[Funland] Tiềm lực quân sự thực sự của các nước

Trạng thái
Thớt đang đóng

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,649
Động cơ
138,330 Mã lực
Máy bay không người lái của Thổ bị bắn rơi ở Syria và Libya.

Người ta hay nhìn vào cuộc chiến ở Libya, Syria và Karabakh rồi thần thánh hóa Máy bay không người lái và phủ nhận hiệu quả của hệ thống phòng không và chế áp điện tử.
Ba cuộc chiến, cụ thể là 3 giai đoạn có UAV tham gia chiến đấu cường độ cao mà chúng ta nói ở đây, đều có điểm khác nhau, nhưng nhìn chung chúng có điểm giống nhau là phe sử dụng UAV nắm chủ động, có lợi thế và vật chất, còn phe phòng không thì có lực lượng mỏng, phân bố không đều, thiếu sự chủ động trong chiến đấu.
Ở Libya, đối tượng vận hành hệ thống phòng không phần lớn là lính đánh thuê Nga, sử dụng Pantsir-S1 lấy từ UAE và có thể là từ Jordan hoặc công ty đánh thuê tự mua. Tuy có lực lượng khá mỏng khoảng 10 xe gì đó, tuy nhiên Pantsir-S1 được vận hành rất hiệu quả và có hệ số chiến đấu khá tốt, liên tục bắn rơi UAV của Thổ ở Libya( ảnh 1). Việc Pantsir-S1 hoạt động quá hiệu quả, buộc Thổ phải tăng cường độ và số lượng UAV, chủ động tìm diệt tổ hợp Pantsir-S1, phối hợp với các chiến dịch lớn trên bộ của phe dân chủ Libya. Kết quả là với việc bị tấn công từ nhiều phía và cường độ lớn, thì Pantsir-S1 đã mất ưu thế chiến trường, nhiều xe bị phá hủy, một số xe bị bắt sau khi bị bắn hỏng.
Ở Libya, có thể thấy rõ là khi được sử dụng đúng mục đích, tính năng, Pantsir-S1 có thể hoàn toàn đẩy lùi UAV và các cuộc tấn công bằng UAV, Pantsir-S1 đã gây thiệt hại đủ lớn để Thổ phải chủ động tìm diệt cá xe này. Tuy nhiên hệ thống không thể hoạt động hiệu quả khi cường độ tấn công của đối phương vượt qua tính năng hệ thống được thiết kế, cũng như việc hệ thống không được hỗ trợ bài bài khi được vận hành bởi lính đánh thuê và đối đầu với quân đội chuyên nghiệp có thể chủ động tăng giảm lực lượng nếu muốn.
Ở Syria, mạng lưới phòng không được vận hành bởi quân đội chuyên nghiệp là SAA. Tuy nhiên, chiến trường Idilb không phải là trọng tâm phòng không của SAA, mà phòng không Syria chủ yếu tập trung ở Damascus, Latakia và các sân bay quân sự của Syria. Tuy nhiên một lực lượng phòng không khá mạnh vẫn được tập trung ở Idilb để bảo vệ lực lượng quân sự của SAA bao vây Idilb trước một cuộc tấn công tiềm năng của Thổ, nhất là khi Thổ đang duy trì quân đội và các chốt quan sát bên trong Idilb.
Khác với Libya thì SAA vận hành mạng lưới phòng không đầy đủ hơn khi có Pantsir-S1, Buk-M2 và các hệ thống tầm xa khác, Syria cũng sử dụng nhiều hệ thống tác chiến điện tử, tuy nhiên có vẻ là không hiện diện ở Idilb. Thổ vẫn nắm quyền chủ động, tuy nhiên, cường độ chiến đấu không bằng ở Libya, tuy nhiên điểm khác biệt là tham gia tác chiến có cả không quân và các hệ thống mặt đất của Thổ. Tuy nắm quyền chủ động từ đầu, nhưng ngay ở khi đó, UAV của Thổ vẫn bị phòng không Syria bắn rơi, và cường độ hoạt động của UAV cũng giảm nhanh chóng, thiệt hại của phòng không Syria cũng không đáng kể và khi Nga tham gia giành lại quyền kiểm soát bầu trời thì UAV của Thổ mất hoàn toàn hiệu quả chiến thuật.
Chiến trường Idilb là chiến trường phức tạp, khi cả Thổ và Nga đều nhận vai trò giảm giao tranh căng thẳng, nhưng cả 2 đều trực tiếp tham chiến với mục đích kích động giao tranh căng thẳng ở trường hợp này. Hiệu quả của UAV nằm chủ yếu ở công tác tuyên truyền cũng như phản tuyên truyền, khi lần đầu Thổ công bố rất nhiều video ghi lại từ UAV để chứng minh chiến thắng trên chiến trường, cho dù là thực tế chiến trường là ngược lại, trong khi đó UAV của Thổ bị Syria bắn rơi lại được phỉ quân chụp ảnh ăn mừng vì nghĩ là máy bay Nga. Phòng không Syria ban đầu có phần lúng túng khi không có kinh nghiệp đánh UAV của Thổ, nhưng họ nhanh chóng ổn định trận địa và khi có sự giúp sức của Nga thì đã giành lại vùng trời hoàn toàn.
Ở Karabakh, thì đối tượng tác chiến là Armenia và Azerbaijan là 2 quân đội chuyên nghiệp và có mục tiêu rõ ràng đó là tranh chấp đất đai. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là cả 2 đều là quốc gia thuộc Liên Xô cũ, quân đội xây dựng dựa trên cơ sở quân đội Liên Xô, học thuyết dựa trên quân đội Liên Xô. Về cơ bản, Azerbaijan hiểu rõ các hệ thống phòng không mà Armenia vận hành cũng như chiến thuật sử dụng.
Azerbaijan quân đội được hiện đại hóa cao, lại được Thổ hỗ trợ về nhiều mặt. Trong khi đó phòng không Armenia trang bị chủ yếu là các hệ thống lạc hậu như S-300PT S-300PS, Buk-M1, Osa-AK, các hệ thống này không được thiết kế để chống UAV, thậm chí các RADAR cũ còn không nhận các mục tiêu bay chậm như một số loại UAV, cũng như các UAV như Harop được lập trình quỹ đạo bay để đánh lừa RADAR cảnh giới của các hệ thống như S-300. Armenia có Tor-M2KM trên gầm Kamaz nhưng mới nhận cuối năm 2019 và tham chiến khá muộn, nhưng cũng lập công bắn rơi máy bay của Azerbaijan. Armenia có kinh nghiệm tác chiến chống UAV năm 2016 trước UAV của Azerbaijan, ngoài ra Armenia cũng sản xuất và sử dụng UAV trong cuộc xung đột đầu năm nay.
Năm 2016, Azerbaijan cũng sử dụng UAV để tấn công, tuy nhiên hiệu quả không cao do cường độ sử dụng thấp và thiếu phối hợp với các quân binh chủng khác. Một ví dụ cụ thể là một đơn vị đặc nhiệm Azerbaijan bị dân quân Karabakh xóa sổ hoàn toàn trong quá trình tiềm nhập mà không hề được hỗ trợ. Kết quả này có thể giải thích là Azerbaijan còn bỡ ngỡ trong vận hành vũ khí mới cũng như giá thành quá cao của UAV.
Năm 2020, thì Azerbaijan tổ chức đợt tấn công lớn bài bản phối hợp với bộ binh và pháo binh. Thay vì dùng UAV một cách đơn lẻ thiếu phối hợp, Azerbaijan đã sử dụng UAV như một cánh tay nối dài của pháo binh và bộ binh, đóng góp thêm một lớp hỏa lực nối dài vào hướng tiến công của bộ binh, cũng như chặn đường tiếp tế của Armenia vào vị trí Azerbaijan tấn công. Azerbaijan cũng sử dụng nhiều loại UAV mới như máy bay An-2 hoán cải thành UAV, gây nhiều lúng túng cho phòng không Armenia.
Việc tác chiến tập trung vào hướng tiến công, có chiều sâu đã đem lại thành công rõ ràng cho Azerbaijan. Ngay khi nổ súng, Azerbaijan có thể tổ chức cuộc tấn công lớn sử dụng UAV vào các vị trí được trinh sát trước đó, sau đó giảm cướng độ xuống khi vị trí cũ bị tiêu diệt và phía Armenia đã đặt vào mức độ sẵn sàng chiến đấu mới. Tác chiến có chiều sâu sử dụng UAV, vượt qua nhiều tuyến phòng thủ và tập trung vào một hướng tiến công cũng hạn chế khả năng cơ động của phía Armenia. Mà việc cơ động là biện pháp bị động tốt nhất để phòng thủ trước UAV. Ngược lại ở miền bắc Karabakh, nơi có địa hình phức tạp, nhiều núi cao, Azerbaijan không đạt được chiến thắng rõ ràng nào khi bộ binh và pháo binh Azerbaijan không đạt được khả năng cơ động như phía nam.
Có thể nói công tác tác chiến hiệp đồng quân binh chủng rất tốt của Azerbaijan và việc Armenia quá lúng túng, thiếu chỉ đạo sát sao là nguyên nhân chính dẫn đến chiến thắng của Azerbaijan, chứ không phải là chỉ vì UAV. Thậm chí là nhiều người còn đưa ra học thuyết âm mưu rằng Do Thái mới là người đứng ra chỉ huy và xây dựng học thuyết cho Azerbaijan. Sau thất bại ban đầu, Armenia đã tăng cường lực lượng tuyến sau, tuy nhiên khi đó Azerbaijan đã tới được Shusha Shushi, và lệnh ngừng bắn có hiệu lực ngay thời điểm Armenia đang giành được một số chiến thắng ở Shusha.
Ngoài ra không thể phủ nhận ảnh hưởng của Thổ trong cuộc chiến, khi Thổ đưa F-16 đến tập trận ở Azerbaijan vào tháng 7 và để lại các máy bay ở đấy tới bây giờ. F-16 hạn chế hoạt động của không quân Armenia, khi Su-25 của Armenia không thể hoạt động. Su-30SM của Armenia thì mới chỉ có 4 chiếc và theo họ là các máy bay bày không có tên lửa. Trong khi đó Su-25 của Azerbaijan hoạt động không sợ bị đánh trả.
Armenia cũng quá luống cuống và dè giặt trong dặt trong việc sử dụng các vũ khí mới của họ. Như đã nói ở trên Tor-M2KM mới nhận cuối tháng 12, tham chiến muộn, bắn rơi được 1 máy bay và mất 1 hệ thống, Su-30SM thì không có tên lửa và cũng mới nhận 4 chiếc. Iskander là vũ khí đối đất hiệu quả nhất của Armenia, cũng được sử dụng rất muộn, trong khi Scud có tính năng kém thời gian chuẩn bị phóng lâu lại được sử dụng khá nhiều, đem lại hiệu quả không cao. Nếu Armenia sử dụng Iskander sớm hơn, có thể họ không chỉ chặn được bước tiến của lục quân Azerbaijan mà còn có thể phá hủy được sân bay của Azerbaijan, từ đó hạn chế hoạt động của không quân Azerbaijan cũng như của các loại UAV cần cất cánh từ sân bay như TB2.
Kết quả thì chúng ta có thể thấy rằng, UAV không phải là một thứ vũ khí gì đó quá thần thành, hoàn toàn có thể đánh thắng. Sử dụng UAV phải được phối hợp chặt chẽ với lục quân trên mặt đất. UAV phải là một thành phần của tác chiến hiệp đồng quân binh chủng. Sử dụng UAV riêng lẻ không đạt được hiệu quả, ví dụ như Syria và bắc Karabakh. Vũ khí công nghệ cao cần phải được dây dựng học thuyết cụ thể và phải được sử dụng trong huấn luyện và chiến đấu. Armenia có Iskander, hoàn toàn có thể dùng để khắc chế UAV bằng cách phá hủy sân bay, nhưng họ lại dùng Iskander như vũ khí răn đe, dẫn tới việc phóng quả tên lửa ra chả đi về đâu.

