Nơi các anh hùng liệt sỹ mãi mãi nằm lại với đất mẹ Việt Nam.....một sáng tháng 7 năm 2012, tại NT đường 9:
"Hôm đưa tiễn các anh trên Nghĩa trang quốc gia Đường 9, cả ngàn người đã lặng đi. Và khi khúc Hồn tử sĩ vừa dứt, không gian đang thinh lặng thì bỗng nhiên có hai người phụ nữ áo, nón tả tơi chạy ào qua hàng quân, xoài mình trên sáu cỗ quan tài lớn đựng hài cốt 108 liệt sĩ: "Anh Cung ơi! Anh Cung ơi! Anh ở đâu? Em là bé Bảy của anh đây! Các chú, các anh ơi, chỉ giùm anh Cung cho nhà cháu với!". Tiếng kêu xé lòng khiến chẳng ai cầm được nước mắt. Nhưng cả ngàn người đây, ai có thể giúp chị tìm ra anh trai mình trong số 108 liệt sĩ đó?
Người phụ nữ đó là chị Vũ Thị Bảy, quê ở thôn Nam Phán, xã Đông Các, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Chị có ba người anh đi bộ đội. Lần nào tiễn các anh đi, họ đều vuốt tóc em gái gửi gắm mẹ già và hẹn ngày đoàn tụ. Rồi chiến tranh kết thúc, trai làng lục tục trở về, riêng 3 người anh của chị Bảy thì không. Mỗi đêm nhớ con, mẹ già chỉ biết ra sân quay mặt về phương Nam mà vái. May nhờ có tin báo, chiều qua chị Bảy lên xe khách chạy cả đêm, 4 giờ sáng nay kịp có mặt để tiễn chân anh trai. Anh trai chị là một trong 108 liệt sĩ - chuẩn úy Vũ Xuân Cung, Chính trị viên phó Đại đội 1"
Vẫn đoạn tin trong bài báo điện tử em đã dẫn ở trên....nhưng, đây là trường hợp hy sinh mà cụ nhà em biết rõ, và hoàn cảnh hy sinh hơi khác....Liệt sỹ Nguyễn Xuân Cung (SN: 1943. NN: 4/1962. Thiếu úy, C phó C1D1, Nam Quán, Đông Các, Đông Quan, Thái Bình)...Sau trận đánh Chi khu Cam Lộ không đạt mục tiêu, trên quyết định đánh căn cứ Quán Ngang để trả thù cho Cam Lộ. Rút kinh nghiệm trận Cam lộ, lần này tổ chức trinh sát cực kỳ kỹ lưỡng. Trong đợt trinh sát cuối cùng, chú Cung đã vào đến hàng rào cuối. Cách mở rào trinh sát là cắt dây thép gai vừa đủ người bò vào, cắt đến đâu chống lỗ vừa mở rào bằng que hai bên lỗ, khi rút ra cũng theo đường mở và lấp lỗ lại. Chú Cung đang nằm trong rào, bất chơt 2 lính Mỹ đi ra, xì xồ gì đó. Tưởng bị lộ, chú thoái lui. Không may, chân đạp vào que chống, pháo sáng phụt lên. Hỏa lực địch ngay lập tức nã đạn tới tấp vào vị trí có pháo hiệu. Chú Cung hy sinh, trên người mang toàn bộ bản đồ liên quan đến trận đánh và bị lọt vào tay đối phương. Trên ra lệnh rút lui, và thật may, bộ đội kịp rút khỏi nơi tập kết ít giờ trước khi bom và phi pháo dội xuống trận địa...
"Hôm đưa tiễn các anh trên Nghĩa trang quốc gia Đường 9, cả ngàn người đã lặng đi. Và khi khúc Hồn tử sĩ vừa dứt, không gian đang thinh lặng thì bỗng nhiên có hai người phụ nữ áo, nón tả tơi chạy ào qua hàng quân, xoài mình trên sáu cỗ quan tài lớn đựng hài cốt 108 liệt sĩ: "Anh Cung ơi! Anh Cung ơi! Anh ở đâu? Em là bé Bảy của anh đây! Các chú, các anh ơi, chỉ giùm anh Cung cho nhà cháu với!". Tiếng kêu xé lòng khiến chẳng ai cầm được nước mắt. Nhưng cả ngàn người đây, ai có thể giúp chị tìm ra anh trai mình trong số 108 liệt sĩ đó?
Người phụ nữ đó là chị Vũ Thị Bảy, quê ở thôn Nam Phán, xã Đông Các, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Chị có ba người anh đi bộ đội. Lần nào tiễn các anh đi, họ đều vuốt tóc em gái gửi gắm mẹ già và hẹn ngày đoàn tụ. Rồi chiến tranh kết thúc, trai làng lục tục trở về, riêng 3 người anh của chị Bảy thì không. Mỗi đêm nhớ con, mẹ già chỉ biết ra sân quay mặt về phương Nam mà vái. May nhờ có tin báo, chiều qua chị Bảy lên xe khách chạy cả đêm, 4 giờ sáng nay kịp có mặt để tiễn chân anh trai. Anh trai chị là một trong 108 liệt sĩ - chuẩn úy Vũ Xuân Cung, Chính trị viên phó Đại đội 1"
Vẫn đoạn tin trong bài báo điện tử em đã dẫn ở trên....nhưng, đây là trường hợp hy sinh mà cụ nhà em biết rõ, và hoàn cảnh hy sinh hơi khác....Liệt sỹ Nguyễn Xuân Cung (SN: 1943. NN: 4/1962. Thiếu úy, C phó C1D1, Nam Quán, Đông Các, Đông Quan, Thái Bình)...Sau trận đánh Chi khu Cam Lộ không đạt mục tiêu, trên quyết định đánh căn cứ Quán Ngang để trả thù cho Cam Lộ. Rút kinh nghiệm trận Cam lộ, lần này tổ chức trinh sát cực kỳ kỹ lưỡng. Trong đợt trinh sát cuối cùng, chú Cung đã vào đến hàng rào cuối. Cách mở rào trinh sát là cắt dây thép gai vừa đủ người bò vào, cắt đến đâu chống lỗ vừa mở rào bằng que hai bên lỗ, khi rút ra cũng theo đường mở và lấp lỗ lại. Chú Cung đang nằm trong rào, bất chơt 2 lính Mỹ đi ra, xì xồ gì đó. Tưởng bị lộ, chú thoái lui. Không may, chân đạp vào que chống, pháo sáng phụt lên. Hỏa lực địch ngay lập tức nã đạn tới tấp vào vị trí có pháo hiệu. Chú Cung hy sinh, trên người mang toàn bộ bản đồ liên quan đến trận đánh và bị lọt vào tay đối phương. Trên ra lệnh rút lui, và thật may, bộ đội kịp rút khỏi nơi tập kết ít giờ trước khi bom và phi pháo dội xuống trận địa...
Chỉnh sửa cuối: