- Biển số
- OF-806509
- Ngày cấp bằng
- 4/3/22
- Số km
- 2,964
- Động cơ
- 191,568 Mã lực
Máy bay không người lái tự sát: Khả năng mới cho lực lượng lục quân
Cuộc xung đột quân sự giữa Armenia và Azerbaijan, Nga và Ukraine cho thấy rõ ràng rằng, máy bay không người lái (UAV) ngày càng trở nên quan trọng hơn trên chiến trường. Mặc dù việc sử dụng tên lửa dẫn đường chống tăng của các UAV cỡ trung là phổ biến, nhưng việc sử dụng các UAV tự sát để tiêu diệt mục tiêu bằng cách tự phát nổ vẫn còn là một điều mới mẻ. Mặc dù trước Azerbaijan, Israel đã nhận thấy giá trị tiềm năng của việc sử dụng các UAV như vậy.
Có thể nói, tên lửa tự sát tự dẫn đã được phát triển sớm nhất từ Thế chiến II, nhưng nó không phải là loại tên lửa không người lái vào thời điểm đó. Mặc dù tên lửa hành trình FAU-4 có người lái của Đức (khi dẫn đường ở đoạn cuối, phi công nhảy dù từ tên lửa) không đạt được tiến bộ, nhưng việc đội cảm tử Nhật Bản sử dụng máy bay tự sát đã chứng tỏ sức mạnh to lớn của loại vũ khí này.
Tên lửa hành trình FAU-4
Khái niệm về máy bay không người lái tự sát
"Máy bay không người lái tự sát" là một thuật ngữ tương đối ở mức độ lớn, bởi vì các vũ khí khác (như tên lửa hành trình) cũng có thể thực hiện bay lượn trên không trong thời gian dài và tái nhắm mục tiêu khi bay, nhưng không ai gọi chúng là UAV. Về mặt lý thuyết, điều kiện xác định đối với một UAV tự sát là nó có thể tái sử dụng, nghĩa là, nếu không tìm thấy mục tiêu phù hợp, nó có thể quay về, tiến hành tiếp nhiên liệu và tái sử dụng. Nhưng trên thực tế, nhiều UAV tự sát ban đầu chỉ dùng một lần.
Theo các tài liệu liên quan, Nga thường phân loại UAV là tên lửa hành trình, và đưa ra các yêu sách với Mỹ trong phạm vi của Hiệp ước tên lửa tầm trung và tầm ngắn (Hiệp ước tên lửa tầm trung), họ cho rằng, các UAV tầm trung và tầm xa được triển khai có thời gian bay dài, tầm bắn xa, không phù hợp với quy định của hiệp ước nói trên.
Nói tóm lại, việc sử dụng thuật ngữ "UAV tự sát" thay vì "đạn hành trình" có khả năng chủ yếu là kết quả của hoạt động tiếp thị, giống như tiền tố "nano" đã được sử dụng phổ biến trong khoa học hiện đại. Thực ra, cái tên không quan trọng, điều quan trọng là hiệu quả của đạn dược, đặc biệt là tỷ lệ hiệu quả-chi phí.
Khi sử dụng UAV tự sát để tấn công các xe chiến đấu, tỷ lệ hiệu quả-chi phí rõ ràng là có lợi cho đạn tấn công. Nói chung, giá thành chế tạo của các xe chiến đấu cao hơn nhiều. Tất nhiên, cũng có những xe chiến đấu rất cũ, chẳng hạn một số nơi trên thế giới vẫn đang sử dụng xe tăng từ Thế chiến II, hoặc xe việt dã được trang bị "súng máy cỡ nòng lớn + súng không giật + thuốc nổ". Trong này trường hợp, không chỉ phải xem xét giá trị của mục tiêu bị phá hủy, mà còn cả thiệt hại tiềm tàng có thể gây ra, ví dụ, việc tiêu diệt các xe chở quân bọc thép.
