[Funland] Hệ thống phòng thủ tên lửa hoạt động thế nào ?

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Thằng Nga vớ được mối hời ghê, chơi "đẹp" với VN dễ ghét

Nga bán tên lửa đất đối không S-400 cho Trung Quốc


Hệ thống tên lửa đất đối không S-400 của Nga. (Nguồn: wiki)




Tạp chí Kanwa Defense Review số tháng 7 phát hành ở Hong Kong dẫn nguồn tin cấp cao trong giới công nghiệp quân sự Nga tiết lộ Mátxcơva đã quyết định xuất khẩu hệ thống tên lửa đất đối không S-400 cho Trung Quốc.

Hiện hai bên tuy chưa ký hiệp định chính thức, song các cuộc đàm phán liên quan đã được đưa vào nghị trình làm việc giữa Mátxcơva và Bắc Kinh.

[Nga quyết định bán máy bay Su-35 cho Trung Quốc]

Trọng tâm đàm phán giữa hai bên từ nay về sau là việc trang bị tên lửa nào cho phiên bản S-400 xuất khẩu sang thị trường Trung Quốc. Almaz Antey - đơn vị sản xuất S-400, cho biết phiên bản S-400 dành cho xuất khẩu hiện nay bao gồm cả lựa chọn trang bị tên lửa đánh chặn có tầm bắn 380km. Tuy nhiên, liệu Nga có xuất khẩu loại tên lửa này cho Trung Quốc hay không, tới nay, vẫn chưa có kết luận cuối cùng.

Hệ thống tên lửa phòng không S-400 luôn là niềm mơ ước của Trung Quốc. Trong những cuộc họp thường niên các cấp của chính phủ hai trong những năm gần đây, Trung Quốc liên tục bày tỏ hy vọng sở hữu S-400. Xuất phát từ mối lo S-400 có thể bị làm nhái, tới năm 2012, Mátxcơva vẫn chưa đồng ý xuất khẩu hệ thống tên lửa phòng không này sang thị trường Trung Quốc.

Theo Kanwa Defense Review, việc Nga xuất khẩu S-400 sang Trung Quốc là sự nhượng bộ tiếp theo của Mátxcơva sau quyết định bán máy bay chiến đấu đa năng Su-35 và tàu ngầm lớp LADA cho Bắc Kinh./.

http://vietnamplus.vn/Home/Nga-ban-ten-lua-dat-doi-khong-S400-cho-Trung-Quoc/20136/203035.vnplus
 

Mrfox87

Xe buýt
Biển số
OF-176869
Ngày cấp bằng
15/1/13
Số km
733
Động cơ
347,343 Mã lực
Đôi khi cháu cũng thắc mắc,vì cái lý do chóa gì mà thằng Ngố cứ bán đồ hot cho thằng Khựa bẩn nhỉ.Cứ bán là y rằng thời gian sau lại ra 1 lũ J
Hay là anh ấy bán nhưng mà các anh ấy gắn thêm mấy thứ vào hoặc bớt vài con ốc đi cho nó chết bu lũ chóa kia đi nhỉ ???.Cụ nào am tường cho cháu hỏi ngu tý
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Nga cân nhắc bán tổ hợp tên lửa Antey-2500 cho Iran
Quote:
Báo “Kommersant” ngày 22/6 dẫn một nguồn tin thân cận với tập đoàn xuất khẩu vũ khí “Rosoboronexport” cho biết Chính phủ Nga đang xem xét khả năng bán cho Iran các hệ thống tên lửa Antey-2500. Và không loại trừ khả năng giao dịch này là để Tehran rút lại vụ kiện nhiều tỷ USD do Nga không chuyển giao các hệ thống phòng không S-300.



Tổ hợp tên lửa Antey-2500. Ảnh: Internet.

Báo trên cho rằng hệ thống Antey-2500 – phiên bản cải biên của S-300V – không thuộc phạm vi sắc lệnh ông Dmitry Medvedev ký năm 2010 về việc hạn chế hợp tác kỹ thuật-quân sự với Iran.

Giới chuyên gia Nga cho rằng Iran có thể đồng ý với đề xuất trên vì Antey-2500 sẽ củng cố khả năng phòng không của nước này. Theo một nguồn tin gần gũi với Bộ Ngoại giao Iran, vấn đề cung cấp các hệ thống tên lửa mới này có thể là một chủ đề trong cuộc gặp then chốt giữa Tổng thống Nga Vladimir Putin và người đồng cấp Iran Mahmoud Ahmadinejad dự kiến diễn ra vào ngày 1/7 tới.

Hợp đồng Nga cung cấp các hệ thống S-300 cho Iran được ký năm 2007, trị giá khoảng 800 triệu USD. Tuy nhiên, do Hội đồng Bảo an LHQ áp đặt pháp trừng phạt với Iran 3 năm sau đó nên Tổng thống Nga thời bấy giờ, ông Medvedev đã ban hành một sắc lệnh cấm cung cấp cho Iran tàu chiến, xe bọc thép, máy bay, máy bay lên thẳng và S-300.

Về phần mình, Tehran đã kiện Rosoboronexport lên tòa trọng tài ở Geneva đòi bồi thường 4 tỷ USD. Sau đó, Moscow đã đề xuất bán hệ thống tên lửa Tor-M1E thay cho S-300 song không được Iran chấp thuận.

http://www.baotintuc.vn/khoa-hoc-cong-nghe/nga-can-nhac-ban-to-hop-ten-lua-antey2500-cho-iran-20130622160854334.htm
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Với S-300F, lưới lửa phòng không Việt Nam sẽ bao trọn biển Đông



(Soha.vn) - Trung Quốc đã xây dựng cho mình một hệ thống phòng không trên chiến hạm từ tầm xa đến tầm gần. Phải chăng Việt Nam đang bỏ quên hệ thống phòng không trên biển Đông? Hệ thống nào là lựa chọn của Việt Nam?

Việt Nam chọn hệ thống nào để canh trời biển Đông?​
Trong tác chiến hải quân hiện đại, bên nào làm chủ bầu trời thì bên đó sẽ giành thắng lợi trên mặt nước. Hiện nay, hệ thống phòng không của Việt Nam được trang bị 2 tổ hợp tên lửa phòng không hiện đại S-300PMU1. Với tầm phát hiện mục tiêu 300 km, tầm tiêu diệt là 150 km, hai tổ hợp này hiện chỉ được giao nhiệm vụ bảo vệ hai thành phố lớn là Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh.​
Lưới lửa phòng không trên biển Đông hiện nay chủ yếu là hỏa lực phòng không tầm thấp và các hệ thống không đối không chỉ phù hợp với các nhiệm vụ nhỏ lẻ, chưa có hệ thống phòng không tầm xa và tầm trung nào tương tự S-300PMU1 đủ sức răn đe đối phương.
Đặc điểm của biển Đông mà đặc biệt là quần đảo Trường Sa là các đảo cách bờ biển Việt Nam từ 400 - 600 km. Với khoảng cách này thì phương án bố trí các tổ hợp tên lửa đất đối không gần bờ biển để phòng không trên biển Đông là không khả thi. Tầm bắn lớn nhất của các hệ thống phòng không hiện tại là 400 km đối với tổ hợp S-400 Triumf mà tổ hợp này hiên tại cũng chưa được xuất khẩu cho nước nào.

Hệ thống S-300PMU1 không phù hợp để bố trí trên các đảo ở quần đảo Trường Sa

Các đảo trên quần đảo Trường Sa có diện tích nhỏ, đảo lớn nhất mà Việt Nam hiện đang kiểm soát là đảo Trường Sa dài 630 m, rộng tối đa 300 m và có diện tích 0,15 km2. Các đảo này quá nhỏ để bố trí các tổ hợp phòng không đất đối không tầm trung và tầm xa.
Lựa chọn hợp lý nhất là các tổ hợp phòng không tầm xa và tầm trung đặt trên tàu chiến.
Tổ hợp hiện có mà Việt Nam có thể mua được là S-300F do Nga nghiên cứu và phát triển. Đây là một biến thể của hệ thống phòng không S-300 mà Việt Nam hiện đang sở hữu hai tổ hợp. Với lựa chọn này, Việt Nam sẽ có được một hệ thống phòng không cơ động và đủ sức mạnh răn đe trên toàn khu vực biển Đông.​

Hệ thống phòng không trên chiến hạm là một lựa chọn hợp lý cho Việt Nam ở biển Đông?

Sức mạnh của tổ hợp phòng không trên chiến hạm S-300F​
S-300F Fort (tiếng Nga C-300Ф Форт, định danh SA-N-6, hậu tố F cho Flot, tiếng Nga có nghĩa hạm đội) được giới thiệu năm 1984 là phiên bản đầu tiên trang bị trên tàu thuỷ của hệ thống S-300P do Altair phát triển với loại tên lửa 5V55RM. Tầm xa chiến đấu của tổ hợp là 7–90 km, độ cao chiến đấu 25,000 m và tốc độ tối đa của mục tiêu lên tới Mach 4. Đầu chiến đấu có khối lượng 133 kg, động cơ nhiên liệu rắn.
Ban đầu S-300F được trang bị cho ba tàu tuần dương tên lửa năng lượng hạt nhân Project 1144 Orlan (tên NATO: lớp Kirov) và bốn tàu tàu tuần dương thông thường Project 1164 Atlant 116 (tên NATO: lớp Slava). Tàu tuần dương thứ tư lớp Slava không được hoàn thành và vẫn ở Ukraine. Bắt đầu từ năm 1977, hệ thống đã được thử nghiệm trên tàu Azov, chiếc tàu tuần dương duy nhất của tàu lớp Project 1134BE Berkut (tên NATO: lớp Kara).



Tuần dương hạm hạng nặng lớp Kirov và các bệ phóng tổ hợp S-300F

Tên lửa được giữ trong tám (đối với tàu lớp Slava) hay mười hai (đối với tàu lớp Kirov) cụm bệ phóng dưới boong tàu, mỗi cụm bệ phóng có 8 ống phóng. Phiên bản xuất khẩu của hệ thống này được gọi là S-300F Rif. Hiện nay, chỉ có hai tàu lớp Kirov được trang bị hệ thống S-300F, còn lại chiếc thứ 3 mang tên Petr Veliky được trang bị biến thể nâng cấp S-300FM Fort-M
S-300F sử dụng các đài radar kiểu TOP SAIL hay TOP STEER, TOP PAIR và 3R41 Volna (TOP DOME) và dẫn đường điều khiển với một phương thức dẫn đường radar bán chủ động (SARH) giai đoạn cuối.
S-300FM Fort-M (tiếng Nga C-300ФМ, định danh NATO: SA-N-20) là phiên bản hải quân khác của hệ thống S-300F, chỉ được lắp đặt trên tàu tuần tiễu lớp Kirov RFS Pyotr Velikiy và sử dụng loại tên lửa 48N6 mới.
S-300FM Fort-M được giới thiệu năm 1990 và tăng tốc độ tên lửa lên xấp xỉ Mach 6 với tốc độ tiếp chiến mục tiêu tối đa lên tới Mach 8.5, tăng kích thước đầu đạn lên 150 kg và tăng tầm tiếp chiến một lần nữa lên 5–150 km, cũng như độ cao tác chiến 10m-27 km. Các tên lửa mới cũng sử dụng biện pháp dẫn đường tối tân và có khả năng ngăn chặn các tên lửa đạn đạo tầm ngắn.
S-300FM Fort-M sử dụng radar kiểu TOMB STONE MOD thay cho radar TOP DOME, có khả năng phát hiện mục tiêu từ khoảng cách 600 km.
Hệ thống sử dụng một máy tính điện tử, có khả năng theo dõi sáu mục tiêu cùng lúc và hướng dẫn hai tên lửa cho mỗi mục tiêu cùng một lúc.​







Cận cảnh hệ thống S-300FM

Phiên bản xuất khẩu được gọi là Rif-M. Hai hệ thống Rif-M đã được Trung Quốc mua năm 2002 và lắp đặt trên các tàu khu trục tên lửa phòng không có điều khiển Type 051C mang số hiệu 115 và 116. Mỗi tàu này được trang bị 48 tên lửa của hệ thống S-300FM Rif-M.
Cả hai phiên bản hải quân đều được cho là còn có một máy dò tìm hồng ngoại giai đoạn cuối thứ hai để giảm khả năng bị ảnh hưởng của hệ thống do bão hoà, tương tự như hệ thống tên lửa Standard mới của Mỹ. Điều này cũng giúp tên lửa có khả năng tiếp chiến các mục tiêu dưới đường chân trời của radar, như các tàu chiến hay các tên lửa chống tàu bay lướt trên mặt biển.





Tàu khu trục tên lửa Type 051C mang số hiệu 116 và hệ thống S-300FM được trang bị trên tàu


Khai hỏa tổ hợp S-300FM trên tuần dương hạm lớp Kirov của Nga

Với những điểm ưu việt của tổ hợp S-300F mà chúng ta đã phân tích, tại sao cho đến thời điểm này Việt Nam vẫn chưa sở hữu bất kỳ tổ hợp S-300F nào trong khi đã có hai tổ hợp S-300PMU1? Phải chăng Việt Nam đang bỏ quên lưới lửa phòng không ở biển Đông?
Mời các bạn đón đọc phần tiếp theo trên soha.vn: Đã có S-300PMU1, tại sao Việt Nam không trang bị S-300F để phủ lưới lửa phòng không khắp biển Đông.
Xem thêm:
Lan Châu 170 Trung Quốc và Su-30MK2 Việt Nam: Ai sẽ thắng trên biển Đông?
Giang Khải 054 Trung Quốc bủa vây Su-30 Việt Nam trên biển Đông
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Tại sao Nga quyết định bán S-400 cho Trung Quốc?

Sau quyết định bán máy bay chiến đấu đa năng Su-35 thế hệ 4 ++ và tàu ngầm lớp Lada thế hệ 4 cho Bắc Kinh, Moscow đã có bước nhượng bộ tiếp theo với quyết định xuất khẩu hệ thống phòng không S-400 sang thị trường Trung Quốc. Vậy đâu là nguyên do?

Tạp chí Kanwa Defense Review số tháng 7 phát hành ở Hong Kong dẫn nguồn tin cấp cao thuộc giới công nghiệp quân sự Nga tiết lộ Nga đã quyết định xuất khẩu hệ thống tên lửa đất đối không S-400 cho Trung Quốc. Hiện nay, hai bên tuy chưa kí kết hiệp định và hợp đồng chính thức, nhưng đàm phán liên quan đã được đưa vào nghị trình làm việc giữa Moscow và Bắc Kinh. Trọng điểm đàm phán giữa hai bên từ nay về sau là việc trang bị tên lửa gì cho phiên bản S-400 xuất khẩu sang thị trường Trung Quốc.

Tới nay, S-400 mới chỉ được trang bị cho quân đội Nga. Ảnh: Internet.
Theo giới thiệu của Almaz Antey, đơn vị sản xuất S-400, phiên bản S-400 dành cho xuất khẩu hiện nay bao gồm cả lựa chọn trang bị tên lửa đánh chặn có tầm bắn 380 km. Tuy nhiên, liệu Nga có xuất khẩu loại tên lửa này cho Trung Quốc hay không, tới nay, hai bên vẫn chưa đạt được phương án cuối cùng.
Hệ thống tên lửa phòng không S-400 luôn là niềm mơ ước của Trung Quốc. Trong những cuộc họp thường niên các cấp của chính phủ hai bên mấy nămtrở lại đây, Bắc Kinh liên tục nêu hi vọng sở hữu S-400. Nhưng tới năm 2012, Moscow vẫn chưa đồng ý xuất khẩu hệ thống tên lửa phòng không này sang thị trường Trung Quốc vì quan ngại S-400 có thể bị làm nhái và do chưa đạt được thỏa thuận liên quan tới số lượng phải mua theo yêu cầu của phía Nga.
S-400 hay S-400 Triumph là phiên bản nâng cấp từ hệ thống tên lửa đất đối không tầm trung và tầm xa S-300, với tầm bắn hiệu quả lớn gấp 2 lần hệ thống tên lửa Patriot MIM-104 của quân đội Mỹ. S-400 có thể phát hiện được các mục tiêu trên không ở cự ly cách xa 250 dặm (400 km) như các loại phi cơ ném bom – chiến đấu, tên lửa hành trình và tên lửa đạn đạo.

