Gần đây trên mạng có một câu chuyện tóm tắt lại là: thầy giáo bảo học sinh lên núi chặt một trong 2 cái cây, hs lúc thì muốn chặt cây này, lúc cây kia do thầy nêu ra những khó khăn thuận lợi của từng cây. Một hồi sau mới chốt lại ý thầy muốn nói là chặt cây để làm gì? Nếu đã có mục đích rồi thì chọn chặt cây nào quá đơn giản.
Ngày nay chuyện học hành rồi chuyện chọn trường gây ra nhiều tranh cãi. Để đơn giản hãy tự hỏi mục đích sống của mình là gì (hay của con cháu nếu muốn định hướng cho nó). Khi đó muốn làm kỹ sư bác sỹ - phấn đấu đi học, muốn công nhân thợ nghề - đi học nghề, v...v...
Còn không thể so sánh người này với người khác dù là có hay không học được, bởi muốn so sánh phải chính bản thân người đó trải nghiệm qua hai hoàn cảnh là học hay không thì mới có câu trả lời, (mọi so sánh phải có cùng mẫu số).
Qua thực tế em gặp thì phần lớn mọi người xung quanh đều khát khao mong muốn con em học đại học, nhưng trả lời câu hỏi học để đi làm gì? thì phần lớn đều mơ hồ kiểu tư duy hơn, kiến thức hơn, văn hóa hơn ... và xuất phát muộn hơn (nhưng đều tin là sẽ đến đích sớm hơn). Sự thực thì giảng đường chỉ là môi trường có tuy duy, có kiến thức và có văn hóa thôi, còn tiếp thu được hay không là ở chính cá nhân mình, nếu đã có chí học thì bài học trên trường đời học cả đời cũng không hết.
Tuy nhiên môi trường nào cũng có tốt và xấu, em có mấy đứa bạn, hồi phổ thông hiền lành học lực khá, lên đại học kết giao thế nào giờ nghiện nặng, hỏng một đời. Rồi nhiều em sinh viên vô tư ở xóm làng, lên thành thị học đại học chưa quen với cuộc sống tự lập với phồn hoa rồi sau đổ tại dòng đời xô đẩy..