Theo em cụ nên khuyên theo kiểu bắt được tâm lý. Cháu nó có vẻ thích tiền + ảo tưởng thì cụ vẽ theo hướng đó.Có lẽ tư duy giới trẻ giờ đã thay đổi thật rồi các cụ ạ, tự nhận thức, tự quyết định cs của mình, các cháu nó biết mình cần gì và có thể làm gì.
Đó là chuyện đứa cháu gái nhà em, lúc đầu ông anh trai phản đối dữ lắm, sau em khuyên giải ông ấy cũng đống ý.
Cháu nó đang học năm thứ hai đại học ngoại thuơng, chuyên ngành tài chính. Đang học bỏ ngang về mở quản cắt tóc gội đầu. Ông anh em cũng thuộc tuyp người cũ, lấy học vấn và bằng cấp làm trọng, hiện đang giữ vị trí cũng khá ở một ngân hàng nhà nước, chỉ chờ con ra trường là có ngay một suất biên chế tại đó. Nên thật khó mà chấp nhận giải thích của con rằng.
Học xong cũng chỉ thất nghiệp nếu như con không nhờ bố xin giúp, bố có xin thì luơng con cũng chỉ ba cọc ba đồng, tiêu chả đủ lại phải xin mẹ tiền tiêu thêm. Biết bao giờ con mới đủ tiền để làm chủ gia đình. Trong khi các bạn con mở hiệu cắt tóc, đứa bán cơm, đứa làm phòng ảnh... Thu nhập mỗi tháng đôi ba chục chiệu, tiền do mình kiếm ra, thích làm gì thì làm không phụ thuộc chồng sau này.
Hiện em mới chỉ tư vấn cho ông anh giải pháp tạm thời là lên trường bảo lưu kết quả học cho cháu em, sau đó tính tiếp. Theo các cụ tư duy của các cháu như vậy có ổn không? Và em phải khuyên gì để cháu nó quay về học tiếp vậy
1. Học ĐH ko phải để lấy cái bằng, mà cháu học thật sẽ ấm vào thân. Học ko hẳn vì cháu sẽ làm chuyên môn gì, mà là cháu sẽ học được các tự nhận ra, đánh giá và giải quyết vấn đề trên mọi lĩnh vực. Đương nhiên tiếp thu chuyên môn là quan trọng.
2. Cháu muốn làm nghề gì cũng được. Nhưng cháu có kỹ năng về xây dựng thương hiệu, phát triển sản phẩm, dịch vụ;quản lý, kế toán, marketing, chăm sóc khách hàng... thì chẳng phải công việc sẽ tốt hơn sao?