[Funland] Ký ức của một Ofer về đời lính, về đồng đội, về những trận đánh ở chiến trường K, về quá khứ và về cuộc sống hiện tại.

Viethp90

Xe tải
Biển số
OF-417881
Ngày cấp bằng
21/4/16
Số km
367
Động cơ
9,309 Mã lực
Tuổi
33
Cụ cho em xin link được không ợ.
Của cụ đây nhé
 

Nắng Nhà Bên

Xe tải
Biển số
OF-709680
Ngày cấp bằng
7/12/19
Số km
466
Động cơ
-121,044 Mã lực
Nơi ở
Ở bển chứ đâu
Của cụ đây nhé
Cảm ơn cụ nhiều.
 

QueViet

Xe điện
Biển số
OF-59533
Ngày cấp bằng
20/3/10
Số km
2,021
Động cơ
564,679 Mã lực
Có lẽ do K là địa hình rừng núi nên chỉ học lăn lê, ẩn nấp, ngụy trang, 1 chút võ thuật (kỹ thuật trinh sát), chứ học bơi lại thành thừa.
1984 thì hậu chiến, vẫn còn tiếng súng nhiều nhưng gọi là chiến trường có vẻ không hợp.
1. Địa hình bên Campuchia chủ yếu là đồng bằng, có hai mùa rõ rệt, vào mùa mưa thì nước ngập ở nhiều vùng nên lính hai bên chỉ ở một chỗ, mùa khô mới thuận lợi cho di chuyển đánh trận nhưng lại cực hiếm nước , có nơi hai bên giằng co nhau quyết liệt chỉ vì cái hồ nước. Bọn em có lần bị tác chiến phê bình vì cắm chốt mùa khô, đến mùa mưa cả đơn vị phải chạy "lũ" đi nơi khác.
2. Như cụ Hà Tam đã nói ở trên , những năm 84 87 ta vẫn tổ chức các trận đánh lớn dọc biên giới Thái- Cam cụ ạ, tiêu diệt Khmer đỏ và rào lại biên giới không cho địch xâm nhập trước khi bàn giao lại cho bạn và rút quân về
 
Chỉnh sửa cuối:

tuannbb

Xe điện
Biển số
OF-157076
Ngày cấp bằng
17/9/12
Số km
4,067
Động cơ
-7,870 Mã lực
Nơi ở
Linh Đàm thôn
CHUYỆN NGƯỜI CHẾT TRỞ VỀ

Từ Hải Hậu về đến thành phố Nam Định, gã bảo bạn dừng xe ở đầu phố Hàng Thao - Trần Hưng Đạo để gã đi bộ hưởng thụ chút không khí phố phường thành Nam. Đang lững thững thả bộ, ngắm nghía dọc phố Trần Hưng Đạo hướng về phía Trần Nhân Tông, chợt có tiếng gọi (Nam…Nam “chẫu” phải không?).

Gã giật mình quay sang, thấy 1 người đàn ông mặt mũi lạ hoắc, trạc 80 tuổi đang chăm chăm nhìn gã. Nhất thời gã không thể nhận ra người đó là ai, nhưng biệt danh của gã thì chỉ có anh em lính ở Campuchia gọi. Do lúc tham chiến ở chiến trường K, gã và các chiến hữu hay đi bắt rắn, cá, ốc, lươn, ếch, chẫu chàng… để thêm chất tươi cải thiện cho bữa ăn hàng ngày. Thằng nào được giao nhiệm vụ bắt con nào thì gọi kèm theo vào tên, cứ lần hồi như vậy sau chết thành tên. Như gã là Nam “chẫu”, thằng Phú “nhái”, Minh “ốc”, Minh “rắn”, Tùng “ếch”, Trung “cóc”, Quang “rắn”, Hồng “lươn”, Tiến “chuột”…