1607005180735.png
1607005184889.png
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
3,649
Động cơ
138,330 Mã lực
Tiếp tục vạch trần sự thật thương vong của Azerbajian cao hơn nhiều so với Armenia, mặc dù chiếm ưu thế hoàn toàn về nhân lực, công nghệ hàng không

Cũng qua đầy vạch trần sự thật UCAV TB2 hoàn toàn ko phải là chìa khóa giúp Azer chiến thắng mà chính là chiến thuật xưa cũ lấy thịt đè người

Link quốc tế xác nhận thương vong khủng khiếp của Azer

Azerbaijan Says Almost 3,000 Troops Killed In Nagorno-Karabakh Fighting


1607055656203.png
 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Chuyên gia Nga bình luận nguy cơ Thổ 'bẻ khóa' S-400
(Vũ khí) - Khả năng Thổ Nhĩ Kỳ sẽ can thiệp sâu vào hệ thống tên lửa phòng không tầm xa S-400 để tìm bí mật vừa được chuyên gia quân sự Nga giải thích.

Liệu người Thổ Nhĩ Kỳ có mở khóa được S-400 của Nga? Chuyên gia quân sự Andrei Koshkin trả lời dứt khoát: "Tất nhiên là có thể." Tuy nhiên đây không phải là câu hỏi, ông nói thêm: thực tế hoàn toàn không phải là một số kiến thức thu được sẽ giúp họ trong tương lai nhằm vô hiệu hóa các hệ thống giống nhau. Ông giải thích tình huống trên ví dụ về việc Trung Quốc mua các tổ hợp Tor trong quá khứ.

Andrei Koshkin - chuyên gia của Hiệp hội các nhà khoa học chính trị quân sự, đã giải thích trong một bài bình luận cho kênh Tsargrad rằng tại sao Ankara không sử dụng S-400 cho quân đội của mình trong một năm.

Vị chuyên gia lưu ý rằng toàn bộ quá trình từ khi ký kết thỏa thuận cung cấp, đến khi triển khai mất một khoảng thời gian khá dài, do cần phải trải qua một số giai đoạn quan trọng.


"Bạn đã ký hợp đồng ngày hôm nay và thanh toán tiền, và ngày mai bạn nhận được nó qua chuyển phát nhanh và cài đặt ngay lập tức hệ thống? Không, nó không hoạt động theo cách đó".

"Đầu tiên bạn phải tiếp thu kỹ thuật này, sau đó cung cấp, cài đặt. Ngoài ra các quân nhân cần được đào tạo, bởi vì nếu không có một đội ngũ được huấn luyện và phối hợp tốt, sẽ không thể sử dụng S-400".

"Vì vậy, hàng trăm chuyên gia Thổ Nhĩ Kỳ đã trải qua quá trình đào tạo tại cơ sở của Nga, và sau đó họ vẫn hoàn thành chương trình học ở nước mình. Tất cả đều cần thời gian", chuyên gia quân sự giải thích.

Chuyen gia Nga binh luan nguy co Tho 'be khoa' S-400
Hệ thống tên lửa phòng không tầm xa S-400 Triumf của Quân đội Nga
Ông Andrei Koshkin cũng trả lời câu hỏi liệu người Thổ Nhĩ Kỳ có thể "mở khóa" S-400 hay không, và liệu họ có cố gắng giải mật thiết bị của các tổ hợp vũ khí Nga hay không.


"Tất nhiên họ có thể, và họ sẽ làm. Bằng cách này hay cách khác, bất chấp tất cả các cam kết, người Mỹ cũng sẽ tìm hiểu về nó. Nhưng câu hỏi đặt ra là những kiến thức này sẽ giúp họ vô hiệu hóa S-400 đến mức nào. Bởi vì hầu như không thể tạo ra một hệ thống như vậy bằng phép loại suy".

"Cần nói thêm về trường hợp Trung Quốc mua hệ thống phòng không Tor có hiệu suất gần 100%. Chúng tôi đã bán công nghệ một cách hợp pháp - cả những bệ phóng và đài radar. Nhưng họ không thể sản xuất bản tương tự vì có rất nhiều bí quyết không được chuyển giao trong tài liệu", chuyên gia quân sự nhấn mạnh.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Mỹ hiện đại hóa UAV MQ-1C để chống lại Nga, Trung Quốc
(Vũ khí) - Quân đội Mỹ lên kế hoạch hiện đại hóa UAV Grey Eagle nhằm tăng cường khả năng chiến đấu của chúng và chống lại các mối đe dọa từ Nga, Trung Quốc.

Lực lượng mặt đất thuộc lực lượng vũ trang Mỹ kết hợp cùng với ngành công nghiệp quân sự của nước này nhằm hiện đại hóa máy bay không người lái (UAV) MQ-1C Grey Eagle, tờ Defense News cho biết. Đặc biệt, trong lần nâng cấp này quân đội Mỹ sẽ trang bị cho UAV các hệ thống và các loại vũ khí có khả năng chống lại các kẻ thù như Trung Quốc và Nga.

1607314153179.png
Máy bay không người lái Grey Eagle của Mỹ.
Các chuyên gia trong lĩnh vực radar, quang học và cảm biến của ngành công nghiệp quốc phòng Mỹ sẽ phân tích các mẫu vũ khí và thiết bị quân sự hiện có nhằm trang bị cho UAV các loại vũ khí tốt nhất. Sau khi hiện đại hóa, UAV phải có khả năng trinh sát và giám sát trên không hiệu quả, đặc biệt biến các UAV này thành các cỗ máy đa năng.

Theo tờ Defense News, sau khi hiện đại hóa UAV Grey Eagles sẽ được tăng tầm hoạt động của vũ khí và độ phân giải của thiết bị để hỗ trợ xác định vị trí mục tiêu và tiêu diệt mục tiêu với độ chính xác cao ở khoảng cách xa.


Quân đội Mỹ yêu cầu UAV Grey Eagle có thể tồn tại trong khu vực hệ thống phòng không của đối phương. Điều này có nghĩa là các UAV sẽ bay theo vòng tròn ở ngoài tầm tiêu diệt của các hệ thống phòng không và sử dụng tất cả các vũ khí được trang bị để chống lại kẻ thù, nghĩa là phát hiện, xác định và tấn công mục tiêu theo yêu cầu của lực lượng mặt đất.

Ngoài ra, UAV Grey Eagle phải có thiết bị trinh sát, có thể phát hiện các mối đe dọa phát ra từ hệ thống phòng không của kẻ thù tiềm tàng, xác định vị trí của chúng và truyền thông tin này về trung tâm điều khiển để xác định mục tiêu và phối hợp với các lực lượng khác để tiêu diệt mục tiêu. Quân đội Mỹ cũng rất nỗ lực để phát triển các UAV sử dụng hệ thống thống điều khiển chiến đấu dựa trên trí tuệ nhân tạo.

UAV mới có khả năng sử dụng các loại bom dẫn đường trên không có đường kính nhỏ như GBU-69/B do Dynetics sản xuất. Loại bom này chỉ dài 1,06 m, đường kính 11,4 cm. Bom có sải cánh 71 cm, khi thả từ UAV bom có thể bay tới 37 km. Bom GBU-69/B với khối lượng chỉ 27 kg chứa 16 kg thuốc nổ.

Trong tương lai, quân đội Mỹ có ý định biến loại UAV này thành một UAV đa năng, nghĩa là chúng có thể sử dụng với các mục đích khác nhau và sử dụng nhiều loại vũ khí như bom và tên lửa.... Họ cũng lên kế hoạch sẽ triển khai các UAV MQ-1C Grey Eagle ở các nước Baltic và trong tương lai sẽ triển khai các UAV này ở Ukraine và Georgia.

UAV Grey Eagle có thể hoạt động ở trên không trong 30 giờ liên tục và với độ cao bay hơn 8 nghìn mét, có thể trinh sát các vùng biên giới rộng lớn của Nga, cựu Phó Tổng cục trưởng Cục Tác chiến của Nga, Trung tướng Valery Zaparenko cho biết.

