[Funland] Tiềm lực quân sự thực sự của các nước

Trạng thái
Thớt đang đóng

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Radar Nga hóa giải công nghệ tàng hình Mỹ như thế nào

Giới chuyên gia Nga cho biết, có rất nhiều sai sót nghiêm trọng của máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ 5 của Mỹ trước vũ khí Nga.

Theo chuyên gia quân sự Nga Alexei Leonkov cho biết, công nghệ tàng hình được sử dụng trên máy bay quân sự tiên tiến nhất của Mỹ như B-2 Spirit, F-22 Raptor và F-35 Lightning II có những sai sót nghiêm trọng và tương đối dễ bị đánh bại.

Trong bài viết trên tuần báo Zvezda, chuyên gia Alexei Leonkov cho biết rằng các báo cáo về Vùng tán xạ hiệu quả (ESR) không phải lúc nào cũng chỉ ra phạm vi phát hiện tại nơi mà các phép đo được thực hiện, do đó dữ liệu được công bố là "không hoàn toàn khách quan”.

Ông Leonkov trích dẫn các chỉ số về tầm xa mà tiêm kích nội địa thế hệ 4++ Su-35 với trạm radar Irbis có thể phát hiện được tiêm kích thế hệ thứ năm F-22 Raptor của Mỹ.

Hóa ra là máy bay F-22 Raptor sẽ có thể bị Su-35 nhìn thấy ở khoảng cách xa tới 266 km, đó là lý do tại sao chiếc tiêm kích tàng hình thế hệ 5 của Mỹ không thể “như một bóng ma tiếp cận” chiếc máy bay thế hệ 4 của Nga và phóng tên lửa AIM-120D ở khoảng cách 180 km để tiêu diệt nó.

Chuyên gia lưu ý rằng, công nghệ tàng hình của Mỹ dựa trên việc phân tán bức xạ của chúng theo hướng ngược lại với ăng ten radar, nên hiệu quả của hệ thống phụ thuộc vào tần số hoạt động của hệ thống phòng không đối phương.

Ông Leonkov giải thích, về cơ bản, công nghệ tàng hình của Mỹ được thiết kế để đối phó với radar dải tần X (bước sóng centimet). Nếu radar đối phương sử dụng dải L (sóng decimet) hoặc Ka (sóng milimet) thì máy bay Mỹ sẽ gặp nguy hiểm vì sẽ bị phát hiện từ xa.

Vị chuyên gia Nga cho biết, với những radar hoạt động trong mọi phạm vi, cụ thể là các mảng ăng-ten hoạt động theo từng giai đoạn, sẽ khiến việc tàng hình trở thành công nghệ vô nghĩa.

1607916397360.png
Các chiến đấu cơ thế hệ 5 Mỹ khó có thể tàng hình trước các loại radar mặt đất và chiến đấu cơ Nga
Ngoài ra, những ưu thế về hình dạng đặc biệt của máy bay và lớp phủ hấp thụ sóng vô tuyến, đều sụp đổ khi gặp các đài radar có bước sóng mét. Nga có những radar như vậy thuộc dòng radar sóng mét ba tọa độ "Sky" và radar sóng decimet "Protivnik-G".

Phiên bản nâng cấp hoàn hảo nhất cho lực lượng phòng không là trạm radar "Sky-UM" đã bắt đầu được đưa vào biên chế quân đội Nga năm 2017.

Nó có khả năng phát hiện và nhận dạng máy bay thế hệ thứ ba, thứ tư và thứ năm ở cùng một khoảng cách. Phát hiện các mục tiêu khí động học và đạn đạo, cũng như các nguồn gây nhiễu điện tử ở khoảng cách lên tới 600 km và ở độ cao 80 km.

Radar dải mét như "Sky-UM" phát hiện máy bay tàng hình ở khoảng cách xa nhất. Và khi máy bay đến gần, nó sẽ truyền mục tiêu đến một trạm radar hoạt động trong dải bước sóng decimet như "Protivnik-G".

Radar "Protivnik-G" có dải bước sóng decimet với dải ăng ten kỹ thuật số kích thước 5,5×7 m, có khả năng theo dõi tới 150 mục tiêu. Tầm quan sát 400 km, độ cao quan sát 200 km.

Ngoài ra, Nga còn có những hệ thống radar mạnh hơn nhiều, đó là hệ thống cảnh báo tấn công bằng tên lửa (EWS), mà nòng cốt của nó bao gồm một mạng lưới các trạm radar cố định “Voronezh-DM”, phạm vi bao phủ của nó có thể lên tới 6.000 km.

Hiện nay, Nga đã xây dựng mạng lưới gồm có hàng chục trạm radar loại này phân bố khắp các hướng. Mạng lưới này tạo ra một trường radar hoạt động liên tục trên toàn bộ lãnh thổ của Nga và còn mở rộng ra bên ngoài nước Nga thêm 3-4 nghìn km.

Tóm lại, Nga có đầy đủ khả năng đẩy lùi các cuộc tấn công của các loại máy bay tàng hình của đối phương bằng tất cả các phương tiện chiến đấu của lực lượng tên lửa chiến lược, lực lượng Hàng không-Vũ trụ… Các máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ 5 của Mỹ có thể hoành hành ở đâu đó, nhưng khi gặp chiến đấu cơ Nga hay muốn áp sát nước Nga thì rất dễ bị tiêu diệt.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Mỹ thử tăng hạng nhẹ mang hỏa lực của M1A1
(Vũ khí) - Theo thông báo của Lục quân Mỹ, nguyên mẫu tăng hạng nhẹ nước này chuẩn bị bước vào giai đoạn thử nghiệm tiếp theo kiểm tra sức mạnh và sự ổn định.

Nguyên mẫu được giới thiệu trong chuyến thăm của người đứng đầu Lục quân Mỹ Ryan McCarthy tại General Dynamics. Cỗ tăng hạng nhẹ này được phát triển dựa trên khung thân chiếc Ajax của Anh và tháp pháo từ xe tăng chiến đấu hạng nặng M1A2 Abrams.

Ông Ryan McCarthy cho biết, sự phát triển một dòng tăng mới là rất cần thiết do thực tế Abrams, vốn là xe tăng chiến đấu chủ lực, không phải lúc nào cũng có thể yểm trợ hỏa lực cho bộ binh do trọng lượng nặng và các hạn chế về di chuyển đường không.

1607916468258.png
Tăng hạng nhẹ Mỹ.
Một trong những phẩm chất chính của chiếc xe tăng chiến đấu hạng nhẹ mới là khả năng cơ động nhanh. "Việc di chuyển nhanh chóng đặc biệt quan trọng ở khu vực châu Âu, nơi mà ví dụ như quân đội Nga có thể ở ngay gần các lực lượng NATO", vị tướng Mỹ cho biết.

Phiên bản tăng hạng nhẹ phát triển theo chương trình Hỏa lực bảo vệ di động (MPF) bắt buộc phải sở hữu sức mạnh vượt trội so với cỗ xe nhảy dù Sprut-SD hiện tại trong quân đội Nga.

Vị tướng Mỹ cũng thừa nhận, việc nước này quyết thực hiện chương trình MPF do hiện tại, Mỹ không có bất kỳ xe tăng nhảy dù hạng nhẹ nào kể từ khi những chiếc M551 Sheridan loại biên vào năm 1996.

M551 Sheridan là loại xe tăng trinh sát hạng nhẹ do công ty General Motors phát triển vào tháng 05/1960, định danh là XM551.

Để chứng minh quyết tâm của mình, hãng General Dynamics đã công bố mẫu xe tăng mới dành cho chương trình MPF của Lục quân Mỹ. Với dòng tăng mới, General Dynamics muốn cho thấy chương trình MPF có thể kết hợp, lắp ráp các thành phần có sẵn từ trước để tạo thành một mẫu xe mới có những tính năng vượt trội.

Với việc được tích hợp hệ thống hỏa lực bằng tháp pháo chính của M1 Abrams, trang bị pháo XM360 cỡ nòng 120mm được phát triển từ trước cho chương trình Hệ thống tác chiến tương lai. Hỏa lực phụ bao gồm 1 súng máy đồng trục cỡ nòng 7,62mm.

Lớp giáp tiêu chuẩn của tăng hạng nhẹ Mỹ có thể chống lại các loại đạn xuyên giáp cỡ 7,62mm nhưng mẫu xe này có thể lắp thêm các lớp giáp phụ. Với hệ thống hỏa lực của cỗ tăng vừa được Mỹ công bố cho thấy, dòng xe này sở hữu sức mạnh hỏa lực ấn tượng hơn hẳn dòng tăng nhảy dù Sprut-SD của Nga.

Việc Lục quân Mỹ triển khai chương trình MPF được coi là một trong những khí tài trụ cột của lực lượng này trong tương lai. Theo kế hoạch mua sắm, một khi hoàn thành thử nghiệm, Mỹ sẽ mua khoảng 500 xe trang bị cho các đơn vị cho tất cả những đơn vị, đặc biệt là những đơn vị đồn trú ở nước ngoài.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Iran lấy gì để 'đón tiếp' B-52H?
(Vũ khí) - Lực lượng phòng thủ Iran tuyên bố đã sẵn sàng để đối phó với mọi cuộc tấn công từ bên ngoài dù đó là máy bay tàng hình hay B-52H của Mỹ.
Phó Tư lệnh Bộ Chỉ huy Phòng không Iran, Chuẩn tướng Qadir Rahimzadeh cho biết, nước này đã cảnh báo kẻ thù rằng hệ thống phòng không của họ đang theo dõi các hoạt động của các lực lượng nước ngoài trên đất nước, trong đó có hoạt động của B-52H.

"Mọi hoạt động di chuyển của lực lượng nước ngoài trong khu vực, bao gồm cả máy bay ném bom B-52H đều được giám sát ở khoảng cách hơn 150km tính từ biên giới trên không của Iran ở vùng Vịnh phía nam.

Phòng thủ Iran theo dõi các chuyển động của họ từng khoảnh khắc. Chúng tôi biết tất cả các chuyển động của các nước láng giềng và chúng tôi đang theo dõi họ từng khoảnh khắc trong các trung tâm tình báo và phòng tác chiến của phòng không nước nhà", ông Rahimzadeh tuyên bố.

1607916549026.png
Máy bay B-52H.
Tuyên bố của tướng Iran được đưa ra sau khi quân đội Mỹ đã điều hai máy bay ném bom chiến lược B-52H đến Vịnh Ba Tư nhằm phô trương sức mạnh của máy bay B-52 trước Iran.

Chuyến bay khứ hồi kéo dài 36 giờ đến Vịnh Ba Tư của máy bay B-52 bắt đầu từ căn cứ không quân Barksdale ở Louisiana. Đây là lần thứ hai trong vòng ba tuần các máy bay ném bom của Lực lượng Không quân Mỹ bay gần khu vực của không quân Iran.

Bất chấp sự đe dọa từ Mỹ, Tehran tự tin cho rằng họ đủ khả năng đẩy lui mọi cuộc tấn công đường không từ bên ngoài, bên cạnh việc nắm trong tay nhiều tổ hợp tên lửa phòng không tiên tiến của Nga mà nổi bật là S-300PMU-2 thì Iran còn tự sản xuất được nhiều vũ khí, khí tài có tính năng rất đáng nể.

Trong đó có tổ hợp tên lửa phòng không nội địa Khordad-3 vừa bắn hạ chiếc RQ-4A đang thu hút nhiều sự chú ý của cộng đồng quốc tế thì Iran mới đây đã công khai dàn radar siêu khủng mà theo giới thiệu của họ thì đủ sức nhận biết tiêm kích và máy bay ném bom tàng hình Mỹ từ cự ly rất xa.

