[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2024 Vol 8

Phỗng new

Xe container
Biển số
OF-376932
Ngày cấp bằng
10/8/15
Số km
5,127
Động cơ
340,122 Mã lực
Cụ Lước cụ ý sắp sang Fin lần rồi, sang đó ko cần TV đâu.
Còn vào otofun chém, cụ cứ chém bằng tiếng Phần, xong google dịch, mợ Cậu ko bắt bẻ đc gì đâu 🤣
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
290,936 Mã lực
Cụ Lước cụ ý sắp sang Fin lần rồi, sang đó ko cần TV đâu.
Còn vào otofun chém, cụ cứ chém bằng tiếng Phần, xong google dịch, mợ Cậu ko bắt bẻ đc gì đâu 🤣
Đó là tật cố hữu của em. Giờ mà ngồi tự soi , ko hiểu tra goole cũng tự đc . Nhưng kệ cccm soi ..đó cũng là cái hay mà.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,845 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
IMG_20240318_203615_541.jpg

Mời các cụ mợ. Hôm nay làm bao ba số cho sang cái thằng người 😂
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,845 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Đạn đã lên nòng, bia đã dựng, cự ly bằng râu con kiến... Pằng chíu :)) :)):))
Pằng...chíu được thì em đã ở bà nó Tây Ninh từ ngày ấy rồi. Còn Chan Thu với Chan Tha gì nữa. Lấy đâu ra chuyện mà chém gió.
Thôi, em ngồi chấp bút đây 👋
 

ZynZyn

Xe cút kít
Biển số
OF-186539
Ngày cấp bằng
22/3/13
Số km
15,316
Động cơ
681,218 Mã lực

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,859
Động cơ
210,447 Mã lực
Tuổi
50
Em đi oánh cầu về ăn cơm với dưa ngon quá. Dưa muối chiều thứ 7, nay vừa chín tới ăn giòn tan, em không thích chua nên ăn lúc này ngon nhất. Mời các cụ mợ ạ.

IMG_20240318_204747.jpg
 

Hoàng Trang

Xe trâu
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
31,245
Động cơ
692,703 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em đi oánh cầu về ăn cơm với dưa ngon quá. Dưa muối chiều thứ 7, nay vừa chín tới ăn giòn tan, em không thích chua nên ăn lúc này ngon nhất. Mời các cụ mợ ạ.

IMG_20240318_204747.jpg
Ôi ngon! Em thích món này mà em xấu bụng nên cả năm chỉ được ăn vài lần (khi được tài trợ rau tự trồng, không thuốc sâu thì em mới được muối chua để ăn). :(
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,859
Động cơ
210,447 Mã lực
Tuổi
50
Ôi ngon! Em thích món này mà em xấu bụng nên cả năm chỉ được ăn vài lần (khi được tài trợ rau tự trồng, không thuốc sâu thì em mới được muối chua để ăn). :(
Ăn bon mồm lắm Mợ ạ. Mấy hôm nữa chua thì nấu đầu cá ăn rau sống. =P~
 

MuathuHN252

Xe cút kít
Biển số
OF-821891
Ngày cấp bằng
2/11/22
Số km
17,035
Động cơ
334,790 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Hoàng Mai, HN

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,845 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
(...em lọ mọ tiếp ạ...)
Những ngày ở Tu viện Đa Minh cuộc sống của bọn em được cải thiện rất nhiều so với hồi ở Tây Ninh. Nhờ ké khẩu phần của các đ/c bạn nên bữa nào cũng có thịt, rau từ Đà lạt chở về. Ăn sáng thì có mì 2 tôm. Cơm gạo trắng không độn. Nhu yếu phẩm thì thuốc lá, sữa, đường tương đối thoải mái. Mà còn được phát xà phòng thơm để tắm dù chưa phải là Lux hay Camay chỉ là " Trườn văn Bền và các con" thôi nhưng cũng giúp cho các nốt ghẻ lở, hắc lào biến mất sau hai tuần. Với chế độ ăn tập đều đặn lính tráng trở lên phổng phao, óng mượt, tràn đầy sinh lực.

