[Funland] Mâu thuẫn với sếp ở bệnh viện, nên hòa hay nên đánh?

nam_ch

Xe buýt
Biển số
OF-25571
Ngày cấp bằng
11/12/08
Số km
621
Động cơ
495,510 Mã lực
Theo dõi thớt này từ đầu, e có ý kiến như này, theo quan điểm của e nhé, các cụ gạch đá nhẹ thôi ạ. E thấy Bác sỹ chữa bệnh chả khác gì ông thợ sửa ô tô cả. Cũng đều là ngành nghề đòi hỏi quá trình làm việc tâm huyết và tích lũy kinh nghiệm mà nên. Không thể chỉ vài ba kiến thức học ở trường hay vài ba cái tài liệu tiếng nước ngoài được. Con người Việt Nam cũng giống như cái xe chạy ở Việt Nam, ông không thể mang tiêu chuẩn nước ngoài áp đặt hoàn toàn được, còn phụ thuộc vào quá nhiều yếu tố khác. Thế nên, tài liệu chỉ là tham khảo. Ông đọc sõi tài liệu chưa chắc đã làm được. 1 ông học kỹ sư công nghệ ô tô vừa ra trường 1 vài năm không thể tinh tướng với ông thợ mấy chục năm kinh nghiệm được. Ông biết khiêm tốn học hỏi thì ông còn nhanh phát triển. Đấy là e nói đúng theo tinh thần diễn đàn về ô tô :))
Còn đối với trường hợp cụ trẻ chủ thớt, e thấy cụ quá tự tin về kiến thức căn bản của cụ, và vốn tiếng anh chuẩn như phiên dịch. Nhưng cụ quên mất là ngành cụ cần nhất là gì? Đó là kinh nghiệm cụ ạ. Từng Khám 10.000 bệnh nhân khác với 10 bệnh nhân cụ ạ, mổ 10.000 ca khác với ông giỏi lý thuyết nhưng chưa cầm dao mổ lần nào cụ ạ. Tuổi nghề của người ta còn hơn tuổi đời cụ, thì chắc gì cụ đã qua mặt được người ta cái gì. Người ta ko biết như cụ nói hay cụ ko biết là người ta ko thèm tỏ ra biết với cụ. Còn trẻ có học thức yêu nghề thì nên tâm huyết với nghề, chứ máu ăn thua hơn kém thì bỏ nghề đi đánh bạc cho nó nhanh cụ ạ :))
 

Escobar

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-300664
Ngày cấp bằng
4/12/13
Số km
2,191
Động cơ
330,875 Mã lực
Lý do đây ạ:
"Ngay từ thời sinh viên, họ nghĩ mình có điểm cao nên phải là đặc biệt. Khi mới năm thứ 3, 4 họ có quyền được khám bệnh nhân - vốn ở vị thế bất lợi - nên càng thấy mình quan trọng. Khi ra trường, họ càng thấy mình quan trọng hơn vì có thể quyết định sinh mệnh của người khác. Theo thời gian, họ tự thấy mình là số một, là người ra lệnh, không ai hơn họ, không ai có thể cãi lại họ." Trích của Nguyễn Văn Tuấn.
Trong cuốn "Da thịt trong cuộc chơi", ông Taleb tác giả có nhận xét là bác sĩ cấp cứu hay bác sĩ mổ thì tiến bộ nhanh vì sai là thấy hậu quả ngay, còn mấy ông bác sĩ mà không có phản hồi kết quả ngay như vậy thì có khi dốt rất lâu mà không biết mình dốt.
tự tin vs hiểu biết.jpg
 

damhai

Xe buýt
Biển số
OF-136623
Ngày cấp bằng
31/3/12
Số km
583
Động cơ
374,783 Mã lực
Tôi có xem một bài trên mạng viết về bác sĩ bệnh viện công và bệnh viện tư nhé. Nếu tốt nghiệp bác sĩ xong mà không học nội trú, không làm bệnh viện công mà chỉ đi làm bệnh viện tư thì không biết dễ nâng cao trình độ không, có dễ tìm được bác sĩ đầu ngành dìu dắt không nhé.

BS.jpg
 

Mr Hehe

Xe tăng
Biển số
OF-47864
Ngày cấp bằng
2/10/09
Số km
1,211
Động cơ
467,974 Mã lực
Nơi ở
Mơ ngày trên vợ hai, tối trên vợ cả.
Tôi cũng là loại thích bật sếp, và cũng có thành tích trong việc bật sếp chứ ko chỉ dừng ở chữ "thích", thì thấy tnay:

1) Khi muốn bật, và đã bật, thì dù ai đúng ai sai mình cũng phải xác định mình có thiệt hại. Nhưng cụ hơi đen là thiệt hại lần này có vẻ lớn nếu việc đi tu nghiệp của cụ không thành. Nhưng, lại nhưng, cụ được sống đúng là mình, không chịu khom lưng. Cái đó cũng quan trọng lắm, vì nếu ko bật thì sau này giả dụ tiền quyền trong tay đầy đủ cả cụ vẫn sẽ cay vì ngày xưa mình hèn. Cái đó không quay ngược thời gian mua lại đc.