Sản phẩm này chính là đài radar trinh sát cảnh báo sớm Ghadir do Iran thiết kế và chế tạo dựa trên nguyên mẫu Resonance-NE của Nga, chưa rõ họ được sản xuất theo giấy phép hay đây chỉ đơn giản là hành động sao chép vũ khí mà thôi

Radar Ghadir có khả năng phát hiện và phận loại mục tiêu từ tên lửa hành trình, tên lửa đạn đạo, tiêm kích siêu thanh, máy bay không người lái nhỏ, mục tiêu ứng dụng công nghệ giảm diện tích phản xạ radar... Hệ thống sử dụng thuật toán trí tuệ nhân tạo giúp xử lý được khối lượng lớn dữ liệu lớn với tốc độ rất nhanh.

Hệ thống radar Ghadir có thể chia sẻ dữ liệu với các đài radar phòng không khác, cho phép theo dõi mục tiêu trong bán kính 1.100 km, cấp tham số bắn cho tên lửa từ cự ly 600 km. Tổ hợp không có cơ cấu quay bằng cơ khí mà sử dụng ăng ten mảng pha nên có khả năng chịu nhiễu rất tốt.

Với những loại vũ khí, khí tài, trang thiết bị quân sự tối tân mà Iran sở hữu thì Mỹ sẽ phải thật cẩn trọng trong việc lên kế hoạch tấn công nếu không muốn chuốc lấy thất bại.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Vì sao Hàn Quốc phải cắt giảm tính năng xe tăng K2?
(Vũ khí) - Xe tăng chiến đấu chủ lực K2 Black Panther của Hàn Quốc sẽ buộc phải "đơn giản hóa" nhằm phù hợp hơn với tình hình thực tế.
Hiện nay nhiều quốc gia đang đua tranh quyết liệt trong lĩnh vực chế tạo xe tăng chiến đấu chủ lực (MBT) tiên tiến, chúng được trang bị ngày càng nhiều tính năng cao cấp mà vài chục năm trước tưởng như bất khả thi, nhưng Hàn Quốc lại gây bất ngờ khi đi ngược xu thế trên bằng cách cắt giảm bớt tính năng chiếc K2 Black Panther của mình.

Nguyên nhân theo giải thích là do phiên bản mới nhất của loại chiến xa trên đã được tích hợp số lượng lớn thiết bị điện tử tinh vi nhằm nâng cao mức độ tự động hóa, điều này khiến K2 trở thành xe tăng đắt nhất thế giới trong khi chưa thể được gọi là hiện đại và vượt trội so với các đối thủ.

Giới chuyên gia quân sự Hàn Quốc lưu ý vấn đề giá cả xuất hiện trong cuộc khủng hoảng năm nay, khi đồng Won tăng giá so với đồng USD kể từ đầu năm, trực tiếp giáng một đòn mạnh vào cơ hội xuất khẩu của Black Panther.

Hiện giá xe tăng K2 Black Panther vào khoảng 8,8 triệu USD, tức là đã tăng thêm 300 nghìn USD so với năm 2019. Trong khi đơn hàng nội địa của K2 hầu như không có biến động thì đối với khách hàng quốc tế, Black Panther vốn đã là MBT đắt nhất thế giới lại càng mất đi tính cạnh tranh.

1607916600760.png
Hàn Quốc sẽ tạo ra phiên bản "đơn giản hóa" của xe tăng K2 Black Panther
Ngoài vấn đề giá cả, K2 Black Panther còn gây lo ngại khi nó là xe tăng rất khó khăn để đảm bảo kỹ thuật, rất khó bảo trì cho chiếc MBT này vì nó được lắp ráp từ các thành phần sản xuất ở nhiều quốc gia khác nhau. Ví dụ, khẩu pháo nòng trơn L/55 cỡ 120 mm là sản phẩm trí tuệ của Tập đoàn Rheinmetall, Đức.

Bên cạnh đó, khi mua xe tăng K2, khách hàng cũng sẽ phải tính đến khả năng bị trừng phạt từ các nước NATO, trong đó có Đức. Không chỉ có vậy, Mỹ cũng có thể áp dụng biện pháp hạn chế đối với cả người mua và người bán, nếu Washington coi thương vụ đó không phù hợp với lợi ích quốc gia.

Ví dụ dễ thấy nhất gần đây là các công ty nước ngoài cung cấp linh kiện cho UAV Bayraktar TB2 của Thổ Nhĩ Kỳ đã buộc phải đình chỉ việc thực hiện hợp đồng với Ankara, khiến khách hàng cũng gặp khốn đốn theo.

Trước tình hình trên, giới chức quốc phòng Hàn Quốc đã nghĩ đến một phiên bản “đơn giản hóa” của xe tăng K2 Black Panther, họ hy vọng rằng ít nhất nó sẽ có cơ hội xuất khẩu cao hơn.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Tàu sân bay thế hệ mới của Pháp sẽ như thế nào?
(Vũ khí) - Pháp đã quyết định xây dựng tàu sân bay thế hệ mới nhằm thay thế cho tàu sân bay Charles de Gaulle.
Trong chuyến thăm tới khu phức hợp Framatome ở Le Creusot, Tổng thống Pháp Emmanuel Macron đã thông báo quyết định trang bị lò phản ứng hạt nhân cho tàu sân bay đầy triển vọng của hải quân Pháp.

1607916729311.png
Tàu sân bay Charles de Gaulle của hải quân Pháp.
Theo đại diện của lực lượng vũ trang Pháp, hiện nay việc nghiên cứu và phát triển loại tàu sân bay thế hệ mới đang được chuẩn bị. Trước đó, việc thay thế tàu sân bay Charles de Gaulle đã được đề cập vào tháng 10/2018.

Chi phí đóng tàu sân bay mới khoảng vài tỷ euro. Việc thiết kế, nghiên cứu và phát triển tàu sân bay mới sẽ được thực hiện cho tới năm 2025. Khoảng 900 triệu euro sẽ được phân bổ cho việc này, tương đương khoảng 117 triệu euro mỗi năm và bắt đầu từ năm 2021. Quá trình nghiên cứu và phát triển các chuyên gia sẽ nghiên cứu các hệ thống chiến đấu, lò phản ứng hạt nhân, hệ thống liên lạc, hệ thống phòng không… để trang bị cho tàu sân bay mới.

Đến năm 2025 giai đoạn phát triển sẽ hoàn thành và sau đó quân đội Pháp sẽ đặt hàng nhà sản xuất.

Việc đóng tàu sân bay sẽ bắt đầu vào năm 2025 và hoàn thành vào năm 2036, sau đó quá trình thử nghiệm sẽ bắt đầu. Tàu sân bay dự kiến sẽ hoạt động hoàn toàn vào năm 2038 sau khi nó hoàn thành hai năm chạy thử nghiệm trên biển.

Dự kiến tàu sân bay thế hệ mới PANG (Porte-Avions de Nouvelle Generation) sẽ lớn hơn tàu sân bay Charles de Gaulle hiện đang trong biên chế của lực lượng hải quân Pháp. Trọng tải của tàu khoảng 75.000 tấn, chiều dài khoảng 300 m, chiều rộng tối đa khoảng 80 m, tàu sân bay có thể đạt tốc độ 27 hải lý/giờ, được trang bị máy phóng điện từ và một loạt thiết bị phòng không thế hệ mới...

Trên tàu sẽ được trang bị khoảng 30 máy bay chiến đấu thế hệ mới SCAF (Systeme de combat aerien du futur). Ngoài ra, tàu sân bay sẽ được trang bị thêm UAV, Hawkeye AWACS và trực thăng. Thủy thủ đoàn sẽ bao gồm khoảng 2.000 người.

Tàu sân bay sẽ được trang bị hai lò phản ứng hạt nhân K22, được phát triển dự trên lò phản ứng hạt nhân K15, được lắp đặt trên tàu sân bay Charles de Gaulle. Công suất của mỗi cái khoảng 220 MW. Việc trang bị cho tàu sân bay các lò phản ứng hạt nhân nhằm tăng khả năng tự chủ của tàu sân bay, cũng như tăng hiệu quả kinh tế của nó, vì việc bảo trì sẽ được thực hiện 10 năm một lần so với 7 đến 8 năm như hiện nay.

Trong quá trình phát triển và đóng tàu sân bay, khoảng 2.100 việc làm cần được thực hiện, gồm 400 người sẽ chịu trách nhiệm sản xuất thân tàu tại xí nghiệp Chantiers de l'Atlantique ở Saint-Nazaire, 1.400 người sẽ làm việc tại các xí nghiệp của Tập đoàn hải quân và các đối tác của tập đoàn này (TechnicAtome và Dassault Aviation), 300 người sẽ được sử dụng trong việc xây dựng lò phản ứng hạt nhân.

Sau khi được biên chế cho lực lượng hải quân Pháp, tàu sân bay PANG dự kiến sẽ được neo đậu và bảo dưỡng tại căn cứ Toulon.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Mỹ thu hồi thất bại sau khi phóng Gremlins
(Vũ khí) - Quân đội Mỹ vừa có cuộc thử nghiệm với máy bay không người lái (UAV) X-61A Gremlins nhưng kết quả không như mong muốn.
Theo thông báo của Cơ quan Chỉ đạo các Dự án Nghiên cứu Quốc phòng Tiên tiến (DARPA), cuộc thử nghiệm vừa được thực hiện hồi đầu tháng 12/2020.

"Máy bay vận tải C-130 đã phóng thành công những X-61A Gremlins nhưng sau đó đã không kết nối và điều khiển được chúng như ý muốn khiến việc thu hồi đã bị thất bại", DARPA cho biết trong một thông báo.

Mặc dù việc thu hồi thất bại nhưng DARPA vẫn khẳng định: "Chúng tôi đã gần đi đến thành công bởi một số mục tiêu đề ra đã được hoàn thành và những cuộc thử nghiệm trong thời gian tới sẽ tiếp tục được thực hiện".

1607916784830.png
Mỹ thử nghiệm X-61A Gremlins.
Đây là lần thứ 2 kể từ tháng 8, Mỹ đã tiến hành thử nghiệm với chương trình Gremlins. Nhưng trong lần thử đó, UAV đã không được phóng mà chỉ kiểm tra hệ thống phóng và thu hồi, trạm điều khiển tác chiến trên không, hệ thống chỉ huy, điều khiến và liên lạc giữa máy bay mẹ với Gremlins.

Theo Tim Keeter, giám đốc Dynetics Gremlins, trong thời gian tới, nguyên mẫu Gremlins sẽ tham gia thử nghiệm với nhiều chuyến bay và thu hồi với tổng thời gian hoạt động trên không hơn 100 phút.

Đây là định hướng phát triển tổ hợp UAV giá rẻ, có thể thu hồi và tái sử dụng sau khi thả từ máy bay vận tải quân sự. Hay nói chính xác hơn, Mỹ muốn biến C-130 thành máy bay có khả năng hoạt động tương tự như hàng không mẫu hạm trên biển, thực hiện thả và thu hồi các máy bay không người lái cỡ nhỏ.

Những UAV nhỏ, có thể rất hữu ích cho một số các ứng dụng, đặc biệt là trong quân sự. Chúng có thể thực hiện các nhiệm vụ trinh sát các lực lượng mặt đất, có thể mang bom và cung ứng chiến trường.

