[Funland] Review sách hay 02

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,287
Động cơ
689,008 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em đọc truyện này lần đầu là khi đã 3x. Trước khi đọc em cũng nghĩ là cuốn này dành cho trẻ em, nhưng sau khi đọc thì em nhận ra trẻ em mà đọc thì may ra hiểu được 20% ý nghĩa của cuốn truyện. Đây phải là cuốn sách dành cho những người lớn đã từng (hoặc vẫn đang) là trẻ con.
Thực ra thì em thấy đâu cần bọn trẻ hiểu hết 100%, chỉ cần các bạn ý đọc bằng những tâm hồn ngây thơ trong sáng với trí tưởng tượng phong phú của trẻ con. Hãy để trẻ con cứ là trẻ con.
(Nhưng nếu chỉ 20% thì cụ đánh giá hơi thấp bọn nhóc rồi :D).
 

dung.nv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-363720
Ngày cấp bằng
20/4/15
Số km
5,672
Động cơ
320,739 Mã lực
Cụ đã đọc Stalingrad của Antony Beevor thì đọc luôn cuốn World War II của cùng tác giả đi ạ. Sách đã dịch và xuất bản ở VN, tên tiếng Việt là “Thế chiến thứ hai”. Ngoài ra có cuốn The Second World War của John Keegan cũng được đánh giá cao.
Em cảm ơn Oẳn :)
 

dung.nv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-363720
Ngày cấp bằng
20/4/15
Số km
5,672
Động cơ
320,739 Mã lực
Món nầy iem không rành, cơ mà có cụ LÃO CANH NÔNG đã dẫn ở # 236 và về sau cũng có thông tin về 1 cuốn khác, hình dư là cuốn nầy thì phải : https://www.amazon.com/World-War-II-Definitive-Blitzkrieg/dp/1465436022 (Sách nhà DK thì hay và điẹp quên sầu) trong thớt nầy.

Một số cuốn đã được dịch sang tiếng Việt, dư vầy:

hoặc dư vầy:
Cảm ơn cụ nhiều :)
 

xittalin

Xe tăng
Biển số
OF-324766
Ngày cấp bằng
24/6/14
Số km
1,626
Động cơ
303,044 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Một cô gái trẻ tuổi quê mùa khá là thơ ngây, tháp tùng quý bà Van Hốppơ đi đây đóa. Tất nhiên cô chỉ làm chân sai vặt với lương bổng 90 bảng 1 5. Một phen, khi hai người đương ấm chén trong khách sạn Bờ Bể Xanh tráng lệ ở Mông Cáclô thì một ông bước vào. Bà Van Hốppơ, dư thường lệ, chăm chú nhìn “con mồi”. Dồi mắt sáng lên bà bẩu, đại loại: Mắcx Đờ Uyntơ, chủ nhân của Manđơli, xem da ông ta rầu rĩ quá, chắc vẫn chưa nguôi được sau cái chết của bà vợ.

Untitled-1.jpg

( Một cái bìa ngô nghê với mấy dòng quẳng kaó hết sức lố bịch và ngớ ngẩn)

Ngay lập tức, bà Hôppơ tiếp cận ông Mắcx, vẫn với những mẹo mực nho nhỏ. Cô người giúp việc cũng được sai một việc để thân phận được làm rõ. Một bộ váy cần thử đã giải thoát cho người liền ông khốn khổ lạnh lùng kia. Bà Hốppơ mời ông Mắcx một li vào tối mai dưng tiếc quá, ông Mắcx phải di dời rồi. Về phòng, cô gái trẻ bỗng đâu nhận được một lá thư xin lỗi vì thất lễ, với cái tên của cô viết rất đúng chánh tả. Điều nầy làm cô rất đỗi lạ lùng (vì tên người ở Anh thường viết 1 đàng đọc 1 nẻo). Cô không giả nhời.

Trưa hôm sau, cô gái xuống phòng ăn sớm và đi một mình vì bà Hôppơ bị cúm (ấy là bác sĩ nói thế). Phòng trống không và chỉ có một vị khách, người mà cô gái tưởng đã đi Xốtxpen từ sáng sớm. Vô tình, cô gái làm đổ lọ hoa trên bàn ăn và ông Mắcx đi tới, mời cô sang ăn cùng. Cô gái nghĩ ông làm thế chỉ vì lịch sự và cô cũng nói nhanh cho ló vuông, với vẻ rất khẩn khoản, đại loại : Ông thật quý hóa, cơ mà không cần phải lịch sự đến thế, tôi ngồi đây vẫn tốt dư thường.

Ai ngờ ông kia giả nhời: Tôi đâu có lịch sự, tôi muốn cô ăn cùng và nếu cô không làm đổ cái bình thì tôi vẫn mời cô.

Hai người vừa ăn vừa nói vài ba câu chuyện. Ông Mắcx kín đáo nói 1 ít về xứ Manđơli, cô gái thì cởi mở nói về gia cảnh nhà mình. Sau hơn đôi h trò chuyện, ông Mắcx bẩu “Từ nãy đến h, cô đã cho tôi một niềm vui tôi chưa từng có từ rất lâu òy… cô giải thoát cho tôi khỏi nỗi cô đơn, con ác quỷ của tôi từ 1 5 nay…. Chúng ta có cái gì đóa giống nhau, cô và tôi. Chúng ta đều chỉ còn một mình trên đời.

Hai người dường dư đã bị sét oánh ngay từ lần đầu gặp gỡ. Họ đi chơi và cô gái bất ngờ thấy một tập thơ nồng thắm. Người liền ông mang nó theo mình hẳn phải rất nhớ người tặng có tên là Rebecca. Vậy đới, nhân vật chánh đã kịp chết trước khi cuốn sách được mở da.

