[Funland] Tiềm lực quân sự thực sự của các nước

Trạng thái
Thớt đang đóng

Rone95

Xe tăng
Biển số
OF-775194
Ngày cấp bằng
23/4/21
Số km
1,479
Động cơ
70,390 Mã lực
Hôm 23-11, Hàn Quốc kỷ niệm 11 năm "chiến thắng" trận đấu pháo đảo Yeonpyeong và tưởng niệm lính thủy quân lục chiến đã tử trận vì đạn pháo Triều Tiên.

Thành phần tham dự lễ có Bộ trưởng quốc phòng Seo Wook, Tham mưu trưởng Hải quân Buseok-jong, Tham mưu trưởng Không quân In-ho Park, Tư lệnh thủy quân lục chiến Kim Tae-seong...

Tạm thời phía Triều Tiên vẫn chưa lên tiếng bình luận chính thức nhưng thường thì họ luôn cho rằng thật nực cười khi kỷ niệm một cuộc bại trận và lẽ ra hòn đảo đã bị san bằng nếu không vì lo ngại cho thường dân.


1637714174534.png


"chiến thắng" của HQ là phản pháo bắn bừa bãi vào bãi đất trống, ruộng lúa bên phía TT, trong khi mặc dù ko được trang bị hệ thống định vị GPS, radar phản pháo, nhưng pháo kéo tay của TT bắn trúng cả căn cứ pháo binh K9

1637714181758.png
1637714185976.png
 

Rone95

Xe tăng
Biển số
OF-775194
Ngày cấp bằng
23/4/21
Số km
1,479
Động cơ
70,390 Mã lực
1 cặp xe bọc thép tự chế của mấy anh đối lập bị tấn công bở syria. 1 chiếc bị phá hủy bởi đạn dẫn đường Krasnopol, 1 chiếc còn lại bị bỏ lại. Đạn đc dẫn đường bằng tia laze và có thể đánh trúng mục tiêu di chuyển ở tốc tộ tối đa 40km/h.

Khả năng bắn trúng mục tiêu di chuyển của Krasnopol được thể hiện rất tốt tại Syria, trong khi excalibur thì chưa thể hiện gì nhiều ngoài việc bắn Taliban và cuối cùng rơi vào tay Taliban


1637803874481.png
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Lộ diện lô T-14 Armata đang lắp ráp cho Quân đội Nga

1638064536612.png





1638064736998.png





1638064713009.png





1638064604122.png





 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Mỹ dùng hệ thống phát hiện mục tiêu sâu 6.000m mò F-35B

 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Quy trình Mỹ - Anh có thể vớt xác tiêm kích F-35
Hải quân Mỹ, Anh có thể triển khai các khí tài định vị xác tiêm kích F-35 rơi xuống biển, sau đó gắn túi khí để phi cơ nổi lên.

Tướng Simon Doran, chỉ huy lực lượng Mỹ trên tàu sân bay Anh HMS Queen Elizabeth, hôm 22/11 cam kết thu hồi xác tiêm kích F-35B rơi xuống Địa Trung Hải tuần trước, trong bối cảnh quân đội Anh lo ngại nguy cơ rò rỉ thông tin nhạy cảm về dòng F-35 nếu hải quân Nga tiếp cận và vớt được xác máy bay.

1638068766524.png


Giới chuyên gia cho rằng Anh và Mỹ đang phải chạy đua với thời gian để tìm kiếm xác chiếc F-35B, nhất là khi nó được cho là còn gần như nguyên vẹn khi lao xuống biển ở tốc độ thấp ngay sau khi cất cánh. Nga chưa bình luận về sự việc, nhưng nguồn tin giấu tên trong Bộ Quốc phòng Anh cho biết "lực lượng Nga không rời mắt khỏi HMS Queen Elizabeth" từ sau tai nạn.

Xác tiêm kích F/A-18F được Mỹ trục vớt ở biển Arab năm 2015. Ảnh: US Navy.


Xác tiêm kích F/A-18F được Mỹ trục vớt ở biển Arab năm 2015. Ảnh: US Navy.

Các nguồn tin hải quân Anh cuối tuần trước cho biết vẫn chưa xác định được vị trí chính xác của chiếc F-35B gặp nạn. Nước này cũng điều động lực lượng tới khu vực để đảm bảo không nước nào trục vớt được chiếc F-35B trước họ, đồng thời đề nghị Mỹ hỗ trợ thu hồi xác phi cơ.

Quá trình trục vớt sẽ bắt đầu khi xác định được vị trí xác máy bay. Giới chức Anh nắm được địa điểm phi cơ rơi xuống, nhưng sẽ mất nhiều thời gian để biết chính xác nó nằm ở đâu dưới đáy biển. Vùng biển chiếc F-35 gặp nạn có độ sâu trung bình 1.500 m, nhưng nó không chìm thẳng xuống như một tảng đá mà có thể bị cuốn theo dòng hải lưu và nằm lại ở khu vực cách xa nơi xảy ra sự cố.

Lực lượng chuyên trục vớt khí tài của Anh đóng tại Scotland, cần nhiều thời gian để tập hợp và di chuyển đến phía đông Địa Trung Hải. Trong khi đó, hải quân Mỹ duy trì trang thiết bị thu hồi khí tài ở nhiều căn cứ trên khắp thế giới, nằm trong Hệ thống Trục vớt Khí tài Khẩn cấp (ESSM). Căn cứ ESSM gần nhất nằm ở Rota, Tây Ban Nha, và nhiều khả năng sẽ là nơi huy động lực lượng tham gia tìm xác máy bay F-35B.

Hải quân Anh biên chế ba tàu khảo sát hải dương có khả năng vẽ bản đồ đáy biển và tìm kiếm xác khí tài, nhưng trong cuộc đua gấp rút hiện nay, giới chức Anh sẽ tập trung xác định vị trí chiếc F-35B nhờ bộ phát tín hiệu "ping" khẩn cấp được kích hoạt trong tai nạn.

Hải quân Mỹ có hệ thống TPL-25 chuyên thu thập tín hiệu từ máy định vị trên các máy bay gặp nạn, gồm thiết bị nặng 30 kg được kéo sau tàu ở khoảng cách 2-10 km, có cảm biến phát hiện được tiếng ping từ độ sâu lên tới 6.000 m.

Thiết bị định vị thuộc hệ thống TPL-25 của hải quân Mỹ. Ảnh: US Navy.

Thiết bị định vị thuộc hệ thống TPL-25 của hải quân Mỹ. Ảnh: US Navy.

Sau khi định vị được xác máy bay, các tàu Mỹ sẽ triển khai phương tiện lặn điều khiển từ xa (ROV) để tiếp cận, gắn các túi khí vào khung thân máy bay. Chúng sẽ được bơm đầy khí để đưa xác phi cơ nổi lên mặt nước. Quá trình này có thể gặp khó khăn nếu máy bay vỡ thành nhiều mảnh, cũng như đối mặt nhiều nguy cơ nếu chiếc F-35B mang theo tên lửa chiến đấu.

Sau khi nổi lên mặt nước, phi cơ sẽ được đưa lên một tàu trục vớt và đưa vào bờ khám nghiệm, xác định nguyên nhân tai nạn.

