Em nhớ có lần 1 cụ bs nào (em không nhớ) còm rằng bác sĩ = dịch vụ .
Biết đâu ông ta giỏi tiếng tàu tiếng phớp thì saoVâng, em cũng tự nhận chuyên môn của mình non và xanh mà cụ, hơn được ai đâu. Nhưng em tự tin về ngoại ngữ của mình và biết điều trị bệnh gì cũng cần theo phác đồ cụ ạ. Giống như cụ nói 1+1 = 3, đứa trẻ tiểu học chẳng lẽ lại không biết cụ làm toán sai?
Tu nghiệp tiến sĩ trời Âu, làm trưởng 1 khoa lớn ở bv tuyến TW mà không đọc nổi tài liệu chuyên ngành tiếng Anh, cụ vẫn tin bs đó rất giỏi?
Cụ xử lý ca này sai cmnr.Rảnh rỗi cuối tuần, em lại hầu các cụ câu chuyện. Mong các cụ góp ý em nên ứng xử thế nào trong trường hợp này...
*Chuyện một đêm trực
(Xảy ra đã lâu, khởi nguồn mâu thuẫn giữa em và sếp hiện tại)
Trong ca trực của em, bệnh nhân của sếp điều trị diễn biến nặng. Việc đầu tiên em cần làm đương nhiên là gọi điện, thông báo sếp về tình hình hiện tại, xin ý kiến điều trị. Nghe xong, sếp chẩn đoán và chỉ định xử trí qua điện thoại, yêu cầu em sử dụng thuốc A B C cho bệnh nhân.
Với kiến thức của mình, em nghĩ điều trị như thế sẽ làm trầm trọng thêm bệnh nền của bệnh nhân, gây nguy kịch sức khỏe không đáng có. Em có hỏi lại, sếp bảo cứ dùng...
Trong tình huống ấy (chỉ định của sếp ngược với kiến thức được học), các cụ sẽ làm gì?
Em lúc ấy giống bao bác sĩ trẻ khác (kiến thức có, ngoại ngữ có nhưng kinh nghiệm xử lý chưa nhiều, rất non và xanh), không giữ được bình tĩnh. Trong cơn hoảng loạn, em gọi điện cầu cứu thầy mình (bên ĐHY). Thầy hướng dẫn em cách xử trí khác, nhờ vậy bệnh nhân qua cơn nguy kịch. Đó cũng là bài học kinh nghiệm và niềm tự hào của em đến bây giờ.
Sau đó thái độ của sếp thế nào, không nói các bác cũng tự hiểu. Em bị nói xấu, nhận xét tiêu cực mọi lúc mọi nơi. Không nhờ thầy giải thích với giám đốc bệnh viện, đem uy tín của bản thân đảm bảo cho em, em đã không có cơ hội thể hiện mình đến bây giờ. Mâu thuẫn với sếp, theo thời gian lại ngày càng trầm trọng.
Em phải làm gì để tránh chuyện tương tự trong tương lai? Ở các nước phát triển (như Thụy Điển- nơi em từng đến), nhân viên y tế được dạy cách ứng xử khi gặp mâu thuẫn chuyên môn. Đó cũng là điều chương trình dạy y khoa nước mình đang thiếu....
Bác nói đúng, trong ngành y, giỏi tiếng Anh thì nhiều tài liệu trên Internet hơn. Nhưng cũng không thể nói là tài liệu y khoa tiếng Pháp,hay tiếng Nhật trên Internet sẽ không có hay không đủ cho những loại bệnh thông thường. Bây giờ phát biểu, bác sĩ biết tiếng Anh sẽ mặc nhiên giỏi hơn các bác sĩ biết tiếng Pháp hay tiếng Nhật thì có đúng không.Biết đâu ông ta giỏi tiếng tàu tiếng phớp thì sao
Chính bác chủ thớt cũng công nhận ông xếp là "Tu nghiệp tiến sĩ trời Âu", tu nghiệp tiến sĩ này là dạng Postdoc dành cho người đã có bằng Tiến sĩ rồi, thời gian không xác định nhé. Khi kết thúc thời gian Postdoc cũng không nhất thiết phải có chứng chỉ hay bằng cấp, chỉ cần 1 câu viết trong CV là được, ai nghi ngờ thì liên lạc với trường Đại học đó để kiểm tra, họ sẽ gửi xác nhận như trường hơp trả lời email bác chủ thớt.Vâng, em cũng tự nhận chuyên môn của mình non và xanh mà cụ, hơn được ai đâu. Nhưng em tự tin về ngoại ngữ của mình và biết điều trị bệnh gì cũng cần theo phác đồ cụ ạ. Giống như cụ nói 1+1 = 3, đứa trẻ tiểu học chẳng lẽ lại không biết cụ làm toán sai?