Cuộc vui ngắn chẳng tày gang, ngán ngẩm vì không quơ được mối lào, bà Hốppơ bèn trở về Nĩu Ước. Buồn bã, cô gái báo tin cho Mắcx, cô phải đi theo bà Hốppơ để kiếm 90 bảng, dù biết chắc sẽ chết vì buồn. Ông Măcx, đã kịp bẩu cô gọi mình với cái tên thân mật là Mácxim (không phải Mác Xít), lập tức ra câu hỏi: Cô có thể lựa chọn, đi với tôi hoặc đi với bà Hốp...

Cô kia ngạc nhiên: Ông cần 1 thư lý hay gì đó đại loại thế?

Ông Mắcx giả nhời: Không, cô ngố ơi, tôi đề nghị cô lấy tôi mà.

Thế là cô gái đồng ý, vì cô đã yêu ghê gớm người liền ông 42 tuổi kia. Ông chưa một lần nói “yêu” với cô, dù đã yêu cô ngay từ lần gặp đầu tiên. Khỏi phải nói bà Hốppơ kình ngạc đến thế nèo trước cảnh dư bà nói “mèo mù vớ ká dán”. Vậy thì cặp uyên ương Rôchestơ - Jên Erơ thời hiện đại trở về Manđơli.

Một lực lượng hùng hậu ra đón ông chủ và cô vợ mới. Tòa nhà lộng lẫy, tráng lệ với thư viện, vườn cây và những kiệt tác hội họa đang chờ bà chủ. Bà tổng quản Đanvơ đọc một bài diễn văn ngắn, kết thúc bằng cái nhếch mép khinh bỉ, đủ để cô chủ trẻ cảm thấy mình không xứng với vị trí mới.

Nụ cười đã trở lại, niềm vui đã trở lại với Mácxim. Còn cô vợ trẻ, cô phải tìm hiểu và thích ứng khi cuộc đời rẽ phắt sang trang.

Bà Đenvơ lạnh lùng đưa cô chủ mới đi thăm quan tòa nhà, và ngay lập tức những thông tin ban đầu về bà Đờ Uyntơ 1, tức nàng Rebecca xinh đẹp, xuất hiện. Mọi nơi đều có hình dáng của Rebecca, mọi người đều nói về Rebecca, ngay cả các đồ dùng cũng lưu lại lại vết tích của Rebecca, cả những tập giấy với nét bút nghiêng kỳ lạ và chữ ký với chữ R lớn vượt trội. Cô chủ mới rất bối rối, đến mức cô không biết làm gì, đành viết thư cho bà Hốppơ, người cô ghét và không muốn gặp lại.

Cô gái phải làm quen với mọi người. Ngoài ông chồng, cô chỉ làm bạn được với 1 cô hầu gái vừa vào làm và 1 con tuất. Cô cũng ra mắt bà chị gái, ông anh rể của Mácxim và vài người bạn khác gia đình. Beatrix, chị gái Mácxim nhận ra em trai của mình đã vui vẻ, hoạt náo khắc hẳn năm ngoái, khi thảm kịch xảy ra. Bà chị chồng thật thà thú nhận là bị choáng khi thấy cô em dâu quê mùa còn cô em dâu thì cũng lấy làm lạ vì bà chị chồng lại lấy Gilơ, một người kém hấp dẫn.

Bà chủ mới, theo thông lệ, sẽ đi thăm xã giao bà con chòm xóm. Vì một lẽ nèo đó, cô luôn cảm thấy những cái nhìn soi mói, dò xét chĩa vào mình, dường dư cô đương bị cân đong với bà Đờ Uyntơ cũ và ai cũng nói “Cô ta khác hẳn Rebecca!”. Ngay cả người bà già nua đáng kính của chị em nhà Mắcxim cũng mè nheo, đòi gặp cháu Rebecca yêu quý cho bằng được.

Chỉ có Ben là không thế, anh ta là một kẻ ngờ ngệch đáng thương. Khi cô tình cờ tìm đến căn nhà nhỏ bên bờ biển, nơi thảm kịch xảy da, Ben đã hỏi rằng : Cô sẽ không đưa tôi vào viện tâm thần đới chứ?

Frăng Crôli, người bận thân thiết và là người đại diện của Mắcxim an ủi cô. Anh nói về thảm kịch 1 năm trước, khi con thuyền bị đắm. Phải hai tháng sau, người ta mới tìm thấy thi thể của Rebecca, cách nơi đây 40 dặm cho dù đáng lẽ dòng nước phải ẩy cô ta vào bờ đâu đó gần đây. Và rồi, nhìn về phía xa, anh ta thú nhận rằng Rebecca là người liền bà đẹp nhất anh ta từng thấy.

Cô vợ mới phải chiến đấu với cô vợ đã khuất của chồng. Bỗng nhiên cô mường tượng ra nhiều khung cảnh khi ông chồng còn kề bên vợ cũ. Họ đã hạnh phúc đến thế nào. Rebecca xinh đẹp tài ba, có thể sai bảo gia nhân mà không cần phải ngoảnh đầu lại, luôn xuất hiện sang trọng và quyến rũ, luôn tinh tế cho dù là chọn mua 1 pho tượng nhỏ… Không ai có thể thay thế được Rebecca. Mắcxim không nói rõ ra, nhưng người vợ trẻ của ông đã cảm thấy mình không thể bù đắp cho chồng sự mất mát lớn lao. Càng yêu chồng, càng cố làm cho chồng hài lòng, cô vợ trẻ càng bị Rebecca ám ảnh, cho dù cô cũng tìm ra 1 điểm không hoàn hảo của người tiền nhiệm. Rebecca có một ông em họ nom khá là phóng túng, có vẻ không đáng tin cậy.

