội của Johnson trước khi họ triển khai.
Việc chia sẻ kiến thức này tỏ ra vô cùng hữu ích và giúp nhóm của Johnson điều chỉnh chiến lược của họ “để đối phó với các mối đe dọa tiềm tàng từ máy bay không người lái”.
Sự hiện diện của F-22 trong khu vực cũng có tác dụng răn đe. Khi Iran tấn công Israel vào tháng 10 năm 2024, họ đã tránh triển khai UAV, thay vào đó dựa vào tên lửa đạn đạo, bị phòng không Hoa Kỳ và Israel đánh chặn. Johnson chỉ ra tính hữu dụng chiến lược và chiến thuật kép của F-22 là một yếu tố trong quá trình ra quyết định của đối phương.
Các chiến thuật và chiến lược được phát triển ở Trung Đông có thể sẽ định hình các chiến lược không chiến trong tương lai khi máy bay không người lái và tên lửa hành trình tiếp tục định hình lại cách thức tiến hành chiến tranh.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực
Với 15 lần tiêu diệt máy bay không đối không được xác nhận, Hoa Kỳ đồng ý bán tên lửa sát thương cho Nhật Bản trong một trong những thỏa thuận AAM lớn nhất thế giới
Qua
Ashish Dangwal
-
Ngày 4 tháng 1 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã bật đèn xanh cho một Chương trình Bán vũ khí cho nước ngoài (FMS) trị giá 3,64 tỷ đô la Mỹ để trang bị cho Lực lượng Phòng vệ Trên không Nhật Bản (JASDF) tới 1.200 Tên lửa không đối không tầm trung tiên tiến AIM-120 (AMRAAM).
Thương vụ mua bán mang tính lịch sử này, được công bố vào ngày 2 tháng 1, là một trong những thương vụ xuất khẩu hệ thống tên lửa lớn nhất sang nước ngoài.
Việc phê duyệt , vẫn cần có sự cho phép của Quốc hội, sẽ thúc đẩy đáng kể năng lực phòng không của Nhật Bản, với gói được phê duyệt bao gồm cả biến thể C-8 và D-3 của AMRAAM.
Bên cạnh tên lửa, thỏa thuận này còn bao gồm một loạt các thiết bị và dịch vụ liên quan cần thiết cho việc triển khai và vận hành tên lửa.
Ngoài 1.200 tên lửa, giao dịch còn bao gồm 20 bộ phận dẫn đường AIM-120D-3, bao gồm khả năng định vị chính xác do Mô-đun chống giả mạo có sẵn có chọn lọc hoặc M-Code cung cấp, và tối đa bốn bộ phận dẫn đường AIM-120C-8.
Thỏa thuận này cũng liên quan đến các mặt hàng không phải Thiết bị quốc phòng chính (non-MDE), bao gồm hệ thống đẩy, đầu đạn, Tên lửa huấn luyện không đối không (CATM), thùng chứa tên lửa và bộ phận điều khiển.
Hơn nữa, việc bán bao gồm các thiết bị hỗ trợ đạn dược quan trọng như CMBRE (Thiết bị lập trình lại thử nghiệm tích hợp đạn dược thông thường), cũng như các công cụ và dịch vụ thử nghiệm và sửa chữa để đảm bảo khả năng sẵn sàng hoạt động của AMRAAM.
Đợt bán vũ khí quân sự cho nước ngoài (FMS) mới này diễn ra sau yêu cầu trước đó của Nhật Bản vào tháng 12 năm 2023, trong đó nước này muốn mua 120 tên lửa AIM-120C-8 với chi phí ước tính là 224 triệu đô la Mỹ.
Đợt bán năm 2023 cũng bao gồm các phần hướng dẫn và thiết bị hỗ trợ liên quan. Với sự chấp thuận mới này, Nhật Bản có thể tăng cường năng lực phòng không của mình như một phần trong nỗ lực liên tục nhằm tăng cường an ninh quốc gia.

Raytheon Technologies (RTX), nhà sản xuất AMRAAM, sẽ là nhà thầu chính cho đợt bán này. Tuy nhiên, theo báo cáo từ Asia Nikkei, RTX có thể gặp khó khăn trong việc đáp ứng nhu cầu 1.200 tên lửa.
Do đó, có suy đoán rằng một số hoạt động sản xuất có thể được gia công cho Nhật Bản, cho phép nước này thực hiện đơn hàng hiệu quả hơn.
Các chi tiết trong thông báo của DSCA không phải là bất biến; số lượng và ước tính chi phí thường thay đổi trong quá trình đàm phán. Những thông báo này cũng mở ra một khoảng thời gian 30 ngày mà các nhà lập pháp có khả năng chặn thỏa thuận, mặc dù điều này không có khả năng xảy ra do mối quan hệ quân sự chặt chẽ giữa Hoa Kỳ và Nhật Bản.