Hồi tháng 3, hải quân Mỹ trục vớt được một trực thăng Seahawk ở độ sâu gần 5.800 m ngoài khơi Okinawa, lập kỷ lục mới về thu hồi khí tài chìm dưới đáy biển. Hải quân Anh hồi năm 2002 cũng trục vớt được xác trực thăng Lynx ở độ sâu 4.000 m, giúp xác định lỗi động cơ nghiêm trọng.

Các bình luận viên của Navy Lookout, trang chuyên phân tích về hải quân thế giới, cho rằng quân đội Nga sở hữu nhiều thiết bị thăm dò đáy biển đủ sức tìm kiếm xác chiếc F-35B. Tuy nhiên, Nga ít có cơ hội trục vớt được tiêm kích tàng hình gặp nạn, do nhiều tàu mặt nước và tàu ngầm NATO liên tục quần thảo tại khu vực chiếc F-35B rơi, khiến mọi nỗ lực bí mật định vị và tiếp cận xác máy bay đều không thể thực hiện.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Khả năng đánh chặn của Star Warrior khiến phương Tây phát sốt
(Vũ khí) - Theo kênh Channel One của Nga, chỉ với hệ thống đánh chặn Star Warrior, Nga có thể loại bỏ đồng thời hàng chục vệ tinh của đối phương.

Tuyên bố được người dẫn chương trình kênh Channel One của Nga Dmitry Kiselyov đưa ra sau khi Nga thử nghiệm thành công vũ khí diệt thành công vệ tinh không sử dụng từ thời Liên xô.
"Nga đã bắn hạ vệ tinh Tselina-D trên quỹ đạo không gian. Sự kiện này đã hoàn tất các cuộc thử nghiệm hệ thống chống vệ tinh của Nga. Điều đó tức là nếu NATO vượt qua lằn ranh đỏ của chúng tôi, họ sẽ có nguy cơ mất tất cả 32 vệ tinh GPS cùng lúc", Dmitry Kiselyov nói.
1638069224233.png
Nga phóng thử hệ thống đánh chặn tầm cao.
Vũ khí để thực hiện nhiệm vụ này chính là hệ thống Star Warrior với tên lửa 14TS033 của mình. Đây là tên lửa tầm xa nhất của hệ thống đánh chặn này.
Trong đó 14TS033 sẽ đảm nhiệm việc đánh chặn ở khoảng cách 1.500km và tầm cao 800 km; tên lửa 58R6 là 1.000km và 120km; đạn tên lửa 53T6M hoặc 45T6 đánh chặn mục tiêu ở khoảng cách 350km và độ cao 40-50km.

Tốc độ bay của những tên lửa đánh chặn mới không thấp hơn Mach 10, cao hơn tốc độ của một viên đạn tới vài lần, đủ khả năng đánh chặn bất cứ mục tiêu đạn đạo nào trong tầm bắn.
Đánh giá về Star Warrior, nhà sử học quân sự kiêm Giám đốc Bảo tàng Lực lượng Phòng không - ông Yuri Knutov cho biết, hệ thống vũ khí cải tiến sẽ đưa khả năng phòng thủ tên lửa của Quân đội Nga lên một tầm cao mới.
Lý do là bởi vì tổ hợp sẽ cho phép không chỉ chống lại các mục tiêu trên bầu khí quyển mà còn trong không gian gần, chẳng hạn như vệ tinh quân sự và tên lửa đạn đạo xuyên lục địa của đối phương.

"Điều này gây ra những lo ngại, thậm chí là lo sợ nghiêm trọng ở Mỹ và họ đương nhiên phản ứng một cách rất đau đớn, tin rằng lợi thế mà người Mỹ có được sẽ mất đi", chuyên gia quân sự Knutov nói.
Chính vì vậy, dù nhiều thông tin về Star Warrior vẫn được Nga bảo mật nhưng theo những thông tin thu thập được, tình báo Mỹ cho rằng, chỉ với 20 quả tên lửa của hệ thống này, Moscow đủ sức làm tê liệt toàn bộ vũ khí Mỹ bằng cách bắn rụng vệ tinh.

Tuy nhiên, mối lo của Mỹ và phương Tây không chỉ dừng lại ở những hệ thống vũ khí phóng từ mặt đất của Nga. Tại một hội nghị do Hiệp hội Không quân Mỹ tổ chức ngày 22/9, Tư lệnh lực lượng Vũ trụ Mỹ, tướng John Raymond bày tỏ quan ngại về một loại vũ khí không gian khác của Nga.
"Nga đang sở hữu loại vệ tinh-Matroshka. Một loại búp bê bên trong một búp bê khác. Đó là một vệ tinh bên trong một vệ tinh, và bên trong lại có một vệ tinh khác. Khi vệ tinh được phóng lên, nó sẽ mở ra và một vệ tinh khác xuất hiện.
Vệ tinh này mở ra và đầu đạn được bắn đi, tiêu diệt các vệ tinh của Mỹ, đồng nghĩa với việc tước bỏ sự vượt trội mà các vệ tinh đang mang lại cho chúng ta", tướng Mỹ nói.
Theo tướng Raymond, điều này sẽ khiến Mỹ không thể nhận dữ liệu từ khắp nơi trên thế giới và chuyển dữ liệu đó trở lại mặt đất, khiến Mỹ không còn khả năng sử dụng vũ trụ nhằm nâng cao hiệu quả cho các lực lượng.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
'S-500 và S-550 là liều thuốc giải độc siêu thanh'
(Vũ khí) - Với việc được trang bị S-500 và S-550, phòng thủ Nga được bổ sung thêm vũ khí có thể chặn đứng đòn đánh siêu thanh từ đối thủ.

Theo TASS, hệ thống phòng thủ S-550 và S-500 Prometei sẽ tạo thành xương sống của mạng lưới phòng thủ mới của Nga, bảo vệ các cơ sở quan trọng chiến lược khỏi các mục tiêu siêu thanh.
1638069284142.png
Hệ thống S-400 Nga.
"Hệ thống S-550 sẽ không thay thế S-500 vì nó không tiên tiến hơn so với phiên bản tiền nhiệm. Trên thực tế, nó là một phiên bản nhẹ hơn một chút. Mục tiêu chiến đấu của hệ thống mới sẽ khác với Prometei.
Những hệ thống S-500 và S-550 sẽ trở thành nền tảng cho hệ thống phòng thu mới, bằng cách bảo vệ các cơ sở quan trọng chiến lược khỏi các mục tiêu siêu thanh.
Kết hợp với hệ thống S-350 Vityaz và các hệ thống tầm ngắn, chúng sẽ có hiệu quả chống lại mọi mục tiêu đường không ngày nay", nguồn tin Bộ Quốc phòng Nga cho biết và nhấn mạnh thêm rằng:

"Hệ thống S-500, S-550 và những tên lửa đánh chặn hiện đại hóa là liều thuốc giải độc giúp Nga chống lại hiệu quả vũ khí siêu thanh của kẻ thù".
Như vậy, cùng với S-350, S-500 và S-550, phòng thủ Nga có những hệ thống phòng thủ đối phó hiệu quả với vũ khí siêu thanh. Bởi hệ thống S-500 không chỉ là hệ thống phòng không mà nó còn là hệ thống phòng thủ có thể đối phó với cả những mục tiêu không gian.
Vũ khí này có khả năng giải quyết một số nhiệm vụ như phát hiện và phá hủy các mục tiêu khí động học thông thường, máy bay trực thăng, tên lửa hành trình, tên lửa đạn đạo, vũ khí siêu vượt âm.
Với khả năng hạ gục mọi mục tiêu ở tầm xa 600km ở độ cao 200km, hệ thống S-500 có thể phòng thủ hiệu quả với cả những mục tiêu trong không gian gần. Nói cách khác, đây là vũ khí đủ mạnh để chống lại những vũ khí trong không gian và mục tiêu siêu vượt âm.