Mặt mũi thì không quen lắm, nhưng gọi biệt danh của gã thì chắc chắn là lính, mà phải lính Campuchia mới gọi. Chứ hồi huấn luyện ở trường hạ sỹ quan trinh sát tại Việt Nam thì gã và mấy thằng cùng trung đội, nếu thiếu tiền mua đồ cải thiện thì cũng chỉ ra sông vớt con vờ về rang để ăn chứ đâu biết chuyện ăn cóc, nhái. Vậy thì người đàn ông lạ mặt đang nhìn gã là ai vậy? Tuy vậy, gã vẫn thuận miệng “Vâng!” theo thói quen khi có người gọi đúng biệt danh của mình.

Người đàn ông vòng tay lao vào người gã như 1 cơn lốc, ôm chầm lấy gã và nhấc bổng gã lên (cha này người gầy mà khỏe ghê). Nước mắt ông ta chảy tràn trên gò má đen sạm, mồm méo hẳn đi, tiếng nói thì nghẹn lại “Anh đây, anh là Hữu…Hữu “loi choi” đây mày…”. Trời, thì ra người đàn ông đó là anh Hữu “loi choi”, người sĩ quan Tác chiến trung đoàn 165 sư đoàn 7 của gã, người mà gã đã cứu khỏi cái chết cận kề của thằng lính Pot tại Tarưng đây sao? Anh vẫn còn sống sao? Mắt gã cũng nhòe đi, hai anh em ôm nhau quay tròn giữa phố như 2 thằng điên, mặc kệ hàng phố, mặc kệ người đi đường. Xung quanh 2 anh em lúc đó như chẳng còn ai, chỉ còn 2 anh em với khuôn mặt đầm đìa nước mắt, bóp tay, nắn lưng, sờ đầu nhau như để kiểm tra thật hay mơ…


Hôm đó là 1 đêm không trăng sao, giữa mùa khô năm 1987. Tổ tam tam 4 thằng của gã nhận lệnh đi cùng trinh sát pháo binh quân đoàn xuống tiểu đoàn 3 của trung đoàn 165 trinh sát nắm địa hình, địa vật lần cuối để sư đoàn lên phương án phối hợp với pháo binh quân đoàn trong việc tấn công tiêu diệt, chặn đường rút của tàn quân Pot qua rừng Ma, không cho chúng luồn sang đất Thái Lan để củng cố lại đội hình. Xong việc thì cũng đã tối muộn, mấy anh em xuống đại đội 4 ven rừng xin ăn và nghỉ qua đêm, sáng mai sẽ về sư bộ báo cáo sau.

Đêm đó, lúc tất cả đang say giấc nồng thì nghe tiếng RPD rít lên, tiếng đạn găm phầm phập vào các gốc cây quanh nơi trú quân của C4, cùng đó có cả tiếng nổ đinh tai của RPG-7 (B41). Tất cả nháo nhào lao ra, mỗi người mỗi hướng. Riêng gã, ôm khẩu AKMS lăn 1 vòng từ trên sạp xuống đất rồi lần ra phía cửa rồi điểm xạ tắc cú 2 phát 1 về phía ánh lửa đầu nòng nơi xa...



"Hai anh em chụp chung tấm ảnh làm kỷ niệm tại đường Trần Hưng Đạo, chân cầu Đò Quan, Nam Định ngày ....../2022. Và 1 tháng sau, sau NGƯỜI CHẾT TRỞ VỀ sẽ là HỒI ỨC NGÀY GẶP MẶT có rất nhiều anh, em cựu chiến binh của sư đoàn 7 bộ binh giai đoạn 1983-1989 hiện đang sinh sống và làm việc từ Hà Tĩnh trở ra."
278383628_2807763332862186_4341523623192115523_n.jpg
Bác chủ đẹp giai, phong độ ngời ngời, dáng nhanh nhẹn trẻ trung mắt sáng, khuôn mặt gặp một lần khó quên. Ngưỡng mộ và trân trọng mọt thời thanh xuân tuổi trẻ bác và đồng đội cống hiến, hy sinh cho tổ quốc!
 