Máy bay chiến đấu AMRAAM F3R
Hình ảnh tập tinMột tên lửa có thành tích chiến đấu đã được chứng minh
Tên lửa không đối không tầm trung tiên tiến AIM-120 AMRAAM được coi rộng rãi là một trong những tên lửa không đối không tiên tiến nhất và được thử nghiệm thực chiến nhiều nhất trên thế giới.
Với hơn 15 lần tiêu diệt được xác nhận trong các tình huống chiến đấu ở Iraq, Bosnia, Kosovo, Ấn Độ và Syria, nó đã tạo dựng được danh tiếng là một vũ khí đáng tin cậy trong chiến tranh trên không hiện đại.
Khả năng hoạt động trong mọi điều kiện thời tiết, ngoài tầm nhìn (BVR) cho phép phi công tấn công mục tiêu ở khoảng cách xa mà không cần theo dõi thủ công sau khi phóng, nhờ công nghệ "bắn và quên".
AIM-120D-3, được phát triển theo chương trình “hình dạng, phù hợp, làm mới chức năng” (F3R), là phiên bản mới nhất của AMRAAM. Phiên bản này giải quyết tình trạng lỗi thời trong hệ thống dẫn đường của mẫu AIM-120D trước đó.
Theo RTX Corporation, nhà sản xuất tên lửa, các nâng cấp bao gồm các mạch điện tử và bộ xử lý hiện đại cho phép lưu trữ lại phần mềm cũ, một sự chuyển đổi được thúc đẩy bởi kỹ thuật hệ thống dựa trên mô hình và công nghệ kỹ thuật số.
AIM-120 FMS Nhật Bản
Thiếu tá Timothy Phillips thuộc Phi đội thử nghiệm bay số 40 bắn một tên lửa không đối không tầm trung tiên tiến trong một nhiệm vụ thử nghiệm từ máy bay F-15C Eagle, Căn cứ Không quân Eglin, Fla., ngày 25 tháng 2 năm 2020. (Ảnh của Không quân Hoa Kỳ do Trung sĩ John McRell chụp)
AIM-120C-8, một biến thể F3R khác, được thiết kế dành riêng cho xuất khẩu. Nó phản ánh khả năng của AIM-120D-3 nhưng được thiết kế riêng cho các đối tác quốc tế.
Cả hai phiên bản đều có hệ thống dẫn đường được nâng cấp, tối ưu hóa cho chiến đấu trên không tầm cao, khiến chúng trở thành công cụ thiết yếu trong các cuộc xung đột tiềm tàng có sự tham gia của các đối thủ tiên tiến như Trung Quốc.

Tên lửa này nhanh hơn, nhỏ hơn, nhẹ hơn và có khả năng tấn công các mục tiêu ở độ cao thấp. Với một đầu dò radar chủ động, một đơn vị tham chiếu quán tính và một hệ thống máy tính siêu nhỏ, AIM-120 ít phụ thuộc vào hệ thống điều khiển hỏa lực của máy bay, mang lại cho nó một lợi thế hoạt động riêng biệt.
Khi tên lửa tiếp cận mục tiêu, radar chủ động trên tàu sẽ khóa mục tiêu để đảm bảo dẫn đường chính xác. Điều này cho phép phi công bắn nhiều tên lửa cùng lúc vào các mục tiêu khác nhau và thực hiện các động tác né tránh trong khi AMRAAM tự động theo dõi và tấn công.
Tên lửa này còn có khả năng chống nhiễu điện tử tiên tiến (ECCM), cho phép nó tập trung vào các tín hiệu gây nhiễu mà đối phương sử dụng để làm chệch hướng quỹ đạo của nó.
Thiết kế của AMRAAM cho phép tích hợp liền mạch với nhiều nền tảng khác nhau. Nhật Bản, một đồng minh quan trọng của Hoa Kỳ ở Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, vận hành ba loại máy bay chiến đấu có khả năng mang AMRAAM: Boeing F-15J, Lockheed Martin F-35 và Mitsubishi F-2.
Tokyo cũng đang nâng cấp khoảng 70 máy bay F-15J của mình lên tiêu chuẩn tiên tiến “Japan Super Interceptor” và phi đội Mitsubishi F-2 của nước này sẽ được thay thế bằng máy bay thuộc Chương trình Không quân Chiến đấu Toàn cầu (GCAP) - một liên doanh với Ý và Vương quốc Anh - vào những năm 2030.
F-35 có thể mang tới bốn tên lửa bên trong khoang vũ khí chính. Hoa Kỳ đang thực hiện chương trình “Sidekick” để tăng cường khả năng mang sáu tên lửa AMRAAM bên trong của F-35A và F-35C.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực
Vệ tinh do thám Resurs-P của Nga tiết lộ chi tiết đáng kinh ngạc về Hoa Kỳ
Bởi Boyko Nikolov Vào ngày 4 tháng 1 năm 2025