Thấy mình không thể sánh được với Rebecca, cô vợ trẻ có phần suy sụp. Nỗ lực gây ấn tượng với ông xã, cô bắt đầu hình dung mình chính là Rebecca. Cô quyết định diện một bộ váy thật lộng lẫy trong vũ hội hóa trang, nhất quyết thể hiện vai trò bà chủ của mình. Khi cô xuất hiện, tất cả đều im lặng, không có tiếng vỗ tay dư cô mường tượng. Mắcxim nhìn cô, không nhúc nhích. Mẹt anh tái nhợt, xám bệch như tro. Rồi anh nói, với ánh mắt quắc lên giận dữ: Em làm cái gì thế?... Đi thay bộ khác ngay lập tức!

Thì da chính Rebecca đã từng mặc bộ trang phục nầy. Cô gái trẻ, cô là ai mà định bắt chước Rebecca hoàn hảo, xinh đẹp? Cô là ai mà định chiếm chỗ của cô ấy? Cô đã gợi lại nỗi buồn của ông chồng mất dồi.

Ngày hôm sau, Mắcxim bỏ đi đâu không rõ. Cô vợ trẻ buồn bã lang thang, dồi thế quái nào, cô lại tới phòng riêng của Rebecca, căn phòng vẫn dư có người cho dù chủ nhân của ló đã ra đi 1 5 trước. Bà Đanvơ, lù lù ở đó từ bao h, lại nói về bà chủ cũ và lần này thì cả ông chủ nữa: Bà ấy sống, ông ấy ghen. Bà ấy chết rồi, ông ấy vẫn ghen… liền ông chỉ cần nhìn thấy bà ấy là phát điên phát dồ…

Cô gái trẻ bị thao túng, quá nhiều chuyện buồn dồn dập làm cho cô mất lý trí. Cô bị ẩy tới cửa sổ. bà Đanvơ khuyến khích cô nhảy xuống. Cô gái nhắm mắt lại và… thật đúng lúc làm sao, khi tay cô rời gióng vịn thì những tiếng nổ chát chúa vang lên. Tín hiệu có sự cố trong vịnh, hẳn là có tàu bị đắm.
...
Đây là cuốn sách mà iem vẫn nhớ là không mấy ấn tượng khi đọc những trang đầu tiên, thậm chí đã vất xó vì văn chương sao mà quê mùa quá. Cơ mà ngay lần đọc lại, iem đã biết mình sai lầm thảm hại. Cuốn sách được xây dựng thật xuất sắc, với những tình tiết thật ngắn gọn những đắt giá. Một thoáng đứng lên lịch sự cũng đủ tỏ rõ tâm ý của người liền ông với cô gái trẻ. Một câu nói thẳng làm cô gái chân thật hiện nguyên hình. Một sự dỗi hờn đủ để thấy nhân vật chính vẫn còn hiển thị…

Nhân vật chánh, thác ngay trước khi cuốn sách được mở ra và cho đến cuối chuyện, người ta vẫn không biết tên thật của bà Đờ Uyntơ 2, tức người kể chuyện.

Vậy thì bà 2 sẽ chiến đấu thế nèo với bà cả? Sau lần bị thao túng tâm lý đến mức đã đứng trên của sổ chực nhảy xuống sân? Rồi phải có các nhân vật mới với những tình tiết mới chứ lị. Đến đây, khi pháo hiệu nổ vang inh tai nhức óc, câu chuyện sẽ rẽ sang một hướng mới, không phải là đặc biệt li kỳ, đặc biệt thú vị. Dưng cái kết của nó, không phải đặc biệt gây bắt ngờ, lại có cái giá trị cốt lõi, giá trị mà Mắcxim có lẽ đã tìm kiếm và đã gặp ngay đầu cuốn sách.

Đây là cuốn sách vừa đặc dị, dưng lại rất đời thường, thường được coi là “Jên Erơ phiên bản hại điện” và tất nhiên không phải là thiên tiểu thuyết kỳ tình diễm lệ dư được ghi trên bìa . Đọc lại để rì viu, mà iem vẫn còn ngạc nhiên.

Trong thế chiến thứ 2, bọn Đức cuốc xã đã từng xây dựng loạt mật mã bằng cuốn sách nầy. Niên 2017, một nhà xuất bản (có lẽ nhỏ thôi) ở Anh, sau một cuộc bình chọn, đã tuyên bố "Rebecca" là cuốn sách được yêu thích nhất ở vương quốc Anh trong ... 225 5 qua ( Tại sao lại là 225 chứ không phải 231 thì iem cũng không rõ).
 
Chỉnh sửa cuối:

Alongcamepolly06

Xe container
Biển số
OF-709649
Ngày cấp bằng
6/12/19
Số km
6,245
Động cơ
727,046 Mã lực
Nơi ở
bushcraft
Em đang đọc chương 2 rồi. Thường thì sách nào cuốn em thì chỉ vài trang em đã thấy ngay, còn có tác phẩm nổi tiếng cả TG nhưng em đọc mươi trang không cuốn là em cũng bỏ. Cụ mất 2 tháng thì chắc lâu hơn em rồi.
Cuốn này chỉ có cái làm khổ em là phiên âm ra Tiếng Việt của tên người Tạng, không xuôi tai em, kiểu như Duy Ngô Nhĩ ý.
cháu đọc bản mềm cuốn này mà cũng hoa hết mắt, thông tin nhiều kinh khủng; công nhận tác giả kết nối được phần thực với phần ảo tuyệt vời thật
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,287
Động cơ
689,008 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Một cô gái trẻ tuổi quê mùa khá là thơ ngây, tháp tùng quý bà Van Hốppơ đi đây đóa. Tất nhiên cô chỉ làm chân sai vặt với lương bổng 90 bảng 1 5. Một phen, khi hai người đương ấm chén trong khách sạn Bờ Bể Xanh tráng lệ ở Mông Cáclô thì một ông bước vào. Bà Van Hốppơ, dư thường lệ, chăm chú nhìn “con mồi”. Dồi mắt sáng lên bà bẩu, đại loại: Mắcx Đờ Uyntơ, chủ nhân của Manđơli, xem da ông ta rầu rĩ quá, chắc vẫn chưa nguôi được sau cái chết của bà vợ.