Để thực hiện nhiệm vụ của mình, S-500 được trang bị một số loại đạn đánh chặn thế hệ mới 77N6-H và 77N6-H1. Tốc độ của những đạn tên lửa này có thể đạt trên 7km/s.
Ngoài ra, Nga cũng đang thử loại đạn đánh chặn thế hệ mới dành cho S-400, đối phó với vũ khí siêu thanh hoàn toàn nằm trong khả năng. Trong cuộc thử nghiệm hồi cuối tháng 3/2020, hệ thống S-400 đã sử dụng đạn tên lửa có tốc độ Mach 14 diệt gọn mục tiêu siêu thanh.
Chỉ với những hệ thống phòng thủ này, Nga đã có trong tay vũ khí đánh chặn đối phó với mục tiêu siêu thanh. Đây rõ ràng là thông tin không vui với Mỹ bởi trong khi đang vất vả với những cuộc thử nghiệm đầu tiên thì Nga đã có sẵn đòn đánh chặn.

Thông báo của Bộ Quốc phòng Mỹ cho biết, nước này đã thử thành công thiết bị lượn siêu thanh thông thường, gọi tắt là C-HGB, và coi loại vũ khí này có khả năng "áp đảo" hệ thống phòng thủ của đối phương.
Tên lửa thử nghiệm có tốc độ di chuyển siêu thanh với tốc độ Mach 5, để tới được điểm va chạm. Những hệ thống vũ khí như trên sẽ giúp quân đội Mỹ có khả năng tấn công nhanh mới chống lại những đối thủ "tiến bộ" khác như Trung Quốc và Nga.
Hồi cuối tháng 2/2020, Lầu Năm Góc đã giới thiệu mô hình block C-HGB và tiết lộ một số đặc điểm. Theo đó, tầm bắn theo một số ước tính có thể đạt tốc độ Mach 8. Đánh giá về thành công của Mỹ, chuyên gia Sergei Khatylev cho rằng trong lĩnh vực chế tạo vũ khí siêu thanh, Nga đã bỏ xa Mỹ tới 10 năm và biến Mỹ thành nước phải chạy đuổi theo.
Mỹ đã tiến hành các công việc theo hướng này khoảng 30 năm nay nhưng không thể đạt được thành tựu như của Nga. Dù đã đạt được những tiến bộ nhất định trong phát triển vũ khí siêu thanh nhưng thực tế là vũ khí siêu thanh của Mỹ không thể bay nhanh hơn 7-8 Mach (trong trường hợp phát triển thành công), trong khi vũ khí của Nga có thể đạt tốc độ lên tới 20 Mach, thậm chí lên tới 27 Mach.
Vị chuyên gia Nga cho rằng, đến khi Mỹ có thể đưa loại vũ khí tốc độ siêu nhanh này vào trang bị, có thể Nga đã nâng cấp vũ khí của mình với nhiều ưu điểm hơn nữa và có tốc độ nhanh hơn.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Những vũ khí nguy hiểm nhất của Iran
(Vũ khí) - Xin giới thiệu nhận định của giới chuyên gia quân sự Mỹ về những mẫu vũ khí của Iran qua bài viết của chuyên gia Nga Yuferev Xergey cùng tham khảo.

Bài đăng trên “Bình luận quân sự” ngày 13/11/2021.
1638069684977.png
Các tổ hợp tên lửa Iran, ảnh ghép: twitter.com/imamedia_org
Hiện nay, Iran là một đối thủ địa chính trị ra mặt của Mỹ. Quan hệ ngoại giao giữa hai nước bị cắt đứt vào năm 1980.
Việc này xảy ra sau vụ bắt giữ các nhân viên của đại sứ quán Mỹ làm con tin ở Tehran. Kể từ thời điểm đó, hai bên đã nhiều lần tiến sát tới bờ vực của một đối đầu quân sự trực tiếp.
Lần quan hệ hai nước gia tăng căng thẳng gần đến ngưỡng giới hạn gần đây nhất là vào tháng 1/2020, sau khi Mỹ hạ sát người đứng đầu đơn vị đặc nhiệm Al-Quds, tướng Iran Qasem Soleimani trong một cuộc không kích gần sân bay Baghdad.
Để đáp trả, Iran đã tiến hành một cuộc tấn công tên lửa nhằm vào các căn cứ của Mỹ trên lãnh thổ Iraq vào ngày 8/1/ 2020.
Với lịch sử mối quan hệ giữa hai nước như vậy, không có gì đáng ngạc nhiên khi các nhà báo và chuyên gia Mỹ thường xuyên tìm hiểu, nghiên cứu và đánh giá các mẫu vũ khí và trang thiết bị quân sự của Iran.
Trường hợp cụ thể, các nhà báo và chuyên gia của tờ báo mạng Mỹ 19FortyFive đã lập danh sách những mẫu vũ khí và khí tài được coi là đáng sợ và nguy hiểm nhất của Iran trong trường hợp xảy ra một cuộc xung đột quân sự.
1. Máy bay không người lái (UAV, drone)) tấn công Shahed-149 "Gaza"
Lẽ dĩ nhiên, Iran không đứng bên lề các xu hướng chế tạo - phát triển vũ khí chung trên thế giới và cũng rất tích cực thiết kế các phương tiện bay không người lái.
Tuy vậy, trong tất cả các thiết kế mới nhất của Iran đều có thể thấy dấu vết của công nghệ sao chép. Các phương tiện được Iran nghiên cứu sao chép là những UAV trinh sát và tấn công của Mỹ đã bằng một cách nào đó lọt vào tay Iran.
Ngay từ năm 2012, Iran đã cho giới thiệu máy bay không người lái Shahed-129.

