[Funland] Tin tức kỹ thuật quân sự quốc tế

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực


 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
Tên lửa Nga xóa sổ hơn 30 pháo hạng nặng Ukraine
Video từ UAV cho thấy tên lửa Nga tập kích điểm tập kết 32 lựu pháo cỡ 152 mm và trận địa radar phòng không P-18 Ukraine ở tỉnh Sumy.

Truyền thông Nga hôm nay công bố video từ máy bay không người lái (UAV), ghi lại quá trình theo dõi và tập kích tên lửa nhằm vào các mục tiêu ở tỉnh Sumy, miền bắc Ukraine.

Trong video đầu tiên, UAV Nga phát hiện 32 lựu pháo D-20 cỡ 152 mm tập kết tại cơ sở quân sự ở thành phố Akhtyrka. Các khẩu pháo được xếp ngay ngắn bên ngoài một nhà kho, gần đó là một số xe tải. Không rõ số pháo này đang được tập kết để chuẩn bị chuyển đến các đơn vị chiến đấu, hay đã bị hỏng và được đưa về sửa chữa hoặc chờ loại biên.


Tên lửa Nga lao xuống giữa điểm tập kết và xóa sổ phần lớn lựu pháo, chỉ một vài khẩu còn nguyên hình dáng nhưng nhiều khả năng đã hư hại nặng. Nhà kho cũng bị tổn hại trong đòn tập kích, chưa rõ mức độ cụ thể.

Lực lượng Nga cũng phát hiện radar cảnh giới đường không P-18 Malachite cùng nhiều xe hậu cần kỹ thuật được quân đội Ukraine triển khai ở địa điểm cách biên giới Nga khoảng 120 km. Tên lửa Nga đánh trúng vị trí này, phá hủy hoàn toàn đài radar và hai xe hậu cần bên cạnh.

Bộ Quốc phòng Nga và quân đội Ukraine chưa bình luận về thông tin.

D-20 là lựu pháo cỡ nòng 152 mm thường triển khai ở cấp chiến dịch, biên chế cho các lữ đoàn pháo binh độc lập hoặc trung đoàn pháo binh trực thuộc sư đoàn bộ binh. Mỗi khẩu nặng khoảng 5,7 tấn và đạt tầm bắn 17-24 km tùy loại đạn. Tính đến năm 2016, quân đội Ukraine sở hữu ít nhất 130 khẩu D-20, nhưng chưa rõ số lượng này thay đổi thế nào khi xung đột bùng phát.

Dòng radar P-18 được Liên Xô biên chế từ năm 1970, chuyên cung cấp tham số tầm và hướng của mục tiêu cho các tổ hợp tên lửa S-75 và S-125, cũng như đóng vai trò cảnh giới độc lập. Việc sử dụng băng sóng mét giúp đài P-18 phát hiện được máy bay tàng hình hiện đại, hỗ trợ quá trình đánh chặn.

Vị trí tỉnh Sumy. Đồ họa: RYV


Vị trí tỉnh Sumy. Đồ họa: RYV

P-18 Malachite là phiên bản hiện đại hóa do Ukraine phát triển, bổ sung khả năng xử lý tín hiệu kỹ thuật số, tự động truyền dữ liệu và tăng cường năng lực kháng nhiễu. Hệ thống này có khả năng phát hiện tiêm kích đối phương từ khoảng cách 400 km, hoặc mục tiêu cỡ nhỏ bay thấp từ cách 70 km.



 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực


 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực



 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
CIA bí mật đánh cắp dữ liệu tên lửa của Liên Xô thế nào?

Trong suốt cuộc chiến tranh tại Việt Nam, tên lửa SA-2 đã tàn phá lực lượng không quân của Mỹ. Và cách CIA chống lại thứ vũ khí đáng sợ nhất của Liên Xô là một đội bay cảm tử không người lái.
Trong suốt cuộc chiến tranh tại Việt Nam, tên lửa SA-2 đã tàn phá lực lượng không quân của Mỹ. Và cách CIA chống lại thứ vũ khí đáng sợ nhất của Liên Xô là một đội bay cảm tử không người lái.


Ngày 13/2/1966, một máy bay không người lái tầm cao đã thực hiện nhiệm vụ trinh sát tối mật trên vùng trời Việt Nam. Lực lượng phòng không của quân đội Việt Nam đã thu được hình ảnh của máy bay do thám U-2 khi nó xâm nhập không phận của Hà Nội. Ngay lập tức, một tên lửa dẫn đường SA-2 do Liên Xô sản xuất được bắn thẳng vào chiếc U-2, biến nó thành đốm lửa và một đống sắt vụn, nhiệm vụ kết thúc.
Với tất cả những dữ liệu trên, quân đội Việt Nam đã chiến thắng trong cuộc đụng độ nhỏ này, nhưng mọi thứ không đơn giản như vậy. Chiếc "SAM Sniffer" này được tạo ra là để hy sinh. Trong 200 mili giây ngắn ngủi trước khi bị bắn hạ, các thiết bị điện trên chiếc máy bay không người lái này, nếu đúng theo kế hoạch, sẽ ghi lại toàn bộ thông tin chi tiết về hệ thống ra-đa theo dõi, hệ thống dẫn đường, đầu đạn của tên lửa và truyền những thông tin đó đi trước khi quá muộn.
CIA đã lên kế hoạch và chuẩn bị cho nhiệm vụ này trong suốt 3 năm với hy vọng có thể thu thông tin mà những máy bay có người lái không thể có được, chiến dịch có mật danh là United Effort. Trước đó, nhiều máy bay không người lái khác đã từng cố thu thập bí mật của SA-2 nhưng đều không thành công.
Nhưng ở thời điểm đó, có điều gì khác biệt?
CIA bi mat danh cap du lieu ten lua cua Lien Xo the nao?

Tên lửa dẫn đường đất đối không SA-2. (Ảnh: Tass).
Vượt qua SAMS
Tên lửa đất đối không dẫn đường bằng ra-đa, hay viết tắt là SAMS, là một mối đe dọa ngày càng lớn đối với lực lượng không quân Mỹ tại chiến trường Việt Nam. Năm 1964, ngay khi Mỹ tham gia vào cuộc chiến, Việt Nam chỉ có 6 ra-đa và đến năm 1967, con số đã lên đến 500 ra-đa.
Mỹ đã cố gắng để tìm ra những bí mật đằng sau tên lửa và hệ thống ra-đa dẫn đường mà quân đội Việt Nam sử dụng. Tuy nhiên chúng được vận hành một cách thông minh và giảm thiểu tối đa khả năng lộ vị trí. Đôi lúc, ra-đa chỉ được bật lên khi có mục tiêu và cũng có lúc quân đội Việt Nam theo dõi mục tiêu bằng một ra-đa thuộc loại khác trước khi kích hoạt ra-đa thứ hai để dẫn đường cho tên lửa vào phút cuối. Khu vực bố trí ra-đa được ngụy trang và thường xuyên di chuyển khiến chúng khó bị tấn công hơn.
Tên lửa dẫn đường SA-2, có tên khác là S-75 Dvina, là một trong những hệ thống phòng không được sử dụng phổ biến nhất trong lịch sử và nó nổi danh với sự kiện bắn hạ chiếc máy bay U-2 của Francis Gary Power năm 1960. Đôi khi nó còn được gọi là "cột điện bay" vì kích thước khổng lồ của mình với chiều dài khoảng 10,6m và đường kính lên đến 1m. SA-2 mang theo đầu đạn phân mảnh nặng 181,4kg và di chuyển với vận tốc Mach 3.
CIA bi mat danh cap du lieu ten lua cua Lien Xo the nao?-Hinh-2

Khoảng khắc chiếc tiêm kích F-105 bị bắn hạ bởi tên lửa đất đối không SA-2. Có thể thấy máy bay đang bốc cháy ở bên phải hình ảnh. (Ảnh: Wikimedia Commons).
Điều khiến tên lửa SA-2 đạt hiệu quả cao là nó không cần phải bắn trúng máy bay, nó chỉ cần đến gần mục tiêu khoảng vài chục mét và bắn ra những mảnh đạn sắc bén. Chính vì mức độ thành công mà Liên Xô rất vui vẻ tài trợ hệ thống tên lửa này cho các nước đồng minh Cuba, Bắc Triều Tiên và Việt Nam.
Tuy nhiên, các kỹ sư của Liên Xô đã để sót một lỗ hổng trong tên lửa này mà CIA nghĩ rằng họ có thể khai thác nó. SA-2 kích hoạt đầu đạn khi đến gần mục tiêu bằng cách sử dụng phản xạ sóng vô tuyến. Nếu CIA tìm ra sóng vô tuyến kích hoạt đầu đạn, các kỹ sư điện tử của Mỹ có thể tạo ra biện pháp đối phó như gây nhiễu hoặc kích nổ đầu đạn ở khoảng cách an toàn.
Các kế hoạch gián điệp đều thất bại. Máy bay bay gần khu bố phòng ra-đa chỉ có thể thu được một số thông tin nhất định. Các cơ quan của Mỹ đã thu được bản dịch của cuốn hướng dẫn vận hành SA-2, tuy nhiên bản dịch quá mơ hồ khiến họ không thể xác định chính xác các thông tin kỹ thuật.
Cuối cùng, chỉ còn một lựa chọn cuối cùng, không quân sẽ có thể thu được tín hiệu khi tham chiến. Nhưng làm sao để có thể bắt được sóng vô tuyến được thiết kế để tiêu diệt máy bay chỉ trong vài trăm mili giây sau đó?
Câu trả lời là: cho máy bay không người lái tham chiến.
CIA bi mat danh cap du lieu ten lua cua Lien Xo the nao?-Hinh-3

