[Funland] Những hồi ức của CCB chiến trường K !

ocbong

Xe hơi
Biển số
OF-28253
Ngày cấp bằng
3/2/09
Số km
157
Động cơ
485,440 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Cả câu hỏi lẫn câu này của cụ em vẫn....không hiểu. Cụ có thể giải thích thêm được không ạ !
Vâng! Về câu hỏi thì em chỉ muốn biết các cụ chiến đấu ngày ấy bây giờ làm gì, ví như cụ chẳng hạn. Hơn nữa em cũng hay đi đây đi đó nhiều, kể cả TQ nên biết cũng lắm, và tình cờ ở thớt nào đó cụ nói cụ ở TQ, có cả ảnh bác Thà Pgđ bv mà em có đi ăn cưới con bác ấy hồi 2009 thì phải.
Về câu trả lời thì em nghĩ cụ fun là giờ cụ làm bộ đội nên em cũng fun tý thôi. Nếu có gì mạo phạm thì cụ bỏ quá.
 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
219
Động cơ
333,722 Mã lực
Vâng! Về câu hỏi thì em chỉ muốn biết các cụ chiến đấu ngày ấy bây giờ làm gì
Hehe...Trả súng đạn cho nhà nước rồi thì em về với Mẹ của em! Chủ yếu là cày cuốc kiếm ăn thui....
Như lão XeĐộp kia thì chắc là làm nghề ngắm gái Tuyên là chính! Ơ, nếu không phải thì đừng nổi cạu nha, chú Y!
Còn như tớ thì chán làm ruộng rồi, bi giờ chuyển qua làm thằng Bán Nước! :D
 

Xe đạp ViHa

Xe tăng
Biển số
OF-159708
Ngày cấp bằng
7/10/12
Số km
1,004
Động cơ
360,454 Mã lực
Các cụ vui tính quá !

Bác Tôm đang ca bài " Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa " đấy hả ? À mà đượt này em có chút gụ ngâm tầm gửi nghiến mang xuống HN cho mấy bác thẩm định. Nếu uống mà không thấy bác nào...bị sao thì em lên rừng lấy về ngâm đại trà và gửi cho bác nhá ! :D

Cụ ocbong : ý em nói em là bộ đội theo nghĩa...cửu vạn cụ ạ. Em nghĩ vui vẻ tám với nhau tý có chết ai đâu. Cụ hay đi TQ thì hôm nào lên thông báo trước sang Box TQ nhé. Có gì anh em giao lưu với nhau chút cho vui.
 

AF-1

Xe buýt
Biển số
OF-164
Ngày cấp bằng
8/6/06
Số km
523
Động cơ
586,200 Mã lực
Cụ Xe đạp post tiếp đi, em vẫn đang hóng ạ =D>
 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
219
Động cơ
333,722 Mã lực
Bác Tôm đang ca bài " Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa " đấy hả ? À mà đượt này em có chút gụ ngâm tầm gửi nghiến mang xuống HN cho mấy bác thẩm định. Nếu uống mà không thấy bác nào...bị sao thì em lên rừng lấy về ngâm đại trà và gửi cho bác nhá ! :D
Có thì gởi! Mấy đợt trước tớ cứ hóng miết!
Mấy lão HN thì phải xài loại cao đô hơn mới có tác dụng, như lão Vị xuyên 84 là biết ngay! :D Yếu cơ hết roài...
 

Xe đạp ViHa

Xe tăng
Biển số
OF-159708
Ngày cấp bằng
7/10/12
Số km
1,004
Động cơ
360,454 Mã lực
Lính Sư 9 miền đông Nam Bộ hồi mới thành lập toàn các anh lính Nam. Sau này mới được bổ sung lính Bắc. Anh dạy em, cán bộ dạy chiến sĩ…Mỗi đơn vị có đặc thù riêng, mang đậm dấu ấn của những người đi trước. Lớp sau vẫn mang những phong cách sinh hoạt, thậm chí ngôn ngữ nữa, đậm chất quê hương Nam Bộ_ nơi đơn vị được sinh thành. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn dùng những từ ngữ, những ví von Nam Bộ một cách tự nhiên vô thức nhất. Đâu có đó! Kể cả thói quen ăn rau cải xanh sống cay xộc mũi, hay nhai rau ráu quả đậu đũa tươi một cách ngon lành. Các cụ nhà tôi bây giờ vẫn bảo: “Thằng này vào Nam sống thì hợp”