Đến năm 2021, mẫu UAV này đã được phát triển thành UAV tấn công Shahed-149 "Gaza",- được đặt để vinh danh khu lãnh thổ của người Palestine - Dải Gaza. Nhìn bề ngoài, những chiếc UAV này có nhiều nét giống với các UAV tấn công và trinh sát MQ-1 Predator và MQ-9 Reaper của Mỹ.
1638069700372.png
Máy bay không người lái tấn công Shahed-149 "Gaza", ảnh: twitter.com/imamedia_org
Shahed-149 là phiên bản cải tiến và lớn hơn phiên bản trước nó (Shahed-129) . Trọng lượng cất cánh 3 100 kg. Sải cánh- 21 mét. Độ cao bay tối đa- 10.700 mét (35.000 feet).
UAV này mới được giới thiệu lần đầu tiên vào tháng 5/2021. Shahed-149 có thể mang trong khoang đến 13 quả đạn có điều khiển có khả năng tiêu điệt các mục tiêu cơ động.
Bán kính hoạt động của UAV là hơn 2.000 km. Ngoài tên lửa và bom, Shahed-149 có thể mang tới 500 kg các trang thiết bị trinh sát khác nhau.
Thời gian bay liên tục của Shahed-149 được phía Iran công bố là 35 giờ, còn phiên bản Shahed-129 trước nó - đến 24 giờ.
Tốc độ hành trình - 350 km / h. Các chuyên gia cho rằng Iran đã cải thiện được đáng kể các tính năng bay- kỹ thuật nhờ sử dụng các động cơ turbin cánh quạt công suất lớn hơn và hoàn thiện hơn.
2. Tên lửa đạn đạo tầm trung Sejjil-2
Tên lửa đạn đạo tầm trung của Iran hiện đang là mối quan ngại của Quân đội Mỹ và Quân đội Israel. Dòng tên lửa Sejjil được thiết kế- chế tạo tại Iran trong những năm 2008-2009. Sejjil-2- đó là tên lửa đạn đạo nhiên liệu rắn hai tầng, được phóng thử lần đầu vào tháng 5/2009.
Tầm bay của tên lửa Sejjil-2 được tăng lên tới 2.400-2.500 km. Tên lửa này đã được thử nghiệm thành công nhiều lần, trong đó có cả các lần phóng thử nghiệm với tầm bắn tối đa trên Ấn Độ Dương.
So với các tên lửa của sery đầu tiên, mẫu tên lửa Sejjil-2 có tầm bay tăng rất đáng kể và sai số xác suất vòng tròn (độ lệch mục tiêu) giảm mạnh.

1638069723996.png
Phóng tên lửa Sejjil, ảnh: wikimedia.org
Tải trọng hữu ích tối đa của tên lửa Sejjil-2 ước tính là 1.000 kg. Các chuyên gia cho rằng nếu giảm trọng lượng đầu đạn của tên lửa, tầm bay của nó có thể được tăng lên nhiều hơn. Trong trường hợp này, rất có thể tên lửa chỉ được lắp khối tác chiến đơn.
3. Tên lửa chống hạm Khalij Fars
Một điểm nhấn rất quan trọng trong các chương trình tên lửa Iran là chuyển sang sử dụng tên lửa nhiêu liệu rắn. Trước đó, trong kho vũ khí của Quân đội Iran chỉ có các mẫu tên lửa nhiên liệu lỏng- vì thế nên cần nhiều thời gian để chuẩn bị phóng.
Một số chuyên gia cho rằng có thể Trung Quốc đã giúp Iran thiết kế- chế tạo tên lửa nhiên liệu rắn.
Tên lửa chống hạm Khalidj Fars (Vịnh Ba Tư) là phiên bản cải tiến của tên lửa lớp “Đất đối đất” nhiên liệu rắn Fateh-110 của Iran.
Đây là tên lửa lớp chiến thuật- chiến dịch nhiên liệu rắn một tầng, được thử nghiệm lần đầu tiên vào năm 2001. Phiên bản chống hạm của tên lửa Fateh-110 được giới thiệu với công chúng sau đó 10 năm - vào năm 2011.
Phiên bản chống hạm này được định danh là Khalij Fars, bán kính tác chiến của nó được tăng lên 300 km.
Khalij Fars là phiên bản phát triển từ tên lửa Fateh-110 thế hệ ba. Tầm bắn của tên lửa đủ để tiêu diệt bất kỳ mục tiêu nào trên Vịnh Ba Tư từ lãnh thổ Iran.
1638069746169.png
Tên lửa chống hạm Khalij Fars, ảnh: wikimedia.org
Tên lửa chính xác cao Khalij Fars với hệ thống dẫn đường quang- điện tử có khả năng tấn công bất kỳ tàu nổi nào. Ưu thế nổi bật của nó là tốc độ bay lớn. Khalij Fars- là tên lửa chống hạm siêu âm và có thể tăng tốc lên tới Mach 3.
Tên lửa có chiều dài khoảng 8,86 mét, đường kính 0,61 mét. Sai số xác suất vòng tròng (độ lệch mục tiêu) được ước tính vào khoảng 2 mét. Nó được trang bị đầu tác chiến nổ mảnh trọng lượng tới 650 kg.

Có một số nguồn khẳng định rằng ngoài việc được sử dụng để tấn công các mục tiêu trên mặt biển, trong trường hợp cần thiết, tên lửa này còn có tấn công các mục tiêu trên mặt đất, trong đó có cả radar đối phương .
4. Xe tăng chiến đấu chủ lực Karrar
Sức mạnh tấn công chủ yếu của Lục quân Iran vẫn là xe tăng. Nhiều chuyên gia nhận định rằng mẫu xe tăng Karrar là mẫu xe tăng chiến đấu chủ lực hiện đại nhất của Iran.
Chiếc xe tăng chiến đấu chủ lực mới này lần đầu tiên được ra mắt trước công chúng vào năm 2017. Iran khẳng định rằng mẫu xe tăng này do mình tự thiết kế, mặc dù trên thực tế nó được phát triển từ các dự án Liên Xô / Nga.
Xe tăng này có hình dạng bên ngoài rất giống xe tăng T-90M. Rất rõ ràng, đây là phiên bản Iran hiện đại hóa từ chiếc xe tăng T-72 phổ biến rộng rãi trên thế giới.
Các phiên bản hiện đại hóa khác nhau từ chiếc xe tăng này hiện cũng đang có trong trang bị của quân đội một số nước Đông Âu.
1638069763485.png
Xe tăng chiến đấu chủ lực Karrar của Iran, ảnh: wikimedia.org
Xe tăng có kiểu bố trí cổ điển, hình dáng thân và thiết kế rất giống T-72 . Nhưng cùng với đó, các kỹ sư Iran đã gia cố tối đa khả năng của lớp giáp bảo vệ xe.Ở phần mặt trước xe, sử dụng lớp giáp hỗn hợp.
Ngoài ra, trên xe tăng còn có lớp giáp phản ứng nổ và một bộ treo để tăng khả năng bảo vệ cho lớp giáp. Ở phía sau thân xe,có các lớp màn lưới. Trọng lượng xe vì thế nên lên tới 51 tấn.
Như đã biết, kíp lái xe tăng Karrar gồm 3 người, vũ khí chính là pháo nòng trơn 125 ly, Trên xe tăng, ngoài các phương tiện bảo vệ thụ động còn có tổ hợp bảo vệ chủ động.