Chia sẻ

Vào ngày 31 tháng 3 năm ngoái, tên lửa Soyuz-2.1b của Nga đã phóng vệ tinh do thám mới nhất, Resurs-P, vào không gian. Chín tháng sau, vào ngày 3 tháng 1 năm 2025, Roscosmos đã công bố những hình ảnh và khả năng đầu tiên của thiết bị Geoton-L1 — thiết bị chính để quan sát bề mặt Trái đất với độ phân giải không gian cao.
Vệ tinh do thám Resurs-P của Nga tiết lộ chi tiết đáng kinh ngạc về Hoa Kỳ
Nguồn ảnh: Roskosmos

Roscosmos đã công bố bốn hình ảnh — hai hình ảnh về Los Angeles, Hoa Kỳ và hai hình ảnh về khu phức hợp Burj Khalifa ở Dubai, UAE. Những hình ảnh này thực sự bác bỏ những tuyên bố hoài nghi rằng Geoton-L1 không thể chụp ảnh có độ phân giải cao, vì những hình ảnh được Roscosmos chia sẻ thực sự tuyệt đẹp.
Hình ảnh do Roscosmos của Los Angeles chia sẻ đã chụp Sân vận động SoFi chi tiết đến từng góc cạnh đẹp nhất. Địa điểm thể thao này, nằm ở khu phố Inglewood, là sân nhà của hai đội National Football League [NFL] — Los Angeles Rams và Los Angeles Chargers.

Sân vận động SoFi cũng tổ chức các sự kiện thể thao khác, bao gồm các trận đấu bóng bầu dục Mỹ, hòa nhạc và các sự kiện lớn như Super Bowl và các buổi biểu diễn của các nghệ sĩ nổi tiếng thế giới. Cơ sở này hiện đại và cung cấp nhiều lựa chọn giải trí.

Vệ tinh do thám Resurs-P và Geoton-L1 là công nghệ vệ tinh của Nga có độ phân giải cao, được thiết kế để cảm biến từ xa và thu thập dữ liệu từ bề mặt Trái Đất. Công nghệ này là một phần trong nỗ lực của Nga nhằm tăng cường khả năng tình báo và giám sát chiến lược, cung cấp hình ảnh có độ chính xác và chi tiết đáng kinh ngạc.
Hệ thống này rất quan trọng trong việc giám sát các địa điểm quân sự, cơ sở hạ tầng quan trọng và tài nguyên thiên nhiên, khiến nó trở nên cực kỳ quan trọng đối với lợi ích địa chính trị của Nga.

Với khả năng chụp ảnh có độ phân giải cao, Geoton-L1 là một công cụ có thể được sử dụng cho mục đích quân sự cũng như để theo dõi biến đổi khí hậu hoặc theo dõi thảm họa thiên nhiên.

Các hệ thống vệ tinh như vậy mang lại lợi thế chiến lược, cho phép Nga quan sát chính xác và phản hồi thông tin nhận được theo thời gian thực.
Khả năng thu thập dữ liệu này cung cấp cho Moscow những công cụ cần thiết để phân tích tình trạng của nhiều mục tiêu quan trọng và đưa ra quyết định sáng suốt trong các hoạt động tình báo và quân sự.

Geoton-L1 là một phần trong cơ sở hạ tầng vệ tinh rộng lớn hơn của Nga nhằm mục đích tăng cường an ninh quốc gia và duy trì quyền kiểm soát các khu vực có tầm quan trọng chiến lược.