Trong TH này, vị kia ko cho là đúng. Ghét bỏ mẹ ra còn phải cho à. Cho Ref letter không phải trách nhiệm của họ. Nói tiền là nói vậy, chứ cụ nhét tiền vào chưa chắc trôi đâu đừng tưởng. Thế nên hoặc xin ref từ người khác, hoặc chịu cửa dưới đổi chiều lạy lục tùy cụ.

2) Chuyện chiến đấu trong công việc chuyên môn tôi ủng hộ, nhưng đến mức đấu đá hạ bệ nhau thì sẽ đi xa đấy. Đặc biệt trong 1 ngành rất loanh quanh luẩn quẩn như ngành Y. Đừng nghĩ chỉ ăn đc người ta mà mình nguyên vẹn. Nên nghĩ cho kĩ. Nếu chỉ là chuyện ref đi học thì xử lý dừng ở đó thôi.

Cuối cùng nếu tôi là cụ: xin ref người khác, chấp nhận rủi ro hỏng việc học, nhưng vẫn vui vẻ vì đc sống đúng là mình. Còn không hợp sếp thì té đi chỗ khác. Có năng lực thì việc éo phải sợ.
 

giang.nguyen

Xe điện
Biển số
OF-584665
Ngày cấp bằng
12/8/18
Số km
2,647
Động cơ
198,101 Mã lực
Lý do đây ạ:
"Ngay từ thời sinh viên, họ nghĩ mình có điểm cao nên phải là đặc biệt. Khi mới năm thứ 3, 4 họ có quyền được khám bệnh nhân - vốn ở vị thế bất lợi - nên càng thấy mình quan trọng. Khi ra trường, họ càng thấy mình quan trọng hơn vì có thể quyết định sinh mệnh của người khác. Theo thời gian, họ tự thấy mình là số một, là người ra lệnh, không ai hơn họ, không ai có thể cãi lại họ." Trích của Nguyễn Văn Tuấn.
Ngược lại, giả dụ như một Bs tự ti khi ra quyết định, ai nói gì cũng chịu, ai nói gì cũng theo liệu có tốt hơn không? Bs vốn dĩ được đào tạo để tự ra quyết định, và kỹ năng ra quyết định là một phần không thể thiếu và gắn bó với BS trong suốt cả cuộc đời. Bs tự chịu trách nhiệm với quyết định của mình chứ không phải là ai khác, và trong suốt thời gian học tập luôn được dạy rằng ngoài mình ra không được tin một ai khác. Đặt địa vị như vậy thì vị BS kia có gì sai?
 

giang.nguyen

Xe điện
Biển số
OF-584665
Ngày cấp bằng
12/8/18
Số km
2,647
Động cơ
198,101 Mã lực
Trong cuốn "Da thịt trong cuộc chơi", ông Taleb tác giả có nhận xét là bác sĩ cấp cứu hay bác sĩ mổ thì tiến bộ nhanh vì sai là thấy hậu quả ngay, còn mấy ông bác sĩ mà không có phản hồi kết quả ngay như vậy thì có khi dốt rất lâu mà không biết mình dốt.
tự tin vs hiểu biết.jpg
Đồng ý, vậy nên em chả bao giờ dám đánh giá các vị BS khác, bởi đi càng sâu chỉ thấy càng nhỏ bé.....
Chỉ thấy các cụ to mồm gặp BS nào cũng chửi...
 

Xechaybangcom

Xe điện
Biển số
OF-157149
Ngày cấp bằng
17/9/12
Số km
2,977
Động cơ
336,219 Mã lực
Ngược lại, giả dụ như một Bs tự ti khi ra quyết định, ai nói gì cũng chịu, ai nói gì cũng theo liệu có tốt hơn không? Bs vốn dĩ được đào tạo để tự ra quyết định, và kỹ năng ra quyết định là một phần không thể thiếu và gắn bó với BS trong suốt cả cuộc đời. Bs tự chịu trách nhiệm với quyết định của mình chứ không phải là ai khác, và trong suốt thời gian học tập luôn được dạy rằng ngoài mình ra không được tin một ai khác. Đặt địa vị như vậy thì vị BS kia có gì sai?
Mợ có mấy điểm sai trong lập luận này:

Thứ nhất là tôi trích dẫn cái lý do vì sao tỷ lệ bác sĩ mắc ái kỷ cao hơn các ngành nghề khác, đó là thông tin tôi đọc được. Tôi không nói tất cả các bác sĩ mắc ái kỉ.

Thứ hai là một bác sĩ tự ti nó cũng giống như một bác sĩ ái kỉ, đều có thể gây phương hại cho người bệnh. Lấy cái sai này để so sánh với cái sai khác chỉ được áp dụng trong trường hợp bắt buộc lựa chọn kết quả nào gây phương hại ít hơn.

P.s trong toàn bộ bình luận ở thớt này, tôi chỉ khuyên anh bạn chủ thớt bỏ qua những cái râu ria để mình đạt được mục tiêu lâu dài và tôi cũng không có lời nào nhận xét bác sĩ già kia trình độ kém.
 
Chỉnh sửa cuối:

Dr Thanh Bùi

Xe lăn
Biển số
OF-46445
Ngày cấp bằng
14/9/09
Số km
10,334
Động cơ
81,644 Mã lực
Nơi ở
Nam Định
Rảnh rỗi cuối tuần, em lại hầu các cụ câu chuyện. Mong các cụ góp ý em nên ứng xử thế nào trong trường hợp này...

