[Funland] Những hồi ức của CCB chiến trường K !

Xe đạp ViHa

Xe tăng
Biển số
OF-159708
Ngày cấp bằng
7/10/12
Số km
1,004
Động cơ
360,454 Mã lực
Nuôi sáo trong đơn vị hồi đó như một phong trào. Dưới đại đội 1, thằng Đặc nuôi một con sáo đen. Thằng Căn ra dân cũng xin được bọn trẻ con một con sáo đá. Giống sáo đá lông màu ghi pha đen, cổ quàng khoanh lông trắng, lớn con lắm mồm, nhưng có vẻ chậm chạp hơn sáo đen. Sáo đá thì nhiều thằng bảo quê chúng nó gọi là cà cưỡng. Về chuyện giống loài, tên gọi này thì đã khởi đầu cho nhiều trận cãi nhau, quê tao quê mày.



Sáo đen thằng Đặc làm cho nó cái lồng. Con sáo đá của thằng Căn đầu tiên nuôi trong ống bơ. Nhưng nó lớn nhanh lắm, cái ống bơ chật nên lại gửi sang cái lồng sáo đen. Tuy vậy, cái giống sáo nó cũng không hiếu chiến như gà chọi hay họa mi. Chúng nó chung lồng nhưng không mổ nhau khi còn non. Chỉ tranh ăn những khi có châu chấu hai thằng bắt về.

Rồi sáo biết bay chuyền, rồi nhớn nhao trưởng thành thành “ông kẹ” sáo do được lính chiều, chuyên gây phiền phức. Hai thằng đi chơi đi nhậu đâu là huýt sáo theo cho nó oai. *** sáo tanh lòm, ỉa trắng vai áo lính mà bọn nó vẫn chịu được. *** ai vừa mũi người ấy, ăn chơi phải nghiến răng. Có điều sáo còn thích phẹt cả vào áo của thằng Tào anh nuôi khi đang phơi nữa. Thằng này thì kỹ tính sạch sẽ, mà lại không yêu động vật lắm, nên có lần nó rình vồ được quả tang, dọa bóp chết toi. May nó nghĩ thế nào lại tha. Cả hội đang đánh tiến lên, một con sáo nhảy vào cắp cái bút bi ghi điểm, bay ra suối thả cái tõm. Điên ruột...

Đoạn vĩ thanh về cặp sáo này. Lính 78 ở đơn vị tôi, đến năm 82, từ khi có Luật NVQS thì được chiếu cố hơn. Tác chiến dài ngày không phải đi nữa. Chỉ có xuống anh nuôi giúp việc lặt vặt hoặc tăng gia rau cỏ cải thiện...chờ đợt ra quân gần Tết. Gia tài có gì đâu? Mấy chục phụ cấp tiền Rịa lẫn tiền Việt. Anh em còn ở lại, trong bữa nhậu chia tay, góp vào mỗi người cho một ít như người ta bỏ phong bì đám cưới bây giờ. Màn mới lĩnh đem mắc cho chó để liên hoan. Ra chợ làm đôi tông Thái gan gà, ít xấp vải Tháilan, đôi cục xà bông Camay, cái hộp quẹt ga sơn mài… nhét vào cái bồng lép kẹp là lên đường về quê mẹ.

Chuyến xe về nước, trên thùng tất nhiên ngoài những cái bồng lép cũng có cả những cái ba lô căng phồng thuốc Samit, kem đánh răng 3 màu, vải ốt pho Thái...Sợ bẹp cái lồng sáo, hai thằng để lên trên đống ba lô. Sáo thì không phân biệt được ba lô lép của chủ, ba lô đầy của sĩ quan đi buôn. Cứ buồn ỉa là nó phẹt lung tung. Mấy ông sĩ quan đi "công tác" nhờ xe lính ra quân, giắt K.59 tưởng mình to, dọa quăng cái lồng sáo đi thì bị một trái nặng nặng tròn tròn gõ cái "cốp" vào mũ. Từ đó thôi không dám “hót” nữa. Đời thằng lính chiến cùi, có cái lồng sáo là quý nhất, có họa khùng điên mới dây vào với chúng nó làm gì ?