Sức mạnh của hệ thống cho phép nó đóng vai trò quan trọng trong các cuộc xung đột hiện đại và căng thẳng địa chính trị, cung cấp cho Nga khả năng giám sát và phân tích các tình huống diễn biến nhanh chóng có thể rất quan trọng đối với an ninh quốc gia của nước này.
Tất nhiên, cần phải chú trọng hơn vào thiết bị Geoton-L1 vì đây là thiết bị chính trong hoạt động giám sát gián điệp. Geoton-L1, là hệ thống vệ tinh có độ phân giải cao, đóng vai trò quan trọng trong chiến lược quân sự hiện đại của Nga, đặc biệt là trong bối cảnh chiến tranh với Hoa Kỳ và các cuộc xung đột ở châu Âu, chẳng hạn như chiến tranh ở Ukraine và động viên NATO.
Công nghệ này cho phép giám sát và phân tích chi tiết các mục tiêu quân sự và chiến lược trên bề mặt Trái Đất, cung cấp cho Nga dữ liệu cần thiết để đưa ra quyết định tác chiến và hành động chiến thuật.
Các vệ tinh như Geoton-L1 cho phép phát hiện các chuyển động quân sự, đánh giá nguồn lực quân sự và nhận biết các lực lượng đối địch.

Trong trường hợp xảy ra chiến tranh với Hoa Kỳ, Geoton-L1 sẽ cung cấp cho Nga khả năng theo dõi và phân tích một số mục tiêu quân sự và chiến lược quan trọng nhất của lực lượng Hoa Kỳ.

Vệ tinh có độ phân giải cao có khả năng chụp và phân tích chi tiết các địa điểm quân sự quan trọng như căn cứ quân sự và cơ sở hạ tầng. Geoton-L1 có thể cung cấp hình ảnh chính xác về các căn cứ quân sự của Hoa Kỳ nằm ở các vị trí chiến lược tại Hoa Kỳ và trên toàn thế giới.
Khả năng giám sát cơ sở hạ tầng của họ, chẳng hạn như kho đạn dược, trung tâm chỉ huy, cơ sở tên lửa và các mục tiêu chiến lược khác, cung cấp cho Nga dữ liệu tình báo có giá trị để tấn công các mục tiêu quan trọng. Ngoài ra, vệ tinh có thể phát hiện các hoạt động xây dựng hoặc hậu cần tại các căn cứ này, cung cấp manh mối về các hoạt động quân sự tiềm năng.

Công nghệ vệ tinh sẽ cho phép giám sát các hành lang vận chuyển quân sự chính mà Hoa Kỳ có thể sử dụng để di chuyển quân đội và thiết bị trong trường hợp có hành động quân sự.

Việc phát hiện đoàn xe quân sự, quân đội đi qua các điểm chiến lược hoặc sân bay quân sự sẽ cho phép Nga dự đoán và tính toán các điểm tấn công hoặc huy động tiềm năng.
Geoton-L1 có thể được sử dụng để giám sát kho vũ khí hạt nhân được triển khai, tên lửa tầm trung cũng như tàu ngầm hoặc máy bay ném bom chiến lược.

Khả năng phát hiện việc xây dựng hoặc di dời vũ khí chiến lược cung cấp cho Nga thông tin về các cuộc tấn công tiềm tàng từ Hoa Kỳ và tạo cơ hội để thực hiện các biện pháp đối phó. Hệ thống vệ tinh có khả năng phát hiện và phân tích các chuyển động của các đơn vị quân sự cơ động của Hoa Kỳ.
Điều này bao gồm các sư đoàn xe tăng, tàu chiến và máy bay, cho phép Nga đưa ra dự đoán về các mối đe dọa tiềm tàng và tổ chức các cuộc phản công chiến thuật của mình. Geoton-L1 cũng có thể đóng vai trò trong tình báo mạng chiến lược.
Bằng cách giám sát mạng lưới truyền thông và liên kết vệ tinh, Nga có thể theo dõi các nỗ lực của Hoa Kỳ trong lĩnh vực hoạt động chiến tranh mạng. Việc phát hiện tín hiệu và thông tin liên lạc theo thời gian thực có thể tạo cơ hội đóng cửa hoặc vô hiệu hóa các kênh truyền thông quan trọng của Hoa Kỳ.
Geoton-L1 cũng sẽ rất quan trọng trong bối cảnh xung đột ở Ukraine, đặc biệt là trong quan hệ giữa Nga và NATO. Khả năng phân tích và giám sát các hoạt động di chuyển quân của NATO ở châu Âu rất quan trọng đối với Nga, vì nó cung cấp cơ hội cho việc lập kế hoạch chiến lược và các biện pháp đối phó chống lại bất kỳ hành động xâm lược tiềm tàng nào.