Tu nghiệp tiến sĩ trời Âu, làm trưởng 1 khoa lớn ở bv tuyến TW mà không đọc nổi tài liệu chuyên ngành tiếng Anh, cụ vẫn tin bs đó rất giỏi?
Đây là bệnh nhân sếp nhận điều trị từ đầu, bản thân em dẫu không đồng ý phương pháp điều trị cũng mặc kệ thôi. Đến chiều tối, bệnh diễn biến nặng mà trong y lệnh sếp ghi còn vài thuốc chưa thực hiện. Nếu có vai vế và nhiều thực quyền, em đã gạch thuốc của sếp và điều trị phác đồ khác từ lâu. Nhưng làm thế gây đụng chạm, chẳng may bệnh ko tiến triển như mong muốn sẽ tạo cơ hội để sếp đổ thừa. Lúc đó em đã nghĩ: gọi điện thông báo + xin ý kiến là tôn trọng đồng nghiệp cụ ah...Cụ gọi điện xin ý kiến của sếp cụ trong khi tình trạng đó cụ điều trị được là cụ sai rồi .
Khi cụ trực thì bệnh nhân đó là bệnh nhân của cụ , trách nhiệm điều trị là của cụ chứ ko phải của sếp cụ .
Cụ gọi điện xin tư vấn thầy bên đh Y Hà Nội là tốt .
Cụ nên đọc và tìm hiểu kỹ quy chế bệnh viện nhá !
Em đã thử trao đổi nhưng vô hiệu (cụ đọc bài đầu sẽ hiểu). Bs lớn tuổi, lại tự phụ bằng cấp + kinh nghiệm của mình, coi thường đồng nghiệp trẻ. Dẫu có góp ý, cũng là nước đổ lá khoai...Cụ xử lý ca này sai cmnr.
Nếu cụ định nói vì bn thì nên trao đổi thẳng thắn với sếp về một phác đồ khác ( từ thày DHY). Còn ko cụ phải tuân theo phác đoof điều trị của sếp. Nhất lại là bn của sếp.
cụ nói là tự hào nhưng trong ykhoa nó ko có kiểu 1+1=2. Nên ko đủ evidence để nói phác đồ điều trị của sếp ko có hiệu quả
Trong trường hợp cuối, nếu cụ và sếp ko thống nhất về phác đồ điều trị cho bệnh nhân, theo em cụ nên mời sếp đến khám và trực tiếp điều trị cho bệnh nhân. Biết đâu cụ lại có thêm nhiều kinh nghiệm. Em cũng có chút kiếm thức về y và em mạo muội chia sẻ với cụ một cụm từ thôi ạ : “open mind”
Cụ thấy làm ở đó không hợp, ức chế thì nghỉ làm chỗ khác. Em cũng làm BS như cụ mà sao thấy cụ phức tạp mà trẻ con quá. Lớn rồi mà ba cái chuyện nhỏ nhặt như này cụ còn xử lý không xong thì em đánh giá cụ kém. Với lại cụ làm ở đó bao năm mà nội việc xin Ref của đồng nghiệp thôi mà cũng làm phức tạp thì em cũng đánh giá cách ứng xử với đồng ngiệp của cụ quá yếu kém so với học thức BS của cụ. Công việc trong ngành bắt buộc phải teamwork tốt mà có cụ như này là em em cũng ngán.Em đã thử trao đổi nhưng vô hiệu (cụ đọc bài đầu sẽ hiểu). Bs lớn tuổi, lại tự phụ bằng cấp + kinh nghiệm của mình, coi thường đồng nghiệp trẻ. Dẫu có góp ý, cũng là nước đổ lá khoai...
Có những lỗi sai chuyên môn, chống chỉ định của thuốc nó lồ lộ ra đó. Chờ bằng chứng (evidence) trên bệnh nhân xuất hiện trong kíp trực, em sẽ không tránh khỏi bị liên đới ạ....
Em chỉ có thêm 1 ý thôi, ca bệnh này, cụ làm theo thầy cụ ở ĐHY được kết quả tốt thì không sao. Nhưng chẳng may mà có vấn đề gì, cụ sẽ mang cái án làm trái y lệnh của bác sĩ điều trị, gây hậu quả nghiêm trọng thì có thể ngồi tù nhiều năm đấy. Do vậy nếu đứng từ quan điểm an toàn nghề nghiệp thì em sẽ không khuyên cụ làm thế, bác sĩ điều trị là ai thì cụ phải chấp hành y lệnh người ta.Rảnh rỗi cuối tuần, em lại hầu các cụ câu chuyện. Mong các cụ góp ý em nên ứng xử thế nào trong trường hợp này...