Tuy nhiên, với tiết lộ nêu trên, rõ ràng tiến trình đàm phán mua bán S-400 giữa Nga và Trung Quốc đã bước vào giai đoạn tham vấn kĩ thuật. Theo tạp chí Kanwa Defense Review, đây là bước nhượng bộ tiếp theo của Moscow đối với Bắc Kinh sau quyết định xuất khẩu máy bay chiến đấu đa năng Su-35 thế hệ 4 ++ và tàu ngầm lớp Lada thế hệ 4 sang thị trường Trung Quốc. Vậy đâu là nguyên nhân ẩn chứa đằng sau?
Trong một bài viết liên quan đăng trên số ra vào tháng 6, tạp chí Kanwa Defense Review nhận định Nga có thể sẽ nới lỏng việc bán S-400 cho Trung Quốc. Đó là bởi các chuyên gia Nga cho rằng công nghệ và tầm bắn của tên lửa đất đối không tầm xa HQ9/FD2000 do Trung Quốc chế tạo còn kém xa S-400. Hơn nữa, trong lĩnh vực động cơ hàng không, công nghệ hệ thống tên lửa đất đối không S-400…, Trung Quốc rất khó để có thể làm nhái.
Trên số ra vào tháng 7, tạp chí Kanwa Defense Review bổ sung thêm rằng sở dĩ Nga thay đổi thái độ, ngoài việc xuất phát từ nhu cầu lẫn nhau về chính trị, nguyên nhân chủ yếu và Mỹ và Nhật Bản bắt tay thúc đẩy hơn nữa việc nghiên cứu về chương trình phòng thủ tên lửa đạn đạo. Hành động này của Mỹ-Nhật đã kích thích "thần kinh" của Trung Quốc và Nga.
Theo kế hoạch, Washington và Tokyo sẽ tiếp tục phát triển chương trình phòng thủ tên lửa đạn đạo với mục tiêu cuối cùng là chế tạo thành công tên lửa đánh chặn có tốc độ lên tới 6,5 km/giây cùng hệ thống thám trắc tương ứng. Một khi chúng được bố trí tại Nhật Bản, lực lượng tên lửa vượt đại châu của Nga bố trí ở Tây Siberia rơi vào thế tương đối bị động. Do đó, Nga bị đẩy vào thế phải tăng cường tư vấn, hợp tác với Trung Quốc trong lĩnh vực phòng thủ tên lửa.
Đối với phía Trung Quốc, tạp chí Kanwa Defense Review cho rằng nguyên nhân cốt lõi nhất thúc đẩy nước này nỗ lực sở hữu S-400 là hi vọng lấy được công nghệ của Nga, đặc biệt trong lĩnh vực chế tạo động cơ tên lửa đất đối không tầm xa. Tên lửa HQ9A do Trung Quốc chế tạo chỉ đạt tầm bắn là 125 km. Muốn nâng tầm bắn của tên lửa HQ9A lên trên 200 km, Trung Quốc buộc phải thay động cơ mới và cải thiến công nghệ nạp đạn. Chính vì thế, tầm bắn lên tới 380 km của S-400 đã tạo ra sức hấp dẫn lớn đối với Trung Quốc.
Nhưng Bắc Kinh không thể có ngay S-400 để tạo ra sức răn đe. Trung Quốc chỉ là khách hàng thứ ba của S-400, sau Belarus và Kazakhstan. Nếu không gặp phải trắc trở có thể nảy sinh trong quá trình đàm phán, giới chuyên gia cho rằng việc chuyển giao S-400 sớm nhất sẽ diễn ra vào 4 năm sau, tức là vào năm 2017.


http://soha.vn/quan-su/tai-sao-nga-quyet-dinh-ban-s400-cho-trung-quoc-20130623131314752.htm
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Bán S-300VM cho Iran để giải cứu Syria

6:10 PM, 22/06/2013, Views: 6900 | By

VietnamDefence - Trò chơi cân não mới của Nga - Moskva sẵn sàng chào bán hệ thống tên lửa phòng không Antei-2500 cho Iran để giải quyết vụ tranh chấp quanh hợp đồng bán S-300.
Antei-2500 (S-300VM)
“Đây là nói về khả năng bán cho Tehran các hệ thống Antei-2500. Chúng là biến thể cải tiến của hệ thống S-300V, vốn được phát triển theo các yêu cầu phòng không của lục quân”, các nguồn tin có quan hệ gần gũi với hệ thống hợp tác kỹ thuật quân sự Nga cho hay.

Theo các nguồn tin, các hệ thống Antei-2500 về luật pháp không nằm trong phạm vi hiệu lực của sắc lệnh của Tổng thống Nga Medvedev.
Các đại diện của hãng xuất khẩu vũ khí Nga không đưa ra bình luận chính thức về thông tin này.

Một nguồn tin gần gũi với Bộ Ngoại giao cho hay, chủ đề này có thể là then chốt trong cuộc gặp ấn định vào ngày 1/7/2013 giữa Tổng thống Nga Vladimir Putin và Tổng thống Iran Mahmoud Ahmadinejad, người sẽ đến Moskva dự Hội nghị thượng đỉnh Diễn đàn các nước xuất khẩu khí đốt (GECF).

“Chỉ còn một tháng là kết thúc nhiệm kỳ tổng thống của ông Mahmoud Ahmadinejad và nếu như ông không có hy vọng trong vấn đề cung cấp vũ khí thì, ông sẽ không đến (Nga) chỉ để tham gia cuộc gặp của GECF”, nguồn tin nói.

Cuối năm 2007, Nga đã ký hợp đồng bán 5 tiểu đoàn tên lửa phòng không S-300PMU1 trị giá 800 triệu USD cho Iran. Ba năm sau, Hội đồng Bảo an LHQ áp đặt các biện pháp trừng phạt mới đối với Tehran, trong đó có cấm chuyển giao vũ khí hiện đại.

Năm 2010, Tổng thống Nga khi đó Dmitri Medvedev đã ký sắc lệnh cấm chuyển giao cho Iran S-300, xe tăng-thiết giáp, máy bay chiến đấu, trực thăng, tàu chiến. Đáp lại, Iran đã kiện ra Tòa án trọng tài quốc tế Geneva đòi Rosoboronoexport bồi thường 4 tỷ USD.

Một số chuyên gia Nga đánh giá Nga rất khó có khả năng tránh thua kiện, còn Iran thì bắn tiếng sẽ rút đơn kiện nếu Nga tiếp tục thực hiện hợp đồng S-300, đồng thời bác bỏ đề nghị của Nga bán hệ thống tên lửa phòng không tầm ngắn Tor-M1E cho Iran thay cho S-300.

Hiện chưa rõ ý đồ Nga tiết lộ khả năng bán Antei-2500 cho Iran và mức độ hiện thực của khả năng này đến đâu, nhưng có thể nói đây là đòn cân não ác hiểm mới của Nga đối với Mỹ và phương Tây sau khi Mỹ và đồng minh quyết định cung cấp vũ khí cho phiến quân Syria.

Nga đang chủ động đối phó với Mỹ và phương Tây về vấn đề Syria. Nếu họ không nhượng bộ Nga/Iran ở Syria thì S-300P sẽ xuất hiện ở Syria, còn S-300VM sẽ được trao vào tay Iran. Thay vì một sự đau đầu, Mỹ và Israel sẽ có hai cơn ác mộng mới vì S-300VM có tính năng còn khủng khiếp hơn S/300P.

S-300VM/Antei-2500 (NATO gọi là SA-23 Gladiator) là hệ thống phòng không/phòng thủ tên lửa vạn năng duy nhất trên thế giới có khả năng tác chiến hiệu quả chống cả tên lửa đường đạn có tầm bắn đến 2.500 km, cũng như tất cả các loại mục tiêu khí động và khí động-đường đạn. Hệ thống có khả năng tác chiến chống cả tên lửa đường đạn tầm ngắn và tầm trung (đến 2.500 km), lẫn các mục tiêu khí động-đường đạn và tên lửa hành trình, máy bay chiến lược và chiến thuật, máy bay chỉ huy/báo động sớm, máy bay gây nhiễu vũ khí chính xác cao trong tình huống chiến đấu phức tạp.

Antei-2500 có khả năng bắn đồng thời 24 mục tiêu khí động, trong đó có máy bay tàng hình, hay 16 tên lửa đường đạn có bề mặt tán xạ hiệu dụng đến 0,02 m2 bay với tốc độ đến 4.500 m/s.

Tính năng của S-300VM/Antei-2500:

Tầm bắn tối đa, km

- mục tiêu khí động: 200
- mục tiêu đường đạn: đến 40

Độ cao tác chiến, km:

- mục tiêu khí động: 30
- mục tiêu đường đạn: 30

Tốc độ tối đa của mục tiêu đường đạn, m/s: 4.500

Bề mặt tán xạ hiệu dụng tối thiểu của mục tiêu đường đạn, m2: 0,02

Thời gian triển khai/thu hồi, phút: 5/5

Thời gian chuẩn bị tên lửa để phóng, s: 7

Năm 2013, Nga đã chuyển giao cho Venezuela 2 trong 4 tiểu đoàn Antei-2500 mà nước này đặt mua.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
"Mũi tên thần Taurus", kẻ thách thức các hệ thống phòng không

Thứ ba 25/06/2013 06:05
ANTĐ - Ngày 19-6, Cơ quan quản lý chương trình mua sắm quốc phòng Hàn Quốc cho biết, nước này sẽ mua tên lửa hành trình phá boongke tầm xa KEPD 350 của công ty Taurus System, một liên danh giữa LFK-Lenkflugkörpersysteme của Đức và Saab của Thụy Điển, để trang bị cho các máy bay Boeing F-15K Slam Eagle.

Trong cuộc họp vừa diễn ra do Bộ trưởng Quốc phòng Hàn Quốc Kim Kwan-Jin chủ trì, Cơ quan quản lý chương trình mua sắm quốc phòng Hàn Quốc đã thông qua kế hoạch mua tên lửa không đối đất với tầm bắn 500 km từ liên danh này để thay thế cho lựa chọn trước đó mua tên lửa không đối đất AGM-158 JASSM của Hãng Lockheed Martin, nhưng không được Mỹ thông qua.
Cơ quan quản lý chương trình mua sắm quốc phòng nước này cho rằng kế hoạch mua sắm tên lửa hành trình KEPD 350 là nhằm đối phó với các mối đe dọa liên tiếp từ Triều Tiên. Tuy nhiên không rõ Taurus System và Hàn Quốc sẽ dùng cách nào để “lách” khỏi quy định cấm xuất khẩu tên lửa có tầm bắn trên 300km.
Hiện tại, trong biên chế của Không quân Hàn Quốc chỉ có khoảng 40 tên lửa tầm xa SLAM-ER cũ, với tầm bắn chỉ 278 km, do Boeing sản xuất. Một quan chức không quân nước này cho biết: “Chúng tôi rất cần thêm tên lửa không đối đất tầm xa do mối đe dọa hạt nhân và các hành động khiêu khích của Triều Tiên ngày càng tăng”.

Tên lửa Taurus được phóng từ máy bay Tonador

Số lượng tên lửa cũng như giá trị chính xác của hợp đồng này chưa được tiết lộ, nhưng một số phương tiện truyền thông nước này cho rằng Quân đội Hàn Quốc sẽ chi khoảng 300 triệu USD để mua 170 tên lửa hành trình.​
Theo hãng thông tấn Yonhap, tên lửa hành trình KEPD 350 có khả năng xuyên qua hệ thống phòng không dày đặc và tiêu diệt các mục tiêu trên mặt đất được bảo vệ cao, kể cả các boongke ngầm ở thủ đô Bình Nhưỡng cũng như các căn cứ hạt nhân và tên lửa của Triều Tiên.
Tên lửa Taurus KEPD 350 có trọng lượng 1400kg, dài 5,1 mét, sải cánh 2,04 mét, đường kính 1,08 mét, và được trang bị đầu đạn kép nặng 500kg, có thể xuyên thủng lớp bê tông dày tới 6 mét với độ chính xác tới 2-3 mét.



Ngòi nổ của Taurus KEPD 350 được thiết kế với công nghệ định thời gian sau khi chạm mục tiêu. Nhờ đó, sau khi thâm nhập sâu bên trong, tên lửa mới phát nổ để làm tăng sức công phá cho mục tiêu và giảm thiệt hại cho khu vực ngoài.​
Tên lửa được trang bị một động cơ phản lực cánh quạt Williams P8300-15 giúp nó có thể đạt tốc độ tối đa Mach 0,95 (tương đương 1.140 km/giờ), tốc độ hành trình Mach 0,6 (tương đương 720 km/giờ), tầm bắn tối đa lên tới 500km, nhưng thông thường tên lửa được sử dụng trong phạm vi 350km với độ chính xác cao hơn.
Tên lửa Taurus KEPD 350 có thể được trang bị trên các máy bay chiến đấu Tornado, EF-2000 Typhoon, F/A-18 và JAS-39 Gripen. Một biến thể sửa đổi của Taurus đã được giới thiệu cho Ấn Độ để trang bị trên tiêm kích Su-30MKI.



Taurus KEPD 350 có thể coi là một loại đạn tấn công ngoài tầm phòng không tương tự như tên lửa AGM-154 JSOW của Mỹ, giúp đảm bảo an toàn cho máy bay và phi hành đoàn khỏi tên lửa phòng không của đối phương.​
Ví dụ, khi được phóng từ không phận trên bầu trời thành phố miền trung Daejeon của Hàn Quốc, tên lửa dẫn đường bằng GPS này không bị đe dọa bởi các tên lửa phòng không của Triều Tiên và có thể tấn công chính xác các mục tiêu chiến lược ở Bình Nhưỡng.



Vì sao VN không trang bị S-300F để phủ 'lưới lửa' khắp biển Đông?

(Soha.vn) - Đã có S-300PMU1, tại sao Việt Nam không trang bị S-300F? Phải chăng Việt Nam đang bỏ quên hệ thống phòng không trên biển Đông?

Với những điểm ưu việt của tổ hợp S-300F mà chúng ta tìm hiểu ở kỳ trước, tại sao cho đến thời điểm này Việt Nam vẫn chưa sở hữu bất kỳ tổ hợp S-300F nào? Chúng ta thử tìm hiểu xem những trở ngại nào đối với Việt Nam trong vấn đề này.
Chi phí khổng lồ
Việc sở hữu tổ hợp S-300F hoặc các biển thể của nó khiến Việt Nam phải chi trả một khoản chi phí rất lớn. Ngoài việc sở hữu tên lửa và các thiết bị phóng cũng như hệ thống điều khiển, trinh sát đi kèm thì tổ hợp này cần phải được một tàu có lượng giãn nước lớn chuyên chở.
Tàu chiến lớn nhất Việt Nam hiện nay là 2 tàu lớp Gepard 3.9 mang tên Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ có chiều dài 102 m, rộng 13,7 m, trọng tải lên đến 2100 tấn, mức mớn nước 5,3 m, thủy thủ đoàn 98 người.

