như em dưn quê đây mà biết làm gì đâu. biết mỗi ăn không ak. về vào bếp vướng tay chân mấy đứa em nó đuổi ra ngồi uống nước chè không ak
Thế mà cụ cũng ức chế, hỏi làm đc thịt chó mèo lợn ko thì cụ nóiEm dân Hà Nội lấy vk ở tỉnh. Nhà vk em làm nông nhưng lo cho con cái ăn học đầy đủ đều đỗ đạt Đại Học cả. Em vì yêu mến cái sự "cố gắng" đó mà quyết lấy bằng được vk e.
E về thăm nhà vk cũng được 4 cái tết rồi. Nhưng có một việc cực kì khó chịu mà mình ko thể quen được nhà vk. Đó là suy nghĩ : dân thành phố lười và không chịu khó bằng dân nông thôn.
Cái suy nghĩ này đúng là cực kì vô lý. Tết năm đầu tiên em về nhà vk. Ô anh vk bảo có biết làm thịt chó không. Em chịu, đến gà còn chưa cắt tiết bao giờ thì làm chó thế đếch nào được. Cả nhà vk cứ thế cười như được mùa, bảo ông a vk cứ con gì còn sống là ông ấy làm được tất. 2 hôm sau, ông ấy lôi con lơn ra thịt để làm bánh chưng, còn cố ý hỏi, cắt tiết lợn bao giờ chưa?
Năm 2 về ăn tết nhà vk thì ông Bố vk hỏi có biết làm thịt Mèo ko? Em lại lắc đầu tiếp. Thế là e đành ra làm rau thơm với vk.
Từ đấy mỗi khi về chơi nhà vk, định mó tay vào việc gì là: thôi thôi, con không cần phải làm đâu, để bọn kia làm, con ngồi chơi đi.
Ông a vk thì đốp thẳng: Chú thì...có mà ối xời. Để đấy a làm cho.
Hôm trước ở nhà vk chán, e lọ mọ xuống bếp xem giúp gì được ko, nghe lão a vk nói chuyện với vk lão ấy. Bà ấy bảo sao không để chú hahoi518 giúp. Lão a vk vừa làm thịt Mèo vừa bảo: Nó ở tp quen ăn đồ làm sẵn ở chợ rồi. Mấy cái này có mà biết làm. Chỉ biết ăn thôi!
Nghe ức chế vãi!
Trong lúc ông anh vợ làm xịt mèo thì Kụ vác cái khôn phôn dạy dậu phụ đại nhân lướt OF. Khéo cả nhà lại lác mắt.Em dân Hà Nội lấy vk ở tỉnh. Nhà vk em làm nông nhưng lo cho con cái ăn học đầy đủ đều đỗ đạt Đại Học cả. Em vì yêu mến cái sự "cố gắng" đó mà quyết lấy bằng được vk e.
E về thăm nhà vk cũng được 4 cái tết rồi. Nhưng có một việc cực kì khó chịu mà mình ko thể quen được nhà vk. Đó là suy nghĩ : dân thành phố lười và không chịu khó bằng dân nông thôn.
Cái suy nghĩ này đúng là cực kì vô lý. Tết năm đầu tiên em về nhà vk. Ô anh vk bảo có biết làm thịt chó không. Em chịu, đến gà còn chưa cắt tiết bao giờ thì làm chó thế đếch nào được. Cả nhà vk cứ thế cười như được mùa, bảo ông a vk cứ con gì còn sống là ông ấy làm được tất. 2 hôm sau, ông ấy lôi con lơn ra thịt để làm bánh chưng, còn cố ý hỏi, cắt tiết lợn bao giờ chưa?
Năm 2 về ăn tết nhà vk thì ông Bố vk hỏi có biết làm thịt Mèo ko? Em lại lắc đầu tiếp. Thế là e đành ra làm rau thơm với vk.
Từ đấy mỗi khi về chơi nhà vk, định mó tay vào việc gì là: thôi thôi, con không cần phải làm đâu, để bọn kia làm, con ngồi chơi đi.
Ông a vk thì đốp thẳng: Chú thì...có mà ối xời. Để đấy a làm cho.
Hôm trước ở nhà vk chán, e lọ mọ xuống bếp xem giúp gì được ko, nghe lão a vk nói chuyện với vk lão ấy. Bà ấy bảo sao không để chú hahoi518 giúp. Lão a vk vừa làm thịt Mèo vừa bảo: Nó ở tp quen ăn đồ làm sẵn ở chợ rồi. Mấy cái này có mà biết làm. Chỉ biết ăn thôi!
Nghe ức chế vãi!
Cụ này chắc lấy vợ Thái Bình à?Em dân Hà Nội lấy vk ở tỉnh. Nhà vk em làm nông nhưng lo cho con cái ăn học đầy đủ đều đỗ đạt Đại Học cả. Em vì yêu mến cái sự "cố gắng" đó mà quyết lấy bằng được vk e.
E về thăm nhà vk cũng được 4 cái tết rồi. Nhưng có một việc cực kì khó chịu mà mình ko thể quen được nhà vk. Đó là suy nghĩ : dân thành phố lười và không chịu khó bằng dân nông thôn.