lairai

Xe lăn
Biển số
OF-302219
Ngày cấp bằng
19/12/13
Số km
11,446
Động cơ
600,299 Mã lực
Nơi ở
Lào Cai
Website
www.facebook.com
…Đạn pháo bắn rất chụm, khiến cho lính Pot không thể ngóc đầu dậy để phản pháo. Pháo bắn chuyển làn độ 20 phút, dứt loạt pháo cuối cùng, cả 3 phía của căn cứ vang dội tiếng hô xung phong bằng cả tiếng Việt, tiếng Miên. Tiếng AK, RPD, RPK, B40, B41, phóng lựu M79 rộ lên, có cả tiếng 12,7 ly bắn áp chế ở tất cả các hướng.

Tất cả ào lên, thằng Long “Polpot” chạy đầu tiên, kế đó là gã và thằng Đực cùng bám sát bảo vệ ở 2 bên cánh, thằng Phú “nhái” chạy cuối để đoạn hậu. Chạy qua cửa mở độ 50m thì thấy cánh lính Khmer của CPRP đang lúp xúp bò trở ra. Thằng Long nhao lên túm lấy 1 thằng hỏi sao rút lui, nhưng chẳng thằng nào biết tiếng Việt cả. May lúc đó có 1 ông lính cựu của đơn vị nào đó chạy đến và hỏi bằng tiếng Miên nên mới biết là phía trước có ổ hỏa lực đại liên 12,8 ly của lính Pot. Bọn Pot cũng đã phát hiện ra đội hình bên hướng của gã đang định tiến lên, chúng quay khẩu đại liên bắn ghìm đầu cả đội hình lại.

Thằng Phú “nhái” bò đến nấp sau 1 chiếc ô tô Giải Phóng hỏng cách đó độ 25-30m. Đoán được ý đồ của thằng Phú, gã nhoài người sang giật lấy khẩu B40 trên tay của 1 gã lính CPRP nằm bên cạnh và nhắm thẳng vào chớp lửa đầu nòng bóp cò. Thằng Đực, thằng Long cũng lia những loạt AK cực căng về hỏa điểm để kéo sự chú ý của lính Pot khỏi thằng Phú “nhái”. Thằng Phú rút quả US, bật chốt rồi rướn mình lên ném về phía lính Pot. Nếu nói về ném lựu đạn, thì trong quân đoàn 4 thằng Phú là 1 trong những thằng ném “mả” nhất. Nó ném vừa xa vừa chính xác. Khi chưa nhập ngũ nó chuyên đi làm thợ đấu đào ao, đào giếng cho mấy xã, mấy huyện vùng Hưng Yên nên sức tay của nó cực khỏe. Người khác ném được 35-40m là hết nấc, nhưng với nó thì khoảng cách tầm 50m đổ lại thì “muỗi”, mà nó ném lại còn chính xác nữa.

Quả US vừa nổ là ba thằng gã và mấy thằng lính CPRP nằm cạnh bật dậy lao thẳng lên phía trước. Vọt qua ụ súng được quây bằng bao cát, dưới ánh lửa chập chờn thấy phía sau có 3 đứa lính Pot mặc áo đen, cổ quấn khăn Cà-ma (Krama) nằm đó. Hai đứa con trai và 1 đứa con gái. Nhìn qua mặt 1 thằng lính Pot thấy nó còn quá trẻ, trẻ hơn cả bọn gã, chắc chỉ 14-15 tuổi là cùng…
Cụ ơi lính trinh sát cũng phải tham gia trận đánh luôn ạ?
Em đọc được đâu đó là lính trinh sát sau khi đi thám xong về là được nghỉ ngơi, không phải tham gia đánh trận.
 