Untitled-1.jpg

( Một cái bìa ngô nghê với mấy dòng quẳng kaó hết sức lố bịch và ngớ ngẩn)

Ngay lập tức, bà Hôppơ tiếp cận ông Mắcx, vẫn với những mẹo mực nho nhỏ. Cô người giúp việc cũng được sai một việc để thân phận được làm rõ. Dồi một bộ váy cần thử đã giải thoát cho người liền ông khốn khổ lạnh lùng kia. Bà Hốppơ mời ông Mắcx một li vào tối mái dưng tiếc quá, ông Mắcx phải di dời rồi. Về phòng, cô gái trẻ bỗng đâu nhận được một lá thư xin lỗi vì thất lễ, với cái tên của cô viết rất đúng chánh tả. Điều nầy làm cô rất đỗi lạ lùng (vì tên người ở Anh thường viết 1 đàng đọc 1 nẻo). Cô không giả nhời.

Trưa hôm sau, cô gái xuống phòng ăn sớm và đi một mình vì bà Hôppơ bị cúm (ấy là bác sĩ nói thế). Phòng trống không và chỉ có một vị khách, người mà cô gái tưởng đã đi Xốtxpen từ sáng sớm. Vô tình, cô gái làm đổ lọ hoa trên bàn ăn và ông Mắcx đi tới, mời cô sang ăn cùng. Cô gái nghĩ ông làm thế chỉ vì lịch sự và cô cũng nói nhanh cho ló vuông, với vẻ rất khẩn khoản, đại loại : Ông thật quý hóa, cơ mà không cần phải lịch sự đến thế, tôi ngồi đây vẫn tốt dư thường.

Ai ngờ ông kia giả nhời: Tôi đâu có lịch sự, tôi muốn cô ăn cùng và nếu cô không làm đổ cái bình thì tôi vẫn mời cô.

Hai người vừa ăn vừa nói vài ba câu chuyện. Ông Mắcx kín đáo nói 1 ít về xứ Manđơli, cô gái thì cởi mở nói về gia cảnh nhà mình. Sau hơn đôi h trò chuyện, ông Mắcx bẩu “Từ nãy đến h, cô đã cho tôi một niềm vui tôi chưa từng có từ rất lâu òy… cô giải thoát cho tôi khỏi nỗi cô đơn, con ác quỷ của tôi từ 1 5 nay…. Chúng ta có cái gì đóa giống nhau, cô và tôi. Chúng ta đều chỉ còn một mình trên đời.

Hai người dường dư đã bị sét oánh ngay từ lần đầu gặp gỡ. Họ đi chơi và cô gái bất ngờ thấy một tập thơ nồng thắm. Người liền ông mang nó theo mình hẳn phải rất nhớ người tặng có tên là Rebecca. Vậy đới, nhân vật chánh đã kịp chết trước khi cuốn sách được mở da.

Cuộc vui ngắn chẳng tày gang, ngán ngẩm vì không quơ được mối lào, bà Hốppơ bèn trở về Nĩu Ước. Buồn bã, cô gái báo tin cho Mắcx, cô phải đi theo bà Hốppơ để kiếm 90 bảng, dù biết chắc sẽ chết vì buồn. Ông Măcx, đã kịp bẩu cô gọi mình với cái tên thân mật là Mácxim (không phải Mác Xít), lập tức ra câu hỏi: Cô có thể lựa chọn, đi với tôi hoặc đi với bà Hốp...

Cô kia ngạc nhiên: Ông cần 1 thư lý hay gì đó đại loại thế!

Ông Mắcx giả nhời: Không, cô ngố ơi, tôi đề nghị cô lấy tôi mà.

Thế là cô gái đồng ý, vì cô đã yêu ghê gớm người liền ông 42 tuổi kia. Ông chưa một lần nói “yêu” với cô, dù đã yêu cô ngay từ lần gặp đầu tiên. Khỏi phải nói bà Hốppơ kình ngạc đến thế nèo trước cảnh dư bà nói “mèo mù vớ ká dán”. Vậy thì cặp uyên ương Rôchestơ - Jên Erơ thời hiện đại trở về Manđơli.

Một lực lượng hùng hậu ra đón ông chủ và cô vợ mới. Tòa nhà lộng lẫy, tráng lệ với thư viện, vườn cây và những kiệt tác hội họa đang chờ bà chủ. Bà tổng quản Đanvơ đọc một bài diễn văn ngắn, kết thúc bằng một nụ cười khinh bỉ, đủ để cô chủ trẻ cảm thấy mình không xứng với vị trí mới.

Nụ cười đã trở lại, niềm vui đã trở lại với Mácxim. Còn cô vợ trẻ, cô phải tìm hiểu và thích ứng khi cuộc đời rẽ phắt sang trang.

Bà Đenvơ lạnh lùng đưa cô chủ mới đi thăm quan tòa nhà, và ngay lập tức những thông tin ban đầu về bà Đờ Uyntơ 1, tức nàng Rebecca xinh đẹp, xuất hiện. Mọi nơi đều có hình dáng của Rebecca, mọi người đều nói về Rebecca, ngay cả các đồ dùng cũng lưu lại lại vết tích của Rebecca, cả những tập giấy với nét bút nghiêng kỳ lạ và chữ ký với chữ R lớn vượt trội. Cô chủ mới rất bối rối, đến mức cô không biết làm gì, đành viết thư cho bà Hốppơ, người cô ghét và không muốn gặp lại.