Các loại máy bay không người lái tự sát
Máy bay không người lái tự sát ở mức độ lớn là thiết bị nhỏ gọn và tinh vi. Việc phát triển UAV tự sát cỡ lớn và cỡ vừa sẽ không hiệu quả về mặt kinh tế. Như đã đề cập ở trên, UAV tự sát chẳng qua chỉ là một tên lửa hành trình được trang bị thiết bị dẫn đường tiên tiến. Ngoài ra, việc một chiếc UAV cỡ lớn tiếp cận mục tiêu để giao chiến trực tiếp sẽ khó hơn nhiều so với việc ném một vài quả đạn dẫn đường tàng hình nhỏ.
Máy bay không người lái tự sát có thể được chia thành hai loại. Loại thứ nhất là kiểu máy bay hoặc kiểu UAV, gần giống tên lửa về cấu trúc và có cánh hình chữ thập với sải cánh lớn. UAV Green Dragon do Tập đoàn Công nghiệp Hàng không Vũ trụ Israel ra mắt gần đây là một đại diện tiêu biểu cho dòng UAV kiểu máy bay. Bệ phóng di động gắn trên xe quân sự Hummer có thể chứa 16 UAV, có thể tự động phát hiện và tiêu diệt mục tiêu ở khoảng cách đến 40 km, bay lang thang trong tối đa 1,5 giờ. Trọng lượng đầu đạn của UAV Green Dragon là 3 kg.
UAV Green Dragon
Một đại diện khác của kiểu máy bay là UAV tự sát Hero-30 của Israel, được phóng với sự hỗ trợ của một bệ phóng khí nén. Nhờ sử dụng cánh hình chữ thập và động cơ điện, UAV Hero-30 có khả năng cơ động mạnh và có thể bay ở tầm thấp trên các địa hình phức tạp và tránh chướng ngại vật. Thời gian bay lên đến 30 phút, tầm cao bay 600 mét, tốc độ 200 km/h, tầm bay 40 km. Tổng trọng lượng của UAV Hero-30 là 3 kg, trong đó đầu đạn nặng từ 0,5 đến 1 kg.
UAV Hero-30
Loại UAV tự sát thứ hai là kiểu máy bay trực thăng không người lái hoặc UAV nhiều cánh quạt tương tự như UAV thương mại. Ví dụ, UAV tự sát kiểu trực thăng Firefly đầy hứa hẹn của Israel, được trang bị hai cánh quạt đồng trục, đã vượt qua thành công các cuộc thử nghiệm quân sự vào cuối năm 2019 và đầu năm 2020. Một đặc điểm nổi bật của UAV Firefly là khả năng tái sử dụng của nó - người vận hành có thể hạ lệnh đưa UAV trở lại địa điểm phóng một cách an toàn để tái sử dụng. UAV Firefly nặng 3 kg, cao 40 cm, đường kính thân 8 cm và đầu đạn nặng 350 gram, được trang bị động cơ điện và pin. Nó có thể ở trên không trong khoảng 15 đến 30 phút và có hành trình khoảng 1 km. UAV Firefly có tầm hoạt động khoảng 1 km. UAV có thể sử dụng hệ thống dẫn đường quang điện để phát hiện và nhắm vào các mục tiêu đang di chuyển hoặc đứng yên.
UAV Firefly
Công ty AerialX của Canada đã phát triển UAV tự sát 4 cánh quạt AerialX, nhằm mục đích tiêu diệt các UAV của đối phương. Nhà sản xuất định vị UAV AerialX là sự kết hợp giữa tên lửa và UAV, có tốc độ của tên lửa và khả năng cơ động của UAV nhiều cánh quạt. UAV cỡ nhỏ này có trọng lượng cất cánh 910 gram, tầm bay tới 4 km và tốc độ bay lên tới 350 km/h. UAV có thể tự động tiếp cận mục tiêu và tấn công với tỷ lệ chiếu tốt nhất. Có thể sử dụng nhiều lần, và có thể tái sử dụng sau khi hủy bỏ tấn công.
Công ty STM của Thổ Nhĩ Kỳ đã sản xuất UAV tự sát nhiều cánh quạt Kargu từ năm 2017 và phiên bản cải tiến của Kargu-2 kể từ năm 2019. UAV này có khối lượng 15 kg và tốc độ bay tối đa 150 km/h. UAV Kargu-2 có thể được trang bị đầu đạn sát thương, nhiệt áp hoặc tụ năng với trọng lượng khoảng 1,5 kg. Người điều khiển có thể điều khiển UAV tự sát Kargu từ khoảng cách 10 km và cũng có thể chỉ định trạng thái bán tự động: người điều khiển chỉ định khu vực tìm kiếm và UAV sẽ độc lập tìm kiếm và tiêu diệt mục tiêu. Năm 2020, Bộ Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ đã ký hợp đồng sản xuất 356 UAV Kargu-2.