Những đơn vị khác nhau có những thói quen, những tập quán ăn ở hay sở trường chiến đấu cũng khác nhau. Lính cũ đã tổng kết thành ngữ: “Ăn sư 9, nhịn sư 5, nằm sư 7”. Nhưng chắc chuyện uống rượu, chuyện nhậu thì hẳn đơn vị nào cũng giống đơn vị nào. Vào ba ra bảy, uống rượu bằng chén (bát) là bình thường. Dọc ngang chiến trường, nằm chốt rừng thẳm lấy, đâu ra ly chén kiểng mà không uống bằng bát? Ở nhà có biết giọt rượu, điếu thuốc là cái gì đâu? Một chén con rượu mùi cam, rượu chanh mậu dịch đã nóng rần hết mặt. Đến khi sang đất Campuchia này, tôi bắt đầu biết hút thuốc, uống rượu thực sự. Không hiểu sao lính chiến và thi sỹ thường hay kết duyên với rượu. Tận thời vạn cổ đã tuý ngoạ sa trường. Đã đành thi sỹ mượn tửu tìm cảm hứng. Còn chiến sỹ từ đời nào quân lệnh chắc cũng như sơn, nhưng sao vẫn uống? Thậm chí uống tàn canh khói lửa những khi có dịp.

Nhớ nhất có lần anh nuôi C2 bắn được con heo rừng chửa nặng hơn tạ. Gần nửa đêm khiêng về đội hình đại đội, liền ngả ra đun nước làm lông ngay. Mấy thằng dưới B gác đêm thính như chó, thấy ánh lửa nhập nhoạng, vội về lán trung đội kéo chân đánh thức mấy thằng đang ngủ, bảo sang ngay xin miếng không chậm chúng nó tém hết. Chỉ một lát sau là thấy cả một đám ba toa tự nguyện lăn vào chặt xương xả thịt, làm lòng…Chế bọ chính trị viên phó tức quá chửi đ…má thằng nào ra gác thì gác đi chứ cháo đã chín đâu? Tý chín tao gọi! Bọn gác đêm trở ra nhưng chắc chúng nó vừa gác vừa ngó về ánh lửa trong bếp

Mồi quá chuẩn rồi, chỉ còn thiếu mỗi chất cay. Không lẽ ăn vã? Cáp đen hô một tổ 5 thằng bố trí hoả lực, xung lực cẩn thận băng rừng ra dân lấy rượu. Đơn vị lúc đó mới được bổ sung tân binh anh em lính Nam, gần như toàn tòng dân nhậu được! Vừa nghe tới rượu, chúng nó hô xung phong ầm ầm. Dốc hết đồ trong ba lô ra. Tống vào đấy vài cái can vàng 5 lít. Đội hình một M.79, một B.40, ba AK với đầy đủ bao xe. Được rồi! Mười bốn cây số cả đi cả về mà chúng nó hành quân chỉ mất có hơn hai tiếng đồng hồ. Về gần đến đội hình còn bắn “bắt liên lạc” tử tế. Ở nhà tất cả đã sẵn sàng. Nhậu thôi!

Rượu dốc ồng ộc ra bát thẳng từ miệng can. Lúc đầu còn bí mật rì rầm. sau rồi rượu vào lời ra. Nam vô tửu như kỳ vô phong. Này thì quê hương “Đồng khởi” – Z… ô! Này thì Hải Phòng - Đà Nẵng kết nghĩa – Z…ô! Này Hà Nội Huế Sài Gòn – Z…ô! Rượu vào hừng hực, hơi men chuếnh choáng. Những bàn tay đập sầm sập xuống sạp, những cái thìa gõ thật lực vào ca inox, vào băng đạn theo nhịp bài hát hát gì về Sơn tinh - Thuỷ tinh hỏi cưới Mỵ nương. Bài hát này đã được chế lại rất thịnh hành khi đó để bôi bác mấy ông cán bộ muốn chạy lên trung đoàn bộ: “Sáng sớm hôm sau, đây đó xuất hiện hai chàng, hai - hai chàng. Tay K 54, một tay - một tay ca táp. Trà thơm ngang nhau. Thuốc thơm ngang nhau. Trung đoàn khó phân – khó - khó phân…!” Z…ô! Z…ô! Z…ô! Thằng thông tin kia chạy đi đâu? Đã có lệnh rút đâu mà chạy? Quay lại! Cho nó băng nữa! Không thì đổ vào đầu nó! Cứ thế! Rồi….rồi…!