Khi cần thiết, chúng cũng có thể trở thành một tên lửa tự hành, mặc dù phần lớn chúng không được sử dụng như vậy bởi khả năng tái sử dụng rất linh hoạt. Trong thực tế, Gremlins sẽ một loại UAV vừa giống tên lửa - loại vũ khí chỉ sử dụng một lần, vừa giống máy bay không người lái mà trên đó được tích hợp công nghệ phóng và thu hồi.

Mục đích cuối cùng của chương trình Gremlins là tạo ra một khả năng mới để cho phép các máy bay chiến đấu, máy bay ném bom, hoặc máy bay vận tải thả ra các Gremlins cánh cố định ở một khoảng cách an toàn so với đối phương để thực hiện các nhiệm vụ của chúng.

Sau khi thực hiện xong nhiệm vụ, các Gremlins sẽ được thu hồi bằng một chiếc C-130 và trở về căn cứ để chuẩn bị cho một chu trình thực hiện nhiệm vụ quay vòng trong 24 giờ.

Trong trường hợp lý tưởng, mỗi Gremlins sẽ có vòng đời 20 lần triển khai và sẽ hoạt động như một phương tiện trung gian giữa máy bay có người lái và tên lửa.

Cơ quan DARPA hy vọng rằng chương trình Gremlins sẽ là nền tảng công nghệ cho phép các máy bay chiến đấu tương lai có thể triển khai các nền tảng không người lái rẻ tiền mà có thể được thả và sau thu hồi lại từ máy bay khác.

Chương trình Gremlins không nhằm mục đích thay thế vai trò các máy bay chiến đấu đa năng hiện tại, nhưng nó cung cấp một giải pháp công nghệ đơn giản hơn, chi phí thấp hơn và đặc biệt hơn là có thể làm thay đổi cục diện chiến trường bằng hình thức tác chiến đặc biệt của mình.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Nga dùng Okhotnik diệt tàu sân bay đối phương
(Vũ khí) - Với khả năng hoạt động tầm xa cùng vũ khí hạng nặng, UCAV Okhotnik có thể được dùng để tấn công tàu sân bay (CSG) và máy bay cảnh báo sớm (AWACS).
Theo Topwar.ru, ngay từ năm 2012, UCAV S-70 Okhotnik của Tập đoàn Sukhoi đã được chế tạo. Mục đích chính của chiếc máy bay này sẽ là tương tác với máy bay chiến đấu thế hệ năm Su-57 và một trong những nhiệm vụ của việc tương tác này là mở rộng trường radar của tiêm kích Su-57.

Chiến đấu cơ tàng hình này có thể không sử dụng radar ở chế độ chủ động mà sử dụng radar Okhotnik để duy trì mọi ưu thế về khả năng tàng hình, tấn công từ trong bóng tối.

1607917298334.png
S-70 Okhotnik bay cùng Su-57.
Điều này có nghĩa là Okhotnik nên được trang bị radar có khả năng tương đương với radar của Su-57 - điều được xác nhận gián tiếp bởi chi phí dự kiến đáng kể của loại máy này, khoảng 1 tỷ rúp (15-17 triệu USD).

Hệ thống điện tử hàng không của Okhotnik rất tiên tiến so với các UAV khác, trọng lượng cất cánh khoảng 20 đến 25 tấn sẽ giúp nó có thể chứa một radar mạnh với ăng ten lưới pha chủ động, và trọng tải 4 đến 8 tấn sẽ cho phép sử dụng tên lửa hạng nặng không đối không tầm xa loại R-37/RVV-BD.

Tầm bay tối đa ước tính của Okhotnik là 6.000km, ở độ cao 18km, nếu nó được trang bị hệ thống tiếp nhiên liệu trên không, thì tầm bay có thể lớn hơn nhiều. Okhotnik có thể được điều khiển thông qua vệ tinh.

Vì làm việc với các mục tiêu trên không, không đòi hỏi phải truyền một lượng lớn thông tin như khi lập bản đồ bề mặt hoặc khi phát hiện và nhận biết các mục tiêu trên mặt đất và mặt nước. Cũng có thể triển khai phương án dự

Phòng điều khiển Okhotnik từ máy bay chỉ huy bố trí trên Tu-214PU hoặc Tu-214SUS. Các công nghệ được sử dụng trong thiết kế của Okhotnik sẽ giúp tăng khả năng chiến đấu của phương tiện chiến đấu này khi nó đối đầu với không quân và hệ thống phòng không của đối phương.

Mục tiêu chính của Okhotnik sẽ là máy bay AWACS có radar ở chế độ tích cực, có thể xác định tốt vị trí bằng trinh sát kỹ thuật vô tuyến và phóng tên lửa không đối không tầm xa kiểu R-37/RVV-BD bên ngoài tầm phát hiện của radar máy bay AWACS, không cần bật radar của chính nó.

Mặc dù có giá thành cao, Okhotnik vẫn sẽ rẻ hơn nhiều so với máy bay chiến đấu thế hệ thứ tư. Do đó, có thể sử dụng 4-8, hoặc thậm chí nhiều hơn UAV để tấn công CSG, tính đến nguy cơ một số trong số chúng bị mất.

Có thể giả định rằng một nhóm tấn công gồm 4-8 Okhotnik sẽ có thể đảm bảo tiêu diệt các máy bay AWACS bảo vệ CSG theo hướng tấn công của tên lửa chống hạm. Tầm hoạt động của nhóm tấn công dựa trên Okhotnik sẽ cách căn cứ khoảng 3.000km.

Khi UAV Okhotnik được trang bị hệ thống tiếp nhiên liệu trên không, bán kính hoạt động sẽ tăng lên 5.000km (ở đây, máy bay điều khiển dựa trên Tu-214PU hoặc Tu-214SUS sẽ là một yếu tố hạn chế).

Việc tiêu diệt máy bay AWACS sẽ làm tăng khả năng sống sót của máy bay trinh sát và cường kích và giảm khả năng hệ thống phòng không của đối phương đánh chặn tên lửa chống hạm.

Điều này, cuối cùng sẽ làm tăng đáng kể khả năng tiêu diệt các tàu CSG. Vấn đề về việc vượt qua nhiễu tên lửa chống hạm và mục tiêu giả do các tàu CSG tạo ra vẫn còn bỏ ngỏ.

Để hoàn thành nhiệm vụ tấn công AWACS, ngoài R-37/RVV-BD, máy bay S-70 Okhotnik còn được trang bị tên lửa chống radar siêu thanh X-58 lớp không đối đất của Su-57 (với tầm bắn khoảng 260 km). Khi làm nhiệm vụ đối hải chống CSG, S-70 sẽ mang theo một tên lửa tầm thấp cận âm X-35.

Ngoài ra, chiếc UCAV còn có thể được trang bị 4 tên lửa siêu thanh X-74M2 đã được cải tiến và 8 quả bom điều chỉnh KAB-250. Dựa trên cơ số vũ khí được trang bị của Su-70 cho thấy, chiếc UAV này sẽ mang đặc tính tấn công nhiều hơn là máy bay trinh sát như Nga công bố.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Ukraine sẽ có thiết giáp BTR-4 cực mạnh ?
(Vũ khí) - Các xe chiến đấu bộ binh BTR-4 sẽ mang lại ưu thế vượt trội cho bộ binh cơ giới Ukraine trước lực lượng ly khai miền Đông.
Truyền thông Ukraine cho biết, vào ngày 11/12, Tổng giám đốc Tổng công ty xuất nhập khẩu vũ khí nhà nước Ukroboronprom - ông Yuriy V. Gusev tuyên bố Quân đội Ukraine dự định đặt hàng tới 75 xe chiến đấu bộ binh (IFV) bánh lốp loại BTR-4.

Việc nhận hợp đồng từ Bộ Quốc phòng Ukraine sẽ cho phép Phòng thiết kế Kharkiv Morozov (KMDB) - một bộ phận của UkrOboronProm bắt tay vào sản xuất loạt xe chiến đấu bộ binh mới thuộc dòng BTR-4. Thỏa thuận bao gồm điều khoản chế tạo 75 chiếc IFV, 1 xe chỉ huy BTR-4K và 1 xe bọc thép cứu kéo BREM-4RM.

Theo thông báo của UkrOboronProm, tổng cộng gần 80 chiếc BTR-4 đã được tăng cường cho các đơn vị vũ trang Ukraine trong chiến dịch quân sự ở miền Đông nước này.

Việc sản xuất loại thiết bị quân sự nội địa trên mang lại việc làm cho 27.000 công nhân tại 100 doanh nghiệp khác nhau. Chu trình sản xuất khép kín và chương trình thay thế nhập khẩu yêu cầu sử dụng toàn bộ linh kiện trong nước.

1607917351880.png
Xe chiến đấu bộ binh BTR-4 của Ukraine được nhiều chuyên gia quân sự đánh giá rất cao
BTR-4 là loại xe thiết giáp đầu tiên hoàn toàn do Ukraine tự thiết kế và chế tạo, được phát triển vào đầu những năm 2000 trong vai trò vận chuyển binh sĩ thuộc các đơn vị bộ binh cơ giới và chi viện hoả lực.

Xe chiến đấu bộ binh BTR-4 là phương tiện cơ bản để trang bị cho các lực lượng đặc nhiệm phản ứng nhanh và lính thuỷ đánh bộ, có thể thực hiện nhiệm vụ ban ngày và ban đêm, trong mọi điều kiện khí hậu khác nhau.

Theo giới chuyên gia, cùng kế thừa những tinh hoa từ dòng xe bọc thép BTR-80 của Liên Xô nhưng Ukraine lại thành công hơn Nga khi cho ra đời biến thể BTR-4.

So với đối thủ BTR-82A của Nga, BTR-4 không thua kém về vũ khí, nhưng hiện đại hơn trong thiết kế thân xe, giáp và cửa đổ quân phía sau, khiến binh sĩ được an toàn hơn nhiều so với phải thoát ly từ cửa hông.

Hợp đồng mới còn giúp cho triển vọng của BTR-4 trên thị trường thế giới thêm phần sáng sủa, đặc biệt hơn nếu nó chứng minh được tính năng kỹ chiến thuật trên chiến trường trong thời gian tới.

Việc Quân đội Ukraine dự định tung toàn bộ 75 chiếc BTR-4 vào chiến trường miền Đông cùng loạt xe tăng chiến đấu chủ lực T-64 nâng cấp sẽ khiến quân ly khai phải đặc biệt đề phòng.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Tàu ngầm Nga phản ứng nhanh phóng loạt Bulava
(Vũ khí) - Theo TASS, tàu ngầm hạt nhân Vladimir Monomakh của Nga đã thể hiện khả năng phản ứng nhanh bằng màn phóng đồng loạt 4 tên lửa đạn đạo Bulava.

Trong thông báo hôm 12/12, Bộ Quốc phòng Nga cho biết: "Tàu ngầm chiến lược Vladimir Monomakh đã phóng loạt 4 tên lửa đạn đạo (SLBM) Bulava trong đợt diễn tập chiến đấu theo kế hoạch. Dữ liệu cho thấy các đầu đạn đều đánh trúng mục tiêu ở thao trường Chizha".

Tất cả 4 quả tên lửa SLBM đều được phóng khi tàu ngầm đang lặn ở biển Okhotsk. "Thủy thủ đoàn đã thể hiện trình độ chuyên môn cao khi thực hiện đợt phóng tên lửa", thông cáo có đoạn cho biết.