UAV Kargu-2
Trong những năm gần đây, Nga đã bắt đầu tìm cách trở thành người dẫn đầu trong thị trường UAV, bao gồm cả UAV tự sát. Hiện tại, hai loại UAV Cube và Lancet-3 của Công ty ZALA Aero đã sẵn sàng để sản xuất hàng loạt.
UAV Cube
Máy bay không người lái Cube chỉ có thể gây sát thương cho các mục tiêu có tọa độ xác định trước, điều này hạn chế rất nhiều khả năng của chúng. Tuy nhiên, có thông tin cho rằng, vật mang thông tin mục tiêu trên UAV có thể gửi hình ảnh quang học. Tải trọng hiệu quả của UAV là khoảng 3 kg, bao gồm cả trọng lượng của đầu đạn.
Lancet-3
Loại hình tiên tiến và hứa hẹn hơn là UAV Lancet-3, có ý tưởng thiết kế rất giống với UAV Hero-30 của Israel nói trên. UAV Lancet-3 có tầm bay 30 km, tải trọng hiệu quả 3 kg, tổng trọng lượng 12 kg, tốc độ từ 80 đến 110 km/h và thời gian bay hành trình trên không là 40 phút. UAV này được trang bị một kênh truyền hình, có thể tìm kiếm mục tiêu và dẫn đường cho UAV.
Mức độ nội địa hóa của các bộ phận như hệ thống thông tin liên lạc, điều khiển và dẫn đường, động cơ, pin, v.v., của UAV Nga vẫn còn là một vấn đề. Sau khi Biden lên nắm quyền, cùng với việc đưa ra các biện pháp trừng phạt mới do xung đột Ukraine - Nga thì việc tiếp cận các bộ phận linh kiện bị hạn chế hơn nữa, thì triển vọng phát triển UAV của Nga sẽ rất mờ mịt.
Cuộc xung đột quân sự giữa Armenia và Azerbaijan, Nga và Ukraine cho thấy rõ ràng rằng, máy bay không người lái (UAV) ngày càng trở nên quan trọng hơn trên chiến trường. Mặc dù việc sử dụng tên lửa dẫn đường chống tăng của các UAV cỡ trung là phổ biến, nhưng việc sử dụng các UAV tự sát để tiêu diệt mục tiêu bằng cách tự phát nổ vẫn còn là một điều mới mẻ. Mặc dù trước Azerbaijan, Israel đã nhận thấy giá trị tiềm năng của việc sử dụng các UAV như vậy.
Có thể nói, tên lửa tự sát tự dẫn đã được phát triển sớm nhất từ Thế chiến II, nhưng nó không phải là loại tên lửa không người lái vào thời điểm đó. Mặc dù tên lửa hành trình FAU-4 có người lái của Đức (khi dẫn đường ở đoạn cuối, phi công nhảy dù từ tên lửa) không đạt được tiến bộ, nhưng việc đội cảm tử Nhật Bản sử dụng máy bay tự sát đã chứng tỏ sức mạnh to lớn của loại vũ khí này.
Tên lửa hành trình FAU-4
Khái niệm về máy bay không người lái tự sát
"Máy bay không người lái tự sát" là một thuật ngữ tương đối ở mức độ lớn, bởi vì các vũ khí khác (như tên lửa hành trình) cũng có thể thực hiện bay lượn trên không trong thời gian dài và tái nhắm mục tiêu khi bay, nhưng không ai gọi chúng là UAV. Về mặt lý thuyết, điều kiện xác định đối với một UAV tự sát là nó có thể tái sử dụng, nghĩa là, nếu không tìm thấy mục tiêu phù hợp, nó có thể quay về, tiến hành tiếp nhiên liệu và tái sử dụng. Nhưng trên thực tế, nhiều UAV tự sát ban đầu chỉ dùng một lần.