*Chuyện một đêm trực

(Xảy ra đã lâu, khởi nguồn mâu thuẫn giữa em và sếp hiện tại)

Trong ca trực của em, bệnh nhân của sếp điều trị diễn biến nặng. Việc đầu tiên em cần làm đương nhiên là gọi điện, thông báo sếp về tình hình hiện tại, xin ý kiến điều trị. Nghe xong, sếp chẩn đoán và chỉ định xử trí qua điện thoại, yêu cầu em sử dụng thuốc A B C cho bệnh nhân.

Với kiến thức của mình, em nghĩ điều trị như thế sẽ làm trầm trọng thêm bệnh nền của bệnh nhân, gây nguy kịch sức khỏe không đáng có. Em có hỏi lại, sếp bảo cứ dùng...

Trong tình huống ấy (chỉ định của sếp ngược với kiến thức được học), các cụ sẽ làm gì?

Em lúc ấy giống bao bác sĩ trẻ khác (kiến thức có, ngoại ngữ có nhưng kinh nghiệm xử lý chưa nhiều, rất non và xanh), không giữ được bình tĩnh. Trong cơn hoảng loạn, em gọi điện cầu cứu thầy mình (bên ĐHY). Thầy hướng dẫn em cách xử trí khác, nhờ vậy bệnh nhân qua cơn nguy kịch. Đó cũng là bài học kinh nghiệm và niềm tự hào của em đến bây giờ.

Sau đó thái độ của sếp thế nào, không nói các bác cũng tự hiểu. Em bị nói xấu, nhận xét tiêu cực mọi lúc mọi nơi. Không nhờ thầy giải thích với giám đốc bệnh viện, đem uy tín của bản thân đảm bảo cho em, em đã không có cơ hội thể hiện mình đến bây giờ. Mâu thuẫn với sếp, theo thời gian lại ngày càng trầm trọng.

Em phải làm gì để tránh chuyện tương tự trong tương lai? Ở các nước phát triển (như Thụy Điển- nơi em từng đến), nhân viên y tế được dạy cách ứng xử khi gặp mâu thuẫn chuyên môn. Đó cũng là điều chương trình dạy y khoa nước mình đang thiếu....
Cụ gọi điện xin ý kiến của sếp cụ trong khi tình trạng đó cụ điều trị được là cụ sai rồi .
Khi cụ trực thì bệnh nhân đó là bệnh nhân của cụ , trách nhiệm điều trị là của cụ chứ ko phải của sếp cụ .
Cụ gọi điện xin tư vấn thầy bên đh Y Hà Nội là tốt .
Cụ nên đọc và tìm hiểu kỹ quy chế bệnh viện nhá !
 

hairyscary

Xe điện
Biển số
OF-643753
Ngày cấp bằng
28/4/19
Số km
2,288
Động cơ
173,003 Mã lực
Chào các cụ ofer,

Đã lâu lắm em không comment trên of vì bận công việc. Tuy nhiên, tâm trạng em đang vô cùng rối bời, nếu ko viết lúc này có lẽ sẽ phát điên.

Em là bác sĩ trẻ (thế hệ 9x), hiện công tác ở một bệnh viện tư lớn trong thành phố. Tự nhận bản thân chỉ biết chuyên môn, chưa khéo léo và không biết cách nịnh sếp, khiến sếp mất lòng. Mâu thuẫn từ đó mà phát sinh...

Đôi điều về sếp:

Sếp là phó giáo sư-tiến sĩ, thầy thuốc ưu tú, trưởng khoa của một khoa lớn bv 108 đã nghỉ hưu. Sếp mới về viện em làm trưởng khoa gần 2 năm, luôn tự hào về profile hoành tráng của mình.

Trong quá trình làm việc cùng, theo cảm nhận cá nhân em:

_ Sếp khá bảo thủ và độc đoán, chuyên môn cũng không vững vàng. Nhiều lần sếp can thiệp vào việc điều trị của em, kê thuốc không đúng chỉ định. Bản thân vỗ ngực học tiến sĩ y khoa ở châu Âu nhưng em trình bày phác đồ điều trị tiếng Anh, sếp không đọc được; trình bày phác đồ Bộ y tế tiếng Việt thì kêu: "mày chỉ lý thuyết, không biết thực hành. Tao điều trị hàng trăm bệnh nhân kiểu này rồi" bla bla,...

_ Hay xung đột chuyên môn khiến sếp ghét và ngứa mắt, nhiều lần nói xấu em với giám đốc bệnh viện. Nghe em giải thích, lãnh đạo cũng hiểu và giảng hòa: "Tôi biết cậu làm được việc, nhưng bằng cấp chuyên môn cậu không bằng bs X (sếp). Bệnh viện cần tiếng tăm bs X để hút bệnh nhân". Nói thêm bản thân em chuyên môn không xuất sắc nhưng thành thạo tiếng anh chuyên ngành, tự tin phiên dịch cho bệnh nhân nước ngoài và đồng nghiệp quốc tế đến giao lưu. Sa thải em, bệnh viện cũng không dễ tìm người thay thế.