Tàu ngầm Vladimir Monomakh phóng loạt Bulava.
Hình ảnh được công bố cho thấy, tàu ngầm Vladimir Monomakh rời cảng vào ban ngày để chuẩn bị cho cuộc phóng tên lửa trong đêm.

Bốn quả đạn Bulava được khai hỏa với giãn cách chỉ vài giây, lao khỏi mặt biển nhờ tầng đẩy sơ tốc, trước khi động cơ chính kích hoạt và tên lửa bắt đầu lấy độ cao.

Tàu ngầm Vladimir Monomakh thực hiện phóng 4 quả Bulava là chiếc thứ ba thuộc Đề án 955 Borei. Tàu dài 170 m, rộng 13,5 m và có lượng giãn nước 24.000 tấn, tốc độ tối đa khi lặn đạt tới 56 km/h, tầm hoạt động không giới hạn. Dự trữ nhu yếu phẩm của Vladimir Monomakh cho phép nó hoạt động liên tục hơn một năm mà không cần tiếp tế.

Hỏa lực chính của Vladimir Monomakh là 16-30 tên lửa đạn đạo xuyên lục địa RSM-56 Bulava. Mỗi quả đạn có thể mang theo 10 đầu đạn hạt nhân, đạt tầm bắn tối đa trên 9.000 km. Tên lửa có kích thước nhỏ gọn, sử dụng động cơ nhiên liệu rắn, tốc độ bay và khả năng cơ động cao, cho phép nó vượt qua nhiều lá chắn tên lửa đạn đạo tối tân.

Cùng với tên lửa đạn đạo, tàu ngầm lớp Borei còn được trang bị 8 ống phóng với 40 ngư lôi hoặc tên lửa hành trình. Nga gần đây liên tiếp tổ chức tập trận bắn đạn thật với nhiều loại tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình tầm xa.

Vụ phóng tên lửa là phần thứ 2 của cuộc diễn tập hạt nhân được Quân đội Nga khởi động từ hôm 9/12 và được tổ chức tại nhiều địa điểm khác nhau trên toàn quốc với màn phóng tên lửa RS-24 Yars và tên lửa Sineva. Trong cuộc tập trận này Nga còn huy động nhiều oanh tạc cơ Tu-95MS và Tu-160, tàu ngầm hạt nhân Karelia.

Cuộc diễn tập được thực hiện trong bối cảnh Mỹ từ chối gia hạn Hiệp ước Giảm Vũ khí Tấn công Chiến lược Mới (New START) dự kiến hết hạn tháng 2/2021. Thỏa thuận được Moskva và Washington ký năm 2010, cho phép mỗi nước triển khai không quá 1.550 đầu đạn hạt nhân, mức thấp nhất trong hàng chục năm qua.

Hai nước cũng bị giới hạn về số lượng tên lửa đạn đạo phóng từ mặt đất và tàu ngầm, cũng như oanh tạc cơ mang bom và tên lửa hành trình hạt nhân. Washington sẽ không còn bị ràng buộc bởi bất cứ hiệp ước kiểm soát vũ khí nào với Moskva nếu từ bỏ New START.

Tổng thống Putin hồi tháng 10/2020 đề xuất hai nước gia hạn New START trong ít nhất một năm mà không kèm điều kiện, nhưng Mỹ bác bỏ. Hai nước đã trải qua nhiều tháng đàm phán nhưng vẫn bất đồng trong các điều khoản gia hạn hiệp ước.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Xem Zircon lập kỷ lục về tốc độ trong lần phóng mới
(Vũ khí) - Chiến hạm Đô đốc Gorshkov của Hải quân Nga vừa lần thứ 3 phóng thành công tên lửa siêu thanh Zircon ở Bạch Hải với tốc độ đạt được đáng kinh ngạc.


Trong cuộc thử nghiệm được thực hiện hôm 11/12, Zircon đã hoàn thành quãng đường bay 350km với tốc độ nhanh nhất được ghi nhận xấp xỉ Mach 9. "Chiến hạm Đô đốc Gorshkov đã phóng thành công tên lửa hành trình siêu thanh Zircon từ Bạch Hải vào mục tiêu ven biển tại thao trường Chizha ở tỉnh Arkhangelsk", tuyên bố của Hải quân Nga cho biết.

Chiến hạm Nga lần 3 phóng thành công Zircon
Đây là lần thứ 3 chiến hạm Nga phóng thành công tên lửa siêu thanh và cả 3 lần đều thành công với tốc độ những lần sau đạt được nhanh hơn trước đó. Lần đầu tiên tàu Đô đốc Gorshkov phóng Zircon hồi tháng 10, lần tiếp theo được thực hiện sau đó đúng 1 tháng.

Cùng với việc liên tiếp thử thành công Zircon, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Nga Sergei Shoigu đã chỉ thị tăng số lượng tàu chiến trang bị các tên lửa siêu thanh Zircon.

"Hải quân Nga cần tăng số lượng tàu hoạt động ở vùng biển xa, trong đó có cả những tàu mang tên lửa hành trình Kalibr và tên lửa siêu thanh Zircon, đặc biệt sẽ ưu tiên trang bị tại Hạm đội phương Bắc", ông Shoigu nói.

Cùng với tên lửa siêu thanh và tên lửa hành trình, Nga cũng cần phải mở rộng danh sách các loại máy bay không người lái, hệ thống robot và vũ khí dựa trên các nguyên tắc vật lý mới. Việc cập nhật đội ngũ máy bay thuộc lực lượng hàng không tầm xa và chế tạo máy bay mới đã tăng cường đáng kể thành phần hàng không trong bộ ba hạt nhân của Nga.

"Năm nay, tập đoàn Tupolev PJSC đã thực hiện số lượng đáng kể công việc hiện đại hóa Tu-95MS thuộc giai đoạn đầu tiên và giai đoạn thứ hai, với việc thay thế các thiết bị vô tuyến và thiết bị định hướng đã lỗi thời", Bộ trưởng Nga nói.

Nói về lý do Nga cần phải tăng cường trang bị tên lửa siêu thanh Zircon cho chiến hạm tầm xa, lãnh đạo Bộ Quốc phòng Nga cho biết, để đối phó với những diễn biến khó lường trên một số vùng biển Hải quân Nga đang hoạt động, việc tăng cường trang bị Kalibr và Zircon là công việc tối cần thiết vào lúc này.

Với ưu thế vượt trội về công nghệ của vũ khí này có thể dễ dàng vượt qua lưới lửa phòng thủ của đối phương nhờ tốc độ Mach 9 và có tầm bắn 1.000km. Đặc biệt, vũ khí này có thể tấn công mục tiêu trên biển và trên đất liền.

Tên lửa mới sẽ được triển khai trên các tàu chiến có trang bị tên lửa hành trình tấn công mặt đất Kalibr. Theo Bộ trưởng Nga, tên lửa siêu thanh Zircon là vũ khí không thể đánh chặn bởi các hệ thống phòng thủ hiện có. Tên lửa sử dụng động cơ scramjet nhiên liệu lỏng.

Động cơ scramjet chỉ có thể hoạt động ở tốc độ siêu thanh, do đó tên lửa sử dụng động cơ tăng cường nhiên liệu rắn để tăng tốc đến tốc độ siêu thanh, sau đó động cơ scramjet được kích hoạt để bay với tốc độ siêu nhanh.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Công nghệ mới khiến phi công Su-57 phá vỡ mọi giới hạn
(Vũ khí) - Dù đã sản xuất hàng loạt, nhưng tiêm kích Su-57 thế hệ thứ năm của Nga vẫn là một nền tảng thử nghiệm với các đặc tính liên tục được cải tiến.

Tuy nhiên có hai sự phát triển mang tính cách mạng và ít được nhắc đến, được thiết kế để cải thiện khả năng cơ động cho máy bay chiến đấu mới nhất của Nga. Điều này sẽ làm tăng đáng kể cơ hội chiến thắng của Su-57 trong một trận không chiến trước bất kỳ kẻ thù nào, Military Watch cho biết.

Khả năng thay đổi hướng bay dễ dàng và nhanh chóng đã là thương hiệu của các máy bay chiến đấu Liên Xô và Nga, bắt đầu ít nhất là với tiêm kích thế hệ thứ tư đầu tiên.

Các nguyên mẫu đầu tiên của Su-57 có đặc điểm tương tự Su-35 - từ lâu đã giữ danh hiệu tiêm kích cơ động nhất thế giới. Công nghệ hàng không thế hệ thứ năm có thể cải thiện chúng với động cơ mạnh mẽ hơn và khung máy bay composite, giúp tối ưu hóa tỷ lệ lực đẩy trên trọng lượng.

Tuy nhiên sự hoàn hảo của công nghệ lại nằm ở yếu tố con người. Không phi công nào có khả năng chịu được quá tải hơn 9G - anh ta chỉ đơn giản là sẽ bất tỉnh. Các kỹ sư Nga có ý định vượt qua hạn chế này bằng hai cách.

1607918095706.png
Phi công Su-57 sẽ có hệ thống trợ giúp đặc biệt giúp vượt qua giới hạn của sự quá tải
Thứ nhất, song song với phiên bản có người lái của Su-57, một phiên bản không người lái cũng đang được tạo ra - vào tháng 5/2020, có báo cáo rằng một máy bay chiến đấu robot được trang bị trí tuệ nhân tạo đã bắt đầu được thử nghiệm.

Báo chí cho rằng người điều khiển trên mặt đất sẽ kiểm soát máy bay không người lái theo cách thủ công trong giai đoạn khó khăn nhất của chuyến bay: cất cánh và hạ cánh, thời gian còn lại, chức năng của phi công sẽ là giám sát trạng thái của các hệ thống trên máy bay.

Một phương pháp khác triệt để hơn là thở bằng chất lỏng. Vấn đề quá tải lớn là phổi bị ép không cho không khí vào, não bị đói oxy và phi công bị ngất. Vấn đề này có thể được giải quyết bằng cách dạy phi công thở chất lỏng làm giàu oxy thay vì khí - đây là cách trẻ sơ sinh thở trong bụng mẹ.

Công nghệ thở bằng chất lỏng đã được phát triển bởi Quỹ Nghiên cứu Tiên tiến của Nga từ năm 2016. Nó giúp các thợ lặn tránh bị bệnh giảm áp khi đi lên khẩn cấp từ độ sâu. Trong ngành hàng không, hơi thở bằng chất lỏng sẽ mang các đặc điểm của máy bay chiến đấu có người lái gần hơn với máy bay không người lái.

Việc theo đuổi khả năng cơ động của các nhà thiết kế Nga là có lý do chính đáng. Trong cuộc chiến tranh lớn, tên lửa không đối không tầm xa có thể không đáng tin cậy. Gây nhiễu điện tử, phá hủy vệ tinh và tấn công mạng sẽ dẫn đến thực tế là tiêm kích không thể xác định từ xa mục tiêu nào là kẻ thù và mục tiêu nào không (đây là vấn đề mà hàng không Mỹ phải đối mặt trong cuộc Chiến tranh vùng Vịnh).

Điều này sẽ buộc các phi công phải xác định mục tiêu bằng mắt thường, nghĩa là để đến gần chúng hơn. Và trong cận chiến, máy bay chiến đấu cơ động hơn sẽ có lợi thế đáng kể.

