[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2024 Vol 8

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,608
Động cơ
875,796 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
(...em lọ mọ tiếp ạ...)
Những ngày ở Tu viện Đa Minh cuộc sống của bọn em được cải thiện rất nhiều so với hồi ở Tây Ninh. Nhờ ké khẩu phần của các đ/c bạn nên bữa nào cũng có thịt, rau từ Đà lạt chở về. Ăn sáng thì có mì 2 tôm. Cơm gạo trắng không độn. Nhu yếu phẩm thì thuốc lá, sữa, đường tương đối thoải mái. Mà còn được phát xà phòng thơm để tắm dù chưa phải là Lux hay Camay chỉ là " Trườn văn Bền và các con" thôi nhưng cũng giúp cho các nốt ghẻ lở, hắc lào biến mất sau hai tuần. Với chế độ ăn tập đều đặn lính tráng trở lên phổng phao, óng mượt, tràn đầy sinh lực.

Sau khi lắp đặt xong đài phát thanh. Các cụ nhà mình phải đi kiếm nhân viên cho đài. Mặc dù đã thông báo các tỉnh biên giới có trại tị nạn người Kh'mer tiến hành tìm người. Nhưng công đoạn cuối thì tướng Hoàng vẫn phải trực tiếp đến tận nơi.
Và thế là em và vài anh em trong đội vệ binh lên đường tháp tùng đoàn xuống trại Bến sỏi - Tây ninh. Trong đoàn còn có cụ Keo Chanda, trước khi vào Thủ Đức làm ở Đài PTTN VN trong chương trình tiếng Kh'mer ( cụ này sau làm bộ trưởng Bộ Văn hóa)
Xuất phát từ 606 sớm nên 10h đoàn đã đến nơi. Tỉnh ủy Tây ninh đã tuyển chọn được hơn 10 người bao gồm những trí thức có công việc liên quan đến nghệ thuật. Họ là những người Kh'mer chạy sang được VN trong đợt ta phản công đẩy quân Polpot vào nội địa cách đây hơn một tháng. Cuộc phản công diễn ra sau chuyến trinh sát của em 2 tuần.
Sau hai tiếng làm việc tại trại tị nạn thì các cụ nhà mình cũng tuyển được chục người gồm nhạc công, diễn viên, ca sĩ... Nổi bật trong đám đó là một cô gái Campuchia tên Vanna, cô là một vũ nữ trong đội múa Hoàng cung. Cô ta xinh xắn, tuy phải làm lụng vất vả mấy năm trong công xã nhưng vẫn giữ được vóc dáng thon thả. Sau này về Thủ Đức, tuy chưa có trang phục nhưng mỗi buổi tối chủ nhật họ đều tổ chức múa hát ở hội trường. Em đều được xem cô Vanna biểu diễn vũ điệu Apsara xem mãi thành ra thấy hay và nghiện.
Trở lại chuyến công tác. Sau khi làm việc xong ở trại Bến Sỏi cụ Hoàng đi tiếp xuống An Giang. Để lại cụ An và em ở lại vào làm việc với tỉnh để sắp xếp đưa những người Campuchia về Thủ Đức. Cụ An được mời về UB tỉnh để bàn công chuyện, dù gì cũng là người của Ban đối ngoại TƯ Đ.ảng. Sau bữa cơm trưa, cụ An đi nghỉ để đầu giờ làm việc. Cụ An hàng ngày huấn luyện bọn em ở Thủ Đức quan hệ cũng thân thiết. Tình tình cụ bỗ bã không quan cách như cụ Vy. Em hỏi :
- Mình làm việc ở đây bao lâu chú ?
- Có lẽ trong buổi chiều. Nhưng cũng phải để tỉnh sắp xếp xe cộ, mua sắm quần áo, đồ dùng tối thiểu cho họ. Nhanh nhất thì sáng mai chú cháu mình về Thủ Đức. Cậu có thể ra ngoài chơi bữa chiều thì về ăn cơm và nghỉ cùng anh em công an gác cổng. Từ giờ đến sáng mai cậu tự do. Trước cậu đóng quân ở đây hả ? Cậu có thể về thăm đơn vị một chút cũng tốt.
