Cụ fun nhất cái O- fun này rồi đấy!!!Tình cảnh khốn khó của người dân Cuba hiện tại là do bọn đế quốc thực dân và thế lực thù địch gây ra, nhân dân Cu3 cần kiên định trên con đường tiến lên CNXH
Cụ fun nhất cái O- fun này rồi đấy!!!Tình cảnh khốn khó của người dân Cuba hiện tại là do bọn đế quốc thực dân và thế lực thù địch gây ra, nhân dân Cu3 cần kiên định trên con đường tiến lên CNXH
Sức mạnh của cộng đồng Cu kiều Mỹ hơn xa của cộng đồng Việt kiều cụ ợ.Lập luận của cụ có chỗ hổng.
Cu kiều ở Mỹ có 1 triệu 2. Việt kiều ở Mỹ có 2 triệu 2. Chẳng lẽ Cu kiều lại quan trọng đến thế trong chính sách của Mỹ?
Không, chẳng qua Cu3 không còn quan trọng gì đối với Mỹ.
Cụ nick mới mà rất sáng suốt, có bản lĩnh chính trị và tầm nhìn.Tình cảnh khốn khó của người dân Cuba hiện tại là do bọn đế quốc thực dân và thế lực thù địch gây ra, nhân dân Cu3 cần kiên định trên con đường tiến lên CNXH
E hiểu ý cụ mà, nhưng họ ko internet, ko cần & ko có điều kiện biết những cái kia. Kiểu như các cụ mình ngày xưa: Sáng uống chè, hút thuốc, chiều tổ tôm, vẫn vui chánĐầu tiên là chúc mừng cụ đã được đặt chân tới một đất nước mà nhiều người Việt muốn đến mà chưa có điều kiện hoặc cơ hội để đến. Tuy nhiên theo kinh nghiệm ít ỏi của tôi thì muốn hiểu được đời sống thực tế của người dân bản địa, chúng ta hãy đi ra xa thủ đô. Vì thủ đô nó là bộ mặt của một đất nước, nơi đặt các cơ quan hành chính nên thường được ưu tiên đầu tư nhiều về cơ sở hạ tầng. Nếu nói về thủ đô ở đâu cũng đẹp hết. Kể cả các nước nghèo ở những khu vực như Châu Phi hoặc Nam Mỹ. Nếu chỉ nhìn vào thủ đô để nhận xét về đời sống của người dân một nước thì theo tôi là cụ đang nhìn ở góc rất hẹp.
Tôi đã từng đi Bồ Đào Nha và ở hai nơi khác nhau vào mùa hè. 3 ngày đầu tôi thuê một nhà trên Booking tại một làng chài ven biển và chủ yếu chơi ở đó. Đến trước ngày bay về tôi mới thuê một phòng khách sạn ở Lisbon để tiện đường đi lại ra sân bay. Trải nghiệm cực kỳ thú vị và khác biệt. Trong khi Lisbon thì cái gì cũng đắt và xô bồ, thì ở đây giá cả đồ ăn và dịch vụ cực kỳ rẻ. Kiến trúc hiện đại nhưng vẫn có nét gì đó cổ kính. Từ làng này muốn vào trung tâm Lisbon thì đi xe buýt từ bến xe trung tâm của làng ra tới bến phà, sau đó bắt tàu thuỷ (như kiểu bến đò của mình) đi vào, chứ không có đường bộ. Cuộc sống của người dân nơi đây cũng khác xa với ở Lisbon. Người dân thật thà, chất phác. Nghề chính của người dân là đi biển. Sáng ra cả làng tập trung tàu thuyền đi đánh cá rồi đem ra chợ bán. Trung tâm của làng thì có một quán làm và bán bánh mỳ, đồ ăn sáng cực ngon và rẻ. Mất khoảng gần 2€ là mua được một túi bánh kèm cốc cafe. Sáng ra dân làng tập trung ăn uống, cafe đông nghịt. Trưa thì rủ nhau ra biển lướt sóng, tắm biển. Chiều chiều các cụ già về hưu ngồi quầy quần bên vòi phun nước tán gẫu, trò chuyện. Vì mùa hè ở Bồ Đào Nha cực nóng. Khung cảnh yên bình, đời sống vô lo vô nghĩ, không bon chen.