Sau khi lắp đặt xong đài phát thanh. Các cụ nhà mình phải đi kiếm nhân viên cho đài. Mặc dù đã thông báo các tỉnh biên giới có trại tị nạn người Kh'mer tiến hành tìm người. Nhưng công đoạn cuối thì tướng Hoàng vẫn phải trực tiếp đến tận nơi.
Và thế là em và vài anh em trong đội vệ binh lên đường tháp tùng đoàn xuống trại Bến sỏi - Tây ninh. Trong đoàn còn có cụ Keo Chanda, trước khi vào Thủ Đức làm ở Đài PTTN VN trong chương trình tiếng Kh'mer ( cụ này sau làm bộ trưởng Bộ Văn hóa)
Xuất phát từ 606 sớm nên 10h đoàn đã đến nơi. Tỉnh ủy Tây ninh đã tuyển chọn được hơn 10 người bao gồm những trí thức có công việc liên quan đến nghệ thuật. Họ là những người Kh'mer chạy sang được VN trong đợt ta phản công đẩy quân Polpot vào nội địa cách đây hơn một tháng. Cuộc phản công diễn ra sau chuyến trinh sát của em 2 tuần.
Sau hai tiếng làm việc tại trại tị nạn thì các cụ nhà mình cũng tuyển được chục người gồm nhạc công, diễn viên, ca sĩ... Nổi bật trong đám đó là một cô gái Campuchia tên Vanna, cô là một vũ nữ trong đội múa Hoàng cung. Cô ta xinh xắn, tuy phải làm lụng vất vả mấy năm trong công xã nhưng vẫn giữ được vóc dáng thon thả. Sau này về Thủ Đức, tuy chưa có trang phục nhưng mỗi buổi tối chủ nhật họ đều tổ chức múa hát ở hội trường. Em đều được xem cô Vanna biểu diễn vũ điệu Apsara xem mãi thành ra thấy hay và nghiện.
Trở lại chuyến công tác. Sau khi làm việc xong ở trại Bến Sỏi cụ Hoàng đi tiếp xuống An Giang. Để lại cụ An và em ở lại vào làm việc với tỉnh để sắp xếp đưa những người Campuchia về Thủ Đức. Cụ An được mời về UB tỉnh để bàn công chuyện, dù gì cũng là người của Ban đối ngoại TƯ Đ.ảng. Sau bữa cơm trưa, cụ An đi nghỉ để đầu giờ làm việc. Cụ An hàng ngày huấn luyện bọn em ở Thủ Đức quan hệ cũng thân thiết. Tình tình cụ bỗ bã không quan cách như cụ Vy. Em hỏi :
- Mình làm việc ở đây bao lâu chú ?
- Có lẽ trong buổi chiều. Nhưng cũng phải để tỉnh sắp xếp xe cộ, mua sắm quần áo, đồ dùng tối thiểu cho họ. Nhanh nhất thì sáng mai chú cháu mình về Thủ Đức. Cậu có thể ra ngoài chơi bữa chiều thì về ăn cơm và nghỉ cùng anh em công an gác cổng. Từ giờ đến sáng mai cậu tự do. Trước cậu đóng quân ở đây hả ? Cậu có thể về thăm đơn vị một chút cũng tốt.
- Dạ, từ đây về chỗ cháu gần 30 km. Đi xe lam mất cả tiếng. Vả lại cháu cũng ít tiền.
Cụ An móc túi đưa em 20đ :
- Đây, cầm lấy. Về thì về, không ra ngoài mà chơi.
Phụ cấp hạ sĩ của em cũng chỉ được 7đ /tháng. 20đ là cũng khá đấy 😂
Đưa tiền cho em xong cụ An quay vào nhà khách. Đứng bơ vơ ở sân vài phút em đi ra bốt gác ngoài cổng. Hai cậu CA trẻ nhìn em với bộ quân phục cách mạng Campuchia, vai khoác AK báng gấp, lưng đeo khẩu K54 thấy lạ lắm. Chẳng biết là loại lính gì ?
