Cảm ơn cụ/mợ đã bỏ thời gian để đọc những tản mạn không đầu không cuối của em trong cuộc sống hàng ngày ở bên Séc này.
Gần hai tháng làm việc cùng các công nhân viên người Việt mình, em nhận thấy người Việt mình có nhiều điểm khá khác biệt với nhưng nhóm công nhân khác trong nhà máy. Nếu để đánh giá một cách khách quan thì người Việt mình làm việc độc lập khá tốt. Nhưng khi làm việc nhóm hoặc phải làm chung trên một máy hay một dây truyền thì lại rất khó hợp tác. Em lấy ví dụ như thế này, trong xưởng có những máy phải làm từ 2 tới 3,4 người thậm trí 6 người, nhưng mỗi lần mistr bố trí nhân lực cho người Việt mình, thì sau đó công việc thường không được xuôn sẻ. Lý do là người Việt mình đã không hợp nhau là khó làm việc chung với nhau được.
Em để ý trong công ty có hơn 60 người Việt thôi, nhưng mọi người gần như sống theo từng nhóm nhỏ và khi ghét nhau thì ghét ra mặt luôn. Từ hôm em vào làm, em rất hay phải giải quyết việc phân xử bố trí vị trí làm cho người Việt. Thỉnh thoảng lại có bác tới gặp và nhờ em làm việc với quản lý ca bố trí người khác làm cùng, chứ họ không thể làm cùng nhau. Em không biết trước khi em vào nhà máy này thì việc này đã xảy ra lâu chưa, bởi em cũng không hỏi, mà em chỉ quan sát, để ý. Thường vào đầu ca, mọi người sẽ đưa thẻ cho mistr theo từng nhóm, có nghĩa là ai muốn làm chung với ai thì để thẻ theo từng nhóm từ 2 tới 3 thẻ, mistr sẽ dựa vào đó để phân máy phân việc. Nhưng nhiều khi vẫn xảy ra tình trạng hai người ghét nhau phải làm cùng một máy, dẫn tới thành quả công việc không được tốt lắm.
Em cũng để ý những nhóm công nhân của các nước khác từ người Séc bản địa, tới người Slovakia, người Ucraina, người Moldova, người Rumania,... thì thấy họ không xảy ra tình trạng như vậy. Có thể ngoài cuộc sống, xã hội họ không thích và không chơi cùng nhau, nhưng khi đã vào trong công việc thì họ luôn cố gắng hạn chế việc xích mích va chạm đó lại để làm việc cùng nhau, sao cho công việc được trôi chảy. Người Việt mình thì lại không đươc như vậy, em cảm thấy khá là thiếu chuyên nghiệp trong công việc. Người Việt mình vẫn để cảm xúc chi phối khá nhiều trong công việc, thậm trí sẵn sàng nghỉ việc nếu cảm xúc hay tâm trạng bị ảnh hưởng, mà không thể cùng nhau hạn chế cảm xúc để hoàn thành công việc.
Em cũng chưa biết phải tham gia trao đổi với mọi người như thế nào, bởi ngay cả những bác đã lớn tuổi cũng có cách hành sử như vậy trong công việc.