Phải nhìn nhận một điều là người Cuba hay Triều Tiên họ không có quyền được lựa chọn một cuộc sống tốt hơn. Nếu họ biết trên đời tồn tại cái tủ lạnh side by side, cái máy giặt, cái smart tv, mùa hè thì có máy điều hoà, mùa đông thì có máy sưởi...thì họ cũng muốn được sử dụng lắm chứ. Vấn đề là họ không có cơ hội để được hưởng thụ những thứ đó. Đó là thiệt thòi của người dân những đất nước đấy. Còn nếu muốn sống thanh bình, vô lo, vô nghĩ thì tôi nghĩ ở đâu cũng sẽ có những nơi như vậy. Kể cả Việt Nam. Chủ yếu là chúng ta - những con người đã quen với cuộc sống hiện đại, văn minh có chịu đựng được sự buồn tẻ đó trong bao lâu? Đi du lịch nhìn thì thích thật, vì thường ngày đời sống của tôi và cụ quá bon chen. Nhưng để bảo sống mãi mãi như thế thì có chịu không. Tôi là tôi đếch chịu được nói nhanh cho vuông.
Ai lại đi so sánh đội làm nail với LĐ thế cụ nhỉƠ hơ. Đến y tế cũng tiêu chuẩn kép à. Trên vừa thấy nhiều cụ bảo toàn thấy lđ đi xing đi mẽo chữa bệnh chứ không thấy đi Cuba là biết rồi mà
Hiện đại, văn minh đổi lại là tàn phá môi truowngf, hủy diệt nhân tính con người thì đó là cái hiện đại hại nhân.........................
Phải nhìn nhận một điều là người Cuba hay Triều Tiên họ không có quyền được lựa chọn một cuộc sống tốt hơn. Nếu họ biết trên đời tồn tại cái tủ lạnh side by side, cái máy giặt, cái smart tv, mùa hè thì có máy điều hoà, mùa đông thì có máy sưởi...thì họ cũng muốn được sử dụng lắm chứ. Vấn đề là họ không có cơ hội để được hưởng thụ những thứ đó. Đó là thiệt thòi của người dân những đất nước đấy. Còn nếu muốn sống thanh bình, vô lo, vô nghĩ thì tôi nghĩ ở đâu cũng sẽ có những nơi như vậy. Kể cả Việt Nam. Chủ yếu là chúng ta - những con người đã quen với cuộc sống hiện đại, văn minh có chịu đựng được sự buồn tẻ đó trong bao lâu? Đi du lịch nhìn thì thích thật, vì thường ngày đời sống của tôi và cụ quá bon chen. Nhưng để bảo sống mãi mãi như thế thì có chịu không. Tôi là tôi đếch chịu được nói nhanh cho vuông.
không rõ có ai sang Haiti quay clip để so sánh với Cuba không?
Rất hay và có chiều sâu, cảm ơn cụĐầu tiên là chúc mừng cụ đã được đặt chân tới một đất nước mà nhiều người Việt muốn đến mà chưa có điều kiện hoặc cơ hội để đến. Tuy nhiên theo kinh nghiệm ít ỏi của tôi thì muốn hiểu được đời sống thực tế của người dân bản địa, chúng ta hãy đi ra xa thủ đô. Vì thủ đô nó là bộ mặt của một đất nước, nơi đặt các cơ quan hành chính nên thường được ưu tiên đầu tư nhiều về cơ sở hạ tầng. Nếu nói về thủ đô ở đâu cũng đẹp hết. Kể cả các nước nghèo ở những khu vực như Châu Phi hoặc Nam Mỹ. Nếu chỉ nhìn vào thủ đô để nhận xét về đời sống của người dân một nước thì theo tôi là cụ đang nhìn ở góc rất hẹp.