Khả năng cơ động cũng giúp tăng xác suất sống sót của phương tiện trong các trận chiến tầm xa, vì một máy bay chiến đấu nhanh nhẹn có cơ hội né tránh tên lửa phóng từ mặt đất hoặc máy bay khác tốt hơn.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Nhà khoa học siêu thanh Nga đã lộ những bí mật gì?
(Bí mật quân sự) - Công việc của Gubanov đối với Nga và châu Âu đã tạo ra những xung đột về lợi ích dẫn đến tiết lộ những bí mật gì về siêu thanh?
Nhà khoa học Nga Anatoly Gubanov bị nghi ngờ phạm tội phản quốc, vì có thể ông đã chuyển thông tin cho nước ngoài liên quan đến các loại vũ khí mới nhất của Nga.

Câu chuyện liên quan đến hệ thống tên lửa siêu thanh “Avangard”, đã được đưa vào trực chiến từ cuối năm 2019 và là sự đáp trả của Nga đối với việc Mỹ rút khỏi Hiệp ước ABM.

Được biết, Gubanov đã tham gia vào việc phát triển các mẫu tên lửa siêu thanh đầy hứa hẹn của Nga. Ngoài ra, nhà khoa học này còn tích cực hợp tác trong dự án quốc tế phát triển máy bay dân dụng siêu thanh HEXAFLY-INT (High-Speed EXperimental FLY Vehicles - Máy bay thử nghiệm tốc độ cao).

Dự án này bắt đầu vào năm 2014 và quy tụ nhiều đại diện đến từ Hà Lan, Đức, Pháp, Ý, Bỉ, Vương quốc Anh và Úc. Người ta cho rằng máy bay sẽ có thể đạt tốc độ Mach 4,5, và có thể bay từ Brussel đến Tokyo chỉ trong hai giờ.

Năm 2017, mô hình của nó đã được trình diễn tại triển lãm hàng không MAKS. Các cuộc kiểm tra quy mô đầy đủ đã được lên kế hoạch cho năm 2020.

Vì vậy, Gubanov đã cùng một lúc làm việc vừa về các chủ đề quân sự của Nga vừa về đề tài dân sự với nước ngoài. Nơi làm việc chính của ông là Viện Khí, Thủy Động lực học Trung ương TsAGI mang tên Zhukovsky.

Ông cũng đã giảng dạy khóa học "Khí động lực học thực tế của máy bay tốc độ cao" tại Đại học Vật lý và Công nghệ Moscow. Hơn một trăm bài báo khoa học của Gubanov dành cho việc nghiên cứu các vật thể ở tốc độ siêu thanh.

Gubanov là đại diện của cả một triều đại chế tạo máy bay. Các con và bố vợ của ông đều tham gia vào lĩnh vực hàng không. Tuy nhiên, tòa án Lefortovo của Moscow ngày 3 tháng 12 đã bắt giam Gubanov trong hai tháng.

Theo Điều 275 của Bộ luật Hình sự Liên bang Nga (tội phản quốc), ông phải đối mặt với mức án từ 12 đến 20 năm tù. Hồ sơ của vụ án hình sự này thuộc loại tài liệu mật, nên luật sư không có bình luận gì.

Chuyên gia quân sự Alesya Leonkov thừa nhận rằng chuyên gia siêu thanh Gubanov có thể đã thực hiện các hành động, được hiểu là phản quốc, một cách vô thức.

- Khi giam giữ một người thuộc những trường hợp như vậy, theo quy định, phải làm việc hết sức nghiêm túc trong một thời gian nhất định. Và nếu bỗng nhiên do các cuộc tiếp xúc của nhà khoa học mà thông tin bị rò rỉ thì tất nhiên, các dịch vụ đặc biệt sẽ hành động.

Trong những năm gần đây, có nhiều vụ án hình sự chống lại các nhà khoa học có liên quan đến hoạt động gián điệp. Đôi khi, lúc đầu họ phủ nhận tội lỗi của mình, nhưng sau đó họ thú nhận. Ví dụ, trường hợp Sutyagin đã làm điều này để được ân xá và sau đó được chuyển cho phương Tây ...

Các nhà khoa học dân sự khi tham gia vào một số dự án trong khuôn khổ tổ chức của mình thì các tổ chức đó là người đứng ra ký kết hợp đồng nghiên cứu khoa học. Trong các thỏa thuận như vậy, nếu có liên quan đến các chủ đề quân sự thì sẽ được quy định rõ rằng các nghiên cứu này liên quan đến bí mật quân sự.

Nha khoa hoc sieu thanh Nga da lo nhung bi mat gi?
Tòa nhà của khu phức hợp thuộc Viện Khí động học Trung ương mang tên Zhukovsky N.E. (TsAGI) (Ảnh: Stanislav Krasilnikov / TASS)
Và các thành viên được cảnh báo rằng họ đang trong diện bị quản lý và trong mọi trường hợp không được tiết lộ bất kỳ điều gì liên quan đến công nghệ.

Tiết lộ thông tin có thể có nhiều dạng. Tiết lộ trực tiếp: là khi một người nào đó chuyển thông tin ra nước ngoài, như đã từng xảy ra thời Liên Xô và ở thời hiện tại.

Điều này được thực hiện bởi những người được gọi là "người có sáng kiến", tức là những người có kiến thức, cố gắng truyền những kiến thức đó đi và sau đó tự tìm cơ hội ra nước ngoài. Vì nếu ở trong nước trong trường hợp này rất nguy hiểm vì dù sớm hay muộn gì thì các cơ quan phản gián cũng sẽ phát hiện ra.

Và còn có một phương thức chuyển giao thông tin không chính thức, khi một nhà khoa học tại một hội nghị chuyên đề nào đó công bố những dữ liệu có trong các công trình nghiên cứu ở dạng bí mật.

Còn một phương án khác – đó là khi các tài liệu mật không được sử dụng ở những vị trí cần thiết. Ví dụ, một nhà khoa học đưa tài liệu về làm việc tại nhà. Và từ đó chúng có thể lọt ra ngoài, thông qua các dịch vụ đặc biệt của kẻ thù, thông qua một máy tính chưa được xác minh, không được bảo vệ. Tất cả các phương án này đều có thể bị điều tra.

Gubanov đồng thời vừa tham gia vào cả các dự án quân sự của Nga vừa tham gia vào các dự án dân sự của phương Tây, giúp Châu Âu tạo ra máy bay siêu âm. Điều này giống như một kênh rò rỉ dữ liệu hợp pháp. Các chuyên gia quân sự của châu Âu và Mỹ có thể tiếp cận chúng ...và đó là điều hết sức phi lý.

Có thể lấy ví dụ, máy bay chở khách siêu thanh Tu-144 và máy bay ném bom-mang tên lửa siêu thanh Tu-160. Cả hai máy bay thời Xô Viết này đều do các nhà thiết kế của Phòng thiết kế mang tên V.I. Tupolev sáng chế. Nhưng các nhà khoa học này không có quyền liên hệ với các chuyên gia nước ngoài. Khi đó, nguyên tắc này đã được tuân thủ nghiêm ngặt.

Còn bây giờ, nếu nhà khoa học mang bí mật quân sự lại cũng là người tham gia vào một dự án dân sự nước ngoài ... Không thể biết được đồng nghiệp của ông ta trong dự án đó là ai!

Có thể họ là những nhân viên tình báo đội lốt các chuyên gia? Họ có thể dễ dàng ghi lại các cuộc trò chuyện về các chủ đề chuyên môn. Còn nhà khoa học có thể không nhận thức được điều này.

Do đó, ở đây cần có một giới hạn rõ ràng. Nếu một nhà khoa học đã tham gia vào các chủ đề quân sự, thì người đó sẽ bị hạn chế, không được ra nước ngoài và không có quyền tham gia vào các dự án nước ngoài và quốc tế mà không có sự đồng ý của các dịch vụ đặc biệt.

Và nếu vì lý do đặc biệt nào đó anh ta phải ra nước ngoài, thì dứt khoát phải có các nhân viên phản gián đi cùng. Họ là những người phải canh chừng để anh ta không sa vào lưới của kẻ thù.

Nga đã trải qua giai đoạn có các chuyến bay với tốc độ siêu thanh. Nga là nước đầu tiên trên thế giới vào năm 1977 đã thiết lập các chuyến bay thường xuyên với tốc độ siêu âm (Mach 2) giữa Moscow và Alma-Ata. Và mãi sau đó chiếc Concorde của Châu Âu mới bay.

Các chuyến bay của Liên Xô đã được thực hiện an toàn trong một thời gian, nhưng sau đó dự án đã bị đóng cửa. Tốc độ siêu thanh tiêu tốn rất nhiều nhiên liệu. Máy bay ngốn xăng như nước. Cần phải tăng giá các chuyến bay, và điều đó được coi là không hợp lý.

Vì nhà nước Liên Xô đã có chủ trương: xây thật nhiều sân bay, sản xuất thật nhiều máy bay để những người dân bình thường có thể bay từ bất kỳ làng quê nào đến bất kỳ điểm nào trên đất nước rộng lớn hợp với đồng lương của họ.

Bằng cách đó, Liên Xô đã cho thấy việc bay siêu âm là có thật. Vì vậy, nhân loại cũng không từ bỏ ước mơ này. Nga hiện thời vẫn tiếp tục làm việc, và phương Tây cũng vậy. Nhưng ngày nay không cần máy bay siêu thanh cỡ lớn.

Mọi người thích máy bay thông thường với giá cả phải chăng. Điều thích hợp duy nhất là máy bay phản lực kinh doanh. Những nhà kinh doanh cần một chiếc máy bay siêu thanh cỡ nhỏ vì đối với doanh nhân, thời gian là tiền bạc.

Vì vậy, nếu cần, Nga sẽ lại chế tạo máy bay siêu âm cỡ nhỏ hoặc thậm chí là máy bay siêu thanh đầu tiên trên thế giới. Không còn nghi ngờ gì nữa. Tu-144 đã cho thấy một trải nghiệm khoa học và kỹ thuật to lớn. Và máy bay quân sự của Nga hiện đã bay với tốc độ siêu thanh.

Nga đã có trong tay các phác thảo, dự án của những máy bay như vậy. Nhưng trước hết đòi hỏi phải có nhu cầu. Và việc chế tạo máy bay cho vài chục người mới giàu lên là rất tốn kém.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Hải quân Trung Quốc chưa thể thoát phụ thuộc Nga
(Vũ khí) - Lực lượng Hàng không Hải quân Trung Quốc (PLANAF) thời gian gần đây đã gia tăng đáng kể hoạt động huấn luyện tác chiến.
Một máy bay tuần tra trên biển có khả năng tác chiến chống ngầm Y-8Q / KQ-200 của Lực lượng Không quân Hải quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLANAF) gần đây đã tiến hành một cuộc tập trận bắn đạn thật bằng cách sử dụng “một loại vũ khí tự dẫn hoạt động ở độ sâu lớn có thể thả được từ máy bay”, theo báo cáo đăng tải gần đây trên nhật báo PLA của Trung Quốc.

Từ bức ảnh đi kèm, vũ khí được triển khai có vẻ giống với loại từng thấy trong phóng sự của Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) phát sóng vào ngày 15 tháng 5, trong đó một số ví dụ về bom chìm loại mới - tên gọi của nó vẫn chưa được tiết lộ, nhưng khi đó được chứa trên xe đẩy để chuẩn bị nạp cho máy bay.

1607918174697.png
Máy bay tuần tra chống ngầm Y-8Q của Trung Quốc thử nghiệm vũ khí mới
Hình dạng và mô tả của vũ khí này cho thấy rất giống với bom chìm dẫn đường 'Zagon' của Nga. Mặc dù nó không có hệ thống động cơ đẩy, nhưng các cánh điều hướng có thể điều khiển được ở phần đuôi, cho phép hiệu chỉnh vũ khí khi nó lao xuống nước, loại bom này được dẫn hướng bởi đầu dò âm thanh chủ động lắp đặt ở mũi.