Vì đi công tác trong nước nên em cũng không khoác bao xe với 5 băng đạn. Chỉ mang khẩu AK với hai băng đạn buộc tráo đầu đuôi. Thấy hai cậu CA có vẻ dè dặt không muốn bắt chuyện, nhìn trong bốt gác có tờ báo, em ngỏ ý mượn đọc. Cầm tờ báo em lại đi vào trong nơi có vườn hoa nhỏ nhỏ, mấy cây xoài... Ngồi bệt xuống vỉa hè em rút báo ra đọc.
Tính đọc tờ báo chút, 3h ra ngoài lang thang, tìm quán cafe làm 1 ly rồi đi ăn cơm. Tờ báo Nhân dân cũng không có gì đáng xem. Nhưng cũng còn hơn ngồi không. Em cũng không để ý từ ngoài cổng có người đi vào. Chẳng quen biết ai ở đây nên em cũng không quan tâm. Tiếng chân bước đến gần, em cũng chỉ liếc ngang sang nhìn thì đoán chắc là một cô gái. Vì thấy đi đôi dép da gót cao. Ngước mắt lên thấy cô ta mặc một chiếc quần loe, cạp cao màu đen, bên trên là cái áo sơ mi trắng bỏ trong quần. Kiểu ăn mặc thường thấy của các cô gái trẻ SG ngày ấy. Cô gái đi ngang mặt em, một mái tóc xõa ôm lấy bờ vai căng tròn tràn đầy nhựa sống. Cô gái đi lướt qua trước và cũng chẳng để ý đến người lính ngồi dưới đất đọc báo với lỉnh kỉnh súng đạn quanh người. Khuôn mặt người con gái lướt qua, chợt nhận thấy một cái gì đó quen quen. Em vội gọi :
- Út, cô Út...
Cô gái bỗng khựng lại, quay đầu nhìn em rồi bước tiếp. Lột vội cái mũ Bát lộ quân trên đầu, em đứng lên cầm mũ vẫy :
- Cô Út. Có phải cô Út bên tỉnh đội không ?
Lần này cô gái đứng lại. Quay đầu nhìn và đôi mắt bỗng ánh lên tia mừng rỡ, cả khuôn mặt cô ta rạng rỡ với một nụ cười, vẫn cái núm đồng tiền duyên dáng :
- Ôi, là anh hả ? Anh đi đâu mà lại ngồi đây. Anh trông lại quá. Em nhận hổng ra.
Tôi tiến lại bắt tay cô gái. Cô gái nheo mắt nhìn :
- Sao bộ đồ anh bận kỳ vậy.
- Giờ anh là quân nhân cách mạng Campuchia. Út đi đâu mà lại vào đây giờ này ?
(...em nghỉ chút, rồi viết tiếp ngay👋)
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,513
Động cơ
868,569 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
(...em lọ mọ tiếp ạ...)
Những ngày ở Tu viện Đa Minh cuộc sống của bọn em được cải thiện rất nhiều so với hồi ở Tây Ninh. Nhờ ké khẩu phần của các đ/c bạn nên bữa nào cũng có thịt, rau từ Đà lạt chở về. Ăn sáng thì có mì 2 tôm. Cơm gạo trắng không độn. Nhu yếu phẩm thì thuốc lá, sữa, đường tương đối thoải mái. Mà còn được phát xà phòng thơm để tắm dù chưa phải là Lux hay Camay chỉ là " Trườn văn Bền và các con" thôi nhưng cũng giúp cho các nốt ghẻ lở, hắc lào biến mất sau hai tuần. Với chế độ ăn tập đều đặn lính tráng trở lên phổng phao, óng mượt, tràn đầy sinh lực.