Tôi đã từng đi Bồ Đào Nha và ở hai nơi khác nhau vào mùa hè. 3 ngày đầu tôi thuê một nhà trên Booking tại một làng chài ven biển và chủ yếu chơi ở đó. Đến trước ngày bay về tôi mới thuê một phòng khách sạn ở Lisbon để tiện đường đi lại ra sân bay. Trải nghiệm cực kỳ thú vị và khác biệt. Trong khi Lisbon thì cái gì cũng đắt và xô bồ, thì ở đây giá cả đồ ăn và dịch vụ cực kỳ rẻ. Kiến trúc hiện đại nhưng vẫn có nét gì đó cổ kính. Từ làng này muốn vào trung tâm Lisbon thì đi xe buýt từ bến xe trung tâm của làng ra tới bến phà, sau đó bắt tàu thuỷ (như kiểu bến đò của mình) đi vào, chứ không có đường bộ. Cuộc sống của người dân nơi đây cũng khác xa với ở Lisbon. Người dân thật thà, chất phác. Nghề chính của người dân là đi biển. Sáng ra cả làng tập trung tàu thuyền đi đánh cá rồi đem ra chợ bán. Trung tâm của làng thì có một quán làm và bán bánh mỳ, đồ ăn sáng cực ngon và rẻ. Mất khoảng gần 2€ là mua được một túi bánh kèm cốc cafe. Sáng ra dân làng tập trung ăn uống, cafe đông nghịt. Trưa thì rủ nhau ra biển lướt sóng, tắm biển. Chiều chiều các cụ già về hưu ngồi quầy quần bên vòi phun nước tán gẫu, trò chuyện. Vì mùa hè ở Bồ Đào Nha cực nóng. Khung cảnh yên bình, đời sống vô lo vô nghĩ, không bon chen.
Phải nhìn nhận một điều là người Cuba hay Triều Tiên họ không có quyền được lựa chọn một cuộc sống tốt hơn. Nếu họ biết trên đời tồn tại cái tủ lạnh side by side, cái máy giặt, cái smart tv, mùa hè thì có máy điều hoà, mùa đông thì có máy sưởi...thì họ cũng muốn được sử dụng lắm chứ. Vấn đề là họ không có cơ hội để được hưởng thụ những thứ đó. Đó là thiệt thòi của người dân những đất nước đấy. Còn nếu muốn sống thanh bình, vô lo, vô nghĩ thì tôi nghĩ ở đâu cũng sẽ có những nơi như vậy. Kể cả Việt Nam. Chủ yếu là chúng ta - những con người đã quen với cuộc sống hiện đại, văn minh có chịu đựng được sự buồn tẻ đó trong bao lâu? Đi du lịch nhìn thì thích thật, vì thường ngày đời sống của tôi và cụ quá bon chen. Nhưng để bảo sống mãi mãi như thế thì có chịu không. Tôi là tôi đếch chịu được nói nhanh cho vuông.
Cụ nói quá chuẩn.Đầu tiên là chúc mừng cụ đã được đặt chân tới một đất nước mà nhiều người Việt muốn đến mà chưa có điều kiện hoặc cơ hội để đến. Tuy nhiên theo kinh nghiệm ít ỏi của tôi thì muốn hiểu được đời sống thực tế của người dân bản địa, chúng ta hãy đi ra xa thủ đô. Vì thủ đô nó là bộ mặt của một đất nước, nơi đặt các cơ quan hành chính nên thường được ưu tiên đầu tư nhiều về cơ sở hạ tầng. Nếu nói về thủ đô ở đâu cũng đẹp hết. Kể cả các nước nghèo ở những khu vực như Châu Phi hoặc Nam Mỹ. Nếu chỉ nhìn vào thủ đô để nhận xét về đời sống của người dân một nước thì theo tôi là cụ đang nhìn ở góc rất hẹp.