Xe có đầy đủ các trang thiết bị hiện đại: thiết bị tầm nhiệt, máy đo xa laze, hệ thống điều khiển hỏa lực hiện đại...
Các nhà báo Mỹ cho rằng hiện Lục quân Iran có thể đang có tới 800 xe tăng kiểu này trong trang bị.
5. Khinh hạm Moudge của Iran
Hải quân Iran không phải là một lực lượng quá đáng gờm, nhưng trong trang bị của nó có các tàu chiến khá lớn mang vũ khí tên lửa.
Theo các chuyên gia, những tàu chiến cỡ lớn như vậy là các khinh hạm hạng nhẹ lớp Moudge có lượng choán nước khoảng 1.500 tấn. Nếu tính theo tiêu chí lượng giãn nước, những tàu này gần với tàu hộ tống hơn.
Những tàu này tương đối hiện đại, mặc dù vẻ bề ngoài có thể tạo cảm giác ngược lại. Hiện tại, Hải quân Iran có 4 khinh hạm như vậy. Tất cả chúng đều được đóng trong những năm từ 2007 đến năm 2021.
1638069780383.png
Khinh hạm hạng nhẹ kiểu Moudge của Iran, ảnh: wikimedia.org
Các khinh hạm này được trang bị vũ khí tên lửa để chống lại các mục tiêu trên mặt biển / trên mặt đất và trên không. Nói cho thật chính xác thì cơ số vũ khí tên lửa rất hạn chế, - mỗi tàu chỉ mang không quá 4 quả tên lửa chống hạm.
Vũ khí pháo binh gồm có một pháo đa năng 76 ly và các hệ thống cỡ nòng nhỏ hơn. Tên lửa chống hạm “Nur “ trang bị cho tàu có tầm bắn tới 170 km.
Chiều dài tối đa của khinh hạm này là 95 mét, rộng 11,1 mét và mớn nước 3,25 mét. Kíp thủy thủ gồm 140 người. Tốc độ di chuyển tối đa lên đến 30 hải lý / giờ. Trên tàu có một máy bay lên thẳng Bell 214 ASW.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Javelin bắn trượt khi tấn công tại Donbass

 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Được bảo vệ bởi Avenger, căn cứ Mỹ vẫn lĩnh trọn 5 tên lửa

1638070109473.png


Có ít nhất 5 quả đạn tên lửa tầm ngắn đã bắn vào sân bay quân sự ở căn cứ Harrab al-Jayr, do quân đội Mỹ sử dụng. Không có báo cáo nào về nạn nhân của vụ tấn công hoặc thiệt hại vật chất đối với căn cứ.

Ngay sau vụ tấn công, một số máy bay trực thăng Mỹ đã cất cánh từ căn cứ để cố gắng xác định vị trí khu vực phóng tên lửa. Tuy nhiên đến giờ, lực lượng tấn công vào Harrab al-Jayr vẫn là bí ẩn với Mỹ.

Điều đặc biệt là vụ tấn công vào Harrab al-Jayr diễn ra sau khi căn cứ này đã được Mỹ tăng cường biện pháp bảo vệ bằng các hệ thống đánh chặn tầm ngắn AN/TWQ-1 Avenger chuyển từ căn ở Iraq sang.


Việc Mỹ phải điều động hệ thống Avenger đến Syria được thực hiện hồi tháng 8/2021 nhằm đối phó với những cuộc tấn công bằng rocket, tên lửa tầm ngắn của một số nhóm vũ trang vào căn cứ Mỹ.

Để hoàn thành nhiệm vụ của mình khi được điều đến Syria, hệ thống Avenger với khả năng tấn công đặc biệt: đối phó được cả mục tiêu đường không và tấn công mặt đất. Chính vì vậy, Avenger được coi là bảo bối của Lục quân Mỹ.

Được điều khiển hoàn toàn tự động, hệ thống tổ hợp tên lửa phòng không tầm thấp Avenger luôn là ưu tiên hàng đầu của quân đội bởi trọng lượng nhẹ, tính cơ động cao, dễ dàng ngăn chặn hoặc tiêu diệt các mục tiêu trên không với 8 tên lửa đất đối không Stinger nằm trong 2 ống phóng tên lửa.

Trong hệ thống phòng không Avenger sẽ đóng vai trò tìm kiếm, xác định, theo dõi và phá hủy các mục tiêu (máy bay trực thăng bay thấp hoặc máy bay cánh cố định) từ một vị trí cố định hoặc di chuyển.


Ngoài ra, hệ thống này còn có thể diệt được cả mục tiêu mặt đất hoặc trên mặt biển nhờ được trang bị loại đạn tên lửa đặc biệt.

Được đặt trên một khung gầm xe vận tải có sức cơ động cao cơ động cao, kết hợp cùng hệ thống bánh xe đa năng, Avenger có thể hoạt động trong nhiều điều kiện thời tiết khắc nghiệt.


Bên cạnh đó, hệ thống hồng ngoại, máy tính, thiết bị thông tin liên lạc và hệ thống xác định khoảng cách bằng laser giúp xác định vị trí của mục tiêu cả ngày lẫn đêm.

Với những khả năng đặc biệt của Avenger, giới quân sự Mỹ hy vọng hệ thống này sẽ hiệu quả khi đối phó với những cuộc tấn công bằng rocket từ các nhóm vũ trang.

Tuy nhiên không hiểu nguyên nhân nào khiến Avenger bất động khi căn cứ Harrab al-Jayr bị tấn công bởi ít nhất 5 quả tên lửa tầm ngắn.



Đặt tên biệt đội siêu anh hùng cũng ko cứu được Mỹ 8-}
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Anh chi thưởng lớn vụ mua…‘thiết giáp gây điếc’ Mỹ
(Bình luận quân sự) - Theo truyền thông Anh, một quan chức nước này đã nhận được 120.000 bảng Anh (161.306 USD) tiền thưởng kể từ năm 2018

Chi thưởng lớn
Theo truyền thông Anh, một lãnh đạo hàng đầu của Bộ Quốc phòng nước này đã nhận được 120.000 bảng Anh (161.306 USD) tiền thưởng kể từ năm 2018, mặc dù đã giám sát việc chi hàng triệu bảng Anh cho những chiếc xe thiết giáp không thể sử dụng được và khiến hàng trăm binh sĩ cần được chăm sóc y tế.
Theo tin của tờ Daily Star - Anh, ông Simon Bollom, người giữ vai trò là người đứng đầu Cơ quan Thiết bị Quốc phòng và Hỗ trợ (Defence Equipment and Support - DE&S) của Bộ Quốc phòng Vương quốc Anh (MoD), đã được trao khoản tiền thưởng đáng kể trên, cùng với mức lương 280.000 bảng Anh (376.381 USD) mỗi năm của mình.
Theo đó, ông Bollom là quan chức phụ trách chương trình giám sát việc chi 5,5 tỷ bảng Anh (7,39 tỷ USD) cho những chiếc xe thiết giáp Mỹ Ajax đã gây ra các vấn đề về thính giác và xương khớp của binh sĩ.
Theo các số liệu của chính phủ, được tờ Daily Star của Anh đưa tin, vị quan chức quốc phòng này đã được trả thêm 120.000 bảng Anh kể từ năm 2018, bất chấp những thất bại và sự chậm trễ đáng kể trong nhiều dự án.

Hiện tại, Bộ Quốc phòng Anh được cho là đang điều hành 13 dự án quan trọng, bao gồm cả việc chuyển giao các xe thiết giáp Ajax mới do Mỹ sản xuất.
Những chiếc xe thiết giáp bị cho là ‘quá ồn’ đã bị cấm sử dụng cho đến khi chúng có thể được thiết kế lại do tác động của chúng đến thính giác của binh lính. Tiếng ồn và độ rung quá mức do phương tiện này gây ra được cho là đã khiến hơn 300 binh sĩ phải được chăm sóc y tế.
1638070503857.png
Anh bỏ ra tới 5,5 tỷ bảng Anh để mua gần 600 chiếc IFV Ajax của General Dynamics
Tờ Daily Mail đưa tin vào tháng 9 rằng, những vấn đề xung quanh xe thiết giáp vận chuyển quân Ajax do hãng General Dynamics của Mỹ chế tạo, có thể khiến Quân đội Anh phải bồi thường hàng trăm nghìn bảng Anh.
Nếu các binh sĩ có thể chứng minh sự nghiệp của họ đã bị cắt ngắn bởi các vấn đề phát sinh từ xe tăng Ajax, các luật sư tuyên bố MoD có thể phải đối mặt với hành động pháp lý vì đẩy binh sĩ gặp phải "những nguy cơ tổn hại không đáng có".