- Dạ, từ đây về chỗ cháu gần 30 km. Đi xe lam mất cả tiếng. Vả lại cháu cũng ít tiền.
Cụ An móc túi đưa em 20đ :
- Đây, cầm lấy. Về thì về, không ra ngoài mà chơi.
Phụ cấp hạ sĩ của em cũng chỉ được 7đ /tháng. 20đ là cũng khá đấy 😂
Đưa tiền cho em xong cụ An quay vào nhà khách. Đứng bơ vơ ở sân vài phút em đi ra bốt gác ngoài cổng. Hai cậu CA trẻ nhìn em với bộ quân phục cách mạng Campuchia, vai khoác AK báng gấp, lưng đeo khẩu K54 thấy lạ lắm. Chẳng biết là loại lính gì ?
Vì đi công tác trong nước nên em cũng không khoác bao xe với 5 băng đạn. Chỉ mang khẩu AK với hai băng đạn buộc tráo đầu đuôi. Thấy hai cậu CA có vẻ dè dặt không muốn bắt chuyện, nhìn trong bốt gác có tờ báo, em ngỏ ý mượn đọc. Cầm tờ báo em lại đi vào trong nơi có vườn hoa nhỏ nhỏ, mấy cây xoài... Ngồi bệt xuống vỉa hè em rút báo ra đọc.
Tính đọc tờ báo chút, 3h ra ngoài lang thang, tìm quán cafe làm 1 ly rồi đi ăn cơm. Tờ báo Nhân dân cũng không có gì đáng xem. Nhưng cũng còn hơn ngồi không. Em cũng không để ý từ ngoài cổng có người đi vào. Chẳng quen biết ai ở đây nên em cũng không quan tâm. Tiếng chân bước đến gần, em cũng chỉ liếc ngang sang nhìn thì đoán chắc là một cô gái. Vì thấy đi đôi dép da gót cao. Ngước mắt lên thấy cô ta mặc một chiếc quần loe, cạp cao màu đen, bên trên là cái áo sơ mi trắng bỏ trong quần. Kiểu ăn mặc thường thấy của các cô gái trẻ SG ngày ấy. Cô gái đi ngang mặt em, một mái tóc xõa ôm lấy bờ vai căng tròn tràn đầy nhựa sống. Cô gái đi lướt qua trước và cũng chẳng để ý đến người lính ngồi dưới đất đọc báo với lỉnh kỉnh súng đạn quanh người. Khuôn mặt người con gái lướt qua, chợt nhận thấy một cái gì đó quen quen. Em vội gọi :
- Út, cô Út...
Cô gái bỗng khựng lại, quay đầu nhìn em rồi bước tiếp. Lột vội cái mũ Bát lộ quân trên đầu, em đứng lên cầm mũ vẫy :
- Cô Út. Có phải cô Út bên tỉnh đội không ?
Lần này cô gái đứng lại. Quay đầu nhìn và đôi mắt bỗng ánh lên tia mừng rỡ, cả khuôn mặt cô ta rạng rỡ với một nụ cười, vẫn cái núm đồng tiền duyên dáng :
- Ôi, là anh hả ? Anh đi đâu mà lại ngồi đây. Anh trông lại quá. Em nhận hổng ra.
Tôi tiến lại bắt tay cô gái. Cô gái nheo mắt nhìn :
- Sao bộ đồ anh bận kỳ vậy.
- Giờ anh là quân nhân cách mạng Campuchia. Út đi đâu mà lại vào đây giờ này ?
(...em nghỉ chút, rồi viết tiếp ngay👋)
1000012258.jpg

Hộp tiếp đạn bắn 1 viên, 1 viên lên nòng, còn 18 viên em bắn rả rích hóng Cụ Anh cả đêm
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,369
Động cơ
294,782 Mã lực
Cụ làm e thấy có lỗi quá =))=))=))
Tốt mà. Cho ng ta 1 động lực 🤣.
Như em hồi bé 4 tuổi..ăn cỗ xong ng lớn lại chỉ con gà trống cụ bảo bắt vào thịt tiếp..em tưởng thật đuổi nó nhễ nhại khắp vườn trên vườn dưới..
Tuy ko thể bắt đc gà nhưng cũng tập đc sức bền..🤣🤣
 
Chỉnh sửa cuối:

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,352 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
( tiếp chuyện cô Út)
- Dạ, em vô làm cái xác nhận hồ sơ đi học. Anh đứng lớ xớ ở đây chờ ai vậy ?
- À, anh đưa cán bộ đến đây làm việc với tỉnh. Đang định chạy ra ngoài uống ly cafe đây. Hôm nay trông Út cũng lạ, giống mấy cô gái SG quá. Mà có khi còn đẹp hơn. Anh tưởng nhận nhầm.
Út cúi đầu bẽn lẽn :
- Trời, anh biết khen từ hồi nào vậy ? Thôi, bây giờ anh chờ Út một chút. Út vào trong vài phút, xong việc Út đưa anh đi uống cafe. Anh còn rảnh đến sáng mai. Anh phải làm khách của Út, Út là chủ nhà. Đứng đây chờ em, đừng đi đâu.
Nói xong Út chạy thẳng vào UB. Nhìn theo bóng Út đi... Cô gái có vóc dáng thật quyến rũ, sao lần trước mình không nhận thấy điều này ? Có lẽ lúc đó Út mặc bộ bà ba đen, tóc búi cao, khoác thêm khẩu AK nên có vẻ cứng nhắc. Còn mình đang lo nhiệm vụ nên cũng chẳng quan tâm đến cái gì. Đứng nghĩ vẩn vơ một lúc thì Út quay ra.
- Đi thôi anh. Đi với em.
Tôi và Út đi ra cổng, hai cậu CA tò mò nhìn theo. Không hiểu thằng cha bộ đội này làm sao mới vài phút đã quen được cô gái. Đi khỏi cổng một đoạn, Út dừng lại nhìn rồi nói :
- Giờ anh theo em về nhà. Cất bớt súng đi, nhà em gần đây. Vô quán súng ống lỉnh kỉnh trông kỳ thấy mồ. Nhà em gần đây thôi.
- Đâu có được. Súng đạn bất ly thân. Không sao đâu. Đang chiến tranh mà.
Nghe nói vậy, Út cũng đành gật đầu.
- Giờ em đưa anh đi uống cafe. Rồi qua chỗ má bán hàng một lúc. Chiều về nhà em. Em nấu cơm và canh chua cho anh ăn. Tối anh về UB có được không ?
- Anh đang là khách. Chủ nhà bảo sao anh nghe vậy.
Út đưa tôi vào một quán cafe gần chợ Long Hoa. Cả hai ngồi bên nhau nói chuyện. Út kể sau đợt phản công của ta thì đội du kích của Út cũng giảm người, do việc phòng thủ biên giới cũng không cần nữa. Chỉ để lại một số anh em đi gỡ mìn, chông.
Bằng một giọng buồn buồn. Út kể chuyện gia đình :
- Ba em là một cán bộ địch vận của tỉnh ở trong chiến khu Dương Minh Châu. Năm 1968 trên đường đi công tác, ông hy sinh do bị pháo bắn. Lúc đó em 10 tuổi, cậu em trai thì mới 4 tuổi. Từ đó mẹ em ra chợ buôn bán. Nuôi hai chị em ăn học. Sau giải phóng em học hết cấp 3. Thì chiến tranh biên giới nổ ra. Mọi người dân đều phải tham gia xây dựng tuyến phòng thủ biên giới. Hồi đó em đang là bí thư Đoàn của trường nên cũng tham gia đội du kích. Đi gài mìn, cắm chông. Do thuộc các bãi mìn nên em thường hay đưa đón các anh bộ đội qua bãi mìn. Em đã đưa gần 2 chục nhóm bộ đội như anh sang đất Campuchia. Mà cũng hay, trong các nhóm em đưa đi chỉ có nhóm của anh là em đón về nguyên vẹn. Hôm đó em mừng muốn khóc luôn. À, mà đơn vị anh đã ra bắc rồi, ang biết không ?
- Sao em biết ? Anh cũng có nghe đơn vị sẽ ra bắc nhưng không biết ra lúc nào.
- Đơn vị anh đi được hai tuần rồi. Trước khi đi anh NB có qua chào em. Em có hỏi thăm anh thì anh NB nói, anh lại sang đơn vị khác và có thể sang Campuchia nằm lâu dài. Em nghĩ tội cho anh quá. Mọi người được về gần nhà mà anh lại phải đi xa thêm. Thật là xui phải không anh ?
Tôi cười nhẹ :
- Anh thấy đâu có xui. Ngược lại là rất hên vì được gặp lại em ở đây, anh thấy rất vui.
Út cũng cười :
- Chà, xí xọn quá. Con trai miền bắc mà cũng biết xạo nữa.
Nhưng tôi biết Út cũng rất vui. Chúng tôi rì rầm ngồi nói chuyện với nhau. Quán vắng khách. Chiếc quạt cây quay nhẹ nhẹ, thổi mái tóc Út bay lòa xòa vương qua mặt tôi buồn buồn. Hương tóc, hương con gái nồng nàn làm tôi thấy lâng lâng khó tả.
Tôi hỏi Út :
- Lúc trưa em đi xác nhận hồ sơ làm gì vậy.
- À, em đi học anh ạ. Từ hồi học xong cấp 3 em vẫn mơ ước làm một cô giáo dậy văn. Giờ có cơ hội đi học rồi. Nên em nộp đơn đi học ngành sư phạm. Anh thấy em làm cô giáo có hợp không ?
- Em hiền lành, dịu dàng, xinh xắn anh nghĩ nghề giáo viên sẽ rất hợp với em.
- Trời, lại xạo nữa rồi. Thôi không nói chuyện với anh nữa. Toàn chọc quê em. Nhưng thật tình gặp lại anh em mừng lắm.
Chẳng hiểu hai chúng tôi đã đổi cách xưng hô từ lúc nào. Cứ anh anh em em ngọt xớt.
Tôi gọi chủ quán tính tiền vì ngồi cũng khá lâu rồi. May cụ An cho 20đ nên mới dám nói to. Út nhất định không cho tôi trả tiền.
- Em là chủ nhà mà. Anh để tiền về SG xài đi. Trên đó phải tiêu nhiều lắm. Ờ mà anh về đó mới hơn hai tháng trông khác lắm nghe. Lúc đầu em không nhận ra luôn.
Tôi ghé tai Út hỏi nhỏ :
- Trông đẹp trai hơn hồi xưa à ?
Út đấm vào vào vai tôi la :
- Xấu òm. Hồi anh đi trinh sát đẹp hơn.
Chúng tôi cười vui vẻ, cùng đi vào trong chợ nơi má Út đang bán hàng.
(...Sang ngày mới rồi. Mai tiếp các cụ nhé...👋)
 