Fightingman

Xe tải
Biển số
OF-557974
Ngày cấp bằng
12/3/18
Số km
482
Động cơ
166,367 Mã lực
Em theo dõi từ đầu thớt đến mức độ họp giao ban cũng lén mở dt ra đọc! Chuyện lính chiến trường cụ chủ đọc ko bao giờ chán, những thông tin, mẩu chuyện đều tương tự như ông cụ thân sinh của em, giờ 86 tuổi sư 320 bộ đội 2 thời kỳ.... lẫn rồi nhưng hỏi chuyện oánh nhau thời chiến cụ kể cực kỳ rành mạch.....cảm ơn cụ chủ, cụ angkowat! Chuẩn bị có thớt Chan Đông cho ofer giải ngố nhé
Phụ huynh nhà cháu năm nay cũng 86 tuổi, lính tăng thiết giáp nện mẽo ở chiến trường C-lào...cháu ham thích các câu chuyện lịch sử, chiến tranh của ta từ hồi bé...nhớ lắm những đêm trăng hè hai bố con nằm trên hiên nhà, nghe ông cụ kể chuyện về những trận chiến đấu trên chiến trường...bao nhiêu là kí ức ùa về.
 

tazan_90

Xe tăng
Biển số
OF-423578
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
1,941
Động cơ
238,993 Mã lực
Tuổi
42
CÓ 1 đợt năm 80 khi bộ đội bên K rút về phía bắc thì lại tạm ngừng chiến chanh,nên ở quê vùng Nam định mỗi gia đình đều có nuôi mấy chiến sỹ và đucợ gọi là ăn Dưỡng.Sau 1 thời gian thì lại lên mạn lạng sơn.
 

SiHien

Đi bộ
Biển số
OF-488671
Ngày cấp bằng
14/2/17
Số km
9
Động cơ
189,754 Mã lực
Tuổi
45
Đẩy lên cho cụ chủ hắt xì hơi mà viết tiếp. Đọc những hồi ức thực tế chiến trường cháu thấy thích hơn nhiều lần, so với các bài văn mẫu.
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
736
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
...Vừa bắn gã vừa lần theo địa hình đến đoạn giao thông hào bên tay trái nhà thông tin C4 mà lúc chập tối gã đã ra đó để đi “nhẹ”. A…đoạn hào đây rồi…gã tụt nhanh xuống hào và chạy gằn về phía trước. Mới chạy được vài bước gã thấy có ai đó đang ngồi và phía dưới hình như còn có người nào đó nữa đang nằm thì phải. Trời quá tối, gã phải đến rất gần và căng hết mắt mới thấy được người đang ngồi, trên cổ có quấn khăn Cà-ma (Krama) đang ấn 1 vật gì đó vào người nằm dưới.

Biết rằng đã mang khăn Cà-ma thì chỉ là lính Pot, vậy người nằm dưới sẽ là lính của ta rồi. Lúc đó gã đang ở tư thế lom khom nhưng vẫn cao hơn tên lính Pot đang ngồi, nếu gã kéo cò ở khoảng cách gần như vậy, thì đường đạn AK trong tư thế đó sẽ ăn âm xuống và người lính nằm dưới khó có thể tránh bị dính đạn, một khi nó phá trổ ra trước ngực thằng lính Pot. Gã gần như bay người đến, 1 tay nắm tóc thằng Pot giật cho ngửa mặt lên trời, tay còn lại chặt 1 nhát thật mạnh giữa cần cổ thằng Pot, một tiếng “cắc” khô khốc vang nhẹ lên và thằng Pot đổ vật sang 1 bên. Gã đưa tay kéo người ở dưới lên và hỏi: “Mày không sao chứ…”, “Cám ơn mày, tao bị đạn ở tay, may mà mày đến kịp lúc, nếu không tao đã về chầu ông bà ông vải rồi”…