Bom chìm 'Zagon 2' của Nga được đánh giá là có đầu đạn tương đối nhỏ 35 kg, nhưng việc sử dụng năng lượng định hình sẽ làm tăng đáng kể hiệu quả của chúng trong việc xuyên thủng vỏ tàu ngầm. Thông tin từ nguồn mở cho thấy vũ khí có thể được dẫn đường tới mục tiêu nếu rơi cách tàu ngầm 450 m.

Thông qua sự kiện nói trên, có thể thấy rằng Hải quân Trung Quốc mặc dù có sự phát triển độc lập trong thời gian dài gần đây nhưng hàm lượng vũ khí sao chép từ Nga của họ vẫn chiếm tỷ trọng rất lớn.



 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Chuyên gia không ngạc nhiên khi Mỹ giật mình với Tu-160M
(Vũ khí) - Với Tu-160M, Nga tiếp tục củng cố và tăng cường sức mạnh của không quân chiến lược-một thành tố trong bộ 3 răn đe hạt nhân chiến lược.
Tạp chí hàng không Aviation Week & Space Technology mới đây đã công bố danh sách những thành tựu quan trọng nhất trong năm 2020, trong đó có chuyến bay của máy bay ném bom chiến lược siêu thanh Tu-160M Blackjack của Nga với động cơ HK-32-02 (NK-32-02) mới nhất.

"Máy nén và cánh tua-bin được nâng cấp, cũng như cải thiện khả năng làm mát, đã làm tăng hiệu suất nhiên liệu của động cơ tuốc bin phản lực" - ấn phẩm ghi chú và đánh giá rằng, “Thiên Nga Trắng” hiện là máy bay quân sự nguy hiểm nhất của Nga.

Đặc biệt. chuyến bay của Tu-160 được đặt sánh ngang một số thành tựu lớn của ngành hàng không thế giới như: Chuyến bay kéo dài 30 phút của một chiếc máy bay điện do MaxniX và AeroTec phát triển; chứng nhận máy bay điện đầu tiên Velis Electro của Pipistrel tại châu Âu; xây dựng khái niệm mới về “máy bay không phát thải”; kỷ lục về động cơ máy bay lớn nhất GE9X của General Electric…

Bình luận về việc Tạp chí Mỹ gọi chuyến bay của chiếc Tu-160M hiện đại hóa là sự kiện trong năm, chuyên gia quân sự Dmitry Litovkin - Tổng biên tập tạp chí “Quân sự Độc lập”, lưu ý rằng, Tu-160M là máy bay ném bom mang tên lửa chiến lược được hiện đại hóa sâu.

1607918207366.png
Máy bay ném bom chiến lược Tu-160 Blackjack có thể mang tên lửa hành trình siêu xa Kh-101
Nguyên mẫu được tạo ra trong khuôn khổ chương trình hiện đại hóa quy mô lớn hàng không chiến lược tầm xa, do công ty Tupolev thực hiện. Chuyến bay đầu tiên với động cơ mới NK-32-02 diễn ra vào ngày 3/11, kéo dài 2 giờ 20 phút ở độ cao 6 nghìn mét.

Bộ Quốc phòng Nga trước đó cho biết chiếc Tu-160M sau hiện đại hóa đầu tiên sẽ được đưa vào biên chế các lực lượng vũ trang trong năm 2021. Nó đã trở thành chiếc máy bay có hệ thống vũ khí, điện tử hàng không được cập nhật mới hoàn toàn và quan trọng nhất là trang bị động cơ mới.

Theo ông, chiếc máy bay này phát triển từ thời Liên Xô và ngày nay nảy sinh vấn đề phục hồi lại chu kỳ sản xuất hàng loạt. Giải quyết tốt vấn đề này, Nga đã có chiếc máy bay đầu tiên và giờ đây, quân đội sẽ đặt hàng cả loạt máy bay ném bom chiến lược này.

Theo quan điểm của ông, chiếc máy bay kể từ khi ra đời đã là sản phẩm độc đáo có một không hai và kể cả cho đến ngày nay. Nó được chế tạo ra vào những năm 1980 và lần đầu tiên trong lịch sử hàng không Nga, thay vì vô lăng, phi công đã sử dụng cần điều khiển, hoàn toàn bằng điện tử và có tới một trăm máy tính trên khoang.

Khi đó, máy bay mang theo tên lửa hành trình hiện đại nhất X-55 (Kh-55). Hiện tại trên đó trang bị tên lửa X-101 (Kh-101) với tầm bắn xa tới mức không cần rời khỏi lãnh thổ Liên bang Nga, vẫn có thể tấn công chính xác cao vào các mục tiêu ở châu Âu, châu Á và Bắc Mỹ.

Theo chuyên gia quân sự Dmitry Litovkin, với sự ra đời của Tu-160M2, Nga đã giải quyết được một nhiệm vụ to lớn là tiếp tục củng cố và tăng cường sức mạnh cho lực lượng không quân chiến lược – một thành tố của bộ 3 răn đe hạt nhân chiến lược của Nga. “Vì vậy, phản ứng của người Mỹ là điều hoàn toàn dễ hiểu" – chuyên gia quân sự Nga kết luận.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Mỹ sẽ tấn công Nga từ quỹ đạo gần Mặt Trăng
(Bình luận quân sự) - Một chạy đua vũ trang mới trên vũ trụ sẽ dẫn tới đâu...
Xin được giới thiệu cùng bạn đọc bài viết và phỏng vấn các chuyên gia của chuyên gia, phóng viên quen thuộc Andrey Polunhin về những diễn biến gần đây trong quan hệ Nga- Mỹ liên quan đến lĩnh vực vũ trụ. Bài đăng trên “Svobodnaia Pressa” ngày 11/12/2020.

1607918392771.png
Ảnh: Zuma/TASS

I. Phần dẫn của Andrey Polunhin

My se tan cong Nga tu quy dao gan Mat Trang

Mới đây, tại cuộc họp của Hội đồng Vũ trụ Quốc gia Mỹ, Giám đốc Cơ quan Tình báo Quốc gia nước này John Ratcliffe đã mạnh mẽ cáo buộc Nga tiến hành "những hành vi khiêu khích" trong vũ trụ, và (cách hành xử này của Nga) đang đe dọa nghiêm trọng lợi ích quốc gia của Mỹ”.

Ông nhấn mạnh: “Nước Nga, nhất là trong khoảng thời gian gần đây, đã hành xử một cách khiêu khích và vì thế có thể gây ra những tình huống rất nguy hiểm”.

Theo John Ratcliffe, Matxcova đã phóng một thiết bị lên vũ trụ và thiết bị này bắt đầu cơ động ngay sát một vệ tinh của Chính phủ Mỹ. Ông cũng nhận định rằng Nga đã từng tiến hành phóng những thiết bị tương tự. Theo các đánh giá của Mỹ, thiết bị này có các dấu hiệu cho thấy nó một loại vũ khí vũ trụ.

Chúng tôi xin nhắc lại một số chi tiết để làm rõ hơn những gì mà chúng ta đang đề cập tới.

Ngày 25/7/2020, Bộ trưởng Quốc phòng Anh Ben Wallace đã cho đăng tải trên tờ Sunday Telegraph một bài báo lên án Nga thử nghiệm một vệ tinh có khả năng mang “một khối rất có khả năng là một khối tác chiến để vô hiệu hóa các thiết bị trên quỹ đạo gần Trái Đất”.

Trước đó, Bộ Tư lệnh Vũ trụ Mỹ cũng từng đưa ra những tuyên bố tương tự và nhấn mạnh rằng một số thử nghiệm vũ khí chống vệ tinh đã được Matxcova thực hiện vào ngày 15/7 (2020).

Về phần mình, Bộ Ngoại giao Nga kiên quyết bác bỏ những cáo buộc trên và nhấn mạnh rằng Bộ Quốc phòng Nga chỉ tiến hành thử nghiệm một vệ tinh- thanh tra (giám sát) nào đó.

Tuy nhiên, Phương Tây vẫn khăng khăng cho rằng những thiết bị mà Nga đã phóng lên vũ trụ là các thiết bị lưỡng dụng. Theo các số liệu của Tạp chí MIT Technology Review thì vào tháng 1/2020, vệ tinh giám sát “Kosmos-2543” của Nga đã cơ động đến rất gần một thiết bị trinh sát vũ trụ của Mỹ.

Thiết bị vũ trụ Mỹ nói trên đã buộc phải thực hiện một số động tác cơ động để “chạy trốn” thiết bị “Kosmos" Nga khi nó chỉ còn cách 150 km.

Xin lưu ý rằng Nga là quốc gia phản đối việc bố trí vũ khí trong không gian vũ trụ. Trong khi đó vào năm 2019, Lầu Năm Góc lại cho thành lập Bộ Tư lệnh Vũ trụ. Tại buổi lễ thành lập, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã tuyên bố không úp mở rằng "Từ thời điểm này trở đi Mỹ xác định vũ trụ là một không gian chiến trường tiềm năng”, và:

"không bao giờ và không ai được phép nghi ngờ quyền thống trị của chúng ta (Mỹ) trên vũ trụ".

Vậy khi nào thì “Chiến tranh giữa các vì sao” sẽ trở thành hiện thực?

II. Phần phỏng vấn các chuyên gia

My se tan cong Nga tu quy dao gan Mat Trang

1/ Chuyên gia quân sự, Đại tá Viktor Litovkin

— Đòn tấn công chớp nhoáng toàn cầu- một chiến lược được soạn thảo theo sáng kiến của Bộ Quốc phòng Mỹ, - về bản chất đó là một cuộc tấn công từ vũ trụ theo cách hiểu của người Mỹ.

Chính người Mỹ đang tìm cách đưa vũ khí vào không gian vũ trụ. Và trong khi rỏ nước mắt cá sấu (nguyên văn) vì những vệ tinh cơ động của Nga, họ đã "quên bẵng" mất chiếc tàu con thoi mini bí mật Boeing X-37 mà họ cùng NASA chế tạo.

Tôi xin nhắc lại, vào tháng 5/2020, X-37 lại được phóng lên vũ trụ từ Mũi Canaveral. X-37 không chỉ có thể cơ động mà còn có thể đánh chặn các vệ tinh và thực hiện các cuộc tấn công từ vũ trụ.

Nói cho đúng ra thì hiện giờ chưa có loại vũ khí nào trên tàu con thoi mini nói trên, nhưng Mỹ đang thử nghiệm nó (X-37) để phục vụ các mục đích quân sự.

1607918416958.png

Với chúng ta (Liên Xô/Nga), thì những thử nghiệm tương tự đã từng được tiến hành từ những năm 1970. Phòng Thiết kế của Vladimir Chelomey (Vladimir Nikolaevich Chelomey 1914-1984.

Hai lần Anh hùng Lao động XHCN. Giải thưởng Lenin và ba giải thưởng Nhà nước Liên Xô.

Tổng công trình sư thiết kế động cơ và tên lửa dạn đạo– một trong những cha đẻ của “lá chắn hạt nhân Liên Xô-ND) khi đó đã triển khai thực hiện một dự án trạm vũ trụ có người điều khiển "Almaz" gồm hai phương tiện phóng sử dụng nhiều lần.