Cô gái phải làm quen với mọi người. Ngoài ông chồng, cô chỉ làm bạn được với 1 cô hầu gái vừa vào làm và 1 con tuất. Cô cũng làm quen bà chị gái, ông anh rể của Mácxim và vài người bạn khác gia đình. Beatrix, chị gái Mácxim nhận ra em trai của mình đã vui vẻ, hoạt náo khắc hẳn năm ngoái, khi thảm kịch xảy ra. Bà chị chồng thật thà thú nhận là bị choáng khi thấy cô em dâu quê mùa còn cô em dâu thì cũng lấy làm lạ vì bà chị chồng lại lấy Gilơ, một người kém hấp dẫn.

Bà chủ mới, theo thông lệ, sẽ đi thăm xã giao bà con chòm xóm. Vì một lẽ nèo đó, cô luôn cảm thấy những cái nhìn soi mói, dò xét chĩa vào mình, dường dư cô đương bị cân đong với bà Đờ Uyntơ cũ và ai cũng nói “Cô ta khác hẳn Rebecca!”. Ngay kả người bà già nua đáng kính của chị em nhà Mắcxim cũng mè nheo, đòi gặp cháu Rebecca yêu quý cho bằng được.

Chỉ có Ben là không thế, anh ta là một kẻ ngờ ngệch đáng thương. Khi cô tình cờ tìm đến căn nhà nhỏ bên bờ biển, nơi thảm kịch xảy da, Ben đã hỏi rằng : Cô sẽ không đưa tôi vào viện tâm thần đới chứ?

Frăng Crôli, người bận thân thiết và là người đại diện của Mắcxim an ủi cô. Anh nói về thảm kịch 1 năm trước, khi con thuyền bị đắm. Phải hai tháng sau, người ta mới tìm thấy thi thể của Rebecca, cách nơi đây 40 dặm cho dù đáng lẽ dòng nước phải ẩy cô ta vào bờ đâu đó gần đây. Và rồi, nhìn về phía xa, anh ta thú nhận rằng Rebecca là người liền bà đẹp nhất anh ta từng thấy.

Cô vợ mới phải chiến đấu với cô vợ đã khuất của chồng. Bỗng nhiên cô mường tượng ra nhiều khung cảnh khi ông chồng còn kề bên vợ cũ. Họ đã hạnh phúc đến thế nào. Rebecca xinh đẹp tài ba, có thể sai bảo gia nhân mà không cần phải ngoảnh đầu lại, luôn xuất hiện sang trọng và quyến rũ, luôn tinh tế cho dù là chọn mua 1 pho tượng nhỏ… Không ai có thể thay thế được Rebecca. Mắcxim không nói rõ ra, nhưng người vợ trẻ của ông đã cảm thấy mình không thể bù đắp cho chồng sự mất mát lớn lao. Càng yêu chồng, càng cố làm cho chồng hài lòng, cô vợ trẻ càng bị Rebecca ám ảnh, cho dù cô cũng tìm ra 1 điểm không hoàn hảo của người tiền nhiệm. Rebecca có một ông em họ nom khá là phóng túng, có vẻ không đáng tin cậy.

Thấy mình không thể so sánh với Rebecca, cô vợ trẻ có phần suy sụp. Nỗ lực để gây ấn tượng với ông xã, cô bắt đầu hình dung mình chính là Rebecca. Cô quyết định diện một bộ váy thật lộng lẫy trong vũ hội hóa trang, nhất quyết thể hiện vai trò bà chủ của mình. Khi cô xuất hiện, tất cả đều im lạng, không có tiếng vỗ tay dư cô mường tượng. Mắcxim nhìn cô, không nhúc nhích. Mẹt anh tái nhợ, xám bệch như tro. Rồi anh nói, với ánh mắt quắc lên giận dữ: Em làm cái gì thế?

Thì da chính Rebecca đã từng mặc bộ trang phục nầynầy. Cô gái trẻ, cô là ai mà định bắt chước Rebecca hoàn hảo, xinh đẹp? Cô là ai mà định chiếm chỗ của cô ấy? Cô đã gợi lại nỗi buồn của ông chồng mất dồi.

Ngày hôm sau, Mắcxim bỏ đi đâu không rõ. Cô vợ trẻ buồn bã lang thang, dồi thế quái nào, cô lại tới phòng riêng của Rebecca, căn phòng vẫn dư có người cho dù chủ nhân của ló đã ra đi 1 5 trước. Bà Đanvơ, lù lù ở đó từ bao h, lại nói về bà chủ cũ và lần này thì cả ông chủ nữa: Bà ấy sống, ông ấy ghen. Bà ấy chết rồi, ông ấy vẫn ghen… liền ông chỉ cần nhìn thấy bà ấy là phát điên phát dồ…

Cô gái trẻ bị thao túng, quá nhiều chuyện buồn dồn dập làm cho cô mất lý trí. Cô bị ẩy tới cửa sổ. bà Đanvơ khuyến khích cô nhảy xuống. Cô gái nhắm mắt lại và …thật đúng lúc làm sao, khi tay cô rời gióng vịn thì những tiếng nổ chát chúa vang lên. Tín hiệu có sự cố trong vịnh, hẳn là có tàu bị đắm.
...
Đây là cuốn sách mà iem vẫn nhớ là không mấy ấn tượng khi đọc những trang đầu tiên, thậm chí đã vất xó vì văn chương sao mà quê mùa quá. Cơ mà ngay lần đọc lại, iem đã biết mình sai lầm thảm hại. Môt cuốn sách được xây dựng thật xuất sắc, với những tình tiết thật ngắn gọn những đắt giá. Một thoáng đứng lên lịch sự cũng đủ tỏ rõ tâm ý của người liền ông với cô gái trẻ. Một câu nói thẳng làm cô gái chân thật hiện nguyên hình. Một sự dỗi hờn đủ để thấy nhân vật chính vẫn còn hiển thị…

Nhân vật chánh, thác ngay trước khi cuốn sách được mở ra và cho đến cuối chuyện, người ta vẫn không biết tên thật của bà Đờ Uyntơ 2, tức người kể chuyện.