Tuy nhiên, Bộ Quốc phòng Anh đã bảo vệ quyết định trao tiền thưởng cho ông Simon Bollom. Một quan chức quốc phòng cao cấp nói với Daily Star rằng: “Các khoản thanh toán liên quan đến hiệu suất dựa trên việc đáp ứng một số mục tiêu quan trọng, cùng với đánh giá từ Chủ tịch Hội đồng quản trị DE&S và Thư ký thường trực của MoD”.
Báo Anh chỉ trích
Vừa qua, tờ báo Anh Daily Mail đưa tin, Bộ Quốc phòng Vương quốc Anh có thể từ chối việc sử dụng xe thiết giáp bộ binh hạng nhẹ “Ajax” trong bối cảnh các thành viên kip xe thiết giáp ngày càng phàn nàn về tình trạng sức khỏe kém đi trong quá trình thử nghiệm.
Theo số liệu của tờ báo, 310 binh sĩ đã được yêu cầu chăm sóc y tế sau khi kiểm tra liên quan đến chấn thương do tiếng ồn và độ rung của động cơ. Theo tờ báo, các binh sĩ Anh đã bị mất thính giác và đau khớp chỉ trong quá trình ngắn thử nghiệm loại xe thiết giáp này.
Ngoài vấn đề ‘gây điếc’, các thử nghiệm khác cũng cho thấy chiếc xe bọc thép mới nhất có tính năng kỹ thuật quá kém khi không đủ sức vượt qua một chướng ngại vật cao chỉ hơn 20cm và không có khả năng bắn từ vũ khí chính khi đang hành tiến.

Với những trục trặc như trên, hiện tốc độ tối đa của Ajax được giới hạn ở mức 32 km/h và kíp lái chỉ được phép ở bên trong xe chiến đấu tối đa là 90 phút.
Tờ báo trên cho biết, hiện nay, 26 trong tổng số 589 chiếc xe thiết giáp “Ajax” với nhiều biến thể khác nhau, được mua sắm trong hợp đồng với tổng giá trị lên tới khoảng 5,5 tỷ bảng Anh (7,39 tỷ USD), đã được nhà sản xuất General Dynamics giao theo kế hoạch.
Tuy nhiên, chất lượng chiếc xe không tương xứng với giá thành cắt cổ như vậy. Theo kế hoạch, loại xe bọc thép này sẽ được đưa vào Lực lượng vũ trang năm 2020, nhưng cho tới nay, việc thử nghiệm vẫn chưa hoàn tất bởi những phàn nàn từ chính những người tham gia thử nghiệm.
Quá trình thử nghiệm Ajax đã phải tạm dừng trong giai đoạn từ tháng 11/2020 đến tháng 3/2021, nhưng lại được tiếp tục sau khi General Dynamics cung cấp các thông số cho cơ quan thử nghiệm của Anh.
Nhiều chuyên gia quân sự Anh đều nhấn mạnh rằng, kế hoạch mua xe bọc thép Mỹ của quân đội Anh là “rất kỳ quặc”. Ajax chỉ được đánh giá khá tốt trong các cuộc diễu hành, nhưng chúng không có khả năng đối đầu với các phương tiện chiến đấu bọc thép của đối thủ, không thích hợp cho hoạt động chiến tranh quy mô lớn.
Trên thực tế, người dân Anh đang đổ tiền thuế vào những chiếc xe bọc thép vô dụng của Mỹ. Còn người chịu trách nhiệm giám sát một chương trình vô dụng như vậy lại được thưởng lớn!
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Chuyên gia Mỹ: Tại sao Shtora-1 vắng bóng trên xe tăng T-14?
(Vũ khí) - Được coi là hệ thống phòng vệ mềm hiệu quả hàng đầu trên thế giới và đang được trang bị trên tăng T-90, tuy nhiên Shtora-1 lại vắng bóng trên T-14.

Theo chuyên gia quân sự Mỹ Mark Episkopos, Shtora-1 là một tổ hợp phòng vệ mềm, có khả năng đánh bại hầu hết các loại tên lửa chống tăng có điều khiển trên thế giới.
Hệ thống được cấu tạo bởi các cảm biến laser xung quanh tháp pháo để thu tín hiệu khi xe bị hệ thống chỉ thị bằng hoặc đo xa laser chiếu đến, báo hiệu việc đang bị ngắm bắn.
1638070580640.png
1638070619799.png
Cặp mắt đỏ của Shtora-1 trên xe tăng T-90.
Khi phát hiện đe dọa, máy tính trung tâm sẽ điều khiển các ống phóng đạn khói ngụy trang để làm mất phản xạ laser và che mắt xạ thủ tên lửa chống tăng có điều khiển (ATGM) giúp xe rút lui.
Hai mắt đỏ OTShU-1-7 của Shtora-1 để làm giả bước sóng của đèn tín hiệu lắp ở đuôi tên lửa, khiến hệ thống điều khiển bắn bị nhầm lẫn, làm nó đưa ra chỉ dẫn sai khiến tên lửa hoặc lao đầu xuống đất, hoặc là bay lên trời.

Hiện nay, hầu hết các dòng tăng phương Tây đều không có tính năng tương tự như Shtora-1 của xe tăng Nga. Đây chính là một phần nguyên nhân khiến khả năng tồn tại trên chiến trường của xe tăng Nga cao hơn hẳn các dòng tăng của Mỹ, Anh, Đức... sản xuất.
Chuyên gia Mark Episkopos cho biết thêm, hiện Shtora-1 đang được Nga trang bị trên tất cả các biến thể của tăng T-90.
Tuy nhiên, vấn đề khiến vị chuyên gia người Mỹ không hiểu chính là việc Shtora-1 đời đầu so với những hệ thống trên phiên bản T-90M mới hiện này có gì khác biệt và nguyên nhân khiến Shtora-1 lại không được tích hợp trên những cỗ tăng mới nhất như Armata?

Không có thông tin nào được tiết lộ về việc có sự khác biệt giữa các hệ thống Shtora-1 hay không nhưng theo giới chuyên gia, có thể lý giải chuyện hệ thống phòng vệ mềm này không được Nga tích hợp trên xe tăng T-14 Armata.
Nguyên nhân sự vắng bóng này xuất phát từ tính năng của Shtora-1. Cụ thể, hệ thống này được thiết kế để vô hiệu các tên lửa sử dụng hệ thống dẫn đường bằng laser.