Bọn Pot tập kích vào C4 không phải do lính bỏ gác, chúng nó ma mãnh đi dưới lòng suối cạn tiến vào. Lính gác đêm đó là lính mới, không có kinh nghiệm chiến trường nên đã chủ quan không phát hiện ra. May mà sự tổn thất không nhiều với 2 chết, 3 bị thương. Phần may mắn đó, cũng do trời tối nên bọn lính Pot sợ bắn nhầm vào nhau nên không dám vãi đạn bậy, nếu chúng nó cứ vãi đạn lung tung thì tổn thất sẽ là vô cùng. Đến sáng mới biết, người mà gã giải vây đó chính là anh Hữu “loi choi” ở tác chiến E165. Anh là 1 trong những lớp cán bộ chiến sĩ đầu tiên của F312 được chuyển sang lập khung cho F7 bộ binh từ thời trước 1975.

Hôm đó anh xuống chơi và ngủ lại C4 với anh C trưởng, người đồng hương Nam Định thì xảy ra chuyện. Anh bị thương vào bắp tay ngay từ loạt đạn đầu, nếu hôm đó gã không kịp đến thì chắc thằng lính Pot đã “ăn vã” anh rồi. Chiến tranh cuốn cuộc đời người lính vào những trận đánh lớn nhỏ, với cơm nắm trộn bụi đỏ, với mồ hôi và máu, cùng những mất mát không thể đong đếm được trên 1 đất nước xa lạ. Sau đó 1 thời gian, gã nghe tin anh đã hy sinh ở đâu đó nằm giữa Battambang và Pursat…
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,736
Động cơ
293,234 Mã lực
CHUYỆN NGƯỜI CHẾT TRỞ VỀ

Từ Hải Hậu về đến thành phố Nam Định, gã bảo bạn dừng xe ở đầu phố Hàng Thao - Trần Hưng Đạo để gã đi bộ hưởng thụ chút không khí phố phường thành Nam. Đang lững thững thả bộ, ngắm nghía dọc phố Trần Hưng Đạo hướng về phía Trần Nhân Tông, chợt có tiếng gọi (Nam…Nam “chẫu” phải không?).

Gã giật mình quay sang, thấy 1 người đàn ông mặt mũi lạ hoắc, trạc 80 tuổi đang chăm chăm nhìn gã. Nhất thời gã không thể nhận ra người đó là ai, nhưng biệt danh của gã thì chỉ có anh em lính ở Campuchia gọi. Do lúc tham chiến ở chiến trường K, gã và các chiến hữu hay đi bắt rắn, cá, ốc, lươn, ếch, chẫu chàng… để thêm chất tươi cải thiện cho bữa ăn hàng ngày. Thằng nào được giao nhiệm vụ bắt con nào thì gọi kèm theo vào tên, cứ lần hồi như vậy sau chết thành tên. Như gã là Nam “chẫu”, thằng Phú “nhái”, Minh “ốc”, Minh “rắn”, Tùng “ếch”, Trung “cóc”, Quang “rắn”, Hồng “lươn”, Tiến “chuột”…

Mặt mũi thì không quen lắm, nhưng gọi biệt danh của gã thì chắc chắn là lính, mà phải lính Campuchia mới gọi. Chứ hồi huấn luyện ở trường hạ sỹ quan trinh sát tại Việt Nam thì gã và mấy thằng cùng trung đội, nếu thiếu tiền mua đồ cải thiện thì cũng chỉ ra sông vớt con vờ về rang để ăn chứ đâu biết chuyện ăn cóc, nhái. Vậy thì người đàn ông lạ mặt đang nhìn gã là ai vậy? Tuy vậy, gã vẫn thuận miệng “Vâng!” theo thói quen khi có người gọi đúng biệt danh của mình.