Theo các tài liệu liên quan, Nga thường phân loại UAV là tên lửa hành trình, và đưa ra các yêu sách với Mỹ trong phạm vi của Hiệp ước tên lửa tầm trung và tầm ngắn (Hiệp ước tên lửa tầm trung), họ cho rằng, các UAV tầm trung và tầm xa được triển khai có thời gian bay dài, tầm bắn xa, không phù hợp với quy định của hiệp ước nói trên.
Nói tóm lại, việc sử dụng thuật ngữ "UAV tự sát" thay vì "đạn hành trình" có khả năng chủ yếu là kết quả của hoạt động tiếp thị, giống như tiền tố "nano" đã được sử dụng phổ biến trong khoa học hiện đại. Thực ra, cái tên không quan trọng, điều quan trọng là hiệu quả của đạn dược, đặc biệt là tỷ lệ hiệu quả-chi phí.
Khi sử dụng UAV tự sát để tấn công các xe chiến đấu, tỷ lệ hiệu quả-chi phí rõ ràng là có lợi cho đạn tấn công. Nói chung, giá thành chế tạo của các xe chiến đấu cao hơn nhiều. Tất nhiên, cũng có những xe chiến đấu rất cũ, chẳng hạn một số nơi trên thế giới vẫn đang sử dụng xe tăng từ Thế chiến II, hoặc xe việt dã được trang bị "súng máy cỡ nòng lớn + súng không giật + thuốc nổ". Trong này trường hợp, không chỉ phải xem xét giá trị của mục tiêu bị phá hủy, mà còn cả thiệt hại tiềm tàng có thể gây ra, ví dụ, việc tiêu diệt các xe chở quân bọc thép.
Các loại máy bay không người lái tự sát
Máy bay không người lái tự sát ở mức độ lớn là thiết bị nhỏ gọn và tinh vi. Việc phát triển UAV tự sát cỡ lớn và cỡ vừa sẽ không hiệu quả về mặt kinh tế. Như đã đề cập ở trên, UAV tự sát chẳng qua chỉ là một tên lửa hành trình được trang bị thiết bị dẫn đường tiên tiến. Ngoài ra, việc một chiếc UAV cỡ lớn tiếp cận mục tiêu để giao chiến trực tiếp sẽ khó hơn nhiều so với việc ném một vài quả đạn dẫn đường tàng hình nhỏ.
Máy bay không người lái tự sát có thể được chia thành hai loại. Loại thứ nhất là kiểu máy bay hoặc kiểu UAV, gần giống tên lửa về cấu trúc và có cánh hình chữ thập với sải cánh lớn. UAV Green Dragon do Tập đoàn Công nghiệp Hàng không Vũ trụ Israel ra mắt gần đây là một đại diện tiêu biểu cho dòng UAV kiểu máy bay. Bệ phóng di động gắn trên xe quân sự Hummer có thể chứa 16 UAV, có thể tự động phát hiện và tiêu diệt mục tiêu ở khoảng cách đến 40 km, bay lang thang trong tối đa 1,5 giờ. Trọng lượng đầu đạn của UAV Green Dragon là 3 kg.
UAV Green Dragon
Một đại diện khác của kiểu máy bay là UAV tự sát Hero-30 của Israel, được phóng với sự hỗ trợ của một bệ phóng khí nén. Nhờ sử dụng cánh hình chữ thập và động cơ điện, UAV Hero-30 có khả năng cơ động mạnh và có thể bay ở tầm thấp trên các địa hình phức tạp và tránh chướng ngại vật. Thời gian bay lên đến 30 phút, tầm cao bay 600 mét, tốc độ 200 km/h, tầm bay 40 km. Tổng trọng lượng của UAV Hero-30 là 3 kg, trong đó đầu đạn nặng từ 0,5 đến 1 kg.