Tôi đã líu cả lưỡi, loạng choạng mò xuống bếp với cái đầu đẫm rượu. Mở cái vung nồi nhôm quân dụng đang nấu cháo, thấy cả cái bọc bao tử heo lùng nhùng chúng nó mới vừa tống vào. Chẳng còn biết sống hay chín, múc ngay một trong những cái bọc trong suốt. Trong đó cái bào thai heo lớn hơn con chuột nhắt vẫn còn trắng đục húp đánh soạp một cái. Lần mò vịn theo cái lan can về khu lán chỉ huy. Quăng xác lên sạp, còn hồn du tiên lên chín tầng trời…
 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
219
Động cơ
333,722 Mã lực
Phải công nhận là thời ấy, các bậc đàn anh như lão TS1,LTT...cũng giống như lũ đàn em tụi tớ sau này! Nhậu bá đạo luôn!
Lúc mới vô lính, mấy tên biết nhậu là gì đâu, nhưng chỉ qua vài mùa trăng là tên nào tên đó uống như hũ hèm....
Bình thường có tý gì ngon: nhậu! Đi rạc cẳng mấy tháng trong rừng, nay được ra phum nghỉ vài ngày: nhậu! Lễ:Nhậu! Tết nhậu..chia tay chia cẳng: nhậu...Nói chung là nhậu búa lua xua! :D
Nhậu là phải có nhạc sống, thế mới vui! Nhớ ngày đầu ở phum Thala, bà con Kh'me thấy contop Việt Nam hò hét thì hơi bị lạ, kéo nhau coi tấp nập luôn! Ngày thường hoặc ngày lễ thì lính toàn hát những bài hùng ca, "dồn dập bước quân hành"! Nhưng những ngày Tết thì toàn là những bài nhớ nhà da diết....Buồn đếch chịu được!
:D
 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
219
Động cơ
333,722 Mã lực
Sẵn chuyện nhậu, cho nhà em xin ké đại một chút nhá, ông chủ topic:
Nói về nhậu! Hồi đó tụi tui nhậu có hai loại rượu: rượu thốt nốt (giống như bia hơi) và rượu do dân K nấu (tương tự như cuốc lủi bên mình). Lúc mới sang dó, tui không biết uống một giọt, nhưng đến khi ra quân thì cũng nốc được gần 2 lít ! Sau này xuống đô dần dần....! Có một lần, sau khi được nghỉ ngơi, tĩnh dưởng...cả bọn tụi tui mò xuống phum kiếm rượu uống, rượu thì không thiếu, bà con trong phum thì quen biết rồi và cũng thương đám lính tụi tui. Nên khi thấy đám này ló mặt vào là biết rồi! Thôi thì nhà có gì làm nấy! Thịt khô thì quá ngon, cá suối thì cũng tốt, bí quá thì hái mấy đọt rau, trái mướp...vô xào sơ hay luộc lên là có mồi nhậu! Khi nào tụi tui nhận nhu yếu phẩm thì cũng mang vô phum để samakhi với đồng bào! Thịt hộp hết dát, mì gói...bịch mắm cô mặn đắng....tất cả đều xài tuốt, nhậu tuốt! Lần đó tụi tui nhậu từ trưa đến khoảng 4 giờ chiều, từ chủ nhà đến khách đều chuyển qua nói giọng Irac hết, tui đứng dậy định xuống cầu thang, mắt mũi nhìn một thấy 10, cầu thang không bước nhè khoảng không mà bước...Vậy là tui làm luôn Batman...té dang tay dang chân y như bay vậy! Bị một cú trời giáng vậy mà không thấy đau, lại sẵn đó nằm ngủ luôn, báo hại mấy thằng kia vừa dìu vừa khiêng tui về đơn vị, bữa sau được nghe một trận chửi tanh banh...