Theo nhà lãnh đạo quân đội, với sự trợ giúp của các UAV này, Mỹ có thể biết được vị trí của các hệ thống phòng không, các hướng chiến lược mà quân đội Nga triển khai và các vị trí quan trọng khác của Nga. Tuy nhiên, ông Zaparenko tin rằng, quân đội Nga sẽ tránh được điều này bằng phương pháp ngụy trang chiến lược.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Tên lửa Mỹ mất hút khi đánh chặn
(Vũ khí) - Biết trước tọa độ và quỹ đạo bay của tên lửa mục tiêu nhưng tên lửa đánh chặn SM-3 trên chiến hạm Aegis Mỹ lần 2 bắn hụt mục tiêu.

Vụ việc diễn ra hồi cuối năm 2018 nhưng đến nay thông tin mới được tiết lộ. Theo Defense News, trong cuộc thử nghiệm, khu trục hạm USS John Paul Jones trang bị đặc biệt đã xác định và theo dõi mục tiêu, nhưng không thể bắn trúng mục tiêu tên lửa đạn đạo tầm trung được phóng từ bãi thử tên lửa của Mỹ trên đảo Kauai, Hawaii.

Cuộc tập trận này được thực hiện với sự góp mặt của nhiều lớp tên lửa đánh chặn bao gồm Hệ thống Chống tên lửa đạn đạo Aegis trên tàu USS John Paul Jones và Hệ thống Tên lửa đánh chặn tầm cao giai đoạn cuối (THAAD).

1607314286539.png
Chiến hạm Mỹ phóng tên lửa đánh chặn.
Hệ thống THAAD trên đảo Wake đã dò tìm và tiêu diệt một mục tiêu tầm ngắn đầu tiên, đươc phóng từ máy bay quân sự C-17. Đến lần phóng thử thứ 2, tên lửa SM-3 phóng từ tàu USS John Paul Jones đã bắn trượt mục tiêu và phải để cho hệ thống THAAD đánh chặn ở vòng phòng thủ cuối cùng.

Trong lần phóng tiếp theo, khả năng đánh chặn của chiếc USS John Paul Jones vẫn không khá hơn. Và phải đến lần phóng cuối cùng, Hải quân Mỹ mới thành công trong việc sử dụng tên lửa Standard Missile-2 Block IIIA tiêu diệt tên lửa giả BQM-74E.



X
Với tỷ lệ đánh chặn thành công 1/3, chính bản thân người Mỹ cũng không dám chắc có chuyện gì xảy ra nếu tình huống diễn tập này là thật và những quả tên lửa không dùng làm mục tiêu tập bắn mà là vũ khí tấn công thực sự.

Bất chấp tỷ lệ thành công nghèo nàn và chi phí của cuộc thử nghiệm lên tới 230 triệu USD, Mỹ vẫn coi đây là lần thử nghiệm thành công: "Đây là một bài thử nghiệm cực kì phức tạp và yêu cầu các lớp tên lửa đánh chặn phải phối hợp cùng nhau nhằm phát hiện, theo dõi, phân loại và tấn công những mối đe doạ từ trên không", vị chỉ hủy cuộc tập trận cho biết.

Trước khi vụ thử không mấy ấn tượng hồi năm 2018, cuối tháng 5/2017, Mỹ tỏ ra hoan hỉ sau lần đầu đánh chặn thành công tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM). Tuy nhiên, chuyên gia quân sự Nga đã chỉ thẳng sự thật và cho rằng đây là vở kịch của Lầu Năm Góc.

Trao đổi với truyền thông Nga sau khi Mỹ tuyên bố hệ thống Phòng thủ tên lửa trên bộ (GMD) lần đầu tiên đánh chặn thành công tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) hôm 30/5, chuyên gia quân sự Alexandr Zhilin cho biết:

"Theo thông báo tại Lầu Năm Góc, mô phỏng tên lửa bay trong khu vực Thái Bình Dương và đã bị tiêu diệt hoàn toàn bằng tác động trực tiếp. Trong thực tế, đây là vụ phóng huấn luyện thông thường, mà các đơn vị lực lượng chiến lược phải thực hiện để giữ cho hệ thống phòng thủ tên lửa luôn ở trong tình trạng sẵn sàng hoạt động. Không có gì mới ở đó.

Hơn nữa vở kịch đã được đạo diễn sắp xếp để trình diễn cho người nộp thuế và để cho Hàn Quốc cùng Nhật Bản mở hầu bao.

Toàn bộ hệ thống phòng thủ tên lửa đã được thông báo trước về vụ phóng, việc thực hiện được tiến hành sớm từ trước, quỹ đạo bay cũng được biết trước. Và do đó, kết quả tiêu diệt mục tiêu đã được đảm bảo. Bản chất của vở kịch này là áng chừng như vậy", Alexandr Zhilin nói.

Hệ thống đánh chặn tên lửa GMD là thành phần phức tạp và tốn kém nhất trong hệ thống phòng thủ tên lửa của Mỹ, được thiết kế để tiêu diệt tên lửa đạn đạo chiến lược tầm xa giai đoạn giữa bằng các tên lửa đánh chặn triển khai trên mặt đất.

Năm 2013 Mỹ đã triển khai 30 tên lửa đánh chặn trong các hầm chứa và con số này đã tăng lên 44 tên lửa trong năm 2017. Đến nay, tỉ lệ đánh chặn thành công trong các cuộc thử nghiệm của hệ thống GMD vào khoảng 50%, một con số khiêm tốn để có thể mang lại an toàn cho Mỹ.
 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Australia quyết định cùng Mỹ phát triển vũ khí siêu thanh
(Vũ khí) - Bộ Quốc phòng Australia cùng với sự giúp đỡ của Mỹ sẽ phát triển vũ khí siêu thanh để chống lại các mối đe dọa.
Các mối đe dọa từ từ các nước bên ngoài, đặc biệt là Trung Quốc được Australia coi là một trong những đối thủ chính, đang buộc Bộ Quốc phòng Australia phải nghiên cứu và phát triển vũ khí siêu thanh của riêng mình. Trong nhiệm vụ khó khăn này, Lầu Năm Góc được cho là sẽ đứng ra hỗ trợ Australia.

Australia quyet dinh cung My phat trien vu khi sieu thanh
Mỹ sẽ giúp Australia phát triển vũ khí siêu thanh.
Gần đây đã có thông tin cho rằng, Mỹ và Australia sẽ cùng nghiên cứu và phát triển một tên lửa siêu thanh với loại động cơ phản lực. Họ đã cùng ký thỏa thuận phát triển loại vũ khí này, dịch vụ báo chí của Bộ Quốc phòng Mỹ cho biết.

Được biết, việc phát triển tên lửa siêu thanh sẽ được thực hiện trong khuôn khổ dự án SCIFiRE (Southern Cross Integrated Flight Research Experiment). Dự án này sẽ tạo ra một số nguyên mẫu của đầu đạn siêu thanh.


Dự án này sẽ rất quan trọng đối với tương lai của việc nghiên cứu và phát triển tên lửa siêu thanh. Nếu dự án này thành công đảm bảo rằng, khả năng tác chiến cũng như chiến đấu của Mỹ và Australia sẽ tăng đáng kể và có thế dẫn đầu thế giới”, ông Michael Kratsios, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng phụ trách nghiên cứu và phát triển cho biết.

Hiện nay, quân đội của một số quốc gia trên thế giới đang rất quan tâm đến việc phát triển các loại vũ khí siêu thanh thuộc nhiều loại khác nhau. Các quốc gia này đều tin rằng, vũ khí siêu thanh sẽ giúp quân đội các nước này thực hiện các cuộc tấn công có độ chính xác cao vào các mục tiêu của đối phương và vượt qua hệ thống phòng không của đối phương một cách hiệu quả.

Là một phần của dự án SCIFiRE, Mỹ và Australia sẽ thiết kế một tên lửa siêu thanh với động cơ phản lực, lắp ráp chúng thành một số nguyên mẫu đầy đủ và tiến hành các chuyến bay thử nghiệm.

Một trong những yêu cầu chính của quân đội Australia đối với vũ khí siêu thanh mới là tầm bắn và chi phí phát triển phải thấp. Các chi tiết khác về các công nghệ được sử dụng trong tên lửa không được tiết lộ. Khi thực hiện dự án SCIFiRE, dự án sẽ sử dụng các phát triển do các chuyên gia Úc thực hiện trong khuôn khổ chương trình HIFiRE.

Chương trình HIFiRE đã thực hiện một số vụ phóng thử tên lửa thành công. Tên lửa được phát triển theo chương trình HIFiRE được thực hiện theo hai giai đoạn. Giai đoạn thứ hai của tên lửa được trang bị động cơ phản lực siêu thanh. Trong một số lần phóng thử nghiệm, loại tên lửa này cho thấy khả năng bay siêu thanh ổn định với tốc độ khoảng 7,5 Mach.

Điều đáng chú ý là việc Mỹ giúp đỡ Australia thực hiện chương trình này. Nên nhớ rằng, Mỹ hiện tại chưa trang bị vũ khí siêu thanh. Các sản phẩm siêu thanh của họ chỉ đang ở giai đoạn thử nghiệm. Cuộc thử nghiệm mới nhất của Mỹ được tiến hành đối với tên lửa siêu thanh AGM-183A ARRW vào tháng 8/2020.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Iran sao chép 'lửa địa ngục' Mỹ
(Vũ khí) - Lực lượng Vệ binh cách mạng Hồi giáo Iran vừa lần đầu công bố bản sao của tên lửa AGM-114 Hellfire (lửa địa ngục) do Mỹ sản xuất.

Theo AMN, tại Mỹ, tên lửa Hellfire là dòng vũ khí tiêu chuẩn trang bị cho trực thăng AH-64 Apache, AH-1Z Viper, OH-58 Kiowa, cũng như máy bay không người lái tấn công MQ-1 Predator, MQ-9 Reaper.