Hai chiến hạm lớn nhất của Việt Nam mang tên Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ có lượng giãn nước 2.100 tấn

Còn các tàu trang bị S-300F của Nga là lớp Slava Project 1164 Atlant có dài 186,4m, rộng 20,8m, mớn nước 8,4m, tải trọng tiêu chuẩn 10.000 tấn, đầy tải 12.500 tấn, thủy thủ đoàn từ 476-529 người.
Tàu chiến lớp Kirov dài 252m (tương đương tàu sân bay hạng nhẹ và tàu đổ bộ tấn công hiện đại), rộng 28,5m, mớn nước 9,1m, lượng giãn nước khổng lồ lên tới 28.000 tấn. Trong khi đó, tàu Type 051C của Trung Quốc có chiều dài 155 m, chiều rộng 17 m, mớn nước 6 m, lượng giãn nước 7.100 tấn, thủy thủ đoàn 290 người.
Giá trị hợp đồng 2 tàu Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ mà phía Việt Nam phải thanh toán cho phía Nga là 350 triệu USD, nhỏ hơn nhiều nếu so với loại tàu nhỏ nhất mang S-300F là Type 051C của Trung Quốc với chi phí sản xuất lên đến 800 triệu USD mỗi tàu.
Không chỉ chi phí chế tạo ban đầu mà chi phí bảo dưỡng, sữa chữa và duy trì hoạt động thường xuyên của các loại tàu này cũng cực kỳ lớn. Hiện tại do thiếu chi phí, Nga chỉ duy trì hoạt động của 2 tàu lớp Kirov là Admiral Nakhimov (đang bảo dưỡng cho tới năm sau) và Pyotr Velikhiy (soái hạm của hạm đội biển Bắc). Còn 1 chiếc đã bị rã ra lấy phụ tùng thay thế cho 3 chiếc còn lại.
Số lượng tuần dương hạm lớp Slava trong biên chế Hải quân Nga cũng chỉ có 3 chiếc: chiếc tuần dương hạm Moskva hiện tại là soái hạm của Hạm đội Biển Đen; tuần dương hạm Varyag là soái hạm của Hạm đội Thái Bình Dương, chiếc tuần dương hạm còn lại mang tên Marshal Ustinov hoạt động trong Hạm đội Biển Bắc.

Tàu lớn nhất được trang bị S-300F là tuần dương hạm lớp Kirov của Nga với lượng giãn nước khổng lồ 28.000 tấn


Tàu nhỏ nhất được trang bị S-300F là Type 051C của Trung Quốc với lượng giãn nước 7.100 tấn.

Phía Trung Quốc đã có 2 tàu (Thẩm Dương-115 và Thạch Gia Trang-116) được đưa vào sử dụng và đều biên chế trong Hạm đội Bắc Hải. Với Trung Quốc thì vấn đề chi phí có thể được đặt sau các yếu tố khác bởi tham vọng của Trung Quốc là rất lớn đối với chiến lược biển xanh.
Đòi hỏi số lượng lớn con người có trình độ cao
Việc sở hữu một tàu lớn đòi hỏi một đội ngũ kỹ thuật lớn có trình độ cao mới có thể duy trì và phát huy hết uy lực của tổ hợp. Chỉ tính riêng thủy thủ đoàn trên tàu cho thấy cần phải có một đội ngũ rất đông mới duy trì được hoạt động của những chiến hạm này.
Hai tàu Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ có thủy thủ đoàn 98 người ít hơn nhiều so với tàu lớp Slava Project 1164 Atlant có thủy thủ đoàn từ 476-529 người, tàu chiến lớp Kirov thủy thủ đoàn 710 người, tàu Type 051C của Trung Quốc có thủy thủ đoàn 290 người.
Để đào tạo và duy trì được đội ngũ đông đảo như vậy cần rất nhiều thời gian và chi phí. Ngoài ra vấn đề bảo đảm hậu cần cho việc tuần tra trên biển cũng hết sức phức tạp.
Đấy là chưa kể đội ngũ rất lớn các nhân viên kỹ thuật cần thiết ở các căn cứ để bảo dưỡng, bảo trì các chiến hạm khổng lồ này.

Cơ sở bảo dưỡng, sữa chữa tàu chiến lớn nhất của Việt Nam là Hải Minh (X51)

Hạn chế về tác chiến chống ngầm
Trở ngại tiếp theo đó là vấn đề chống ngầm cho các tàu trên, khi mà các đòn đánh trên cao không phát huy hiệu quả, đối phương sẽ tính đến phương án sử dụng đòn đánh từ dưới mặt nước.
Là các tàu thiết kế chuyên cho nhiệm vụ phòng không tầm xa và tầm trung nên khả năng chống ngầm của các tàu này sẽ phần nào hạn chế. Nhiệm vụ chống ngầm sẽ được đảm nhiệm bởi các tàu ngầm, máy bay săn ngầm, vũ khí chống ngầm trên các tàu mặt nước đi kèm. Do vậy nếu sở hữu tàu này, Việt Nam cần trang bị và nâng cao khả năng tác chiến chống ngầm của các tàu chiến, tàu ngầm tạo ra một hành lang an toàn cho tổ hợp. Việc này sẽ kéo theo hàng loạt dự án khổng lồ.

Lực lượng tàu chống ngầm của Việt Nam là các tàu lớp Petya II/III (project 159A/159AE) được sử dụng khoảng 50 năm

Phòng không trên biển Đông theo cách Việt Nam
Với phương châm mua sắm vũ khí chỉ phòng vệ và bảo vệ chủ quyền đất nước, không phải để đi bành trướng nên Việt Nam tránh lao vào một cuộc chạy đua vũ trang tốn kém.
Việt Nam chọn hướng đi riêng để hoàn thiện hệ thống phòng không của mình không chỉ trên biển Đông mà còn nhiều vùng trên đất nước chưa được bao phủ bởi các hệ thống phòng không tầm trung và tầm xa.
Với kinh nghiệm trong cuộc chiến Điện Biên Phủ trên không và chiến thuật sáng tạo, bí mật, bất ngờ, nghệ thuật quân sự lấy ít đánh nhiều của mình, Việt Nam có thể đảm nhận nhiệm vụ phòng không trên biển Đông một cách xuất sắc.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Tên lửa HQ-9 Trung Quốc sắp thoát cảnh “ế”?


(Kienthuc.net.vn) - Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ có thể lựa chọn mua hệ thống tên lửa phòng không tầm cao HQ-9 của Trung Quốc.




Thông tin này được đăng tải bởi tờ Defence News. Nếu đều này trở thành hiện thực, đây sẽ là hợp đồng đầu tiên dành cho hệ thống tên lửa phòng không hiện đại HQ-9 do Trung Quốc sản xuất.


Theo quan chức cơ quan phụ trách mua bán vũ khí Thổ Nhĩ Kỳ, rất có thể nước này sẽ lựa chọn hệ thống đánh chặn tên lửa và phòng không do Trung Quốc sản xuất, bất chấp việc nó sẽ rất khó khăn trong việc tích hợp với hệ thống theo chuẩn NATO có sẵn.


”Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ kết luận rằng gói thầu cuả Trung Quốc đảm bảo các yêu cầu kỹ thuật, bao gồm cả sự chuyển giao công nghệ và có mức giá rẻ hơn rất nhiều so với các đối thủ còn lại”, vị này cho biết.


Vấn đề chỉ còn là chờ đợi một quyết định chính thức từ Bộ trưởng Quốc phòng Ismet Yilmaz và Thủ tướng Recep Tayyip Erdogan. Quyết định cuối cùng và chính thức sẽ được đưa ra tại cuộc họp tiếp theo của Ủy ban điều hành các ngành Công nghiệp Quốc phòng được điều hành bởi Thủ tướng Erdogan, đây là cơ quan giám sát các kế hoạch mua sắm chính. Tuy nhiên, cuộc họp rất được chú ý này không được ấn định ngày giờ cụ thể.


Vào tháng 1, Thổ Nhĩ Kỳ đã bắt đầu một chương trình hiện đại hóa lực lượng phòng không mang tên T-Loramids trị giá tới 4 tỉ $. Ban đầu chương trình được xây dựng như một cuộc đấu thầu, không hạn chế hồ sơ, nhưng Ủy ban điều hành các ngành Công nghiệp Quốc phòng (SSM) sẽ yêu cầu các ứng viên đưa ra phương án hợp tác, chuyển giao công nghệ sản xuất. Thủ tướng Erdogan ra yêu cầu phải có sự khả thi về "tiềm năng hợp tác sản xuất" tại Thổ Nhĩ Kỳ của hệ thống.

Hệ thống tên lửa phòng không HQ-9 có cơ hội gia nhập Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ.​
Ngay trong tháng, SSM đã gửi thư cho các nhà thầu yêu cầu họ gửi lại các ý tưởng cho bất kỳ một thỏa thuận sản xuất nào.


Tham gia cạnh tranh trong chương trình là những “người khổng lồ” trong lĩnh vực kỹ thuật quân sự gồm: Hãng Raytheon và Lockheed Martin (Mỹ) với hệ thống tên lửa đánh chặn Patriot; Rosoboronexport (Nga) với S-300; Tập đoàn Xuất nhập khẩu Máy móc chính xác (Trung Quốc) với hệ thống HQ-9 (sản phẩm sao chép công nghệ S-300) và hệ thống SAMP/T Aster 30 của Eurosam (liên doanh Italy – Pháp).


T-Loramids đã được xây dựng với yêu cầu có thể đánh chặn máy bay và tên lửa vì hiện tại Thổ Nhĩ Kỳ không có hệ thống phòng không tầm xa.


Nhưng các nhà ngoại giao và các nhà phân tích cảnh báo rằng có thể Thổ Nhĩ Kỳ không thể tích hợp hệ thống phòng không mang nguồn gốc Trung Quốc vào mạng lưới gồm chủ yếu các thiết bị cảnh báo sớm của NATO.


”Tôi không thể bình luận về cách mà chính quyền Mỹ sẽ phản ứng nếu điều đó xảy ra. Nhưng tôi có thể cho các bạn biết rằng việc tích hợp một tổ hợp phòng không của Trung Quốc hoặc Trung Quốc - Thổ Nhĩ Kỳ vào hệ thống của NATO là một ý tưởng không hề tốt”, một nhà ngoại giao Mỹ phát biểu.


Theo một số nguồn tin phương Tây, các quan chức Mỹ đã nhiều lần cảnh báo Thổ Nhĩ Kỳ về những vấn đề tiềm tàng có thể gặp phải nếu chính phủ nước này quyết định chọn người Trung Quốc hay người Nga.


“Tôi thấy rằng Thổ nhĩ Kỳ đang rất kiên quyết, nhưng tôi không nghĩ sẽ là thực tế nếu kết hợp một trong 2 hệ thống phòng không hoặc chống tên lửa có nguồn gốc Trung Quốc và hệ thống radar của NATO. Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ cũng sẽ gặp vấn đề tương tự với hệ thống vũ khí của Nga, nhưng theo tôi với Mỹ, Trung Quốc đại diện cho một mối đe dọa trực tiếp hơn,” chuyên gia về Thổ Nhĩ Kỳ ở London nhận xét.


Theo một quan chức Thổ Nhĩ Kỳ làm việc với hệ thống NATO cho biết, một nửa các dữ liệu phòng không của Thổ Nhĩ Kỳ là dựa vào mạng lưới radar của NATO. Đấy là một phần trong hệ thống phòng thủ của NATO.

Hệ thống HQ-9 có thể đem lại cho Thổ Nhĩ Kỳ khả năng diệt mục tiêu cách 200km.​
Để chống lại các mối đe dọa từ tên lửa, Thổ Nhĩ Kỳ cần vệ tinh và radar cảnh báo sớm và theo dõi tên lửa đạn đạo chuyên dụng giống như radar của NATO triển khai tại Kurecik năm ngoái.


”Đối với việc chống máy bay, Thổ Nhĩ Kỳ cần một hệ thống dữ liệu toàn cảnh tổng thể. Tổ hợp Patriot có thể nhận ra các mối đe dọa bằng radar riêng của mình, tổ hợp của Trung Quốc cũng có thể làm điều tương tự. Tuy nhiên, để tương tác với tác với các bộ phận khác nhằm cho ra bức tranh về tình trạng toàn cảnh thì tổ hợp của Trung Quốc không thể thực hiện hiệu quả”, quan chức cho biết.


”Thổ Nhĩ Kỳ luôn có thể xây dựng một hệ thống độc lập, nhưng trong trường hợp đó nó sẽ tách biệt hệ thống phòng không ra khỏi cấu trúc của NATO. Điều này đồng nghĩa với việc Thổ Nhĩ Kỳ mất đi một nửa khả năng của hệ thống radar”, chuyên gia quân sự khác nói.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Porubschik: vũ khí điện tử “đánh sập” radar Mỹ


(Kienthuc.net.vn) - Tổ hợp tác chiến điện tử Porubschik (Nga) có khả năng vô hiệu hóa đài radar đối phương mà không gây ảnh hưởng tới hệ thống của chính mình.




Theo tờ Izvestia, Không quân Nga đã nhận được tổ hợp tác chiến điện tử có khả năng làm ngừng hoạt động một cách chính xác các đài radar và hệ thống điều khiển máy bay không người lái trong khi không làm ảnh hưởng đến các kênh liên lạc của chính nó.


Các thử nghiệm của thiết bị chế áp mới mang mật danh Porubschik đã được hoàn tất đầu tháng 5 tại Viện Nghiên cứu bay mang tên Gromov ở thành phố Zhukovsky.


Trước khi có Porubschik, các hệ thống tác chiến điện tử của Nga khi kích hoạt thì chế áp toàn bộ thiết bị điện tử cả của đối phương và chính mình. Bây giờ đã xuất hiện khả năng “làm ngừng” từng đối tượng cụ thể riêng biệt.

Tổ hợp tác chiến điện tử mới của Nga có khả năng chế áp hoàn toàn hệ thống radar Patriot (Mỹ), máy bay AWACS...​
Theo dự định, tổ hợp tác chiến điện tử mới sẽ chế áp hiệu quả các máy bay cảnh báo sớm và chỉ huy đường không (AWACS), các tổ hợp phòng không Patriot của Mỹ, cũng như khống chế việc điều khiển máy bay không người lái mà các nước thành viên NATO đang sử dụng rất nhiều.


“Tổ hợp phát hiện liên lạc vô tuyến hoặc phát sóng radar trong chế độ thụ động, nghĩa là chính nó không phát xạ, phân tích tần số các kênh và tạo nhiễu định hướng, là nhiễu tích cực hoặc tiêu cực. Trong quá trình này tín hiệu chỉ bị chế áp trong hướng được xác định chính xác và ở tần số nhất định, không đụng chạm đến các nguồn phát khác”, nhân viên tham gia thử nghiệm tổ hợp cho hay.


Đáng lưu ý là do không có các máy bay hiện đại có khả năng bay lâu trên không trung nên Porubschik được lắp lên máy bay thế hệ cũ Il-22, sản xuất từ năm 1979. Máy bay đã được sửa chữa lớn ở nhà máy Chế tạo máy thử nghiệm mang tên Myasischev và được trang bị các thiết bị chuyên dùng, trong đó có các anten bên sườn và các máy phát được kéo theo máy bay ở khoảng cách vài trăm mét.


Nguồn tin từ Bộ Quốc phòng Nga cho biết, do tuổi của Il-22 đã cao nên Bộ chỉ huy Không quân đã yêu cầu lắp Porubschik lên máy bay khác, nhưng đã không thể tìm ra máy bay mới có các tính năng cần thiết (tốc độ và thời gian bay).


Hiện máy bay mang tổ hợp tác chiến điện tử đã chuyển sang thử nghiệm cấp nhà nước và trước cuối năm nay sẽ được đưa vào trang bị cho Không quân Nga. Theo kế hoạch, tổng cộng lực lượng không quân sẽ nhận được 5 máy bay như vậy.


“Ngay cả khi đã kéo dài dự trữ của Il-22 vẫn sẽ phải thanh lý nó sau 10 năm. Lúc đó phải tìm cho Porubschik máy bay cơ sở khác”, quan chức bộ quốc phòng cho hay.