Tôi đã từng đi Bồ Đào Nha và ở hai nơi khác nhau vào mùa hè. 3 ngày đầu tôi thuê một nhà trên Booking tại một làng chài ven biển và chủ yếu chơi ở đó. Đến trước ngày bay về tôi mới thuê một phòng khách sạn ở Lisbon để tiện đường đi lại ra sân bay. Trải nghiệm cực kỳ thú vị và khác biệt. Trong khi Lisbon thì cái gì cũng đắt và xô bồ, thì ở đây giá cả đồ ăn và dịch vụ cực kỳ rẻ. Kiến trúc hiện đại nhưng vẫn có nét gì đó cổ kính. Từ làng này muốn vào trung tâm Lisbon thì đi xe buýt từ bến xe trung tâm của làng ra tới bến phà, sau đó bắt tàu thuỷ (như kiểu bến đò của mình) đi vào, chứ không có đường bộ. Cuộc sống của người dân nơi đây cũng khác xa với ở Lisbon. Người dân thật thà, chất phác. Nghề chính của người dân là đi biển. Sáng ra cả làng tập trung tàu thuyền đi đánh cá rồi đem ra chợ bán. Trung tâm của làng thì có một quán làm và bán bánh mỳ, đồ ăn sáng cực ngon và rẻ. Mất khoảng gần 2€ là mua được một túi bánh kèm cốc cafe. Sáng ra dân làng tập trung ăn uống, cafe đông nghịt. Trưa thì rủ nhau ra biển lướt sóng, tắm biển. Chiều chiều các cụ già về hưu ngồi quầy quần bên vòi phun nước tán gẫu, trò chuyện. Vì mùa hè ở Bồ Đào Nha cực nóng. Khung cảnh yên bình, đời sống vô lo vô nghĩ, không bon chen.
Phải nhìn nhận một điều là người Cuba hay Triều Tiên họ không có quyền được lựa chọn một cuộc sống tốt hơn. Nếu họ biết trên đời tồn tại cái tủ lạnh side by side, cái máy giặt, cái smart tv, mùa hè thì có máy điều hoà, mùa đông thì có máy sưởi...thì họ cũng muốn được sử dụng lắm chứ. Vấn đề là họ không có cơ hội để được hưởng thụ những thứ đó. Đó là thiệt thòi của người dân những đất nước đấy. Còn nếu muốn sống thanh bình, vô lo, vô nghĩ thì tôi nghĩ ở đâu cũng sẽ có những nơi như vậy. Kể cả Việt Nam. Chủ yếu là chúng ta - những con người đã quen với cuộc sống hiện đại, văn minh có chịu đựng được sự buồn tẻ đó trong bao lâu? Đi du lịch nhìn thì thích thật, vì thường ngày đời sống của tôi và cụ quá bon chen. Nhưng để bảo sống mãi mãi như thế thì có chịu không. Tôi là tôi đếch chịu được nói nhanh cho vuông.
vâng, bây giờ nhiều cụ đã chứng minh ngược lại rồi phải không?Trăng trung hoa đẹp hơn trăng mỹ, đồng hồ poljot đẹp hơn Rolex, faw đi sướng hơn rôn Royce
Tiêu chuẩn tư tưởng là phải thế
Lại giở văn máy ra diễn rồi.Đất nước có nền văn minh rực rỡ như Trung Quốc, cái nôi của nền văn minh nhân loại đất nước với sô dân khổng lồ , tinh thần cách mạng cao vời vời , Thế mà để cho dân tộc được hùng mạnh Lãnh đạo Trung Quốc đã cúi mình xuống, bắt tay vơí Mỹ, làm con rồng ẩn mình khiêm tốn để có đất nước Trung Quốc như ngày hôm nay.