Phiên bản nội địa vừa được Iran công bố có định danh là Ghaem-114, hiện đang được trưng bày tại Triển lãm về thành tựu và phát triển đầy hứa hẹn cho Hải quân.

Chuyên gia quân sự Yuri Lyamin đánh giá, sự tồn tại của loại vũ khí này được biết đến vào tháng 2/2020, khi tên lửa được phát hiện trong bức ảnh của một trong những trực thăng Bell-214A hiện đại hóa của Quân đoàn Vệ binh Cách mạng Hồi giáo.

1607314412262.png
Iran công bố tên lửa Ghaem-114 phát triển theo nguyên mẫu của Mỹ.

Nhưng khi đó chúng chỉ được chụp từ xa, và bây giờ chúng ta đã có thể nhìn thấy cận cảnh. Với việc Mỹ đã sử dụng Hellfire rộng rãi trong nhiều năm ở các nước láng giềng Iraq và Afghanistan, người Iran có thể không cần quá nhiều để nắm bắt chúng.

Điều đặc biệt là một phiên bản không thuốc nổ của Hellfire là Hellfire R9X Ninja đã được Mỹ sử dụng trong vụ ám sát Tướng Soleimania trước đó. Chính vì vậy, chuyên gia Lyamin cho rằng, một phiên bản Iran tương tự Hellfire R9X rất có thể sẽ tiếp tục xuất hiện trong thời gian tới.

Căn cứ vào bức ảnh bốn tên lửa được công bố cho thấy, chúng có các đầu dẫn hướng khác nhau: ảnh nhiệt, truyền hình, laser bán chủ động và như giả định là radar chủ động. Nếu Iran thực sự đã tái tạo được phương án thứ 4, có khả năng tác chiến theo nguyên tắc "bắn và quên", thì đây có thể coi là một thành tựu lớn của ngành quân sự nước Cộng hòa Hồi giáo.

"Việc sản xuất được nguyên mẫu của Hellfire, chúng tôi đã khám phá được mọi bí mật của dòng vũ khí này và đã có cách khiến chúng thành vô dụng nếu vũ khí này tấn công vào mục tiêu của Iran", một đại diện của quân đội Iran tuyên bố.

Đây không phải là lần đầu tiên công nghệ của Mỹ được thiết kế ngược. Iran được biết là đã sao chép thành công M-47 Dragon, BGM-71 TOW và chiêc RQ-170 tuyệt mật.

Loại tiếp theo được sản xuất theo nhiều sửa đổi khác nhau, bao gồm cả những loại có đầu đạn tích lũy song song. Các ATGM này đã được sử dụng ở Syria, Iraq, Lebanon và Yemen.

Mặc dù vậy, hiện Tehran chưa công bố tầm bắn, sức mạnh cũng như thời điểm tên lửa Ghaem-114 chính thức được đưa vào trang bị.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Thổ Nhĩ Kỳ thử hệ thống EW có thể 'đánh lừa S-400'
Không quân Thổ Nhĩ Kỳ vừa tiến hành thử nghiệm hệ thống tác chiến điện tử trang bị cho máy bay chiến đấu với hy vọng sẽ qua mặt radar S-400.
Truyền thông Thổ Nhĩ Kỳ cho biết, hệ thống tác chiến điện tử (EW) mới nhất do nước này phát triển ban đầu sẽ được lắp đặt trên máy bay chiến đấu F-16, và sau đó là trên máy bay không người lái tấn công Bayraktar Akinci, Ankara tuyên bố rằng hiện tại đây là tổ hợp EW duy nhất trên thế giới có khả năng đánh lừa radar hệ thống phòng không S-400 của Nga.

Trang thông tin M5 Dergi của Thổ Nhĩ Kỳ nói: Chuyến bay thử nghiệm đối với hệ thống tác chiến điện tử mới nhất (EHPOD) do TUBITAK-BILGEM phát triển nhằm bảo vệ máy bay chiến đấu F-16 khỏi các mối đe dọa, đặc biệt là tên lửa dẫn đường đã bắt đầu.

EHPOD là một trong những dự án tác chiến điện tử quan trọng nhất của Thổ Nhĩ Kỳ, tích hợp bộ thu cảnh báo radar (IA) và các hệ thống con đối phó điện tử (EKT).

Hệ thống con IRIA của EHPOD phát hiện các chương trình phát sóng từ hệ thống radar với nhiều ăng ten băng thông rộng. Hệ thống định kỳ quét dải tần của radar và xác định các tham số của tín hiệu nhận được, chẳng hạn như tần số, độ rộng xung, hướng và khoảng lặp lại xung.

Sử dụng các phép đo này, những tín hiệu được phân tích và loại phát sóng được xác định. EKT được sử dụng để gây nhầm lẫn hoặc đánh lừa radar. Chúng có thể tạo ra một số lượng lớn các mục tiêu giả trên màn hình radar, che giấu mục tiêu thật hoặc di chuyển chúng một cách ngẫu nhiên.

Ngoài ra EKT còn có một số tính năng như băng thông tức thời rộng của EKT và bộ nhớ kỹ thuật số, nâng cao khả năng qua mặt radar đối phương.

1607314503820.png
Tiêm kích F-16 của Không quân Thổ Nhĩ Kỳ mang hệ thống tác chiến điện tử EHPOD
Tuy vậy giới phân tích cũng cho rằng còn quá sớm để đánh giá tính năng hệ thống EW mà Thổ Nhĩ Kỳ tạo ra, nó sẽ cần phải chứng tỏ bản thân qua thực tế chiến trường.

Dự báo trong thời gian tới tiêm kích F-16 của Ankara mang tổ hợp EHPOD sẽ xuất hiện thường xuyên hơn gần vị trí Nga triển khai S-400.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Xung đột Nagorno-Karabakh: Nga tìm cách chống “Chiến tranh không người lái”
(Bình luận quân sự) - Sau xung đột Nagorno-Karabakh, Nga liên tiếp cho ra đời các dự án phát triển loại vũ khí mới chống lại máy bay không người lái.

Nga sản xuất hệ thống trinh sát-phát hiện từ xa UAV

Các doanh nghiệp công nghiệp-quốc phòng Nga đã bắt đầu phát triển các tổ hợp radar giám sát tầm xa mới nhất dựa trên trực thăng không người lái để phát hiện sớm các loại máy bay không người lái, một nguồn tin trong tổ hợp công nghiệp-quân sự nói với giới truyền thông Nga hôm 05/12.

Nguồn tin cho biết, kể từ tháng 11, các doanh nghiệp Nga đã đẩy mạnh việc phát triển trực thăng không người lái để tuần tra giám sát bằng radar tầm xa, phát hiện và theo dõi các máy bay không người lái cỡ nhỏ và tốc độ thấp của đối phương ở độ cao thấp và cực thấp, cung cấp thông tin cho các hệ thống tên lửa phòng không quân đội.

Nguồn tin lưu ý công việc phát triển bắt đầu trên cơ sở phân tích kinh nghiệm thu được trong các cuộc xung đột cục bộ và chiến tranh quy mô nhỏ gần đây như ở Lybia, Syria và Nagorno-Karabakh, cho thấy vai trò ngày càng tăng của các máy bay không người lái tấn công.

Trong giai đoạn leo thang xung đột Nagorno-Karabakh tháng 9 đến tháng 11 năm nay, nhiều loại UAV đã được sử dụng tích cực, bao gồm các phương tiện trinh sát chỉ định mục tiêu, thiết bị tấn công và máy bay không người lái tự sát, đặc biệt là UAV Bayraktar TB2 Thổ Nhĩ Kỳ.

Các chuyên gia và phương tiện truyền thông mô tả chi tiết cụ thể của các cuộc chiến ở Karabakh bằng thuật ngữ "chiến tranh máy bay không người lái".

Việc hơn ba trăm xe bọc thép, đặc biệt là xe tăng Armenia bị phá hủy trong cuộc xung đột ở Nagorno-Karabakh không phải là do loại phương tiện này "vô dụng", mà chủ yếu là do khả năng trinh sát bền bỉ và tấn công của UAV Bayraktar TB2.

Xung dot Nagorno-Karabakh: Nga tim cach chong “Chien tranh khong nguoi lai”
Nga đang phát triển các vũ khí trinh sát-phát hiện, chiếm quyền điều khiển hoặc tiêu diệt UAV

Doanh nghiệp Nga đẩy mạnh sản xuất vũ khí chống UAV


Theo người đối thoại, không chỉ trong cuộc xung đột ở Nagorno-Karabakh mà trong bất kỳ cuộc chiến tranh hiện đại nào, xe tăng dù đã được tăng cường các hệ thống phòng vệ rất mạnh, nhưng chúng hầu như không có khả năng tự bảo vệ trước máy bay không người lái hiện đại.

Như vậy, trong chiến tranh hiện đại ngày nay, trên không hoàn toàn bị máy bay không người lái khống chế và chúng thực sự là hung thần đối với các phương tiện bọc thép.

Theo vị chuyên gia này, các sản phẩm mới sẽ được thực hiện trên cơ sở nền tảng hiện có và bổ sung thêm những kinh nghiệm quý báu qua thực chiến, do đó sẽ sớm được chế tạo ra trong thời gian sớm nhất, đáp ứng đầy đủ những yêu cầu của “cuộc chiến không người lái”.

Ngoài việc chế tạo các nền tảng trinh sát-phát hiện UAV từ xa, các doanh nghiệp thuộc Rostec cũng đang nghiên cứu chế tạo các hệ thống lắp đặt trên xe tăng và xe bọc thép để chúng có thể tự bảo vệ mình trước sự tấn công từ máy bay không người lái.