Vậy thì bà 2 sẽ chiến đấu thế nèo với bà cả? Sau lần bị thao túng tâm lý đến mức đã đứng trên của sổ chực nhảy xuống sân? Rồi phải có các nhân vật mới với những tình tiết mới chứ lị. Đến đây, khi pháo hiệu nổ vang inh tai nhức óc, câu chuyện sẽ rẽ sang một hướng mới, không phải là đặc biệt li kỳ, đặc biệt thú vị. Dưng cái kết của nó, không phải đặc biệt gây bắt ngờ, lại có cái giá trị cốt lõi, giá trị mà Mắcxim có lẽ đã tìm kiếm và đã gặp ngay đầu cuốn sách.

Đây là cuốn sách vừa đặc dị, dưng lại rất đời thường, thường được coi là “Jên Erơ phiên bản hại điện”. Đọc lại để rì viu, mà iem vẫn còn ngạc nhiên.

Trong thế chiến thứ 2, bọn Đức cuốc xã đã từng xây dựng loạt mật mã bằng cuốn sách nầy. Một nhà xuất bản ở Anh, sau một cuộc bình chọn, đã tuyên bố "Rebecca" là cuốn sách được yêu thích nhất ở vương quốc Anh trong ... 225 5 qua ( Tại sao lại là 225 chứ không phải 231 thì iem cũng không rõ).
Thú thật khi đọc phần đầu review của cụ, em hơi buồn ngủ. Nhưng khi đọc đến đoạn sau, em thật sự tò mò. DaDieuchienxu đọc giúp em cuốn này đi ạ!
 

DaDieuchienxu

Xe container
Biển số
OF-436459
Ngày cấp bằng
12/7/16
Số km
7,373
Động cơ
344,844 Mã lực
Thú thật khi đọc phần đầu review của cụ, em hơi buồn ngủ. Nhưng khi đọc đến đoạn sau, em thật sự tò mò. DaDieuchienxu đọc giúp em cuốn này đi ạ!
:D Nội dung tác phẩm này cũng đâu có gì rối rắm đâu mợ. Mà nếu có chăng thì do cái ông review dùng từ cố tình viết sai chính tả, làm đọc hại não quá.
Để tối nay rảnh, NC "gói" & Vietsub lại cho mợ nhá. :))
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,287
Động cơ
689,008 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
:D Nội dung tác phẩm này cũng đâu có gì rối rắm đâu mợ. Mà nếu có chăng thì do cái ông review dùng từ cố tình viết sai chính tả, làm đọc hại não quá.
Để tối nay rảnh, NC "gói" & Vietsub lại cho mợ nhá. :))
Ý em là xù đọc rồi kể cho em nghe đoạn kết :)).
 

xittalin

Xe tăng
Biển số
OF-324766
Ngày cấp bằng
24/6/14
Số km
1,626
Động cơ
303,044 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
:D Nội dung tác phẩm này cũng đâu có gì rối rắm đâu mợ. Mà nếu có chăng thì do cái ông review dùng từ cố tình viết sai chính tả, làm đọc hại não quá.
Để tối nay rảnh, NC "gói" & Vietsub lại cho mợ nhá. :))
Iem đã sửa lại chánh tả, ngõ hầu cho đỡ hại não. Thời buổi hại não nầy, không gì bằng là đỡ hại não.
 

Depmoc

Xe hơi
Biển số
OF-707145
Ngày cấp bằng
10/11/19
Số km
184
Động cơ
92,962 Mã lực
Nơi ở
ha noi
E đánh dấu vào tìm đam mê đọc sách. E thuộc loại thiếu chữ😰
 

sakai_yo

Xe lăn
Biển số
OF-124659
Ngày cấp bằng
18/12/11
Số km
11,873
Động cơ
655,832 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
cháu đọc bản mềm cuốn này mà cũng hoa hết mắt, thông tin nhiều kinh khủng; công nhận tác giả kết nối được phần thực với phần ảo tuyệt vời thật
Báo cáo với cụ là em theo được khoảng 1/8 truyện là kiệt sức và đầu hàng ạ.
Đoạn sang rừng Amazon em còn cố tiếp thu được, càng về sau thì em đọc càng thấy quá nhiều kiến thức mà em không tiếp thu nổi + quá nhiều ảo (đối với em) - phần bẫy và quái vật tiền sử.
Trong khi đi tìm một cuốn sách nhẹ nhàng phụ hợp hơn thì em đang nhâm nhi Tù nhân của địa lý.
 