*Chuyện một đêm trực
(Xảy ra đã lâu, khởi nguồn mâu thuẫn giữa em và sếp hiện tại)
Trong ca trực của em, bệnh nhân của sếp điều trị diễn biến nặng. Việc đầu tiên em cần làm đương nhiên là gọi điện, thông báo sếp về tình hình hiện tại, xin ý kiến điều trị. Nghe xong, sếp chẩn đoán và chỉ định xử trí qua điện thoại, yêu cầu em sử dụng thuốc A B C cho bệnh nhân.
Với kiến thức của mình, em nghĩ điều trị như thế sẽ làm trầm trọng thêm bệnh nền của bệnh nhân, gây nguy kịch sức khỏe không đáng có. Em có hỏi lại, sếp bảo cứ dùng...
Trong tình huống ấy (chỉ định của sếp ngược với kiến thức được học), các cụ sẽ làm gì?
Em lúc ấy giống bao bác sĩ trẻ khác (kiến thức có, ngoại ngữ có nhưng kinh nghiệm xử lý chưa nhiều, rất non và xanh), không giữ được bình tĩnh. Trong cơn hoảng loạn, em gọi điện cầu cứu thầy mình (bên ĐHY). Thầy hướng dẫn em cách xử trí khác, nhờ vậy bệnh nhân qua cơn nguy kịch. Đó cũng là bài học kinh nghiệm và niềm tự hào của em đến bây giờ.
Sau đó thái độ của sếp thế nào, không nói các bác cũng tự hiểu. Em bị nói xấu, nhận xét tiêu cực mọi lúc mọi nơi. Không nhờ thầy giải thích với giám đốc bệnh viện, đem uy tín của bản thân đảm bảo cho em, em đã không có cơ hội thể hiện mình đến bây giờ. Mâu thuẫn với sếp, theo thời gian lại ngày càng trầm trọng.
Em phải làm gì để tránh chuyện tương tự trong tương lai? Ở các nước phát triển (như Thụy Điển- nơi em từng đến), nhân viên y tế được dạy cách ứng xử khi gặp mâu thuẫn chuyên môn. Đó cũng là điều chương trình dạy y khoa nước mình đang thiếu....
Xin hỏi vị PGS-TS kia có danh hiệu nào là dối lừa?Làm nghề Y mà danh hiệu dối lừa chứng tỏ lão này khá thiếu y đức.
Em đã thử trao đổi nhưng vô hiệu (cụ đọc bài đầu sẽ hiểu). Bs lớn tuổi, lại tự phụ bằng cấp + kinh nghiệm của mình, coi thường đồng nghiệp trẻ. Dẫu có góp ý, cũng là nước đổ lá khoai...
Có những lỗi sai chuyên môn, chống chỉ định của thuốc lồ lộ ra đó. Chờ bằng chứng (evidence) xuất hiện trong kíp trực, em sẽ không tránh khỏi bị liên đới ạ....
Thôi đi thớt, thấy người khác tìm ra điểm sai lại "diễn đạt chưa rõ", "khiến hiểu nhầm"...Chắc giữa đêm vừa gõ giải trình, vừa rep nên diễn đạt chưa rõ, khiến 2 cụ hiểu nhầm điều em nói, đấy là lỗi của em. Ý là: giãn tĩnh mạch thừng tinh CÓ THỂ gây vô sinh ở nam giới (ko phải tất cả), trường hợp PHẢI điều trị thì thường là phẫu thuật. Comment đó em chỉ nhấn mạnh: hiểu rõ sinh lý, bệnh học và giải phẫu mới chẩn đoán được nguyên nhân, điều trị tận gốc căn bệnh chứ không phải chỉ học thuộc treatment guildlines đơn thuần.
Trong tua trực thì cụ ấy là bs điều trị cụ ạEm chỉ có thêm 1 ý thôi, ca bệnh này, cụ làm theo thầy cụ ở ĐHY được kết quả tốt thì không sao. Nhưng chẳng may mà có vấn đề gì, cụ sẽ mang cái án làm trái y lệnh của bác sĩ điều trị, gây hậu quả nghiêm trọng thì có thể ngồi tù nhiều năm đấy. Do vậy nếu đứng từ quan điểm an toàn nghề nghiệp thì em sẽ không khuyên cụ làm thế, bác sĩ điều trị là ai thì cụ phải chấp hành y lệnh người ta.