Trạm Long Bình, hành quân bộ ra ga Hố Nai, lên tàu hồi hương trên chuyến tàu áp Tết...Đến ga Đà Nẵng tàu dừng nghỉ lâu. Cả sân ga xanh rì áo lính tràn xuống ăn uống, rửa ráy. Chợt thấy tiếng kêu thất thanh ở hàng cơm bên cạnh. Hóa ra là hai con sáo thừa cơ lao vào cướp cá cơm với tôm kho của người ta đang ăn. Bộ đội cười rộ lên...Mấy cô mấy bà đang dùng bữa chắc đã có chồng, nhưng hẳn là chưa thấy một giống chim nào láo như thế! Không hổ danh chim bộ đội. Thằng Căn vỗ bốp bốp vòi nước máy đang chảy gọi:" Sáo tắm, sáo tắm!" Hai con sáo sà xuống, xòe cánh, vãy đuôi quạt nước tung tóe, la chí chóe. Dân tình bâu cả lại xem sáo tắm trên sân ga. Có người nằng nặc đòi trả 700 đồng đôi sáo cọc cạch này. Một số tiền khá lớn lúc đó, nhưng chúng nó dứt khoát không bán. Ai lại đi bán đồng đội bao giờ?

Qua đèo Hải Vân, ra đến đất Quảng Bình. Tàu bắt đầu chạy nhanh... Một con châu chấu ở đâu lạc vào bậu trên cửa sổ tàu. Thằng Đặc nhanh tay vồ được. Nó dứ dứ cho con sáo đen của nó, nhưng con đá lại giật được. Vẫn sẵn thuộc tính sở hữu, thiên vị nên nó mở lồng, túm con đá, lấy lại con châu chấu cho con đen ăn. Con châu chấu hơi to, con đen cặp ngang mỏ, lừa lựa xoay dọc để nuốt. Đã thế lại còn chui khỏi lồng, nhảy lên bậu cửa tàu để lảng xa con đá. Hấp! Một cơn gió phất qua, bạt con đen khỏi ô cửa sổ. Thằng Đặc nhoài mình ra khỏi ô cửa gọi ời ời, sáo ơi, sáo à...Tiếng gọi của nó lạc đi trong tiếng bánh sắt nghiến ray ầm ầm....

Con sáo đen vẫn còn bay đuổi theo đoàn tàu mãi mới đuối hơi, rồi mất tích trong bầu trời phía sau...

Con sáo đá thằng Căn mang về quê, thôn Mai Hiên, Mai Lâm huyện Đông Anh nuôi. Một thời gian sau cũng chết. Chắc vì nó cũng nhớ héo hắt cái phum rừng Ba Tàhiên, nơi quê nhà của nó…
 

xomo

Xe tăng
Biển số
OF-124567
Ngày cấp bằng
17/12/11
Số km
1,242
Động cơ
65,687 Mã lực
Con sáo đen vẫn còn bay đuổi theo đoàn tàu mãi mới đuối hơi, rồi mất tích trong bầu trời phía sau...

Con sáo đá thằng Căn mang về quê, thôn Mai Hiên, Mai Lâm huyện Đông Anh nuôi. Một thời gian sau cũng chết. Chắc vì nó cũng nhớ héo hắt cái phum rừng Ba Tàhiên, nơi quê nhà của nó…
2 câu này chất quá. Chất!
 

tuvahangtong

Xe tải
Biển số
OF-68554
Ngày cấp bằng
17/7/10
Số km
281
Động cơ
433,330 Mã lực
Mới đọc thấy hành văn của cụ ít chau chuốt hơn cụ Pain, nhưng đọc hết thấy cũng đầy chất dí dỏm, mà cụ tham za sâu hơn cun Pain, mặc dù mới lập nhõn chiến công bắn hòn đá...
Cụ hồi ký tiếp đi cháu đọc mới
 

MinhNam_1805

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-123850
Ngày cấp bằng
12/12/11
Số km
190
Động cơ
381,596 Mã lực
Website
www.kyvatkhangchien.com
Bản đồ tổng kết chặng đường trên đất Cam của cụ Trungsy1 (Tác giả hồi ức Biên giới Tây Nam, được bác Xe đạp bốt tại đây) để các bác dễ hình dung. Bản đồ đã được đưa lên cùng topic Biên giới Tây Nam của cụ TS1 bên trang www.Khucquanhanh.vn

Link full size: http://direct2.anhso.net/original/2/27442/1632011222512192.jpg

Các bác ấy đang hô nhau off tại đây

http://khucquanhanh.vn/diendan/showthread.php?342-Offline(Phần-2)&p=36633#post36633

 
Chỉnh sửa cuối:

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
223
Động cơ
333,722 Mã lực
Nhà em cũng mới ọp ẹp chí chết đây!
Vô SG 3 ngày, cả ba ngày đều đụng trận! Địch ngắc ngoải, ta cũng bị thương! :D
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,590
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Nhà em cũng mới ọp ẹp chí chết đây!
Vô SG 3 ngày, cả ba ngày đều đụng trận! Địch ngắc ngoải, ta cũng bị thương! :D
Phía Bắc cũng ác liệt không kém cụ Tôm à? Hai ngày 3 trận chứ kể tao ngộ chiến.8-}
 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
223
Động cơ
333,722 Mã lực
Phía Bắc cũng ác liệt không kém cụ Tôm à? Hai ngày 3 trận chứ kể tao ngộ chiến.8-}
Hờ, mình cũng nghe tin là ngoài đó uýnh nhau quá dữ dội, có thằng cha LQY nào đấy bị thương nặng lắm! :D
Phia TN thì cũng ác liệt quá trời, lựu đạn chày quăng tới tấp, đạn nhọn bắn rầm rầm....
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,590
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Hờ, mình cũng nghe tin là ngoài đó uýnh nhau quá dữ dội, có thằng cha LQY nào đấy bị thương nặng lắm! :D
Phia TN thì cũng ác liệt quá trời, lựu đạn chày quăng tới tấp, đạn nhọn bắn rầm rầm....
Bị cũng khá nặng nhưng vẫn cố chống cự. Em là người làm viên nhân đạo cho đỡ tốn bông băng...=))
 

Xe đạp ViHa

Xe tăng
Biển số
OF-159708
Ngày cấp bằng
7/10/12
Số km
1,004
Động cơ
360,454 Mã lực
Hờ, mình cũng nghe tin là ngoài đó uýnh nhau quá dữ dội, có thằng cha LQY nào đấy bị thương nặng lắm! :D
Phia TN thì cũng ác liệt quá trời, lựu đạn chày quăng tới tấp, đạn nhọn bắn rầm rầm....
Bác Tôm sao không bay ra cho vui nhỉ ! Ôi trời ơi, chuyện đơn vị này đơn vị kia tưng bừng luôn.

Thèng cha LQY ấy cố ngoi ngóp đến trận thứ ba là ...buông súng cầu cứu em. May là em nhớ tới đồng chí Pain nên gọi đồng chí tới làm nốt viên cuối cùng rồi khênh lên xe, khỏi ngắc ngoải bác ạ ! :D
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,590
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Bác Tôm sao không bay ra cho vui nhỉ ! Ôi trời ơi, chuyện đơn vị này đơn vị kia tưng bừng luôn.

Thèng cha LQY ấy cố ngoi ngóp đến trận thứ ba là ...buông súng cầu cứu em. May là em nhớ tới đồng chí Pain nên gọi đồng chí tới làm nốt viên cuối cùng rồi khênh lên xe, khỏi ngắc ngoải bác ạ ! :D
Nhưng công nhận thèng cha ấy lì lợm thật, lúc em gạt chốt an toàn cũng thấy..run tay:-ss
 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
223
Động cơ
333,722 Mã lực
Bác Tôm sao không bay ra cho vui nhỉ ! Ôi trời ơi, chuyện đơn vị này đơn vị kia tưng bừng luôn.

Thèng cha LQY ấy cố ngoi ngóp đến trận thứ ba là ...buông súng cầu cứu em. May là em nhớ tới đồng chí Pain nên gọi đồng chí tới làm nốt viên cuối cùng rồi khênh lên xe, khỏi ngắc ngoải bác ạ ! :D
Khiêng lên xe làm gì cho phí sức trai! Xuống kêu nhà bếp làm món thắng cố free... =))
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,590
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Khiêng lên xe làm gì cho phí sức trai! Xuống kêu nhà bếp làm món thắng cố free... =))
Lúc này là em chuẩn bị lên quy lát.....hắn vẫn lì lắm. Sau đó khoảng 2 tiếng thì em bóp cò phát nhân đạo:D


 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
223
Động cơ
333,722 Mã lực
Mà công nhận mấy lão đó MÁU thiệt!
[video=youtube;g1TH8vUeDkY]http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=g1TH8vUeDkY#![/video]
Mấy lão chú ý cái đoạn 4:00 đến 4:49 và từ đoạn 7:15 trở đi! Có thằng cha nào đó ỏng ẹo như trúng gió...:D
 