1607315471289.png
UAV Bayraktar TB2 Thổ Nhĩ Kỳ phát huy hiệu quả cao trong cuộc chiến Nagorno-Karabakh

Bên cạnh đó, Nga cũng đẩy mạnh sản xuất các các hệ thống phòng không tầm gần, tầm trung, độ cao thấp chuyên diệt máy bay không người lái như Pantsir-S, Sosna-R hay Tor-M2, Buk-M2; để bảo vệ nắm đấm chủ lực tăng-thiết giáp của các đơn vị lục quân.

Đồng thời, Nga còn phát triển, chế tạo các vũ khí cầm tay cho các binh sĩ để họ cũng có khả năng bảo vệ các phương tiện bọc thép đang làm lá chắn cho mình hành tiến, đó là các vũ khí chống UAV có kích thước nhỏ gọn và trọng lượng nhẹ, có khả năng vô hiệu hóa tần số điều khiển của UAV, khiến chúng mất kiểm soát bị ép hạ cánh hoặc tự rơi.

Khí tài này có thể tấn công áp chế bất kỳ máy bay không người lái nào hoạt động trong tầm tác chiến, phá hoại tín hiệu vệ tinh GSP của Mỹ, BeiDou (Bắc Đẩu) của Trung Quốc và Galileo của châu Âu. Ngoài ra, chúng còn có thể áp chế tín hiệu GSM và Wi-Fi.

Nga cũng đẩy mạnh phát triển UCAV

Theo chuyên gia này cho biết, cuộc chiến không người lái ở Nagorno-Karabakh cũng cho Nga thấy sự cần thiết của UCAV trong các cuộc xung đột cục bộ hiện nay, đặc biệt là trong môi trường đồi núi.

Hiện Quân đội Nga chủ yếu được trang bị các máy bay không người lái trinh sát cỡ nhỏ và tầm trung (Orlan-10, Leer và các loại khác). Ngoài ra, Quân đội Nga cũng đang sử dụng các máy bay không người lái cảm tử (UAV kamikaze) loại nhỏ như Cube và Lancet.

Xung dot Nagorno-Karabakh: Nga tim cach chong “Chien tranh khong nguoi lai”
Máy bay không người lái cảm tử (drone-kamikaze) ZALA Lancet của Công ty ZALA AERO GROUP

Nhận thấy sự hiệu quả của máy bay trinh sát-tấn công cỡ vừa, một công ty con của Tập đoàn “Kalashnikov” (trong thành phần của Tổng công ty-Tập đoàn Nhà nước “Rostec”) là ZALA AERO GROUP đang tiến hành chế tạo các loại UAV mới, trong đó có UAV cảm tử (drone-kamikaze).

Theo đó, công ty ZALA AERO GROUP sẽ xuất xuởng loạt tổ hợp vũ khí tấn công không người lái gồm “KUB”, “Lancet-1” và “Lancet-3”. Những UAV cảm tử này sẽ phương tiện chiến đấu đắc lực của quân đội Nga trong các cuộc chiến tranh thông thường tương lai.

Về máy bay trinh sát-tấn công không người lái cỡ lớn, đã hoàn thành máy bay tấn công không người lái Orion của công ty Kronstadt (hợp đồng chế tạo hàng loạt đầu tiên được ký vào năm 2020) và Korsar của phòng thiết kế Luch (chưa ký hợp đồng).

Đối với một số máy bay không người lái tấn công hạng nặng, mặc dù đã làm việc theo hướng này từ lâu nhưng các mẫu sản xuất hàng loạt vẫn chưa sẵn sàng. Các dự án nội địa nổi tiếng nhất của lớp này là UACV S-70 Okhonik; UACV Sokol Altius; UCAV Grom và Sirius của tập đoàn Kronstadt.

Hiện, máy bay tấn công không người lái cỡ lớn, hạng nặng thế hệ mới nhất đầy tiềm năng của hãng Sukhoi là S-70 Okhonik đang tiến triển đến giai đoạn thử nghiệm với vũ khí và trí thông minh nhân tạo, trong tương lai sẽ trở thành sản phẩm đặc sắc nhất của Nga.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Chương trình phòng thủ Đức có nguy cơ sụp đổ
(Vũ khí) - Nhà sản xuất không thể hoàn thiện hệ thống MEADS và đi đến ký hợp đồng chính thức trong năm 2021 do thiếu kinh phí.
Tuyên bố hôm 3/12, liên doanh Đức, Ý cho biết, nhà sản xuất của họ không nhận được nguồn kinh phí cần thiết từ chính phủ để hoàn thiện hệ thống tên lửa đánh chặn MEADS đúng tiền độ.

Nếu tình trạng này kéo dài, toàn bộ chương trình MEADS có nguy cơ sụp đổ hoàn toàn. Vì vậy, kế hoạch ký kết hợp đồng chính thức trong năm 2021 sẽ không thể thực hiện.

Theo kế hoạch, khi chính thức trang bị, MEADS do Đức, Ý sẽ thay thế hệ thống Patriot PAC-2 và PAC-3 trở thành xương sống bảo vệ bầu trời châu Âu. Hiện nay các hệ thống tên lửa do Mỹ sản xuất này đang giữ vai trò chủ đạo trong việc tạo lập lá chắn phòng chống đòn tấn công bằng tên lửa đạn đạo vào các quốc gia châu Âu.

1607315602723.png
Đức chưa thể thay thế Patriot.
Nhưng hiệu suất của Patriot không thực sự tin cậy, hệ thống điều khiển hỏa lực và máy tính đạn đạo của nó đôi khi vẫn xuất hiện tình trạng sai sót dẫn tới đánh chặn thất bại và gây thương vong cho quân phòng thủ.


Để tối ưu hóa năng lực tác chiến của Patriot, hai đầu tàu về quốc phòng của châu Âu là Đức và Ý đã quyết định cho ra đời một bản mới vượt trội có tên gọi là Medium Extended Air Defense System (MEADS).

Hệ thống MEADS được tích hợp tên lửa đánh chặn MIM-104F sử dụng trên tổ hợp Patriot PAC-3. Tên lửa này có khả năng cơ động cao và phá hủy mục tiêu bằng phương thức va chạm động năng. Tuy nhiên, nó mang đầu đạn nổ phá mảnh kích cỡ nhỏ để tăng khả năng tiêu diệt.

Ngoài ra, MEADS dự kiến sẽ bổ sung tên lửa tầm ngắn IRIS-T SLS, đây là biến thể sửa đổi từ tên lửa không đối không trang bị cho máy bay chiến đấu, làm tăng khả năng tiêu diệt đa dạng các loại mục tiêu cũng như cung cấp thời gian phản ứng rất nhanh. Vẫn là loại đạn đánh chặn của PAC-3 nhưng điều cốt yếu khiến độ chính xác của MEADS tăng vọt nằm ở các loại radar trang bị cho nó.

Đầu tiên là radar điều khiển hỏa lực đa năng - MFCR của MEADS có góc phương vị 360 độ, trong khi radar Patriot bị giới hạn ở mức 120 độ. Nó là loại quét mảng pha điện tử chủ động băng sóng X, cung cấp khả năng theo dõi, phân biệt, phân loại chính xác mục tiêu để điều khiển tên lửa đến tiêu diệt.

Tiếp theo, radar giám sát - SR là loại quét mảng pha điện tử chủ động hoạt động trên băng sóng UHF, cho phép phát hiện từ xa các vật thể có tiết diện phản xạ hiệu dụng thấp, độ cơ động cao. Radar này làm việc dưới tần số phát hiện của tên lửa chống bức xạ hiện đại.

Hệ thống quản lý chiến đấu - BMC4I là bộ não của MEADS, nó tính toán tất cả thông số và gửi lệnh bắn vào bệ phóng. Ít nhất 2 tên lửa có thể khai hỏa cùng lúc để bảo đảm chống lại nhiều mối đe dọa hoặc các cuộc tấn công cường độ cao.

Hệ thống phòng không MEADS có kiến trúc mở, cho phép kết hợp radar cũng các bệ phóng bất kỳ thành một mạng lưới không gian và phòng thủ tên lửa duy nhất. Hơn nữa MEADS còn tương tác được với nhiều hệ thống phòng thủ tên lửa và không gian khác của NATO, thậm chí có thể được điều phối bởi cơ cấu chỉ huy và điều khiển của NATO.

Điều này cho phép kết hợp các khí tài phòng không và chống tên lửa đạn đạo của nhiều quốc gia khác nhau vào một mạng lưới duy nhất. "MEADS hội tụ đầy đủ những tính năng cần thiết để có thể đối phó với cả những tên lửa chiến thuật kiểu như Iskander của Nga", nhà sản xuất cho biết.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Nga dùng ‘Người bẫy chim’ bắt máy bay, tên lửa Mỹ-NATO
(Vũ khí) - Lực lượng phòng không Nga sẽ được trang bị tổ hợp phòng không tích hợp tên lửa-súng máy tự động mang tên Ptitselov.
Lính bộ binh và xạ thủ phòng không Nga sẽ được bảo vệ tránh máy bay không người lái bằng hệ thống tên lửa phòng không đặc biệt, được đặt cho biệt danh là "súng máy tự động". Theo đó, tổ hợp phòng không tầm ngắn Ptitselov (“Người bẫy chim”) triển vọng sẽ được trang bị hệ thống điều khiển tác chiến thông minh độc đáo.

Các nguồn tin trong tổ hợp công nghiệp-quân sự và Bộ quốc phòng nói với Izvestia rằng quyết định về nguyên tắc liên quan đến việc trang bị cho Ptitselov hệ thống điều khiển tác chiến thông minh hiện đại đã được thông qua.

Hệ thống mới có thể thông qua hình ảnh quang học phân biệt được máy bay, trực thăng, tên lửa hành trình và máy bay không người lái của đối phương để tấn công chúng. Và việc duy nhất kíp xạ thủ cần làm là đưa thiết bị vào tư thế chiến đấu, sau đó tổ hợp sẽ thực hiện nhiệm vụ chiến đấu một cách tự động.