Máy bay Il-22 dùng làm khung thân cơ sở tổ hợp tác chiến điện tử Porubschik.​
Theo ông này, để lắp đặt tổ hợp tác chiến điện tử lên máy bay, phải sửa lại nhiều trong khoang máy bay và thiết bị điện tử.


“Phải lắp anten, thay đổi hệ thống cấp điện, tạo ra các kênh mới cho các loại cáp, các cửa lật công tác… Và các hệ thống của tổ hợp phải bố trí sao cho khi chúng hoạt động sẽ không chế áp các đồng hồ đo của máy bay và không bị phản xạ lại từ cánh và thân máy bay”, vị này nói.


Tổng biên tập trang mạng Military Russia Dmitry Kornev bình luận, tổ hợp tác chiến điện tử Porubschik rất cần trong các cuộc chiến tranh hiện đại.


“Hiện nay cơ sở của vũ khí các quân đội hàng đầu thế giới là các hệ thống vô tuyến điện tử phức tạp, trong đó có các tổ hợp hàng không không người lái. Vì vậy hệ thống chế áp phát sóng định hướng sẽ trở thành loại vũ khí quan trọng”, ông Kornev nói.


Công việc nghiên cứu Porubschik đã được khởi động năm 2009 khi Bộ Quốc phòng Nga ký hợp đồng với nhà máy Chế tạo máy thử nghiệm mang tên Myasishev. Năm 2010, nhà máy đã bắt đầu lắp thiết bị của tổ hợp Porubschik lên một chiếc Il-22. Các chuyến bay đầu tiên của chiếc máy bay được lắp thiết bị mới đã được thực hiện trong năm 2012. Giá của tổ hợp tác chiến điện tử Porubschik là hơn 6 triệu USD.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Cận cảnh tên lửa S-400 và ‘người kế nhiệm’ S-300 của Nga

(Soha.vn) - Vityaz và hệ thống tên lửa S-400 đã xuất hiện trong chuyến viếng thăm của Tổng thống Nga Putin tới Nhà máy Obukhov ở St. Petersburg.

Dưới đây là một số hình ảnh cận cảnh hai hệ thống tên lửa phòng không được cho là hiện đại nhất thế giới này trong chuyến viếng thăm của Tổng thống Nga Putin tới nhà máy Obukhov ở St. Petersburg:

Vityaz là hệ thống phòng không di động đa năng do Tập đoàn Almaz-Antei thiết kế. Tên lửa được dùng để thay thế hệ thống tên lửa S-300.


“Hiệp sĩ” được trang bị hệ thống radar hiện đại hoạt động ở băng tần X có khả năng theo dõi 40 mục tiêu cùng lúc, tấn công 8 mục tiêu cùng lúc.


Vityaz được thiết kế để tiêu diệt các mục tiêu trên không bao gồm máy bay chiến đấu, trực thăng, máy bay không người lái, tên lửa hành trình và tên lửa đạn đạo.


Tên lửa được xây dựng trên khung gầm xe bánh lốp KAMAZ 8x8. Mỗi xe phóng được lắp 12 ống phóng tên lửa và giá phóng có thể được nâng lên vị trí thẳng đứng.


Hệ thống tên lửa Vityaz có thể bắn được nhiều loại tên lửa trong đó có 9M96E (tầm bắn 120km) và 9M100 (tầm bắn 15 km).

 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Mổ xẻ “áo giáp” khủng của B-52

Cập nhật lúc 22:55 20/12/2012 (GMT+7)


(Kienthuc.net.vn) - Mang theo 30 tấn bom, sức hủy diệt của máy bay B-52 có lẽ chỉ kém vũ khí nguyên tử. Tuy nhiên, sự đáng sợ của B-52 không chỉ nằm ở số lượng bom đạn mà nó mang được.



B-52 là máy bay ném bom chiến lược của quân đội Mỹ được đưa vào sử dụng từ năm 1955. B-52 cùng với tàu ngầm nguyên tử và tên lửa hạt nhân tạo thành bộ ba vũ khí chiến lược của nước Mỹ.


Máy bay B-52 có sải cánh hơn 50m, chiều cao hơn 10m, trọng lượng cất cánh tối đa 200 tấn. Để đưa “con quái vật” lên bầu trời, người Mỹ phải trang bị đến 8 động cơ, mỗi giờ bay tiêu tốn 7 tấn nhiên liệu. Mỗi chiếc B-52 mang theo từ 27-30 tấn bom trong thân máy bay.


Đặc điểm chiến đấu của B-52 là ném bom theo tọa độ định sẵn. Mỗi khi đi đánh phá, một tốp B-52 thường gồm 3 chiếc bay theo hình tam giác. Hai chiếc đi sau cách chiếc đi đầu từ 2 đến 2,4 km và bay chếch về hai bên của chiếc đi đầu để tạo ra hai góc còn lại của tam giác.


Máy bay ném bom chiến lược B-52 - niềm tự hào của ngành công
nghiệp quốc phòng Mỹ.
B-52 bay ổn định ở độ cao tầm 10 km theo đội hình hành quân, đến vị trí đã định, phi công phụ trách hỏa lực chỉ việc ấn nút và bom tự động rơi ra khỏi khoang chứa.


Với đội hình như vậy, bom do hai chiếc đi sau sẽ rơi cách bom của chiếc đầu chừng 100m. Một tốp 3 chiếc B-52 sẽ tạo ra một thảm bom dài hàng km gồm 3 dải bom song song nhau. Với sức công phá mạnh của những quả bom, thảm bom B-52 sẽ sát thương một khu vực rộng lớn vài km2.


Áo giáp nhiễu của B-52

Với tính thực dụng, người Mỹ thừa hiểu rằng “cơ thể cồng kềnh” của B-52 là quá ngon xơi cho tên lửa phòng không hay máy bay tiêm kích của địch thủ. Bởi thế họ đã trang bị cho mỗi chiếc B-52 15 máy gây nhiễu.


Tác dụng của máy gây nhiễu là để phá hoại sóng radar của đối phương khiến màn hiện sóng radar bị trắng xóa hoặc bị nhiễu không nhìn rõ được mục tiêu. Và như thế dù bộ đội ta có phóng tên lửa lên cũng khó trúng mục tiêu.


Suốt từ năm 1964, Không quân Mỹ đã đối đầu với hệ thống phòng không của miền Bắc. Dựa trên những kinh nghiệm thu được, người Mỹ đã liên tục cải tiến B-52 cùng các trang bị cho nó mà đặc biệt là máy gây nhiễu nhằm vô hiệu hóa hệ thống radar của phòng không miền Bắc Việt Nam. Vì thế, bước vào chiến dịch Linerbacker II, các máy gây nhiễu trên B-52 đã phá hầu hết các rãnh sóng của radar Việt Nam.


Đã vậy, trong mỗi phi vụ đánh phá, Không quân Mỹ còn tổ chức thêm nhiều máy bay khác chỉ chuyên gây nhiễu như EB-66.

Máy bay gây nhiễu điện tử EB-66.
Các máy bay này phát sóng gây nhiễu radar dưới mặt đất để che chở cho các máy bay trong đội hình của chúng. Ở thời kỳ chiến tranh phá hoại lần 1 (1964-1968), Không quân Mỹ mới chỉ sử dụng 5- 6 chiếc EB-66 phát nhiễu để che chở cho các máy bay F-4 đi ném bom (loại tác chiến này ta gọi là gây nhiễu ngoài đội hình).


Sau đó, bản thân các máy bay ném bom cũng được trang bị máy gây nhiễu - đây là loại gây nhiễu trong đội hình. Đến chiến dịch Linerbacker II, người Mỹ sử dụng tổng hợp tất cả các loại nhiễu trong và ngoài đội hình.


Không những dùng máy gây nhiễu làm mù những “mắt thần” radar của ta, Không quân Mỹ còn dày công nghiên cứu rãnh sóng điều khiển tên lửa của SAM-2 và chế tạo ra một loại máy gây nhiễu làm tên lửa phóng lên bị mất điều khiển.


Có lẽ còn chưa yên tâm lắm với các máy gây nhiễu, người Mỹ còn dùng tới thủ đoạn gây nhiễu tiêu cực. Trong 12 ngày đêm đánh phá Hà Nội, Hải Phòng, trước mỗi đợt tiến công, các máy bay F4 bay trước rải một hành lang các sợi nhôm dọc theo đường bay của B-52. Các sợi nhôm rất mỏng và nhẹ này cứ bay lơ lửng trong không trung và phản xạ lại sóng radar khiến cho màn hiện sóng bị nhiễu cực độ.


Đội hình bảo vệ khủng


Sử dụng B-52 để đánh một canh bạc quyết định vào Hà Nội, Bộ chỉ huy Không quân Chiến lược Mỹ đã đề ra một kịch bản có tính dây chuyền công nghiệp rất phong cách Mỹ.


Đại úy Drenkowski đã viết về kịch bản này trong tạp chí US Airforce năm 1977: “Ngày 17/12/1972, các phi công B-52 được lệnh báo động. Tối hôm sau, chiến dịch Linebacker 2 bắt đầu. Các máy bay F-111 bay trước tiên vào Bắc Việt Nam với tốc độ siêu âm ở độ cao thấp, tiến hành oanh tạc vào các sân bay. Máy bay F-4 bay theo rải nhiễu kim loại thành một hành lang kéo dài từ Đông Bắc sang Tây Nam thung lũng sông Hồng nhằm bịt mắt radar. Phía cuối hành lang song song với rặng núi Tam Đảo, bắt đầu xuất hiện các tốp B-52.


F-4 phóng tên lửa chống radar AGM-45 Shrike.
Theo sau chúng là hơn 100 chiếc F-4 để đánh chặn MiG-21 và 4 chiếc F-105 trang bị tên lửa chống radar để chế áp tên lửa SAM-2. Các tốp B-52 dãn cự ly rộng hơn để mỗi tốp 3 chiếc có thể qua mục tiêu chỉ trong từ 2 đến 3 phút. Khoảng các giữa mỗi tốp mở rộng tới 4 phút bay. Như vậy, một lực lượng 18 chiếc B-52 bay qua mục tiêu hết độ nửa giờ, bay cùng một đường bay, một tốc độ, một độ cao như nhau.


Với màn nhiễu dày đặc với đủ loại nhiễu tích cực, nhiễu tiêu cực cùng với đội hình hộ tống hùng hậu như vậy, bất kỳ lý thuyết gia nào cũng có thể khẳng định rằng cuộc hành binh Linerbacker II sẽ như đi vào chỗ không người cũng như là B-52 là bất khả xâm phạm.


Do đó, người Mỹ yên tâm rằng họ đã chế áp điện tử hoàn toàn đối phương và tự tin động viên các phi công lái B-52 rằng: “ Cứ bay nối theo nhau vào ném bom mục tiêu rồi bay ra, sẽ đi và về đủ hết”.


Tuy vậy thực tế thường khác với lý thuyết. Cũng giống 18 năm trước đó, các sĩ quan Mỹ đến thăm Điện Biên Phủ bảo rằng đây là pháo đài bất khả xâm phạm. Năm 1972, họ cũng tự tin B-52 là pháo đài bay bất khả xâm phạm và kết cục họ lại nhận thêm một trận Điện Biên Phủ nữa.



Việt Nam khắc chế vũ khí tối tân của Mỹ thế nào?


Cập nhật lúc 06:56 09/12/2012 (GMT+7)

Lòng dũng cảm, tinh thần vững vàng là "vũ khí" giúp bộ đội Việt Nam khắc chế tên lửa chống radar nguy hiểm của Mỹ.



- Để vô hiệu hóa đài radar – “trái tim” mạng lưới phòng không Việt Nam, Không quân Mỹ đã sử dụng một loại tên lửa nguy hiểm có thể chọc mù “mắt thần” radar.
“Kẻ thù đáng sợ của mắt thần”
Ngày 30/4/1965, đài radar bắt mục tiêu SON-9A (chỉ thị mục tiêu cho pháo phòng không) bị một quả tên lửa của máy bay Mỹ đánh trúng khi đang làm nhiệm vụ bảo cầu Hàm Rồng. Tháng 8/1965, thêm một đài radar SON-9A bị tên lửa của Mỹ đánh trúng ở Nam Định.
Sau một thời gian nghiên cứu tìm hiểu, các cán bộ kỹ thuật của ta xác định đây là loại tên lửa chống radar AGM-45 Shrike (Việt Nam gọi là “Sơ rai”).
AGM-45 Shrike dài 3,05m, đường kính thân 203mm, trọng lượng phóng 177kg. Tên lửa có tầm bắn tối đa 40km, cự ly phóng hiệu quả 14-18km. Ban đầu, tên lửa thường được phóng từ các máy bay tiêm kích hạm A-4 Sky Hawk, sau này có thêm loại F-105F/G và F-4.
Tiêm kích hạng nặng F-4 phóng tên lửa chống radar AGM-45 Shrike. Đây là loại tên lửa đặc biệt nguy hiểm đối với các hệ thống radar bắt mục tiêu – điều khiển hỏa lực của phòng không Việt Nam. AGM-45 lắp đầu tự dẫn hoạt động theo nguyên tắc tự động điều khiển theo bức xạ sóng điện tử.
Nghĩa là, khi máy bay Mỹ phát hiện tín hiệu radar mặt đất đang hoạt động thì chúng sẽ phóng AGM-45. Quả tên lửa bám theo cánh sóng radar lao tới, cách mục tiêu 5m hệ thống kích nổ sẽ hoạt động. Đầu nổ của AGM-45 có chứa 30kg thuốc nổ cực mạnh có thể tạo ra vùng sát thương có bán kính từ 120-150m.
Bằng loại tên lửa AGM-45, Không quân Mỹ đã gây cho bộ đội radar những thiệt hại lớn về người và trang thiết bị.
Ban đầu, chúng chỉ đánh vào một số đài radar chỉ thị mục tiêu cho pháo 57mm và 100mm. Nhưng từ năm 1966, Không quân Mỹ sử dụng rất nhiều AGM-45 đánh vào các đài điều khiển của hệ thống tên lửa S-75 Dvina và đài radar đo độ cao làm việc ở rãnh sóng 10cm.
Trước tình hình hết sức căng thẳng, không thể để bộ đội tiếp tục chịu những tổn thất hi sinh mất mát cũng như làm hỏng các bộ khí tài quý giá. Chúng ta đã nhanh chóng tìm ra phương án đối phó.
Cuộc đấu súng mặt đất - trên không
Nguyên tắc hoạt động của AGM-45 là lần theo cánh sóng radar để đánh vào đài. Vì vậy, nếu đài radar tự “triệt tiêu” sóng bằng cách ngừng phát hoặc đổi hướng phát thì tên lửa mất điều khiển. Đây là cách phổ biến mà bộ đội ta áp dụng khắc chế AGM-45.
Tuy nhiên, trong chiến đấu, bộ đội tên lửa thường xuyên phải đối mặt với tình huống hết sức khó khăn. Nếu như áp dụng cách làm trên thì đó là một hành động “tiêu cực chiến đấu”.
Khi đài radar bắt mục tiêu, sĩ quan điều khiển ấn nút phóng tên lửa S-75 Dvina thì đồng thời máy bay địch cũng phóng AGM-45 về phía ta. Nếu sĩ quan chỉ huy ra lệnh ngừng phát sóng thì AGM-45 mất điều khiển, nhưng ta cũng đã tự bỏ quả đạn S-75 Dvina.
Cuộc đối đầu với AGM-45 Shrike đòi hỏi người sĩ quan điều tên lửa trước hết phải có tinh thần vững vàng, lòng dũng cảm. Vậy tình huống này đặt ra cho bộ đội ta một vấn đề phải giải quyết làm sao vừa “gạt” được AGM-45 vừa kịp đưa tên lửa diệt mục tiêu.
Quả thực, cuộc đối đầu này giống như những cuộc đấu súng ở miền viễn Tây nước Mỹ. Tay súng nào nhanh tay, nhanh mắt, chính xác hơn sẽ là người chiến thắng. Cuộc đấu giữa những người sĩ quan điều khiển tên lửa với AGM-45 cũng vậy.
Trong chiến đấu, nếu ta nhận định khoảng cách giữa AGM-45 với đài điều khiển còn an toàn thì tập trung dẫn đạn tên lửa diệt mục tiêu trước rồi quay ra xủ lý AGM-45 sau. Nhìn chung, cuộc đối đầu này đòi hỏi người sĩ quan điều khiển phải hết sức bình tĩnh, dũng cảm, vững vàng.
Cuốn sách “Điện Biên Phủ trên không - Chiến thắng của ý chí và trí tuệ Việt Nam” của tác giả Lưu Trọng Lân viết: “Chúng ta hay hình dung tình huống hai quả đạn tên lửa (địch – ta) đang di chuyển ngược chiều nhau trong cùng một cánh sóng với tốc độ cực nhanh. Nếu người sĩ quan điều khiển “gạt” sớm một chút thì không diệt được máy bay. Còn nếu xử lý chậm một li thì đài radar trúng ngay Sơ rai. Điều này đòi hỏi người sĩ quan điều khiển phải hết sức bình tĩnh, dũng cảm để xử lý chính xác”.