Với những tên lửa không dùng bộ cảm biến đo xa laser để chỉ thị mục tiêu, Shtora-1 không thể nhận biết việc bị ngắm bắn, dẫn tới không đưa ra được biện pháp đối phó phù hợp.
Chính vì vậy, trên xe tăng thế hệ mới T-14, Shtora-1 đã không được sử dụng mà thay vào đó là tổ hợp phòng vệ chủ động cứng Afghanit.
Hệ thống tiêu diệt cứng trang bị 2 cụm radar mảng pha chủ động AESA đặt 2 bên tháp pháo, các cụm radar Ternovik sẽ quét liên tục với góc 90 độ theo hình vòm 2 bên hông xe tăng lẫn trên cao, từ có có khả năng phát hiện bất cứ tên lửa nào đang được phóng đến từ mọi góc độ.
Các radar này còn có khả năng phát hiện sóng radar, sóng điện từ điều khiển tên lửa đang phóng đến,… Khi tên lửa tấn công lọt vào tầm đánh chặn, hệ thống sẽ phóng đạn diệt mục tiêu ở khoảng cách an toàn.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Tàu ngầm AIP Đức, đòn hiểm trên mọi vùng biển
(Vũ khí) - Với sức mạnh và trang bị tối tân của tàu ngầm AIP Type 212A, Hải quân Đức có thể mở rộng ảnh hưởng của mình trên nhiều vùng biển khác nhau.

Nhận định được chuyên gia quân sự Mỹ Peter Suciu nói đến khi nhận xét về sức mạnh của tàu ngầm thông thường Type 212A trong Hải quân Đức, giúp lực lượng này mở rộng hoạt động tại các vùng biển Bắc Âu, Bắc Đại Tây Dương, Baltic và Địa Trung Hải.
Để hoàn thành nhiệm vụ của mình, các tàu ngầm Type 212A được trang bị hệ thống pin điện hydro, cho phép nó hoạt động gần như yên lặng trong nhiều tuần mà không cần tới lò phản ứng hạt nhân cồng kềnh và đắt tiền.
1638070923092.png
1638070941195.png
Tàu ngầm Type 212A.
Công nghệ động cơ đẩy sử dụng không khí độc lập (AIP) đã xuất hiện từ Thế chiến II, nhưng sau đó không được các cường quốc hải quân trên thế giới chú trọng mà chỉ tập trung phát triển tàu ngầm sử dụng động cơ hạt nhân.
Đức bắt đầu phát triển tàu ngầm Type 212 sử dụng công nghệ API từ năm 2002, có công suất và tốc độ hành trình cao, với rất ít chi tiết chuyển động giúp giảm độ ồn và có thể lặn sâu hơn so với tàu ngầm AIP lớp Gotland được Thụy Điển.

Tàu ngầm Type 212 có lượng giãn nước 1.800 tấn khi lặn. Lớp vỏ kép được làm từ vật liệu phi từ tính, giúp nó tránh được các cảm biến phát hiện từ trường dị thường (MAD).
Lớp vỏ mềm giới hạn độ sâu hoạt động của tàu ngầm ở mức hơn 200m, nhưng người Đức không coi đó là hạn chế của Type 212, nhất là khi Baltic, Địa Trung Hải không phải là vùng biển sâu.
Các kỹ sư Đức thiết kế Type 212A với vai trò trinh sát, săn tàu nổi. Họ chỉ trang bị cho nó 13 ngư lôi DM2A4 Seahake cỡ 533 mm. Loại ngư lôi này kết nối với tàu ngầm bằng cáp quang, thủy thủ đoàn có thể điều khiển nó ở cự ly tới 50km.
Tàu ngầm Type 212A có thể hoạt động ở vùng nước nông với độ sâu chỉ 17 m. Điều này giúp Đức có thể triển khai lực lượng đặc nhiệm hải quân ngay gần bờ biển đối phương. Hải quân Đức đang nghiên cứu khả năng lắp đặt pháo tự động Murane cỡ nòng 30 mm lên tàu ngầm để yểm trợ lực lượng đổ bộ.

Điểm mạnh của tàu ngầm Đức chính là khả năng tàng hình dưới biển trước hệ thống định vị thủy âm và MAD của đối phương. Chúng có thể tiếp cận tàu ngầm mục tiêu, tung đòn đánh chí mạng và rút lui trước khi bị phát hiện.
Mặc dù Hải quân Đức chỉ có sáu chiếc Type 212A đang hoạt động, nhưng đây là một trong những dòng tàu ngầm thông thường được đánh giá là mạnh mẽ và yên tĩnh hàng đầu thế giới nên có thể giúp Đức có khả năng đối phó với lực lượng đông đảo hơn của đối thủ tại những vùng biển Đức hoạt động.
Chính vì vậy, Tướng Adrian Bradshaw, cựu chỉ huy của NATO ở châu Âu cho rằng, Type 212A là 1 trong 4 vũ khí thông thường của NATO đủ sức đối phó với Nga.

"Những nguồn lực hiện có của NATO là to lớn. Chúng tương xứng với quy mô của liên minh và nhiệm vụ mà chúng tôi đối mặt trong việc phòng thủ tập thể. Với sức mạnh hiện có, NATO chỉ cần 4 vũ khí thông thường cũng đủ sức đối phó với Nga", Tướng Adrian Bradshaw nói.
Đứng đầu trong trong bộ tứ này theo Tướng Adrian Bradshaw là tăng Challenger 2 của Anh, tiếp theo là tàu ngầm Type 212A của Đức, đứng thứ 3 trong danh sách là tiêm kích Eurofighter Typhoon và vũ khí thứ 4 chính là trực thăng tấn công Eurocopter Tiger.
Giới chuyên gia cho rằng, sức mạnh của Type 212A là không thể phủ nhận nhưng nếu xảy ra đối đầu với hạm đội tàu ngầm đông đảo của Nga, sẽ rất khó để tàu ngầm Đức hoàn thành nhiệm vụ. Đặc biệt, Nga đang có hạm đội tàu Varshavyanka được phương Tây gọi là 'hố đen đại dương' bởi khả năng hoạt động gần như im lặng của chúng.
Điều làm nên sự đáng sợ của những chiếc tàu ngầm này của Nga là chúng có thể lặn sâu hơn đáng kể tàu ngầm Đức. Trong khi Type 212A chỉ có thể lặn tối đa hơn 200m thì thông số này của Varshavyanka hơn 300m.
Cùng với đó, khả năng tấn công của Type 212A chỉ là diệt hạm. Với những thế mạnh này, Varshavyanka có thể âm thầm tiếp cận và phát động tấn công ở dưới ngưỡng đối phó của tàu ngaamg Đức.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Mỹ vô tình quảng cáo vũ khí chống vệ tinh cho Nga


Thêm tướng Mỹ thừa nhận sự thật trong cuộc đua với Nga


Chuyên gia Mỹ thừa nhận khi T-90 'chiếm' thị trường Trung Đông

 
Chỉnh sửa cuối:

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Tên lửa Zircon mang đầu đạn tương đương... 1 triệu tấn TNT
(Vũ khí) - Tên lửa hành trình diệt hạm siêu thanh 3M22 Zircon của Nga có thể được trang bị đầu đạn hạt nhân công suất cực lớn.