Xe đạp ViHa

Xe tăng
Biển số
OF-159708
Ngày cấp bằng
7/10/12
Số km
1,004
Động cơ
360,454 Mã lực
Cùng trung đội thông tin tôi có Thịnh đen 2W. Anh Thịnh đi lính năm 1977, quê huyện Bình Xuyên, tỉnh Vĩnh Phúc, vào đơn vị chiến đấu trước tôi mấy tháng. Tay này nghịch ngầm và hay xem trộm thư của người khác rồi lôi ra bôi bác rất khó chịu. Thời đang chiến dịch tổng tiến công Ph’nom Penh, chúng tôi chưa được công khai sử dụng chiến lợi phẩm nên bữa ăn toàn là cá khô mục mang từ nước sang. Hành quân liên miên cả ngày lẫn đêm, cán bộ soi từng li từng tí, làm gì có lúc nào sểnh ra mà cải thiện? Ăn uống kham khổ chết mẹ! Thế nhưng thằng Hải “Thái lọ” truyền đạt khi viết thư về nhà lại kể đại loại: “…Gia đình đừng lo gì. Chúng con bên này ăn uống phủ phê toàn gạo trắng. Campuchia là đồng bằng to nhất của sông Mê kông, lúa mọc hoang đầy đồng…Thực phẩm toàn cá tươi ăn phát ớn!…”. Nó viết thế chắc để gia đình yên tâm. Thịnh đen vớ được đoạn đó, cứ đến bữa ăn, nhìn thấy cá mục lại quay sang thằng Hải lên giọng lải nhải: “…Toàn cá tươi ăn phát ớn! Toàn cá tươi ăn phát ớn…! “. Thế thì bố thằng nào chịu được! Thằng Hải Thái bình tức quá hắt nguyên bát nước mắm cá mục vào người cha Thịnh. Cả hai quăng bát đũa, lao vào chiến nhau giáp lá cà. Anh em xúm vào giằng mỗi đứa ra một nơi.

Tôi thì bị quả khác. Tính tôi thì chỉ thích mơ mộng những điều phi thường hoành tráng. Trong đầu lơ mơ toàn truyện của Pautobxki, của A. Daudet…(!). Những cuốn sách đó ảnh hưởng đến tâm tính khá nhiều. Tết năm 1979, khi viết thư cho con em gái, với giọng đầy chất người hùng tôi bệ nguyên đai nguyên kiện một câu của đài BBC nghe được trên radio vào trong lá thư ấy: “…Khờ me đỏ không chịu nổi sức tiến của chiến xa và pháo nặng, tan rã trong vòng chưa đến một tuần…”. Cụm từ này hấp dẫn tôi ghê gớm. Anh Thịnh dòm qua vai đọc trộm được, cứ thấy tôi lại gân cổ cò: “Ui! Ui…! Chiến xa vớí pháo nặng đến kìa!”. Chẳng nhẽ lại đập cho một cái bẹt mặt! Nhưng hắn to con hơn nên tôi chỉ lầu bầu chửi lại. Thằng cha Vĩnh “toét” mà mắt tinh gớm! Vĩnh Phúc ngày xưa nhiều người đau mắt nên lính bôi bác gọi là tỉnh Vĩnh toét. “Toét mắt là tại hướng đình. Cả làng em toét chứ mình em đâu?”.

Ngoài những lúc khó chịu ấy ra thì anh Thịnh chơi với tôi cũng khá hợp. Quê hương bản quán của anh Thịnh tôi mô tả vanh vách làm hắn ngạc nhiên. Tôi kể về những trưa trung du nắng như thiêu như đốt. Tụi trẻ con chúng tôi đầu giắt đầy quả ké đầu ngựa vì rúc bụi, đi tìm chùm quả ngô rang vị nhan nhát, nhơn nhớt, quả khuôn mánh tim tím chua ngọt, cây bồ quân đầy gai xé xoạc cái áo hiệu Đức Hạnh loang lổ mực tím…Anh Thịnh hỏi sao mày biết? Biết đến cả tên những cái cây quả dại quê tao. Tôi bảo hồi sơ tán bom Mỹ lần 1 thì tôi đã ở đấy, trong xã Bá Hiến dưới chân Tam Đảo, nơi Bệnh viện I bộ Giao Thông của ông già tôi đã tạm đóng đô. Tại chính quê anh ấy, tôi đã thấy, đã thử chạm vào một quả tim người thật, được để trong một cái đĩa tây phủ lá chuối sau một ca mổ tử thi của kíp mổ ông già, trước khi thấy quả tim thằng Khoát vận tải bật ra khỏi lồng ngực mà vẫn còn co bóp trong trận luồn sâu phum Th’mei. Mối quan tâm, sự chia sẻ về một vùng đất quen khiến chúng tôi quý nhau hơn.