UAV Hero-30
Loại UAV tự sát thứ hai là kiểu máy bay trực thăng không người lái hoặc UAV nhiều cánh quạt tương tự như UAV thương mại. Ví dụ, UAV tự sát kiểu trực thăng Firefly đầy hứa hẹn của Israel, được trang bị hai cánh quạt đồng trục, đã vượt qua thành công các cuộc thử nghiệm quân sự vào cuối năm 2019 và đầu năm 2020. Một đặc điểm nổi bật của UAV Firefly là khả năng tái sử dụng của nó - người vận hành có thể hạ lệnh đưa UAV trở lại địa điểm phóng một cách an toàn để tái sử dụng. UAV Firefly nặng 3 kg, cao 40 cm, đường kính thân 8 cm và đầu đạn nặng 350 gram, được trang bị động cơ điện và pin. Nó có thể ở trên không trong khoảng 15 đến 30 phút và có hành trình khoảng 1 km. UAV Firefly có tầm hoạt động khoảng 1 km. UAV có thể sử dụng hệ thống dẫn đường quang điện để phát hiện và nhắm vào các mục tiêu đang di chuyển hoặc đứng yên.
UAV Firefly
Công ty AerialX của Canada đã phát triển UAV tự sát 4 cánh quạt AerialX, nhằm mục đích tiêu diệt các UAV của đối phương. Nhà sản xuất định vị UAV AerialX là sự kết hợp giữa tên lửa và UAV, có tốc độ của tên lửa và khả năng cơ động của UAV nhiều cánh quạt. UAV cỡ nhỏ này có trọng lượng cất cánh 910 gram, tầm bay tới 4 km và tốc độ bay lên tới 350 km/h. UAV có thể tự động tiếp cận mục tiêu và tấn công với tỷ lệ chiếu tốt nhất. Có thể sử dụng nhiều lần, và có thể tái sử dụng sau khi hủy bỏ tấn công.
Công ty STM của Thổ Nhĩ Kỳ đã sản xuất UAV tự sát nhiều cánh quạt Kargu từ năm 2017 và phiên bản cải tiến của Kargu-2 kể từ năm 2019. UAV này có khối lượng 15 kg và tốc độ bay tối đa 150 km/h. UAV Kargu-2 có thể được trang bị đầu đạn sát thương, nhiệt áp hoặc tụ năng với trọng lượng khoảng 1,5 kg. Người điều khiển có thể điều khiển UAV tự sát Kargu từ khoảng cách 10 km và cũng có thể chỉ định trạng thái bán tự động: người điều khiển chỉ định khu vực tìm kiếm và UAV sẽ độc lập tìm kiếm và tiêu diệt mục tiêu. Năm 2020, Bộ Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ đã ký hợp đồng sản xuất 356 UAV Kargu-2.
UAV Kargu-2
Trong những năm gần đây, Nga đã bắt đầu tìm cách trở thành người dẫn đầu trong thị trường UAV, bao gồm cả UAV tự sát. Hiện tại, hai loại UAV Cube và Lancet-3 của Công ty ZALA Aero đã sẵn sàng để sản xuất hàng loạt.
UAV Cube
Máy bay không người lái Cube chỉ có thể gây sát thương cho các mục tiêu có tọa độ xác định trước, điều này hạn chế rất nhiều khả năng của chúng. Tuy nhiên, có thông tin cho rằng, vật mang thông tin mục tiêu trên UAV có thể gửi hình ảnh quang học. Tải trọng hiệu quả của UAV là khoảng 3 kg, bao gồm cả trọng lượng của đầu đạn.
Lancet-3
Loại hình tiên tiến và hứa hẹn hơn là UAV Lancet-3, có ý tưởng thiết kế rất giống với UAV Hero-30 của Israel nói trên. UAV Lancet-3 có tầm bay 30 km, tải trọng hiệu quả 3 kg, tổng trọng lượng 12 kg, tốc độ từ 80 đến 110 km/h và thời gian bay hành trình trên không là 40 phút. UAV này được trang bị một kênh truyền hình, có thể tìm kiếm mục tiêu và dẫn đường cho UAV.
Mức độ nội địa hóa của các bộ phận như hệ thống thông tin liên lạc, điều khiển và dẫn đường, động cơ, pin, v.v., của UAV Nga vẫn còn là một vấn đề. Sau khi Biden lên nắm quyền, cùng với việc đưa ra các biện pháp trừng phạt mới do xung đột Ukraine - Nga thì việc tiếp cận các bộ phận linh kiện bị hạn chế hơn nữa, thì triển vọng phát triển UAV của Nga sẽ rất mờ mịt.