ZynZyn

Xe lăn
Biển số
OF-186539
Ngày cấp bằng
22/3/13
Số km
13,576
Động cơ
683,308 Mã lực
Ơ… vẫn chưa thấy đoạn gay cấn đâu.
Cụ làm e nhớ truyện cổ tích Nghìn lẻ 1 đêm quá.
( tiếp chuyện cô Út)
- Dạ, em vô làm cái xác nhận hồ sơ đi học. Anh đứng lớ xớ ở đây chờ ai vậy ?
- À, anh đưa cán bộ đến đây làm việc với tỉnh. Đang định chạy ra ngoài uống ly cafe đây. Hôm nay trông Út cũng lạ, giống mấy cô gái SG quá. Mà có khi còn đẹp hơn. Anh tưởng nhận nhầm.
Út cúi đầu bẽn lẽn :
- Trời, anh biết khen từ hồi nào vậy ? Thôi, bây giờ anh chờ Út một chút. Út vào trong vài phút, xong việc Út đưa anh đi uống cafe. Anh còn rảnh đến sáng mai. Anh phải làm khách của Út, Út là chủ nhà. Đứng đây chờ em, đừng đi đâu.
Nói xong Út chạy thẳng vào UB. Nhìn theo bóng Út đi... Cô gái có vóc dáng thật quyến rũ, sao lần trước mình không nhận thấy điều này ? Có lẽ lúc đó Út mặc bộ bà ba đen, tóc búi cao, khoác thêm khẩu AK nên có vẻ cứng nhắc. Còn mình đang lo nhiệm vụ nên cũng chẳng quan tâm đến cái gì. Đứng nghĩ vẩn vơ một lúc thì Út quay ra.
- Đi thôi anh. Đi với em.
Tôi và Út đi ra cổng, hai cậu CA tò mò nhìn theo. Không hiểu thằng cha bộ đội này làm sao mới vài phút đã quen được cô gái. Đi khỏi cổng một đoạn, Út dừng lại nhìn rồi nói :
- Giờ anh theo em về nhà. Cất bớt súng đi, nhà em gần đây. Vô quán súng ống lỉnh kỉnh trông kỳ thấy mồ. Nhà em gần đây thôi.
- Đâu có được. Súng đạn bất ly thân. Không sao đâu. Đang chiến tranh mà.
Nghe nói vậy, Út cũng đành gật đầu.
- Giờ em đưa anh đi uống cafe. Rồi qua chỗ má bán hàng một lúc. Chiều về nhà em. Em nấu cơm và canh chua cho anh ăn. Tối anh về UB có được không ?
- Anh đang là khách. Chủ nhà bảo sao anh nghe vậy.
Út đưa tôi vào một quán cafe gần chợ Long Hoa. Cả hai ngồi bên nhau nói chuyện. Út kể sau đợt phản công của ta thì đội du kích của Út cũng giảm người, do việc phòng thủ biên giới cũng không cần nữa. Chỉ để lại một số anh em đi gỡ mìn, chông.
Bằng một giọng buồn buồn. Út kể chuyện gia đình :
- Ba em là một cán bộ địch vận của tỉnh ở trong chiến khu Dương Minh Châu. Năm 1968 trên đường đi công tác, ông hy sinh do bị pháo bắn. Lúc đó em 10 tuổi, cậu em trai thì mới 4 tuổi. Từ đó mẹ em ra chợ buôn bán. Nuôi hai chị em ăn học. Sau giải phóng em học hết cấp 3. Thì chiến tranh biên giới nổ ra. Mọi người dân đều phải tham gia xây dựng tuyến phòng thủ biên giới. Hồi đó em đang là bí thư Đoàn của trường nên cũng tham gia đội du kích. Đi gài mìn, cắm chông. Do thuộc các bãi mìn nên em thường hay đưa đón các anh bộ đội qua bãi mìn. Em đã đưa gần 2 chục nhóm bộ đội như anh sang đất Campuchia. Mà cũng hay, trong các nhóm em đưa đi chỉ có nhóm của anh là em đón về nguyên vẹn. Hôm đó em mừng muốn khóc luôn. À, mà đơn vị anh đã ra bắc rồi, ang biết không ?