Trong một đợt truy quét định kỳ mùa mưa vào sâu trong chân núi URăng. Theo kế hoạch là 5 ngày, đã sang đến ngày thứ ba. Cả tiểu đoàn đang chuẩn bị hành quân về cứ thì trung đoàn lệnh xuống là D4 đứng chân tại chỗ. Cho các đại đội tản ra, bung rộng đội hình, bố trí đón lõng vì tiểu đoàn 6 đi mũi sườn vừa diệt được địch. Địch đang chạy về hướng chúng tôi. Tiểu đoàn 6 gặp một đơn vị địch nhỏ đang hành quân. Có cả một con voi chuyên chở vũ khí đi lẫn trong đội hình. Lính D6 thực hành xung phong tao ngộ chiến, diệt được một số, và diệt cả con voi thồ hàng bằng B.40. Trong mùa mưa năm 1980, gặp và diệt được vài thằng như thế là rất hiếm, có thể coi đó là chiến công to

Tiểu đoàn tôi giăng ngang đội hình chờ địch. Chúng tôi thu vội dây về vì đã bung đội hình, khoảng cách giữa tiểu đoàn bộ với các đại đội đang phục kích khá xa. Lúc đầu còn háo hức vì nghe thông tin trung đoàn bảo bọn này vừa từ Thái lan về, nhiều hàng nhiều đồ lắm. Nhưng chờ mãi không thấy địch đâu, không biết nó chạy hướng nào. Gạo chỉ còn đúng một ngày. Cáp đen anh nuôi, mới nhận chức đại đội phó C2, sốt ruột bảo Thịnh đen gọi về tiểu đoàn bộ liên tục. Gì chứ để lính đói thì không chịu được! Gọi đến lần thứ 3 cùng một thông tin giàu chất anh nuôi hơn chất tác chiến như thế. Ông Thào nổi cáu điện xuống trực tiếp mà không dùng mật danh, lệnh C2 cho bớt khẩu phần lại, nấu cháo mà ăn chứ không được rời vị trí phục kích. Thịnh đen vốn không phục, gí tổ hợp vào tai anh Cáp, bảo ông nghe cho rõ, đừng có hỏi nữa tốn pin lắm! Cáp đen phát khùng thẳng tay tương một quả đúng giữa mặt Thịnh đen. Một con người bình thường, trong một phút bất ngờ lại có những hành động điên khùng. Thịnh đen giật ngay khẩu AK của thằng liên lạc, mở nấc liên thanh nhè cẳng Cáp đen điểm xạ hai viên một, đi gần nửa băng đạn. Đất cày tung dưới chân, Cáp đen nhảy cẫng lên theo nhịp bắn, chạy xuống B2.

Đại đội 2 báo về tiểu đoàn. Anh Nhương cho thằng Vỹ xuống thay. Về đến cứ, truyền đạt áp tải Thịnh đen ra giao cho trung đoàn bộ. Ở ngoài đó, Thịnh đen chui hầm giam của vệ binh trung đoàn một tuần liền. Lang thang lao động đào hầm ngoài Ban tác chiến một thời gian thì lại lù lù đeo ba lô về tiểu đoàn bộ chờ quyết định kỷ luật. Không hiểu sao người ta không giữ Thịnh đen luôn ngoài đó. Suốt thời gian về lại, trung đội thông tin không ai nói chuyện gì với anh Thịnh. Hắn tự nhiên lầm lỳ như một người câm, không chịu làm gì, nằm từ sáng đến tối. Thái độ tỏ ra rất bất cần. Anh Nhương thấy khó chịu cũng chỉ dám chửi đổng chứ không dàn mặt. Anh Thịnh cũng không nói chuyện với tôi nữa. Sự nặng nề này chấm dứt khi anh Thịnh nhận quyết định tước quân tịch, đuổi về địa phương. Mà chắc anh ấy cũng đi một mình thôi chứ người đâu ra mà áp tải mấy ngàn cây số trong thời buổi ấy.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top