Máy bay DC-130 mang theo hai chiếc máy bay không người lái Ryan Model 147SC. (Ảnh: Không quân Mỹ).
Máy bay không người lái: kích thước nhỏ, tầm bay xa
CIA có khá nhiều thiết bị điện tử phục vụ công tác tình báo (ELINT) đã được trang bị trên những máy bay như SR-71 Blackbird và U-2. Nhưng không có cái nào trong số đó tương thích với kích thước của máy bay không người lái. Vì vậy, các kỹ sư đã thu nhỏ System X từ 181,4kg xuống còn 79,4kg.
Steve Miller là người làm việc với những chiếc máy bay không người lái trên thuộc Phi đội Trinh sát số 99 tại Việt Nam. Ông cho biết kỹ thuật thu nhỏ thật sự là một bài thực hành về việc loại bỏ toàn bộ những thứ không cần thiết. Các kỹ sư đã đơn giản hóa ăng-ten của máy bay không người lái và loại bỏ toàn bộ các thiết bị phân tích dữ liệu vì nó hoàn toàn không có thời gian để làm việc đó trước khi biến thành một quả cầu lửa.
"Máy bay phiên bản được cải tiến cũng mang theo nhiều bộ thu sóng và ăng-ten để bao phủ những dải tần số rộng hơn", Miller cho biết. "Thứ duy nhất mà máy bay này mang theo là bộ thu sóng đơn tần và mạch điều hòa tín hiệu".
Sau khi hoàn thành, các nhà nghiên cứu tiếp tục lắp ráp lại thiết bị để phù hợp với kích thước của máy bay không người lái với tên System XVII. Sau đó, trang thiết bị sẽ được lắp đặt trên 3 chiếc máy bay không người lái đặc biệt có tên Ryan Model 147D, chúng có mật danh là Long Arm. Những chiếc máy bay này đã trải qua quá trình thử nghiệm nghiêm ngặt để đảm bảo vẫn có thể bay dưới lực cản do các ăng-ten lớn cần cho ELINT.
Vì những chiếc máy bay này chỉ có vé bay một chiều, nên phương pháp phân tích dữ liệu thông thường của CIA sau khi hoàn thành nhiệm vụ không thể áp dụng. Thay vào đó, Long Arm cần phải bắt được tín hiệu và truyền về. Để có thể truyền dữ liệu về chỉ trong 200 mili giây, chúng phải phân tách dữ liệu ra thành nhiều phần thông qua một quá trình gọi là "multiplexing" (ghép kênh). Cách đó vài kilomet, một chiếc máy bay trinh sát điện tử RB-47H Stratojet sẽ có thể nhận dữ liệu.
Việc thực hiện một chuyến bay không người lái với công nghệ ở những năm 1960 không phải là một nhiệm vụ dễ dàng. Miller cho biết các kỹ thuật viên đã phải tập điều khiển máy bay không người lái trong các nhiệm vụ chiến đấu để xử lý sự cố. Hệ thống trong máy bay điều khiển DC-130 cũng khá đơn sơ với những kệ thiết bị chồng chất có tên Line Replacement Units (LRUs), mỗi kệ lại có những chiếc quạt tản nhiệt chạy ở tần số 400Hz với tiếng ồn đinh tai nhức óc.
"Bạn có thể đứng cạnh ai đó trong phòng điều khiển nhưng để có thể nghe được, bạn phải hét vào tai nhau", Miller diễn tả. "Tất cả chúng tôi đều mang tai nghe với chụp tai bọc bên ngoài".
Khi một chiếc quạt tản nhiệt bị kẹt, hiện tượng quá nhiệt có thể xuất hiện ngay lập tức. Miller nhớ lại có khoảng hai lần nghe thấy một chiếc quạt phát ra âm thanh không đều, điều này báo hiệu rằng nó sắp ngừng hoạt động, ông cần phải hành động thật nhanh. Người điều khiển không thể mất kết nối với máy bay quá vài giây, nếu không chế độ tự động lái của máy bay không người lái sẽ hủy nhiệm vụ và bay về khu vực khôi phục đã lập trình sẵn.
Theo quy trình sẽ cần phải xác định thiết bị xảy ra sự cố, tháo hai đai ốc và tám con vít cố định bằng tuốc nơ vít và kéo thiết bị ra rồi cắt dây nguồn bằng kìm cách điện.
"Sau đó tôi chạy về chỗ để tiếp tục đồng bộ MCGS (microwave command guidance system) với máy bay không người lái", Miller cho biết, và ông tiết tục nhiệm vụ mà không gặp phải sự cố nào khác.
CIA bi mat danh cap du lieu ten lua cua Lien Xo the nao?-Hinh-4

DC-130 triển khai máy bay không người lái Ryan Model 147. (Ảnh: Bảo tàng Hàng không & Vũ trụ San Diego).
Tuy có một chiếc Long Arm bị hư hại trong quá trình thử nghiệm, hai chiếc còn lại vẫn được gửi đến Cuba năm 1963, nơi tên lửa SA-2 thường xuyên đe dọa các máy bay của Mỹ. Tuy nhiên, những chiếc máy bay không người lái cỡ nhỏ không đủ để trở thành mục tiêu và hệ thống tên lửa của Cuba hoàn toàn bỏ qua chúng.
Để giúp những chiếc máy bay không người lái giống một mối đe dọa hơn, các kỹ sư đã trang bị Traveling Wave Tube cho chúng để tăng độ phản xạ sóng ra-đa. Nhờ vậy, những chiếc máy bay không người lái hiển thị trên ra-đa sẽ giống với máy bay gián điệp U-2, một mục tiêu xứng đáng được tiêu diệt.
Vào thời điểm chúng sẵn sàng để thực hiện lại nhiệm vụ vào năm 1964, tình hình chính trị tại Cuba đã thay đổi. Vì vậy, hai chiếc 147D quay trở lại châu Á và triển khai tại Bắc Hàn. Trong hai tháng, ra-đa của Bắc Hàn đã "trúng mồi nhử" nhưng cả hai chiếc đều bị bắn hạ mà không thu được bất cứ thông tin giá trị nào.
Miller cho biết nguyên nhân là vì máy bay bay quá thấp và quân đội Bắc Hàn quá thành thạo để phát hiện và theo dõi mục tiêu trong thời gian ngắn khiến cảm biến của máy bay có quá ít thời gian để phản ứng.
CIA bi mat danh cap du lieu ten lua cua Lien Xo the nao?-Hinh-5

Ryan Model 147D. (Ảnh: Bảo tàng Hàng không & Vũ trụ San Diego).
Bay cao hơn và thông minh hơn
close
arrow_forward_ios
Đọc thêm

pause
volume_off

0%
Play
00:00
00:05
00:34
Unmute

Play
Nếu bay quá thấp là vấn đề khiến cảm biến không kịp phản ứng thì Long Arm chỉ việc bay cao hơn.
CIA đã bố trí 3 máy bay không người lái ELINT mới, là Model 147E với sải cánh tăng từ 4,6m lên 8,2m. Sự thay đổi lớn này giúp 147E có thể bay cao hơn 6.000m, nhờ đó tạo ra nhiều thời gian hơn để phản ứng trước tên lửa đang bay tới, cũng như đưa chúng ra khỏi tầm hoạt động của máy bay đánh chặn MiG-21.
Và lúc này, CIA lựa chọn sẽ thực hiện nhiệm vụ tại Việt Nam.
CIA bi mat danh cap du lieu ten lua cua Lien Xo the nao?-Hinh-6

Ryan Model 147E. (Ảnh: Bảo tàng Hàng không & Vũ trụ San Diego).
Sau chuyến bay đầu tiên tại Việt Nam, những chiếc 147E vẫn sống sót trở về, nhưng các thiết bị ELINT vẫn thất bại. Sau khi phân tích kỹ hơn tại Mỹ, các kỹ sư đã phát hiện ra sự cố quá nhiệt. Các máy bay không người lái nhanh chóng được trang bị hệ thống làm mát bằng amoniac, nhưng Miller cho rằng hệ thống này quá nguy hiểm nên toàn bộ nhân viên mặt đất sẽ nín thở và bỏ chạy nhanh nhất có thể nếu có rò rỉ.
Đầu năm 1966, các chuyến bay SAM Sniffer được nối lại ở Việt Nam và một lần nữa, chiếc 147E đầu tiên bị bắn hạ mà không thu được thông tin, kế hoạch dường như đã thất bại. Nhưng đến ngày 13/2/1966, mọi thứ đã thay đổi.
"Một cú đánh chặn hoàn hảo", Dale Weaver, nhà thầu cao cấp trong các dự án Ryan sau này, cho biết. 147E đã bắt được một tín hiệu hoàn chỉnh của ra-đa dẫn đường và tin hiệu kích hoạt đầu đạn. Thậm chí, máy bay không người lái còn ghi lại thành công lực phát ra từ vụ nổ đã phá hủy nó. Không quân Mỹ đã sử dụng dữ liệu này để phát triển bộ cảnh báo sớm kèm bộ gây nhiễu. Tấm khiên điện tử này giúp bảo vệ bất cứ chiếc máy bay nào có nó khỏi tên lửa SA-2.
Nhưng làm thế nào có thể thử nghiệm thiết bị này mà không gây nguy hiểm cho phi công? Tiếp tục đưa máy bay không người lái vào.
CIA bi mat danh cap du lieu ten lua cua Lien Xo the nao?-Hinh-7