- Sao em biết ? Anh cũng có nghe đơn vị sẽ ra bắc nhưng không biết ra lúc nào.
- Đơn vị anh đi được hai tuần rồi. Trước khi đi anh NB có qua chào em. Em có hỏi thăm anh thì anh NB nói, anh lại sang đơn vị khác và có thể sang Campuchia nằm lâu dài. Em nghĩ tội cho anh quá. Mọi người được về gần nhà mà anh lại phải đi xa thêm. Thật là xui phải không anh ?
Tôi cười nhẹ :
- Anh thấy đâu có xui. Ngược lại là rất hên vì được gặp lại em ở đây, anh thấy rất vui.
Út cũng cười :
- Chà, xí xọn quá. Con trai miền bắc mà cũng biết xạo nữa.
Nhưng tôi biết Út cũng rất vui. Chúng tôi rì rầm ngồi nói chuyện với nhau. Quán vắng khách. Chiếc quạt cây quay nhẹ nhẹ, thổi mái tóc Út bay lòa xòa vương qua mặt tôi buồn buồn. Hương tóc, hương con gái nồng nàn làm tôi thấy lâng lâng khó tả.
Tôi hỏi Út :
- Lúc trưa em đi xác nhận hồ sơ làm gì vậy.
- À, em đi học anh ạ. Từ hồi học xong cấp 3 em vẫn mơ ước làm một cô giáo dậy văn. Giờ có cơ hội đi học rồi. Nên em nộp đơn đi học ngành sư phạm. Anh thấy em làm cô giáo có hợp không ?
- Em hiền lành, dịu dàng, xinh xắn anh nghĩ nghề giáo viên sẽ rất hợp với em.
- Trời, lại xạo nữa rồi. Thôi không nói chuyện với anh nữa. Toàn chọc quê em. Nhưng thật tình gặp lại anh em mừng lắm.
Chẳng hiểu hai chúng tôi đã đổi cách xưng hô từ lúc nào. Cứ anh anh em em ngọt xớt.
Tôi gọi chủ quán tính tiền vì ngồi cũng khá lâu rồi. May cụ An cho 20đ nên mới dám nói to. Út nhất định không cho tôi trả tiền.
- Em là chủ nhà mà. Anh để tiền về SG xài đi. Trên đó phải tiêu nhiều lắm. Ờ mà anh về đó mới hơn hai tháng trông khác lắm nghe. Lúc đầu em không nhận ra luôn.
Tôi ghé tai Út hỏi nhỏ :
- Trông đẹp trai hơn hồi xưa à ?
Út đấm vào vào vai tôi la :
- Xấu òm. Hồi anh đi trinh sát đẹp hơn.
Chúng tôi cười vui vẻ, cùng đi vào trong chợ nơi má Út đang bán hàng.
(...Sang ngày mới rồi. Mai tiếp các cụ nhé...👋)
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,352 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Ơ… vẫn chưa thấy đoạn gay cấn đâu.
Cụ làm e nhớ truyện cổ tích Nghìn lẻ 1 đêm quá.
Muộn rồi mợ ơi. Tưởng nó ngắn thôi, không ngờ nhớ lại thì cảm xúc hồi đó quay lại nên nhớ được nhiều chi tiết. Thấy còn dài nên tạm dừng. Rất tiếc vì không thể viết hết trong đêm nay. 😂
 