_ Sếp thích đánh cắp chất xám của người khác. Về viện em gần 1 năm, sếp phát động phong trào sinh hoạt khoa học, yêu cầu mỗi bác sĩ trẻ phải chuẩn bị 1 đề tài bệnh học thuyết trình hàng tuần. Ban đầu em rất hào hứng vì nghĩ điều này giúp nâng cao kiến thức và chuyên môn. Sau mới biết, sếp đem đề tài của em và 1 số bạn khác, phát biểu trên VTV không chỉnh sửa 1 chữ nào.

Với những điều trên, em vẫn sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt nếu không có giọt nước làm tràn ly:

Gần đây, em tự giành được suất tu nghiệp nước ngoài, sẽ lên đường khi biên giới tái mở cửa. Tréo ngoe ở chỗ bệnh viện bên kia yêu cầu cung cấp reference letter (thư giới thiệu) từ người trực tiếp quản lý (sếp) (bác nào tưng apply du học, chắc hiểu điều này). Thư giới thiệu em đã viết (do sếp không biết tiếng Anh), chỉ thiếu chữ ký và con dấu của sếp bên dưới. Mang lên nói khó, sếp tự đắc: "Không có tiền hoa quả, trà thuốc gì à? Chữ ký tao có giá lắm biết chưa". Bản thân sếp đã nhà lầu xe hơi nhưng vẫn tham phong bì cấp dưới như vậy.

Nghi ngờ từ lâu và biết sẽ có lúc thế này, em đã tìm hiểu và viết mail hỏi trường đại học châu Âu, nơi sếp học tiến sĩ. Thư trả lời họ nhấn mạnh: bs X chưa từng học tiến sĩ ở đây, chỉ theo 1 khóa trao đổi ngắn hạn vài tháng giữa họ và bv 108, có giấy chứng nhận hoàn thành khóa học. Trong khi ấy, website viện em ghi rõ: Bs X học tiến sĩ y khoa chuyên ngành A ở đại học tổng hợp B (châu Âu). Em đã chụp màn hình và lưu lại.

Những bác rành luật cho em hỏi: nếu đưa bằng chứng cho báo chí, sếp có bị xử lý về mặt pháp luật không?

Trong lòng em hiện giờ bức xúc tột cùng. Bố mẹ khuyên em không nên chuyện bé xé ra to, đằng nào cũng tu nghiệp và không làm lâu dài ở đó nữa. Nói thêm gia đình sếp hình như có thế lực trong quân đội (từng khoe người bác làm chức to, được đặt tên đường), nhưng nhà em cũng không vừa, tuy không ai làm ngành y ngoài em nhưng quen biết khá nhiều trong giới truyền thông.

Với người cậy thế chèn ép, bắt nạt cấp dưới như vậy, em nên hòa hay đánh đây?

Cụ thử xin ref của giám đốc bệnh viện xem được không. Chuyện đánh hay hoà sau khi giải quyết xong ref letter tính tiếp.

Lão kia nói thế chứng tỏ lão rất tởm. Nửa đùa nửa thật, không ai nói gì được. Cụ bật bây giờ, lão bảo tại lão chưa ký cho nên cụ quay sang trả thù cá nhân, kiểu ‘mà tôi mới chỉ nói đùa thế mà nó bỏ đi rồi giờ quay sang làm thế này’. Kiểu gì cũng dở, khéo lại bị lão quật lại nhục hơn. Để phòng trước thì cụ chịu khó nhịn đi, quay lại xin lão ý ký khoảng 2-3 lần nữa, nhưng nhớ ghi âm lại để sau phòng hậu hoạ. (Vẫn đi xin ref từ giám đốc, hoặc sau đó đi xin giám đốc bv nhé).

Mà nhiều khi bv cũng biết rồi, nhưng lờ đi để kiếm tiền thôi.

Còn nói bác sĩ bệnh viện đó giỏi, em không biết dư nào, nhưng mấy lão em biết trong ngành thì bảo những ca khó hoặc các sếp vào thì toàn lôi bác sĩ ở bệnh viện khác sang.
 
Chỉnh sửa cuối:

tomtomchát

Xe container
Biển số
OF-394561
Ngày cấp bằng
30/11/15
Số km
5,545
Động cơ
255,839 Mã lực
Tuổi
47
Nơi ở
Phủ Khai Thông
Theo em cụ lên xoá thớt trước khi quá muộn, đã lên mxh nửa thực nửa hư, tốt xấu lẫn lộn. Để việc bé xé ra to, nó tác hại cho cụ và cho nhiều người rất nhiều.
- Thư giới thiệu là cụ xin, người ta không thích cụ, người ta không cho là đương nhiên, đấy là quyền của người ta, cụ không trách được, trách là cụ không ưa sếp, không hợp tác thì chuyển công tác sớm sang sếp khác thì có phải dễ không.
- việc cụ gửi email xác nhận của trường, rồi điều tra sếp, chuẩn bị tìm cơ hội ra đòn, có nghĩa là việc làm của kẻ 2 lòng rồi, cái này dẫn đến cái kia thôi. Còn mang ra đấu nhau thì em cũng chịu, giờ sếp cụ về hưu cũng ko có nhiều ý nghĩa, nhưng còn cụ, việc phát triển trong ngành ảnh hưởng rất nhiều, 2 bên đều không tốt đẹp gì. Mà chưa chắc những cái cụ có đã chính xác, hoặc thuyết phục. Cuối cùng, em khuyên chân thành cụ không nên dây vào quân đội.
Việc điều trị cá thể hoá, chắc cụ cũng biết, kinh nghiệm cũng rất quan trọng, chứ cứ nhất nhất theo phác đồ âu mỹ gì đó, chưa chắc đúng với dịch tễ ở VN. Nếu cứ theo phác đồ thì dùng máy tính chẩn đoán và điều trị cho dễ, đỡ mất công học, thực hành cụ ạ.
Mọe, xong con ong, ông sếp đây rồi :(
 