Ryan Model 147F. (Ảnh: Bảo tàng Hàng không & Vũ trụ San Diego).
Giải pháp Shoehorn
Các kỹ sư của Ryan đã trang bị thêm một chiếc Model 147 duy nhất được trang bị máy gây nhiễu, đó là 147F. Sự sắp đặt này được biết đến với cái tên Shoehorn và kỹ sư của dự án này là Robert Schwanhausser. Ông cho biết bộ thiết bị điện tử khổng lồ này phải thực sự "vừa khít" với chiếc máy bay không người lái nhỏ bé. Tháng 7/1966, hải quân Mỹ cho những chiếc máy bay này vào không phận Việt Nam để làm mồi nhử tên lửa. Đã có ít nhất 11 tên lửa SA-2 được bắn lên nhưng không quả nào có thể hạ gục những mục tiêu này.
Cuối cùng thì chiếc máy bay không người lái cũng bị bắn hạ bởi quả tên lửa thứ 12.
Shoehorn đã trở thành xương sống của biện pháp đánh chặn AN/APR-26 được trang bị trên nhiều máy bay Mỹ, trong đó có B-52 Stratofortress, F-4 Phantom II và C-130 Hercules. AN/APR-26 sẽ phát cảnh báo nếu máy bay bị ra-đa phát hiện, cho phép phi công có thể thay đổi đường bay và rời khỏi khu vực phòng không. Hệ thống này cũng có thể xác định khi nào máy bay bị ra-đa khóa mục tiêu và báo cho phi công biết có một tên lửa đang bay đến để có thể thực hiện các động tác tránh né tên lửa.
Trong giai đoạn cuối của cuộc tấn công bằng SAM, khi cảm biến khoảng cách gần được kích hoạt, âm thanh cảnh báo sẽ tăng cao độ và chuyển từ kêu liên tục sang hú, báo hiệu cho phi công biết phải làm gì đó hoặc là chết.
"Các yếu tố quan trọng nhất trong thực hiện động tác đổi hướng đột ngột luôn là để dành cú ngoặc hoặc bổ xuống vào những giây cuối cùng trước va chạm với SAM", Miller cho biết. "Tiếng hú là tín hiệu của việc ‘bẻ lái NGAY!'"
Và nếu tên lửa đã đến quá gần mục tiêu, hệ thống phòng thủ cuối cùng sẽ cố gắng đánh bại cảm biến nổ của đầu đạn. Tuy nhiên các phi hành đoàn đều không vui vẻ gì với việc thiết bị kích nổ đầu đạn trong phạm vi sát thương, Miller nói. Phi công thường sẽ tắt thiết bị gây nhiễu tự động và đặt niềm tin và kỹ năng của bản thân.
Với tất cả những lớp phòng thủ đó, tỉ lệ sống sót của máy bay Mỹ trước tên lửa SA-2 dần tăng lên. Năm 1965, một năm trước khi nhiệm vụ của CIA thành công, chỉ với 4 tên lửa SA-2 đã phá hủy được một máy bay Mỹ. Nhưng đến năm 1967, con số cần thiết đã lên đến xấp xỉ 50 tên lửa.
Thành công này đã khiến Eugene Fubini, trợ lý Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, xem nhiệm vụ SAM Sniffer là "đóng góp quan trọng nhất của hoạt động trinh sát điện tử trong 20 năm qua".
CIA bi mat danh cap du lieu ten lua cua Lien Xo the nao?-Hinh-8

Hệ thống tên lửa đất đối không S-400 trong cuộc tập trận chiến lược Caucasus 2016. (Ảnh: Alexei Pavlishak/Getty Images).
Tuy nhiên, đó chưa phải là hồi kết của kế hoạch này. Rút kinh nghiệm từ những thất bại trên chiến trường, các kỹ sư Liên Xô đã nhanh chóng nâng cấp hệ thống vũ khí của mình, chế tạo ra nhiều phiên bản khác của SA-2. Mỗi bản nâng cấp đều yêu cầu lực lượng tình báo Mỹ phải cập nhật thông tin mới. Sau đó, các hệ thống tên lửa tiếp nối được đánh số từ SA-3, SA-4… Và theo NATO, hệ thống tên lửa hiện tại của Nga có tên S-400 là phiên bản SA-21.
Máy bay không người lái cảm tử Model 147D và E là những máy bay trinh sát được cải tiến, vì vậy rất khó để xác định dòng máy bay tương đương với chúng hiện nay là gì. Vào năm ngoái, một tên lửa của Iran đã bắn hạ một máy bay không người lái RQ-4 Global Hawk. Liệu đây có phải là sức mạnh thật sự của Iran hay chỉ là một con mồi do Mỹ thả ra để thu thập thông tin về tên lửa?
Vì khi cần lấy thông tin từ một vụ nổ, cách tốt nhất là cho máy bay không người lái tham chiến.
 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực




 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
Máy bay không người lái Trung Quốc 'vượt trội' máy bay không người lái Mỹ trong chiến tranh Ukraine; Báo cáo của WSJ gọi UAV do Mỹ sản xuất là dễ vỡ và không hiệu quả
Qua
Ashish Dangwal
-
Ngày 10 tháng 4 năm 2024


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Theo Wall Street Journal (WSJ), máy bay không người lái do Mỹ sản xuất đã không đáp ứng được kỳ vọng trong cuộc xung đột Ukraine, khiến chính quyền Kiev phải đánh giá lại các lựa chọn của họ và chuyển sang các lựa chọn thay thế của Trung Quốc cho nhu cầu quốc phòng.

Theo WSJ, hầu hết các máy bay không người lái (UAV) cỡ nhỏ do các công ty Mỹ phát triển đều gặp khó khăn trong việc thực hiện các tình huống chiến đấu.
Sự phát triển này thổi bay hy vọng của các công ty này, những người đã dự đoán rằng thử nghiệm chiến đấu sẽ thúc đẩy doanh số bán hàng và sự chú ý cho sản phẩm của họ. Hơn nữa, nó đặt ra thách thức cho Lầu Năm Góc, vốn đòi hỏi nguồn cung cấp đáng tin cậy gồm hàng nghìn máy bay không người lái nhỏ cho nhiều mục đích khác nhau.
Các nguồn được trích dẫn trong báo cáo, bao gồm các giám đốc điều hành công ty máy bay không người lái, nhân viên tiền tuyến Ukraine, quan chức chính phủ và cựu quan chức quân đội Hoa Kỳ, đã phác thảo một số vấn đề chính gây khó khăn cho máy bay không người lái do Mỹ sản xuất. Chúng bao gồm chi phí cắt cổ, lỗi kỹ thuật và quy trình sửa chữa phức tạp.

Đặc biệt, các quan chức Ukraine nhận thấy máy bay không người lái do Mỹ sản xuất rất mỏng manh và không hiệu quả trước công nghệ gây nhiễu và mất tín hiệu GPS của Nga. Các trường hợp đã được báo cáo là những máy bay không người lái này không cất cánh, hoàn thành nhiệm vụ hoặc quay trở lại an toàn. Hơn nữa, chúng thường không đạt được khoảng cách bay và tải trọng được quảng cáo.
Giữa chiến tranh Ukraine, quân đội Mỹ nỗ lực tìm kiếm máy bay không người lái diệt tăng mới
Một lính thủy quân lục chiến Hoa Kỳ phóng máy bay không người lái Switchblade trong cuộc tập trận ở California vào tháng 9 năm 2020. Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ/Cpl. Jennessa Davey
Một ví dụ nổi bật được trích dẫn trong báo cáo là công ty Skydio có trụ sở tại Thung lũng Silicon. Mặc dù đã điều động hàng trăm máy bay không người lái tiên tiến nhất tới hỗ trợ lực lượng Ukraine nhưng công nghệ này tỏ ra thiếu sót.
Máy bay không người lái của Skydio thường xuyên chệch hướng và bị mất do hệ thống tác chiến điện tử của Nga, khiến công ty phải bắt tay vào phát triển một đội bay mới.
Ngoài Skydio, một nhà thầu quốc phòng khác của Hoa Kỳ, AeroVironment, công ty đã giành được hợp đồng với Lầu Năm Góc cung cấp máy bay không người lái Switchblade 300 ngay sau khi Nga mở rộng cuộc xâm lược Ukraine vào năm 2022, cũng gặp phải vấn đề tương tự.


Trong giai đoạn đầu, máy bay không người lái Switchblade do Mỹ sản xuất gặp trở ngại do khả năng tác chiến điện tử tiên tiến của Nga. Tuy nhiên, AeroVironment kể từ đó đã thực hiện những nỗ lực đáng kể để nâng cao máy bay không người lái, thực hiện các bản cập nhật và sửa đổi để giải quyết những thách thức này một cách hiệu quả.
Một số giám đốc điều hành công ty máy bay không người lái của Mỹ thừa nhận họ không lường trước được mức độ chiến tranh điện tử gặp phải ở Ukraine. Ví dụ, máy bay không người lái của Skydio, được thiết kế vào năm 2019 để đáp ứng các tiêu chuẩn liên lạc của quân đội Hoa Kỳ, đã phải vật lộn với các kỹ thuật gây nhiễu phức tạp.
Các giám đốc điều hành của các công ty khởi nghiệp cũng cho rằng các hạn chế của Hoa Kỳ đối với các bộ phận và thử nghiệm máy bay không người lái là những yếu tố hạn chế khả năng đổi mới và phản ứng nhanh chóng của họ trước các mối đe dọa đang gia tăng. Trong một cuộc xung đột mà việc cập nhật và nâng cấp hàng ngày là cần thiết, những hạn chế này đã được chứng minh là một trở ngại đáng kể.
Máy bay không người lái của Trung Quốc rẻ hơn và đáng tin cậy hơn
Để đối phó với những thiếu sót của máy bay không người lái do Mỹ sản xuất, chính quyền Ukraine được cho là đang chuyển hướng sang các sản phẩm rẻ hơn của Trung Quốc để bổ sung cho kho vũ khí máy bay không người lái của mình.
Quân đội Ukraine, được cho là chi khoảng 10.000 máy bay không người lái mỗi tháng, nhận thấy việc mua máy bay không người lái đắt tiền do Mỹ sản xuất là thách thức về mặt tài chính. Nhiều máy bay không người lái thương mại của Mỹ có giá cao hơn hàng chục nghìn USD so với các máy bay không người lái của Trung Quốc, khiến chúng trở nên kém khả thi hơn đối với ngân sách của Ukraine.
Máy bay không người lái do Mỹ sản xuất có xu hướng đắt tiền do Bộ Quốc phòng Mỹ áp đặt các yêu cầu nghiêm ngặt đối với các nhà sản xuất máy bay không người lái. Những quy định này, bao gồm cả việc cấm sử dụng linh kiện của Trung Quốc, đã làm tăng chi phí và độ phức tạp của việc chế tạo máy bay không người lái cỡ nhỏ.