Theo kế hoạch, công tác nghiên cứu chế tạo và thử nghiệm phiên bản Ptitselov hành cho bộ binh sẽ hoàn thành vào cuối năm 2022. Lực lượng mặt đất và Lực lượng đổ bộ đường không (Dù) sẽ nhận được các phiên bản khác nhau của hệ thống này.

Trước đó, được biết hệ thống phòng không này mới chỉ được trang bị cho lực lượng đổ bộ đường không.

Tên lửa Ptitselov sẽ được dẫn mục tiêu bằng tia laser, còn để tự bảo vệ, xe chiến đấu sẽ được trang bị súng máy điều khiển từ xa. Để phát hiện mục tiêu sẽ sử dụng cả hệ thống dẫn đường quang điện tử công nghệ ảnh nhiệt ban đêm cũng như hệ thống định vị vô tuyến.

Được biết, tổ hợp sẽ được trang bị một trạm radar quang học hoạt động suốt ngày đêm trong mọi điều kiện thời tiết với tầm nhìn bao quát 360º. Với hệ thống radar này, Ptitselov có thể phát hiện mục tiêu mà không để lộ vị trí của mình nhờ bật hệ thống laze chống nhiễu.

Hiện nay phương pháp phát hiện mục tiêu tương tự đang được tổ hợp tên lửa Strela-10 sử dụng, chính là thiết bị mà hệ thống mới sẽ thay thế.

1607315667107.png
Tổ hợp phòng không thế hệ mới Ptitselov của Nga có thể được sử dụng trong nhiều lực lượng
Điểm khác biệt giữa hai hệ thống này chính là khả năng dẫn bắn mục tiêu nhờ sử dụng kênh điều khiển bằng laze của loại tên lửa mới hiện đại hơn và có tính năng mạnh hơn. Ngoài ra, tên lửa của hệ thống được dự kiến là phiên bản tăng tầm của tên lửa Sosna-R.

Phiên bản Ptitselov dành cho lực lượng đổ bộ đường không đang được lắp đặt trên khung gầm xe chiến đấu BMD-4M dành riêng cho lực lượng này, có thể thả xuống đất bằng dù. Phiên bản giành cho lục quân được lắp đặt trên cả khung gầm xe chiến đấu bộ binh BMP-3.

Tổ hợp tên lửa này có thể tiêu diệt mọi mục tiêu trên không bất kể ngày đêm hay điều kiện thời tiết khắc nghiệt cũng như các biện pháp gây nhiễu chủ động. Nó có khả năng bảo vệ các đơn vị bộ binh trong bất kỳ tình huống tác chiến nào, kể cả đang hành quân.

Hiện nay, lực lượng phòng không tầm ngắn của quân đội Nga chủ yếu được trang bị các hệ thống theo mẫu mã thời Liên Xô, vốn được phát triển trước khi các loại máy bay chiến đấu không người lái xuất hiện hàng loạt.

Trong số đó có "Tunguska-M1", "Strela-10", "Tor-M2" và "Osa". Các hệ thống tên lửa phòng không Strela-10M3 trong biên chế của Lực lượng Dù có tầm bắn tối đa là 5 km, độ cao tới 3,5 km, nên không thể đối phó được với máy bay chiến đấu không người lái hiện đại.

Hiện tại, để bảo vệ lực lượng mặt đất khỏi các mối đe dọa từ trên không, đang tiến hành việc phát triển phiên bản mặt đất của Pantsir-SM-SV trên khung gầm bánh xích và hệ thống phòng không Ptitselov.

Để chống lại các mục tiêu ở cự ly ngắn hơn, Bộ Quốc phòng dự định sử dụng tên lửa phòng không vác vai (MANPADS) tối tân Verba. Dự kiến, các tổ hợp phòng không Gibka-S lắp đặt trên khung gầm xe Tiger sẽ sớm đi vào hoạt động.

 

bacnam88

Xe điện
Biển số
OF-720267
Ngày cấp bằng
15/3/20
Số km
3,224
Động cơ
102,937 Mã lực
Nói thẳng:

UAV TB2 hoàn toàn ko phải át chủ bài giúp Azerbajian chiến thắng

Azer vừa công bố thiệt hại về nhân mạng rất lớn, lên tới hơn 3000 quân, trong khi con số của Armenia ít hơn chỉ vào khoảng hơn 2000, do đó có thể kết luận chiến thuật lấy thịt đè người của Azer mới là chìa khóa dành chiến thắng

1607317256695.png


Hơn nữa cường độ sử dụng UAV TB2 và Harop cũng ko nhiều bằng cường độ và hỏa lực của các loại pháo 2S19, BM30 mà Azer mua từ Nga hoặc cả Su-25 Azer cũng tham chiến, do đó kết luận ẩu khi cho rằng vũ khí Nga ko giúp gì trong xung đột NK 2020 là hoàn toàn phiến diện của những người ghét Nga, vì cơ bản 80% vũ khí sử dụng trong xung đột NK đều của Nga , cả 2 bên đều sử dụng
Những người lính chính quy Azer chính là chìa khóa chiếm đất, lấy lại lãnh thổ đều sử dụng vũ khí của Nga vd AK74M.

1607317262079.png
1607317267747.png
1607317273166.png
1607317281749.png


Chưa hết quy mô dân số Azer cũng vượt trội hơn Arme, Azer 10tr dân còn Arme chỉ có 3tr dân, nên tổng lực thì Arme thua là đúng, UAV chỉ góp phần làm cho chiến thắng của Azer thêm màu mè hơn mà thôi, tiếp nữa chưa tính tới số thương vong do quân đánh thuê Thổ từ Syri sang tiếp ứng và Thổ cũng trực tiếp tham chiến giúp Azer bằng chứng là điều cả F16 bắn hạ Su-25 Arme, từ đó UAV, Su-25, An 2 Azer tự do tung hoành trên bầu trời NK, có thể nói Arme vừa nghèo nhỏ yếu lại đánh với Azer đông, giàu, mạnh hơn lại có cả thành viên NATO hỗ trợ trực tiếp thì thua là đúng, nhưng đổi lại số thương vong Azer ko hề nhỏ mặc dù được hỗ trợ mạnh mẽ nhất có thể
Cũng tại Syri và Liby, cùng loại UAV Tb2 đó, được cả Thổ trực tiếp vận hành, nhưng ko giúp dành chiến thắng trước SAA, Kurd hay làm trầy căn cứ Nga, tại Liby thì TB2 bị bắn hạ tuyệt chủng từ tháng 4-2020, khiến GNA thua đau trước LNA được Nga, Ai Cập hậu thuẫn, do đó TB2 hoàn toàn ko phải át chủ bài như media tung hô nhất là media thân Thổ hoặc anti Nga
 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Mỹ hiện đại hóa UAV MQ-1C để chống lại Nga, Trung Quốc
(Vũ khí) - Quân đội Mỹ lên kế hoạch hiện đại hóa UAV Grey Eagle nhằm tăng cường khả năng chiến đấu của chúng và chống lại các mối đe dọa từ Nga, Trung Quốc.
Lực lượng mặt đất thuộc lực lượng vũ trang Mỹ kết hợp cùng với ngành công nghiệp quân sự của nước này nhằm hiện đại hóa máy bay không người lái (UAV) MQ-1C Grey Eagle, tờ Defense News cho biết. Đặc biệt, trong lần nâng cấp này quân đội Mỹ sẽ trang bị cho UAV các hệ thống và các loại vũ khí có khả năng chống lại các kẻ thù như Trung Quốc và Nga.

1607399237904.png
1607399253772.png
Máy bay không người lái Grey Eagle của Mỹ.
Các chuyên gia trong lĩnh vực radar, quang học và cảm biến của ngành công nghiệp quốc phòng Mỹ sẽ phân tích các mẫu vũ khí và thiết bị quân sự hiện có nhằm trang bị cho UAV các loại vũ khí tốt nhất. Sau khi hiện đại hóa, UAV phải có khả năng trinh sát và giám sát trên không hiệu quả, đặc biệt biến các UAV này thành các cỗ máy đa năng.

Theo tờ Defense News, sau khi hiện đại hóa UAV Grey Eagles sẽ được tăng tầm hoạt động của vũ khí và độ phân giải của thiết bị để hỗ trợ xác định vị trí mục tiêu và tiêu diệt mục tiêu với độ chính xác cao ở khoảng cách xa.

Quân đội Mỹ yêu cầu UAV Grey Eagle có thể tồn tại trong khu vực hệ thống phòng không của đối phương. Điều này có nghĩa là các UAV sẽ bay theo vòng tròn ở ngoài tầm tiêu diệt của các hệ thống phòng không và sử dụng tất cả các vũ khí được trang bị để chống lại kẻ thù, nghĩa là phát hiện, xác định và tấn công mục tiêu theo yêu cầu của lực lượng mặt đất.

Ngoài ra, UAV Grey Eagle phải có thiết bị trinh sát, có thể phát hiện các mối đe dọa phát ra từ hệ thống phòng không của kẻ thù tiềm tàng, xác định vị trí của chúng và truyền thông tin này về trung tâm điều khiển để xác định mục tiêu và phối hợp với các lực lượng khác để tiêu diệt mục tiêu. Quân đội Mỹ cũng rất nỗ lực để phát triển các UAV sử dụng hệ thống thống điều khiển chiến đấu dựa trên trí tuệ nhân tạo.

UAV mới có khả năng sử dụng các loại bom dẫn đường trên không có đường kính nhỏ như GBU-69/B do Dynetics sản xuất. Loại bom này chỉ dài 1,06 m, đường kính 11,4 cm. Bom có sải cánh 71 cm, khi thả từ UAV bom có thể bay tới 37 km. Bom GBU-69/B với khối lượng chỉ 27 kg chứa 16 kg thuốc nổ.

Trong tương lai, quân đội Mỹ có ý định biến loại UAV này thành một UAV đa năng, nghĩa là chúng có thể sử dụng với các mục đích khác nhau và sử dụng nhiều loại vũ khí như bom và tên lửa.... Họ cũng lên kế hoạch sẽ triển khai các UAV MQ-1C Grey Eagle ở các nước Baltic và trong tương lai sẽ triển khai các UAV này ở Ukraine và Georgia.