Cái suy nghĩ này đúng là cực kì vô lý. Tết năm đầu tiên em về nhà vk. Ô anh vk bảo có biết làm thịt chó không. Em chịu, đến gà còn chưa cắt tiết bao giờ thì làm chó thế đếch nào được. Cả nhà vk cứ thế cười như được mùa, bảo ông a vk cứ con gì còn sống là ông ấy làm được tất. 2 hôm sau, ông ấy lôi con lơn ra thịt để làm bánh chưng, còn cố ý hỏi, cắt tiết lợn bao giờ chưa?
Năm 2 về ăn tết nhà vk thì ông Bố vk hỏi có biết làm thịt Mèo ko? Em lại lắc đầu tiếp. Thế là e đành ra làm rau thơm với vk.
Từ đấy mỗi khi về chơi nhà vk, định mó tay vào việc gì là: thôi thôi, con không cần phải làm đâu, để bọn kia làm, con ngồi chơi đi.
Ông a vk thì đốp thẳng: Chú thì...có mà ối xời. Để đấy a làm cho.
Hôm trước ở nhà vk chán, e lọ mọ xuống bếp xem giúp gì được ko, nghe lão a vk nói chuyện với vk lão ấy. Bà ấy bảo sao không để chú hahoi518 giúp. Lão a vk vừa làm thịt Mèo vừa bảo: Nó ở tp quen ăn đồ làm sẵn ở chợ rồi. Mấy cái này có mà biết làm. Chỉ biết ăn thôi!
Nghe ức chế vãi!
Có mỗi 2 việc là làm thịt chó và làm thịt mèo mà cụ khái quát lên thành lười và không chịu khó thì ghê gớm quáEm dân Hà Nội lấy vk ở tỉnh. Nhà vk em làm nông nhưng lo cho con cái ăn học đầy đủ đều đỗ đạt Đại Học cả. Em vì yêu mến cái sự "cố gắng" đó mà quyết lấy bằng được vk e.
E về thăm nhà vk cũng được 4 cái tết rồi. Nhưng có một việc cực kì khó chịu mà mình ko thể quen được nhà vk. Đó là suy nghĩ : dân thành phố lười và không chịu khó bằng dân nông thôn.
Cái suy nghĩ này đúng là cực kì vô lý. Tết năm đầu tiên em về nhà vk. Ô anh vk bảo có biết làm thịt chó không. Em chịu, đến gà còn chưa cắt tiết bao giờ thì làm chó thế đếch nào được. Cả nhà vk cứ thế cười như được mùa, bảo ông a vk cứ con gì còn sống là ông ấy làm được tất. 2 hôm sau, ông ấy lôi con lơn ra thịt để làm bánh chưng, còn cố ý hỏi, cắt tiết lợn bao giờ chưa?
Năm 2 về ăn tết nhà vk thì ông Bố vk hỏi có biết làm thịt Mèo ko? Em lại lắc đầu tiếp. Thế là e đành ra làm rau thơm với vk.
Từ đấy mỗi khi về chơi nhà vk, định mó tay vào việc gì là: thôi thôi, con không cần phải làm đâu, để bọn kia làm, con ngồi chơi đi.
Ông a vk thì đốp thẳng: Chú thì...có mà ối xời. Để đấy a làm cho.
Hôm trước ở nhà vk chán, e lọ mọ xuống bếp xem giúp gì được ko, nghe lão a vk nói chuyện với vk lão ấy. Bà ấy bảo sao không để chú hahoi518 giúp. Lão a vk vừa làm thịt Mèo vừa bảo: Nó ở tp quen ăn đồ làm sẵn ở chợ rồi. Mấy cái này có mà biết làm. Chỉ biết ăn thôi!
Nghe ức chế vãi!
Cụ nói đúng, em cũng ko biết làm gì mấy, thậm chí mổ con gà còn loay hoay mãi mới mổ đc ra và lôi lòng mề ra. Thế nhưng cần thiết thì mình vẫn phải làm, ko mổ đc thì vặt lông, chứ đâu cũng nhiều ông lười bỏ bố ra rồi cứ viện lý do ko biết làm rồi thoái thác ăn sẵn. Giờ nghĩ đc như cụ chủ thì sướng biết mấyĐọc thớt này thấy các cụ ofun nhà mình nhiều cụ cũng ko bằng các mợ. Các cụ đòi hỏi vợ mình về nhà chồng phải đảm đang quán xuyến trong khi về nhà vợ tự coi mình là khách, lắm cụ biết làm còn giả vờ như ko biết làm và cho đấy là thông minh, e cho rằng đấy là khôn lỏi.
Không phải khôn lỏi mợ àh.Đọc thớt này thấy các cụ ofun nhà mình nhiều cụ cũng ko bằng các mợ. Các cụ đòi hỏi vợ mình về nhà chồng phải đảm đang quán xuyến trong khi về nhà vợ tự coi mình là khách, lắm cụ biết làm còn giả vờ như ko biết làm và cho đấy là thông minh, e cho rằng đấy là khôn lỏi.