Chỉnh sửa cuối:

MuathuHN252

Xe cút kít
Biển số
OF-821891
Ngày cấp bằng
2/11/22
Số km
15,654
Động cơ
322,787 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Hoàng Mai, HN
Muộn rồi mợ ơi. Tưởng nó ngắn thôi, không ngờ nhớ lại thì cảm xúc hồi đó quay lại nên nhớ được nhiều chi tiết. Thấy còn dài nên tạm dừng. Rất tiếc vì không thể viết trong đêm nay. 😂
Nay e mệt nên ngủ sớm. Bị tiếng ho của con đánh thức, nằm vỗ lưng cho nó mà thấy có vẻ nó cũng ko đỡ và ko ngủ dc nên đành lòng đập con dậy, bảo con ngậm súc nước muối, và e xịt mũi nước muối biển cho nó. Trvia xong lên giường mẹ kêu nằm nghiêng vỗ mấy phát ngủ ngon lành.
Xong xuôi e mới vào đọc chuyện cụ kể. Những mẩu chuyện trước đây về các cô gái lướt qua bên đời cụ nói thật là e cũng chưa đọc kĩ, hôm nay đọc về cô Út mới thực sự thấy từ ngày đó cụ nc rất duyên. Bảo sao mà lại nhiều cô đổ đến thế.
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
25,972
Động cơ
683,212 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hồi đó còn trẻ. Những chuyện như vậy nó mang dấu ấn khó phai, nên nhớ lâu vậy thôi. Đầu óc lúc đó như tờ giấy trắng tinh mà 🤓
Do trí nhớ của cụ cực tốt đấy ạ. Chứ em đang ngồi vắt óc ra mà vẫn không thể nhớ được tên của cựu vệ tinh thời trẻ 😂.
 

prado2012

Xe điện
Biển số
OF-141245
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
3,961
Động cơ
359,699 Mã lực
Muộn rồi mợ ơi. Tưởng nó ngắn thôi, không ngờ nhớ lại thì cảm xúc hồi đó quay lại nên nhớ được nhiều chi tiết. Thấy còn dài nên tạm dừng. Rất tiếc vì không thể viết hết trong đêm nay. 😂
Cụ cưa gái cũng ác nhỉ ;))
 

Tv1912

Xe buýt
Biển số
OF-794977
Ngày cấp bằng
28/10/21
Số km
516
Động cơ
39,099 Mã lực
Tuổi
37
Em nghe kể về trùng tang nhiều rồi, cccm cho em hỏi là cứ kệ không làm gì cả thì chết bao nhiêu người dây trùng sẽ tự đứt ạ?! Em băn khoăn tý thôi chứ bình thường họ hàng chết vài người đã sợ teo chym đi cắt trùng cả rồi! :))
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,608
Động cơ
875,796 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Em nghe kể về trùng tang nhiều rồi, cccm cho em hỏi là cứ kệ không làm gì cả thì chết bao nhiêu người dây trùng sẽ tự đứt ạ?! Em băn khoăn tý thôi chứ bình thường họ hàng chết vài người đã sợ teo chym đi cắt trùng cả rồi! :))
Cụ hỏi nghiêm túc hay hỏi kiểu mỉa mai mà chuyện trùng tang cụ lại để mặt cười như thế kia vậy?