Trong khi đó, nhà sản xuất máy bay không người lái DJI của Trung Quốc đã nổi lên như một thương hiệu được quân đội Ukraine ưa chuộng. Thủ tướng Ukraine Denys Shmyhal thừa nhận năm ngoái rằng nước này phụ thuộc rất nhiều vào máy bay không người lái DJI của Trung Quốc cho mục đích quốc phòng.
Phát biểu tại Diễn đàn kinh tế quốc tế Kyiv, Shmyhal tiết lộ rằng Ukraine mua hiệu quả 60% sản lượng máy bay không người lái bốn cánh Mavic toàn cầu của DJI bất chấp lệnh cấm chính thức của nhà cung cấp này đối với việc bán cho quân đội.
Sự phụ thuộc vào công nghệ thương mại với các ứng dụng quân sự này nhấn mạnh những thách thức trong việc kiểm soát dòng sản phẩm đó vào các khu vực xung đột.
Trả lời các câu hỏi, DJI tuyên bố rằng mặc dù họ cố gắng hạn chế việc sử dụng UAV trong các cuộc xung đột nhưng họ không thể kiểm soát việc sử dụng chúng sau khi mua. Công ty nhấn mạnh sự phản đối và lên án mọi hành vi lạm dụng sản phẩm của mình để gây hại ở bất kỳ đâu trên thế giới.
Máy bay không người lái DJI Mavic
Máy bay không người lái DJI Mavic
Bất chấp những hạn chế, Ukraine vẫn mua được hàng chục nghìn máy bay không người lái và phụ tùng thay thế do Trung Quốc sản xuất.
Năm ngoái, tờ New York Times, dựa trên dữ liệu hải quan chính thức của Ukraine từ một nhà cung cấp bên thứ ba, chỉ ra rằng từ tháng 1 năm 2023 đến tháng 6 năm 2023, Kyiv đã nhận được “hàng triệu” máy bay không người lái và phụ tùng thay thế của Trung Quốc, chủ yếu được tạo điều kiện thông qua các trung gian châu Âu.
Hơn nữa, Ukraine đã phát triển ngành công nghiệp máy bay không người lái trong nước phụ thuộc nhiều vào linh kiện của Trung Quốc. Các nhà máy Ukraine sản xuất hàng trăm nghìn máy bay không người lái nhỏ, rẻ tiền có khả năng mang chất nổ.
Ngoài ra, nước này còn sản xuất máy bay không người lái lớn hơn có khả năng xâm nhập sâu vào lãnh thổ Nga và tiếp cận các tàu chiến Nga ở Biển Đen.
 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực

 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
Ukraine dùng đạn lảng vảng mới RAM X tiêu diệt xe phòng không 2S6 Tunguska của Nga
Chiến tranh xung đột Ukraina - Nga 2022ĐĂNG LÊN THỨ TƯ, 10 THÁNG 4 NĂM 2024 14:29

nút chia sẻ facebook

nút chia sẻ twitter

nút chia sẻ Pinterest

nút chia sẻ Linkedin

chia sẻ nút chia sẻ này



Theo một đoạn video gần đây được đăng trên Telegram, quân đội Ukraine đã sử dụng một loại đạn bay lảng vảng mới do địa phương sản xuất có tên RAM X, còn được gọi là 'Ukrolancets', do nó có thiết kế tương tự như máy bay không người lái Lancet kamikaze của Nga. Trong video, RAM X mới tấn công và tiêu diệt một chiếc xe của Nga2S6 Tunguskahệ thống pháo phòng không tự hành.
Theo dõi công nhận quân đội trên Google Tin tức tại liên kết này

Công nhận quân đội Tin tức quốc phòng và an ninh toàn cầu

Bắt giữ sự tàn phá của 2S6 Tunguska (Nguồn ảnh Telegram/Khortysky_Wind )
Máy bay không người lái tấn công RAM X

Máy bay không người lái mới lần đầu tiên được đề cập trong một bài đăng Telegram trên kênh chính thức của nhóm chiến lược-hoạt động Khortytsia chiến đấu ở mặt trận phía Đông Ukraine vào thứ Ba, ngày 9 tháng 4 năm 2024, trong một video có mô tả sau: “Là kết quả của cuộc trinh sát trên không ở khu vực định cư Zorya, kẻ thù2S6 Tunguskahệ thống phòng không bị phát hiện. Một quả đạn lảng vảng RAM X đã được phóng vào mục tiêu được phát hiện. Do hỏa hoạn, mục tiêu được phát hiện đã bị hư hại nghiêm trọng.” (quay video bên dưới)
Một số cuộc tấn công khác từ cùng loại đạn dược xuất hiện trong một video tổng hợp mới của SBU Ukraine cho thấy sự phá hủy của nhiều hệ thống phòng không khác: Hai xe phóng Buk, một xe radar Buk, hai hệ thống Tor, một Strela-10 và một Tunguska, gần như là một tập hợp các hệ thống đất đối không di động của Nga, có thể để nhấn mạnh quan điểm rằng không có gì có thể ngăn cản chúng. Đây là những tài sản đắt tiền sẽ khó hoặc không thể thay thế trong thời chiến.
Các2S6 Tunguskalà hệ thống phòng không tự hành tiên tiến nhất của Liên Xô/Nga, được phát triển vào những năm 1970 và đi vào hoạt động từ những năm 1980. Nó kết hợp hệ thống súng phòng không dẫn đường bằng radar với tên lửa đất đối không trên nền tảng xe bánh xích, cung cấp khả năng bảo vệ trong mọi thời tiết, cả ngày lẫn đêm trước nhiều mối đe dọa trên không bao gồm máy bay, trực thăng và máy bay không người lái. Tunguska được trang bị 2 pháo tự động 30 mm và 8 tên lửa 9M311 (SA-19 "Grison"), cho phép nó tấn công các mục tiêu ở cự ly lên tới 10 km đối với tên lửa và 4 km đối với súng đại bác. Hệ thống radar và hệ thống nhắm mục tiêu quang học tích hợp của nó cho phép theo dõi và tấn công hiệu quả các mục tiêu di chuyển nhanh, khiến Tunguska trở thành thành phần chủ chốt của lực lượng phòng không Nga và là tài sản quan trọng trên chiến trường hiện đại.
Một điểm khác là tên của máy bay không người lái. RAM X dường như ám chỉ một phiên bản nâng cấp của loại đạn lảng vảng RAM II do công ty CDET của Ukraine sản xuất. Công ty sản xuất máy bay không người lái trinh sát cánh cố định Leleka-100 (“Stork-100”) rất thành công, có sải cánh dài 7 foot và thời gian hoạt động hơn hai giờ, khiến nó trở thành tài sản quý giá cho các hoạt động tầm xa, tầm xa. thời gian trinh sát.

RAM II đã được ra mắt vào năm 2018 khi nó được chào bán để xuất khẩu nhưng thu hút rất ít sự quan tâm. Nó có tầm bắn 30 km/20 dặm, mang đầu đạn nặng 3 kg/6,5 lb và có thể tấn công với độ chính xác cao. Nó chưa được nhìn thấy trong cuộc xung đột này và có vẻ như thiết kế đã được sửa đổi trong phiên bản mới.
Công nhận quân đội Tin tức quốc phòng và an ninh toàn cầu

Đạn lảng vảng RAM II - không có hình ảnh nào của RAM X được tiết lộ (Nguồn ảnh SBU )

Không giống như Lancet, có thể dễ dàng nhận dạng trong các video tấn công nhờ hình dáng màu trắng đặc biệt với đôi cánh chữ X, RAM X khó phát hiện hơn nhiều. Từ những gì có thể nhìn thấy, nó trông giống như cách bố trí máy bay thông thường với một đôi cánh giống như Lelka-100.
Chiến tranh Ukraine: cảnh sử dụng ồ ạt đạn dược điều khiển từ xa

Đạn lảng vảng Lancet của Nga, do công ty con ZALA của Kalashnikov sản xuất, là một trong những câu chuyện thành công lớn của cuộc xung đột. Vũ khí nặng 12 kg/26 pound có tầm bắn hơn 40 km/25 dặm và đã chứng tỏ hiệu quả cao trong việc tiêu diệt xe tăng, pháo binh và các mục tiêu khác. Hạn chế chính là nó chỉ được sản xuất với số lượng nhỏ, rõ ràng là do cuộc tấn công bằng máy bay không người lái của Ukraine nhằm vào nhà máy sản xuất các bộ phận quan trọng. Ngoài ra, còn có những câu hỏi về tính hiệu quả của phần mềm nhắm mục tiêu với nhiều sai sót được ghi lại.
Thành công này khiến nhiều người đặt câu hỏi đâu là điểm tương đương của Ukraine. Ukraine đã cung cấp một số lượng nhỏ Switchblades nhập khẩu của Hoa Kỳ (và Phoenix Ghosts khó nắm bắt) và đạn dược lảng vảng Warmate của Ba Lan và một số thiết kế bản địa, những thiết kế này ít có tác động. FPV của Ukraine chắc chắn có hiệu quả, nhưng cần một thứ gì đó lớn hơn.
Vào tháng 2 năm 2024, Mykhailo Fedorov, Bộ trưởng Bộ Chuyển đổi Kỹ thuật số và người đứng đầu máy bay không người lái đã tuyên bố rằng hai loại tương đương Lancet của Ukraine đang được sản xuất và sẽ sớm được đưa vào sử dụng. Chúng bao gồm hướng dẫn đầu cuối để có thể bắn trúng mục tiêu ngay cả khi chúng được bảo vệ bởi thiết bị gây nhiễu.

RAM X có thể là một trong những sản phẩm đó. Những loại khác đang được phát triển bao gồm Perun, có vẻ như là một bản sao trực tiếp, được thiết kế ngược của Lancet (bản thân nó có rất nhiều đặc điểm thiết kế giống với đạn dược lảng vảng Anh hùng của Israel) và Bayonet do Terminal Autonomy sản xuất.
Perun Ukraina: một bản sao của cây thương Nga
Perun Ukraina dường như là một bản sao trực tiếp của Lancet Nga.
Những gì tất cả những loại vũ khí này mang lại là khả năng tương tự như máy bay không người lái cảm tử FPV phổ biến với phạm vi mở rộng đáng kể. Và trong khi Lancet được cho là có giá 30.000 USD, thì Ukrolancet sẽ được sản xuất với chi phí thấp hơn và với số lượng lớn hơn nhiều. Ngay cả các nhà phát triển máy bay không người lái khác của Nga cũng cho rằng Lancet được định giá quá cao, nhưng các nhà sản xuất lại có mối quan hệ thoải mái với Bộ Quốc phòng Nga.
Trong khi FPV thường đạt ở phạm vi 10 km/6 dặm hoặc hơn và đôi khi tăng gấp đôi, Ukrolancet có thể đạt tới 50 km/30 dặm hoặc hơn tùy thuộc vào thông tin liên lạc. Đây là loại HIMARS và có nghĩa là chúng có thể tấn công các mục tiêu của Nga như pháo binh và hệ thống phòng không thường được giữ ở ngoài phạm vi FPV. Động cơ tấn công phòng không trước tiên có thể dựa trên giá trị, với một hệ thống Tor có giá khoảng 24 triệu USD. Liệu Nga có thể thay thế những hệ thống như vậy hay không vẫn là một câu hỏi mở.
Công nhận quân đội Tin tức quốc phòng và an ninh toàn cầu

Perun lảng vảng đạn dược (Nguồn ảnh Cơ quan báo chí quân sự Ukraine )
Các cuộc tấn công tầm xa đòi hỏi trí thông minh tốt. Ukraine dường như có nhiều thông tin mục tiêu từ dữ liệu được Mỹ và các đồng minh khác chuyển giao, những nước có nhiều vệ tinh và hệ thống thu thập thông tin tình báo khác, nhưng nhu cầu về dữ liệu này sẽ là yếu tố hạn chế lớn đối với các lực lượng khác sử dụng vũ khí như vậy trong tương lai. xung đột.