Việt Nam vô hiệu hóa tên lửa AGM-45 của Mỹ thế nào?

Mưu trí, sáng tạo, biết khai thác tối đa điểm yếu của đối phương, bộ đội phòng không Việt Nam đã vô hiệu hóa thành công chiến thuật áp chế phòng không của Mỹ.

Vào năm 1965 khi Mỹ gia tăng các hoạt động leo thang đánh phá miền Bắc, số lượng máy bay Mỹ bị bắn hạ bởi hỏa lực phòng không mặt đất ngày càng trở nên nhiều hơn.
Để giảm tần suất máy bay bị bắn hạ bởi hỏa lực phòng không mặt đất Bắc Việt, Tướng Kenneth Dempster đã đề xuất sử dụng chiến thuật săn lùng và bắn hạ các trạm radar cảnh giới của lực lượng phòng không Bắc Việt nhằm bịt “con mắt” theo dõi trên không này.

Chiếc F-4 Phantom được trang bị tên lửa chống bức xạ AGM-45 Shrike cho nhiệm vụ săn lùng và tiêu diệt các đài radar cảnh giới và điều khiển hỏa lực của phòng không Việt Nam.
Những trạm radar này thường được sử dụng để cảnh giới phát hiện máy bay và dẫn đường cho tên lửa và pháo phòng không bắn hạ các máy bay Mỹ. Nhiệm vụ này được đặt mật danh là Wild Weasel (Chồn hoang), còn được gọi là chiến thuật áp chế phòng không đối phương SEAD.
Để phục vụ cho chiến thuật này, Mỹ đã phát triển thành công một loại tên lửa không đối đất có khả năng tự dẫn đến nguồn phát sóng radar và tiêu diệt nó. Tên lửa được đặt tên là AGM-45 Shrike (bộ đội ta thường gọi là sơ- rai) còn được gọi là tên lửa chống bức xạ hoặc tên lửa chống radar.
Tên lửa AGM-45 Shrike có nguyên tắc hoạt động khá đơn giản, chỉ cần hướng tên lửa đến nguồn phát bức xạ (sóng radar), đầu dò của nó sẽ tự dẫn tên lửa đến chổ mục tiêu và phát nổ với độ chính xác rất cao.
Tên lửa có tầm bắn tối đa 48km, biến thể nâng cấp có tầm bắn khoảng 72km. AGM-45 trở thành vũ khí hiệu quả trong việc áp chế khả năng chiến đấu của lực lượng phòng không Việt Nam
Vô hiệu hóa sơ-rai
Khi mới lần đầu xung trận, tên lửa AGM-45 đã tạo được bất ngờ và gây nhiều thiệt hại cho các đài radar cảnh giới và radar điều khiển hỏa lực của phòng không Việt Nam. Trong khi đó chúng ta gần như không nắm được tài liệu kỹ thuật nào về nguyên tắc hoạt động của tên lửa.

Những chiếc F-105G Wild Weasel với tên lửa AGM-45 Shrike đã trở thành một điển hình cho chiến thuật áp chế phòng không mà Không quân Mỹ thực hiện tại Việt Nam nhằm vô hiệu hóa khả năng chiến đấu của phòng không Bắc Việt.
Khả năng đánh phá của tên lửa sơ-rai thậm chí còn gây nhiều hoang mang cho bộ đội radar, ngại mở radar phát sóng vì sợ tên lửa sơ-rai. Trong khi chưa tìm được điểm yếu của loại tên lửa này thì Việt Nam đã thu được chiến lợi phẩm là tên lửa sơ-rai còn nguyên vẹn từ chiếc F-4 bị bắn hạ.
Điểm yếu của loại tên lửa này nhanh chóng được các cán bộ kỹ thuật của Viện Kỹ thuật quân sự chỉ ra. Do hoạt động theo nguyên lý tự dẫn đến nguồn phát bức xạ nên chỉ cần tắt đài radar lập tức tên lửa sơ-rai bị mất phương hướng.
Mặt khác khi tên lửa sơ-rai được phóng đi nó hiển thị rất rõ trên màn hình radar, bằng sự mưu trí và dũng cảm, bộ đội radar và tên lửa sẽ căn cứ vào khoảng cách của sơ-rai so với đài điều khiển để tiếp tục phát sóng hay tắt máy để tên lửa mất mục tiêu. Trong trường hợp nếu tên lửa sơ-rai cách đài điều khiển còn xa mà tên lửa SA-2 của ta phóng lên đã gần mục tiêu thì sẽ tiếp tục điều khiển tên lửa đến mục tiêu sau đó mới tắt máy để vô hiệu hóa sơ-rai.
Từ đó về sau, tên lửa sơ-rai không còn đáng sợ như trước nữa, hiệu quả tác chiến của nó cũng giảm sút một cách nghiêm trọng. Lực lượng phòng không Việt Nam đã bảo toàn được khả năng chiến đấu tiếp tục bẻ gãy nhiều cuộc tập kích bằng đường không của Mỹ.
Vạch nhiễu tìm thù
Một chiến thuật áp chế phòng không khác mà Mỹ từng áp dụng tại Việt Nam là áp chế điện tử. Dùng các biện pháp gẫy nhiễu tích cực, nhiễu tiêu cực khiến các đài radar cảnh giới và điều khiển hỏa lực của Việt Nam không bắt được mục tiêu để dẫn bắn cho tên lửa phòng không SA-2.

Bằng sự mưu trí, sáng tạo, dũng cảm, bộ đội phòng không Việt Nam đã vô hiệu hóa thành công chiến thuật áp chế phòng không của Mỹ,bảo toàn lực lượng chiến đấu, bẽ gãy nhiều cuộc tập kích đường không quy mô lớn của Mỹ.
Người Mỹ đã thiết kế một loại máy bay chuyên dụng cho nhiệm vụ này là E/A-6B, nó được trang bị đậm đặc các thiết bị điện tử cho nhiệm vụ gây nhiễu hệ thống radar cảnh giới, phá hoại tần số rãnh đạn của radar điều khiển hỏa lực.
Tuy nhiên, với sự thông minh, sáng tạo cùng quá trình mỗ xẽ nghiên cứu một cách kỹ lưỡng các hoạt động gây nhiễu của Không quân Mỹ với sự giúp đỡ của các chuyên gia Liên Xô. Bộ đội radar vẫn “vạch mặt” được kẻ thù trong cái mớ hỗn độn các loại nhiễu mà chúng gây ra.
Đặc biệt, trong chiến dịch Điện Biên Phủ trên không năm 1972 có thể coi là điển hình cho chiến thuật áp chế và chống áp chế hệ thống phòng không giữa Không quân Mỹ và lực lượng phòng không Việt Nam. Đây có thể coi là một trận đối đầu“siêu kinh điển” của chiến thuật SEAD và chống SEAD. Đến nay đã 40 năm trôi qua vẫn chưa có một chiến dịch không kích nào với quy mô đủ lớn để so sánh.
Trong khi Mỹ dồn tất cả những vũ khí hiện đại nhất của mình thời đó để áp chế bằng được khả năng chiến đấu của lực lượng phòng không Việt Nam thì phía Việt Nam cũng tìm mọi cách để vô hiệu hóa chiến thuật này của Mỹ.
Song với sự thông minh sáng tạo, mưu trí, dũng cảm biết khai thác vào điểm yếu của đối phương, đánh vào những chỗ chúng không ngờ tới. Bộ đội phòng không Việt Nam đã bẽ gãy chiến thuật áp chế phòng không của Không quân Mỹ, đập tan cuộc tập kích đường không lớn nhất từ sau chiến tranh thế giới thứ 2 góp phần quan trọng trong công cuộc giải phóng miền Nam thống nhất đất nước.







Chống nhiễu rãnh đạn SAM-2: Chiến công thầm lặng của đơn vị trinh sát nhiễu

ĐVO

Để có được chiến thắng vang dội trước cuộc tập kích bằng B-52 cuối tháng 12/1972, không thể không kể đến sự đóng góp “thầm lặng” của đơn vị trinh sát nhiễu.
Nhân kỷ niệm 40 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ trên không (12/1972-12/2012), Đất Việt đã có cuộc trò chuyện với Trung tướng Phan Thu – Nguyên Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn Trinh sát nhiễu để hiểu rõ hơn vai trò của người lính trinh sát nhiễu trong kháng chiến Mỹ:
- Sự ra đời của 'Đội nhiễu'
Từ sau chiến tranh thế giới thứ II, công nghệ radar được ứng dụng rộng rãi trong quân sự, nhằm giúp lực lượng phòng không các nước phát hiện, cảnh báo và đánh trả các cuộc tập kích đường không một cách hiệu quả. Nhìn xa hàng chục, hàng trăm kilomet, báo sớm các cuộc tấn công và chỉ rõ mục tiêu để hỏa lực phòng không tiêu diệt. Do đó, radar được ví với 'mắt thần' của phe phòng phủ. Không chịu thua kém, phe tấn công tìm mọi biện pháp để bịt mắt, chọc mù những 'đôi mắt' thần này. Một trong những biện pháp đó là hoạt động gây nhiễu.
Trong cuộc chiến tranh phá hoại miền Bắc Việt Nam. Đế Quốc Mỹ rất coi trọng thủ đoạn gây nhiễu radar của ta. Đặc biệt, từ năm 1965, khi bộ đội phòng không Việt Nam được trang bị tên lửa SAM-2, địch thực hiện các thủ đoạn gây nhiễu một cách quyết liệt hơn.
Tất cả các loại radar của ta đều bị gây nhiễu bằng máy gây nhiễu tích cực và máy gây nhiễu tiêu cực lắp trên các chiến đấu cơ chiến thuật, máy bay ném bom của Không quân Mỹ. Phía ta ghi nhận, nhiều trường hợp thủ đoạn gây nhiễu của địch làm trắng màn hiện sóng radar, không thể xác định được mục tiêu để chỉ điểm cho phòng không đánh trả.
Những thủ đoạn của địch đã làm giảm đi hiệu suất chiến đấu của bộ đội tên lửa, trước tình hình đó đòi hỏi Quân chủng Phòng không – Không quân cần thiết thành lập Đội trinh sát nhiễu làm nhiệm vụ tìm hiểu tính năng kỹ thuật và thủ đoạn chiến thuật gây nhiễu của địch.
Trước tình hình mới, từ năm 1967, Liên Xô có đề nghị đưa sang Việt Nam một số thiết bị trinh sát điện tử và một đoàn cán bộ thuộc Trung tâm nghiên cứu chiến tranh điện tử làm nhiệm vụ nghiên cứu tìm hiểu phương tiện của Mỹ. Bộ tư lệnh Quân chủng thành lập Đội nhiễu để phối hợp với bạn.
Ngày 10/1/1967, Bộ Tư lệnh Quân chủng Phòng không – Không quân ký quyết định thành lập Đội nhiễu (thuộc Bộ Tham mưu Quân chủng) do đồng chí Phan Thu làm đội trưởng. Đội nhiễu ban đầu chỉ có 34 đồng chí là các cán bộ, trắc thủ, thợ sửa chữa radar từ các đơn vị quân chủng điều về.
Trang bị của Đội trinh sát nhiễu gồm có: máy thu sóng m P-313, P-314, P-325; máy thu sóng dm và cm D1K; máy thu tín hiệu radar PC-1, PC-2, PC-3; các máy phân tích phổ của tín hiệu; máy ghi âm để ghi lại tín hiệu thu được và máy quay phim, chụp ảnh.
- “Vạch mặt kẻ phá đám” SAM-2
Giai đoạn 1967-1968, để đối phó với đạn tên lửa của ta, máy bay Mỹ sử dụng máy gây nhiễu ALQ-71 mở rộng tần số gây nhiễu sóng 10cm trùm qua rãnh đạn tên lửa, làm cho đạn tên lửa của ta mất điều khiển.
Thủ đoạn này của đối phương làm bộ đội tên lửa giảm đáng kể khả năng chiến đấu, đạn bắn lên rơi xuống đất rõ ràng không thể đối phó máy bay địch. Trước tình hình đó, Đội nhiễu khẩn trương vào cuộc nghiên cứu phân tích để tìm ra và khắc phục.
“Thật may, tháng 5/1967 bộ đội tên lửa phòng không đã bắn rơi một chiếc F-4C của Không quân Mỹ và chúng tôi thu được một máy gây nhiễu ALQ-71 khá nguyên vẹn. Đây là một chiến lợi phẩm rất quý, có nó chúng ta có thể giải đáp được nhiều vấn đề về chống nhiễu trong đội hình đối với các loại máy bay chiến thuật của Không quân Mỹ”, Trung tướng Phan Thu kể lại.

Nghịch lý chiến tranh Việt Nam: B-52 sợ khí tài Trung Quốc hơn của Liên Xô

(Soha.vn) - Người Mỹ rất tự tin khi đưa B-52 vào Việt Nam. Họ tưởng đã nắm hết được bí mật SAM-2 của Liên Xô hiện đại nhưng không ngờ lại bỏ quên mất Trung Quốc lạc hậu.

Mỹ bỏ quên khí tài lạc hậu của Trung Quốc
Khi tiến hành cuộc chiến tranh phá hoại miền Bắc, Mỹ cho rằng, đối thủ lúc bấy giờ của B-52 không phải là tên lửa SAM-2 mà là máy bay MiG bởi mọi bí mật về tính năng kỹ thuật của SAM-2 đã bị Mỹ khai thác. Thế nên ngay từ đầu, chúng đã tập trung đánh tất cả các sân bay của chúng ta.
B-52 là máy bay ném bom chiến lược có khả năng gây nhiễu điện từ rất lớn. Một chiếc B-52 có 15 máy phát nhiễu điện tử, mỗi tốp 3 chiếc là có 45 máy phát nhiễu. Đấy là chưa kể các nguồn nhiễu khác như: Nhiễu ngoài hạm tàu, nhiễu của các máy bay chuyên gây nhiễu từ xa, cùng với máy gây nhiễu của máy bay chiến thuật tạo thành một từ trường nhiễu tổng hợp chồng chéo, dày đặc và gây rất nhiều khó khăn cho bộ đội phòng không, không quân.
Hầu hết các đài radar của Việt Nam lúc ấy đều báo cáo rằng nhiễu rất nặng, không thể phát hiện được mục tiêu.​
Hình ảnh này đã được thu nhỏ lại. Hãy click vào đây để xem hình gốc. Kích thước gốc là 760x500.
Hình ảnh này đã được thu nhỏ lại. Hãy click vào đây để xem hình gốc. Kích thước gốc là 760x500.