Trùng, dây Trùng có thể rơi vào bất kỳ nhà nào, nhánh họ nào hay cả 1 chi họ lớn
Có thể rất cường bạo, người nọ nối tiếp người kia chỉ trong 3 ngày, 7 ngày, 49 ngày...

Nhưng cũng có thể thoạt đầu chỉ là âm ỉ, cứ gần đủ 3 năm, lại có 1 người ra đi, lại chỉ toàn ông già, người ốm lâu năm...nên không ai để ý
Để rồi đến 1 ngày, dây Trùng bùng lên, càn quét cả những người trẻ, cả họ đại loạn

Đây là chia sẻ của em, người có nhánh trực hệ tính từ ông nội xuống, đã bị quét qua với cả 2 giai đoạn trên, khi bùng lên, chỉ riêng các con, cháu của trực hệ, trong 13 ngày Tết, ra đi 3 người, từ già đến U42

Còn việc thực hiện các biện pháp tâm linh hay không, thì đó chỉ là tín ngưỡng, hoàn toàn tùy tâm lý đức tin của từng gia đình. Không tin, không tín thì cứ kệ không làm gì cả, ngồi cười cho dây trùng tự đứt cũng được, thoải mái
Có thể chỉ 1 vài người hoặc có thể triệt để cạn đinh, hết người thì đứt thôi
 

Phỗng new

Xe điện
Biển số
OF-376932
Ngày cấp bằng
10/8/15
Số km
4,680
Động cơ
330,012 Mã lực
Hết lồm thì tắc đường. Em đứng gần tiếng trên VĐ 2
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,002
Động cơ
194,145 Mã lực
Tuổi
49
Cụ hỏi nghiêm túc hay hỏi kiểu mỉa mai mà chuyện trùng tang cụ lại để mặt cười như thế kia vậy?

Trùng, dây Trùng có thể rơi vào bất kỳ nhà nào, nhánh họ nào hay cả 1 chi họ lớn
Có thể rất cường bạo, người nọ nối tiếp người kia chỉ trong 3 ngày, 7 ngày, 49 ngày...

Nhưng cũng có thể thoạt đầu chỉ là âm ỉ, cứ gần đủ 3 năm, lại có 1 người ra đi, lại chỉ toàn ông già, người ốm lâu năm...nên không ai để ý
Để rồi đến 1 ngày, dây Trùng bùng lên, càn quét cả những người trẻ, cả họ đại loạn

Đây là chia sẻ của em, người có nhánh trực hệ tính từ ông nội xuống, đã bị quét qua với cả 2 giai đoạn trên, khi bùng lên, chỉ riêng các con, cháu của trực hệ, trong 13 ngày Tết, ra đi 3 người, từ già đến U42

Còn việc thực hiện các biện pháp tâm linh hay không, thì đó chỉ là tín ngưỡng, hoàn toàn tùy tâm lý đức tin của từng gia đình. Không tin, không tín thì cứ kệ không làm gì cả, ngồi cười cho dây trùng tự đứt cũng được, thoải mái
Có thể chỉ 1 vài người hoặc có thể triệt để cạn đinh, hết người thì đứt thôi
Hồi em còn nhỏ ở quê (chắc trên dưới 10 tuổi) thì nhà em trai ruột bà nội em là ông A có hiện tượng này. Ông A mất rất lâu rồi, năm đó bà A mất (cũng chỉ ngoài 60 tuổi mà chắc ốm qua loa thôi) và chưa đầy 49 ngày sau thì con trai duy nhất của bà A ở cùng nhà (chắc tầm 40t) cũng đột tử mất. Có 2 người mà đã tán loạn làng trên xóm dưới rồi. Sau đó thì gia đình bên đấy không xảy ra chuyện gì nữa (cũng có lời đồn thổi ai đó đêm nhìn thấy "trùng" to như cái nón, sáng lập lòe bay qua bay lại). Em còn bé nên không hóng được gia đình có "xử lý" gì không.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top