Trước đây, khi Ukraine đã có được khả năng tấn công tầm xa hơn, người Nga buộc phải rút lực lượng của mình. HIMARS đã phá hủy nhiều kho đạn và trụ sở của Nga trước khi chúng được di dời ra khỏi tầm bắn. FPV có nghĩa là ở một số khu vực, xe tăng Nga được cho là đã phải rút lui vài dặm khỏi tiền tuyến để tránh bị tiêu diệt.

Liệu pháo binh và phòng không vẫn có thể làm tốt nhiệm vụ của mình nếu họ phải lùi xa chiến tuyến trong hầu hết thời gian và chỉ được đẩy về phía trước khi cần thiết? Với tầm nhìn rõ ràng của các phương tiện di chuyển, liệu chúng có bị va chạm mỗi khi hành động không? Khi Ukraine triển khai Ukrolancet, chúng ta sẽ nhận được câu trả lời khi một trò chơi Roulette Nga khổng lồ mới diễn ra, đó là một trong những lý do triển khai trong tương lai củaĐạo hàm 2S38trên tiền tuyến.
 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
Tiểu đoàn Nga tấn công vị trí Ukraine bằng mô tô địa hình
Chiến tranh xung đột Ukraina - Nga 2022ĐĂNG LÊN THỨ TƯ, 10 THÁNG 4 NĂM 2024 14:29

nút chia sẻ facebook

nút chia sẻ twitter

nút chia sẻ Pinterest

nút chia sẻ Linkedin

chia sẻ nút chia sẻ này



Vào ngày 10 tháng 4 năm 2024, trên mạng xã hội Nga xuất hiện các báo cáo nêu chi tiết về hoạt động của tiểu đoàn Zarya của Nga nhằm vào các vị trí của Ukraine, nơi sử dụng xe mô tô địa hình để tấn công. Hoạt động này được ghi lại trong đoạn phim được công bố nêu bật sự di chuyển nhanh chóng của tiểu đoàn về phía phòng thủ của địch sau khi chuẩn bị pháo binh. Chiến thuật được sử dụng, tập trung vào tốc độ và khả năng cơ động, cho phép các nhóm tấn công tiếp cận mục tiêu mà không bị phát hiện cho đến khi họ ở gần, dẫn đến việc chiếm thành công một thành trì của Ukraine.
Theo dõi công nhận quân đội trên Google Tin tức tại liên kết này
Công nhận quân đội Tin tức quốc phòng và an ninh toàn cầu

Việc tiểu đoàn Zarya áp dụng các chiến thuật như vậy dường như là một phản ứng có thể xảy ra trước việc lực lượng Ukraine ngày càng sử dụng máy bay không người lái (UAV). (Nguồn ảnh: mạng xã hội Nga)
Việc tiểu đoàn Zarya áp dụng các chiến thuật như vậy dường như là một phản ứng có thể xảy ra trước việc lực lượng Ukraine ngày càng sử dụng máy bay không người lái (UAV), chủ yếu để giám sát và tấn công trực tiếp. Việc sử dụng xe máy trong chiến dịch này cho thấy một sự thay đổi tiềm năng trong chiến lược của các đơn vị nhỏ hơn của Quân đội Nga theo hướng chú trọng hơn vào tính cơ động và yếu tố bất ngờ.
Phóng viên quân sự Nga Alexander Sladkov và chuyên gia quân sự Andrei Klintsevich đã bình luận về chiến thuật mới này trên một số phương tiện truyền thông Nga. Sladkov lưu ý đến tính hữu ích của mô tô trong các tình huống chiến đấu mà không đưa ra kế hoạch cụ thể, trong khi Klintsevich thảo luận về lợi ích chiến thuật của mô tô và ATV trong việc di chuyển trên các địa hình khó khăn. Đối với họ, điều này có thể cho thấy một xu hướng rộng lớn hơn nhằm chống lại việc kẻ thù ngày càng sử dụng máy bay không người lái, nhấn mạnh vào tốc độ phân tán và di chuyển để làm phức tạp việc nhắm mục tiêu của các máy bay không người lái Ukraine.
Cụ thể, quyết định sử dụng xe máy và ATV trong các hoạt động của các đơn vị Nga, như tiểu đoàn Zarya đã chứng minh, dường như là một phản ứng trước những thách thức do năng lực máy bay không người lái được nâng cao của Lực lượng Vũ trang Ukraine đặt ra. Với việc các lực lượng Ukraine mở rộng hoạt động sử dụng máy bay không người lái của họ, khả năng dễ bị tổn thương của các đơn vị mặt đất trước sự giám sát và nhắm mục tiêu trên không đã trở nên rõ ràng hơn, như nhóm biên tập Army Certification đã báo cáo nhiều lần. Chiến lược sử dụng các nhóm tấn công nhỏ hơn, có tính cơ động cao nhằm mục đích giảm thiểu lỗ hổng này, khiến máy bay không người lái gặp khó khăn hơn trong việc theo dõi và tấn công chúng một cách hiệu quả.
Từ quan điểm quân sự, việc lựa chọn các phương tiện địa hình như ATV và mô tô cho các hoạt động như vậy mang lại lợi thế về mặt chiến thuật, bao gồm nâng cao khả năng cơ động và tốc độ trên nhiều địa hình khác nhau. Điều này tạo điều kiện thuận lợi cho việc tiếp cận nhanh chóng và lén lút tới vị trí của kẻ thù, giảm thời gian bị phát hiện và giao tranh với kẻ thù.

Hơn nữa, việc lực lượng Ukraine ngày càng sử dụng UAV để giám sát và tấn công chính xác có thể dẫn đến việc các đơn vị Nga phải đánh giá lại chiến thuật di chuyển và tấn công. Việc điều chỉnh chiến thuật để tăng cường khả năng cơ động và giảm tầm nhìn nhằm mục đích giảm thiểu lợi thế công nghệ mà lực lượng Ukraine nắm giữ. Các đơn vị nhỏ hơn trên mô tô và ATV có hình dáng trực quan nhỏ hơn so với các tài sản quân sự truyền thống hơn như xe tăng và xe tải, khiến chúng khó bị phát hiện, theo dõi và nhắm mục tiêu từ trên không hơn. Môi trường chiến thuật ở Ukraine, đặc trưng bởi sự giám sát hiệu quả của máy bay không người lái và việc sử dụng máy bay không người lái cảm tử, đặt ra những thách thức đáng kể đối với các hoạt động quân sự của Nga, bao gồm cả khó khăn trong việc tập trung lực lượng mà không bị phát hiện trước khi tấn công một vị trí của Ukraine.
Hơn nữa, xe máy còn có khả năng di chuyển trên các địa hình khó khăn hiệu quả hơn, cung cấp các phương pháp tiếp cận mới tới mục tiêu và cho phép tái triển khai hoặc rút quân nhanh chóng khi cần thiết. So với các phương tiện quân sự hạng nặng hơn, xe máy và ATV cũng có chi phí tương đối thấp và dễ bảo trì hơn, cho phép triển khai với số lượng lớn hơn với ít cơ sở hạ tầng hỗ trợ hơn. Khía cạnh hậu cần này nhấn mạnh sự thay đổi theo hướng chiến thuật tác chiến năng động hơn để đáp ứng các điều kiện trên chiến trường.

 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực

Ukraine báo cáo lần đầu tiên trực thăng Ka-27 của Nga bị phá hủy ở Crimea

Chiến tranh xung đột Ukraina - Nga 2022ĐĂNG LÊN THỨ TƯ, 10 THÁNG 4 NĂM 2024 12:12

nút chia sẻ facebook

nút chia sẻ twitter

nút chia sẻ Pinterest

nút chia sẻ Linkedin

chia sẻ nút chia sẻ này



Người phát ngôn của Lực lượng Hải quân Ukraine, Dmytro Pletenchuk, tiết lộ trên Facebook việc trực thăng Ka-27 của Nga bị phá hủy ở Crimea. "Trừ một chiếc Ka-27 của Nga ở Crimea. Nó đang thực hiện nhiệm vụ tìm kiếm. Và nó đã tìm thấy thứ gì đó", Pletenchuk cho biết vào ngày 10 tháng 4 năm 2024. Một số nguồn khác chứng thực thông tin này, nhưng không có nguồn chính thức nào của Nga xác nhận.
Theo dõi công nhận quân đội trên Google Tin tức tại liên kết này
Công nhận quân đội Tin tức quốc phòng và an ninh toàn cầu

Trực thăng tác chiến chống ngầm Kamov Ka-27 của Nga. (Nguồn ảnh: Vitaly V.Kuzmin)


Những chiếc trực thăng này, đóng tại căn cứ không quân Kacha ở quận Bakhchysarai của Crimea, được Hạm đội Biển Đen của Nga sử dụng để theo dõi máy bay không người lái và tàu đổ bộ của hải quân Ukraine.