DaDieuchienxu

Xe container
Biển số
OF-436459
Ngày cấp bằng
12/7/16
Số km
7,373
Động cơ
344,844 Mã lực
Ý em là xù đọc rồi kể cho em nghe đoạn kết :)).
NC đọc cuốn này khoảng năm....1980 trong Thư viện Quận, tính ra cách nay tầm 42 năm :D nếu cụ xittalin ko review thì thật còn ko nhớ nổi tác phẩm này tồn tại trênđời. :D
Cụ xittalin có so sánh tác phẩm này vs Jane Eyre, tuy nhiên, theo NC thì cả cốt truyện & văn phong cuốn này còn 1 khoảng cách khá xa so vs Jane Eyre.
Đọc Jane Eyre, độc giả khi buông cuốn sách vẫn còn 1 chút bâng khuâng, luyến tiếc vì đã hết truyện. Sự cảm xúc luôn ở trên cung bậc cao nhất về tính nhân văn của nó.
Còn cuốn Rebecca này thì xem xong, độc giả chỉ cảm nhận đã trải qua 1 hình thức giải trí = cách xem 1 cuốn tiểu thuyết tình cảm mà độ diễm tình chỉ ở level dễ sắp xếp nó thuộc thể loại văn học nào?
Ko biết NC có khắt khe lắm ko, nên đây chỉ là cảm nhận của cá nhân về cuốn này thôi. Có thể mỗi người có nhận định riêng, đó là quyền của mỗi người, phải ko nào? :))
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,287
Động cơ
689,008 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
NC đọc cuốn này khoảng năm....1980 trong Thư viện Quận, tính ra cách nay tầm 42 năm :D nếu cụ xittalin ko review thì thật còn ko nhớ nổi tác phẩm này tồn tại trênđời. :D
Cụ xittalin có so sánh tác phẩm này vs Jane Eyre, tuy nhiên, theo NC thì cả cốt truyện & văn phong cuốn này còn 1 khoảng cách khá xa so vs Jane Eyre.
Đọc Jane Eyre, độc giả khi buông cuốn sách vẫn còn 1 chút bâng khuâng, luyến tiếc vì đã hết truyện. Sự cảm xúc luôn ở trên cung bậc cao nhất về tính nhân văn của nó.
Còn cuốn Rebecca này thì xem xong, độc giả chỉ cảm nhận đã trải qua 1 hình thức giải trí = cách xem 1 cuốn tiểu thuyết tình cảm mà độ diễm tình chỉ ở level dễ sắp xếp nó thuộc thể loại văn học nào?
Ko biết NC có khắt khe lắm ko, nên đây chỉ là cảm nhận của cá nhân về cuốn này thôi. Có thể mỗi người có nhận định riêng, đó là quyền của mỗi người, phải ko nào? :))
Mai em sẽ túm Xù để hóng đoạn kết :D.
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,287
Động cơ
689,008 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Báo cáo với cụ là em theo được khoảng 1/8 truyện là kiệt sức và đầu hàng ạ.
Đoạn sang rừng Amazon em còn cố tiếp thu được, càng về sau thì em đọc càng thấy quá nhiều kiến thức mà em không tiếp thu nổi + quá nhiều ảo (đối với em) - phần bẫy và quái vật tiền sử.
Trong khi đi tìm một cuốn sách nhẹ nhàng phụ hợp hơn thì em đang nhâm nhi Tù nhân của địa lý.
Cụ đọc được 1/8 là rất kiên nhẫn rồi ạ. Em đọc đoạn đầu thấy ảo nên em đã buông luôn :D.
 

DaDieuchienxu

Xe container
Biển số
OF-436459
Ngày cấp bằng
12/7/16
Số km
7,373
Động cơ
344,844 Mã lực
Mai em sẽ túm Xù để hóng đoạn kết :D.
Mợ túm luôn cái lão xittalin cho nhanh! :))
Như đã biên ở cmt trên, cuốn này chẳng đọng lại dư vị gì trong đầu NC, thậm chí mợ mà ko tag NC vào thì khéo NC quên béng luôn có cuốn sách này ở trên đời í chứ.
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,287
Động cơ
689,008 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Mợ túm luôn cái lão xittalin cho nhanh! :))
Như đã biên ở cmt trên, cuốn này chẳng đọng lại dư vị gì trong đầu NC, thậm chí mợ mà ko tag NC vào thì khéo NC quên béng luôn có cuốn sách này ở trên đời í chứ.
Cụ Lin sẽ không bật mí đoạn cuối đâu ạ. Nguyên tắc review mà.
 

DaDieuchienxu

Xe container
Biển số
OF-436459
Ngày cấp bằng
12/7/16
Số km
7,373
Động cơ
344,844 Mã lực
Cụ Lin sẽ không bật mí đoạn cuối đâu ạ. Nguyên tắc review mà.
Thế thì mợ chịu khó đợi hơi lâu, để NC đi rảo mấy tiệm sách cũ xem còn cuốn này ko nhé.
Nguyên tắc của NC là cuốn nào hay mới đc đưa vào diện lưu trữ.
 

xittalin

Xe tăng
Biển số
OF-324766
Ngày cấp bằng
24/6/14
Số km
1,626
Động cơ
303,044 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
NC đọc cuốn này khoảng năm....1980 trong Thư viện Quận, tính ra cách nay tầm 42 năm :D nếu cụ xittalin ko review thì thật còn ko nhớ nổi tác phẩm này tồn tại trênđời. :D
Cụ xittalin có so sánh tác phẩm này vs Jane Eyre, tuy nhiên, theo NC thì cả cốt truyện & văn phong cuốn này còn 1 khoảng cách khá xa so vs Jane Eyre.
Đọc Jane Eyre, độc giả khi buông cuốn sách vẫn còn 1 chút bâng khuâng, luyến tiếc vì đã hết truyện. Sự cảm xúc luôn ở trên cung bậc cao nhất về tính nhân văn của nó.
Còn cuốn Rebecca này thì xem xong, độc giả chỉ cảm nhận đã trải qua 1 hình thức giải trí = cách xem 1 cuốn tiểu thuyết tình cảm mà độ diễm tình chỉ ở level dễ sắp xếp nó thuộc thể loại văn học nào?
Ko biết NC có khắt khe lắm ko, nên đây chỉ là cảm nhận của cá nhân về cuốn này thôi. Có thể mỗi người có nhận định riêng, đó là quyền của mỗi người, phải ko nào? :))
Em nghĩ cụ đã nhầm sang một cuốn sách khác, có thể là Rebecca...gì gì đóa chứ không phải Rebecca, và dư iem đã nói, đây không phải là tiểu thuyết tiễm tình ( thế nên cái bìa vô cùng lố bịch) và hoàn toàn không phải để giải trí. Tác giả D.D. Maurier đã lấy hơi hướm nhân vật của cô chị nhà Brônti để xây dựng lên mối tình chênh lệch 1 già 1 trẻ, và cũng là 1 cô gái trẻ lấy một quý tộc già, tất cả chỉ có thế, ngoài ra không có mối liên hệ gì nữa. Thế nên cũng không ai so sánh "Jên Erơ" và "Rebecca" về văn phong hay cốt truyện.