Với cách suy nghĩ của thớt HÒA HAY ĐÁNH, cộng với cách viết "Bs lớn tuổi, lại tự phụ bằng cấp + kinh nghiệm của mình, coi thường đồng nghiệp trẻ. Dẫu có góp ý, cũng là nước đổ lá khoai..." thì cái việc THỬ TRAO ĐỔI trên kia ko dễ gì đơn giản theo đúng nghĩa THỬ TRAO ĐỔI đâu. Ko chỉ là đối với Sếp của mình, PGS-TS, nguyên Trưởng khoa bv 108.. mà ngay cả với những người khác thì tôi nghĩ cụm từ TRAO ĐỔI của thớt nó cũng ko nhẹ nhàng gìEm đã thử trao đổi nhưng vô hiệu (cụ đọc bài đầu sẽ hiểu). Bs lớn tuổi, lại tự phụ bằng cấp + kinh nghiệm của mình, coi thường đồng nghiệp trẻ. Dẫu có góp ý, cũng là nước đổ lá khoai...
Có những lỗi sai chuyên môn, chống chỉ định của thuốc lồ lộ ra đó. Chờ bằng chứng (evidence) xuất hiện trong kíp trực, em sẽ không tránh khỏi bị liên đới ạ....
Đánh!Chào các cụ ofer,
Đã lâu lắm em không comment trên of vì bận công việc. Tuy nhiên, tâm trạng em đang vô cùng rối bời, nếu ko viết lúc này có lẽ sẽ phát điên.
Em là bác sĩ trẻ (thế hệ 9x), hiện công tác ở một bệnh viện tư lớn trong thành phố. Tự nhận bản thân chỉ biết chuyên môn, chưa khéo léo và không biết cách nịnh sếp, khiến sếp mất lòng. Mâu thuẫn từ đó mà phát sinh...
Đôi điều về sếp:
Sếp là phó giáo sư-tiến sĩ, thầy thuốc ưu tú, trưởng khoa của một khoa lớn bv 108 đã nghỉ hưu. Sếp mới về viện em làm trưởng khoa gần 2 năm, luôn tự hào về profile hoành tráng của mình.
Trong quá trình làm việc cùng, theo cảm nhận cá nhân em:
_ Sếp khá bảo thủ và độc đoán, chuyên môn cũng không vững vàng. Nhiều lần sếp can thiệp vào việc điều trị của em, kê thuốc không đúng chỉ định. Bản thân vỗ ngực học tiến sĩ y khoa ở châu Âu nhưng em trình bày phác đồ điều trị tiếng Anh, sếp không đọc được; trình bày phác đồ Bộ y tế tiếng Việt thì kêu: "mày chỉ lý thuyết, không biết thực hành. Tao điều trị hàng trăm bệnh nhân kiểu này rồi" bla bla,...
_ Hay xung đột chuyên môn khiến sếp ghét và ngứa mắt, nhiều lần nói xấu em với giám đốc bệnh viện. Nghe em giải thích, lãnh đạo cũng hiểu và giảng hòa: "Tôi biết cậu làm được việc, nhưng bằng cấp chuyên môn cậu không bằng bs X (sếp). Bệnh viện cần tiếng tăm bs X để hút bệnh nhân". Nói thêm bản thân em chuyên môn không xuất sắc nhưng thành thạo tiếng anh chuyên ngành, tự tin phiên dịch cho bệnh nhân nước ngoài và đồng nghiệp quốc tế đến giao lưu. Sa thải em, bệnh viện cũng không dễ tìm người thay thế.
_ Sếp thích đánh cắp chất xám của người khác. Về viện em gần 1 năm, sếp phát động phong trào sinh hoạt khoa học, yêu cầu mỗi bác sĩ trẻ phải chuẩn bị 1 đề tài bệnh học thuyết trình hàng tuần. Ban đầu em rất hào hứng vì nghĩ điều này giúp nâng cao kiến thức và chuyên môn. Sau mới biết, sếp đem đề tài của em và 1 số bạn khác, phát biểu trên VTV không chỉnh sửa 1 chữ nào.