Theo báo cáo từ kênh Crimean Wind Telegram, một âm thanh giống như vụ phóng tên lửa đã được nghe thấy ở Sevastopol vào khoảng 8h30 sáng thứ Tư, sau đó là một vụ nổ bị bóp nghẹt, gợi nhớ đến những âm thanh được quan sát thấy trong các hoạt động phòng không. Theo các báo cáo khác từ kênh Telegram của Helicopterpilot, có thể một hỏa lực thiện chiến đã hạ gục trực thăng Nga.
Kamov Ka-27 là máy bay trực thăng tác chiến chống tàu ngầm, do Kamov thiết kế và sử dụng chủ yếu trong các hoạt động hải quân. Với chuyến bay đầu tiên vào tháng 12/1974, nó được trang bị 2 động cơ Klimov TV3-117V, tạo ra công suất 2.226 mã lực. Mô hình này có thể chứa phi hành đoàn từ 1 đến 3 người, cùng với 2 đến 3 chuyên gia bổ sung cho các nhiệm vụ cụ thể.
Về kích thước, Ka-27 có đường kính cánh quạt 15,90 mét, dài 11,30 mét và cao 5,40 mét. Trọng lượng của nó thay đổi tùy theo cấu hình, với khối lượng rỗng là 6.500 kg và trọng tải lên tới 12.600 kg.
Về hiệu suất, chiếc trực thăng này có thể đạt tốc độ bay 220 km/h và tốc độ tối đa 250 km/h. Trần bay hoạt động của nó đạt tới 5.000 mét và có thể đi được quãng đường 800 km mà không cần tiếp nhiên liệu.
Vũ khí của Ka-27 bao gồm 2 ngư lôi và súng máy 7,62 mm gắn bên ngoài. Ngoài ra, nó có thể được trang bị pháo 30 mm và bệ rocket 55 mm. Hệ thống điện tử hàng không của nó rất toàn diện, bao gồm radar, MAD (máy dò khối kim loại), sonar trên không và phao siêu âm để phát hiện dưới nước. Để phòng thủ, nó được trang bị máy thu cảnh báo radar, các biện pháp hỗ trợ điện tử (ESM) và hệ thống tác chiến điện tử.
Kể từ khi bắt đầu cuộc xâm lược quy mô lớn vào Ukraine, Nga được cho là đã mất 325 máy bay cánh quay trong cuộc xung đột. Tuy nhiên, việc trực thăng Ka-27 bị phá hủy không được đề cập trong cuộc họp giao ban buổi sáng của Tổng Tham mưu trưởng các lực lượng vũ trang Ukraine. Mặc dù bản chất nguyên nhân khiến chiếc Ka-27 bị bắn hạ vẫn chưa được biết rõ nhưng một số nguồn tin đồng ý rằng nó thực sự đã bị vô hiệu hóa. Tuy nhiên, xác nhận hoặc bằng chứng chính thức vẫn đang chờ xử lý, vì vậy đây là một câu chuyện đang phát triển.
 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
Nguyên mẫu 'TOS-3' đã sẵn sàng: Nga đang phát triển hệ thống kế thừa cho hệ thống pháo nhiệt áp TOS-1A đáng sợ sau khi thành công trên chiến trường

Ban biên tập Tạp chí Đồng hồ Quân đội
Tháng Tư-10-2024

Hệ thống pháo tên lửa TOS-1A

Hệ thống pháo tên lửa TOS-1A

Tập đoàn quốc phòng Nga Rostec đang phát triển hệ thống pháo phản lực nhiệt áp TOS-1A 220 mm sau sự chú ý đáng kể đến hiệu suất chiến đấu của loại vũ khí này tại chiến trường Ukraine. Giám đốc Công nghiệp Hệ thống Vũ khí của Rostec, Bekhan Ozdoev, cho biết vào ngày 8 tháng 4 đã xác nhận rằng nguyên mẫu đầu tiên của hệ thống này đã được chế tạo và nhà máy Omsktransmash đã nộp đơn đăng ký nhãn hiệu TOS-3 'Dragon' - tên gọi của hệ thống vũ khí mới. hệ thống. Ozdoev tiết lộ về quá trình phát triển đang diễn ra của hệ thống này: "Ví dụ, mọi người đều biết đến hệ thống súng phun lửa hạng nặng TOS-1 Solntsepyok và TOS-2 Tosochka. Đây là những vũ khí mạnh mẽ đã hoạt động tốt trong khu vực hoạt động quân sự đặc biệt. Chúng tôi hiện đang nghiên cứu chế tạo." "



Pin từ hệ thống TOS-1A

Khả năng của TOS-1A đã được cải thiện đáng kể theo thời gian, với việc Giám đốc điều hành của Viện Nghiên cứu Tín hiệu Vladimir Pimenov đã tiết lộ ngay trước tuyên bố của Giám đốc Ozdoev rằng hệ thống định vị mới đã “cải thiện độ chính xác vận hành đến vài mét”. "Quân đội CBR [Bảo vệ hạt nhân, sinh học và hóa học] đã hỏi liệu chúng tôi có giải pháp nghiên cứu nào để hoạt động Solntsepyok linh hoạt hơn tại các vị trí bắn hay không. Chúng tôi đã cung cấp hệ thống định vị của mình, giúp giảm thời gian chiến đấu tại vị trí bắn mà không cần phương tiện chiến đấu rời khỏi bởi một phi hành đoàn và một người chỉ huy," ông giải thích thêm. Đạn nhiệt áp của TOS-1A hoạt động bằng cách phân tán đám mây khí hóa học vào không khí, sau đó được kích nổ bằng chất nổ chân không, giải phóng sóng xung kích áp suất cao hút không khí ra khỏi khu vực hạn chế với lực cực lớn. Điều này là tối ưu để vô hiệu hóa lực lượng mặt đất của đối phương ở các vị trí kiên cố và có thể phá hủy các tòa nhà, hang động, chiến hào và các công sự khác đồng thời làm vỡ phổi của tất cả những người có mặt trong vùng lân cận. Hệ thống này đã thu hút được nhiều sự chú ý hơn ở chiến trường Ukraine, được cho là bất kỳ tài sản nào khác trong lực lượng mặt đất của Nga, và được bổ sung bằng cách sử dụng ngày càng nhiều các loại bom lượn nhiệt áp có tải trọng cao như ODAB-500 do máy bay chiến đấu Nga thả xuống để quét sạch lực lượng Ukraine và đồng minh. ra khỏi các vị trí kiên cố.

 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
Serbia mua máy bay chiến đấu Rafale của Pháp trong bước đột phá lớn từ Nga: Việc xoay trục của Belgrade có ý nghĩa gì đối với hệ thống phòng không của nước này

Ban biên tập Tạp chí Đồng hồ Quân đội
Tháng Tư-10-2024

Máy bay chiến đấu Rafale

Máy bay chiến đấu Rafale

Vào ngày 9 tháng 4, sau nhiều năm đồn đoán về tương lai của phi đội máy bay chiến đấu Serbia, Tổng thống nước này Aleksandar Vucic cho biết họ đã “đạt được thỏa thuận cụ thể về việc mua máy bay chiến đấu Rafale” trong cuộc hội đàm với người đồng cấp Pháp Emmanuel Macron. Ông nói: “Hợp đồng dự kiến sẽ được ký trong hai tháng tới và với sự chứng kiến của tổng thống Pháp. Hiện vẫn chưa chắc chắn liệu những chiếc máy bay này sẽ thay thế hay phục vụ cùng phi đội 14 máy bay chiến đấu MiG-29 hiện tại của đất nước hay không , chiếc mới nhất được Nga tặng vào năm 2017 và được hiện đại hóa theo tiêu chuẩn 'thế hệ 4+'. Nếu những chiếc MiG được giữ lại sẽ mở ra khả năng Serbia sẽ vận hành đồng thời cả máy bay chiến đấu tiêu chuẩn của Nga và NATO, như nhiều quốc gia trung lập như Ấn Độ, Ai Cập, Malaysia và Indonesia đã làm.
Các quốc gia trung lập bao gồm Serbia đã phải chịu áp lực đáng kể từ khắp thế giới phương Tây trong việc không mua khí tài quân sự của Nga, trong đó Belgrade đã bị đe dọa bởi các lệnh trừng phạt kinh tế của Mỹ giống như Ấn Độ, Ai Cập và một số nước khác. Những mối đe dọa này đáng chú ý đã làm chệch hướng kế hoạch mua hệ thống phòng không S-400 từ Nga, mặc dù trong trường hợp đó Serbia đã tránh thúc đẩy sự phụ thuộc vào thiết bị của phương Tây và thay vào đó mua hệ thống HQ-22 từ Trung Quốc. Trước đây có suy đoán rằng Serbia có thể tìm cách mua máy bay chiến đấu của Trung Quốc để tránh phụ thuộc vào thiết bị của NATO hoặc các lệnh trừng phạt của phương Tây. Vị trí của Serbia ở châu Âu khiến nước này dễ bị đe dọa trừng phạt, vào năm 2023, Kazakhstan và Ethiopia đều quyết định phản đối Rafale để mua máy bay chiến đấu Su-30 của Nga, sau quyết định trước đó của Algeria cũng làm điều tương tự, không quốc gia nào trong số này phụ thuộc về mặt kinh tế vào hoặc dễ bị tổn thương về mặt địa chính trị đối với các quốc gia Khối phương Tây.



MiG-29 của Không quân Serbia

Máy bay chiến đấu và lực lượng phòng không là một vấn đề đặc biệt nhạy cảm ở Serbia do ký ức lịch sử gần đây về các cuộc oanh tạc dữ dội của lực lượng NATO, xảy ra trên quy mô hạn chế trong hầu hết những năm 1990 nhưng leo thang rất đáng kể từ tháng 3 năm 1999 với những tác động tàn khốc đối với sức khỏe cộng đồng và dân thường. cơ sở hạ tầng. Tuy nhiên, khi Serbia tìm cách gia nhập Liên minh châu Âu, các quan chức châu Âu đã vạch ra đường lối đặc biệt cứng rắn chống lại tính trung lập và nói rõ rằng việc chuyển đổi sang phần cứng quân sự tiêu chuẩn của NATO là bắt buộc đối với nước này. Việc vận hành máy bay chiến đấu Rafale sẽ khiến Serbia phải phụ thuộc vào Pháp về phụ tùng và đạn dược, trong đó quốc gia này được biết là đã lắp đặt công tắc tiêu diệt trên máy bay và tên lửa phóng từ trên không để ngăn chặn chúng được sử dụng chống lại lợi ích của Pháp. Các loại vũ khí phóng từ trên không tầm xa của Pháp cũng phụ thuộc vào hướng dẫn GPS của Mỹ, có nghĩa là các cuộc tấn công có hướng dẫn sẽ không thể thực hiện được nếu Washington cắt đứt sự hỗ trợ . Với thông báo được đưa ra ngay sau lễ kỷ niệm 25 năm bắt đầu chiến dịch ném bom của NATO, việc mua bán này cho thấy ý định của Serbia nhằm tiến sâu hơn vào phạm vi ảnh hưởng của phương Tây. Tuy nhiên, tương lai của phi đội MiG-29 của nước này vẫn chưa chắc chắn, cũng như các chi tiết của hợp đồng Rafale đã thỏa thuận bao gồm loại đạn dược sẽ được cung cấp. Việc mua lại cũng đặt ra những câu hỏi quan trọng liên quan đến việc làm thế nào máy bay tiêu chuẩn của NATO sẽ được tích hợp vào mạng lưới phòng không của Liên Xô, Trung Quốc và Nga.