UAV Grey Eagle có thể hoạt động ở trên không trong 30 giờ liên tục và với độ cao bay hơn 8 nghìn mét, có thể trinh sát các vùng biên giới rộng lớn của Nga, cựu Phó Tổng cục trưởng Cục Tác chiến của Nga, Trung tướng Valery Zaparenko cho biết.

Theo nhà lãnh đạo quân đội, với sự trợ giúp của các UAV này, Mỹ có thể biết được vị trí của các hệ thống phòng không, các hướng chiến lược mà quân đội Nga triển khai và các vị trí quan trọng khác của Nga. Tuy nhiên, ông Zaparenko tin rằng, quân đội Nga sẽ tránh được điều này bằng phương pháp ngụy trang chiến lược.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Nga xác nhận dùng UAV cảm tử tấn công phiến quân
(Vũ khí) - Người đứng đầu Tập đoàn nhà nước Nga Rostec, Sergey Chemezov vừa làn đầu xác nhận quân đội nước này đã sử dụng thành công UAV cảm tử tấn công phiến quân.

Dòng máy bay cảm tử được xác định đã được lực lượng Nga sử dụng trong một số cuộc chiến tại Syria là KUB-BLA do hãng Kalashnikov phát triển.

"Chiếc KUB-BLA đã tham gia vào một số cuộc tấn công phiến quân và cho thấy khả năng tấn công chính xác tuyệt vời và hiệu quả của nó. Đây là bước tiến lớn bởi từ trước đến nay, lực lượng của chúng tôi chưa từng sở hữu vũ khí công nghệ tương tự", ông Sergey Chemezov nói.

KUB-BLA tấn công mục tiêu.
Hệ thống KUB-BLA lần đầu được giới thiệu tại Triển lãm Quốc tế về Vũ khí và Thiết bị Quân sự 2019 ở Abu Dhabi. Máy bay có trọng lượng trên 3kg, thời gian bay săn tìm và tấn công tối đa là 30 phút.

Mặc dù xác nhận về việc sử dụng UAV công nghệ cao này tại Syria nhưng người đứng đầu Rostec không tiết lộ thông tin về những chiến công cụ thể của KUB-BLA. Tuy nhiên theo nguồn tin của 2 chuyên trang về tình hình Trung Đông và Syria là Southfront và AMN tiết lộ, phần lớn trận chiến của UAV này đều thực hiện tại chiến trường Idlib.



Hôm 16/4, một "thợ săn xe tăng" nổi tiếng trong giới phiến quân Syria được Thổ Nhĩ Kỳ hậu thuẫn đã thiệt mạng trong vụ tấn công bằng máy bay không người lái bí ẩn ở khu vực phía tây bắc Syria.

Tay súng phiến quân bị tiêu diệt được xác định là Maher Kojak. Nguồn tin cho biết, ít nhất chín chiến binh được Thổ Nhĩ Kỳ hậu thuẫn đã thiệt mạng hoặc bị thương trong các cuộc tấn công này.

Được biết đến với biệt danh Maher TOW do thường sử dụng tên lửa chống tăng có điều khiển (ATGMs) TOW của Mỹ, Kojak là một trong những chiến binh đầu tiên được huấn luyện cách sử dụng TOW do Mỹ sản xuất.

Theo các nhà hoạt động đối lập, Kojak chính là một trong những tay súng có thành tích xuất sắc nhất giới phiến quân đối lập Syria, thậm chí đã được nâng lên tầm "huyền thoại".

Chỉ tính riêng mình tên này đã phá hủy 150 phương tiện chiến đấu bọc thép và các cứ điểm quân sự kiên cố của các lực lượng thân chính phủ, với các tên lửa chống tăng TOW của Mỹ cũng như các loại ATGM khác của Nga, bao gồm Fagot, Kornet và Konkurs của Nga.


Trước khi thiệt mạng, Kojak đang chiến đấu trong hàng ngũ của Sư đoàn Duyên hải số 2, một nhóm phiến quân đối lập Syria được Thổ Nhĩ Kỳ hậu thuẫn ở Lattakia. Các nguồn tin đối lập cho biết, Kojak cũng từng tham gia vào các hoạt động được thực hiện bởi các nhóm khác.

Trước đây, Quân đội Ả Rập Syria (SAA) cũng đã tiêu diệt hai người anh em của Kojak, trong các trận chiến trước đó ở vùng nông thôn phía bắc Lattakia, nơi có nhiều nhóm khủng bố thân Thổ Nhĩ Kỳ.

Một số nhà hoạt động đối lập cho rằng, các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái gần đây được thực hiện bởi Nga, trong khi những người khác lại quy kết thủ phạm là Iran.

Nhưng với những đặc điểm của vũ khí được tìm thấy tại hiện trường trong vụ tấn công này cho thấy, chính KUB-BLA là thủ phạm. Cũng theo nguồn tin này, việc tiêu diệt Kojak cũng một số tay súng phiến quân khác chắc chắn là một đòn giáng mạnh vào các chiến binh còn lại trong khu vực chống leo thang xung đột Idlib.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Những phương pháp giảm khả năng bị phát hiện bởi radar

Lâu nay chúng ta chỉ nghỉ có 1 phương pháp duy nhất là thiết kế khí động học, tuy nhiên ko phải chỉ có 1 phương pháp đó

  1. thiết kế khí động học, vd Ho 229, F117, F22, F35, B2, J20, Su-57, giúp tán xạ sóng radar tốt hơn, tuy nhiên theo tần số thấp VHF, bằng tần L band vẫn có thể phát hiện rõ ràng mục tiêu và sự thật đã có 2 chiếc F117 bị bắn trúng và 1 chiếc rụng, điều đó cho thấy thiết kế giảm RCS hoàn toàn ko giúp máy bay tàng hình 100%
  2. thiết kế vận tốc siêu âm vd MiG-25/31, SR71, mặc dù phương pháp này vẫn có thể bị phát hiện, nhưng khả năng radar track rất khó để điều hướng cho tên lửa tấn công chính xác mục tiêu, hiện nay chỉ còn Mig 31 hoạt động theo cách này, tuy nhiên các tên lửa siêu vượt âm của cả Nga Mỹ TQ đều đang theo hướng này, khi tăm vận tốc Mach 5-10 trở lên giúp nó hoàn toàn ko thể bị phát hiện và theo dõi đúng nghĩa đen bởi bất kì loại radar nào dù chủ động hay thụ động
  3. Sử dụng máy gây nhiễu mạnh, vd B52, F4G trong chiến tranh VN đã từng sử dụng cách này, ngày nay thì hầu hết các máy bay Gen 4.5+ đều trang bị ECM: F-15SE, FA18SH, EA18G, F-16I, Su-35/34/27SM3/30SM1, J-11D\15\16\10C, Rafale, Typhoon, Jas 39....đều có khả năng gây nhiễu sóng radar mạnh, thực tế giúp chúng an toàn hơn cả F22/35 vốn ko được trang bị ECM , có thể thấy việc Israel trang bị ECM pod F16I cho F35I là bằng chứng tiêu biểu, hoặc EA18G vẫn được sử dụng để hỗ trợ cho F22/35

1607661082586.png
1607661112013.png
1607661092440.png
1607661098597.png
 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Nga đưa UCAV tương đương MQ-9 vào trực chiến
(Vũ khí) - Lực lượng vũ trang Nga tuyên bố, những chiếc máy bay tấn công không người lái (UCAV) Orion-1 được tiếp nhận đã sẵn sàng được đưa vào trực chiến.
Hiện nay mọi công tác chuẩn bị và kiểm tra với lô Orion-1 sau khi được tiếp nhận đã hoàn tất, kể cả hoạt động trong môi trường thực chiến tại Syria.

"Chiếc Orion-1 đã hoàn thát tốt mọi nhiệm vụ trên chiến trường Syria, trong đó có cả trinh sát và tấn công. Điều đó cho thấy máy bay của chúng tôi đủ điều kiện để chính thức được trang bị trong thành phần tác chiến của quân đội", Quân đội Nga cho biết.

Máy bay tấn công không người lái Orion-1.

Được biết, cuộc tấn công gần đây nhất được biết đến của Orion-1 nhằm vào phiến quân tại Idlib, Syria là hồi đầu tháng 11. Khi đó, loạt đạn tấn công nhằm vào các mục tiêu gần thị trấn Kafar Takharim, Deir Sunbul, Arihah và al-Bara, nằm ở vùng nông thôn phía nam và phía bắc của Idlib.


Đòn tấn công đã phá hủy nhiều vũ khí và trang thiết bị quân sự của phiến quân, trong đó có khẩu lựu pháo M114 do Mỹ sản xuất vừa được Thổ Nhĩ Kỳ chuyển cho các tay súng thánh chiến. Ngoài số vũ khí bị phá hủy nói trên còn có ít nhất 3 tay súng của Phong trào Ahrar al-Sham do Thổ Nhĩ Kỳ hậu thuẫn thiệt mạng và nhiều người khác bị thương.

Theo Tập đoàn Kronshtadt - nhà sản xuất Orion-1, dòng UCAV này với cấu hình tấn công được thiết kế cho cả nhiệm vụ trinh sát có thể mang tới 4 tên lửa. Hiện nay Orion-1 đã chính thức được trang bị cho Quân đội Nga với số lượng nhỏ để đánh giá trước khi trang bị loạt.

Bề ngoài của máy bay có nét tương đồng với UCAV МQ-9 Reaper của Mỹ. Orion là một trong những UCAV lớn nhất do Nga sản xuất, có sải cánh dài 16m, thân dài 8m. Máy bay có thể bay cao tới 7,5km trong 24 giờ liên tục, tốc độ hành trình 200km/h, trọng lượng cất cánh tối đa 1 tấn và trọng tải tối đa trên 200kg, phạm vi hoạt động 300km.