ATB

Xe buýt
Biển số
OF-552403
Ngày cấp bằng
29/1/18
Số km
624
Động cơ
161,062 Mã lực
Tuổi
39
Chào các cụ ofer,

Đã lâu lắm em không comment trên of vì bận công việc. Tuy nhiên, tâm trạng em đang vô cùng rối bời, nếu ko viết lúc này có lẽ sẽ phát điên.

Em là bác sĩ trẻ (thế hệ 9x), hiện công tác ở một bệnh viện tư lớn trong thành phố. Tự nhận bản thân chỉ biết chuyên môn, chưa khéo léo và không biết cách nịnh sếp, khiến sếp mất lòng. Mâu thuẫn từ đó mà phát sinh...

Đôi điều về sếp:

Sếp là phó giáo sư-tiến sĩ, thầy thuốc ưu tú, trưởng khoa của một khoa lớn bv 108 đã nghỉ hưu. Sếp mới về viện em làm trưởng khoa gần 2 năm, luôn tự hào về profile hoành tráng của mình.

Trong quá trình làm việc cùng, theo cảm nhận cá nhân em:

_ Sếp khá bảo thủ và độc đoán, chuyên môn cũng không vững vàng. Nhiều lần sếp can thiệp vào việc điều trị của em, kê thuốc không đúng chỉ định. Bản thân vỗ ngực học tiến sĩ y khoa ở châu Âu nhưng em trình bày phác đồ điều trị tiếng Anh, sếp không đọc được; trình bày phác đồ Bộ y tế tiếng Việt thì kêu: "mày chỉ lý thuyết, không biết thực hành. Tao điều trị hàng trăm bệnh nhân kiểu này rồi" bla bla,...

_ Hay xung đột chuyên môn khiến sếp ghét và ngứa mắt, nhiều lần nói xấu em với giám đốc bệnh viện. Nghe em giải thích, lãnh đạo cũng hiểu và giảng hòa: "Tôi biết cậu làm được việc, nhưng bằng cấp chuyên môn cậu không bằng bs X (sếp). Bệnh viện cần tiếng tăm bs X để hút bệnh nhân". Nói thêm bản thân em chuyên môn không xuất sắc nhưng thành thạo tiếng anh chuyên ngành, tự tin phiên dịch cho bệnh nhân nước ngoài và đồng nghiệp quốc tế đến giao lưu. Sa thải em, bệnh viện cũng không dễ tìm người thay thế.

_ Sếp thích đánh cắp chất xám của người khác. Về viện em gần 1 năm, sếp phát động phong trào sinh hoạt khoa học, yêu cầu mỗi bác sĩ trẻ phải chuẩn bị 1 đề tài bệnh học thuyết trình hàng tuần. Ban đầu em rất hào hứng vì nghĩ điều này giúp nâng cao kiến thức và chuyên môn. Sau mới biết, sếp đem đề tài của em và 1 số bạn khác, phát biểu trên VTV không chỉnh sửa 1 chữ nào.

Với những điều trên, em vẫn sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt nếu không có giọt nước làm tràn ly:

Gần đây, em tự giành được suất tu nghiệp nước ngoài, sẽ lên đường khi biên giới tái mở cửa. Tréo ngoe ở chỗ bệnh viện bên kia yêu cầu cung cấp reference letter (thư giới thiệu) từ người trực tiếp quản lý (sếp) (bác nào tưng apply du học, chắc hiểu điều này). Thư giới thiệu em đã viết (do sếp không biết tiếng Anh), chỉ thiếu chữ ký và con dấu của sếp bên dưới. Mang lên nói khó, sếp tự đắc: "Không có tiền hoa quả, trà thuốc gì à? Chữ ký tao có giá lắm biết chưa". Bản thân sếp đã nhà lầu xe hơi nhưng vẫn tham phong bì cấp dưới như vậy.

Nghi ngờ từ lâu và biết sẽ có lúc thế này, em đã tìm hiểu và viết mail hỏi trường đại học châu Âu, nơi sếp học tiến sĩ. Thư trả lời họ nhấn mạnh: bs X chưa từng học tiến sĩ ở đây, chỉ theo 1 khóa trao đổi ngắn hạn vài tháng giữa họ và bv 108, có giấy chứng nhận hoàn thành khóa học. Trong khi ấy, website viện em ghi rõ: Bs X học tiến sĩ y khoa chuyên ngành A ở đại học tổng hợp B (châu Âu). Em đã chụp màn hình và lưu lại.