Radar FAN SONG điều khiển tên lửa của tổ hợp SAM-2


Radar bắt mục tiêu và cảnh báo SPOON REST


Radar đo độ cao SIDE NET


Radar cảnh báo sớm KNIFE REST

Những thủ đoạn của địch đã làm giảm đi hiệu suất chiến đấu của bộ đội tên lửa Việt Nam. Tình hình đó đòi hỏi Quân chủng Phòng không – Không quân thiết thành lập Đội trinh sát nhiễu làm nhiệm vụ tìm hiểu tính năng kỹ thuật và thủ đoạn chiến thuật gây nhiễu của địch.​
Trước tình hình mới, từ năm 1967, Liên Xô có đề nghị đưa sang Việt Nam một số thiết bị trinh sát điện tử và một đoàn cán bộ thuộc Trung tâm nghiên cứu chiến tranh điện tử làm nhiệm vụ nghiên cứu tìm hiểu phương tiện của Mỹ. Bộ tư lệnh Quân chủng thành lập Đội nhiễu để phối hợp với bạn.
Ngày 10/1/1967, Bộ Tư lệnh Quân chủng Phòng không – Không quân ký quyết định thành lập Đội nhiễu (thuộc Bộ Tham mưu Quân chủng) do đồng chí Phan Thu làm đội trưởng. Đội nhiễu ban đầu chỉ có 34 đồng chí là các cán bộ, trắc thủ, thợ sửa chữa radar từ các đơn vị quân chủng điều về.
Trang bị của đội trinh sát nhiễu gồm có: máy thu sóng m P-313, P-314, P-325; máy thu sóng dm và cm D1K; máy thu tín hiệu radar PC-1, PC-2, PC-3; các máy phân tích phổ của tín hiệu; máy ghi âm để ghi lại tín hiệu thu được và máy quay phim, chụp ảnh.​
Tiểu đoàn trinh sát nhiễu được điều đi nhiều nơi để thu thập, nghiên cứu các thủ đoạn gây nhiễu của máy bay địch ở nhiều vị trí khác nhau trên đất nước, đặc biệt là ở chiến trường Quảng Trị. Qua quá trình thu thập và nghiên cứu, các cán bộ đã phát hiện ra một điều đặc biệt, máy gây nhiễu địch không gây nhiễu rãnh sóng 3cm.
Thực tế, không phải người Mỹ lơ là bỏ qua việc gây nhiễu ở dải sóng này. Trên B-52 có lắp một máy gây nhiễu ALR-18 hoạt động ở rãnh sóng 3 cm, nhưng loại máy này được dùng để đối phó với radar MiG-21, do đó, ăng ten gây nhiễu lại hướng về phía đuôi B-52. Vì vậy, không ảnh hưởng đến các radar dưới mặt đất.

B-52 có lắp máy gây nhiễu ALR-18 hướng về phía đuôi để gây nhiễu radar của MiG-21


Máy gây nhiễu rãnh đạn AN/ALQ-71 trên B-52


Máy phóng nhiễu giấy bạc kiểu rocket

Đối với Việt Nam, phát hiện này là vô cùng quý giá vì trong lực lượng phòng không của ta có trang bị một loại radar làm việc ở rãnh sóng 3cm, đó là đài radar bắt mục tiêu K8-60 thường dùng cho pháo cao xạ 57mm, do Trung Quốc chế tạo viện trợ cho ta. Đài K8-60 làm việc ở 2 rãnh sóng 10cm và 3cm.
Bộ khí tài KX lộ diện sau 40 năm bí mật
Với phát hiện trên, quân chủng phòng không không quân tìm cách ghép phần tử mục tiêu của radar K8-60 làm việc ở dải sóng 3cm với đài điều khiển SAM-2. Tháng 11/1971, các cán bộ trinh sát nhiễu cùng tổ cán bộ phòng nghiên cứu kỹ thuật đã đề xuất lên quân chủng dùng radar có bước sóng thích hợp đo ghép và truyền phần tử mục tiêu tới đài điều khiển tên lửa chống nhiễu B-52, bộ khí tài được gọi chung là KX.

Radar K8-60 của Trung Quốc không bị ảnh hưởng bởi nhiễu của B-52


Pháo phòng không 57 mm được radar K8-60 chỉ thị mục tiêu

Tháng 2/1972, Bộ Quốc phòng chỉ thị đưa radar K8-60 phục vụ ở Tiểu đoàn 89, Trung đoàn 274 lúc đó bố trí tại Quảng Bình. Sau khi lắp đặt xong, phòng nghiên cứu kỹ thuật bố trí một lực lượng ở lại theo dõi. Khi đó, Đội trưởng Phan Thu trực tại đài điều khiển tên lửa, đồng chí Hoàng Thế Kỳ trực tại KX cùng tham gia chiến đấu với Tiểu đoàn 89 để kiểm nghiệm lại khả năng bắt mục tiêu B-52, chống nhiễu và chống tên lửa Sơrai.
Kết quả, trong 2 tháng (22/2-6/4/1972), khí tài KX đã bắt được mục tiêu 18 lần, trong đó có 2 lần bắt được B-52 và 16 lần bắt được máy bay chiến thuật. Cự ly bắt được khoảng 40 km, có lần là 60 km, bám tự động chính xác 30 km. “Tháng 11/1972, chúng tôi còn tiến hành một cuộc thử nghiệm nữa trước sự chứng kiến của Tham mưu phó Quân chủng Vũ Xuân Vinh, Viện trưởng Viện Kỹ thuật Quân sự Hoàng Đình Phu. Chúng tôi đã cho đài K8-60 và đài điểu khiển tên lửa cùng bám sát tự động vào một máy bay Il-28 và một MiG-21. Kết quả, phần tử mục tiêu của 2 đài radar đều khớp khít với nhau”, Trung tướng Phan Thu kể.
Sau các kết quả như vậy, Bộ Tư lệnh Quân chủng quyết định cho triển khai đề tài cải tiến lắp vào 6 bộ khí tài S-75 Dvina (SAM-2) ở Hà Nội để chuẩn bị đánh B-52, tuy nhiên chỉ hoàn thành được 2 bộ. Do thời gian đã quá gấp gáp, dù đã có sự giúp đỡ của Z-119 (trực thuộc Tổng cục Hậu cần) nhưng quân chủng chỉ mới kịp triển khai được 2 bộ, kể cả bộ thử nghiệm được tháo ra từ Tiểu đoàn 89. Hai bộ khí tài được lắp cho Tiểu đoàn 79 Trung đoàn 257 bố trí ở Nam sông Hồng và Tiểu đoàn 57 Trung đoàn 261 bố trí ở Bắc sông Hồng.
Trong chiến dịch Điện Biên Phủ trên không năm 1972, Tiểu đoàn 57 đã tận dụng tốt thông báo phần tử mục tiêu từ radar K8-60 để đánh B-52. Trong trận đánh rạng sáng ngày 21/12, chỉ trong 10 phút, Tiểu đoàn 57 đã đánh một trận xuất sắc, bắn rơi 2 B-52 bằng 2 quả đạn S-75. Đặc biệt, ở Tiểu đoàn 79 đã bắn rơi một B-52 hoàn toàn bằng phương pháp so kim thống nhất phần tử với radar K8-60.
Thấy được hiệu quả của đài K8-60, sau ngày 25/12, Bộ Tư lệnh Quân chủng cho sử dụng toàn bộ đài K8-60 có trên địa bàn Hà Nội để bắt B-52. Nếu bắt được mục tiêu thì thông báo ngược về các sở chỉ huy trung đoàn, sư đoàn phòng không cho đến tận sở chỉ huy quân chủng. Cùng với các kinh nghiệm từ trận đánh trước, từ 26/12 trở đi cho đến khi kết thúc chiến dịch chúng ta đã giành được nhiều thắng lợi ròn rã hơn.
Một điều thú vị, radar K8-60 có khả năng phân biệt B-52 với các loại máy bay cường kích, tiêm kích giả (tín hiệu nhiễu) B-52. Đó là do các đặc điểm riêng của tín hiệu phản xạ B-52 thu được trên K8-60. Ngoài ra, đài K8-60 còn có lợi thế là không bị Sơrai tấn công, do loại tên lửa đó chỉ nhắm vào rãnh 10cm đài tên lửa. Do đó, khí tài gần như thoát được sự chống phá điên cuồng của không quân chiến thuật Mỹ trong hoạt động chế áp điện tử.
Sau hơn 40 năm của 12 ngày đêm năm 1972, những bí mật đã được hé lộ. Người Mỹ đã nhận ra rằng cuộc chiến tranh nào cũng không phải là nơi trình diễn kỹ thuật hiện đại. Mà đó là chiến thắng của chính nghĩa, sáng tạo và lòng dũng cảm của con người.
 
Chỉnh sửa cuối:

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
HQ-9: “con lai” của cặp “rồng lửa” S-300 và Patriot


(Kienthuc.net.vn) - Tên lửa phòng không tầm xa hiện đại HQ-9 của Trung Quốc được xem là thiết kế dựa trên cơ sở tham khảo tên lửa nổi tiếng S-300 (Nga) và Patriot (Mỹ).




Tổ hợp tên lửa phòng không tầm xa HQ-9 (Hồng Kỳ -9) bắt đầu được nghiên cứu chế tạo vào những năm 1980 dưới sự chủ trì của Học Viện Công nghệ Quốc Phòng Trung Quốc (thuộc Tổng Công ty Khoa học & Công nghệ Hàng không Vũ trụ Trung Quốc). Ban đầu nó phát triển dựa theo hệ thống tên lửa đối không Patriot của Mỹ thông qua một bên thứ ba nào đó (có thể là Israel).


Tên lửa được thiết kế để phóng trong các ống phóng container hình hộp như Paitriot của Mỹ. Tên lửa sử dụng một động cơ nhiên liệu rắn hai tầng. Tuy nhiên, biến thể đầu tiên của HQ-9 không thực sự thành công, mỗi xe phóng chỉ mang được 2 tên lửa, khả năng cơ động kém và độ tin cậy rất thấp.


Giữa những năm 1990, “vận may” đã đến với Trung Quốc khi Nga đồng ý xuất khẩu tên lửa phòng không S-300PMU1. Với khả năng sao chép “có hạng”, không lâu sau đó Trung Quốc đã hoàn thiện thiết kế HQ-9 với việc sao chép gần như toàn bộ công nghệ (đạn tên lửa, radar, xe phóng) của S-300PMU1 do Nga sản xuất.

Đài radar điều khiển hỏa lực HT-233 (giữa) và 2 bên là xe phóng HQ-9 với kiểu xếp ống phóng giống với S-300.​
Khẩu đội của HQ-9 được biên chế gồm: 4 xe phóng với 4 đạn tên lửa/xe; đài radar điều khiển hỏa lực HT-233; xe đài chỉ huy TWS-312 và xe tiếp đạn ND1206. Thông thường thì khẩu đội được dẫn bắn bởi một radar kiểm soát bắn duy nhất. Tất cả các xe đều đặt trên khung gầm xe bánh lốp đem lại khả năng cơ động cao.


Cơ chế dẫn đường “nhái” Patriot

Hệ thống HQ-9 sử dụng phương thức dẫn đường tương tự như Patriot của Mỹ bao gồm dẫn đường quán tính cho pha đầu, từ pha giữa tới pha cuối tên lửa được dẫn đường thông qua một kênh track-via-missile (TVM). Lệnh hiệu chỉnh đường bay được truyền đến tên lửa thông qua một liên kết dữ liệu trung gian với sự tham gia của các trạm điều khiển từ mặt đất.


Theo đó, sau khi phóng, đạn tên lửa của HQ-9 dùng cơ chế dẫn đường hỗn hợp gồm:


- Pha đầu sử dụng hệ thống lái tự động quán tính trên đạn


- Pha giữa sử dụng kết hợp hệ thống lái tự động quán tính trên đạn để chỉnh tầm với lệnh điều khiển vô tuyến từ đài điều khiển mặt đất để chỉnh hướng


- Pha cuối sử dụng lệnh điều khiển vô tuyến từ đài điều khiển mặt đất với phần tử mục tiêu được đạn cung cấp qua cơ chế TVM điều khiển bám sát theo đạn kết hợp với radar bán chủ động để khóa mục tiêu.


Cơ chế dẫn đường TVM hoạt động như sau: Radar của đạn tên lửa bắt bám mục tiêu ở pha cuối bằng cách thu sóng dội từ mục tiêu bị đài mặt đất chiếu xạ, rồi truyền phần tử mục tiêu về đài điều khiển mặt đất, đài kiểm soát bắn mặt đất sẽ tính toán và hiệu chỉnh các tham số về mục tiêu và truyền lệnh điều khiển vô tuyến đến tên lửa.

Tên lửa HQ-9 rời bệ phóng trong cuộc tập trận bắn đạn thật của Trung Quốc.​
Đạn tên lửa HQ-9 có chiều dài 6,8 mét, trọng lượng 1,3 tấn, đầu đạn nặng 180kg. Đạn tên lửa được trang bị ngòi nổ vô tuyến cận đích được kích hoạt khi đạn cách mục tiêu 5 km, bán kính diệt mục tiêu của đạn là 35m.


Đạn sử dụng động cơ nhiên liệu rắn một tầng đẩy, miệng phụt của động cơ có khả năng chỉnh hướng phụt tương tự như các loại đạn tên lửa của S-300. Tầm bắn của tên lửa đạt cự ly tối đa tới 150km (biến thể HQ-9B nâng tầm lên 200km).


Trang tin Sinodefence đưa tin rằng, HQ-9 có thể đánh chặn tên lửa đạn đạo ở cự ly xa tối đa 30km. Tuy nhiên tính năng này chưa được kiểm chứng.


Nhìn chung, hệ thống dẫn đường với radar bán chủ động của HQ-9 tồn tại nhiều nhược điểm, khó điều khiển. Điều này đòi hỏi kíp chiến đấu phải được huấn luyện rất kỹ. Trung Quốc đang dự định trang bị hệ dẫn đường với radar chủ động tương tự như S-400 của Nga và Patriot PAC-3 của Mỹ cho các biến thể tiếp theo.


Sao chép “mắt thần” Nga

Hệ thống phòng không HQ-9 sử dụng một radar mạng pha xung phẳng 3D HT-233 để trinh sát, theo dõi mục tiêu. Radar có khả năng phát hiện mục tiêu ở cự ly 150km và theo dõi mục tiêu ở cự ky 100km. Tuy nhiên diện tích phản hồi radar RCS mà radar có khả năng phát hiện không được công bố.


HT-233 có khả năng quét góc phương vị 360 độ với góc tà từ 0-65 độ, theo dõi đồng thời 100 mục tiêu và tham chiến với 50 mục tiêu cùng lúc.


Tất nhiên, HT-233 không phải là do Trung Quốc tự thiết kế 100% mà nó được cho là bản sao của radar 30N6E (của hệ thống S-300)


Tuy nhiên, HT-233 có kích thước khá lớn (tổng trọng lượng với khung gầm lên tới 30 tấn). Điều này phản ánh công nghệ sao chép của Trung Quốc chưa hoàn toàn đạt được mong muốn. Đồng thời, điều này cho thấy sự khó khăn trong thiết kế và khả năng tuổi thọ hạn chế trong phục vụ, hệ thống tiêu thụ điện năng rất lớn.

Đài radar điều khiển hỏa lực HT-233.​
Bên trong phòng điều khiển rất hiện đại, hệ thống ứng dụng kiểu thiết kế màn hình AMCLD COTS và phần mềm kiểm soát bắn dựa trên việc tổng hợp và lựa chọn chế độ hiển thị mục tiêu, điều này cho phép hệ thống tham chiến cùng lúc với nhiều mục tiêu hơn. Đây là cải tiến quan trọng so với việc sử dụng công nghệ CTR so với S-300PMU của Nga.


Tổ hợp HQ-9 có khả năng sử dụng tương thích cả với các radar theo dõi của Nga, cũng như việc dùng chung các loại đạn tên lửa do Nga sản xuất. Điều này khiến nó có thể triển khai xen kẽ với S-300 tạo nên hệ thống phòng không hoàn hảo hơn.