Thằng bạn tui một hôm không biét buồn chuyện gì tự dưng nổi cơn ngứa, rủ cả đám vô nhà mẹ nuôi nó nhậu. Nghe tới nhậu cả đám đang xìu xìu, ển ển chợt tỉnh hẳn lên, mắt sáng trưng, vổ tay rầm trời! OK! Nhậu muôn năm!!! Thằng này nhận một bà mẹ người K. làm mẹ nuôi, hai mẹ con thương nhau lắm, lâu lâu, không thấy thằng con đâu là bả lại vô đơn vị thăm, chính vì vậy mà tụi tui cung được hưởng ké đồ ăn của bả cho thằng con nuôi!
Đến nhà mẹ nuôi, nó xung phong đi kiếm đồ nhậu, kiếm gì dâu cho xa, gà có mấy con dưới sàn, lùa bắt dể ợt! Cũng được 2 món, xào ớt và canh chua....đủ để đưa 4 thằng trời đánh này lên tiên cảnh! Má nó thì lôi rượu ra, một hũ khoảng độ 3 lít, vậy là có cuộc chơi rồi! Mùa mưa nên nhậu vô lắm, uống vô cảm thấy ấm áp vô cùng. Đang nhậu ngon lành thì thấy C trưởng bước vô, cả đám tái mặt, có chuyện gì rồi! Sao không cho cái thằng liên lạc đi kêu mà đích thân ổng đi vậy ta....4 thằng tự dưng buồn héo! Thì ra là không phải, ổng cũng đi nhậu, với mấy tay trưởng, phó phum...Nửa chừng nghe tin có đám trời đánh của ổng nhậu nên đi kiếm nhâu chung, nói chuyện cho vui! Ngồi với mấy tay kia, nói chuyện không sướng, nửa câm nửa ngọng! Vậy là cuộc nhậu đã vui thì lại càng vui hơn, thằng liên lạc xách tới nguyên một con gà luộc nữa..."đạn kiểu này thì bắn gì hết, thủ trưởng!". Tội nghiệp má nuôi, thấy vậy, bả đứng dậy đi kiếm rượu tiếp cho tụi tui! Dáng đi khập khiểng do bị thấp khớp trong cơn mưa nặng hạt khiến lũ chúng tôi xúc động....Ở đâu trên thế giới này, người hạnh phúc nhất cũng là người phụ nữ và đau khổ nhất ũng là người phụ nữ! Bà nghèo lắm, chồng con bị P.đưa đi lao động ở đâu không rõ, coi như đã chết rồi....bà cứ ở vậy một mình, không họ hàng thân thích gì. Ngôi nhà mà tụi tui đang ngồi là do đơn vị dựng lên tặng bà! Cũng qua chuyện dựng mấy căn nhà cho bà con ở đây mà đồng bào quý mến đơn vị tụi tui hơn, giúp đỡ đơn vị nhiều hơn trong việc nắm P.! Câu chuyện cứ ầm ĩ bên hũ rượu, thôi thì đủ thứ trên đời, thằng này thì kể hồi còn ở bên nhà có yêu một em, đem trăng cũng hẹn hò rủ nhau đi chơi. Đi cạnh nhau mà không dám cầm tay nhau! Đồ chết nhát! Thủ trưởng cũng mạnh miệng kể chuyện yêu một thời của ổng, cũng thắm thiết, cũng bịn rịn, cũng mít ướt....Chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tiếp, chuyện khôn chuỵen dại...tất cả được đưa lên chiếu nhậu! Đang ngon trớn thì một thằng tự dưng mếu máo" Em nhớ quá, thủ trưởng ơi" "Nhớ gì mày?" Nhớ nhà...."
Mẹ kiếp, tự dưng lại khơi đúng cái chuyện lâu nay cứ âm ỉ trong lòng....
Thôi, đừng nói nữa, đừng nhớ nữa, hát đi tụi bây! Tiếng C trưởng nghe cũng hơi lạc rồi....Thì hát, hát lên đi, anh em, hát để quên nỏi nhớ nhà mà thằng kia lỡ nhắc, hát cho vui đời lính chiến ngang tàng....Quan hát trước, lính hát sau! Giọng hát lúc này sao mà hay đến thế, lời hát bây giờ sao mà thấm ruột, thấm gan....Mày hát bài đéch gì mà buồn quá, kiếm bài khác cho bốc lên đi! Cả hội đứng dậy, chân cẳng líu quíu nhảy nhót trong hơi men, nồi niêu được tận dụng để hổ trợ cho những "đôi chân vàng" đang xiêu vẹo, ngất ngưỡng...
 