Những bác rành luật cho em hỏi: nếu đưa bằng chứng cho báo chí, sếp có bị xử lý về mặt pháp luật không?

Trong lòng em hiện giờ bức xúc tột cùng. Bố mẹ khuyên em không nên chuyện bé xé ra to, đằng nào cũng tu nghiệp và không làm lâu dài ở đó nữa. Nói thêm gia đình sếp hình như có thế lực trong quân đội (từng khoe người bác làm chức to, được đặt tên đường), nhưng nhà em cũng không vừa, tuy không ai làm ngành y ngoài em nhưng quen biết khá nhiều trong giới truyền thông.

Với người cậy thế chèn ép, bắt nạt cấp dưới như vậy, em nên hòa hay đánh đây?
Nếu cụ có chứng cứ chuẩn về bằng cấp của X kia và cụ nghĩ cho xã hội thì cụ cứ chiến thôi. Thế hệ trẻ phải thay đổi, vì một xã hội công bằng và đỡ láo nháo hơn. Cá nhân em ủng hộ cụ nếu cụ có bằng chứng chuẩn xác.
 

wind_nol0v3

Xe điện
Biển số
OF-99467
Ngày cấp bằng
10/6/11
Số km
2,598
Động cơ
443,385 Mã lực
Về ngành y em không rõ, nhưng em xin chia sẻ 1 góc nhìn của em về tiến sĩ ở VN, hồi mới ra trường em làm trong 1 cơ quan nhà nước, sếp trực tiếp của em cũng là tiến sĩ, nhưng trong quá trình làm việc em phát hiện ra những chuyên môn cơ bản sếp em cũng k nắm được, kiến thức xây dựng, quản lý dự án đơn thuần cũng không vững, toàn sai mình đi làm nhưng mấy việc khá ngớ ngẩn, không phải 1 vài lần mà là có hệ thống lặp đi lặp lại.
Hồi đó về em cũng có nói chuyện với 1 vài người quen về chuyện này mọi người bảo mày sv mới ra trường biết gì mà đánh giá sếp, người ta là tien sĩ cơ mà, bao nhieu nam cong tac. Thời gian em làm ở đó thì cũng có nhieu nguoi của phòng ban khác phàn nàn về việc ông sêp làm ăn cẩu thả không đúng quy trình, sai chuyên môn, các phòng ban khác biết nhưng không làm gì được boi ông sếp có 1 cái ô rất to tầm uv tw. Em vẫn lẳng lặng làm việc chỉ có điều em thận trọng hơn trong viêc nhìn nhận về tiến sĩ, Không phải ông nào là tiến sĩ chuyên môn cũng giỏi đâu với cơ chế đào tạo bằng cấp như ở VN, hồi đó ở cơ quan em trong quá trình làm việc em gặp khá nhiều lãnh đạo các phòng ban khác cũng tầm thạc sĩ nhưng chuyên môn cũng như năng lực giải quyết công việc rõ ràng là cực tốt.
Câu chuyện của cụ chủ thì cu thớt là người hiểu rõ nhất nên sẽ chẳng ai góp ý cho cụ 1 cách chính xác được, bởi mọi người chỉ có thể tư vấn theo cái cách phổ thông và phổ biến của số đông thôi và người trong cuộc là người hiểu rõ nhất.
 
Chỉnh sửa cuối:

sonvg

Xe điện
Biển số
OF-197008
Ngày cấp bằng
3/6/13
Số km
2,427
Động cơ
449,973 Mã lực
Cái phác đồ cũng từ những ông có kinh nghiệm mà thành, giờ nhiều bsi chữa bệnh quen, phác đồ chỉ tham khảo. Cụ chủ e thấy tự tin, nhưng ngành y cần sự kiên nhẫn, hài hoà thì mới tiến xa được.
Ở vn vẫn tồn tại nhiều thế hệ lịch sử trong một môi trường, các thế hệ trước có những người rất giỏi, được cả trong ngoài nước công nhận, nhưng cũng có thành phần chuyên môn trung bình mà cũng lên được trưởng khoa II.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Chào các cụ ofer,

Đã lâu lắm em không comment trên of vì bận công việc. Tuy nhiên, tâm trạng em đang vô cùng rối bời, nếu ko viết lúc này có lẽ sẽ phát điên.

Em là bác sĩ trẻ (thế hệ 9x), hiện công tác ở một bệnh viện tư lớn trong thành phố. Tự nhận bản thân chỉ biết chuyên môn, chưa khéo léo và không biết cách nịnh sếp, khiến sếp mất lòng. Mâu thuẫn từ đó mà phát sinh...

Đôi điều về sếp:

Sếp là phó giáo sư-tiến sĩ, thầy thuốc ưu tú, trưởng khoa của một khoa lớn bv 108 đã nghỉ hưu. Sếp mới về viện em làm trưởng khoa gần 2 năm, luôn tự hào về profile hoành tráng của mình.