Người đàn ông vòng tay lao vào người gã như 1 cơn lốc, ôm chầm lấy gã và nhấc bổng gã lên (cha này người gầy mà khỏe ghê). Nước mắt ông ta chảy tràn trên gò má đen sạm, mồm méo hẳn đi, tiếng nói thì nghẹn lại “Anh đây, anh là Hữu…Hữu “loi choi” đây mày…”. Trời, thì ra người đàn ông đó là anh Hữu “loi choi”, người sĩ quan Tác chiến trung đoàn 165 sư đoàn 7 của gã, người mà gã đã cứu khỏi cái chết cận kề của thằng lính Pot tại Tarưng đây sao? Anh vẫn còn sống sao? Mắt gã cũng nhòe đi, hai anh em ôm nhau quay tròn giữa phố như 2 thằng điên, mặc kệ hàng phố, mặc kệ người đi đường. Xung quanh 2 anh em lúc đó như chẳng còn ai, chỉ còn 2 anh em với khuôn mặt đầm đìa nước mắt, bóp tay, nắn lưng, sờ đầu nhau như để kiểm tra thật hay mơ…


Hôm đó là 1 đêm không trăng sao, giữa mùa khô năm 1987. Tổ tam tam 4 thằng của gã nhận lệnh đi cùng trinh sát pháo binh quân đoàn xuống tiểu đoàn 3 của trung đoàn 165 trinh sát nắm địa hình, địa vật lần cuối để sư đoàn lên phương án phối hợp với pháo binh quân đoàn trong việc tấn công tiêu diệt, chặn đường rút của tàn quân Pot qua rừng Ma, không cho chúng luồn sang đất Thái Lan để củng cố lại đội hình. Xong việc thì cũng đã tối muộn, mấy anh em xuống đại đội 4 ven rừng xin ăn và nghỉ qua đêm, sáng mai sẽ về sư bộ báo cáo sau.

Đêm đó, lúc tất cả đang say giấc nồng thì nghe tiếng RPD rít lên, tiếng đạn găm phầm phập vào các gốc cây quanh nơi trú quân của C4, cùng đó có cả tiếng nổ đinh tai của RPG-7 (B41). Tất cả nháo nhào lao ra, mỗi người mỗi hướng. Riêng gã, ôm khẩu AKMS lăn 1 vòng từ trên sạp xuống đất rồi lần ra phía cửa rồi điểm xạ tắc cú 2 phát 1 về phía ánh lửa đầu nòng nơi xa...



"Hai anh em chụp chung tấm ảnh làm kỷ niệm tại đường Trần Hưng Đạo, chân cầu Đò Quan, Nam Định ngày ....../2022. Và 1 tháng sau, sau NGƯỜI CHẾT TRỞ VỀ sẽ là HỒI ỨC NGÀY GẶP MẶT có rất nhiều anh, em cựu chiến binh của sư đoàn 7 bộ binh giai đoạn 1983-1989 hiện đang sinh sống và làm việc từ Hà Tĩnh trở ra."
278383628_2807763332862186_4341523623192115523_n.jpg
Cụ chủ thớt là anh hay là chú ca sĩ Duy Mạnh đấy ...?🤣
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
736
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Cụ ơi lính trinh sát cũng phải tham gia trận đánh luôn ạ?
Em đọc được đâu đó là lính trinh sát sau khi đi thám xong về là được nghỉ ngơi, không phải tham gia đánh trận.
Cái này còn tuy thuộc vào nhiều yếu tố, từng trận đánh mà cấp trên quyết định tham gia hay không. Về cơ bản trinh sát luồn sâu ở K như bọn em thì ít phải tham gia hơn, vì nhiệm vụ bọn em là đi "Thám" lấy tin tức về báo cáo lại cho lãnh đạo E, F và phối thuộc với trinh sát của các đại đội, tiểu đoàn. Bác chờ ít nữa khi em biên về cái này, bác có cái nhìn rõ hơn :)
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
736
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Cụ chủ thớt là anh hay là chú ca sĩ Duy Mạnh đấy ...?🤣
Tình cờ có vụ gặp gỡ này cũng liên quan đến "Em" ca sỹ, bố của cô ca sỹ này nhận em là con nuôi, nên xong việc ở Hải Hậu em qua Nam Định thăm ông và hẹn ăn cơm :)
 