 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực


Nga liên tiếp đưa vào các hệ thống chiến đấu mới
 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
Mỹ khoe tên lửa siêu vượt âm có thể phóng từ tiêm kích F-35
Tập đoàn Mỹ công bố tên lửa Mako có thể cất trong thân F-35 và là mẫu tên lửa siêu vượt âm đầu tiên phóng được từ tiêm kích này.

"Với hải quân Mỹ, đây là một hệ thống đa nhiệm có năng lực lớn, khả năng sống sót cao, giá cả phải chăng", Rick Loy, Giám đốc Chương trình Cấp cao thuộc bộ phận Kiểm soát Tên lửa và Hỏa lực của tập đoàn vũ khí Mỹ Lockheed Martin cho biết, khi giới thiệu về tên lửa siêu vượt âm đa nhiệm Mako tại triển lãm hàng hải Sea Air Space 2024 diễn ra tuần này ở Washington, Mỹ.

Đại diện Lockheed Martin cho biết đây là lần đầu tiên tên lửa Mako được trưng bày công khai kể từ khi quá trình phát triển bắt đầu cách đây 7 năm. Mẫu tên lửa này do Lockheed Martin và CoAspire hợp tác chế tạo, ban đầu được phát triển bằng nguồn tiền nội bộ cho chương trình Vũ khí Tấn công Dự phòng (SiAW) của không quân Mỹ, trước khi giới thiệu cho cả lực lượng hải quân để trang bị cho tiêm kích hạm.

Tên lửa siêu vượt âm Mako trưng bày tại triển lãm Sea Air Space 2024. Ảnh: Naval News


Tên lửa siêu vượt âm Mako trưng bày tại triển lãm Sea Air Space 2024. Ảnh: Naval News

Lockheed Martin cho biết tên lửa Mako có thể được tích hợp với các chiến đấu cơ F-35, F-22, F-15, F-16, F/A-18, và một số máy bay khác. Đây là dòng đạn siêu vượt âm đầu tiên có thể phóng từ mẫu tiêm kích tàng hình thế hệ thứ 5 của Mỹ.

Một mô hình tên lửa Mako được trưng bày tại gian hàng của CoAspire ở triển lãm, kèm với video đồ họa máy bay F-35 mang theo quả đạn này. Video cho thấy phi cơ có thể mang tối đa 6 quả Mako, gồm 4 chiếc trên giá treo bên ngoài và hai chiếc bên trong hai khoang vũ khí ở trong thân.

Hiện không loại vũ khí siêu vượt âm nào đang trong quá trình phát triển của Mỹ có thể nhét vừa khoang vũ khí của tiêm kích F-35 như dòng Mako. Tính năng này giúp mẫu phi cơ có thể sử dụng quả đạn mà không gây ảnh hưởng tới năng lực tàng hình, do treo vũ khí bên ngoài sẽ khiến máy bay dễ bị radar đối phương phát hiện hơn.

Lockheed Martin và CoAspire chưa tiết lộ nhiều thông tin kỹ thuật về tên lửa Mako, trừ việc nó được trang bị nhiều hệ thống dẫn đường khác nhau và có vận tốc tối thiểu Mach 5 (6.147 km/h). Ông Loy cho biết họ đã kiểm tra độ khớp của quả đạn này về cả phương diện điện tử và trên mô hình vật lý, cũng như trên nhiều loại chiến đấu cơ và máy bay tuần tra biển.

Tiêm kích F-35 mang tên lửa Mako. Đồ họa: Lockheed Martin

Tiêm kích F-35 mang tên lửa Mako. Đồ họa: Lockheed Martin

Mỹ đang gặp khó khăn trong chương trình phát triển vũ khí siêu vượt âm, dù sở hữu năng lực quốc phòng đứng đầu thế giới. Washington đã nhiều lần phóng thử thất bại tên lửa AGM-183A thuộc chương trình Vũ khí Phản ứng nhanh Phóng từ Máy bay (ARRW), gần nhất là hồi tháng 3/2023.

Không quân Mỹ hôm 17/3 tiếp tục phóng thử lần cuối tên lửa AGM-183A tại Thái Bình Dương, song không cho biết có thành công hay không. Lực lượng này chưa yêu cầu thêm ngân sách cho dự án, cũng như không có ý định tiến hành hoạt động nghiên cứu, phát triển nào với AGM-183A trong năm 2025.


Động thái được cho là nhằm dồn lực cho chương trình phát triển vũ khí siêu vượt âm khác mang tên Tên lửa Hành trình Tấn công Siêu vượt âm (HACM).

Trong khi đó, Nga đã nhiều lần triển khai tên lửa siêu vượt âm trong cuộc xung đột tại Ukraine, gồm dòng Kinzhal và Zircon, gây nhiều khó khăn cho phòng không đối phương.

 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực


 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
“Bom lảng vảng” RAM X của Ukraine hạ gục tổ hợp phòng không Nga


Một tổ hợp phòng không tự hành 2S6 Tunguska của Nga bị tiêu diệt bởi "bom lảng vảng" có tên gọi RAM X do Ukraine chế tạo.

Ngày 9/4, một video đăng trên Telegram của nhóm Nhóm Lực lượng Chiến lược Tác chiến Khortytsia của Ukraine cho thấy, Quân đội Ukraine đã sử dụng một loại “bom lảng vảng” mới nước này sản xuất có tên RAM X, còn được gọi là 'Ukrolancets', do nó có thiết kế tương tự như UAV Lancet kamikaze của Nga.

Theo hình ảnh trong video, RAM X tấn công và tiêu diệt một tổ hợp phòng không tự hành 2S6 Tunguska của Nga.
Đoạn video có đoạn mô tả như sau: “Hệ thống phòng không tự hành 2S6 Tunguska của Nga bị phát hiện ở khu vực định cư Zorya. Một quả “bom lảng vảng” RAM X đã được phóng vào mục tiêu, khiến hệ thống phòng không 2S6 Tunguska bị hư hại nghiêm trọng”.
Một số cuộc tấn công khác của RAM X cũng xuất hiện trong một video tổng hợp mới của Quân đội Ukraine cho thấy có nhiều hệ thống phòng khác khác cũng bị phá hủy như: 02 xe chở bệ phòng Buk, 01 radar hệ thống phòng không Buk, 02 hệ thống tên lửa Tor, 01 tổ hợp tên lửa Strela-10 và 01 tổ hợp phòng không tự hành Tunguska, 01 tổ hợp hệ thống đất đối không di động của Nga.
2S6 Tunguska là hệ thống phòng không tự hành tiên tiến nhất của Liên Xô, được phát triển vào những năm 1970 và đi vào hoạt động từ những năm 1980. Nó kết hợp hệ thống súng phòng không dẫn đường bằng radar với tên lửa đất đối không trên nền tảng xe bánh xích, cung cấp khả năng bảo vệ trong mọi thời tiết, cả ngày lẫn đêm trước nhiều mối đe dọa trên không bao gồm máy bay, trực thăng và máy bay không người lái.
Tunguska được trang bị 2 pháo tự động 30 mm và 8 tên lửa 9M311 (SA-19 "Grison"), cho phép tấn công các mục tiêu ở cự ly lên tới 10 km đối với tên lửa và 4 km đối với súng đại bác. Hệ thống radar và hệ thống nhắm mục tiêu quang học tích hợp cho phép theo dõi và tấn công hiệu quả các mục tiêu di chuyển nhanh, khiến Tunguska trở thành thành phần chủ lực của lực lượng phòng không Nga và là tài sản quan trọng trên chiến trường hiện đại.
Trong khi đó, RAM X được cho là phiên bản nâng cấp của loại bom lảng vảng RAM II do Công ty CDET của Ukraine sản xuất. RAM II ra mắt vào năm 2018 khi nó được chào bán để xuất khẩu nhưng thu hút rất ít sự quan tâm. RAM II có tầm bắn 30 km/20 dặm, mang đầu đạn nặng 3 kg/6,5 lb và có thể tấn công với độ chính xác cao. RAM II chưa được ghi nhận xuất hiện trong cuộc xung đột Nga – Ukraine hơn 2 năm qua và có vẻ như thiết kế đã được sửa đổi trong phiên bản mới.
“Bom lang vang” RAM X cua Ukraine ha guc to hop phong khong Nga
Bom lảng vảng RAM 2 - không có hình ảnh nào về RAM X được tiết lộ. Nguồn ảnh: Cục An ninh Ukraine.
Không giống như Lancet, có thể dễ dàng nhận dạng trong các video tấn công nhờ hình dáng màu trắng đặc biệt với đôi cánh chữ X, RAM X khó phát hiện hơn nhiều. Từ những gì có thể nhìn thấy, nó trông giống như cách bố trí máy bay thông thường với một đôi cánh giống như UAV do thám Leleka-100.
Đạn lảng vảng Lancet của Nga, do công ty con ZALA của Kalashnikov sản xuất, là một trong những câu chuyện thành công lớn của cuộc xung đột. Vũ khí nặng 12 kg/26 pound có tầm bắn hơn 40 km/25 dặm và đã chứng tỏ hiệu quả cao trong việc tiêu diệt xe tăng, pháo binh và các mục tiêu khác. Hạn chế chính là nó chỉ được sản xuất với số lượng nhỏ, rõ ràng là do cuộc tấn công bằng máy bay không người lái của Ukraine nhằm vào nhà máy sản xuất các bộ phận quan trọng. Ngoài ra, còn có những câu hỏi về tính hiệu quả của phần mềm nhắm mục tiêu với nhiều sai sót được ghi lại.