Niên 1938, chả hiểu thế nèo mà "Rebecca" được bầu là cuốn sách số 1 ở... Mẽo và được chuyển ngay thành phin. Tất nhiên nói ra tên vị đạo diễn thì bí mật cũng bị bật mí phần nèo, đó chính là Alfred Hitchcock, người được mệnh danh là "Bậc thầy của sự hồi hộp".

Vivien Leigh, lúc ý đương nổi bần bật với vai Scarlett (trong phin cuốn theo chiều gió) là 1 ứng cử viên sáng giá cho vai nữ chính. Hitchcock bẩu thì rõ ràng cô Leigh sẽ vào vai Rebecca 1 cách hoàn hảo, cơ mà do Rebecca không bao h xuất hiện nên... thôi cũng đành.
Với iem thì phin Rebecca sẽ không bao h có cơ hội hay bằng cuốn tiểu thuyết cùng tên. Daphne Du Maurier được nữ hoàng Anh phong tước hiệp sĩ, được gọi là Dame (tương tự dư Sir phía liền ông), cơ mà bà không dùng tước hiệu nầy, nên cũng chả mấy người biết, chứ biết thì chắc phần tác giả của sách cũng phải đề là Dame Daphne Du Maurier.
 
Chỉnh sửa cuối:

DaDieuchienxu

Xe container
Biển số
OF-436459
Ngày cấp bằng
12/7/16
Số km
7,373
Động cơ
344,844 Mã lực
Em nghĩ cụ đã nhầm sang một cuốn sách khác, có thể là Rebecca...gì gì đóa chứ không phải Rebecca, và dư iem đã nói, đây không phải là tiểu thuyết tiễm tình ( thế nên cái bìa vô cùng lố bịch) và hoàn toàn không phải để giải trí. Tác giả D.D. Maurier đã lấy hơi hướm nhân vật của cô chị nhà Brônti để xây dựng lên mối tình chênh lệch 1 già 1 trẻ, và cũng là 1 cô gái trẻ lấy một quý tộc già, tất cả chỉ có thế, ngoài ra không có mối liên hệ gì nữa. Thế nên cũng không ai so sánh "Jên Erơ" và "Rebecca" về văn phong hay cốt truyện.

Niên 1938, chả hiểu thế nèo mà "Rebecca" được bầu là cuốn sách số 1 ở... Mẽo và được chuyển ngay thành phin. Tất nhiên nói ra tên vị đạo diễn thì bí mật cũng bị bật mí phần nèo, đó chính là Alfred Hitchcock, người được mệnh danh là "Bậc thầy của sự hồi hộp".

Vivien Leigh, lúc ý đương nổi bần bật với vai Scarlett (trong phin cuốn theo chiều gió) là 1 ứng cử viên sáng giá cho vai nữ chính. Hitchcock bẩu thì rõ ràng cô Leigh sẽ vào vai Rebecca 1 cách hoàn hảo, cơ mà do Rebecca không bao h xuất hiện nên... thôi cũng đành.
Với iem thì phin Rebecca sẽ không bao h có cơ hội hay bằng cuốn tiểu thuyết cùng tên. Daphne Du Maurier được nữ hoàng Anh phong tước hiệp sĩ, được gọi là Dame (tương tự dư Sir phía liền ông), cơ mà bà không dùng tước hiệu nầy, nên cũng chả mấy người biết, chứ biết thì chắc phần tác giả của sách cũng phải đề là Dame Daphne Du Maurier.
Cảm ơn cụ đã đính chính giúp. Thật tình mình từng xem cuốn này cách đây khoảng 40 năm rồi. Trí não mình ko đủ dung lượng để chứa hết các dữ liệu đã đc nạp vào, nên theo thời gian là sẽ dần dần bị xóa đè. Vì vậy, khi đọc review của cụ về tác phẩm này, mình cứ ngờ ngợ, nhớ loáng thoáng như thế thôi.
Như đã nói, nội dung & văn phong cuốn này đ/v mình ko hấp dẫn,nên mình ko lưu trong tủ sách, và thậm chí, sau khi đọc review của cụ thì coi như xem 1 cuốn sách mới, vậy thôi....:)
Mình cũng thành thật xin lỗi cụ vì sự nhầm lẫn đáng tiếc trên, để cụ phải mất công edit.@};-
Mình hết quyền mời riệu cụ, nên xin mượn tạm ly cafe nhé.~o)
 

Alongcamepolly06

Xe container
Biển số
OF-709649
Ngày cấp bằng
6/12/19
Số km
6,245
Động cơ
727,046 Mã lực
Nơi ở
bushcraft
Báo cáo với cụ là em theo được khoảng 1/8 truyện là kiệt sức và đầu hàng ạ.
Đoạn sang rừng Amazon em còn cố tiếp thu được, càng về sau thì em đọc càng thấy quá nhiều kiến thức mà em không tiếp thu nổi + quá nhiều ảo (đối với em) - phần bẫy và quái vật tiền sử.
Trong khi đi tìm một cuốn sách nhẹ nhàng phụ hợp hơn thì em đang nhâm nhi Tù nhân của địa lý.
Cụ dừng lại là chuẩn, đọc cuốn này không thể tiêu hóa nhanh được vì lượng thông tin đông, tây, kim cổ nó nhiều quá; hơn nữa, nó là phạm trù ngôn ngữ của Phạn nên cảm giác đọc cũng ko dễ chịu chút nào! ;) :D
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top