Hồi Lưu Bang bem Hàn Tín, Kình Bố,...mấy tay này ban đầu là thần của LB thật, nhưng về sau, do điều kiện oánh nhau, mấy tay này đều là vua 1 cõi, có quân đội riêng, đâu phải công thần nữa, mà là 1 liên minh với Lưu chống lại Hạng Vũ. Vũ chết rồi, Bang phải tìm cách giết, giết đồng minh để thống nhất chứ chẳng phải giết công thần.
Lưu Bang lên ngôi vua, đến kẻ từng phản bội mình, cho mấy lầ suýt chế, cũng cắn răng dùng, để nhân tâm không loạn, chứ nói chi đến giết công thần. Tào Tháo cũng phải dùng Trương Tú, dù Tú giết con, cháu của mình.
Làm gì có vua nào mà giết công thần.
Truyện đây:
Lúc đó Lưu Bang đã phong hơn 20 người đại công thần, còn những người khác thì ngày đêm tranh công nhau, không quyết định được, cho nên chưa làm việc phong tước. Lưu Bang ở cung Nam thành Lạc Dương, từ con đường trên gác nhìn các tướng, thấy họ cùng nhau ngồi trên bãi cát nói chuyện, bèn hỏi ông:
Họ nói gì thế?
Ông đáp:
-
Bệ hạ không biết sao? Đó là họ bàn việc làm phản đấy thôi!-
Thiên hạ đã gần được yên rồi ! Vì cớ gì họ lại làm phản?
Ông nói:
Bệ hạ vốn từ áo vải xuất thân, nhờ bọn họ mà lấy được thiên hạ. Nay bệ hạ làm thiên tử, mà người được phong lại là những người bạn cũ, hoặc người thân yêu như là Tiêu Hà, Tào Tham; còn những người bị giết lại là những người bình sinh bệ hạ thù oán. Nay quân lại tính công trạng cho rằng lấy cả thiên hạ cũng không đủ để phong cho khắp cả mọi người, bọn này sợ bệ hạ không thể phong cho tất cả, lại ngờ rằng mình sẽ bị giết vì những lỗi lầm ngày trước, cho nên họp nhau mưu làm phản đó thôi.
Lưu Bang lo lắng hỏi:
-
Bây giờ làm thế nào?-
Trong số những người ngày thường bệ hạ vẫn ghét mà các quan đều biết thì ai là bị ghét hơn cả?-
Ung Xỉ với ta là chỗ quen biết cũ, thường làm ta khốn khổ, nhục nhã. Ta muốn giết hắn nhưng vì hắn lập được nhiều công cho nên không nỡ.-
Nay mau mau phong cho Ung Xỉ trước, để tỏ cho các quan biết. Các quan thấy Ung Xỉ được phong thì người nào cũng sẽ yên tâm.
Lưu Bang bèn đặt tiệc rượu, phong Ung Xỉ làm Thập Phương hầu, và giục gấp thừa tướng, ngự sử phải lo việc định công lao, phong đất đai. Tiệc rượu tan, các quan đều mừng rỡ nói:
Ung Xỉ mà còn được phong hầu, thì bọn ta chẳng phải lo nữa.