AF-1

Xe buýt
Biển số
OF-164
Ngày cấp bằng
8/6/06
Số km
523
Động cơ
586,200 Mã lực
Cụ cúp máy cánh mắm tôm góp chuyện hay quá, thích quá, nhà cháu đội ơn cụ ạ !
 

Xe đạp ViHa

Xe tăng
Biển số
OF-159708
Ngày cấp bằng
7/10/12
Số km
1,004
Động cơ
360,454 Mã lực
Thôi chờ xong cái vụ bác LTT này xong cụ Tôm phọt luôn cái ký ức của cụ lên đi .

À mà hình như dạo này mấy em kế toán cứ réo em ầm ầm bảo gọi cụ mà chẳng thấy tăm hơi đâu. Để các cháu chờ cụ ác chết đi được ấy ! :D
 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
219
Động cơ
333,722 Mã lực
Thôi chờ xong cái vụ bác LTT này xong cụ Tôm phọt luôn cái ký ức của cụ lên đi .

À mà hình như dạo này mấy em kế toán cứ réo em ầm ầm bảo gọi cụ mà chẳng thấy tăm hơi đâu. Để các cháu chờ cụ ác chết đi được ấy ! :D
Hehe...Cái vụ "ký ức" thì cho nhà iem xin....Lâu quá rồi! Mý lại mấy cái noron thần kinh nhớ dạo này bị đứt mất mấy đoạn, nên đọc thì được, viết thì bó chưn! :D
Thấy đoạn nào giống mình ngày trước thì bửa vô một khúc, cho xôm thôi!
Còn bên DKT thì chỉ một mình mình độc diễn, chán thí mồ....Lắm lúc cũng nản! Dự tính khi nào "hồi xuân" thì chiến tiếp! Mấy cháu bên đó vừa rồi alo "chú chừng nào vô SG????" :D
 

Xe đạp ViHa

Xe tăng
Biển số
OF-159708
Ngày cấp bằng
7/10/12
Số km
1,004
Động cơ
360,454 Mã lực
Mùa mưa năm 1980 cứ thế trôi đi trong yên tĩnh. Bây giờ chỉ có các đại đội đi truy quét độc lập trong khoảng 5 ngày trở về. Những trận chiến ác liệt năm ngoái trở thành quá khứ ít ai nhắc tới. Tháng 8 lại được bổ sung tân binh dù không nhiều. Tiểu đoàn thấy vui hơn, ấm hơn. Chúng tôi còn trẻ, chúng tôi ham sống đời hiện tại, dù cuộc sống hiện tại lúc đó không thiếu phần kham khổ. Không biết bao giờ mới được trở về nhà, nhưng cứ bình bình chăm rau cỏ, gà qué, bóng banh thế này coi như chắc sống. Mà đi truy quét cấp đại đội thì chỉ tụi 2w mới phải đi, còn hữu tuyến, truyền đạt cứ ăn no, ngủ kỹ và học chính trị.

Bấy giờ tụi bộ binh các đại đội, trinh sát tiểu đoàn là khổ nhất. Được kéo lên làm văn thư, liên lạc đại đội hay anh nuôi là đã chắc gáo đến bảy chục phần trăm rồi. Lính tráng bàn tán nhau về các bang hội đồng hương đồng khói, bình phẩm xem trên trung đoàn bộ hội tỉnh nào đang mạnh. Hải Hưng, Vĩnh Phú, Hà Nam Ninh hay Thái Bình…? Sắp có đợt đi học sĩ quan, hạ sĩ quan, y tá, quân khí nào, vào thời gian nào, những đứa thạo tin trong các “hội” đều biết cả. Kéo được đồng hương lên trung đoàn, về đi học là chuyện thường tình. Đồng hương các tỉnh dưới đại đội trong tiểu đoàn điện thoại sang, nhờ bấm gọi thằng nọ thằng kia cùng quê xuống chia cho miếng thịt săn. Tôi gọi ngay, và đến bữa thì vác chén xông vào đánh hôi. Không thì lần sau nghỉ gọi! Đại đội nào đêm qua bắn được con gì hầu như tôi đều biết hết. Có lẽ bè cánh, tham nhũng nó bắt nguồn từ đấy.