Với những điều trên, em vẫn sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt nếu không có giọt nước làm tràn ly:
Gần đây, em tự giành được suất tu nghiệp nước ngoài, sẽ lên đường khi biên giới tái mở cửa. Tréo ngoe ở chỗ bệnh viện bên kia yêu cầu cung cấp reference letter (thư giới thiệu) từ người trực tiếp quản lý (sếp) (bác nào tưng apply du học, chắc hiểu điều này). Thư giới thiệu em đã viết (do sếp không biết tiếng Anh), chỉ thiếu chữ ký và con dấu của sếp bên dưới. Mang lên nói khó, sếp tự đắc: "Không có tiền hoa quả, trà thuốc gì à? Chữ ký tao có giá lắm biết chưa". Bản thân sếp đã nhà lầu xe hơi nhưng vẫn tham phong bì cấp dưới như vậy.
Nghi ngờ từ lâu và biết sẽ có lúc thế này, em đã tìm hiểu và viết mail hỏi trường đại học châu Âu, nơi sếp học tiến sĩ. Thư trả lời họ nhấn mạnh: bs X chưa từng học tiến sĩ ở đây, chỉ theo 1 khóa trao đổi ngắn hạn vài tháng giữa họ và bv 108, có giấy chứng nhận hoàn thành khóa học. Trong khi ấy, website viện em ghi rõ: Bs X học tiến sĩ y khoa chuyên ngành A ở đại học tổng hợp B (châu Âu). Em đã chụp màn hình và lưu lại.
Những bác rành luật cho em hỏi: nếu đưa bằng chứng cho báo chí, sếp có bị xử lý về mặt pháp luật không?
Trong lòng em hiện giờ bức xúc tột cùng. Bố mẹ khuyên em không nên chuyện bé xé ra to, đằng nào cũng tu nghiệp và không làm lâu dài ở đó nữa. Nói thêm gia đình sếp hình như có thế lực trong quân đội (từng khoe người bác làm chức to, được đặt tên đường), nhưng nhà em cũng không vừa, tuy không ai làm ngành y ngoài em nhưng quen biết khá nhiều trong giới truyền thông.
Với người cậy thế chèn ép, bắt nạt cấp dưới như vậy, em nên hòa hay đánh đây?
Hehe, điểm đầu vào của HVQY không thấp hơn đầu vào của Y Hà Nội hay Y Tp HCM nhiều đâu ( các trường Y khác thì không đề cập ) và chẳng phải là vô lý khi 108 là chỗ điều trị của các VIP. Còn không biết tiếng Anh thì không phải là GS giỏi thì đúng nhưng chưa đủ, vì rất nhiều nước có nền y học phát triển họ có sử dụng tiếng Anh trong chuyên môn của họ hay không thì mình chưa rõ nhưng chắc chắn họ phải ưu tiên tiếng mẹ đẻ của họ, ví dụ Trung Quốc hay Pháp, Nga.....liệu cụ heo học y ở nước họ họ dạy tiếng mẹ đẻ hay phải dịch qua tiếng AnhCác tiến sĩ, giáo sư em từng tiếp xúc (YHN, Y huế, và Y dược TPHCM), nhiều người tầm tuổi sếp hiện tại rất giỏi ngoại ngữ (tiếng Anh là bắt buộc, có thể thêm Pháp hoặc Nga). Họ không giỏi nghe nói, nhưng đọc tài liệu hầu như không vấn đề gì. Nhiều ca bệnh phức tạp, để cập nhật kiến thức họ phải liên tục đọc tài liệu tiếng Anh. Liệu mặt bệnh của quân y đơn giản quá hay yêu cầu của em với bs Quân Y là quá cao?
Vợ e cũng đau dạ dày khám đi khám lại chỗ ông Long mà không ăn thua. Ra BM khám khoa tự nguyện thì gặp 1 bs bảo đã khám đâu chưa? Vợ e thành thực khai khám chỗ Hoàng Long thì cô kia bảo thầy em còn k ăn thua thì c khám ở đây cũng k ăn thua. Thế là chán 2 vk ck về. Về uống Bình vị nam lại ổnLàm bs ngoài tố chất và ham học hỏi cũng rất cần kinh nghiệm.Tuy nhiên nhiều ông kiểu kinh nghiệm đường mòn,bảo thủ.À nhân đây e nói chuyện về pk của bs Long ở Đào Duy Anh,cũng ts gs này nọ và có tiếng nhưng e đến khám thấy vớ vẩn.Triệu chứng bệnh hỏi cứ lờ đi,đau đại tràng cứ đè điều trị dạ dày vì khuẩn HP.Xét nghiệm và soi chiếu chụp không thiếu thứ gì.Buồn cười nhất là kê đơn ,hình như chỉ có 2,3 đơn cố định nằm trong máy,cô trợ lý cứ thế in ra ông ấy kí.Khuyên các cụ lưu ý nhé,ra BM mà khám chỉ tội đông