Trung Quốc đang ráo riết chào hàng biến thể xuất khẩu của HQ-9 có tên gọi là FD-2000 cho Thổ Nhĩ Kỳ cũng như nhiều quốc gia châu Á khác. Đây là một thách thức với hệ thống S-300 của Nga trên thị trường xuất khẩu, bởi suy cho cùng HQ-9 là đứa con lai của S-300 và Patriot. Trong khi giá cả của nó cũng rất phải chăng đúng kiểu Trung Quốc.


Ngày 25/6/2013 vừa qua, Bộ Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ bất ngờ tuyên bố cơ quan này đang xem xét một cách nghiêm túc về khả năng mua hệ thống phòng không HQ-9 của Trung Quốc để trang bị cho quân đội nước này tuy nhiên quyết định cuối cùng vẫn chưa được đưa ra.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Iran chấp thuận “hàng đền bù” cho S-300 từ Nga trong tháng tới?

Thứ bảy 29/06/2013 18:21
ANTĐ - Ngày 28-6, phó tư lệnh Hạm đội Caspian của Nga cho biết, hải quân 2 nước Nga và Iran có kế hoạch sẽ tổ chức các cuộc diễn tập hải quân chung tại biển Caspian trong nửa cuối năm nay.

Phó tư lệnh Nikolai Yakubovsky đã đưa ra công bố này, sau cuộc hội đàm với tư lệnh một cụm tàu tên lửa điều khiển của Iran đang có chuyến thăm cảng Astrakhan của Nga.
Các đại diện hải quân Iran đã rất vui mừng chào đón cơ hội để tham gia cuộc diễn tập chung với Nga, nhưng từ chối cho biết thêm chi tiết về kế hoạch tổ chức diễn tập.
Trước đó, ngày 26-6, phó tư lệnh Hải quân Iran, Chuẩn Đô đốc Siavash Jarreh, cho biết, một hạm đội gồm 2 tàu chiến của Hải quân Iran đã đến thăm thành phố cảng Astrakhan của Nga trong một động thái nhằm tăng cường mối quan hệ hữu nghị giữa hai nước.
“Hai tàu tên lửa, được các chuyên gia Iran sản xuất và gia nhập hải quân vào năm 2003 và 2006, đã lần đầu tiên được phái đến thăm cảng Astrakhan của Nga theo đội hình cụm hải quân,” ông cho biết.
Năm 2009, Nga và Iran đã lần đầu tiên tổ chức cuộc diễn tập hải quân chung tại Biển Caspian, với sự tham gia của khoảng 30 tàu chiến của cả 2 nước.

Hệ thống phòng khôngS-300của Nga

Hồi tháng 11 năm ngoái, Tư lệnh Hạm đội Caspian, Đô đốc Sergey Alekminsky, cho biết trong một cuộc phỏng vấn với đài phát thanh Ekho Moskvy rằng, hải quân 2 nước sẽ tăng cường hợp tác trong tương lai.
Các cuộc diễn tập của hải quân 2 nước sẽ diễn ra bình thường trong khi Iran và Nga vẫn đang vướng vào những rắc rối xung quanh hợp đồng trị giá 800 triệu USD mua 5 tiểu đoàn tên lửa phòng không S-300PMU-1 mà 2 nước đã ký cuối năm 2007.
Tuy nhiên, vào tháng 9-2010, Tổng thống Nga Dmitry Medvedev đã ký sắc lệnh hủy bỏ hợp đồng này theo Nghị quyết 1929 của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, cấm cung cấp cho Iran các loại vũ khí thông thường, bao gồm các hệ thống tên lửa, xe tăng, máy bay trực thăng tấn công, máy bay chiến đấu và tàu chiến.
Thế nhưng, Iran luôn cho rằng hệ thống tên lửa đất đối không S-300 không chịu sự ràng buộc của các lệnh trừng phạt của Liên Hợp Quốc bởi vì chúng là vũ khí phòng thủ và cương quyết không chấp thuận đề nghị của Nga dùng các hệ thống phòng không Tor để thay thế.
Tháng 4/2011, Bộ Quốc phòng và Tổ chức công nghiệp hàng không Iran đã nộp đơn kiện Rosoboronexport phải bồi thường 4 tỷ USD lên một tòa án trọng tài quốc tế tại Geneva. Theo các quan chức Iran, Tehran sẽ chỉ rút đơn kiện này nếu Nga thực hiện hợp đồng ban đầu mà 2 nước ký kết.

Tàu hộ vệ tên lửa Joshan của hải quân Iran

Đại sứ Iran tại Nga Seyed Mahmoud-Reza Sajjadi cho biết, Iran đã phát triển một hệ thống phòng thủ quốc gia, "và trong khuôn khổ hệ thống đó thì hệ thống phòng không Tor không thể đáp ứng được các chức năng của S-300." Vì vậy, cuối tháng 5 vừa qua Nga đã đưa ra đề nghị thứ 2 là thay thế bằng Antey 2500.
Hệ thống phòng thủ tên lửa tên lửa Antey 2500 hay còn có tên khác là S-300VM (NATO định danh là SA-23 Gladiator) là biến thể cải tiến của S-300V nhằm mục đích phòng thủ chống tên lửa đạn đạo. Nó có thể tiêu diệt đồng thời 24 máy bay trong vòng 200km hoặc đánh chặn 16 tên lửa đạn đạo tầm ngắn tới tầm trung.
Đây sẽ là một trong những chủ đề chính trong cuộc gặp giữa Tổng thống Ahmadinejad và Tổng thống Putin trong khuộn khổ chuyến thăm của Tổng thống Iran Mahmoud Ahmadinejad tới Moscow vào ngày 1/7. Với những biểu hiện đầy thiện ý “xích lại gần nhau” giữa 2 nước trong hợp tác quốc phòng thì đề nghị của Nga hoàn toàn có thể được chấp thuận trong chuyến thăm này.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Nga thử nghiệm đạn tên lửa siêu xa cho S-400

(ĐVO) - Loại đạn tên lửa có tầm bắn "cực xa", trang bị cho các hệ thống tên lửa phòng không S-400 Triumf đã được Nga thử nghiệm và sớm đưa vào trang bị trong thời gian tới.



Đạn tên lửa mới cho hệ thống tên lửa phòng không tầm xa S-400 Triumf đã được thử nghiệm và sẽ nhanh chóng được đưa vào phục vụ trong quân đội, Tư lệnh lực lượng phòng thủ tên lửa không gian và vũ trụ (ASD), Thiếu tướng Andrei Demin cho biết hôm 29/6. "Tên lửa tầm xa cho S-400 hiện nay đã được thử nghiệm và sẽ nhanh chóng được đưa vào phục vụ trong các lực lượng", ông Demin nói.
Ông Demin nói rằng, việc thiết kế phát triển các loại đạn tên lửa mới cho ASD đang được tiếp tục theo một "quá trình dài hạn", trong đó, S-400 là hệ thống tên lửa phòng không tầm xa sẽ tiếp tục được cải tiến triệt để sau khi đã phục vụ.

Đạn tên lửa siêu siêu xa khai hỏa trên hệ thống S-400.
Theo các chuyên gia, đó có thể là phiên bản tên lửa 40N6. Dòng đạn tên lửa 40N6 sử dụng đầu dò radar chủ động và có khả năng tiêu diệt các mục tiêu trên không ở tầm bắn "siêu siêu xa", lên tới 400km (một số nguồn tin khác thì nói 40N6 có tầm bắn tới 440 km), xa hơn bất kỳ loại đạn tên lửa phòng không nào trên thế giới hiện nay.

Trước đây, hệ thống S-400 thường phải sử dụng đạn tên lửa của tổ hợp S-300 (tầm bắn xa nhất đạt 250km). Dòng đạn tên lửa 40N6 đã được giới thiệu từ cách đây vài năm và có lẽ, giờ đây nó mới chính thức được trang bị cho các hệ thống phòng không S-400 tối tân. Đạn tên lửa 40N6 được cho sẽ là vũ khí chủ lực của S-400.

S-400 Triumf là một hệ thống tên lửa phòng không tầm xa thế hệ mới. Nó được thiết kế để phá hủy tất cả các mục tiêu trên không ở hiện tại và cả tương lai, bao gồm các máy bay không người lái, máy bay tác chiến chiến thuật và chiến lược, các tên lửa đạn đạo chiến thuật, tên lửa tầm trung, máy bay tuần tra và cả tên lửa hành trình.

Radar mới ’phủ kín’ bầu trời từ Moscow

(ĐVO) - Lực lượng phòng thủ không gian Bộ Quốc phòng Nga vừa đưa vào phục vụ 4 trạm radar phòng không mới “phát hiện ở mọi độ cao”, sau khi cài đặt chúng sẽ “che phủ” toàn bộ bầu trời Moscow từ bốn hướng, thiếu tướng Kirill Makarov, Phó chỉ huy Lực lượng phòng thủ không gian Nga cho hay.



“Những phương tiện trinh sát này có thể phát hiện các mục tiêu trên không, bao gồm cả các tên lửa hành trình tầm xa. Khi sử dụng, chúng có thể ngay lập tức phát hiện và tiêu diệt các cuộc không kích của đối phương trong trường hợp cần thiết”, thiếu tướng Makarov nói với hãng thông tấn ITAR-TASS. Theo ông, trong vòng năm năm tới các trạm radar mới sẽ được trang bị cho tất cả các thành phần của binh chủng phòng không và phòng thủ tên lửa.

Ông cũng khẳng định rằng, nhiệm vụ chính của các binh chủng này là bảo vệ Moscow và các trung tâm công nghiệp của đất nước, bao gồm cả các cơ quan cao cấp của chính phủ và cơ quan bộ quốc phòng, các công trình công nghiệp nặng và năng lượng, các mục tiêu quốc phòng và cơ sở hạ tầng giao thông khỏi các vụ tấn công từ đường hàng không-vũ trụ.
Radar Voronezh của Nga triển khai ở Lekhtusi, St. Petersburg

Theo tài liệu được cung cấp cho giới báo chí thì, “nhiệm vụ hàng ngày của binh chủng phòng không và phòng thủ tên lửa của Lực lượng phòng thủ không gian là dùng hệ thống radar phát hiện và theo dõi đến 800 khí cụ bay”.

Đại diện dịch vụ báo chí của Bộ quốc phòng Nga về Lực lượng phòng thủ không gian, đại tá Dmitry Zenin thông báo rằng, Trung đoàn tên lửa phòng không tiếp theo của Lực lượng phòng thủ không gian sẽ nhận và đưa vào trực chiến hệ thống SAM S-400 Triumph mới trong khu vực Moscow trước khi kết thúc năm 2013.

“Phù hợp với tiến độ tái vũ trang lực lượng phòng thủ không gian, trung đoàn tên lửa phòng không S-400 tiếp theo sẽ được thành lập và đến cuối năm 2013 sẽ được đưa vào trực chiến trong khu vực Moscow”, đại tá Zenin nói.

Cũng theo vị đại tá này, hiện nay trong lực lượng phòng không thống nhất, lực lượng phòng không và phòng thủ tên lửa của Lực lượng phòng thủ không gian có sự hiện diện của hệ thống SAM S-400 Triumph, S-300, tổ hợp tên lửa pháo Armour-S, các tổ hợp radar và các trạm radar có tầm kiểm soát và phát hiện mục tiêu hàng không lên đến 600 km với độ cao đến 40 km.

Trước đó, thông tin truyền thông đã đưa tin, Bộ Quốc phòng Nga đang có kế hoạch xây dựng một mạng lưới radar chân trời cảnh báo sớm Container trên toàn lãnh thổ nước Nga, điều này rất có ích cho lực lượng không quân Nga.

Một mạng lưới radar như vậy sẽ cho phép Nga cảnh giới toàn bộ không phận, vũ trụ tầm thấp không phận của mình, thậm chí còn vượt ra ngoài biên giới nước Nga.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Nga bán S-400 cho Trung Quốc: Mũi tên trúng nhiều đích!

Ngoài lý do chính trị, nguyên nhân chủ yếu là do chương trình nghiên cứu hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo giữa Mỹ và Nhật Bản đã kích thích Nga bán hệ thống tên lửa S-400 tối tân cho Trung Quốc.

Theo tờ bình luận quân sự Kanwa (Hán Hòa) uy tín của Canada ra tháng 7/2013, nguồn tin quyền uy của giới công nghiệp quốc phòng Nga cho biết, chính phủ Nga đã quyết định xuất khẩu tên lửa đất đối không S-400 cho Trung Quốc.
Sau máy bay chiến đấu Su-35, tàu ngầm lớp Lada phiên bản Trung Quốc, Nga lại một lần nữa nhượng bộ trong vấn đề xuất khẩu vũ khí sang Trung Quốc.
Tờ Kanwa cho biết, Trung Quốc mong muốn có được S-400, vấn đề này đã được liên tục đưa ra trong các cuộc hội nghị cấp chính phủ giữa hai nước từ mấy năm về trước, tuy nhiên do một số nhân tố như lo ngại bị Trung Quốc “copy”, mãi đến năm 2012, chính phủ Nga vẫn chưa dứt khoát thống nhất bán S-400 cho Trung Quốc.
Cuối năm 2012, lần đầu tiên Nga trả lời rõ ràng Bắc Kinh rằng: Đồng ý bán S-400.

Trung Quốc luôn thèm khát công nghệ tối tân của hệ thống tên lửa S-400.
Hiện tại hai bên chưa ký hợp đồng chính thức về việc mua bán S-400, nhưng nội dung các cuộc đàm phán đã được đưa vào chương trình nghị sự. Moscow quyết định: Có thể bán hệ thống radar, chỉ huy, điều khiển của S-400 cho Bắc Kinh, còn việc lựa chọn hệ thống tên lửa như thế nào sẽ là trọng tâm của các cuộc đàm phán sắp tới. Một điểm có thể khẳng định là Nga sẽ không bán tên lửa S-400 phiên bản của quân đội Nga cho Trung Quốc, S-400 có phiên bản xuất khẩu, nguồn tin này cũng cho biết, hiện tại phiên bản có thể xuất khẩu là tên lửa đánh chặn với tầm bắn 380 km. Tuy nhiên tên lửa đánh chặn của cả hệ thống S-400 bán cho Trung QUốc có đạt tới tầm bắn 380 km hay không vẫn là câu hỏi chưa có lời giải.
Kanwa chỉ ra rằng, hiện tại hợp đồng chính thức của tàu ngầm lớp lada phiên bản Trung Quốc và máy bay chiến đấu Su-35 vẫn đang ở trong quá trình chuẩn bị. Ngoài ra một số quan chức cấp cao của Nga cho rằng: Các cuộc đàm phán này sẽ phải trải qua nhiều vòng thương thảo, đây là điều không hề dễ dàng vì trong mỗi hợp đồng tổng bán vũ khí với giá trị lớn đều có các hợp đồng con, thậm chí có thể phải chia ra thành các giai đoạn để ký kết.
Các cuộc gặp gỡ giữa bộ quốc phòng hai nước đã thảo luận về vấn đề hợp tác quân sự, “ổn định chiến lược” (sự ảnh hưởng của chương trình phòng thủ tên lửa của Mỹ), vấn đề tập trận chung đều không ký hợp đồng cụ thể, tuy nhiên những cuộc hội đàm này đã xác được định một số nội dung cụ thể trong hợp tác quân sự. Tiếp đó, các cuộc đàm phán về Su-35, tàu ngầm lớp Lada sẽ bước vào giai đoạn mang tính sự vụ, kỹ thuật.
Kanwa đặt câu hỏi tại sao Trung Quốc lại mong muốn mua S-400? Rất có thể là do muốn có được các công nghệ của Nga đặc biệt là công nghệ động cơ tên lửa đất đối không tầm xa để nâng cấp hệ thống tên lửa đất đối không HQ-9 của quốc gia này, tầm bắn của HQ-9 chỉ đạt 125 km, muốn đạt tới mục tiêu tầm bắn trên 200km, cần thay đổi động cơ thế hệ mới, công nghệ nhồi thuốc nổ cũng phải cải tiến. Hai công nghệ này của HQ-7 đều thua xa hệ thống tên lửa S- 300PMU2, S-400 của Nga. Và tầm bắn 380 km của S-400 rất hấp dẫn đối với Trung Quốc, đây là tầm bắn xa hơn hầu hết các vũ khí tầm xa của các căn cứ quân sự Mỹ hiện có.