NewVegas

Xe tải
Biển số
OF-333357
Ngày cấp bằng
30/8/14
Số km
498
Động cơ
290,267 Mã lực
Chú ruột em cũng lính K, bị thương 2 lần, toàn ăn vào bụng. Hồi em còn bé thấy lâu lâu chú lại đi mổ. Bẵng nhiều năm ko vđ gì, vừa rồi đau bụng kiểm tra thì toàn dịch, BV trong quê kiểm tra rồi chuyển ra Việt Đức. Bác sĩ bảo phải mổ phanh, ko mổ nội soi đc vì bụng chú mày ... toàn sẹo, soi ko thấy đc gì.
E sang thăm, thấy người lính già lồm cồm bò dậy, vết sẹo dài cả chục phân đang rỉ nước, vẫn cười cười tau không chi mô... Em nhìn mà ứa nước mắt.
 

Azeglio

Xì hơi lốp
Biển số
OF-204340
Ngày cấp bằng
31/7/13
Số km
3,470
Động cơ
606,373 Mã lực
Có đợt em được chứng kiến bộ đội đặc công tập luyện mà đã vã cả mồ hôi vì độ căng. Cụ chủ thớt là trinh sât luồn sâu thì chắc lúc huấn luyện còn căng nữa nhỉ.
 

Soldier331

Xe tải
Biển số
OF-552160
Ngày cấp bằng
26/1/18
Số km
353
Động cơ
165,948 Mã lực
Nơi ở
Hải Dương
CHUYỆN NGƯỜI CHẾT TRỞ VỀ

Từ Hải Hậu về đến thành phố Nam Định, gã bảo bạn dừng xe ở đầu phố Hàng Thao - Trần Hưng Đạo để gã đi bộ hưởng thụ chút không khí phố phường thành Nam. Đang lững thững thả bộ, ngắm nghía dọc phố Trần Hưng Đạo hướng về phía Trần Nhân Tông, chợt có tiếng gọi (Nam…Nam “chẫu” phải không?).

Gã giật mình quay sang, thấy 1 người đàn ông mặt mũi lạ hoắc, trạc 80 tuổi đang chăm chăm nhìn gã. Nhất thời gã không thể nhận ra người đó là ai, nhưng biệt danh của gã thì chỉ có anh em lính ở Campuchia gọi. Do lúc tham chiến ở chiến trường K, gã và các chiến hữu hay đi bắt rắn, cá, ốc, lươn, ếch, chẫu chàng… để thêm chất tươi cải thiện cho bữa ăn hàng ngày. Thằng nào được giao nhiệm vụ bắt con nào thì gọi kèm theo vào tên, cứ lần hồi như vậy sau chết thành tên. Như gã là Nam “chẫu”, thằng Phú “nhái”, Minh “ốc”, Minh “rắn”, Tùng “ếch”, Trung “cóc”, Quang “rắn”, Hồng “lươn”, Tiến “chuột”…

Mặt mũi thì không quen lắm, nhưng gọi biệt danh của gã thì chắc chắn là lính, mà phải lính Campuchia mới gọi. Chứ hồi huấn luyện ở trường hạ sỹ quan trinh sát tại Việt Nam thì gã và mấy thằng cùng trung đội, nếu thiếu tiền mua đồ cải thiện thì cũng chỉ ra sông vớt con vờ về rang để ăn chứ đâu biết chuyện ăn cóc, nhái. Vậy thì người đàn ông lạ mặt đang nhìn gã là ai vậy? Tuy vậy, gã vẫn thuận miệng “Vâng!” theo thói quen khi có người gọi đúng biệt danh của mình.