Trong quá trình làm việc cùng, theo cảm nhận cá nhân em:

_ Sếp khá bảo thủ và độc đoán, chuyên môn cũng không vững vàng. Nhiều lần sếp can thiệp vào việc điều trị của em, kê thuốc không đúng chỉ định. Bản thân vỗ ngực học tiến sĩ y khoa ở châu Âu nhưng em trình bày phác đồ điều trị tiếng Anh, sếp không đọc được; trình bày phác đồ Bộ y tế tiếng Việt thì kêu: "mày chỉ lý thuyết, không biết thực hành. Tao điều trị hàng trăm bệnh nhân kiểu này rồi" bla bla,...

_ Hay xung đột chuyên môn khiến sếp ghét và ngứa mắt, nhiều lần nói xấu em với giám đốc bệnh viện. Nghe em giải thích, lãnh đạo cũng hiểu và giảng hòa: "Tôi biết cậu làm được việc, nhưng bằng cấp chuyên môn cậu không bằng bs X (sếp). Bệnh viện cần tiếng tăm bs X để hút bệnh nhân". Nói thêm bản thân em chuyên môn không xuất sắc nhưng thành thạo tiếng anh chuyên ngành, tự tin phiên dịch cho bệnh nhân nước ngoài và đồng nghiệp quốc tế đến giao lưu. Sa thải em, bệnh viện cũng không dễ tìm người thay thế.

_ Sếp thích đánh cắp chất xám của người khác. Về viện em gần 1 năm, sếp phát động phong trào sinh hoạt khoa học, yêu cầu mỗi bác sĩ trẻ phải chuẩn bị 1 đề tài bệnh học thuyết trình hàng tuần. Ban đầu em rất hào hứng vì nghĩ điều này giúp nâng cao kiến thức và chuyên môn. Sau mới biết, sếp đem đề tài của em và 1 số bạn khác, phát biểu trên VTV không chỉnh sửa 1 chữ nào.

Với những điều trên, em vẫn sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt nếu không có giọt nước làm tràn ly:

Gần đây, em tự giành được suất tu nghiệp nước ngoài, sẽ lên đường khi biên giới tái mở cửa. Tréo ngoe ở chỗ bệnh viện bên kia yêu cầu cung cấp reference letter (thư giới thiệu) từ người trực tiếp quản lý (sếp) (bác nào tưng apply du học, chắc hiểu điều này). Thư giới thiệu em đã viết (do sếp không biết tiếng Anh), chỉ thiếu chữ ký và con dấu của sếp bên dưới. Mang lên nói khó, sếp tự đắc: "Không có tiền hoa quả, trà thuốc gì à? Chữ ký tao có giá lắm biết chưa". Bản thân sếp đã nhà lầu xe hơi nhưng vẫn tham phong bì cấp dưới như vậy.

Nghi ngờ từ lâu và biết sẽ có lúc thế này, em đã tìm hiểu và viết mail hỏi trường đại học châu Âu, nơi sếp học tiến sĩ. Thư trả lời họ nhấn mạnh: bs X chưa từng học tiến sĩ ở đây, chỉ theo 1 khóa trao đổi ngắn hạn vài tháng giữa họ và bv 108, có giấy chứng nhận hoàn thành khóa học. Trong khi ấy, website viện em ghi rõ: Bs X học tiến sĩ y khoa chuyên ngành A ở đại học tổng hợp B (châu Âu). Em đã chụp màn hình và lưu lại.

Những bác rành luật cho em hỏi: nếu đưa bằng chứng cho báo chí, sếp có bị xử lý về mặt pháp luật không?

Trong lòng em hiện giờ bức xúc tột cùng. Bố mẹ khuyên em không nên chuyện bé xé ra to, đằng nào cũng tu nghiệp và không làm lâu dài ở đó nữa. Nói thêm gia đình sếp hình như có thế lực trong quân đội (từng khoe người bác làm chức to, được đặt tên đường), nhưng nhà em cũng không vừa, tuy không ai làm ngành y ngoài em nhưng quen biết khá nhiều trong giới truyền thông.

Với người cậy thế chèn ép, bắt nạt cấp dưới như vậy, em nên hòa hay đánh đây?
Làm Bv tư thì ngại gì mà phải né
Tuy nhiên như GĐ nói, BV lấy tên tuổi vị kia để hút bệnh nhân, cụ cũng nên xem xét đến 'nồi cơm' của người ở lại
Thư giới thiệu cụ có thể xin trực tiếp GĐ không được sao
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,139
Động cơ
654,852 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Về ngành y em không rõ, nhưng em xin chia sẻ 1 góc nhìn của em về tiến sĩ ở VN, hồi mới ra trường em làm trong 1 cơ quan nhà nước, sếp trực tiếp của em cũng là tiến sĩ, nhưng trong quá trình làm việc em phát hiện ra những chuyên môn cơ bản sếp em cũng k nắm được, kiến thức xây dựng, quản lý dự án đơn thuần cũng không vững, toàn sai mình đi làm nhưng mấy việc khá ngớ ngẩn, không phải 1 vài lần mà là có hệ thống lặp đi lặp lại.
Hồi đó về em cũng có nói chuyện với 1 vài người quen về chuyện này mọi người bảo mày sv mới ra trường biết gì mà đánh giá sếp, người ta là tien sĩ cơ mà, bao nhieu nam cong tac. Thời gian em làm ở đó thì cũng có nhieu nguoi của phòng ban khác phàn nàn về việc ông sêp làm ăn cẩu thả không đúng quy trình, sai chuyên môn, các phòng ban khác biết nhưng không làm gì được boi ông sếp có 1 cái ô rất to tầm uv tw. Em vẫn lẳng lặng làm việc chỉ có điều em thận trọng hơn trong viêc nhìn nhận về tiến sĩ, Không phải ông nào là tiến sĩ chuyên môn cũng giỏi đâu với cơ chế đào tạo bằng cấp như ở VN, hồi đó ở cơ quan em trong quá trình làm việc em gặp khá nhiều lãnh đạo các phòng ban khác cũng tầm thạc sĩ nhưng chuyên môn cũng như năng lực giải quyết công việc rõ ràng là cực tốt.
Câu chuyện của cụ chủ thì cu thớt là người hiểu rõ nhất nên sẽ chẳng ai góp ý cho cụ 1 cách chính xác được, bởi mọi người chỉ có thể tư vấn theo cái cách phổ thông và phổ biến của số đông thôi và người trong cuộc là người hiểu rõ nhất.
TS có nhiều 'mức' mà cụ :D
 