Sau khi lắp đặt xong đài phát thanh. Các cụ nhà mình phải đi kiếm nhân viên cho đài. Mặc dù đã thông báo các tỉnh biên giới có trại tị nạn người Kh'mer tiến hành tìm người. Nhưng công đoạn cuối thì tướng Hoàng vẫn phải trực tiếp đến tận nơi.
Và thế là em và vài anh em trong đội vệ binh lên đường tháp tùng đoàn xuống trại Bến sỏi - Tây ninh. Trong đoàn còn có cụ Keo Chanda, trước khi vào Thủ Đức làm ở Đài PTTN VN trong chương trình tiếng Kh'mer ( cụ này sau làm bộ trưởng Bộ Văn hóa)
Xuất phát từ 606 sớm nên 10h đoàn đã đến nơi. Tỉnh ủy Tây ninh đã tuyển chọn được hơn 10 người bao gồm những trí thức có công việc liên quan đến nghệ thuật. Họ là những người Kh'mer chạy sang được VN trong đợt ta phản công đẩy quân Polpot vào nội địa cách đây hơn một tháng. Cuộc phản công diễn ra sau chuyến trinh sát của em 2 tuần.
Sau hai tiếng làm việc tại trại tị nạn thì các cụ nhà mình cũng tuyển được chục người gồm nhạc công, diễn viên, ca sĩ... Nổi bật trong đám đó là một cô gái Campuchia tên Vanna, cô là một vũ nữ trong đội múa Hoàng cung. Cô ta xinh xắn, tuy phải làm lụng vất vả mấy năm trong công xã nhưng vẫn giữ được vóc dáng thon thả. Sau này về Thủ Đức, tuy chưa có trang phục nhưng mỗi buổi tối chủ nhật họ đều tổ chức múa hát ở hội trường. Em đều được xem cô Vanna biểu diễn vũ điệu Apsara xem mãi thành ra thấy hay và nghiện.
Trở lại chuyến công tác. Sau khi làm việc xong ở trại Bến Sỏi cụ Hoàng đi tiếp xuống An Giang. Để lại cụ An và em ở lại vào làm việc với tỉnh để sắp xếp đưa những người Campuchia về Thủ Đức. Cụ An được mời về UB tỉnh để bàn công chuyện, dù gì cũng là người của Ban đối ngoại TƯ Đ.ảng. Sau bữa cơm trưa, cụ An đi nghỉ để đầu giờ làm việc. Cụ An hàng ngày huấn luyện bọn em ở Thủ Đức quan hệ cũng thân thiết. Tình tình cụ bỗ bã không quan cách như cụ Vy. Em hỏi :
- Mình làm việc ở đây bao lâu chú ?
- Có lẽ trong buổi chiều. Nhưng cũng phải để tỉnh sắp xếp xe cộ, mua sắm quần áo, đồ dùng tối thiểu cho họ. Nhanh nhất thì sáng mai chú cháu mình về Thủ Đức. Cậu có thể ra ngoài chơi bữa chiều thì về ăn cơm và nghỉ cùng anh em công an gác cổng. Từ giờ đến sáng mai cậu tự do. Trước cậu đóng quân ở đây hả ? Cậu có thể về thăm đơn vị một chút cũng tốt.
- Dạ, từ đây về chỗ cháu gần 30 km. Đi xe lam mất cả tiếng. Vả lại cháu cũng ít tiền.
Cụ An móc túi đưa em 20đ :
- Đây, cầm lấy. Về thì về, không ra ngoài mà chơi.
Phụ cấp hạ sĩ của em cũng chỉ được 7đ /tháng. 20đ là cũng khá đấy 😂
Đưa tiền cho em xong cụ An quay vào nhà khách. Đứng bơ vơ ở sân vài phút em đi ra bốt gác ngoài cổng. Hai cậu CA trẻ nhìn em với bộ quân phục cách mạng Campuchia, vai khoác AK báng gấp, lưng đeo khẩu K54 thấy lạ lắm. Chẳng biết là loại lính gì ?
Vì đi công tác trong nước nên em cũng không khoác bao xe với 5 băng đạn. Chỉ mang khẩu AK với hai băng đạn buộc tráo đầu đuôi. Thấy hai cậu CA có vẻ dè dặt không muốn bắt chuyện, nhìn trong bốt gác có tờ báo, em ngỏ ý mượn đọc. Cầm tờ báo em lại đi vào trong nơi có vườn hoa nhỏ nhỏ, mấy cây xoài... Ngồi bệt xuống vỉa hè em rút báo ra đọc.
Tính đọc tờ báo chút, 3h ra ngoài lang thang, tìm quán cafe làm 1 ly rồi đi ăn cơm. Tờ báo Nhân dân cũng không có gì đáng xem. Nhưng cũng còn hơn ngồi không. Em cũng không để ý từ ngoài cổng có người đi vào. Chẳng quen biết ai ở đây nên em cũng không quan tâm. Tiếng chân bước đến gần, em cũng chỉ liếc ngang sang nhìn thì đoán chắc là một cô gái. Vì thấy đi đôi dép da gót cao. Ngước mắt lên thấy cô ta mặc một chiếc quần loe, cạp cao màu đen, bên trên là cái áo sơ mi trắng bỏ trong quần. Kiểu ăn mặc thường thấy của các cô gái trẻ SG ngày ấy. Cô gái đi ngang mặt em, một mái tóc xõa ôm lấy bờ vai căng tròn tràn đầy nhựa sống. Cô gái đi lướt qua trước và cũng chẳng để ý đến người lính ngồi dưới đất đọc báo với lỉnh kỉnh súng đạn quanh người. Khuôn mặt người con gái lướt qua, chợt nhận thấy một cái gì đó quen quen. Em vội gọi :
- Út, cô Út...
Cô gái bỗng khựng lại, quay đầu nhìn em rồi bước tiếp. Lột vội cái mũ Bát lộ quân trên đầu, em đứng lên cầm mũ vẫy :
- Cô Út. Có phải cô Út bên tỉnh đội không ?
Lần này cô gái đứng lại. Quay đầu nhìn và đôi mắt bỗng ánh lên tia mừng rỡ, cả khuôn mặt cô ta rạng rỡ với một nụ cười, vẫn cái núm đồng tiền duyên dáng :
- Ôi, là anh hả ? Anh đi đâu mà lại ngồi đây. Anh trông lại quá. Em nhận hổng ra.
Tôi tiến lại bắt tay cô gái. Cô gái nheo mắt nhìn :
- Sao bộ đồ anh bận kỳ vậy.
- Giờ anh là quân nhân cách mạng Campuchia. Út đi đâu mà lại vào đây giờ này ?
(...em nghỉ chút, rồi viết tiếp ngay👋)
1000012258.jpg

Hộp tiếp đạn bắn 1 viên, 1 viên lên nòng, còn 18 viên em bắn rả rích hóng Cụ Anh cả đêm
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top