Anh trai mợ sao lại bị giam ở phía sau ban thần linh thế ạ?
Hình như em có tâm sự trên này rồi ạ. Nhưng em cứ kể lại. Cũng là 1 câu chuyện răn đời.
Anh trai em có chút mâu thuẫn với mẹ em, đến mức mấy năm cuối đời 2 mẹ con không nói chuyện với nhau dù ở cùng 1 nhà. (Trong chuyện này, khách quan mà nói anh trai em sai hoàn toàn) anh em mất do đột quỵ trc cả mẹ em.
Mấy lần đi xem bói, người ta bảo ngôi mộ của anh chỉ có cốt, không có vong, nếu anh có về thì chỉ về đc vào dịp tháng 7 âm lịch. Sau này bố mẹ em nhập về cũng bảo đi tìm anh không thấy.
Ngày 13/7 âm lịch, anh em nhập về đứa cháu dâu em(tức là con dâu anh ấy) anh ấy chỉ khóc và nói : cho anh về nhà, anh khổ lắm. Em cuống lên hỏi anh ở đâu? Sao mồ yên mả đẹp anh không ở anh lại ở chỗ nào?
Anh bảo : anh ở gốc cây.
Em : sao anh lại ở gốc cây?
Anh: vì anh bất hiếu.
Nói đc mỗi vậy là thoát luôn.
Lúc sau bố em nhập vào em hỏi làm sao cứu đc anh.
Bố em bảo: anh con bị nhốt ở chỗ cây đa sau nhà thờ thần linh, trên cây có nhiều dây, tìm 1 cái dây trên đó có chữ, đoạn này bố em vẽ nghuệch ngoạc lên tay như chữ tàu ấy.
Làm 1 lễ tiền vàng hoa quả bày ở gốc cây, cùng với mảnh vải đỏ trong balo của con ** . Bảo thằng P, cháu nội của anh trai, lạy 7 lạy xong lấy dao chặt 7 cái vào sợi dây ấy. Rồi đốt tiền vàng .
Làm tất cả việc này không nói với ai hết.
Hôm đó do thằng cháu nội làm việc này nên em phải bảo mẹ nó để xin cho nó nghỉ học. Cuối cùng thì vẫn là có em, con cháu dâu hay bị nhập và thằng cháu nội biết việc này.
Ngày hôm sau, 14/7 chúng em về nghĩa trang thắp hương , đi từ xa đã thấy 1 cây đa rất to. Em về cứ loanh quanh đi tìm cái dây nào đó có viết chữ (vì trong đầu em tưởng tượng như phim tàu hay có cái cây mà người ta hay buộc những dải ruy băng trên đó viết những điều ước. Loanh quanh mãi, cuối cùng em chợt nghĩ ra cái dây chính là những rễ cây đa buông từ trên xuống. Em đến gần tìm thấy 1 cái rễ to bằng cỡ ngón tay cái trên đó có những vết xước như chữ tàu, tương tự như những ký hiệu bố em ra dấu hôm trc. Em bảo thằng cháu mang lễ ra làm như bố em chỉ. Nó tự mang lễ ra và cũng tìm đc đúng cái rễ cây ấy ( dù lúc trước em không nói rõ cái rễ nào).
Tuy nhiên sau đó nhà em chụp hình mang đến bà thầy bói kia, bà ấy bảo vẫn chưa về được, sau này bố mẹ em nhập về cũng bảo chưa gặp.
** Nói thêm về miếng vải đỏ. Dạo tết em về quê, cả nhà nói chuyện về con bé cháu dâu hay bị nhập,có chú em trong họ cho mỗi người 1 mảnh vải đỏ bằng 3 ngón tay, nói là vải từ cờ hay phướn gì của nhà chùa, có tác dụng xua đuổi tà ma, hộ mệnh gì đó. Em cầm miếng vải nhét ngay vào balo và quên béng đi về nó. Khi bố em nhắc về mảnh vải đó thì em mới nhớ ra, còn đứa cháu càng không biết em cất ở đâu.