Tổ hợp này có thể bắn hạ các vệ tinh của đối phương, tiến hành trinh sát và tấn công các mục tiêu trên bề mặt Hành tinh. Cụ thể, trên trạm có một pháo tự động 23 mm "**** (Lá chắn)-1" được thiết kế đặc biệt để bắn trong môi trường chân không.

Tiếp theo là hệ thống “****-2” với hai tên lửa “vũ trụ đối vũ trụ”. Tuy nhiên, vào tháng 8/1983, Liên Xô đã đơn phương tuyên bố hoãn thử nghiệm vũ khí chống vệ tinh và cho đến nay (Nga) vẫn tuân thủ tuyên bố này.

Hiện nay,Trung Quốc đang thiết kế chế tạo vũ khí chống vệ tinh – năm 2007, CHND Trung Hoa đã phá hủy một vệ tinh khí tượng cũ của mình bằng tên lửa đạn đạo.

Vâng, và cả người Mỹ cũng vậy, vào năm 2008, Mỹ cũng đã tự bắn hạ vệ tinh do thám USA-193 bằng tên lửa đánh chặn SM-3 phóng từ tàu tuần dương Lake Erie.

Chính vì vậy, những cáo buộc Nga về "hành vi khiêu khích" trong không gian vũ trụ - đó là một tình huống thuộc phạm trù "có tật giật mình” (nguyên văn- trên người thằng kẻ cắp thì đến cái mũ cũng tự bốc cháy".

Rất rõ ràng là người Mỹ đang tìm cách biện minh cho nỗ lực đưa vũ khí vào vũ trụ và việc họ không chấp nhận một hiệp ước quốc tế mà Nga và Trung Quốc đề xuất về việc ngăn chặn những bước đi như vậy.

Đây là một thủ pháp tầm thường và thô thiển mà người Mỹ thường dùng. Tôi muốn nhắc lại rằng trước đó Washington đã nhiều lần cáo buộc Matxcova vi phạm Hiệp ước về tên lửa tầm trung và tầm ngắn (còn gọi là INF-ND) để lấy đó làm cái cớ rút khỏi hiệp ước trên, bất chấp một thực tế là chính người Mỹ mới là bên liên tục vi phạm (hiệp ước) trong nhiều năm.

"SP": - Khi nào thì xuất hiện vũ khí trong vũ trụ?

- Chuyện này có thể xảy ra trong vòng 5-10 năm tới – tất cả sẽ phụ thuộc vào tình hình trong giới tinh hoa lãnh đạo Mỹ.

Nhưng còn một câu hỏi vẫn để ngỏ, - đó là người Mỹ muốn bố trí loại vũ khí nào trên quỹ đạo. Hiện vẫn chưa thể đưa vũ khí laser vào vũ trụ do những hạn chế công nghệ thuần túy. Nhưng hoàn toàn có thể bố trí vũ khí động năng trên quỹ đạo.

2/ Vasily Petrov, chuyên viên khoa học Viện Khoa học- Nghiên cứu Vật lý hạt nhân Trường Đại học Tổng hợp Quốc giá Matxcova (MGU), Phó Tổng công trình sư Tổ hợp thiết bị khoa học

My se tan cong Nga tu quy dao gan Mat Trang

— Các thiết bị vũ trụ cơ động- đó là hướng nghiên cứu- phát triển các phương tiện kỹ thuật vũ trụ phổ biến hiện nay.

Đến thời điểm hiện tại, độ tin cậy và chất lượng của linh kiện điện tử trên các thiết bị vũ trụ đã đạt đến đỉnh cao - thời gian sử dụng chúng trong vũ trụ lên tới 15-20 năm.

Thậm chí ngay cả tuổi thọ của các thiết bị tự nghiên cứu rẻ tiền – do các nhóm học sinh lớp trên và sinh viên của một số trường đại học thiết kế- cũng đã rất ấn tượng.

Những thiết bị này không phải được chế tạo từ các linh kiện điện tử đặc biệt có khả năng làm việc trong môi trường chân không, chống được bức xạ và chịu được biên độ dao động nhiệt độ rất lớn, mà là từ các linh kiện điện tử công nghiệp thông thường.

Tuy vậy, chúng vẫn có thể làm việc được từ 6 tháng đến 2 năm – và chuyện này đã trở thành chuyện bình thường.

Nhờ sự phát triển của công nghệ điện tử, đã không còn nhu cầu phải thường xuyên bổ sung vệ tinh mới cho các cụm vệ tinh nữa.

Giờ đây, tuổi thọ của các linh kiện điện tử trong các thiết bị lớn và đắt tiền lâu hơn nhiều so với tuổi thọ của chính những thiết bị chứa nó trên một số quỹ đạo nhất định.

Lấy ví dụ, nếu đây là một vệ tinh liên lạc đơn thuần, nó đơn giản chỉ là hết nhiên liệu, nên có thể thay đổi quỹ đạo bay và thay đổi định hướng trong không gian.

Chính vì thế, (các kỹ sư) trên toàn thế giới hiện nay đang tìm cách giải quyết vấn đề làm sao để các thiết bị này được bảo dưỡng với chi phí rẻ.

Nếu thiết bị còn hoạt động, nếu nó vẫn chưa bị lạc hậu, nhưng đã hết nhiên liệu, thì liệu có thể phóng một thiết bị (tàu) tiếp nhiên liệu và tiếp nhiên liệu cho nó ngay trên vũ trụ không?

Hoặc đơn giản hơn nữa- liệu có thể ghép một tàu tiếp nhiên liệu, và sử dụng chính động cơ của nó để tái tăng tốc và định hướng lại cho vệ tinh không?

Sự phức tạp của một “chiến dịch” như vậy không phải nằm trong các giải pháp thiết kế hoặc trong các thuật toán. Vấn đề là ở chỗ với cách lắp ghép như vậy, những chuyên gia điều khiển ở trung tâm điều khiển phải làm việc gần như trong trạng thái “làm mò”.

Khoảng cách từ trung tâm điều khiển đến thiết bị (vệ tinh) tối thiểu là hàng trăm km trở lên theo chiều thẳng đứng. Và không có nhiều phương pháp để xác định một cách chính xác và nhanh chóng vị trí tương đối của những thiết bị cần lắp ghép với nhau ở một cự ly xa như vậy.

Các radar không đảm bảo độ chính xác cần thiết, còn các hệ thống quang học- ở khoảng cách quá lớn như vậy sẽ hoạt động kém hiệu quả.

Cũng không phải lúc nào cũng có có thể lắp camera vào thiết bị và điều khiển bằng bàn phím điều khiển. Chính vì vậy, các kỹ sư đang cố gắng phát triển những hệ thống tự động- một cái gì đó kiểu như robot hóa quy trình lắp ghép.

"SP": - Những công nghệ này có thể được sử dụng cho mục đích quân sự không?

—Trước hết, có thể (sử dụng công nghệ này) để “thanh kiểm tra” các thiết bị vũ trụ của nước ngoài. Lấy ví dụ, một quốc gia nào đó tuyên bố là họ đã phóng một vệ tinh thông tin liên lạc lên quỹ đạo, trong khi đó một quốc gia khác lại nghi ngờ rằng vệ tinh đó không phải là một vệ tinh truyền thông.

Trong trường hợp này, cái quốc gia khác đó phóng một thiết bị kiểm tra có thể áp sát vệ tinh (bị nghi ngờ) và chụp ảnh nó một cách chi tiết. Chất lượng các bức ảnh chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều so với ảnh chụp từ Trái Đất hoặc từ Trạm vũ trụ quốc tế.

Chắc chắn còn có các phương án khác. Có thể tiến sát và vô hiệu hóa vệ tinh “lạ” - nói nôm na là “gắp” nó, và lôi nó ra khỏi quỹ đạo.

Tôi cũng xin lưu ý rằng cách đây không lâu có thông tin là người Anh đã đặt hàng thiết kế một hệ thống pin trữ năng lượng mặt trời trên quỹ đạo và truyền năng lượng Mặt Trời đến Trái Đất bằng một chùm năng lượng cao – có nghĩa là bằng tia laser.

Tất nhiên, mục tiêu được công bố thuần túy chỉ là mục tiêu năng lượng,- tức một cái gì đó kiểu như xây dựng một nhà máy điện mặt trời trên vũ trụ.

Nhưng nếu biết được xu hướng chung như hiện nay, những ý nghĩ tiêu cực chắc chắn sẽ nảy ra ngay trong đầu. Tức là sẽ nghĩ ngay đến việc ai sẽ là người có thể bị “thử nghiệm chiên giòn” bằng một hệ thống như vậy.

Còn những gì khác có thể bố trí trên quỹ đạo để phục vụ cho mục đích quân sự? Ở đây chúng ta có thể nhắc tới các nhà văn khoa học viễn tưởng người Mỹ từ thế kỷ trước, mà cụ thể nhất là Robert Heinlein.

Ông này đã mô tả một cách tương đối chi tiết cách dùng các thỏi kim loại bình thường, “quăng chúng xuống” từ quỹ đạo gần Trái đất hoặc quỹ đạo gần Mặt trăng để “ném bom” bề mặt Trái đất.

Và chúng ta phải hiểu rằng: vấn đề chủ yếu của vũ khí vũ trụ là việc sử dụng chúng gần như không thể dự đoán trước được.

Nếu lực lượng quân sự và các phương tiện kỹ thuật quân sự nước ngoài đang tập kết ngay sát biên giới chúng ta, chúng ta có thể kịp thời đánh giá tình hình và có thể phản ứng một cách thích đáng với các mối đe dọa đó.

Nhưng còn các vệ tinh- chúng bay theo quỹ đạo của mình- và dường như không có chuyện gì xảy ra. Thêm nữa, những vệ tinh nói trên có thể phản ứng gần như ngay lập tức sau khi nhận lệnh từ Trái đất, trong khi tốc độ phản ứng đáp trả có thể không đủ nhanh (để đối phó).


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Vì sao Mỹ trả lại 12 căn cứ cho Hàn Quốc?
(Bình luận quân sự) - Việc trả lại hơn 15 căn cứ quân sự không ảnh hưởng gì tới sức mạnh của Mỹ, bởi nước này có hơn 80 căn cứ như vậy ở Hàn Quốc.
Hôm 11/12, quân đội Hoa Kỳ tại Hàn Quốc đã đồng ý với các nhà chức trách nước này trao trả quyền kiểm soát đối với 11 căn cứ của Hoa Kỳ và hai khu nhà tại căn cứ Yongsan ở Seoul, sau nhiều năm trì hoãn do những bất đồng trong nhiều lĩnh vực - Bộ Quốc phòng Hàn Quốc cho biết.

Quyết định về việc chuyển giao các căn cứ cuối cùng cho Hàn Quốc được đưa ra tại cuộc họp trực tuyến lần thứ 201 của Ủy ban Hỗn hợp về Hiệp định Quy chế các lực lượng Mỹ đóng tại Hàn Quốc (SOFA). Theo hiệp định, Mỹ có quyền duy trì 28.500 binh sĩ tại Hàn Quốc.

Các đối tượng được trả lại có hai địa điểm tại Căn cứ Yongsan ở trung tâm thành phố Seoul, căn cứ Camp Kim gần đó và bốn địa điểm ở Seoul được Lực lượng vũ trang Hoa Kỳ tại Hàn Quốc (USFK) sử dụng.

Mỹ cũng trao lại quyền kiểm soát cho Hàn Quốc đối với sân bay trực thăng Camp Walker ở Daegu, Camp Jackson ở Uijonbu và Camp Mobile ở Dongducheon, sân gôn ở Hanam, căn cứ thủy quân lục chiến ở cảng Pohang và trường bắn ở Taebaek.