Có điều đặc biệt là lính miền tây Nam bộ, lính Hà Nội, Hải Phòng không có hội và chơi đều mưa khắp, kiểu gì cũng xong. Đôi khi để ý hỏi xem trên trung đoàn có ai dân Hà Nội không thì chúng nó nói có anh Thực, anh Cải, Anh Đạt ở đại đội 20 thông tin, lính năm 1975 là cùng quê Hà Nội với mày đấy. Các anh ấy mới ngoi lên được chức trung đội trưởng. Có những lần ra trung đoàn lấy gạo, tôi cũng tạt vào đại đội 20, uống chén trà, nói dăm câu chuyện với các anh ấy, nhưng thấy cũng lạ lẫm nhiều. Chẳng phải để nhờ vả gì, chỉ để cảm thấy một chút hơi hướng ấm tình của những người Hà Nội đang cùng ở nơi xa xứ. Dân Hà Nội dưới tiểu đoàn tôi thì toàn lính trơn đầu bò đầu bướu, tiệt nhiên định phận chẳng thấy thằng nào lên cán bộ để mà nhờ cậy. Mấy thằng ém vàng chiến lợi phẩm, có máu mặt thì đã bị thương hoặc chuồn sạch.

Nói chung dân Hà Nội không có tướng làm quan, không có tính cục bộ. Thăng Long phi chiến địa thì Thăng Long cũng phi quan trường. Lính Hà Nội phố từ khi thằng Hiệp híp, thằng Dũng Thìn (con ông phở Thìn), thằng Lâm trắng ra đi thì còn lại vài mống là tôi, Hưng trắng vận tải, Quân lùn C2, Hưng đen C1. Ngoài ra còn Căn, Nhĩ, Thiệu mù bên Đông Anh nữa là chấm hết. Nhưng hồi năm kia, Trung đoàn 2 họp mặt lính chiến K cũ ở nhà hàng Dê Núi phố Phạm Hồng Thái. Anh em lính Hà Nội ở tiểu đoàn 4 về đông quá. Tôi ngớ ra chẳng biết ai vào với ai. Thằng Căn ngồi cạnh bảo tao cũng không nhớ, đánh nhau thì *** thấy thằng nào. Câu chửi thề có chút hài hước và hơi ấm ức. Biết đâu chúng nó ốm bệnh, bị thương nhẹ đâu đó rồi được chuyển công tác thì sao? Anh em ta cả, thôi quên đi mà uống. Dù sao, dẫu ít hay nhiều cũng đã ngửi mùi máu, mùi bò hóc rồi. Còn hơn khối thằng láng cháng rồi về nhà nói phét.
 

Xe đạp ViHa

Xe tăng
Biển số
OF-159708
Ngày cấp bằng
7/10/12
Số km
1,004
Động cơ
360,454 Mã lực
Hehe...Cái vụ "ký ức" thì cho nhà iem xin....Lâu quá rồi! Mý lại mấy cái noron thần kinh nhớ dạo này bị đứt mất mấy đoạn, nên đọc thì được, viết thì bó chưn! :D
Thấy đoạn nào giống mình ngày trước thì bửa vô một khúc, cho xôm thôi!
Còn bên DKT thì chỉ một mình mình độc diễn, chán thí mồ....Lắm lúc cũng nản! Dự tính khi nào "hồi xuân" thì chiến tiếp! Mấy cháu bên đó vừa rồi alo "chú chừng nào vô SG????" :D
Kiểu này phải nhờ mấy mem nữ nịnh cụ như bên DKT mất ! :D
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,443
Động cơ
128,328 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Kiểu này phải nhờ mấy mem nữ nịnh cụ như bên DKT mất ! :D
Thì thế, bên thớt Tây Nam em cũng cực lực yêu cầu yểm trợ nhưng lão Tôm giả lơ.., thôi để em nhờ mấy mợ nịnh lão ấy vậy8-}
 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
219
Động cơ
333,722 Mã lực
Nè, mấy lão kia đừng xí xọn, nhá! Nhà em vẫn yểm trợ đấy thôi! :P
Mà ở đây có mấy mợ xinh lắm hả? Lục lui lục tới hoài mà nhà em thấy toàn cán dao! =))
 