Người đàn ông vòng tay lao vào người gã như 1 cơn lốc, ôm chầm lấy gã và nhấc bổng gã lên (cha này người gầy mà khỏe ghê). Nước mắt ông ta chảy tràn trên gò má đen sạm, mồm méo hẳn đi, tiếng nói thì nghẹn lại “Anh đây, anh là Hữu…Hữu “loi choi” đây mày…”. Trời, thì ra người đàn ông đó là anh Hữu “loi choi”, người sĩ quan Tác chiến trung đoàn 165 sư đoàn 7 của gã, người mà gã đã cứu khỏi cái chết cận kề của thằng lính Pot tại Tarưng đây sao? Anh vẫn còn sống sao? Mắt gã cũng nhòe đi, hai anh em ôm nhau quay tròn giữa phố như 2 thằng điên, mặc kệ hàng phố, mặc kệ người đi đường. Xung quanh 2 anh em lúc đó như chẳng còn ai, chỉ còn 2 anh em với khuôn mặt đầm đìa nước mắt, bóp tay, nắn lưng, sờ đầu nhau như để kiểm tra thật hay mơ…


Hôm đó là 1 đêm không trăng sao, giữa mùa khô năm 1987. Tổ tam tam 4 thằng của gã nhận lệnh đi cùng trinh sát pháo binh quân đoàn xuống tiểu đoàn 3 của trung đoàn 165 trinh sát nắm địa hình, địa vật lần cuối để sư đoàn lên phương án phối hợp với pháo binh quân đoàn trong việc tấn công tiêu diệt, chặn đường rút của tàn quân Pot qua rừng Ma, không cho chúng luồn sang đất Thái Lan để củng cố lại đội hình. Xong việc thì cũng đã tối muộn, mấy anh em xuống đại đội 4 ven rừng xin ăn và nghỉ qua đêm, sáng mai sẽ về sư bộ báo cáo sau.

Đêm đó, lúc tất cả đang say giấc nồng thì nghe tiếng RPD rít lên, tiếng đạn găm phầm phập vào các gốc cây quanh nơi trú quân của C4, cùng đó có cả tiếng nổ đinh tai của RPG-7 (B41). Tất cả nháo nhào lao ra, mỗi người mỗi hướng. Riêng gã, ôm khẩu AKMS lăn 1 vòng từ trên sạp xuống đất rồi lần ra phía cửa rồi điểm xạ tắc cú 2 phát 1 về phía ánh lửa đầu nòng nơi xa...



"Hai anh em chụp chung tấm ảnh làm kỷ niệm tại đường Trần Hưng Đạo, chân cầu Đò Quan, Nam Định ngày ....../2022. Và 1 tháng sau, sau NGƯỜI CHẾT TRỞ VỀ sẽ là HỒI ỨC NGÀY GẶP MẶT có rất nhiều anh, em cựu chiến binh của sư đoàn 7 bộ binh giai đoạn 1983-1989 hiện đang sinh sống và làm việc từ Hà Tĩnh trở ra."
278383628_2807763332862186_4341523623192115523_n.jpg
Em hân hạnh phát hiện là em hút thuốc ZOUK giống cụ, hảo ngọt và thơm.
 

Nov

Xe điện
Biển số
OF-729257
Ngày cấp bằng
15/5/20
Số km
2,122
Động cơ
1,029,334 Mã lực
em cũng sưu tầm được cuốn truyện của người kể chuyện về chuyện ma mị ở chiến trường Cam, hay ké chung thớt của Cụ trong lúc chờ Cụ ra tập mới cho tập trung được không Cụ :)
Như dưới cụ ạ.
Bác và nhiều bác nữa cứ góp vui cùng em nhé. Những cái em viết nó thường là những kỷ niệm mà em trải qua, mà cái em trải qua thì quá quá ít ỏi so với các trận chiến cũng như đời lính bên chiến trường K.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top