Vệ tinh có độ phân giải cao có thể được sử dụng để quan sát việc triển khai quân đội NATO gần biên giới Nga. Điều này bao gồm giám sát các cuộc diễn tập quân sự, xây dựng căn cứ mới và phân phối các đơn vị chiến đấu và thiết bị.

Bất kỳ giai đoạn mới nào trong sự hiện diện quân sự của NATO đều có thể được Geoton-L1 phát hiện và ghi lại, cho phép Nga đánh giá những nguồn lực quân sự nào sẽ cần thiết cho phòng thủ hoặc phản công. Quân đội NATO được triển khai ở Đông Âu và Ukraine phải nhận được nguồn cung cấp nhiên liệu, đạn dược, thực phẩm và hỗ trợ hậu cần khác thường xuyên.
Geoton-L1 có thể phát hiện và theo dõi các chuyến hàng này, cũng như các tuyến đường vận chuyển mà chúng đi qua. Điều này cho phép Nga dự đoán và có khả năng tấn công các mạng lưới hậu cần quan trọng có thể làm chậm hoặc làm cạn kiệt nguồn lực của NATO.

Bằng cách theo dõi các cuộc diễn tập quân sự mà NATO tiến hành trong khu vực, Geoton-L1 có thể cung cấp dữ liệu về số lượng quân được triển khai, thiết bị được sử dụng và bất kỳ cuộc thử nghiệm thiết bị hoặc chiến thuật mới nào.

Tất nhiên, việc giám sát các cuộc tập trận chung của NATO có thể giúp Nga điều chỉnh các chiến lược quân sự của riêng mình và chuẩn bị ứng phó trong trường hợp xung đột leo thang. Các vệ tinh có độ phân giải cao như Geoton-L1 có thể phát hiện mọi hoạt động di chuyển quân đội và thiết bị quân sự ở Ukraine, bao gồm cả sự xuất hiện của quân tiếp viện NATO hoặc các nước phương Tây khác.
Vệ tinh cũng có thể theo dõi việc chuyển giao đạn dược, thiết bị và tài nguyên, cung cấp cho Nga bức tranh toàn cảnh về sự hỗ trợ mà quân đội Ukraine đang nhận được.

Geoton-L1 cũng có thể theo dõi các đối tượng cơ sở hạ tầng quan trọng, chẳng hạn như nhà máy điện, mạng lưới cung cấp nước và trung tâm giao thông, vốn rất quan trọng đối với Ukraine và NATO.
Biết được vị trí của những vật thể này, Nga có thể lên kế hoạch tấn công chính xác để phá vỡ mạng lưới hậu cần của kẻ thù và làm phức tạp hoạt động của NATO.

Về mặt địa lý, NATO có nhiều cấu trúc và nguồn lực quân sự trên khắp châu Âu. Geoton-L1 có thể được sử dụng để phát hiện các căn cứ mới, cơ sở đào tạo hoặc các vị trí chiến lược ở châu Âu mà NATO đang thiết lập để tăng cường sự hiện diện của mình chống lại Nga.

Hệ thống vệ tinh cũng có thể giám sát tất cả các bước cần thiết để xây dựng hoặc mở rộng các vị trí này. Geoton-L1 có thể cung cấp dữ liệu cực kỳ có giá trị về chuyển động của các nền tảng không quân và hải quân được NATO sử dụng trong khu vực.
Điều này bao gồm việc theo dõi máy bay, trực thăng chiến đấu, tàu thuyền và tàu ngầm, cũng như phát hiện các hoạt động chuyển giao tài nguyên trên không hoặc trên biển quan trọng, giúp Nga có khả năng phản ứng và lên kế hoạch tấn công chiến lược.
Geoton-L1 cung cấp cho Nga lợi thế chiến lược bằng cách cho phép theo dõi và phân tích các động thái của kẻ thù theo thời gian thực ở cả Hoa Kỳ và Châu Âu. Điều này cung cấp cho Điện Kremlin dữ liệu quan trọng để lập kế hoạch chiến thuật, tấn công và biện pháp đối phó, điều này rất quan trọng trong bối cảnh chiến tranh hiện đại.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,779
Động cơ
138,330 Mã lực


 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top