1607918567252.png
Phi đội máy bay F-16 Fighting Falcon của Mỹ và Hàn Quốc tại căn cứ không quân Kunsan
Đây là lần đầu tiên các cơ sở từ căn cứ Yongsan trở lại nằm dưới sự kiểm soát của chính quyền Hàn Quốc. Theo kế hoạch, các khu vực thuộc căn cứ quân sự hiện tại của Mỹ ở quận Yongsan, thành phố Seoul sẽ được cải tạo thành một công viên.

"Căn cứ Yongsan là một trong những căn cứ chính của quân Mỹ và việc chuyển giao căn cứ này sau khi đóng cửa hoàn toàn sẽ mất quá nhiều thời gian. Vì vậy, chính phủ đã đồng ý với phía Mỹ về việc chuyển giao lãnh thổ căn cứ thành từng phần, có tính đến tình trạng và điều kiện của chúng. Do đó, hai địa điểm sẽ được trả lại trước" - thông cáo báo chí cho biết.

Việc trao trả các cơ sở quân sự của Mỹ cho chính phủ Hàn Quốc nằm trong Chương trình đối tác đất đai được vạch ra vào năm 2002, cùng với Chương trình Tái định cư Yongsan năm 2004 và các quy định của Thỏa thuận về Tình trạng Lực lượng.

Tháng 12 năm ngoái, Lực lượng Vũ trang Hoa Kỳ tại Hàn Quốc (USFK) đã trả lại 4 căn cứ quân sự chưa sử dụng cho nước này, sau nhiều năm trì hoãn do bất đồng về công tác tẩy độc môi trường. Thậm chí sau đó Mỹ tuyên bố sẵn sàng trả thêm 13 căn cứ nữa.

1607918558119.png
Trực thăng tấn công AH-64 Apache cất cánh từ căn cứ Humphreys, phía nam Seoul
Bốn căn cứ được trao trả năm 2019 gồm căn cứ Eagle và Long ở thành phố Wonju tại tỉnh Gangwon, cách Seoul khoảng 130 km; căn cứ Market quận Bupyeong - thành phố Incheon, phía tây Seoul và bãi tập Shea thuộc căn cứ Hovey ở Dongdecheon tại tỉnh Gyeonggi, phía bắc Seoul. Các căn cứ này đã đóng cửa từ năm 2009-2011.

Sau khi tiếp nhận, Hàn Quốc sẽ tiến hành quy trình khử độc môi trường trước khi quyết định có thể bán các khu vực trên, giữ làm tài sản nhà nước hay dùng vào mục đích quân sự. Quá trình tẩy độc dự kiến kéo dài 2 năm với chi phí khoảng 110 tỉ won (2.135 tỉ đồng).

Được biết, mặc dù Washington đã trao trả cho Seoul tới hơn 15 căn cứ quân sự nhưng đây thực chất là các căn cứ không từ lâu đã không được sử dụng, hơn nữa, việc trả lại các căn cứ này không ảnh hưởng gì tới sự hiện diện và sức mạnh của Quân đội Mỹ ở bán đảo Triều Tiên.

Hiện nay, Lầu Năm Góc đang duy trí tới hơn 80 căn cứ quân sự ở quốc gia đồng minh Hàn Quốc. Trong số này, có tới 9 căn cứ nằm trong top 50 căn cứ hàng đầu của Mỹ ở nước ngoài.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Nga công bố số lượng ICBM khi diễn tập hạt nhân
(Vũ khí) - Trong cuộc diễn tập hạt nhân hôm 9/12, Lực lượng tên lửa chiến lược (RVSN) Nga đã đồng loạt phóng tên lửa Sineva và RS-24 Yars.

Cuộc diễn tập được thực hiện dưới sự chỉ huy của Tổng thống Vladimir Putin. Cuộc tập trận diễn ra trong bối cảnh căng thẳng quân sự leo thang giữa Moskva và phương Tây. Hồi tháng trước, NATO đã phóng một loạt tên lửa từ Romania ra hướng biển Đen.

Crimea bày tỏ quan ngại rằng những hệ thống phóng hiện đại có thể tấn công bán đảo này. Phó chủ tịch Nghị viện Crimea hồi tuần trước cáo buộc NATO đang "chuẩn bị cho cuộc xâm lược vũ trang".

Nga phóng tên lửa RS-24 Yars hôm 9/12.
Cuộc diễn tập hạt nhân của Nga hôm 9/12 bị truyền thông phương mô tả là "phô trương sức mạnh hạt nhân". Nga không phản hồi về những thông tin trên nhưng Tư lệnh Lực lượng SMF, Đại tướng Sergei Karakayev công bố, hiện nay Moskva đang sở hữu hơn 400 ICBM.

Số tên lửa này chiếm trên 60% số đầu đạn và phương tiện phóng của bộ ba hạt nhân Nga. Với số lượng ICBM này cho thấy đã có sự chênh lệch về cán cân trong lực lượng Nga và Mỹ.

Hiệp ước START do Tổng thống Mỹ khi đó là ông Obama và người đồng cấp Nga khi đó là ông Medvedev ký kết vào ngày 8/4/2010 đã cắt giảm số đầu đạn hạt nhân của mỗi nước xuống còn 1.500 đầu đạn.

Số lượng tên lửa ICBM và máy bay ném bom chiến lược hạng nặng được triển khai giới hạn ở con số 700. Theo dữ liệu do Bộ Ngoại giao Mỹ công bố hồi đầu năm, cả 2 phía đều chạm ngưỡng hoặc gần chạm ngưỡng số đầu đạn quy định.

Mỹ có 741 phương tiện phóng được triển khai, với 1.481 đầu đạn hạt nhân, còn Nga có 521 phương tiện phóng với 1.735 đầu đạn. Sự chênh lệch này không đáng kể và không ảnh hưởng đến mức cân bằng chiến lược.

Hiện tại, Nga triển khai ít phương tiện phóng hơn nhưng đó là do các ICBM có khả năng mang đầu đạn dẫn hướng độc lập (MIRV) nên có phạm vi ứng dụng rộng hơn - một ICBM có thể mang tới 10 đầu đạn.

Trong khi đó, ICBM trên bộ duy nhất còn trong biên chế quân đội Mỹ là Minuteman 3. Mỗi tên lửa chỉ mang 1 đầu đạn W87 với đương lượng nổ 300 kiloton (mặc dù nó có thể mang tới 3 đầu đạn).

Tên lửa cuối cùng được sản xuất từ năm 1978, tức là thành viên "trẻ nhất" trong gia đình Minuteman cũng đã gần 40 tuổi. Các tên lửa này đã trải qua nhiều lần nâng cấp và dự kiến sẽ được sử dụng tới năm 2030.

Trong khi đó, hệ thống ICBM mới của Mỹ là GBSD đang gặp phải bế tắc trong quá trình bàn thảo. Không quân Mỹ đang đề xuất khoản chi 62,3 tỷ USD để phát triển, sản xuất các tên lửa mới và hy vọng sẽ nhận được 113,9 triệu USD trong năm tới. Tuy nhiên, Nhà Trắng không ủng hộ đề nghị này.

Đáng chú ý là, chính phủ Mỹ đang có kế hoạch đầu tư một khoản tiền khổng lồ vào vũ khí hạt nhân: khoảng 324 tỷ USD vào năm 2024 nhưng chỉ có 26 tỷ USD dành cho ICBM. 26 tỷ USD là không đủ cho chương trình GBDS. Chi phí thực tế có thể cao hơn nhiều, do đã một thời gian dài Mỹ không sản xuất ICBM mới trên bộ.

Loại tên lửa mới nhất - LGM118A Peacekeeper được triển khai vào năm 1986 nhưng 50% trong số chúng đã bị loại biên vào năm 2005. Có thể nói LGM118A Peacekeeper là một bước cải tiến so với Minuteman 3, bởi các tên lửa Peacekeeper có thể mang tới 10 đầu đạn.

Bất chấp thất bại của Hiệp ước START 3, trong đó nghiêm cấm sử dụng đầu đạn MIRV, Mỹ vẫn tự nguyện từ bỏ các đầu đạn này.

Giới quân sự Mỹ cho rằng, ICBM đã không còn đáng tin cậy và giá thành cao. Nhưng trái với tuyên bố, Lầu Năm Góc lại đang rất tích cực hiện đại hóa lực lượng tên lửa ICBM của mình bằng cách tìm kẻ thế chỗ cho Minuteman 3.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Israel 'ớn lạnh' khi Hezbollah có tên lửa Verba
(Vũ khí) - Hệ thống tên lửa phòng không vác vai (MANPADS) Verba thế hệ mới nhất của Nga đã được phát hiện thuộc sở hữu của các thành viên tổ chức vũ trang Hezbollah.

Theo thông báo, Verba MANPADS được phát triển cách đây vài năm là một hệ thống phòng không di động hiệu quả cao, có khả năng hoạt động hiệu quả khi chống lại máy bay không người lái và trực thăng của đối phương.

Mặc dù theo số liệu chính thức thì vũ khí này mới chỉ được Nga xuất khẩu cho Armenia, nhưng thực tế là tổ chức vũ trang Hezbollah tại Lebanon cũng đang trang bị hàng chục đơn vị vũ khí này, và Israel ngay lập tức nghi ngờ Nga.

“Theo thông tin được cung cấp, Verba MANPADS của Nga đã xuất hiện trong biên chế Hezbollah của Lebanon vào năm 2016, tức là chỉ hai năm sau khi các tổ hợp này được đưa vào phục vụ tại Nga".

"Trong một đoạn video được quay vào ngày 13 tháng 11 năm 2016 trong cuộc diễu binh của quân Hezbollah trong Trận chiến Kotsir, camera đã ghi lại được hình ảnh một tên lửa phòng không vác vai hình dáng rất giống Verba (SA-29) do Nga sản xuất, được coi là hệ thống vũ khí hiện đại và mới được đưa vào biên chế Quân đội Nga cách đây chỉ 6 năm", tờ NZIV đưa tin.

1607918672294.png
1607918677751.png
Israel cho rằng Nga đã cung cấp tên lửa phòng không vác vai Verba cho Hezbollah
Theo các chuyên gia, Verba là vũ khí tiên tiến nhất trong phân khúc, vượt xa mọi sản phẩm tương tự của phương Tây và thế hệ trước, bao gồm các tổ hợp Strela và Igla về khả năng chiến đấu.

Tổ hợp vũ khí hiện đại này có thiết kế đơn giản, đáng tin cậy và hiệu quả cao trong cuộc chiến chống lại hầu hết mọi mục tiêu xuất hiện trong khu vực chịu ảnh hưởng.

Hơn nữa phạm vi tác chiến của tên lửa phòng không vác vai Verba cũng rất ấn tượng, những thông số cơ bản bao gồm tầm xa 6 km và chiều cao tác chiến tối đa lên tới 3,5 km.

Đánh giá qua khung hình từ video, chúng ta thực sự có thể nói về tổ hợp Verba, mặc dù do độ phân giải thấp, việc phân biệt trực quan MANPADS hiện đại với các tổ hợp thời Liên Xô vẫn còn rất khó khăn.

Đồng thời trước đó Hezbollah thông báo rằng các tổ hợp Pantsir-S đã xuất hiện trong kho vũ khí của tổ chức, chúng có thể được chuyển đến Lebanon từ nước láng giềng Syria, tuy nhiên cả Nga và Iran đều có thể đứng sau vụ này, hoặc chính Quân đội Syria.


 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top