Hệ thống tên lửa HQ-9 Trung Quốc làm nhái S-300 của Nga có tính năng kém xa với nguyên bản.
Khi nói đến vấn đề tại sao Nga lại quyết định bán S-400 cho Trung Quốc, Kanwai cho rằng, ngoài sự phụ thuộc lẫn nhau về mặt chính trị, nguyên nhân chủ yếu là do chương trình nghiên cứu hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo giữa Mỹ và Nhật Bản đã kích thích Trung – Nga. Chương trình này được phát triển ở một bước cao hơn dưới thời thủ tướng Shinzo Abe, đặc biệt là sự phát triển liên quan đến hệ thống tên lửa đất đối không SM-2 Block IIIB, mục tiêu cuối cùng là nghiên cứu tên lửa đánh chặn có tốc độ bay lên tới 6,5 km/giây, hệ thống thăm dò tương ứng có thể cũng được bố trí ở Nhật Bản, đối với lực lượng tên lửa liên lục địa của Nga nằm vùng ở Siberia, điều này là khá bị động.
Chính vì vậy, Trung Quốc và Nga đã tăng cường thương thảo, hợp tác trong công nghệ phòng thủ tên lửa đạn đạo, quyết định bán S-400 cho Trung Quốc của Nga được đưa ra trong bối cảnh đó.


Mua được S-400, Trung Quốc sẽ vô hiệu hóa 'chim sắt' Mỹ ở Nhật?

(Soha.vn) - Nếu mua được hệ thống tên lửa phòng không S-400 với tầm bắn hơn 400 km, Trung Quốc có thể kiểm soát không phận gần quần đảo tranh chấp với Nhật Bản và thâm chí cả căn cứ không quân của Mỹ ở Okinawa - Want China Times đưa tin hôm 30/5.

Một nhà nghiên cứu tại Trung tâm phân tích công nghệ và chiến lược Moscow tiết lộ Nga đã bắt đầu đàm phán với Trung Quốc về các điều khoản của hợp đồng cung cấp hệ thống tên lửa đạn đạo phòng không S-400. Dự kiến, Trung Quốc có thể được cung cấp hệ thống phòng không S-400 vào năm 2017.
Nhà sản xuất hệ thống tên lửa phòng không S-400 đang hoạt động hết công suất để đáp ứng một lượng lớn đơn đặt hàng từ quân đội Nga và một số khách hàng nước ngoài.

Hệ thống tên lửa đạn đạo phòng không S-400 khai hỏa vào ban đêm.
Tờ Nhân Dân của Trung Quốc cho biết nếu mua được hệ thống phòng không S-400 của Nga, với tầm bắn 400km, Trung Quốc sẽ có khả năng đánh chặn các tên lửa đạn đạo. Khả năng này sẽ cho phép Bắc Kinh từ đất liền có thể kiểm soát được không phận gần quần đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư và đe dọa các máy bay chiến đấu tại căn cứ không quân của Mỹ tại Okinawa, Nhật Bản.
Với hệ thống phòng không S-400, Trung Quốc có thể ngăn chặn những đe dọa đến từ Nhật Bản và Ấn Độ. Tuy nhiên, việc Bắc Kinh sở hữu S-400 có thể châm ngòi cho một cuộc chạy đua vũ trang mới giữa Trung Quốc và Ấn Độ.
Ngoài ra, hệ thống tên lửa phòng không S-400 có thể cho phép Trung Quốc loại bỏ lợi thế của quân đội Mỹ khi đóng quân tại Okinawa, Nhật Bản. Lợi thế duy nhất của Mỹ hiện nay vẫn là các máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm F-22 và F-35.
Được thiết kế với mục đích bảo vệ hiệu quả các cơ sở chính trị, hành chính kinh tế và quốc phòng, hệ thống phòng không S-400 của Nga có thể phá hủy mục tiêu trong vòng 400 km, các mục tiêu di đông trên không bay với tốc độ tối đa 4,8 km/giây và tên lửa đạn đạo không chiến lược trong tầm bắn 60 km. Thời gian từ chế độ chờ sang chiến đấu chỉ trong vòng 5 phút.
Thời gian cung cấp hệ thống S-400 cho Trung Quốc sẽ phụ thuộc vào quá trình xây dựng hệ thống S-400 của Nga hiện đang chậm so với kế hoạch. Nga có thể chỉ trang bị S-400 cho 8 tiểu đoàn của Không quân nước này vào năm 2015, ít hơn 1 nửa so với kế hoạch.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Israel triển khai hệ thống "Vòm Sắt" ở phía bắc

Chủ nhật 30/06/2013 22:16
ANTĐ - Quân đội Israel vừa triển khai hệ thống đánh chặn tên lửa “Vòm Sắt” ở phía bắc nước này, do tình hình căng thẳng tại khu vực biên giới.

Một tên lửa được bắn đi từ khẩu đội "Vòm Sắt" ở Israel

Tờ Nhật báo Ha’aretz của Israel cho biết, hệ thống tên lửa này được triển khai gần thành phố Haifa. Việc triển khai hệ thống “Vòm Sắt” được thực hiện sau khi Tổng tham trưởng quân đội Israel, Trung tướng Benny Gantz đưa ra nhận định về tình hình an ninh tại khu vực biên giới phía bắc và cảnh báo về những mối đe dọa tiềm tàng từ lực lượng Hezbollah. Trong khi đó, phát ngôn viên quân đội Israel cho biết, các khẩu đội tên lửa “Vòm Sắt” được triển khai tại nhiều địa điểm khác nhau trên khắp cả nước dựa theo những đánh giá về tình hình an ninh.
Kể từ đầu năm nay, các khẩu đội “Vòm Sắt” đã vài lần được triển khai ở Galilee và Haifa. Hồi tháng 5 vừa qua, 2 hệ thống “Vòm Sắt” đã được ở các thành phố phía bắc gồm Haifa và Safed sau cuộc tấn công của Israel vào một đoàn xe chở vũ khí ở Syria.
Quân đội Israel hiện đang vận hành 5 hệ thống đánh chặn tên lửa “Vòm Sắt”, Nước này sẽ bắt đầu đưa vào thử nghiệm khẩu đội thứ 6 trong những tuần tới.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Trung Quốc có “mắt thần” mới cho tên lửa HQ-16


(Kienthuc.net.vn) - Trung Quốc được cho là đã trang bị hệ thống radar kiểu mới cho tên lửa phòng không tầm trung HQ-16.




Theo trang tin Russian Military Industry news, Trung Quốc đã trang bị hệ thống radar mới cho hệ thống tên lửa phòng không tầm trung HQ-16 (Hồng Kỳ-16).


Hệ thống tên lửa phòng không tầm trung thế hệ mới HQ-16 do Công ty Thương mại Quốc tế Trường Chinh thuộc Tập đoàn công nghệ hàng không Trung Quốc nghiên cứu chế tạo.


Theo một số nguồn tin, HQ-16 được nâng cấp cải tiến để sử dụng trên đất liền từ loại tên lửa phòng không tầm trung đặt trên chiến hạm 9K37M1-2 của Nga. Ngoài ra, dự án này có sử dụng một số công nghệ của hệ thống tên lửa phòng không tầm trung Buk của Nga.


Toàn bộ xe đài radar điều khiển, trinh sát mục tiêu và bệ phóng tên lửa đều đặt trên khung gầm xe bánh lốp 8x8.


HQ-16 được trang bị hệ thống radar trinh sát mục tiêu dùng an ten mạng pha thụ động cho phép tìm kiếm mục tiêu trên không trong khoảng cách 140km, phát hiện mục tiêu ở độ cao từ 20km trở xuống, theo dõi cùng lúc 48 mục tiêu.

Đạn tên lửa HQ-16 dời bệ phóng di động theo phương thẳng đứng.​
Bệ phóng di động tên lửa HQ-16 thiết kế lắp 6 ống phóng chứa đạn tên lửa. Khi triển khai chiến đấu, ống phóng được dựng thẳng đứng.


Đạn tên lửa HQ-16 nặng 615kg, dài 5,01m, đường kính thân 0,34m, có thể tiến hành cơ động quá tải 25G, trong tầm bắn tối đa và chiều cao tối đa thì tốc độ bay trung bình của tên lửa hơn 750 m/giây.


HQ-16 có thể tấn công mục tiêu bay ở độ cao 15m đến 18km, tầm bắn xa tới 40km, xác suất sát thương đối với máy bay là 85%. Trong tác chiến chống tên lửa hành trình, HQ-16 có thể đánh chặn mục tiêu ở độ cao từ 50m trở lên, phạm vi sát thương 3,5-18km, xác suất sát thương 60%.


Các phương tiện truyền thông Nga cho rằng, vào mùa Đông năm ngoái, Lữ đoàn phòng không Đại Quân khu Bắc Kinh tiến hành thử nghiệm trong thời gian 6 tháng đối với tên lửa HQ-16 tại khu vực Thái Hành Sơn. Mục đích chủ yếu là kiểm tra tính năng tác chiến của hệ thống tên lửa kiểu mới. Qua 6 tháng, họ đã thu về được những kinh nghiệm về việc sử dụng loại vũ khí mới này trong điều kiện thời tiết bất lợi, nâng cao kỹ năng vận hành vũ khí của binh lính, đặc biệt là việc thay đổi địa hình nhanh chóng và nhanh chóng triển khai kỹ năng chiến đấu tại địa hình mới.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Iran nâng cấp “rồng lửa” tầm xa S-200


(Kienthuc.net.vn) - Iran tuyên bố nước này đã tối ưu hóa thành công tên lửa S-200 cho phép giảm thời gian triển khai, khai hỏa.




Tư lệnh lực lượng phòng không Quân đội Iran Tướng Esmayeeli tuyên bố, Iran đã tối ưu hóa thành công hệ thống tên lửa phòng không tầm xa S-200 do Nga cung cấp cho phép giảm thời gian triển khai và sớm khai hỏa vào mục tiêu.


"Thời gian phát hiện – bắn mục tiêu của hệ thống S-200 đã được giảm xuống còn thấp nhất có thể", tướng Esmayeeli cho biết.


"S-200 được sử dụng không chỉ chống lại các mục tiêu chiến lược và các cụm mục tiêu, bây giờ nó còn có thể được sử dụng để nhắm mục tiêu xác định và có thể đạt độ chính xác cao", ông nói thêm.


S-200 là hệ thống tên lửa đối không tầm xa, độ cao tầm trung tới tầm cao được thiết kế để bảo vệ khu vực rộng lớn chống lại các cuộc tập kích đường không của máy bay ném bom chiến lược.

Tên lửa phòng không tầm xa, tầm cao S-200 của Iran trong cuộc tập trận bắn đạn thật.​
Mỗi tiểu đoàn S-200 được biến chế 6 bệ phóng tên lửa cố định (mỗi bệ 1 đạn) và đài điều khiển hỏa lực. Hệ thống có thể liên kế với các đài radar cảnh giới khác.


Đạn tên lửa được kết cấu với 4 động cơ rocket nhiên liệu rắn và động cơ đẩy chính nhiên liệu lỏng. Khi bắn, 4 động cơ rocket phụ sẽ khởi động trước đưa tên lửa rời khỏi bệ phóng, cháy hết nhiên liệu (từ 3-5,1 giây) nó sẽ tự động tách khỏi thân tên lửa. Sau đó, động cơ chính được kích hoạt đưa tên lửa bay tới mục tiêu (thời gian cháy 51-150 giây).


Tên lửa sử dụng hệ chiếu vô tuyến pha giữa để hiệu chỉnh đường bay. Ở pha cuối dùng đầu tự dẫn radar bán chủ động tấn công mục tiêu. Đạn tên lửa có khả năng diệt mục tiêu ở cự ly xa từ 250-300km, độ cao 29-40km.


Cũng theo Tướng Esmayeeli cho biết, Iran đã thực hiện nhiều biện pháp để cải tiến hệ thống radar. Cụ thể là tăng cường sự cơ động và cho phép thay đổi dải tần số trong hệ thống radar cho phép nó chống lại chiến tranh điện tử và hỗ trợ phát hiện nhiều mục tiêu.


Các quan chức Iran từng công bố rằng đất nước đã đạt đến trình độ tự sản xuất hệ thống radar có thể nhảy tần.


Trong tháng 12/2010, tư lệnh lực lượng phòng không khi đó là Tướng Hamid Arjangi cho biết, hệ thống radar tầm xa của Iran đã phát triển tới bước cuối cùng. Hệ thống mới này sẽ phát hiện tất cả các đối tượng đang bay trong phạm vi 3.000 km.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Nga trang bị cho Belarus 8 tiểu đoàn tên lửa S-300

Thứ sáu 05/07/2013 16:38
ANTĐ - Ngày 2-7, Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Belarus tại Nga Igor Petrishenko cho biết, Nga sẽ cung cấp cho Belarus 4 tiểu đoàn tên lửa phòng không S-300 trong năm 2014

"Bốn tiểu đoàn tên lửa phòng không S-300 đã được bàn giao cho Belarus, và 4 tiểu đoàn nữa sẽ tiếp tục được bàn giao vào năm 2014", nhà ngoại giao Belarus cho biết trong một cuộc phỏng vấn.
Mỗi tiểu đoàn tên lửa S-300 thường gồm những thành phần chính như: hệ thống điều khiển và chỉ huy, đài radar điều khiển hỏa lực, đài radar nhìn vòng mọi độ cao và 6 xe phóng tự hành với tổng số 24 tên lửa, cùng các thành phần hỗ trợ khác.
Năm 2009, Belarus và Nga đã ký một thỏa thuận về việc phát triển hệ thống phòng không chung giữa hai nước.

Hệ thống phòng không S-300 của quân đội Belarus


"Thỏa thuận này bắt nguồn từ Hiệp định năm 1995, khi nguyên thủ các nước thuộc Cộng đồng các Quốc gia Độc lập ký kết một thỏa thuận về việc thành lập một hệ thống phòng không chung của Cộng đồng các Quốc gia Độc lập. Nhưng căn cứ vào điều kiện cụ thể, và mối quan hệ chặt chẽ giữa hai nước, Belarus và Nga đã tiếp tục thực hiện thỏa thuận này. Thỏa thuận quy định cùng bảo vệ các đường biên giới phía tây của Nhà nước Liên minh Nga-Belarus, và cung cấp các trang bị kỹ thuật hiện đại cho các lực lượng không quân và phòng không", Đại sứ Igor Petrishenko cho biết.
Ông Igor Petrishenko còn nhấn mạnh rằng Belarus và Nga đã thành lập một lực lượng khu vực chung. Hai nước theo đuổi một chính sách hợp tác quân sự về các vấn đề giải giáp vũ khí hạt nhân, bao gồm cả trong khuôn khổ Liên Hiệp Quốc và Tổ chức An ninh và Hợp tác châu Âu, tích cực hợp tác trong khuôn khổ Tổ chức Hiệp ước An ninh Tập thể.
"Chúng tôi tự hào có một khuôn khổ pháp lý vững chắc với Liên bang Nga về hợp tác quân sự và kỹ thuật quân sự. Có khoảng 35 thỏa thuận có hiệu lực liên quan đến lĩnh vực này giữa Belarus và Nga", nhà ngoại giao Belarus nói.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top