- Biển số
- OF-157149
- Ngày cấp bằng
- 17/9/12
- Số km
- 2,973
- Động cơ
- 336,269 Mã lực
Cụ nhớ thế.Không liên quan nhưng cụ mới làm rể gần chục năm thôi á? Em nhớ trong 1 thớt năm ngoái cụ khoe có con cấp 3 đạt điểm sat và toeft/ielts rất ấn tượng mà.
Cụ nhớ thế.Không liên quan nhưng cụ mới làm rể gần chục năm thôi á? Em nhớ trong 1 thớt năm ngoái cụ khoe có con cấp 3 đạt điểm sat và toeft/ielts rất ấn tượng mà.
Chuẩn chuẩn ạThớt trẻ..., sướng mà không biết đường
Gấu nhà em có 4 chị em gái, nên đám rể đủ bộ sắp cơm rượu hoành tá tràng ạ, em cứ nhằm việc nhẹ lại gần music đại nhân mà làmNhư cụ mới hay này, rõ ra dáng bác Trưởng ung dung đĩnh đạc điều khiển mọi việc. Kiểu này các em đều quý, đâu phải cứ lao vào làm chân tay là hay cụ nhỉ
Kkk...nhạc phụ đại nhân cụ nhỉGấu nhà em có 4 chị em gái, nên đám rể đủ bộ sắp cơm rượu hoành tá tràng ạ, em cứ nhằm việc nhẹ lại gần music đại nhân mà làm
Em thấy đúng mà , về nhà vk em cũng chả làm gì , gà chó lợn.....cứ ngồi hốc miệng chờ . Mà có làm nhà vk em cũng chả cho làm , mà thực tế đếch biết làm gì thật .Em dân Hà Nội lấy vk ở tỉnh. Nhà vk em làm nông nhưng lo cho con cái ăn học đầy đủ đều đỗ đạt Đại Học cả. Em vì yêu mến cái sự "cố gắng" đó mà quyết lấy bằng được vk e.
E về thăm nhà vk cũng được 4 cái tết rồi. Nhưng có một việc cực kì khó chịu mà mình ko thể quen được nhà vk. Đó là suy nghĩ : dân thành phố lười và không chịu khó bằng dân nông thôn.
Cái suy nghĩ này đúng là cực kì vô lý. Tết năm đầu tiên em về nhà vk. Ô anh vk bảo có biết làm thịt chó không. Em chịu, đến gà còn chưa cắt tiết bao giờ thì làm chó thế đếch nào được. Cả nhà vk cứ thế cười như được mùa, bảo ông a vk cứ con gì còn sống là ông ấy làm được tất. 2 hôm sau, ông ấy lôi con lơn ra thịt để làm bánh chưng, còn cố ý hỏi, cắt tiết lợn bao giờ chưa?
Năm 2 về ăn tết nhà vk thì ông Bố vk hỏi có biết làm thịt Mèo ko? Em lại lắc đầu tiếp. Thế là e đành ra làm rau thơm với vk.
Từ đấy mỗi khi về chơi nhà vk, định mó tay vào việc gì là: thôi thôi, con không cần phải làm đâu, để bọn kia làm, con ngồi chơi đi.
Ông a vk thì đốp thẳng: Chú thì...có mà ối xời. Để đấy a làm cho.
Hôm trước ở nhà vk chán, e lọ mọ xuống bếp xem giúp gì được ko, nghe lão a vk nói chuyện với vk lão ấy. Bà ấy bảo sao không để chú hahoi518 giúp. Lão a vk vừa làm thịt Mèo vừa bảo: Nó ở tp quen ăn đồ làm sẵn ở chợ rồi. Mấy cái này có mà biết làm. Chỉ biết ăn thôi!
Nghe ức chế vãi!
Em sau 1 năm làm rể đã thấy ko còn ai mời nữa roàiEm ở nhà quê Hà Nội (Hoàng Mai Phủ) lấy vk thành phố Tỉnh (Cao Bằng Trấn) và em cũng ko biết làm gì luôn. Về nhà toàn nhạc phụ thịt gà và nấu đông. Em vẫn cười tươi chén đều. Quê nhà vk em còn có món rượu bát mà em cũng chịu nốt, ai cũng lai bảo sao làm rể đc em bảo bình thường, uống hay ko do mình còn ko ai có quyền đổ vào mồm minh. Sau 10 năm làm rể thì ko thấy ai mời rượu khi về chúc tết hay hội hè đỉnh đám nữa và em thấy rất nhẹ người.
Bố em ngày xưa về nhà ngoại toàn bị sai nấu cỗ nên đến đời sau bảo luôn rể là khách qua nhà ngoại ko phải nấu nướng gì cả cứ bảo ko biết làm đỡ bị sai ! Mà em cũng chẳng biết nấu nướng gì thật nói gì thịt con nọ , con kia .Cụ không bị ông bà già quán triệt như em à: ở nhà thì cái gì cũng làm như đến nhà vợ thì mình là khách, không nên làm gì lặt vặt, cứ quần áo chỉnh chu, rót nước pha trà, thế là đủ. Rể nhà em cũng vậy.