giang.nguyen

Xe điện
Biển số
OF-584665
Ngày cấp bằng
12/8/18
Số km
2,647
Động cơ
198,101 Mã lực
Mợ có mấy điểm sai trong lập luận này:

Thứ nhất là tôi trích dẫn cái lý do vì sao tỷ lệ bác sĩ mắc ái kỷ cao hơn các ngành nghề khác, đó là thông tin tôi đọc được. Tôi không nói tất cả các bác sĩ mắc ái kỉ.

Thứ hai là một bác sĩ tự ti nó cũng giống như một bác sĩ ái kỉ, đều có thể gây phương hại cho người bệnh. Lấy cái sai này để so sánh với cái sai khác chỉ được áp dụng trong trường hợp bắt buộc lựa chọn kết quả nào gây phương hại ít hơn.

P.s trong toàn bộ bình luận ở thớt này, tôi chỉ khuyên anh bạn chủ thớt bỏ qua những cái râu ria để mình đạt được mục tiêu lâu dài và tôi cũng không có lời nào nhận xét bác sĩ già kia trình độ kém.
Cụ gọi nó là ái kỷ, em lại gọi nó là khả năng làm việc độc lập. Ranh giới của nó là ở đâu và liệu có dễ dàng nhận ra trong công việc/ cuộc sống hằng ngày.
Quyết định của BS được xây dựng trên nền tảng kiến thức tích lũy được. Một khi BS trở nên nghi ngờ với quyết định của mình, thì coi như Bs đó không còn khả năng làm việc được nữa.
Em cho là cực kỳ cần thiết để Bs phải rèn luyện tính quyết đoán, cả trong công việc và cuộc sống, để có thể hành nghề một cách độc lập. Khó mà nói Bs mắc bệnh ái kỷ chỉ vì họ không nghe theo người khác. Một mặt cụ không thể có Bs có thể làm việc độc lập nếu dạy "phải nghe theo ý kiến người khác". Mặt khác cụ không thể không có Bs không "ái kỷ" (trong ngoặc kép) khi dạy Bs đó phải là tự quyết định và là người chịu trách nhiệm cao nhất cho quyết định của mình.
 

xe tậm tịt

Xe hơi
Biển số
OF-693979
Ngày cấp bằng
8/8/19
Số km
179
Động cơ
102,125 Mã lực
Tuổi
52
Ở đâu thì cái bọn bằng lươn lẹo luồn cúi nịnh nọt vẫn lên làm sếp
 

nam_ch

Xe buýt
Biển số
OF-25571
Ngày cấp bằng
11/12/08
Số km
621
Động cơ
495,510 Mã lực
Cụ gọi điện xin ý kiến của sếp cụ trong khi tình trạng đó cụ điều trị được là cụ sai rồi .
Khi cụ trực thì bệnh nhân đó là bệnh nhân của cụ , trách nhiệm điều trị là của cụ chứ ko phải của sếp cụ .
Cụ gọi điện xin tư vấn thầy bên đh Y Hà Nội là tốt .
Cụ nên đọc và tìm hiểu kỹ quy chế bệnh viện nhá !
Cụ nói đúng. Bác sĩ kiểu ông này ai chẳng làm được. Chuyên môn thì yếu kém không dám ra quyết định điều trị kiểu gì. Hỏi ý kiến trưởng khoa thì nghi ngờ trình độ của người ta, rồi lại đi hỏi thầy giáo cũ và theo phác đồ của thầy cũ. Giả sử trường hợp bệnh nhân chuyển biến nặng thì trách nhiệm sẽ thuộc về ai? Ông trưởng khoa, ông thầy hay là ông trẻ chủ thớt. Chắc sẽ là ông trẻ này rồi.
 

TieuFu

Xe container
Biển số
OF-148443
Ngày cấp bằng
7/7/12
Số km
8,957
Động cơ
482,923 Mã lực
Nơi ở
rừng
Hay ta cứ trao đổi thẳng thắn, ông bằng rởm, tôi sẽ không nói gì nữa, đây ông ký đi để tôi còn lấy dấu.
Đưa cho sếp cái phong bì có bản copy bác sỹ chơi đồ rởm, đảm bảo ký cho cụ đi rất nhanh !
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top