Thành công này khiến nhiều người đặt câu hỏi đâu là điểm tương đương của Ukraine. Ukraine đã cung cấp một số lượng nhỏ Switchblades nhập khẩu của Hoa Kỳ (và Phoenix Ghosts khó nắm bắt) và đạn dược lảng vảng Warmate của Ba Lan và một số thiết kế bản địa, những thiết kế này ít có tác động. FPV của Ukraine chắc chắn có hiệu quả, nhưng cần một thứ gì đó lớn hơn.
Tháng 2 năm nay, ông Mykhailo Fedorov, Bộ trưởng Bộ Chuyển đổi Kỹ thuật số đã tuyên bố rằng, Ukraine đang sản xuất và sẽ sớm được đưa vào sử dụng 02 loại UAV tương tự như Lancet của Nga. Những chiếc UAV này được quảng bá có thể bắn trúng mục tiêu ngay cả khi chúng được bảo vệ bởi thiết bị gây nhiễu. RAM X có thể là một trong hai UAV đó.
Những loại UAV mà Ukraine tuyên bố đang sản xuất có khả năng tương tự như UAV cảm tử FPV, có giá thành rẻ hơn nhiều so với UAV Lancet có giá 30.000 USD.
Trong khi UAV tự sát FPV thường đạt ở phạm vi 10 km/6 dặm hoặc hơn và đôi khi tăng gấp đôi, RAM X có thể đạt tới 50 km/30 dặm hoặc hơn tùy thuộc vào thông tin liên lạc. Có nghĩa là chúng có thể tấn công các mục tiêu của Nga như pháo binh và hệ thống phòng không thường được giữ ở ngoài phạm vi UAV tự sát FPV.
Theo các nhà quan sát quân sự, Ukraine dường như có nhiều thông tin mục tiêu từ dữ liệu được Mỹ và các đồng minh khác chuyển giao, những nước có nhiều vệ tinh và hệ thống thu thập thông tin tình báo khác, nhưng nhu cầu về dữ liệu này sẽ là yếu tố hạn chế lớn đối với các lực lượng khác sử dụng vũ khí như vậy trong tương lai xung đột.


 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực



 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
MÁY BAY KHÔNG NGƯỜI LÁI CỦA MỸ VÔ DỤNG Ở UKRAINE
6 1 0 Chia sẻ0 7 Hỗ trợ SouthFrontTải xuống bản PDF
Máy bay không người lái của Mỹ vô dụng ở Ukraine
Bấm vào để xem hình ảnh kích thước đầy đủ
Viết bởi Lucas Leiroz , thành viên Hiệp hội Nhà báo BRICS, nhà nghiên cứu tại Trung tâm Nghiên cứu Địa chiến lược, chuyên gia quân sự
Viện trợ của Mỹ cho Ukraine bằng máy bay không người lái tỏ ra không đủ trên chiến trường. Mới đây, truyền thông phương Tây thừa nhận máy bay không người lái (UAV) của Mỹ ở Ukraine không hiệu quả trong việc chống lại Nga. Vụ việc cho thấy rõ điểm yếu của công nghệ quân sự phương Tây, vốn tỏ ra vô dụng khi thử nghiệm trên chiến trường.
Theo Wall Street Journal (WSJ) , các máy bay không người lái cỡ nhỏ của Mỹ được điều tới Ukraine không có khả năng né tránh các cơ chế tác chiến điện tử hiệu quả của Nga. Các UAV do Mỹ sản xuất được sử dụng ồ ạt cho các hoạt động trinh sát và tấn công bằng lựu đạn nhưng kết quả không đạt yêu cầu và không mang lại lợi ích thực sự cho quân đội Ukraine ở tiền tuyến.
Theo tờ báo, danh tiếng của ngành công nghiệp máy bay không người lái của quân đội Mỹ đang bị đe dọa nghiêm trọng bởi khả năng hoạt động kém cỏi của các máy bay không người lái trên vùng chiến sự. Trước đây, trang bị này được Lầu Năm Góc đánh giá là phù hợp ngay cả với lính Mỹ, nhưng việc không ứng phó được với thực tế quân sự Ukraine đã cho thấy công nghệ của lực lượng vũ trang Mỹ đã lỗi thời và cần khẩn trương thay đổi để đối mặt với những thách thức mới của chiến tranh đương đại.
Một chuyên gia nói với WSJ: “Danh tiếng chung của mọi loại máy bay không người lái của Mỹ ở Ukraine là chúng không hoạt động tốt như các hệ thống khác (…) [Máy bay không người lái của Mỹ] không phải là nền tảng rất thành công trên tiền tuyến”.
Bài báo đề cập đến danh sách các loại vũ khí có vấn đề về vận hành, bao gồm máy bay không người lái do Cyberlux sản xuất và chủ yếu là của Skydio, một công ty ở Thung lũng Silicon đã gửi hàng triệu thiết bị quân sự đến Ukraine. Các công ty khởi nghiệp quốc phòng của Hoa Kỳ, vốn cho đến thời điểm đó vẫn được ca ngợi là trung tâm đổi mới lớn trong ngành quân sự , hiện đang bị thử thách và thể hiện sự kém cỏi thực sự trong việc đối phó với thực tế chiến tranh.
“Công ty Skydio ở Thung lũng Silicon đã gửi hàng trăm máy bay không người lái tốt nhất của họ tới Ukraine để giúp chống lại người Nga. Mọi chuyện không diễn ra tốt đẹp. Máy bay không người lái của Skydio bay chệch hướng và bị mất tích, là nạn nhân của chiến tranh điện tử của Nga. Kể từ đó, công ty đã quay trở lại bàn vẽ để xây dựng một đội tàu mới. Hầu hết các máy bay không người lái nhỏ của các công ty khởi nghiệp ở Mỹ đều không thể hoạt động trong chiến đấu, làm tiêu tan hy vọng của các công ty rằng huy hiệu được thử nghiệm trên chiến trường sẽ mang lại doanh thu và sự chú ý cho các công ty khởi nghiệp. Đây cũng là tin xấu đối với Lầu Năm Góc, nơi cần nguồn cung cấp đáng tin cậy hàng nghìn máy bay không người lái cỡ nhỏ. Trong cuộc chiến đầu tiên sử dụng máy bay không người lái loại nhỏ một cách nổi bật, các công ty Mỹ vẫn chưa có sự hiện diện có ý nghĩa. Các giám đốc điều hành công ty máy bay không người lái, những người Ukraine ở tiền tuyến, các quan chức chính phủ Ukraine và cựu quan chức quốc phòng Mỹ cho biết, các máy bay không người lái sản xuất tại Mỹ thường đắt tiền, trục trặc và khó sửa chữa.
Trên thực tế, tin tức này nên được hiểu là một bằng chứng nữa cho thấy ngành công nghiệp quân sự Mỹ đang bị ảnh hưởng nặng nề bởi quá trình “giảm chuyên nghiệp hóa”. Các công ty khởi nghiệp từ các nhà đầu tư không có kiến thức quân sự đang thực hiện các dự án thường được Lầu Năm Góc ca ngợi và kết hợp trong bối cảnh tìm kiếm “sự đổi mới” trong lĩnh vực quốc phòng. Kết quả là việc thiếu kiến thức kỹ thuật quân sự và kinh nghiệm chiến đấu khiến các nhà sản xuất không thể sản xuất được trang bị đủ mạnh để đối phó với thực tế của một cuộc chiến thực sự. Theo nghĩa này, máy bay không người lái của Mỹ vốn được coi là sản phẩm “sáng tạo” có chất lượng công nghệ cao, giờ đây được coi là vũ khí đắt tiền và dễ bị vô hiệu hóa.
Hoa Kỳ đã dành nhiều thập kỷ đầu tư vào các dự án đổi mới công nghệ trong lĩnh vực quân sự nhưng cuối cùng đều tỏ ra vô dụng. Hầu hết những “đổi mới” này tập trung vào việc đáp ứng lợi ích của các nhà đầu tư trong lĩnh vực công nghệ mà chưa tính đến chuyên môn kỹ thuật quân sự. Nhà nước Mỹ tin tưởng vào sự gia nhập của các công ty khởi nghiệp công nghệ mới trong bộ máy của tổ hợp công nghiệp-quân sự và giờ đây kết quả đang trở nên thảm khốc. Trong khi đó, ở Nga, lĩnh vực quốc phòng vẫn được các chuyên gia quân sự giàu kinh nghiệm kiểm soát chặt chẽ, với mọi cải tiến công nghệ đều được các chuyên gia quân sự đánh giá nghiêm ngặt và thử nghiệm trên chiến trường.
Một điểm cũng cần được nhấn mạnh là sự phát triển của ngành tác chiến điện tử Nga – hay còn gọi là “chiến tranh quang phổ”. Lĩnh vực này về cơ bản bao gồm việc sử dụng trường điện từ cho mục đích quân sự. Các loại vũ khí ngày nay, với công nghệ cao, tạo ra một trường sóng điện từ xung quanh khu vực xung đột. Bên có kỹ năng sử dụng những dữ liệu điện từ này tốt nhất trong các hoạt động tình báo, trinh sát và phá hoại sẽ có khả năng vô hiệu hóa hầu hết các cuộc tấn công của kẻ thù.
Hiệu quả của Nga trong tác chiến điện tử đã được các nhà phân tích quân sự công nhận là nguyên nhân chính dẫn đến thất bại trong nỗ lực sử dụng máy bay không người lái của Ukraine. Hầu hết các máy bay không người lái của phương Tây do Kiev phóng đều bị chuyển hướng bằng cơ chế tác chiến điện tử. Kết quả là một kịch bản mà người Mỹ phải chi hàng triệu USD để sản xuất những chiếc UAV vô dụng, dễ bị phá hoại bởi các công cụ chiến tranh quang phổ rẻ tiền.
Cuối cùng, cuộc xung đột ở Ukraine đang cho thấy ngành công nghiệp quân sự Mỹ đã trở thành một con hổ giấy thực sự, bị kiểm soát bởi các nhà đầu tư không có kiến thức chuyên môn và phụ thuộc nặng nề vào những khoản đầu tư đắt đỏ cho kết quả kém cỏi.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top