Một Quốc gia có hàng chục năm chiến tranh tàn khốc với đế quốc Mỹ, bọn Xâm lược trút hàng trăm nghìn tấn bom, hàng triệu lít chất hóa học khiến cả triệu người chết và bị thương. Nhưng họ vẫn : Khép lại quá khứ, hướng tới tương lai.
Ông Cu Ba chả hiểu lãnh đạo họ vẫn lý tưởng tuyệt đối hay là họ sợ mở cửa thì sẽ không còn duy trì được quyền lực của gia đình Phidel. Nói chung bất cứ cuộc cách mạng nào dù vĩ đại đến đâu thì cái đích cuối cùng vẫn phải là mang lai cơm no áo ấm , hạnh phúc cho nhân dân . Còn không thì cũng chỉ là cuộc cách mạng p hản độ ng mà thôi.
Cuba khác VN và TQ các cụ ạ. Người Âu và gốc Âu chỉ chấp nhận 1 hệ thống: Chính trị thế nào thì kinh tế như thế, chứ không thể chính trị 1 đằng kinh tế 1 đằng như VN và TQ. Người ta có thể nói đấy là tính 2 mặt của người Á đông.Đất nước có nền văn minh rực rỡ như Trung Quốc, cái nôi của nền văn minh nhân loại, đất nước với số dân khổng lồ , tinh thần cách mạng cao vời vời , Thế mà để cho dân tộc được hùng mạnh Lãnh đạo Trung Quốc đã cúi mình xuống, bắt tay vơí Mỹ, làm con rồng ẩn mình khiêm tốn để có đất nước Trung Quốc như ngày hôm nay.
Một Quốc gia có hàng chục năm chiến tranh tàn khốc với đế quốc Mỹ, bọn Xâm lược trút hàng trăm nghìn tấn bom, hàng triệu lít chất hóa học khiến cả triệu người chết và bị thương. Nhưng họ vẫn : Khép lại quá khứ, hướng tới tương lai.
Ông Cu Ba chả hiểu lãnh đạo họ vẫn lý tưởng tuyệt đối hay là họ sợ mở cửa thì sẽ không còn duy trì được quyền lực của gia đình Phidel. Nói chung bất cứ cuộc cách mạng nào dù vĩ đại đến đâu thì cái đích cuối cùng vẫn phải là mang lai cơm no áo ấm , hạnh phúc cho nhân dân . Còn không thì cũng chỉ là cuộc cách mạng p hản độ ng mà thôi.
Mình nghĩ khác, Liên Xô và CHDC Đức khi mở của thì mở toang cả nền kinh tế và Chính Trị thì mới chết. Nếu Liên Xô hay CHDC Đức mà chấp nhận mở Kinh tế từ từ và không mở chính trị thì đã không toang .Cuba khác VN và TQ các cụ ạ. Người Âu và gốc Âu chỉ chấp nhận 1 hệ thống: Chính trị thế nào thì kinh tế như thế, chứ không thể chính trị 1 đằng kinh tế 1 đằng như VN và TQ. Người ta có thể nói đấy là tính 2 mặt của người Á đông.
Chính vì "tính 2 mặt" đó mà TQ và VN làm được cải cách mở cửa mà vẫn giữ được chế độ, còn L xô và CHDC Đức mở cửa là sập.
Cuba cũng sẽ như vậy.
Cụ có tư duy rất khó hiểu đấy.Clip ấy toàn là dân có nhà cửa thủ đô cả, nghèo cũng còn bằng vạn mấy chú trên này. Ráng kiếm mấy clip không nhà như thế này xem sao:
Có "nhà" rồi nhưng vẫn chưa có ghế, có giống Cuba không?
Có ai nói dân Cuba giàu đâu, nhưng chứng minh không phải qua vài cái video. Nhất là video của người có nhà cửa, có trình độ đi ngắm triển lãm tranh, rồi mấy cụ suốt ngày than lương không đủ tiền mua nhà vào cười người có nhà phải đi xếp hàng.E nói dân Cu3 nghèo,cụ ko đồng ý thì chứng minh ngược lại đi?