Một hệ thống UAV Orion hoàn chỉnh bao gồm 4-6 máy bay, trạm kiểm soát mặt đất, hệ thống cất cánh và hạ cánh tự động, và các trang thiết bị liên lạc.

Với khả năng mang trên 200kg vũ khí, UCAV Orion có khả năng mang được tối đa 4 quả bom thông minh (50kg/quả) hoặc 4 quả tên lửa tầm nhiệt có trọng lượng tương tự, trong khi các tính năng do thám, trinh sát vẫn được giữ nguyên.


Hồi tháng 4/2019, truyền thông Nga đã đăng tải 1 video ghi lại cảnh một UCAV Orion tấn công tiến hành cuộc không kích tổ chức khủng bố Hay’at Tahrir Al-Sham (một chi nhánh al-Qaeda tại Syria). Vụ tấn công diễn ra ở thị trấn Zaka, phía bắc Hama, Syria.

Với những thành tích đạt được trên chiến trường cho thấy, việc Orion chính thức là thành phần tác chiến trong quân đội Nga không phải là chuyện bất ngờ.
 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
Nga bất ngờ khôi phục chương trình robot Uran-9
(Vũ khí) - Nga vừa tuyên bố sẽ tiếp tục nối lại các hoạt động thử nghiệm để hoàn thiện robot chiến đấu hạng nặng Uran-9 sau màn thế hiện tại Syria.
Trong cuộc phỏng vấn với tờ báo Krasnaya Zverda, Tổng tư lệnh quân đội mặt đất Oleg Salyukov cho biết các cuộc thử nghiệm cấp nhà nước với Uran-9 sẽ được hoàn tất trước khi kết thúc năm 2020.

"Những cuộc thử nghiệm cấp cao nhất sẽ được thực hiện để hoàn thiện khả năng điều khiển và chiến đấu của Uran-9 sau khi cỗ máy tấn công này được nâng cấp một số hệ thống điện tử mới", ông Oleg Salyukov nói.

1607663207833.png
Robot chiến đấu Uran-9.
Sau khi hoàn thành quá trình nâng cấp, Uran-9 có thể tác chiến tốt trong điều kiện khắc nghiệt tại Trung Đông bất kể ngày hay đêm. Đặc biệt, cỗ máy này có thể tác chiến ở khoảng cách xa hơn nhiều với trung tâm điều khiển, được tăng cường hỏa lực và có thể khai hỏa khi đang hành tiến.

Những thông tin này được Nga công bố đã gây bất ngờ lớn bởi trước đó, Uran-9 cùng 12 loại vũ khí khác bị Bộ Quốc phòng Nga tuyên bố ngừng phát triển do gây thất vọng khi tác chiến trong môi trường thực tế tại Syria.

Bộ trưởng Quốc phòng Nga Sergei Shoigu cho biết trong một tuyên bố hồi tháng 9/2019: "Theo dữ liệu các hoạt động tác chiến ở Syria, chúng tôi đã thực hiện nhiều cuộc phân tích, không phải một cũng không phải 10.

Tôi có thể nói rằng khoảng 300 loại vũ khí đã được sửa đổi có tính đến kinh nghiệm thực chiến ở Syria và chúng tôi đã ngưng sản xuất 12 mẫu vũ khí từng được coi là đầy triển vọng, trong đó có robot Uran-9".

Tại thời điểm đó, một số nguồn tin quân sự khác tại Nga cũng khẳng định, Nga không có kế hoạch hoàn thiện chương trình robot chiến đấu Uran-9 bởi điều đó sẽ tiêu tốn rất nhiều tiền của và mất nhiều thời gian mới có thể khắc phục được những nhược điểm vũ khí này phát sinh trong quá trình tác chiến.

Cụ thể, hiệu suất hoạt động của Uran-9 tại thực địa bị đánh giá là kém và không thể thay thế vai trò của người lính trên chiến trường, làm tăng chi phí, cồng kềnh và không làm thay đổi năng lực tác chiến của một đơn vị bộ binh cơ giới có trang bị nó.

Trên chiến trường Syria khoảng cách trung bình mà trạm điều khiển có thể kiểm soát robot chỉ là 300 - 500 m trong hoàn cảnh địa hình trống trải không có nhà cao tầng nhưng vẫn xảy ra 17 trường hợp mất tín hiệu ngắn trong 1 phút và hai trường hợp mất tín hiệu dài trong gần 1 giờ 30 phút.

Cùng với đó, khung gầm của robot Uran-9 cũng có màn thể hiện rất kém, hay bị hỏng vặt và không vượt qua được các chướng ngại vật đơn giản. Về hỏa lực, pháo 2A72 cỡ 30 mm hoạt động không đảm bảo khi có tới 6 lần kẹt đạn, tên lửa chống tăng bắn không đúng lúc (chậm hoặc sớm, 8 trường hợp), kính ngắm ảnh nhiệt hỏng 2 lần.

Điểm khiến Uran-9 không thích hợp nhất trong môi trường tác chiến hiện đại là chúng chỉ có thể bắn khi đứng yên vì vũ khí và khí tài quang học không có hệ thống ổn định.

Hệ thống ngắm bắn tích hợp cho Uran-9 tỏ ra rất kém, tầm xác định mục tiêu chỉ là 2 km trong điều kiện lý tưởng, không có khả năng phát hiện khí tài trinh sát của địch, độ phân giải của màn hình hiển thị quá thấp. Những điểm yếu này do chính Nga tổng kết.

Trong lần trở lại này, Uran-9 sẽ được tăng cường hệ thống tên lửa nhiệt áp Shmel-M cùng với tên lửa Ataka như trước đya. Ngoài ra, cỗ máy chiến đấu này còn được trang bị khẩu pháo tự động 2A42 30mm, súng máy 7,62mm.

Mặc dù vậy, việc robot này có thay đổi năng lực chiến đấu và khả năng hoàn thành nhiệm vụ so với trước đây hay không cần phải hoàn thành giai đoạn thử nghiệm tới đây mới có thể có câu trả lời chính xác nhất.


 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
F-16 Mỹ lại rơi
(Vũ khí) - Theo Aviationist, một chiếc tiêm kích F-16 của Vệ binh quốc gia Mỹ rơi khi thực hiện chuyến bay huấn luyện đêm.

 

anhdung1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-605412
Ngày cấp bằng
27/12/18
Số km
2,039
Động cơ
146,500 Mã lực
T-72M1 Aslan Israel nâng cấp cho Azerbaijan "quá dễ bị tổn thương"
(Vũ khí) - Trong cuộc chiến ở Nagorno-Karabakh, xe tăng T-72M1 "Aslan" của Azerbaijan được hiện đại hóa với sự giúp đỡ từ Israel đã cho thấy khả năng phòng vệ không cao.
Theo dữ liệu hiện có, thường xuyên ghi nhận những báo cáo về việc chiếc xe tăng chiến đấu chủ lực này dễ dàng bị tấn công trực diện bởi tên lửa chống tăng Konkurs-M được phát triển cách đây 30 năm. Đồng thời, rất thường xuyên xảy ra cháy nổ liên quan đến nhiên liệu, và đôi khi là một vụ nổ của tất cả các loại đạn có sẵn.

Cho đến nay không có dữ liệu chính xác về số lượng xe tăng T-72M1 Aslan thực sự bị mất, nhưng có thể nhận định rằng nó rõ ràng vượt quá nhiều lần so với dữ liệu về 10 đơn vị bị phá hủy được công bố bởi nhiều nguồn khác nhau.

Thực chất đây không phải điều gây ngạc nhiên bởi gói nâng cấp của Israel chủ yếu tập trung vào việc nâng cao sức mạnh hỏa lực chứ không phải khả năng phòng vệ, hơn nữa phiên bản T-72M1 không có giáp composite mà chỉ là giáp thép đồng nhất phủ ngoài giáp phản ứng nổ Kontakt-1 đã lạc hậu.

1607663292338.png
Xe tăng chiến đấu chủ lực T-72M1 Aslan của Azerbaijan


Điều thú vị là vào tháng 9 năm 2016, tại triển lãm ADEX 2016 ở Baku, một chiếc T-72 hiện đại hóa của Nga đã được trình diễn, theo đánh giá thì các đặc điểm của nó đã vượt xa đáng kể so với chiếc T-72M1 Aslan được Israel nâng cấp.

Chiếc T-72 của Nga được lắp đặt hệ thống bảo vệ chống đạn xuyên lõm song song hiện đại, có khả năng chống lại các loại tên lửa chống tăng và đạn xuyên động năng tiên tiến nhất.

Hơn nữa, giáp phản ứng nổ Kontakt-5 không chỉ che phủ phần phía trước, mà còn bao phủ các hình chiếu bên của tháp pháo cũng như bên hông. Ngoài ra còn có giáp dạng lồng thép cũng có tác dụng bảo vệ khỏi đạn rocket kiểu RPG. Trong tình huống chiến đấu thực tế, sẽ không thừa nếu có một tổ hợp đối phó quang - điện tử trên đó.

1607663279453.png
Chiếc xe tăng chiến đấu chủ lực T-72 nâng cấp của Nga được trang bị bệ súng máy chỉ huy kiểu kín, cũng như kính ngắm hiện đại với kênh ảnh nhiệt.

Ngoài ra nó còn có một tổ máy phát điện diesel phụ trợ nhằm cung cấp năng lượng cho các hệ thống của xe trong trạng thái chờ. Động cơ mạnh hơn mang lại đặc tính di động cao.

Quân đội Azerbaijan thích T-72 hiện đại hóa, nhưng không rõ vì lý do gì họ từ chối sản phẩm của Nga vốn ưu việt hơn và việc hiện đại hóa phần còn lại đã không diễn ra.

Kết quả là trong tháng 9, ngoài những chiếc Aslan không thành công, không chỉ T-72A không có giáp phản ứng nổ mà ngay cả chiếc T-72 đời đầu cũng bị tung vào trận chiến.

 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top