Cup 70 cánh én

Xe tải
Biển số
OF-188697
Ngày cấp bằng
7/4/13
Số km
219
Động cơ
333,722 Mã lực
Bấy giờ tụi bộ binh các đại đội, trinh sát tiểu đoàn là khổ nhất. Được kéo lên làm văn thư, liên lạc đại đội hay anh nuôi là đã chắc gáo đến bảy chục phần trăm rồi. Lính tráng bàn tán nhau về các bang hội đồng hương đồng khói, bình phẩm xem trên trung đoàn bộ hội tỉnh nào đang mạnh. Hải Hưng, Vĩnh Phú, Hà Nam Ninh hay Thái Bình…? Sắp có đợt đi học sĩ quan, hạ sĩ quan, y tá, quân khí nào, vào thời gian nào, những đứa thạo tin trong các “hội” đều biết cả. Kéo được đồng hương lên trung đoàn, về đi học là chuyện thường tình.
Tui thì thấy nếu lên làm liên lạc C thì chết sướng hơn! :D Lên tới D. E thì không biết ra sao, sướng khổ thế nào, còn ở C thì xin ^:)^
Nhiều lúc, trận đánh đang hồi ác liệt, đạn nổ rầm trời, chổng mông bò đang còn sợ nó hớt, thì thằng liên lạc vẫn phải chạy hết chổ nọ chổ kia để truyền lệnh chiến đấu của C trưởng! Đạn nhọn, mảnh nổ văng tứ lung tung cũng vẫn phải đi...nhiều khi thấy thương giùm cho nó! Ở nhà thì phải nấu nước, giữ đồ cho mấy ổng (nhất là cái món thuốc rê); không giữ kỹ thì lính nó chôm! :D
Bản thân nhà tui hồi đó cũng sém được mần liên lạc C! hehe...Nhưng vì thấp bé nhẹ cân, mặt xấu như quỷ, công thêm có cái lý lịch gia đình cũng không chuẩn lắm nên mấy thủ trưởng thương tình tha cho! Em cảm ơn rối rít luôn! [-O<
 

Xe đạp ViHa

Xe tăng
Biển số
OF-159708
Ngày cấp bằng
7/10/12
Số km
1,004
Động cơ
360,454 Mã lực
Trong một bận trèo lấy lá thốt nốt để lợp nhà, thằng Quan, lính An Giang mới bổ sung về trung đội thông tin, vớ được một ổ sáo non ba con. Nó hốt cả ổ vào mũ bưng về. Những cái mỏ há ra, viền mép còn vàng choé, loéc choéc gào lên suốt cả ngày đòi ăn. Cào cào châu chấu, con nào bằng đầu, con nào nhọn đầu cạp tất không phân biệt, không cãi cọ. Hầu như lúc nào chúng nó cũng đói, cũng tranh nhau ăn. Kém một miếng là khó chịu! Cho uống nước còn đơn giản hơn nữa. Thằng Quan chum miệng, phun một bãi nước miếng vào những cái mỏ đang há ra. Nó bảo như thế cho sáo nó nhớ chủ. Bây giờ thì bọn sáo đã biết bay chuyền. Trên cái mỏ vàng là một túm lông mào đầu rìu lúc dựng lên, lúc cụp xuống giữa đôi mắt linh lợi, nhóng nhánh đen trông rất ngộ.

Từ khi có bọn sáo này, buổi sáng không ngủ muộn được vì mới bảnh mắt, chúng nó đã gào điếc tai đòi ra ngoài lồng. Cửa lồng vừa mở là bay vù ra cái cây đổ nằm giữa suối. Quạt đuôi vãy cánh, dé mình quạt nước tắm. Quạ tắm thì ráo, sáo tắm thì mưa? Sai bét! Cả những hôm không mưa bọn sáo cũng tắm. Vệ sinh tỉa tót xong, bay vù vù về xâu vào rỉa bung cái nắp lồng nhốt châu chấu làm bữa điểm tâm. Bọn này rất khôn và lanh lẹn. Có lần tôi ngồi thái thịt thỏ do anh Nhương với thằng Tường lé săn về đêm qua. Ba con sáo thèm rỏ dãi, tất nhiên là nhảy chân sáo, lân la đến bên cạnh rỉa lông rỉa cánh. Chúng nó làm như không thèm quan tâm đến sự đời. Ấy thế mà đánh nhoằng một cái, một con lao vào cướp miếng thịt trên thớt rồi bay vù lên cây. Theo phản xạ, tôi vừa kịp huơ tay xua thì hai con còn lại lao vào. Mỗi con tha một miếng tướng rồi biến nhanh như điện. Cũng giương đông kích tây, chính diện vu hồi bài bản. Lúc đầu tôi còn buồn cười nhưng về sau đâm lo. Nhìn chúng nó ngúc ngoắc cái cổ, cố tọng miếng thịt tướng đến phát nghẹn mà đâm hoảng! May mà mãi nuốt cũng trôi.