Trong quá trình phát triển tên lửa hành trình diệt hạm siêu thanh 3M22 Zircon, khả năng tích hợp đầu đạn hạt nhân công suất lớn cho loại đạn tấn công lợi hại này đã được các nhà thiết kế Nga tính đến.
Nếu dự định trên thành hiện thực, điều này cho phép một đòn tấn công chính xác có thể tiêu diệt toàn bộ nhóm tác chiến tàu sân bay của đối phương, và trong trường hợp tấn công những mục tiêu trên bộ, chỉ trong vòng vài phút, bất kỳ căn cứ hải quân hoặc không quân nào của đối phương cũng có thể bị phá hủy.
Tính đến khối lượng đầu đạn của tên lửa siêu thanh Zircon của Nga vào khoảng 300 - 400 kg, trong trường hợp sử dụng vũ khí hạt nhân, một đầu đạn nhiệt hạch với đương lượng nổ lên tới 1MT (tương đương 1 triệu tấn thuốc nổ TNT) có thể được sử dụng ở đây.

Điều này khiến cho chỉ cần một cú đánh là đủ để đảm bảo tiêu diệt một khu vực trong bán kính 8 km, và với khả năng tấn công hạt nhân nhiều lần vào những mục tiêu khác nhau, một tàu chiến hoặc một tàu ngầm hạt nhân của Nga sẽ đủ sức giáng đòn hủy diệt vào kẻ thù.

1638071454361.png
Tàu chiến Nga phóng thử tên lửa diệt hạm siêu thanh 3M22 Zircon
Cho đến nay, các cuộc thử nghiệm tên lửa siêu thanh Zircon đã gần kết thúc - vào năm tới vũ khí này sẽ được đưa vào biên chế trong hạm đội Nga, nhưng quan trọng là các kỹ sư còn nhận kỳ vọng sẽ tạo ra phiên bản hiện đại hóa của Zircon, có thể phóng từ mặt đất (trên xe tải việt dã) và cả phiên bản trang bị cho máy bay chiến đấu.
Hiện tại tên lửa Lichinka-MD của Su-57 được cho là biến thể thu nhỏ của 3M22, ngoài ra biến thể giữ nguyên kích thước không loại trừ sẽ được nhìn thấy trên máy bay ném bom siêu thanh của hải quân Tu-22M3M.

Bên cạnh đó, nếu mang đầu đạn nhiệt hạch có đương lượng nổ 1MT, Zircon sẽ là vũ khí chiến lược của Nga và vượt xa tầm cỡ một tên lửa hạt nhân chiến thuật thông thường, loại đầu đạn này nhiều khả năng sẽ sử dụng cho phiên bản tấn công mặt đất (tương tự 3M-14T Kalibr) chứ không dành cho chống hạm.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,260
Động cơ
138,330 Mã lực
Mỹ muốn cho toàn bộ RQ-4 nghỉ hưu
(Vũ khí) - Không quân Mỹ vừa tiết lộ số phận toàn bộ đội bay RQ-4 Global Hawk sau khi một chiếc máy bay này bị Iran bắn rơi hồi năm 2019.

Theo chuyên gia Kris Osborn, tất cả những chiếc RQ-4 Global Hawk đang phục vụ trong Không quân Mỹ đang đứng trước nguy cơ nghỉ hưu sớm. Lý do được đưa ra cho kế hoạch này là bởi chúng đang phải đối mặt với nguy cơ lớn bị bắn hạ bởi hệ thống phòng không của đối thủ.
Bằng chứng là việc phòng không Iran không gặp nhiều khó khăn khi bắn hạ một chiếc RQ-4 Global Hawk hồi năm 2019. Bước đầu có thể 2/3 số lượng UAV Global Hawk (21 trong tổng số 35 chiếc) bị cho nghỉ hưu sớm. Hầu hết trong số này mới có thời gian hoạt động không quá 10 năm.

1638071556084.png
1638071567190.png
Máy bay RQ-4 Global Hawk của Mỹ.
Đây là kế hoạch rất khó khăn của các nhà lãnh đạo Mỹ bởi hiện nay, RQ-4 đang là phương tiện trinh sát chủ lực của Mỹ và giá thành mỗi chiếc bằng 2 tiêm kích tàng hình F-35. Giới chuyên gia cho rằng, sự cố Global Hawk bị Iran bắn hạ và thu được những thành phần quan trọng có liên quan trực tiếp đến số phận của phi đội RQ-4.


Và nếu những chiếc RQ-4 thực sự bị cho nghỉ hưu sớm thì kịch bản này tương tự với trường hợp của chương trình UAV tuyệt mật khác của Không quân Mỹ là RQ-170 và Iran vẫn là thủ phạm. Chiếc RQ-170 bị Iran dùng đòn tấn công áp chế điện tử thu giữ hồi năm 2011.
Kể từ khi chiếc RQ-170 bị Iran thu giữ, các chuyên gia hàng đầu nước này đã bắt đầu nghiên cứu thiết kế khí động học tàng hình của loại UAV thuộc hàng bí mật số 1 này của Không quân Mỹ. Trong tháng 2/2013, một đoạn video đã cho thấy rằng Iran đã truy cập được một số dữ liệu được lưu bên trong chiếc máy bay với mệnh danh "Quái thú Kandahar" RQ-170.
Sau một vài tuyên bố không có căn cứ, các hình ảnh được Iran tiết lộ là bằng chứng đầu tiên cho thấy rằng, họ đã tìm được một điều gì đó thú vị như các ổ đĩa cứng nằm bên trong chiếc UAV.

"Tất cả bộ nhớ và hệ thống máy tính của máy bay này đã được giải mã và một số tin tốt đã được công bố, không chỉ RQ-170 mà còn cả việc các lực lượng của chúng tôi đã thực hiện xong việc đảo ngược kỹ thuật của chiếc máy bay không người lái này", Phó Tư lệnh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) khi đó là ông Hossein Salami nói với hãng thông tấn Fars News.
Hiện Iran đã sản xuất thành công loạt UAV tương tự chiếc RQ-170 và chúng đã từng xuất hiện trên chiến trường Syria nhưng không rõ có tham gia làm nhiệm vụ hay không. Nhưng có một điều chắc chắn rằng, sau khi bản sao RQ-170 được công bố, Mỹ gần như đã ngừng toàn bộ chương trình RQ-170 để đảm bảo an ninh dù đây là chương trình vũ khí mang nhiều kỳ vọng của Lầu Năm Góc.

Sau RQ-4 Global Hawk và RQ-170, lực lượng IRGC cũng dùng đòn áp chế ép hạ cánh thành công và thu giữ ít nhất một chiếc UAV RQ-11, một chiếc Scan Eagle và một chiếc máy bay tấn công không người lái hạng nặng RQ-9 - tất cả đều của Mỹ.
Được biết, máy bay không người lái hạng nặng RQ-4 Global Hawk trở thành phương tiện trinh sát tầm xa của Không quân Mỹ trong tất cả các khu vực xung đột có lực lượng Mỹ tham gia trong những năm qua từ Trung Đông, Afghanistan, khu vực châu Á-Thái Bình Dương, Bắc Phi.
Nếu Global Hawk thực sự bị loại biên sớm có liên quan đến Iran, đây rõ ràng là thiệt hại quá lớn với Mỹ.

Điều tương tự với SR-71 và F-117 sau khi bị MiG-31 khoá chặt và bị S-125 bắn hạ thì 2 dòng máy bay này cũng dẹp bỏ
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top