Có 1 cụ trên này đồng ý phương án lấy lại khách sạn của cháu tiền mặt 35 đồng, cho cháu thuê lại mỗi tháng 70tr trong 5 năm bất chấp dịch bệnh.
* Về phía người mua : Tuy số tiền cho thuê không phải lớn, chỉ có 2% giá trị tài sản nhưng cái được sau này. Tất nhiên giá thuê đó chỉ có trong điều kiện dịch bệnh, dịch hết sớm thì cháu kiếm, mà dịch hết muộn thì người cho thuê không thiệt. Cái này là cuộc chơi công bằng. Giá bán ks thì cũng chỉ có trong điều kiện dịch bệnh.
1, Chắc chắn cho thuê với giá đó thì trong điều kiện vận hành bình thường cháu vớ bẫm. Nhưng thằng thuê ngon lành đồng nghĩa với nguồn thu ổn định + giá trị tài sản tăng khủng khiếp.
2, Cụ ấy ở nước ngoài nên không có điều kiện đi lại thường xuyên.
3, Giá mua đã là rất rẻ rồi.
* Về phía cháu, tất nhiên có nghề, có vốn thì cháu có quyền tham, và chả tội gì không tham. Cơ hội của cháu luôn nhiều hơn đội có nghề nhưng không vốn. Đủ yếu tố nghề + vốn làm có khi hiệu quả hơn gấp 2 đội có nghề nhưng đói vốn. Tuy cháu được lợi nhiều hơn (do ngoài bỏ vốn đi thuê thì còn có khả năng đâm thêm vốn vào các yếu tố khác nữa để tằn hiệu quả) nhưng bù lại chủ nhà cho cháu thuê rẻ hơn giá thị trường cũng không thiệt.
1, Bán được tài sản => nguồn tài chính dồi dào, hết bí xèng
2, Giả thử 3 năm nữa du lịch mới hoạt động bình thường, 3 năm đắp chiếu, +lạm phát. Thì tức là cháu thuê nhà trong 2 năm cuối cùng với giá 175tr/tháng =>> ok, vẫn ổn. Tương tự, càng hết dịch sớm thì cháu càng lợi.
Kết luận : Ông mua cũng lợi mà thằng đi thuê cũng lợi chả kém. Có thể giá nhà đất sau 5 năm nữa tăng gấp 2 (thậm chí hơn gấp 2) thì trừ đi lạm phát này nọ thì vẫn lãi khá, nhưng trừ chi phí cơ hội thì chắc cũng bằng thằng đi thuê như cháu.=> tiền nhàn rỗi thì yên tâm vất vào không sao cả.
Và cháu cũng thẳng thắn luôn, vụ ks này cháu cũng gần như tay ko bắt giặc, có nhõn 4 đồng tiền đất (của 1 căn, sau oánh liều mua thêm 2 căn rồi vay mượn xây thêm). Nếu dịch đến muộn 2 năm thì với nguồn thu trước đó chắc chắn cháu ko bán.