“Côn ka keo ơi! Si ây coong coòng…?” Đây là lời một bài dân ca Campuchia rất phổ biến. Những người lính Việt chiến đấu, công tác bên đó chắc chắn ai cũng thuộc một vài câu. Mấy thằng lính trung đoàn tôi ra ga lĩnh gạo và vũ khí, khi gặp mấy cô gái dân bạn cũng gân cổ hát nhàm tai bài này. Có điều chúng nó đã sửa lại lời rất quái quỷ : “Côn kà keo ơi! Si ây pu thum thum…?” (chim sáo ơi! Mày ăn phải cái gì mà cái bụng to to….). Lời hát trêu chọc tuổi thanh niên vô tư lự, hồn nhiên làm các cô rúc rích cười đỏ lựng cả mặt.

Sáo là loài chim dễ thuần dưỡng và rất quyến người. Đi đâu, chỉ huýt một tiếng sáo là chúng nó theo liền. Con vù vù bay trước, con nhảy chân sáo loách choách theo sau, con đậu trên vai. Thằng Quan kiếm ớt chỉ thiên về cho sáo ăn để nó mau biết nói. Chẳng cách ly, cũng chẳng cần vải phủ lồng màu đỏ cầu kỳ như người ta nuôi chim chuyên nghiệp. Đến kỳ thích nói thích nhại thì cứ lẻo lẻo thôi! Con nuôi của lính thì đương nhiên ngôn ngữ cũng của lính. Toàn những từ cộc lốc, chửi thề bậy bạ. Có lần, các cán bộ đại đội đang họp trong nhà tiểu đoàn. Anh Chính tréc đang đứng lên phát biểu. Con này đậu ở cửa sổ, nghiêng đầu nghé mắt trông thấy buông luôn một câu. Tuy còn hơi ngọng nhưng mọi người đều nghe rất rõ: “Chíng chéc…! Chíng chéc...!”

Rồi bỗng dưng con sáo ông Nhương nhận nuôi lìa đời. Nó lìa đời bởi cái sự “dân chủ” nửa vời. Cứ mỗi chiều tối, chén kễnh xong là nó tự nhảy vào lồng. Bố này còn cẩn thận đi chốt cửa lồng lại. Để làm gì thì không biết? Nhẽ ra cứ để ngỏ cửa, coi đó như là một cái nhà của nó chứ đừng coi là cái lồng của mình thì nó còn cơ hội thoát thân, nó còn được hót. Một sáng thức dậy, tôi bỗng thấy là lạ vì không nghe tiếng nó đòi ra như mọi khi. Có gì đó có vẻ không ổn, tôi chạy đến ngó vào lồng bỗng thấy sởn gai ốc. Một con rắn xanh lét, mình sọc dưa dài đến gần 2m đang nằm khoanh trong lồng sáo. Nó đang ngủ. Khoảng giữa thân phình lên một cách quái dị. Chính nó đã nuốt chửng con sáo của chúng tôi mất rồi!

Buốt cả ruột! Thói tham ăn cũng làm hại con rắn. Cái bụng phình không cho nó rút trườn qua nan lồng được nữa. Tôi điên tiết khều cái lồng sáo xuống rồi gọi tất cả dậy. Phát gậy đầu tiên của anh Nhương chọc cái lồng sáo lăn nghiêng. Con rắn tỉnh giấc, ngo ngoe cái đầu bé tý kiếm lối ra. Phát gậy thứ hai, nhằm thẳng cái đầu con rắn vụt tới. Cái đầu nát toét mắc vào nan lồng. Thân mình nó xoắn lại, gồng lên. Một trận mưa gậy khác dần nó và cả cái lồng từ đầu đến đuôi nát bấy. Chỉ chừa lại khúc giữa theo yêu cầu của thằng Quan. Thằng này sợ con sáo trong bụng rắn bị đau thêm lần nữa. Mẹ cái loài bò sát máu lạnh kinh tởm này! Từ đó, cứ gặp rắn bất kể lành độc, chúng tôi chọc, phang cho kỳ chết.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top